52
Trên bia miệng ngàn năm của dân tộc Việt Nam về triều đại cộng sản (chiếm bảng danh dự trong lịch sử về độ lớn bia miệng), nay có thêm hai bức hình hết sức độc đáo, nằm trên bìa hai tác phẩm có nhan đề hết sức nghiêm túc: “Bộ luật Dân sự và văn bản hướng dẫn thi hành 2014” và “Bộ luật Hình sự và văn bản hướng dẫn thi hành 2014”, được ấn hành do cùng nhà xuất bản Lao động & Xã hội. Xin mô tả chút ít cho bà con. Trong cuốn đầu, đó là hình một lực sĩ vạm vỡ, gần như trần truồng, mắt mở to, miệng cười lớn, giang hai tay cầm hai dây quai treo đĩa cân bên dưới, và đứng trên một quả cầu lửa. Khuôn mặt của anh là khuôn mặt của danh hài dân gian Công Lý. Rõ ràng họa sĩ thiết kế muốn diễn tả đó là Thần Công Lý trên đất Việt hiện thời. Hầu như ai cũng biết hình tượng Thần Công Lý của nhân loại (đặt trong các pháp đình ở những nước dân chủ văn minh) là một phụ nữ trong trang phục Rôma cổ đại, với đôi mắt bịt kín (để khỏi thành kiến), một tay cầm cân công lý rất thăng bằng (chỉ sự bất thiên vị) và một tay cầm thanh gươm hai lưỡi (biểu tượng việc thi hành công lý dựa theo phán quyết đã tuyên một cách công bình minh bạch). Nhưng Thần Công Lý tại nước CHXHCNVN thì lại trần truồng như coi thường tính cách nghiêm minh của pháp luật, đôi mắt mở to như nhìn xem ai đút tiền nhiều ít trong việc chạy án, miệng cười ha hả có vẻ hả hê trước nỗi khốn khổ của con người, vai u thịt bắp đầy sức mạnh côn đồ trấn áp, hai tay cầm cân giang ra để nâng cao hay hạ xuống trong phán quyết một cách tùy tiện, và đứng trên quả cầu đỏ như trong vùng địa ngục đầy máu và lửa của nhà tù. Trong cuốn hai, đó là hình một chiếc cân với hai đĩa cân, bên thì một đống đô-la, bên thì một cái đồng hồ. Hiển nhiên họa sĩ vẽ bìa muốn cho thấy tòa án hình sự tại nước CHXHCNVN dựa trên những gì mà xét xử. Phán quyết phải trái, đúng sai tùy thuộc vào tiền bạc (đôla) và thời gian (đồng hồ). Việc đút lót sớm, nhanh gọn hay mặc cả trễ, kéo dài với các thẩm quyền liên quan tới vụ án trước khi mở tòa, giá trị sẽ khác nhau, kéo theo mức án cũng khác biệt. Và khi bắt đầu thụ án, thì thời gian ở tù có thoải mái hay khốn khổ, tha giảm ít hay nhiều cũng tùy thuộc việc chi nhiều hay ít cho cán bộ trại giam. Điều bi đát là những minh họa đầy trí tuệ châm biếm của họa sĩ lại rất đúng với hiện trạng thực thi pháp luật tại VN, dưới chế độ Cộng sản, in vào tâm trí mọi người và khắc lên bia miệng dân gian hình ảnh một nền công lý đôla, công lý côn đồ và công lý trò hề lố bịch. Công lý đôla thì đã quá rõ với bao nhiêu bằng chứng trong các vụ án hình sự và có khi trong các vụ án chính trị. Có lẽ chỉ có tại VN (và các nước độc tài cộng sản), mới có chuyện “chạy án”, nghĩa là đút tiền cho công an điều tra, kiểm sát công tố và cho cả quan tòa xét xử (đang khi tại các nước dân chủ, chỉ có việc tốn tiền thuê luật sư biện hộ). Về điều này, chỉ cần đọc bài của Luật sư Ngô Ngọc Trai, Giám đốc Công ty luật Công Chính ở Hà Nội, đăng trên BBC ngày 18-11-2014 nhân vụ việc hai bìa sách nói trên hoặc bài Đi tìm Thần Công Lý trong tập báo này thì đủ rõ. Ngoài ra, hầu như mọi cựu tù nhân hình sự lẫn chính trị đều có thể cho biết trăm kiểu “làm ăn” của công an các trại giam cộng sản: từ chuyện bán hàng “căng-tin” với giá cắt cổ đến chuyện vòi tiền trắng trợn để tù nhân nào đó được sống thoải mái, làm việc nhẹ, ở phòng tốt, ăn uống đủ, chữa trị nhanh, gặp thân nhân lâu giờ; từ chuyện giảm mức án ở tù đến chuyện xóa mức án quản chế (tất cả đều tính ra bằng tiền bạc triệu); chưa kể đó còn là nơi bóc lột sức lao động của tù nhân (trại cai nghiện, trại giáo dục còn lao động khổ sai nữa là!). Nói tóm, phòng điều tra, tòa xét xử, trại cầm tù đều có thể đẻ ra tiền, đều có thể là phương tiện kinh doanh cả. Nhưng chưa hết, công lý đôla còn hiện diện cao hơn, cơ bản hơn, nơi chính Hiến pháp và các bộ luật. Chính điều 4 Hiến pháp ban độc quyền lãnh đạo chính trị cho đảng CS, điều 53 ban độc quyền sở hữu đất đai tài nguyên cho nhà nước (cũng là cho đảng), điều 51 ban ưu quyền hoạt động kinh tế cho các công ty xí nghiệp quốc doanh (tức cho người của đảng), rồi các bộ Luật đất đai, Luật kinh doanh đi kèm với tư cách hỗ trợ… Tất cả đều tạo cơ hội thuận lợi và khiên che pháp lý cho cán bộ nhà nước đủ loại, đảng viên lãnh đạo đủ cấp tha hồ tham ô công

€¦ · Web viewQuý thầy cô thân mến, Hướng tới quý thầy cô trong Ngày Nhà Giáo, chúng tôi cầu chúc quý thầy cô sức khỏe, khôn ngoan, tài đức

  • Upload
    others

  • View
    0

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

Page 1: €¦ · Web viewQuý thầy cô thân mến, Hướng tới quý thầy cô trong Ngày Nhà Giáo, chúng tôi cầu chúc quý thầy cô sức khỏe, khôn ngoan, tài đức

  Trên bia miệng ngàn năm của dân tộc Việt Nam về triều đại cộng sản (chiếm bảng danh dự trong lịch sử về độ lớn bia miệng), nay có thêm hai bức hình hết sức độc đáo, nằm trên bìa hai tác phẩm có nhan đề hết sức nghiêm túc: “Bộ luật Dân sự và văn bản hướng dẫn thi hành 2014” và “Bộ luật Hình sự và văn bản hướng dẫn thi hành 2014”, được ấn hành do cùng nhà xuất bản Lao động & Xã hội. Xin mô tả chút ít cho bà con.

Trong cuốn đầu, đó là hình một lực sĩ vạm vỡ, gần như trần truồng, mắt mở to, miệng cười lớn, giang hai tay cầm hai dây quai treo đĩa cân bên dưới, và đứng trên một quả cầu lửa. Khuôn mặt của anh là khuôn mặt của danh hài dân gian Công Lý. Rõ ràng họa sĩ thiết kế muốn diễn tả đó là Thần Công Lý trên đất Việt hiện thời.

Hầu như ai cũng biết hình tượng Thần Công Lý của nhân loại (đặt trong các pháp đình ở những nước dân chủ văn minh) là một phụ nữ trong trang phục Rôma cổ đại, với đôi mắt bịt kín (để khỏi thành kiến), một tay cầm cân công lý rất thăng bằng (chỉ sự bất thiên vị) và một tay cầm thanh gươm hai lưỡi (biểu tượng việc thi hành công lý dựa theo phán quyết đã tuyên một cách công bình minh bạch). Nhưng Thần Công Lý tại nước CHXHCNVN thì lại trần truồng như coi thường tính cách nghiêm minh của pháp luật, đôi mắt mở to như nhìn xem ai đút tiền nhiều ít trong việc chạy án, miệng cười ha hả có vẻ hả hê trước nỗi khốn khổ của con người, vai u thịt bắp đầy sức mạnh côn đồ trấn áp, hai tay cầm cân giang ra để nâng cao hay hạ xuống trong phán quyết một cách tùy tiện, và đứng trên quả cầu đỏ như trong vùng địa ngục đầy máu và lửa của nhà tù.

Trong cuốn hai, đó là hình một chiếc cân với hai đĩa cân, bên thì một đống đô-la, bên thì một cái đồng hồ. Hiển nhiên họa sĩ vẽ bìa muốn cho thấy tòa án hình sự tại nước CHXHCNVN dựa trên những gì mà xét xử. Phán quyết phải trái, đúng sai tùy thuộc vào tiền bạc (đôla) và thời gian (đồng hồ). Việc đút lót sớm, nhanh gọn hay mặc cả trễ, kéo dài với các thẩm quyền liên quan tới vụ án trước khi mở tòa, giá trị sẽ khác nhau, kéo theo mức án cũng khác biệt. Và khi bắt đầu thụ án, thì thời gian ở tù có thoải mái hay khốn khổ, tha giảm ít hay nhiều cũng tùy thuộc việc chi nhiều hay ít cho cán bộ trại giam.

Điều bi đát là những minh họa đầy trí tuệ châm biếm của họa sĩ lại rất đúng với hiện trạng thực thi pháp luật tại VN, dưới chế độ Cộng sản, in vào tâm trí mọi người và khắc lên bia miệng dân gian hình ảnh một nền công lý đôla, công lý côn đồ và công lý trò hề lố bịch.

Công lý đôla thì đã quá rõ với bao nhiêu bằng chứng trong các vụ án hình sự và có khi trong các vụ án chính trị. Có lẽ chỉ có tại VN (và các nước độc tài cộng sản), mới có chuyện “chạy án”, nghĩa là đút tiền cho công an điều tra, kiểm sát công tố và cho cả quan tòa xét xử (đang khi tại các nước dân chủ, chỉ có việc tốn tiền thuê luật sư biện hộ). Về điều này, chỉ cần đọc bài của Luật sư Ngô Ngọc Trai, Giám đốc Công ty luật Công Chính ở Hà Nội, đăng trên BBC ngày 18-11-2014 nhân vụ việc hai bìa sách nói trên hoặc bài Đi tìm Thần Công Lý trong tập báo này thì đủ rõ. Ngoài ra, hầu như mọi cựu tù nhân hình sự lẫn chính trị đều có thể cho biết trăm kiểu “làm ăn” của công an các trại giam cộng sản: từ chuyện bán hàng “căng-tin” với giá cắt cổ đến chuyện vòi tiền trắng trợn để tù nhân nào đó được sống thoải mái, làm việc nhẹ, ở phòng tốt, ăn uống đủ, chữa trị nhanh, gặp thân nhân lâu giờ; từ chuyện giảm mức án ở tù đến chuyện xóa mức án quản chế (tất cả đều tính ra bằng tiền bạc triệu); chưa kể đó còn là nơi bóc lột sức lao động của tù nhân (trại cai nghiện, trại giáo dục còn lao động khổ sai nữa là!). Nói tóm, phòng điều tra, tòa xét xử, trại cầm tù đều có thể đẻ ra tiền, đều có thể là phương tiện kinh doanh cả.

Nhưng chưa hết, công lý đôla còn hiện diện cao hơn, cơ bản hơn, nơi chính Hiến pháp và các bộ luật. Chính điều 4 Hiến pháp ban độc quyền lãnh đạo chính trị cho đảng CS, điều 53 ban độc quyền sở hữu đất đai tài nguyên cho nhà nước (cũng là cho đảng), điều 51 ban ưu quyền hoạt động kinh tế cho các công ty xí nghiệp quốc doanh (tức cho người của đảng), rồi các bộ Luật đất đai, Luật kinh doanh đi kèm với tư cách hỗ trợ… Tất cả đều tạo cơ hội thuận lợi và khiên che pháp lý cho cán bộ nhà nước đủ loại, đảng viên lãnh đạo đủ cấp tha hồ tham ô công sản, thâm lạm công quỹ, rút ruột công trình, tước đoạt ruộng đất nhà cửa công dân… Rồi cũng dựa vào việc đảng nắm trong tay công lý, luật pháp mà ở VN còn có giới siêu giàu bằng “kinh doanh” con dấu và chữ ký chứ không bằng làm ra hàng hóa sản phẩm. Chúng dùng quyền lực để đem những khu vực đất đai trọng yếu cho ngoại nhân, thậm chí cho kẻ thù xâm lược truyền kiếp thuê mướn hay mua đứt hẳn: hàng trăm hécta ừng quốc phòng ở biên giới phía Bắc, nhiều cảng biển dọc miền Trung như Vũng Áng, Cửa Việt…, nhiều địa điểm mang tính chiến lược như yếu huyệt Tây Nguyên, yết hầu Hải Vân (Mũi Khẻm)… nhiều vùng đất kinh doanh thuận lợi như Hạ Long, Bình Dương, Đà Nẵng…

Công lý côn đồ thì lại càng rõ hơn. Điều này được hình ảnh hóa nơi lực lượng công an chuyên thực hiện các hành vi côn đồ và sử dụng các tay chân côn đồ để tấn công có hệ thống, đàn áp cách dã man các nhà hoạt động tích cực cho nhân quyền, dân chủ, tôn giáo và thậm chí cả thường dân bị coi là vi phạm luật lệ: nào hành hung các biểu tình viên xuống đường chống quân xâm lăng, các tham dự viên đến các phiên tòa chính trị hay các cuộc thảo luận nhân quyền; nào đánh đập các công nhân đình công đòi tăng lương, các nông dân yêu cầu trả lại ruộng vườn, các giáo dân muốn thực hành tôn giáo, các công dân tranh đấu cho tự do dân chủ; nào bạo hành đối với những thường dân chạy xe không đội mũ bảo hiểm, những cư dân chống cưỡng chiếm đất đai nhà cửa, những tù nhân lương tâm bất khuất không chịu nhận tội…

Công lý côn đồ còn biểu hiện qua lời phát biểu mà những kẻ có quyền (công an, đảng viên, cán bộ) thường hay nói khi đi cướp đất đai tài sản của dân hay trấn áp những ai có vấn đề với chế độ: “Luật là tao! Tao là luật! Miệng tao là luật!”, để dân khỏi phải mất công kêu ca oán trách hay đâm đơn kiện tụng! Công lý côn đồ cũng biểu hiện qua quá trình các vụ án, nhất là vụ án chính trị: xông vào nhà không cần phép, bắt người không cần lệnh, câu lưu giam giữ không cần báo. Khi bắt đầu công việc thẩm vấn, công an điều tra chẳng cần nói với nghi phạm “lời cảnh báo Miranda” như tại các quốc gia văn minh: “Anh có quyền giữ im lặng và từ chối trả lời câu hỏi. Bất cứ điều gì anh nói cũng sẽ được dùng để chống lại anh trước tòa. Anh có quyền có luật sư trước khi khai báo với cảnh sát và luật sư sẽ hiện diện khi cảnh sát thẩm vấn anh. Nếu anh không thể tìm luật sư, anh sẽ được cung cấp một luật sư trước khi trả lời các câu hỏi. Anh có thể trả lời câu hỏi khi không có luật sư, nhưng anh vẫn có quyền ngưng trả lời bất cứ lúc nào để chờ đợi sự có mặt của luật sư”.

Page 2: €¦ · Web viewQuý thầy cô thân mến, Hướng tới quý thầy cô trong Ngày Nhà Giáo, chúng tôi cầu chúc quý thầy cô sức khỏe, khôn ngoan, tài đức

Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

Số 208 Trang

quyền giữ im lặng và từ chối trả lời câu hỏi. Bất cứ điều gì anh nói cũng sẽ được dùng để chống lại anh trước tòa. Anh có quyền có luật sư trước khi khai báo với cảnh sát và luật sư sẽ hiện diện khi cảnh sát thẩm vấn anh. Nếu anh không thể tìm luật sư, anh sẽ được cung cấp một luật sư trước khi trả lời các câu hỏi. Anh có thể trả lời câu hỏi khi không có luật sư, nhưng anh vẫn có quyền ngưng trả lời bất cứ lúc nào để chờ đợi sự có mặt của luật sư”.

Từ đó cũng không cho bị can được gia đình đến thăm để an lòng, được luật sư cố vấn ngồi bên để vững dạ, trái lại còn có thể bị công an dùng “nghiệp vụ” (tức lừa gạt, đánh đập, cấm ngủ…) để hoàn toàn nhận tội trong bản kết luận điều tra, hoặc có khi trên băng video được phát trước lúc ra tòa. Ngày ra tòa, nghi phạm thì bị làm cho khủng hoảng tinh thần bằng cách không có được thân nhân bạn bè ngồi trong phòng xử, luật sư thì hoặc bị “bịt miệng” hoặc có biện hộ cho lắm, công tố cũng chẳng thèm tranh cãi, thẩm phán cũng chẳng thèm phân định. Rồi đang khi tại các nước tự do văn minh, lúc chánh án phán quyết cuối phiên xử thì câu mở đầu thường là: “Nhân danh Công Lý, tòa tuyên án...”. Nhưng riêng ở VN thì đó là: “Nhân danh nước CNXHCNVN, tòa tuyên án...”. Như vậy cái nhà nước vốn mang bản chất độc tài, luôn có chủ đích bảo vệ quyền lực hơn bảo vệ công lý, thì bản án đương nhiên chỉ có lợi cho đảng CS, cho nhóm lợi ích, cho tập đoàn thống trị, cho đảng viên và đồng bọn. Và do đó những bản án bỏ túi, oan sai, bất công, phi pháp đã, đang và sẽ còn đầy rẫy trong chế độ CS, từ các vụ xử mang tính chính trị đối với những nhà yêu nước như Nguyễn Văn Lý, Nguyễn Công Chính, Trần Huỳnh Duy Thức, Nguyễn Xuân Nghĩa, Lê Quốc Quân, Bùi Thị Minh Hằng, Nguyễn Văn Hải, Đỗ Thị Minh Hạnh v.v… đến những vụ xử mang tính hình sự như đối với ông Nguyễn Thanh Chấn bị tù oan 10 năm vì cáo buộc giết người, như đối với anh Hồ Duy Hải vốn đã phải ngồi tù 7 năm và sắp lãnh án tử hình cũng chỉ vì bị cáo buộc là sát hại hai nhân mạng. Đang khi theo kết quả giám định pháp y, cả 10 dấu vân tay của Hải  không phải là dấu vân tay của hung thủ lưu lại tại hiện trường, rồi còn có màn cơ quan điều tra tự ý mua dao, thớt ở chợ bỏ vào hiện trường làm tang vật để kết tội Hải. Công luận còn nghi rằng thủ phạm là một kẻ hiện có chức quyền song thứ công lý côn đồ chỉ muốn đem người vô tội ra thế mạng!

Nhưng trên hết, công lý côn đồ biểu lộ ở chỗ cái chính đảng lãnh đạo và các chính khách cai trị hiện thời đã leo lên ngai vàng bằng cách cướp quyền nhờ công lao và hy sinh của vô số kẻ bị lừa đảo chứ chẳng phải qua việc nhân dân tự do bầu cử và sáng suốt tín nhiệm. Cả hai cũng tự chính danh hóa bằng một bản Hiến pháp theo cương lĩnh đảng, được phê chuẩn bởi các đại biểu gia nô, bất chấp ý kiến dân chủ và nguyện vọng tự do của toàn dân nước Việt. HP này còn buộc các lực lượng vũ trang phải trung thành tuyệt đối với đảng, làm công cụ trấn áp của đảng. Ngoài ra, các văn bản pháp luật khác đều được biên soạn chẳng cần theo ý dân để rồi áp đặt lên dân bằng bạo lực.

Mới đây, Luật sư Ngô Ngọc Trai xác nhận (qua bài viết nêu trên) là hàng trăm bản cáo trạng, hàng trăm bản án tòa, hàng trăm bản văn luật pháp, cụ thể là các bộ luật quan trọng như luật tố tụng hình sự, luật tố tụng dân sự, luật tố tụng hành chánh của nước CHXHCNVN, chẳng hề có chữ “CÔNG LÝ” (riêng trong HP 2013 có duy nhất một chữ ở điều 102). Các thẩm phán, các điều tra viên, các kiểm sát viên và cả các nhân viên, cán bộ CS mà LS Trai đã tiếp xúc, làm việc cũng chẳng bao giờ dùng từ cái từ cơ bản và quan trọng đó. Việc này cộng với tất cả những điều trình bày trên đây cho thấy từ các luật lệ cho đến các tổ chức tư pháp, tòa án tại VN đều phi công lý, đều không thực thi công lý bao giờ. Hay nói cách khác, công lý tại VN (mà CS thỉnh thoảng lại giới thiệu với quốc tế) là thứ công lý trò hề, khôi hài, lố bịch!!!

BAN BIÊN TẬP

Trg 01Công lý đô-la, công lý côn đồ và công lý trò hề !!!

Trg 03Thông điệp Ngày Quốc tế Nhân quyền 10-12-2014.

-24 Tổ chức Xã hội dân sự VN.Trg 04Bản lên tiếng về vấn đề Trung

Cộng khai thác đèo Hải Vân…-Tăng đoàn Giáo hội PGVNTN

Trg 05Hội thánh Tin lành Mennoni-te Độc lập bị sách nhiễu.-Huỳnh Trọng Hiếu.

Trg 06Tâm thư gởi các thầy cô nhân Ngày Nhà Giáo Việt Nam.-Gm Hoàng Đức Oanh.

Trg 07Báo chí nhà nước TQ đưa ra cảnh báo lạnh người đối với…-Jack Chang.

Trg 08Khi nhà cầm quyền CSVN rao hàng “nguyên trạng”.-Lê Thiên.

Trg 11Giao trứng cho ác !-Nam Nguyên.

Trg 12Trung Quốc trấn đèo Hải Vân, trách nhiệm Thủ tướng. -Nam Nguyên. Trg 14Đi tìm „Thần Công Lý“.

-Người Đi Tìm Công Lý.Trg 16Trí tuệ trong phản kháng!?

-Hoàng Thanh Trúc.Trg 17Bi kịch “đi tắt đón đầu”.

-Bùi Tín.Trg 19Tự do báo chí: mơ giữa ban

ngày.-Canhco.

Trg 20Nhà nước tam trùng quyền lực ở Việt Nam là gì?-Phạm Nhất Vương.

Trg 21Từ việc xử lý quan chức tham nhũng ở VN: “Nhà tù sẽ phóng..-Võ Thị Hảo.

Trg 24Việt Nam sẽ vỡ nợ? -Trần Diệu Chân.

Trg 25Kinh tế VN sẽ sụp đổ trong những năm tới?

-Nguyễn Ngọc Ẩn.Trg 27Tiền công trái và tiền tiết kiệm

đi về đâu? -Nhóm phóng viên RFA.Trg 29Hội Phụ nữ Nhân quyền VN

kỷ niệm một năm thành lập. -Huỳnh Thục Vy..

Và nhiều bài khác......

ĐÒI TỰ DO CHO HỒ DUY HẢI, BỊ KẾT ÁN OAN TỘI TỬ HÌNH BỞI TÒA LONG AN !

Công lý Ba Đình chuyển giới (Babui-DCVonline.net)

GIẢI NHÂN QUYỀN VIỆT NAM 2008

GIẢI TRUYỀN THÔNG LIÊN MẠNG 2011TRONG SỐ NÀY

2

Page 3: €¦ · Web viewQuý thầy cô thân mến, Hướng tới quý thầy cô trong Ngày Nhà Giáo, chúng tôi cầu chúc quý thầy cô sức khỏe, khôn ngoan, tài đức

Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

     Nhà cầm quyền cộng sản độc tài độc đảng tại Hà Nội đã và đang hạn chế hay tước bỏ mọi nhân quyền của toàn dân Việt Nam được nêu ra trong Tuyên ngôn Nhân quyền Quốc tế và hai Công ước Quốc tế về các quyền dân sự, chính trị, văn hóa, kinh tế và xã hội mà Việt Nam đã ký kết và cam kết tuân giữ. Họ hạn chế hay tước bỏ trên phương diện lý thuyết (luật pháp) lẫn trên phương diện thực tế (hành xử).    Nhà cầm quyền VN đã đưa ra một bản Hiến pháp và các luật lệ chỉ dựa theo ý muốn đảng Cộng sản và chỉ phục vụ cho quyền lợi đảng Cộng sản. Họ giành độc quyền về chính trị và giáo dục, ưu quyền về văn hóa và kinh tế. Họ vi phạm thô bạo các nhân quyền căn bản nhất của người dân VN như: quyền tư hữu đất đai, quyền tự do thông tin và phát biểu, quyền tự do tôn giáo và tư tưởng, quyền tự do hội họp và lập hội, quyền tự do đi lại và cư trú, các quyền về thân thể, an cư và lạc nghiệp.   Nhà cầm quyền VN hiện giam giữ hàng trăm công dân tranh đấu cho nhân quyền, dân chủ và tôn giáo, còn vu cáo họ là vi phạm luật hình sự, xâm phạm an ninh quốc gia và gây mất ổn định xã hội, trong lúc họ thực sự chỉ là những tù nhân lương tâm.    Từ nhiều năm nay, đặc biệt trong năm 2014 này, các cơ quan an ninh Việt Nam đột ngột gia tăng thực hiện những hành vi côn đồ và sử dụng những tay chân côn đồ để tấn công có hệ thống, đàn áp cách dã man các nhà hoạt động tích cực cho nhân quyền, dân chủ và tôn giáo.     Trước toàn thể nhân loại đang long trọng kỷ niệm ngày Quốc tế Nhân quyền 10-12-2014, các tổ chức XHDS Việt Nam mạnh mẽ lên tiếng:    1/ Phản đối mọi hành vi xâm phạm nhân quyền của nhà cầm

quyền cộng sản Việt Nam trên luật pháp cũng như trong hành xử.   2/ Yêu cầu nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam sửa lại Hiến pháp và các luật lệ theo nguyện vọng nhân dân và phù hợp với các tiêu chuẩn nhân quyền quốc tế.  3/ Yêu cầu nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam trả tự do ngay tức khắc và vô điều kiện cho tất cả các tù nhân lương tâm.   4/ Yêu cầu nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam chấm dứt ngay việc sử dụng bạo lực để chống lại những nhà hoạt động cho nhân quyền, dân chủ và tôn giáo;    5/ Yêu cầu nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam phải tôn trọng những nhân quyền cơ bản:- Nông dân phải được quyền sở hữu tư nhân về đất đai, phải được đền bù thỏa đáng khi bị trưng dụng ruộng cày, phải được quyền lập các nông hội riêng của họ.- Công nhân phải được trả lương đủ sống, phải có những điều kiện làm việc xứng hợp nhân phẩm, phải được quyền lập các công đoàn riêng của họ.- Các bậc cha mẹ và giới trẻ phải được quyền có một hệ thống giáo dục độc lập, nhân bản, khai phóng, phi chính trị; phải được hỗ trợ để học hành đến nơi đến chốn.- Mọi tôn giáo phải được quyền tự do trong tổ chức và độc lập trong sinh hoạt, phải có quyền giáo dục giới trẻ và quyền truyền bá đạo lý cho xã hội.- Mọi công ty xí nghiệp tư nhân phải được kinh doanh tự do, cạnh tranh bình đẳng và vay vốn ngân hàng nhà nước dễ dàng trong một nền kinh tế thị trường đúng nghĩa.- Mọi công dân phải được quyền thành lập các tổ chức đảng phái chính trị và xã hội dân sự, quyền tự do thông tin và phát biểu, quyền tự do cư trú và đi lại (kể cả ra khỏi và về lại nước), quyền tự do chọn lựa các đại biểu của mình, quyền tham

gia vào guồng máy quốc gia dù không phải là đảng viên cộng sản.- Mọi cư dân phải được hưởng một môi trường sống an ninh và trong lành: nước sạch, không khí sạch, thực phẩm sạch; thoát khỏi sự đe dọa của ngập lụt đường phố, bùn đỏ bô-xít, xả lũ thủy điện.- Mọi tù nhân phải được đối xử hợp nhân phẩm: không bị tra tấn, bóc lột sức lao động, phải được ăn uống đầy đủ, chữa trị thuốc men và được thỏa mãn những nhu cầu về tình cảm, văn hóa hay tôn giáo; khi mãn tù không có thêm án quản chế và không bị kỳ thị.    Hơn bao giờ hết, chúng tôi mong Liên Hiệp Quốc; nhân dân, quốc hội và chính phủ các nước Dân chủ trên thế giới; các tổ chức quốc tế chủ trương vinh danh khắp nơi những giá trị phổ quát của quyền con người; cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài, xin tất cả hãy sát cánh ủng hộ cuộc đấu tranh đầy chính nghĩa vì nhân quyền, tự do và dân chủ của dân tộc Việt Nam chúng tôi.   Quốc hội và chính phủ các nước Dân chủ trên thế giới, đặc biệt Hoa Kỳ, hãy có những biện pháp chế tài nếu nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam tiếp tục vi phạm nhân quyền, bằng luật HR 4254 (dự luật chế tài nhân quyền VN), bằng danh sách CPC (Các nước cần quan tâm đặc biệt về nhân quyền và tôn giáo), và bằng việc gạt VN khỏi TPP (Hiệp định Đối tác xuyên Thái bình dương).   VN ngày 01-12-2014, nhân Ngày Quốc tế nhân quyền 10-12-2014     Các tổ chức XHDS đồng ký tên:

1- Bach Dang Giang foundation. Đại diện: Ths Phạm Bá Hải. 2- Diễn đàn Xã hội Dân sự. Đại diện: Ts Nguyễn Quang A. 3- Hội Anh em Dân chủ. Đại diện: Ls Nguyễn Văn Đài. 4- Giáo hội Liên hữu Lutheran Việt Nam-Hoa Kỳ. Đại diện: Ms Nguyễn Hoàng Hoa. 5- Giáo hội Phật giáo Hòa Hảo Thuần túy. Đại diện: Hội trưởng Lê Quang Liêm. 6- Giáo hội Cao Đài chân truyền. Đại diện: Các CTS Hứa Phi, Nguyễn Bạch Phụng, Nguyễn Kim

Số 208 Trang 3

Page 4: €¦ · Web viewQuý thầy cô thân mến, Hướng tới quý thầy cô trong Ngày Nhà Giáo, chúng tôi cầu chúc quý thầy cô sức khỏe, khôn ngoan, tài đức

Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

Lân. 7- Giáo hội Mennonite độc lập. Đại diện: Các Ms Nguyễn Mạnh Hùng, Huỳnh Thúc Khải, Phạm Ngọc Thạch. 8- Hội Ái hữu Tù nhân chính trị và tôn giáo VN. Đại diện: Ông Nguyễn Bắc Truyển. 9- Hiệp hội Đoàn kết Công Nông Việt Nam. Đại diện: Ông Nguyễn Mai. 10- Hội Bảo vệ Quyền Tự do Tôn giáo. Đại diện: Cô Hà Thị Vân. 11- Hội Bầu bí Tương thân. Đại diện: Ông Nguyễn Lê Hùng. 12- Hội Cựu Tù nhân Lương tâm. Đại diện: Bác sĩ Nguyễn Đan Quế. 13- Hội Nhà báo Độc lập VN. Đại diện: Ts Phạm Chí Dũng. 14- Hội Phụ nữ Nhân quyền. Đại diện: Các bà Huỳnh Thục Vy, Trần Thị Hài, Trần Thị Nga. 15- Hội thánh Tin lành Chuồng bò. Đại diện: Ms Lê Quang Du. 16- Khối Tự do Dân chủ 8406. Đại diện: Ks Đỗ Nam Hải. 17- Lao động Việt. Đại diện: Cô Đỗ Thị Minh Hạnh. 18- Mạng lưới Blogger Việt Nam. Đại diện: Cô Nguyễn Hoàng Vi. 19- Nhóm Bauxite Việt Nam. Đại diện: GS Phạm Xuân Yêm & GS Nguyễn Huệ Chi. 20- Nhóm Linh mục Nguyễn Kim Điền. Đại diện: Lm Phan Văn Lợi. 21- Phong trào Con đường Việt Nam. Đại diện: Ông Trần Văn Huỳnh. 22- Phong trào Liên đới Dân oan Tranh đấu. Đại diện: Bà Trần Ngọc Anh. 23- Tăng đoàn Giáo hội Phật giáo VNTN. Đại diện: Ht Thích Không Tánh, Tt Thích Viên Hỷ. 24- Văn phòng Công lý Hòa bình Dòng Chúa Cứu Thế. Đại diện: Lm Đinh Hữu Thoại.

TỰ DO NGÔN LUẬNBán nguyệt san ra ngày 1

và 15 mỗi thángIN VÀ TẶNG TẠI VN

Địa chỉ liên lạc:[email protected]

Muốn đọc tờ báo trên mạng, xin mời ghé:

http://www.tdngonluan.comwww.tudodanchuvietnam.net

http://tudongonluan.atspace.comhttp://www.viet.no

http://khoi8406vn.blogspot.comTrong trang mạng thứ 1,

thứ 3 và thứ 5 trên đây, Quý vị có thể tìm thấy nhiều tài liệu đấu tranh cho dân chủ

tại Việt NamTĂNG ĐOÀN GIÁO HỘI PHẬT

GIÁO VN THỐNG NHẤTHỘI ĐỒNG ĐIỀU HÀNH

Chùa Giác Hoa, 15/7 Nơ Trang Long, Phường 7, Q. Bình Thạnh,

TP Sài Gòn. Phật lịch 2558Số: 07/HĐĐH/VT/VTBẢN LÊN TIẾNG

Của Tăng Đoàn Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất

Về vấn đề Trung cộng khai thác Đèo Hải Vân làm nơi du lịchKính gởi đồng bào Việt Nam

trong và ngoài nước,Trung Cộng đã và đang xâm

lăng các hải đảo Hoàng Sa và Trường Sa, thác Bản Giốc, Ải Nam Quan… của Việt Nam. Hải quân Trung cộng đã nhiều lần bắn giết, đánh phá, cướp bóc tàu thuyền của ngư dân Việt từ năm 2005 đến nay. Gần đây nhất là ngang nhiên đặt giàn khoan HĐ 981 trong vùng biển Việt Nam. Rõ ràng Trung cộng là nước bành trướng xâm lăng, Việt Nam cần phải cảnh giác tối đa.

Với cái gọi là “Giấc mơ Trung Hoa”, nhà cầm quyền Bắc Kinh không hề che đậy tham vọng độc chiếm biển Đông, và họ đã từng bước thực hiện tham vọng đó qua việc xây dựng trái phép những cơ sở quốc phòng và dân sinh tại Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam; để một mặt khẳng định cái gọi là “chủ quyền” của họ, mặt khác họ đang chuẩn bị cho một cuộc đối đầu quân sự với Hoa kỳ nếu nước Mỹ ngăn chặn tham vọng đó.

Việt Nam chúng ta đang là mục tiêu cho tham vọng bành trướng của Bắc kinh, vì một khi kiểm soát được Việt Nam thì biển Đông mặc nhiên

là của họ.Để thực hiện mưu đồ đó, sau khi

xâm chiếm các hải đảo Hoàng, Trường Sa,… Trung cộng đã xâm

nhập Việt Nam bằng những con đường khác nhau như: đầu tư khai thác bô-xít tại Tây Nguyên, đầu tư khu công nghiệp tại Vũng Áng-Hà Tĩnh và những nơi khác, v.v… và trước đó họ thuê dài hạn hàng trăm ngàn mẫu đất ở những vị trí trọng yếu của quốc gia.

Nhà cầm quyền CSVN đã vô tình hoặc cố ý tiếp tay cho Trung cộng thực hiện âm mưu đó trong thời gian qua, và hôm nay nhà cầm quyền Hà Nội, thông qua nhà cầm quyền tỉnh Thừa Thiên–Huế, đã cấp giấy phép cho Trung cộng thuê một vùng đất có tầm quan trọng chiến lược trên đèo Hải Vân để kinh doanh “du lịch” trá hình.

Mũi Cửa Khẻm trên đèo Hải Vân là một vị trí trọng yếu trong việc phòng thủ quốc gia, ai kiểm soát được nơi đây sẽ kiểm soát toàn bộ vùng biển vùng trời trong khu vực, và sẽ khống chế thành phố Đà Nẵng cùng cảng Tiên Sa. Mất đèo Hải Vân sẽ mất Đà nẵng và Tiên Sa, đất nước sẽ bị chia cắt.

Đứng trước hiểm họa này, dư luận trong và ngoài nước cực lực phản đối và lên án. Các nhân sĩ trí thức, các nhà quân sự còn quan tâm đến vận mệnh quốc gia đã đồng hành cùng đồng bào Việt Nam trong việc chống lại dự án này.

Nay Tăng đoàn GHPGVN TN gởi đến nhà cầm quyền Hà Nội lời cảnh tỉnh nghiêm khắc là phải hủy ngay dự án đó.

Tăng đoàn GHPGVNTN yêu cầu nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam hãy nhanh chóng:- Thu hồi giấy phép đã cho Trung cộng xây dựng khu du lịch Cửa Khẻm – Đèo Hải Vân.- Đình chỉ việc khai thác bô-xít ở

Số 208 Trang 4

Page 5: €¦ · Web viewQuý thầy cô thân mến, Hướng tới quý thầy cô trong Ngày Nhà Giáo, chúng tôi cầu chúc quý thầy cô sức khỏe, khôn ngoan, tài đức

Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

Tây Nguyên.- Thu hồi những vùng đất trọng yếu đã cho Trung cộng thuê.- Hủy bỏ những hợp đồng kinh tế tại Vũng Áng–Hà Tĩnh và những nơi khác có liên quan đến an ninh quốc gia.- Trục xuất tất cả những người Hoa đã xâm nhập bất hợp pháp vào Việt Nam.

Quốc gia đang bị đe dọa, không thể vì lợi ích kinh tế mà hy sinh an ninh. Và điều cấp thiết hiện nay là phải Dân chủ hóa đất nước để đoàn kết toàn dân bảo vệ tổ quốc. Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam phải chịu trách nhiệm trước lịch sử và dân tộc.

Thay mặt Hội đồng Điều hànhTăng đoàn GHPGVNTNViện trưởng (ấn ký)Tỳ kheo Thích Viên Định

Mặc dù đã tham gia ký kết vào Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền với

điều khoản quy định về quyền Tự do Tôn giáo nhưng chính quyền Hà Nội vẫn âm thầm mở các chiến dịch trấn áp thô bạo và dai dẳng đối với các tôn giáo độc lập không chấp nhận sự can thiệp của nhà nước.

Đây là một vấn đề nan giải mà trên thực tế các định chế quốc tế, kể cả các cơ quan ngoại giao đã không thể thực hiện các biện pháp can thiệp hữu hiệu nhằm làm thuyên giảm tình hình. Theo đó, các tín hữu thuộc các nhóm tôn giáo này đã và đang phải gồng mình hứng chịu những đợt sách nhiễu không biết hồi kết.

Đã nhiều tháng qua kể từ ngày 16-9-2014, các thành viên của Hội thánh Tin lành Mennonite Độc lập liên tiếp bị chính quyền trấn áp chỉ vì họ thực thi các quyền hiến định của mình là gia nhập và sinh hoạt trong một tổ chức tôn giáo. Nhiều hành vi khủng bố đã được chính quyền thực hiện ẩn danh để ngăn cản việc sinh hoạt đạo như tham gia cầu nguyện và mở các buổi truyền giáo tại các cơ sở thần học thuộc Hội thánh.

Các cuộc trấn áp bao gồm việc thực hiện các hành vi tấn công bạo hành đối với các tín đồ lẫn các mục sư huấn luyện thần học, và phá hoại

cơ sở vật chất của Hội thánh một cách công khai, coi thường luật pháp và quy tắc đạo đức, luân lý xã hội.

Vào các ngày chủ nhật hàng tuần, côn đồ được huy động đến nhà nguyện để phá hoại. Mặc dù tính chất của sự việc ngày càng trở nên nghiêm trọng, có thể đe dọa đến tính mạng của nhiều người và trực tiếp xâm hại đến tài sản tư hữu hợp pháp của công dân nhưng chính quyền đã không có những biện pháp can thiệp hợp lý hầu giải tỏa tình trạng này. Nhiều người dân xung quanh, là nhân chứng trực tiếp của vụ việc, cáo buộc chính quyền là chủ mưu, đã thuê những tên côn đồ thực hiện những hành vi man rợ trên.

Hiện nay, cơ sở vật chất của Hội thánh Tin lành Mennonite tại Mỹ Phước, Bình Dương gần như bị hư hại hoàn toàn. Chính quyền sở tại nhiều lần đưa văn bản trực tiếp cho các nạn nhân yêu cầu làm việc nhưng chưa bao giờ đưa ra lời giải thích về sự vô trách nhiệm của cơ quan công quyền. Mặt khác, họ không ngừng gây áp lực với các tín hữu và các

mục sư để buộc những người này phải chấm dứt việc truyền giáo.

Sự việc trên không khỏi khiến dư luận liên tưởng đến những vụ bạo hành đối với các nhà hoạt động nhân quyền. Trong các cuộc đàm phán, nhà cầm quyền luôn tìm cách phủ nhận những sự việc bạo hành được chỉ đạo bởi cơ quan công an. Họ đổ lỗi “dân chúng” là những chủ thể gây ra các hành vi đó. Mặc dù vậy, đối với nhiều người dân, việc nhận diện bản chất và bàn tay lông lá của chính quyền không có gì là khó khăn.

Những sự việc vừa kể đang để lộ dần những đường nét căn bản nhằm định hình một bức tranh tổng quan về tình hình luật pháp và xã hội tại Việt Nam. Trong đó, xã hội đen hay các thành phần côn đồ mafia và chính quyền là hai danh xưng để cùng chỉ về một thực thể, đó là bản chất ngầm chứa đựng trong tư duy và chi phối mọi hành động và chính sách của chính quyền cộng sản.

Sài Gòn 24/11/2014

CẤP BÁO CỦA MỤC SƯ NGUYỄN HỒNG QUANG

28-11-2014Thưa quí vị;

Lúc nầy là 20h ngày 28/11/2014.Tại Hội thánh Tin lành Mennonite

Mỹ Phước I thị xã Bến Cát tỉnh Bình Dương, côn đồ sau khi ném trứng thối, cá chết vào nhà nguyện từ lúc 19h tối đến giờ nầy không thấy động tĩnh gì liền tràn vào với búa, đao, mã tấu, kềm, uy hiếp 3 sinh viên và bà cụ già rồi chạy lên phòng nữ lầu 3 đang đóng kín cửa. Bọn chúng thấy không có ai chụp ảnh, quay phim chúng, và lợi dụng đêm tối không ai để ý, đám côn đồ có kẻ chỉ đạo bắt đầu đập phá cầu thang lên phòng thờ phượng và thư viện sách của sinh viên học tập. Do bọn chúng quan sát hôm nay Mục sư Hòa, Thầy Khoa, MS Thạch đi công tác chưa về, còn MS Y Puih Ya thì đã đưa các sinh viên Jarai về lại gia đình, do áp lực của chính quyền Gia Lai uy hiếp gia đình họ.

Đặc biệt có sinh viên Y Ngân tình nguyện ở lại bảo vệ trường kinh thánh và nhà nguyện thì đã bị công an Bến Cát bắt 2 lần nửa đêm. Không lay chuyển em được, họ dùng công an Gia Lai gây lo lắng gia đình cha mẹ già của em.

Giờ nầy chúng rất hung hãn, tiếp tục đập phá uy hiếp 4 người trong nhà nguyện. Hai con trai tôi (MS NH Quang) là hai sinh viên trường đại học quốc tế Miền Đông tại thành phố Bình Dương không vào được nhà ăn cơm tối.

Tại khu phố 6, đường đê tỉnh lộ 41 sông Giao Khẩu, phường Thạnh Lộc, quận 12, Sài Gòn, công an có xe biển số 61 Bình Dương án ngữ tại quán cà phê Ông Bảy, đầu cầu đôi sông Sài Gòn, gồm gần 7 người an ninh. Ngay cạnh nhà tôi cũng có họ nên khi đi ra đi vào đều bị công kè sát hay chạy xe theo sau nhằm cách ly, giám sát cuộc sống tôi.

Cũng xin thông tin là ngày 25-11-2014, chính quyền quận 12, cán bộ thành phố, công an, côn đồ vừa làm công vụ vừa tràn vào sân nhà của anh Nguyễn Quang Huy con tôi, đuổi tôi ra khỏi nhà. Chúng còn cho 3 người che ống kính camera do tín hữu quay để thọc tay đánh vào bụng và sườn của tôi. Sau đó côn đồ xông vào, trước sự im lặng quay phim của công an và chính quyền, để đòi chém và đòi trục xuất tôi ra khỏi địa bàn quận 12.

Chúng tôi làm bản tin trong khi bà gia tôi đang bị chấn động nặng bởi tiếng búa đập phá chát chúa của côn đồ được thuê mướn để đàn áp tôn giáo cách trắng trợn. Trong suốt 6 tháng qua, kể từ ngày 9-6-2014, tại HT Mennonite Mỹ Phước, Bình Dương các sự việc như thế liên tục

Số 208 Trang 5

Page 6: €¦ · Web viewQuý thầy cô thân mến, Hướng tới quý thầy cô trong Ngày Nhà Giáo, chúng tôi cầu chúc quý thầy cô sức khỏe, khôn ngoan, tài đức

Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

xảy ra. Dù tôi đã làm đơn tố cáo gửi Viện Kiểm sát và lãnh đạo công an Bình Dương, họ chẳng những không trả lời bằng văn bản mà còn đàn áp chúng tôi nhiều hơn. Cho tới tận cuối tháng 11 nầy, họ vẫn còn tấn công phá hoại.

Rất mong tất cả quí cá nhân, cơ quan bảo vệ nhân quyền, cơ quan công luận tiếp tục lên tiếng để chấm dứt tình trạng bạo lực được nuôi dưỡng bởi sự thiếu trách nhiệm của chính quyền tỉnh Bình Dương.

Kính cấp báo.Tòa Giám mục Kontum

146 Trần Hưng Đạo - Kontum - Việt Nam

Số 207/VT/’14/tgmktNGÀY NHÀ GIÁO 20-11-2014

Kontum ngày 20-11-2014Mến thăm quý thầy cô giáo

trong Gia đình Giáo phận KontumXin chúc mừng quý thầy cô đã

và đang phục vụ trong ngành giáo dục tại Giáo phận cũng như tất cả quý thầy cô đã dạy dỗ chúng tôi hoặc đã cùng chúng tôi đứng trên bục giảng. Chúng tôi cảm nhận vinh dự và trách nhiệm nặng nề trên đôi vai quý thầy cô, nhất là trong một xã hội lấy chủ nghĩa thực dụng duy vật vô thần chỉ đạo. Nhưng quý thầy cô có cảm nhận sâu xa hơn nữa khi mình được tín nhiệm phục vụ trong một xã hôi muốn gạt Thiên Chúa ra khỏi cuộc sống không?

1- Bối cảnh xã hội.Quý thầy cô thân mến,Chúng ta được chứng kiến

“Nhân loại đang trải qua một bước ngoặt trong lịch sử của mình, như chúng ta có thể thấy từ các tiến bộ đang được thực hiện trong nhiều lãnh vực… Nhưng đồng thời chúng ta phải nhớ rằng đa số dân chúng bây giờ sống ngày nào biết ngày ấy, với những viễn tượng đáng sợ”. “Chúng ta đang sống trong một thời đại tri thức và thông tin, dẫn tới các hình thức quyền lực mới và thường là không được gọi tên” (ĐGH Phanxicô, Tông huấn Niềm Vui Tin Mừng số 52). Đó là “một nền kinh

tế loại trừ và bất bình đẳng” và “con người bị coi là món hàng tiêu thụ sử dụng rồi vứt bỏ” (x. NvTm số 53), nhưng thường lại nuôi dưỡng “một niềm tin thô thiển và ngây thơ vào lòng tốt của những người nắm giữ quyền lực kinh tế và các thao tác được thần thánh hóa của nền kinh tế chủ đạo” đến nỗi phát triển mạnh mẽ “một hiện tượng toàn cầu hóa sự dửng dưng khiến người ta

trở nên “vô cảm”, chấp nhận thụ động chịu đựng và buông xuôi cho “sự đời lôi cuốn”! (x. NvTm số 54). “Địa vị tối thượng của con người đã bị chối bỏ” (x. NvTm số 55).

Thế giới như thế, còn môi trường sống và phục vụ của chúng ta thì sao? Với “Phương pháp người môn đệ thừa sai”, một phương pháp được “nuôi dưỡng bởi ánh sáng và sức mạnh của Chúa Thánh Thần” (NvTm số 50), quý thầy cô được mời gọi “luôn tỉnh táo dò xét các dấu chỉ của thời đại” (NvTm số 51) để có thể thấy ngay cái quyền thiêng liêng giáo dục con cháu của quý thầy cô quan trọng đến thế nào (x. CĐ Vatican 2, Tuyên ngôn Giáo Dục, Lời mở đầu) và cũng thấy được cái quyền lợi bất khả xâm phạm của giới trẻ được giáo dục đến nơi đến chốn sẽ không bao giờ bị tước mất (x. Vat 2, GD)! Còn “Nhiệm vụ và quyền lợi đầu tiên bất khả nhượng của cha mẹ là giáo dục con cái, nên họ phải được thực sự tự do chọn lựa trường học” (Vat 2, GD 6). Hình như cuộc sống mới đã biến chúng ta thành vô cảm trước vấn đề sinh tử này? Nói theo kiểu Đức Thánh Cha Phanxicô thì “không để tình hình tiếp tục như hiện tại” (NvTm số 25). Bẳng cách nào? Theo tinh thần của Đức Thánh Cha, thì mỗi giáo viên có thể nói được: Tôi ước mơ “một chọn lựa truyền giáo, nghĩa là một nỗ lực truyền giáo có khả năng biến đổi mọi sự” ngay trong môi trường mình đang phục vụ (NvTm số 27).

Không còn phải là ước mơ mà là một quyết tâm “Tuyệt đối phải ra đi rao giảng Tin Mừng -sự thật và yêu thương- cho mọi người, mọi nơi, mọi dịp, không do dự, không miễn cưỡng hay sợ hãi” (NvTm số 23). Bằng không “Thật là khốn nạn” (x. 1Cr 9,16). Nhưng cụ thể giảng dạy thế nào trong môi trường lấy chủ nghĩa duy vật vô thần làm “linh hồn”?

2- “Đừng để mình bị cướp mất niềm vui loan báo Tin Mừng” ! (NvTm số 83).

Quý thầy cô thân mến,Điều quan trọng đầu tiên là mỗi

giáo viên chúng ta cần xác tín và nghiêm chỉnh thi hành lệnh Chúa sai đi, vì thế “Phải thường xuyên trong trạng thái truyền giáo” (NvTm số 25). Bằng lời cầu nguyện, “Bằng cả đời sống và lời giảng dạy” (Vat 2, GD 8). Bằng cách phục vụ như “Muối cho đời, như ánh sáng cho trần gian” (x. Mt 5,13t). Nhờ ơn Chúa giúp, quý thầy cô ra sức chuẩn bị bài vở và tận tình giảng dạy ngay trong lớp thay vì dạy kèm dạy thêm. Quý thầy cô có thấy trí óc non trẻ của con em chúng ta đang bị “tra tấn dồn ép quá đáng” không? Trí óc con em có quyền được nghỉ ngơi và thở bầu khí của tâm linh. Con em chúng ta có quyền được nuôi dưỡng bằng Lời của Chúa và các sinh hoạt tâm linh khác, bằng không sớm muộn người trẻ cũng bị biến thành những con người “rã rời”, những “con người mất linh”! Như thế, con em chúng ta cũng dễ biến thành những con người mang một tâm lý u ám thụ động để rồi “từ từ biến thành những xác ướp trong một viện bảo tàng” (x. NvTm số 83). Cứ theo cái kiểu giáo dục như hiện nay, e rằng con cháu chúng ta rơi vào tình trạng dửng dưng vô cảm như bao người trước nỗi đau của người khác, trước cả nỗi đau của Đất Nước đang bị đe dọa bởi thế lực ngoại xâm (!?). Tệ hơn nữa, con em chúng ta sẽ đi tới chỗ “chối bỏ đạo đức và chối bỏ Thiên Chúa” lúc nào không hay biết! (x. NvTm số 57). Hình ảnh người trẻ Hồng Kông trong mấy

Số 208 Trang 6

Page 7: €¦ · Web viewQuý thầy cô thân mến, Hướng tới quý thầy cô trong Ngày Nhà Giáo, chúng tôi cầu chúc quý thầy cô sức khỏe, khôn ngoan, tài đức

Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

tháng qua nói gì với chúng ta hôm nay?

Về tình hình giáo dục của xã hội hôm nay, những ai quan tâm đều lo lắng! Ở đây, xin nêu ra ba điều “xem ra khá ngộ nghĩnh” để cùng quý thầy cô suy gẫm!

* Một là hiện tượng chính “các người đẻ ra chương trình chính sách giáo dục hôm nay” hình như lại không tin vào “sản phẩm mình sản sinh ra”. Quý vị đó đã và đang tìm mọi cách gửi con em đi học nước ngoài hay gửi học trường của người ngoại quốc hoặc nếu các em còn nhỏ thì gửi vào các nhà trẻ do các tu sĩ chăm sóc!

* Hai là giải thích sao cảnh người nước ngoài được thoải mái mở trường trên đất Việt, trong khi các tôn giáo hay tu sĩ lại “không có cái tự do mở trường cao hơn nhà trẻ”! Một xã hội muốn gạt Thiên Chúa ra ngoài sẽ đi về đâu?

* Ba là các trường của các tôn giáo và tư nhân “được nhà nước quản lý sau 1975” hình như đang dần biến dạng thành “những kiểu trường tư thời mới” với các lệ phí ngày càng cao?

Quý thầy cô thân mến, Hướng tới quý thầy cô trong

Ngày Nhà Giáo, chúng tôi cầu chúc quý thầy cô sức khỏe, khôn ngoan, tài đức và can đảm chu toàn sứ mạng của những người môn đệ thừa sai của Chúa Giêsu trong môi trường học đường hôm nay. Cũng theo tinh thần “Một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy”, chúng tôi muốn bày tỏ lòng biết ơn sâu xa quý thầy cô đã dạy dỗ chúng tôi hay cùng chúng tôi đứng trên bục giảng. Xin kính chúc quý thầy cô được dồi dào ân phúc và luôn là điểm dựa vững chắc cho các thế hệ nối tiếp sự nghiệp “trồng người”, hầu góp phần xây dựng “một nền giáo dục toàn diện, dân tộc và khai phóng”. “Chúng ta đừng để mình bị cướp mất niềm hy vọng” (NvTm số 86). Cũng “Đừng để bị cướp mất niềm vuii loan báo Tin Mừng” sự thật và tình thương nơi học đường (NvTm số 83)! Đừng bao giờ quên: Chúa là chủ lịch sử!

Hiệp thông trong tâm tình cảm tạ tôn vinh Thiên Chúa là Cha giàu lòng thương xót.

(Ký tên và đóng dấu)+ Micae Hoàng Đức OanhGiám mục Giáo phận Kontum.

  Bắc Kinh (AP) — Suốt hai tuần lễ, Liêu Ninh Nhật Báo [Liaoning Daily] của đảng Cộng sản đã gửi ký giả đến nghe hàng chục bài giảng tại các đại học trên cả nước để kiểm chứng điều mà tờ báo này cho là các giáo sư đại học “đang có thái độ khinh thị đối với Trung Quốc.”

Trong các cuộc đến thăm để theo dõi tại hơn 20 đại học, tờ báo đã phát hiện ra điều mà tờ báo rêu rao là đang tìm kiếm: Một số giáo sư đã ví Mao Trạch Đông, lãnh tụ đầu tiên của chính phủ Cộng sản Trung Quốc, với các hoàng đế xưa của nước này, một phỉ báng đối với ý thức hệ của đảng vốn tôn vinh Mao như một nhân vật đã đoạn tuyệt với quá khứ phong kiến của Trung Quốc. Một số học giả khác bị bắt quả tang là đang vạch trần các thất bại của đảng từ ngày lên nắm chính quyền vào năm 1949. Một số giáo sư lại liên tục ca ngợi các tư tưởng “phương Tây” như sự phân

quyền trong chính phủ chẳng hạn.“Thưa quí Giáo sư, vì nghiệp vụ

của quí vị đòi hỏi một cái gì cao cả hơn cả bản thân của quí vị, và vì sự nghiêm trang và tính đặc thù của một lớp đại học, xin quí vị đừng ăn nói kiểu này về nước Trung Hoa!”, bài báo có giọng khẩn khoản và sau đó được phát tán rộng rãi trên các mạng xã hội Trung Quốc.

Các giáo sư Trung Quốc từ lâu đã chịu cảnh bị theo dõi và ở một mức độ nào đó bị đảng xâm lo vào các đề tài chính trị, nhưng hình thức hạ nhục công khai này là chưa từng thấy trong lịch sử gần đây của TQ, Zhang Wen, một giáo sư báo chí tại Đại học Khoa học Công nghệ Bắc Kinh cho biết. Đối với một số trí thức, nó gợi dậy ký ức về các cuộc thanh trừng chính trị đẫm máu trong cuộc Cách mạng Văn hóa

cách đây 40 năm.Từ khi lên cầm quyền năm ngoái,

chính phủ của Chủ tịch Tập Cận Bình đã siết chặt quyền kiểm soát đối với nhiều thành phần xã hội, từ nghệ sĩ đến các giáo hội. Và mặc dù theo truyền thống, các giáo sư đại học được coi là những tiếng nói khả kính có thẩm quyền tri thức trong xã hội Trung Hoa, nhiều người đã coi việc điều tra này của chính phủ là một mệnh lệnh phải theo dõi những gì các giáo sư phát biểu trong lớp học, Giáo sư Zhang giải thích.

“Tôi cho rằng đây là một điều rất tệ hại,” ông nói. “Giáo sư cần một chút tự do để lý giải các sự kiện. Nếu không, tại sao lại cần đến giáo sư? Sinh viên có thể chỉ đọc sách là đủ. Tôi nghĩ rằng rõ ràng đây là một cảnh báo đối với chúng tôi.”

Chỉ vài tháng sau khi Tập Cận Bình nhậm chức vào năm ngoái, nhà cầm quyền Trung Quốc đưa ra bảy đề tài các giáo sư không được bàn tới trong lớp học, như tính cách độc lập của tòa án, xã hội dân sự và sự giàu có của các quan chức chính phủ, theo Xia Yeliang, nguyên giáo sư kinh tế Đại học Bắc Kinh, người bị đuổi việc năm ngoái vì lên tiếng hậu thuẫn các cải cách dân chủ tại Trung Quốc.

Ngoài Giáo sư Xia ra, chí ít có hai giáo sư khác tại Bắc Kinh bị kỷ luật vì bàn đến các đề tài nhạy cảm trong bài giảng của mình, như Mùa Xuân Ả Rập và chủ nghĩa hiến định [constitu-tionalism] tại Trung Quốc, Giáo sư Zhang cho biết.

Số 208 Trang 7

Page 8: €¦ · Web viewQuý thầy cô thân mến, Hướng tới quý thầy cô trong Ngày Nhà Giáo, chúng tôi cầu chúc quý thầy cô sức khỏe, khôn ngoan, tài đức

Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

Giáo sư Kinh tế Ilham Tohti thậm chí còn lãnh án tù chung thân vào tháng Chín vừa qua về tội chủ trương ly khai, một phần vì ông bênh vực quyền của người thiểu số Uighur [Duy Ngô Nhĩ] theo Hồi giáo trong các bài giảng của mình tại Đại học Dân tộc Trung ương, Bắc Kinh. Bản án được một toà án cao hơn tán thành vào thứ Sáu tuần trước.

“Tôi không nghĩ có gì đáng hoài nghi về việc chúng tôi đang ở giữa một cuộc đàn áp bất đồng chính kiến mới,” theo David Bandurski, một nhà nghiên cứu hiện làm việc trong Dự án Truyền thông Trung Quốc tại Đại học Hồng Kông, một dự án nghiên cứu việc hành nghề báo chí tại Trung Quốc. “Hình như chính phủ đang có một nỗ lực rộng lớn nhằm hạn chế việc thảo luận một loạt vấn đề tại các đại học và trên báo chí mà đảng cho là nhạy cảm.”

Áp lực ngày một gia tăng trên giới hàn lâm diễn ra vào lúc một số đại học Mỹ, kể cả Duke và Stanford, mở các khu học xá [campuses] tại Trung Quốc với hi vọng thu hút lượng sinh viên khổng lồ và đang gia tăng của nước này.

Năm ngoái, hơn 130 nhân viên giảng huấn tại Đại học Wellesley, Massachusetts, đã ký một thư cảnh báo rằng việc sa thải Giáo sư Xia có thể làm nguy hại đến một hợp đồng đối tác mới giữa đại học này và Đại học Bắc Kinh.

Một số đại học Mỹ, trong đó có Đại học Chicago và Đại học Penn State, đã chấm dứt quan hệ đối tác với Viện Khổng Tử do chính phủ Trung Quốc quản lý; viện này đã mở chi nhánh tại hàng trăm đại học và trường học khắp thế giới. Nhiều giáo sư Mỹ than phiền rằng các giảng viên của các Viện Khổng Tử thường đưa ra một bức tranh màu hồng được Nhà nước phê chuẩn về Trung Quốc và họ được huấn luyện để tránh đề cập đến các chủ đề nhạy cảm như Tây Tạng và cuộc thảm sát người biểu tình đòi dân chủ tại quảng trường Thiên An Môn ở Bắc Kinh.

Bruce Lincoln, giáo sư môn Nghiên cứu Tôn giáo tại Đại học Chicago, nói rằng ông và một số đồng nghiệp tại đây đã phản đối việc Viện Khổng Tử điều hành chương trình của mình một cách độc lập và mở các lớp lấy tín chỉ của trường [school credit].

“Nếu họ đối tác với một đại học Mỹ và… chủ động cung cấp giáo viên cũng như đưa ra chương trình, mà đại học ấy lại gọi đó là một trong những khóa học chính qui của mình,

tôi nghĩ có một cái gì tồi tệ đang xảy ra,” Giáo sư Lincoln nói. “Việc này chẳng khác gì chúng ta cho phép công nghệ thuốc lá vào dạy các ngành y tế tại đây.”

Tại Trung Quốc, Liêu Ninh Nhật Báo cũng châm ngòi một cuộc tranh luận dữ dội trên mạng xã hội TQ về nhu cầu độc lập trí thức đối với tinh thần yêu nước trong giới hàn lâm.

Zhang Ming, một giáo sư khoa chính trị tại Đại học Nhân dân Bắc Kinh nhận xét trong một phản biện rằng bài báo không dẫn chứng giáo sư hay trường nào cụ thể, chỉ nói các ký giả đến thăm các lớp học tại Bắc Kinh, Thượng Hải và ba thành phố khác, trong thời gian đó “họ đã lắng nghe gần 100 bài giảng chuyên ngành.” “Họ không cho biết ai đã nói gì, họ chỉ nói vấn đề là nghiêm trọng,” Giáo sư Zhang nhận định. “Thật là một chuyện rất lạ lùng.”

Ngoài ra, các giáo sư Trung Quốc còn thắc mắc tại sao bài báo này chỉ xuất hiện trên một chi nhánh của phương tiện truyền thông Nhà nước tại miền Đông Bắc mà không xuất hiện trên Nhân Dân Nhật Báo hay trên một tờ báo cấp quốc gia khác. Vào hôm thứ Tư, Liêu Ninh Nhật Báo từ chối bình luận về bài báo của họ.

Trong một bài viết, báo này cho biết họ đang phản ứng lại các tin tức cho biết nhiều giáo sư đại học đang “bôi đen” đất nước mình trong những bài giảng trước sinh viên.

“Chúng tôi cảm thấy chúng tôi phải viết lá thư ngỏ này để các giáo sư của chúng ta có thể cân nhắc kỹ lưỡng hơn nữa các vấn đề như: Trung Quốc phải được giảng dạy như thế nào cho được khách quan và chính xác ở trong lớp học” bài báo viết. “Bằng cách nào để dạy cho sinh viên vừa có kiến thức chuyên môn vừa có thái độ sáng suốt”.

Theo Giáo sư Xia, hiện là một nhà nghiên cứu thỉnh giảng tại Viện Cato, một viện nghiên cứu chính sách có khuynh hướng tự do tại Mỹ, bài báo cho thấy chính phủ Trung Quốc không còn che đậy những hành vi trước đây vốn luôn luôn được giữ kín hay những áp lực bất thành văn đối với giới hàn lâm. Ông nói đó là một động thái không thể chối cãi của chính phủ nhằm hạn chế đặc quyền thảo luận công khai của một thành phần nhỏ nhoi trong xã hội mà cho đến nay vẫn hưởng được nhiều tự do

hơn các thành phần khác.“Theo cách hành xử này, họ đang

ra sức khủng bố các học giả Trung Quốc,” Giáo sư Xia nhận định. “Việc này cũng giống như trong thời kỳ Cách mạng Văn hóa. Nếu bạn có quan hệ với người nước ngoài, họ có thể cáo buộc bạn là chống TQ. Họ có

thể đối xử với bạn như kẻ thù.”Trần Ngọc Cư dịch từ http://new

s.yahoo.com/chinese-state-media-profs-chilling-warning-065430052. html

"Hai tử huyệt của họ [CSVN] là những vấn đề Thác Bản Giốc, Ải Nam Quan hoặc là Hoàng Sa, Trường Sa. Đây là những tử huyệt của cộng sản và họ sợ nhất khi mà truyền thông phơi bày những sự thật đó ra công luận… Họ tìm mọi cách che đậy nhưng bây giờ thì bằng truyền thông tự do mạnh mẽ, tất cả những việc đó đã được phơi bày. Đó là điều họ sợ nhất” - (Trích phát biểu của Điếu Cày Nguyễn Văn Hải tại cuộc Hội thảo Chính trị giữa anh cùng Cù Huy Hà Vũ và nhà báo Mặc Lâm, biên tập viên của đài Á Châu Tự Do ngày 21-11-2014 tại Washington, DC).

*Vì sao “vấn đề Thác Bản Giốc, Ải

Nam Quan hoặc là Hoàng Sa, Trường Sa… là những tử huyệt của cộng sản” và là những điểm “làm họ sợ nhất”? Đơn giản vì đó là những chứng cớ hùng hồn làm nổi bật hành tung bán nước của tập đoàn CSVN. (Hành tung này chúng tôi đã bàn tới trước đây trong một bài viết).

Chia sẻ cái nhìn của Điếu Cày, chúng tôi lại mạn phép nói thêm về “nguyên trạng”, dù đó là đề tài chúng tôi đã trao đổi với độc giả ít nhất qua hai bài viết: Bài “Giữ nguyên hiện trạng” hay mưu đồ tạo phản: phản quốc, bán nước ” (ngày 24-10-2014) và bài “Nguyên trạng diễn ca họ Cộng nhà ta” (17-11-2014)! 

Ts Trần Công Trục cảnh báo về nguyên trạng.

Chưa kể những tài liệu trước đây của các nhà nghiên cứu lịch sử, chúng tôi nhận thấy bài “ Nguyên tắc ‘giữ nguyên hiện trạng’ ở Biển Đông cần được hiểu thế nào? ”  của Ts Trần Công Trục, nguyên Trưởng ban Biên Giới của Nhà nước CSVN vừa đưa lên báo điện tử Giáo Dục Việt Nam ngày 19-11-2014 là tài liệu đáng đọc. 

Số 208 Trang 8

Page 9: €¦ · Web viewQuý thầy cô thân mến, Hướng tới quý thầy cô trong Ngày Nhà Giáo, chúng tôi cầu chúc quý thầy cô sức khỏe, khôn ngoan, tài đức

Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

Qua phân tích của Ts Trần Công Trục, chúng tôi càng nhận rõ mưu đồ bán nước mà nhà cầm quyền CSVN hiện nay dựa vào nguyên tắc “nguyên trạng” hòng bào chữa và che đậy âm mưu triều cống biển đảo của Việt Nam cho Tàu Cộng như thế nào. Chúng tôi tin độc giả sẽ không cho là thừa những điều đã bàn trong các bài trước giờ lại nhắc lại. Thiết nghĩ, nhắc lại như vậy sẽ làm sáng hơn những luận cứ và những “trăn trở” của Ts Trần Công Trục, một trí thức công bộc trung thành của Đảng và Nhà nước CSVN. 

Ông Tiến sĩ Trục chỉ úp úp mở mở chứ chưa dám nêu đích danh những tên tội đồ bán nước là ai và hành động bán nước cụ thể của những tên tội đồ ấy ra sao. 

Về hai chữ “nguyên trạng - statu quo”, Ts Trần Công Trục diễn giải: “Statu quo là một thuật ngữ tiếng La Tinh có nghĩa là hiện trạng hoặc giữ nguyên hiện trạng. Thuật ngữ có liên quan là statu quo ante, có nghĩa "hiện trạng như trước” ("the state in which before", means "the state of affairs that existed previously” (1)). 

Lời giải thích trên cho chúng ta hiểu: Thực trạng trước thế nào, giờ vẫn vậy. Có nghĩa là những điểm đang tranh chấp phải giữ nguyên hiện trạng như trước cho đến khi có sự đồng thuận giữa các bên liên hệ, qua sự giám sát của trọng tài có thẩm quyền – tức trọng tài quốc tế! Những thỏa thuận ngầm giữa bên mạnh với bên yếu, giữa nước lớn với nước nhỏ bằng những cuộc đi đêm dựa trên quan điểm ý thức hệ - giữa hai đảng CS anh em hay giữa phe xã hội chủ nghĩa anh em, thì đều là những thỏa thuận vô giá trị về mặt quốc gia dân tộc. Từ đó, chúng tôi cho rằng lời nhận định sau đây của Ts Trục là một lời cảnh báo khá nhẹ nhàng và phần nào mang tính bao che: “Khái niệm ‘hiện trạng’ phần lớn lại phụ thuộc nhiều vào mục đích mà các bên liên quan muốn ‘giữ nguyên’ có lợi cho mình. Chính vì vậy mà có nhiều thỏa thuận không có tính khả thi. Thậm chí, chúng còn là những cái cớ để các bên lợi dụng nhằm phục vụ cho những toan tính của mình.” 

Sau lời cảnh báo trên, Ts Trần Công Trục kêu gọi: “Các nhà hoạch định chính sách phải cân nhắc và tính toán rất kỹ và thận trọng. Nếu không sẽ bị mắc bẫy, bị rơi vào những tình huống bất lợi khó có thể khắc phục được, nhất là trên phương diện pháp lý.” 

Rõ ràng, do vị thế là thành phần của Đảng và Nhà nước CSVN, ông

Trần Công Trục không dám nêu đích danh ai phải “cân nhắc”, ai phải “tính toán kỹ” và phải “thận trọng”. Phải chăng ông Trục chỉ dùng những hình dung từ nhẹ nhàng như trên đây hòng hạ giảm trách nhiệm của nhà cầm quyền Cộng sản đối với vấn đề trọng đại của đất nước? Lại nữa, ai đang “mắc [vào cái] bẫy” của giặc Tàu Cộng khiến đất nước “bị rơi vào những tình huống bất lợi khó có thể khắc phục”.

Xin hỏi ngài tiến sĩ: Trong sự kiện Hoàng Sa và Trường Sa, những tình huống nào là “những tình huống bất lợi khó có thể khắc phục” nếu không phải là tình huống Việt Nam mất biển mất đảo vào tay Trung Cộng??? 

Lời kêu gọi “giữ nguyên hiện trạng” của Nguyễn Tấn Dũng cũng như những phát biểu tương tự của Phùng Quang Thanh trước đó là câu trả lời.

Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam với nguyên tắc nguyên trạng.

Ông Trục nêu ra rằng hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam “do các thế hệ người Việt Nam, trải qua các thời kỳ lịch sử khác nhau, đã từng đổ mồ hôi, xương máu để dựng xây, phát triển mọi cơ sở cần thiết phục vụ cho nhu cầu sinh hoạt nơi đây nên việc ngày nay ngư dân Việt Nam sinh sống và đánh bắt ở khu vực hai quần đảo này, cải tạo điều kiện sống, làm việc và tiếp tục thực thi chủ quyền hợp pháp của mình hoàn toàn không phải điều gì mới mà nó vẫn diễn ra cả mấy trăm năm qua.” 

Từ thực thể trên, Ts Trục kết luận: “Các hoạt động bình thường và hợp pháp ấy không phải đối tượng điều chỉnh của khoản 2 Điều 5 DOC, [tức không phải là đối tượng của nguyên trạng]! 

Ông Trần Công Trục giảng giải: “Trước đây Việt Nam có quyền hoạt động (kể cả xây dựng, tôn tạo, nâng cấp) thế nào thì nay vẫn được quyền làm như vậy. Trái lại, sau khi Trung Cộng dùng vũ lực cướp đoạt Hoàng Sa từ chủ quyền của Việt Nam Cộng Hòa (1974), rồi đoạt Gạc Ma của Trường Sa (1988) thì kể từ hai thời điểm ấy, mọi hoạt động của Trung Cộng ở khu vực Hoàng Sa và Trường Sa đều vi phạm trắng trợn” nguyên tắc statu quo. 

Từ luận cứ trên, Ts Trần Công Trục nhận định rất chính xác rằng “Trung Quốc đã dùng vũ lực để đánh chiếm quần đảo Hoàng Sa, một phần quần đảo Trường Sa và hiện nay đang dốc sức biến các đảo, đá, bãi

cạn này thành các căn cứ quân sự, đường băng sân bay, cơ sở dịch vụ hậu cần… là hoàn toàn chà đạp luật pháp quốc tế hiện hành”. Trong khi phía nhà cầm quyền CSVN mồm thì cứ lặp đi lặp lại điệp khúc “giữ nguyên hiện trạng”, nhưng trong hành động thì lại cứ thập thò thậm thụt đi hầu “đàn anh” nhận chỉ thị giao đất giao đảo Việt Nam cho họ.

Bằng chứng Dũng và Thanh tiếp tay Tàu Cộng.

Nhận định trên của Ts Trần Công Trục nhắc chúng ta nhớ Phùng Quang Thanh đã không thấy xấu hổ khi to họng gào: “Chúng tôi có trao đổi là giờ phải giữ nguyên hiện trạng. Trên biển Đông... không cắm mới vào những nơi mà các bên chưa cắm.” 

Và rồi theo tin của Thông tấn xã CSVN Việt Nam ngày 14-11-2014, chính Nguyễn Tấn Dũng sau đó đã công khai chuẩn thuận và tuyên dương lời phát biểu của Phùng Quang Thanh. Tin của TTX/CSVN nêu rõ: “Vào lúc Bắc Kinh rốt ráo bồi đắp và mở rộng các bãi đá mà Trung Quốc chiếm đóng tại vùng quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa, tại các cuộc họp trong khuôn khổ hội nghị thượng đỉnh ASEAN tại Miến Điện kết thúc ngày hôm qua, 13-11-2014, Thủ tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng đã liên tiếp kêu gọi các nước không làm thay đổi thực trạng các bãi đá, rạn san hô và bãi cát ngầm ở Biển Đông.” 

Khi người ta (Trung Cộng) đã “rốt ráo” bồi đắp và mở rộng các bãi đá thì ông Thủ tướng CSVN lại nhẹ nhàng mơn trớn kiểu ngoại giao công thức, kêu gọi “các nước” không làm thay đổi thực trạng, khiến người dân Việt Nam không thể không nhớ lại lời Phùng Quang Thanh trâng tráo: “Hiện nay trên biển, nói thật là các bên đều có xây dựng… và Việt Nam cũng có hoạt động xây dựng. Đều là tôn tạo, nâng cấp, mở rộng… Tuy nhiên, nguồn lực của ta còn có hạn nên việc xây dựng quy mô chưa lớn như Trung Quốc.”

Phùng Quang Thanh đánh đồng hoạt động xây dựng của Việt Nam với của Trung Cộng như vậy đó. Lại còn “bào chữa” cho Trung Cộng một cách ngu xuẩn rằng “nguồn lực của ta còn có hạn nên việc xây dựng quy mô chưa lớn như Trung Quốc.” 

Những ai bênh vực PQT về lời phát biểu trên, xin hãy xem lại lời giảng giải của Ts Trần Công Trục nêu trên mà chúng tôi buộc phải nhắc lại ở đây: “Trước đây Việt Nam có quyền hoạt động [kể cả xây dựng, tôn tạo,

Số 208 Trang 9

Page 10: €¦ · Web viewQuý thầy cô thân mến, Hướng tới quý thầy cô trong Ngày Nhà Giáo, chúng tôi cầu chúc quý thầy cô sức khỏe, khôn ngoan, tài đức

Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

nâng cấp] thế nào thì nay vẫn được quyền làm như vậy. Trái lại, sau khi Trung Cộng dùng vũ lực cướp đoạt Hoàng Sa… thì kể từ hai thời điểm ấy, mọi hoạt động của Trung Cộng ở khu vực Hoàng Sa và Trường Sa đều vi phạm trắng trợn”.

Vậy là ai “lơ là mất cảnh giác”, ai “tạo ra cơ hội cho Trung Quốc dễ dàng tính toán các bước đi tiếp theo” và ai “mơ hồ, có thể dẫn đến những hậu quả rất nghiêm trọng” như Ts Trần Công Trục đã lưu ý?

Nguyên tắc “trước sau như 1”.Cũng trên báo Giáo Dục Việt

Nam, người ta lại đọc thấy bài thứ hai của ông Trục, bài “ Tiến sĩ Trần Công Trục nói rõ nguyên tắc ‘trước sau như một’ về Biển Đông ” . Bài này cho chúng ta có một khái niệm về nguyên tắc “trước sau như một”, một nguyên tắc pháp lý có tên gọi là “Estoppel”, “quy tắc về bằng chứng, theo đó, một cá nhân không được phép phủ nhận sự thật về điều mà trước đây người này đã tuyên bố hoặc về những sự kiện mà người này cho là có thật.”

Về việc áp dụng nguyên tắc “trước sau như một”, Ts Trần Công Trục nhấn mạnh: “Trong luật quốc tế, đi đôi với chủ quyền là trách nhiệm thực thi chủ quyền và không cho nước khác làm điều mà họ cho là thực thi chủ quyền trên lãnh thổ của mình”. 

Ở bài này, Ông Tiến sĩ nguyên Trưởng ban Biên giới Chính phủ CSVN cảnh báo: “Áp dụng những nguyên tắc trên…, người Việt Nam, nhất là những cơ quan hoặc cá nhân người có thẩm quyền hay các cơ quan báo chí truyền thông cần phải thật sự thận trọng, cân nhắc khi phát biểu, tuyên bố có liên quan đến chủ quyền lãnh thổ quốc gia.”

Ông Trần Công Trục còn nhắn nhủ nhà cầm quyền trong nước: “Nếu phát biểu vì động cơ chính trị mà quên đi những nguyên tắc pháp lý thì sẽ dẫn đến những hậu quả nghiêm trọng cho công cuộc đấu tranh bảo vệ chủ quyền trên phương diện pháp lý”. 

Sau đó ông cũng lên án “quan điểm cho rằng không nên làm lớn chuyện Trung Quốc biến đá thành đảo ở 5 bãi đá ở Trường Sa, trong đó có đá Chữ Thập, để trở thành 1 căn cứ quân sự, vì chúng ta cũng xây dựng và mở rộng ở Trường Sa, vì cả làng cùng xây dựng là cực kỳ nguy hiểm và không thể chấp nhận.” Đây là quả đấm trực diện nhắm thẳng vào cả Phùng Quang Thanh lẫn Nguyễn Tấn Dũng là người đại diện đích thực đảng quyền trên cả nước. 

Những con két Việt Nam do

Trung Cộng nuôi dạy.Theo tin báo chí lề đảng trong

nước, trả lời chất vấn tại Quốc hội CSVN, Nguyễn Tấn Dũng, trong tư cách Thủ tướng, đã xác định: “Việt Nam–Trung Quốc dù mưa nắng, hay bão lũ vẫn mãi là láng giềng.” Ông còn nói thêm: “Chúng ta hết sức mong muốn Việt Nam-Trung Quốc chân thành hợp tác để gìn giữ hòa bình, ổn định, hợp tác cùng phát triển, cùng có lợi, để thực hiện thực chất, hiệu quả phương châm 16 chữ và tinh thần 4 tốt, đem lại lợi ích cho cả hai bên.” 

Ý kiến của Nguyễn Tấn Dũng trên đây thực ra chẳng có gì là mới mẻ cả. Nó chỉ là sự lặp lại hầu như nguyên văn lời chỉ bảo của ông Phạm Trường Long Phó chủ tịch Quân ủy Trung ương Trung Cộng đưa ra cho Phùng Quang Thanh trong cuộc hội kiến của đoàn quân sự cấp cao CSVN với phía Trung Cộng ngày 18-10-2014. Ông Phạm Trường Long nói: “Láng giềng là không thể dời đi, hai nước Trung-Việt chung sống hữu nghị, xử lý ổn thỏa bất đồng, cùng phát triển phù hợp với lợi ích chung của hai nước.”

Báo Trung Cộng bấy giờ cũng tường thuật rằng Phùng Quang Thanh đã chấp nhận 3 phương hướng mà phía Trung Cộng đưa ra cho phía CSVN, rằng hai bên phải dựa trên phương châm 16 chữ ‘ổn định lâu dài, hướng tới tương lai, láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện’ và tinh thần 4 tốt ‘láng giềng tốt, bạn bè tốt, đồng chí tốt, đối tác tốt’, ngõ hầu “hai bên ‘đi cùng một hướng’, theo chỉ thị mà Thường Vạn Toàn, Ủy viên Quốc vụ kiêm Bộ trưởng Quốc phòng Trung Cộng đưa ra trong cuộc gặp gỡ trước đó giữa hai đoàn.

Nguyên tắc 6 chữ của Nguyễn Tấn Dũng.

Liền sau cam kết thực hiện nghiêm túc “phương châm 16 chữ và tinh thần 4 tốt”, Nguyễn Tấn Dũng chế thêm một nguyên tắc nữa, nguyên tắc “6 chữ, đó là vừa hợp tác, vừa đấu tranh”.

Đại biểu Lê Nam, đoàn Thanh Hóa đặt câu hỏi: “Ngay khi giàn khoan HD 981 chưa rút, Trung Quốc đã thực hiện mạnh mẽ xây dựng các đảo, xây dựng sân bay, biến đảo đá chìm thành lãnh thổ trên các đạo Gạc Ma, Phú Lâm, Chữ Thập thuộc quần đảo Trường Sa của VN mà Trung Quốc cưỡng đoạt. Đó là kế sách không đánh mà thắng nhằm độc chiếm biển Đông. Cử tri cả nước đặc biệt quan tâm đến tình hình trên,

mong muốn Thủ tướng cho biết kế sách của Chính phủ sẽ như thế nào để bảo vệ trọn vẹn chủ quyền, quyền chủ quyền thiêng liêng của tổ quốc?”

Nguyễn Tấn Dũng trả lời có vẻ ngạo mạn khinh thường ý kiến của ông Lê Nam, rằng: “Ý kiến chất vấn của đại biểu Nam thì tất cả chúng ta, đồng chí, đồng bào cả nước đều biết.” Chuyện ấy cả nước ai mà chẳng biết, có gì mà ầm ĩ? Dũng còn nhắc lại quan điểm “các bên giữ nguyên hiện trạng, không làm phức tạp thêm...”. Còn “việc TQ bồi lấp biển nếu theo thông tin báo chí chúng ta cũng đã nêu… hết rồi”. Nghĩa là, theo Ng.Tấn Dũng, mọi điều trên, ai mà chẳng biết, báo chí nêu ra cũng là thừa, vì đảng của Dũng đã từng nêu ra nhiều lần rồi, phải không? Tuy nhiên, trong thực tế, Dũng và đảng của Dũng chỉ nêu bằng hàng loạt chữ nghĩa công thức mơn trớn bọn xâm lăng Bắc phương mà thôi! Một mặt chơi trò “võ mồm” để lừa phỉnh người dân trong nước, một mặt ngầm thúc đẩy người anh em “láng giềng không thể dời đi” nhưng cứ lấn thêm, nhất là lấn đảo, lấn biển. 

Thế nên, trong khi tại hội thảo quốc tế về Biển Đông ở Đà Nẵng ngày 17-18/11/2014, cựu Phó Đô đốc Lực lượng Phòng vệ Biển Nhật Bản Joji Koda buộc lòng phải lên tiếng cảnh cáo như trình bày sau đây.

Những lời cảnh cáo từ bên ngoài.

Cựu Phó Đô đốc Nhật Bản Joji Koda kêu gọi các quốc gia hãy chung tay ngăn chặn Trung Quốc thay đổi nguyên trạng trên Biển Đông. Báo chí Việt Nam ghi nhận: “Dẫn thông tin từ truyền thông Trung Quốc, cựu Phó Đô đốc Joji Koda cho hay: tháng 10-2014, Trung Quốc đã hoàn tất việc cải tạo đường băng dài 2.400m trên đảo Phú Lâm là đảo lớn nhất trong quần đảo Hoàng Sa (nằm cách Tam Á, đảo Hải Nam, Trung Quốc khoảng 700km về phía Đông Nam và cách Đà Nẵng, Việt Nam 440km về phía Đông), cho phép tiếp nhận các máy bay vận tải quân sự và máy bay do thám cỡ lớn”.

Đối với quần đảo Trường Sa, “ông Joji Koda cho hay: Trung Quốc đã bắt đầu nỗ lực đầy tham vọng là cải tạo đầm phá lớn ở Đá Gạc Ma mà họ đã chiếm đoạt bằng vũ lực từ Việt Nam vào năm 1988... Hiện Trung Quốc đang tiến hành hoạt động cải tạo đất ở nửa phía Đông của đầm phá và xây dựng một đường băng dài 2.500m có khả năng tiếp nhận máy bay phản lực cùng một số bến cảng, cầu tàu để tiếp đón tàu trọng tải lớn”. (Trung

Số 208 Trang 10

Page 11: €¦ · Web viewQuý thầy cô thân mến, Hướng tới quý thầy cô trong Ngày Nhà Giáo, chúng tôi cầu chúc quý thầy cô sức khỏe, khôn ngoan, tài đức

Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

Quốc thay đổi nguyên trạng trên Biển Đông nhằm mưu đồ gì?).

Thời điểm Trung Cộng hoàn tất việc cải tạo đường băng dài 2.400m trên đảo Phú Lâm vào tháng 10-2014, và xây dựng một đường băng dài 2.500m Đá Gạc Ma gần đây là thời gian mà Phùng Quang Thanh cùng đoàn quân sự cấp cao lớn nhất nước đang có mặt ở Tàu. Tại đó, PQT thú nhận khi Thanh nêu vấn đề “giữ nguyên hiện trạng”, thì phía Tàu Cộng “nói chung hứa thì không hứa” !!! Đấy T.Cộng ngạo nghễ cười vào mũi CSVN đó! Hứa cái gì mà hứa! Láo!

Và quả như vậy. T.Cọng không nói mà làm. Báo VN ghi nhận: “IHS Janes's, một tạp chí về quốc phòng, hôm 20/11 đưa tin Bắc Kinh đang tiến hành xây dựng đảo nhân tạo trên bãi đá Chữ Thập, dài ít nhất 3.000 mét, rộng khoảng 200 đến 300 mét. Chuyên gia đánh giá, đảo nhân tạo này đủ lớn để xây dựng sân bay.” 

Lại nữa, theo VNExpress ngày 24-11-2014 (Trung Quốc xây đảo ở Trường Sa 'để làm căn cứ radar'), một quan chức cấp cao của quân đội Trung Quốc bất ngờ tiết lộ trước báo chí quốc tế về lý do bồi đắp đảo ở Trường Sa, là để hỗ trợ hoạt động của radar và thu thập tin tình báo. (Nguy hiểm chưa!) Quan chức đó là Jin Zhirui, sĩ quan cao cấp thuộc Tổng bộ quân chủng Không quân Trung Quốc, đã phát biểu tại Diễn đàn Xiangshan, một diễn đàn đối thoại về các vấn đề an ninh quốc gia của Trung Cộng. Trung Cộng làm và nói đó. Họ có sợ gì cái thùng rỗng của CSVN?

Trong khi đó, phía Mỹ đã theo dõi việc “cải tạo mở rộng bãi đá Chữ Thập thuộc quần đảo Trường Sa là một trong số những dự án mà Trung Quốc đang theo đuổi, trước tiên là để có thể xây dựng một đường băng”, AFP dẫn lời trung tá Jeffrey Pool, người phát ngôn quân đội Mỹ, cho biết như vậy. Theo Trung tá Pool, “có vẻ như đó chính là việc họ đang hướng tới. Một bến cảng cũng đã được thiết lập ở phía đông bãi đá. Nó đủ lớn để đón các tàu tiếp tế và tàu chiến hải quân.” Vị sĩ quan phát ngôn của Quân đội Hoa Kỳ lên tiếng "Chúng tôi kêu gọi Trung Quốc dừng chương trình cải tạo đất và tham gia vào những sáng kiến ngoại giao để thúc đẩy tất cả các bên kiềm chế trong loại hoạt động này".

Qua những thông tin và những tiết lộ nêu trên, chúng ta nhận ra ngay hành động ngang ngược của Trung Cộng trên Biển Đông, nhất là trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa

(Gạc Ma) mà chúng đã cưỡng chiếm của Việt Nam. Trong khi đó, các quan chức đứng đầu vận mệnh đất nước lại vẫn ỡm ờ nước đôi, ngôn hành tương phản, để mặc Trung Cộng lộng hành. Điều đáng chú ý đặc biệt ở đây là gần đây, danh xưng Hoàng Sa không còn thấy xuất hiện nữa trong phát biểu của các nhà “hoạch định chính sách” Việt Nam, tức là nhà cầm quyền CSVN! 

Kết luận.Một tín hiệu bất thường đầy nguy

hiểm cho vận mệnh đầy bất trắc của quê hương Việt Nam mà thủ phạm chính là đám CS cầm quyền đất nước hôm nay. Họ công khai và ngang nhiên đặt vị thế cầm quyền của đảng “anh em” lên trên sự sống còn của Tổ Quốc, đặt việc bảo vệ sự nghiệp xây dựng chủ nghĩa xã hội lên trên việc tôn trọng sinh mạng của toàn dân tộc! Đến nỗi báo Giáo Dục Việt Nam ngày 19-10-2014 đã đăng tải lại toàn bộ nội dung báo chí Trung Cộng phản ánh chuyến thăm của Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh Bộ trưởng, trong đó ghi lại lời “Phùng Quang Thanh nói, Đảng và Quân đội VN rất coi trọng quan hệ Việt-Trung, quý trọng tình hữu nghị truyền thống Việt-Trung”, và đặc biệt “cung cấp bảo đảm vững chắc cho củng cố vị thế cầm quyền của Đảng CS 2 nước, bảo vệ sự nghiệp xây dựng chủ nghĩa xã hội”. 

Thấy chưa? CSVN đâu coi việc bảo đảm sự tồn vong của đất nước là trách nhiệm trên hết và trước nhất của họ, đâu có coi việc củng cố chủ quyền của quốc gia dân tộc là chính yếu, đâu có coi việc bảo vệ biên thùy, lãnh thổ, lãnh hải là nhiệm vụ hàng đầu của cả nước, huống hồ là của kẻ đang nắm vận mạng đất nước? Chỉ một lời nói trên đã đủ để nhận chân tâm địa của nhà cầm quyền CSVN đối với dân tộc và đất nước!

danlambaovn.blogspot.comDư luận bất bìnhDư luận phản ứng gay gắt về

việc chính quyền Thừa Thiên-Huế cấp giấy chứng nhận đầu tư khu nghỉ dưỡng rộng 200 ha cho công ty Trung Quốc Thế Diệu ở đèo Hải Vân. Đây là một vị trí chiến lược khống chế cả vùng trời vùng núi và vùng biển Đà Nẵng và có thể chia cắt Việt Nam ở vĩ tuyến 16.

Giáo sư Tiến sĩ Nguyễn Thế Hùng, một công dân Đà Nẵng đồng thời là một nhà hoạt động xã hội dân sự đã nhanh chóng phản ứng: “Cũng như bạn bè và học trò, chúng tôi vô cùng sửng sốt không hiểu tại sao chính quyền Thừa Thiên-Huế lại làm việc này. Chúng ta biết là Việt Nam trong quá trình mở rộng về phương Nam thì đèo Hải Vân là một trong những chướng ngại thuở xưa. Trong chiến tranh gần đây cũng thế: đèo Hải Vân chia cách đất nước Việt Nam, ở đỉnh cao hiểm trở như thế mà cho người nước ngoài thuê để làm cái này cái kia thì đó là điều không thể nào chấp nhận được. Nói thật là chúng tôi vô cùng sửng sốt về chuyện này.”

Đây là dự án khu du lịch nghỉ dưỡng quốc tế World Shine-Huế do doanh nghiệp Trung Quốc làm chủ đầu tư với tổng vốn 250 triệu USD. Người Trung Quốc được phép sử dụng diện tích 200 ha tại khu vực mũi Cửa Khẻm, nơi núi Hải Vân đâm ra biển. Tại đây nhà đầu tư TQ sẽ xây dựng khu nghỉ mát tiêu chuẩn 5 sao với 450 phòng, một trung tâm hội nghị quốc tế 2.000 chỗ ngồi, khu nhà nghỉ dưỡng năm tầng với 220 căn hộ cao cấp, 350 biệt thự và khu du lịch, nhà hàng bãi tắm. Dự án này được triển khai theo ba giai đoạn từ 2013 đến 2023 trên thực tế đã bắt đầu xây dựng một số hạng mục và cơ sở hạ tầng.

Tuy vậy Ủy ban Nhân dân TP. Đà Nẵng vừa kiến nghị Chính phủ rút giấy phép đầu tư mà tỉnh Thừa Thiên-Huế đã cấp cho công ty Thế

Diệu của Trung Quốc. Lý do chính quyền Đà Nẵng đưa ra là dự án nằm ở vị trí trọng yếu về an ninh quốc phòng. Hơn nữa về nguyên tắc dự án này có một vùng chồng lấn trong khu vực chưa thống nhất về địa giới hành chính giữa Thừa Thiên-Huế và Đà Nẵng.

Đối với sự kiện một dự án trải rộng 200 ha nằm ở khu vực có vị trí chiến lược lại nằm trong tay nước

Số 208 Trang 11

Page 12: €¦ · Web viewQuý thầy cô thân mến, Hướng tới quý thầy cô trong Ngày Nhà Giáo, chúng tôi cầu chúc quý thầy cô sức khỏe, khôn ngoan, tài đức

Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

ngoài đặc biệt là Trung Quốc, thiếu tướng hồi hưu Nguyễn Trọng Vĩnh, nguyên Đại sứ Việt Nam tại Trung Quốc từ Hà Nội phát biểu với Đài Á Châu Tự Do: “Những chỗ tốt đẹp có vị trí chiến lược lại cứ bán cứ để cho Trung Quốc làm dự án trong khi mình có thể làm được. Như thế là các anh ấy không suy nghĩ và chỉ thấy có tiền thôi. Tôi cho là chỉ thấy có tiền, nhiều tỉnh cũng thế thôi, nghĩa là chỉ thấy có tiền mà không thấy cái nguy hiểm cho đất nước.”

Vị trí yết hầu có thể chia cắt đất nước

Đại tá Thái Thanh Hùng, nguyên chỉ huy phó Bộ chỉ huy quân sự TP. Đà Nẵng, đương kim Chủ tịch Hội Cựu chiến binh Đà Nẵng được báo điện tử Infonet trích lời nói rằng: “Dự án Trung Quốc trên đèo Hải Vân nằm ở vị trí yết hầu có thể chia cắt đất nước. Nắm vị trí đó là nắm cả vùng trời, vùng núi, vùng biển khu vực phòng thủ Đà Nẵng.”  Là một nhà quân sự, đại tá Thái Thanh Hùng nhấn mạnh rằng đây là vị trí chiến lược, là địa bàn trọng điểm. Ở miền Trung thì khu vực đèo Hải Vân ai cũng biết cả… Nếu xảy ra chiến tranh, nơi này bị chiếm thì đất nước bị chia cắt liền. Do nó đặc biệt quan trọng như vậy nên đại tá Thái Thanh Hùng cho là không nên cho nước ngoài đầu tư vào khu vực đó.

Vẫn theo Infonet và đại tá Thái Thanh Hùng, vị trí Thừa Thiên-Huế cấp phép cho phía Trung Quốc xây dựng khu du lịch lại nằm ngay mũi Cửa Khẻm, nơi núi Hải Vân đâm ra biển và coi như bao trùm cả hòn Sơn Trà con cách đó không xa. Khu vực này chính là “yết hầu” của vịnh Đà Nẵng với núi Hải Vân và bán đảo Sơn Trà tọa thành hình cánh cung trấn giữ phía Bắc và phía Đông Bắc. Trong khi vịnh Đà Nẵng là một trong những khu vực vô cùng trọng yếu trên dọc tuyến biển Việt Nam.

Dự án khu nghỉ dưỡng trên đèo Hải Vân với chủ đầu tư là là doanh nghiệp Trung Quốc gây ra mối lo ngại về an ninh quốc phòng, là sự kiện mới nhất về việc các tỉnh trao

nhiều đặc quyền cho nhà đầu tư Trung Quốc trên toàn lãnh thổ Việt Nam. Thiếu tướng hồi hưu Nguyễn Trọng Vĩnh nối kết các sự kiện liên quan đến nhiều dự án ở những vị trí trọng yếu được trao cho nhà đầu tư Trung Quốc. Ông nói:

“Hà Tĩnh là cái yết hầu của miền Trung và hơn nữa nó xây dựng thành một thứ căn cứ, ở trong đó phức tạp lắm chứ không phải chỉ đơn giản là chỗ luyện thép đâu. Hay cảng Đông Hà cũng vậy thôi, cũng là một chỗ quan trọng mà đã bán cho nó, cho nó thuê, nó có thể làm thành căn cứ quân sự. Rồi từ Kỳ Anh vào tới chân đèo Ngang cũng thế thôi, cũng lại cho nó thuê, phía biển nó làm gì ngoài ấy cũng không biết. Những người lãnh đạo chỉ huy các tỉnh chỉ thấy tiền mà không thấy nguy hiểm cho đất nước, những người ấy vô hình chung tạo điều kiện để mất nước, dù là không có ý thức đi nữa thì cũng là tạo điều kiện để cho TQ nó chiếm nước mình.”

Chuyên gia kinh tế Bùi Kiến Thành hiện làm việc ở Hà Nội, từng báo động về việc các nhà đầu tư Trung Quốc, lợi dụng chính sách của Việt Nam, đã thuê dài hạn nhiều khu vực dọc theo biên giới phía Bắc giáp Trung Quốc để trồng và khai thác lâm sản, đặc biệt là các dự án ở Vũng Áng Hà Tĩnh mang vị trí chiến lược đặc biệt quan trọng. Ông Bùi Kiến Thành nhận định:

“Vùng Vũng Áng Hà Tĩnh đối diện gần với Hải Nam. Nếu ngày nào Trung Quốc xây dựng cảng Vũng Áng mà Hải Nam chĩa ngay qua Vũng Áng thì có thể nói vịnh Bắc Bộ biến thành một cái ao hồ của Trung Quốc và nó ngăn cản sự vận chuyển giao thông hàng hải của Việt Nam từ Bắc vào Nam thì sẽ ra sao. Ngoài ra nó có những nguy cơ về quốc phòng: từ cảng Vũng Áng đi qua Lào chỉ 50 km thôi. Như vậy

nếu có chuyện thì làm sao phòng thủ? Trung Quốc từ bên Lào đi xe ôtô qua Vũng Áng, chạy vài tiếng đồng hồ là cắt đôi Việt Nam ra làm hai khúc.”

Không hiểu Chính phủ Việt Nam từ Trung ương xuống địa phương nhận thức thế nào về hiểm họa quốc phòng, khi bất chấp ý kiến của giới nhân sĩ trí thức cựu sĩ quan cao cấp. Kể cả chiến lược gia quân sự Võ Nguyên Giáp khi còn sống cũng gởi thư cho Trung ương đảng và lãnh đạo nhà nước để cảnh báo về việc không thể cho thuê đất ở các vị trí chiến lược.

Dự án khu nghỉ dưỡng quốc tế World Shine ở mũi Khẻm núi Hải Vân, nơi chia cách Thừa Thiên-Huế và Đà Nẵng, chỉ là một mắt xích mới nhất trong chuỗi vị trí chiến lược trọng yếu về an ninh quốc phòng đã và đang được trao vào tay nhà đầu tư Trung Quốc.

Thừa Thiên-Huế đẩy quả bóng trách nhiệm cho Thủ tướng về việc cho phép nhà đầu tư Trung Quốc khai thác 200 ha đất ở vị trí chiến lược trên đèo Hải Vân.

Nhà phản biện độc lập TS Nguyễn Quang A, nguyên Viện trưởng Viện Nghiên cứu Phát triển IDS cho rằng: cho dù Thủ tướng chịu trách nhiệm vì đã phê duyệt qui hoạch, thì nay cũng là lúc phải thu hồi ngay lập tức giấy chứng nhận đầu tư cấp cho doanh nghiệp TQ, trao quyền cho họ thực hiện dự án nghỉ dưỡng nằm ở vị trí chiến lược, có thể khống chế vịnh Đà Nẵng và chia cắt đất nước. Từ Hà Nội TS Ng. Quang A nhấn mạnh: “Chắc chắn phải như vậy. Nếu ông ấy đã ký thì phải có trách nhiệm. Về việc không nhìn ra thì có thể có nhiều lý do, một lý do là do sơ xuất vì sơ xuất là chuyện con người. Nếu mà là sơ xuất thì có thể bỏ qua mà

Số 208 Trang 12

Page 13: €¦ · Web viewQuý thầy cô thân mến, Hướng tới quý thầy cô trong Ngày Nhà Giáo, chúng tôi cầu chúc quý thầy cô sức khỏe, khôn ngoan, tài đức

Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

chỉ có thể đánh giá là năng lực hơi kém. Còn nếu không phải là sơ xuất mà biết mà vẫn làm như thế thì trách nhiệm càng nặng hơn.” 

Phát biểu gay gắt của TS Nguyễn Quang A được ghi nhận tiếp sau thông tin: ngày 14-11-2014 ông Nguyễn Văn Cao, Chủ tịch tỉnh Thừa Thiên-Huế khẳng định với VnExpress rằng Thừa Thiên-Huế làm đúng qui định của Nhà nước. Suốt hai tuần qua trên báo chí, Thừa Thiên-Huế đã lập luận rằng dự án 200 ha ở mũi cửa Khẻm, nơi núi Hải Vân vươn xa nhất ra biển Đà Nẵng là nằm trong qui hoạch chung về xây dựng khu kinh tế Chân Mây–Lăng Cô thuộc tỉnh Thừa Thiên-Huế đến hết năm 2025 đã được Thủ tướng Chính phủ phê duyệt tại Quyết định số 1771 ngày 5-12-2008.

Chính quyền Thừa Thiên-Huế không trả lời dư luận về việc dự án mũi Cửa Khẻm giao cho nhà đầu tư Trung Quốc nằm ở vị trí chiến lược khống chế vùng trời, vùng núi, vùng biển Đà Nẵng và nếu xảy ra chiến tranh sẽ chia đôi Việt Nam ở vĩ tuyến 16. Chính quyền Thừa Thiên-Huế chỉ biện giải về khu vực tranh chấp địa giới giữa Thừa Thiên-Huế và Đà Nẵng. Theo các chuyên gia, địa phương nào quản lý mũi Cửa Khẻm không phải là điều quan trọng, cốt lõi ở đây Thừa Thiên-Huế đã bỏ qua vấn đề an ninh quốc phòng, trao quyền khai thác 200 ha cho nhà đầu tư nước ngoài trong vòng 50 năm, mà cụ thể là doanh nghiệp Trung Quốc.

Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, nguyên Đại sứ Việt Nam tại Trung Quốc hiện nghỉ hưu ở Hà Nội đã phản ứng mạnh mẽ về điều ông gọi là góp phần làm tăng nguy cơ mất nước. Ông nói: “Những chỗ tốt đẹp có vị trí chiến lược lại cứ bán cứ để cho Trung Quốc làm dự án trong khi mình có thể làm được. Như thế là các anh ấy không suy nghĩ và chỉ thấy có tiền thôi. Tôi cho là chỉ thấy có tiền, nhiều tỉnh cũng thế thôi, nghĩa là chỉ thấy có tiền mà không thấy cái nguy hiểm cho đất nước.”

Từ đầu tháng 11, chính quyền Đà Nẵng kiến nghị Thủ tướng rút giấy phép đầu tư mà Thừa Thiên-Huế cấp cho công ty Thế Diệu của Trung Quốc từ năm 2013 để xây dựng một quần thể nghỉ dưỡng du lịch chiếm 200 ha ở mũi Cửa Khẻm, nơi núi Hải Vân vươn ra xa nhất trên biển Đà Nẵng. Hai lý do Đà Nẵng đưa ra là vị trí chiến lược ảnh hưởng an ninh quốc phòng và dự án nằm trên vùng tranh chấp địa giới giữa hai địa phương.

Ngày 17-11-2014, Trung tướng Lê Chiêm, Tư lệnh Quân khu 5 được VnExpress trích lời khẳng định đèo Hải Vân là khu vực trọng điểm quân sự cấp độ 1 được Chính phủ quy định. Đất tại khu vực này muốn làm bất cứ việc gì phải báo cáo và được sự nhất trí của Bộ Quốc phòng để xin ý kiến của Thủ tướng. Tướng Chiêm nhấn mạnh: Thừa Thiên-Huế tự động cho doanh nghiệp nước ngoài vào xây dựng khu nghỉ dưỡng là “dứt khoát không được”.

Chuyện thu hồi giấy phépĐáp câu hỏi của chúng tôi là

chính quyền Việt Nam có vẻ không chú ý tới yếu tố an ninh quốc phòng khi kêu gọi đầu tư phát triển kinh tế và để đến khi dư luận lên tiếng lúc đó mới tính chuyện sửa sai, nhà phản biện TS Nguyễn Quang A nhận định: “Tôi nghĩ cũng không hẳn hoàn toàn như vậy. Nhiều nhà lãnh đạo Việt Nam rất quan tâm tới vấn đề an ninh quốc gia, người ta có những qui trình rất chặt chẽ về những chuyện như vậy. Nhưng thực tế người ta có thể lách những qui trình ấy một cách rất ngoạn mục, hoàn toàn do ý định của người ta mà thôi. Ngay cả việc hủy một dự án, bất kỳ dự án nào cũng có hàng trăm điều kiện mà tôi tin là không có nhà đầu tư nào không vi phạm đến khoảng 30% các điều kiện qui định trong giấy phép. Nếu người ta muốn thì có thể dẫn chiếu bất kể một cái lỗi nào đấy của nhà đầu tư và người ta có thể hủy cái giấy phép ấy mà chẳng cần phải đền bù gì cả, bởi vì ông đã vi phạm qui định.”

Việt Nam có chính sách trải

thảm đỏ mời gọi đầu tư để phát triển kinh tế, người Trung Quốc chọn được nhiều vị trí mà dư luận cho là nhạy cảm về an ninh quốc phòng là vì nhờ các mánh lới đặc biệt. Làm thế nào để giảm bớt tình trạng nguy hiểm này. TS Nguyễn Quang A trả lời câu hỏi này: “Nếu chúng ta kỳ vọng vào những người cánh hẩu với Trung Quốc để người ta bớt đi thì không bao giờ cả, số người như thế ở Việt Nam không phải là ít. Chỉ có mỗi một cách như vừa rồi là dư luận của công chúng, của các giới khác nhau, kể cả những người đương quyền mà còn thực sự lo lắng cho vận mệnh đất nước. Những người ấy, các thế lực ấy phải lên tiếng và chỉ có như thế mới có thể chặn được những sự móc ngoặc với những thế lực nước ngoài mà để làm tổn hại đến đất nước mà thôi.” 

Được biết tỉnh Thừa Thiên-Huế đã cấp giấy chứng nhận đầu tư và giao 200 ha đất ở mũi Cửa Khẻm cho công ty Trung Quốc Thế Diệu từ tháng 10-2013 với thời hạn 50 năm. Thế Diệu đã giải ngân 80 tỷ để khởi sự thực hiện dự án khu nghỉ dưỡng du lịch có tổng vốn đầu tư 250 triệu USD. Tại Cửa Khẻm nơi núi Hải Vân vươn ra biển xa nhất, nhà đầu tư Trung Quốc sẽ xây dựng khu nghỉ mát tiêu chuẩn 5 sao với 450 phòng, một trung tâm hội nghị quốc tế 2.000 chỗ ngồi, khu nhà nghỉ dưỡng năm tầng với 220 căn hộ cao cấp, 350 biệt thự và khu du lịch, nhà hàng bãi tắm. Dự án này được triển khai theo ba giai đoạn từ 2013 đến 2023, Thế Diệu đã xây dựng trụ sở điều hành dự án tại khu vực Cửa Khẻm. Còn tỉnh Thừa Thiên-Huế cho biết đã chi 50 tỷ đồng mở con đường 5 km vào Cửa Khẻm.

Cho tới ngày 17-11-2014 chưa có thông tin về việc thu hồi giấy phép dự án đầu tư trên núi Hải Vân của doanh nghiệp Trung Quốc. Nhưng báo chí phản ứng dư luận hết sức gay gắt đòi dừng ngay dự án vì ảnh hưởng an ninh quốc phòng, đặc biệt có yếu tố Trung Quốc. Theo ý kiến chuyên gia một quyết

Số 208 Trang 13

Page 14: €¦ · Web viewQuý thầy cô thân mến, Hướng tới quý thầy cô trong Ngày Nhà Giáo, chúng tôi cầu chúc quý thầy cô sức khỏe, khôn ngoan, tài đức

Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

định hợp lòng dân là điều Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng sẽ phải tính tới trong giai đoạn này.

AI CHIẾM ĐƯỢC ĐÈO HẢI VÂN SẼ CHIẾM ĐƯỢC YẾT

HẦU TOÀN CÕI ĐÔNG DƯƠNG VÀ CHIẾM TRỌN

BIỂN ĐÔNGNhà văn Trần Mạnh Hảo

15-11-2014Vua Champa (Chiêm Thành) là

Chế Mân bán đèo Hải Vân cho Đại Việt nhà Trần không để lấy tiền mà đổi lấy tình nên cuối cùng đã mất nước.

Thái thượng hoàng Trần Nhân Tông truyền ngôi cho con trai là Trần Anh Tông. Trước khi lánh việc đời đi tu trên núi Yên Tử, Ngài đã tính kế sách lâu dài là Đại Việt muốn mở mang bờ cõi và trường tồn, dứt khoát phải lấy được cánh cửa vào phương Nam là đèo Hải Vân. Ngài bèn đi thăm Champa theo lời mời của vua Chăm Chế Mân rồi dụ được Chế Mân làm con rể, đặng gả con gái mình là công chúa Huyền Trân cho vua Chăm. Việc này, Ngài đã bàn trước với con trai đang làm vua Đại Việt là vua Trần Anh Tông…và con gái Ngài là công chúa Huyền Trân vì nước hi sinh tuổi trẻ mà lấy vua Chăm…

Vua Chăm bèn dâng hai châu Ô và Lý cho Đại Việt – dải đất dài từ đèo Ngang qua đèo Hải Vân tới bắc Quảng Nam bây giờ làm sính lễ. Đèo Hải Vân là cánh cửa thép chặn đường quân Đại Việt suốt thời Lý, khiến quân Việt không cách gì dùng đường biển kéo đại quân vào phương nam. Người Champa giỏi thủy chiến và hải chiến, đứng trên đỉnh đèo Hải Vân quan sát, nhìn từ xa thấy chiến thuyền Việt như những lá tre là ra đánh đuổi, thuyền chiến Việt chìm đã mấy trăm năm. Nay bằng mỹ nhân kế, Đại Việt lấy được cánh cửa thép vào phương Nam, lấy được điểm chiến lược nhất này coi như biển Đông đã là ao nhà Đại Việt…

Nay Trung Quốc dùng tiền mua được đèo Hải Vân do tỉnh Thừa Thiên-Huế ham tiền triệu đô mà bán

đứng vị trí chiến lược nhất nước, khiến Tập Cận Bình cả cười mà rằng : Việt Nam và Biển Đông, toàn cõi Đông Dương coi như nằm trong túi Trung Quốc… 

Mượn danh làm khu du lịch nghỉ dưỡng, công ty Trung Quốc Thế Diệu đã mua đứt 200 ha đỉnh đèo Hải Vân để xây dựng hầm ngầm kiên cố chứa được cả hàng chục sư đoàn, chúng sẽ xây cả sân bay trong lòng núi Hải Vân để làm kế đánh nhau với Mỹ giành Biển Đông…

Việc Việt Nam mất nước đã nhìn thấy rõ : đó là việc chính quyền cộng sản Việt Nam đã dâng cánh cửa thép của Đại Việt canh giữ đất nước, canh giữ Biển Đông cho ngoại bang là Trung Quốc, kẻ thù truyền kiếp của dân tộc như cách gọi của ông Lê Duẩn mà chúng không mất một mũi tên hòn đạn… Than ôi, Chế Mân xưa mê gái mà mất nước, các ông vua con tỉnh Thừa Thiên nay mê tiền mà bán cánh cửa vào đất nước cho giặc, tội này muôn đời gột không sạch đâu nha.,.

Sài Gòn, nửa đêm 15-11-2014Nguồn: Fb Trần Mạnh Hảo

DỰ ÁN CỦA TRUNG QUỐC Ở ĐÈO HẢI VÂN CHỜ THỦ TƯỚNGNam Nguyên, phóng viên RFA,

28-11-2014Tỉnh Thừa Thiên Huế thông báo

dừng thực hiện dự án Trung Quốc trên đèo Hải Vân từ chiều ngày 26-11-2014. Quyết định này được đưa ra trước thời điểm Bộ Quốc phòng chuẩn bị báo cáo Thủ tướng về việc doanh nghiệp nước ngoài được cấp giấy phép đầu tư ở địa điểm có thể đe dọa an ninh quốc phòng.

Báo điện tử Một Thế Giới trích nguồn TTXVN đưa tin cho biết đây là một quyết định thống nhất giữa Ban quản lý Khu Kinh tế Chân Mây-Lăng Cô và nhà đầu tư Trung Quốc. Việc thực hiện Dự án khu du lịch nghỉ dưỡng quốc tế World Shine-Huế ở mũi Cửa Khẻm đèo Hải Vân sẽ dừng lại kể từ chiều 26-11-2014. Thông tin này chỉ vắn tắt là dừng thực hiện chứ không đề cập tới việc thu hồi giấy chứng nhận đầu tư mà Thừa Thiên-Huế đã

cấp cho Công ty Trung Quốc Thế Diệu từ tháng 10-2013.

(trích đoạn)

Lúc này thời sự về nhà nước XHCNVN thật phong phú tin tức, mà toàn những tin... tức ngực bể đầu, đủ biết xã hội nhiễu loạn, và người dân khốn khổ đến đâu! Nào là tin "Quốc hội tâm thần”, nào là “Giàn trụ cột nhà nước nên nghỉ hưu tất!”, nào là “Phải kiểm tra thần kinh những người ứng cử vào quốc hội”..., giờ lại đến tin “Thần Công Lý là... danh hài”, nói lên thực trạng luật pháp tại VN hiện nay! Trong các bài viết về chủ đề này mà tôi được đọc, tôi thấy nghiêm túc và chính xác nhất là bài của Luật sư Ngô Ngọc Trai, Giám đốc Công ty luật Công Chính ở Hà Nội, đăng trên báo BBC ngày 18-11-2014, nên tôi xin phép tóm lược để gửi đến quý vị như mục “Đọc báo giùm”. 

Theo nội dung bài viết, trước hết LS Trai mô tả hình bìa cuốn sách về luật pháp hiện hành của VN mới được nhà xuất bản Lao Động-Xã Hội phát hành lần đầu với 1000 bản, có tên là: “Bộ luật Dân sự và Văn bản Hướng dẫn Thi hành 2014”. Trên bìa sách có hình “minh họa” là một người đàn ông có dáng “đô vật”, hai tay cầm 2 đĩa cân, biểu tượng cho “công lý” của pháp luật VN XHCN, nhưng nó không bình thường! Những điểm không bình thường đó ai cũng dễ nhận ra, và đó chính là nguồn khơi lên các bài viết trên nhiều mặt báo hiện nay. Chúng ta thấy:

1- Trước hết, nói về hình tượng, thì đó không phải là “NỮ THẦN CÔNG LÝ’ như biểu tượng cả thế giới hay dùng, với tay trái cầm cán cân ở mức tuyệt đối quân bình không nghiêng lệch, tay mặt cầm thanh kiếm uy lực, một dải băng che mắt để không bị dao động bởi “con mắt”, để mà vô tư khi xét xử. Nhưng “thần công lý” của VN là một người đàn ông vạm vỡ, vai u

Số 208 Trang 14

Page 15: €¦ · Web viewQuý thầy cô thân mến, Hướng tới quý thầy cô trong Ngày Nhà Giáo, chúng tôi cầu chúc quý thầy cô sức khỏe, khôn ngoan, tài đức

Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

thịt bắp biểu lộ sức mạnh cơ bắp, hai tay giang ra cầm 2 dĩa cân để có thể đưa lên hạ xuống tùy tiện, chứ không thể ngay thẳng như cán cân! Biểu tượng này khiến ta dễ liên tưởng đến những lời phát biểu của các kẻ có quyền hiện nay thường hay nói khi họ đi cướp đất, cướp tài sản, hay trấn áp hành hung dân: “Tao là luật, luật là tao!”, để dân khỏi phải mất công kêu ca oán trách!

2- “Thần công lý” của VN có sức mạnh cơ bắp như đô vật làm người ta phải sợ hãi, và khi cần sẽ dùng nó để trấn áp “nạn nhân”, chứ không cần dùng kiếm! Tóm lại, nhìn “thần công lý” này thì mọi người nghĩ ngay đến bạo lực, đến lực lượng CA thường giết người dân một cách táo tợn bất nhân, hay những tay côn đồ khỏe mạnh thường bảo kê cho CA, hay xông vào đánh dân trong các cuộc cưỡng chiếm đất đai mà nhà nước VN gọi là “quần chúng tự phát”!

3- “Thần công lý” của VN... hở hang chỉ có một mảnh “khố” nhỏ che thân, phô ra cả một thân mình trần trụi! Tại sao vậy? Hay đây nói lên cái sự trần trụi không giấu giếm của sự bất công, phi công lý trong những phiên tòa, những cuộc cướp phá tài sản của dân, của nước tại VN?

4- “Thần công lý” VN đứng trên quả cầu lửa, không biết ý nghĩa là “thần” từ địa ngục lên, mang lửa đi thiêu đốt loài người, hay ý nói “thần” sẽ bị lửa địa ngục thiêu đốt khi “hồi hương” về nơi xuất phát là địa ngục?

Tóm lại nhìn “thần công lý” của VN CS, thì không thể tìm ra điểm nào là Công Lý cả, mà chỉ thấy ác quỷ giỡn đùa với Công Lý, coi Công Lý là trò hề của nó!

Về hình tượng thì thế, nhưng không thể suy diễn từ hình tượng mà bảo là thực tế. Hãy nghe LS Trai chứng minh bằng kinh nghiệm 9 năm làm việc trong ngành luật pháp của ông:

LS Trai xác nhận ông đã nghiên cứu hàng trăm bản án, hàng trăm bản cáo trạng của viện Kiểm sát

nhân dân, hàng trăm bản văn về luật pháp, cụ thể là các văn bản luật quan trọng như Bộ luật tố tụng hình sự, Bộ luật tố tụng dân sự, Bộ luật tố tụng hành chánh, tất cả những văn bản đó của nước CHXHCNVN, KHÔNG HỀ CÓ CHỮ “CÔNG LÝ”! Các thẩm phán, các điều tra viên, các kiểm sát viên, và cả các nhân viên, cán bộ CS, mà LS Trai đã tiếp xúc, làm việc, cũng không bao giờ dùng từ “Công Lý”: một điều hết sức kỳ lạ! Qua việc liên kết giữa các văn bản luật, người thi hành luật với thực tế, ông kết luận: như vậy từ các luật lệ cho đến các tổ chức tư pháp, tòa án, đều là PHI CÔNG LÝ! Ông cũng nói sở dĩ họ không nhắc đến chữ Công Lý vì mặc cảm (tội lỗi) là họ KHÔNG ÁP DỤNG CÔNG LÝ! Trên báo chí hay trong xã hội đôi khi có nhắc đến chữ Công Lý là để cảm thán, để oán than rằng KHÔNG CÓ CÔNG LÝ trong vụ việc, trong phiên xử, như trường hợp tòa xử những nhà yêu nước Bùi Thị Minh Hằng, Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Quốc Quân... và những tù nhân lương tâm, tù nhân chính trị khác, kể cả những vụ án tranh chấp dân sự! LS Trai cũng phân tích: phi Công Lý ở chỗ xử án oan, án bỏ túi, quan tòa nhận hối lộ, chạy án, khiến nguyên đơn cũng thua (dù là người bị hại, hay có đầy đủ lẽ phải), bị đơn cũng thua, chỉ có chánh án, kiểm sát viên, điều tra viên là thắng, thắng cả bên tội phạm lẫn bên bị hại, vì được ăn tiền của cả đôi bên.

Trong tư cách chuyên môn, tiếp cận thường xuyên với tòa án, viện kiểm sát, điều tra viên, LS Trai còn nói rõ: “Tại các nước tự do, văn minh, khi tòa tuyên án thì câu mở đầu thường xuyên là: “Nhân danh Công Lý, tòa tuyên án...”, nhưng riêng ở VN thì lời tuyên đó là: “Nhân danh nước CNXHCN VN, tòa tuyên án...”. Như vậy cái nhà nước nhiều khi độc quyền, độc tài, sai trái, có chủ đích, làm sao bản án bảo đảm có công lý? Nó chỉ bảo đảm quyền lợi cho đảng (CS), cho tập thể cai trị, cho đảng viên và đồng bọn thì chính xác. Và do đó án

oan sai, bất công, phi công lý là điều “hằng hữu” trong chế độ CS, trừ một vài vụ án vớ vẩn nhỏ nhoi, ăn tiền không được hay không đáng, mà vẫn còn xử bậy! Thật khốn thay cho người dân VN thời bây giờ!

Và một thành phần hưởng lợi nữa là các luật sư có mồi, trung gian móc nối! Để minh chứng cho những điều trên, tôi sẽ kể lại vài vụ án mà tôi biết rõ, nó là sự thật 100%, vì nó có liên quan đến những người thân của tôi, nhưng xin bạn đọc chỉ nên “giải trí”, chứ đừng “bức xúc” mà tổn thọ:

1- Khi CS vừa chiếm xong Sài Gòn, hơn một năm sau đó, một nhóm bạn của tôi bị thất nghiệp, có hùn nhau đóng một tàu cào cá để đi làm ăn, giao cho một người trong nhóm đứng tên đăng ký. Theo đúng thủ tục luật pháp, bạn tôi có đăng ký hành nghề tại sở thủy sản TP HCM và được cấp phép đóng tàu, phép hành nghề đánh cá. Khi chiếc tàu vừa đóng xong tại một ụ tàu ở quận 8, thì được hạ thủy. Trong khi đó nhà người này có tang. Một tuần lễ chịu tang mẹ xong, người bạn tôi xuống kiểm tra tàu thì không còn, vì chủ ụ đã bán cho một người Tàu ở Chợ Lớn, được biết với giá gấp 3 lần giá đóng, vì tàu chắc chắn, và người mua cần ngay để tổ chức vượt biên. Vụ việc được ông Bí thư huyện Nhà Bè khuyến khích đưa ra tòa án. Tòa án huyện Nhà Bè lúc đó khép tội chủ ụ là “lừa đảo, cướp đoạt tài sản công dân”, bị bồi thường tàu như đã đóng, cùng với khoản tiền thiệt hại mà chủ tàu phải chịu trong thời gian chờ được nhận tàu đền. Bị đơn kháng cáo lên tòa án TP. HCM và chạy tiền 6 lượng vàng cho 3 người trong ban xử án, nhưng không chạy cho chánh án là bà Cao Thị Phượng. Phiên xử diễn ra lúc đầu rất bình thường, và chánh án rất bức xúc, giữ y án, và còn đòi bắt nhốt ngay vợ chồng chủ ụ vì dám cãi chày cãi cối! Lúc này chánh án còn “trong sáng” vì chưa nhận tiền chạy án. Đến sau khi vào nghị án thì bà được “thương lượng chia chác” ngay tại “hậu trường”, và trở ra thì bà... không tuyên án, chỉ

Số 208 Trang 15

Page 16: €¦ · Web viewQuý thầy cô thân mến, Hướng tới quý thầy cô trong Ngày Nhà Giáo, chúng tôi cầu chúc quý thầy cô sức khỏe, khôn ngoan, tài đức

Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

nói “tạm đình lại chờ xem xét thêm”, rồi im luôn, không mời xử thêm lần nào! Đương nhiên chiếc tàu bị “chìm” ngay tại tòa án! Lúc đó mới “giải phóng”, mọi người chẳng hiểu mô tê gì về “tà án CS”, nên các bạn tôi tới lui nhắc nhở mãi hàng năm sau không thấy xử, đành... tự giải tán về tìm công việc khác làm ăn!

2- Hai vụ xử án... dẹo khác, là trường hợp của 2 người thân của tôi đi mua nhà, cách nay cũng cả chục năm, một ở TP. HCM, một ở Long Hải-Bà Rịa, cả 2 trường hợp giấy tờ nhà đều hợp lệ. Theo bản thương lượng, sau khi nhận cọc số tiền lớn, chủ nhà có trách nhiệm hoàn thành thủ tục sang tên cho người mua, nhưng chủ nhà ì ra không làm giấy cũng không giao nhà, lại đi nhận tiền bán tiếp cho người khác là công an và người làm trong chính quyền. Khi người mua đi kiện thì bị thua với lý do: nhà không được quyền mua bán, nhưng người khác mua làm giấy tờ được!

3- Một vụ “hề công lý” nữa, cũng liên quan đến người thân của tôi, là trường hợp cho thuê nhà làm trường học, sau một đợt thanh toán tiền nhà, thì người thuê không trả tiền thuê nhà nữa mà vẫn sử dụng nhà cả năm trời. Theo hợp đồng được nhà nước công chứng thì trường hợp vi phạm như vậy, khi đưa ra pháp luật người vi phạm sẽ phải mất số tiền cọc, và vẫn phải trả tiền đủ tiền thuê những tháng còn sử dụng. Nhưng sau hơn 1 năm thưa kiện, người thuê chỉ phải trả 3 tháng tiền nhà, còn tiền cọc thì bên cho thuê phải trả lại, và số tiền này được bên chánh án và bên bị đơn... chia đôi! Đúng “luật là tao”, nhà nước công chứng chẳng có giá trị gì!

4- Trường hợp của một vụ án khác mà tôi chứng kiến khi đi với một luật sư vào gặp một chánh án ở tòa Sài Gòn, để trao đổi về một vụ kiện khác. Ngay trong “căn tin” của tòa án, chúng tôi được nghe cuộc trao đổi giữa một chánh án với người đàn bà được một LS đưa đến gặp để nhờ việc. Bà này là vợ một ông giám đốc một công ty lớn. Qua

những gì họ nói, rất tự do thoải mái với nhau, ông chánh án hướng dẫn cho bà này nộp đơn ly dị chồng và yêu cầu được chia đôi tài sản, lấy lý do là người chồng “bội phản”! Thực ra trường hợp này bà vợ mới là kẻ phản bội, nhưng muốn ly dị để lấy người tình mới, mà lại muốn được chia đôi tài sản của chồng. Bà lo là không có bằng chứng chồng bội phản, thì ông chánh án thẳng thừng nói: “Không có thì tạo ra!”, và ông chánh án nhận làm việc này với điều kiện lại “chia đôi” với bà số tài sản bà “cướp” được của chồng! Bà còn e ngại về bằng chứng giả, thì ông chánh án nhận bảo đảm điều ấy, vì ông là người xử vụ án. Đúng là “luật là tao, tao là luật”!

5- Tôi kể thêm một vụ khác: đó là người nhà tôi đang có ngôi nhà và vườn ở Long Thành, thuộc TP. Biên Hòa, tỉnh Đồng Nai. Bà chủ nhà này sau khi mua xong toàn khu đất của 4 chủ, và làm giấy chủ quyền cũng như đóng thuế nhà đất đầy đủ, đã cho một trong những người chủ đất cũ ở nhờ tạm lại nhà để coi sóc nhà và vườn giùm trong thời gian bà đi dạy học ở Sài Gòn. Bà còn giúp đỡ cho gia đình người ở nhờ bằng cách giúp vốn, và tạo công ăn việc làm. Nhưng làm ơn mắc oán, lợi dụng lúc chủ vắng nhà lâu, người ở nhờ đã chiếm đoạt nhà và đất của chủ, phần thì cho thuê, phần thì xây nhà, lại còn cắt đất bán cho người khác không cần giấy tờ. Sự việc được đưa ra pháp luật từ xã đến TP Biên Hòa, từ năm 2008 tới nay, vẫn chưa được “pháp luật” giải quyết. Công an hình sự vào cuộc điều tra đã cho kết quả: công nhận sự lừa đảo, chiếm đoạt tài sản và bán nhà đất trái phép” của người ở nhờ, có 2 văn bản báo cho chủ nhà đàng hoàng, và nói sẽ giải quyết sớm trong vài tháng. Nhưng CA lại nhờ người trung gian đến gặp chủ nhà, yêu cầu phải “cưa đôi” tài sản tranh chấp thì sẽ được giải quyết. Chủ nhà quá bức xúc vì mình người thật

việc thật, bị kẻ gian hãm hại, nay lại bị chính quyền ép chế, nên chỉ đồng ý chi tiền “đền ơn đáp nghĩa” sau khi được xử, vì thời gian đã dài, bà chịu nhiều thiệt thòi và phí tốn cho ban điều tra đi lại! Thế là vụ án bị bỏ lửng hàng năm không gọi xử. Khi người bị hại làm hàng chục đơn kêu cứu thì CA đá qua tòa án, dù trước đó đã xác định vụ việc có tính hình sự vì chiếm đoạt, lừa đảo và đe dọa hành hung chủ nhà, nay lại báo là “không có chức năng giải quyết, trả cho dân sự”! Đơn từ quá nhiều, kêu tới kêu lui, nhân chứng bằng chứng đã quá đầy đủ, và báo Pháp Luật của nhà nước cũng có đăng thuật vụ việc, mà đến nay đã 6 năm vụ án vẫn không được đưa ra xét xử, dù LS đã đưa đơn ra tòa án Biên Hòa cả hơn 1 năm. Hỏi thì ông ta trả lời là “đã nhắc tòa, nhưng vì hồ sơ bị... xếp ở dưới, nay mới moi lên”, nhưng moi lên cũng cả hơn nửa năm mà vẫn chưa xử, có lẽ lại rơi vào trường hợp “chưa được bôi trơn” nên nó bị “rít lại”!

Còn rất nhiều chuyện “trò hề công lý” khác không thể kể hết, mà rất nhiều người dân phải gánh chịu oan ức, chưa kể đến những vụ tòa xử người yêu nước bằng án bỏ túi! Không biết tại VN bây giờ “thần Công Lý đang ở đâu, có còn hay đã mất?”! Có bà con nào biết làm ơn chỉ giùm, xin cảm ơn. Nếu không, chắc là tôi phải đi tìm anh diễn viên... HÀI CÔNG LÝ, để anh đưa lên GALA CƯỜI mà “xử” giùm một phen cho bà con... giải trí, cho đúng như biểu tượng trên “Bộ luật dân sự và văn bản hướng dẫn thi hành 2014” của NXB Lao Động-Xã Hội, mà bà con đang được “chiêm ngắm” hề Công Lý đang

trần truồng cười hả hê trên sự đau xót của muôn người!

Hỡi Thần Công Lý, ngài ở đâu hãy mau về với dân Việt!

danlambaovn.blogspot.com

Số 208 Trang 16

Page 17: €¦ · Web viewQuý thầy cô thân mến, Hướng tới quý thầy cô trong Ngày Nhà Giáo, chúng tôi cầu chúc quý thầy cô sức khỏe, khôn ngoan, tài đức

Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

Phổ quát trong cộng đồng xã hội văn minh thế giới, biểu tượng cho tinh thần xét xử của pháp luật là nữ thần Công Lý - Từ hình tượng này toát lên những công cụ đặc trưng mà chúng ta rất dễ dàng nhận ra...

- Thanh gươm, biểu tượng cho quyền lực cưỡng chế, quyền uy của tòa án.

- Chiếc cân, để phân định cái thiện và cái ác, biểu tượng cho lẽ phải, sự công bằng, chính trực, nghiêm minh, không thiên vị.

- Chiếc khăn bịt mắt, tượng trưng cho ý tưởng công lý "mù lòa", đề kháng, đối lập chống lại những tác động áp lực, ảnh hưởng từ bên ngoài.

Đây là những công cụ khẳng định cho 3 yếu tố thiêng liêng cốt lõi mà mọi quan tòa của nền văn minh nhân loại đều nhất thiết phải tuân thủ như là điều kiện tất yếu khi xét xử dù nó dựa trên bất cứ bộ luật nào tại bất cứ nơi đâu.

Phải nhắc lại các chi tiết ấy là để chiêm nghiệm so sánh với trường hợp “sự cố” mới đây nhà xuất bản (NXB) Lao động - Xã hội /CHXH/ CN/VN ấn hành 2 ấn bản có tên: 1- “Bộ luật Dân sự và văn bản hướng dẫn thi hành 2014” và 2- “Bộ luật Hình sự và văn bản hướng dẫn thi hành 2014” mà trang bìa của cả 2 ấn phẩm này mang hình ảnh rất “phản” công lý gây nên nhiều góc nhìn phản cảm rất hài hước khác nhau trên mạng truyền thông và báo đài nhà nước VN. 

Từ hình ảnh trang bìa cuốn sách “Bộ luật Dân sự và văn bản hướng dẫn thi hành 2014”, khách quan để không thể biện minh cho rằng đây là một sự méo mó ngẫu nhiên đột biến vô tình trong “sáng tạo” cá nhân của người biên tập.

Bởi cho ra một ấn phẩm chính qui hướng dẫn thi hành một bộ luật, tất nhiên người biên soạn phải có tri thức, kiến thức nhất định về pháp luật, thấu đáo sự nghiêm minh của công lý, dĩ nhiên vì vậy một trang bìa biểu tượng giới thiệu một ấn phẩm pháp luật phải thiết kế trong chuẩn mực bao hàm những hình ảnh nhân danh công lý.

Nếu nói rằng “pháp chế CS/XH CN” không tương thích hay không “tiêu hóa” nổi hình ảnh “nữ thần công lý” quốc tế phương Tây nói trên thì chắc nhà nước CS này và mọi người cũng không ai phản đối nếu trang bìa chỉ in ròng các con chữ và hình ảnh chỉ đơn thuần chiếc cân công lý.

Nhưng rất lạ lùng, tác giả đã không theo trực giác như vậy. Nếu nói rằng tác giả ngưỡng mộ “pháp chế CS/XHCN” cho rằng pháp luật của “nhà nước đảng ta” rất mạnh mẽ tới độ như vai u thịt bắp thì sao tác giả không nghĩ tới hình ảnh tuyệt đẹp về cơ bắp của các lực sĩ Việt Nam đã đoạt các huy chương vàng châu lục như Lý Đức, Phạm Văn Mách hay yểu điệu cơ bắp như nữ lực sĩ Mỹ Linh… Mà lại chọn một “Hài sĩ” diễn viên Công Lý!?.

À! Thì ra tác giả rất tinh ý (và cả dụng ý) chọn diễn viên này có tên là “Công Lý” và là “Hài sĩ” nổi tiếng để làm biểu tượng giới thiệu một ấn phẩm mà nói như một bài viết trên trang mạng của Danlambao là: Biểu tượng "Hề Công Lý" mới đích thực là biểu tượng chính xác nhất, thích hợp nhất để nói lên toàn bộ bản chất của nền công lý và luật pháp nước CHXHCNVN. 

Nói một cách khác, từ hình ảnh trang bìa cuốn sách, tác giả (người biên soạn) làm cho bất cứ ai khi nhìn vào cũng có thể hình dung, không thể khác hơn được, một nền công lý độc tài rừng rú hài hước vốn đã

khiến cố Luật sư Bà Ngô Bá Thành, cựu Phó Chủ tịch Hội luật gia Việt Nam, Ủy viên Đoàn chủ tịch Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, Chủ nhiệm Ủy ban pháp luật Quốc hội, Đại biểu Quốc hội từ 6, khóa 8 và khóa 10 có một câu nói nổi tiếng mô tả một thứ công lý man rợ của nhà nước cộng sản Việt Nam: “Ở Việt Nam ta đã có cả một rừng luật nhưng khi xét xử các quan tòa đảng CSVN lại dùng toàn luật rừng!”...

Không phải chỉ duy nhất, mà trước đó cũng từ nhà xuất bản Lao Động xã hội này một ấn phẩm pháp luật “tuyệt vời” khác cũng lọt sàng qua được cửa ải “kiểm duyệt” để cầu chứng với thiên hạ một nền Pháp luật CS/XHCN/VN rất chi là “Đô-la”... Bởi, cũng rất lạ lùng, không phải ngẫu nhiên vô tình mà tác giả lại dùng photoshop thêm hàng xấp tiền đôla và cái đồng hồ vào 2 đĩa cân. Nó phải nói lên một điều gì đó! Hiển nhiên cả 2 ấn phẩm phải có cùng một dụng ý riêng tư...

Đồng hồ và Đôla trên 2 đĩa cân biểu tượng nói lên: “Bộ luật Hình sự dựa trên cơ sở “đô la” - Phán quyết xét xử phải trái, đúng sai tùy thuộc vào (đôla) và thời gian (đồng hồ) - Việc "chi" sớm, nhanh gọn hay trả giá kéo dài, giá trị sẽ khác nhau, cũng như thời gian ở tù cũng khác nhau”.

Trang bìa cả 2 ấn phẩm quan trọng liên quan việc thi hành pháp luật có cùng một dụng ý tiềm ẩn nhưng rất rõ ràng đó là sự “phản kháng” rất nghệ thuật giàu trí tuệ vào một hệ thống thực thi công lý pháp luật thô bạo độc tài hoang dã. 

Dù ông Nguyễn Hoàng Cầm, Giám đốc NXB Lao động nhận trách nhiệm là có sai sót nghiêm trọng của NXB vì đã không kiểm tra lại bản scan trước khi in để có biện pháp ngăn chặn kịp thời và đã cho thu hồi toàn bộ sách. 

Tuy nhiên trong trái tim tôi - người viết bài này  rất kính phục tác

giả biên soạn 2 ấn phẩm nói trên và nghĩ rằng trong một chừng mực nào đó tác giả chưa thành công nhưng cũng đã “thành nhân”. 

danlambaovn.blogspot.com

Mạng Diễn Đàn Thế Kỷ ngày 12-11-2014 loan tin một nông dân Việt Nam quê ở Tân Châu, Tây Ninh, vừa được nhà vua Campuchia Norodom Sihamoni phong danh hiệu “Đại tướng quân”. Đó là ông “Hai Lúa” Trần Quốc Hải.

Số 208 Trang 17

Page 18: €¦ · Web viewQuý thầy cô thân mến, Hướng tới quý thầy cô trong Ngày Nhà Giáo, chúng tôi cầu chúc quý thầy cô sức khỏe, khôn ngoan, tài đức

Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

Cũng theo Diễn Đàn Thế Kỷ, năm 2006 ông Hai Lúa chế tạo một chiếc trực thăng. Công trình này gây tranh cãi một thời rồi bị “xếp xó”. Nhưng ông Hai Lúa không bỏ cuộc. Ông say mê sáng chế, cải tiến các máy nông nghiệp như máy nhổ củ mì, máy làm cỏ đồng ruộng, máy rải phân, cả máy thu hoạch mủ cao su. Tuy nhiên, theo lời ông kể lại cho một phóng viên của báo Một Thế Giới thì ông bị rắc rối với cả trung ương Hà Nội và địa phương Tây Ninh. Nhà nước khuyên ông: Thôi nhé đừng làm nữa!

Diễn Đàn Thế Kỷ thuật lại rằng thế là ông khăn gói sang Campuchia. Các máy nông nghiệp của ông có khách hàng. Ông còn sửa chữa nhiều máy nông nghiệp cũ của nước bạn. Một hôm ông đi qua một doanh trại bộ đội cơ giới có xe bọc thép đã cũ. Ông quan sát nhiều lần và nảy ra sáng kiến có thể tham gia việc bảo quản, sửa chữa, cải tiến xe bọc thép BRDM2. Phía Campu-chia đồng ý. Thế là ông và cậu con trai Trần Quốc Thanh lao vào việc. Chẳng bao lâu 5 chiếc xe bọc thép được cải tiến, tiêu thụ xăng giảm từ 40 lít xuống 25 lít/100km, tháp pháo tự động, Campuchia rất hài lòng, vì từng có chuyên gia quân sự VN sang sửa nhưng không đạt, vẫn trục trặc, hư hỏng.

Campuchia đánh giá cao, quý trọng khả năng hiếm có, tinh thần tìm tòi cải tiến, lối sống giản dị khiêm tốn của ông Trần Quốc Hải, rất trọng thị dành cho ông tiêu chuẩn ăn, ở, đi lại như cán bộ cấp cao của quân đội. Gần đây nhà vua còn phong cho ông danh hiệu “Đại tướng quân”. Hiện nay cha con ông đang nhận đóng mới 25 chiếc xe bọc thép cải tiến, nâng 6 bánh lên 8 bánh, có thể di chuyển thuận lợi trên địa hình phức tạp hơn.

Trước đây, hồi tháng 6-2014, mạng Đất Việt thuật lại câu chuyện một nhà phát minh khác không được trọng dụng trên đất nước mình. Đó là kỹ sư Phan Bội Trân, học từ Pháp về. Ông ham mê nghiên cứu về tàu ngầm, mò mẫm làm ra tàu ngầm nhỏ cho ngành thể thao du

lịch biển. Chiếc tàu làm thử đầu tiên đặt tên là Yết Kiêu 1, dài 3 mét 2, nặng 1 tấn, vỏ bằng composite, có ống kính viễn vọng, máy cung cấp khí, có bánh lái ở phía trước, phía sau và chiều ngang, có thể lặn sâu 70 mét trong nửa giờ, tất cả bộ phận đều làm từ trong nước, trừ động cơ phải nhập. Tàu ngầm tự tạo cho thể thao, du lịch biển được thử nghiệm từ năm 2010 ở hồ bơi trường trung cấp Kỹ thuật Hải quân Sài Gòn. Kết quả được đánh giá là khả quan, thiết thực. Giá thành chừng 10.000 US$. Sáng chế này cũng không được trong nước hoan nghênh, bị ế.

Nhân các sự kiện trên, đã có nhiều tờ báo mạng và blogger trong nước bình luận vì sao chính quyền trong nước không khuyến khích, còn ghẻ lạnh với các nhà sáng chế phát minh từ nhỏ đến lớn của nước mình. Có blogger đau xót nhắc rằng một nước có 24.000 tiến sỹ, 10.000 giáo sư mà chưa sản xuất nổi một chiếc đinh vít hiện đại đúng tiêu chuẩn.

Ai nấy đều rõ Việt Nam thuộc nhóm đèn đỏ của toàn thế giới về sáng chế, phát minh, về số lượng các bài nghiên cứu có tính chất tìm tòi, khai phá về khoa học và kỹ thuật.

Về khoa học, ngoài nhà toán học Ngô Bảo Châu còn ai nữa? Đây là hậu quả của lối học vẹt, học thuộc lòng, nhồi sọ các công thức chết, không khuyến khích óc tưởng tượng, suy luận, tự tìm hiểu mọi hiện tượng và sự vật, tò mò tìm ra cái mới.

Trao đổi chuyện này với một nhà báo Pháp chuyên về kinh tế các nước châu Á, ông có cách nhìn sâu và độc đáo. Ông bảo cái nguyên nhân của nguyên nhân là nền kinh tế VN không bình thường, không giống ai. Ông giải thích:

- Bình thường mở đầu cho phát triển kinh tế trong một nước nông nghiệp là phải tập trung vào sự nghiệp công nghiệp hóa, từ tích lũy ban đầu rồi tiến dần lên với quá trình hiện đại hóa. Quá trình đó có khi dài hàng thế kỷ, với sự hình thành của một đội ngũ ngày càng

đông công nhân tay nghề cao và cán bộ kỹ thuật chuyên sâu, gắn liền với nền giáo dục cung cấp công nhân và cán bộ kỹ thuật lành nghề, mang tinh thần cải tiến, sáng chế phát minh kết hợp với nền khoa học kỹ thuật không ngừng đi kịp với thế giới.

- Sau vài chục năm nền sản xuất đạt mức công nghiệp hóa, hiện đại hóa cao, vốn tư bản được tích lũy, tích tụ lớn lên dần mới xuất hiện những nhóm tài phiệt hùng mạnh, những đế chế kinh tế – tài chính đại tỷ phú, như ở phố Wall Street bên New York, Hoa Kỳ, từ đó sinh ra những ngân hàng ngày càng lớn để chuyên kinh doanh tiền tệ, cổ phiếu, chứng khoán.

- Về mặt thuần sản xuất ra giá trị của cải thì nông dân, công nhân, lao động tri thức–kỹ thuật, nhà kinh doanh… mới thật là cái gốc, là những người làm giàu thêm cho xã hội. Còn giới tài phiệt–ngân hàng chỉ là kẻ lợi dụng ăn bám vào giới lao động nói trên, lấy của người này chuyển cho người khác. Cho nên một chế độ tốt là chế độ chăm lo cái gốc, là ưu tiên cho việc sản xuất ra ngày càng nhiều của cải, đào tạo nhiều công nhân tay nghề cao, nhiều cán bộ kỹ thuật tài giỏi, có nền khoa học giáo dục khai phóng khuyến khích tìm tòi, phát minh, sáng chế phong phú, tạo nên nền sản xuất năng suất không ngừng được nâng cao.

Có vẻ như Bộ Chính trị cầm quyền trong nước đã rất coi nhẹ cái phần gốc nói trên, cho nên năng suất lao động xã hội rất thấp, công nhân chuyên nghiệp thiếu trầm trọng, sáng chế phát minh hầu như vắng bóng, kỹ thuật lạc hậu đến mức tận cùng của khu vực, nền giáo dục vẫn theo kiểu giáo điều nhồi sọ. Trong khi đó ngân hàng nhan nhản: ngân hàng nhà nước, ngân hàng quân đội, ngân hàng xây dựng, ngân hàng thương mại, ngân hàng ngoại thương, ngân hàng tỉnh, ngân hàng huyện, ngân hàng ngành.

Trong Quốc hội không thấy tiếng nói của nhà khoa học–kỹ thuật, không ai biết bộ trưởng khoa

Số 208 Trang 18

Page 19: €¦ · Web viewQuý thầy cô thân mến, Hướng tới quý thầy cô trong Ngày Nhà Giáo, chúng tôi cầu chúc quý thầy cô sức khỏe, khôn ngoan, tài đức

Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

học và công nghệ là ông nào. Quốc hội vẫn bàn nhiều đến ngân sách, tiền lương, đến các khoản nợ, nợ quốc gia, nợ của các cơ sở quốc doanh, nợ của ngành ngân hàng, vẫn chỉ lo các nguồn ODA và FDI bị giảm bớt do nền kinh tế của trong nước vẫn chưa đủ sức tự phát triển bình thường.

Phải chăng đây là “nét sáng tạo độc đáo” của Bộ Chính trị các khóa gần đây, đã tạo nên cho giới lãnh đạo của đảng một cuộc đi tắt, đón đầu hoành tráng, không cần chờ cho nền kinh tế trải qua thời kỳ tư bản tích tụ ban đầu để tạo nên cả một hệ thống ngân hàng hùng hậu với những nhóm tài phiệt–tỷ phú đô-la Mỹ, hầu hết là bà con anh chị em bạn hẩu của các quan chức ở đỉnh cao quyền lực.

Với chiến lược đi tắt đón đầu như thế, thì phải 40 năm nữa thu nhập trung bình của người dân VN mới có thể bằng dân Nam Triều Tiên hiện nay, nhưng ngay bây giờ tài sản của các tỷ phú đô-la VN đâu có thua kém các tỷ phú Nam Triều Tiên hay Thái Lan.

Một bạn Pháp ghé tai tôi: Dân Việt Nam các ông hiền quá. Sự phi lý quái đản của nước Việt Nam không thể trông đợi gì ở cuộc cách mạng hoa hồng hay hoa huệ hay hoa sen mà cần phải có một cú điện chấn (un electro-choc). Phải chịu đau, choáng váng, xáo trộn một chút, mọi người thức tỉnh, giật mình, mới có cuộc đổi đời cần thiết và xứng đáng với dân tộc Việt Nam.

Blog Bùi Tín (VOA)

 CÓ MỘT GIỚI SIÊU GIÀU KHÁC

Lê Thanh Phong / Lao Động25-11-2014

Wealth - X và Ngân hàng Thụy Sĩ (UBS) vừa công bố báo cáo những người siêu giàu trên thế giới năm 2014. Trong đó Việt Nam có 210 đại diện với tổng tài sản trị giá 20 tỉ USD. Theo tiêu chí của Wealth - X và UBS, người siêu giàu là người có tài sản trên 30 triệu USD.

Các kênh thông tin không nói rõ hai tổ chức này thống kê từ nguồn nào để có kết quả trên, nhưng có thể họ chỉ chọn trong giới doanh nhân. Thật vui khi Việt Nam có thêm 15 người siêu giàu góp mặt với giới siêu giàu thế giới. 

Nhưng người siêu giàu của Việt Nam e không chỉ có thế. Có những người giàu nhưng không cần phải đi kinh doanh, không cần mở doanh nghiệp, không cần sản xuất sản phẩm hàng hóa. 

Những người này nhìn các đại gia xếp hạng hằng năm ở trên sàn với con mắt bề trên. Với họ, những doanh nhân giàu có ồn ào bề nổi đó có chi đáng kể. Cho nên, Wealth - X và UBS thống kê số người siêu giàu ở đâu có thể được, ở Việt Nam e rằng trật lất.

Ở Việt Nam còn có giới siêu giàu bằng

“kinh doanh” con dấu và chữ ký.Những người giàu có nhờ bàn

tay khối óc, nhờ giỏi kinh doanh thì đóng góp cho đất nước, giúp ích cho xã hội rất lớn. Họ tạo ra sản phẩm, tạo ra việc làm, đóng thuế cho nhà nước. Họ đi một chiếc xe đắt tiền, ở biệt thự sang trọng hoàn toàn xứng đáng. Các ông chủ lớn như Ph. Nhật Vượng, Đoàn Nguyên Đức sắm lâu đài hay tậu máy bay riêng cũng ngẩng mặt cao nhìn thiên hạ chứ không thèm lén lút.

Những người giàu có bằng “kinh doanh” con dấu và chữ ký không những không đóng góp gì cho đất nước mà là những kẻ phá hoại. Họ không đóng đồng bạc thuế nào cho nhà nước. Ngược lại, họ ăn vào đồng tiền thuế của người dân, doanh nghiệp đóng góp. Sự khác biệt chính là chỗ này.

Và sự khác biệt còn ở chỗ khác, đó là người giàu nhờ “kinh doanh” con dấu và chữ ký đi xe xịn thì dân khinh, ở biệt thự to thì dân chửi, có nhiều tài sản thì dân biết chắc là do tham nhũng. Cho dù họ không bị pháp luật sờ gáy thì người dân cũng biết họ là những tội phạm.

Mới đây, Trung Quốc bắt những kẻ giàu có kiểu này. Tiền tham nhũng cất trong nhà cân được hàng tấn, vàng bạc chưa kể, nhà cửa đất đai chưa tính. Họ là những người siêu giàu nhưng làm giàu trên máu xương của dân chúng. Quốc gia nào có nhiều kẻ siêu giàu như vậy thì quốc gia đó sẽ bị suy yếu.

Nhưng quốc gia nào có tội phạm siêu giàu mà không phát hiện, trừng trị được còn lụn bại hơn.

Thông tin về nhà báo Nguyễn Công Khế đăng một bài viết về Tự do báo chí cho Việt Nam trên trang của báo International New York Times khiến nhiều người tò mò và tìm đọc. Những điều mà ông Khế, nguyên Tổng biên tập báo Thanh niên viết thực ra không có gì mới và thậm chí còn chưa lột tả được ý chính của một nền tự do báo chí và trong bài viết của ông người ta không tìm thấy nội dung tại sao Việt Nam không có tự do báo chí.

Không chỉ riêng Việt Nam, tất cả các nước cộng sản và độc tài đều không có tự do báo chí, kể cả đất

Số 208 Trang 19

Page 20: €¦ · Web viewQuý thầy cô thân mến, Hướng tới quý thầy cô trong Ngày Nhà Giáo, chúng tôi cầu chúc quý thầy cô sức khỏe, khôn ngoan, tài đức

Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

nước vừa thoát nạn cộng sản do ông Putin đang lãnh đạo.

Ông Nguyễn Công Khế là một công thần trong lĩnh vực báo chí chính thống. Tờ Thanh Niên do ông dẫn dắt đôi lúc cũng có những bài viết nổi bật, tuy nhiên điều mà Thanh Niên được yêu thích thật ra không phải do nội dung những bài viết ấy mà do thái độ của lãnh đạo tờ báo đối với phóng viên của mình.

Cho tới trước ngày ông Khế thôi giữ chức Tổng biên tập, phóng viên của Thanh Niên luôn được bênh vực, bảo vệ và sẵn sàng đương đầu với Ban tuyên giáo nếu có vẩn đề gì với các tác giả bài viết. Tuy nhiên thành công trong nỗ lực này không mấy hào hứng vì dù sao một mình ông Khế không làm cho bữa tiệc báo chí đậm đà hơn vì các món khác bày biện dày đặc trên chiếc bàn báo chí: lãnh địa đâm, giết hiếp, cởi đã thay toàn bộ các bài viết ý nghĩa và cần thiết cho xã hội.

Ông Ng. Công Khế thuyết phục chính quyền rằng tự do báo chí chỉ có lợi cho nhà nước và vì vậy đừng ngăn cản hay cấm đoán nó.

Ông Khế đang một mình cô đơn trên con đường thiên lý mang tên tự do báo chí.

Nhiều người cho rằng lời của ông là chân thành, hiếm hoi tuy pha chút hài hước. Ông là người trong cuộc và ông biết rất rõ tại sao nhà nước Việt Nam không bao giờ chấp nhận một nền báo chí tự do, vì nếu báo chí được thả lỏng muốn viết hay đề xuất khai thác bất cứ lãnh vực nào thì chỉ trong một thời gian ngắn, chế độ sẽ sụp đổ không ai có thể cứu vãn.

Ý tốt của ông đề xuất với chính quyền trong niềm tin rằng khi báo chí khui những sự thật như trường hợp ông Tổng thanh tra Trần Văn Truyền thì nhà nước sẽ có cơ hội biết và sửa sai, do đó báo chí sẽ là cánh tay đắc lực làm cho đảng, nhà nước ngày một hoàn thiện hơn trong chính sách chống tham ô ngay trong nội bộ.

Nghe qua thì hợp logic và rõ ràng đây là điểm then chốt mà báo chí được cho là sức mạnh thứ tư bổ

trợ cho ba ngành Lập pháp, Tư pháp và Hành pháp.

Nhưng nhà nước Việt Nam không có ba nhánh Lập pháp, Tư pháp và Hành pháp vì vậy câu hỏi đặt ra: tại sao phải cần cái sức mạnh thứ tư này? và nếu ông Khế chịu khó lật vài trang Hiến pháp ra sẽ thấy rằng điều 4 hiến pháp quy định cái gì trong đó.

Tư pháp VN không cần báo chí vì nó đã có những bản án bỏ túi cùng những quan tòa không hề biết luật là gì. Là Tổng biên tập một tờ báo lớn ông Nguyễn Công Khế thừa biết Viện kiểm sát, công an cùng tòa án là một sợi chỉ đỏ xuyên suốt với mục đích duy nhất: xem xét tội lệ của người có công với cách mạng, với bọn phản động và nhất là bọn tuyên truyền lật đổ nhà nước.

Bản án không dựa trên diễn tiến và bằng chứng mà nó dựa trên hồ sơ lý lịch lẫn hiện tượng quan ngại của các nước có mối bang giao mà VN cần gìn giữ. Bản án nghe ngóng các trang mạng xã hội cũng như các tuyên bố của những cơ quan nhân quyền rồi nhận quyết định sau cùng từ Đảng ủy. Báo chí Việt Nam không có thói quen điều tra độc lập vì nó được cung cấp tin từ công an, do đó để cho báo chí tự do là cách tốt nhất tiêu diệt tòa án, nơi công khai gìn giữ sự độc tài chuyên chính một cách hợp pháp trước mắt thế giới cho chế độ hiện nay.

Hành pháp Việt Nam lại càng không cần đến sự truyển thông trung thực của báo chí. Mọi chính sách nếu bị báo chí phanh phui thì miếng ăn của các cấp lãnh đạo sẽ vuột ra khỏi mồm và từ đó kéo theo hệ lụy rất lớn là bè cánh không có cơ hội được thành lập. Thiếu bè cánh sức mạnh của lãnh đạo sẽ chỉ còn một phần trăm và từ đó họ bị buộc phải làm việc nhiều hơn, bổng lộc ít hơn và nhất là số tiền tham nhũng sẽ không thể kiếm ra một cách dễ dàng. Ông Khế nói nhà nước có lợi

hơn nhưng người đứng đầu cái nhà nước ấy bất lợi trăm bề thì thử hỏi họ có nghe không?

Lập pháp Việt Nam từ lâu được mọi người xem là cánh tay của Đảng và vì vậy đảng nói điều gì thì quốc hội sẽ bỏ phiếu cho điều ấy. Đảng bảo im thì 500 đảng cử ấy im, đảng bảo nói thì lai rai vài người sẽ nói. Vở diễn cứ lập đi lập lại mỗi năm và báo chí chạy theo những phát biểu hơn là nội dung cuộc họp. Báo chí không lười biếng và thiểu năng nhưng họ nhìn thật kỹ vào từng bài phát biểu và thấy rằng đại biểu chỉ nói vòng quanh, khơi mào, nhấn nhá và cuối cùng lúc nào cũng mong rằng được quốc hội quan tâm.

Cái quan tâm ấy rơi xuống từ lâu nhưng họ vẫn kiên trì cầm diễn văn mà đọc.

Quốc hội có cần tới báo chí không? Câu trả lời là không.

Họ, các nhà báo ngồi bệt dưới đất trong cái tòa nhà đồ sộ mới toanh ấy. Quốc hội công khai cấm báo chí không đưa tin về biểu quyết tín nhiệm. Quốc hội phàn nàn báo chí đưa tin quá lời… Quốc hội nhìn báo chí với đôi mắt bực dọc, dò xét… tất cả những sự việc ấy cho thấy đề xuất mở tung báo chí là có lợi của ông Ng. Công Khế xem ra hơi bị lạc quan. Nếu Quốc hội chấp nhận thì không khác chi bảo họ đuổi hết mấy trăm ông nghị gật về lại nhiệm sở cũ. Lấy ai biểu quyết tín nhiệm cho nhà nước được nhờ?

Tự do báo chí cho Việt Nam sẽ chỉ có lợi cho nhà nước khi nào điều 4 bị vất đi. Khi mà tam quyền phân lập được hình thành và nhất là khi người dân tự do với lá phiếu của mình, kể cả bầu người cao nhất nước là Tổng thống hay Thủ tướng.

Đòi hỏi tự do báo chí trong một guồng máy cộng sản chỉ là một bó hoa hồng gửi tới một đám tang. Hoa

không được nhận thì chớ, thân nhân của người chết còn sẽ không tiếc lời thóa mạ cho sự ác ý này.

Số 208 Trang 20

Page 21: €¦ · Web viewQuý thầy cô thân mến, Hướng tới quý thầy cô trong Ngày Nhà Giáo, chúng tôi cầu chúc quý thầy cô sức khỏe, khôn ngoan, tài đức

Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

Bó hoa tự do báo chí ấy liệu có làm thơm hơn cái thây ma báo chí cần được tẩy rửa hay không?

Nghiên cứu về bộ máy nhà nước Việt Nam, trong các sách giáo trình thường che giấu sự thật về cấu trúc quyền lực của bộ máy nhà nước và gọi là hệ thống chính trị.

Thực chất nó gồm 03 bộ máy trùng lên nhau ở 4 cấp độ. Đó là:

1) Bộ máy đảng: Gọi là bộ máy vì nó là một hệ thống 4 cấp từ trung ương đến địa phương. Ở trung ương có Bộ Chính trị, Trung ương đảng và các phòng ban riêng. Ở tỉnh, thành phố có tỉnh ủy, thành ủy và và các phòng ban riêng. Ở cấp quận huyện có quận ủy, huyện ủy và các phòng ban riêng. Ở cấp xã phường có đảng bộ phường xã. Bộ máy đảng cồng kềnh và nhiều nhân sự vì nó còn ở trong quân đội, cảnh sát, các doanh nghiệp của nhà nước, các trường học, bệnh viện, đến làng ấp và tổ dân phố v.v… thực hiện việc giám sát tất cả cơ quan và cá nhân xem có sự chống đảng hay không.

Bộ máy này gọi là bộ máy quyền lực nhà nước vì nó quyết định tất cả các vấn đề quốc gia. Về nhân sự, nó quyết định ai là chủ tịch nước, ai là thủ tướng, chủ tịch v.v… bởi đảng lãnh đạo bằng công tác nhân sự nên đảng quyết định tất cả các cá nhân đảm nhiệm chức vụ trong các cơ quan khác trong bộ máy nhà nước. Bộ máy đảng quyết định tất cả việc đối nội và đối ngoại. Thậm chí, tòa án mở phiên tòa công khai xét xử và ra bản án thì bản án đó không trái với chỉ đạo trước đó của đảng; việc mở phiên tòa xét xử chỉ là đóng kịch cho dân xem mà thôi. Nguyên tắc "đảng lãnh đạo" thể hiện rõ đây là bộ máy nhà nước thực hiện chức năng quyền lực vì nó đạo diễn, chỉ đạo cho hoạt động của các cơ quan nhà nước khác. Nên có thể gọi bộ máy quyền lực đảng là BỘ MÁY ĐẠO DIỄN.

2) Bộ máy nhà nước: Trong các sách giáo trình Việt Nam gọi là bộ máy nhà nước nhưng thực chất không phải vậy; bởi lẽ quyền lực nhà nước đã do bộ máy đảng nắm

và bộ máy này chỉ tuân theo nghị quyết đảng. Nhìn vỏ ngoài cũng là hệ thống 4 cấp. Ở trung ương có Quốc hội, Chính phủ, Chủ tịch nước, tòa án và viện kiểm sát tối cao. Ở cấp tỉnh thành có các cơ quan tương tự như Hội đồng nhân dân, Ủy ban nhân dân, tòa án và viện kiểm sát. Ở quận huyện cũng có các cơ quan tương ứng. Cấp xã có Hội đồng nhân dân và Ủy ban nhân dân. Do không phải bộ máy quyền lực nên chức năng của nó là đóng kịch cho quốc tế và dân trong nước xem để chứng tỏ xã hội Việt Nam có bộ máy nhà nước. Điều này thể hiện rõ khi chủ tịch nước Tư Sang đi ngoại quốc, ông ta không có quan điểm của nguyên thủ quốc gia mà chỉ cầm tờ giấy đọc các quan điểm của Bộ Chính trị. Tính chất đóng kịch lừa mị rõ hơn trong Quốc hội họp vừa qua. Khi bộ trưởng quốc phòng Thanh Heo đề nghị Quốc hội xét duyệt cho tăng số lượng tướng lĩnh do nhiều đại tá lâu năm. Theo tuyên truyền Quốc hội đại diện nhân dân, là cơ quan quyền lực cao nhất, nên các đại biểu ra vẻ tranh luận với nhau và khi có vị đại biểu nói Bộ Chính trị đã quyết 415 chức tướng, thế là họ bỏ phiếu nhất trí. Mắc cười nhất là ông Thanh Heo, là ủy viên Bộ Chính trị nên ông ta đã họp và nhất trí con số này rồi nhưng giả vờ không biết nên cứ đề nghị Quốc hội xem xét và còn nói "tôi rất tâm tư khi nhiều đại tá lâu năm có nhiều công lao mà không phong tướng được nên đề nghị Quốc hội tăng thêm".

Tòa án xử theo chỉ đạo của đảng, chủ tịch ủy ban ký các văn bản theo chỉ đạo của đảng, thủ tướng ký các văn kiện theo chỉ đạo của đảng và Quốc hội họp bàn ra vẻ tranh cãi nhưng đều làm theo kịch bản mà đảng dàn dựng trước. Do chức năng như vậy, bộ máy này không gọi là bộ máy nhà nước mà gọi chính xác là BỘ MÁY ĐÓNG KỊCH.

3) Bộ máy Măt trận Tổ quốc: Gọi là bộ máy vì nó là hệ thống 4 cấp từ trung ương đến địa phương. Ở trung ương có Mặt trận Tổ quốc Việt

Nam hiện do Nguyễn Thiện Nhân làm chủ tịch. Ở tỉnh thành có Mặt trận Tổ quốc tỉnh thành, ở quận huyện có Mặt trận Tổ quốc quận huyện và ở xã phường có Mặt trận Tổ quốc xã phường. Cấu trúc bên trong của Mặt trận Tổ quốc cũng có các phòng ban nghiệp vụ nhưng đông đảo nhất là các hiệp hội đoàn thể như Hội nông dân, Hội phụ nữ, Câu lạc bộ hưu trí, Hội Cựu chiến binh, Hội Luật gia v.v... Chức năng của bộ máy này là tổ chức tán dương hoan hô đảng, là tán thành các chỉ đạo của đảng. Thí dụ khi đảng chỉ đạo sinh đẻ có kế hoạch, Mặt trận Tổ quốc đưa qua Hội phụ nữ. Bởi cơ chế "đảng lãnh đạo" nên chủ tịch Hội phụ nữ cũng là đảng viên, ra văn bản thay mặt toàn bộ phụ nữ ở Việt Nam tán thành chủ trương của đảng. Hoặc trước đây, đảng quy định "đất đai thuộc sở hữu toàn dân" thì Hội nông dân cũng hoan hô theo chỉ đạo, còn nông dân thật sự bị cướp đất vì quan điểm này thì kệ mẹ nó, cho nông dân chúng mày chết. Do chức năng này, bộ máy Mặt trận Tổ quốc phải gọi đúng là BỘ MÁY HOAN HÔ.

Cả 03 bộ máy này có hệ thống và đều hoạt động từ ngân sách. Ngân sách đều thu từ dân. Do một bộ máy có 4 cấp đã quá cồng kềnh mà lại có đến 3 bộ máy nên kinh tế lụn bại. Vì quốc gia có 3 bộ máy nhà nước cùng hoạt động nên khoa học hành chính công gọi là NHÀ NƯƠC TAM TRUNG QUYÊN LƯC.

Trong đó, nhà nước đạo diễn là hệ thống đảng, nhà nước đóng kịch là hệ thống chính quyền và nhà nước hoan hô là hệ thống Mặt trận Tổ quốc. Còn nhân dân lao động hoàn toàn không có vai trò gì đối với hệ thống nhà nước tam trùng quyền lực này vì trong xã hội như thế, nhà nước chỉ xem người dân là đám nô lệ có nghĩa vụ nộp thuế cho nhà nước mà thôi. Biểu hiện rất rõ là dân có góp ý phản biện hay kêu oan thì cũng chẳng bao giờ được tiếp nhận, do đảng đạo diễn, nhà nước đóng kịch và Mặt trận Tổ

Số 208 Trang 21

Page 22: €¦ · Web viewQuý thầy cô thân mến, Hướng tới quý thầy cô trong Ngày Nhà Giáo, chúng tôi cầu chúc quý thầy cô sức khỏe, khôn ngoan, tài đức

Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

quốc hoan hô. Bộ máy hoan hô đã hoan hô át hết cả tiếng dân oan rồi. Tiếng dân kêu, đối với chúng chỉ là tiếng heo bò chó ngựa thôi, không bao giờ chúng tiếp thu và sửa đổi.

Ở các nước dân chủ chỉ có duy nhất 01 bộ máy nhà nước phục vụ người dân, không có bộ máy đảng và Mặt trận Tổ quốc, và chỉ có 2 đến 3 cấp hành chính nên tiêu tốn ít ngân sách. Các đảng phái và các hiệp hội đoàn thể không hưởng lương từ ngân sách mà do người dân tự lập ra và tự trang trải chi phí để kiểm soát chính quyền nhà nước; điều này mới thể hiện quyền lực của nhân dân. Còn VN có nhà nước tam trùng quyền lực như thế này, dù WB hay IMF có đổ bao nhiêu tỷ usd vào Việt Nam cũng như đổ vào cái thùng không đáy, vì quyền lực thuộc về nhà nước tham nhũng.

Do điều kiện ở hải ngoại nên nghiên cứu về nhà nước Việt Nam có bấy nhiêu. Nếu có sơ sót, xin quý vị niệm tình fb mà tha thứ cho.

“Ông ấy bán chức bao nhiêu tiền”?

Mấy hôm nay đám trộm cướp ở Việt Nam vui mừng khác thường. Người đang trộm cướp chưa bị phát hiện mừng rỡ đã đành, mà ngay cả đám đang bị nhốt trong tù và những người có ý định trộm cướp nhưng chưa có dịp thực hiện cũng thấy tương lai rạng rỡ.

Đám này kháo nhau: cần thì cứ trộm cắp cướp giật thôi. Mau mở hội ăn mừng. Không ăn mừng lúc này thì còn lúc nào. Cứ tha hồ trộm cướp đi. Nếu người ta không bắt được thì trót lọt. Nhưng nếu người ta có bắt được, thì chỉ cần trả lại một phần của đã trộm cướp là xong, chẳng bị kết án tù đày gì đâu. Xem tòa án và các ông to xử lý các ông quan trộm cướp của công thì biết. Quan trộm cướp hay dân trộm cướp thì cũng chỉ là trộm cướp. Họ được tha thì ta cũng phải được tha. Chúng ta được phóng thích đến nơi. Nhà tù sắp ế rồi. Chuẩn bị về với vợ con thôi.

Có người tỉnh táo trong đám trộm cướp ấy hồ nghi : làm gì có

chuyện ấy bình đẳng giữa quan với dân. Ngay cả cái tên cũng còn phân biệt. Dân trộm cướp thì gọi đúng tên, còn quan trộm cướp của dân, tội nặng hơn chúng mình nhiều, mà lại tránh đi, gọi là tham nhũng.

Đám đồng bọn của anh ta rộ lên phản đối: đây không lý lẽ cao xa. Chỉ cần xem người ta kết luận vụ ông cựu Tổng Thanh tra chính phủ thì biết là bây giờ pháp luật Việt Nam cũng chẳng coi tội trộm cướp là cái đinh gì.

Đám người trộm cướp ấy nói cũng có thể hồ đồ? Nhưng thực sự, dư luận bàn về việc ông cựu Tổng thanh tra CP có trộm cắp bằng phương thức nào đó hay lợi dụng vị trí để tham nhũng hay không, có những ý kiến trái chiều.

Có người nói: ông ấy có trộm cướp đâu. Theo kết luận của UB kiểm tra T.Ư, ông ấy chỉ có 6 tài sản bất động sản cỡ bự, có “vấn đề” và trong 5 tháng trước khi về hưu ông ấy đã hối hả bổ nhiệm khoảng 60 cán bộ cấp vụ phó và tương đương... không biết ông ấy có bán chức không? bao nhiêu tiền, để dân phải còng lưng ra nuôi...

Nhưng có nhiều ý kiến phẫn nộ khác. Ngay cả báo Pháp luật cũng phải nhiều lần lên tiếng về vấn đề này. “Hàng loạt sai phạm “lộ thiên” mà theo điều tra của cơ quan UB kiểm tra trung ương là ít nhất 6 tài sản bất động sản thuốc “cỡ bự” của ông Truyền đều có vấn đề”. Một vài sai phạm của ông Truyền được kể ra như thiếu trung thực, thiếu gương mẫu, gây dư luận không tốt, thiếu tự giác... Hình thức xử lý đặt ra cho cựu Tổng Thanh tra chính phủ là kiểm điểm trách nhiệm về các khuyết điểm, vi phạm trước Ban Thường vụ Tỉnh ủy Bến Tre và UB KTTW. Hai bất động sản bị thu hồi là căn nhà số 105 Nguyễn Trọng Tuyển, phường 15, Phú Nhuận, TP. HCM và thửa đất 598B5 Nguyễn Thị Định, phường Phú Khương, thị xã Bến Tre, tỉnh Bến Tre.

So sánh giữa siêu lợi ích mà ông Truyền thu được dựa trên các tài sản không hợp lệ trên với mức đề xuất xử lý chỉ mang tính rút kinh

nghiệm là chính, bạn đọc PLO đặt ra nhiều câu hỏi, trong đó nhức nhối nhất là “chẳng lẽ chỉ xử có thế?” (theo Phapluat- 25/11/2014).

Nhiều người nói rằng, vụ ông cựu Tổng Thanh tra gây sốc thật. Chỉ một ông quan chức thôi mà có được từng ấy tài sản bất minh, lại chỉ 5 tháng mà bổ nhiệm được khoảng 60 quan chức dưới quyền, vậy thì thử hỏi vô số những quan chức khác, trong bộ máy độc tài thiếu kiểm soát này mà “ĐB Trần Du Lịch nhấn mạnh: “nếu cứ duy trì bộ máy chính quyền địa phương 3 cấp với tất cả ban bệ hệ thống như hiện nay thì không dân nào đóng thuế nuôi nổi bộ máy này” (theo Vietnamnet 21-10-2014), sẽ còn lạm dụng được đến cỡ nào? Liệu còn có bao nhiêu ông Truyền nữa? Và trong vô số ông Truyền đó, chỉ xử lý một ông, thì thật vô lý hết sức.

Khi hành vi trộm cướp được mỹ từ hóa

Trong các chế độ xã hội loài người từ xưa đến nay, trộm cắp, cướp giật là một trong những hành vi khiến cho mọi người phẫn nộ, khinh bỉ nhất. Để bảo vệ con người khỏi bị xâm hại bởi trộm cướp dù dưới bất kỳ hình thức nào, xã hội nào cũng đặt ra những hình phạt nghiêm khắc để răn đe và đảm bảo công bằng xã hội. VN cũng vậy, nhưng qua nhiều ý kiến có trọng lượng về việc xử lý chủ yếu chỉ tới dân đen, còn với quan chức thì vô cùng nương nhẹ.

Cùng là trộm cắp cướp giật – gọi chung là trộm cướp, nhưng do hoàn cảnh và tính chất hành vi nên thật khác nhau, khác nhau ngay cả tên gọi.

Có người thất nghiệp, sa cơ lỡ vận không còn miếng ăn, do đói khát mà sinh trộm cắp giật dọc lấy vài đồng bạc cơ hồ cứu mạng sống. Đó là cách trộm cắp của đám cùng dân khốn khổ, mặc dù đáng lên án, nhưng cũng không thể không xét đến hoàn cảnh cùng quẫn của họ, và tác hại xã hội họ gây ra không lớn, giỏi lắm cũng chỉ làm được vài vụ đơn lẻ, lại rất dễ bị bắt quả tang và dễ ngăn chặn. Họ là thường dân,

Số 208 Trang 22

Page 23: €¦ · Web viewQuý thầy cô thân mến, Hướng tới quý thầy cô trong Ngày Nhà Giáo, chúng tôi cầu chúc quý thầy cô sức khỏe, khôn ngoan, tài đức

Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

không quyền lực, nên hành vi của họ được gọi đúng tên là trộm cướp.

Khác một trời một vực, ngay cả tên gọi hành vi cũng được mỹ từ hóa, đối với đám trộm cướp bằng quyền lực, cấu kết với nhau thành một giai tầng còn nguy hại hơn bất kỳ băng đảng mafia nào trên thế giới.

Bởi vô số cuộc trộm cướp kiểu này xẩy ra cùng một lúc, hành vi trộm cướp của từng cá nhân và dàn giai tầng ấy chỉ chấm dứt khi cá nhân ấy chết hoặc hết nhiệm kỳ hoặc bị buộc phải ra khỏi hệ thống và không có điều kiện tiếp tục trộm cướp nữa. Mặc dù vậy, cái giai tầng - siêu băng đảng ấy vẫn tiếp tục trộm cướp thậm chí hàng thế kỷ theo sự tồn tại của thể chế độc tài.

Siêu giai tầng trộm cướp ấy được vận hành nhịp nhàng hiệu quả, tận dụng được nguồn nhân tài vật lực khổng lồ, rất ít bị giám sát chi tiêu và hiệu quả đầu tư từ nguồn mà nhân dân cả nước đã đóng góp để nuôi hệ thống. Kinh hoàng hơn, siêu băng đảng trộm cướp này còn thu vét siêu lợi nhuận từ việc xẻo từng mảnh chủ quyền đất nước, từng miếng thị trường mậu dịch, từng miếng tài nguyên và nhân công lao động và bao thứ có thể bán được cho ngoại bang bành trướng để vơ vét siêu lợi nhuận cho quyền lợi riêng và quyền lợi nhóm.

Siêu băng đảng này có chân rết đến tận ngõ ngách sơn cùng thủy tận, vận dụng được mọi nguồn lực tuyên truyền và cấm cản sự minh bạch, tự do hóa thông tin, lợi dụng vị thế “Bao công” để bóp méo xuyên tạc sự thật cũng như buộc những kẻ trộm cướp khác phải cống nạp để được bảo kê bằng cách vô hiệu hóa hệ thống pháp luật.

Siêu băng đảng ấy vận hành đồng bộ để lạm dụng được những bánh răng và mắt xích của bộ máy hành chính, cơ quan đoàn thể và lực lượng an ninh, quân đội, lực lượng đàn áp của hệ thống độc tài. Lương trích ra từ tiền thuế của dân để vận hành cho bộ máy thì cũng vận hành luôn bộ máy trộm cướp. Chúng được thiết kế sao cho tiền của mỗi

một khoản chi, mỗi sản phẩm tạo ra, mỗi khi người dân cần đến cơ quan công quyền đều phải trích ra và tự động chảy một phần vào cái hầu bao tối tăm của riêng chúng. Chúng lợi dụng đủ loại hệ thống bộ máy chính quyền đoàn thể, được trả lương để trộm cướp công khai, trộm cướp ngày ngày phút phút, rành rành trước mắt người dân ai cũng biết nhưng không thể làm gì trước quyền lực của chúng.

Siêu băng đảng trộm cướp ấy chính là bộ máy bị lũng đoạn bởi tham nhũng và tham ô. Sản phẩm mà chúng trộm cướp là không thể tính đếm, không chỉ tiền rừng bạc biển mà điều còn lớn hơn là chúng trộm cướp cơ hội của người dân, đất nước và khiến cho quốc gia bị mỏi mòn dần dà cạn kiệt hy vọng và danh dự.

Theo định nghĩa của Tổ chức Minh bạch quốc tế, tham nhũng là lợi dụng quyền hành để gây phiền hà, khó khăn và lấy của dân. Tham ô là hành vi lợi dụng quyền hành để lấy cắp của công.

Như vậy, hành vi trộm cắp trong tham nhũng và tham ô, trong nhiều trường hợp phải gọi là cướp đoạt, vì không phải là lén lút nữa, mà là cưỡng đoạt công nhiên, nhiều lần trước cơ quan, đơn vị. Cán bộ cấp dưới, đồng nghiệp cũng như người dân biết nhưng nếu động đến sẽ bị trù úm, đuổi việc, thậm chí trả thù bằng việc mượn tay côn đồ, xã hội đen đe dọa tính mạng.

Các “đồng chí” bảo kê cho nhau là khuyến khích trộm cướp

Điều 138 Bộ luật Hình sự quy định về tội trộm cắp tài sản là rất nghiêm khắc: Người nào trộm cắp tài sản của người khác có giá trị từ hai triệu đồng đến dưới năm mươi triệu đồng hoặc dưới hai triệu đồng nhưng gây hậu quả nghiêm trọng... thì bị phạt cải tạo không giam giữ đến ba năm hoặc phạt tù từ sáu tháng đến ba năm...

Nhưng cũng tại VN, những kẻ trộm cắp có chức quyền, gây hậu quả hết sức nghiêm trọng cho xã hội thì lại được ưu tiên đặc biệt. Đó là những người phạm tội tham nhũng

và tham ô.Không phải vô cớ mà người dân

nhìn những kẻ trộm cắp cướp đoạt của công ấy bằng con mắt khinh miệt, dù họ không thể không sợ hãi và tránh né bởi các quan trộm cướp ấy có cả một giai tầng cùng vị trí, cũng hành xử như họ, cũng được hưởng lợi từ sự trộm cướp của họ, bao che và bảo kê từ quá trình bắt đầu trộm cướp tới khâu cuối cùng là hạ cánh an toàn và nếu chẳng may phải ra trước vành móng ngựa thì được xử nhẹ nhất có thể, thường là được hưởng án treo hoặc chạy được bệnh án tâm thần để được đình chỉ điều tra, trì hoãn xử, trì hoãn việc thu hồi tài sản công đã bị trộm cắp cướp đoạt và kẻ tội phạm kiểu này quan cứ ung dung hưởng thụ ngoài vòng hưprng thụ.

Báo Thanhtra.com đã đưa ra một phần thực tế về hiện trạng bất công này:

“Trình bày tham luận về vấn đề thu hồi tài sản tham nhũng theo khuôn khổ Công ước Liên Hợp quốc về chống tham nhũng, một số vấn đề đặt ra đối với Việt Nam, Phó Vụ trưởng Vụ Pháp luật Quốc tế, Bộ Tư pháp Nguyễn Thanh Tú cho biết: thu hồi tài sản tham nhũng là vấn đề phức tạp, kỹ thuật đặc biệt từ góc độ pháp luật quốc tế và pháp luật trong nước, bởi quy định về tội phạm tham nhũng theo pháp luật hình sự Việt Nam hiện hành vẫn còn khoảng trống so với phạm vi điều chỉnh của Công ước Liên Hợp quốc về chống tham nhũng (UNCAC), đặc biệt là chưa hình sự hóa được các tội phạm tham nhũng trong khu vực tư nhân, chưa ưu tiên cao yêu cầu thu hồi tài sản.

Hiện nay, Việt Nam đã đưa ra bảo lưu đối với quy định về trách nhiệm hình sự của pháp nhân, hành vi làm giàu bất hợp pháp trong UNCAC. Tuy nhiên, trên thực tế, những nội dung này nếu không được quy định trong pháp luật Việt Nam sẽ khó có thể tạo thành một khuôn khổ pháp lý toàn diện, đồng bộ và hiệu quả cho công tác PCTN và thu hồi tài sản. (theo Thanhtra.com- 29-10-2014).

Số 208 Trang 23

Page 24: €¦ · Web viewQuý thầy cô thân mến, Hướng tới quý thầy cô trong Ngày Nhà Giáo, chúng tôi cầu chúc quý thầy cô sức khỏe, khôn ngoan, tài đức

Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

Gần đây nhất, khi “đánh giá về báo cáo phòng chống tham nhũng của Chính phủ, ông Đỗ Văn Đương, Ủy viên thường trực Ủy ban Tư pháp của Quốc hội cho rằng báo cáo nói tình hình tham nhũng "tương đối ổn định", trong khi dư luận rất bức xúc. Ông cũng cho rằng việc phân tích khó khăn, vướng mắc trong phát hiện tham nhũng thiếu cụ thể nên dẫn đến những kiến nghị rất nhạt. Ông Đương cũng lưu ý rằng rất nhiều vụ án tham nhũng sau khi khởi tố điều tra thì bị can bị cáo bị bệnh tâm thần, phải chờ để giám định, hoặc bị đình chỉ khiến vụ án kéo dài. “Tôi cho rằng loại tội phạm này thì không cần phải đi giám định tâm thần nữa”, ông Đương nói.

Xác nhận điều này, Chủ nhiệm Ủy ban Tư pháp Nguyễn Văn Hiện lưu ý: kể cả các vụ án tham nhũng lớn, các bị cáo khi bị truy tố thường bị bệnh tâm thần và không phải chịu trách nhiệm hình sự, hoãn thời gian chịu trách nhiệm hình sự. “Tình hình này có vấn đề gì không, tâm thần thật hay là đối phó, nhiều vụ chúng tôi thấy các bị can bị cáo tỉnh táo, hoành tráng lắm”,..

Trang luatsungaynay đưa ra một hiện trạng khác. Theo con số mà Viện trưởng VKSND Tối cao Nguyễn Hòa Bình đưa ra khi trả lời chất vấn của Quốc hội hồi tháng 6-2013, tính đến năm 2013, tỉ lệ án treo đối với án liên quan đến tham nhũng là 30,8%, cao hơn các loại án khác (bình quân chỉ 21%). Còn theo Chánh án TAND Tối cao Trương Hòa Bình, con số cụ thể qua các năm là 36,5% (năm 2010), 37,1% (năm 2011), 30,2% (năm 2012).

Ông Nguyễn Mạnh Cường (Ủy viên Thường trực Ủy ban Tư pháp) nói: “Trong số án treo này, có trường hợp hành vi phạm tội rất nghiêm trọng nhưng tòa vẫn vận dụng nhiều tình tiết giảm nhẹ, kéo mức án tuyên thấp dưới khung hình phạt, làm cơ sở để cho treo. Như vậy phải giải thích như thế nào?”.

Phó Chủ nhiệm Ủy ban Tư pháp Nguyễn Đình Quyền khẳng định tòa các cấp đang áp dụng có lợi cho tội phạm tham nhũng: Báo cáo của

TAND Tối cao khẳng định các bản án treo đều đúng luật. Xin thưa: luật có bắt buộc tòa phải xử treo đâu? Cả nước phải coi chống tham nhũng như chống giặc nội xâm cơ mà.

Khi những “đồng chí cùng một giai tầng” nương nhẹ, bảo kê cho nhau, lại càng dẫn tới nguy hiểm là cách hành xử của đám quan chức này không những gây bất công xã hội mà còn vô hình trung nêu gương và cổ vũ cho một lối sống gian xảo, tàn nhẫn, lưu manh hóa, côn đồ hóa, khiến cho những người lương thiện mất cơ hội lao động, dần dà cũng bị buộc phải đi vào con đường lưu manh hóa để sống còn hoặc tuyệt vọng quay ra chém giết lẫn nhau, trong đó tiện lợi nhất là giết người thân, như vô số vụ gần đây tại VN.

Dù có mỹ từ hóa, bản chất tham nhũng vẫn là trộm cướp. Hãy thôi mỹ từ hóa hành vi này của những kẻ trộm cướp đang nắm giữ quyền chức để chúng ta không còn mơ hồ về nhận diện và để vận dụng mọi nguồn lực chặt đứt nguồn dinh dưỡng của tham nhũng để cứu dân cứu nước.

VTH*Nội dung bài viết không phản

ảnh quan điểm của RFA

Bài viết này tìm hiểu tình trạng nợ công “nguy kịch” của Việt Nam và đề nghị một số giải pháp.

Định nghĩa “nợ công”Nợ chính phủ, còn gọi là Nợ

Công hoặc Nợ quốc gia, là tổng giá trị các khoản tiền mà chính phủ thuộc mọi cấp từ trung ương đến địa phương đi vay từ người dân hay ngoại quốc để tài trợ cho các khoản thâm hụt ngân sách hằng năm.

Tuy nhiên, cách tính nợ công của Việt Nam… “không giống ai” khiến tình trạng trầm trọng của nợ công và nguy cơ vỡ nợ của quốc gia không được thẩm định đúng mức.

Nợ công của Việt Nam chỉ nói đến nợ của Chính phủ và bộ máy công quyền, chứ không hề tính tới nợ của doanh nghiệp nhà nước, các xí nghiệp công ích và bảo hiểm xã hội mà nhà nước phải chịu trách nhiệm. Do trong định nghĩa nợ công không có các khoản này nên năm ngoái (2013), Việt Nam báo cáo nợ công chiếm 54% GDP (Tổng sản lượng Quốc gia), nhưng nếu tính thêm các khoản nợ của doanh nghiệp nhà nước thì lên tới 106% GDP. Còn năm nay, con số đó có thể cao hơn nhiều. Con số 64% của nhà nước chỉ phản ánh một nửa thực tế. Xét về thực chất, nợ công VN đang ở mức “rất nguy hiểm” nếu theo tiêu chuẩn quốc tế.

Khả năng trả nợ của Việt NamKhả năng trả nợ không chỉ

đánh giá bằng tổng số nợ hay tỷ lệ nợ so với GDP mà còn do tiềm lực trả nợ của quốc gia. Nếu so sánh tỷ lệ Nợ Công/GDP, Nhật nợ tới 200%, Mỹ nợ 100% mà không có vấn đề gì. Trong khi đó, Argentina vỡ nợ khi nợ công mới ở mức 54% GDP. Do đó, khi VN đưa ra tỷ lệ an toàn để khỏi vỡ nợ là 65% của GDP thì đây là điều không thực tế.

Điều quan trọng là phải xem tốc độ gia tăng nợ nhanh hay chậm so với tốc độ tăng trưởng của GDP và

triển vọng phát triển của nền kinh tế. Nếu tính cả số nợ của doanh nghiệp nhà nước, nợ trái phiếu chính phủ, nợ đọng xây dựng cơ bản thì nợ công của Việt Nam đã vượt trần (theo báo cáo Quốc hội

Số 208 Trang 24

Page 25: €¦ · Web viewQuý thầy cô thân mến, Hướng tới quý thầy cô trong Ngày Nhà Giáo, chúng tôi cầu chúc quý thầy cô sức khỏe, khôn ngoan, tài đức

Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

hoàn thành ngày 28-10-2014). Nhiều đại biểu QH bày tỏ sự lo lắng trước tình hình nợ công lớn, xu hướng tăng nhanh, rủi ro lớn, và đang ở mức báo động; áp lực trả nợ rất lớn trong khi khả năng trả nợ của nhà nước không cao.

Tính trong nhiệm kỳ (2011-2015), chính phủ phải vay và phát hành trái phiếu chính phủ lên tới tổng số 60 tỉ USD. Đặc biệt, năm 2014 Việt Nam đã phải vay trên 3 tỉ Mỹ kim để đảo nợ. Năm 2015, sẽ phải vay hơn 6 tỉ MK để đảo nợ.

Trong dài hạn, một khoản nợ chính phủ lớn (tỷ lệ của nó so với GDP cao) làm cho sự tăng trưởng GDP chậm lại và nguy cơ lạm phát khi phát hành trái phiếu để đảo nợ.

Hệ lụy do vỡ nợChuyện vỡ nợ công của Việt

Nam đang là một đe dọa hiển nhiên theo sự nhận xét của nhiều chuyên gia kinh tế. Nếu quốc gia vỡ nợ, tình trạng kinh tế sẽ khủng hoảng như sau:

1) Thị trường chứng khoán sẽ sụp đổ và điểm tín dụng xuống cấp thê thảm.

2) Mọi cơ chế tài chánh sẽ phải đóng cửa. Tiền mất giá, lạm phát leo thang, trái phiếu và đồng nội tệ sẽ chỉ còn là mớ giấy lộn. Tiền gởi trong ngân hàng sẽ “bốc hơi” vì mất giá trị.

3) Mọi chương trình do chính phủ tài trợ đều ngưng hoạt động (y tế, cảnh sát, an ninh, quốc phòng, giáo dục, cầu đường, năng lượng …). Quỹ hưu trí tan vỡ, nhà thương, trường học ngưng hoạt động.

4) Các thương vụ đóng cửa và nạn thất nghiệp tràn lan. Mọi mặt hàng khan hiếm kể cả nhu yếu phẩm. Giá cả tăng vọt. Đời sống người dân sẽ bị đảo lộn hoàn toàn.

5) Nội loạn sẽ xảy ra và không có người để duy trì trật tự công cộng. Nạn đói và cướp bóc sẽ xảy ra. Hiện tượng vô kỷ luật, vô trật tự, vô tổ chức sẽ hoành hành

6) Kẻ giàu có sẽ cuỗm tiền bạc quốc gia và trốn ra ngoại quốc

Đó là trong ngắn hạn. Còn dài hạn thì con cháu chúng ta sẽ phải trả nợ - có thể suốt đời. Tiền trả các

món nợ đó sẽ cướp đi cơ hội đầu tư để phát triển đất nước. Việt Nam tiếp tục đi giật lùi so với đà phát triển của thế giới, và có thể tiếp tục bị chi phối, khai thác, thao túng bởi những thành phần xấu trong cộng đồng dân tộc cũng như ngoại bang. 

Giải pháp cứu cấp Việt NamTheo Ts Lê Đăng Doanh, một

chuyên gia kinh tế trong nước, thì “việc giải quyết vấn đề nợ công của VN đòi hỏi phải có những biện pháp cấp bách trước mắt và những biện pháp tái cơ cấu lâu dài, những điều đó đòi hỏi Nhà nước Việt Nam phải trải qua một cuộc cải cách hết sức mạnh mẽ, mạnh mẽ hơn cả kỳ đổi mới cách đây 30 năm” (RFA).

Tác giả bài viết này xin đưa ra một số giải pháp cấp thiết và cải cách lâu dài, bao gồm:

1- Thành lập một Ủy ban Cấp cứu Nợ công (UBCCNC) với các chuyên gia yêu nước để nghiên cứu các giải pháp thực tiễn, không phân biệt trong nước hay hải ngoại. UBCCNC hoạt động độc lập với Đảng và Nhà nước, và có toàn quyền giám sát, quyết định và đề nghị giải pháp.

2- Song song, thực hiện 3 yếu tố căn bản cần thiết cho 1 nền kinh tế lành mạnh, đó là (a) thiết lập hệ thống thanh tra độc lập/chuyên nghiệp, và nền tự do truyền thông để bảo đảm “kiểm tra và cân bằng” (check and balances) hầu bài trừ tham nhũng và các hoạt động khuất tất, bảo đảm minh bạch/công khai sổ sách chi thu và các chính sách kinh tế; (b) thiết lập một nền luật pháp nghiêm minh; (c) thiết lập nền chính trị “tam quyền phân lập” để tránh tình trạng “mâu thuẫn lợi ích” (conflict of interest), xóa bỏ chính sách ưu đãi và đặc quyền/đặc lợi.

3- Ngay lập tức, yêu cầu mọi cấp chính quyền “thắt lưng buộc bụng”, xong cần nghiên cứu để các khoản chi cho công ích xã hội không bị giảm làm ảnh hưởng tiêu cực đến đời sống đã quá khó khăn của người dân hiện nay. Hữu hiệu hóa các chi tiêu và đầu tư cho đúng người, đúng việc.

4- Cắt giảm tối đa hệ thống công

an, cảnh sát, dư luận viên hiện nay đang được xử dụng dư thừa và vô ích để theo dõi và hành hung các nhà yêu nước.

5- Cải thiện guồng máy quan liêu, cồng kềnh, kém hiệu năng hiện nay.

6- Thay đổi tư duy về một nền “kinh tế thị trường dưới định hướng xã hội chủ nghĩa”. Dẹp bỏ các công ty quốc doanh và tư hữu hóa các hoạt động kinh tế. Cần phải cải tổ nền kinh tế theo nguyên tắc kinh tế thị trường đúng nghĩa, không thể tiếp tục cấu trúc quái thai “KTTT dưới định hướng XHCN”

7- Hợp tác chân thành với các quốc gia dân chủ khắp nơi để thoát khỏi sự khuynh loát/lấn lướt cả về kinh tế lẫn chính trị của Tr. Cộng.

Để thực hiện được những điều này, lãnh đạo đảng và nhà nước Cộng sản Việt Nam cần cởi bỏ tư duy “thù nghịch” và “nghi ngờ” với bất cứ ai khác chính kiến hoặc cổ võ cho tự do/dân chủ ; cần có tư duy cấp tiến của thế kỷ 21 : cởi mở, chấp nhận mọi khuynh hướng, tôn trọng quyền làm chủ đất nước của người dân, hợp tác để cùng tiến (win-win situation) thay vì lối suy nghĩ lạc hậu “ta-địch, thắng-thua” của thế kỷ trước.

Trần Diệu ChânTiến sĩ kinh tếNguồn tham khảo:

1- http://boxitvn.blogspot.com/2014 /08/ba-thang-mat-mot-ti-ola-bao-gi o-viet.html. 2- http://www.ijavn.org /2014/08/nguoi-dan-viet-nam-se-ra-sao-khi-nha.html. 3- http://rfa.org/ vietnamese/in_depth/vn-public-debt -quick-outpaced-10152014151510.h tml. 4- http://tuoitre.vn/Chinh-tri-x a-hoi/581607/cu-moi-ba-thang-viet-nam-tra-no-1-ti-usd). 5- http://viet bao.vn/Kinh-te/That-lung-buoc-bun g-de-giam-no-cong/196026602/87/6- http://vietbao.vn/Kinh-te/No-con g-cua-Viet-Nam-da-vuot-tran/1960 42780/87/. 7- http://vi.wikipedia.org /wiki/N%E1%BB%A3_ch%C3%ADnh_ph%E1%BB%A7

Số 208 Trang 25

Page 26: €¦ · Web viewQuý thầy cô thân mến, Hướng tới quý thầy cô trong Ngày Nhà Giáo, chúng tôi cầu chúc quý thầy cô sức khỏe, khôn ngoan, tài đức

Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

Nhìn vào sự tranh giành ngân hàng giữa các nhóm đảng viên CSVN để sống còn: nhóm của chủ tịch quốc hội Nguyễn Sinh Hùng đang tranh giành với nhóm của thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng. Ông Nguyễn Sinh Hùng đang tranh giành chức Thủ tướng với ông Dũng, nếu không có tiền thì khó lòng thắng ông Dũng. Nhóm Ng. Tấn Dũng đang nắm hệ thống ngân hàng. Khi kinh tế kiệt quệ thì nhóm nào còn tiền sẽ thắng. Tại sao tôi lại dự đoán kinh tế CSVN sẽ sụp đổ trong tương lai gần?

1- Những dấu hiệu đã bắt đầu hiện rõ tương tự như kinh tế Mỹ trong thời suy thoái những năm 2008-2010. Những ngân hàng nhỏ khánh tận và phải nhập vào những ngân hàng lớn. Sau đó những ngân hàng lớn cũng khánh tận và chính phủ Mỹ phải in dollars để cứu những ngân hàng lớn. Thị trường chứng khoán và địa ốc tuột dốc thê thảm. Hiện tượng này đang xảy ra tại VN.

2- Nợ công quá cao. Phải dùng 65% tổng sản lượng quốc gia để trả nợ. Đây là con số chính thức do đảng CSVN xác nhận. Thực tế có thể còn cao hơn.

3- Chi quá nhiều công quỹ để trả lương cho hệ thống chính phủ và hệ thống đảng vận hành song song rất tốn kém.

4- Chi phí quá nặng nuôi một bộ phận công an quá đông để đàn áp và cướp của dân. 

5- Quốc gia Miến Điện đang phục hồi dân chủ và đầu tư ngoại quốc đang đổ vào Miến Điện sẽ làm giảm đầu tư vào Việt Nam.

6- Nam Hàn đang đầu tư vào nhân công rẻ ở Bắc Hàn. Chủ tịch Bắc Hàn Kim Jong-Un giết các tay chân thân Tàu và Kim Jong-Un đang chống TQ. Dân Bắc Hàn sẽ chết đói và Kim Jong-Un sẽ không còn chọn lựa nào khác là mở cửa mời Nam Hàn xây dựng thêm cơ xưởng ở Bắc Hàn giúp tạo công ăn việc làm. Cách đây 40 năm, TQ dưới thời Đặng Tiểu Bình đã bắt tay

với Mỹ để cứu đói dân TQ. Hiện tại Nam Hàn đã có công ty sản xuất tại bên trong Bắc Hàn. Nam Hàn sẽ chọn đầu tư vào Bắc Hàn thay vì Việt Nam vì ít hao tốn tiền chuyên chở cộng thêm nhân công rẻ và không bị bất đồng ngôn ngữ. Kim Jong-Un vừa lên tiếng kêu gọi trở lại bàn đàm phán vô điều kiện với 6 quốc gia về vấn đề võ khí nguyên tử mà trước đây Bắc Hàn đã tẩy chay. Kin Jong-Un đang muốn xích gần hơn với Nam Hàn để kiếm ăn.

7- Ngư phủ VN không dám ra Hoàng Sa và Trường Sa đánh cá vì sợ TQ húc chìm tàu. Nhiều triệu người sống nhờ biển sẽ thất nghiệp.

8- Hàng trăm tàu đánh cá lớn của TQ vào biển VN bắt cá, tôm, mực, rùa mỗi ngày. TQ dùng các loại lưới cào thì chỉ trong vòng 2 năm biển miền Bắc và miền Trung VN sẽ hết cá.

Chúng ta phân tích điểm số 1: Chính phủ Mỹ đã cho in cả nghìn tỷ dollars để cứu hệ thống ngân hàng khỏi bị sụp đổ trong thời kỳ suy thoái. Những ngân hàng lớn của Mỹ như Bank of America, Citi Bank và hai ngân hàng liên bang Fannie Mae and Freddie Mac, JP Morgan phải mượn chính quyền liên bang cả 200 tỉ Mỹ kim cho mỗi ngân hàng. Thế giới hiện tại vẫn sử dụng Mỹ kim làm bản vị trao đổi hàng hóa, thực phẩm, do đó Hoa Kỳ có thể in tiền để cứu nguy kinh tế mà không sợ các quốc gia khác không nhận Mỹ kim. Khi hệ thống ngân hàng Việt Nam bị sụp đổ thì đảng CSVN không thể in tiền VN để trả nợ ngoại quốc hoặc nhập cảng hàng hóa vì tiền "Đồng" của VN không có giá trị bên ngoài VN, và chắc chắn là không có sức mạnh như Mỹ kim. Người dân VN muốn bảo vệ tài sản thì nên cất giữ Mỹ kim, vàng hoặc gửi tiền ở các ngân hàng ngoại quốc. Đảng CSVN trong những ngày sắp tới sẽ bòn rút ngoại tệ từ dân. Để cứu nguy kinh tế nội địa thì đảng CSVN sẽ bán công phố phiếu ngắn hạn, dài hạn và cướp quý kim và ngoại tệ của dân. Sau khi những

biện pháp đó không ngăn chận được được kinh tế sụp đổ thì đảng CSVN sẽ in rất nhiều tiền để mua hàng hóa, thực phẩm nội địa đem xuất cảng, và như thế tiền VN sẽ lạm phát và thực phẩm tiếp tục tăng giá không biết tới đâu.

Chúng ta tiếp tục phân tích điểm thứ 2, 3 và 4: Cả 3 điểm này có liên hệ với nhau. Trước hết ta cần chia nợ công ra làm 2 loại. Loại thứ nhất là nợ người dân trong nước do đảng CSVN phát hành công khố phiếu, loại này ít phải lo hơn loại nợ thứ 2 là nợ vay từ ngân hàng ngoại quốc. Loại nợ thứ nhất có thể trả bằng tiền VN và có thể giật nợ mà người dân chẳng làm gì được chế độ độc tài toàn trị. Loại nợ thứ 2 phải trả bằng Mỹ kim hoặc Euro. VN hiện mang loại nợ thứ 2 rất nhiều. 

Hệ thống chính quyền của CSVN bao gồm hệ thống chính phủ và hệ thống đảng. Ông Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng là đảng trưởng đảng CSVN nhưng đảng không trả lương cho ông ta. Ông Trọng nhận lương từ tiền thuế của dân để phục vụ cho đảng CS, khi ông về hưu thì dân tiếp tục nai lưng trả tiền hưu. Một ông Chủ tịch huyện của hệ thống chính phủ lại kèm theo một ông huyện ủy của hệ thống đảng, cả 2 ông đều lãnh lương từ tiền thuế của dân. Khi tiền lương ít ỏi của công nhân nghèo bị trừ một phần để gọi là xóa đói giảm nghèo nhưng thực chất là đảng CSVN bóc lột công nhân để nuôi những ông huyện ủy, tỉnh ủy, quân ủy và ủy ban thường vụ BCT đảng CSVN. Công nhân làm kiệt sức để trả lương cho các ngài Ủy... chỉ ngồi không ăn bát vàng, bên cạnh đó người dân phải đóng tiền tham nhũng cho cả 2 người, chủ tịch huyện và huyện ủy. Công nhân cần phải mạnh mẽ chống lại việc trừ lương để xóa đói giảm nghèo và mọi hành động bóc lột khác từ "đảng" cho đến khi đảng CSVN ngưng trả lương cho các ủy viên đảng CSVN. Nhân viên của đảng CSVN, làm việc đảng thì đảng trả lương chứ hà cớ gì bắt dân trả lương? Đảng CSVN bắt công nhân nghèo phải trả lương cho những ủy

Số 208 Trang 26

Page 27: €¦ · Web viewQuý thầy cô thân mến, Hướng tới quý thầy cô trong Ngày Nhà Giáo, chúng tôi cầu chúc quý thầy cô sức khỏe, khôn ngoan, tài đức

Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

viên nhà giàu là việc làm đầy áp bức, bóc lột. 

Đảng CSVN chu cấp hậu đãi, trang bị vũ khí và dụng cụ điện tử tối tân cho một tập thể rất lớn công an và dư luận viên. Họ chỉ có mục đích theo dõi, đàn áp dân và tham nhũng. Đảng CSVN cần kiếm tiền nhanh chóng để trả lương hàng tháng cho công an bằng cách tăng giá xăng, giá điện, nước, tiền học phí và thu phí đi đường. Đảng CSVN còn làm ngơ hay khuyến khích công an ăn cướp tài sản của dân để bớt chi phí cho đảng và Nhà nước. Nhà báo Trương Minh Đức đang khiếu nại việc Trung tá công an tên Hòa và đám công an đàn em mới vừa cướp tiền, laptop compu-ter, dụng cụ điện tử của ông. Nếu việc này không được đem ra xử thì chúng ta phải hiểu là ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và ông Đại tướng Trần Đại Quang khuyến khích công an đi ăn cướp để trừ vào phần đảng CSVN trả thiếu cho lực lượng công an. Công an cũng cướp nhà cướp đất, chận xe thu tiền mãi lộ của dân và đảng CSVN coi đó là tiền thưởng, tiền huê hồng của lực lượng công an do dân trả. Cái thời ăn cướp lén lút chận đường cướp của lúc trời tối rồi bỏ chạy đã qua. Ở trong thiên đường XHCN VN thì cướp không cần bỏ chạy mà còn đứng đó đánh, chửi mắng nạn nhân và bỏ tù nạn nhân. Bọn cướp là bọn công an nhân dân và tướng cướp nằm trong BCT. Những kẻ nằm trong BCT đảng CSVN đã từng là những tên ăn cướp. Hồ Chí Minh, Đỗ Mười, Lê Đức Anh, Lê Duẫn, Lê Đức Thọ, Nguyễn Tấn Dũng đều là những tên cướp nhà, cướp đất, cướp tài sản của dân.

Chúng ta phân tích điểm 7 và 8: Xuất cảng hải sản mang lại một nguồn lợi nhiều tỷ Mỹ kim hằng năm giúp ngư dân nuôi sống gia đình và tạo công ăn việc làm cho hàng trăm ngàn người kể cả ngư phủ và công nhân chế biến, xuất cảng thủy sản. Tàu của ngư phủ VN bị tàu TQ húc chìm, ngư phủ VN bị hải quân TQ đánh đập, cướp hải sản mà đảng và Nhà Nước CSVN

không dám đứng ra bảo vệ thì tương lai số người thất nghiệp sẽ tăng cao. Hoàng Sa và Trường Sa đang biến thành ngư trường của TQ. Hàng trăm tàu đánh cá TQ mang lưới cào vào vùng biển VN để càn quét tất cả hải sản từ nhỏ đến lớn mà nhà cầm

quyền CSVN vẫn đồng ý như thế. Chỉ trong vòng 2 năm thì biển miền Trung lẫn miền Bắc sẽ hết hải sản và gia đình ngư dân chết đói.

VN là một quốc gia với hệ thống hành chánh quá tốn kém do trả lương cho nhân viên của cả hệ thống "đảng" và "chính phủ". Đảng CSVN nuôi một tổ chức công an quá đông chỉ để bảo vệ đảng CSVN và bọn tham nhũng chứ không bảo vệ tổ quốc. Nhà nước trả lương cho các đại biểu quốc hội do họ chọn lựa chứ không do dân chọn. ĐBQH chỉ biết làm theo lệnh đảng CSVN và không phục vụ quyền lợi người dân. Đầu tư từ ngoại quốc bị cạnh tranh khốc liệt với những quốc gia như Miến Điện, Thái Lan, Indo-nesia và tương lai là Bắc Hàn. Đảng CSVN tăng giá xăng, điện, nước để kiếm tiền nuôi công an và "đảng" khiến giá thành sản phẩm cao và đưa đến yếu thế cạnh tranh với các nước láng giềng. Ngoài biển thì bị TQ cướp hải sản và ngư dân thất nghiệp cộng thêm tham nhũng tràn lan sẽ đánh sập kinh tế VN. 

Tất cả những thứ đó đang xảy ra và kinh tế sẽ sập trong tương lai gần. Việc trước mắt là cần ngưng trả lương cho các "đảng ủy", các ĐBQH vô tích sự và cắt giảm chi phí dành cho công an để giảm bớt gánh nặng. Tăng kinh phí bảo vệ ngư dân để ngành xuất cảng hải sản tiếp tục tạo công ăn việc làm. Đảng CSVN luôn tuyên bố cần ổn định để phát triển kinh tế. Ổn định thế nào khi ngư dân không dám ra Hoàng Sa và Trường Sa đánh bắt hải sản? Trong đất liền thì công an cướp tài sản, giết dân? Tất cả những thay đổi vừa kể chỉ có thể thực hiện khi chúng ta thay thế tất cả ê-kíp lãnh đạo hiện tại bằng phương pháp tự

do ứng cử và tự do bầu cử. Chỉ như thế thì người có thực tài sẽ được dân chọn ra lãnh đạo đất nước. Việt cộng bầu cho Việt cộng thì muôn đời vẫn là Việt cộng.

danlambaovn.blogspot.com

  Những ngày gần đây, câu chuyện người dân cầm sổ tiết kiệm đến ngân hàng nhận tiền thì bị trả lời là cuốn sổ không còn giá trị hoặc số tiền nhận được không đủ mua một ổ bánh mì trong lúc trước khi nhận 20 năm, họ đã bán cả lượng vàng để gởi tiết kiệm; rồi những tấm phiếu công trái khi mua với số lượng hàng chục lượng vàng, khi thanh toán thì không đủ một bữa nhậu đang là câu chuyện nhức nhối của xã hội, đặc biệt là những người từng tâm huyết đóng góp xây dựng đất nước.

Cái bẫy đổi tiền và trượt giáÔng Bàng, chủ của tấm phiếu

công trái trị giá bốn lượng vàng lúc mua, hiện sống tại Bình Thạnh, Sài Gòn, chia sẻ: "Công trái hồi đó nó bán giờ sau này mất hết, tại vì nó bán thời đó cả chỉ vàng mà sau này mua không được tô phở. Giá nó lên vùn vụt chứ không như bây giờ. Tiền in ra chừng vài năm sau như giấy lộn à! Tại vì sau 1975 thì nó đổi tiền thành 'tiền giải phóng'. Một đồng 'tiền giải phóng' ăn tới 500 đồng Việt Nam Cộng Hòa lận. Trong khi đó đồng tiền của Bắc Việt chỉ là một tấm tín phiếu, không có giá trị tiền tệ thế giới. Mà đồng Việt Nam Cộng Hòa thì đã được định giá trên đồng đôla, mang tính quốc tế rồi. Sau đó thêm mấy lần đổi tiền nữa... Giai đoạn sau này đồng tiền in ra chừng một năm đến hai năm đã hoàn toàn mất giá trị".

Theo ông, sự trượt giá của đồng tiền trong 30 năm nay cũng như lần đổi tiền bất ngờ năm 1985. Sáng

Số 208 Trang 27

Page 28: €¦ · Web viewQuý thầy cô thân mến, Hướng tới quý thầy cô trong Ngày Nhà Giáo, chúng tôi cầu chúc quý thầy cô sức khỏe, khôn ngoan, tài đức

Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

sớm, lúc 5 giờ, đài phát thanh mới thông báo quyết định đổi tiền và ngay ngày hôm đó, việc đổi tiền được tiến hành ở các trụ sở ủy ban cấp xã, phường trên khắp Việt Nam. Chuyện này giống như một cái bẫy mà ngân hàng nhà nước đã giăng sẵn để bất kì người dân nào có tâm huyết xây dựng đất nước hoặc gởi tiết kiệm ở ngân hàng đều bị sập một cách thê thảm.

Nếu như năm 1975, việc đổi tiền ở miền Nam Việt Nam nhằm thống nhất tiền tệ từ tiền Việt Nam Cộng Hòa ở miền Nam thành tiền Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa ở hai miền, thì năm 1978 việc đổi tiền nhằm thay đổi quốc hiệu ghi trên đồng tiền từ Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa sang Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam. Hai lần đổi này nghe ra có vẻ hợp lý và không cần bàn nhiều.

Nhưng lần đổi tiền năm 1985 là lần đổi tiền hết sức bất ngờ và kì cục: chuyển mệnh giá đồng tiền cũ giảm xuống còn 10% giá trị đồng tiền mới. Tờ 50 đồng lúc bấy giờ mang ra tiêu dùng ở bất kì nơi đâu cũng khó vì người bán hàng không đủ khả năng thối tiền thừa. Nhưng đó cũng là sự khởi đầu của lạm phát tàn bạo nhất trong lịch sử. Chỉ chưa đầy mười năm sau, tờ tiền mệnh giá 500 đồng ra đời nhưng cũng không trụ được bao lâu, tờ 1000 đồng ra đời, rồi 2000 đồng, 5000 đồng, 10,000 đồng, 50,000 đồng và liền sau đó là 100,000 đồng. Hiện tại, tờ 500,000 đồng ra đời tuy chưa đầy 10 năm nhưng giá trị của nó rất thấp, mua không được một phần tư chỉ vàng.

Trong khi đó, lúc chuẩn bị đổi tiền năm 1984, một lượng vàng có giá dao động từ 2000 đồng đến 2700 đồng, tính theo tiền mới sau năm 1985 thì nó trị giá 200 đồng đến 270 đồng. Và một người muốn sỡ hữu tờ 50 đồng trên tay, phải bán ra ba chỉ vàng. Nếu gởi tiết kiệm ba trăm đồng, phải bán đi hơn một lượng vàng và gởi 1000 đồng vào tiết kiệm phải mất đi gần bốn lượng vàng. Tiền mua công trái cũng vậy. Và đây là giai đoạn mà người ta gởi

tiền tiết kiệm bằng vàng và nhận cả lãi lẫn gốc sau này bằng cám heo.

Một cuốn sổ tiết kiệm có mệnh giá 1000 đồng lúc đó trị giá gần bốn lượng vàng; sau hơn 20 năm, tính cả lãi lẫn gốc, nếu như cuốn sổ vẫn còn giá trị thanh toán thì chủ của nó nhận chưa đầy 200,000 đồng. Sau hơn 20 năm gởi tiết kiệm để làm giàu bằng 4 lượng vàng, người ta nhận được số tiền mua chưa được 1 phân vàng. Tính theo tỉ giá thì nó trị giá chưa được 0,25% lúc gởi vào!

Tiền công trái, tiền tiết kiệm và tiền cổ phần hợp tác xã đi về đâu?

Một người tên Hiền, ở Bình Chánh, Sài Gòn, chia sẻ: "Đến năm 1985 thì nó tạm mở cửa, cởi trói gì đó vì nghe rằng Mỹ nó mở cấm vận. Nên bắt đầu tạm ổn nhưng mà tiền vẫn mất giá như thường, nhất là hồi Liên Xô sụp đổ đó, tiền nó lên vùn vụt, vùn vụt à. Một lần nữa sôi động về tiền, một cái nhà thời đó giá là 10 cây thì sau đó nó lên 150 cây. Trước năm 75 không dễ làm giàu như bây giờ, công chức trước 1975 không dễ tham nhũng như bây giờ vì luật lệ nó rất đàng hoàng. Hồi đó anh tỉnh trưởng không dễ kiếm tiền như bí thư tỉnh ủy, như chủ tịch tỉnh bây giờ đâu. Không dễ buôn lậu từ Trung Quốc về bằng tàu lửa như bây giờ đâu. Bây giờ làm giàu (bất chính) dễ chứ không như hồi đó đâu, kể cả cán bộ."

Theo ông Hiền, nếu như tính kĩ số vàng mà người dân đã mất đi trước và sau đổi tiền năm 1985 và đồng tiền bị trượt giá từ năm 1985 đến nay thì nhiều không thể tưởng tượng được. Vì những năm 1975 đến 1980, ngoài chuyện có nhiều gia đình bị tịch biên tài sản, mất hàng ngàn lượng vàng, còn có thêm tin đồn sau "giải phóng", vàng sẽ được dùng làm đai cuốc và cán mác. Và có bao nhiêu vàng người ta cũng mang ra đổi đồ, bán lấy tiền nhét vào ống tre, cột nhà để dự trữ. Đùng một cái đổi tiền, số tiền dự trữ chỉ còn bằng 10% và sau ba lần đổi tiền, đồng tiền trượt giá, số vàng bán đi để dự trữ bằng tiền mặt xem như thành mây thành khói, vàng

mất mà tiền cũng không còn giá trị.Trong khi đó, sau khi đổi tiền,

một số không ít các gia đình bỏ ra mua công trái, gởi tiết kiệm, cả hai khoản tiền này xem như đổ sông đổ biển vì đồng tiền trượt giá quá nhanh. Nhưng câu chuyện không dừng ở đó.

Những năm 1990, các vùng thôn quê lại có thêm chuyện đặt cọc tiền trước khi sử dụng điện nhà nước. Thường thì mỗi hộ phải nộp vào hợp tác xã 50 ngàn đồng, tương đương với 3 phân vàng, rồi sau đó mới tự mua dây điện, bóng đèn để kéo điện về nhà. Mãi cho đến bây giờ, hơn hai mươi năm sau, số tiền đặt cọc để đóng điện của người dân đã hoàn toàn mất dấu, khộng biết đòi ai vì hợp tác xã đã giải thể, vấn đề điện thắp sáng giao cho điện lực trực tiếp quản lý, trong khi đó tiền cọc lại nộp cho hợp tác xã.

Lại thêm chuyện bất kì xã viên nào cũng bị bắt buộc đóng tiền cổ phần vào hợp tác xã sản xuất với mức tiền tương đương một chỉ vàng những năm 1980. Nhưng mãi cho đến nay, loại hình hợp tác xã giải thể đã lâu vẫn không thấy tiền cổ phần hoàn trả cho xã viên. Cùng lắm thì mỗi dịp tết, các thôn bắc loa gọi dân đi nhận tiền lãi cổ phần của một năm với 15,000 đồng. Mọi năm đều thế, dịp Tết tới đây cũng không ngoại trừ. Và nếu xã viên có đi rút lại cổ phần cũng chẳng biết tìm ai để rút!

Tính cho đến nay, các khoản tiền công trái, tiết kiệm và cổ phần xã viên hợp tác xã mà hàng chục triệu dân đã tham gia xem như mất trắng, không có một lời cám ơn, thậm chí còn bị biến thành trò cười trong câu chuyện phiếm của các nhân viên ngành ngân hàng hiện tại!

Nhóm phóng viên từ Việt Nam. TIỀN TIẾT KIỆM 'BỐC HƠI' SAU 30 NĂM, GIẢI QUYẾT

RA SAO ?Võ Hương - Như Bình - Mạnh

Khanh (Tuổi Trẻ)09-11-2014

Chuyện lạ lùng về tiền tiết kiệm để lâu bị “bốc hơi” đã làm

Số 208 Trang 28

Page 29: €¦ · Web viewQuý thầy cô thân mến, Hướng tới quý thầy cô trong Ngày Nhà Giáo, chúng tôi cầu chúc quý thầy cô sức khỏe, khôn ngoan, tài đức

Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

hàng ngàn bạn đọc đăt câu hỏi và hiến kế về cách giải quyết thỏa đáng cho người dân.

Bà Lê Thị Bích Thủy (ngụ quận Bình Thạnh, TP. HCM) đã gửi 270 đồng tiền tiết kiệm (theo mệnh giá năm 1983) vào Quỹ tiết kiệm chi nhánh Bà Chiểu theo sự vận động của tổ dân phố lúc đó. Địa điểm lãnh tiền là Kho bạc Nhà nước ở địa chỉ 368 Bạch Đằng, phường 14, quận Bình Thạnh.

Số tiền gửi này được chia thành hai lần, lần thứ nhất bà Thủy gửi vào ngày 17-9-1983 trị giá 150 đồng và lần gửi thứ hai vào ngày 1-10-1983 là 120 đồng. Theo bà Thủy, tại thời điểm đó không có nhiều người muốn gửi tiền nên phường tổ phải vận động bà con gửi tiền tiết kiệm, thấp nhất thì 1 đồng, có người chỉ gửi vài chục đồng.

Rắc rối bắt đầuNgày 8-10-2014, bà Thủy đến

Kho bạc Nhà nước quận Bình Thạnh cơ sở Bạch Đằng, để lãnh tiền tiết kiệm theo quy định nhưng nơi đây cho biết kho bạc không còn có nhiệm vụ này nữa mà hướng dẫn bà qua Ngân hàng Công Thương.

Mang nỗi lo tìm đến NH Công Thương chi nhánh 7, bà Thủy nhận được câu trả lời: Năm 1985, Nhà nước thực hiện đổi tiền theo tỷ giá 10 đồng tiền cũ bằng 1 đồng tiền mới, nên khoản tiền 270 đồng của bà còn 27 đồng, không sinh lãi gì. Vì số tiền này thấp hơn tiền duy trì tài khoản theo quy định nên khoản tiền trong sổ bị trừ còn 0 đồng. 

Bức xúc vì tiền gửi tiết kiệm bị mất trắng, bà Thủy thắc mắc: “Tôi không hiểu vì sao?” 

Băn khoăn về cách tính lãi của ngân hàng

Số tiền 270 đồng của bà Thủy gửi tiết kiệm (TK) vào thời điểm gửi được xem như cả một gia tài mà vợ chồng bà đã dành dụm từ nghề sửa tủ lạnh. “Vào thời điểm đấy, vàng có giá 110-130 đồng/chỉ nên số tiền đó mua được nhiều thứ”, bà Thủy chia sẻ. Với tình hình hiện tại, bà Thủy lo lắng không biết có còn nhận lại được số tiền ấy hay không. 

Và nhiều trường hợp khácCùng chia sẻ với trường hợp của

bà Lê Thị Bích Thủy, trường hợp ông Quảng Văn Hai (Bình Thạnh, TP. HCM) gửi tiết kiệm 1.800 đồng tháng 11-1975, đến năm 2000 số tiền nhận lại chỉ 23.562 đồng. “1.800 đồng ở tháng 11-1975 của ông Quảng Văn Hai lớn lắm. Lúc đó, gạo 4 hào/kg, vàng khoảng 90 đồng/chỉ. Giá trị nhất là tiền gửi tiết kiệm do sự vận động của nhà nước” - bạn đọc Huỳnh Văn Hiệp nói.

Hàng ngàn bạn đọc đã phản hồi ý kiến về các trường hợp này. Họ cho rằng người dân đã có tinh thần đóng góp để xây dựng đất nước lúc khó khăn, ngày nay đất nước đã phát triển hơn, cần phải giải quyết thỏa đáng cho người đã từng gửi tiết kiệm vào những năm tháng ấy. 

“Từ trước năm 1985 là thời bao cấp, dân rất khó khăn mà có những người thế này là điều đáng quý và trân trọng”, một bạn đọc nói.

Bạn đọc Trần Văn Tài bức xúc: “Cho dù người gửi tiền TK có đến hay không thì trách nhiệm của ngân hàng phải đảm bảo giá trị tài sản cho người gửi chứ". 

Bạn đọc Lê Hương bộc bạch: “Thời 1983, tôi mới ra trường đi làm với mức lương tập sự là 39 đồng 25 xu. 270 đồng của bà Thủy theo sự vận động của tổ dân phố là gần bằng 7 tháng lương của tôi. Một số tiền đâu có nhỏ ở thời điểm đó. Vậy mà bây giờ chỉ còn giá trị kỷ niệm?”

Bạn đọc An Hoa khẳng định: “Giải quyết cho những người đã gửi tiền vào các tổ chức tín dụng của ngân hàng VN để xây dựng đất nước dù thời hạn là bao nhiêu (từ 30-4-1975 trở đi). Không thể giải thích là do đổi tiền, do duy trì tài khoản, lạm phát, lãi suất thấp... mà để số tiền gửi của dân trở về 0 đồng, cuốn sổ chỉ còn giá trị làm kỷ niệm (về việc đã đóng góp xây dựng đất nước). Nếu NHNN không có được cách giải quyết thấu tình đạt lý thì đây sẽ là bài học cho những ai có tiền nhàn rỗi có ý định gửi tiết kiệm vào các ngân hàng. 

“Dù bao năm đi nữa, phải đảm bảo chi trả cho người dân” - đó là chia sẻ của chuyên gia tài chính Đinh Thế Hiển. Theo ông Hiển, trước đây phần lớn người dân đi gửi tiền tiết kiệm hay mua công trái với tinh thần đóng góp xây dựng đất nước nên ít ai để ý đến lãi thế nào.

Về nguyên tắc, dù bao năm đi nữa thì trách nhiệm của ngân hàng là phải lưu trữ, xác minh hồ sơ, chứng từ để luôn bảo đảm chi trả cho người dân. "Chúng ta dám mua nợ xấu thì sao không thể trả cho đầu tư tốt? Còn hỏi tiền đâu trả thì cứ lấy ngân sách ra trả cho đúng, đảm bảo người dân không ai phản đối. Vì sao? Vì tiền đó xây dựng đất nước nên bây giờ đất nước phải có trách nhiệm trả", bạn Trần Hào viết.

Hiến kếBạn đọc NTL nói: “Lãnh đạo

ngân hàng liên quan đến cuốn sổ tiết kiệm phải tham mưu cho cấp trên chi trả hợp lý, hợp tình”. Bạn đọc Nguyễn Thu Hà viết: “Số tiền tương đương 2 chỉ vàng vào thời điểm 2014 vẫn là một gia tài chứ đừng nói vào năm 1983. Sau hơn 30 năm xây dựng, đất nước mình đã khác trước. Tôi nghĩ ngân hàng nhà nước phải giải quyết thỏa đáng”.

Bạn đọc Vũ Công Dũng đề nghị: “Về hình thức chi trả khoản gửi tiết kiệm đó thì ngân hàng nhà nước cần xem xét để coi đó như hình thức mua công trái và qui số tiền gửi tiết kiệm đó theo giá thóc tại thời điểm gửi. Sau đó nhân với lãi suất bình quân của từng năm để tính được khối lượng thóc tại thời điểm chi trả và nhân với giá thóc tại thời điểm hiện tại”.

Riêng trường hợp bà Thuỷ, NH nơi bà gửi TK cách đây 30 năm nên có giấy khen kèm với số tiền thưởng cá biệt (không ép thành tiền lệ), nếu tương đương với 2 chỉ vàng thì rất tốt. NH nào nhanh tay mua sổ tiết kiệm của bà Thuỷ dán "làm kỷ niệm" như món "đồ cổ" sẽ thu hút thêm nhiều khách hàng hơn rất nhiều lần chi phí quảng cáo!...”

Bạn đọc Khanhnd8... cho biết: “Tôi còn nhớ một NH của Pháp có văn phòng ở phố Tràng Thi, Hà Nội

Số 208 Trang 29

Page 30: €¦ · Web viewQuý thầy cô thân mến, Hướng tới quý thầy cô trong Ngày Nhà Giáo, chúng tôi cầu chúc quý thầy cô sức khỏe, khôn ngoan, tài đức

Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

có chi trả tiền tiết kiệm cho một khách hàng VN gửi tiết kiệm từ năm 1953 cách đây vài năm. Số tiền chi trả được tính theo giá lạm phát hằng năm cộng lãi suất của kỳ hạn tương ứng kỳ hạn gửi của khách hằng hằng năm nên sau hơn 50 năm, giá trị của sổ tiết kiệm đó không hề giảm sút”.

Trong nền kinh tế hội nhập, mỗi sản phẩm, dịch vụ đều có những quy định rõ ràng. “Dù người dân quên 20-30 năm thì vẫn phải cộng dồn lãi suất và tính toán đúng, đảm bảo lợi ích chính đáng cho người dân” – chuyên gia tài chính Đinh Thế Hiển khẳng định.

Bạn đọc NTN nói thêm: “Ngân hàng nhà nước kêu gọi bà con ai còn sổ tiết kiệm đặc biệt như thế nên thông báo để thống kê có biện pháp giải quyết thuận tình thuận lý”.

Sáng ngày 25-11-2014, Hội Phụ

nữ Nhân quyền Việt Nam chúng tôi tổ chức lễ kỷ niệm một năm thành lập tại Nhà thờ Kỳ Đồng, Dòng Chúa Cứu Thế Sài Gòn.

Chị em chúng tôi rất vui mừng được đón tiếp đại diện các tôn giáo và các tổ chức xã hội dân sự đến chia sẻ niềm vui ngày họp mặt của chị em chúng tôi.

Sự tham dự của quý vị sau đây là niềm vinh dự lớn cho chị em chúng tôi: Bác sĩ Nguyễn Đan Quế, Hòa thượng Thích Không Tánh, Thượng tọa Thích Thiện Minh, Mục sư Huỳnh Thúc Khải, Mục sư Nguyễn Hoàng Hoa, Mục sư Nguyễn Mạnh Hùng, Thạc sĩ Phạm Bá Hải, Tiến sĩ Phạm Chí Dũng, Ký giả Trương Minh Đức… cùng nhiều tín đồ Phật giáo Hòa Hảo từ miền Tây.

Nhiều thành viên Hội PNNQVN từ khắp ba miền đã đến họp mặt, trong đó có những người khách mời phụ nữ, mà đối với chúng tôi, rất đặc biệt như vợ và con gái mục sư Nguyễn Công Chính từ Gia Lai, cô Trần Thị Thu mẹ em Đỗ Văn Bình

(bị công an Hòa Vang đến chết đầu năm nay) từ Quảng Nam, dân oan Lê Thị Kim Thu từ Đồng Nai…

Đây cũng là dịp các đại diện tổ chức xã hội dân sự họp mặt để chia sẻ kinh nghiệm đấu tranh và bước đầu phác thảo chương trình hành động cho năm 2015.

Chúng tôi rất vui mừng nhận được lời cổ cũ của bác sĩ Nguyễn Đan Quế, Hòa thượng Thích Không Tánh, Thượng tọa Thích Thiện Minh, mục sư Huỳnh Thúc Khải và đại diện Phật giáo Hòa Hảo Nguyễn Văn Sóc từ Vĩnh Long.

Xin chân thành cám ơn quý bằng hữu đã có mặt để ngày kỷ niệm của chị em chúng tôi tràn đầy niềm vui.

Nhân dịp này, xin chia sẻ với quý vị Hành trình một năm nhìn lại của Hội Phụ nữ Nhân quyền Việt Nam trong năm 2014.

HỘI PHỤ NỮ NHÂN QUYỀN VIỆT NAM : MỘT

NĂM NHÌN LẠINgày 25 tháng 11 hằng năm

được Liên Hiệp quốc chọn làm Ngày Quốc tế chống Bạo hành phụ nữ. Đúng ngày đó năm 2013, một tổ chức xã hội dân sự mới ra đời tại Việt Nam: Hội Phụ nữ Nhân quyền Việt Nam. Đó có thể là một ngày bình thường với rất nhiều người, nhưng là một ngày đặc biệt với chị em chúng tôi – những người phụ nữ bảo vệ Nhân quyền đã tham gia sáng lập hội này.

Thưa quý vị, mặc dù chúng tôi có một khởi đầu vô cùng khó khăn cả về nhân sự lãnh đạo, tài chính, kỹ thuật tổ chức lẫn sự đàn áp liên tục của chính quyền, nhưng từ ngày hôm ấy, chúng tôi có thể tự hào là Hội phụ nữ đầu tiên ở Việt Nam lấy việc bảo vệ nhân quyền và nhân phẩm làm tôn chỉ hoạt động của

mình.Sống trong xã hội độc tài nơi

không có xã hội dân sự thực sự và nền luật pháp chỉ là đồ chơi trong tay giới cầm quyền và là cái còng số 8 trên cổ tay những người bất đồng chính kiến, chúng tôi không được dạy về xã hội dân sự, không có điều kiện để trải nghiệm môi trường của sự hợp tác tự do và tự nguyện. Chúng tôi, những người nữ bất đồng chính kiến, nữ blogger, vợ hoặc con gái của những tù nhân lương tâm… hoàn toàn không được trang bị những kiến thức và kinh nghiệm cơ bản để ngồi cùng nhau trong một tổ chức xã hội công dân bảo vệ Nhân quyền. Chúng tôi chẳng có ưu thắng gì ngoài một tấm lòng dành cho những nạn nhân bị chà đạp phẩm giá và tự do, những người yếu thế và dễ bị tổn thương trong xã hội, đặc biệt là những tù nhân lương tâm và gia đình họ.

Một năm là thời gian đủ dài để một tổ chức xã hội công dân nhiều kinh nghiệm đạt được những thành quả đáng chú ý, nhưng là quá ngắn để một tổ chức vừa mới ra đời, trong hoàn cảnh trù dập của chính quyền cộng sản Việt Nam, để lại một dấu ấn nào đó nổi bật. Khắp Việt Nam đầy rẫy tiếng oán than của những con người yếu đuối bị chà đạp, đầy rẫy những vụ án oan ức, đầy rẫy những tình cảnh bi thương của những người phụ nữ và trẻ em không có nổi một bữa cơm no. Và quả tình, chúng tôi cảm thấy xấu hổ vì một năm qua chúng tôi đã làm được rất ít, rất ít cho đồng bào của mình.

Khắp sáu tỉnh miền Tây, nơi nào cũng có những người Phật giáo Hòa Hảo bị chính quyền đàn áp quyền tự do tôn giáo. Họ không có nổi chút tự do làm những điều rất đỗi bình thường: tổ chức lễ giỗ cho người khai sáng nền đạo của họ. Có biết bao nhiều tín đồ Phật giáo Hòa Hảo bị kết án nặng nề vì sự dũng cảm kháng cự bất bạo động với nhà cầm quyền độc tài để giữ lấy cơ hội tự do thờ phượng cho bản thân và gia đình. Nhiều người trong số họ bị giam giữ hơn cả thập niên mà

Số 208 Trang 30

Page 31: €¦ · Web viewQuý thầy cô thân mến, Hướng tới quý thầy cô trong Ngày Nhà Giáo, chúng tôi cầu chúc quý thầy cô sức khỏe, khôn ngoan, tài đức

Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

không có bản án cụ thể. Và thậm chí, khi họ được trả tự do khỏi nhà tù cũng không thể có được một tờ giấy ra trại như những tù nhân bình thường khác. Chúng tôi đã đến với vài người trong số họ, chỉ vài người thôi. Và còn biết bao nhiêu người khác phải chịu cảnh đánh đập, bắt giam thường xuyên mà không ai biết tới. Chúng tôi đã đến với gia đình bà Nguyễn Thị Thu tự thiêu năm 2001 và gia đình tu sĩ Út Hòa Lạc tự thiêu năm 2005 và gần chục gia đình khác… Nhưng vẫn còn bao nhiêu người khác nữa…

Chúng tôi đã theo dõi ngay từ đầu vụ án “gây rối trật tự công cộng” của hai dân oan Cần Thơ là bà Nguyễn Thị Tuyền và Nguyễn Thị Ánh Nguyệt; sát cánh cùng gia đình họ trong những ngày khó khăn nhất. Chúng tôi đã gặp gỡ và chia sẻ với dân oan Dương Nội và dân oan khắp ba miền Bắc Trung Nam. Những gì chúng tôi làm cũng không có gì hơn ngoài sự chia sẻ miếng cơm và cốc nước trong những ngày tháng dài bà con dân oan đi khiếu kiện chính quyền đã cướp đất của nông dân cả nước.

Chúng tôi đã tìm đến những làng xã xa xôi ở tỉnh Phú Yên, có những nơi nằm trong hóc núi, để thăm viếng gia đình các tù nhân tôn giáo trong vụ án Hội đồng Công luật Công án Bia Sơn, một nhóm tôn giáo có hơn hai mươi người bị kết án nặng nề, người lãnh đạo là ông Phan Văn Thu bị kết án chung thân trong trong sự thờ ơ của công luận. Chúng tôi chia sẻ sự đồng cảm với nỗi oan ức thấu trời của họ: bị tịch thu tiền bạc do đạo hữu quyên góp, bị mất cơ sở du lịch Đá Bia mà họ phải mất nhiều thời gian, mồ hôi và nước mắt để xây dựng, và mất tất cả kinh sách trong đó có tác phẩm triết tôn giáo tự nghiên cứu dựa trên nền tảng Phật lý; không những thế, họ còn phải chịu các bản án tù hầu hết là trên mười năm. Chúng tôi đã viết báo cáo đưa trường hợp này đến bà Katherine Lawson, viên chức Bộ ngoại giao Hoa Kỳ đặc trách tôn giáo, trong chuyến thăm Việt Nam của bà. Chúng tôi đã đến thăm tận

nhà bà Võ Thị Thanh Thúy vợ của ông Phan Văn Thu để tìm hiểu tình hình. Nhưng cho đến lúc này, chúng tôi chỉ có thể làm được đến thế.

Chúng tôi đã đến thăm vợ và con nhỏ của mục sư Nguyễn Công Chính. Mục sư Chính là một trong những nhà hoạt động cho tự do tôn giáo và nhân quyền lâu năm trong cộng đồng những người theo các hệ phái Tin Lành tại gia, đặc biệt là những người sắc tộc thiểu số ở Gia Lai và Kon Tum. Ông từng bị trù dập nhiều năm trước khi bị bỏ tù và bị kết án 11 năm tù giam. Ở vùng xa xôi của Cao nguyên Trung phần này, người sắc tộc không được tổ chức ngay cả một lễ Giáng sinh đơn giản nhất, điều mà đối với nhiều người Kinh và người ở thành phố là chuyện bình thường. Họ bị theo dõi, xua đuổi, đánh đập, bắt bớ và bỏ tù trong sự thiếu thông tin hoàn toàn của công luận. Chúng tôi đã đến thăm nhà và tặng quà gia đình ông Rơ Châm Hm Rek, một thầy truyền đạo Tin Lành, người từng bị bắt cóc và bỏ tù trong 9 năm mà gia đình không có tin tức; khi người ta thả ông về thì ông đã bị liệt nửa người, nói không thành tiếng; dù trước đây ông thông thạo cả tiếng mẹ đẻ của mình và tiếng Việt. Nhưng chúng tôi chưa làm được gì nhiều hơn thế.

Nhân quyền là giá trị phổ quát của nhân loại nhưng vẫn còn quá nhiều nơi trên thế giới, nó bị từ chối và chủ thể nắm giữ nó trở thành nạn nhân của sự sỉ nhục, dùi cui và ngục tù. Bởi vậy, mặc dầu con người đã văn minh và tiến bộ đến độ có thể lên vũ trụ để thám hiểm không gian và những hành tinh xa xôi, nhưng chính trên mặt đất này, con người vẫn còn dùng đủ mọi thủ đoạn để chà đạp nhau. Chừng nào con người còn rên rỉ vì đau khổ do những tập đoàn cai trị, những phe nhóm phiến quân, những hành xử tàn ác của gia tộc… mang lại, những tổ chức xã hội công dân bảo vệ nhân quyền vẫn tiếp tục nhiệm vụ khó khăn và nguy hiểm của mình. Và Hội Phụ nữ Nhân quyền Việt Nam chúng tôi hy vọng góp một tay trong sứ mạng toàn cầu này.

Con đường xây dựng xã hội dân sự và dân chủ cho đất nước là một con đường dài ở phía trước và tổ chức chúng tôi vẫn đang trong những ngày tháng chập chững làm việc và trưởng thành. Chúng tôi mong mỏi nhận được sự trợ giúp của quý bằng hữu người Việt khắp nơi trên thế giới và được cộng đồng đón nhận với thiện chí và sự tin tưởng. Một năm khó khăn đã trôi qua. Nhưng với tình hình đàn áp và bạo hành của nhà cầm quyền đối với các nhà hoạt động xã hội dân sự hiện nay tại Việt Nam, chúng tôi không muốn đưa ra bất cứ dự đoán nào về sự an toàn của các thành viên Hội chúng tôi, đặc biệt là các thành viên Ban điều hành Hội. Chúng tôi chỉ có thể tiếp tục nỗ lực trong tâm tình yêu thương dành cho những người dễ bị tổn thương nhất trong xã hội Việt Nam, đặc biệt là phụ nữ và các nhà hoạt động nữ của chúng ta.

Ban điều hành Hội PNNQVNHuỳnh Thục VyCell phone: 0905 154 708

Skype: vyhoang.janeFacebook: www.facebook.com/huynhthucvyBlog: http://huynhthucvy.blogspot.com

Ngày kia, 25-11-2014 chính

quyền Hà Nội sẽ đưa 4 nông dân Dương Nội ra xử phúc thẩm là chị Cấn Thị Thêu, anh Trịnh Bá Khiêm chồng chị cùng với các anh Lê Văn Thanh và Trần Văn Sang.

Cuộc đấu tranh chống cướp đất của 256 hộ nông dân Dương Nội diễn ra đã 7 năm nay. Trong cuộc đấu tranh ấy, đã có 7 người bị bắt và kết án tù giam: Nguyễn Thị Ngân 6 tháng tù, Nguyễn Thị Toàn 6 tháng tù, Trịnh Bá Khiêm 18 tháng tù, Cấn Thị Thêu 15 tháng tù, Lê Văn Thanh 12 tháng tù, Trần Văn Sang 20 tháng tù, Trần Văn Miên 22 tháng tù.

Tất cả 7 người nói trên đều bị truy tố bởi tội danh “chống người thi hành công vụ” hoặc “gây rối trật tự công cộng”. Những tội danh đó

Số 208 Trang 31

Page 32: €¦ · Web viewQuý thầy cô thân mến, Hướng tới quý thầy cô trong Ngày Nhà Giáo, chúng tôi cầu chúc quý thầy cô sức khỏe, khôn ngoan, tài đức

Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

đều do các cơ quan tư pháp Hà Đông nại ra. 

Ngoài án tù, người dân Dương Nội luôn luôn phải chịu cảnh đàn áp, đe dọa. Trong hai cuộc cưỡng chế vào tháng 3-2010 và tháng 4-2014, hàng nghìn công an, bộ đội và máy ủi máy xúc được huy động để phá hủy hoa mầu, cày xới mồ mả. Chúng còn cho xã hội đen vào thôn đe dọa các gia đình. Chúng phá sạch lều coi đất của bà con. Trong phiên tòa ngày 26-9-2014, ông Trần Văn Sang tố cáo công an quận Hà Đông đã đánh ông bị tàn phế, bị liệt 2 chân không đi lại được.

Nhưng người chịu nhiều áp lực nhất là chị Cấn Thị Thêu. Có thể nói, chị là linh hồn trong cuộc đấu tranh chống cướp đất của nhân dân Dương Nội. Cấn Thị Thêu là con dâu Dương Nội nhưng tiếng nói của chị luôn có sức thuyết phục rất mạnh mẽ đối với bà con. Chị đã dồn hết tâm huyết, công sức, thời gian và cả sinh mạng của mình cho cuộc đấu tranh giữ đất. Ngày 7-4-2014, trong buổi lễ ăn thề quyết tử giữ đất của nhóm 356 hộ dân oan, chị kêu gọi mọi người đoàn kết một lòng giữ đất, kiên quyết không cho bất cứ kẻ nào đến chiếm đoạt. Chị luôn là cái gai trước mặt bọn tà quyền. Vì vậy, việc chúng bắt cả hai vợ chồng chị cho vào tù không có gì lạ.

Ngày 28-11-2012 chúng sử dụng hàng chục tên xã hội đen kéo đến nhà chị đe dọa. Chúng chỉ vào mặt chị và nói nếu còn đi khiếu kiện nữa thì sẽ gánh chịu mọi hậu quả. 

Năm 2012, chị bị đầu độc bằng thạch tín trong một bữa ăn có đông người. Chị được đưa đi cấp cứu ở Khoa Chống độc bệnh viện Bạch Mai và điều trị ở đó nhiều ngày.

Biết trước rằng, thế nào cũng bị chúng bắt, chị viết sẵn bản di chúc để lại cho bà con:

"Khi tôi bị bắt thì gia đình và bà con hãy photo giấy ủy quyền này để mỗi người đi đòi sự công bằng cho tôi đều cầm trong tay một bản làm bằng chứng là đã có sự ủy quyền của tôi. Khi tôi bị bắt, nếu Công an dùng nhục hình để ép cung, mớm cung và tra tấn đánh đập tôi đến

chết thì tôi nhờ bà con và gia đình mang xác tôi đến các cơ quan chính quyền của thành phố Hà Nội và Chính phủ để làm sáng tỏ sụ việc. Nếu chính quyền làm ngơ trước cái chết của tôi thì gia đình và bà con hãy đưa thông điệp này đến Hội đồng Nhân quyền Thế giới kêu gọi can thiệp giúp đỡ để lấy lại sự công bằng cho tôi và cả dân tộc VN".

Điều đó cho thấy, tất cả những oan nghiệt đến với chị không phải là rủi ro. Chị đã biết trước: trong cuộc đấu tranh giành quyền sống chị sẽ phải chấp nhận những gì.

Trong cuộc tái cướp đất lần thứ hai vào ngày 25-4-2014, chị bị đánh bất tỉnh khi đang trên một chiếc chòi ghi hình cảnh đàn áp càn quét của bọn tà quyền. Thay bằng việc đưa chị vào bệnh viện thì xe cứu thương đưa thẳng chị vào trại giam số 3 Công an Tp Hà Nội. Chẳng lẽ ghi hình cảnh cướp bóc cũng gọi là chống người thi hành công vụ?

Ngày 29-8-2014 bà con Dương Nội nhận được lá thư của chị từ trong trại giam. Qua đó, chị cho biết chúng lại tiếp tục dùng thủ đoạn để mua chuộc chị. Sau này, qua hai người đã ra tù, bà con Dương Nội biết được chúng hứa cho chị 10 tỷ đồng, một số lô đất và sắp xếp công việc cho 3 người con của chị. Nghe thì thật hấp dẫn nhưng chúng đã nhầm đối tượng. Cấn Thị Thêu không đấu tranh cho quyền lợi của riêng mình. Chị từ chối thẳng thừng sự mặc cả đó vì chị không thể phản bội bà con Dương Nội, không phản bội lại lý tưởng tranh đấu của mình. Những lời nói của chị trong Lễ ăn thề quyết tử giữ đất còn đó.

Trong tù, chị còn bị cư xử một cách đê hèn nhằm lung lạc tinh thần chị. Ngày 22-10-2014, chị Nguyễn Thị Ngân mới ra tù cho biết, chị Thêu bị giam chung với hai người mắc bệnh sida, lở loét khắp người.

Mặc dù Cấn Thị Thêu bị bắt nhưng chúng không dập tắt được tinh thần đấu tranh của bà con Dương Nội. Hàng ngày, bà con vẫn mặc áo dân oan đi đòi công lý ở khắp các cơ quan nhà nước.

Tôi đã tìm đến Dương Nội và gặp chị nhiều lần để tìm hiểu về cuộc đấu tranh giữ đất nơi đây. Tôi bị thuyết phục ngay từ lần đầu gặp chị. Buổi chiều ngày 24-4-2014, chị gọi điện cho tôi cho biết ngày mai, chúng sẽ tổ chức tái cưỡng chế đất với qui mô lớn, tỏ ý mời tôi đến để lấy tin, ghi hình. Khi ấy, tôi đã có vé máy bay và đang chờ đến tối thì ra sân bay để đi Mỹ. Nhưng do yêu cầu bảo mật, tôi nghe chỉ biết vậy, không nói cụ thể việc của tôi với chị. Hẳn là hôm ấy, chị lạ lắm vì tôi không nhận lời chị như mọi lần. Thế rồi sang tới bên kia, tôi được tin vợ chồng chị cùng với mấy người nữa bị bắt. Từ đó, tôi không được gặp lại chị nhưng vẫn theo dõi tình hình đấu tranh của bà con DN.

Ngày kia, phiên tòa xử chị và những người dân oan Dương Nội sẽ diễn ra tại tòa án Quận Hà Đông. Nhưng nó chỉ là vở diễn vì chị đâu có tội. Khó có thể trông chờ vào điều gì tốt hơn so với phiên tòa sơ thẩm, vì cái lợi từ dự án Khu đô thị mới Dương Nội quá lớn. Kẻ được hưởng lợi từ việc cướp đất của bà con lại là những kẻ có quyền.

Cấn Thị Thêu bị bắt và bị đẩy vào vòng tù tội. Nhưng chị đã kịp truyền cho bà con Dương Nội tinh thần “quyết tử giữ đất”. Bằng chứng là từ 7 tháng nay dù không có chị, bà con vẫn khg hề chùn bước trên con đường đấutranh đòi quyền sống

Sau vụ phúc thẩm ngày 25-11-2014, bị y án là bà Cấn Thị Thêu (15 tháng tù) và ông Trần Văn Sang (20 tháng). Ông Trịnh Bá Khiêm được giảm 3 tháng còn 15 tháng tù, và ông Lê Văn Thanh, giảm 2 tháng còn 10 tháng tù.

Người khiếu kiện khắp mọi tỉnh thành phải về đến tận các cơ quan trung ương của chính phủ và đảng ở Hà Nội để yêu cầu giải quyết cho trường hợp bị cho là oan ức của họ.

Do không được giải quyết thỏa đáng nên họ phải bám trụ tại thủ đô. Tuy nhiên cứ vào những dịp quan trọng như lễ lạc, quốc hội họp…, họ bị xua đổi, thậm chí đánh đập vì cho làm mất mỹ quan của thủ đô Hà Nội. Gia Minh trình bày tình trạng của họ trong những ngày diễn ra kỳ họp thứ

Số 208 Trang 32

Page 33: €¦ · Web viewQuý thầy cô thân mến, Hướng tới quý thầy cô trong Ngày Nhà Giáo, chúng tôi cầu chúc quý thầy cô sức khỏe, khôn ngoan, tài đức

Tự Do Ngôn Luận * Bán Nguyệt San

8, quốc hội khóa 13 hiện nay.Xua đuổi, đánh đậpTừ ngày 20 tháng 10 vừa qua, khi

quốc hội bắt đầu khai mạc khóa họp thường kỳ thứ hai trong năm, những người dân oan có mặt tại Hà Nội lại phải chịu cảnh dồn ép đưa đi hay bị đánh đập.

Chị Nguyễn Thị Thúy, một dân oan từ Đồng Linh Hải Phòng cho biết diễn biến một vụ càn quét dân oan trong những ngày cuối tháng 10 như sau: Dân oan đi khiếu kiện lên Hà Nội này hầu như ai cũng bị bắt bớ, trong đó có tôi. Chúng tôi chỉ bị bắt đưa về Ngô Thì Nhậm thôi chứ có anh Trần Văn Thông, đoàn Tây Ninh bị đánh đến trọng thương luôn. Anh này bị đưa về đồn công an Quang Trung và bị đánh trọng thương. Hầu như ai trong đợt này cũng bị đánh do côn đồ.

Hôm ngày 22 khi chúng tôi ở cổng Phủ chủ tịch giăng biểu ngữ cũng đã bị công an ra giật khẩu hiệu và dùng lời lẽ nói “cho côn đồ đánh chết những bà khiếu kiện này đi”. Gia đình tôi có 6 người lớn và 4 trẻ nhỏ cũng bị ra giằng giật, cướp máy rồi cũng bị đánh đập. Lúc đó chúng tôi xác định đi ở cổng Phủ chủ tịch mà họ đối xử với dân oan bằng cách đánh thì mình phải tự vệ.

Áo ‘phản cảm’Do đơn thư không được ngó

ngàng đến nên gần đây một số người dân viết lên áo mặc tóm tắt trường hợp khiếu kiện và yêu cầu của họ. Tuy nhiên khi vào các cơ quan công quyền, họ bị yêu cầu phải cởi bỏ những chiếc áo đó ra vì lý do được nói là phản cảm.

Một video clip được truyền tải trên mạng ghi lại cảnh một phụ nữ đến gặp các đại biểu quốc hội và bị yêu cầu cởi chiếc áo có ghi những nội dung khiếu kiện kêu oan với lý do phản cảm.

Nguyên nhân được nêu: Chị Phương Bích, một người dân

Hà Nội, tham gia giúp đỡ những người dân oan cơ nhỡ, thiếu thốn, bệnh tật, lập luận cần phải tìm ra nguyên nhân khiến cho những người dân phải ‘dầm sương, dãi nắng’, ngày này qua ngày khác đến tại các cơ quan công quyền trung ương để khiếu kiện như thế. Chị nói:

Xấu rồi, nhưng xấu do ai gây nên? Một thủ đô nói là hòa bình, dân chủ mà có những đoàn dân oan ‘mặc áo’ đi ròng rã hết ngày này qua ngày khác. Điều đó là rất xấu nhưng phải hỏi đó là gì và nguyên nhân gây ra cái đó là gì. Hỏi mà đã có câu trả lời rồi. Những phòng tiếp dân hay trụ sở tiếp dân của chính phủ hay quốc hội đi

nữa chỉ là những nơi chuyển đơn mà họ không hề là những người giải quyết. Kể cả ông trưởng ban tiếp dân ở số 1 Ngô Thì Nhậm, quyền không ở trong tay ông ta. Khi tôi gặp ông ta tôi cũng nói thế: các ông không hề có quyền giải quyết.

Chị Nguyễn Thị Thúy nói về cáo buộc cho rằng những người dân đi khiếu kiện làm xấu bộ mặt thủ đô như sau: Chúng tôi đi khiếu kiện là làm đúng chứ không làm xấu, đó là điều mà nhà cầm quyền vu khống cho chúng tôi. Đơn chúng tôi gửi thì đùn đẩy cho nhau không bao giờ nhận. Theo luật thì nếu không nhận, chúng tôi phải xuống đường biểu tình để cho họ nhận đơn. Chúng tôi đi đòi quyền lợi chính đáng của mình, chúng tôi là những người bị mất đất, mất nhà, bị đánh đập, bị đàn áp, mất quyền sống, quyền làm người. Chúng tôi sống không bằng chết nên chúng tôi đi đòi quyền của mình. Họ chuyên vu khống, ‘cỗ máy’ của họ đàn áp, nạt nộ dân chứ không bao giờ thấy được nỗi khổ của dân, họ đối xử với dân không bằng một con súc vật.

Ngoài cáo buộc cho rằng những người dân đi khiếu kiện, mặc áo dân oan như thế làm nhếch nhác thủ đô, một số quan chức vừa qua khi nói về việc khiếu kiện của người dân còn cho rằng những người khiếu kiện lâu năm ở Hà Nội bị những ‘thế lực xấu’ kích động. Ngoài ra còn do những người dân tại Hà Nội cho gạo, mỳ tôm … hằng tháng cho họ nên việc khiếu kiện tiếp tục được.

Bản thân những người khiếu kiện đều bác bỏ những cáo buộc như thế và họ nói rõ việc nhận sự giúp đỡ từ những người khác vì tình đồng loại mà chia sẻ không có gì sai trái; nhất là khi sự giúp đỡ dành cho những người nông dân mất hết công cụ sản xuất là đất đai, không còn phương kế sinh nhai nào khác.

Bế tắcMột nông dân ở Thanh Oai, Hà

Nội cho biết vụ việc lấy đất bất công ở xã người này đã được trình đến các cơ quan trung ương, nhưng rồi chính cán bộ tiếp dân cho thấy có sự bao che rõ ràng. Ông này cho biết:

Thực tế tôi thấy chính quyền (cấp dưới) có sự bưng bịt là do cấp trên. Tôi từng tham gia đi nộp đơn tại ngoài cơ quan trung ương chính phủ. Tôi nói với những người nhận đơn nếu không trực tiếp ‘ra tay’ thì đến lúc phía dân đổ máu mới nhận sao; chứ gạt bỏ và tiếp dân cách như thế này là bao che cho cấp dưới. Chính bà Nguyễn Thị Nhiên, phó thanh tra chính phủ, khi dân ra kêu gào, có gọi

về chủ tịch huyện nhưng chủ tịch huyện không ra để đối chất, sau đó gọi thanh tra huyện lên, nhưng từ tháng tư đến nay vẫn chưa đi đến đâu, vẫn chưa trả lời dân.

Chị Phương Bich thì nói đến 1 giải pháp rốt ráo cho vấn đề khiếu kiện của nhiều dân oan khắp nơi tại VN như sau: Tôi cảm thấy bất lực, tôi nói với những người khiếu kiện ở Hà Nội hãy cầm hơi để chờ đến ngày một chế độ mới; chứ như thế này thì không bao giờ giải quyết được. Tôi nói với bà con dân oan trước mặt công an, an ninh chụp ảnh như thế này: bà con hãy cố lên, chỉ có chế độ mới người ta mới giải quyết cho bà con thôi; mấy chục năm bà con ra đây rồi mà không ai giải quyết cho cả!

Cách thức mà chị Phương Bích vừa nêu ra chắc hẳn sẽ bị cho là âm mưu lật độ chính quyền như nhiều người từng bị kết tội khi mà cho rằng cần phải thay đổi thể chế hiện nay vì không còn khả năng điều hành đất nước, mang lại cơm no- áo ấm, cuộc sống ổn định cho người dân.

Số 208 Trang 33