4
Thân Khùng đêm vng khóc thm, Cựa mình cũng nhớ gic nm nào an. Tnay cách bit xa ngàn, Ai người tâm đạo đừng toan phThy. Gia chừng đờn ndt dây, * 16-4-1947 Chưa vui buổi hip bng Thy li xa. Tnh say trong gic mng hoa, Mơ màng cũng tưởng như TA bên mình. ........................................................................... Tới đây từ bit khp cùng, Thy lìa khỏi xác Thiên Cung phản hồi*16-4-1947 (Từ Giã Bổn Đạo Khắp Nơi, Đức Huỳnh Giáo Chủ viết năm 1940) * Cụm từ “đờn ndt dây”, chữ dt nghĩa là tạm dừng khi Thầy vắng bóng một thời gian, khi nào Thầy trở về, Thầy sẽ tiếp tục khảy đờn báo động Gánh Hát Bình Dương để tìm lại người đạo, ví như Bá Nha hẹn ngày trở lại bến Hàm Dương khảy đờn tìm lại bạn tri âm Tử Kỳ. * Ngày 16-4-1947, theo Thiên định, Đức Thầy vào Đốc Vàng ký thác cho Mặt Trận đoàn kết toàn dân Hồng Lạc {Việt Minh} đánh 3 trận giặc chống Pháp, Mỹ, Tàu. Đờn kêu Gánh Hát đâu? Sao mà quá trÔng Bu chtrông. Rp hát ti Biển Đông, Mau đi vui lắm bin sông chy dài. Hát cho bá tánh trn ai, Đào hay kép giỏi đem ngay cấp k. Có đờn chát mau đi, Đúng giờ bm phím duy trì trthôi. Đờn kêu gn hát đây rồi, Bá gia bá tánh chcoi tp tung. Đem vàng bạc triu c muôn, Mời ra xem được vtung hát hay. Đờn kêu chcó knày, Hát ri rã gánh bu thầy cũng vong. * Bá Nha người đời Tống, làm quan Thượng đại phu, đánh đàn rất giỏi. Một hôm nhân đi sứ nước Sở về, gặp buổi trăng thanh gió mát, dừng lại nghỉ ở bờ sông Hàm Dương, cao hứng lấy đàn ra khảy. Tử Kỳ đi đốn củi về, phát hiện có tiếng đờn dừng chân lại chăm chú nghe. Bá Nha không tin một gã tiều phu nghèo lại biết thưởng thức âm nhạc, nên sau khi đàn xong một bản lại hỏi Tử Kỳ xem có biết bài gì đó không? Tử Kỳ đáp: Ngài đàn bài Đức Khng Tthương tiếc Nhan Hi. Bá Nha mừng trong bụng, vội mời Tử Kỳ xuống thuyền, rồi lên dây khảy một bản nữa, trong lòng đang nghĩ mình ở chốn non cao. Tử Kỳ khen: Tht là hay! Chí của Ngài đang vòi vọi chn non cao. Bá Nha lại khảy tiếp một bản, nghĩ mình đang ở dưới nước. Tử Kỳ lại khen: Chí Ngài đang cuồn cuộn như nước chy. Thế rồi hai người tâm đắc trò chuyện rất thân tình, và trở thành đôi bạn tri kỷ. Bá Nha mời Tử Kỳ theo mình lên Kinh đô thì Tử Kỳ từ chối vì còn cha mẹ già phải phụng dưỡng, nhưng hẹn năm sau cùng nhau đến chỗ này để hội ngộ. Năm sau Bá Nha y hẹn, nhưng khi đến nơi thì chẳng thấy Tử Kỳ đâu. Lấy đàn ra khảy, tiếng đàn nghe réo rắt bi thảm, sanh nghi, Bá Nha tìm đến nhà thì Tử Kỳ đã chết. Bá Nha đến mộ Tử Kỳ, đàn một bản điếu hết sức bi thảm, rồi liền đập vỡ cây đàn, và thề không bao giờ đàn nữa.

vi t - WordPress.com · 2019-08-14 · Thân Khùng đêm vắng khóc thầm, Cựa mình cũng nhớ giấc nằm nào an. Từ nay cách biệt xa ngàn, Ai người tâm đạo

  • Upload
    others

  • View
    2

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

Thân Khùng đêm vắng khóc thầm,

Cựa mình cũng nhớ giấc nằm nào an.

Từ nay cách biệt xa ngàn,

Ai người tâm đạo đừng toan phụ Thầy.

Giữa chừng đờn nỡ dứt dây, * 16-4-1947

Chưa vui buổi hiệp bỗng Thầy lại xa.

Tỉnh say trong giấc mộng hoa,

Mơ màng cũng tưởng như TA bên mình. ...........................................................................

Tới đây từ biệt khắp cùng,

Thầy lìa khỏi xác Thiên Cung phản hồi*16-4-1947

(Từ Giã Bổn Đạo Khắp Nơi, Đức Huỳnh Giáo Chủ viết năm 1940)

* Cụm từ “đờn nỡ dứt dây”, chữ dứt nghĩa là tạm dừng khi Thầy vắng bóng một thời gian, khi nào Thầy trở về, Thầy sẽ tiếp tục khảy đờn báo động Gánh Hát Bình Dương để tìm lại người đạo, ví như Bá Nha hẹn ngày trở lại bến Hàm Dương khảy đờn tìm lại bạn tri âm Tử Kỳ.

* Ngày 16-4-1947, theo Thiên định, Đức Thầy vào Đốc Vàng ký thác cho Mặt Trận đoàn kết toàn dân Hồng Lạc {Việt Minh} đánh 3 trận giặc chống Pháp, Mỹ, Tàu.

Đờn kêu Gánh Hát ở đâu? Sao mà quá trễ Ông Bầu chờ trông.

Rạp hát ở tại Biển Đông,

Mau đi vui lắm biển sông chảy dài.

Hát cho bá tánh trần ai,

Đào hay kép giỏi đem ngay cấp kỳ.

Có đờn cứ hát mau đi,

Đúng giờ bấm phím duy trì trễ thôi.

Đờn kêu gần hát đây rồi,

Bá gia bá tánh chờ coi tập tuồng.

Đem vàng bạc triệu ức muôn,

Mời ra xem được vở tuồng hát hay.

Đờn kêu chỉ có kỳ này,

Hát rồi rã gánh bầu thầy cũng vong.

* Bá Nha người đời Tống, làm quan Thượng đại phu, đánh đàn rất giỏi. Một hôm nhân đi sứ nước Sở về, gặp buổi trăng thanh gió mát, dừng lại nghỉ ở bờ sông Hàm Dương, cao hứng lấy đàn ra khảy. Tử Kỳ đi đốn củi về, phát hiện có tiếng đờn dừng chân lại chăm chú nghe. Bá Nha không tin một gã tiều phu nghèo lại biết thưởng thức âm nhạc, nên sau khi đàn xong một bản lại hỏi Tử Kỳ xem có biết

bài gì đó không? Tử Kỳ đáp: Ngài đàn bài Đức

Khổng Tử thương tiếc Nhan Hồi. Bá Nha mừng trong bụng, vội mời Tử Kỳ xuống thuyền, rồi lên dây khảy một bản nữa, trong lòng đang nghĩ mình

ở chốn non cao. Tử Kỳ khen: Thật là hay! Chí

của Ngài đang vòi vọi chốn non cao. Bá Nha lại khảy tiếp một bản, nghĩ mình đang ở dưới nước.

Tử Kỳ lại khen: Chí Ngài đang cuồn cuộn như

nước chảy. Thế rồi hai người tâm đắc trò chuyện rất thân tình, và trở thành đôi bạn tri kỷ. Bá Nha mời Tử Kỳ theo mình lên Kinh đô thì Tử Kỳ từ chối vì còn cha mẹ già phải phụng dưỡng, nhưng hẹn năm sau cùng nhau đến chỗ này để hội ngộ. Năm sau Bá Nha y hẹn, nhưng khi đến nơi thì chẳng thấy Tử Kỳ đâu. Lấy đàn ra khảy, tiếng đàn nghe réo rắt bi thảm, sanh nghi, Bá Nha tìm đến nhà thì Tử Kỳ đã chết. Bá Nha đến mộ Tử Kỳ, đàn một bản điếu hết sức bi thảm, rồi liền đập vỡ cây đàn, và thề không bao giờ đàn nữa.

Mấy ngày biểu diễn Biển Đông,

Nhìn coi nhảy múa giữa dòng nước trôi.

Mau đi TA khảy đờn rồi,

Giàu sang mới được dự ngồi để xem.* đủ đức

Hết tiền khuôn mặt chèm nhèm,* thiếu đức

Hết tiền nhào xuống bên thềm biển khơi.

Đờn kêu sắp hát tuyệt vời,

Cầm kỳ thi họa do Trời đặt ra.

Hát này coi rất đậm đà,

Màn son cũng ngộ đỏ mà trắng đen.

Xem đi mê chết lấn chen,

Mua giàn hết của một phen phủi rồi.

Biển khơi tắm mát dân ơi,

Ở luôn dưới biển đừng trồi lên khô.

Hết đờn rồi tới Lôtô,

Khuyên đây với đó chú cô ráng chờ.

Hát không có dọn lên bờ,

Hát rồi nóng nực nhảy thời tắm luôn.

Trên không mấy con chuồn chuồn,* Phi cơ & hỏa tiễn hạt nhân

Dưới biển cá lội lệ tuôn dầm dề.* Hạm đội nguyên tử

Mong sao bá tánh đừng chê,

Bần Cùng nói chuyện tái tê dân tình. (Đừng Hẹn Tử Thần tr. 53-54, Đức Cậu Bần Sĩ Vô Danh thuyết, Thiền Tịnh Bửu Sơn Sydney ấn tống năm2012)

Xuống trần dạy dỗ huyên thiên,

Dạy rồi thì lại thảm phiền nhiều hơn!

Cầu xin Phật Tổ ra ơn,

Lời Điên khuyên nhủ như đờn Bá Nha. (Khuyên Người Đời Tu Niệm, Huỳnh Giáo Chủ viết năm 1939)

Cả bá quan văn võ Tống triều không ai hiểu tiếng đờn quan đại phu Bá Nha, vậy mà có

một người tiều phu Tử Kỳ hàn vi ở bến Hàm Dương xa xôi hẻo lánh lại hiểu được tiếng

đờn kỳ diệu ấy và được Bá Nha thành lòng kết bạn tri âm.

Đức Thầy cảm thấy khi Thầy vắng bóng, sau này khi Thầy trở về khảy đờn báo động

GÁNH HÁT BÌNH DƯƠNG để tìm lại con đạo, thì dường như ít có người đạo hiểu

được lời vi diệu của Thầy, nên Thầy than thở:

Xuống trần dạy dỗ huyên thiên,

Dạy rồi thì lại thảm phiền nhiều hơn!

Vì đâu sau khi dạy dỗ huyên thiên, Thầy lại thảm phiền nhiều hơn? Bởi Thầy hy vọng

lời Thầy dạy như đờn Bá Nha khảy tìm tri âm; nhưng trớ trêu thay, Ông Ba Nguyễn văn

Thới đã báo trước bằng những lời cay đắng như sau:

Ai ai chơ trach Phât Trơi, Minh tâm thuyêt ly nhiều lơi cao sâu.

Trơ trêu đờn khảy tai trâu,

Nươc xao đầu vit gâm lâu nưc cươi. Thanh xưa trươc đa lầm ngươi,

Sau ngươi lầm Thanh vui cười ngửa nghiêng. (Kim Cổ Kỳ Quan, Thừa Nhan 174/68, Ông Ba Nguyễn văn Thơi viết năm 1915)

Đờn kêu mất xác tiêu hồn,

Đờn kêu bá tánh bôn chôn làm gì!

Đờn kêu TA khảy li bì,

Năm châu chờ đợi thây thi rã rời.

Đờn kêu khúc hát tuyệt vời,

Đờn kêu sống để coi đời chúng sanh.

Đờn kêu sắp nổi chiến tranh,* Thế Chiến 3

Bình Dương dấy động máu tanh dầm dề.

Đờn kêu Cậu chẳng đặng về,

Còn mang lãnh sự nặng nề làm sao.

Đờn kêu thấu đến Trời cao, Cậu đờn bá tánh tâm nao khốn cùng.

Đờn kêu người quá lạnh lùng,

Rồi đây sấm nổ đùng đùng gần bên.

Đờn kêu xạ tiễn cung tên,

Đờn kêu không được chí bền nghe dân.

Đờn kêu yểm cựu nghinh tân,

Rồi đây phải chịu đời gần trắng tay.

Cậu đờn núi rã làm hai,

Biển kia còn cạn hồn lai được nào.

Đờn kêu bẻ cổng xé rào,

TA đờn bá tánh đồng bào gần xa.

Đờn kêu gần lập Cung Nga,

Đờn kêu Phật pháp tề gia nối đời.

Đờn kêu bủn rủn bời rời,

Nghe Trên Phật đã Lập Đời Xử Dân.

Đờn kêu lập Đại Tân Dân,

Nếu người thiếu đức tại trần làm sao?

(Sấm Giảng Đạo Khùng tr. 136-137, Đức Cậu Bần Sĩ Vô Danh ứng khẩu thuyết, Thiền Tịnh Bửu Sơn Sydney ấn tống năm 2002)

Bá gia hãy ráng chịu phiền,

Thiên Cơ bất lậu khó quyền TÔI phân.

Ráng mà hết trí tỏ phân,

Để sau chẳng biết cựu tân hư mình! (Kinh Giảng Xưa của Đức Tứ Thánh)

Sydney, 14-8-2019, Kỳ Vân Cư Sĩ biên khảo * (Facebook Mõ Tre) https://kinhsamthatson.wordpress.com/

Thơ xướng:

Ớ ớ Hằng-Nga dám hỏi đon, Cớ sao khi khuyết lại khi tròn?

Ba mươi mồng một đi đâu vắng? Nay về hỏi đặng mấy thằng con?

(Thơ Hằng Nga do Đức Huỳnh Giáo Chủ viết ở Nhơn Nghĩa, 1940)

Thơ họa:

Cõi thế nhìn TA gọi tiếng đon,

Phàm nhơn chẳng rõ nói eo tròn. Hoàn-cầu luân chuyển nên mờ mắt,

Tháng cuối rồi qua cũng một con (Thơ Hằng Nga do Đức Huỳnh Giáo Chủ viết ở Nhơn Nghĩa, 1940)

Cái Om cũng bể

Nhân dịp năm Tân Mão 2011, Đức Cậu Bần Sĩ Vô Danh sang Úc châu thuyết pháp tại

Thiền Tịnh Bửu Sơn Sydney, đạo hữu Huỳnh Dung thưa:

- Chúng con xin Thầy cho biêt Ganh Hat Bình Dương chừng nào mở màn diễn tuồng,

xin Thầy cho biêt để chúng con dành dụm tiền mua vé coi hát.

Đức Cậu Bần Sĩ ứng khẩu đáp bằng bài vè Lôtô, có đoạn như sau:

…Từ đây bi vương ơi hỡi phong ba,

GÁNH HÁT gần ra tại nhà võ trụ.

Lơp la lơp hú cô chú vang rền,

Lich sử ngươi quên tuổi tên sẽ có.

Nó la nó ó nó hát rùm trời,

Tai biên khắp nơi ao vàng ao đỏ.

Cao mồm ló mỏ nó múa vô cùng,

Ai bâc anh hùng ra tay thứ nhứt.

Thôi đi bỏ phứt đừng có ngó dòm,

Thầy thấy rồi đây CÁI OM cũng bể.*

Thấy đâu có dễ mà kể làm chi,

Học trò vây thì từ bi Thầy muốn…

(Du Phương Hanh Đạo tr. 7, Thiền Tịnh Bửu Sơn Sydney ấn tống năm 2011 kết tập từ mặt B băng Lời Thầy Nhắn Nhủ do Đức Cậu Bần Sĩ Vô Danh ứng khẩu thuyết tại Thiền Tịnh Bửu Sydney ngày 23-10-2011, để đáp lại lời hỏi thiên cơ của đạo hữu Huỳnh Dung)

Qua đoạn Lôtô trên, Đức Cậu Bần Sĩ Vô Danh cho biết Trận Chiến Biển Đông Thái

Bình Dương chắc chắn sẽ bùng nổ khốc liệt, có nhiều cường quốc tham chiến.

Từ đây bi vương ơi hỡi phong ba,

GÁNH HÁT gần ra tại nhà võ trụ.

Lơp la lơp hú cô chú vang rền,

Lich sử ngươi quên tuổi tên sẽ có.

Nó la nó ó nó hát rùm trời,

Tai biên khắp nơi áo vàng áo đỏ.

Cao mồm ló mỏ nó múa vô cùng...

Và Đức Cậu cho biết rằng dù Thầy có nói ra chuyện Thiên Cơ bể om {Thầy thấy rồi

đây cái om cũng bể}, nhưng quý trò làm sao mà hiểu nổi! {Thấy đâu có dễ mà kể làm

chi}. Vậy trò đừng thắc mắc thiên cơ nữa, cứ lo tu từ bi bòn mót phước đức niệm Phật,

làm phước bố thí {Học trò vây thì từ bi Thầy muốn}.

Thầy thấy rồi đây CÁI OM cũng bể.

Thấy đâu có dễ mà kể làm chi,

Học trò vậy thì từ bi Thầy muốn…

Lời bình: Đức Cậu Bần Sĩ Vô Danh tiên tri khi trận giặc Biển Đông bùng nổ sẽ xảy ra

sự cố bể om, cụm từ bể om ám chỉ ai chết? Phải chăng ám chỉ tên lãnh tụ cường quốc

gây ra trận giặc Biển Đông phải chết đúng theo luật nhân quả? Gieo gió gặt bão.

Sydney, 14-8-2019, Kỳ Vân Cư Sĩ biên khảo * (Facebook Mõ Tre) https://kinhsamthatson.wordpress.com/

Đức Cậu Bần Sĩ Vô Danh {phải} và đạo hữu Huỳnh Dung {trái}

ở Thiền Tịnh Bửu Sơn Sydney năm 2011