24
DIỄN ĐÀN CỦA SINH VIÊN LỚP K53 BÁO CHÍ VÀ TRUYỀN THÔNG ĐẠI HỌC KHOA HỌC XÃ HỘI & NHÂN VĂN - ĐẠI HỌC QUỐC GIA HÀ NỘI

Tập Viết số 08

Embed Size (px)

DESCRIPTION

Tap Viet 08

Citation preview

Page 1: Tập Viết số 08

DIỄN ĐÀN CỦA SINH VIÊN LỚP K53 BÁO CHÍ VÀ TRUYỀN THÔNGĐẠI HỌC KHOA HỌC XÃ HỘI & NHÂN VĂN - ĐẠI HỌC QUỐC GIA HÀ NỘI

08L

ƯU

NH

NỘ

I BỘ21.09.09

Page 2: Tập Viết số 08

[ 2 ] | Tập Viết số 09

LƯU HÀNH NỘI BỘ

Chịu trách nhiệmBÙI VIỆT HÀTổ chức nội dungBÁ HƯNG - TRUNG HIẾUBiên tậpBÁ HƯNG - TRUNG HIẾUMỹ thuật - NGUYỄN HẬU - THANH HẰNGTrình bàyTRUNG HIẾU

Địa chỉ: Lớp K53 Báo chí và Truyền thông, ĐH KHXHNV - ĐH QGHNSố 336 Nguyễn Trãi, Thanh Xuân, Hà NộiTin, bài cộng tác xin gửi vềEmail: [email protected]

Mọi nội dung trong tờ báo chỉ có giá trị lưu hành trong nội bộ, không có giá trị bên ngoài tập thể lớp BC53

Các bạn thân mến,

Thế là chúng ta đã qua cái mác “sinh viên năm nhất”. Kì nghỉ hè vừa rồi, gần 3 tháng vừa rồi, mỗi chúng ta đang tự hỏi là trong thời gian đó những đứa con của đại gia đình BC53 đã làm những cái gì và họ đã thực hiện dự định gì. Như đã hẹn từ số trước, Tập Viết 08 này gồm những bài viết, những câu chuyện của các thành viên trong lớp về những công việc mà họ đã làm trong những tháng nghỉ hè vừa rồi. Đồng thời đây cũng là số báo đánh dấu nhiều sự kiện quan trọng, vì đây là thời gian các tân sinh viên K54 nhập trường, là thời gian mà chúng ta sẽ phải chia tay với một số thành viên trong lớp. Vậy tất cả những sự kiện đó, những bài viết đó sẽ có xuất hiện trong số báo Tập Viết tháng 9 này.

Nào các bạn, cùng đọc Tập Viết 08 và... tạm biệt Hoàn, tạm biệt Thể, và tạm biệt cả một mùa hè đầy ý nghĩa nữa!

Tập Viết

Lời ngỏ

TRONG SỐ NÀY

Chia sẻ tân sinh viên Tr. 04

Ký sụ Tuyên QuangTr. 08

Phóng viên chiến dịchTr. 06

Rượu hả???Tr. 14Nhật ký 10 ngàyTr. 16

Từ khởi động đễn xuất phátTr. 18

Thư của “Trưởng”...Tr. 22

Tạm biệt và cảm ơn...Tr. 20

BC53 - Top Ảnh..Tr. 23

Page 3: Tập Viết số 08

Tập Viết số 09 | [ 3 ]

Thay đổi cán bộ lớp BC53 Ngày 8/9 vừa qua, một cuộc bình bầu ban cán sự đã diễn ra công khai, thống nhất tại giảng đường G306, cùng với sự góp mặt của cố vấn học tập- cô Bùi Việt Hà cùng toàn bộ sinh viên trong khoa. Kết quả là: bạn Dương Nguyên Dạ Oanh thay bạn Nguyễn Đình Hoàn đảm nhiệm chức vụ lớp trưởng, bạn Nguyễn Trung Hiếu giữ cương vị lớp phó học tập, lớp phó đời sống tiếp tục do bạn Bùi Trà My đảm nhiệm. Dự kiến cuối tháng 9 này bạn Hoàn sẽ chính thức đi du học. Bên phía Đoàn hội cũng sẽ tiến hành đại hội cấp lớp trong thời gian tới, song theo dự đoán, sẽ không có thay đổi nào đáng kể.( Hải Anh )

2 thành viên BC53 lên đường du học Nga Như đã thông tin từ trước, 2 thành viên của BC53 là Đình Hòan và Thanh Thể đã giành được 2 suất học bổng diện hiệp định của chính phủ Nga. Ngày 23/9, hai bạn sẽ theo đoàn lên đường sang Nga. Chuyến bay sẽ cất cánh từ sân bay Nội Bài vào lúc 10h. 2 thành viên BC53 đều theo học ngành báo chí song sẽ không học cùng trường khi tới Nga. Dự kiến chương trình du học kéo dài ít nhất 6 năm. (NTH)

K54 nhập học Ngày 5/9/2009, cùng với gần 2000 tân SV khác, 117 tân SV khóa K54 - 2009 ngành Báo chí & TT của ĐHKHXH&VN đã nhập học với 100 SV nữ và 17 sinh viên nam. So với khóa K53 - 2008 cùng ngành với 100 SV, 67 nữ và 33 nam

thì tân SV ngành học BC-TT năm nay tuy tổng số sv cao hơn nhưng tỷ lệ chênh lệch nam nữ là khá lớn, toàn khoa đang có nhiều hoạt động chào đón tân SV K54 nhằm giúp các bạn sinh viên khóa mới sớm bắt nhịp với môi trường học mới. (Hà còi )

Miss Nhân Văn 2009 Hội thi Nữ sinh Thanh lịch - Hội thi nhằm tôn vinh vẻ đẹp của nữ sinh ĐHKHXH&NV, ĐHQGHN năm 2009 đã được phát động với chủ đề “Sắc đẹp vì cộng đồng”.Thay vì mỗi khoa chỉ có một thí sinh đại diện tham gia như mọi năm, các bạn sinh viên có thể đăng kí tự do theo mẫu đăng tải trên website Hội thi: http://www.miss-nhanvan2009.tamtay.vn. Công chúng quan tâm có thể tham gia bình chọn cũng ngay tại trang web trên.Dự kiến: Vòng loại bắt đầu từ 08/9 đến 02/10/2009. Vòng chung kết diễn ra từ 02/10 đến 06/11/2009. Đêm chung kết sẽ diễn ra vào lúc 19h00 ngày 06/11/2009 tại Nhà văn hoá KTX Mễ Trì. (USSH)

Cuộc thi ảnh” Khoảnh khắc trên đường” Vừa qua thì báo Bạn Đường đã tổ chức cuộc thi ảnh “ khoảnh khắc trên đường” lần thứ II. Thể lệ dự thi: Công dân Việt Nam thuộc mọi thành phần, lứa tuổi. Ảnh dự thi phản ánh được thực trạng của an toàn giao thông trên mọi lĩnh vực: đường sắt, bộ, biển... ( Hình ảnh vi phạm ATGT hoặc gương người

tốt việc tốt ...) Thời gian dự thi từ 22/6/2009 đến 30/11/2009, ảnh dự thi gửi về địa chỉ: Báo Bạn Đường, đường số 10 - Lê Qúy Đôn - TP Hà Nội. Và cơ cấu giải thưởng cũng rất hấp dẫn, với một Giai nhất: 5.000.000, 2 giải nhì: 2.500.000 và nhiều giải thưởng hấp dẫn khác. Đây là cơ hội tốt để SV K53BC thử sức trong lĩnh vực nhiếp ảnh.( BTH )

Canon Photo Marathon Vietnam 2009 Vào ngày 3/10 tới, tại Hà Nội, cuộc thi Canon Photo Mara-thon Vietnam 2009 sẽ được tổ chức. Đây là một cuộc thi thường niên cho mọi đối tượng ham thích chụp ảnh, không giới hạn kinh nghiệm và tuổi tác. Trong ngày thi, các thí sinh sẽ được nhận 3 chủ đề khác nhau để sáng tác. Thời gian cho mỗi chủ đề là 3 tiếng đồng hồ và thí sinh sẽ phải quay trở về địa điểm tổ chức với những ảnh đã chụp được, tải ảnh lên máy tính và nhận chủ đề tiếp theo. Sau khi hoàn thành 3 chủ đề, các thí sinh sẽ phải quay lại hội trường để tham dự buổi trao giải cho cuộc thi vào lúc 19h30 đến 21h30 cùng ngày. Những người thắng cuộc sẽ được công bố cùng giải thưởng. Giải thưởng lớn nhất có thể đạt được đó là một chiếc máy ảnh số chuyên nghiệp Canon 500D. Để biết thêm thông tin chi tiết và đăng ký tham dự, bạn hãy truy cập vào địa chỉ http://www.canon-asia.com/photomara-thon2009/vietnam/. Lớp BC53 dự kiến sẽ có khá nhiều cá nhân đăng ký tham gia cuộc thi này.(NTH)

TIN TỨC

Page 4: Tập Viết số 08

[ 4 ] | Tập Viết số 09

CHIA SẺ TÂN SINH VIÊN

Đỗ đại học - một cột mốc quan trọng trong cuộc sống mỗi người, là bước để chuyển từ học sinh sang sinh viên. Chắc hẳn bước vào môi trường mới ai cũng bỡ ngỡ, háo hức, hồi hộp. Đỗ vào khoa Báo Chí và Truyền Thông – ĐH KHXH&NV HN - một khoa “đỉnh” của trường, một ngành học “hot” hiện nay, các bạn tân sinh viên báo chí nói gì?

BC54 – Họ nói gì ?

Cảm nhận đầu tiên về trường

Trả lời câu hỏi này, bạn Bùi Tiến Thành (K54 BC&TT) cho biết: “Mình rất vui, háo hức và một chút lo lắng vì không biết mình có nhanh chóng hoà nhập được với cuộc sống mới, môi trường mới, bạn bè mới, phong cách học tập mới hay không, nhất là cách học theo quy chế học tín chỉ hiện nay. Một chút bỡ ngỡ, một chút mong chờ, đó là cảm giác của mình lúc này”. và đó cũng là tâm lý chung của sinh viên mới nhập trường năm nay. Dưới cái nhìn của một K54-boy, mà con trai thì luôn là của hiếm của trường, bạn Hồ Văn Ngợi (K54 BC&TT) cho biết: “Ấn tượng đầu tiên của trường là sinh viên trường mình.... toàn là con gái. Chắc chắn sẽ có sự mất cân bằng nào đó nhưng dần dần sẽ quen.” Đó là những cảm nhận của tân sinh viên báo chí về trường, còn cảm nhận về khoa báo chí và truyền thông của các bạn như thế nào?

Lý do thi vào khoa báo và ấn tượng về khoa

Những lý do thi vào khoa báo của các bạn rất phong phú. Bạn Đào Mai Quyên (K54 BC&TT) cho biết bạn quan tâm đến nghành giải trí: “Học về báo chí sẽ giúp mình tiếp xúc, tìm hiểu và được hoạt động trong ngành mình thích.” bạn nói. Có lẽ lý do nhiều nhất của các bạn khi

thi vào khoa báo là vì mơ ước, sở thích của mình. Bạn Thành lại thực sự say mê muốn làm việc trong hoạt động phát thanh và truyền hình. Với bạn Ngợi thì báo chí là mơ ước của bạn từ rất lâu, bạn đã chuẩn bị cho mơ ước của mình rất kĩ càng: cố gắng học tập, công tác với một số báo.....Khi đỗ vào khoa báo, hầu hết các bạn khi được hỏi đều có ấn tượng về sự nhiệt tình sôi nổi của các hoạt động do khoa tổ chức, của các thầy cô, các anh chị trong khoa. bạn Quyên hào hứng cho biết: “Càng ngày mình càng thấy hứng thú với trường mình, khoa mình vì mình thấy những hoạt động đó rất có ích, giúp những sinh viên mới như mình làm quen với môi trường nhanh và

năng động, tự tin hơn. Bạn Trần Hồng Thuý thì nhận xét: “Dù chưa tiếp xúc nhiều với các thầy cô trong khoa nhưng mình ấn tượng là các thầy cô khoa mình rất hóm hỉnh, cô Nguyễn Thu Giang - cố vấn học tập của bon mình rất có “tinh thần

Bạn Trần Hồng Thúy rất cởi mở khi tiếp xúc với T.V

ĐIỂM NÓNG

Page 5: Tập Viết số 08

Tập Viết số 09 | [ 5 ]

báo chí” và giúp đỡ sinh viên rất nhiệt tình”. và điều đặc biệt nữa là hầu như các bạn được hỏi đều cảm nhận niềm tự hào khi đỗ vào khoa báo chí và truyền thông vì được học trong một khoa với sự năng động, nhiệt tình, sôi nổi trong tất cả các phong trào từ học tập đến ngoại khoá.

Hi vọng về ngôi trường mới và những mục tiêu phấn đấu năm nayBước vào một môi trường hoàn toàn mới lạ, các bạn đều mong đợi năm nay sẽ được học tập trong những điều kiện thuận lợi nhất, được tham gia nhiều hoạt động bổ ích, giúp các bạn tự tin, năng động và hoà nhập nhanh hơn. Hầu hết các tân sinh viên báo chí đều có quyết tam năm học này sẽ cố gắng hết sức trong học tập, trong các hoạt động ngoại khoá. Bạn Ngợi cho biết: “Mục tiêu của mình năm nay là vượt qua chính bản thân, đạt kết quả cao nhất so

với năng lực, hoà đồng với bạn bè, cố gắng tham gia hoạt động đoàn, nếu có thể thì đưa hoạt động của lớp đi lên.” Bạn còn kể cho chúng tôi một kỉ niệm vui từ ngày nhập trường: Phải nộp tiền ở kí túc xá, dù không đủ tiền nộp nhưng ban quản lý kí túc vẫn sẵn sàng cho bạn nợ, còn hứa sẽ tạo điều kiện cho bạn yên tâm ở và học tập. “Mình rất cảm động vì tấm lòng của BQL KTX, hiện tại mình càng muốn cố gắng hết mình cho năm học này hơn.” - bạn khẳng định.Năm học mới đã bắt đầu được một thời gian ngắn, các tân sinh viên đang dần hoà nhập với môi trường mới, không khí học tập mới, nhiều bạn đã xác định được mục tiêu phấn đấu cho mình. Hi vọng năm nay K54 BC&TT sẽ thu được thành công rực rỡ và nhanh chóng hoà nhập vào đàn báo năng động, tự tin của ĐH KHXH&NV.

Bùi Tiến ThànhMột chút bỡ ngỡ, một chút mong chờ, đó là cảm giác của mình lúc này.

Đào Mai QuyênCàng ngày mình càng thấy hứng thú với trường mình, khoa mình

Hồ Văn Ngợi:Ấn tượng đầu tiên của trường là sinh viên trường mình.... toàn là con gái

Trần Hồng ThuýMình ấn tượng là các thầy cô khoa mình rất hóm hỉnh và giúp đỡ sinh viên rất nhiệt tình

Các bạn BC54 ấn tượng gì nào?

VIỆT QUỲNH (thực hiện)•

PV của Tập Viết đang làm việc cùng các BC54-er (Ảnh: NTH)

Page 6: Tập Viết số 08

[ 6 ] | Tập Viết số 09

Phóng viên chiến dịchMùa hè này làm gì? Đi tình nguyện, nhưng tình nguyện theo chương trình nào? Quả thật rất khó để chọn lựa vì hiện nay có quá nhiều các tổ chức tình nguyện nổi lên, có thể nói đó đang là một trào lưu của xã hội. Vào Google gõ từ khóa “tình nguyện” bạn có gần 6 triệu kết quả trong 0,18 giây. Nhưng trong một lần tình cờ tôi biết đến Hành trình xanh xuyên Việt – nó đã thu hút tôi vì chữ “phóng viên chiến dịch” và “xuyên Việt”.

Sau một khoảng thời gian rèn luyện sức khỏe và tập huấn thực tế tại các tỉnh tôi bắt đầu lờ mờ hiểu 4 chữ “ phóng viên chiến dịch” là như thế nào. Cái tên nghe có vẻ oai oai và hùng dũng lắm, trên thực tế đội báo chí được đặc quyền “ linh động” lăng xăng chỗ này chỗ khác, vượt lên đầu tụt xuống cuối cũng không hề bị khiển trách bởi đội an ninh, còn tối về cặm cụi lọc những bức ảnh đẹp, viết tin bài để đăng lên trang web của tổ chức.Tự thấy nó cũng bình thường không có gì là khó khăn, gian khổ như lời đồn đại nên quyết tâm để được đi xuyên việt của tôi ngày càng mãnh liệt…rồi ngày đó cũng tới. Đoàn hành trình vẫy chào thủ đô thân yêu hẹn 35 ngày nữa sẽ

gặp lại người. Chặng đầu tiên đến Hải Dương trời nắng nóng như đổ lửa, cố nhấn gót đạp tiếp những vòng quay nặng nề. Chúng tôi chọc thủng cái nắng hè gay gắt đi xuyên trưa mặc cho cái dạ dày liên tục biểu tình, mồ hôi trộn cùng nước mắt cứ xối như mưa, đã có lúc tính bỏ cuộc nhưng động lực để chúng tôi tiếp tục vững bước hoàn thành sứ mệnh của mình đó là tình đồng đội. Trong 162 người đi thì đội báo chí có 5 thành viên. Đội trưởng đội báo chí là đồng chí Hùng K52 BC và 4 cô “ báo” hầu hết có xuất xứ từ k53bc. Nhiệm vụ của những phóng viên chiến dịch đã được phân công cho mỗi người một mảng. Đội trưởng nhận nhiệm vụ làm phóng

sự ảnh, Nhật Linh viết tin, Đỗ Thơm phỏng vấn cán bộ và người nổi tiếng, Tú Oanh viết mục tâm sự thành viên còn Trang Trần viết mục những mảnh đời bất hạnh (đúng là bất hạnh). Mỗi ngày đạp hàng trăm ki-lô-mét trong nắng nực, một thứ cần thiết luôn luôn thiếu đó là nước với đội báo chí thì một tay máy ảnh, một tay chai nước. Giả sử có ngã chắc hẳn anh ta sẽ buông người xuống để bảo vệ hai thứ đó. Còn khi trời mưa thì “ người có thể bị ướt nhưng máy thì không thể”. Đội báo chí là thế! Đạp xe cùng mọi người, cùng ăn, cùng ngủ, cùng tranh nhau một mẩu lương khô. Nhưng khi màn đêm buông xuống như mọi người sau một ngày vất vả chỉ muốn quăng mình xuống một chỗ nào đó đánh một giấc đến sáng thì lúc đó đội báo chí mới làm việc thực sự để ngày hôm sau có bài cho mọi người ở nhà biết chúng ta đã đi đâu và làm gì. Qua Hà Tĩnh đội báo chí được giao một chiếc máy quay, Trang trần nhận nhiệm vụ quay những hoạt động của đoàn. Các hoạt động như đạp xe, diễu hành, tặng quà giao lưu văn nghệ, và thăm viếng nghĩa trang. Ban đầu kinh nghiệm ít cầm máy quay thấy gượng gạo, thế mới biết lý thuyết chỉ là lý thuyết, tác phẩm quay đầu tiên của mình khi các bạn vượt đèo Hải vân, vấn đề gặp phải rất nhiều đó là rung, khuôn hình góc cảnh chưa hợp lý

Tác giả trong một lần tác nghiệp. ( Ảnh: Việt Hùng)

Đạp xe xuyên Việt:

CHUYÊN ĐỀ: MÙA HÈ CỦA BẠN

Page 7: Tập Viết số 08

Tập Viết số 09 | [ 7 ]

nhưng càng về sau thấy mình quay “tiết kiệm” hơn, cái gì cần quay mới quay, đôi tay không còn quá run nữa. Tự dưng gắn bó và yêu cái máy quay đến lạ ! Tham gia Hành trình xanh cảm nhận của mỗi người đều thấy mình đổi khác.Lần đầu tiên đạp xe hàng trăm cây số một ngày, vượt qua cả những con đèo cá tính và nguy hiểm nhất như đèo Ngang, đèo cả, đèo Hải vân rồi từ đó những con dốc cao cũng chỉ là “mô đất”. Lần đầu tiên mình làm mọi việc trên xe như: ăn, uống, rửa mặt…và ngủ trên xe nữa.Ngày trước ngủ là phải chăn ấm đệm êm, giường tủ sạch sẽ mới yên giấc được nhưng từ khi đi tình nguyện thì “ tối đâu là nhà, ngã đâu là giường”, mọi chỗ đều có thể ngủ: nằm đất ngủ, ngủ trên cỏ, ngủ trong bảo tàng hay kê đầu lên một hòn gạch cũng ngủ ngon lành. Ngủ mọi tư thế: ngủ trong chuồng heo, ngồi ngủ, dựa cây ngủ, đứng ngủ và đi xe những lúc không có đèo dốc thì cũng “ dại tay dại chân và buồn ngủ”.Lần đầu tiên mình ăn nhanh đến vậy, chưa đầy 2 phút mâm cơm đã không còn gì ngoài bát canh sau đó

là cả một quá trình “ con xin tí cơm ăn nốt tí canh, xin tí canh để chan nốt bát cơm”. Ăn khỏe thì vô đối lần đầu tiên mình ăn hết 3 suất cơm mà vẫn thầy thòm thèm.Lần đầu tiên mình được đến nhiều mảnh đất miền quê như thế, nào động Phong nha, thánh địa Mỹ sơn, nằm ngủ trên bãi biển ở Vũng tàu mở mắt dậy là đón bình minh đang lên, miệt vườn, Suối tiên…..Lần đầu tiên mình gặp nhiều những cảnh đời bất hạnh và nghe chính họ nói về nghị lực sống để vươn lên của họ. Cảm động và khâm phục biết bao!Lần đầu tiên mình vừa đạp xe vừa chụp ảnh mà không bị ngã hay nhòe hình. Đến nửa chặng thì trình cao hơn mình vừa đạp xe vừa chụp ảnh vừa quay phim. Hành trình xanh đã giúp mình làm được những điều có lẽ trong mơ mình cũng không thể tưởng tượng được, gần 3 nghìn cây số đạp xe từ Hà nội vào đến Cần Thơ. Giúp mình hiểu được tình đồng đội, tình

bạn bè cả sự cảm thông chia sẻ với những số phận kém may mắn. Tham gia HTX năm nay BC53 có 4 “cảm tử quân” và 100% là con gái. Điều đó cũng dễ hiểu đối với sinh viên báo chí, mong muốn được đi nhiều nơi, biết nhiều thứ và cũng là một sân chơi cho chị em thực tế viết bài. Khó khăn gian nan vất vả đã lùi ở phía sau nhưng những gì còn lại của chuyến đi trong mỗi tình nguyện viên, phóng viên chúng tôi thì không bao giờ quên. Chào nhé một mùa hè tình nguyện đầu tiên đầy ý nghĩa!

Đội Phóng viên chiến dịch của Hành Trình Xanh ( Ảnh : HTX)

Đặng Nhật Linh“Tay nghề” của mình đã được nâng cao, tự tin hơn khi viết bài, có hứng thú và ý tưởng khi cầm máy quay. Nhiều

lúc mình còn phải biết chọn lọc thông tin nên hơi mệt nhưng đó là đặc thù nghề nghiệp nên phải cố gắng thôi. Mình trưởng thành hơn rất nhiều, con mắt nhìn nhận vấn đề cũng thận trọng hơn, và sức chịu đựng áp lực cũng tăng lên rõ rệt.

Lê Thị ThơmTuy không tham gia vào đội báo chí nhưng HTX đã giúp cho tôi cái nhìn mới hơn từ cuộc sống, cần phải

biết chia sẻ, cảm thông tới những nỗi đau của nhiều người, nhiều số phận bất hạnh, thêm yêu đất nước quê hương mình. Thực sự tôi đã trưởng thành hơn rất nhiều từ chương trình tình nguyện này.

Đỗ Thị ThơmNghề báo cần phải đi nhiều, gặp gỡ nhiều và HTX đã cho tôi điều đó. Nhiều lúc công việc quá mệt

mỏi và tôi muốn bỏ cuộc, nhưng khi nghĩ đến rất nhiều người không được đi đã khóc và đang thường xuyên theo dõi thông tin của đoàn thì tôi đã lấy lại được sự cân bằng và tiếp tục.

Sau Hành Trình Xanh, các bạn được lại những gì?

TRANG TRẦN•

Page 8: Tập Viết số 08

[ 8 ] | Tập Viết số 09

Ký sự Tuyên Quang Một kỳ nghỉ hè đã qua, cả lớp Báo chí lại lao đầu vào những cuộc chiến căng thẳng của bản thân với “giấc ngủ ngày”. Tình hình là sau khi “ăn chơi nhảy múa” xong các bạn đã quen với nếp Ăn – Ngủ - Nghỉ nên mấy ngày đầu một số bạn của lớp ta vẫn ngáp ngắn ngáp dài khi đến lớp. Nhưng sau vài ngày tình hình đã có vẻ khá hơn, cả lớp lại có lúc ngồi nói chuyện về những kỷ niệm ngày hè với nhau.

Hè và những chuyến đi “phượt”. Định làm vài chuyến như thế nhưng kinh phí không có nên tôi cũng quyết định tích góp cho 1 chuyến đi. Sau bao ngày săn tìm cuối cùng cũng tìm ra vùng đất mình cần đến, đó là Tuyên Quang. Được “Ông Đồ Hưng” PR rằng “đẹp lắm, mát cực, con người rất thân thiên, mày lên đấy mà mặc mấy bộ đẹp đẹp lạ lạ thì trẻ con cứ gọi là nhin dài theo mày” khiến tôi cảm thấy rất hứng thú nên quyết định hướng bước chân mình lên một vùng cao, vùng đất có con sông Gâm chảy qua. “ 4h xe chạy cháu cứ yên tâm” . Nhưng đợi đến gần 6h sáng mà chẳng thấy cái bóng xe khách nào cả ngoài mấy cái xe “công nông” rất hiếm gặp. Đợi dài cổ cuối cùng thì xe cũng đến và….. Gần 50 con người nhét lên chiếc xe 30 chỗ. Tôi được xếp vị trí ngồi cực kỳ thoải mái “lơ xe” đứng gần như suốt dọc đường đi. Thật là tuyệt. 10h sáng xe lăn bánh đến Tuyên Quang, vùng đất mà đang cần tôi khám phá cũng đã hiện ra. Một màu xanh của núi rừng và màu xanh đặc biệt của

sông Gâm làm tâm hồn tôi thêm sự thoải mái. Xe dừng bánh. Tôi và “Ông Đồ Hưng” đi thuyền qua sông Gâm, phải nói là có tu cả 100 kiếp thì nàng Tô Lịch của Hà Nội thân thương cũng không thể theo kịp con sông này. Mát, trong xanh, nước chảy mà tưởng tượng bạn mà ngã xuống sông thì chắc trôi không kịp. Qua sông chúng tôi được người nhà của “Ông Đồ Hưng” đón. Đi thêm khoảng 15km bằng xe máy băng qua những con đường đất của vùng rừng núi chúng tôi đến được Quý Quân – Yên Sơn – Tuyên Quang. Được chào đón bằng những nụ cười thân thiện làm lòng tôi tự nhiên có 1 cảm giác ấm áp khi vừa đến 1 vùng đất lạ. Bữa ăn đầu tiên trên mảnh đất này thật

lạ va ngon. Măng xào, măng nhồi thịt, măng nấu cá, giờ thì tôi đã biết cái cảm giác ăn “măng rừng” khác “măng xuôi” thế nào? Đậm đà, chua mà không gắt, giòn giòn và còn rất thơm nữa. Thêm nữa đó là chút rượu miền núi, uống 3-4 chén với các bác các chú mà lúc đi về thấy hơi loạng choạng. Bữa cơm thân mật đến nỗi tôi không còn thấy mình là người ngoài nữa, tự nhiên thấy lòng gắn bó với mảnh đất này. Sáng hôm sau, tôi dạy sớm

Đi qua con đập này sẽ đến thác Máy Bay ( Ảnh : Cụ Đồ)

CHUYÊN ĐỀ: MÙA HÈ CỦA BẠN

TUẤN ANH•

Page 9: Tập Viết số 08

Tập Viết số 09 | [ 9 ]

và hít thở 1 bầu trời trong lành dễ chịu sảng khoái, lòng tôi tự nhủ “toàn 02 chứ không phải toàn C02 như ở Hà Nội”. Sau đó chúng tôi được dẫn đi leo núi, cách nhà độ 2 cây số. Ở đây mỗi nhà sở hữu 1 quả đồi, trên đó trồng đủ mọi thứ từ cây ăn quả đến các loại cây lấy gỗ và.. cỏ. Chúng tôi rảo bước đến 1 đồi ngô, thật là tiếc vì bắp ngô còn quá nôn nên chưa thể “làm gì chúng được”. “Ngon đồi này cao gần như nhất xóm này đấy” Cường – người anh họ của Hưng tự hào nói ( xóm trong định nghĩa của người dân ở đây bán kính độ vài chục km). Đứng trên đồi cao gió lồng lộng cảm giác như tất cả nhưng tinh khí của trời đất đang ở quanh tôi. Lâu lắm rồi tôi mới có cái cảm giác tràn trề nhựa sống thế này. Và tất nhiên, phó nháy Hưng đã kịp chụp lại vài bức ảnh thật đep. Đồi núi trập trùng trải dài hút tầm mắt, dưới chân nhin thấy bản làng nhỏ bé và con sông Gâm uốn lượn, phong cảnh thật hút hồn người. Ngày đầu tiên nhanh chóng qua đi và màn đêm lại ụp xuống nhanh chóng. Tôi, Hưng và anh họ của Hưng kẹp 3 trên chiếc Super Honda Dream và phượt dài trên con đường tối mịt mà nếu đi mình chắc chẳng ai trong chúng ta dám đi. Phải nói là mảnh đất này là “lò đào tạo” ra các tay lái xe siêu hạng. Vít 40km đường quanh co, không ít ổ gà ổ vịt , Cường vẫn có ý định vít hơn nữa nếu tôi không

nói thêm câu “ mày ơi tao mát qua không chịu được chậm chậm thôi”. Ở đây mỗi nhà cách nhau rất xa, có khi lên đên hàng cây số. Chúng tôi

dừng chân tại nhà 1 người bà con nữa của Hưng. Bóng điện trong nhà chạp chơn lúc sáng lúc không mặc dù chiếc Lioa đang hoạt động hết công suất, tôi không nhìn rõ mặt từng người nữa, chỉ cảm nhận thấy rằng họ thật hiếu khách. Ngày thứ 4 ở Tuyên Quang, hôm nay là 1 ngày đặc biệt vì chúng tôi được dẫn đi thác. Trong trí tưởng tượng của tôi “khái niệm” này còn rất mơ hồ vì thế tôi thấy rất háo hức với cuộc đi chơi này. Lội suối gần 1km, tiếp đó đến 1 cái hồ rộng phải dùng thuyền để đi tiếp đến chân thác. Chèo thuyền độ 15p cuối cùng chúng tôi cũng đến được chân thác. Theo lời kể được biết đây là “thác máy bay” vì trước có 1 chiếc máy bay bị bắn rơi tai đây, nhưng đi đến hết thác mới phát hiện ra rằng chẳng có chiếc máy bay nào cả. những viên đá cuội đủ màu sắc, những hòn đá khổng lồ đè

lên nhau có khi che lấp cả lối đi. Tiếng suối chảy róc rách và tiếng hót của chim rừng tăng thêm sự hào hứng cho chuyến đi. Có những

đoạn tưởng chừng như không leo lên được, chúng tôi phải men theo chiều dốc của đá, tay bám vào những đoạn dây rừng, vất vả mới leo lên được. Giờ mới hiểu rõ câu “rừng thiêng nước độc” ,tuy ở đây chưa đến mức đấy nhưng giả sử vì 1 cái gì đó mà bạn đứng lại độ 5p thôi thi đàn muỗi sẽ xơi tái những gì “hở” trên người bạn. Leo đến đỉnh thác có một cái hồ tắm khá rộng, thế

là không còn chần chờ gì nữa tôi bèn nhảy xuống thả mình vào dòng nước mát lạnh. Lên đến đỉnh thác cũng đã là sẩm tối, thế là 1 ngày nữa lại qua để lại trong lòng kẻ ở nhiều cảm xúc khó quên. 7-7-1990 các bạn có biết đây là ngày gì không. Sinh nhật của “Ông Đồ Hưng”. Rất tiếc những lời chúc không đến kịp ngày vì sóng điện thoại trên này bằng zero?? Thỉnh thoảng mới bắt được nhưng nếu bạn chăm chỉ ra ngoài sân đứng thì sóng vân thêm được 1 vạch. Lời chúc đến muộn nhưng không vì thế mà sinh nhật trở nên tẻ nhạt. Hưng đã tự tổ chức sinh nhật co mình bằng vài bịch bimbim và bò khô. Hưng cũng đã đi đến từng nhà để mời họ đến buổi sinh nhật của mình vào tối nay. Cuối cùng thời khắc cũng đã đến, ngôi nhà

>>> xem tiếp trang 13

Bến đò, nơi chia tay mọi người( Ảnh : Cụ Đồ)

Page 10: Tập Viết số 08

[ 10 ] | Tập Viết số 09

Còn 32h nữa...bạn sẽ chính thức rời khỏi nơi này. Và sẽ đi rất xa, rất lâu. Đến lúc đó, tôi sẽ không kịp làm gì nữa.

Không còn được tính là những ngày nữa, vì ko đủ đến 2 ngày. Vậy mà tôi vẫn chưa chuẩn bị được món quà nào dành cho bạn. Tôi cứ nghĩ mãi, tôi cứ đắn đo mãi, cho đến khi tôi nhận được món quà của bạn. Và tôi òa khóc... Món quà cuối cùng...Tôi không còn đủ thời gian nữa...

Ban đã từng là tất cả đối với tôi, khi kéo tôi ra khỏi sự cô đơn và mất tự tin mà tôi đã phải chịu đựng suốt 3 năm cấp 3. Sự quan tâm đặc biệt mà diệu kỳ...chưa có ai, kể cả ba mẹ, dành cho tôi.

Tôi nhớ ngày đó, không ai nhận ra tôi đã sống tệ hại như thế nào trong suốt 2 tháng... Một mình đi về. Một mình chơi. Một

mình ăn. Một mình ngủ. Một mình khóc... Chỉ mình bạn biết điều đó. Cái ngày đánh dấu là tôi đã ngất trong giờ Lịch sử văn minh thế giới vì quá kiệt sức.

"T thương Y lắm, cố gắng lên.." Tôi đã khóc rất nhiều khi chợt nhận ra mình đáng thương đến vậy. Và vì khi có người thương tôi thật lòng, điều mà lâu lắm rồi, tôi đã quên mất là mình có thể có.

Không biết bao lâu nhỉ, bạn vẫn dừng lại trước ngõ nhà tôi, đưa đi ăn sáng rồi chở tôi đi học, dù nhà tôi chỉ cách trường chưa đầy 1 cây số. Buổi trưa, tôi hay ăn cơm ở trường với bạn. Buổi tối, bạn phải về nhà, nhà bạn cách nhà tôi 7km. Nhưng bạn vẫn gọi điện nhắc tôi phải ăn tối. Tôi còn rất bất ngờ khi có hôm, bạn gọi điện cho D, nói D sang rủ tôi đi ăn để tôi không bỏ bữa.

Lúc tôi ngất ấy, chắc là tôi nặng lắm. Các bạn trong lớp bảo lại rằng, khi chưa hiểu chuyện gì xảy ra, đã thấy bạn bế tôi trên tay chạy vụt đi. Có người còn hỏi tôi, không biết động lực gì mà khi ấy bạn lại khỏe như thế. Tôi đã im lặng. "Vì tớ thương ấy..."

Bạn đã chở tôi rất nhiều lần bằng chiếc xe đạp "mượn" của bạn, và đi trên rất nhiều con đường. Đi ăn. Đi chơi. Đi học. Đi viết bài... Tôi không biết rằng tôi đã thích đi xe đạp từ khi ấy.

Anh Phước là người đầu tiên dạy tôi biết viết 1 cái tin như thế nào. Còn bạn là người chỉnh sửa cho tôi những cái tin viết vụng về đầu tiên.

Bạn là người yêu cái nghề này nhất mà tôi biết. Bạn là một trong những người bắt đầu viết và nỗ lực sớm nhất lớp. Tôi có cảm

Tôi sẽ nhớ bạn

rất nhiều…

TÂM SỰ THÀNH VIÊN

Page 11: Tập Viết số 08

Tập Viết số 09 | [ 11 ]

giác, tôi đã đi theo sau từng bước đi của bạn, học từng tí một. Bạn luôn "giữ được mình" khi cầm bút. Khi tôi và Hoàn cứ lao theo những bài viết tiêu cực, moi móc, đá xoáy...những bài viết dễ được chú ý quan tâm nhưng phải chịu rất nhiều áp lực. Trong khi đó, bạn lúc nào cũng thế, lặng lẽ đi, lặng lẽ tìm đề tài, những đề tài giản dị và viết về những con người giản dị đáng thương...

Bạn là người hay nặng lòng. Bạn đã từng suy sụp khi gia đình bạn rạn vỡ. Bạn, một thằng con trai đã từng khóc khi về quê thăm mẹ, khi vào phòng mẹ, nhìn cảnh chăn gối lạnh lẽo và quyển album có ảnh của bạn, mẹ luôn đặt trên đầu giường. 7 năm...tôi cầu chúc sao cho gia đình bạn sẽ luôn luôn bình an. Bởi tôi biết khi ấy, lòng bạn cũng sẽ bình an.

32h nữa, bạn sẽ lên đường,

và thêm mấy tiếng nữa, để bạn sang đến bán cầu kia của Trái đất, đến thành phố Voronezh xinh đẹp đầy tuyết trắng và nắng thu vàng... Tôi cầu chúc cho chuyến đi ấy sẽ bình an vạn sự.

Tôi cầu chúc cho bạn luôn khỏe, đừng để bị ốm nếu không quen khí hậu nhé.

Tôi cầu chúc cho lòng bạn luôn ấm áp, dù đi giữa trời lạnh nước Nga, và khi không có người thân bên cạnh.

Hơn 1 tuần rồi không liên lạc với Ánh. Nhưng tôi biết bạn ấy cũng rất buồn khi bạn đi. Ánh không biết ngày giờ bạn đi. Hôm ấy tôi sẽ đưa bạn ấy cùng ra sân bay.

Món quà của tôi là một cây bút và một quyển sổ. Đơn giản như vậy thôi. Tôi chúc bạn sẽ đủ bản

lĩnh để giữ chặt cây bút bằng con tim, dù khi bạn viết gì và viết về ai.

" Khi mô cầm quyển sách này lên thì hãy nhớ đến T nhé: No-vak. Khi tớ về chắc cậu đã có 1 gia đình hạnh phúc rồi. May mắn nhé!...". 7 năm - khoảng thời gian đủ để người ta quên đi nhiều thứ và mất đi nhiều thứ. Nhưng tôi mong rằng sẽ có một ngày gọi là "Hội ngộ" sau 7 năm nữa. Và tôi hứa, tôi sẽ sống tốt hơn cả khi có bạn ở đây.

Ra đi bình an và sống hạnh phúc nhé. Tôi chúc bạn thành công! Tôi sẽ nhớ bạn rất nhiều, rất nhiều...

Hà Nội, ngày cuối….

AMITYTWO•

Page 12: Tập Viết số 08

[ 12 ] | Tập Viết số 09

Những kỉ niệm Tiếp Sức Mùa ThiMùa hè mỗi bạn đều có những dự định riêng của mình, có người về quê giúp đỡ gia đình, có người đi làm thêm để trải nghiệm cuộc sống thực và bồi dưỡng thêm kiến thức thực tế vốn thiếu của mình, nhưng trong số đó cũng có nhiều bạn ở lại và đi làm tình nguyện.Tiếp sức mùa thì chỉ là một trong số những hoạt động tình nguyện đó, mỗi hoạt động đều có những kỉ niệm riêng nhưng đối với tôi thì chương trình “tiếp sức mùa thi” đã để lại cho tôi những kỉ niệm đẹp của thời SV ,mãi mãi không quên của thời SV

Ngày Đầu Đi Tình Nguyện- Vất Nhưng Vui

Tham gia vào chương trình “Tiếp Sức Mùa Thi” ( TSMT) thì trường chúng ta hợp tác cùng trường Đại Học Khoa Học Tự Nhiên và Kinh Tế, do số lượng địa điểm thi nhiều mà số sinh viên tình nguyện làm đợt I này lại ít nên mình được các anh chị trong đội thanh niên xung kích cất nhắc và gọi mình đi làm từ đợt I. Đầu tiên mình được phân công làm ở cơ sở Việt An (đường Nguyễn Quý Đức). Do mình làm lần đầu nên được “ưu tiên”làm chỗ nhàn. Lúc đầu ra mặt thì ngơ ngơ vì có biết gì ở đây đâu mà chỉ đường, cũng chỉ biết hơn các em thí sinh một chút vì có cái bản đồ HN và bản đồ các địa điểm thi của trường trên tay nên cứ nhìn vào đó mà chỉ. Cũng may là có Oanh lớp mình, bạn này nhà ở đây nên chắc giỏi khu vực này. Hôm đó trời rất là nắng nên đứng đường có một lúc thôi mà mình và Oanh toát hết cả mồ hôi. Kết thúc

ngày làm thứ nhất, hai đứa tính ra thì cả ngày hôm đó hình như là chỉ đường được cho hơn 30 người nhưng cho các thí sinh thì chỉ được khoảng 20 người thôi, còn lại là người đi đường hỏi thăm. Và có lúc mình thấy làm tình nguyện thế này thì nhàn quá, chẳng có gì vui cả, chỉ mỗi tội là suốt ngày phải phơi nắng thôi. Tối hôm đó đội “SVTN” họp để giao lưu và bàn công việc cũng như phân bố cho các bạn SVTN cho ngày mai, nói là làm việc nhưng lý do họp đội còn có mục đích chủ yếu là giao lưu làm quen giữa các thành viên, hát hò, nói chuyện. Lúc đó mình cảm thấy bắt đầu thích đi tình nguyện rồi vì tuy ban ngày mệt nhưng buổi tối thì thật là vui, mọi người vừa hát rồi nhìn nhau rồi cười trông thật hoà đồng. Đúng là mệt nhưng vui !

Ngày tiếp theo – tắc đường trầm trọng.

Có lẽ đây là ngày vất vả nhất

trong đợt thi vì ngày mà các em làm thủ tục cũng lại là ngày mà các em đến tìm địa điểm thi. Trời hôm nay vẫn nắng, hôm qua mình mặc áo xanh tình nguyện nhưng không sơvin nhưng hôm nay làm ở trụ sở chính thì phải sơvin chứ, còn phải oai nữa mà. Mình được phân công đứng cùng chị Hương K52 BC, hai chị em cùng khoa đứng cùng nhau kể ra cũng hay vì thỉnh thoảng buồn còn nói chuyện vì dù gì thì cũng quen nhau. Cứ tưởng là được ngồi “buôn” nhưng mới 6h15 thì đã thấy các bác phụ huynh và các em thí sinh đến đầy cổng trường rồi. Mọi người lại phân công nhau làm việc rồi nhắc nhở các bác phụ huynh dắt xe lên vỉa hè. Những lúc nhiều xe cộ quá mà đường thì bé nên các xe cứ lấn vào đường xe bus thì bọn mình cũng phải lao vào phụ các bác để tránh tình trạng tắc đường và khỏi bị xe bus “cán” vào. Nhìn ai mặt mũi cũng nhễ nhại mồ hồi, trời nắng nhưng mà không ai dám bỏ vị trí được vì chỉ sợ khi bỏ đi thì lại có chuyện xẩy ra. Vất vả nhất

VĂN ĐỨC•

CHUYÊN ĐỀ: MÙA HÈ CỦA BẠN

Page 13: Tập Viết số 08

Tập Viết số 09 | [ 13 ]

là lúc các em trào ra đường, trong khi đó các bác phụ huynh thì nóng lòng chờ con nên khi thấy con ra là phóng xe đi vào, chính điều này đã tạo nên tình trạng tắc đường, những lúc như thế bọn mình phải ngăn các bác lại nhưng rồi thì mọi người vẫn cứ tràn ra. Phương án cuối cùng là bọn mình phải dàn hang dọc ở điểm xe bus để khi xe bus đi qua thì không cho xe máy đi qua….Một ngày làm việc vất vả thật đối với những tên mới làm như mình.

Những ngày đợt thi khối A

Tiếp nối sau đó là hai ngày của đợt thi khối A cũng không khá hơn gì mà còn vất vả hơn nữa. Buổi sáng thì phải đi từ sớm dậy từ 5h sáng để kịp ăn qua loa rồi đến 5h30 phải đến địa điểm thi để làm việc. Khi các thí sinh chuẩn bị vào phòng thi, khi các em thi xong, thế là mọi xe cộ ào ra đường như ong vỡ tổ….lại tắc đường. Lúc này thì công việc đảm bảo an toàn cho mọi người và giữ gìn an ninh để không xảy ra các trường hợp đáng tiếc được đặt lên hàng đầu. Buổi trưa, khi mọi người về bớt thì bắt mọi người mới bắt đầu được nghỉ, cả đoàn đều cùng nhau ăn ở căng tin kí túc xá Mễ Trì, vừa ăn vừa hát hò nói chuyện, cười đùa, rồi lại giao lưu với các trường khác nữa chứ. Buổi sáng vất là thế nhưng mà

nhìn mặt ai cũng cười rất tươi, mọi người đều kể về công việc của mình ở từng địa điểm. Còn mình thì thích việc khi nhàn rỗi đi xem các biển số xe, xem đâu là biển số xe ở quê mình thì vào làm quen. Quả thật khi đi thế này gặp được đồng hương của mình và đặc biệt là gặp được những người mà mình quen thì vui lắm, vừa trò chuyện vừa tâm sự hỏi han tình hình….xúc động lắm.

Những bữa cơm chung…..

Đợt II làm mình được phân công đến địa điểm có mấy đứa cùng lớp nên cũng khá vui. Đó là điểm thi trường THPT Nhân Chính. Chỗ này thì mát hơn vì có rất nhiều bóng cây nên không phải chịu nắng như ở mấy trường kia nữa. Ở đây vì không phải địa điểm chính của truờng nên chỉ có 12 phòng thi, và công việc cũng nhàn, có nhiều dịp để chơi hơn, được nghỉ ngơi nhiều hơn và dĩ nhiên là sẽ ngồi quán nước nhiều hơn. Cả đội mình làm có 12 người chia làm 6 tốp do anh Hải (KHQL) làm đội trưởng và chị An làm đội phó. Buổi trưa, do đội của mình làm gần đội của địa điểm thi trường Phan Đình Giót, thế nên cả đội được ăn những bữa cơm chung. Kết thúc vụ “TSMT” đợt II này thì tất cả các nhóm tại mọi điểm thi của trường mình cũng

có với nhau một bữa cơm, nói là bữa cơm nhưng mà có ăn gì được đâu, toàn là uống bia và hát hò, chủ yếu là các nhóm giao lưu với nhau để nói chuyện và làm quen.

Hẹn gặp lại....

Tới đây thì "TSMT"đã kết thúc đợt II , cũng là kết thúc kì thì ĐH, dĩ nhiên sẽ còn đợt III cho kì thi CĐ nữa nhưng do mình không đăng kí trước nên không tham gia được. Tuy nhiên trải qua hai đợt tiếp sức thì mình cũng quen thêm được nhiều bạn mới, thuộc thêm được nhiều bài hát về thanh niên tình nguyện nhưng có lẽ hơn cả là mình đã có được một mùa hè có ích. Và vào mùa hè sang năm mình sẽ vẫn đi tình nguyện tiếp nhưng sẽ không đi "Tiếp Sức Mùa Thi" nữa mà là đi tình nguyện ở đâu đó, nó có thể là đi "Hành Trình Xanh" hoặc đi tình nguyện vùng cao gì đó, bởi mình muốn trải nghiệm với những điều mới và những thử thách mới. Hẹn gặp lại các bạn vào mùa hè năm sau nha, mình hy vọng những bạn cùng lớp mình sẽ tham gia các chương trình tình nguyện nhiều hơn nữa bởi nó sẽ có ích rất nhiều cho chúng mình và cho công việc của mình trong tương lai.

hôm nay vui hơn vì có đông người. Đúng lúc đó thi tôi quảng cáo rằng tối hôm qua xem được đĩa phim ma rất hay. Trong sự hào hứng như muốn thử thách xem tối nay có dám về nhà không, mọi người cùng tôi dán mắt vào màn hình vi tính để xem. Thật chưa bao giờ cái Laptop của tôi lại có đông khán giả đến thế. Tất cả chăm chú đến mức quên đi mục đích của mình đến đây làm gì. Hưng vẫn chăm chỉ chia bimbim cho cả nhà trong khi ai nấy cũng chăm chú xem. Bộ phim kết thúc cũng là lúc Hưng nhận được những lời chúc. Hạnh phúc muộn màng nhưng thật ý nghĩa. Sinh nhật đặc biệt này chắc có lẽ Ông Đồ của chúng ta chẳng bao giờ quên được. Một tuần qua đi. Tôi ấp ủ làm 1 clip về mảnh

đất này nhưng thật buồn vì mấy ngày hôm sau mưa to quá chẳng đi đâu được. Những ngày sau đó vì mưa to trong những này trước nên đường lầy lội chưa đi được nên tôi còn ở lại thêm mấy ngày nữa. Cuối cùng thì cái ngày chia tay cũng đã đến, có những giọt nước mắt đã rơi. Thuyền rời khỏi bến mà lòng lưu luyến mãi không thôi. Tôi xin để lại một phần tâm hồn mình lại mảnh đất và con người nơi đây. Hơn 1 tuần với cái thói quen thức thật sớm, thói quen đi dạo vào những buổi sáng sớm và hít thở bầu không khí trong lành, chỉ một tuần thôi mà nó dường như ngấm vào máu thịt vào tâm hồn của tôi. Chẳng biết tại sao, tôi nghĩ chắc là do nơi này quá đỗi thân thương, quá đỗi gắn bó.

>>>Ký sự Tuyên Quang (tiếp theo trang 9)

Page 14: Tập Viết số 08

[ 14 ] | Tập Viết số 09

Nhật kí tình nguyện: RƯỢU HẢ???

Bạn biết gì về cụ đồ Hưng? Một cụ đồ già trước tuổi, lúc nào cũng giữ cho mình bộ mặt nghiêm túc hay một member báo chí chính cống, năng nổ, nhiệt tình và có rất nhiều tài lẻ?...

Tình yêu rượu ?

“Ai trong đời chả uống rượu mà uống rượu là phải say, rượu mà uống không say không phải hay uống rượu…” là câu hát quen thuộc của bà con tình nguyện. Vận dụng triệt để quan điểm Duy vật “ nghiện rượu” này, cụ đồ Hưng đã dần khẳng định thương hiệu và đẳng cấp của mình. Trong chuyến đi Sơn La lần 2 này, dưới sự dụ dỗ của “zai” bản Hoàng Tuân và sự hướng dẫn nhiệt tình của girl xinh Đỗ Hoà, Cụ Đồ đã dần xa chân lỡ bước vào con đường của hơi men. Phải nói trước rằng, trong lịch sử nhà Cụ Đồ, chưa có ai từng biết uống rượu. Theo khảo sát của chúng tôi, Cụ Đồ là đời thứ tư chưa bao giờ uống rượu. Nhưng có câu tục ngữ nói rằng “con hơn cha là

nhà có phúc”. Vượt qua núi Thái Sơn là ta có thể vượt qua tất cả.Lên Sơn La lần đầu, bỡ ngỡ với hơi men nhưng Cụ Đồ luôn nhận được sự chỉ bảo tận tình của các tiền bối đi trước. Chia sẻ với hậu bối, lão làng rượu Hoàng Tuân nói: “không uống được thì uống từ từ, 5 chén, 10 chén, 15 rùi 20 chén … là bình thường ấy mà. Chú cứ đi theo học tập anh”. Vốn rất thông minh lại được cái chăm chỉ học tập, Cụ Đồ tiến bộ trông thấy. Cái này có lẽ phải có giấy khen thưởng gửi về cho phụ huynh ấy chứ không vừa. Và không phụ lòng mong mỏi của bà con, Cụ Đồ nhanh chóng làm bạn với các cơn say triền miên. “Rượu

là rượu mà ta là ta”.

“Nếu có xe về Hà Nội, tôi về luôn đấy !”

Thôi mà, qua được 1 ngày rồi thì cố nữa lên. Hôm nay chưa phải là Tết nên ông được uống ít thế đấy. Ngày mai là Tết, ông không được từ chối đâu đấy. Họ sẽ không thích đâu, có quý thì họ mới mời mình. Cố lên ! Đấy mới chỉ ở với ma men 1 ngày mà Cụ Đồ cứ đây đẩy đòi về như con nít ấy, dỗ dành mãi mới chịu ở lại. Cụ Đồ tâm sự: “ Nếu biết phải uống rượu thế này thì tôi không lên Sơn La với bà.” Hix. (ông không nhớ là tôi đã đi mua

HÒA ĐỖ•

“Rượu là rượu mà ta là ta”

CHUYÊN ĐỀ: MÙA HÈ CỦA BẠN

Page 15: Tập Viết số 08

Tập Viết số 09 | [ 15 ]

bánh mì và kem để ông giải rượu à. Bất công) Lịch trình đi uống rượu của đội khá dày, tính trung bình cứ 2h đồng hồ là có mặt ở một nhà nào đó, cứ như vậy từ sang tới trưa, từ chiều tới tối. Đấy, môi trường đào tạo nó khắc nghiệt, gian khổ như vậy con người mới thành công đựoc. Cái này không ngoại trừ Cụ Đồ nhà mình. “Cái thằng này nhìn mặt nó sao hoàn cảnh thế” là câu nói vui của bác Ngân trưởng công an xã. Còn ai vào đây nữa, Cụ Đồ nhà ta đấy ạ. Cụ ấy còn cho nguyên sản phẩm ra nhà bác trưởng công an. Tội nghiệp cho con chó cún, chắc nó cũng say theo. Cũng may hôm đấy là ngày Tết, nên không bị bác ấy bắt về tội say xỉn, phá hoại tài sản công dân đấy Sau sự vụ này, tiếng tăm Cụ Đồ nổi như cồn. Tài uống rưọu của cụ có lẽ đã đi vào huyền thoại của thanh niên tình nguyện. Nhớ lắm, yêu lắm những mùa hè xanh tình nguyện. 4 ngày ăn Tết ở Sơn La là một cái kết đẹp cho đợt hè tình nguyện. Tuy không có mặt ở Sơn La trong những ngày đầu tình nguyện nhưng vượt qua mọi thử thách, đặc biệt là vượt qua chính mình, Cụ Đồ đã để lại niềm thương niềm nhớ cho nhiều bà con nơi đây. Hy vọng mùa hè tới, Hưng sẽ tiếp tục đặt chân lên những mảnh đất xa xôi khác với cái danh của THANH NIÊN TÌNH NGUYỆN.

Nam nhi cũng phải choáng!

Bất cứ ai, nhập gia là phải tùy tục, kể cả là TNTN

Mời đóng góp bài vở cho Tập Viết số 09Tập Viết 09 là số báo gắn với 2 sự kiện đặc biệt. Đó là kỷ niệm Tập Viết tròn 1 tuổi và ngày Phụ nữ Việt Nam 20-10.Bài vở đóng góp cho số 09 xin gửi về địa chỉ thư điện tử [email protected]ạn nộp trước ngày 12-10-2009.Xin cám ơn!

Page 16: Tập Viết số 08

[ 16 ] | Tập Viết số 09

Nhật kí 10 ngày

13/07 Ngày đầu tiên. Trời mưa, mưa to, mưa rất to. Hai đứa chung nhau một cái ô. Quần áo, giày dép bị mưa làm ướt hết. Khổ thân đôi dép của mình , sau trận lụt lội này thi chắc là phải vứt đi mất. Cái nơi gọi là “ Trung tâm tư vấn và hướng nghiệp thanh niên” sao khó tìm thế không biết. Đường vào đó thì lầy lội, nhầy nhụa những rác rưởi. Những ổ gà ổ voi ngập đầy nước mưa. Chắc ông trời muốn thử thách lòng người đây mà. Liệu mình có bị lừa không nhỉ? Sao trung tâm ấy lại ở cái nơi xa xôi hẻo lánh đến vây? May mà có Lô Linh đi cùng, nếu không mình đến bỏ vì nản mất. Gần 2h chiều mới về tới nhà, quần áo ướt, bụng đói meo, đầu hơi đau. Chết rùi, hình như mình ốm ?!

14/07 Mình hẹn Lô Linh tới công ti máy tính ITC ở 93M Lí Nam Đế. Nó không thích thú với công việc

DUY LINH•

CHUYÊN ĐỀ: MÙA HÈ CỦA BẠN

Page 17: Tập Viết số 08

Tập Viết số 09 | [ 17 ]

này lắm nhưng mình nài nỉ mãi nó cũng đồng ý đi cùng. Từ bến xe bus tới công ty đó phải đi bộ một đoạn khá xa. Được cái, đường Lí Nam Đế nhiều cây nên hai đứa cũng đỡ nhọc. Họ bắt mình chờ khá lâu rùi bao hôm sau quay lại vì giám đốc đi vắng.

15/07

Mình quay lại 93M Lí Nam Đế . Sau gần một tiếng ngồi đợi mình cũng được phỏng vấn. Họ đồng ý nhận nhưng vì thời gian làm việc không phù hợp nên mình đã từ chối.

16/07 Rất nhiều cửa hàng quần áo ở Giảng Võ treo biển “ Tuyển Nhân Viên”. Mình mừng thầm “ chả nhẽ lại không chỗ nào nhận ta”. Thất vọng chết đi được!, chỗ thì yêu cầu làm lâu dài, chỗ thì không tuyển sinh viên. Cũng tại mình thật thà quá, người ta hỏi cái gì cũng khai thật hết.

18/07

Tới công ty TNHH LOOK & LOOK . Đúng thứ bẩy . Gặp một người nước ngoài. Ông ta hỏi một câu gì đó không rõ là tiêng Anh hay tiếng Nhật .

20/07

Hôm nay đi bộ rõ là nhiều, chân mỏi nhừ hết, bàn chân như dại đi. Hai đưa phải đi long vòng mấy lượt mới tìm được công ty Cổ Phần Công Nghệ & Truyền Thông TAHA. Chị quản lí ở đó thật dễ gần, nói chuyên thoải mái. Ước gì mình được làm việc ở đó. Mình khá tự tin về phần phỏng vấn sang nay ngoại trừ khi chị ý hỏi “ Nếu được nhận thì vào năm học các em có thể sắp xếp thời gian làm vao buổi sang hay chiều?” minh lại nói là trường chưa có lịch cụ thể.

21/07

……………………….………….............

23/07

Nhờ một chị người quen mình đã tìm được việc, làm cộng tác viên tư vân khách hang cho EVN Telecom. Thế là 25 này mính sẽ đi làm, chính thức chấm dứt chuỗi ngày lang thang khắp phố phường Hà Nội để tìm việc.

Lời kết

Có lẽ, mùa hè này sẽ là một mùa hè khó quên đối với mình. Lần đầu tiên mình biết thế nào là cái vất vả, cái khổ của người đi tìm việc. Lần đầu tiên trong đời mình tự kiêm ra tiền bằng một công việc theo đúng nghĩa của nó. Lần đầu tiên mình nhận ra rằng tìm một công việc phù hợp với bản thân không phải là dễ. Trải qua mười ngày vất vả ấy mình gầy đi, đen đi nhưng mình đã trưởng thành hơn nhiều, và hiểu cần phải sông có ý nghĩa hơn. Và một điều quan trọng nữa mình đã hiểu được giá trị của tình bạn, hiểu được thế nào là một người bạn thực sự. Mùa hè này đối với mình thực sự mang một ý nghĩa mới!

Các địa chỉ web hữu ích để tìm việc:

www.timviecnhanh.com• www.vietnamworks.com• vieclam.tuoitre.com.vn• vieclam.laodong.com.vn • vieclam.laodong.com.vn• vieclam.laodong.com.vn•

Page 18: Tập Viết số 08

[ 18 ] | Tập Viết số 09

Đã một năm, ra Hà Nội, là sinh viên, ước mơ nghiệp báo. Cuộc sống sinh viên, lần đầu tiên dứt rời cái vỏ bọc gia đình, phải bon chen, tính toán, phải tự suy tính từ tiền nhà, tiền điện nước….đến gói súp, hạt tiêu….và những khoản tiền mà trước đây mình không hề biết nó tồn tại…! Làm sinh viên, ba lần chuyển nhà, hai lần bị lừa tiền và một tình yêu….Ấn tượng đầu tiên và mãi mãi về Hà Nội, là kẹt xe, là khói bụi, là những tòa nhà cao ngất và những người vô gia cư dưới chân cầu ! Một đứa con gái ngoại tỉnh, đến từ miền Trung xa xôi, lạc long từ tiếng nói, từ quan niệm sống, thái độ ứng xử, lạc lõng đến cả nụ cười, cái bắt tay, hay ánh mặt với người đối diện… BC53 – nơi khởi động của mình, một môi trường sôi nổi, năng động và ngập tràn những con người nhiệt huyết, tài năng…..Rất nhiều người đã hoạt động Báo Chí từ trức rất lâu, đã xuất phát với nghề Báo với những thành tích xuất sắc……mình vẫn chưa từng một lần đặt bút ! Trong lúc mọi người năng nổ, ngược xuôi, hết mình với những bài báo, những tác phẩm Báo Chí thực sự, gần như là chạy đua, ……mình vẫn chưa xuất phát ! Mình quá kém cỏi, quá nhỏ bé và chênh lệch chăng? Mình không biết sẽ phải bắt đầu mọi thứ từ đâu, phải xuất phát như thế nào, và với hành trang gì? Có người đã nói với mình : “Xuất phát cao hay xuất phát thấp, cũng như hai cách khác nhau trong môn điền kình. Kết cục tiếp theo sẽ là chạy, rồi cuối cùng, không thể biết ai sẽ về đích trước …!” Một năm qua, mình đã có bao lượt khởi động, bao bạn bè hệt những người đồng nghiệp, cùng những trải nghiệm rất “đời” : học, bán báo, đi quay, dựng tin…. Mình ước mơ sở hữu một chiếc máy ảnh được mua từ tiền của chính mình. Hơn 1 tháng ròng đi làm thêm, kiếm ra đồng tiền giữa cái đất Hà Thành này thật là cay và đắng….bao nhiêu tủi hờn, bao nhiêu lần muốn bỏ cuộc….đồng tiền lương đầu tiên bao giờ cũng chứa đựng những ý nghĩa, những cảm xúc thật đặc biệt…. và mình muốn dành nó cho máy ảnh ! Có thể, sự cố gắng không bao giờ là đủ, có thể, mình cũng chỉ là hòn đá nhỏ giữa một đại dương, nhưng biết đâu,mình, và những người như mình chỉ là đang tự trì hoãn sự thành công của bản thân bằng những suy nghĩ tự ti, cô lập? Mặc dù chưa biết mình sẽ theo con đường nào của nghiệp Báo, mình cũng chưa làm nên một thành tích gì xuất sắc, chưa cố gắng hết mình cho một tác phẩm nào. Nhưng sau một năm khởi động, mình sẽ xuất phát ! Có thể sẽ ngã ngay sau khi chạy, có thể sẽ bị thương….. Nhưng BC53 à, hãy cùng tớ xuất phát nhé !

PS: Một bài viết nguyên văn theo cảm xúc. Cảm ơn sự khích lệ của H. !

Từ khởi động, đến xuất phát! THẢO MÈO•

BLOG BC53

Page 19: Tập Viết số 08

Tập Viết số 09 | [ 19 ]

+ Tổng hợp kết quả giao hữu mùa hè của BC53: 3 thắng, 2 thua. Trong đó hơn 50% số trận diễn ra vào khung giờ buổi tối (sau 7h), đây là thay đổi quan trọng về giờ thi đấu của đội bóng.

+ Giải bóng đá nam sinh viên khóa K53 lần thứ 2 (K53 Cup), giải đấu thường niên của sinh viên K53 do BC53 đăng cai sẽ

khai mạc vào đầu tháng 10 tại sân bóng Triều Khúc.

+ Cuối cùng thì những rắc rối xung quanh chuyện đi hay ở của tiền đạo Thọ Phước đã được giải quyết. Thọ Phước sẽ ở lại với BC53 United thay vì đến BC54 như một số người dự đoán. Hợp đồng mới của anh với BC53 có thời hạn 6 tháng, lương

trả theo số trận ra sân.

+ Ban lãnh đạo đội bóng BC53 đang lên kế hoạch mua đồng phục mới cho các tuyển thủ. Vấn đề lựa chọn màu áo và kinh phí sẽ được xem xét trong kì đại hội tới của Ủy ban Olimpic BC53.

(• TMC)

CỤM TIN VẮN THỂ THAO

Tôi đã đi qua 12 mùa hè, mùa hè tuổi thơ, mùa hè niên thiếu với bao nhiêu trò tinh nghịch, bao nhiêu niềm vui, nỗi buồn. Và chỉ mấy tháng nữa thôi, tôi sẽ có một mùa hè của tuổi thanh niên với những cảm xúc xốn xao, khác lạ.

Năm đầu Đại học trôi qua nhanh quá. Mới hôm nào còn có cái bâng khuâng lạ bạn, lạ thầy, thấy ghét ghét cái ồn ào, xô bồ Hà Nội, thế mà nay tất cả đã trở lên thân thương, dễ mến. Hè Hà Nội cũng giống quê tôi, cũng có cái nắng gay gắt, rát bỏng mặt đường, cũng có tiếng ve râm ran, rạo rực trên vòm lá và những tối oi nồng ngồi học vã mồ hôi. Nhưng quê tôi là cái nắng của ruộng đồng mênh mông, nắng của những dòng sông, con kênh mầu nước đục. Mầu vàng của nắng quyện mầu vàng của lúa chín cáng trở lên đậm đặc, lung linh. Mầu vàng của nắng xuyên qua lớp nước mặt đục phù sa như quánh lại, bầm bầm như mật đến ngọt ngào. Ôi! Cái nắng quê tôi vùng châu thổ

thôn sơ, xa mà nhớ nao lòng. Tiếng ve là khúc nhạc của đồng quê. Inh ỏi những bờ tre, xôn xao từng tán lá. Tiếng ve đồng điệu với tiếng lòng tuổi thơ. Trưa yên ả nằm lim dim đôi mắt lắng nghe tiếng ve ran có đứa trẻ nào ngủ được. Ngoài kia rực rỡ râm ran mời gọi trẻ con với bao trò đùa nghịch, nào là tắm sông, bơi hồ, bẻ sen, bẻ phượng, tha diều, chơi bi, chọi cỏ gà, bắt chuồn, đuổi bướm…Một bức tranh tươi vui xôn xao, âm thanh và rực rỡ sắc mầu. Hè quê tôi còn là những đêm thanh có gió mát trăng vàng. Bầu trời rất cao và trong, chi chít bao vì sao. Ngõ xóm đường thôn rộn rã tiếng nô cười trẻ nhỏ. Đó là tuổi thơ tôi vói những mùa hè kỉ niệm, mùa hè của tuổi thơ trong sáng, vô lo. Tôi yêu những mùa hè đã qua, tôi chờ những mùa hè đang đến. 19 tuổi, hè có khác gì không? Vẫn cái nắng chang chang mảnh sân vàng phơi thóc, vẫn dòng sông quê hương đôi bờ xanh cỏ….Không! tôi đã khác mất rồi. Mùa

hè này tôi là một con người khác lạ với bao nhiêu dự định, bao nhiêu nhớ nhung và yêu thương hờn giận. Bạn bè tôi ai cũng có những dự định lớn lao và tốt đẹp. Mùa hè xanh – rong ruổi mỗi nẻo đường, mỗi vùng quê thân thương của Tổ quốc. Hè này tôi chưa thể thục hiện được những ước muốn nhỏ bé của mình. Trở về với quê hương sau kỳ thi vất vả. Quê hương vẫn là nơi tôi cảm thấy thân thương, gần gũi nhưng trong tôi không còn cái bình yên như ngày nào thơ dại nữa. Lòng tôi đang hướng về những vùng đất xa xôi, tôi chưa từng đặt chân đến, có những con người xa lạ mà thấy lắm thân quen. Lòng tôi giờ đang hướng theo dấu chân bạn bè tôi, tươi rói mỗi nụ cười dù gian nan, vất vả. Mầu áo xanh tình nguyện với tay áo xắn cao khẻo mạnh đã hút tâm trí tôi, rạo rực trái tim hồng. Mùa hè là mùa Thanh niên, mùa của những vòng tay yêu thương và chia sẻ

Tôi đã đi qua 12 mùa hè

LÚA QUÊ•

VĂN NGHỆ - THỂ THAO

Page 20: Tập Viết số 08

[ 20 ] | Tập Viết số 09

THANH THỂ CHÍNH THỨC CHIA TAY BC53 UNITED:

TẠM BIỆT VÀ CẢM ƠN

Cuộc vui nào rồi cũng đến lúc tàn, gặp gỡ rồi sẽ phải chia ly. Sau Thọ Phước, BC53 United tiếp tục phải tạm biệt một ngôi sao nữa. Sau ngày 23/9 này, hợp đồng của Thanh Thể với BC53 sẽ chính thức hết hạn.

Thanh Thể trong màu áo của BC53 Utd

Người ta nói gì về Thanh ThểHoàng Tuân (đồng đội ở BC53)Mẫu ngôi sao mà khó cầu thủ nào ở

BC53 có thể thay thế, có khả năng cầm bóng tốt và những pha đi bóng đầy sức mạnh ở biên. Đôi khi cậu ấy có thể tung ra những cú sút xa sấm sét, ghi những bàn thắng tuyệt đẹp

Văn Đức (đội trưởng BC53)

Với bóng đá Thể là người

nghiêm khắc, có kỉ luật cao, có lối chơi rất riêng và độc đáo. Thiếu Thể là mất mát không thể thay thế của đội bóng.

Mỹ Hường (CĐV BC53)

lạnh lùng, mạnh mẽ nhưng tích cực và chuyên nghiệp, đôi lúc Thể rất nóng tính. Thể luôn kết hợp hợp rất ăn ý với các đồng đội.

Tùng Sơn (TTTV 53)

một cầu thủ kĩ

thuật và toàn diện, một tiền vệ cánh xuất sắc, có tố chất thủ lĩnh. Báo chí vắng Thanh Thể là may mắn lớn của chúng tôi.

VĂN NGHỆ - THỂ THAO

Page 21: Tập Viết số 08

Tập Viết số 09 | [ 21 ]

Ai đã từng xem BC53 thi đấu sẽ thấy rất rõ sự khác biệt khi có và không có Thanh Thể. Tiền vệ mang áo số 77 là mẫu cầu thủ có khả năng gây đột biến rất cao bằng tốc độ, kĩ thuật, những pha đi bóng đầy ngẫu hứng hay chỉ đơn giản là một cú chọc khe tinh tế loại bỏ hoàn toàn hàng thủ đối phương. Không chỉ kiến thiết bóng, Thanh Thể còn trực tiếp ghi bàn bằng những cú sút trái phá, những cú đá phạt thần sầu.

Nhắc tới CR77 (biệt danh mà các đồng đội trìu mến đặt cho anh), người ta còn nhớ tới một nhà tổ chức trận đấu tài năng. Mọi đường bóng của BC53 đều đi qua anh, mọi pha tấn công của đội đều in dấu giày của anh. Tiền vệ người Hà Tĩnh luôn có mặt

ở các điểm nóng, không ngại va chạm, tranh chấp. Anh lấy bóng, cầm bóng rồi qua người. Tất cả đầu hoàn hảo. Với Thanh Thể, phương châm rất đơn giản: cầm bóng và tiến về phía trước. Quyết liệt và tinh quái, CR77 luôn là chỗ dựa vững chắc cho các đồng đội

Nếu Văn Kiên là linh hồn của đội bóng thì Thanh Thể là trái tim, là nhạc trưởng, nguồn cảm hứng của BC53 United.

Một mùa giải rất dài còn ở phía trước. BC53 sẽ phải học cách làm quen với cuộc sống không có Thanh Thể. Anh đã ra đi. Nhưng những gì anh đã sống, đã cống hiến sẽ mãi trong trái tim người ở lại. Tạm biệt và cảm ơn!

THÔNG TIN CÁ NHÂN

Họ tên đầy đủ: • Trần Thanh Thể

Sinh ngày: • 21/5/1990

Nơi sinh: • Hồng Lĩnh – Hà Tĩnh

Số áo: • 77Vị trí sở trường: •

tiền vệ tấn côngThần tượng: •

Cristiano Ronaldo CLB từng thi đấu:•

BC53 Utd, Hồng Lĩnh FC

CLB sắp thi đấu:• Xê ét ca Mát xờ cơ va (Hợp đồng 6 năm)

Vợ: • chưa cóNgười tình:• rất nhiều

Có lẽ phải rất lâu nữa chúng ta mới thấy lại được bóng dáng này, hình ảnh này.

TMC•

Page 22: Tập Viết số 08

[ 22 ] | Tập Viết số 09

Gửi BC53 yêu quý,

Vậy là 1 năm đã trôi qua – không quá dài cũng khiến chúng ta có những kỉ niệm, dấu ấn đặc biệt về nhau. Với tớ thì BC53 không chỉ là nơi để học tập, rèn luyện mà còn giúp bản thân trưởng thành, cứng rắn và học hỏi được nhiều điều bổ ích và những kinh nghiệm sống cho bản thân.

Khi mới bước chân vào giảng đường đại học, bản thân tớ cũng chưa hình dung được công việc cụ thể của một sinh viên báo chí là gì. Thế nhưng sau khi được học một số môn học cơ bản như: Cơ sở lí luận báo chí truyền thông, ngôn ngữ báo chí và trở thành công tác viên của báo Sinh viên việt nam tớ đã rút ra bản thân mình nhiều bài học bổ ích. Tớ cảm thấy yêu thích nghề báo hơn. Đối với tớ học và viết báo không đơn thuần chỉ là cái duyên, là sở thích mà thật sự đã trở thành cái nghiệp cái nghề.

Một năm qua được học tập và rèn luyện với mọi người tớ thấy mình thật sự may mắn. Được sống trong một tập thể lớp nặng động, đoàn kết, vui vẻ; bản thân tớ cũng thấy mình có nhiều thay đổi : tớ bạo dạn hơn trọng công việc và họat động, thấy mình trẻ trung hơn, vui vẻ hơn và yêu đời hơn. Mặc dù là lớp trưởng nhưng tớ thấy mình thật sự vẫn còn rất nhiều khuyết điểm. Tớ sẽ cố gắng sửa chữa những thiếu sót ấy khi sống và học tập tại một môi trường mới. Tớ thật sự ngưỡng mộ nhiều thành viên trong lớp mình về khả năng nỗ lực, phấn đấu và rèn luyện. Nhiều lúc tớ ước mình có được một chút chăm chỉ của Huỳnh, một chút say mê của Hiếu với máy móc hay có một chút nămg khiếu ca hát như Dương…

Vậy là chỉ còn ít ngày nữa tớ sẽ không được cùng học tập và rèn luyện với mọi người nữa. Tớ sẽ nhớ mãi những khoảng thời gian được ở cùng mọi người, những lúc chuẩn bị cho giờ sinh họat lớp, những ngày 20/10, những kỉ niệm đẹp của chuyến đi tham quan Mai Châu… Tớ sẽ cố gắng nhớ tất cả những gương mặt thân quen, những cái tên trìu mến trong lớp. Chúc mọi người ở lại học tập và rèn luyện thật tốt. Hãy nhớ đến tớ nhé.

Chào thân ái và quyết thắng ! Đình Hoàn (Nguyên lớp trưởng BC53)

Thư của “Trưởng” trước ngày lên đường

Page 23: Tập Viết số 08

Tập Viết số 09 | [ 23 ]

BC53 - TOP ẢNHcủa năm

Chúng ta chỉ là những sinh viên năm nhất, chỉ là những con báo còn non nớt, nhưng những gì chúng ta đã làm được trong một năm qua thì thật không kể hết. Hãy cùng báo Tập Việt điểm lại những sự kiện đó qua niên kí ảnh của năm: “BC53 - Top Ảnh của năm”

BC53 - Ấn tượng 20-10Một 20-10 được tổ chức hoành tráng,

những bó hoa đẹp dành cho những cô nàng báo cái được chính tay các anh chàng báo đực đi mua về. Một 20-10 không thể nào quên.

1 BC53 - Báo chí hátMột sự kiện được tổ chức hành năm, mặc dù chỉ là những con báo nhỏ mới chập chững vào trường, thế nhưng với những gì

mà chúng ta đã cống hiến cho sự kiên này thì nó không nhỏ chút nào. Đồng thời qua sự kiện này mà nhiều nhân tài K53 xuất hiện.

2

BC53 - Mùng 8 tháng 3 “Con gái báo chí ơi! Chúng mình yêu các bạn” : Vẫn là những bó hoa tươi thắm, điều bất ngờ mới mà họ nhà báo cái được nhận chính là một video clip vui nhộn, một trái tim đỏ rực

to tướng do chính tay họ nhà báo đực làm ra. Trong khi đó thì họ nhà báo cái cũng không kém cạnh khi giành giải nhì trong cuộc thi nấu ăn ở trường.

3

Page 24: Tập Viết số 08

BC53 - Hội trại tưng bừngLại một lần nữa, bản lĩnh báo chí được thể hiện khi trại “báo đốm quán” đã dành giải cao trong cuộc thi trại được tổ chức vào 26-3.

4BC53 - “Mai Châu ơi”Đây là chuyến đi dã ngoại đầu tiên của lớp ta, điểm đến Mai Châu có lẽ đã

làm ngất ngây bao con người. Mặc dù lớp không đi hết nhưng sau chuyến đi này đã không ít người tiếc vì bỏ lỡ nó, còn những người đã đi thì lại có được cho mình những ấn tượng riêng, cảm xúc riêng của mình.

5

BC53 - Lớp mình là một trái timChụp ảnh tập thể dường như đã quá quen thuộc đối với các thành viên khoa báo, thế nhưng đây là bức ảnh hoành tránh nhất, tuyệt với nhất mà chúng ta đã có ở thời điểm hiện tại. Con gái khoa báo là một trái tim còn con trai khoa báo sẽ là mũi tên, nó sẽ xuyên thủng trái tim đó.

6

Hãy nhìn lại những gì mà chúng ta đã làm được, chúng ta có quyền tự hào về nó….

CỤ ĐỒ (tổng hợp)•