25
Tác Gi: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MNG Phn 1 Bui sáng Thúy Nga ra bến xe. Cô nhanh chân lên xe và tìm ngay hàng ghế ngi, cô thra: - Ôi! Thoi mái quá! Cô va ngi va nhp nhp chân theo điu nhc ca bài hát phát ra tchiếc đin thoi nhxinh ca cô. Mt anh chàng cao to đến gn cô, anh lch s: - Xin li! Ghế này ca tôi. Cô quát to: - Anh đến sau, mà còn “chnh che” giành chna h? Sơn Tùng chau mày: - Tht tc cười! Câu này là tôi nói mi đúng. Người ngi bên cnh chen vào: - Anh này lúc nãy đến trước cô, nhưng vì mua chút đồ nên có gi tôi gigiúp cp táp nè. Cô lý scùn: - Anh đang đứng chgì? Tôi đang ngi chgì? Anh khó hiu: - ! Thì sao? Cô nhanh ming. - Vy thì tôi ngi trước, thế thôi. Anh nhún vai: - Coi như tôi nhường phnđi. Cô ht hàm: - Xí! Đấu không li thì phi ngi ghế khác thôi chnhường con kh! www.vuilen.com 1

Phần 1 Bbookserver.vuilen.com/book/tinhanhcoimong/tinhanhcoimong01.pdf · - Tôi là phù thủy thì anh là quỷ xa tăng. May là anh đã biến khỏi mắt tôi, nếu

  • Upload
    others

  • View
    0

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

Page 1: Phần 1 Bbookserver.vuilen.com/book/tinhanhcoimong/tinhanhcoimong01.pdf · - Tôi là phù thủy thì anh là quỷ xa tăng. May là anh đã biến khỏi mắt tôi, nếu

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

Phần 1

Buổi sáng Thúy Nga ra bến xe. Cô nhanh chân lên xe và tìm ngay hàng

ghế ngồi, cô thở ra:

- Ôi! Thoải mái quá!

Cô vừa ngồi vừa nhịp nhịp chân theo điệu nhạc của bài hát phát ra từ chiếc điện thoại nhỏ xinh của cô. Một anh chàng cao to đến gần cô, anh lịch sự:

- Xin lỗi! Ghế này của tôi.

Cô quát to:

- Anh đến sau, mà còn “chảnh chọe” giành chỗ nữa hả?

Sơn Tùng chau mày:

- Thật tức cười! Câu này là tôi nói mới đúng.

Người ngồi bên cạnh chen vào:

- Anh này lúc nãy đến trước cô, nhưng vì mua chút đồ nên có gửi tôi giữ giúp cặp táp nè.

Cô lý sự cùn:

- Anh đang đứng chứ gì? Tôi đang ngồi chứ gì?

Anh khó hiểu:

- Ừ! Thì sao?

Cô nhanh miệng.

- Vậy thì tôi ngồi trước, thế thôi.

Anh nhún vai:

- Coi như tôi nhường phụ nữ đi.

Cô hất hàm:

- Xí! Đấu không lại thì phải ngồi ghế khác thôi chứ nhường con khỉ!

www.vuilen.com

1

Page 2: Phần 1 Bbookserver.vuilen.com/book/tinhanhcoimong/tinhanhcoimong01.pdf · - Tôi là phù thủy thì anh là quỷ xa tăng. May là anh đã biến khỏi mắt tôi, nếu

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

Cô cười thích thú khi trở thành người thắng trong cuộc đấu võ mồm bất đắc dĩ.

Chiếc ô tô khách đang đều đều chuyển động trên đường, Sơn Tùng đề nghị:

- Bác tài ơi! Cho tôi xuống đây đi!

Thúy Nga cũng rời khỏi ghế của mình, cô chen ngang, lấn sát anh vào cửa:

- Tránh ra cho tôi xuống coi, xuống mà cũng bắt chước nữa.

Anh với ánh mắt đầy giễu cợt:

- Ấy ơi! Ấy là nam hay nữ vậy?

Cô quắc mắt nhìn anh:

- Anh bị mù giới tính hả? Hay thần kinh có vấn đề?

Anh buông gọn:

- Nữ gì mà tính nết...

Cô tiếp lời anh:

- Tính nết thế nào?

- Tôi không muốn nói, nhưng tại cô hỏi tôi sẽ nói.

- Ừ! Nói ngay đi!

Anh cười tủm tỉm:

- Ủa! Tại sao tôi phải nghe lời cô chứ?

Vừa dứt lời, anh vẫy vẫy tay chào cô:

- Bye nha, phù thủy nhỏ!

Cô tức kinh khủng, gầm gừ trong cổ họng.

- Tôi là phù thủy thì anh là quỷ xa tăng. May là anh đã biến khỏi mắt tôi, nếu không anh sẽ te tua với tôi.

Cô chợt ré lên:

www.vuilen.com

2

Page 3: Phần 1 Bbookserver.vuilen.com/book/tinhanhcoimong/tinhanhcoimong01.pdf · - Tôi là phù thủy thì anh là quỷ xa tăng. May là anh đã biến khỏi mắt tôi, nếu

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

- Trời đất! Mình bỏ quên vali trên xe khách rồi. Cũng tại cái tên đáng ghét đó mà mình phải xuống xe ở đây. Định làm cho hắn té mà hắn không té, ngược lại mình còn bị...

Thúy Nga đi trên con đường bé xíu, mồ hôi nhễ nhại cô than vãn:

- Sao lâu đến vầy nè!

Thấy Lan Anh từ đằng xa, cô vẫy tay, gọi to:

- Ta ở đây nè!

Lan Anh mừng rỡ:

- Ta chờ mi lâu lắm rồi đó!

- Tại ta phải ra bến xe khách đi nên đến trễ.

- Cái gì sao mi không bảo tài xế đưa đi.

- Mi không biết hắn ta là bản sao của ba ta hả?

- Biết! Nhưng đi xe nhà an toàn hơn. Thế mi có bị người ta móc túi không?

- Ta không móc túi người ta thì thôi, chứ làm gì có ai dám móc túi ta.

- Tự tin thấy ớn!

- Ta không có bị mất tiền nhưng bị mất cả vali rồi.

- Cái gì? Sao lại như vậy.

- Ta bỏ quên trên xe khách.

- Trong vali có gì quan trọng không?

- Mi nhắc ta mới nhớ, quà ta mang theo tặng mi và mẹ mi bỏ cả vào đó rồi.

- Trời nắng gắt sao mi không đội nón vậy.

Cô đùa:

- Da ta trắng hồng rạng rỡ như vầy, nắng cỡ nào cũng đẹp như thường.

- Thôi đi! Mi mà nói nữa cánh đồng lúa trổ bông vàng óng ánh này sẽ bốc cháy đen thui luôn.

www.vuilen.com

3

Page 4: Phần 1 Bbookserver.vuilen.com/book/tinhanhcoimong/tinhanhcoimong01.pdf · - Tôi là phù thủy thì anh là quỷ xa tăng. May là anh đã biến khỏi mắt tôi, nếu

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

- Mi cường điệu quá rồi đó.

- Ta nói đúng mà, lúc nào có thể chịu được trái bom khổng lồ của mi.

- Thấy ghét, ta mà biết mi khó ưa vậy ta không thèm lặn lội từ thành phố xuống đây.

Như hiểu rõ bạn mình, Lan Anh tỉnh bơ:

- Vậy thì trở về thành phố đi.

- Ta đâu có ngốc, phải ở đây hành hạ mi chứ.

- Không biết ai hành hạ ai à nha.

Thúy Nga nhanh miệng:

- Ta hành hạ mi chứ ai?

- Vậy sao?

- Ừ!

- Được, đến nhà ta, ta sẽ bỏ đói mi cho mi biết sự lợi hại của ta.

- Mi đang nằm mơ hả? Ta mà đói thì mi cũng không được no đâu.

- Để rồi xem!

Tại căn hộ của Lan Anh cô vừa vào tới cổng là gọi to:

- Mẹ ơi! Con về rồi!

Thúy Nga lễ phép:

- Thưa bác, con mới xuống ạ!

Bà Ngọc Lan vui vẻ.

- Lâu rồi, bác không gặp con, con khỏe chứ?

Lan Anh chen vào:

- Mẹ nhìn nó là biết nó bị bệnh rồi.

Bà Ngọc Lan quan tâm:

www.vuilen.com

4

Page 5: Phần 1 Bbookserver.vuilen.com/book/tinhanhcoimong/tinhanhcoimong01.pdf · - Tôi là phù thủy thì anh là quỷ xa tăng. May là anh đã biến khỏi mắt tôi, nếu

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

- Con bị bệnh sao không ở nhà nghỉ mà lại lặn lội xuống đây hả Nga?

- Dạ! Con đâu có bệnh gì đâu bác, tại Lan đùa đó bác.

Bà quay sang Lan Anh:

- Con đùa như vậy đó hả Lan Anh?

- Dạ, con xin lỗi mẹ!

Bà dịu giọng:

- Hai con vào rửa mặt đi rồi ra dùng cơm.

Cả hai đồng thanh:

- Dạ!

Vào phòng Lan Anh, Thúy Nga vênh mặt:

- Ê! Mi bảo ta bị bệnh chắc mi không có bệnh đâu há.

Lan Anh cười toe:

- Chứ sao!

- Ta bệnh nhưng không đến nỗi nào, còn mi thì vừa ở Nhị Bình mới trốn về đây.

- Thôi đi, mi và ta cùng trốn về đây mà.

- Con quỷ ta trốn với mi hồi nào?

- Thì hôm qua.

Cả hai bật cười vì lời nói đùa của mình. Bà Ngọc Lan gõ cửa phòng.

- Cốc... cốc...

Lan Anh nói vọng ra:

- Dạ! Con ra liền.

- Nhanh lên tụi con, cơm canh nguội hết bây giờ.

Ngồi vào bàn ăn, bà Ngọc Lan khách sáo:

www.vuilen.com

5

Page 6: Phần 1 Bbookserver.vuilen.com/book/tinhanhcoimong/tinhanhcoimong01.pdf · - Tôi là phù thủy thì anh là quỷ xa tăng. May là anh đã biến khỏi mắt tôi, nếu

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

- Nhà bác chỉ có hai món này thôi, không biết Thúy Nga có ăn được không nữa.

Cô vui vẻ:

- Dạ, ngon lắm bác!

Lan Anh chen vào:

- Mẹ an tâm đi, Thúy Nga dễ ăn lắm cái gì nó ăn cũng được hết mẹ à.

Bà từ tốn:

- Mẹ sợ Nga ăn toàn sơn hào hải vị quen rồi, ăn các món bình dân sẽ không quen.

Thúy Nga cười tươi:

- Không phải vậy đâu bác.

Lan Anh tiếp tục:

- Con đã nói với mẹ rồi, Nga ăn cái gì cũng được hết.

Bà Lan như hiểu ý cô:

- Con định nói bậy bạ gì nữa phải không? Sao con lại nói bạn mình như vậy.

Thúy Nga cười đắc ý:

- Mi nghe gì chưa?

Lan Anh vờ giận dỗi.

- Phải rồi, Nga là con của mẹ, còn con bị bỏ rơi rồi.

Bà Lan lên tiếng:

- Thôi đi con! Ganh tị cái kiểu gì kỳ vậy.

Nga cố ý thêm chút gió để thổi bùng ngọn lửa:

- Mi nghe chưa? Sao lại ganh tị kỳ vậy.

Bà Ngọc Lan ân cần:

- Thúy Nga, con ăn thêm canh chưa nè, tép rang nữa, tự nhiên nha con.

www.vuilen.com

6

Page 7: Phần 1 Bbookserver.vuilen.com/book/tinhanhcoimong/tinhanhcoimong01.pdf · - Tôi là phù thủy thì anh là quỷ xa tăng. May là anh đã biến khỏi mắt tôi, nếu

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

- Dạ!

Cô vừa ăn vừa tấm tắc khen:

- Tài nấu ăn của bác tuyệt thật!

Lan Anh chen vào:

- Thôi mi đừng có nịnh mẹ ta.

- Ta chỉ nói sự thật thôi mà.

Bà Ngọc Lan vui vẻ:

- Con quá khen thôi.

Bà Lan gắp thức ăn cho Nga:

- Cái đầu cá lóc này ngon lắm, con ăn đi!

- Dạ, con cám ơn ạ!

Bà hướng tia mắt về Lan Anh:

- Nè, con gái của mẹ cũng có phần nữa.

Lan Anh cười tươi:

- Con tưởng mẹ quên con gái cưng của mẹ rồi chứ.

Buổi tối, Thúy Nga và Lan Anh cùng trò chuyện, Lan Anh quan tâm:

- Mi ở nhà ta, ba mi có biết không vậy Nga?

- Không!

Đôi mắt to đen của Lan Anh mở to:

- Cái gì? Mi lại trốn nhà đi hả?

- Sao mi dùng từ “trốn”, phải nói là chưa xin phép ba ta thôi.

- Ba mi sẽ lo lắm khi không thấy mi đó. Hay là mi về đi!

- Ê! Mi sợ ta giành mất mẹ của mi nên đuổi ta đi hả?

www.vuilen.com

7

Page 8: Phần 1 Bbookserver.vuilen.com/book/tinhanhcoimong/tinhanhcoimong01.pdf · - Tôi là phù thủy thì anh là quỷ xa tăng. May là anh đã biến khỏi mắt tôi, nếu

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

- Không phải!

Như hiểu được bạn, Thúy Nga vỗ nhẹ lên vai bạn:

- An tâm đi bà cụ non, ba ta đi nước ngoài công tác rồi, nửa tháng nữa mới về.

- Nếu ba mi gọi điện thoại về không có mi ở nhà thì sao?

- Chuyện nhỏ như con thỏ, ta đã xi-nhan với vú của ta rồi.

- Người tính không bằng trời tính đâu nha.

- Mi nói chuyện xui xẻo quá đi. Ta không thèm nói chuyện với mi nữa.

Thúy Nga ngã người ra giường nệm nằm tréo chân:

- Chúc mi nằm mơ thấy ác mộng nha Lan Anh.

Lan Anh cáu gắt:

- Mi độc mồm độc miệng quá đi, kế bên có đám tang, kèn tây tùng chèn ngủ không được còn bị mi dọa nữa.

- Ai biểu ở ác chi rồi sợ ma.

- Ai nói mi là ta ở ác.

- Thì ta vừa nói đó.

Đang “tám” Lan Anh quay qua, cô lắc đầu:

- Con nhỏ này, dễ ngủ quá đi, đang nói chuyện mà nhắm mắt ngủ ngon lành.

Lan Anh cũng từ từ đi vào giấc mộng của mình. Đến nửa khuya, Nga khẽ lay cô:

- Lan Anh ơi! Dậy dẫn ta đi toilet coi.

Giọng cô lè nhè:

- Mi đi một mình đi.

- Ta không dám đi, ta sợ...

- Ai biểu ở ác chi rồi sợ ma.

www.vuilen.com

8

Page 9: Phần 1 Bbookserver.vuilen.com/book/tinhanhcoimong/tinhanhcoimong01.pdf · - Tôi là phù thủy thì anh là quỷ xa tăng. May là anh đã biến khỏi mắt tôi, nếu

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

- Thôi mà, đừng có để bụng lời ta nói mà, ta không thể chịu nổi nữa rồi.

Cô cười đắc ý:

- Cho mi xỉu luôn!

Thúy Nga năn nỉ:

- Thôi mà, coi như ta nợ mi đi, lần sau ta sẽ dẫn mi đi ăn kem chịu không?

- Không thèm, mà thôi cũng được, nể tình bạn của ta và mi, ta sẽ dẫn mi đi.

Nga ríu rít:

- Ôi! Lan Anh tốt bụng quá, dễ thương quá!

Lan Anh cười tinh quái:

- Chứ sao!

Sau khi đã giải quyết xong, Nga trở mặt:

- Cám ơn mi nha, cái ơn mà không biết chừng nào ta trả thù nữa.

Lan Anh nét mặt cau có:

- Mi không biết điều gì hết, khó ưa.

- Vậy mi biết điều chắc, ta năn nỉ muốn gãy lưỡi không chịu đi, nghe ta bảo dẫn đi ăn kem cặp mắt đang lim dim sáng lóng lánh lên ngay.

- Con quỷ, dám nói ta như vậy hả? Đứng lại ngay.

Thúy Nga vừa chạy vừa quay mặt lại chọc tức cô:

- Con ma “hám kem” có ngon hãy đuổi theo ta.

Một nhóm đàn ông ăn mặc sang trọng đang tháo giày ra để đi qua cây cầu bé tí, Sơn Tùng đề nghị:

- Mọi người để tôi qua trước cho.

Đám đông nhốn nháo:

- Ừ! Cậu qua trước rồi đưa tay dẫn mọi người qua.

Thúy Nga dụi mắt lia lịa, lầm bầm:

www.vuilen.com

9

Page 10: Phần 1 Bbookserver.vuilen.com/book/tinhanhcoimong/tinhanhcoimong01.pdf · - Tôi là phù thủy thì anh là quỷ xa tăng. May là anh đã biến khỏi mắt tôi, nếu

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

- Sao giống cái tên “quỷ xa tăng” vậy ta.

Lan Anh ngạc nhiên:

- Mi quen với bọn họ hả?

- Không phải quen mà là kẻ thù.

Thúy Nga tiến lại gần cây cầu, đám đông reo lên:

- A, có người giúp chúng ta qua cầu rồi, Sơn Tùng ơi!

Cô cười với vẻ đầy bí hiểm:

- Mọi người muốn qua cầu hả? Để tôi giúp cho.

Vì lúc nãy, Sơn Tùng đề nghị với cả bọn là anh sẽ qua trước nên bây giờ phải tiên phong. Anh nghĩ thầm:

- Lần này cô bé không để yên cho mình đâu.

Cô vui vẻ:

- Anh đưa tay ra tôi sẽ giúp anh.

Đám đông reo hò:

- Cô ấy nói phải đó!

Anh đành phải chìa tay ra, dù biết rằng mình sẽ gặp sự cố, ngay tức khắc.

- Tỏm!

Anh rơi tỏm xuống nước, nhưng đâu để cô chiến thắng, anh nắm chặt tay cô thế là cả hai cùng nhau rơi xuống nước. Cô giật mạnh tay anh ra:

- Anh định giở trò xàm sỡ hay sao mà nắm tay tôi vậy.

Anh tỉnh bơ:

- Xin lỗi! Nếu tôi muốn xàm sỡ thì người đó là bạn cô kìa, còn bé chưa đủ tiêu chuẩn đâu.

Cô tức không thể tả, lấy chiếc điện thoại đã thấm đầy nước ra ném mạnh:

- Cho anh chết nè!

www.vuilen.com

10

Page 11: Phần 1 Bbookserver.vuilen.com/book/tinhanhcoimong/tinhanhcoimong01.pdf · - Tôi là phù thủy thì anh là quỷ xa tăng. May là anh đã biến khỏi mắt tôi, nếu

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

Anh nhanh nhẹn chụp lấy:

- Cô muốn được tôi xàm sỡ đến nỗi tặng ngay một cái điện thoại xịn như vầy hả? Không cần đâu.

Như bị xúc phạm, cô muốn tát anh một cái thật mạnh nhưng Lan Anh đến bên cô:

- Chúng ta về thôi, nếu không mẹ ta chờ đó.

Cô chỉ tay vào ngay mặt anh:

- Đừng để ta gặp lại ngươi lần nữa, nếu không ta sẽ cho ngươi thấy sự lợi hại của ta. Đồ quỷ xa tăng.

- Được thôi, tôi sẽ chờ đợi để được thấy sự lợi hại của phù thủy nhỏ.

Nghe anh nói vậy, máu nóng trong người cô dồn dập, cô cầm ngay cái giỏ to đùng vừa đi chợ về ném vào người anh.

- Tên khốn chết đi!

Anh đùa:

- Tôi mà chết thì bé cũng không sống được đâu.

Lan Anh nhăn mặt:

- Lần này về biết nói với mẹ thế nào đây.

Kéo tay Thúy Nga đi, Lan Anh hối thúc:

- Nhanh lên, ta về thôi.

Anh cười khẩy:

- Bạn bé nói đúng đó, về nhà đi, nếu không người ta nhìn bé tưởng bé là con chuột lột đó.

Cô nhìn anh với ánh mắt đầy lửa căm hờn.

- Anh cũng có hơn gì tôi. Đồ chết bằm!

Cô về nhưng vẫn còn quay đầu lại mắng anh:

- Tên quỷ xa tăng kia, mi chờ đó.

www.vuilen.com

11

Page 12: Phần 1 Bbookserver.vuilen.com/book/tinhanhcoimong/tinhanhcoimong01.pdf · - Tôi là phù thủy thì anh là quỷ xa tăng. May là anh đã biến khỏi mắt tôi, nếu

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

Sơn Tùng thở ra nhẹ nhõm:

- Mọi kế hoạch đã thực hiện xong, chỉ còn một vấn đề nhỏ nữa là tuyệt vời.

Trợ lý của anh cười tươi:

- Vậy là chúng ta sắp được trở về Sài Gòn rồi.

Anh quắc mắt nhìn trợ lý của mình:

- Cậu làm việc nơi đây, sao cứ nghĩ đến nơi khác hoài vậy Thành An.

- Tại sao anh không hiểu được lòng em vậy?

- Tôi hiểu!

- Anh có biết không em xa người yêu của em một ngày như xa cô ấy hai mươi bốn tiếng, lúc nào em cũng nhớ đến cô ấy kể cả khi mơ em cũng nhớ đến cô ấy.

Anh cười toe với lời nói dí dỏm của Thành An, anh đề nghị:

- Ngày mai, chúng ta phải đến gặp bà chủ của khu đất đó để thương lượng.

- Xong chưa anh? Em phải gọi điện thoại cho bạn gái em.

- Làm gì hai người như keo dán sắt vậy. Mới nói chuyện điện thoại xong mà.

- Anh không hiểu đâu, tình yêu là như thế đó, anh thử yêu đi rồi biết.

Anh xua tay:

- Anh mày không muốn mất tự do đâu.

- Anh không hiểu gì hết, mất tự do nhưng cũng có cái hay của nó chứ bộ.

- Thôi, anh thua mày luôn. Liệu hồn cậu nha, anh mà nói cho dì biết cậu không lo làm ăn mà cứ lo chấm chấm chấm là kể như cậu te tua luôn đó.

www.vuilen.com

12

Page 13: Phần 1 Bbookserver.vuilen.com/book/tinhanhcoimong/tinhanhcoimong01.pdf · - Tôi là phù thủy thì anh là quỷ xa tăng. May là anh đã biến khỏi mắt tôi, nếu

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

- Thôi mà anh họ, đừng đối xử tệ với em chứ.

- Anh mà đối xử tệ với cậu hả? Mọi việc của cậu, hầu như anh làm luôn, vậy anh thuê cậu làm trợ lý để làm kiểu hả?

- Thôi mà anh, bớt nóng đi, nóng sẽ bị nổi mụn xấu lắm đó.

- Anh xấu kệ anh, anh cho em biết em cứ tiếp tục như vậy anh trả em lại cho dì đó.

- Dạ! Em xin hứa từ nay em sẽ lo làm việc, làm hết sức mình, làm không nghỉ giải lao, làm đến quên ăn, quên ngủ luôn.

Anh nhăn mặt:

- Nếu nhớ không nhầm thì anh nghe em nói những câu này lần thứ hai mươi hay ba mươi rồi đó.

Anh đang nói chuyện với Thành An, anh quay qua lắc đầu:

- Cái thằng vô duyên hết chịu nổi, đang ở đây tự nhiên biến đâu mất tiêu rồi.

- Ôi, tiểu thưa nhà ai sao mà xinh thế nhỉ?

Thành An vừa lên tiếng vừa nhìn đăm đăm vào Thúy Nga. Sơn Tùng đùa:

- Cậu không tập trung thì đang đi trên đường sẽ bị đi dưới ruộng đó.

- Không sao, vì người đẹp có té ruộng cũng được mà.

- Nhìn đẹp vậy chứ gai không à.

- Sao anh biết vậy?

- À! Thì anh đoán vậy mà.

- Cô ấy đẹp thật nhưng tiếc là em đã có người yêu rồi, nếu không em sẽ theo đuổi cô ấy.

- Thôi, em nhường cho anh đó.

Sơn Tùng trố mắt nhìn An:

- Nhường! Anh có nghe lầm không vầy nè.

An xua tay:

www.vuilen.com

13

Page 14: Phần 1 Bbookserver.vuilen.com/book/tinhanhcoimong/tinhanhcoimong01.pdf · - Tôi là phù thủy thì anh là quỷ xa tăng. May là anh đã biến khỏi mắt tôi, nếu

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

- Anh không nghe nhầm đâu.

Thúy Nga hái những bông hoa sen đang nở rộ dưới ao, vẻ mặt hớn hở của cô lúc này thật tuyệt làm Sơn Tùng cứ mãi ngắm:

- Nhìn cô ấy dễ thương thật, nhưng tại sao lại chanh chua, tiếc thật!

Thúy Nga giọng ngây ngô:

- Ngó sen mà mình hay ăn nằm ở đâu vậy Lan Anh?

Lan Anh buông giọng:

- Nằm dưới ao chứ đâu.

- Con quỷ, ai không biết dưới ao, ý ta là...

Chưa nói dứt lời, cô nhìn thấy Sơn Tùng và Thành An, cô cười nắc nẻ, nghĩ thầm:

- Cơ hội trả thù đã đến rồi!

Cô gọi to:

- Anh gì đó ơi!

Sơn Tùng quay qua, cô cầm bó hoa sen vừa mới bó lại ném mạnh vào người anh:

- Tặng anh đó!

Anh nhanh tay chụp bó hoa, anh chợt la lên oai oái:

- Ôi, bẩn hết rồi!

Thành An vẫn chưa biết chuyện gì, ngây ngô:

- Được người đẹp tặng hoa mà còn than vãn nữa hả?

Anh lớn giọng:

- Cậu nhìn nè, cô ta đã cho đầy bùn vào hoa rồi ném lên đây nè.

Nhìn kỹ lại Thành An ôm bụng cười toe:

- Rồi! Anh đã làm gì đắc tội với người đẹp rồi.

www.vuilen.com

14

Page 15: Phần 1 Bbookserver.vuilen.com/book/tinhanhcoimong/tinhanhcoimong01.pdf · - Tôi là phù thủy thì anh là quỷ xa tăng. May là anh đã biến khỏi mắt tôi, nếu

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

- Xí cô ta mà đẹp, cho dù có đẹp thì cái nết của cô ta cũng đánh chết cái đẹp nữa rồi.

Cô nghe anh nói vậy, tức lắm nhưng trả thù được anh, cô thấy vui vẻ lạ thường, cô chen vào:

- Thời đại này không còn cái nết đánh chết cái đẹp nữa rồi?

Anh nhún vai:

- Không còn mới lạ!

Cô tiếp tục:

- Vậy là anh chưa nghe câu này rồi.

- Câu gì?

- Thời đại ngày nay “cái đẹp đè bẹp cái nết”.

- Tôi không thèm cãi nhau với cô nữa, tại sao cô chơi bẩn vậy.

- Kệ tôi!

- Được! Cô thích bẩn chứ gì?

Anh nhanh như chớp đưa bàn tay phải đầy bùn của mình vào bờ má cô:

- Thích bẩn nè!

Cô la toáng lên:

- Anh còn ở bẩn hơn tôi nữa.

- Cám ơn nha, tôi không dám tranh giải “chúa ở bẩn” với cô đâu.

Anh nghiêng đầu qua phải, nghiêng qua trái pha trò:

- Cô có biết cô đẹp nhờ bùn không?

Cô tức đỏ cả mặt, cô quắc mắt:

- Anh biến ngay cho tôi.

- Ủa, cô là chủ đất ở đây sao?

- Ừ, thì sao?

www.vuilen.com

15

Page 16: Phần 1 Bbookserver.vuilen.com/book/tinhanhcoimong/tinhanhcoimong01.pdf · - Tôi là phù thủy thì anh là quỷ xa tăng. May là anh đã biến khỏi mắt tôi, nếu

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

- Lạ quá, tôi chưa bao giờ nghe đường đi là của riêng ai cả.

- Chưa nghe thì bây giờ anh được nghe rồi đó.

- Bây giờ bùn có tác dụng rồi đó, da cô càng lúc càng đẹp ra.

Cô như nhớ lại gương mặt chưa rửa bùn của mình, cô cảm thấy hơi quê quê, anh vẫy tay chào:

- Chào cây nấm di động nha.

- Anh dám nói tôi là cây nấm hả?

- Không đúng sao? Người mang danh “lê quốc tùng” mà còn đội nón lá nữa.

Cô ngơ ngác, anh tiếp tục:

- Ý tôi là cô mang danh “lùn quốc tế” đó. Mà lùn đội nón lá không phải là nấm sao?

Anh nói xong nhanh chân vọt lẹ. Cô tức ứa gan, gầm gừ trong cổ họng:

- Anh là đồ chết tiệt, lần sau anh còn xuất hiện trước mặt tôi thì anh đừng mong yên ổn.

Lan Anh vỗ nhẹ vai cô:

- Thôi! Hơi sức nào không vui vì anh ấy, tại lúc nãy mi đùa quá trớn nên anh ấy đùa lại mà.

- Đùa! Hắn ta cố ý gây chiến với ta thì có.

- Ta thấy mi gây chiến với anh ấy thì có.

- Mi bênh hắn ta mà không bênh ta hả?

- Ta không bênh ai cả, ta chỉ đứng về phía đúng thôi.

- Lúc nào miệng mi cũng anh ấy, anh ấy làm như hắn là bạn của mi vậy đó.

- Tại ta lịch sự thôi.

- Hắn ta không đáng để được đối xử lịch sự đâu.

Tại nhà Lan Anh, Thúy Nga đang cắm hoa, cô xoay bình hoa qua, xoay lại.

www.vuilen.com

16

Page 17: Phần 1 Bbookserver.vuilen.com/book/tinhanhcoimong/tinhanhcoimong01.pdf · - Tôi là phù thủy thì anh là quỷ xa tăng. May là anh đã biến khỏi mắt tôi, nếu

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

- Ôi, ai cắm hoa đẹp dữ vậy nè.

Lan Anh từ trong bếp bước ra:

- Ta cắm chứ ai!

Thúy Nga dẩu môi:

- Mi cắm con khỉ! Ta cắm thì có!

- Vậy sao mi còn hỏi “Ai cắm hoa đẹp dữ vầy nè?”

- Ủa, ta hỏi chứ có bảo trả lời đâu.

Lan Anh bật ti vi xem, cô ngồi ngửa người ra sa lon, Thúy Nga đề nghị:

- Mi bật đài HTV7 có phim hoạt hình hay lắm.

- Phim hoạt hình con nít mới xem, ta là người lớn ta xem giai điệu tình yêu.

Thúy Nga vênh mặt:

- Không có con nít thì làm sao có người lớn.

Hai cô tranh cãi nhau, chẳng hề biết ngoài cổng có hai người thanh niên, Thành An lên tiếng:

- Để em nhấn chuông.

Sơn Tùng cười cười:

- Nhà không có chuông.

- Ý em quên ở đây là vùng quê.

Thành An gọi to:

- Chủ nhà ơi! Chủ nhà ơi!

Mặc kệ anh ta gọi, tiếng tivi vẫn cứ vọng ra làm anh tức điên lên.

- Chủ nhà này cái gì cũng biết, lịch sự không biết nè!

Sơn Tùng ngạc nhiên:

- Sao cậu lại nói như vậy.

www.vuilen.com

17

Page 18: Phần 1 Bbookserver.vuilen.com/book/tinhanhcoimong/tinhanhcoimong01.pdf · - Tôi là phù thủy thì anh là quỷ xa tăng. May là anh đã biến khỏi mắt tôi, nếu

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

- Anh thấy đó, nhà có khách mà không hề mở cổng lại còn xem tivi tỉnh bơ.

- Chắc tại họ không nghe mình gọi.

Chợt trong đầu Thành An lóe lên ý nghĩ táo bạo, anh la to:

- Cướp, cướp! Bớ người ta.

Thật hiệu nghiệm, cả hai cô chạy te ra.

- Cướp hả? Cướp đâu? Ai bị cướp?

Nói theo quán tính, Thúy Nga chưa kịp nhìn vào người vừa truy hô, cô chợt ngẩng đầu lên:

- Là anh hả?

Cô chợt cười ré lên:

- Ha! Ha! Ông trời quả là có mắt.

Cô kéo tay Lan Anh vào:

- Mình vào nhà thôi, tưởng ai bị cướp, còn tên này thì mặc kệ.

Sơn Tùng lên tiếng:

- Tôi muốn gặp chủ nhà.

Thúy Nga kênh mặt:

- Anh bị cướp trước cửa nhà này đâu phải là chủ nhà này cướp đâu mà tìm.

Thành An chen vào:

- Không phải. Chúng tôi muốn gặp chủ nhà để bàn công việc.

Lan Anh lịch sự.

- Xin mời hai anh vào nhà. Mẹ tôi...

Thúy Nga nháy nháy mắt Lan Anh, như hiểu bạn, cô ngồi im chẳng hé môi. Thúy Nga diễn tuồng:

- Tôi là chủ nhà này.

Sơn Tùng tỉnh bơ:

www.vuilen.com

18

Page 19: Phần 1 Bbookserver.vuilen.com/book/tinhanhcoimong/tinhanhcoimong01.pdf · - Tôi là phù thủy thì anh là quỷ xa tăng. May là anh đã biến khỏi mắt tôi, nếu

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

- Tôi biết, nhưng tôi muốn gặp mẹ của cô.

Cô diễn như thật:

- Mẹ tôi đi nước ngoài sống với ba tôi rồi, không về đây nữa đâu.

Thành An thở ra:

- Rồi! Xong luôn!

Sơn Tùng đề nghị:

- Hay là cô có thể cho tôi xin số phone của mẹ cô có được không?

- Mẹ tôi không có sử dụng điện thoại.

- Sao kỳ vậy, lần trước tôi gặp bà, bà hẹn tôi hôm nay đến gặp mà.

- Lần trước khác, lần này khác.

- Cô à! Đây là công việc, cô đừng lấy ân trả oán riêng của tôi và cô ra. Đây là tâm huyết của tôi đó.

- Kệ anh!

Anh đưa ra tất cả giấy tờ cho cho cô xem. Cô ngạc nhiên:

- Cái gì, bán đất hả?

- Ủa, mẹ cô không nói cho cô biết hả?

Cô luyến láy:

- Có. Và bà nói là cho tôi toàn quyền quyết định.

Vẻ mặt anh chợt sáng lên:

- Vậy thì tốt rồi, cô hãy đọc và ký tên vào thủ tục sang nhượng.

- Không! Tôi không bán!

Mặc cho anh thuyết phục hết lời, thấy anh như vậy cô thích thú vô cùng, cô nghĩ thầm:

- Anh ta cũng có lúc phải hạ mình năn nỉ mình, ha ha...

Đúng lúc đó bà Ngọc Lan vừa về, và vui vẻ:

www.vuilen.com

19

Page 20: Phần 1 Bbookserver.vuilen.com/book/tinhanhcoimong/tinhanhcoimong01.pdf · - Tôi là phù thủy thì anh là quỷ xa tăng. May là anh đã biến khỏi mắt tôi, nếu

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

- Xin lỗi cậu, tôi có chút việc nên về trễ, cậu đừng buồn.

Sơn Tùng ngạc nhiên:

- Dạ! Bác không có đi nước ngoài với bác trai hả bác?

- Cậu nói gì vậy. Ông nhà tôi mất lâu rồi, sao lại phải đi nước ngoài được!

Biết mình bị gạt, anh hướng tia mắt nhìn về hướng Thúy Nga, nhìn vẻ mặt khó chịu của anh, cô thấy khoái chí vô cùng, anh nghĩ thầm:

- Hãy đợi đấy nhóc!

Siêu thị khai trương, mọi người dân xung quanh đều ủng hộ rất nhiệt tình vì có chương trình khuyến mãi, giảm giá. Bà Ngọc Lan, Lan Anh và Thúy Nga cũng đến, thấy họ, Sơn Tùng vui vẻ:

- Mọi người hãy mua thật nhiều cháu sẽ miễn phí.

Bà Ngọc Lan từ chối:

- Cháu làm vậy không hay đâu.

- Dạ không sao đâu bác, nếu không nhờ bác thì siêu thị này sẽ không có được chỗ đậu xe.

- Có gì đâu cậu, chỉ là trao đổi mua bán thôi mà.

- Nhưng bác đã bán cho cháu khu đất mà bác không hề muốn bán.

- Tuy nó là khu đất kỷ niệm của bác nhưng giúp được cháu và giúp được mọi người thì bác sẵn sàng.

Thành An gọi to:

- Anh ơi! Có người cần gặp.

Anh lễ phép:

- Thưa bác, cháu phải đi đây.

- Ừ! Cháu đi đi!

Thúy Nga chu môi:

- Đồ khó ưa, đi đi cho bầu trời tươi đẹp.

www.vuilen.com

20

Page 21: Phần 1 Bbookserver.vuilen.com/book/tinhanhcoimong/tinhanhcoimong01.pdf · - Tôi là phù thủy thì anh là quỷ xa tăng. May là anh đã biến khỏi mắt tôi, nếu

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

Thúy Nga và Lan Anh mua đầy cả hai xe đẩy bà Ngọc Lan hỏi:

- Sao bọn con mua nhiều vậy?

Thúy Nga nhanh miệng:

- Miễn phí mà bác!

- Cậu ấy nói vậy, nhưng chúng ta cũng phải thanh toán chứ.

- Không sao đâu bác, cháu sẽ thanh toán mà.

- Ý bác không phải ngại thanh toán mà bọn con mua nhiều bánh như vậy làm sao mà ăn hết.

Lan Anh chen vào:

- Mẹ đừng lo, có con ma ham ăn ở đây không sợ ăn không hết đâu.

Thúy Nga và Lan Anh ăn rất nhiều kem, Padopop để lấy que ghép hình, Lan Anh than vãn:

- Sao toàn là hình bánh xe hơi vầy nè.

Thúy Nga an ủi:

- Đừng lo sẽ có mình xe hơi và đầu xe hơi mà.

- Ta mệt rồi, ngán rồi không thể ăn kem nổi nữa.

- Thôi mà! Mi ăn phụ ta đi, để xem ta có vận may không.

Lan Anh nhanh miệng:

- Không cần phải đoán vận may bằng cách đó. Để ta nói cho mi biết lần này mi sẽ gặp xui xẻo.

- Con quỷ! Nói chuyện vô duyên quá đi!

Lan Anh bông đùa:

- Mi nói thiếu chữ tư và chữ dáng rồi, phải nói là vô tư duyên dáng, chứ không phải là vô duyên.

Thúy Nga bật cười vì lời nói dí dỏm của Lan Anh. Nụ cười chợt tắt khi cô thấy ông Thanh Nam xuất hiện, cô nhanh chân chạy trốn, ông lên tiếng:

www.vuilen.com

21

Page 22: Phần 1 Bbookserver.vuilen.com/book/tinhanhcoimong/tinhanhcoimong01.pdf · - Tôi là phù thủy thì anh là quỷ xa tăng. May là anh đã biến khỏi mắt tôi, nếu

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

- Dám làm dám chịu, ba thấy con rồi, mau ra đây.

Cô khép nép, từ từ bước ra:

- Dạ! Thưa ba, con...

Ông quay sang bà Ngọc Lan:

- Cám ơn chị, mấy ngày qua đã chăm sóc cho Thúy Nga.

- Anh đừng khách sáo, tôi xem Nga như con tôi vậy mà.

- Cám ơn chị!

Ông rất tức giận vì cô dám gạt ông còn thông đồng cả bà vú để lừa dối ông. Ông thản nhiên đi về chẳng nói với cô cả. Ông quay sang Lan Anh:

- Thôi bác về đây!

Lan Anh lễ phép:

- Dạ! Bác về ạ!

Bà Ngọc Lan cũng chào ông:

- Anh về mạnh khỏe.

- Cám ơn chị, chị cũng ở lại mạnh khỏe.

Thúy nga chợt thấy ba cô không còn thương cô nữa, cô chạy ra khỏi nhà Lan Anh. Cô không biết đi đâu cả, tự nhiên cô vào siêu thị, cô nghe giọng một thanh niên:

- Cô gì ơi! Sao cô khóc ở đây.

Cô vẫn cứ ngồi úp mặt vào lòng bàn tay khóc nức nở:

- Trong siêu thị đâu có để bảng: xin vui lòng đừng khóc đâu.

Anh chợt cười toe vì lời nói của cô, anh nhẹ giọng:

- Ý tôi không phải vậy, tôi chỉ quan tâm cô thôi.

Anh lo cho bản thân anh đi, lo làm nhiệm vụ bảo vệ của mình đi, nếu không một chút tên “quỷ xa tăng” thấy thì anh sẽ bị đuổi việc đó.

www.vuilen.com

22

Page 23: Phần 1 Bbookserver.vuilen.com/book/tinhanhcoimong/tinhanhcoimong01.pdf · - Tôi là phù thủy thì anh là quỷ xa tăng. May là anh đã biến khỏi mắt tôi, nếu

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

- Sao cô biết tôi sẽ bị đuổi việc.

- Thì anh trốn việc.

- Tôi cũng đang làm việc mà với lại chẳng ai dám đuổi tôi đâu.

- Nói nghe ngon quá há! Cũng may là hắn ta không nghe câu này, nếu không anh tiêu đời rồi. An tâm tôi sẽ không nói lại cho hắn ta nghe đâu.

- Vậy là cô quen ông chủ của siêu thị này hả?

- Không quen! À mà cũng quen chứ vì hắn ta là kẻ thù của tôi mà.

- Sao cô lại ghét hắn ta vậy.

- Anh nhiều chuyện quá đi!

Cô ngẩng mặt lên, lau hàng nước mắt lăn dài trên má mình. Thấy Sơn Tùng đứng trước mặt mình, cô quê quá:

- Anh đứng đây làm gì?

Anh tỉnh bơ:

- Thì bảo vệ chứ làm gì?

- Cái gì? Tên bảo vệ tôi nói chuyện từ nãy giờ là anh hả?

- Đúng rồi!

Cô bỏ đi, anh chạy theo, cô đâm quạu:

- Tôi đâu có thiếu nợ anh, sao anh cứ ám tôi hoài vậy.

- Cô lạ thật tôi đi gặp bạn tôi chứ bộ.

Ngay lúc đó Phú Quí vẫy vẫy tay:

- Tao ở đây nè.

Sơn Tùng quay qua cô:

- Thấy chưa cô nương.

Cô lớn tiếng:

www.vuilen.com

23

Page 24: Phần 1 Bbookserver.vuilen.com/book/tinhanhcoimong/tinhanhcoimong01.pdf · - Tôi là phù thủy thì anh là quỷ xa tăng. May là anh đã biến khỏi mắt tôi, nếu

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

- Tôi đâu có rảnh để nhìn bạn anh.

Phú Quí vỗ nhẹ lên vai Sơn Tùng:

- Bạn gái của mày hả Tùng?

- Không phải, tao và cô ta là...

Anh không biết quan hệ của anh và Thúy Nga là gì nữa. Có thể coi là bạn được không? Nhưng làm sao lại có hai người bạn ghét nhau được. Sơn Tùng tiếp lời:

- Thôi tao và mày đi uống cà phê đi.

- Tao cứ tưởng mày có bạn gái, định mừng cho mày.

- Ê! Mày sợ tao ế hả?

- Ừ!

- Cái thằng này, mày không thấy bao nhiêu cô gái vây lấy tao sao?

- Tao thấy nhưng mày có chọn ai đâu và cũng chẳng quan tâm ai.

Phú Quí nhìn với vẻ mặt đầy ẩn ý cộng thêm nụ cười hàm tiếu. Sơn Tùng đánh mạnh vào vai bạn:

- Thằng quỷ, mày nghĩ tao “gay” hả?

- Cái này là mày nói nha, tao không có nói à.

- Ê! Khi nào mày về Sài Gòn vậy Quí?

- Cuối tuần này.

- Mày cho tao về chung nha.

- Xe mày đâu?

- Tao về đây, bỏ lại xe ở thành phố rồi.

- Đi taxi thuê nha, dạo này xăng lên giá.

- Ê! Mày kinh doanh luôn với bạn bè hả?

- Tao ngốc mới không kinh doanh với một ông chủ giàu sụ như mày đó.

www.vuilen.com

24

Page 25: Phần 1 Bbookserver.vuilen.com/book/tinhanhcoimong/tinhanhcoimong01.pdf · - Tôi là phù thủy thì anh là quỷ xa tăng. May là anh đã biến khỏi mắt tôi, nếu

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

- Thôi đi mày! Nói chuyện khó nghe quá đi.

- Tao khen mày, mày không chịu thôi để tao chê mày. Mày là thằng nhóc nghèo rớt mồng tơi chịu chưa?

- Mày lớn quá há, dám gọi tao là thằng nhóc hả?

- Ê! Mày chưa già mà đã khó tính rồi hả? Gọi ông chủ cũng không chịu, gọi thằng nhóc cũng không cho.

- Mày khát nước chưa Quí?

- Khát.

- Đúng rồi, nói nhiều như két không khát mới lạ. Nín dùm em đi anh.

- Em ngoan anh nín liền.

- Mày dám xưng em với tao ngọt xớt vậy hả?

- Ai bảo mày gọi tao bằng anh làm gì.

www.vuilen.com

25