35
18 37 October 2011 No.37

Coc doc 37

  • Upload
    duc-beo

  • View
    237

  • Download
    5

Embed Size (px)

DESCRIPTION

Coc doc 37

Citation preview

Page 1: Coc doc 37

18

37

October 2011No.37

Page 2: Coc doc 37

Ban biên tập chúng tôi gấp rút hoàn thành Cóc Đọc số này trong những ngày Hà Nội chuyển mùa với những cơn gió và mưa lạnh đến tê tái, trong những ngày các tân sinh viên khóa 7 đang miệt mài rèn

luyện tập trung ở Xuân Hòa và Quân khu 7. Chúng tôi mong đây sẽ là một món quà ý nghĩa với khóa 7 với những bài viết về hơi thở cuộc sống sinh viên FU, về Lễ khai giảng, Tuần lễ OR, hay những lời khuyên về học tập từ các anh chị khóa trước. Những ngày cuối cùng ra báo, chúng tôi cũng bàng hoàng trước sự ra đi đột ngột của một sinh viên FU, cô gái vẫn được mệnh danh là thiên thần… Một bài viết dành tặng riêng em, “mặt trời màu hồng” trong trái tim của nhiều FUer. Em đã khiến chúng tôi xích lại gần nhau hơn, và trân trọng cuộc sống này hơn… Hoài Anh

Người-phụ-nữ-bí-ẩn của FU lần đầu tiên xuất hiện trên mặt báo dưới bàn tay cô “phù thủy nhỏ” của Cóc Đọc. Biên tập viên Thu Nga – “chủ xị” trang Cóc cụ lần này quyết định “mổ xẻ” một cô giáo khá

quen mặt với nhiều người FU. Có thể sau khi đọc trọn vẹn bài viết này, chưa chắc bạn đã khẳng định biết thêm nhiều về cô, cũng có thể còn nhiều chỗ thật là khó hiểu. Nhưng cứ đọc đi, tôi tin rằng bạn sẽ học được thêm nhiều điều bổ ích từ nhân vật cũng như tác giả đấy. Hãy giở Cóc Đọc trang 26 nhé. Từ Nga

Tôi muốn nói lời cảm ơn đến em Trần Trọng Tiến Đạt – tân sinh viên K7, mà sắp tới đây chắc chúng tôi rồi sẽ quen gọi em là ĐạtTTT (Đạt tê tê tê) – cách gọi tên quen thuộc ở FU. Bài viết của em về tuần lễ

Orientation là chặng hành trình hơn 2,000 chữ mà tôi tin rằng nhiều tân sinh viên đều trải qua nhưng không viết được rành rẽ và nhiều tình cảm đến thế. Tôi cảm ơn em vì cho tôi thấy lại một hành trình quen thuộc bằng đôi mắt tươi mới (Cảm giác rất tê tê tê ;)). Tôi cảm ơn em, cũng vì trong những bước chân đầu tiên của em vào trường, em quyết định đặt chân mình vào trang Cóc Đọc. Thật lòng và tha thiết mong sẽ nhìn thấy em, cùng nhiều SV khóa 7 khác trong Ban Biên Tập Cóc Đọc. Thu Nga

Trong số này tớ “bị” ấn tượng nhất là bài “Lòng tự hào mù quáng” (trang 16). Một bài viết hay, đáng để suy ngẫm. Đảm bảo đọc xong bài này, các bạn sẽ có rất nhiều câu hỏi tự đặt cho mình. Ngoài ra, hãy xua

tan mệt mỏi và cùng cười với Cóc buôn, Cóc cười nhé! Chúc các bạn tận hưởng từ trang đầu đến trang cuối của Cóc đọc. AnPT

Cóc nghĩ - Một phút căng não

Hot cóc - Tiêu điểm trong tháng

Cóc tin - Một vòng quanh FU

Cóc buôn - Tin thì tin không tin thì... thôi

Cóc tin

Cóc buôn

0412

Đặt vào hoàn cảnh để xét sự thiệt hơn

Tôi đã đến với FU như thế

1418

Cóc mời - Thông điệp của VIP

Cóc cụ - Chân dung các Cóc cụ FPT

Cóc gương - Những tấm gương về Cóc

Trò chuyện về giới trẻ với Giáo sư Xoay

Cô ngựa vằn “mù màu”

Trùm sò FU

242628

Ếchlish - Ngôn ngữ họ nhà Ếch

Cóc thèm đọc - Mỗi kỳ một cuốn sách

Cóc chia sẻ - Quân sư quạt Cóc

Cóc cười - Đã cười phải sướng, đã sướng phải cười

Cóc ăn chơi - Sợ gì mưa rơi?

Cóc sống - Sao phải xoắn?

Cóc mộng mơ - Trên chín tầng mây

Cóc lạc - Góc câu lạc bộ

Cóc học - Không chỉ để PassNhững ngày đầu OJT của Cóc FSB

30

Thư gửi em gái

Trở về từ yêu thương

Sushi

5456

“Đại náo” Miền Tây41

Xem bói tí ti về tuổi Dậu52

35 kilo hy vọng

Ác mộng mang tên “Bạn gái”

Truyện cười, tranh vui

58626566RẤT NHIỀU ẤN TƯỢNG ĐÃ ĐỂ LẠI, RẤT NHIỀU GIẢI THƯỞNG ĐÃ THU VỀ, RẤT NHIỀU ĐỘNG VIÊN, RẤT NHIỀU KHEN NGỢI, SỰ

THAM GIA CỦA FU NĂM NAY Ở LỄ HỘI 13/9 THỰC SỰ ĐƯỢC COI LÀ MỘT MÙA LỄ THÀNH CÔNG. GIÀNH GIẢI NHẤT HỘI THAO VỚI MÀN ĐỒNG DIỄN TRẺ TRUNG, GIÀNH GIẢI NHÌ HỘI DIỄN VỚI VỞ KỊCH CÂM SÁNG TẠO, NHỮNG NỖ LỰC TẬP LUYỆN CỦA THẦY TRÒ, CÁN BỘ VÀ LỰC LƯỢNG CHỦ YẾU LÀ CÁC CÓC ĐÃ ĐƯỢC ĐỀN ĐÁP XỨNG ĐÁNG.

3No.37 October 2011 I

Page 3: Coc doc 37

FU GIÀNH THẾ ÁP ĐẢO TẠI ACM/ICPC 2011 VÀ OLP’11

KẾT QUẢ KHỐI THI SIÊU CUP – OLYMPIC TIN HỌC SINH VIÊN TOÀN QUỐC 2011

TOP 5 ĐỘI KÌ THI ACM/ICPC VIỆT NAM

RỘN RÀNG CHÀO ĐÓN SINH VIÊN KHÓA 7

ĐH WALAILAK (THÁI LAN) THĂM VÀ TÌM HIỂU FU

Cuối tháng 9 vừa qua, Lễ khai giảng năm học 2011-2012 của các sinh viên khóa 7 đã diễn ra thành công tốt đẹp trên khắp 3 miền. Tiếp sau đó là Tuần lễ Định hướng Orientation và các hoạt động chào đón tân sinh viên.

Mở đầu Lễ khai giảng tại FUHN, bằng những trải nghiệm của mình, Chủ tịch HĐQT FPT Trương Gia Bình đã mang đến cho các tân sinh viên một bài nói chuyện gần gũi, sống động về khả năng và cơ hội phát triển của một đất nước dựa trên cách thức làm việc, năng lực tiếp thu và trình độ công nghệ của mỗi người. Khẳng định chìa khóa then chốt đối với sinh viên FU là công nghệ và ngoại ngữ, PGS.TS Trương Gia Bình cũng bày tỏ niềm tin tưởng sâu sắc vào thế hệ tân sinh viên của FU và mong mỏi nhìn thấy sự trưởng thành của các bạn trong thời gian tới.

Buổi Lễ khai giảng tại FUĐN như gần gũi hơn với sự hiện diện của thầy Hiệu trưởng TS. Lê Trường Tùng. Hồi trống khai giảng từ thầy Hiệu trưởng đã làm nhiều bạn xúc động, như được tiếp thêm nhiều nhiệt huyết. Tại FUHCM, các tân sinh viên cũng đã có những khoảnh khắc ấn tượng khó quên khi các tân sinh viên rực rỡ trong màu áo cam cùng giơ tay chào trước cổng Tòa nhà Innovation.

Sau buổi Lễ khai giảng, các tân sinh viên bước vào Tuần lễ Định hướng Orientation. Toàn bộ các hoạt động của tuần lễ Orientation từ đi thăm cơ sở FPT; giới thiệu về Tập đoàn FPT, văn hóa FPT; giới thiệu về FU; tìm hiểu về các câu lạc

Chiều ngày 6/9, Đoàn đại biểu đến từ Trường ĐH Walailak (Thái Lan) đã có chuyến thăm và làm việc tại FUHN nhằm tìm hiểu chương trình đào tạo, mở rộng khả năng hợp tác lâu dài trong lĩnh vực đào tạo CNTT.

ĐH Walailak được thành lập năm 1992 là trường ĐH công lập ở Thái Lan đào tạo nhiều chuyên ngành phong phú, trong đó CNTT là một ngành mũi nhọn, chủ lực với số lượng sinh viên theo học đông đảo.

Hai bên cũng đã trao đổi thông tin chung về Tập đoàn FPT, đi sâu tìm hiểu các chuyên ngành đào tạo tại FU, hướng đi của trường nhằm cung cấp nguồn nhân lực chất

lượng cao cho ngành CNTT… Đặc biệt, các vị khách đặt rất nhiều câu hỏi xoay quanh chủ đề tuyển sinh, phương pháp giảng dạy, cơ hội việc làm cho sinh viên ở FU.

Đoàn khách bày tỏ sự ấn tượng với mô hình đào tạo của FU, đặc biệt là giai đoạn thực tập công nghiệp On-the-job-training bên cạnh phương pháp phát triển cá nhân toàn diện. Kết thúc chuyến thăm, Đại diện BGH ĐH Walailak cũng thể hiện mong muốn trong thời gian tới có cơ hội được hợp tác chặt chẽ với FU ở lĩnh vực đào tạo, nghiên cứu và trao đổi cán bộ, sinh viên cũng như các thông tin khoa học, công nghệ tiên tiến. Hà Phương

Rực rỡ sắc cam tại lễ khai giảng FU HN

Đoàn đại biểu Đại học Walailak chụp ảnh lưu niệm tại FU HN

bộ (CLB); nghe căn dặn của Ban Giám hiệu và cán bộ nhà trường về phương pháp học tập đại học; trao đổi kinh nghiệm học tập với các cựu sinh viên… đều nhằm tạo điều kiện để các tân sinh viên hiểu rõ hơn môi trường mà các bạn sẽ học tập.

Những ngày cuối tháng 9, sinh viên FUHN và FUĐN đã tập trung tại Trung tâm GDQP Hà Nội 2, Xuân Hòa, Vĩnh Phúc để chuẩn bị bước vào chương trình Rèn luyện tập trung. Cùng thời điểm, sinh viên FUHCM cũng bắt đầu một tháng rèn luyện tại Trung tâm GDQP Quân khu 7. Đây được coi là khoảng thời gian nhiều kỷ niệm nhất trong quãng đời sinh viên FU. PV

LỄ BẾ MẠC KỲ THI OLYMPIC TIN HỌC SINH VIÊN (OLP’11) VÀ LẬP TRÌNH SINH VIÊN QUỐC TẾ ACM/ICPC ĐÃ DIỄN RA TẠI CẦN THƠ TỐI 8/10 VỚI SỰ KHẲNG ĐỊNH VỊ THẾ MẠNH MẼ CỦA ĐẠI HỌC FPT. LÀ TRƯỜNG ĐẠI HỌC TRẺ VÀ MỚI CHỈ THAM DỰ GIẢI ĐẤU TRONG VÀI NĂM TRỞ LẠI ĐÂY, ĐH FPT CHIẾM 2 ĐỘI TRONG TOP 5 GIẢI ACM/ICPC VÀ GIÀNH 2 TRONG 3 VỊ TRÍ ĐẦU BẢNG CỦA KHỐI THI SIÊU CUP OLP’11.

Đây là sân chơi danh giá cho khối sinh viên yêu CNTT được tổ chức hằng năm với sự phối hợp của Hội Tin học Việt Nam, Hội Sinh viên Việt Nam và Bộ GD&ĐT, thu hút những trường đại học hàng đầu đào tạo về CNTT tham dự.

Hai buổi thi sáng và chiều ở tất cả các nội dung thi của giải là cuộc rượt đuổi căng thẳng giữa những đội tuyển mạnh nhất đến từ các trường: ĐH FPT, ĐH Công nghệ - ĐHQG HN, ĐH Khoa học tự nhiên TPHCM, ĐH Bách khoa TPHCM.

Tại nội dung Siêu Cup - nội dung danh giá nhất của kỳ thi Olympic Tin học sinh viên toàn quốc, sinh viên Nguyễn Tấn Sỹ Nguyên đến từ Đại học KHTN - ĐH Quốc gia TPHCM đã vinh dự giành Cup Vàng. Hai Cup Bạc tiếp theo thuộc về hai sinh viên ĐH FPT là Lăng Trung Hiếu và Hồ Vĩnh Thịnh. Các đại diện đến từ ĐH Công nghệ - ĐHQGHN; ĐH Bách khoa Hà Nội giành Cup Đồng.

Bên cạnh đó, kỳ thi lập trình sinh viên Quốc tế ACM/ICPC cấp quốc gia được tổ chức đồng thời với OLP’11 cũng

đã vinh danh các đội tuyển đến từ những trường ĐH danh tiếng nhất về đào tạo CNTT tại Việt Nam hiện nay, trong đó phải kể đến ĐH Công nghệ - ĐHQGHN, ĐH FPT, ĐH Khoa học tự nhiên TPHCM, ĐH Bách khoa TPHCM. Theo đó, giải Vô địch ACM/ICPC Việt Nam năm nay đã thuộc về đội tuyển của ĐH Công nghệ - ĐHQGHN. Vị trí thứ hai - giải Nhất thuộc về đội tuyển của Trường ĐH FPT. Các vị trí tiếp theo trong Top 5 lần lượt thuộc về các đội tuyển của Trường ĐH KHTN TPHCM và ĐH FPT.

Ngoài ra, ở nội dung Chuyên Tin OLP’11, Trường ĐH FPT còn có thêm 2 Giải Ba thuộc về Trương Trung Nghĩa và Phạm Chiến Thắng, 1 giải Khuyến khích thuộc về Nguyễn Mạnh Quân. Ở phần thi “Mùa hè sáng tạo”, Trường ĐH FPT còn thu về thêm một Cúp Đồng với sự tham dự của ba thành viên Tạ Đức Tùng, Hà Thị Thắm, Nguyễn Hải Hà.

Tiếp theo kỳ thi ACM/ICPC cấp quốc gia, hai đội tuyển của Trường ĐH FPT cùng 8 đội tuyển đến từ các trường đại học khác nằm trong Top 10 đội mạnh nhất Việt Nam sẽ tiếp tục lên đường tham dự kỳ thi cấp khu vực diễn ra tại Phuket, Thái Lan.

Bảng tổng sắp thành tích của các trường trong hai nội dung khối Siêu Cup - OLP’11 và ACM/ICPC. Với tổng số 5 giải thưởng trong 2 nội dung thi khó nhất, đội Trường ĐH FPT và đội Trường ĐH Công nghệ (ĐHQG Hà Nội) dẫn đầu bảng.

STT Tên trường Sinh Viên Giải

1Đại học Khoa học Tự nhiên – ĐHQG HCM

Nguyễn Tấn Sỹ Nguyên Cúp Vàng

2 Đại học FPT Lăng Trung Hiếu Cúp Bạc

3 Đại học FPT Hồ Vĩnh Thịnh Cúp Bạc

4 Đại học Công nghệ - ĐHQG HN Lê Khắc Minh Tuệ Cúp Đồng

5 Đại học Bách khoa Hà Nội Nguyễn Văn Hiếu Cúp Đồng

6 Đại học Công nghệ - ĐHQG HN Hồ Sỹ Việt Anh Cúp Đồng

7 Đại học FPT Phạm Lê Quang Giải ba

8 Đại học Công nghệ - ĐHQG HN Bùi Tiến Thành Giải ba

9Đại học Công nghệ Thông tin – ĐHQG HCM

Cao Văn An Giải ba

Xếp hạng

Tên trường Tên đội Thành tích

1 Đại học Công nghệ - ĐHQG HN HTTP Vô địch

2 ĐH FPT Don't Worry Giải Nhất

3 Đại học Khoa học tự nhiên Tp.HCM HCMUS-BBB Giải Nhất

4 Đại học Khoa học tự nhiên Tp.HCM HCMUS-Evolution Giải Nhất

5 ĐH FPT Gee Giải Nhất

Đội tuyển Trường Đại học FPT tại ACM/ICPC 2011 và OLP’11

Các đội giương cao Cup chiến thắng

4

Cóc tin Một vòng quanh FU

Cóc tin Một vòng quanh FU

5I No.37 October 2011 No.37 October 2011 I

Page 4: Coc doc 37

Ngày 07/09, ngài Bualy Phet Song Kham – Giám Đốc và ngài Thong Keo Singhavong - Phó Giám Đốc sở BCVT&TT tỉnh Champasak, Lào cùng các thành viên trong đoàn phối hợp cùng Sở thông tin và truyền thông TP.HCM đã có chuyến viếng thăm và làm việc với đại diện FUHCM.

CƠ HỘI LẬP NGHIỆP TẠI NIGIERIA CHO SINH VIÊN FU

SỞ BCVT&TT LÀO THĂM FU

Sáng 8/9, Chủ tịch HĐQT FPT Trương Gia Bình, Chủ tịch Tập đoàn 21st

Century (Nigeria) cùng Bí thư thứ nhất của Đại sứ quán Nigeria tại Việt Nam đã đến thăm FUHN và có buổi giao lưu, trò chuyện cùng các sinh viên với chủ đề “Nigeria - Quê hương thứ hai” tập trung bàn thảo về cơ hội việc làm, lập nghiệp của sinh viên FU tại đất nước dầu khí sau khi tốt nghiệp.

Tại cuộc gặp gỡ lần này, Chủ tịch HĐQT Trương Gia Bình đã chia sẻ những thông tin về quốc gia dầu lửa Nigeria, đây là đất nước có tiềm năng phát triển kinh tế trong nhiều lĩnh vực đặc biệt là CNTT nhưng còn thiếu nguồn nhân lực, thiếu kĩ năng quản trị. Vì thế, trong thời điểm hiện tại Nigeria đang nỗ lực tìm kiếm các công ty ở Việt Nam nói riêng và Châu Á nói chung để có thể hợp tác trong lĩnh vực phát triển phần mềm, cung cấp một số giải pháp liên quan đến CNTT. Thông qua sự giới thiệu của Đại sứ quán Nigeria tại Việt Nam, FU cùng một số các công ty thành viên của Tập đoàn FPT đã trở thành những đơn vị đầu tiên mà tập đoàn 21stCT lựa chọn trong bước đầu triển khai chương trình này.

Theo biên bản ghi nhớ đã kỹ kết vào đầu tháng 7, hai bên sẽ hợp tác trong các lĩnh vực thế mạnh của FPT là viễn thông, giáo dục và sản xuất thiết bị. Dự kiến trong thời gian tới, FPT sẽ cung cấp 100 chuyên gia, kỹ sư, quản trị dự án chuyên nghiệp, sinh viên xuất sắc… bổ sung nguồn nhân lực chất lượng cao tham gia dự án thị trường Nigeria. PhươngLH

Trong buổi tham quan, ông Bualy Phet Song Kham cũng bày tỏ mong muốn mở rộng quan hệ hợp tác với FU. Ông tin tưởng rằng với nguồn nhân lực trẻ, dồi dào, Việt Nam là một thị trường tiềm năng và nhiều cơ hội phát triển. Trong cuộc gặp gỡ tại FU, ông đặc biệt ấn tượng với quyết tâm và tinh thần hiếu học của các sinh viên Việt Nam nói chung và sinh viên FU nói riêng. Ông bày tỏ sự tán đồng khi biết, tại FU, học ngoại ngữ được chú trọng, đặc biệt là tiếng Anh để thích nghi với môi trường toàn cầu hóa. Sau chuyến thăm, hai bên cùng bày tỏ mong muốn có cơ hội được làm việc, hợp tác lâu dài trong tương lai. LữLP

Đoàn đại biểu Sở BCVT&TT Lào mong muốn mở rộng quan hệ hợp tác với FU

Chủ tịch Tập đoàn 21st Century (Nigeria) chia sẻ thông tin về cơ hội cho sinh viên FU tại Nigeria

CỬ NHÂN FU NHẬN HỌC BỔNG

PANASONIC

Dương Văn Hợp – tân cử nhân của FU đã trở thành một trong ba người Việt Nam trong năm 2011 xuất sắc giành học bổng Panasonic danh giá của Nhật Bản, trị giá 80,000 USD.

Hợp chính thức nhận học bổng này vào sáng ngày 13/9/2011 từ các đại diện cấp cao của tập đoàn Panasonic Nhật Bản.

Dương Văn Hợp là sinh viên mới tốt nghiệp duy nhất góp mặt trong danh sách 3 người Việt Nam vinh dự đạt học bổng toàn phần của Panasonic trị giá 80,000 USD cho khóa học Thạc sỹ tại Nhật Bản. Để giành được học bổng danh giá của này, Dương Văn Hợp đã phải trải qua quy trình tuyển chọn nghiêm ngặt của Ban Giám khảo bao gồm đại diện Đại sứ quán Nhật Bản tại Việt Nam, Bộ Giáo dục và Đào tạo Việt Nam, Văn phòng Học bổng Panasonic

Nhật Bản và đại diện của Panasonic Việt Nam đồng thời cạnh tranh căng thẳng với những ứng viên xuất sắc trên toàn quốc.

Một đại diện phía công ty Panasonic Việt Nam cho biết, Dương Văn Hợp nổi bật ngay từ vòng nộp hồ sơ. Qua hồ sơ của Hợp, hội đồng xét duyệt học bổng có thể nhận thấy sự chu đáo cũng như cảm nhận được nỗ lực giành học bổng của Hợp, và đây là một trong những

yếu tố quan trọng đưa Hợp đi tiếp vào các vòng phỏng vấn và giúp cậu thành người chiến thắng.

Vào tháng 4/2012 Dương Văn Hợp sẽ chính thức đặt chân tới Nhật Bản và theo học tại Đại học Tokyo, khóa học Thạc sỹ chuyên ngành Thông tin và Truyền thông (Information & Communication Engineering). Lan Phương

Độc lập hơn về mặt cảm xúc và làm chủ cuộc sống của mình là một trong những điều sinh viên FU học được qua chương trình Viptalk “Nhận thức bản thân” với diễn giả Frederic Labarthe chiều 21/9 tại tòa nhà Detech, Hà Nội.

Với kinh nghiệm của một chuyên gia về phát triển con người đến từ Trung tâm Giáo dục quốc tế Unesco Ucie - Học viện tinh thần thế giới Brahma Kumaris, Frederic Labarthe đã mang đến cho sinh viên FU nhiều bài học bổ ích thông qua những câu chuyện cụ thể và hấp dẫn.

Thông điệp về bản ngã của con người mà ông Frederic Labarthe mang tới cho sinh viên FPT hết sức rõ ràng: Mỗi người không thể tốt hơn khi cố gắng trở thành một người khác. Vì thế, dù ở đâu và hoàn cảnh nào hãy luôn là mình và sống cuộc đời của chính mình. Không thể truyền tải mọi điều trong 2 giờ trò chuyện ngắn ngủi, nhưng ông Frederic Labarthe đã cố gắng giải đáp mọi thắc mắc của sinh viên và qua đó, nhiều thông điệp giá trị được gửi gắm đến người tham dự. Vân Anh

HỌC CÁCH LÀM CHỦ CẢM XÚC

Frederic Labarthe - một chuyên gia về phát triển con người đến từ Trung tâm Giáo dục quốc tế Unesco Ucie - Học viện tinh thần thế giới Brahma Kumaris.

Dương Văn Hợp (thứ 2 từ trái sang) vinh dự nhận học bổng Panasonic

6

Cóc tin Một vòng quanh FU

Cóc tin Một vòng quanh FU

7I No.37 October 2011 No.37 October 2011 I

Page 5: Coc doc 37

Chiều ngày 16/9, Thứ trưởng Thương mại Mỹ Suresh Kumar đã có buổi tọa đàm với cán bộ giảng viên và sinh viên tại FSB. Với chủ đề “US - Vietnam trade relations and opportunity to work together” (Cơ hội hợp tác thương mại Việt – Mỹ), buổi tọa đàm đã mang lại cho sinh viên FPT nhiều kiến thức và hiểu biết hữu ích, thực tế về hợp tác thương mại toàn cầu Việt - Mỹ.

Ông Suresh Kumar cũng nhận định, việc hợp tác giáo dục giữa Việt Nam và Mỹ nói chung và giữa FU và ĐH Seattle nói riêng trong thời gian gần đây đã khẳng định mối quan hệ giữa hai nước, đặc biệt trong lĩnh vực giáo dục đang trên đà phát triển mạnh mẽ. Đặc biệt, trong khuôn khổ 90 phút của chương trình, cán bộ và sinh viên FU còn có cơ hội đặt câu hỏi và giao lưu với Thứ trưởng Thương mại Mỹ Suresh Kumar. Các vấn đề sinh viên

FPT quan tâm là những điều liên quan đến mối quan hệ hợp tác giữa Việt Nam và Mỹ cũng như cơ hội học tập, làm việc tại Mỹ của sinh viên Việt Nam.

Khẳng định Mỹ luôn sẵn sàng hợp tác với tất cả các nước, ông Suresh Kumar cũng hết sức cởi mở: “Mỹ cũng

luôn mong muốn nâng tầm hợp tác trong mối quan hệ với Việt Nam. Bên cạnh sự cố gắng và nỗ lực của Chính phủ hai nước, điều này cũng phụ thuộc vào sự cố gắng và nỗ lực của chính các sinh viên, thế hệ tương lai của đất nước”. Vân Anh

THỨ TRƯỞNG THƯƠNG MẠI MỸ THĂM FU

CẢM ĐỘNG CHƯƠNG TRÌNH GIAO LƯU VỚI BỆNH NHÂN UNG THƯ

Ngày 24/9, CLB Vì cộng đồng iGo đã phối hợp cùng CLB bệnh nhân ung thư (CLB UTV) thuộc Bệnh viện K (Hà Nội) tổ chức buổi giao lưu giữa các bệnh nhân ung thư với anh Đinh Tiến Dũng, Phó ban Đoàn thể FPT, người nổi tiếng trên truyền hình với hình ảnh Giáo sư Cù Trọng Xoay.

Sự có mặt của anh Đinh Tiến Dũng với cách trò chuyện dí dỏm đã mang đến cho buổi gặp gỡ những giây phút thoải mái và thú vị. Qua những tâm sự nhẹ nhàng pha chút hóm hỉnh đặc trưng, anh Dũng đã đưa mọi người đến một góc nhìn mới về căn bệnh, để thấy lạc quan, yêu đời hơn. Tham gia chương trình, các sinh viên FU đều có chung niềm đồng cảm với những số phận kém may mắn, đồng thời trân trọng hơn giá trị cuộc sống. Ngay khi kết thúc chương trình, CLB iGo đã quyết định sẽ tham gia hỗ trợ CLB UTV chuẩn bị về nội dung và công tác hậu cần cho các buổi giao lưu hàng tháng của đơn vị. Các thành viên hy vọng, bằng sự nhiệt tình của mình, iGo sẽ mang lại cho các bệnh nhân ung thư niềm vui cũng như động lực tinh thần để vượt qua bệnh tật. PV

Thứ trưởng thương mại Mỹ sẵn sàng giải đáp các thắc mắc của sinh viên FU

Anh Đinh Tiến Dũng trò chuyện cùng các bệnh nhân ung thư

SINH VIÊN FU ĐẠT GIẢI BA CUỘC THI ‘THẮP SÁNG’

PHÓ THỦ TƯỚNG THĂM CÔNG TRÌNH FU

TẠI HÒA LẠC

Thái Ngọc Diễm Phương, sinh viên khóa 3 ngành SE FUHCM đã xuất sắc lọt vào vòng chung kết và giành giải Ba cuộc thi “Thắp sáng 2011” (Vye Bootcamp Light up) do Viet Young Entrepreneurs (VYE) kết hợp với Quỹ đầu tư Công nghệ Trường Đại học Stanford tổ chức.

Đây là cuộc thi tổ chức trong khuôn khổ khóa học về Khởi nghiệp do Giáo sư Tom Kosnik đến từ Quỹ đầu tư Công nghệ Trường Đại học Stanford (STVP) trực tiếp giảng dạy. Trong số 500 thí sinh đăng ký tham dự đến từ các trường ĐH Bách khoa, ĐH Ngoại thương, RMIT, ĐH FPT, ĐH Khoa học Xã hội và Nhân văn, ĐH Khoa học tự nhiên..., Diễm Phương đã lọt vào danh sách 100 ứng viên sáng giá để tham dự khóa học kéo dài 7 ngày (từ 18-24/8).

Nhóm đề tài về Crochet áp dụng mô hình doanh nghiệp xã hội, sử dụng các lao động là trẻ em khuyết tật và phụ nữ bất hạnh để tạo ra các sản phẩm thêu truyền thống. Điểm đặc biệt của nhóm là tạo lập mô hình ngôi nhà mơ ước 3D dạng virtual tour online trên website để mọi người có thể hình dung được cách bày trí ngôi nhà mẫu với các sản phẩm

Sáng ngày 21/09/2011, trong chương trình làm việc tại Khu Công nghệ cao Hòa Lạc, Phó Thủ tướng Nguyễn Thiện Nhân đã dành thời gian đến thăm công trình Trường Đại học FPT và trao đổi với lãnh đạo trường về chất lượng và tiến độ của dự án. Đây được coi là một trong những dự án trọng điểm của khu CNC Hòa Lạc.

Hiệu trưởng nhà trường TS. Lê Trường Tùng đã báo cáo với Bộ trưởng và đoàn làm việc về tình hình tiến độ thi công cũng như chất lượng các dịch vụ dành cho sinh viên. Phó Thủ tướng Nguyễn Thiện Nhân biểu dương Đại học FPT đã có nhiều cố gắng, nỗ lực, tích cực đẩy nhanh tiến độ triển khai công trình. Bên cạnh đó, với tổng diện tích 30 ha, Phó Thủ tướng kỳ vọng sau khi hoàn thành, Đại học FPT sẽ trở thành một trong những trường đại học lớn nhất tại Việt Nam. Phó Thủ tướng cũng dặn dò Ban lãnh đạo nhà trường, Đại học FPT có thể yên tâm về chất lượng giảng dạy của mình, tuy nhiên công tác chăm lo đời sống cho hàng nghìn sinh viên khi được chuyển lên đây học tập và sinh hoạt rất cần được quan tâm chú trọng.

Trước đó, vào ngày 5/9, trong khuôn khổ chuyến thăm và làm việc tại Khu Công nghệ cao Hòa Lạc (Hà Nội), Bộ

trưởng Bộ Khoa học và Công nghệ Nguyễn Quân đã có lời khen ngợi đối với công trình xây dựng Đại học FPT đang được đẩy nhanh tiến độ hoàn thành. Đến thời điểm hiện tại, Khu ký túc xá và Giảng đường đang hoàn thiện các công đoạn cuối. Mỗi phòng ký túc xá sẽ dành cho 3 sinh viên cùng sinh hoạt, học tập với đầy đủ tiện nghi. Đánh giá về phương án này, Bộ trưởng cho rằng đây là sự phân chia, sắp xếp rất mới mẻ và hợp lí vì hiện nay hầu hết các khu KTX của nhiều trường ĐH vẫn duy trì 8-10 sinh viên cho một phòng ở. Được biết, tổng chi phí đầu tư xây dựng một tòa nhà KTX của ĐH FPT là hơn 40 tỉ đồng, phục vụ chỗ ở cho khoảng 400 sinh viên, chi phí đầu tư trung bình hơn 100 triệu đồng/sinh viên. PV

của nhóm Crochet. Với tính độc đáo của đề tài đã được một thành viên trong nhóm khảo sát tại Mỹ, nhóm của Phương đã thuyết phục được hội đồng giám khảo và xuất sắc giành được giải Ba.

Theo đó, đội Crochet của Phương cùng đội đoạt giải Nhì sẽ tham dự cuộc thi khởi nghiệp Start-up tổ chức tại Singapore vào cuối tháng 3, đầu tháng 4/2012. Cùng thời gian này, nhóm đoạt giải Nhất cũng sẽ tham dự cuộc thi tổ chức tại ĐH Stanford. Tường Vi

PhươngTND sẽ tiếp tục tham dự cuộc thi vào cuối tháng 3, đầu tháng 4/2012

Thầy Lê Trường Tùng báo cáo tiến độ thi công tại công trình Hòa Lạc

8

Cóc tin Một vòng quanh FU

Cóc tin Một vòng quanh FU

9I No.37 October 2011 No.37 October 2011 I

Page 6: Coc doc 37

Ngày 30/9, Công đoàn FU đã thống kê chương trình phát động ủng hộ giảng viên Nguyễn Thành Huy. Trên 250 triệu đồng là số tiền mà cán bộ, giảng viên, sinh viên nhà trường cùng nhiều đơn vị khác thuộc Tập đoàn FPT đã ủng hộ và giúp đỡ thầy Huy trong thời gian qua.

Gia nhập FU từ 14/9/2010, thầy Huy là một giảng viên giáo dục thể chất hiền lành, được đồng nghiệp và sinh viên yêu quý. Hiện, thầy Huy đang trong quá trình chạy thận nhân tạo tại Bệnh viện Trung ương Huế. Với căn bệnh này, thầy Huy và gia đình đã được bác sỹ tư vấn phẫu thuật ghép thận nếu không sẽ ảnh hưởng đến tính mạng. Chi phí cần thiết cho toàn bộ quá trình điều trị rất lớn: 320 triệu đồng, chưa tính tiền thuốc đào thải sau phẫu thuật khoảng 6-8 triệu đồng/tháng trong 6 tháng đầu và khoảng 3 triệu đồng/tháng cho giai đoạn tiếp theo.

Trước hoàn cảnh khó khăn của giảng viên Nguyễn Thành Huy, FU đã phát động chương trình quyên góp ủng hộ thầy trên toàn quốc, nhằm hỗ trợ thầy vượt qua căn bệnh này. Vượt ra khỏi phạm vi FU, chương trình ủng hộ giảng viên Nguyễn Thành Huy đã lan rộng và phát triển mạnh mẽ lên cấp Tập đoàn FPT.

Chỉ chưa đầy một tháng, số tiền quyên góp ủng hộ giảng viên Nguyễn Thành Huy đã lên tới trên 250 triệu đồng. Vân Anh

Nhằm trang bị cho sinh viên những kĩ năng tốt nhất trong hành trình tìm kiếm cơ hội việc làm sau khi tốt nghiệp, Phòng Công tác sinh viên FUHN đã tổ chức buổi đào tạo Kỹ năng phỏng vấn vào ngày 10/9.

Trong 3 giờ đồng hồ, chuyên gia đã giúp sinh viên có mặt tại buổi học trả lời nhiều câu hỏi: Làm thế nào để xác định được nghề nghiệp phù hợp? Làm sao để nhà tuyển dụng biết đến mình? Làm sao có thể tự tin thể hiện trước nhà tuyển dụng trong buổi phỏng vấn?...

Bên cạnh đó, chuyên gia cũng chia sẻ cách để các ứng viên tiết kiệm, rút ngắn thời gian cũng như công sức để chuẩn bị cho một cuộc phỏng vấn tốt nhất, đó là bạn cần đọc thật kỹ bảng mô tả công việc để hiểu rõ yêu cầu của nhà tuyển dụng, vì trên thực tế có rất nhiều người tham gia phỏng vấn nhưng nắm rất mơ hồ nội dung công việc mình đang ứng tuyển. Chương trình thu hút sự quan tâm của đông đảo sinh viên FU, không chỉ đối với những sinh viên sắp tốt nghiệp mà nhiều bạn sinh viên chuẩn bị đi OJT cũng đã đến tham gia rất nhiệt tình. QuyênNH

SINH VIÊN FU THAM GIA CHƯƠNG TRÌNH ĐÀO TẠO KỸ NĂNG PHỎNG VẤN

TRÊN 250 TRIỆU ĐỒNG ỦNG HỘ THẦY HUYNT

Sinh viên FU chủ động tổ chức nhiều hoạt động quyên góp ủng hộ thấy Huy

Từ ngày 13-16/9 vừa qua, đại diện Phòng nghiên cứu không gian FSpace, Viện Nghiên cứu Công nghệ FPT, anh Vũ Trọng Thư đã tới Graz, Áo tham dự hội thảo về công nghệ vệ tinh nhỏ cho phát triển bền vững do Văn phòng các vấn đề vũ trụ của Liên hợp Quốc (UNOOSA) phối hợp với Cơ quan không gian châu Âu (ESA) tổ chức.

Sau đó, Viện nghiên cứu công nghệ FPT cũng nhận lời mời của UNOOSA và Liên đoàn vũ trụ thế giới (IAF) tới Cape Town, Nam Phi từ 28/9 đến 8/10 để tham dự hội thảo UN/IAF và IAC (International Astronautical Congress).

Mục đích của các chuyến đi này nhằm giới thiệu, quảng bá các hoạt động nghiên cứu chế tạo, ứng dụng vệ tinh nhỏ mà FSpace đang thực hiện, phát triển các mối quan hệ và tìm kiếm các đối tác quốc tế có cùng mối quan tâm. Cụ thể, FSpace đang xúc tiến hợp tác với CANEUS International và một số đối tác khác chuẩn bị tổ chức hội thảo ứng dụng chùm vệ tinh nhỏ giám sát tàu thuyền trên biển Đông tại Hà Nội vào tháng 10 tới hay hợp tác tham gia các hoạt động giáo dục công nghệ vũ trụ với các trường đại học Nhật Bản UNISEC (University Space Engineering Consortium). PV

FSPACE THAM DỰ CÁC HỘI THẢO QUỐC TẾ

NHIỀU SV THAM GIA CHƯƠNG TRÌNH TRAO ĐỔI TẠI

NHẬT BẢN, ĐỨC VÀ HÀ LAN

Dựa trên các tiêu chí về điểm tiếng Nhật, điểm học tập và điểm rèn luyện, bốn sinh viên FU là Trương Hoàng Yến, Nguyễn Thanh Tùng, Đoàn Quang Hưng và Đoàn Văn Hùng đã xuất sắc vượt lên các số hồ sơ xét tuyển và trở thành đại diện tiêu biểu của FU tham dự chương trình học tập trao đổi sinh viên kéo dài 6 tháng tại Trường Đại học Kyutech (Nhật Bản).

Tham gia chương trình trao đổi, sinh viên FU sẽ được thực tập tại các phòng Lab, cùng tham gia nghiên cứu các dự án với các giáo sư của Trường Đại học Kyutech. Ngoài việc nâng cao khả năng tiếng Nhật, sinh viên sẽ có nhiều cơ hội được trải nghiệm và tìm hiểu nền văn hóa Nhật, tăng vốn sống cho bản thân - những lợi thế rất lớn cho các bạn khi tốt nghiệp ra trường.

Cũng nằm trong chương trình trao đổi sinh viên với các trường quốc tế, ba sinh viên FPT khác là Lê Nam Phương, Lưu Việt Hoàng và Phan Duy Khánh đã bắt đầu tham gia chương trình trao đổi sinh viên tại Trường Đại học Furtwangen (Đức) trong vòng 5 tháng, từ 1/9/2011-23/01/2012. Ngày 16/9, ba sinh viên ngành Quản trị kinh doanh khóa 5 là Lê Hương Liên, Hồ Ngọc Sơn và Nguyễn Thành Tiến đã chính thức sang học tập tại Trường Đại học Nyenrode (Hà Lan) theo chương trình trao đổi sinh viên. Ngoài ra, tháng 4/2012, sinh viên Ngô Đăng Tùng sẽ lên đường chuẩn bị cho khóa học kéo dài một năm tại Trường Đại học Shinshu (Nhật Bản). Vân Anh

Ba sinh viên ngành BA đã chính thức sang học tập tại Hà Lan

Theo kết quả khảo sát của Masso Survey, FPT cùng với Unilever, Petrolimex, Viettel và Honda là 5 công ty mà người lao động mong muốn được làm việc nhất tại thị trường Việt Nam. Các công ty này hiện nay được người tiêu dùng biết đến không những thông qua thương hiệu của sản phẩm mà còn bởi thương hiệu của công ty.

8 tháng đầu năm FPT lãi hơn 1.570 tỷ đồng, FPT vẫn đạt kế hoạch kinh doanh ổn định và hoàn thành 100,1% kế hoạch đề ra. Khép lại 8 tháng đầu năm 2011, doanh thu Tập đoàn đạt trên 16.146 tỷ đồng, tăng 14,1% so với cùng kỳ năm ngoái và hoàn thành 100,1% kế hoạch đề ra. Ngày 9/9, ba công ty thành viên của Tập đoàn FPT đã hoàn tất việc chuyển đổi mô hình từ công ty cổ phần sang công ty TNHH là FTG, FSoft và FPT IS.

FPT là công ty duy nhất tại Việt Nam nhận giải Đối tác xuất sắc nhất trong giải thưởng Đối tác hàng đầu của của Symantec năm 2011, ở khu vực Nam Á. Theo Symantec, giải thưởng Đối tác hàng đầu của của Symantec năm 2011 (Asia South Region Partner Awards) nhằm công nhận những đối tác chuyên môn hóa đã xuất sắc thể hiện năng lực cung cấp dịch vụ và giải pháp hàng đầu của hãng tới khách hàng trong năm vừa qua. Hiện FPT là Đối tác bạch kim (Platinum Partner) duy nhất của Symantec tại Việt Nam.

FPT IS vừa vinh dự nhận giải thưởng của Oracle. Giải thưởng là sự ghi nhận đóng góp của FPT IS về doanh thu cao nhất cho Oracle Vietnam trải đều trên các mảng sản phẩm. Danh hiệu Nhà tích hợp hệ thống xuất sắc của Oracle được trao tại lễ Kick-off năm tài chính 2012, dành cho đối tác diễn ra tại khách sạn Inter Continental Hanoi vào tối 14/9. Với tư cách là đối tác Bạch Kim của Oracle, FPT IS đã cam kết phối hợp với Oracle trong việc mở rộng thị trường Exadata, trở thành đối tác số 1 về Exadata tại thị trường Việt Nam.

FPT Telecom và Google vừa thống nhất sẽ tăng 30% hiệu suất khai thác và cơ sở hạ tầng của Google cùng với việc tăng 30-50% băng thông kết nối cho các dịch vụ đặt tại FPT Telecom. Hiện tại, FPT Telecom đã có kết nối với tốc độ 50 Gbps với Google, Limelight, Akamai, Microsoft và một số đối tác khác. Trong kế hoạch mở rộng dịch vụ của mình, Google thống nhất với FPT Telecom sẽ tăng số lượng máy chủ và băng thông kết nối cho các dịch vụ của Google đặt tại FPT Telecom lên 30-50% so với hiện nay

GÓC FPT

10

Cóc tin Một vòng quanh FU

Cóc tin Một vòng quanh FU

11I No.37 October 2011 No.37 October 2011 I

Page 7: Coc doc 37

KHÓA 7 CẠNH TRANH KHỐC LIỆT CHỨC LỚP TRƯỞNG

Chưa năm nào, chức lớp trưởng lại được cạnh tranh khốc liệt như năm nay. Nguyên nhân theo phỏng đoán của thông tấn xã cóc buôn là do tin đồn đến từ những nguồn tin rất đáng tin cậy là lớp trưởng sẽ được ưu ái bố trí ở một mình một phòng khi chuyển lên khu Ký túc xá mới tại Hòa Lạc. Số người ứng cử vị trí này chiếm 1/3, thậm chí có lớp đã lên đến phân nửa sĩ số lớp. Rất nhiều các chiêu kêu gọi, lấy lòng, khuyến mãi đã được tung ra. Một sinh viên đang kinh doanh Iphone thậm chí còn quyết định giảm 20% giá Iphone 5 cho các bạn trong lớp nếu mình được bầu làm lớp trưởng.

NHANH TRí

Trong một buổi tập Vovinam ở Xuân Hòa, do bão ở Hải Phòng (xí nghiệp may đặt tại đây) nên đồng phục của các bạn chưa được chuyển lên kịp. Vì vậy các chú Cóc đành phải sử dụng bộ quân phục cho các giờ học. Tập đến đoạn xoạc chân, cả lớp đang tập thì nghe tiếng “roaacccc…”. Thầy giáo liền hét to: “Có tiếng gì lạ vậy?”. Sau một hồi im lặng, cả lớp nhìn nhau, một sinh viên nam thỏ thẻ: “Thưa thầy, em bị... giòn xương”.

ĐỘI TUYỂN HỘI THAO 13/09 FU Bị PHÊ BÌNH VÌ KHÔNG BẢO VỆ MÔI TRƯờNG

Theo dự định ban đầu của BTC FU, sinh viên tham gia màn đồng diễn của FU trong Hội thao 13/09 sẽ có đồng phục là quần sooc trắng trẻ trung và khỏe khắn. Tuy nhiên, ý tưởng này lại bị chính sinh viên phản đối kịch liệt với lý do “em ngại lắm”, “sợ sexy quá không tự tin biểu diễn các tiết mục nhào lộn”. Vì vậy trang phục của đội FU đêm Hội thao hôm đó là bộ quần dài và áo dài tay màu trắng kín mít, trông rất nghiêm túc.

Tuy nhiên sau khi kết thúc đêm diễn, BTC đã nhận được công văn của một tổ chức bảo vệ môi trường phê bình nghiêm khắc các chú cóc đã thiếu ý thức bảo vệ môi trường trong hoàn cảnh có thể làm được. Này nhé, thêm hàng chục mét vải là sẽ tốn thêm đất đai để trồng bông hay trồng dâu nuôi tằm, xả thêm hóa chất tẩy trắng hay nhuộm vải ra các dòng sông. Đấy

là chưa kể với những hoạt động mạnh như tại hội thao trong bộ quần áo kín mít như vậy chắc chắn các chú cóc sẽ thải ra một nhiệt lượng không nhỏ làm trầm trọng thêm quá trình nóng lên của trái đất nữa.

SINH VIÊN FU TIẾP TụC LÀ TIÊU ĐIỂM TRÊN CÁC TRANG MẠNG

Thời gian qua, cái tên FU tiếp tục được nhắc đến rộng rãi trên mạng khi có một bạn sinh viên tham dự vòng chung kết cuộc thi Vô địch ăn Sushi 2011 tại TP. Hồ Chí Minh.

Cuộc tranh ngôi “Vua măm sushi” của 6 bạn trẻ lọt vào vòng chung kết đã diễn ra hết sức vui nhộn và sôi động. Sự có mặt của anh chàng diễn viên hài Quốc Thuận tại nhà hàng Sushi Express (đường Trần Hưng Đạo) càng khiến bầu không khí trước giờ tranh tài “nóng” hơn bao giờ hết. Được đánh giá không cao tại vòng bán kết, Ngọc Huy, một chú Cóc FUHCM tỏ ra yếu thế so với các đối thủ khác ở vòng chơi cuối cùng với màn khởi đầu chậm rãi. Tuy nhiên, khi về những phút cuối cùng, Huy bất ngờ tăng tốc điên cuồng làm các đối thủ khác vô cùng hoang mang. Chung cuộc, với 23 đĩa sushi được “dọn” trong vòng tròn xoe 15 phút, chàng trai của FUHCM đã giành ngôi vô địch vòng chung kết Vua Sushi Sài thành, hơn vị trí Á quân với 2 đĩa cách biệt.

Với sự kiện đình đám này, FU vốn đã nổi tiếng với bộ môn tiếng Nhật nay lại càng nổi tiếng hơn bởi khả năng thẩm thấu văn hóa ẩm thực Nhật Bản. Dự kiến, đây có thể trở thành một

ĐỔI TÊN ĐÊM NHẠC ĐÊM ĐừNG ĐỡNăm ngoái khi Đêm Đừng Đỡ lần đầu diễn ra, trời bất chợt đổ mưa

rất to, đến gần giờ diễn mưa vẫn không ngớt, nước ngập đến tận đầu gối ngay trước cửa nhà hát Quân đội khiến cho việc di chuyển hết sức khó khăn. Năm nay, sợ cái dớp ngày 25/9, BTC đã quyết định lùi hẳn 1 ngày để tổ chức đêm diễn chào khóa 7 vào ngày 26/9. Thế nhưng trời vẫn tiếp tục đổ mưa sau những ngày khô ráo gây ách tắc tại nhiều tuyến đường tới nhà hát Âu Cơ.

Trong cuộc họp rút kinh nghiệm, Ban tổ chức đã dự tính năm sau trước Đại nhạc hội 1 tuần sẽ thuê thầy pháp sư cao tay về để cầu “ngừa” mưa đảm bảo cho chương trình diễn ra thành công tốt đẹp. Tuy nhiên, giáo sư Xoay sau một hồi nhăn trán suy nghĩ đã chỉ ra ngay nguyên nhân mưa to gió lớn chính là ở cái tên của đêm nhạc đã hàm ý đêm mưa to có dùng ô “đỡ” cũng không được. Vì vậy BTC đã quyết định sẽ đổi tên đêm nhạc thành một cái tên ít gây tai họa hơn, ví dụ như Đêm đừng nắng chẳng hạn.

TIVIVươngĐQ đã trở thành sinh viên K7 may mắn nhất khi trở thành người

sở hữu chiếc TV Toshiba Power của nhà tài trợ FPT Shop trong chương trình bốc thăm trúng thưởng. Ngay sau khi nhận chiếc TV, Vương đã phải di chuyển theo cửa thoát hiểm cho khách VIP để bảo toàn tính mạng và tài sản.

Phải vất vả lắm hai hôm sau phóng viên chúng tôi mới rình mò và “tóm” được Vương để phỏng vấn. Cậu tỏ ra rất sợ hãi không chia sẻ gì chỉ tiết lộ là đang đi kiếm những người có trách nhiệm để đòi chiếc điều khiển TV mà hôm trước do vội quá nên vẫn chưa nhận được.

CHÁY NHÀ RA MặT MARIOSau Đêm đừng đỡ ban tổ chức đã thất lạc khá nhiều đồ, trong đó có: 3

áo kịch câm màu đen, 1 chiếc mũ phớt, một số đồ trang điểm. Cá biệt, diễn viên Lò A Tùng trong vai công chúa đã thất lạc một bộ răng giả mà theo anh cho biết kẻ gian xuất hiện bất chợt, đánh anh bất tỉnh và cướp đi hàm răng vô cùng ấn tượng đã làm nên thương hiệu cho công chúa, trong đó có hai chiếc răng vàng ước tính giá thị trường lên đến 15 triệu đồng.

Tiết lộ này đã làm dấy lên nghi vấn cho rằng thầy giáo Mario vượt qua mọi khó khăn phá đảo cứu công chúa cũng chỉ vì hàm răng này chứ chẳng phải vì tìm kiếm bí quyết Hợp lực nào hết. QuânVH

hoạt động định kỳ của CLB Tiếng Nhật. Hiện CLB đang gấp rút đi kêu gọi tài trợ từ các Mạnh thường quân trong trường. HuyNN

CÁN BỘ TONY QUÂN Bị “TỐ” PHẫU THUẬT THẩM Mĩ MặT

Thời gian qua, dư luận trong giới sinh viên FUHN truyền tay nhau bức ảnh được cho là “gương mặt trước khi đi phẫu thuật thẩm mĩ” của anh QuânNH (hay tên thường gọi là Tony Quân), một cán bộ điển trai của phòng Tuyển sinh.

Trong một thời gian ngắn, bức ảnh bí ẩn về một anh QuânNH có đôi mắt bặm trợn và đầu tóc bổ luống kiểu quyển vở đã được truyền đi nhanh chóng cùng với lời đồn đoán rằng trước khi chính thức đặt chân vào FU, anh cán bộ “có nụ cười mẫu mực và mái tóc mườn mượt” này đã có một ca phẫu thuật thẩm mĩ mang tính cách mạng. Mục đích chính của ca phẫu thuật này, theo các nguồn tin đáng tin cậy cho biết, là do anh QuânNH muốn củng cố vị trí của mình ở phòng Tuyển sinh, bộ phận “mặt tiền của nhà trường” luôn phải tiếp xúc với nhiều người. Vốn đây cũng là phòng chức năng được đồn đại luôn có những đòi hỏi khắt khe đặc biệt về ngoại hình.

Hiện tại anh QuânNH vẫn chưa có lời đính chính tính thật giả của bức ảnh cũng như thực hư của những tin đồn trước báo giới. Dù là thật hay giả thì chắc chắn vụ việc sẽ mở ra cho nhiều người có cái nhìn rõ ràng hơn về sức ép công việc, đặc biệt là vấn đề ngoại hình đối với các cán bộ ở FU lớn đến nhường nào.

Hiện tại, khi những bí mật vẫn chưa được làm sáng tỏ, khá nhiều các bạn sinh viên, chủ yếu là nữ và cả cộng đồng giới tính chưa xác định ở FU đã tỏ ra khá hoang mang, thậm chí một số phần tử shock vì vụ việc. Nhìn chung, đa phần đều tỏ ra bức xúc và muốn có một câu trả lời thỏa đáng sớm được đưa ra từ phía anh QuânNH. Huy Nhỏ Nhắn

Tin thì tin không tin thì... thôi Tin thì tin không tin thì... thôiCóc buôn Cóc buôn

12 13I No.37 October 2011 No.37 October 2011 I

Page 8: Coc doc 37

Cuộc sống hội nhập ngày nay đem đến cho con người nhiều cơ hội, nhiều mục tiêu trong cuộc sống, đi liền đó là vấn đề con đường để thực hiện những mục tiêu mình đề ra theo cách tiêu cực hay tích cực. Vấn đề đó được tóm gọn trong quan điểm sau: “Mục tiêu biện minh cho phương tiện. Nói một cách khác, nếu mục tiêu là đáng giá, thì bất kì phương tiện nào thực hiện để đạt được mục tiêu đó đều chính đáng”.

Với tôi, quan điểm đó không hẳn đã đúng trong mọi trường hợp.

Đầu tiên phải hiểu rằng “mục tiêu” là sự vươn tới khát khao của bản thân, của

cá nhân hay của cả tập thể. Để thực hiện “mục tiêu” của mỗi người có nhiều con đường, có tốt có xấu, phải biết chọn lựa chứ không thể nói rằng “mục tiêu của tôi chính đáng nên tôi dùng phương tiện gì để thực hiện đều đúng cả”. Đó là lời bao biện vụng về của nhiều người. Nhìn vào thực trạng nước ta còn rất nhiều người nghèo, và chắc “mục tiêu” lớn nhất của họ là thoát khỏi cái nghèo ấy. Nhưng không phải tất cả trong số họ đều chọn “phương tiện” để thực hiện “mục tiêu” của mình là ăn cắp, lừa đảo, làm trái pháp luật. Đa phần trong số họ đều đi theo con đường chân chính dù sẽ khó khăn hơn để thoát khỏi cảnh cơ cực. Chính vì quan điểm “bất chấp thủ đoạn” mà cuộc sống chúng ta có

sự cạnh tranh khốc liệt giữa những công ty, những tập đoàn. Bao lần báo chí đưa tin tập đoàn A, B, C mở nhiều công ty ma để xin vốn đầu tư làm thiệt hại hàng chục tỉ đồng của nhà nước. những phương tiện họ thực hiện khiến chúng ta không thể đồng tình.

Đó là những câu chuyện ngoài xã hội, còn trong mỗi chúng ta quan điểm đó đều hiện hữu rõ ràng khi những ham muốn lên cao. Chắc hơn một lần trong các bạn đã nói dối để đạt được mục đích của mình, khi chỉ có thể làm như vậy mới thành công được. Bản thân tôi có kỉ niệm ngày nhỏ, đã từng bao che cho một người bạn khi cậu ấy làm điều sai trái với lí do rằng bạn

BÀI LUẬN ĐẠT ĐIỂM A CỦA THÍ SINH BÙI ĐỨC HIẾU, SBD 00177 TRONG KÌ THI TUYỂN SINH VÀO FU VÀO NGÀY 14/8/2011. NHỮNG LUẬN ĐIỂM CÙNG NHIỀU VÍ DỤ SINH ĐỘNG MÀ HIẾU ĐÃ ĐƯA RA KHIẾN BBT KHÁ BẤT NGỜ

TRƯỚC GÓC NHÌN VÀ CÁCH PHÂN TÍCH CỦA MỘT NGƯỜI TRẺ TUỔI SINH NĂM 1993. HIỆN HIẾU ĐANG LÀ SINH VIÊN KHÓA 7 KHỐI NGÀNH CNTT CỦA FU HN.

bè phải biết bảo vệ nhau, và cũng nhiều lần đã nói dối bố mẹ để đi chơi, cũng vì lúc đấy mục tiêu tôi đặt lên trên hết là “làm sao có thể được đi chơi”.

Nhìn vào gia đình, có tấm gương hiện hữu là mẹ của ta, người đã chăm lo cho ta, “mục tiêu” của người đơn giản là nuôi ta lớn khôn, biết nghe điều thiện, tránh điều ác, cách người thực hiện mục tiêu đó thật chất phác, đó là lao động, dạy cho ta yêu cuộc sống, biết lắng nghe… “Mục tiêu” và “phương tiện” của người như vậy, chẳng cần một lời giải thích nhưng trong đáy tim mình ai cũng hiểu đó là những điều tốt đẹp, cần phải nghe và làm theo.

Một câu chuyện lịch sử mà các thế hệ sau này không ai có thể quên, đó là con đường giải phóng thống nhất đất nước của chủ tịch Hồ Chí Minh. Mục tiêu của Bác và của toàn dân tộc ta đó là giải phóng miền Nam thống nhất đất nước, và phương tiện để làm nên chiến thắng đó là những cuộc Nam tiến, đó là những hi sinh của cả dân tộc. Dù mất mát bao xương máu, nhưng hãy lắng nghe xem những bà mẹ Việt Nam anh hùng có ai nói hối hận vì cho con nhập ngũ, hỏi những đứa con có cha hi sinh trên chiến trường về lòng tự hào khi chúng có người cha như vậy mà không hề oán trách ông đã rời bỏ chúng.

Nếu mục đích là chính đáng, mang lại hạnh phúc cho cộng đồng dân tộc thì được nhân dân ủng hộ. Đó là tiêu chí đánh giá của sự “chính đáng” trong phương tiện thực hiện. Thế hệ chúng ta đang đứng trước vấn đề nóng bỏng đó là mâu thuẫn biển Đông. Mục đích của nước ta là đòi lại sự toàn vẹn lãnh thổ trên biển, nhưng nhiều người hiểu biết nông cạn, nhất mực đòi chiến tranh với Trung Quốc để chứng tỏ mục tiêu chính đáng của chúng ta, nhưng người khôn ngoan sẽ dùng đối

ngoại, trên tinh thần kiên quyết giữ vững chủ quyền dân tộc bởi hẳn biết rằng chiến tranh chỉ gây thêm thiệt hại cho đất nước.

Cùng một mục tiêu nhưng không thể nói phương tiện nào cũng chính đáng. Song nói đi cũng phải nói lại, quan điểm đề bài nêu ra cũng có phần đáng khi ta bị dồn vào thế yếu, dẫn chứng xác đáng nhất là cuộc kháng chiến chống quân Nguyên thần thánh của quân dân triều Trần. Trong cuộc kháng chiến đó, có lúc quân ta bị dồn vào thế yếu, gần như tan rã, khi đó “Tiết chế” Hưng Đạo Đại Vương Trần Quốc Tuấn đã phải dùng mỹ nhân kế cống nạp An Tư công chúa cho Thoát Hoan để giảm sự nguy kịch, đã có lúc phải dùng kế trá hàng để giành thắng lợi, nhưng không ai cho rằng Hưng Đạo Đại Vương dùng kế hèn cả, đó là vì mục tiêu của ông cao đẹp, dùng những mưu kế như vậy để giúp cho trăm vạn dân chúng thoát khỏi ách đô hộ của phương bắc. Vì vậy, nói quan điểm trong đề bài là hoàn toàn sai cũng không hẳn. Ta phải đặt vào từng hoàn cảnh để xét sự thiệt hơn.

Tóm lại, “mục tiêu” và “phương tiện” luôn đi đôi với nhau, quan trọng là cách sử dụng “phương tiện” để đạt “mục tiêu” đó làm sao tối ưu nhất để không ảnh hưởng tới mọi người xung quanh và tránh mang tiếng xấu về mình, như vậy quan điểm trên của chúng ta mới có thể hiểu theo hướng tích cực và được vận dụng theo cách tốt nhất cho mình và xã hội

Bùi Đức Hiếu

ĐỀ THI LUẬN KỲ THI TUYỂN SINH FU NGÀY 14/8/2011“Mục tiêu biện minh cho phương tiện. Nói một cách khác, nếu mục tiêu là

đáng giá, thì bất kỳ phương tiện nào thực hiện để đạt được mục tiêu đó đều là chính đáng”.

Bạn có đồng ý với phát biểu trên không?

Hãy viết một bài luận để phát triển quan điểm của bạn về vấn đề này. Hãy củng cố quan điểm và lập luận của mình bằng các ví dụ từ sách báo, các trải nghiệm cá nhân hoặc các quan sát của bạn trong cuộc sống.

Cóc nghĩ Cóc nghĩMột phút căng não Một phút căng não

14 15I No.37 October 2011 No.37 October 2011 I

Page 9: Coc doc 37

1. NGƯờI VIỆT NAM “XẤU Xí”?Đúng thật là như vậy đấy.

Đi bộ không cần biết vạch biết đèn, cứ nhắm mắt đi và nếu ai va phải mình thì phải đền.

Nhìn thấy hàng hoá nước này nước nọ nếu không chê bai thì cũng mang tư tưởng rằng “Ồ Việt Nam chẳng bao giờ được như vậy”. Khi thấy những người Việt Nam đầu tiên bước chân vào con đường ấy thì ra sức chê bai dè bỉu. Chính bản thân không làm được gì và cũng chẳng có lấy một lời phê bình mang tính chất xây dựng nào cả.

Không bao giờ xếp hàng mà toàn chen vào giữa.

Và còn rất nhiều nhiều trường hợp khác gọi là “xấu xí” cũng không oan một chút nào cả.

2. LẠI NÓI VỀ CHUYỆN BẮC GIANGHung thủ chưa đủ 18 tuổi.

Cách đây ít lâu đọc trên amnesty.org

rằng ở Mỹ có đứa trẻ 13 tuổi phạm tội giết một người phụ nữ mang thai. Các nhà hoạt động nhân quyền ra sức đấu tranh để đứa trẻ này được xét xử tại toà án cho trẻ vị thành niên chứ không phải là toà án hình sự. Dù rằng giết một người phụ nữ đang mang thai có lẽ là tội ác ghê tởm nhất con người ta có thể nghĩ tới.

Còn ở Việt Nam, chắc hẳn nhiều người vẫn nghĩ “Chưa đủ tuổi cũng phải tử hình”. Vậy pháp luật để đi đâu? Giết cả một gia đình đúng là một tội ác khủng khiếp, không biết làm thế nào rửa cho hết tội. Chết cũng không hết. Nhưng luật pháp là luật pháp. Nếu con người ta cứ bỏ qua luật pháp để hành xử theo cái cách mà người ta cho là đúng, thì dù có “đúng” đến mấy đi chăng nữa, không biết xã hội sẽ đi đến đâu. Lúc đấy thì công bằng cho ai, văn minh cho ai???

3. NA UYNhiều người hay nói đùa “Ước gì được

sang Na Uy đi tù!”. Nhưng có bao giờ bạn

tự đặt câu hỏi: Tại sao xã hội của họ không ai nghĩ tới chuyện phạm pháp để đi tù tận hưởng? Tại sao một xã hội có hình phạt tối đa chỉ là 21 năm tù lại có tỉ lệ phạm tội vào hàng thấp nhất thế giới?

Chẳng lẽ họ nghĩ được về một xã hội văn minh, nghĩ được rằng họ có thể đóng góp một cách tích cực cho sự đi lên của xã hội của họ, mà mình lại không nghĩ được sao? Chỉ nghĩ đến làm những việc hèn hạ để được ăn sung mặc sướng? Nghĩ như thế thì cũng làm sao tin được vào giá trị con người, vào sự cải tạo con người?

4. CẤMCấm game online. Hỏi rằng kiểu cha

mẹ nào mong game online bị cấm nhất? Đáp: kiểu cha mẹ vô trách nhiệm nhất. Tại sao: xã hội có rất nhiều sản phẩm giải trí, và trong khi có một số sản phẩm không phù hợp với trẻ em, vẫn có một bộ phận xã hội được sử dụng các sản phẩm này một cách chính đáng. Người cha mẹ có trách nhiệm là người đi theo con mình từng bước, biết

chỉ dạy cho con cái nào nên, cái nào không nên. Chứ không phải là người mong chờ người ta cấm tiệt cái này cái nọ để mình đỡ phải lo lắng gì cho con cái.

5. CUỐI: LÒNG TỰ HÀONgười Việt Nam có rất nhiều điều

đáng tự hào. Trong lịch sử, dân tộc Việt Nam đã đánh bại hai cường quốc lớn nhất thế giới bằng lòng yêu nước của mình. Đáng tự hào lắm chứ! Tại sao tụi trẻ

nghe Kpop chê nhạc Việt làm cho những người biết-suy-nghĩ căm phẫn đến thế? Vì chúng không có lòng tự hào dân tộc, và như thế, tức là cũng không có giá trị gì cho bản thân hay ai khác cả.

Nhưng lòng tự hào không làm cho con người ta hoàn hảo.

Bất cứ khi nào, trong một bài báo nào, hễ cứ có ai nhắc đến điểm xấu của người Việt Nam, so sánh Việt Nam với nước ngoài là có kẻ xông vào mắng chửi “Đồ mất gốc!”. Thật không hiểu vì sao con người ta có thể nghĩ thế! Đánh bại hai cường quốc không thể biến người Việt Nam thành một người hoàn hảo. Thậm chí một bộ phận người Việt Nam còn chưa văn minh nữa kìa!

Tại sao không chịu gác lòng tự hào mù quáng của mình sang một bên, nhận ra rằng mình còn thua kém, còn chưa đẹp để mà thay đổi???

CườngLG

LỜI TÒA SOẠN: Chưa khi nào thấy việc biên tập câu chữ của một bài viết lại trở nên khó khăn như vậy, khi đứng trước chúng tôi là hai trang viết với đặc những trở trăn. Một người trẻ sinh năm 90, nghĩ về những điều vẫn mắt thấy tai nghe hàng ngày trong cuộc sống, trên các phương tiện thông tin đại chúng, nhưng đứng ngoài luồng tất cả những lùm xùm dư luận, chàng sinh viên trẻ này tự rút ra cho mình những gạch đầu dòng rất riêng, mà có lẽ không nhiều bạn trẻ sinh năm 90 nghĩ tới.

Cóc nghĩ Cóc nghĩMột phút căng não Một phút căng não

16 17I No.37 October 2011 No.37 October 2011 I

Page 10: Coc doc 37

CON ĐƯờNG ĐẾN FU ĐẦY CHÔNG GAITôi luôn nghĩ rằng Đại học không

phải là con đường duy nhất để người ta đạt được thành công, chỉ cần có đầu óc và năng động ắt hẳn ta sẽ thành công trong một lĩnh vực nào đó. Nhưng để thực hiện được ước mơ trở thành một lập trình viên giỏi và có địa vị trong xã hội, Đại học đối với tôi vẫn là một lựa chọn quan trọng và có tính quyết định đối với tương lai. Sau những tìm hiểu kĩ lưỡng, tôi đã lựa chọn Đại học FPT. Cũng giống như nhiều sinh viên khác, tôi từng loay hoay với mớ hỗn độn câu hỏi: “Liệu mình chọn lựa có đúng? Liệu Đại học FPT có như những gì mình tìm hiểu, mình có thể làm được gì khi học tại đây?...”

Trước khi biết đến Đại học FPT, mục tiêu của tôi là lớp Tài năng khoa CNTT của

Đại học Bách Khoa HN. Để đạt được điều đó tôi đã nỗ lực rất nhiều trong ba môn tôi có năng khiếu: Toán, Lý, Hóa. Cấp ba tôi thi đỗ vào hệ Tự nhiên của một trường chuyên. Lớp 10 và 11 tôi học tập rất chăm chỉ và luôn đạt kết quả cao. Đến lớp 12, những tiết học lý thuyết suông nhàm chán, dồn dập khiến tôi mệt mỏi và nhận ra rằng tôi không hề đam mê các môn Tự nhiên. Tôi học đơn giản là vì tôi có khả năng học và điều đó đã làm tôi ngộ nhận trong suốt nhiều năm. Cảm giác chán học bắt đầu xuất hiện vào đúng thời điểm quan trọng khiến tôi hoang mang, lo lắng. Đúng lúc ấy, tôi biết đến Đại học FPT qua một trang báo, dòng chữ “đào tạo lập trình viên quốc tế” ngay lập tức thu hút tôi. Tôi bắt đầu tìm hiểu và thấy rất thú vị với cách thức tuyển sinh mới mẻ, chương trình học phù hợp với đam mê, môi trường học tập hiện đại của Đại học FPT. Trong quá trình

tham khảo thông tin, tôi gặp rất nhiều ý kiến trái ngược nhau nhưng vẫn giữ nguyên quyết định thi vào Đại học FPT. Tôi đã chọn lựa Đại học FPT không phải như một lối thoát cho tâm trạng tôi lúc ấy mà xác định đó là con đường tôi sẽ đi. Mục tiêu của tôi thay đổi: đạt được học bổng 100% của trường.

Tôi mặc định học bổng ấy như là ngưỡng bắt buộc phải vượt qua. Và đó là sai lầm của tôi. Tôi muốn đỡ cho bố, mẹ một khoản tiền khá lớn, muốn những lời xì xào xung quanh trước quyết định của tôi biết tôi có thể làm gì và vì một vài lí do riêng khác nữa, do đó học bổng ấy rất có ý nghĩa với tôi. Thời gian ấy, tôi học rất nhàn vì kiến thức của tôi đã đủ để vượt qua mức điểm sàn đại học mà Đại học FPT yêu cầu,và cũng vì tôi xác định dù được học bổng hay không thì tôi vẫn chọn Đại học FPT là điểm

TUẦN LỄ ĐỊNH HƯỚNG ĐÃ KHÔNG HỀ PHÍ THỜI GIAN NHƯ TÔI TƯỞNG, TRÁI LẠI CÒN THAY ĐỔI TÔI MỘT CÁCH TÍCH CỰC, CHO TÔI NHỮNG KIẾN THỨC, TRẢI NGHIỆM THỰC SỰ THÚ VỊ. NÓ THÀNH CÔNG VỚI KHÔNG CHỈ

RIÊNG TÔI – TÔI TIN VẬY – MỘT SỰ THÀNH CÔNG TUYỆT VỜI.

đến. Tôi tập trung vào làm những đề trắc nghiệm của Đại học FPT và còn tìm kiếm thêm ở nhiều nguồn khác. Tôi cũng chăm đọc báo, sách, xem thời sự nhiều hơn để trau dồi kiến thức xã hội và văn phong để chuẩn bị cho bài luận của trường. Có nhiều thời gian hơn các bạn khác, tôi học tiếng Anh và đăng kí một lớp học tiếng Nhật - một ngoại ngữ bắt buộc trong Đại học FPT. Tôi đã chuẩn bị mọi thứ để mong một khởi đầu tốt đẹp nhất có thể. Việc đạt được học bổng cũng nằm trong dự định ấy của tôi, và chính sự cầu toàn ấy đã dạy cho tôi bài học đắt giá.

VẤP NGã VÀ THẤT VỌNGKì thi tháng 4 của Đại học FPT đến,

tôi đi thi và không tự tin lắm với bài luận đã làm. Kết quả tôi được 82/90 điểm trắc nghiệm và 6/15 điểm luận, tổng là 88 điểm và thiếu 3 điểm để được xét tuyển học bổng. Tôi lúc ấy suy sụp rất nhiều. Đối với tôi, không được học bổng cũng chẳng khác gì trượt Đại học. Tôi chán nản và bỏ học trên lớp nhiều hôm, đạp xe lang thang trên những con đường tôi không biết tên, về đến nhà thì nằm dài trên giường nghĩ ngợi. Cùng đợt thi ấy lớp tôi có hai bạn đạt được học bổng 100%. Cảm giác thua kém bạn bè càng làm tôi nản lòng. Nhưng tôi biết, nếu thất bại mà không đứng lên thì sẽ chẳng thể làm được gì, trước mắt tôi vẫn còn nhiều thử thách hơn thế. Cùng với sự an ủi động viên của gia đình và những người bạn thân, tôi đã vượt qua

được quãng thời gian ấy. Tôi vẫn còn một cơ hội nữa vào kì thi tháng 8 và sẽ phải nỗ lực hơn rất nhiều.

Kì thi Đại học toàn quốc tôi vượt qua rất dễ dàng vì không hề có áp lực, tâm lí thi rất thoải mái. Tôi đã không nhận ra rằng chính vì tự đặt áp lực cho mình phải giành được học bổng mà tôi đã tự làm khổ mình rất nhiều. Tôi đỗ Đại học Bách Khoa đúng như nguyện vọng với số điểm không cao lắm (23.5). Cũng là đỗ Đại học đấy nhưng tôi không hề cảm thấy vui. Mục tiêu tôi cần chinh phục vẫn ở phía trước.

Bước ra khỏi phòng thi vào kì thi tháng 8, tôi rất tự tin với bài làm của mình, lòng tràn đầy hy vọng. Nhưng cuộc đời quả thật nhiều chuyện khó lường. Lần này tôi được 13/15 điểm luận nhưng điểm trắc

nghiệm lại là 12/90, tổng điểm 25 thậm chí còn không vượt qua được mức điểm chuẩn. Tôi nghĩ đã có sự nhầm lẫn nên nộp đơn xin phúc tra điểm trắc nghiệm. Thời gian chờ kết quả phúc tra quả thật khiến tôi mệt mỏi. Ngày nào tôi cũng mong ngóng điện thoại từ trường, đầu óc nghĩ miên man, không thể tập trung làm được việc gì. Những cảm giác lần đầu tiên tôi có.

Rồi tôi được thông báo điểm vẫn giữ nguyên. Thất bại lần nữa đã đánh gục tôi, khiến tôi bắt đầu có những suy nghĩ tiêu cực. Sự ích kỉ trong tôi đổ lỗi cho phía nhà trường. Những lời nói không tốt về Đại học FPT bắt đầu ám ảnh tôi: “Trường đấy

chỉ dành cho những con nhà giàu trượt đại học thôi” hay “Nhiều người học trường đấy rồi bỏ lắm, không ra gì đâu!”. Mỗi khi có ai hỏi tôi học trường gì, tôi đều rụt rè trả lời là Đại học FPT. Tôi vẫn thích cách học của trường nhưng không hề có một chút tự hào, thay vào đó là sự tự ti, nỗi ám ảnh của việc sợ bị chê là kém. Lúc ấy với tôi, những người không được học bổng đều kém cỏi. Cái tôi cá nhân cao và những suy nghĩ lệch lạc làm tôi bước chân vào trường với mặc cảm thua kém và tâm trạng chán nản, cái tâm trạng mà tôi không biết mình có thể làm được gì với nó. Tôi vẫn cứ như thế không biết đến bao giờ nếu không có Orientation week – tuần lễ định hướng được Đại học FPT tổ chức cho tất cả các tân sinh viên như tôi.

Hot CócTiêu điểm trong tháng

Hot CócTiêu điểm trong tháng

18 19I No.37 October 2011 No.37 October 2011 I

Page 11: Coc doc 37

THAY ĐỔIKhi biết sẽ có tuần lễ này, tôi đã liên

tưởng đến những bài phát biểu dông dài buồn ngủ đã từng phải nghe rất nhiều. Nhưng những ngày đầu tiên của buổi lễ đã để lại trong tôi rất nhiều bất ngờ và ấn tượng tốt. Chính những bài học thú vị và cuốn hút từ những người đi trước đã dần thay đổi những suy nghĩ của tôi.

Bài học đầu tiên mà tôi nhận được chính là thái độ mà chúng ta thể hiện ngày hôm nay sẽ cho chúng ta biết mức độ thành công gặt hái được ngày mai. Tôi đã từng đọc nhiều câu chuyện nói về thái độ và thành công nhưng chỉ đến khi được trực tiếp nghe, cảm nhận từ những người có kinh nghiệm và kiến thức, tôi mới thấu hiểu và thấy mình cần phải thay đổi. Tôi đã vội vàng đổ lỗi cho phía nhà trường mà không nghĩ rằng dù có thể tôi đã kiểm tra bài rất kĩ nhưng không nhận ra cái sai của mình. Tôi cũng sai lầm trong lối suy nghĩ ai không được học bổng đều kém cỏi. Điều này có thể khiến tôi tự ti và nhìn nhận sai lệch về khả năng của những sinh viên khác. Và việc không được học bổng biết đâu lại là động lực để tôi cố gắng nhiều hơn.

Tuần lễ định hướng đã thể hiện được mục đích của nó – định hướng cho những sinh viên như tôi phải có thái độ tích cực hơn với những khó khăn gặp phải. Lúc này tôi lại càng thấm nhuần câu nói của Ziggy: “Bạn có thể phàn nàn vì hoa hồng có gai, hoặc bạn cũng có thể hoan hỉ vì trên một cành gai lại có hoa hồng”. Đúng vậy, một vấn đề tốt hay xấu đều do cách nhìn nhận của chúng ta.

Những suy nghĩ tích cực đã nhanh chóng thay đổi tôi, giúp tôi vượt qua mặc cảm, tự ti để tham dự lễ khai giảng với tinh thần tốt nhất. Chúng tôi được Chủ tịch HĐQT Trương Gia Bình chia sẻ những kinh nghiệm, suy nghĩ của bản thân về những vấn đề xã hội liên quan mật thiết đến sự nỗ lực của giới trẻ, từ đó giúp chúng tôi nhận thức về tầm quan trọng của việc học, của chuyên ngành mà chúng tôi theo đuổi. Chúng tôi cũng nhận được lời dặn dò đầy ý nghĩa của Tiến sĩ Nguyễn Khắc Thành – Phó hiệu trưởng nhà trường: “Để thành công trước hết phải thấm nhuần hai chữ “T”, đó là Tự do và Trách nhiệm. Bước vào giai đoạn Đại học sinh viên sẽ phải đối mặt

với cuộc sống tự lập cùng một phương pháp học tập độc lập hơn trước, vì thế các sinh viên phải biết cân bằng giữa Tự do và Trách nhiệm, biết quản lí thời gian hiệu quả và tự chịu trách nhiệm trước những việc mình làm”. Những lời lẽ thuyết phục cuốn hút đã giúp chúng tôi tiếp nhận tư tưởng, kinh nghiệm ấy một cách dễ dàng và hiệu quả.

BƯỚC NGOặT TRƯỞNG THÀNHTiếng trống khai giảng tôi đã nghe

suốt 12 năm qua, tiếng trống lần này cũng quen thuộc như thế nhưng rất ý nghĩa bởi nó đánh dấu một bước trưởng thành trong suy nghĩ của tôi, đánh dấu một quãng đời sinh viên thú vị nhưng cũng đầy thử thách phía trước. Tôi cũng cảm nhận được sự kì vọng và quan tâm của bậc cha mẹ đối với chúng tôi qua những lời chia sẻ chân tình của một bậc phụ huynh, điều đó đã cho tôi thêm quyết tâm và nghị lực sống. Buổi lễ khai giảng kết thúc trong không khí vui vẻ của bài hát truyền thống “FPT dòng sông lời thề”.

Ngày hôm ấy đã cho tôi những cảm xúc khó diễn tả bằng lời và cảm giác là một thành viên của một đại gia đình hạnh phúc.

Nếu như những ngày đầu của tuần lễ định hướng tạo cho tôi tâm lí thoải mái, cách nghĩ lạc quan thì những ngày sau đó lại cho tôi niềm tự hào về ngôi trường mà tôi đã chọn. Tôi cảm nhận được sự quan tâm từ phía nhà trường qua tất cả các buổi lễ.

Chúng tôi được giới thiệu về tập đoàn FPT, thăm quan Tienphong Bank, Fsoft, nhờ đó chúng tôi có thể hiểu hơn về môi trường mà chúng tôi có thể sẽ làm việc trong tương lai. Chúng tôi được giới thiệu về Đại học FPT và chương trình đào tạo, qua đó có thể có được cái nhìn tổng quát về môi trường học tập, về những lợi thế của sinh viên FPT có để định hướng con đường phát triển cho riêng mình. Việc giao lưu với những cựu sinh viên tiêu biểu cũng giúp chúng tôi có cơ hội được chia sẻ kinh nghiệm học tập và những phương pháp học hiệu quả. Các kĩ năng học như take notes, đọc nhanh, quản lí thời gian và tìm kiếm thông tin cũng được chú trọng. Không chỉ riêng việc học tập, chúng tôi còn

được giới thiệu về chương trình phát triển cá nhân và chăm sóc sức khỏe học đường. Tất cả những hoạt động ấy đều có chung mục đích giúp mỗi cá nhân phát triển một cách toàn diện. Sự quan tâm này không phải trường đại học nào ở Việt Nam cũng có.

Tuy vậy, điều làm tôi tự hào nhất lại là môi trường làm việc tại Đại học FPT. Tôi THỰC SỰ ấn tượng với cách mà mọi người trong Đại học FPT đối xử với nhau. Từ sinh viên, các anh chị nhân viên đến các thầy cô, tất cả luôn làm việc với nhau với nụ cười thường trực, với sự nhiệt tình tôi chưa từng thấy. Những lần tiếp xúc làm việc với mọi người tôi không hề thấy một chút xa lạ, ngại ngùng. Tôi nhận thấy chỉ có mở lòng ra tôi mới nhận được những điều tốt đẹp nhất tại đây. Còn một điều nữa tạo nên một nét đặc trưng cho văn hóa FPT, đó là lời chào. Lời chào rất được coi trọng tại Đại học FPT. Đêm nhạc chào mừng tân sinh viên như tôi cũng lấy tên là “Lời chào” – một lần nữa nhấn mạnh rằng thái độ làm việc, cách đối xử giữa mọi người với nhau rất quan trọng và đó là yếu tố làm nên thành công của Đại học FPT. Đêm nhạc hội cũng khép lại tuần lễ định hướng và đã để lại trong tôi, trong rất nhiều tân sinh viên khác nữa những ấn tượng tốt đẹp.

Trong thời gian tham gia tuần lễ truyền thống này, tôi đã có cơ hội được tiếp xúc và hiểu rõ hơn những thành viên cùng lớp, những vùng miền quê hương của các bạn, cho tôi cách nhìn nhận mới về cuộc sống, con người. Có thể nói, tuần lễ định hướng đã ảnh hưởng rất nhiều đến con người tôi. Đó là một kỉ niệm mà có lẽ tôi không thể quên.

Giờ đây tôi đã có thể tự hào mà nói rằng tôi là sinh viên Đại học FPT. Tôi tin tưởng vào một tương lai do chính tôi tạo dựng tại đây và rất nhiều tân sinh viên khác cũng vậy. Chỉ vài ngày nữa tôi sẽ lên đường đi Xuân Hòa để tập luyện quân sự một tháng. Tôi sẽ lại có những trải nghiệm mới, những kỉ niệm thú vị và quan trọng hơn cả là rèn luyện được tính kiên trì vượt khó để đương đầu với những sóng gió phía trước.

Tôi, hôm nay, là tân sinh viên khóa 7 của Đại học FPT!

Trần Trọng Tiến Đạt

Trong chúng ta, hẳn không ai không nhớ cái cảm giác lâng lâng của ngày tựu trường mỗi đầu năm học như cảm xúc của nhà văn Thanh Tịnh qua truyện ngắn Tôi đi học: “Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm của buổi tựu trường…”. Dòng hoài niệm đầy chất thơ của tác giả cách đây đã hơn 60 năm nhưng vẫn khiến lòng người nôn nao mỗi khi nhắc đến. Có lẽ tôi là một người ưa hoài niệm nên khi lại được nghe tiếng trống trường tại FU sau 6 năm rời ghế phổ thông, con tim lại bồi hồi rung động. Những kí ức về một thời học sinh ùa về hoà chung cùng dòng cảm xúc của các tân sinh viên FU khoá 7.

Khác với cảm giác ngày khai trường mà tôi từng có thời cấp 1, cấp 2, cấp 3, nghe tiếng trống trường giục giã trong

buổi lễ khai giảng năm học mới, tâm trạng không chỉ là háo hức chờ đợi để được biết ai sẽ là giáo viên chủ nhiệm của lớp mình, người bạn mới nào sẽ ngồi cạnh mình suốt năm học mới, rồi lớp học mới có gì lạ, bàn học mới của mình có dòng lưu niệm nào khắc lên đấy không… mà là sự tự hào, niềm hứng khởi sẵn sàng chào đón những thử thách mới của các bạn tân sinh viên khi quyết định chọn FU là nơi khởi đầu mới.

Sự khởi đầu đó được đánh dấu bằng tuần lễ định hướng cho toàn tân sinh viên khoá 7 nói chung và bản thân tôi nói riêng.

Một tuần 7 ngày, những phong cách sống “đậm chất lãnh đạo” đã truyền cho tất cả mọi người trong khán phòng ngọn lửa mang màu sắc riêng của FU và tập đoàn FPT. Đó chính là “dù khó khăn, bạn vẫn phải luôn nỗ lực tự mình vươn lên, tìm tòi, sáng tạo, không ngừng học hỏi là

cách duy trì nhiệt huyết tuổi trẻ, giúp tuổi trẻ luôn sống và tồn tại trong mọi hoàn cảnh”; đó chính là “sự thân ái, đoàn kết, tôn trọng văn hoá ứng xử trong giới trẻ, giúp đỡ nhau trong cùng FU, cùng tập đoàn FPT”… Không phải trường đại học nào cũng dám khẳng định, đưa ra một tương lai ngay trước mắt các tân sinh viên như khi FU đưa ra những công ty tiềm năng đang đứng hàng Top tại Việt Nam, những môi trường thực tập và làm việc chuyên nghiệp như Fsoft, Tienphong Bank…

Có thể nói, thời gian một tuần còn quá ngắn để các bạn tân sinh viên tìm hiểu kỹ hơn về FU, về tập đoàn FPT, nhưng là một cán bộ theo sát các bạn, tôi tin rằng một tuần định hướng cũng đã khiến các bạn sinh viên đã tự hình thành được những ý thức, mục tiêu, con đường đạt được khi học tập 4 năm tại FU.

Cuối cùng, với câu nói của anh Đinh Tiến Dũng: “Trường học và gia đình là hai thành lũy cuối cùng bảo đảm an toàn cho các em trong một xã hội dù có nhiều tác động trái chiều. Các em hãy tận hưởng hạnh phúc ấy để sau này đến lượt mình, các em sẽ lo cho hạnh phúc của người trẻ hơn các em”, xin được gửi tới các bạn sinh viên FU lời chúc: “Chúc các em sẽ luôn vượt qua những chông gai, khó khăn trong 4 năm tới đây!!!”

NgaVTT

TUẦN LỄ OR (ĐỊNH HƯỚNG) LUÔN GÂY ĐƯỢC SỰ HÀO HỨNG THAM GIA CỦA CÁC TÂN SINH VIÊN, NHƯNG KHÔNG NHIỀU NGƯỜI BIẾT ĐẰNG SAU

NHỮNG HOẠT ĐỘNG DÀY ĐẶC KÉO DÀI SUỐT MỘT TUẦN LỄ, VỚI HÀNG CHỤC CUỘC GẶP GỠ, GIAO LƯU, THAM QUAN, CHIA SẺ KINH NGHIỆM, TƯ VẤN… DIỄN RA SUÔN SẺ, LUÔN LÀ BÓNG DÁNG CỦA NHỮNG ANH CHỊ PHÒNG CÔNG TÁC SINH VIÊN. TẤT BẬT CẢ THÁNG TRỜI CHUẨN BỊ ĐỂ CÓ MỘT TUẦN LỄ TRỌN VẸN, HỌ MANG TRONG MÌNH NHỮNG CẢM XÚC GÌ KHI CHỨNG KIẾN CÁC TÂN SINH VIÊN BƯỚC VÀO NĂM HỌC MỚI?

CÓC ĐỌC XIN GIỚI THIỆU NHỮNG CHIA SẺ CỦA CHỊ NGAVTT, MỘT CÁN BỘ TRẺ CỦA PHÒNG CTSV.

Chị NgaVTT (áo trắng) luôn đồng hành cùng các bạn sinh viên trong tuần lễ OR

Hot CócTiêu điểm trong tháng

Hot CócTiêu điểm trong tháng

20 21I No.37 October 2011 No.37 October 2011 I

Page 12: Coc doc 37

Cóc mờiThông điệp của VIP

Cóc mờiThông điệp của VIP

22 23I No.37 October 2011 No.37 October 2011 I

“You are No 79” - Bà Eileen, giám đốc Agilis đã nói ngay với HàCT như vậy, khi ra đón chúng tôi ở sân bay. Đó là số nhân viên FPT đã từng đến ở nhà bà, mà chúng tôi thường gọi đùa là Boerger Hotel (Boerger là họ của ông Wale, chồng bà). Tôi mang số 7. Nấu ăn, giặt quần áo, đưa đón ra sân bay, kém gì hotel xịn. Mà còn hơn hotel: lái xe đưa đi làm, xem danh lam thắng cảnh, mua sắm, dạy trượt tuyết, khám phá sưu tập, hay chỉ đơn giản là đánh bài, tán phét…

Có lẽ đây là một trong những mối quan hệ kỳ lạ, vượt ra ngoài khuôn khổ kinh doanh thông thường. Ngoài những “đồng tiền từ bên kia đại dương” mà chúng tôi tự hào đã mang được một cách xứng đáng về cho đất nước, là những kỷ niệm sâu sắc về văn hóa và tình người.

Là niềm tin về xóa bỏ hận thù, khi Jeff Olive, kiên quyết sang Việt nam vào thời điểm bùng phát của SARS, để nhờ chúng tôi mang trả lại gia đình cuốn nhật ký chiến tranh của liệt sĩ Lưu Đình Cương. Là những phút cầm lái chiếc Cesna 1 động cơ của Rich bồng bềnh trên đỉnh núi lửa St Helen. Hay lúc âm thầm nhìn những dòng nước mắt của Eileen khi bà kể về con

trong đám cưới: “Con gái tôi đã mơ thành cô dâu từ năm lên 8 tuổi”. Hay lang thang trong Powel Book, một hiệu sách như thư viện khổng lồ, nơi tôi đã mua cuốn “Ho Chi Minh, a Life”…

Nhưng với tôi, vui nhất là được nhìn thấy hàng trăm chàng trai cô gái Việt Nam, khát khao khám phá, khẳng định bản thân, quây quần quanh khách hàng mà họ sẵn lòng gọi là bố, là mẹ. Như một đại gia đình!

Rất nhiều mồ hôi và nước mắt, không hiếm những lúc căng thẳng, nặng nề. Nhưng chúng tôi đã đứng vững, như lời bài hát năm xưa.

“Mười năm rồi, lòng chưa thay, FPT đồng tâm tiến ra nước ngoài”

Nguyễn Thành NamChủ tịch HĐQT FPT Software

NGÀY NAM BỘ KHÁNG CHIẾN, TÌNH CỜ ĐÚNG DỊP KỶ NIỆM 10 NĂM QUAN HỆ GIỮA FSOFT VÀ AGILIS SOLUTIONS, TẠI THÀNH PHỐ PORTLAND, BANG OREGON, MỸ.

Núi lửa St Helen

Boerger HotelLãnh đạo FPT chụp ảnh với cán bộ

nhân viên của Agilis tại Mỹ

…Hôm đó là ngày thứ 4 lênh đênh trên tàu đi Trường Sa. Đang bàn cách làm sao để tổ chức được cho dân ra đảo du lịch. Ai đó mới hỏi vậy tàu này đi một chuyến hết bao nhiêu dầu? Người thì bảo 120 tấn, bên hải quân bảo khoảng 140 tấn, có anh lại “tang” lên 200 tấn. Trung bình 20 triệu/tấn dầu. Xem ra bét nhất tiền dầu đã khoảng 2-3 tỷ rồi. Giá thành có vẻ hơi cao.

Nghĩ bụng, tốt hết là đi hỏi mấy cậu thợ máy. Mấy hôm qua hầm máy rồi, nhưng thấy ầm ầm ngột ngạt nên chẳng vào. Khiếp, cứ phải nói to như quát.

- Anh bảo này, đi hết mấy tấn dầu?- Cái gì? Đi đâu?- Đi về thế này này?- ...

Một hồi cậu thợ có vẻ hiểu ra. À, 2 tổ máy tàu, 1h mỗi tổ chạy

hết 300 lít dầu. Thêm 1 tổ máy phát điện nữa, bằng ½ số đó. Cứ thế mà tính.

Như vậy chỉ hết khoảng 70-80 tấn thôi. Thoải mái, mình mới ngắm xung quanh, bỗng thấy logo FPT đằng sau chiếc áo của cậu thợ máy. “FPT - Cùng đi tới thành công”. Cảm động phết, chẳng khác gì hôm gặp cô bé ở Úc nhận ra mình nhờ logo trên chiếc áo. Hỏi thêm mới biết, cậu ấy được một cậu bạn làm ở FPT cho.

Cởi ngay cái áo “Tiếp nguồn sinh khí” trên người để tặng cậu thợ máy thô kệch nhưng dễ thương đó.

Hôm nay 13/09. Hy vọng là cậu ấy vẫn đang mặc và có thêm một chút sinh khí trong cuộc sống khó khăn

Nguyễn Thành NamChủ tịch HĐQT FPT Software

Người thợ máy với chiếc áo FPT

Page 13: Coc doc 37

Cóc mờiThông điệp của VIP

Cóc mờiThông điệp của VIP

24 25I No.37 October 2011 No.37 October 2011 I

GIÁ TRỊ MỚI CHO GIỚI TRẺPV: Anh đang làm gì để tạo ra giá trị

mới cho giới trẻ?Anh Đinh Tiến Dũng: Tôi rất nhiệt

tình tham gia các công tác bên ngoài, bởi tôi thực sự muốn xây dựng một hình ảnh cho giới trẻ thật tốt. Việc tham gia vào ngành giải trí cũng cho tôi một sự quen biết rộng hơn, một cú tăng tốc tốt.

Tôi lập ra địa chỉ ở Facebook có tên là “Giáo Sư Xoay” cũng một phần vì lý do đó. Tôi hoàn toàn có tiếng nói trong cái cộng đồng facebook của mình, hay trong giới sinh viên.

Tôi nghĩ mình phải cố gắng hơn nữa, phải mở rộng phạm vi hoạt động của mình hơn nữa. Bởi, có thể tôi không phải là một hình tượng của giới trẻ, tôi vẫn có thể vạch ra một con đường để các bạn trẻ cùng đi với tôi.

PV: Anh nghĩ điều gì quan trọng nhất đối với một hình tượng được công nhận?

Anh Đinh Tiến Dũng: Có thể mắc sai lầm, chứ không phải cái gì cũng đúng. Cũng có thể có nhiều thất bại, vấp ngã, chứ không phải toàn thành công. Nhưng có một điều không thể thiếu - đó là phải

có cái tâm sáng, cái tâm muốn phục vụ cho xã hội, cho cộng đồng.

PV: Trên facebook, hình thức anh trao đổi với các bạn trẻ như thế nào?

Anh Đinh Tiến Dũng: Nguyên tắc bất biến của tôi là không thoả hiệp. Thứ hai, những vấn đề quá lớn tôi tránh không trao đổi.

PV: Các bạn trẻ thường quan tâm đến những vấn đề gì?

Anh Đinh Tiến Dũng: Thường có 3 dạng câu hỏi. Thứ nhất là dạng câu đánh

ANH ĐINH TIẾN DŨNG, NGUYÊN TRƯỞNG PHÒNG

CTSV ĐH FPT, PHÓ BAN ĐOÀN THỂ TẬP ĐOÀN FPT, NGƯỜI NỔI TIẾNG VỚI VAI DIỄN GIÁO SƯ XOAY TRÊN TRUYỀN HÌNH ĐÃ CÓ MỘT CUỘC TRÒ CHUYỆN CỞI MỞ VỀ NHIỀU ĐIỀU TRONG CUỘC SỐNG VỚI BÁO VIETNAMNET. CÓC ĐỌC XIN TRÍCH ĐĂNG BÀI PHỎNG VẤN CỦA ANH VỚI NHỮNG CHIA SẺ GÓC NHÌN CỦA ANH VỀ GIỚI TRẺ.

đố. Dạng thứ hai là toàn những câu hỏi ngây thơ, bởi người hỏi ngây thơ thật. Dạng thứ ba là hỏi để cho vui.

Nếu hỏi nghiêm túc, tôi trả lời rất nghiêm túc, rất trách nhiệm. Hỏi cho vui, tôi trả lời vui. Còn hỏi đánh đố, tôi cũng không mất thời gian để trả lời, mà cố xoay lại thành câu hỏi để đánh đố lại người hỏi, hoặc đặt ra một bài toán khác để đánh lạc hướng.

Thế nhưng, chuyện giao lưu của tôi với các bạn trẻ không chỉ dừng ở cái cách phần nào thụ động đó. Tôi vẫn chủ động cung cấp “thức ăn” để “nuôi” số lượng các bạn trẻ truy cập vào trang facebook của tôi. Đó là các bài viết. Tôi luôn đưa thông tin một cách tưởng như rất vô tình thôi. Chẳng hạn, hôm nay vừa ra chụp ảnh tàu hải quân, đứng chơi với một anh lính hải quân, và trao đổi với anh ấy chuyện nọ chuyện kia... Trong lúc đất nước đang có vấn đề này nọ, rõ ràng tình yêu đất nước không được phép mù quáng mà phải rất tỉnh táo.

CON ĐƯỜNG MANG TÊN ĐINH TIẾN DŨNGPV: Ở cái tuổi 30 mà anh đã làm

được nhiều việc, đã khá nổi tiếng. Anh có thể chia sẻ với các độc giả Tuần Việt Nam, nhất là các độc giả trẻ, những trải nghiệm “không photoshop” của mình được không?

Anh Đinh Tiến Dũng: Tôi là người đến sau trong nhiều lĩnh vực, nên, thú thực, nhiều khi cảm thấy rất tự ti. Nhưng có một lần, tôi được nghe câu nói của

Napoleon, và từ đó tôi tự tin lên rất nhiều, và đã giành được không ít thắng lợi.

PV: Câu thần chú gì hay vậy?Anh Đinh Tiến Dũng: Đó là người

chiến thắng không phải người rút gươm ra trước, mà là người tra gươm vào vỏ sau cùng.

PV: Anh nghĩ để thành công như Anh cần có những yếu tố gì?

Anh Đinh Tiến Dũng: Phải tự đặt mình vào sức ép. Chẳng hạn, chúng tôi phải vận động sinh viên vào Đảng, vậy trước hết mình phải vào trước làm gương đã. Không có người ta lại bảo xui trẻ con thế nọ thế kia. Tôi vào Đảng từ cuối năm thứ ba. Hay để phát động sinh viên học tốt, toàn bộ BCH Hội Sinh viên phải có học bổng. Nói chung, tôi nghĩ, để mọi phong trào, mọi cuộc vận động thành công, những người khởi xướng phải làm gương trước.

PV: Nhiều người cho rằng bây giờ hướng sinh viên vào các hoạt động lành mạnh rất khó, bởi tác động tiêu cực từ xã hội vào trường học quá mạnh. Anh có nghĩ vậy không?

Anh Đinh Tiến Dũng: Cũng không hẳn là khó, nếu người lãnh đạo biết cách. Chẳng hạn, trường (Đại học Nông nghiệp - PV) tôi rộng lắm. Cứ đến Tết là lắm chuyện. Mỗi nhóm một góc nhậu nhẹt, đánh nhau, đốt pháo... Nhà trường thì lo sốt vó.

Tôi nghĩ đơn giản thôi: Sinh viên ai mà không quậy. Tôi cũng rất quậy mà. Tôi tổ

chức một chương trình đón giao thừa lần đầu tiên cho sinh viên toàn trường, kéo dài tới tận 1 giờ sáng. Đầy đủ trò, từ hát hò, nhảy múa, đến giao lưu... Đèn sáng trưng, đội xung kích đứng khắp nơi, có muốn quậy phá cũng không làm gì được.

PV: Tức là thay vì đi theo dõi cấm đoán, ngăn chặn, ta phải tổ chức cho họ một hoạt động với cùng mục đích, nhưng dưới hình thức khác, lành mạnh hơn, bổ ích hơn, cho họ?

Anh Đinh Tiến Dũng: Đúng vậy. Làm sao mà đi theo ngăn chặn, cấm đoán được mãi. Sức trẻ hừng hực mà, dập chỗ này, họ quậy chỗ khác. Điều quan trọng là làm sao phải có chỗ để năng lượng đang tích tụ trong người họ có chỗ được xả ra một cách lành mạnh nhất.

XEM TIẾP TRANG 32

Page 14: Coc doc 37

BẢN PHÁC HỌA CHÂN DUNGNhận diện cô Hà Thành cực dễ. Chỉ

cần đi lang thang trong FU và nhìn thấy một bóng dáng nào đó có đủ các tiêu chí ban đầu: Tóc dài (nhuộm nâu hạt dẻ nhé), Chân dài (Một trong những đôi chân miên man nhất FU), Tay dài (Có ai chân cực dài mà tay không dài không?), Khả năng nói dài hơi (Năng lực cần thiết của mọi giảng viên), nhưng Nội dung thông tin CÁ NHÂN mỗi lần cung cấp lại CỰC NGẮN, thì đó chính là cô Hà Thành.

Gần 3 tiếng ngồi trò chuyện, cô có thể phân tích tường tận về tâm lý tội phạm như Lê Văn Luyện, Trần Đức Nghĩa, nói về tâm lý và cách nuôi dạy trẻ con, hoặc phân tích mổ xẻ tâm lí hành vi con người v.v…. Đủ mọi loại thông tin về thế giới con người xung quanh được cô cung cấp, trừ thông tin về chính cô. Có lẽ đây cũng chính là

bản lĩnh to lớn của một chuyên gia tâm lí: Khiến kẻ khai thác thông tin phải ngồi nghe mình nói say sưa, uống hết vài cốc nước vì khô họng và ra về với một tập giấy trắng. Đã có lúc nghĩ rằng, hai trang giấy kín đặc chữ về cô Hà Thành mà bạn đang đọc đây, có thể chỉ là bức ảnh xinh đẹp của cô được cô phóng to với dòng chú thích ảnh bên dưới: “Cô Hà Thành – Nhân vật không bút nào tả xiết. Bạn hãy tự cảm nhận.”

Thật may, một ngày bất chợt nhìn thấy cô đi lại tung tăng trong trường với chiếc áo “ngựa vằn” xinh đẹp. Chẳng còn hình ảnh gì đẹp hơn, chính xác hơn, và thú vị hơn thế nếu muốn nói đến cô Hà Thành!

CÔ NGỰA VằN XINH ĐẹPĐẹp. Loài vật quyến rũ và bí ẩn nhất

trên sa mạc, không gì khác ngoài Ngựa

Vằn. Khó thấy một đồng chí Ngựa Vằn nào to béo ục ịch hay rơi vào dạng thức mất cân đối. 3 năm ở FU khó ai thấy hình ảnh cô Hà Thành mất “form”, dù cô chẳng ra sức giữ gìn gì hết và đã có gia tài gồm hẳn một chồng và hai con.

Quyến rũ. Nếu bạn đang đứng trên sa mạc và chạy trước mặt bạn là hàng đàn linh dương, bò rừng, ngựa vằn … - những công dân cư trú trên bãi cát khổng lồ này, bạn sẽ bị quyến rũ bởi đội hình nào nhất? Hẳn đó phải là ngựa vằn. Chẳng ai lí giải được cặn kẽ nguyên do của sức hút đến từ loài vật này. Còn cô Hà Thành, nghe nói rằng bản thân cô là một cục nam châm có sức hút vô thức cực lớn với bất kì đối tượng nào cả nam lẫn nữ. Nhưng đó chỉ là tin đồn! Sức quyến rũ của cô Hà Thành là thứ kì lạ nhưng hoàn toàn có thể giải thích. Chỉ cần thử một lần ngồi nghe cô nói chuyện

CHẲNG BIẾT CÔ CÓ ÂM THẦM GIẬN KHÔNG KHI ĐƯỢC “ĐỘNG VẬT HÓA” THÀNH LOÀI VẬT ĐẸP ĐẼ CỦA SA MẠC, VÀ CÒN ĐƯỢC “GIẬT TÍT” LÀ CÓ VẤN ĐỀ VỚI MÀU SẮC. VIỆC ĐOÁN ĐƯỢC CÔ CÓ GIẬN HAY KHÔNG, VÀ

NẾU GIẬN THÌ SẼ NHƯ THẾ NÀO CŨNG LÀ MỘT CÂU HỎI THÚ VỊ VÀ LÀ THÁCH THỨC CỰC LỚN VỚI BẤT KÌ AI ĐỊNH TÌM CÂU TRẢ LỜI. VÌ CÔ LÀ CÔ HÀ THÀNH – TRƯỞNG NHÓM SOFT SKILL, CHUYÊN GIA TÂM LÝ, MỘT TRONG NHỮNG NHÂN VẬT CÓ ĐÔI CHÂN DÀI NHẤT “SHOWBIZ” FU VÀ HÌNH NHƯ CHƯA TỪNG CÓ THÀNH TÍCH NỔI GIẬN Ở BẤT KÌ ĐÂU TRONG PHẠM VI FU.

Cô Ngựa Vằn

bằng chất giọng du dương đặc biệt, nói với cô một câu gì đó và nhìn cô cười bằng tất cả số răng của mình, hay trầm trọng hơn là ngồi giãi bày “rắc rối cuộc đời” và nghe cô giở chuyên môn tâm lí của mình ra để khiến bạn thấy cơn bi kịch của bản thân biến thành mẩu hài kịch dễ chịu, bạn sẽ sớm đi đến quyết định rằng sẽ cố gắng để nhìn thấy cô Hà Thành dài dài. Có ai từ chối một người mang lại cảm giác dễ chịu đến thế. Điểm này, có lẽ Ngựa Vằn còn thua cô.

Màu gì. Một trong những băn khoăn tốn nơ ron thần kinh nhất mà loài ngựa vằn gây ra cho con người, đó là câu hỏi tưởng đơn giản, nhưng hóa ra là một cuộc vắt não thật sự: “Ngựa vằn là da đen vằn trắng, hay da trắng vằn đen?”. Một trong những dấu chấm hỏi tưởng nhỏ nhưng có sức mạnh gây ra cơn bối rối toàn FU về cô Hà Thành, đó là cơ chế tức giận của cô ra sao?! Trong phạm vi thực hiện bài viết, lịch sử 3 năm ở FU của cô Hà Thành đã được lật giở và đọc bằng kính lúp, nhưng tuyệt nhiên không nhìn thấy dấu vết của cơn nổi giận nào, cũng không tìm được bất kì nhân chứng nào về sự to tiếng. Cuộc động não nhỏ đã được phát động có chọn lọc ở FU, câu hỏi là “Làm thế nào để cô Hà Thành phát điên?” Câu trả lời là tất cả mọi người đều bó tay! Lúc nào cô cũng cất giọng thỏ thẻ nhẹ nhàng của mình, hoặc cười, hoặc bình tĩnh: “Tôi đang giận rồi đấy”. Chỉ vậy thôi. Đến giờ vẫn chẳng ai rõ cơn giận của cô Hà Thành màu gì?

ƯU ĐIỂM Mù MÀUCó một câu nói đại ý rằng: Kẻ bi quan

nhìn thấy đèn đỏ ở khắp mọi nơi, người lạc quan chỉ nhìn thấy đèn xanh, còn kẻ khôn ngoan thì bị mù màu. Xét theo câu nói này, cô Hà Thành đích thị là một kẻ mù màu khôn ngoan.

Khi gặp khó khăn, bị đẩy vào những tình huống ngặt nghèo nào đó, mặc định trong đầu chúng ta rằng “Đèn đỏ đang bật. Đời tôi lại thảm rồi!” Khi cuộc sống đột nhiên quá suôn sẻ, thành công và may mắn liên tiếp xông tới ôm hôn thắm thiết, dường như đèn xanh đang thúc giục chúng ta kéo ga và tăng tốc. Còn khi đứng trước cột đèn đường cuộc đời, cô Hà Thành thậm chí không một lần ngước lên. Cô đi hay cô nghỉ, cô dừng hẳn hay cô tăng tốc phụ thuộc vào chính cô. Hoặc là vì Ngựa Vằn chưa được phổ cập văn minh

đèn giao thông, hoặc đơn giản vì một chuyên gia tâm lí đủ sáng suốt để không trói mình vào những định kiến về màu. Bởi thực tế đơn giản nhất mà một chuyên gia tâm lí, hoặc một chú ngựa vằn của sa mạc hoang dã xa xôi có thể nói cho bạn, đó là những màu sắc bạn đưa ra cho chính mình không làm được gì nhiều hơn là giúp bạn giới hạn và làm khổ chính mình.

Nhân danh một tạo vật đẹp đẽ của sa mạc, Ngựa vằn sẽ nói với bạn rằng từ lúc sinh ra đến khi tạm biệt cuộc đời, trong đầu chúng chỉ có đúng 2 sắc đáng quan tâm nhất, là sắc đen và trắng – sắc lông của chính mình. Và điều đó là động lực đưa chúng tiếp tục sải vó. Những cơn lạc quan hay bi quan, những sắc đỏ hay xanh mà hình như cuộc sống đem lại không mang nhiều ý nghĩa với Ngựa vằn, và không đủ sức ra lệnh cho Ngựa Vằn nên ủ rũ hay hăng hái, nên chạy thật nhanh trốn kẻ thù hay cứ đứng đó đầu hàng chờ bị ăn thịt. Những quy định màu sắc đó thì có ý nghĩa gì, khi bản thân Ngựa Vằn đã là một tuyên ngôn màu sắc. Mỗi người mải đánh giá đèn xanh đèn đỏ có ích gì, khi quên mất rằng bản thân mình mới là màu sắc cần quan tâm. Vậy thì, cứ “mù màu” đi và chỉ quan tâm đến màu của chính bản thân mình thôi. Có được không? – Cô Ngựa Vằn hỏi.

“BÌNH THƯờNG THÔI!”Một trong những điều đáng thích

nhất ở cô Hà Thành, là ba chữ “Bình thường thôi!”. Cô Hà Thành là chuyên gia tâm lý, và nghe nói rằng các chuyên gia tâm lí là những người được rèn luyện để kiểm soát cảm xúc, dẫn đến kiểm soát cuộc sống rất tốt. Có lẽ vì vậy mà cô có khả năng nói “Bình thường thôi” khi những người khác đã sẵn sàng mất bình tĩnh và trượt ra ngoài trạng thái bình thường của chính mình. Có lẽ, đây cũng chính là bí quyết khiến không một chiếc kính lúp nào soi ra cơn tức giận của cô.

Lí thuyết của cô Hà Thành cũng đơn giản thôi: Khi những chuyện biết là nhất-định-sẽ-xảy-ra xảy ra, đó là chuyện bình thường. Và khi chúng ta quá mẫn cảm với những sự cố nhỏ, nghĩa là chúng ta làm giảm độ quan trọng của những sự cố thật sự lớn. Như việc bị một con muỗi đốt được giật status là “Vết sưng tấy kinh hoàng”, thì giả sử khi bị chó cắn, status “Vết cắn kinh hoàng” sẽ được tiếp nhận dửng dưng như

khi bị muỗi đốt. Nhiều người mất quyền kiểm soát với cuộc sống của mình chỉ vì quá chăm đẩy các sự cố trong cuộc sống bản thân lên tầm “bi kịch”.

Vậy nên, nếu cần nhìn cô Hà Thành để rút ra một điều gì đó thật sự quan trọng, đó có thể là “Hãy tiếp nhận mọi việc như bản chất của nó, vì đó là ‘chuyện bình thường’ mà!’ ”.

Bởi trên thực tế, mọi điều trong cuộc sống đều xảy ra vì một lí do nào đó và đều vì một mục đích nào đó. Nếu đã đủ bản lĩnh để “mù màu” trước những tác động bi quan quá đà hay lạc quan quá mức mà các sự kiện trong cuộc sống đem lại, thì ta sẽ luôn nhận ra rằng một khi sự việc đã xảy ra, ta chỉ có thể hoặc là ngồi cười, hoặc là khóc. Việc đã xảy ra. Và chọn phản ứng nói “Bình thường thôi!” để khiến mọi việc dần trở thành bình thường thật, hay tự đẩy tình huống đã-rồi đi lên tầng bi kịch mới, đều là quyền lựa chọn của mỗi người.

Vậy thì khi có thể cười, tại sao ta lại chọn khóc?

Khi có thể nói “Bình thường thôi!”, sao cứ phải thốt ra những từ phức tạp khiến cuộc đời mình thành tác phẩm truyền đạt nội dung bi kịch?

Dĩ nhiên, cô Hà Thành là Ngựa Vằn có bản lĩnh khiến mình bị “mù màu”, nên việc nói “Bình thường thôi!”, việc chọn cười thay vì khóc với cô có lẽ là đơn giản. Bạn không phải cô Hà Thành, việc này chắc khó! Nhưng nếu không bao giờ thử bắt đầu nói ba chữ “Bình thường thôi!”, bạn sẽ chẳng bao giờ đặt chân sang được ngã rẽ phi thường mang tên “Bình thường”, và chẳng bao giờ thật sự biết được cảm giác làm một tạo vật đẹp đẽ của sa mạc – luôn tự chủ, khôn ngoan, và thật sự cân bằng là như thế nào. Thật ra, cảm giác đó cũng “Bình thường thôi!”, nhưng rất đáng để thử một lần xem sao

Thu Nga

Cóc cụChân dung các Cóc cụ FPT

Cóc cụChân dung các Cóc cụ FPT

26 27I No.37 October 2011 No.37 October 2011 I

Page 15: Coc doc 37

MỘT CÁ NHÂN XUẤT SẮC

QuyênNH, cái tên không còn xa lạ với các anh chị phòng CTSV hay PDP. Với sinh viên FU, cậu được nhớ đến nhiều hơn trong vai trò nguyên chủ nhiệm của No Shy club. Chàng trai miền Trung này gây ấn tượng với nhiều người khi tiếp xúc. Nụ cười luôn trên môi, giọng nói trầm ấm, luôn cởi mở thân thiện với mọi người và trên hết là sự hăng hái, nhiệt tình có thể cảm nhận được khi chuyện trò.

Nhiều người sẽ thầm nể nang khi biết được những chiến tích, những thành quả trong suốt thời gian qua của cậu. Với danh sách dày đặc các hoạt động tham gia như Sao Chổi, tổ chức Đạp xe vì môi trường, Ủy viên BCH đoàn trường FU, hai lần nhận

danh hiệu cá nhân hoạt động xuất sắc, không lạ gì khi Quyên được mọi người tin tưởng và khen ngợi.

Được tiếp xúc trong CLB No shy và một vài hoạt động của FU, bản lĩnh của cậu là thứ tôi ấn tượng nhất. Dám nghĩ dám làm, không bao giờ khiến người khác phải lo lắng khi tin tưởng vào bản thân, đó là điều mà mọi người có thể nhận thấy được khi tiếp xúc. Bản lĩnh đó được thừa nhận ở những nơi mà cậu tham gia: Ở Fsoft, Quyên từng là Cán bộ tổng hội; ở FU, cậu là leader của nhiều phong trào lớn nhỏ.

MỘT SINH VIÊN GIỎI

Thành tích hoạt động xuất sắc, còn học tập, Trùm Sò sở hữu kết quả học tập

mà nhiều FUer phải mong ước. Vào FU với suất học bổng toàn phần, cậu nhanh chóng chứng minh khả năng của bản thân trong học tập. Với nhiều danh hiệu cá nhân học tập xuất sắc, cậu được tham gia chương trình trao đổi sinh viên với Đại

DU HỌC NHẬT BẢN, NGUYÊN CHỦ NHIỆM NO SHY CLUB, TÂN CHỦ NHIỆM CLB IGO, LIÊN TỤC

LÀ CÁI TÊN ĐƯỢC CHÚ Ý TRONG CÁC HOẠT ĐỘNG CỦA NHÀ TRƯỜNG. CHỪNG ẤY THÔNG TIN LIỆU ĐÃ ĐỦ CHO BẠN BIẾT ĐẾN NHÂN VẬT NÀY CHƯA?

Lý LỊCH TRíCH NGANG:Họ và tên: NGUYỄN HỮU QUYÊNMSSV: 00741, lớp: SE0423Email: [email protected]ê quán: Đà Nẵng

học Shinshu của Nhật. Điểm tổng kết học kì vừa rồi là 9.0, đủ để cho bạn kính phục chứ? Chuyên cần trong học tập, hết mình trong các hoạt động ngoại khóa, QuyênNH thật sự đáng nể.

MỘT CHÀNG TRAI ĐẦY “LửA”

Sinh ra và lớn lên ở Đà Nẵng, thành phố miền Trung xinh đẹp, cậu có sẵn trong mình “ngọn lửa” nhiệt huyết dường như không bao giờ tắt. Ở các hoạt động cậu tham gia, cậu biết cách truyền nhiệt huyết đó của mình cho mọi người. Đó là điều đặc biệt của chàng trai này.

Với Quyên, đã làm là phải làm hết mình. Cậu không chờ đợi công việc mà luôn là người tiên phong trong các hoạt động. Với danh sách dài dằng dặc của những hoạt động cậu đã tổ chức, thật khó biết được đâu là giới hạn của anh chàng này. Thiết kế các hoạt động ngoại khóa, tham gia tổ chức các event, dẫn đường cho CLB No shy và mới đây là iGO club do cậu mới thành lập, “ngọn lửa” của Quyên cứ cháy và cháy một cách mạnh mẽ

như vậy đấy. Tiếp xúc với cậu, nhìn những gì mà cậu làm, chúng ta mới cảm nhận được con người, được tinh thần nơi cậu. Ở con người đó, dường như không có điểm dừng cho sự sáng tạo, cho sự nhiệt tình.

Là sinh viên khóa 4, QuyênNH đang là một trong những gương mặt đi đầu trong các phong trào của FU. iGO club vừa mới

ra đời sẽ bắt đầu những bước chân đầu tiên của CLB trong quá trình hoạt động. Với trái tim đầy nhiệt huyết, liệu Trùm sò của chúng ta sẽ bổ sung thêm vào bảng vàng những thành tích gì nữa? Chúng ta cùng chờ xem nhé!

Comet

Những tấm gương về CócCóc gương Cóc gương

Những tấm gương về Cóc

28 29I No.37 October 2011 No.37 October 2011 I

Page 16: Coc doc 37

NGÀY THỨ NHẤTCó mặt ở lối vào văn phòng lúc 8h30,

xong phần chào hỏi đến phần ngồi nghe hướng dẫn công việc đầu tiên: Nhập liệu. Cóc 13 và Cóc 96 đọc báo cáo thường niên và thường kỳ của cá doanh nghiệp rồi lọc lấy thông tin theo các đề mục của template, sau đó save lại theo tên doanh nghiệp và upload lên server.

Điểm chung là cả Cóc 13 & Cóc 96 đều thấy cái đống tài liệu cần phải đọc nhiều, đọc xong lọc, lọc xong nhập, nhập xong tải lên, tải lên xong kiểm tra, kiểm tra xong kiểm tra lại. Ngày đầu chưa xong nổi phần nhập vì dữ liệu quá nhiều.

Vấn đề phát sinh từ hôm đầu tiên là tất cả tài liệu đều bằng tiếng Việt 100%, với cái sự học ở FU toàn sách tiếng Anh và giáo viên cũng giữ nguyên thuật ngữ

tiếng Anh khi dạy, không dịch ra tiếng Việt nên lúc sang đọc tài liệu này hơi bị ngợp.

Lời khuyên: Dù ở trường học bằng tiếng Anh, thích đến mấy thì thích nhưng cũng nên chủ động học một số thuật ngữ

cơ bản bằng tiếng Việt, hoặc chủ động tìm các thứ bằng tiếng Việt để đọc qua cho biết. Nhiều khả năng các bạn đi thực tập sẽ không làm ở các công ty sử dụng tiếng Anh, thế nên chuẩn bị trước là không thừa.

NGÀY THỨ HAI8h35 bật máy lên tiếp tục nhập liệu

từ đống còn lại của ngày thứ nhất. Quá nhiều.

Tin vui là biết thêm hai bạn cũng đang thực tập, cũng đang nhập liệu cùng. Một bạn nam Ngoại thương, một bạn nữ Học

viện Tài chính. Đỡ quá, có người gánh bớt cho. Tin không vui lắm là cuối tháng 9 này hai bạn đấy nghỉ.

Cóc 13 vẫn miệt mài nghiên cứu các phương pháp để có thể nhập liệu chính

CÓC SE THÌ ĐÃ QUÁ QUEN THUỘC VỚI CÁC THÔNG TIN VỀ OJT ĐƯỢC CHIA SẺ TỪ KHÓA TRƯỚC, CÒN FSB THÌ KHÓA 5 CHÍNH LÀ LỨA ĐẦU TIÊN ĐƯỢC ĐI OJT. NHIỀU CHUYỆN THÚ VỊ ĐƯỢC MỘT CÓC FSB GHI LẠI

TỪ NHỮNG NGÀY ĐẦU.

NHÖÕNG NGAØY ÑAÀU OJT CUÛA COÙC FSB

xác nhất, đỡ phải bấm chuột nhiều nhất và tiết kiệm thời gian nhất. Trong ngày thứ hai, Cóc 13 nhập được thêm 100 công ty. Ngó sang bạn bên cạnh, chỉ làm mỗi buổi chiều mà được tận 70. Sợ thật!

NGÀY THỨ BALại tiếp tục nhập nốt đống còn lại của

ngày thứ hai. Được cái sau hai ngày ngớ ngẩn thì cũng đến một ngày khôn, nhập nhanh hơn hẳn, đọc nghị quyết nhanh hơn hẳn, bắt đúng chỗ có chữ cần thiết xong là Alt F4 luôn.

Cuối ngày, cả Cóc 13 và Cóc 96 đều nhập gần xong hết, rất phởn, nghĩ thầm trong bụng sáng mai làm nốt là xong, được nhận việc mới.

Lời khuyên: Nên học các phím tắt của máy tính, tiết kiệm rất nhiều thời gian trong rất nhiều việc.

NGÀY THỨ TƯHôm trước hy vọng sáng nay nhập

xong hết được, cuối cùng cũng nhập xong hết thật. Cóc 13 ngồi chơi một lúc lâu, Cóc 96 được giao cho dịch một báo cáo ngắn từ tiếng Việt sang tiếng Anh để up lên web. Đến chiều thì Cóc 96 dịch xong, quá nhanh, chị quản lý khen tốt. Đầu giờ chiều, chị lại giao tiếp việc: phụ bạn FTU nhập tiếp báo cáo mới công bố và check các tài liệu bạn HV Tài chính đã làm vì bạn đấy làm chưa cẩn thận lắm. Được cái nhập quen rồi nên cũng nhanh, check cũng nhanh, mỗi vài chục công ty thì cứ thu nhỏ cửa sổ trình duyệt, chia đôi màn hình ra liếc qua liếc lại một lúc là hết.

Chiều xong sớm, chị quản lý thấy nhanh quá ra hỏi bọn em check kiểu gì, Cóc 13 trình bày một lúc, đúng kiểu chị ấy hay check nên gật gù rồi bảo chờ tí giao

việc sau. Lại há hốc mồm ra ngồi đọc báo các kiểu. Gần cuối buổi thì chị giao cho cái báo cáo cuối kỳ năm trước, bảo chia nhau ra dịch. Tuy nó “chỉ” có tầm 26 trang MS Word, đã bao gồm hình vẽ bảng biểu các kiểu nhưng vẫn thấy nó dài tung chảo.

NGÀY THỨ NĂMSáng đến sớm, ngồi đọc báo một tí rồi

bắt đầu cắm mặt vào dịch. Được cái đọc

báo cáo do mấy anh chị chuyên viên phân tích cũng hay, phân tích khá toàn diện và sâu, hơn hẳn mấy thứ mình viết ở trường như assignment rồi thì test tiếc các kiểu. Đúng là đi làm thì người ta yêu cầu cao hơn nhiều, học ở trường chưa ăn thua gì. Vấn đề phát sinh tiếp từ việc dịch này là câu cú trong bản gốc khá phức tạp, có thể do ngôn ngữ chuyên ngành nên câu dài và có thể khuyết phần này phần nọ. Muốn dịch sát nghĩa

thì nhiều khi phải viết lại câu.Lời khuyên: Trường hợp phải dịch

các tài liệu từ tiếng Việt sang tiếng Anh hoặc ngược lại, không nên phụ thuộc nhiều vào từ điển. Điển hình là Google Translate, thỉnh thoảng dịch đúng nhưng hầu hết là như… đấm vào mồm

Cóc 13 (tường thuật)

LịCH TRÌNH NHỮNG ĐẦU TIÊN TẠI CHỖ THỰC TẬP CỦA CÓC13 VÀ CÓC 96:- Sáng 8h30 bắt đầu giờ làm việc, nhưng rất ít người đến vào giờ này.- Trưa 12h bắt đầu giờ nghỉ, nhưng rất nhiều người đi ăn trước giờ này.- Chiều 5h30 hết giờ làm, nhưng hầu như không ai về trước giờ này.- Cả Cóc 13 và Cóc 96 đều xác định trong thời gian đầu thực tập sẽ chưa có

công việc gì ngon lành và quan trọng, sẽ chấp nhận làm việc nhỏ và mất nhiều thời gian nhưng vì mình là sinh viên thực tập, không đòi hỏi gì nhanh và nhiều được. Cứ học từ từ mà chắc là được.

Không chỉ để passCóc học

Không chỉ để passCóc học

30 31I No.37 October 2011 No.37 October 2011 I

Page 17: Coc doc 37

Cóc mờiThông điệp của VIP

32 I No.37 October 2011

TIẾP THEO BÀI: “TRÒ CHUYỆN VỀ GIỚI TRẺ VỚI GIÁO SƯ XOAY” TRANG 25

Hơn nữa, cũng vì tổ chức lại hoạt động cho sinh viên mà an ninh trường tôi yên hẳn. Chứ, trước đó, trai làng thường vào chiếm sân bóng, chòng ghẹo các nữ sinh viên, mà nam sinh viên chẳng dám làm gì. Khi có đội xung kích do chúng tôi lập ra làm nòng cốt, sinh viên tự tin hẳn lên. Sau một số va chạm, trai làng thấy chúng tôi đoàn kết và thể hiện rõ bản lĩnh đã không dám vào quậy phá, làm càn nữa.

PV: Ngoài hoạt động tình nguyện, nghe nói anh còn tham gia viết kịch cho hội diễn từ hồi sinh viên?

Anh Đinh Tiến Dũng: Đúng thế. Năm 2001 là năm thành công rực rỡ của tôi. Một vở kịch của tôi giành giải vàng của ba hội diễn. Hoành tráng lắm.

PV: Cảm giác lúc đó ra sao?Anh Đinh Tiến Dũng: Lâng lâng

trong cảm giác mình là ngôi sao, mà ngôi sao sáng chói nữa chứ. Anh tính mới sinh viên năm thứ hai mà được ngần ấy thành công, có mà thoát đằng trời cái bệnh ngôi sao.

PV: Tôi cũng nghe nhiều đến bệnh này, nhưng triệu chứng của nó thế nào, anh nhỉ?

Anh Đinh Tiến Dũng: Thì trước khi đi đâu cũng lo lo lắng lắng, cũng ngắm ngắm vuốt vuốt. Mình là người của công chúng mà. Thứ hai là không nhận làm những việc nhỏ nữa, bởi mình đã quá to rồi. Chẳng hạn, mời đi dự đại hội Đoàn của lớp, quên đi nhé.

PV: Thế căn bệnh này kéo dài có lâu không? Vì sao lại chữa trị được?

Anh Đinh Tiến Dũng: Cũng mất đến 2-3 tháng ấy, chứ chẳng ít. Rồi tôi cũng lờ mờ nhận ra là mình đang tự bó hẹp mình lại. Không đi, không tiếp xúc, là không biết nhiều điều mới.

Nhưng nguyên nhân trực tiếp làm cho tôi tỉnh ngộ thực sự là một trận mắng té tát của một thầy giáo, và cũng là đàn anh của tôi. Phải nói là chửi thì đúng hơn. Và tôi nhận thấy mình sai quá, ngu quá. Sau này ra tiếp xúc với sinh viên, hay nhân viên mới của FPT, thấy phần lớn các bạn thích làm những việc rất to, và nghĩ rằng mình phải làm những việc to mới xứng tầm, tôi lại nhớ lại những

ngày đó. Và tôi nói với các bạn đó rằng nên quan tâm đến những việc nhỏ, bởi nhiều việc nhỏ góp lại thành việc to.

PV: Anh được phân công nhiệm vụ gì khi về FPT?

Anh Đinh Tiến Dũng: Phát triển Đảng, anh ạ. Nhưng, có lẽ tôi không được “mát tay” lắm, khi, sau một năm rưỡi, tôi phát triển thêm cho Đảng bộ FPT thêm được đúng một Đảng viên. Vả lại, cũng có lẽ do phần lớn thời gian tôi dành cho công tác văn hoá văn nghệ.

PV: Và anh lại bị điều chuyển...?Anh Đinh Tiến Dũng: Thì đã hẳn.

Nhưng tôi được trao một cơ hội khác thì đúng hơn. Đó là phụ trách mảng phát triển thương hiệu. Đó là một thời gian rất hữu ích với cá nhân tôi, bởi suốt thời gian đó, tôi phải đọc nhiều hơn là làm. Tôi phải học về xây dựng thương hiệu, xây dựng hình tượng...

GIỚI TRẺ CẦN ĐƯỢC THừA NHẬN, TIN TƯỞNG VÀ BAO DUNGPV: Có phải đó là lý do anh nghĩ nhiều

đến hình tượng cho thanh niên không?Anh Đinh Tiến Dũng: Có lẽ đúng như

vậy. Và rất may là tôi lại được “đi thực tế”, khi được phân công về Đại học FPT năm 2007. Thời gian 2 năm rưỡi ở Đại học FPT đã giúp tôi kiểm nghiệm nhiều điều trong việc xây dựng hình tượng cho thanh niên, sinh viên.

PV: Nếu nói một cách ngắn gọn về môi trường ở FPT, nơi mang lại cho anh khá nhiều thành công, anh sẽ nói thế nào?

Anh Đinh Tiến Dũng: Gói gọn trong 6 chữ: “Thừa nhận, tin tưởng, bao dung”. Có được thừa nhận, có được tin tưởng, thì những người trẻ như tôi mới dám liều thực hiện những ý tưởng của mình chứ. Có được

bao dung thì sau khi sai lầm, thậm chí vấp ngã, mới có cơ hội đứng dậy mà làm lại chứ.

PV: Theo anh một thủ lĩnh của sinh viên, hay thanh niên nói chung, cần những phẩm chất gì?

Anh Đinh Tiến Dũng: Thứ nhất là dám làm dám chịu. Bởi người trẻ rất cần sự công bằng, và họ đánh giá cao sự chịu trách nhiệm. Thứ hai là phải hiểu họ, hoà cùng với họ, nhưng luôn phải vượt trên họ một cái đầu. Thế mới xứng làm thủ lĩnh chứ, mới tập hợp được họ chứ.

PV: Có bao giờ anh nghĩ sẽ quay trở lại Trung ương Đoàn, nhưng với vị trí lãnh đạo không?

Anh Đinh Tiến Dũng: Cái gì mà gắn với thanh niên, sinh viên một cách hiệu quả nhất là tôi sẽ tham gia.

PV: Hiệu quả nhất là thế nào? Tôi chưa hiểu ý anh.

Anh Đinh Tiến Dũng: Tức là nếu tôi cảm thấy môi trường của Trung ương Đoàn phù hợp để tôi phát huy hết khả năng của mình, tôi sẵn sàng từ bỏ mức lương hấp dẫn ở đây để về đóng góp vào phong trào Đoàn. Tôi tin rằng mình có thể làm tốt, nếu có môi trường tốt. Bởi tôi đã có trải nghiệm làm công tác Đoàn với nhiều đối tượng khác nhau, từ môi trường đại học đến môi trường doanh nghiệp. Rồi trong cuộc đời cũng giao du, va chạm với thanh niên thuộc nhiều giai tầng khác nhau.

PV: Xin cám ơn anh vì những câu trả lời thẳng vừa rồi

Trích báo Vietnamnet

KiênNV tươi cười khi bế một cậu bé sơ sinh đang được chăm sóc tại chùa Kỳ Quang 2, Q. Gò Vấp trong chuyến thăm ngày 24/8. Ngôi chùa này hiện đang nuôi dưỡng hàng trăm em nhỏ mồ côi, khuyết tật. Đến với những mảnh đời bất hạnh, chia sẻ với họ sự thiệt thòi, mất mát cũng giúp cho các cóc FU chúng ta lớn dần lên.

Ai bảo con gái thì sợ động vật da trơn nào? Ngay ngày đầu tiên đi trải nghiệm ở miền Tây, các chú cóc FU HCM đã được tận tay sơ

chế món thịt ếch. Một trải nghiệm đáng giá “dắt lưng”, nhất là với các

cóc nữ nhà ta.

Trong buổi giao lưu giữa các CLB và tân sinh viên khóa 7 trong tuần lễ

Orientation, Fstyle đã trình làng một bài biểu diễn thật sự ấn tượng khiến các cả

hội trường như vỡ tung vì phấn khích.

Sáng ngày 26/8, FU đã phối hợp cùng FSoft HCM tổ chức Lễ tổng kết và trao chứng chỉ

cho 72 cóc khóa 4B đã hoàn thành chương

trình OJT. Buổi lễ ghi nhận sự đánh

giá cao của FSoft đối với các

cóc FU.

“Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ” là truyền thống tốt đẹp mà các cóc luôn tâm niệm. Rất nhiều bạn đã tham gia ủng hộ thầy Nguyễn Thành Huy, một giảng viên của FU Đà Nẵng mắc bệnh hiểm nghèo.

Sáng ngày 26/9, hàng trăm tân sinh viên khóa 7 chính thức lên đường tham dự khóa học quân sự kéo dài một tháng tại Quân khu 7. Trong tháng

rèn luyện tập trung này các cóc sẽ được học thêm nhiều kiến thức bổ ích cũng như kỹ năng sống cần

thiết như một quân nhân.

Page 18: Coc doc 37

Một sáng tháng 9, cảm giác hân hoan lại được mặc đồng phục mới, đến trường dự lễ khai giảng như những ngày còn học phổ thông. Nhưng niềm vui có phần khác, sự tự tin và hi vọng cũng khác khi năm nay đã chính thức là sinh viên.

Những lạ lẫm ban đầu dần qua khi từng hoạt động được sự chỉ dẫn chu đáo của các anh chị phòng Công tác sinh viên. Tí nữa phải vào đọc ngay xem bộ tài liệu vừa được phát này có

gì hay không mới được.

ĐƯỢC HÒA MÌNH VÀO HƠN 1.500 TÂN SINH VIÊN KHÓA 7 TẠI FU BA MIỀN, ĐƯỢC CÓ MỘT NGÀY NGẬP TRÀN CẢM XÚC KHI ĐƯỢC LÀ CHỦ NHÂN CỦA BUỔI LỄ KHAI GIẢNG NĂM HỌC 2011-2012 TRANG TRỌNG VÀ ẤM CÚNG, CÒN GÌ HẠNH PHÚC HƠN?

Sắc cam sáng rực không gian từ FU Hồ Chí Minh

Lắng nghe chăm chú từng lời căn dặn của những người đi trước. Nhiều bài học được đúc rút từ những trải nghiệm lớn lao, chẳng có sách vở nào

có thể dạy. Lại tự dặn mình cần sống xứng đáng với tất cả tin yêu đang được gửi gắm hôm nay.

Thật ngạc nhiên khi lại được nhìn thấy hình ảnh và âm thanh quen thuộc: thầy hiệu trưởng đánh trống khai

giảng. Dù lớn chừng nào, vẫn thấy tim đập bồi hồi và háo hức vô cùng khi nghe tiếng trống này.

Nhìn các bạn xuất sắc được nhận học bổng, thấy mình cần cố gắng hơn nhiều nữa. Thành công chắc

chắn dành cho ai biết nỗ lực đến cùng mà.

Những gương mặt đông đảo của FU Hà Nội.

FU Đà Nẵng gửi lời chào tới đại gia

đình FU.

BA MIỀN HÂN HOAN CÙNG BẮT ĐẦU MỘT NĂM HỌC MỚI THẬT THÀNH CÔNG!

Page 19: Coc doc 37

ĐÃ LÀ THÔNG LỆ, MỖI NĂM MỘT LẦN, THÁNG 9 LÀ QUÃNG THỜI GIAN ĐỂ CẢ FU HÂN HOAN CHÀO KHÓA MỚI. TUẦN ORIENTATION KẾT THÚC BẰNG MỘT ĐÊM NHẠC HỘI TƯNG BỪNG, NƠI SẮC MÀU FU ĐƯỢC THỂ HIỆN RÕ NHẤT, NƠI SỢI DÂY KẾT NỐI GIỮA KHÓA MỚI VÀ KHÓA CŨ HÌNH THÀNH, NƠI NHỮNG NỤ CƯỜI GIEO XUỐNG VÀ NIỀM TIN, NIỀM TỰ HÀO, NIỀM PHẤN CHẤN ĐƯỢC LÀ FUER CỨ THẾ LỚN DẦN LÊN. NHẠC HỘI “ĐÊM ĐỪNG ĐỠ 2” NĂM NAY CHỌN LỰA CHỦ ĐỀ “LỜI CHÀO”, CŨNG LÀ LỜI CHÀO MÀ CÁC ANH CHỊ, THẦY CÔ, CÁN BỘ GửI TỚI CÁC BẠN. CHÀO QUÃNG ĐỜI SINH VIÊN, CHÀO NHỮNG KHÓ KHĂN VÀ NIỀM VUI ĐANG CHỜ ĐÓN!

CLB hiphop với màn trình diễn được tập

luyện kĩ càng, chỉn chu, cuốn hút người xem

bằng những điệu nhảy gợi cảm, vũ công thần

thái.

Những “củ cà rốt” da cam do các

cán bộ trẻ và dàn thí sinh Miss FU

hóa thân đã biến thông điệp của

đêm nhạc “Lời chào” trở nên nhộn

nhịp hơn bao giờ hết.

Vở kịch câm “Hợp lực” đã xuất sắc giành giải cao trong Hội diễn 13/9 năm nay của Tập

đoàn đã được tái hiện lại trên sân khấu chào khóa 7 với

hơi thở mới, gần gũi và dễ hiểu hơn.

Sáu cô gái đạt giải cao trong cuộc thi Miss FU hóa thân vào các

nàng tiên nữ trong tiếng sáo réo rắt của màn múa “Tiếng

sáo Thiên Thai”.

Các cô gái trong trang phục bắt mắt mang tới “Vũ điệu Phương Đông” huyền bí và cuốn hút.

Anh Đinh Tiến Dũng - vị khách mời quen thuộc, cũng

như năm ngoái, xuất hiện trên sân khấu với cây đàn ghita và dạo những bản

nhạc có đôi phần dí dỏm.

ĐỌC SÁCHTrước hết phải nói rằng đọc (hết) sách

là cách chắc chắn nhất để qua các môn lý thuyết. Tuy vậy, hiển nhiên cách chắc chắn nhất chưa chắc đã là cách hiệu quả nhất, và trong nhiều trường hợp, thời gian không cho phép chúng ta đọc hết 100 trang sách trong một ngày. Nếu bạn sợ biss và/hoặc không thích cheating thì slides là cách “cứu vãn” tốt nhất. Các slides, đặc biệt là các slides đi kèm theo giáo trình, thường cung cấp một lượng kiến thức vừa đủ để mỗi lần kiểm tra quá trình hoặc quiz sinh viên chúng ta không phải “ngậm ngùi” đánh bừa (tất cả) hoặc bỏ giấy trắng.

Tuy sách giáo trình ở trường được cấp theo khóa học nhưng nếu có thể, hãy cố tìm cho mình một bản ebook. Lý do rất đơn giản: hầu hết giáo trình đều bằng tiếng Anh, do đó, nếu sử dụng “sách điện tử” chúng ta sẽ mất ít thời gian hơn để tìm hiểu nghĩa của các từ trong sách. Các công cụ như Babylon, Lingoes đều có chức năng tra từ điển tự động khi rê chuột qua các từ trên trình duyệt, word editor... Hoặc nếu không có các phần mềm này, bạn có thể dùng Google Translate như một cuốn từ điển hết sức hiệu quả - ít nhất so với các từ điển online khác, Google Translate giúp chúng ta tiết kiệm được một cơ số lần nhấn phím “enter”.

Ngoài ra có một điểm khá “thú vị” về các cuốn sách: đó là sinh viên trường ta vẫn có rất nhiều bạn không biết đến khái niệm “glossary” hoặc “vocabulary”. Thông thường, ở cuối mỗi cuốn sách luôn có một phần “từ vựng” để chúng ta tra cứu về các khái niệm trong sách. Giả sử khi đang đọc slide của chương “Corporate Gorvernance” bỗng bắt gặp khái niệm “uncertainty” không được giải thích đầy đủ, liệu bạn có định đọc hết cả chương để tìm xem khái niệm này ở đâu? Câu trả lời: giở phần cuối cuốn sách, tra từ này trong mục “vocabulary” bạn sẽ biết chính xác mình cần phải đọc trang sách nào.

DẪU SAO THÌ KHÓA TRÊN CŨNG ĐÃ “KINH” QUA TRĂM BÀI TEST, QUIZ, ASSIGNMENTS NHIỀU THỂ LOẠI NÊN CŨNG TÍCH CÓP DẮT LƯNG ĐƯỢC VÀI “MÓN ĐÒN”. NAY KHÓA MỚI VÀO, NGẠI GÌ MÀ KHÔNG CHIA SẺ. CÁC BẠN

THử “ÉP” XEM CÓ “DỤNG” KHÔNG NÀO!

Không chỉ để passCóc học

37No.37 October 2011 I

Page 20: Coc doc 37

SỬ DụNG INTERNET Đầu tiên có lẽ nên nhắc tới bài tập về

nhà. Rất nhiều thầy cô cho phép chúng ta được nộp bản mềm (file words, excel…). Đáng buồn là, nhiều khi “người tính không bằng trời tính”, chẳng may chiếc laptop yêu quí của chúng ta bị hỏng trong khi đang làm bài, hoặc chẳng may bạn đánh rơi mất USB có chứa presentation của project thì làm thế nào? Câu trả lời: hãy thường xuyên tự gửi (g)mail cho mình, với file đính kèm là bài viết đang làm dở của môn IELTS hoặc file Powerpoint của buổi thuyết trình ngày mai. Do ở trường hoặc ở bất cứ nơi nào chúng ta đều có thể truy cập webmail nên đây là một cách “back up” cực kì hiệu quả và an toàn.

Có lẽ khi đề cập đến “project” thì phải nhắc ngay đến Wikipedia. Với bản chất là một cuốn “bách khoa toàn thư mở”, nhiều người nghi ngờ tính chính xác của Wikipedia. Thực tế là mỗi bài viết trên Wiki đều phải được “kiểm duyệt” độ chính xác so với references – nên xét đến một mức độ nhất định, thông tin trên Wiki mang tính chất an toàn hơn nhiều so với Internet nói chung. Dẫu không phải ai cũng thích Wikipedia, nhưng không thể phủ nhận mức độ “tuyệt vời” của nó: tất cả mọi “dữ liệu” của Wiki đều được đưa ra dưới dạng tổng hợp, do đó, để nắm hiểu vấn đề một cách “đơn giản” nhất, Wiki là điều đầu tiên bạn nên nghĩ tới.

Trong trường hợp bạn cần tìm hiểu kĩ hơn về vấn đề, Wiki cũng cung cấp một “kho” dữ liệu khổng lồ khác: hãy kéo xuống dưới cùng của bài viết và tìm đọc các tài liệu trong mục references (thường là các link đến các trang web có sẵn).

Cuối cùng, khi “phải” dùng chiếc máy không có Office 2007 hoặc 2010 để đọc file đ ị n h d ạ n g . d o c x hoặc .xlsx thì bạn cũng có thể tự gửi mail cho mình bằng gmail. Khi check mail bạn có thể

dùng Google Docs để biết được nội dung của file này.

CUỐI CùNG LÀ IELTSIELTS không phải là một môn học quá

khó nếu như bạn học có đầu tư. Trước hết nhắc tới sách, để nắm sơ qua về cả 4 kỹ năng nghe-nói-đọc-viết thì bạn có thể đọc cuốn IELTS On Tracks, một cuốn sách tuy không quá sâu sắc nhưng cũng chứa vừa đủ kiến thức để bạn nâng điểm một cách hiệu quả trong thời gian 6 tuần.

Về kỹ năng Reading và Listening, không có một cách nào để nâng điểm ngoài việc luyện tập thật nhiều. Về kỹ năng Nói, bạn cần rất nhiều sự trợ giúp (nói đúng hơn là “correction”) của thầy cô nên mình sẽ không nói tới.

Về phần Writing: có thể thấy tâm lý của rất nhiều bạn là “sợ” phần viết Task 1 vì “nhiệm vụ” này khá mới mẻ so với các

dạng bài khác. Tuy vậy, cần phải hiểu rằng: dù nội dung mỗi đề bài có thể khác nhau, nhưng số lượng dạng bài là hữu hạn (miêu tả biểu đồ đường, cột…), do đó để học được “công thức” đi thi không phải là điều bất khả thi. Có một số từ ngữ bạn sẽ dùng rất nhiều: ví dụ như “rise”/”fall” hoặc “increase”/”decrease” – và số lượng từ “luôn luôn dùng” này cũng không phải là vô hạn nên việc cần làm nhất là đọc thật nhiều bài mẫu để học thuộc những từ cần dùng. Bên cạnh đó, Task 1 cũng có những qui tắc nhất định: không nên đưa ra những nhận xét mang tính chất “chính trị” kiểu “the fall of the USSR affected…” hoặc ở câu mở bài luôn luôn nói rõ biểu đồ miêu tả cái gì, ở đâu, trong khoảng thời gian nào... Để đạt điểm cao cho Task 1, các bạn có thể tham khảo cuốn Visuals của Gabi Duigu – có thể nói đây là quyển sách chi tiết nhất cho nhiệm vụ khó nhằn này.

Về Writing Task 2, cuốn Writing Academic English có

thể giúp bạn đạt được sự chuẩn bị tốt nhất.

Chúc các cóc vào học kì mới thành công!

CườngLG

Thời điểm này, để tìm được một phòng trọ là cả một vấn đề nan giải không chỉ với các cóc mới, mà đó còn là nỗi khổ của cả các cóc cụ. Cách đây một vài tháng, giá một phòng trọ xung quanh khu vực quận 12, Hóc Môn hoặc Gò Vấp khoảng 12m2 chỉ khoảng 600 ngàn đến một triệu đồng, thì hiện nay đã tăng thêm khoảng hơn 300 ngàn một phòng, gây rất nhiều khó khăn cho cóc làng ta. Nhưng để tìm được những phòng ưng ý không phải là dễ, có thể phải đi tìm kiếm nhiều ngày trời, vận dụng mọi mối quan hệ mới có thể tìm được phòng một cách nhanh nhất.

Nắm bắt được tâm lý nôn nóng tìm phòng trọ của tân sinh viên, các chủ nhà trọ cũng tha hồ “chặt chém” khiến các cóc nhà ta kêu trời không thấu, đầu tiên là tăng giá phòng, giá điện nước, sau đó là tăng các khoản hết sức vô lý như nếu có bạn đến chơi ở lại qua đêm phải nộp 10 ngàn đồng một người, xe máy để lại cũng bị tính phí. Hầu hết các chủ nhà trọ đều thu không đúng quy định của nhà nước về giá điện và giá nước: 12 ngàn đồng đến 20 ngàn đồng một m3 nước, 2.500 đến 3.500 đồng một số điện (tùy chủ nhà trọ). Ngoài ra còn vô số những yêu cầu khắt khe phi lý như không nấu ăn, không tiếp bạn, không cho để xe, 10h tối đóng cửa…

Bạn Linh, sinh viên khóa 7 chia sẻ: “Nhận được giấy báo, em lên thành phố luôn để tìm phòng trọ, nhưng bây giờ tìm phòng khó quá, phòng nào cũng trên 1,2 triệu/tháng mà nhỏ và xấu quá, chắc em phải ở ghép với các anh chị khóa trước thôi”.

Dạo một vòng quanh các tuyến đường quanh khu vực trường như

Nguyễn Văn Quá, Phan Huy Ích, Tô Ký… tờ rơi quảng cáo ghi thông tin cho thuê phòng trọ, nhà nguyên căn dán đầy trên các cột điện, tường nhà, trong quảng cáo giới thiệu có phòng đẹp, có chỗ để xe, điện nước giá rẻ, chính chủ, có số điện thoại liên hệ, nhưng khi liên lạc đa phần những bảng quảng cáo đó là của “cò” môi giới phòng trọ, thông tin hoàn toàn sai lệch. Mỗi lần “cò” dắt đi coi phòng, các cóc nhà ta phải trả 30 ngàn đến 50 ngàn, nhưng chưa chắc đã có phòng hoặc có thì phòng rất tồi tàn mà giá thì trên trời. Nếu thuê được phòng thì sẽ phải trả cho cò 200 ngàn, chưa kể nửa tháng đến một tháng tiền thuê phòng (cò ra giá tùy vào “độ lì” của cóc nhà ta). Bạn TùngNV, sinh viên khóa 5, nhớ về những ngày tháng gian nan đi tìm phòng trọ của mình: “Hồi mới xuống thành phố, chưa quen đường lối nên mình phải nhờ tới dịch vụ “cò” phòng trọ tìm giúp nên mất 500 ngàn phí dịch vụ, sau đó mới kiếm được một phòng 10m2, chưa kể trước đó mình

cũng nhiều lần mất thêm tiền cho các “cò” khác vì dẫn đi lòng vòng mà không có phòng ưng ý”.

Bài toán nhà trọ luôn là bài toán khó đối với tất cả sinh viên chứ không riêng gì các cóc FU, nhưng với sự đoàn kết chia sẻ “cóc trong một ao”, những anh chị khóa trên đã tích cực giúp cho đàn em cóc mới vượt qua được những khó khăn đầu tiên trong hành trình trở thành tân sinh viên của mình. Hiện nay, phòng Công tác sinh viên của trường đang có rất nhiều địa chỉ về phòng trọ giá rẻ do các anh, chị phối hợp cùng các sinh viên khóa trên tìm kiếm. Vì vậy các cóc mới có thể yên tâm liên hệ để lấy địa chỉ phòng trọ, hoặc nếu các cóc mới muốn ở chung với các anh chị khóa trước thì có thể tìm tới thông tin ở ghép do các cóc khóa 4 và khóa 5 cung cấp, nơi có nhiều cóc FU đang ở, yên tâm về an ninh, giá cả. Hãy liên hệ ngay với Phòng Công tác sinh viên nếu bạn cần hỗ trợ về nhà trọ nhé

KiênNV

SAU CƠN SỐT NHÀ TRỌ TRONG KÌ THI ĐH VÀ CĐ, TRONG KHOẢNG THÁNG 9 VÀ THÁNG 10 CÁC PHÒNG TRỌ LẠI CÓ DỊP TUNG HOÀNH KHI CÁC TÂN SINH VIÊN BẮT ĐẦU ĐỔ DỒN VỀ THÀNH PHỐ ĐỂ

LÀM THỦ TỤC NHẬP HỌC, VÀ CÁC CÓC NHÀ TA CŨNG KHÔNG NGOẠI LỆ.

“SOÁT NHAØ” CHO COÙC K7

Cóc sốngSao phải xoắn?

39No.37 October 2011 I

Không chỉ để passCóc học

38 I No.37 October 2011

Page 21: Coc doc 37

FU HÀ NỘI CHỌN ĐIỀM MặC, TRUNG LƯƠNG.FU ĐÀ NẵNG CHỌN TRÀ QUẾ.

FU HỒ CHí MINH LẠI CHỌN SÔNG NƯỚC CẦN THƠ.

CÒN BẠN, BẠN Đã CHỌN NƠI NÀO CHO CHUYẾN ĐI MùA Hè VừA QUA

CỦA MÌNH?

“BẢY NGÀY TRẢI NGHIỆM” HAY TÌNH NGUYỆN, NHỮNG CHUYẾN ĐI Đã QUA CỦA

NGƯờI FU ĐỀU THẬT SỰ ĐÁNG NHỚ. TRÊN HẾT THẢY KINH NGHIỆM Từ CUỘC SỐNG, TÌNH CẢM

ANH EM BẠN Bè XÂY DỰNG NÊN, TÌNH CẢM CỦA NGƯờI DÂN ĐịA PHƯƠNG TRAO TặNG, CHíNH LÀ CÁCH BẠN TỰ LỚN LÊN MỖI NGÀY, QUA TừNG TRẢI NGHIỆM. CHùM BÀI “CÓC SỐNG” SỐ NÀY XIN DÀNH PHẦN LỚN DUNG LƯỢNG ĐỂ ĐĂNG TẢI NHỮNG GHI CHéP Từ NHỮNG CHUYẾN ĐI NÀY.

TÂM SỰ CỦA CÁC CÓC FU HCM KHI LẦN ĐẦU TIÊN ĐƯỢC THAM GIA CHƯƠNG TRÌNH 7 NGÀY TRẢI NGHIỆM.

Bến xe Miền Tây ngày ra quân đông đúc lạ thường,

cũng giống như tôi, một vài cóc đã có mặt từ rất sớm Chúng tôi phải tự bắt xe khách đi Cần Thơ rồi tiếp tục cưỡi xe bus đến điểm dừng chân cuối cùng: xã Tân Thạnh – huyện Thới Lai. Hưng đại ka nói như vậy mới gọi là hành trình trải nghiệm nên chúng tôi không ngần ngại tuân theo lịch trình. Chẳng phải riêng tôi, rất nhiều cóc cũng say xe có thâm niên nhưng không coi đó là trở ngại. Ngồi chờ cho đến giờ xe chạy, trong mỗi người dường như ai cũng có những suy nghĩ riêng, nhưng chung một niềm háo hức tiến về miền Tây – vùng đất Phương Nam hiền hòa với bao điều thú vị đang chờ đợi.

BữA CơM Đầu TIÊNLễ bàn giao quân diễn ra nhanh

chóng, 38 sinh viên cả đoàn được phân chia thành 6 nhóm đến sống trong dân. Hành quân qua chợ quê rồi lên phà, men theo con đường nhỏ uốn lượn quanh co bên nhánh sông, tôi phát hiện ra có rất nhiều loài hoa đẹp. Còn một điều thú vị nữa, người dân nơi đây “chịu chơi” lắm, hễ thấy camera hướng đến là họ làm dáng cho chụp liền. Con người cũng như cảnh vật đậm chất thôn quê, chân chất và giản dị. Nhóm 5 người chúng tôi có vẻ sôi nổi nhất, cả trai cả gái là 8 người. Chúng tôi tự cảm thấy may mắn được làm thành viên trong gia đình cô chú Bảy. Nhà cô chú có 3 đứa con đều

ngoan và dễ thương, cô chú thì dễ tính và hiền hậu nữa.

Chiều đến, việc đầu tiên là họp nhóm. Sắp xếp trực nhật xong, chúng tôi cùng quyết định sẽ góp tiền gửi cô Bảy đi chợ giúp vì hàng ngày cả nhóm đều phải đi làm từ sớm đến chiều mới về. Cô vui vẻ nhận lời rồi dẫn tôi và một bạn gái nữa đi mua ếch về chuẩn bị cho bữa tối. Một nhóm khác đi “lĩnh gạo” về thổi cơm, gạo do người dân đóng góp cho chúng tôi những ngày sống cùng ở đây. Về nhà, cô Bảy bắt tay vào làm ếch ngay, vừa làm vừa chỉ cho chúng tôi từng công đoạn rất tỉ mỉ, cả nhóm xúm lại xem chăm chú. Các bạn ở thành phố từ nhỏ đã quen với nồi cơm điện, bếp

điện, giờ sống ở đây nấu bếp than, bếp củi không khỏi nhiều lạ lẫm. Bữa cơm đầu tiên của đại gia đình chúng tôi cuối cùng cũng đã tinh tươm. Cả nhà quây quần trong tiếng nói cười hân hoan. Ngoài cơm mẹ nấu ra, có lẽ đây là bữa cơm ngon nhất tôi từng ăn từ nhỏ tới giờ.

Buổi tối các nhóm lũ lượt kéo sang nhà nhau chơi làm huyên náo khắp dải đường tối thui, chỉ thi thoảng có chút ánh sáng le lói từ những chú đom đóm ham vui. Chú Bảy nói: “Mấy đứa đến đây vui cửa vui nhà chứ bình thường buồn tẻ lắm”. Náo nhiệt là vậy, nhưng đêm đến, chúng tôi lại trả mọi thứ trở lại với tĩnh mịch vốn có, ở đây có phần yên ả

Những phút giây thư giãn sau giờ làm việc

Cóc sốngSao phải xoắn?

Cóc sốngSao phải xoắn?

40 41I No.37 October 2011 No.37 October 2011 I

Page 22: Coc doc 37

hơn quê tôi. Màn đêm dường như thu mình lại, vạn vật chìm trong giấc ngủ êm ái. Đêm đầu tiên và những đêm sau nữa, ai nấy đều say sưa ngủ, giấc ngủ bình yên như chính cảnh vật nơi đây.

BANG ĐấT kHôNG Hề DễBình minh lên, mặt trời ló rạng

sau nhánh lá dừa, ánh nắng chan hòa quyện cùng bầu không khí trong lành đến kì lạ. Phân chia công việc từ trước, vệ sinh cá nhân xong, cùng nhau dọn dẹp nhà cửa, cùng chuẩn bị bữa sáng. Tất cả đã được thống nhất tạo thành

môi trường sống linh hoạt nhưng vẫn có quy tắc. Và vẫn đông vui thế, ấm áp thế!

7h00 sáng, các nhóm nhanh chóng tập trung tại tổ 6 chuẩn bị hành quân đi làm. Đi xuồng sang sông rồi mới tiếp tục cuốc bộ, có những bạn chưa bao giờ được đứng trên xuồng, bấp bênh chỉ chực nhào xuống mà vẫn cứ nhe răng cười. Phải đi bộ khoảng chừng 3 cây số mới đến được chỗ làm nhưng chẳng

nghe ai than vãn một lời, miệng cứ cười đùa, chân cứ bước. Mấy ngày đầu chúng tôi được giao nhiệm vụ “bang đất” - gọi theo tiếng địa phương, có thể hiểu là đi xúc đất bùn (đất sình) người ta đã dùng máy vét dưới sông lên đắp sẵn trên bờ; công việc còn lại là xúc chỗ này đắp chỗ kia, san ra cho bằng phẳng, vừa làm đường đi lại cho dân, vừa đắp cao bờ sông để ngăn mùa nước lên.

Nói thì đơn giản vậy chứ bắt tay vào làm mới thấy không nên coi thường chút nào. Xúc đất bùn mệt nhất ở chỗ đất nhả dính vào leng (dụng cụ xúc đất gần giống cái xẻng nhưng nhỏ và dài

hơn), xúc nặng mà khi hất thì cứng đầu chẳng chịu văng, chốc chốc lại phải có người đem leng đi rửa cho đỡ dính. Sức thanh niên nhưng nếu làm không quen thì vẫn “đuối như con cá chuối”. Nhưng không thể phủ nhận những chú cóc ra khỏi ao làng thích nghi rất nhanh. Nam xắn đất, nữ bốc san ra chỗ khác, chỉ buổi thứ hai thôi là các bạn ấy thạo việc cả rồi. Bang phẳng được một đoạn đường thật chẳng hề đơn giản, vậy mới thấm thía nỗi khổ cực của người nông dân chân lấm tay bùn, sau những trải nghiệm này, tôi biết trân trọng đồng tiền bố mẹ vất vả làm ra hơn.

Trưa đến, xã đã thu xếp nơi nghỉ ngơi và chuẩn bị bữa trưa cho chúng tôi tại nhà một người dân gần đó. Làm cả buổi sáng thấm mệt, chúng tôi chẳng khác nào một bầy tằm ăn rỗi, cơm cháy cũng “dọn” sạch không còn một mẩu.

MÒ CuA BắT ốCNgày sau đó được lệnh, các nhóm

ở nhà phụ giúp gia đình. Nhóm nữ dậy

sớm, đi chợ cùng cô Bảy, phụ cô chuẩn bị bữa sáng. Hồi còn trên thành phố ít khi tôi ăn sáng, nhưng từ hôm về đây sáng nào tôi cũng được ăn uống điều độ. Một nhóm khác tranh thủ quét dọn nhà cửa, phụ giúp chú Bảy rải củi ra phơi. Nhà chú làm cán bộ xã nên cũng không nhiều việc để chúng tôi có thể phụ giúp. Đang loay hoay chưa biết ở nhà làm gì thì mấy anh em hàng xóm mò sang rủ đi bắt cua. Dụng cụ chỉ cần một cái xô thật to là đủ, chúng tôi ủng hộ tám cẳng hai càng.

Nắng to nhưng không gắt, nhìn xa xa như đang rót mật xuống cánh đồng, lâu lắm tôi mới thấy bầu trời trong xanh đến thế. Anh em đội mò cua lao ùm xuống mương. Đã thọc tay vào hang ổ của lũ cua, chẳng ngại bùn đất, càng chẳng sợ bị kẹp, xuống là truy lùng xem bộ khí thế lắm. Được một lúc thấy la oai oái. NghĩaDĐ cay cú lắm, quyết bắt bằng được con cua mới kẹp mình đau điếng. Một bạn người nhỏ con nhưng kĩ thuật bắt cua rất chuyên nghiệp chỉ cho chúng tôi làm thế nào để khỏi bị kẹp: trước khi thò tay vào hang, nắm một nắm bùn nhét vào ôm con cua, bị bọc bùn sẽ không kẹp được nữa. Có bạn khác dặn đi dặn lại rằng nếu chẳng may bị cua kẹp thì không nên cử động, càng làm thế nó siết càng mạnh, giữ im đợi càng cua nới lỏng rồi giật mạnh ra. Buổi chiều đó năng suất trên cả dự đoán, đi mò cua mà đem về nào ốc, nào cá, nào

sắn. Thế là đã có một bữa tiệc nho nhỏ, món cua rang me thì còn gì bằng.

NHữNG NGày CuốI CùNGLại thêm một ngày trôi qua, chúng

tôi tiếp tục lao động, lần này đi phát quang lề đường. Dụng cụ có hạn nên giao cho các chàng đi phát còn các nàng hậu cần. Đường xá ở đây hai bên cây cối um tùm rậm rạp, hăm hở chặt tận gốc nên tôi lao vào một bụi, chui ra kiến bò lồm ngồm khắp mình mẩy, vào cả trong áo đến nhột. Chắc mất nhiều công sức nhất là khi đốn hạ mấy khóm tre, thật đúng tre già măng mọc, trùng trùng lớp lớp gai góc đan vào nhau.

Nghỉ trưa xong chúng tôi quay về. Qua cây cầu khỉ chênh vênh mới đi cũng hơi sợ nhưng quen rồi lại thấy đây đúng là một điều thú vị đặc biệt trong chuyến hành lần này, đến miền Tây mà chưa từng đi cầu khỉ một lần thì hẳn là thiếu sót lớn. Chiều ấy ra sông tắm, từ ngày đầu đến Cần Thơ giờ chúng tôi mới có dịp thỏa sức vẫy vùng. Nước sông mát rượi, mấy bạn biết bơi khoái chí phi ầm ầm.

Ngày gần cuối tôi vinh dự được cùng đoàn đi thăm và tặng quà gia đình chính sách trong xã và đại diện hội sinh viên tặng quà cho học sinh nghèo vượt khó. Phần quà là một chiếc xe đạp mang tên “FPT cùng em đến trường” được mua bằng tiền khuyên góp của tất cả sinh viên tham gia hành trình.

Thời gian thấm thoắt cũng sắp hết 7 ngày, chỉ một ngày nữa thôi là phải nói lời tạm biệt Cần Thơ yêu dấu. Bà con trong xã tổ chức tiệc chia tay chúng tôi. Ngồi lại bên nhau để tổng kết những điều đã đạt được và còn chưa hoàn thiện của những ngàyvừa qua. Những gương mặt tiêu biểu hoạt động tốt cũng được xã tuyên dương và tặng giấy khen.

Trời hửng sáng, những con mắt đỏ hoe và mệt mỏi vì buổi tối ngủ trễ lộ rõ trên khuôn mặt mỗi người. Lặng lẽ làm những công việc mỗi sáng vẫn làm nhưng hôm nay thì khác, lòng nặng trĩu, đầu óc vẩn vơ. Bữa sáng nay hình như ngon hơn mọi ngày, tôi tự hỏi liệu có bao giờ lại được ăn sáng thế này nữa không. Ánh mắt bịn rịn của cô Bảy mang theo bao yêu thương khiến mọi người không nỡ ra đi. Giây phút đó nghẹn ngào chẳng nói nên lời. Chúng tôi sẽ nhớ cô chú mãi, nhớ nơi đây từng là mái nhà thứ hai của mình.

Tạm biệt nhé Cần Thơ mênh mông sông nước, tạm biệt nhé người miền Tây thân thiện hiếu khách. Lưu luyến lắm những dấu yêu, chúng tôi phải trở lại thành phố, trở lại với kì học đầy căng thẳng và bận rộn, 7 ngày đi mang theo về biết bao trải nghiệm của cuộc sống. Những con người ấy, những cảnh vật ấy tạo nên thứ gì đó rất riêng, điều gì đó rất khác biệt, xóa tan mệt nhọc, làm quên đi đoạn đường còn xa tít…

VinhNT

SAU MỘT TUẦN CÙNG SINH SỐNG VÀ LAO ĐỘNG VỚI NHÂN DÂN MIỀN TÂY SÔNG NƯỚC TỪ NGÀY 15 - 22/8, CÓC FU HCM THAM GIA CHƯƠNG TRÌNH “7 NGÀY TRẢI NGHIỆM” TRỞ VỀ VỚI NHIỀU KỈ NIỆM CHỨA CHAN TÌNH THÂN ÁI CỦA BÀ CON NƠI MIỀN QUÊ. CHƯƠNG TRÌNH LẦN ĐẦU TIÊN ĐƯỢC PHÒNG CÔNG TÁC SINH VIÊN FU HCM PHỐI HỢP UBND XÃ TÂN THẠNH, HUYỆN THỚI LAI ,TP CẦN THƠ THỰC HIỆN.

Tặng quà gia đình chính sách trong xã

Bữa tiệc chia tay đầm ấm

Cóc sốngSao phải xoắn?

Cóc sốngSao phải xoắn?

42 43I No.37 October 2011 No.37 October 2011 I

Page 23: Coc doc 37

Mất gần bốn giờ đồng hồ để ô tô đưa đoàn trải nghiệm gồm 47 người của FU HN tới xã Điềm Mặc, huyện Định Hóa, Thái Nguyên. Nơi đây, 64 năm trước vào ngày 20/5/1947, Bác Hồ đã đặt bước chân đầu tiên đến vùng ATK Định Hóa, xây dựng Phủ Chủ tịch ở Thủ đô gió ngàn, chuẩn bị cho cuộc kháng chiến trường kỳ, gian khổ chống thực dân Pháp xâm lược.

Sinh viên FU hầu hết mới đến Điềm Mặc lần đầu, tiếp đón chúng tôi là những đồng chí lãnh đạo của xã. Về Điềm Mặc hôm nay, ánh điện đã sáng bừng từng ô cửa sổ. Những con đường đất lầy lội ngày nào đã được thay bằng đường nhựa, đường bê tông và đường rải đá uốn lượn quanh những ruộng lúa, nương chè, đồi cọ, hàng keo xanh mướt. Nhưng cuộc sống nhân dân vẫn còn nghèo và thật nhiều khó khăn.

Trong buổi gặp gỡ giới thiệu, những chia sẻ chân thành của đồng chí Nông Đình Thân – Bí thư Đảng ủy, Chủ tịch HĐND xã Điềm Mặc đã khiến cho những bỡ ngỡ, lạ lẫm của sinh viên dần dần tan

biến. Ai cũng cảm thấy hồ hởi với hành trình khám phá và rèn luyện trước mắt.

Sau bữa trưa gọn nhẹ với đồ khô mang theo từ Hà Nội, mọi người tranh thủ nghỉ ngơi một vài phút rồi bắt tay ngay vào công việc dọn dẹp sắp xếp lại khu vực nhà văn hóa xã để có không gian phục vụ cho việc sinh hoạt hàng ngày. Các nhóm khác thì chia nhau đi

7 NGÀY TRẢI NGHIỆM, QUÃNG THỜI GIAN TUY NGẮN NHƯNG ĐỂ LẠI CHO TÔI MỘT ẤN TƯỢNG SÂU SẮC KHÓ QUÊN, ĐÓ CŨNG LÀ KHOẢNG THỜI GIAN TÔI NHẬN RA MÌNH ĐANG KHÔN LỚN TỪNG NGÀY.

dân vận, dọn dẹp vệ sinh xung quanh.

Chúng tôi thật sự bất ngờ về tình cảm của người dân dành cho những sinh viên chỉ mới tới đây có vài tiếng đồng hồ. Hình như sinh viên đến đâu dân cũng thương thì phải, dân cho gạo, cho rau rồi cho mượn cả kiềng, nồi niêu xoong chảo để nấu ăn. Các em nhỏ thì ríu rít kéo tới khu ủy ban xã tranh nhau làm “hướng dẫn viên” cho các anh chị.

Một ngày làm việc của chúng tôi đều đặn theo lịch: dậy từ 5h00 sáng vệ sinh cá nhân, tập thể dục và ăn sáng rồi đi làm sớm. Chiều và tối sau khi kết thúc công việc trên những nương chè, sinh viên FU lại chia nhau vệ sinh môi trường, rèn luyện thể thao. Sau đó, kết thúc một ngày các đội phải họp đoàn quán triệt tinh thần, nhận xét phát biểu ý kiến, rút kinh nghiệm những tồn tại và phát huy những mặt tích cực trong ngày.

Thời tiết tương đối khắc nghiệt, trời nắng nóng kéo dài nhưng không vì thế mà làm nản lòng những sinh viên FU. Giữa bạt ngàn chè xanh trên đồi núi của Điềm Mặc là hình ảnh những chiếc áo màu cam cặm cụi say mê lao động, là không ngớt những tiếng cười, những câu chuyện vui xua tan đi mỏi mệt.

Có tham gia chương trình, sinh viên mình mới hiểu được sự vất vả của người dân khi làm chè, thấm thía những ngày đứng cả 10 tiếng dưới tiết trời oi bức trên nền dốc của đồi núi để chăm sóc và thu hoạch. Dân ở đây hầu hết trông vào cây chè. Có một cô mà tôi tình cờ quen được khi tới khu chè Song Thái; cô vừa hái chè vừa gạt mồ hôi chia sẻ: chồng cô đã mất 8 năm nay, một mình cô cố gắng để nuôi 3 đứa con ăn học, để thoát khỏi cảnh nghèo, cảnh vất vả, dành hết tình yêu thương và hy sinh cho con cái. Nhiều thế hệ các em cũng như các con cô sống và trưởng thành, được học tập đều nhờ cây chè.

Đối với nhiều bạn, đây là lần đầu được nấu cơm bằng bếp củi phục vụ cho tận gần 50 con người, lần đầu tiên trong môi trường lao động vất vả, lội chân trần xuống dưới bùn nhổ cỏ hại lúa, đứng phơi nắng trên đồi hái chè, cầm vào những cái cuốc, cái xẻng. Nhưng sau những lần đầu tiên ấy các bạn đều được trải nghiệm bản thân, được rèn luyện

thực tế để hình thành nhiều kĩ năng sống, hai từ “kỹ năng” được nhắc đến rất nhiều thời gian gần đây qua các phương tiện truyền thông nhưng quả thực chưa bao giờ các bạn có cơ hội thực tế để khám phá. Có rất nhiều phụ huynh đã gọi điện cho những cán bộ phụ trách để hỏi thăm tình hình, lo lắng khi các bạn lần đầu được va vấp như vậy nhưng dần dần qua lời kể của chúng tôi, những bậc làm cha làm mẹ cũng thực sự an lòng khi thấy con cái đang dần trưởng thành, biết đối mặt với những thử thách của thiên nhiên, hòa mình vào cuộc sống lao động bình dị.

Đêm chia tay, các vị lãnh đạo xã, người dân xung quanh cùng sinh viên ngồi kín sân sau của nhà văn hóa xã nơi chúng tôi vẫn nấu cơm và sinh hoạt thể dục thể thao hàng ngày. Những tiết mục giao lưu, những bài hát, lời chia sẻ, mọi người ngồi sát lại với nhau tâm sự, trò chuyện và nhìn lại kỉ niệm của một tuần vừa qua. Bác Hoàng Văn Thịnh, chủ tịch Hội Nông dân xã Điềm Mặc, người đã gắn bó với đoàn từ khi vừa tới địa phương chia sẻ tình cảm nồng ấm của nhân dân nơi đây dành cho sinh viên khi lần đầu chứng kiến những bạn trẻ tới từ thủ đô ngoan ngoãn, lễ phép, sống gần gũi với người dân, thái độ làm việc nghiêm túc đầy cố gắng và nhiệt huyết tuổi trẻ.

Về Thủ đô kháng chiến vào dịp đặc biệt của cả dân tộc Quốc khánh 2-9, sinh

viên không chỉ được trải nghiệm cuộc sống lao động đầy vất vả mà còn có cơ hội được tham quan những công trình, di tích lịch sử, tìm hiểu về văn hóa, chứng kiến sự đổi thay từng ngày trong cuộc sống của bà con các dân tộc vùng chiến khu cách mạng. Chương trình “7 ngày trải nghiệm” tại Điềm Mặc còn mang một ý nghĩa đó là thể hiện đạo lý “Uống nước nhớ nguồn”, giúp cho sinh viên thấu hiểu và thêm trân trọng nền hòa bình đã được đánh đối bằng máu của biết bao thế hệ cha anh.

Hẹn gặp lại Điềm Mặc, lần tới khi đoàn sinh viên FPT trở lại hy vọng những hàng keo mà chúng tôi trồng đã lên xanh tốt, người dân đã có cuộc sống ấm no hơn và những em bé vẫn hay theo chân các anh các chị đã trưởng thành hơn, có bàn ghế và phòng học, tiếp tục cố gắng và hiện thực hóa những hoài bão được cống hiến xây dựng quê hương đất nước giàu đẹp tại mảnh đất anh hùng này.

Điềm Mặc sau bao ngày nắng gắt bỗng dưng trời đổ mưa ướt nhòa những ô cửa kính, chiếc xe lăn bánh đưa chúng tôi về Hà Nội, trở về với nhịp sống hàng ngày. 7 ngày kết thúc, nhưng chúng ta còn cả đời người để trải nghiệm những giá trị cuộc sống thật giản dị nhưng chứa đựng ý nghĩa lớn lao

QuânVH

Trải nghiệm trên đồi chè

Hăng say làm việc

Cóc sốngSao phải xoắn?

Cóc sốngSao phải xoắn?

44 45I No.37 October 2011 No.37 October 2011 I

Page 24: Coc doc 37

GặP GỡThật ra mà nói, nếu không nhờ sự cổ

vũ khuyến khích của ba mẹ thì tôi cũng chẳng mặn mà gì với chương trình “7 ngày trải nghiệm cuộc sống” này. Phần vì đây là chương trình đầu tiên được tổ chức, chưa biết thực hư ra sao nên mấy đứa bạn tôi còn khá e dè, rủ rê thử thì đứa nào cũng lắc đầu nguầy nguậy bảo: “Đợi xem thế nào đã, số sau đăng ký chưa muộn mà”. Ngần ngừ mãi, đến gần 11h đêm ngày hết hạn đăng ký, tôi mới nhấn nút gửi email ghi tên vào danh sách phỏng vấn.

4h chiều xe chúng tôi đỗ tại biển chào mừng đến làng rau Trà Quế và chia nhóm rồi được cán bộ dẫn về nhà gia chủ. Tôi cùng Hằng, Trang được phân vào nhà cô Mai chú Dũng. Một ngày bình thường của cô bắt đầu bằng việc đi buôn rau ở chợ lúc 4h sáng đến tận hơn 1h chiều. Còn chú là thợ xây dựng, rất vui tính, hay cười và thân thiện. Không khí e ngại, rụt rè và khoảng cách ban đầu nhanh chóng tan đi bởi sự nhiệt tình, hiếu khách của gia đình cô chú.

TRÀ QUẾ Gia đình chúng tôi chủ yếu trồng hai

loại rau là húng quế và hành lá. Chúng tôi nhanh chóng ra thực tập ngay “trải nghiệm” đầu tiên: cấy rau húng. Rau

húng là một trong những loại rau nổi tiếng của vùng đất này, với mùi thơm đặc biệt không nơi nào khác có được. Hì hục mãi đến hơn 6h chiều, trời đã nhá nhem tối mà chúng tôi vẫn chưa cấy xong một luống rau nhỏ trong vườn rau rộng thật rộng của cô chú. Sau buổi đầu tiên bắt đầu “quen nghề”, tối đến chúng tôi đi ngủ sớm chuẩn bị cho ngày hôm sau.

Sáng sớm chúng tôi rủ mấy đứa ở nhà khác cùng đi bộ ra biển chơi rồi về đi chợ nấu ăn, phụ giúp cho gia đình nhà chủ. Buổi chiều mới là khoảng thời gian chúng tôi thật sự ra đồng làm việc. Buổi

sáng ở nhà chỉ mong nhanh đến buổi chiều để được cấy rau, làm hành. Tuy phải phơi dưới nắng mặt trời gay gắt nhưng không hiểu sao chúng tôi đều thấy rất vui khi tự tay mình cấy xuống những luống rau quế đều tăm tắp, làm nên những bó hành xanh mướt để cô chủ mang đi bán sáng sớm hôm sau. Vừa tranh nhau làm đua xem ai làm nhanh hơn, nhiều hơn, vừa í ới gọi với qua ruộng nhà mấy đứa khác và thỉnh thoảng lại vờ than vãn khi mấy đứa nhà bên được nghỉ làm sớm đạp xe qua châm chọc mọi người…

Hòa với nếp sống bình dị, chân chất của người dân nơi đây, dường như mọi khác biệt, ngăn cách đều không còn nữa. Nếu như trước khi chương trình diễn ra tôi lên tâm lý sẵn sàng “quyết chiến với cam go khổ nạn” thì giờ đây chỉ háo hức trông đợi đến giờ được ra ruộng. Không khí làm việc ngoài đồng lúc nào cũng rất vui vẻ, nhộn nhịp.

Có gần gũi và thật sự sống như một thành viên của gia đình, tôi mới

MANG THEO 2 BALO TO VỚI TẤT CẢ NHỮNG ĐỒ ĐẠC, PHỤ KIỆN SẼ GIÚP TÔI SỐNG SÓT TRONG 6 NGÀY SẮP TỚI, 6 NGÀY SỐNG XA NHÀ VÀ KHÁM PHÁ NHỮNG ĐIỀU THẬT LẠ, TÔI CÙNG HƠN 30 CÓC FU DN

KHÁC LEO LÊN XE KHỞI HÀNH CHUYẾN ĐI VỀ MỘT VÙNG QUÊ THANH BÌNH – LÀNG RAU TRÀ QUẾ, HỘI AN.

hiểu được sự chịu thương chịu khó, tần tảo sớm hôm của người nông dân xứ Quảng. Những lúc ra đồng làm việc không phải là những giờ lao động mệt nhọc vất vả mà là những giây phút giúp chúng tôi nhận ra được những giá trị thật sự của lao động chân chính. Chưa bao giờ tôi, và cả hai cô bạn cùng nhà nữa, lại thích được làm việc thay vì nằm ở nhà xem tivi, nghịch laptop đến thế. Có thể điều tôi cảm nhận sẽ khiến nhiều người không tin, nhưng chính trên mảnh đất Trà Quế này, bên dưới ánh mặt trời cháy bỏng kia, lần đầu tiên tôi hiểu được “Lao động là vinh quang”.

Ở nhà cô chú tất nhiên không có tủ lạnh, máy giặt hay đủ thứ máy móc tiện nghi như ở nhà. Ngay cả phòng tắm cũng nằm tách biệt hẳn khỏi căn nhà khiến tôi sợ chết khiếp mỗi lần phải mò ra ngoài nhà để vào phòng vệ sinh lúc trời tối với đủ thứ tiếng kêu rùng rợn của vô số “quái vật” đang ẩn náu đâu đó (tất cả do trí tưởng tượng của tôi mà ra cả). Nếu lúc ở nhà khi đi đâu cũng chỉ biết có xe máy thì giờ đây chúng tôi phải làm quen với khái niệm cuốc bộ, trở lại như thời còn học lớp 1: đi bộ ra biển, lên nhà văn hóa, đi ra đồng và qua nhà mấy đứa bạn. Mấy hôm sau khi đã quen dần, chúng tôi mới dám lân la mượn xe đạp đi chơi quanh xóm, tụ tập qua nhà bác Cử trưởng thôn chèo thuyền, câu cá, bắt cua. Cả bọn cười như nắc nẻ khi thuyền chèo mãi cứ xoay vòng tại chỗ, lên thuyền còn phải luôn tay tát nước, chỉ cần lơ là một chút thôi là cũng đủ để… cả lũ chìm ngay xuống hồ. Không còn là những “cậu ấm cô chiêu” lúc nào cũng được bảo bọc giữ gìn cẩn thận, chúng tôi giờ cũng chẳng ngại gì lội bùn lội nước xuống hồ kéo lưới. Cùng với túi đầy nhóc còng gió bắt được ở biển, những thứ chúng tôi gom được nhanh chóng trở thành mấy đĩa đồ ăn trưa dân dã thú vị.

Cứ mỗi đêm ngồi lại, đếm thời gian với hai nhỏ bạn, tôi thấy sao mọi thứ trôi qua nhanh quá, chỉ vỏn vẹn vài ngày để tôi có thể sống và hiểu cuộc sống nơi đây. Những ngày vừa qua tôi cảm thấy thật vui vì gia đình cô chú đã coi chúng tôi như con cháu trong nhà. Những lúc cùng gia đình lao động, sinh hoạt, trò chuyện giúp chúng tôi trở nên gần gũi hơn, thân thiết hơn.

KHI TA Ở CHỈ LÀ NƠI ĐẤT Ở...Sáng 2/9, ba đứa tôi bắt đầu gói

gém đồ đạc và ra tập trung với cả trường ở biển Cửa Đại. Chú thì cứ luôn miệng nhắc mãi chuyện chúng tôi đi thuyền bị chìm với mấy chuyện khác nữa, thằng Mĩ thì dúi vào tay ba đứa tôi ba cái móc chìa khóa tự tay nó đan suốt tuần vừa rồi. Tầm giữa trưa đã phải chào tạm biệt gia đình, giờ này cô vẫn chưa đi bán ở chợ về, tôi thấy tiếc vì không có cơ hội chào cô lần cuối trước khi đi.

Chiều tối, sau khi tham gia hoạt động ở biển về, mọi người chuẩn bị vào nhà lưu khách của làng để ăn tối và tổ chức sinh hoạt và trả sinh viên về cho phụ huynh. Tranh thủ lúc mọi người còn đang sửa soạn tôi đi dạo quanh xóm, coi như tự thưởng cho mình một phút tự do trước khi rời khỏi nơi yên bình này và trở về với nhịp sống hối hả thường ngày. Hơn 6h tối chập choạng, cứ giờ này chỉ mấy hôm trước ngày nào tôi với mấy đứa cũng đang cùng gia đình cô chú làm nhanh tay hơn để nhanh chóng kết thúc công việc và về chuẩn bị cơm nước. Đi bộ trên con đường làng nhỏ giữa những ruộng rau thoang thoảng, tự dưng tôi thấy nao nao. Trên khắp các ruộng rau rộng mênh mang chỉ còn vài bóng người đang cố gắng làm hết công việc để về nhà. Rồi tôi chầm chậm đi bộ về hướng “nhà” mình, thấy thấp thoáng ba người đang ngồi nhặt lá hành, bóng

cô vẫn đang cần mẫn hái rau lang. Cứ muốn vào chào cả nhà một tiếng, rồi lại thôi, rồi lại muốn vào, rồi lại thôi, tôi cứ như vậy một lát thì thấy mình đã tiến gần đến chỗ mọi người đang làm việc. Nhìn chú và hai thằng con trai đang cặm cụi làm hành, tôi cảm thấy có cái gì đó cứ ứ nghẹn ở cổ. Mấy ngày ngắn ngủi nhưng cũng đủ cho tôi cảm

thấy yêu cái chốn yên bình nhẹ nhàng này. Trước khi chúng tôi đến, gia đình cô chú đã như vậy, bây giờ chúng tôi đi, vẫn những con người ấy đang chăm chỉ siêng năng làm việc. Chỉ khác chăng, ba chúng tôi đến như ba con vịt đã làm náo loạn không khí trầm lắng ở đây. Chợt tôi thấy buồn, quay lưng định đi về thì Sĩ – thằng con đầu, thấy tôi và gọi với theo, giọng nó có vẻ hơi ngờ ngợ, chắc có lẽ tưởng tôi đã về Đà Nẵng từ trưa. Thấy tôi cô chạy ra, tay vẫn ôm bó rau đang hái dở, cô cười bảo: “Lâu lâu nhớ ghé về nhà cô chú chơi nghen. Bé Trang nó đã nói Tết này về chơi rồi đó. Có mấy đứa ở nhà cũng vui hẳn lên. Bữa nay mấy đứa đi rồi tự nhiên cô về nhà cũng thấy buồn hiu.”

Một tuần không quá dài, nhưng cũng đủ để mỗi người trong chúng tôi biết nhiều thêm, hiểu nhiều hơn, và nhất là lớn lên trong cả suy nghĩ và hành động. Trở về từ sau chuyến đi, tôi càng trân trọng hơn những thứ mà mình đang có, một chuyến đi đầy bổ ích đã giúp tôi có thêm những người bạn mới và cả một gia đình nhỏ nơi mảnh đất Trà Quế. Chào tạm biệt, tôi vừa đi ra vừa nhìn mấy ruộng hành, chợt nhớ đến mấy đứa ở Đà Nẵng chọc tôi đi “7 ngày ăn hành”. Ừ nhỉ, kể ra thì cũng đúng, là một tuần về đây trồng hành nhưng đầy niềm vui và những kỉ niệm đẹp chứ không phải là “ăn hành” nhưng bọn nó vẫn hình dung

Huỳnh Nhật Quỳnh

Niềm vui ngày xuất quân

Cóc sốngSao phải xoắn?

Cóc sốngSao phải xoắn?

46 47I No.37 October 2011 No.37 October 2011 I

Page 25: Coc doc 37

Bây giờ ở nhà là 9 giờ tối, còn chỗ con ở (Breukelen - Amsterdam) đang là 4 giờ chiều.

Con đến Frankfurt lúc 6 giờ sáng. 11h ở Frankfurt máy bay đi Amsterdam cất cánh. Máy bay này nhỏ lắm nên đi rất bồng bềnh và xóc. Liên say tái mặt. 12h trưa con đến Amsterdam. Sân bay này to đẹp và hiện đại hơn nhiều sân bay Frankfurt. Nó là sân bay lớn thứ 3 trên thế giới hiện nay. Không tính khu vực đường băng, chắc nó phải bằng 4 cái sân Mỹ Đình cộng lại. Bọn con cũng gặp ngay hai bạn sinh viên trường Nyenrode đến đón, Felix (24 tuổi) và Jeroen (20 tuổi) (Jơ-r-g-hon, tên rất khó đọc).

Các bạn Hà Lan rất hiếu khách và nhiệt tình. Họ đẩy hành lý giúp bọn con. Ba đứa được chở từ Amsterdam về Breukelen bằng xe Mercedes. Đường ở Hà Lan đẹp lắm, đi êm như ru. Xe chạy 120km/h mà không lấy một gờ xóc. Felix bảo đường đấy làm được 6,7 năm rồi. Đại lộ Thăng Long của mình chạy biết bao giờ mới kịp. Xe chạy rất nhanh nên chỉ 20 phút là đến Breukelen. Cánh

đồng và trang trại hai bên đường cao tốc của Hà Lan rất nên thơ và hiện đại, cảnh vật tươi sáng và sắc nét.

Campus nơi ở của trường Nyenrode rộng bằng mấy cái trang trại cộng lại. Chắc chắn là to hơn khuôn viên của FU trên Hòa Lạc. Nó như xây trong một khu rừng, có cây đại thụ, có suối, bãi cỏ rộng mênh mông, bãi để ô tô to như sân bóng đá. Bọn con nhận phòng lúc 3h chiều. Phòng rộng, rất sạch sẽ, đẹp và tiện nghi. Có giường, lò sưởi, bàn làm việc, đèn bàn, tủ sách, bàn ghế uống trà, tủ lạnh, ấm siêu tốc, đèn ngủ, và một cái tủ quần áo to gấp đôi tủ trên phòng con. Con chưa biết có khu nấu ăn chung

không nhưng có khu giặt là và căng tin sinh viên. Phòng con có hai cửa sổ nhìn ra vườn cây. Lúc bọn con kí hợp đồng thuê nhà, trên hợp đồng ghi rõ ngày đến và ngày về, tuy nhiên giá thuê nhà và giá dịch vụ của cả 3 đứa là 0 Eu. Ngạc nhiên quá! Quay sang hỏi thì hai bạn Hà Lan bảo sướng thế còn gì nữa, tớ mà là cậu tớ kí luôn chứ chẳng băn khoăn gì. Không biết có phải nhầm lẫn gì không, nhưng bọn con đều hi vọng là không nhầm lẫn gì cả vì chuyến đi này đầy những điều bất ngờ.

Đặt chân lên đất châu Âu mới 3 ngày mà con có cảm giác như đã trải qua 3 tuần. Đôi giày mới mua đã giậm mặt đường Hà Lan không dưới 10 cây số. Ở đây cái gì cũng mới, cái gì cũng phải hỏi, phải học nhưng mà không phải người nào cũng biết đủ để hỏi và không phải ai cũng dạy được cho mình hiểu.

Ngày Chủ nhật xem ra là một ngày nhàn hạ. Bọn con dậy sớm đi dạo và thưởng thức vẻ đẹp khuôn viên của lâu đài Nyenrode: rừng cây ôn đới, bãi cỏ rộng, hươu, công, vịt, thiên nga, những cây cầu gỗ và những căn nhà xây theo kiến trúc châu Âu cổ. Quang cảnh bình yên và không khí rất trong lành. Mây ở đây bay thấp và nhanh hơn mây xứ

TRíCH EMAIL CỦA MỘT SINH VIÊN Fu VỪA SANG Hà LAN HỌC TẬP THEO CHƯơNG TRÌNH TRAO ĐỔI SINH VIÊN TẠI ĐH NyENRODE GỬI Bố MẸ.

Tác giả bài viết tại khuôn viên trường

nhiệt đới. Thời tiết thay đổi cũng chóng, thoắt nắng vàng, thoắt mưa phùn. Con chụp rất nhiều ảnh.

Bọn con tìm được đường ra siêu thị, cách nơi ở khoảng 2km. Siêu thị rất đông. Có thể khẳng định là thịt và pho mát ở đây đa dạng và rẻ hơn ở Việt Nam, hàng chục loại pho mát, hàng chục loại thịt, xúc xích, salami với nhiều kiểu chế biến. Nước hoa quả cũng rẻ hơn siêu thị ở nhà. Bánh mì, sữa tươi, trứng gà và hoa quả tương đối sát giá. Chỉ có gạo và rau thì đắt khó chấp nhận. Bọn con mua đồ ăn cho cả tuần, xách về tương đối mệt.

Hẳn không cần phải tả nhiều về kiến trúc của thủ đô của một nước châu Âu giàu thứ 6 trên thế giới: những tòa nhà cổ cao lớn, tráng lệ san sát nhau, những cây cầu cong bắc qua những dòng kênh ì oạp ca nô qua lại, những quảng trường lớn đầy chim bồ câu, những con đường mượt mà với đường ray tàu điện ở giữa...

Người dân Amsterdam thể hiện rõ tác phong công nghiệp: ăn fastfood, đi bộ vù vù trên các con phố. Ở đây họ chuộng xe đạp hơn cái bình bịch vẫn làm tắc đường ở nhà mình. Amsterdam là thành phố của xe đạp. Từ học sinh, đến sinh viên, đến dân văn phòng, người lao động chân tay, các ông bà già đều sử dụng xe đạp. Họ đi xe đạp nhiều lắm, khóa đầy trong công viên, cột điện, trên vỉa hè, các bãi đỗ xe đạp công cộng. Kể cả phố cổ, không phố nào là không thấy xe đạp. Phố nào cũng có đường riêng cho xe đạp đi và chắc chắn là không bị ô tô đỗ vào chiếm chỗ như ở Hà Nội.

Đường phố và kênh mương ở Amsterdam sạch sẽ ở mức tương đối. Mọi người đều có ý thức, thùng rác ở khắp nơi, tuy nhiên vẫn có những mẩu thuốc lá, chai nhựa và giấy bọc thực phẩm “lạc” trên kênh và trên vỉa hè.

Ở Amsterdam cũng có nhiều quán vỉa hè như Hà Nội, khác ở chỗ cao cấp. Những quán cà phê sang trọng đều xếp bàn ghế cho khách ngồi ngoài trời mỗi khi có nắng ấm. Bọn con cũng gặp nhiều nhạc công đường phố chơi nhạc trên vỉa hè và cửa các bến tàu, chứng kiến những thanh niên biểu diễn trò lạ mắt kiếm sống ở quảng trường thành phố và còn thấy cả một người đàn ông

phủ nhũ vàng khắp người để bắt chước tượng đồng.

Thời tiết ở Hà Lan mùa này đa phần âm u xám xịt. Ngày hôm qua may mắn bói ra được một buổi trời xanh nắng vàng. Felix bảo trong cả tháng tới sẽ không còn ngày nào được như thế.

Lâu đài Nyenrode cách bến tàu điện gần nhất 2 cây số. Một khoảng cách oái oăm để đi bộ. 7h sáng thứ hai, 3 đứa lò dò ra khỏi nhà ra bến đứng đợi xe bus. Đợi tương đối lâu, khoảng hơn 20 phút xe mới đến vì đây là ngoại tỉnh. Vé đắt trợn mắt: 2 Euro/người đi từ lâu đài Nyenrode ra bến tàu điện. Vé tàu điện lại là một quả tạ khác: 4.9 Euro/người đi một chiều đến Amsterdam. Ga tàu điện trung tâm ở Amsterdam lại cách trường 2km. Lạ nước lạ cái, bọn con lại lò dò tìm chỗ mua vé xe điện mất 2.6 Euro/người để đi đến trường.

Sáng đầu tiên đi học mất gần 10 Euro cho việc đi lại. 9 rưỡi sáng mới đến nơi.

Nói chung mới có hai ngày nên vấn đề đi lại rất là “ảo”. Người Hà Lan dùng hai loại thẻ tên là OV Chipcard (đi ngoại tỉnh) và GVB card (các loại phương tiện nội thành). Bọn con hỏi mua ở đâu thì đứa không biết, đứa biết mỗi đứa nói một kiểu. Hỏi nhân viên nhà ga thì tiếng Anh líu la líu lô chỉ hiểu được một nửa. Ông lái xe bus tiếng Anh cũng bập bà bập bõm. Sinh viên thì chịu không biết vì toàn ở Ams thôi. Liên và Tiến đang cố gắng tìm ra một tuyến đường đi lại rẻ nhất, đồng thời cũng tìm cách đăng ký và mua thẻ. Còn con thì thí mạng một phát combo xe bus - tàu điện - xe điện rồi nên dùng thôi (một cán bộ người Mỹ ở trường bảo đấy là cách rẻ nhất mà ngày xưa ông ý cũng đi cách ấy).

Đó là một số những câu chuyện và thử thách “thú vị” mà con trải qua trong mấy ngày vừa rồi và tất cả mới chỉ là bắt đầu. Không sao cả bố mẹ ạ

SơnHN

NGÀY 16/09/2011, VỚI HỒ SƠ ĐÁP ỨNG ĐƯỢC YÊU CẦU CỦA NHÀ TRƯỜNG VỀ TRÌNH ĐỘ IELTS VÀ GPA (ĐIỂM TRUNG BÌNH TỔNG KẾT), BA CÓC KHÓA 5 CỦA FSB LÀ LIÊNLH, SƠNHN VÀ TIẾNNT ĐÃ SANG HÀ LAN HỌC TẬP TẠI ĐH NYENRODE THEO CHƯƠNG TRÌNH HỢP TÁC TRAO ĐỔI SINH VIÊN. CHƯƠNG TRÌNH KÉO DÀI TỪ 4- 8 THÁNG, CÁC BẠN ĐƯỢC MIỄN PHÍ HỌC PHÍ TẠI HÀ LAN. SAU KHI KẾT THÚC KHÓA HỌC, CÁC BẠN SẼ ĐƯỢC QUY ĐỔI ĐIỂM SỐ VÀ TÍN CHỈ ĐỂ TIẾP TỤC CHƯƠNG TRÌNH HỌC TẠI FU. NĂM 2009, NYENRODE ĐỨNG ĐẦU CHÂU ÂU VỀ CƠ HỘI NGHỀ NGHIỆP VÀ THĂNG TIẾN ĐỐI VỚI SINH VIÊN TỐT NGHIỆP CAO HỌC DO TẠP CHÍ FINANCIAL TIMES BÌNH CHỌN.

Từ trái qua: SơnHN, LiênLH và TiếnNT

Bên những người bạn quốc tế

Cóc sốngSao phải xoắn?

Cóc sốngSao phải xoắn?

48 49I No.37 October 2011 No.37 October 2011 I

Page 26: Coc doc 37

CÂU HỎI: Huhu, em bị nhiệt miệng đau quá. Em muốn thoát khỏi bệnh này ngay! Làm sao bây giờ bác sỹ ơi?

BSHC: Bác đoán là em thuộc tuýp người nói nhiều hoặc rất thích ăn đồ cay nóng, đồ ăn nhanh như cóc dầm, cóc chấm muối ớt… không những thế em còn lười uống nhiều nước nữa, đúng không? Thôi thì em chịu khó sống chung với nhiệt miệng ít ngày, tạm thời bớt nói, uống thật nhiều nước, ăn nhiều rau xanh, uống nhiều nước cam hoặc C sủi để nhanh khỏi bệnh nhé!

CÂU HỎI: Các bạn em chê em có làn da “như da cóc” chỉ vì da em trót mang nhiều mầm mống trứng cóc- theo cách nói ở FU hay còn gọi là trứng cá. Em có một khát khao, em có một ước ao, là làn da đẹp.

BSHC: Em là cóc, có làn da cóc là đúng rồi, nhẵn nhụi còn gọi gì là cóc nữa. Trước hết, em cứ bình tĩnh và tự tin trước dung nhan của mình đã, rồi sau đó hãy làm theo bí quyết có được làn da như da em bé của bác này: hàng ngày trước khi đi ngủ, rửa sạch mặt rồi dùng nha đam (lô hội) đắp mặt, sau 15 phút rửa sạch mặt và dùng nghệ tươi bôi lên chỗ bị mụn; đi ngủ

đủ giấc; sáng sau ngủ dậy, rửa sạch mặt. Đảm bảo hiệu quả bất ngờ luôn.

CÂU HỎI: Em là con trai nhưng thân hình em hơi bị “cò hương”, em luôn mơ ước có thân hình vạm vỡ như… Ưng Hoàng Phúc. Bác sĩ có cách nào để em đạt được ước mơ “nhỏ nhoi” này không?

BSHC: Ối, thân hình vạm vỡ như thế cũng là ước mơ của bác sĩ đấy. Để có thân hình như vậy thì phải thường xuyên tập gym, ăn trứng gà, thịt bò hàng ngày với số lượng “khủng”. Nhưng nếu em không có điều kiện để làm theo thì tốt nhất cứ tự hào với thân hình của mình vì theo một cuộc khảo sát gần đây nhất, hơn 50% phụ nữ thích những người con trai hơi mảnh mai một tẹo. Có khi giờ mấy chàng vai u thịt bắp lại đang mơ đến thân hình như của em thì sao.

CÂU HỎI: Một ngày không lên Facebook là em cảm thấy khó chịu, bứt rứt không chịu được. Nhiều lần em cố không vào Facebook nữa nhưng cuối cùng kết quả không được như ý muốn của em. Em đang bị làm sao vậy bác sĩ?

BSHC: Nói văn hoa thì em đang “si

tình” Facebook, còn nói theo khoa học thì em bị “nghiện” Facebook. Có thể nói Facebook có một ma lực hấp dẫn, một “vẻ đẹp” khó cưỡng không chỉ với riêng mình em. Cách tốt nhất để em thoát khỏi “vẻ đẹp” đó là tìm một “vẻ đẹp” khác để thay thế. Hoặc hãy thử đi chơi với bạn bè, tổ chức học nhóm, đọc sách nhóm, nghe nhạc nhóm, tập thể dục, tập nhảy, tham gia các câu lạc bộ… Hi vọng em sớm khỏi bệnh.

CÂU HỎI: Em năm nay đã 20 tuổi rồi mà chưa từng yêu ai. Em không có cảm giác với các bạn khác giới, nhiều lúc em nghĩ hay giới tính của em có vấn đề nhưng đối với bạn cùng giới cảm giác của em cũng là con số 0. Có phải giới tính của em “bị” sao đó không bác sĩ?

BSHC: Bác sĩ đã sống ở giếng làng nhiều năm, đã chứng kiến nhiều bạn có trường hợp giống của em. Năm nay em mới 20 tuổi thôi, có thể em chưa gặp người thích hợp để rung động, biết đâu vào một ngày đẹp trời em bị “sét tình yêu” đánh thì sao? Còn đến khi nào già như bác sĩ mà em vẫn chưa có cảm giác với ai đó thì em nên đến gặp chuyên gia để xin tư vấn về giới tính. Chúc em nhanh bị “sét” đánh!

Nếu bạn nào có câu hỏi liên quan đến sức khỏe cần bác sĩ Hoa Cóc giải đáp, xin hãy gửi câu hỏi về địa chỉ [email protected] nhé!

Trợ lý BSHC

MỤC “CÓC KHỎE” ĐÃ GẮN BÓ VỚI CÁC BẠN ĐƯỢC MỘT THỜI GIAN CŨNG KHÁ DÀI, CÓ RẤT NHIỀU THẮC MẮC CÁC BẠN GửI

ĐẾN CHO CHUYÊN MỤC CÓC KHỎE MONG ĐƯỢC GIẢI ĐÁP. KÌ NÀY, CHUYÊN MỤC CÓC KHỎE ĐÃ MỜI ĐƯỢC BÁC SĨ HOA CÓC (BSHC)- RẤT NỔI TIẾNG Ở GIẾNG LÀNG ĐỂ GIẢI ĐÁP THẮC MẮC VỀ SỨC KHỎE CHO CÁC BẠN.

CÓC KHỎE : MỜI CÁC BẠN CÙNG THử TÀI VỚI Ô CHỮ THÚ VỊ CHỨA ĐỰNG NHIỀU THÔNG TIN VỀ FU NHÉ!

1. Đây là tên hệ thống buôn bán đồ ăn vặt có mặt tại tất cả các cơ sở học của FU, độc quyền với 100% thị trường, hoạt động hết năm này năm khác mà không

phải đóng thuế?

2. Môn học nào mà tất cả các chú cóc khi tham gia đều phải ăn mặc giống y như nhau?

3. Tên phòng ban nào có quyền lực rất lớn mà muốn được học ở FU các bạn sinh viên không thể không kinh qua đôi lần?

4. Trước khi bước vào chương trình học tập chính thức, các chú cóc FU HN phải “ăn hành” với rất nhiều trò khác nhau như vác củi từ điểm A đến điểm B rồi

lại vác về điểm A, cùng rất nhiều chương trình luyện tập khổ luyện… một tháng ở…?

5. Những chú cóc có thành tích học tập xuất sắc, tham gia tốt các hoạt động của nhà trường thì sẽ được tôn vinh với danh hiệu gì?

6. Để xóa tan cái nhìn “ác cảm” của người đời vẫn coi FPT là “trường nam sinh, hoặc không thì cũng là cái chuồng cá sấu”, phòng PDP và hội sinh viên đã tổ

chức một sự kiện hoành tráng diễn ra vào đầu năm 2011 nhằm tôn vinh vẻ đẹp của những nữ cóc tài năng và duyên dáng. Đây là sự kiện gì?

7. (Câu này hơi bị khó) Đây là nơi từng được anh em khối SE đồn đại là “khu vực có sóng Wifi khủng nhất Detech”.

8. Ông sinh năm 1937, là nhà cơ học hàng đầu Việt Nam, ông là ai? Hay hỏi dễ hơn thì đây là tên của suất học bổng mà FU trao cho các bạn học sinh lớp 12

suất sắc nhất các trường cấp 3 trên toàn quốc?

Ô CHỮ

TRẢ LờI:

1.Cóc shop2.Vovinam3.Tuyển sinh4.Xuân Hòa

5.Cóc Vàng6.Miss FU7.Nhà vệ sinh8.Nguyễn Văn Đạo

Từ hàng dọc: SINH VIÊN

Cóc ăn chơiSợ gì mưa rơi?

51No.37 October 2011 I

Cóc sốngSao phải xoắn?

50 I No.37 October 2011

Page 27: Coc doc 37

TíNH CÁCH NGƯờI TUỔI DẬUCon gà tượng trưng cho sự tự tin,

kiêu ngạo và tích cực. Những người tuổi Dậu là người sôi nổi và có vẻ bề ngoài lòe loẹt. Tuy nhiên, họ cũng là người trung thành, đáng tin cậy với tính cách trung thực và thẳng thắn.

Những người tuổi Dậu thường là những người cứng rắn, kiên cường, ý chí mạnh mẽ, họ cũng là những người khá nóng nảy và không đủ kiên trì với những ai không theo kịp nhịp độ của họ. Do họ quá thật thà thẳng thắn, đôi khi họ không để ý đến cảm giác của người khác, dễ làm tổn thương người khác. Thực tế, những người tuổi Dậu lại là những người rất phức tạp và có đôi chút phù phiếm. Đặc biệt, họ là những người dí dỏm tràn trề sức sống.

Những người tuổi Dậu thường có xu hướng tỉ mỉ, chi tiết, và cầu toàn. Họ cũng có thể là những nhà quản lý giỏi. Đối với những người cầm tinh con gà, vị trí của họ trong cộng đồng là hết sức

quan trọng, vì thế họ sẵn sàng bỏ thời gian và công sức để tiến thân theo cách của mình, chậm rãi mà có phương pháp.

Người tuổi Dậu có không ít những phẩm chất tốt. Họ rất tinh nhanh, năng nổ, khả năng tổ chức cao, nghiêm túc, chăm chỉ, thẳng thắn, biết cách giải quyết khó khăn. Họ dám đứng ra vạch trần những hành vi xấu xa, nghiêm khắc phê bình người khác. Một khi gặp thất bại, họ cũng không sa sút tinh thần, phương pháp của họ là nói quan điểm của mình cho từng người một để mọi người tin họ, đứng về phía họ.

Người sinh năm Dậu có tướng mạo thu hút người khác, đặc biệt là nam giới khôi ngô tuấn tú, mạnh mẽ kiên cường. Họ cũng rất tự hào về tướng mạo của bản thân, muốn thể hiện mình. Cho dù trong số họ có ai là người thẹn thùng nhất thì trước mặt mọi người, người đó vẫn tỏ ra là tháo vát, nhanh nhẹn, thể hiện hết khí chất tính cách của mình.

Người sinh năm Dậu là những diễn

viên tuyệt vời, họ thường là nhân vật trung tâm trong mọi hoạt động, thường là vẻ đẹp lấp lánh thu hút mọi người. Tính cách của họ sẽ để lại ấn tượng sâu sắc cho người khác, mỗi một cử chỉ, hành động đều được mọi người chú ý. Họ mang tâm tư vui vẻ, cử chỉ tính cách nhạy bén, thường không bỏ bất cứ một cơ hội nào để đưa bản thân vượt qua nguy hiểm và đạt thành công. Họ có tài năng diễn xuất và khả năng viết lách. Họ còn có thể tranh luận bất cứ vấn đề nào và bất cứ lúc nào. Nếu bạn muốn tranh luận với họ về một vấn đề nào đó thì bạn rất dễ gặp thất bại. Muốn hiểu rõ hơn về người tuổi Dậu, bạn nhất định phải chịu đựng tính ưa thích tranh luận của họ, tranh luận với người khác là thiên tính, không thể lay chuyển được họ. Vì vậy, về điểm này có làm bạn khó tiếp nhận đến đâu thì bạn vẫn phải khống chế bản thân, không được nổi cáu. Nếu không, chẳng may bạn chạm phải “ngòi nổ” lúc nào cũng sẵn sàng của họ thì nhất định sẽ xảy ra một “trận chiến”.

Người tuổi Dậu là người giỏi giữ mình và thích giải quyết, xử lý các vấn đề hay công việc, nhưng đừng hi vọng họ làm những việc mang tính cải cách,

GƯƠNG MẶT TÂN SINH VIÊN FU NĂM NAY LÀ NHỮNG CHÚ GÀ QUÝ DẬU. HÃY XEM, NHỮNG CHÚ GÀ NÀY MANG THÊM CHO

FU NHỮNG MÀU SẮC GÌ NHÉ

họ có thể sắp xếp mọi việc để làm tốt hơn nhưng lại thiếu tính sáng tạo. Họ rất khó nhận nhân vật mang tính cải cách. Nếu như người tuổi Dậu biết những kiến nghị mà họ đề xuất được ủng hộ thì họ sẽ đưa ra những suy nghĩ mới, sáng tạo trong công việc và sẽ đạt được thành tích.

Những người tuổi Dậu rất nghiêm khắc trong việc chọn lựa ăn mặc và rất thích thu hút sự chú ý của mọi người. Họ cũng rất thích trang trí nhà và phòng làm việc. Bản thân họ cũng thích trang điểm. Người tuổi Dậu cũng đặc biệt xem trọng chức tước và bằng khen, họ bao giờ cũng cố gắng để có được ít nhất một cơ hội đoạt huy chương hoặc chức vị trong công việc. Tiền của họ ngoài việc tiêu cho gia đình nhỏ, còn dùng để theo đuổi tình yêu hoặc giành được tình cảm tốt của đồng nghiệp, chỉ có một thứ mà bạn có thể nhận được từ họ miễn phí, đó chính là: kiến nghị.

Nữ giới tuổi Dậu luôn là người thực tế, cần cù chăm chỉ, chịu khó và hay giúp đỡ mọi người, họ là người vợ đảm đang, người mẹ dịu hiền.

Người tuổi Dậu là những kẻ năng động, vì thế họ có sức khỏe tốt. Nếu bị bệnh thì họ cũng có khả năng hồi phục nhanh chóng. Đôi khi, họ đảm nhận quá nhiều việc khiến họ bị stress và trái tính trái nết.

NGƯờI TUỔI DẬU VÀ SỰ NGHIỆPNgười tuổi Dậu không quá quan

tâm đến tiền bạc và là mẫu người có tinh thần tự lập cao. Họ luôn biết trân trọng những gì đã đạt được và biết vượt qua khó khăn trong cuộc sống để vươn lên. Tính cách này có thể mang đến cho họ sự phù hợp khi bước chân vào lĩnh

vực chính trị. Bên cạnh đó, họ còn là người có tư duy nhạy bén và lòng dũng cảm. Nếu hoạt động ở lĩnh vực an ninh, quân đội họ sẽ mau chóng được đề bạt lên chức vụ cao.

Ngoài ra, người tuổi Dậu còn có thể lực tốt, sức khỏe dẻo dai, ưa thích các hoạt động thể thao, nếu trở thành vận động viên cũng rất phù hợp với họ.

Khả năng thuyết phục tốt, tài tạo lập quan hệ, người cầm tinh con gà hoàn

toàn có thể đảm đương công việc ngoại giao. Đó là lĩnh vực mà họ nên thử sức mình nếu muốn trở nên nổi tiếng và có cơ hội làm giàu.

Người tuổi Dậu còn rất khéo tay, tỉ mỉ, cẩn thận và cần mẫn, đặc biệt là nữ

giới. Do vậy, họ cũng nên tìm đến những công việc như liên quan đến hóa trang, may mặc hay lĩnh vực giải trí.

Doanh nhân tuổi Dậu tài giỏi, có năng lực tổ chức và lãnh đạo. Đa số doanh nhân tuổi Dậu là người khá cầu toàn, do đó họ luôn đặt ra yêu cầu cao đối với bản thân cũng như với người xung quanh. Thế nhưng họ thường hành động theo một khuôn thức định sẵn trong tư duy khi giải quyết một vấn đề nào đó. Vì tính cách cứng nhắc này, khi gặp những vấn đề mới ngoài dự kiến, họ đều lúng túng, thậm chí không xử lý được. Tuy nhiên, nếu biết linh hoạt, mềm dẻo khi nhìn nhận và giải quyết vấn đề thì công việc của họ sẽ tiến triển thuận lợi hơn.

NGƯờI TUỔI QUÝ DẬU & VẬN MỆNHSinh năm Quý Dậu - 1993: Gà trong

chuồng (thuộc mệnh Kim trong Ngũ hành)

Đây là người có khả năng làm việc độc lập rất tốt. Họ cũng có thể kiên trì đến cùng với một công việc nào đó. Người này rất tự tin nhưng cũng tương đối tự phụ. Họ coi trọng lợi ích cá nhân. Với họ, đó chính là thước đo khi tiến hành giải quyết công việc và tạo lập các mối quan hệ xã hội. Đây cũng là người có lòng tự tôn rất cao. Trong công việc hay cuộc sống, cho dù gặp thất bại, họ ít khi chịu thừa nhận. Chính vì thế, người xung quanh thường cho rằng họ quá kiêu ngạo. Điều này ảnh hưởng không tốt đến các mối quan hệ mà họ đã tạo dựng được. Họ cũng thường khó tạo được sự hòa đồng, thân thiện với mọi người trong môi trường sống và làm việc mới

(Sưu tầm)

Cóc ăn chơiSợ gì mưa rơi?

Cóc ăn chơiSợ gì mưa rơi?

52 53I No.37 October 2011 No.37 October 2011 I

Page 28: Coc doc 37

Lúc đó em vẫn được gọi là Akani nhỉ? Anh nhớ buổi đó mình chẳng nói với nhau được câu nào cả. Lúc sau nói chuyện với nhau em còn nghĩ anh là bạn cùng khóa 1 với anh Phong nữa, anh Linh “gọi suất ăn 20K” ấy, làm anh phải thanh minh mãi…

Sau đó hai anh em mình toàn nói chuyện qua diễn đàn svfpt.net. Dạo đó em còn nghịch lắm, toàn trêu anh, anh vẫn còn nhớ cả đấy. Hồi đấy anh giả bộ giận em mà em khờ cứ ngỡ anh giận thật chứ. Thời gian đó, em hỏi thăm anh khi anh ốm, em nghe bài Mad world có con chim kiwi anh post, em nói ước gì em được một phần nó, em chúc anh ngủ ngon nữa. Anh vui lắm. Mọi chuyện cứ như mới gần đây ấy Cún nhỉ?

Em biết không? Hồi đầu em nghĩ anh học giỏi tiếng Nhật làm anh xấu hổ lắm. Học một môn hai lần thì điểm cao đâu có gì vẻ vang đâu hở Nhật? Anh nhớ lúc đó mình ngồi bàn đầu, phía sau là em, Nhung, à cả anh Tú nữa, hai bàn mình toàn được cô giáo gọi lên trả bài, em nhớ không?

Em biết không? Quãng thời gian học với lớp 415 là quãng thời gian đẹp nhất với anh. Được ngồi gần em với Nhung,

thời gian đó làm sao lại không đẹp cho được em nhỉ?

Từ sau khi học xong lớp Jap 3, anh em mình ít gặp nhau, anh nhớ mình mới mời em ăn được một lần ở canteen, anh có lỗi quá.

Em biết không? Em là đứa em gái đầu

tiên của anh, nhưng lại là

đứa anh ít quan tâm nhất. Em có quá nhiều mối quan

hệ và nhiều người yêu

quý. Anh lại là đứa ngại phải

chia sẻ tình cảm, ngại làm em bận tâm bởi

những việc không đâu của anh. Anh ích kỉ quá phải không em?

Em nhớ không? Mới Trung thu vừa rồi, anh em mình còn nói chuyện. Em hỏi anh nhiều chuyện về công việc ở FTRI, anh lại trả lời qua quýt rồi out, anh thật tệ.

Em biết không? Hôm nay, anh thấy em đẹp lắm, đẹp hơn tất cả những lần anh gặp em trước kia. Em đẹp đến mức anh không biết nói gì, anh cũng không

khóc được dù khói hương xộc vào mắt. Vậy mà giờ đây sao anh lại khóc nhiều thế này?

Em biết không? Anh còn nhiều điều muốn nói với em lắm, mà chiều nay sao anh chẳng nhớ nổi điều gì? Anh trai em kém cỏi quá em nhỉ? Dịp 49 ngày anh đến thăm em, anh nhất định sẽ nói hết với em.

Em nghe không? Anh biết anh có lỗi nhiều lắm, anh tệ hại, anh ích kỉ lắm, anh biết mình chẳng bao giờ là người bạn thân của em được. Giá mà con người được trở lại quá khứ để sửa lỗi em nhỉ?

Cún ạ, nếu có kiếp sau, anh muốn mình được làm anh trai của em. Mà cần gì đợi kiếp sau, mình rồi sẽ lại gặp nhau, trên thiên đàng ấy, Cún nhỉ?

P/s: Anh quên, không biết lúc anh quay lại tìm em, anh có nhận ra em không nữa. Nếu em đã mọc đôi cánh, và thêm một vòng tròn trên đầu, thì nói cho anh biết trước nhé, anh không dám nhận mình là bạn của thiên thần đâu.

Anh trai: Đặng Tuấn Linh

MÌNH GẶP NHAU TỪ BAO GIỜ CÚN NHỈ? LẦN ANH PHONG DẪN EM ĐẾN EMC ĐÚNG KHÔNG?

MỘT NGÀY, “MẶT TRỜI MÀU HỒNG”

ĐI NGỦ. VÀ NHIỀU TRÁI TIM FU THỨC TỈNH, XÍCH LẠI GẦN NHAU CHUNG MỘT SẺ CHIA. ÁNH SÁNG TỪ MẶT TRỜI ẤY,

AI CŨNG TIN, VẪN CHẲNG TẮT ĐÂU.

LờI TOÀ SOẠNCuộc sống vốn dĩ thật ngắn ngủi, chỉ đến khi bạn mất

đi một điều gì đó, mới nhận ra những giá trị vốn vẫn tồn tại mà nhiều khi, hoặc do bận rộn, hoặc do lơ đãng, mình đã bỏ quên. Giữa những xoay vần của cuộc sống, đôi khi thấy mình cô độc và thiếu may mắn, một chút khó khăn đã khiến nản lòng, buồn bã, một chút thách thức đã thấy chán ngán với cuộc sống, thấy sao ngột ngạt, thấy sao tẻ nhạt. Rồi đôi khi nghĩ, giá mà biến mất khỏi cuộc sống này, sẽ chẳng phải nhận bất cứ buồn đau.

Nhưng…

Lẽ thường vậy thôi, chỉ có ai đã từng mất đi một người thân, vẫn hàng ngày thấy nhau nói cười, vẫn hàng ngày chia sẻ chuyện trò, vẫn hàng ngày chào nhau bằng ánh mắt thật tươi khi tình cờ gặp mặt, mới thấy hết cuộc đời quá ngắn ngủi. Hôm qua là thế, hôm nay đã là thế. Cuộc sống ban tặng ta sự có mặt trên đời, và đôi khi lấy đi mà chẳng cần lí do giải thích. Vậy thì thôi, sao cứ phải trở trăn tự hỏi vì lẽ gì mình phải chịu những khó khăn cuộc sống mang lại mỗi ngày, mà không để lòng lạc quan và niềm yêu thương mãnh liệt, quý trọng cuộc sống giúp ta vượt qua.

Đôi khi, những khó khăn mới chính là món quà cuộc sống ban tặng. Bởi, được sống trên đời đã là một may mắn quá lớn rồi.

Hà Nội! Phố! Mưa về bên quán trọChiều một mình con chợt nhớ quê xaMẹ bây giờ đã khỏi ốm hay chưaVà xóm nhỏ! Có đổ mưa tầm tã Vén hết màn mưa, không nguôi ngoai thương nhớĐể lệ buồn trăn trở, rớt trên miCon vẫn nhớ ngày mẹ tiễn con điXe dần khuất bàn tay còn vẫy mãi Mắt nhìn theo chứa bao điều muốn nóiBao âu lo, cho con buổi ban đầuMẹ đừng lo, Hà Nội thiếu gì đâu!Giờ mới biết chẳng nơi nào bằng mẹ Cuộc sống thị thành ai người san sẻAi chăm lo cho từng bữa con ănAi vén màn đêm lạnh đắp chănAi nhắc nhở hỏi han khuyên bảo Con bỗng thèm nghe, dù một lần, mẹ cáuThèm ăn cơm mẹ nấu ngon lànhVà được trở về dưới mái nhà xinhNơi có bố, có em và mẹ Chiều nay mưa con một mình lặng lẽThương mẹ nhiều mẹ có biết hay không? Bi

Cóc mộng mơTrên chín tầng mây

Cóc mộng mơTrên chín tầng mây

54 55I No.37 October 2011 No.37 October 2011 I

Page 29: Coc doc 37

Cóc lạcGóc Câu lạc bộ

Cóc lạcGóc Câu lạc bộ

THÂN TẶNG IGO VÀ NHỮNG CON NGƯỜI VỚI TẤM LÒNG RỘNG MỞ CÙNG MẢNH ĐẤT THƯƠNG YÊU: VĂN LƯƠNG, TRUNG LƯƠNG, ĐỊNH HÓA, THÁI NGUYÊN.

7 ngày, một tuần ngắn ngủi trôi qua nhanh thật nhanh. Giờ ngồi ghi lại những dòng này khiến tôi chẳng thể ngăn được cảm xúc của chính bản thân mình. Không phải là những khó khăn vất vả mà tất cả đã cùng vượt qua, cũng chẳng phải những gian nan trong hành trình xa nhà để tiến vào một vùng đất mới, để trải nghiệm một cuộc sống mới như trong những chuyến hành trình mà chúng tôi đã từng trải qua. 7 ngày không điện thoại, chẳng Internet với dân FU quả là một trải nghiệm đáng nhớ... 7 ngày với chúng tôi, những thành viên trong CLB vì cộng đồng iGo là 7 ngày của yêu thương và ấm áp.

Là ánh mắt ngại ngùng từ khuôn mặt gày gò nhem nhuốc nấp sau lưng ông nội nhìn chúng tôi lạ lẫm, tò mò. 20 bóng áo xanh tình nguyện với lỉnh kỉnh những ba lô, túi xách, chăn màn, chiếu... lấm lem mệt mỏi sau chuyến hành trình vừa bằng ô tô, vừa cuốc bộ trên con đường đất đỏ gần 4km.

Là tấm chân tình chào đón chúng tôi từ những giây phút đầu tiên. Là sẵn sàng đón nhận, là ấm áp ngọt ngào

của những con người chân lấm tay bùn quanh năm làm bạn với nương chè ngút ngàn, nhà tranh vách đất mà tấm lòng rộng mở với 20 con người xa lạ đến từ nơi xa xôi, chân tay thậm chí chưa từng một lần lấm bùn đất ruộng nương.

Là những nụ cười rạng rỡ, những sẻ chia đầm ấm trong bữa ăn đầu tiên nơi thủ đô kháng chiến. Những đứa trẻ với khuôn mặt lấm lem nhưng rạng ngời chẳng kém gì chúng tôi, của bé Thiện, bé San, bé Thư, khi lần đầu cầm chiếc bánh mì “kiểu dân tình nguyện” chỉ với trứng rán vội vàng, tương ớt và dưa chuột chẻ được trang điểm thêm bằng những câu chuyện tiếu lâm.

Là những buổi tập múa hát cho bọn trẻ, giọng nói còn ngọng líu lô, câu hát chưa tròn tiếng, ngượng ngịu vì chưa bao giờ hát trước đông người khiến chúng tôi chỉ muốn bật cười. Những câu hát ngô nghê, những điệu múa ngập ngừng, những tiếng cười trong trẻo khiến chúng tôi quên đi nắng nóng của chốn núi rừng.

Là ánh mắt lấp lánh niềm vui sướng

lạ lẫm khi lần đầu tiên được cầm cây bút chì màu, lần đầu tiên được cầm cọ vẽ lên tờ giấy trắng tinh. Những ngôi nhà nâu màu đất, những bông hoa với sắc đỏ sắc vàng, cây xanh, nương chè ngút ngàn chỉ sắc xanh dần hiện lên trên trang giấy bằng nét vẽ nguệch ngoạc. Khẽ hỏi một cô bé tại sao tranh của em nhiều sắc xanh đến thế, cô bé hồn nhiên chỉ tay về nương chè: Vì ở đây toàn màu xanh.

Là ánh mắt sáng rỡ khi cầm những cây kem chỉ có 500 đồng chia nhau. Nếu ở thành phố, bạn có thể làm gì với 500 đồng cơ chứ? Nhưng với những đứa trẻ ở đây, những cây kem có giá 500 đồng đã là cả một niềm vui.

Là ánh mắt và sự ngượng ngùng của bé Vi khi dúi vào tay tôi món đồ chơi nhỏ xíu “tặng chị này” rồi chạy mất tiêu. Một trái tim bằng vải có những hình ren trắng viền xung quanh với hai mặt búp bê hồng hồng nhỏ xíu đã rụng đâu mất mắt. Chắc hẳn cô bé đã giữ món đồ chơi này rất lâu vì nó đã ngả màu nâu vàng và lấm lem bùn đất cùng những nốt mốc nhỏ. Bỗng thấy chạnh lòng....

TRỞ Về TỪ yÊu THƯơNG

Là cái ôm chặt thật chặt của bé San trước ngày chúng tôi trở về thành phố “cháu sẽ nhớ cô rất nhiều” rồi chạy vụt mất, bỗng thấy rưng rưng...

Là hân hoan khi được tham gia biểu diễn văn nghệ. Là niềm vui khi được đứng trên sân khấu, được hát cho bà con mình nghe. Hạnh phúc thật giản đơn...

Là cái nắm tay thật chặt của một người cha, người đàn ông cả đời gắn với ruộng đồng và những nương chè, bàn tay chai sần, thô ráp, hai tay nắm thật chặt tay tôi mà giọng rưng rưng khi nói lời cảm ơn vì con gái của ông là một trong 12 đứa trẻ được nhận phần quà và

học bổng do chúng tôi trao tặng trong đêm giao lưu văn nghệ của đoàn tình nguyện chúng tôi với đoàn thanh niên xã và thôn. Tôi thấy mắt mình rưng rưng, chẳng biết phải nói gì trước những lời chân thành của ông. Tôi chỉ biết nắm tay ông thật chặt và nói lời cảm ơn. Vì ông và những người dân nơi đây đã rộng lòng đón chào chúng tôi, chấp nhận và cả thứ tha cho chúng tôi những điều chưa nên chưa phải, những đứa trẻ ăn chưa no, lo chưa tới đến từ những vùng xa xôi...

Là nhiệt tình của bác Quấn chủ nhà, đã 60 tuổi mà còn đi xe máy đường đất đỏ trầy trật lên bản người Mông để xin lá thuốc cho một bạn trong đoàn khi bạn ấy không may bị rết cắn trong lúc lao động. Và câu nói chân thành mà giản dị của chủ ngôi nhà tranh vách đất vô cùng

giản tiện giang tay đón nhận 20 người của đoàn chúng tôi về ở suốt 7 ngày: “Ngày mai chúng nó đi rồi, mấy ông cháu tôi sẽ buồn lắm đây” cùng tiếng thở dài khiến lòng tôi chợt như chùng xuống...

Vẫn biết đến rồi sẽ lại rời đi, vẫn biết mọi chuyện rồi sẽ đổi thay, nhưng tôi biết thêm được rằng những tấm lòng ấm áp yêu thương của những con người chân chất nơi đây sẽ không hề thay đổi. 20 con người chúng tôi đã đến đây, hành trang mang theo chỉ có tấm lòng cùng nhiệt huyết tuổi trẻ, và đã được đền đáp bằng đầy ắp những thương yêu.

Những tháng năm tôi đã sống, đang sống và luôn muốn sống như thế!

LiênMTP

VỚI TINH THẦN “ĐÂU CẦN THANH NIÊN CÓ, ĐÂU KHÓ CÓ THANH NIÊN”, CÁC THANH NIÊN TÌNH NGUYỆN CỦA FU - THÀNH VIÊN CÂU LAC BỘ VÌ CỘNG ĐỒNG IGO ĐÃ CÓ MỘT TUẦN ĐÁNG NHỚ (TỪ 28/08 ĐẾN 03/09) VỚI NHIỀU HOẠT ĐỘNG: PHÁT QUANG, LÀM ĐẸP GẦN 10KM ĐƯỜNG GIAO THÔNG NÔNG THÔN, CẢI TẠO XUNG QUANH HAI NHÀ VĂN HÓA THÔN, TẠO SÂN CHƠI CHO CÁC EM NHỎ, THAM GIA TRỰC TIẾP CÁC CÔNG ĐOẠN SẢN XUẤT CHÈ ĐÓNG GÓI, THĂM HỎI, ĐỘNG VIÊN, TẶNG QUÀ CHO CÁC GIA ĐÌNH CHÍNH SÁCH, BÀ MẸ VIỆT NAM ANH HÙNG. CHUYẾN ĐI ĐẦU TIÊN CỦA CLB IGO ĐÃ THỂ HIỆN HÌNH ẢNH ĐẸP CỦA SINH VIÊN FU VỚI NHỮNG HOẠT ĐỘNG VÌ CỘNG ĐỒNG.Niềm vui tình nguyện

Đội đã phát quang làm đẹp được gần 10Km đường giao thông nông thôn

56 57I No.37 October 2011 No.37 October 2011 I

Page 30: Coc doc 37

Ngôn ngữ của họ nhà Ếch

寿司にはいろいろな種類があります。日本の地方によって、それぞれ違った作り方、形、味のものがありま

す。次のような種類があります。

Sushi có rất nhiều loại. Tùy thuộc vào mỗi vùng thì sẽ có cách làm, hương vị hay hình dáng sushi khác nhau. Tuy nhiên, nó có 4 loại chính sau đây:

1.握り寿司

世界中でもっとも有名な日本料理の一つです。たいていはすし専門店(おすし屋さん)やレストランで食べます。小さくにぎったすしごはんの上に”わさび”をつけて、生のしんせいな魚、貝、えびるいをのせたものです。おすし屋さんでは好きなものを注文して目の前でにぎりたてのすしを作ってくれたものを手でつまんでしょうゆをつけて食べます。すしには日本酒がよく

合います。

外国人に「どんな日本料理を知っていますか」と聞いたら、きっと寿司だと答えるでしょう。一番有名な日本料理は寿司ですからね。寿司は毎日の食事には作りませんが祝いのとき、例えば子供の誕生日、家族の誕生日、特別なお客さんが来たときなどに作ります。

KHI BẠN HỎI BẤT CỨ MỘT NGƯỜI NƯỚC NGOÀI NÀO VỀ MỘT MÓN ĂN NHẬT BẢN MÀ HỌ BIẾT, TÔI CHO RẰNG CÂU TRẢ LỜI NHẤT ĐỊNH LÀ SUSHI. BỞI SUSHI LÀ MÓN ĂN NỔI TIẾNG NHẤT TRONG SỐ CÁC MÓN ĂN NHẬT. SUSHI KHÔNG PHẢI LÀ MÓN ĂN PHỔ BIẾN HÀNG NGÀY MÀ NÓ CHỈ ĐƯỢC LÀM VÀO NHỮNG DỊP ĐẶC BIỆT NHƯ SINH NHẬT BỌN TRẺ, SINH NHẬT CÁC THÀNH VIÊN TRONG GIA ĐÌNH HAY KHI CÓ VỊ KHÁCH ĐẶC BIỆT NÀO TỚI.

Đây là loại sushi nổi tiếng nhất trên thế giới. Hầu hết nó chỉ có ở các cửa hàng chuyên về sushi hay ở các nhà hàng mà thôi. Món ăn này người ta thường đặt một miếng cá còn sống hay một miếng sò hoặc tôm lên trên miếng cơm sushi nhỏ đã được phết chút mù tạt wasabi. Tại các tiệm sushi, các bạn có thể gọi những món sushi mà các bạn yêu thích, tận mắt nhìn họ chế biến, dùng tay nhón những miếng sushi, chấm xì dầu và ăn. Món sushi này rất hợp với rượu sake của Nhật.

2.ちらしずし

器に入れた「すしごはん」の上に、うすく切った魚、貝、えびなどをのせた

ものです。

Là loại sushi có các lát cá sống hoặc tôm, sò đã lạng mỏng xếp lên trên bát cơm sushi.

3.いなりじし

油あげ(とうふをうすく切って油であげたもの)の口を開いて、甘辛くにたものの中にすしごはんをつめたものです。

Là món sushi dùng đậu phụ cắt miếng mỏng, rán vàng với dầu ăn rồi nạo bỏ phần bên trong, nấu cho

ngấm gia vị cuối cùng nhồi cơm sushi vào bên trong.

4.ごもくずし

小さく切ったやさいを味をつけてにて、えびなどをごはんにまぜて器に

もり付けたものです。

Món sushi này có rau đã thái nhỏ, nấu cho ngấm gia vị, tôm cá thái mỏng trộn đều với cơm rồi đơm vào bát.

5.まきずし

まきずしはごはんをのりでまいたものです。なかにはマグロ(生の魚)、きゅうり、かんぴょう、えびなど、いろ

いろなものを入れます。

Là món cơm sushi được cuốn trong lá rong biển gọi là nori. Ở giữa có nhiều loại nhân như thịt cá ngừ, dưa chuột, tôm…

すしは伝統的な日本料理の一つ

です。

Sushi chính là món ăn truyền thống của Nhật

NhungBH

Cóc mộng mơTrên chín tầng mây

59No.37 October 2011 I

Ếchlish

58 I No.37 October 2011

Page 31: Coc doc 37

Ngôn ngữ của họ nhà Ếch Ngôn ngữ của họ nhà Ếch

SURPRISING TURNING POINTIn the late of 20th century,

Information Technology was an attractive job in the Philippines. To the attraction of software programs and the enthusiasm of the age of 18, she decided to study Information Technology. After she graduated from Holy Angel University, to have an appropriate job for her true major at that time was really difficult. While she was waiting to be turned passion into the real, her friend recommended her a part-time teacher of English for some Korean friends in the Philippines. It was the chance to turn her life into a new path, which is full of challenges but plenty of happiness.

Since then, her life has continued having the pleasant surprise - probably Vietnam was the most bizarre gift. September of 2007 was the first time she came to Vietnam when she was on one-month vacation for her sister’s invitation, who was working at a resort in Phan Thiet City. The first impression here disappointed her and she just wanted to come back home. To her imagination, Vietnam is very similar to Philippines so she was surprised to see a lot of trees and wide rivers when

the plane landed at the airport. One month went slowly with some new discoveries about the country and the Vietnamese - especially foods. She loves “banh xeo” and was intrigued with the vegetables accompanying this specialty. She said she had seen those leaves in the Philippines, but didn’t think it is not only eatable but also delicious. Until now, she eats and addresses a lot of vegetables and fruits in Vietnam.

Ms. Luisa never thought she would come to Vietnam for work, because she has a stable job in the Philippines as an English teacher. After a month of travelling, she decided to return to Vietnam with her sister’s suggestion. For three years of living and working

here, she had been accepted to teach in some English language centers in Ho Chi Minh City. However, this was not a stable job. She really loves teaching but the work in the language

centers made her bored and tired. In addition, her travelling was difficult, she adapted to the sunny-rainy climate, not very well, particularly a hot season lasts almost six months (Philippines is only about 3 months). Therefore, she is eager to return to the Philippines more. In the middle of 2010, she returned home. However, the fate with Vietnam has not yet finished. She still wanted to continue working here. And this time she decided to return with the other job.

NEW WAY IN FU-HCMUntil now, she still thought she was

lucky to be a teacher at FU. Last year, she came back Philippines and missed

IT’S TRUE WITH THE ZODIAC VIRGO PERSON BECAUSE WHEN TALKING TO HER, WE SEE HONEST BEHAVIORS, PASSION AND

ENTHUSIASM FOR THE TEACHING CAREER, IMPERTURBABLE FEATURES. ADDITIONALLY, EACH OF HER CLASS TIME FOR FU HCM STUDENTS IS ALL NEW AND INTERESTING DISCOVERIES. GENTLE BEAUTY OF THE GIRL FROM THE PHILIPPINES GIVES US DEAR FEELING AT THE FIRST SIGHT. THE NAME, MA. LUISA LO IMPERIAL, BECAME FAMILIAR TO STUDENTS, WHO WE ADDRESS CLOSELY AND FREQUENTLY AS MS. LUISA.

OUR LOVELY TEACHERFROM MANILA

the deadline of FU recruitment. She thought she would not be employed, so she looked for other organizations. It was unexpected, they accepted the second recruitment and after a short time, she received an email and an airline ticket from FU. A new road was opened – FPT University.

We remember the first day when she taught us. We were attracted by her beautiful face, friendliness and teen-style dresses. The small breakdowns on the first day of teaching helped her and us be closer. Whenever she recalls that day, she all smiles and admits “My first day at FU was not easy.”

Working with FU students, she

has to try her best continuously. It takes her too much time to prepare lectures. The curriculum of FU requires not only students to study harder and harder but the teachers also have to prepare the most careful lectures. For huge amount of knowledge from textbooks, she has to search more information on the website, research the way of teaching that can help students understand easily and clearly. The glossary of the economics in the English program is higher than students’ knowledge, because they are still lack of practical experience. It is really difficult to “digest”.

Vietnamese teachers teach Vietnamese students, it may be hard. Therefore, to a foreign teacher, it is harder, although we have the same Southeast Asia culture. Being her students, we understand that she has truly passion for teaching work. To students, she never forces, in contrast, she always lets us have a personal space with a sense of learning. We never hear from her the sentences like “Close Your Laptop!”, “Please follow me!”, “Pay Attention!”

She always hopes her students are self-aware. She thinks students have grown up, and should think about own future and learning. Nevertheless, that does not mean she abandons

her students. Her lectures will never make us leave our eyes with them. She always designs some games, finds some clips to illustrate lessons for students and also to increase ability of hearing and reflecting. Whenever she receives a new class, she spends the first slots to study about characters of the students to make appropriate supplementary lectures’ activities. Each student has his or her own special personality. However, the personality can change on each period. Consequently, Ms. Luisa thinks it is challenging and interesting when she teaches. She always asks herself questions such as “How to encourage shy students to speak, how to balance activities between introvert and extrovert students, how…?” All these questions can be enough for her to concern when she prepares the new lectures

Ms. LUISA

Ếchlish Ếchlish

60 61I No.37 October 2011 No.37 October 2011 I

Page 32: Coc doc 37

Ngôn ngữ của họ nhà Ếch

SAU “GIÁ ĐÂU ĐÓ CÓ NGƯỜI ĐỢI TÔI”, “BỐ ĐÃ TỪNG YÊU”, “CHỈ CẦN CÓ NHAU”…, CÁI TÊN ANNA GAVALDA CHẮC HẲN ĐÃ TRỞ NÊN QUEN THUỘC

VỚI NHIỀU ĐỘC GIẢ VIỆT NAM. VẪN PHONG CÁCH TRUYỆN TRỮ TÌNH NHẸ NHÀNG, HÓM HỈNH MÀ SÂU SẮC, ĐI SÂU VÀO NHỮNG KHÍA CẠNH CẢM XÚC VÀ TÂM LÍ CON NGƯỜI; LẦN NÀY, GAVALDA MANG ĐẾN CHO CHÚNG TA MỘT CÂU CHUYỆN ĐẦY THÚ VỊ NHƯNG CŨNG KHÔNG KÉM PHẦN CHÂN THỰC VÀ CẢM ĐỘNG CÙNG VỚI “35 KILO HY VỌNG”.

When we asked her for some comments on students’ English skills, she said that “You are very good at grammar, pronunciation as well. If you write English essays, you do well. However, you have a lot of mistakes in speaking. You do not mix well pronunciation and grammar simultaneously.” And she gives advice: “When you speak English, do not think. When you speak English, you do not think too much. You should practice yourself with being confident. If you think too much and particularly, you will be shy to speak and do that work with more wrong grammar, pronunciation.”

That is what Ms. Luisa realizes from her own experiences of learning a language. She is glad to see FU students enjoy watching movies and listening to music in English. She hopes that we will not only hear the tone, view the pictures but also focus on pronunciation, and linking. Especially when we watch movies, she advises students to concentrate on the way of opening the mouth to pronounce a word. Then we try to apply the sentence that we heard into real situation in the life.

Any job has its own difficulties that require passion and investment. For a teaching job, what she has experienced, she thinks she was born for this job. She was born to bring her passion for students. Information Technology is just ebullient nature of youth and wants to assert herself, but teaching is really her life.

We wish she would be more and more successful, discover some more interesting things about Vietnam and be the best friend of FU-HCM students forever!

Some little secrets of Ms. LuisaThe date of first seeing the world: 24/8To Love Manila, Philippines most To like eating “mang cut” and “banh xeo” most “I wish I could sing the song named “Doi

thay” in Vietnamese.” TrangVTY & LuLP

“Tôi ghét trường học.Tôi ghét nó hơn tất thảy mọi thứ trên đời.Thậm chí còn hơn thế nữa…Nó làm cuộc sống cuả tôi trở nên thật khốn khổ.”

Đó là lời của Grégoire – nhân vật chính của câu chuyện, một cậu bé bình thường có vấn đề về tập trung và đã từng bị ở lại lớp hai lần: năm lớp ba và lớp tám. Trường học đối với cậu là một cơn ác mộng, một nỗi ảnh, là thứ “mùi” hỗn tạp siết chặt lấy cổ họng làm cậu không tài nào thở được. Nỗi sợ trường học ấy thậm chí đã trở thành một căn bệnh, thể hiện ở cơn đau bụng dai dẳng tỉ lệ thuận với khoảng cách từ nhà

đến trường và tỉ lệ nghịch với khoảng cách từ trường về nhà. Grégoire không phải là một đứa trẻ thông minh – cậu biết điều đó và cũng đã từng rất cố gắng học để làm vừa lòng cha mẹ cho đến khi cậu nhận ra rằng thứ mình làm tốt nhất ở trường chỉ là trở thành trò hề cho cả lớp và làm giáo viên nổi điên. Mọi người luôn nhìn Grégoire như một đứa vô dụng và ngu ngốc, chỉ có ông Léon và cô mẫu giáo của cậu là nhận ra cậu có một đôi bàn tay khéo léo và kì diệu như thế nào. Một mình cậu mày mò thiết kế và chế tạo nên những món đồ nhỏ, những cỗ máy xinh xắn có thể hoạt động ra trò và sửa chữa cả những món đồ hỏng hóc trong nhà mà không cần một ai giúp đỡ. Grégoire đã tận hưởng niềm hạnh phúc nhỏ bé đó với sự thỏa mãn; nhưng rồi khi cậu bị đuổi học lần thứ hai, một vết rạn lớn đã nảy sinh giữa cha mẹ cậu, ngay cả người ông mà cậu hằng yêu quý cũng bắt đầu trở nên lạnh nhạt và quay lưng lại với cậu. Khi không còn ai bên cạnh, Grégoire mới nhận ra rằng đã đến lúc mình phải lớn lên, phải trưởng thành và có trách nhiệm với tương lai của bản thân mình.

Câu chuyện được kể lại bằng lời kể hồn nhiên, thành thật và rất đỗi chân thành của nhân vật chính – Grégoire, đem lại cho chúng ta một góc nhìn khác về cái gọi là trí thông minh và tài năng của con người, đặc biệt là trẻ em. Xưa nay chúng ta đều cho rằng, một người thông minh tài giỏi phải là người học nhiều hiểu rộng, nhưng thực chất đó chỉ là một sứ đánh giá phiến diện và thiếu chính xác. Trên thực tế có đến bảy loại thông minh, và nếu xét một cách khách quan, Grégoire cũng có thể xem là một thiên tài. Với đôi bàn tay kì diệu của mình, cậu đã tạo nên chiếc máy bóc vỏ chuối; chế ra Berlu-lông-lá; thiết kế một đôi giày có thể tháo lắp gót dùng để leo núi mà cậu chắc mẩm có thể giúp cậu kiếm được bộn tiền và đến đời con cháu cậu cũng không sợ bị đói; hay mơ ước phát minh ra một loại nước hoa mang tên “Mùi thơm của túp lều” lưu lại thứ mùi của dầu mỡ, của que hàn sắt, keo dán gỗ… mà cậu rất thích khi ở trong túp lều của ông Léon - thứ mùi tuyệt vời mà bất cứ ai ngửi vào cũng đều cảm thấy

hạnh phúc. Grégoire mơ ước được sống với niềm đam mê của cậu với việc chế tạo và sửa chữa nhưng cũng chính ước mơ đó đã khiến cậu không nhận ra rằng thực chất cậu chỉ đang chạy trốn khỏi sự hèn nhát của chính mình.

“Chọn một cuộc sống bất hạnh bao giờ cũng dễ hơn hạnh phúc”. Với sự quay lưng lại của tất cả mọi người, Grégoire cảm thấy bị tổn thương và chán nản; đó cũng là lúc cậu bắt đầu suy ngẫm về bản thân và mọi người xung quanh. Và rồi cậu bé chợt nhận ra rằng, đằng sau những lời trách mắng và cáu bẳn tường chừng như vô tâm của cha mẹ, đằng sau sự lạnh nhạt và hắt hủi của ông khi cấm cậu đến túp lều – nơi duy nhất cậu cảm thấy mình thuộc về, đều ấn chứa tình yêu thương và sự mong mỏi dành cho cậu. Cậu hiểu rằng m ì n h đã lớn và đã đến lúc phải thoát ra khỏi sự hèn nhát của bản thân mình. Lấy hết can đảm, cậu viết một bức thư gửi đến t r ư ờ n g trung học kỹ thuật

Grandchamps – ngôi trường đã làm cậu ấn tượng với tờ quảng cáo in hình những đứa trẻ đang chăm chú làm việc chứ không “ngồi vào bàn và cười một cách ngớ ngẩn”, cũng là ngôi trường duy nhất mà cậu cảm thấy muốn đi học. Đó cũng là lần đầu tiên Grégoire tự đưa ra quyết

định cho mình. Cậu đã dồn tất cả tâm tư tình cảm cũng như niềm mong mỏi vào trong bức thư, thậm chí đặt cược bằng số cân nặng khiêm tốn của mình: 35 kilo và gọi nó bằng “35 kilo hy vọng”.

Câu chuyện khép lại bằng nụ cười của Grégoire. Xuyên suốt cuốn truyện, ta không hề thấy Grégoire cười một lần nào, có chăng cũng chỉ là những nụ cười ngờ nghệch để làm vui lòng đám bạn cùng lớp. Nụ cười đầu tiên và thật sự của Grégoire là khi được nhìn thấy nụ cười của ông Léon nơi sân trường sau một thời gian ông phải nằm viện tưởng chừng không qua khỏi, là nụ cười xuất phát từ trái tim, cũng là nụ cười của tình yêu thương và niềm hạnh phúc trọn vẹn.

Cuốn sách chỉ dày tầm 100 trang, không mất quá nhiều thời gian để đọc nhưng lại giúp ta nghiệm ra được nhiều bài học quý báu về con người và cuộc

sống, rằng hy vọng luôn tồn tại và dũng cảm chính là

dám đem hy vọng ra để đặt

c ư ợ c cho số

phận của mình.

Tôi chỉ là một người

bình thường nhưng tôi nặng

đủ cho mơ ước và trái tim.

Còn bạn, bạn nặng bao nhiêu kilo

hy vọng?

Gấu béo

P/S: NÓI THẾ NHƯNG ĐỪNG VÌ

MuốN CÓ NHIều Hy VỌNG Mà TÌM CÁCH TĂNG

CÂN NHÉ, kHôNG TốT CHO SỨC kHỎE ĐÂu.

Cóc thèm đọcMỗi kỳ một cuốn sách

63No.37 October 2011 I

Ếchlish

62 I No.37 October 2011

Page 33: Coc doc 37

Tôi vẫn luôn thích thú là tôi có một khứu giác tốt, không chỉ là những mùi quen thuộc như cỏ cây đất trời trước và sau mưa, mùi không khí của Tết, của tiết thu, của xuân về… tôi còn có thể ngửi được mùi người đối diện, rất rõ. Có thể biết được một phần nào đó, dù là rất nhỏ thôi, qua mùi của người đó. Mùi người đi Nga về, mùi người sàn nhà bằng gỗ, hay những anh chàng mùi ấm ấm, ngậy ngậy như bơ nhưng vẫn thơm nhẹ như cỏ buổi sớm... một thứ mùi rất riêng và đặc trưng (đối với tôi). Tôi cũng đã yêu bằng mùi, ghét bằng mùi, cảm nhận bằng mùi nhưng thú thực, chưa một lần nào có thể nghĩ sâu hơn về chúng ngoài cái gọi là cảm tính. Và tôi đã thực sự bị khuất phục bởi Mùi Hương (Das Perfume) – “văn học, không chỉ là nghệ thuật của ngôn từ mà còn là nghệ thuật của hương thơm nữa”.

“Nó dừng lại, lấy hết sức và đánh hơi... Nó moi trong trí nhớ cái từa tựa như thế nhưng phải vứt bỏ mọi so sánh. Mùi này tươi mát nhưng không phải mùi của chanh lá cam hay của lựu, không phải tươi mát của mật nhi lạp hay vỏ quế, bạc hà hay cây phong, long não hay lá thông, cũng không phải của mưa tháng Năm hay gió bấc hoặc nước nguồn...,

đồng thời lại ấm... Không như hoa nhài và thủy tiên, cây bách hay xạ hương, không như gỗ hồng, cũng không giống cây hoa diên vỹ...

Mùi này là mùi hỗn hợp của hai thứ đó, của cái chóng phai và cái tồn tại; không phải hỗn hợp mà là một sự thống nhất, khiêm nhường và yếu đuối nhưng lại chắc chắn và bền bỉ như một dải lụa óng ánh... cũng không giống lụa mà giống sữa hòa với thêm bánh bích quy, ngọt như mật ong…”

Giọng văn của Patrick Süskind lạnh lùng đến tàn nhẫn, ngắn gọn và cô đọng, không nỗ lực để tạo một chi tiết li kỳ, hấp dẫn, cũng chẳng cần đến những ngôn từ trau chuốt nhưng vẫn khiến người đọc gợn lên hàng tá cảm xúc mê đắm, ghê tởm, run sợ, choáng váng, say sưa... Nhân vật chính của truyện - Jean Baptiste Gernouille, một tên sát nhân man rợ hay một thiên tài, một kẻ không mùi “người” hay một nghệ sĩ thực thụ có thể sáng tạo ra cái đẹp, một kẻ bệnh hoạn với ham muốn chế tạo một mùi hương thần thánh, u mê hay một gã mang cuộc đời bi kịch khôn cùng đã đạt được đến đỉnh “thăng hoa” bằng tài năng thiên bẩm. Gọi gã là gì cũng được, bởi hắn là một kẻ

bất thường, nhưng phi thường.

Thú thực, hãy bỏ qua những lời tụng ca của hàng loạt báo giới và các nhà phê bình nổi tiếng, cũng đừng coi Mùi hương là một trong những cuốn sách hay nhất của thế kỉ 20, hãy tự mình thưởng thức cuốn truyện để cảm nhận sức lôi cuốn mãnh liệt mà chưa bao giờ gặp lại ở bất kỷ một tác phẩm nào khác.

Tôi đọc hết cuốn trong một đêm nhưng nó làm tôi mất nhiều đêm để suy ngẫm. Tôi không thích chương cuối lắm, nhưng thú thực là sự vô lý trong cái chết của hắn chính là cách lý giải hợp lý nhất cho sự biến mất toàn bộ quãng đời thiên tài cũng như là sự đối xứng trọn vẹn cho cái cách mà hắn được sinh ra…

Tôi không bao giờ phản đối rằng, những cuốn tiểu thuyết Châu Âu, đặc biệt là về một thiên tài xuất chúng, dù xấu hay tốt, luôn ám ảnh, đối với tôi

Bế Quỳnh Trang

TIẾP SAU CUỐN SÁCH “TÔI THẤY HOA VÀNG TRÊN CỎ XANH” VỚI

LỐI VIẾT CẢM NHẬN TRONG SÁNG, GIẢN DỊ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI TRÊN SỐ BÁO TRƯỚC, SỐ LẦN NÀY CÓC ĐỌC XIN GửI ĐẾN BẠN ĐỌC NHỮNG DÒNG CẢM NHẬN SÂU SẮC, LÃNG MẠN CỦA MỘT THÍ SINH ĐẶC BIỆT: CHỊ TRANGBQ, CŨNG LÀ MỘT CÁN BỘ THƯ VIỆN FU HN. BÀI VIẾT ĐOẠT GIẢI NHÌ, CUỘC THI “VIẾT GIỚI THIỆU, CẢM NHẬN SÁCH 2011” LẦN THỨ NHẤT.

MÙI HƯƠNG Tác giả: Patrick SüskindNgười dịch: Lê Chu CầuNXB Văn Học - Cty VHTT Nhã Nam - 2007

NGHỆ THUẬT CỦA

HƯƠNG THƠM

Mọi người đã bao giờ cảm thấy sợ bạn gái mình chưa? Tình trạng của tớ bây giờ

có lẽ còn hơn cả sợ. Chúng tớ quen nhau qua lớp học đàn ghi ta, cô ấy vào sau vì thế tớ thường chỉ giúp cô ấy cách đánh, rồi

chả biết thành một đôi từ bao giờ. Nhưng vấn đề là từ khi chúng tớ trở thành một đôi, cảm giác như không phải cô ấy trước nữa. Nếu một, hai

ngày mà tớ không nhắn tin hay liên lạc gì với cô ấy thì chắc chắn có chiến tranh lớn xảy ra. Cô ấy luôn muốn biết mọi mối quan hệ của tớ, password mail, điện thoại, yahoo, facebook… nói chung tất cả những thứ có thể dùng làm phương tiện liên lạc với người khác đều được quản lý chặt chẽ. Tớ cũng chẳng có gì phải giấu nên đưa cho cô ấy cả, nhưng cứ mỗi lần có tin nhắn hay comment nào của bạn nữ khác là y như rằng cô ấy sẽ tìm cách để điều tra về cô bạn đó. Bình thường nhiều lúc tớ thấy cô ấy cũng nói chuyện với các bạn con trai khác, có đôi lúc cũng không thoải mái lắm, nhưng tớ vẫn tôn trọng và không ý kiến gì cả. Đỉnh điểm nhất là gần đây, cô ấy bận nên không thể theo lớp học đàn được nữa, vậy là tìm đủ lý do để thuyết phục tớ bỏ lớp học đàn. Khi tớ nói không bỏ, thì cô ấy mới nói thẳng là lớp đó nhiều con gái như vậy, nên không thích, nhưng tớ có phải là người lăng nhăng đâu cơ chứ. Cảm giác như thể cô ấy không hề tin tưởng mình vậy, và hơn nữa là cảm giác mất tự do. Giờ với tớ nếu nói chia tay thì tớ nghĩ chưa đến mức, nhưng cứ tiếp tục như vậy chắc tớ sẽ bị ám ảnh bởi cô ấy mất. Tớ nên làm gì bây giờ?_Guitar-boy-9x

Ôi, nói thật, mình sợ

nhất con gái như người yêu của cậu. Trước cũng từng thích một

bạn như thế, lúc đầu rất hạnh phúc vì thấy mình rất được quan tâm chăm sóc,

nhưng sau thì đúng là mất tự do thật. Theo mình tốt nhất cậu nên nói thẳng với bạn ấy, là đừng lúc nào cũng kè kè bên cạnh cậu như vậy. Nếu cậu lăng nhăng thật thì dù bạn ấy có làm như thế nào thì vẫn cứ lăng nhăng thôi, nên

hãy yêu cầu bạn ấy phải tin tưởng vào cậu. Chứ yêu mà cứ như bị quản thúc, thì sớm

muộn gì cả hai cũng sẽ cảm thấy mệt mỏi thôi. LenM

Là con gái nên mình thấy cũng có thể hiểu được

phần nào suy nghĩ của cô ấy. Hai cậu quen nhau qua lớp học đàn, mà giờ cô

ấy không còn đi học nữa thì lo lắng cậu quen một bạn gái khác là điều tất nhiên

thôi. Theo tớ cậu cứ nên đi học đàn tiếp, nhưng trên lớp thì cũng tránh quá

thân mật với các bạn gái khác, hoặc khi về thì kể chuyện trên

lớp đàn để cho bạn ấy thấy cậu hoàn toàn trong sáng.

Còn những chuyện nhắn tin hay comment trên facebook tốt nhất cậu không dùng những câu trêu đùa vì con gái thường hay nhạy cảm hơn mà. MTT

Có lẽ cách tốt nhất khi có người yêu như này là cậu nên thể hiện

mình dành hết tình cảm cho bạn ấy (mà sự thật đúng là như thế). Một ngày tốt nhất nên nhắn cho

bạn ấy một vài tin nhắn, chứ đừng để cả ngày không hỏi han gì. Dù sao thì đôi khi cũng muốn biết người yêu mình

bây giờ đang làm gì đúng không! Thỉnh thoảng đi học đàn một mình thì nhắn tin với bạn ấy rằng, vắng cậu

đi học buồn hẳn hoặc tương tự như thế. Nói chung hãy thể hiện rằng, cậu quan tâm đến bạn ấy và thỉnh thoảng cũng vu vơ nhớ về bạn ấy, con gái thường thích nhận được những tin nhắn kiểu thế mà. Mình là người đã từng có kinh

nghiệm rồi nên cứ nghe theo mình đi, đảm bảo cậu sẽ thấy bạn ấy thay đổi

rất nhiều, hơn nữa mình thấy con trai cũng nên làm những việc đó

cho người yêu mình. EMIC

Mình thấy cậu chưa thực sự mở lòng mình với người cậu

yêu. Có thể cô ấy hơi ghen tuông một chút, nhưng quan trọng là cô ấy không giấu giếm

những suy nghĩ của mình, cậu có thể nhìn thấy đúng con người thực của cô ấy. Nhưng cậu thì không thế, khi

cảm thấy không thoải mái khi bạn gái mình nói chuyện với người khác cậu cũng im lặng, khi cảm giác cả hai đang

mất sự tin tưởng vào nhau cậu cũng im lặng. Nếu cậu cứ im lặng mãi như thế thì chắc chắn người yêu cậu sẽ không thể nào tự mình giải quyết những mâu thuẫn nảy sinh giữa hai người cả. Hơn nữa, im lặng là yêu hay không yêu, quan tâm hay không quan tâm, rất khó để nhận biết, mình cảm

thấy bạn gái cậu đang không thể hiểu được cậu, và cố gắng làm tất cả để chứng minh, cậu vẫn yêu cô ấy.

Nên hãy thành thật hơn với người mình yêu đi nhé, cho cô ấy và cũng là cho cậu cơ hội

để hiểu nhau hơn. Chip

AÙc moäng mang teân “BAÏN GAÙI”

Cóc chia sẻQuân sư quạt Cóc

65No.37 October 2011 I

Cóc thèm đọcMỗi kỳ một cuốn sách

64 I No.37 October 2011

Page 34: Coc doc 37

Đã cười phải sướng, đã sướng phải cườiCóc cười

GIốNG ĐựC HAy GIốNG CÁITrong giờ học tiếng Anh, cô HàPTP đang giảng cho

sinh viên về danh từ trong tiếng Anh, tiện thể so sánh luôn với danh từ trong tiếng Pháp để động viên sinh viên.

- Các em biết không, thực ra học tiếng Anh không quá phức tạp đâu. Như danh từ trong tiếng Pháp chẳng hạn, còn được chia làm hai loại: danh từ giống đực và danh từ giống cái. Chẳng hạn như Cây bút chì hay Viên phấn đều có giới tính cả đấy.

Nghe đến đây, một sinh viên hỏi:- Thế máy tính giống gì hả cô?Vì thú thật cũng chẳng rành tiếng Pháp, cô HàPTP

đành chia lớp ra làm hai nhóm và yêu cầu họ quyết định xem nên cho máy tính thuộc giống gì.

Nhóm thứ nhất gồm toàn các nữ sinh, nhóm thứ hai gồm toàn các nam sinh. Hai nhóm được yêu cầu đưa ra bốn lý do để hỗ trợ cho quyết định của nhóm mình.

Nhóm nữ cho rằng máy tính phải có giống đực vì:Để có thể tác động lên nó, chúng ta phải “bật” nó lên.Nó chứa rất nhiều dữ liệu nhưng lại cũng rất khó “truy

xuất”.Nó được tạo ra để giải quyết các vướng mắc cho bạn

nhưng thực ra phân nửa thời gian của nó là làm cho bạn gặp rắc rối.

Một khi bạn đã ủy thác cho nó, bạn sẽ nhận ra rằng nếu bạn chịu khó chờ thêm một thời gian nữa thì bạn sẽ được một cái khác tốt hơn.

Nhóm nam thì ngược lại, họ cho rằng máy tính phải thuộc giống cái, vì:

Không ai có thể hiểu được nó đang nghĩ gì.Ngôn ngữ mà chúng dùng riêng để trao đổi với nhau

thì rất khó hiểu đối với cá thể khácMột lỗi lầm dù rất nhỏ của bạn cũng sẽ được lưu lâu dài

trong bộ nhớ để sau này lại có thể được moi ra.Ngay khi bạn ủy thác cho nó thì bạn đã phải tốn hết

một nửa tiền trong thư mục tiết kiệm của mình.Cuối buổi cả lớp vẫn không phân định được máy tính

thuộc giới tính gì, và vui vẻ hạnh phúc quay trở lại với tiếng Anh - môn học ít ra cũng rất dễ hiểu về giới tính!

THƯ GIỚI THIệu Giám đốc Fsoft gọi lên một nhân viên lên và thông báo

anh đã bị đuổi việc. Cậu ta suy nghĩ rồi nói:

- Tôi đã làm ở công ty này rất lâu rồi vì thế tôi nghĩ là ít nhất tôi cũng xứng đáng nhận được một bức thư giới thiệu về mình!

Ông giám đốc đồng ý và viết ngay cho cậu ta một bức thư giới thiệu. Chàng thanh niên vui mừng cầm về, nhưng khi mở ra xem thì thấy trong đó viết:

- Người này đã làm cho công ty chúng tôi trong suốt 2 năm qua. Bây giờ, khi anh ta rời khỏi đây, chúng tôi cảm thấy rất hài lòng.

HIệu TRƯỞNG ĐỜI THỨ 13Lần nọ, anh DũngTM nằm mơ thấy mình trở thành hiệu

trưởng. Trong một buổi nói chuyện với sinh viên, anh nói:- Các em phải biết một điều, đức là cái gốc của con người.

Con người có thể thiếu tài nhưng không thể thiếu đức. Xã hội tồn tại được là nhờ vào cái gốc, tức là cái đức. Tài có thể ví như cái áo, đức ví như cái quần.

Không bận áo ở trần còn coi được, nhưng mặc áo mà chẳng bận quần thì khó coi ghê lắm.

ĐƯợC VẬy THÌ HAy quÁNgaNTT có tính lắm mồm ai cũng biết. Một hôm NgaNTT

bị ốm phải tới gặp bác sĩ quen. Khám xong, bác sĩ bảo NgaNTT há miệng ra để ông được tập trung tư tưởng trong lúc kê đơn.

Lát sau, khi bác sĩ nói xong rồi NgaNTT liền trách:- Thưa bác sĩ, nếu phải há mồm một lúc nữa thì tôi cắn

lưỡi chết mất.Bác sĩ thản nhiên đáp:- Ôi! Nếu được vậy thì hay quá! Lần sau, nếu có phải đến

đây thì cô sẽ không phải há miệng ra nữa.

ĐOÁN HƯỚNG GIÓ NHỜ MùITrong tuần lễ định hướng, thầy QuangTV chia sẻ với tân

sinh viên khóa 7 về cuộc sống ở Xuân Hòa.Thầy QuangTV: Thành thật với sinh viên là tôn chỉ nhất

quán của thầy. Thầy sẽ giới thiệu với các em tất cả các ưu, nhược điểm của khu nhà các em sẽ ở trên Xuân Hòa. Trước hết, thầy sẽ nói về nhược điểm. Phía bắc của khu nhà, cách chừng 1 km là trại chăn nuôi lợn, phía tây là khu xử lý nước thải, phía đông là xưởng sản xuất amoniac, còn phía nam là công ty chế biến cá...

Một tân sinh viên giơ tay xin phát biểu:- Thưa thầy, thế còn ưu điểm của khu nhà ạ?Thầy QuangTV: Ưu điểm của nó là lúc nào cũng đoán

được hướng gió.- !!!!!

HP khuyên dùng Windows® 7.

• 2nd Generation Intel® CoreTM i5-2400M Processor

• 4GB RAM , 1TB Sata 3G HDD• 23” Bright View, TouchSmart.

• Windows® 7 Home Premium (64 - bit) Nguyên bản

Giá : 30,520,000 VND(*)

HP TouchSmart 610 PC

HP TouchSmart 610PC

Beats Audio™ Lắng nghe âm nhạc

như đang đứng trướcmột nghệ sĩ đích thực

Góc nhìn rộng hơnHiển thị cho nhiều người hơnnhờ màn hình IPS góc rộng

Cài đặt sẵn R.U.S.E. Chơi các game chiến thuật thời gian

thật xuất sắc nhờ thao tácvuốt chạm linh hoạt

HP TOUCHSMART 610CHẠM ĐẾN THÀNH CÔNG

HP TouchSmart 610 với khả năng thích ứng cao , phù hợp với mọi điều kiện công việc và trên hết, bạn có thể dễ dàng nâng cấp. Màn hình cảm ứng với công nghệ đột phá, phần mềm HP TouchSmart 4.0 cùng thiết kế hoàn toàn mới mang đến một trải nghiệm

máy tính hoàn hảo và chân thật nhất. HP TouchSmart 610 được trang bị 2nd Gen Intel ® Core TM Processor, hệ điều hành Windows® 7 Home Premium (64 - bit) Nguyên bản, giúp bạn dễ dàng duyệt nội dung theo phong

cách hoàn toàn khác biệt với giao diện riêng có thể phóng to thu nhỏ trong quá trình hoạt động, kích hoạt các ứng dụng thật đơn giản bằng thao tác vuốt chạm mượt mà. HP TouchSmart 610 là sự lựa chọn hoàn hảo, đáp ứng mọi nhu

cầu sử dụng cho bạn với những trải nghiệm cảm ứng tuyệt vời nhất.

HP tất cả trong một và một cho tất cả.

Từ 01/08/2011 đến 31/09/2011.Khách hàng sẽ được nhận ngay EXTERNAL HDD 500GB trị giá 1,600,000VNĐ khi mua TS610.

Đặc biệt:

(*) Giá tham khảo chưa bao gồm VAT

©2011 Hewlett-Packard Development Company. Microsoft, Windows and Windows Vista are trademarks of the Microsoft group or companies. This system may require upgrated and/or a DVD drive to install the Windows 7 software and take full advantage of Windows 7 functionality. See http://www/microsoft.com/windows/windows-7/ for detail.Celeron, Celeron Inside, Core Inside, Intel, Intel Logo, Intel Atom, Intel Atom Inside, Intel Core, Intel Inside, Intel Inside Logo, Intel vPro, Itanium, Itanium Inside, Pentium, Pentium Inside, vPro Inside, Xeon, and Xeon Inside are trademarks of Intel Corporation in the U.S. and other countries. Intel processor numbers are not a measure of performance. Processor numbers differentiate features within each processor family, not across different processor families. See http://www.intel.com/products/processor_number for details. © 2011 Digital Living Network Alliance. All rights reserved. DLNA®, DLNA & Design®, DLNA CERTIFIED® and DLNA CERTIFIED & Design® are trademarks or registered trademarks or registered certification marks of Digital Living Network Alliance. All rights reserved. Unauthorized use is strictly prohibited.66 I No.37 October 2011

Page 35: Coc doc 37

Cóc Tổng biên tậpTS. Lê Trường Tùng

Cóc Phó Tổng biên tậpThS. Nguyễn Xuân Phong

Cóc Cố vấnTS. Nguyễn Khắc ThànhTS. Phan Phương Đạt

Cóc Thư ký tòa soạnNguyễn Hoài Anh

Cóc Biên tậpTừ NgaNguyễn Thị Thu NgaNguyễn Thị Mỹ TânPhan Nguyễn Tường ViSV Vũ Thị Hoàng YếnSV Vũ Hoàng YếnSV Phạm Thu AnSV Tô Hồng Quân

Cóc Thiết kế H&TiênNguyễn Văn Đạt

Ao CócSố 8 Tôn Thất Thuyết, Cầu Giấy, Hà NộiĐiện thoại: 84-4-37688922Fax: 84-4-37687718Email: [email protected]