Upload
du-huynh
View
30
Download
0
Embed Size (px)
DESCRIPTION
Bài phát biểu của TS Trần Vinh Dự
Citation preview
Bài keynote của TS. Trần Vinh Dự, Chủ tịch Broward College Vietnam, dành
cho các bạn trẻ tại Hội thảo Today's Voice: Năng lực Người Việt Trẻ do
Unesco - CEP tổ chức sáng thứ bảy 8.8 vừa rồi.
"Xin cảm ơn ban tổ chức đã dành cho tôi cơ hội thú vị này để chia sẻ với các
bạn.
Chúng ta đang sống trong một giai đoạn kỳ lạ của lịch sử nhân loại. Toàn cầu
hóa đã trở thành sự thực. Thế giới giờ đây được kết nối với nhau một cách
gần như hoàn hảo. Một diễn biến đơn độc ở một quốc gia sẽ nhanh chóng
ảnh hưởng đến cả thế giới rộng lớn. Cuộc khủng hoảng kinh tế ở Hoa Kỳ
năm 2009 đã tạo ra một cơn địa trấn về tài chính trên toàn cầu. Năm 2014,
bệnh dịch Ebola ban đầu bùng nổ ở Tây Phi chỉ cần vài tháng đã lan khắp thế
giới. Thị trường chứng khoán Trung Quốc mới chỉ suy sụp vài tháng trở lại
đây đã ngay lập tức đẩy Australia hay New Zealand, những quốc gia tưởng
như chẳng mấy liên quan, vào khủng hoảng kinh tế.
Hàng loạt các thách thức lớn nhất hiện nay, bao gồm biến đổi khí hậu, dân số
tăng, cạn kiệt tài nguyên, sức khỏe và bệnh dịch, hay hội tụ thông tin… là
những vấn đề mang tính toàn cầu.
Nhìn xa hơn một chút vào tương lai, chỉ mới 3 tuần trước thôi, các nhà khoa
học ở New York đã chế tạo thành công những robots có khả năng sơ khai về
tự nhận thức. Một năm trước, lần đầu tiên trong lịch sử nhân loại, một trí tuệ
nhân tạo (AI) đã vượt qua khảo nghiệm Turing (Turing Test). Với các bạn
chưa biết Turing Test là gì, nó là một khảo nghiệm để xác định xem một trí
tuệ nhân tạo có thể giao tiếp với con người theo cách mà con người không
thể nhận biết được nó là AI hay là người thật. Giờ đây, người ta bắt đầu bàn
tán nhiều về thời điểm kỳ dị của công nghệ (technological singularity) sắp đến
gần, một thời điểm mà tương lai của loài người trở nên khó đoán, thậm chí
trở thành một giống loài “lạc hậu” và sớm bị tuyệt chủng vì máy móc.
Và đối với các fan của khoa học viễn tưởng, giờ nhiều chuyện không còn là
viễn tưởng nữa. NASA vừa mới tìm ra một “trái đất” mới, một hành tinh rất xa
nhưng rất giống với trái đất. Điều đó làm tăng vọt khả năng có các giống loài
thông minh khác đang sống đâu đó trong vũ trụ.
Rõ ràng là, loài người đang đứng trước một thời đại kỳ lạ. Chúng ta ngày
càng trở thành một. Các thách thức lớn nhất không còn mang tính địa
phương. Chúng ta cùng đối diện nó với tư cách là một: một loài, một sự tồn
tại.
Về mặt địa phương, với tư cách là một quốc gia, chúng ta cũng đang đối mặt
với quá nhiều thách thức. Tài nguyên thiên nhiên đang cạn kiệt nhanh chóng.
Biến đổi khí hậu toàn cầu đang lấy dần đi một phần lớn đất đai nông nghiệp.
Nếu các dự báo là đúng, đến cuối thế kỷ này, khoảng 40% diện tích đất ở
miền Nam sẽ bị nước biển xâm nhập và không thể trồng cấy được nữa. Dân
số nước ta vẫn đang tăng. Tỷ lệ thất nghiệp trong số các bạn trẻ đặc biệt cao,
nhất là trong số các bạn có bằng đại học hoặc cao đẳng. Và với các bạn còn
chưa nhận thức được, thời kỳ vàng của dân số Việt Nam đang qua rất
nhanh.Điều đó có nghĩa là dân số VN đang già đi. Chẳng bao lâu nữa chúng
ta sẽ không thể tự hào là một đất nước với dân số trẻ, và điều đó kéo theo rất
nhiều hệ lụy.
Thêm vào những thách thức đó, nền kinh tế của chúng ta đang bị mắc kẹt
trong bẫy cân bằng thấp. Môi trường kinh doanh của chúng ta quá thiếu tính
minh bạch và bị vấy bẩn bởi thủ tục hành chính rườm rà và tham nhũng. Hình
ảnh quốc gia đang bị hoen ố bởi chính các hành vi của người Việt chúng ta,
từ chuyện nhỏ như quên không nói lời cảm ơn, không biết xếp hàng, không
biết nói nhỏ nơi công cộng, đến những chuyện tày đình như trộm cắp, buôn
lậu, băng đảng nơi xứ người.
Về mặt cá nhân, người Việt trẻ cũng đang gặp một thời kỳ gian khó. Chẳng
bao lâu nữa chúng ta sẽ đi vào kỷ nguyên tự do lưu chuyển lao động trong
khối ASEAN. Cuộc cạnh tranh trên thị trường lao động, vốn đã nghiệt ngã, sẽ
còn trở nên nghiệt ngã hơn nhiều. Trong khi đó, hơn 80% học sinh tốt nghiệp
PTTH ở Việt Nam năm nay có điểm tiếng Anh dưới 5 điểm. Hệ thống đại học
và cao đẳng của chúng ta quá lạc hậu và những sinh viên ra trường hầu như
không có kỹ năng gì để bắt đầu ngay vào làm việc trong một nền kinh tế hiện
đại.
Với tư cách là một người Việt trẻ, các bạn nên làm gì? Tôi muốn có 2 gửi
gắm quan trọng muốn chia sẻ với các bạn.
Gửi gắm thứ nhất là một câu nói của Mahatma Gandhi thời trước “be the
change you wish to see in the world” – hãy trở thành chính sự thay đổi mà
bạn muốn nhìn thấy trên thế giới này. Nếu bạn muốn làm cho Việt Nam tốt
lên, thì bạn phải tự mình tốt lên trước đã. Trong thời kỳ lạ lùng này, thách
thức cũng đưa đến nhiều cơ hội. Nhờ có toàn cầu hóa mà chưa bao giờ trong
lịch sử của Việt Nam, thế hệ trẻ có thể dễ dàng đến các nước phát triển để
học tập, kiếm việc trong các tập đoàn toàn cầu, sống và trải nghiệm các nền
văn hóa khác, và khám phá thế giới.
Mới cách đây 2 ngày, tôi vừa có dịp được tham gia buổi phỏng vấn cấp học
bổng của Broward College Việt Nam cùng với một số giáo sư người Mỹ và
Úc. Một trong những ứng viên là một nữ sinh vừa tốt nghiệp PTTH đến từ
Lâm Đồng. Khả năng nói tiếng Anh của cô bé miền núi có thể nói là hoàn hảo.
Bài viết của cô bé cũng hoàn hảo. Thái độ và phong cách của cô bé cũng đầy
tự tin và chân thành. Khi được hỏi bằng cách nào mà cô bé có thể học được
Anh ngữ tốt như vậy, cô bé trả lời rằng mình hoàn toàn tự học lấy. Chúng tôi
hỏi tiếp tại sao muốn học Broward College, cô bé trả lời rất thật rằng trong gia
đình đã có chị họ học đại học công lập, rồi học thạc sĩ, cuối cùng ra trường đi
làm chỉ có 3-4 triệu Đồng/tháng lương, không đủ sống. Vì thế, cô bé muốn
học một trường quốc tế, để sau này không bị rơi vào vết xe đổ của chị.
Cô bé đã được nhận học bổng tới 80% từ Broward College.
Một cô bé miền núi bé nhỏ có thể nghĩ được như thế, quyết tâm được như
thế, thì không có lý do gì các bạn ngồi đây không làm được. Các bạn là
những người trẻ tuổi và tài năng. Các bạn đừng mất công ngần ngại, đừng
nhìn lại, hãy cố gắng, tìm kiếm một cơ hội, và khi tìm được, hãy nắm chắc lấy
nó. Hãy biết nắm bắt lợi thế độc đáo này của toàn cầu hóa. Không có cách
nào tốt hơn để tiến bộ bằng việc trải nghiệm nó trong những đất nước phát
triển hơn, có thể là Hoa Kỳ, Úc, Nhật, Đức, hay một quốc gia nào đó khác.
Một điều cần ghi nhớ là bạn vừa người Việt, nhưng cũng là một công dân của
thế giới. Là một công dân toàn cầu không phải là việc tự nhiên. Chúng ta phải
học. Điều đó là cần thiết vì các vấn đề toàn cầu không thể được giải quyết bởi
các não trạng địa phương thiển cận. Tuy nhiên, một tầm nhìn toàn cầu không
nên chỉ là một lựa chọn có tính toán, mà nó cần phải đến từ chính trái tim của
các bạn, rằng con người,dù ở đâu, màu da, giới tính,tôn giáo, ngôn ngữ, hay
bất cứ thứ gì khác biệt, cũng đều có quyền được tôn trọng và bình đẳng như
nhau.
Gửi gắm thứ hai của tôi là một chút lý thuyết mà tôi chợt nhớ đến khi nhìn vào
biểu tượng của chương trình ngày hôm nay. Biểu tượng của chương trình
này là cánh bướm màu xanh. Một trong những học thuyết nổi bật được nhiều
người nhắc đến của thế kỷ 20 là lý thuyết về sự hỗn loạn (chaos theory).Theo
lý thuyết này, sự khác biệt rất nhỏ tại điểm khởi đầu có thể dẫn tới những kết
quả khác biệt vô cùng lớn. Ví dụ hay được nhắc tới là sự vỗ cánh của một
con bướm nhỏ cũng có thể làm lệch hướng một cơn bão lớn xảy ra vài tuần
sau đó tại một đại lục xa xôi.
Ý tôi muốn nói là gì? Chúng ta đều muốn thế giới trở nên tốt đẹp hơn, nhưng
chúng ta thường kỳ vọng người khác làm hộ chúng ta việc này. Một phần vì
chúng ta nghĩ mình là người bình thường, và một người bình thường thì
không thể làm gì ảnh hưởng đến tương lai của thế giới. Nhưng tôi muốn nói
với các bạn rằng chúng ta không cần phải làm một vĩ nhân mới có thể thay
đổi thế giới. Thế giới luôn luôn được thay đổi bởi những điều nhỏ bé mà hàng
tỷ con người, trong đó có bạn và có tôi, đang hàng ngày, hàng giờ thực hiện.
Để phụng sự đất nước này, để giúp nhân loại tồn tại và phát triển, các bạn
hãy bắt đầu ngay từ ngày hôm nay, bằng những việc làm tưởng như đơn giản
và tầm thường của mình. Đừng vội nghĩ đến những chuyện lớn lao, hãy hình
thành những thói quen mới và tốt hơn cho cá nhân mình, hãy dành một chút
thời gian nhỏ mỗi ngày nghĩ về các vấn đề của xã hội, hoặc làm một việc nhỏ
gì đó có ích cho cộng đồng. Những việc làm đó, giống như những cánh bướm
bé nhỏ, sẽ có ngày tạo ra cơn bão lớn làm thay đổi thế giới.
Và điều đó không phải là một thứ lý thuyết hão huyền. Nó được chứng thực
ngay trên đất nước chúng ta. Không có ai biết rằng sự lên tiếng ban đầu mấy
tháng trước của các bạn trẻ, các bà nội trợ tại Hà Nội trên các mạng xã hội đã
khiến thành phố này phải ngưng kế hoạch chặt hạ hàng nghìn cây cổ thụ ven
đường, để giờ đây vào mùa hè, người dân Hà Nội vẫn còn được tận hưởng
bóng mát còn sót lại của các tán cây đã tồn tại hàng trăm năm.
Hay mới gần đây, câu chuyện xây tượng đài “nghìn tỉ” trong khi các tỉnh phía
Bắc chìm trong ngập lụt, một số nơi hoang tàn như Quảng Ninh, một biểu
hiện nhãn tiền của việc phát triển không bền vững, trong khi trẻ em còn có
trường hợp chết vì đói, hoặc vì tai nạn khi qua sông đi học mà không có cầu,
hoặc không có trường lớp tử tế để học hành… đã làm cho hàng nghìn, hàng
trăm nghìn người phải lên tiếng. Và giờ đây câu chuyện đó có vẻ như sẽ
được tạm dừng.
Hay đơn giản hơn, câu chuyện những người thợ đào giếng cứu bé gái 7 tuổi
bị lọt xuống giếng sâu 8m ở Bình Dương đã đem lại sự xúc động to lớn đối
với cộng đồng người Việt. Hình ảnh những người thợ lưng trần, miệt mài đào
bới trong 9 giờ liên tục để cuối cùng cứu sống được em bé trong tình huống
nghìn cân treo sợi tóc không những là biểu hiện cao đẹp của nhân tính, mà
còn tạo cảm hứng lớn cho những người quan tâm, theo dõi, để biết cái tốt
vẫn còn hiện diện đâu đó, để tự thấy mình xấu hổ và cần phải sống có trách
nhiệm hơn.
Chúng ta cần nhiều hơn những nỗ lực như thế, dù nhỏ bé, nhưng hàng ngày,
hàng giờ đóng góp sức mình, để cùng nhau tạo nên những thay đổi lớn, để
cuộc sống dần tốt đẹp hơn, hướng thiện hơn. Thế giới này đang rất cần thay
đổi. Đất nước này đang rất cần thay đổi. Mong rằng từng người trong các
bạn, vừa dưới danh nghĩa cá nhân, vừa đứng bên nhau thành một tập thể,
hãy trở thành chính sự thay đổi mà bạn muốn nhìn thấy trên thế giới này. Và
hàng ngày, hàng giờ, không ngừng góp nhặt, bằng những hành động nhỏ bé
của mình, để tạo thành một cơn bão lớn đem đến sự đổi thay thực sự cho
tương lai của đất nước.
Xin cảm ơn các bạn đã lắng nghe và chúc các bạn một cuối tuần thật tuyệt
vời"
Diễn văn trong lễ tốt nghiệp của một tiến sĩ
Trong ngày vui này, tôi muốn chia sẻ với các bạn 3 điều với tư cách là
một người bạn. Chỉ có 3 điều thôi, không có gì là lớn lao.
Tôi rất hân hạnh được có mặt trong buổi lễ tốt nghiệp ngày hôm nay của các
bạn, những cựu sinh viên yêu quý của trường Cao đẳng Nghề Việt Mỹ. Trong
ngày vui này, tôi muốn chia sẻ với các bạn 3 điều với tư cách là một người
bạn. Chỉ có 3 điều thôi, không có gì là lớn lao.
Điều thứ nhất là về sự thất bại.
Tôi tự cho mình là một người dám chấp nhận thất bại. Thất bại đầu đời của
tôi là trong năm đầu Đại học. Tôi vào học Đại học Quốc Gia Hà Nội năm 1995
và đặt mục tiêu phải lấy được học bổng để đi Úc học ngay trong năm đầu
tiên. Để làm được việc đó, tôi phải đứng đầu trường về thành tích học tập.
Kết quả học tập của tôi năm đó đứng đầu trường. Nhưng đáng tiếc là chương
trình học bổng của Úc mà tôi nhắm tới năm đó kết thúc. Giấc mơ không
thành, tôi đã khóc nhiều ngày, nhưng tôi không bỏ cuộc.
Khi tốt nghiệp Đại học, tôi cũng tốt nghiệp đứng đầu khoá. Tôi được trường
Đại học Quốc Gia Hà Nội giữ lại làm giảng viên. Thế nhưng mức lương khi đó
chỉ có 400 nghìn Đồng mỗi tháng, đủ cho tôi uống café và ăn sáng vài ngày.
Tôi nộp hồ sơ xin việc ở nhiều nơi, và trong suốt 6 tháng trời, tôi chỉ nhận
được hết cái lắc đầu này tới cái lắc đầu khác. Lại một thất bại nữa.
Sự thất bại trong việc tìm việc làm tốt và lương cao khiến tôi nhận ra tôi cần
phải làm tốt hơn nữa. Tôi đã dành một năm tự học và xin học bổng. Thời kỳ
này áp lực lớn tới mức tóc trên đầu tôi rụng từng mảng. Tôi cao 1m74, và khi
đó tôi chỉ nặng hơn 50 kg đôi chút. Nhưng nỗ lực của tôi cuối cùng không
uổng. Tôi được nhận học bổng của viện Harvard Yenching tại trường Đại học
Harvard và được nhận vào học tại Đại học Tổng hợp Texas tại Austin. Năm
24 tuổi, tôi bắt đầu qua Mỹ học tiến sĩ Kinh tế.
Gần 6 năm học tiến sĩ là một thời kỳ gian khổ, đặc biệt là trong giai đoạn làm
luận án. Các thất bại liên tiếp trong nghiên cứu và áp lực phải thành công để
tốt nghiệp là đặc biệt nghiêm trọng. Nếu thời gian kéo dài quá lâu, học bổng
của tôi sẽ hết, và tôi sẽ phải bỏ cuộc và về Việt Nam với hai bàn tay trắng. Vì
thế nhiều lúc quẫn trí tôi đã tính đến việc tự sát.
Thế nhưng cuối cùng tôi vẫn vượt qua được. Khi tôi tốt nghiệp đầu năm 2007,
tôi là một trong 3 nghiên cứu sinh được đánh giá cao nhất trong số khoảng
gần 20 tiến sĩ Kinh tế tốt nghiệp năm đó của trường. Ngay từ trước khi ra
trường, tôi đã có việc làm tại Mỹ với mức lương khởi đầu 6 con số, tức là hơn
100 nghìn USD/năm.
Năm 2010, tôi về Việt Nam và bắt đầu làm việc cho một Quỹ đầu tư lớn nhất
nhì Việt Nam trên cương vị cố vấn kinh tế cao cấp. Nhiều người ngăn cản
quyết định này. Nhiều người cho tôi là ngu ngốc. Và quả thật, tôi bị sa thải chỉ
sau 3 tuần làm việc ở tập đoàn này. Lý do, các lãnh đạo của họ sợ những gì
tôi nói và viết có thể ảnh hưởng đến tương lai chính trị của tập đoàn. Lại một
thất bại nữa. Lần này nặng hơn vì tôi đã 33 tuổi.
Nhưng chính nhờ thất bại này, sự nghiệp của tôi rẽ sang một lối đi mới. Tôi
tham gia cùng các bạn bè thân hữu của mình xây dựng công ty tài chính TNK
Capital, giờ là một công ty tư vấn tài chính uy tín ở Việt Nam. Từ công ty này,
chúng tôi lập ra Ismart Education, một công ty tiên phong ở Việt Nam trong
lĩnh vực giải pháp giáo dục số, và đầu tư vào Học viện Giáo dục Hoa Kỳ, là
công ty sở hữu trường Cao đẳng Nghề Việt Mỹ. Đó cũng là lý do mà tôi đứng
trước các bạn ngày hôm nay với tư cách Chủ tịch của Trường.
Những thất bại mà tôi gặp phải trong 20 năm qua có thể chưa phải là những
thất bại lớn. Tôi có thể sẽ còn gặp thêm nhiều thất bại nữa trong những năm
tới. Nhưng mỗi khi thất bại, tôi lại thấy mình trưởng thành hơn và quyết tâm
hơn.
Ngày hôm nay các bạn ra trường, cũng giống như tôi ra trường hồi 15 năm
trước. Dù học giỏi tới đâu, hành trang lập nghiệp của các bạn cũng giống như
tôi ngày đó, vẫn còn nghèo nàn lắm. Các bạn chắc chắn sẽ phải đối mặt với
nhiều khó khăn, thử thách, và sẽ có nhiều thất bại. Có những thất bại sẽ làm
các bạn bật khóc. Có những thất bại sẽ làm các bạn không thể khóc thành lời.
Có những thất bại sẽ làm các bạn mất niềm tin và gục ngã. Có những thất bại
thậm chí làm các bạn đau đến mức ước như mình chưa bao giờ được sinh
ra. Trong những giờ phút ấy, hãy nhớ rằng ai cũng sẽ phải trải qua những thử
thách tương tự. Cái gì không giết chết được chúng ta thì sẽ làm chúng ta lớn
mạnh hơn. Tôi mong điều ấy ở các bạn. Và đó là chia sẻ đầu tiên.
Điều thứ hai là về sự hữu hạn của cuộc đời.
Khi tôi còn ở những năm đầu của tuổi 20, tôi không bao giờ nghĩ đến một
ngày nào đó mình trở nên già đi. Với tôi khi đó chỉ có tuổi trẻ. Thế nhưng
đứng trước các bạn ngày hôm nay ở đây, tôi nhận ra 15 năm đã trôi qua như
một giấc mơ. Chỉ 3 năm nữa tôi sẽ bước vào tuổi 40. Thêm một giấc mơ 15
năm nữa giống như giấc mơ vừa qua và tôi sẽ ngoài 50 tuổi. Điều đó cũng sẽ
đến với các bạn. Rất nhanh thôi, 10 năm, 20 năm, rồi 30 năm sẽ trôi qua và
một sáng thức dậy các bạn sẽ thấy tóc trên đầu mình có nhiều sợi bạc.
Điều đó không có gì là đáng buồn. Ngược lại, nó là một động lực lớn nếu các
bạn biết tận dụng. Hiểu rằng mình sẽ già đi và biến mất khỏi trái đất này như
là một lẽ tự nhiên cũng có nghĩa rằng bạn sẽ biết yêu quý từng ngày còn lại
và biết dùng nó một cách có ích nhất.
Thế nào là có ích? Tôi không có ý nói đến việc bạn phải có những đóng góp
lớn lao cho xã hội hoặc những hi sinh phi thường. Cái có ích mà tôi nói đến ở
đây là các bạn chỉ sống có một lần cuộc sống này, vì thế hãy làm những gì
các bạn thực sự yêu thích nhất.
Tôi muốn mượn lời Steve Jobs tại lễ tốt nghiệp năm 2005 của Đại học
Standford. Jobs nói rằng “thời gian của các bạn là hữu hạn, vì thế đừng
phí phạm thời gian để sống cuộc đời của người khác. Đừng bị sập bẫy
các giáo điều để phải sống cuộc sống của mình theo cách nghĩ của
người khác. Đừng để tiếng nói quan điểm của người khác nhấn chìm
tiếng nói sâu thẳm trong lòng bạn. Và điều quan trọng nhất là hãy có
can đảm để đi theo tiếng gọi của trái tim và trực giác của bạn. Chúng là
thứ biết rõ rất bạn thực sự muốn trở thành một người như thế nào.
Những thứ khác đều là thứ yếu.”
Khi các bạn thực sự làm việc gì mà các bạn yêu thích nhất, các bạn sẽ dễ
vượt qua những thử thách hơn. Công việc chiếm một phần lớn cuộc đời của
các bạn, vì thế, các bạn sẽ chỉ cảm thấy thực sự mãn nguyện khi được làm
việc mà các bạn cho là thích hợp nhất với mình.
Tôi là một người ham viết lách từ nhỏ. Ngay khi còn là học sinh phổ thông cơ
sở, tôi đã viết tiểu thuyết và làm thơ. Tiểu thuyết của tôi chưa bao giờ được
đăng, và thơ của tôi cũng vậy. Có lẽ tiểu thuyết của tôi quá dở và thơ của tôi
cũng cộc cằn.
Tôi không làm thơ và viết văn nữa, nhưng niềm yêu thích viết lách thì ngày
một lớn. Cuối cùng, tôi trở thành một nhà phân tích và bình luận về kinh tế và
quan hệ quốc tế. Trong mười năm nay, tôi đã có gần 1 nghìn bài viết đăng tải
trên nhiều báo và tạp chí trong và ngoài nước. Đó là sở thích của tôi. Nó làm
tôi cảm thấy cuộc sống của mình có ý nghĩa. Nếu như nhiều tuần qua đi
không thể viết những gì mình muốn viết, tôi cảm thấy thiếu hụt như thiếu hụt
ô xi để thở, và tôi phải quay lại viết bằng được.
Trong số các bạn ngồi đây ngày hôm nay, hẳn sẽ có một số bạn đã thực sự
biết mình muốn làm gì. Các bạn thật may mắn. Với phần lớn các bạn khác, có
lẽ các bạn vẫn còn chưa biết mình muốn làm gì. Các bạn hãy tiếp tục tìm
kiếm. Cũng giống như tất cả các vấn đề thuộc về trái tim, các bạn sẽ biết
mình tìm ra nó khi gặp nó. Các bạn không được dừng lại trước khi tìm ra.
Và khi đã tìm ra công việc mà mình thực sự ưa thích, các bạn hãy theo đuổi
nó bằng toàn bộ năng lượng của mình. Vì thời gian của các bạn trên đời này
chỉ là hữu hạn, các bạn sẽ già đi, và chắc chắn các bạn không muốn trở
thành một người già chìm đắm trong hối tiếc về quá khứ bị bỏ lỡ.
Điều thứ ba là sự thành đạt và hạnh phúc.
Không phải ai sinh ra cũng là thiên tài, cũng có cơ hội để trở thành một thiên
tài. Không phải ai sinh ra cũng trong một gia đình giàu có, hoặc có cơ hội để
trở thành giàu có. Tôi không phải là một thiên tài, và cho đến giờ tôi cũng
chưa bao giờ là một người thực sự giàu có. Có thể trong số các bạn tốt
nghiệp ngày hôm nay sẽ có một số ít bạn trở thành những người đặc biệt nổi
tiếng hoặc giàu có về sau, nhưng chắc chắn phần lớn trong số các bạn sẽ là
những người có cuộc sống bình thường.
May mắn là không cần phải là một thiên tài hoặc một người đặc biệt giàu có
thì mới có hạnh phúc. Thậm chí trong nhiều trường hợp điều này còn ngược
lại, có nghĩa là người đặc biệt nổi tiếng hoặc giàu có nhiều khi không có hạnh
phúc.
Lý do là, hạnh phúc là cảm nhận chủ quan của bạn đối với những gì bạn làm,
những gì bạn có, và những gì xung quanh bạn. Hạnh phúc không phải là một
khái niệm vật lý với những công thức khô cứng. Nó là thứ thuộc về con
người, và vì thế, nó có có vẻ đẹp và sự bí ẩn mà chỉ có chính bạn mới giải mã
cho mình được. Nếu biết cách giải mã, hạnh phúc đến từ những điều nhỏ
nhặt nhất. Trong bước đường sắp tới, các bạn sẽ phải luôn bám đuổi trong
một cuộc cạnh tranh gay gắt về danh lợi. Nhưng hãy đừng để nó cuốn các
bạn đi vĩnh viễn.
Hãy biết dừng lại, dành thời gian để cảm nhận và tự vui với những gì mình
có.
Và lý do để tôi chia sẻ điều này là vì hôm nay là ngày của các bạn. Các bạn
đã đặt thêm được một dấu mốc hết sức quan trọng trong cuộc đời mình.
Những khó khăn cực nhọc trên ghế nhà trường đã qua, những khó khăn cực
nhọc trên con đường mưu sinh và khẳng định bản thân đang đến.
Nhưng ngay lúc này, chính lúc này đây, các bạn có quyền dừng lại trong một
ngày, có quyền tự hào vì những gì mình đã làm được, có quyền vui chơi với
các bạn đồng khoá và thầy cô thêm một ngày nữa như những sinh viên còn
đang học, có quyền tổ chức tiệc tùng để ăn mừng thành tựu của mình.
Không có ai sống thay cuộc sống của các bạn, và các bạn cũng không cần
phải sống thay cuộc sống của ai. Vì thế, không ai có quyền đánh giá hay nghi
ngờ những nỗ lực mà các bạn phải trải qua để đến được với thời khắc này.
Chúng tôi, những người đàn anh, đàn chị, những người đã đi trước, vui mừng
và nghiêng mình trước các bạn. Chúc tất cả các bạn thành công và hạnh
phúc.
Tác giả: TS. Trần Vinh Dự
Nguồn: Broward College
Đê lai cho minh môt đôi thu
Trong kỳ thi tuyển sinh năm 2011 tại Bắc Kinh.
Đê bai: Đoc tai liêu cho săn sau đây, lam bai theo yêu cầu:
Sau khi kêt thuc Giai vô đich bong ban thê giơi Rotterdam , giáo viên va hoc
sinh cung nhau thao luân . Hoc sinh A noi : Tuyêt vơi qua , Đôi tuyên Trung
Quôc lai đoat toan bô chưc vô đich !Thanh công nay co thê noi la rât xưng
đang. Thi đâu thê thao la phai dưa vao thưc lưc . Hoc sinh B noi : Nhưng tôi lai
cang mong muôn chưng kiên các tuyên thu nươc ngoai thi đâu quyêt liêt va
chiên thăng các tuyên thu nôi tiêng Trung Quôc . Môt quôc gia nêu đôc quyên
tâm huy chương vang môn thi đâu thê thao nao qua lâu thi thâ t ra se không
co lơi cho sự phát triên cua môn thê thao đo . Hoc sinh C noi : Co ngươi chu
chương, Đôi tuyên Trung Quôc nên nhương môt hai tâm huy chương vang
cho đôi tuyên nươc khac , nhưng tôi lai không tan thanh , nêu như cô tinh thua,
thi se vi pham nguyên tăc thi đâu công băng va tinh thần Ô-lim-pich...
Giáo viên: Các em noi đêu co ly , nhưng ly le nay không nhưng thê hiên trong
môn thi đâu bong ban , ma cung phu hơp vơi các linh vực trong cuô c sông xa
hôi.
Yêu câu: Dưa vao tai liêu cho săn trên đây , mơi anh/chi tự lựa chon goc đô ,
tư đăt tiêu đê , liên hê vơi thưc tê , lam bai văn trên 800 chư. Ngoai thơ ca ra ,
không giơi han vê thê loai .
Bài làm:
Thí sinh dựa vao đê bai săn co tư đăt tiêu đê:
Đê lai cho minh môt đôi thu
--- Chúc mừng những người đã giúp bạn trưởng thành
Đội tuyển thể thao Trung Quốc tuy đã đoạt toàn bộ huy chương vang tai Giai
vô đich Bong ban thê giơi , thê nhưng tôi lai không lây lam phân khơi chut nao
cả, môt cam giac buôn ba cô đơn chi mong thât bai chơt trao lên tron g long ,
thât la ơ trên cao không sơ gi gia lanh. Đội tuyển Trung Quốc cần phải có một
đôi thu. Mà trên đời này, chăng phai cung như vây hay sao , môt ngươi nao đo
mà có một đối thủ thì là điều rất hạnh phúc , bơi vi đ ối thủ của bạn , sẽ cùng
bạn trưởng thành trên đường đời, cho đên khi ban leo lên đên đinh cao nhât .
Thơi thê tạo anh hùng, hay anh hung tạo thời thế. Anh hung thương xuât hiên
tưng đôi tưng căp môt , Viêt vương Câu Tiên va Ngô vương Hap Lư , Tào
Tháo và Lưu Bị , Mao Trach Đông va Tương Giơi Thach . Trông ho đêu như
đôi thu cua nhau , thê nhưng ho đa khiên cho đôi phương thanh công , đông
thơi ho cung lam nên chinh ban thân minh , và chính vì có sự tôn tai cua đôi
thủ, thì bản thân mình mới phải càng gắng sức gấp bội cho việc học tập , và
mơi đi phân đâu. Cuôi cung mơi co đươc công thanh danh toại.
Vua Tân Thuy Hoang thông nhât thiên ha , tôi tin răng thư ma ôn g co đươc
không phai la niêm vui vi minh đa trơ thanh ngươi duy nhât đươc tôn
vinh trên muôn van ngươi, mà là ông cảm thấy buồn tẻ và lạnh lẽo vì không ai
đich nôi minh, không chiên ma thăng , ông đa mât đi muc tiêu phân đ ấu, đông
thơi cung mât đi chinh ban thân ông, cuôi cung triêu đinh nha Tân đên đơi thư
hai liên bi diêt vong . Lưu Bang tuy tham tiên ham cua , háo sắc đẹp , thê
nhưng vi co sư tôn tai cua Hang Vu, khiên Lưu Bang đa tư môt ke bui đơi trên
phô, cuôi cung trơ thanh môt đê vương tai gioi , tôi tin răng , năm Lưu Bang
qua đơi , ngươi tương nhơ Lưu Bang nhât không phai la ai , mà ắt phải là
Hạng Vũ-đôi thu suôt đơi cua Lưu Bang.
Hạnh phúc thường khiên cho con ngươi trơ nên mê muôi , thê nhưng khô đau
lại khiến cho con người trưởng thành . Ngươi chung ta thương không nhơ ro
lăm chinh la ngươi mang lai hanh phuc cho minh , thê nhưng ai la ke gây ra
nôi khô đau to lơn cho m ình thì thường lại khắc cốt ghi tâm . Cuôc đơi không
có đối thủ chính là cuộc đời không chọn vẹn . Môi khi tôi đoc cuôn "Khang Hy
Đai Đê", thì dường như trông thấy hình ảnh vua Khang Hy chúc rượu trong
bưa tiêc Thiên tho , tôi thương cam đông đên nươc măt lưng trong , nhà vua
chúc ba bát rượu , bát rượu thứ nhất kính dâng cho Hoàng thái hậu Hiếu
Trang, bát rượu thứ hai kính dâng cho các vị công thần , đến bát rượu thứ ba,
Ngài nói như thế này : "Bát rươu thư ba nay , Trâm kinh dâng cho ke thu đa
chêt cua Trâm, Ngao Bai, Ngô Tam Quê, Trịnh Kinh, Cát Nhĩ Đan, còn có Thái
tư Chu Tam nưa , họ đều là những anh hùng hào kiệt , chính họ mới là những
ngươi đa tao nên Trâm đây, họ đã ép buộc Trẫm lập nên công trạng vĩ đại .
Trâm căm ghet ho , nhưng lại kính trọng họ . Ôi, đang tiêc lam sao , họ đều đã
chêt ca rôi , Trâm buôn te biêt nhương nao ! Trâm không chuc ho chêt đi môt
cách bình yên, mà chúc họ khiếp sau sống lại thì vẫn làm kẻ thù của Trẫm!"
Thât la hao phong biêt nhương nao, thât la bât khuât lam sao.
Tư xưa anh hung nhiêu trăc trơ , muôn van hiêm trơ cuôi cung cung như sâu
tăm tư trong ken chui ra.
Hãy giữ lại một đối thủ cho bản thân mình , hãy để lại cho mình một mục tiêu
phân đâu, hãy để cho bản thân mình mãi mãi dạt dào sức sống.
Hãy chúc phúc đối thủ của mình , chính vì có họ , bạn mới có thể giành được
vẻ vang của ngày hôm nay.
Hãy quý trọng đối thủ của mình , bơi vi rôi co ngay ban se phat hiên , vai tro
không thê thay thê đươc cua ho lai ngư tri trong long ban.
Chúng ta không làm người cầu mong thất bại một cách cô đ ơn, chúng ta là
nhưng hao han băng xương băng thit , chúng ta kính trọng đối thủ của chúng
ta, để đối thủ và chúng ta cùng nhau tiến bộ , cùng nhau trưởng thành , tât ca
chúng ta đều sẽ tiến tới có được một mảnh trời xanh thuôc vê chinh ban thân
mình.