Upload
rapper1332
View
115
Download
9
Embed Size (px)
Citation preview
Tiếng việt lớp 1(cuốn có chữ ABC thật to)" Còn Cha gót đỏ như son
Đến khi Cha mất gót Mẹ gót Con đen sì "
ID bài viết: 11200470 .... vẫn là bạn nitatpng share cho mình này :
Quýt nhà ai chín đổ câyHỡi em đi học hây hây má hồng
trường em mấy tổ trong thônríu ra ríu rít chim non gọi bầy.
(Tố Hữu)
Mèo ta buồn bựcMai phải đến trường
Bèn kiếm cớ luônCái đuôi tôi ốm
Cừu mới be toángTôi sẽ chữa lành
Nhưng muốn cho nhanhCắt đuôi khỏi hếtCắt đuôi ấy chếtTôi đi học thôi
Ông mặt trời óng ánhToả nắng hai mẹ conBóng con và bóng mẹ
Dắt nhau đi trên đườngÔng nhíu mắt nhìn emEm nhíu mắt nhìn ông
Ông ở trên cao nhéCháu ở dưới này thôi
CHÀO LỚP MỘTLớp một ơi lớp một
Đón em vào năm trướcNay giờ phút chia tay
Gửi lời chào ở lạiChào bảng đen cửa sổ
Chào chỗ ngồi thân quenTất cả chào ở lại
Đón các bạn nhỏ lênChào cô giáo kính mến
Cô sẽ xa chúng emLàm theo lời cô dạy
Cô sẽ luôn ở bênLớp một ơi lớp một
Đón em vào năm trướcNay giờ phút chia tay
Gửi lời chào tiến bước.
LÀM ANH
Làm anh khó đấyPhải đâu chuyện đùa
Với em gái béPhải người lớn cơ
Khi em bé khócAnh phải dỗ dành
Lúc em bé ngãAnh nâng dịu dàngMẹ cho quà bánhChia phần em hơn
Có đồ chơi đẹpCũng nhường em luôn
Làm anh thật khóNhưng mà thật vui
Ai yêu em béThì làm được thôi
CÁI TRỐNG TRƯỜNG EMCái trống trường em
Mùa hè cũng nghỉSuốt ba tháng liền
Trống nằm ngẫm nghĩBuồn không hả trốngTrong những ngày hè
Bọn mình đi vắngChỉ còn tiếng ve
Cái trống lặng yênNghiêng đầu trên giáChắc thấy chúng em
Nó mừng vui quá!Kìa trống đang gọi
Tùng! Tùng! Tùng! Tùng!Vào năm học mới
Giọng vang tưng bừng
Một đàn kiến nhỏChạy ngược chạy xuôi
Chẳng ra hàng mộtChẳng thành hàng đôi
Đang chạy bên nàyLại sang bên nọCắm cổ cắm đầuKìa trông xấu quáChúng em vào lớp
Sánh bước hai hàngChẳng như kiến nọ
Rối tinh cả đàn.
CHÚ BÒ TÌM BẠN-Phạm Hổ-
Mặt trời rúc bụi treBuổi chiều về nghe mátBò ra sông uống nướcThấy bóng mình ngỡ aiBò chào : " Kìa anh bạn,
Lại gặp anh ở đây! "Nước đang nằm nhìn mâyNghe bò cười toét miệng
Bóng bò chợt tan biếnBò tưởng bạn đi đâu
Cứ ngoái trước nhìn sauẦm ò tìm gọi mãi.THƯƠNG ÔNGÔng bị đau chânNó sưng nó tấy
Đi pha?i chống gậyKhập khiêfng khập kha?Bước lên thê?m nha?Nhấc chân quá khóThấy ông nhăn nhóViệt chơi ngoa?i sân
Lon ton lại gâ?nÂu yếm nhanh nha?u
"Ông vịn vai cháuCháu đơf ông lên!"
Ông bước lên thê?mTrong lo?ng sung sướngQuă?ng gậy cúi xuống
Quên ca? đớn đauÔm cháu xoa đâ?u"Hoan hô thă?ng béBé thế ma? kho?e
Vi? nó thương ông"Đàn gà mới nở
Lông vàng mát rượiMắt đẹp sáng ngời
Ơi chú gà ơiTa yêu chú lắm.
Mẹ giang đôi cánhCon biến vào trongMẹ ngẩng đầu trôngBọn diều bọn quạ.Bây giờ thong thả
Mẹ đi lên đầuĐàn con bé xíu
Líu ríu chạy sau.Con mẹ đẹp sao
Những hòn tơ nhỏChạy như lăn trònTrên sân trên cỏ.
Vườn trưa gió mátBướm bay rập rờnQuanh đôi chân mẹMột rừng chân con.
MẸ VẮNG NHÀ NGÀY BÃO-Phạm Hổ--
Mấy ngày mẹ về quêLà mấy ngày bão nổiCon đường mẹ đi vềCơn mưa dài chặn lối
Hai chiếc giường ướt một
Ba bố con nằm chungVẫn thấy trống phía trong
Nằm ấm mà thao thứcNghĩ giờ này ở quê
Mẹ cũng không ngủ đượcThương bố con vụng về
Củi mùn thì lại ướtNhưng chị vẫn nấu cháo
Cho thỏ mẹ thỏ conEm thì chăn đàn nganSớm lại chiều no bữa
Bố đội nón đi chợMua cá về nấu chuaThế rồi cơn bão quaBầu trời xanh trở lạiMẹ về như nắng mớiẤm áp cả gian nhà
Làm sao quên được hình ảnh dịu hiền của "Cô giáo em":1.
Cô giáo emHiền như cô TấmGiọng cô đầm ấm
Như lời mẹ ruCô giáo đưa mùa thu
Đến với những quả vàng chín mọngMột mùa thu hi vọng
Tiếng chim ca ríu rít sân trường2.
Sáng nào em đến lớpCũng thấy cô đến rồiĐáp lời: Chào cô ạ!
Cô mỉm cười thật tươi.Cô dạy em tập viết
Gió đưa thoảng hương nhàiNắng ghé vào cửa lớp
Xem chúng em học bài.Những lời cô giáo giảngẤm trang vở thơm tho
Yêu thương em ngắm mãiNhững điểm mười cô cho.
Nếu nhắm mắt trong vường lộng gióSẽ được nghe nhiều tiếng chim hay
Tiếng ríu rít chim sâu trong láCon chìa vôi vừa hót vừa bay
Nếu nhắm mắt nghe bà kể chuyệnSẽ được nhìn thấy các nàng tiên
Thấy chú bé đi hài bẩy dặmQuả thị thơm, cô Tấm rất hiềnNếu nhắm mắt nghĩ về cha mẹ
Đã nuôi con khôn lớn từng ngàyTay bồng bế sớm khuya vất vảMắt nhắm rồi lại mở ra ngay.
-----------------------------------Con gà cục tác lá chanh
Con lợn ủn ỉn mua hành cho tôi
Con chó khóc đứng khóc ngồiBà ơi đi chợ mua tôi đồng riềng
==============Sân nhà em sáng quá
nhờ ánh trăng snág ngờitrăng tròn như cái đĩaLơ lửng mà không rơi
Những đêm nào trăng khuyếtTrông giống con thuyền trôi
Em di trăng theo buớcNhư muốn cùng đi chơi ....
-----------------Chim sâu
Chim sâu nho nhỏCài mỏ xinh xinh
Cham nhat cham timBat sau cho la
Cay yeu chim quaCay vay cay vuiBup no hoa cuoi
Chao chim sau day!
Con chim chiền chiệnBay vút vút cao
Lòng đầy thương mếnKhúc hát ngọt ngàoChim bay, chim xàLúa tròn bụng sữa
Đồng quê chan chứaNhững lời chim caBay cao cao vút
Chim biến mất rồiChỉ còn tiếng hátLàm xanh da trời
MÈO CON ĐI HỌC
Hôm nay trời nắng chang changMèo con đi học chẳng mang thứ gì
Chỉ mang một cái bút chìVà mang một mẩu bánh mì con con
Ếch kêu ộp ộpLúc nhặt lúc thưa,Lộp độp lộp độp
Trời bắt đầu mưa.
Ai dậy sớmbước ra đồng có vừng đông
đang hừng sáng
Ai dậy sớmBước ra vườn
Hoa ngát hươngĐang chờ đón
Ai dậy sớmBước ra đồngCả vừng đôngĐang chờ đón
Ai dậy sớmBước lên đồiCả đất trời
Đang chờ đón.
Cốc cốc cốc. Ai gọi đó Tôi là thỏ
Nếu là thỏ Cho xem tai.
...... Nai...
Em xin tiếp có sai mong các anh sửa cho:Vở này ta tặng cháu yêu ta
Tỏ chút lòng thương cháu gọi làMong cháu ra công mà học tậpMai sau giúp đỡ nước non nhà.
Hạt gạo làng ta Có nắng tháng bảy có mưa tháng ba Giọt mồ hôi sa những trưa tháng sáu
Nước như ai nấu chết cả cá cờ Cua ngoi lên bờ mẹ em xuống cấy
Hạt gạo làng ta Có vị phù sa của sông Kinh Thày
Có hương sen thơm trong hồ nước đầyCó lời mẹ hát
Ngọt bùi hôm nay ....
Chú là chú em,Chú đi tiền tuyến nửa đêm chú về
Ba lô con cóc to bèMũ tai bèo bẻ, vành xòe trên vai
Chú về kể chuyện vui saoMỹ thua Mỹ khóc như là trẻ con
Chắp tay lạy Má xin cơmEm mà có đói chẳng thèm thế đâu
...Chỉ xin chiếc mũ tai bèo
Làm cô (anh) giải phóng vượt đèo Trường Sơn.
NGÀY HÔM QUA ĐÂU RỒI
Bế Kiến Quốc
(Bài này được phổ nhạc 2 lần, bài thứ nhất em không rõ ai viết nhạc nhưng sau giải phóng rất hay được phát trên TV do Nhật Tài và diễn viên nhí Thanh Phương biểu diễn. Bài thứ 2 của NS Phạm Trọng Cầu sáng tác ít người biết hơn nhưng lại có vẻ hay hơn-
theo em)
Em cầm tờ lịch cũNgày hôm qua đâu rồi
Ra ngoài sân hỏi bốXoa đầu em bố cười
Ngày hôm qua ở lạiTrong hạt lúa mẹ trồngCánh đồng chờ gặt hái
Chín vàng màu ước mong
Ngày hôm qua ở lạiTrên cành hoa trong vườn
Nụ hồng lớn thêm mãiĐợi đến ngày tỏa hương
Ngày hôm qua ở lạiTrong vở hồng của conCon học hành chăm chỉLà ngày qua vẫn còn.
Cốc cốc cốcAi gọi đóTôi là thỏNếu là thỏ
Cho xem tai
Cốc cốc cốcAi gọi đóTôi là naiNếu là nai
Cho xem gạc
Cốc cốc cốcAi gọi đóTôi là gióNếu là gió
Xin mời vàoKiễng chân caoVào cửa giữa
Cùng soạn sửaĐón trăng lênQuạt mát thêm
Hơi biển cảReo hoa lá
Đẩy buồm thuyềnĐi khắp miềnLàm việc tốt.
Hồi bé cả lớp ê a "Cốc cốc cốc" là thể nào cũng có đứa chồm qua cốc vào đầu đứa bên cạnh, có khi trúng khi không nhưng đều thành chuyện cãi nhau chí chát ... xong rồi lại
thôi, trẻ con mà ...
Logged
"Đam mê" in my style - http://bit.ly/VinaEmperor_Dammeghiban
caytrevietnamModerator
Bài viết: 459
Trồng sen trong biển lửa
Re: Sưu tầm thơ thiếu nhi... ngày xưa« Trả lời #12 vào lúc: 07 Tháng Bảy, 2009, 12:37:58 am »
Đẹp vô cùng Tổ Quốc ta ơiRừng cọ, đồi chè, đồng xanh ngào ngạt
Nắng chói sông Lô, hò ơ tiếng hátChuyến phà dào dạt bến nước Bình Ca
Mỗi lần đọc cái này, em lại nhớ hồi ấy thấy đất nước bình yên, tươi đẹp và rộng lớn, cảm giác đó vẫn còn đến tận bây giờ
NẶN ĐỒ CHƠI
Bên thềm gió mátBé nặn đồ chơi
Mèo nằm vẫy đuoiTròn xoe đôi mắt
"Đây là quả thịđây là quả na
quả này phần mẹquả này phần cha"
Đây là thằng chuộtTặng riêng chú mèo
Mèo ta thích chíVểnh râu meo meo
Bé bé bằng bônghai má bằng đồnghai chân bằng sắthai tay bằng chì
mẹ mua cây chuốicho bé tập bơi
bao giờ chết đuốicho bé vào áo quan
Mùng 1 tháng 6
Tết của thiếu nhi
Mẹ em đưa đi
Sắm quà mậu dịch
Ô tô bình bịch
Có cả vịt bơi
Này các bạn ơi
Ta cùng chung nhé !
Mùng 1 tháng 6Tết của thiếu nhi
Mẹ đưa em điThăm quà mậu dịch
Ô tô bình bịch
Có cả vịt bơi
Nào các bạn ơiTa chơi chung nhé!
Thằng Tô nghịch láo Buộc pháo đuôi Dê
Nó đốt rồi về Khiến Dê hoảng chạy
Dê nhảy tứ tung Húc trẻ xô hàng Trẻ qua Méc Mẹ
Chú Tô bị quìĐừng nói tất cả những gì mình biết.Đừng tin tất cả những gì mình nghe.
Hãy làm tất cả những gì mình có thể làm.Ngạn ngữ Bồ Đào Nha
Đồng hồ báo thức
Bác kim giờ thận trọng Nhích từng li, từng li Anh kim phút lầm lì
Đi từng bước, từng bước. Bé kim giây tinh nghịch Chạy vút lên trước hàng
Ba kim cùng tới đích Rung một hồi chuông vang.
Hoài KhánhBến cảng Hải Phòng
Em ra thăm bến cảng Thăm chú ở hải quân
Lúc trời vừa hửng sáng Sương sớm đang tan dần.
Giữa mặt nước mênh mông Tàu hải quân ta đó
Xếp hàng nối đuôi nhau Trông như từng dãy phố.
Khi mặt trời lên tỏ Nước xanh chuyển màu hồng
Cờ trên tàu như lửa Bừng sáng cả mặt sông
Cái bài này là đồng dao, không phải thơ. Nhưng hay tuyệt.Tùng tùng tùng
Đánh ba tiếng trốngSắp quân cho chỉnh
Phượng hoàng thống lĩnhBạch hạc hiệp đồngBên phải thì côngBên trái thì sếu
Giang cao ngất ngểuĐi trước tiên phong
Cả mỏ bồ nôngĐi sau chặn hậuSáo đen sáo sậu Ran giục đôi bên Chú quạ thông tin Mang thư đi trước Một đàn vịt nước Chú két, chú le
Sắm sửa thuyền bè Cho quân trẩy thủy
Còn lọai bé tí Chim chích chim ri
Ở nhà coi sóc Chú cò, chú cóc Coi sóc các làng Chèo bẻo nổ năng
Bầu cho làm huyện Đêm hôm đi tuầnPhó cho chú vạc
Chú ngỗng nghếch ngác Như thể đàn bà Chú vịt chú gà
Nhắc võng ông già Trèo lên núi triều
Chạy như cun cút...
Logged
Kịp thời - Chính xác - Bí mật - An toàn.Lính Thông tin coi đó là sự sống !!!
Việt Nam đẹp khắp trăm miền, Bốn mùa một sắc trời riêng đất này.
Xóm làng đồng ruộng rừng cây, Non cao gió dựng, sông đầy nắng chang.
Sum suê xoài biếc, cam vàng,
Dừa nghiêng, cau thẳng, hàng nàng nắng soi. Có nơi đâu đẹp tuyệt vời
Như sông, như núi, như người Việt Nam ! Đầu trời ngất đỉnh Hà Giang
Cà Mau mũi đất mỡ màng phù sa. Trường Sơn: chí lớn ông cha,
Cửu Long : lòng mẹ bao la sóng trào. Mặt người sáng ánh tự hào,
Dáng đi cũng lấp lánh màu tự do. Bốn ngàn năm dựng cơ đồ
Vạn năm từ thuở ấu thơ loài người. Ơi Việt Nam ! Việt Nam ơi !
Việt Nam ta gọi tên người thiết tha.
Trời đẹp lắm bạn ơiNắng vàng trải khắp nơiChim ca trong bóng lá
Ra sân ta cùng chơi
Quả cầu giấy xanh xanhQua chân tôi chân anhBay lên rồi lộn xuống
Dạo từng vòng quanh quanh
Anh nhìn cho tinh mắt Tôi đã thật dẻo chânCho cầu bay trên sân
Đừng để rơi xuống đất
Trong nắng vàng tươi mátCùng chơi cho khỏe ngườiTiếng cười xen tiếng hátChơi vui học càng vui.
Bày này không nhớ tên trong sách Tập đọc lớp 2
Chiếc xe bò chở cátTrên đường xa vời xaGiữa trưa hè nắng rát Lăn bánh về thôn ta
Bác ơi xây gì đóTrường học nhà vệ sinh
Hay xây nhà văn hóaCho hợp tác xã mình
Mồ hôi ròng trên trán
Dừng nghỉ chút bác ơiCho cháu đây thêm vớiCho thêm nhẹ thêm vui.
Tập đọc lớp 2U ốm
U ốm nằm nhàKhông ra đồng được
U đắp kín chănMặt quay vào vách
Em vẫn đi họcĐường xa càng xaNgười em ở lớpLòng em ở nhà
Buổi học dài quáMãi mới trống vềEm vội ra trước
Bỏ cả bạn bèEm dọc con đê
Theo đàn cò trắngThiếu u trên đồng
Nhiều người vẫn vắngMồ hôi ướt trán
Em bước càng mauBướm bay mặc bướm
Em thèm bắt đâuEm vào đến cửa
Đã gọi U ơiU cố quay lại
Nhìn em mỉm cườiCủi lửa nhen rồi
Nấu nồi cháo trắngĐập trứng bỏ hành
U ăn ngon lắmGhét cái bệnh tậtLàm ta mệt người
Đừng ai ốm cảLà vui nhất đời
ĐÁM MA BÁC GIUN
Trần Đăng Khoa
Bác giun đào đất suốt ngàyTrưa nay chết dưới bóng cây sau nhà
Họ hàng nhà kiến kéo ra
Kiến con đi trước, kiến già theo sauCầm hương kiến đất bạc đầu
Khóc than kiến cánh khoác màu áo tangKiến lửa đốt đuốc đỏ làng
Kiến kim chống gậy, kiến càng nặng vaiĐám ma đưa đến là dài
Qua những vườn chuối, vườn khoai, vườn cà Kiến đen uống rượu la đà
Bao nhiêu kiến gió bay ra chia phần.
GỌI BẠN Định Hải
Tự xa xưa thuở nàoTrong rừng xanh sâu thẳm
Đôi bạn sống bên nhauBê Vàng và Dê Trắng.
Một năm, trời hạn hánSuối cạn, cỏ héo khôLấy gì nuôi đôi bạn
Chờ mưa đến bao giờ ?
Bê Vàng đi tìm cỏLang thang quên đường về Dê Trắng thương bạn quá
Chạy khắp nẻo tìm BêĐến bây giờ Dê Trắng
Vẫn gọi hoài : “ Bê ! Bê !”
CON VE VÀ CON KIẾN( Bài này do NGUYỄN VĂN VĨNH dịch từ bài thơ ngụ ngôn La Cigale et la Fourmi của LAFONTAINE, đăng trên Đông Dương Tạp chí số 40, xuất bản tại Hà Nội năm 1914 )
Ve sầu kêu ve veSuốt mùa hè
Đến kì gió bấc thổiNguồn cơn thật bối rối
Một miếng cũng chẳng còn Ruồi bọ không một con
Vác miệng chịu khúm númSang chị kiến hàng xóm
Xin cùng chị cho vayNăm ba hạt qua ngàyTừ nay sang tháng hạ
Em lại xin đem trảTrước thu thề đất trời
Xin đủ cả vốn lời
Tính kiến ghét vay cậyTrăm thói, thói này vì
“ Nắng ráo chú làm gì ?”Kiến hỏi ve như vậy
Ve rằng : “ Luôn đêm ngàyTôi hát thiệt gì bác”
Kiến rằng : “ Xưa chú hátNay thử múa coi đây”.
Mẹ ốm
Trần Đăng Khoa
Mọi hôm mẹ thích vui chơiHôm nay mẹ chẳng nói cười được đâu
Lá trầu khô giữa cơi trầuTruyện Kiều gấp lại trên đầu bấy nay
Cánh màn khép lỏng cả ngàyRuộng vườn vắng mẹ cuốc cày sớm trưa
Nắng mưa từ những ngày xưaLặn trong đời mẹ đến giờ chưa tan
Khắp người đau buốt, nóng ranMẹ ơi! Cô bác xóm làng đến thămNgười cho trứng, người cho camVà anh y sĩ đã mang thuốc vào
Sáng nay trời đổ mưa ràoNắng trong trái chín ngọt ngào bay hương
Cả đời về gió đi sươngBây giờ mẹ lại lần giường tập đi
Mẹ vui, con có quản gìNgâm thơ, kể chuyện rồi thì múa ca
Rồi con diễn kịch giữa nhàMột mình con đóng cả ba vai chèo
Vì con, mẹ khổ đủ điềuQuanh đôi mắt mẹ đã nhiều nếp nhăn
Con mong mẹ khỏe dần dầnNgày ăn ngon miệng, đêm nằm ngủ say
Rồi ra đọc sách, cấy càyMẹ là đất nước, tháng ngày của con.
Đồng dao
Dềnh dềnh dàng dàngBa gang chiếu trải
Dềnh dềnh dàng dàngXích lại cho gần
Một người hai chân nàyHai người bốn chân nàyBa người sáu chân này
Bốn người tám chân nàyNăm người mười chân này.
Chân gầy chân béoChân béo chân gầy
Dệt vải cho bà vải hoa vải trắngĐến mai trời nắng mang vải ra phơi.
Gió mùa đông bắc
Dưới đèn mẹ đan áoCha ngồi bên xem báoEm mở sách học bàiGió vi vút cửa ngoài
Mẹ kêu trời lạnh quá!Quê ta đang gieo mạ
Cô bác dầm nắng sươngCho bé được đến trường.
Mai tan học về ngayNhìn nồi cơm khói bốcBiết ơn người cấy càyEm càng lo chăm học.
..........................................
"....nhìn gương mặt ngoan ngoãn của Thắng đang chìm vào trong giấc ngủ, tay mẹ càng đan nhanh hơn, để ngày mai em có áo ấm đi học.
Ngoài kia, gió bấc ào ào trong vườn chuối."
Bé ra mậu dịchMua kẹo cho em
Người đông như kiếnBé đành nép bên.Thấy bé đứng lâuCác chú bảo nhau
Cho cháu mua trước
Ngập ngừng một látBé nói : Để sau,
Cháu chưa đến lượt.
Trưa hè nắng gắtHàng lại tiếp hàngBé xách chiếc làn
Đứng nguyên chỗ cũ!
Sau bữa cơm chiều
Mỗi ngày sau bữa cơm chiềuDưới đèn một cảnh thương yêu quây quần
Mẹ em sàng gạo dưới sânCha nghe em đọc rõ ràng từng câu
Bé em chạy trước chạy sauQuàng vai rồi lại kề đầu bên cha
Con mèo ngồi gọn giữa nhàXanh xanh đôi mắt như là thủy tinh
CHÚ BÒ TÌM BẠNMặt trời rúc bụi tre
Buổi chiều về nghe mátBò ra song uống nướcThấy bóng mình ngỡ aiBò chào: kìa anh bạn
Lại gặp anh ở đâyNước đang nằm nhìn mâyNghe bò cười toét miệngBóng bò chợt tan biếnBò tưởng bạn đi đâu
Cứ ngoái trước nhìn sauậm ò tìm gọi mãi
QUÊNChú gà trống mới lớnLeo lên nóc mái nhàĐịnh đọc một bài thơ
Nhưng quá đỗi hồi hộpVừa cất giọng lại ngắtNhớ được mỗi một từ
Đành gáy:cúc cù cu u uNHÀ MÁY
Vào xem nhà máySửa chữa ô tôở vùng ngoại ô
mới vừa kiến thiết
tôi thấy la liệtmáy nhỏ máy tocái quay ro ro
cái kêu huýt huýtcái thổi xuỵt xuỵt
cái thét ào àorầm rập xôn xao
nhịp nhảng răm rắpAO CÁ
Chiếc ao hợp tácVừa rợp quanh bờBốn mùa đầy nước
Cá bơi lượn lờÔng ra trông cá
Cháu cùng theo ôngNhìn cá đớp bóng
Trăng vàng mênh môngTRĂNG SÁNG
Sân nhà em sáng quáNhờ ánh trăng sáng ngờiTrăng tròn như cái đĩaLơ lửng mà không rơi
Những hôm nào trăng khuyếtTrông giống con thuyền trôi
Em đi trăng theo bướcNhư muốn cùng đi chơi
ĐÀN KIẾN NÓ ĐIMột đàn kiến nhỏ
Chạy ngược chạy xuôiChẳng ra hàng một
Chẳng thành hàng đôiĐang chạy bên này
Lại sang bên nọChúng em vào lớp
Sóng bước hai hàngChẳng như kiến nọ
Rối tung cả đàn
Cúi mãi mỏi lưngViết mãi mỏi tayThể dục thế nàyLà hết mệt mỏi
***Bùi như lạc
Đặc như bíĐỏ như gấc
Trắng như bôngNhanh như sócChậm như sên
Chui rúc kêu rênLà thằng giặc Mỹ!
***
Con cáo đuôi bôngBộ lông hung hung
Hàm răng nhọn hoắtBan ngày lẩn mặt
Trong bụi trong hangTối đến vào làng
Bắt gà bắt vịtDân làng đã biết
Rình tóm được ngayĐòn gánh cành câyPhang cho kỳ chếtThế là đáng kiếp
Con cáo biếng lườiNgày ngày rong chơi
Đêm đêm ăn trộm
Tình bạn
Gà cùng Ngan VịtChơi ở bờ ao
Chẳng may té nhàoGà rơi xuống nước
Không chậm nửa bướcNgan Vịt nhảy theoRẽ đám rong bèoVớt gà lên cạn...GẤU QUA CẦU
Hai gấu con xinh xắnBước xuống hai đầu cầuCả hai cùng muốn mauVượt cầu sang kia trước
Không ai chịu nhường bướcCãi nhau mãi không thôi
Chú nhái bén đang bơiNgẩng đầu lên và bảo
- Cái cầu thì bé tí (bé tẹo)Ai cũng muốn qua mauNếu cứ cố tranh nhauThì có anh ngã chết
Bây giờ phải đoàn kếtCõng nhau quay một vòng
Đổi chỗ thế là xongCả hai cùng qua được !
Con ruồi đậu ở chuồng phân Rồi bay đến đậu thức ăn vật dùng
Đem theo bao giống vi trùng Sinh nhiều bệnh tật vô cùng nguy nan
Thức ăn phải đậy lồng bàn.(lớp1)
Mắt cận thị cần đeo nhãn kínhNhờ mũi cho để kính trên lưng.
Một hôm mũi bỗng bị sưng,Tưởng rằng tại kính, bừng bừng nổi xung:
- Này anh mắt, đừng dùng kính nữa,Hãy nghe tôi, đập vỡ cho rồi...Nói xong quăng kính một nơi,
Mắt không trông thấy, tường vôi đâm sầm.Mũi ta bị dập tím bầm,
Mới hay mọi việc phải cần có nhau.
Đêm khuya hóng mát ngoài hiênCó anh bạn Tú ngủ quên mắc màn
Họ nhà muỗi rủ nhau sangGiương vòi ra đốt anh mang bệnh liền
Thế rồi sốt rét liên miên.
Hễ kiếm được mồiKiến tha về tổ
Xếp cùng một chỗLàm của cải chungĐến khi đói lòng
Cùng ăn vui sướngTừ quân đến tướngMột dạ như nhauChẳng thấy ở đâuKiến sống riêng lẻ
TÍ XÍUGọi là tí xíu
Mà chẳng bé đâuTí biết lấy rau
Mang về cho lợnTí biết nấu nướngHai bữa cơm canh
Tí còn nhờ ôngPha thanh tre cật
Tí ngồi Tí vótĐược 10 cây chôngGửi đồn biên phòng
Đánh quân cướp nước.
Hòn đá toHòn đá nặng
Một người nhấcNhấc không đặng
Hòn đá nặngHòn đá bền
Một người nhấcNhấc không lên
Hòn đá to Hòn đá nặng
Nhiều người nhấcNhấc lên đặng
Biết đồng sứcBiết đồng lòng
Việc gì khóLàm cũng xong.
TIẾNG KẺNG CÔ NUÔI CÁMặt hồ lăn tăn sóng
Bỗng tiếng kẻng đổ dồnTiếng kẻng báo giờ cơmVọng đều vào ngõ cá.
Con rô mình lấp lóaĐuôi búng nước lên trời
Cá trắm cỏ hiền quáNhẹ nhàng vây bơi bơi.
Hồ sủi tăm như sôi
Rêu xanh nhoài mặt nướcThức ăn ngon tận môiĐàn cá thi nhau đớp.
Âm thanh rất quen thuộcTiếng kẻng giòn ngân nga
Cô xã viên sao giốngCô Tấm chuyện của bà.
Chú mèo đi học
Mèo mẻo, mèo meo Chú mèo đi học
Áo quần trắng muốt Đôi hài xanh xanh
Chân bước nhanh nhanh Bên dòng mương nhỏ
Gặp bông hoa đỏ Mèo đứng ngắm nhìn Gặp chú chuồn kim Chơi chò đuổi bắt Gặp chim sằn sặt
Gây chuyện cãi nhau Trèo tít cành cao Chim vù bay mất Chú mèo bực tức
Lao mình đuổi theo Sẩy chân té nhào Mực giây quần áo Mèo ta mếu máo
Chạy vội tới trường Vừa buổi học tan...
Mọi người đều thuộc Bài hát rất hay
Mèo muốn hát ngay... Nhưng chú chỉ biết
"Mèo mẻo, mèo meo!" Nguyễn Trọng Tạo
Bài này hình như tên là "Con chim chiền chiện" của Cụ Huy Cận
Con chim chiền chiệnBay vút vút cao
Lòng đầy thương mếnKhúc hát ngọt ngào
Chim bay, chim xàLúa tròn bụng sữa
Đồng quê chan chứaNhững lời chim ca
Bay cao cao vútChim biến mất rồiChỉ còn tiếng hátLàm xanh da trời.TỰU TRƯỜNG
Cứ mỗi độ thu sang Hoa cúc lại nở vàng
Ngoài vườn hương thơm ngátOng bướm bay rộn ràng Em cắp sách tới trường
Nắng tươi trải trên đường Trời trong xanh gió mát
Đẹp thay lúc thu sang.
Sa bẫy Bé Mây rủ mèo con
Đánh bẫy bầy chuột nhắt Mồi thơm: cá nướng ngon
Lửng lơ trong cạm sắt.
Lũ chuột tham hóa ngốc Chẳng nhịn thèm được đâu!
Bé mây cười tít mắt Mèo gật gù, rung râu.
Đêm ấy Mây nằm ngủ Mơ đầy lồng chuột sa Cùng mèo con đem xử
Chúng khóc ròng, xin tha!
Sáng mai vùng xuống bếp: Bẫy sập tự bao giờ
Chuột không, cá cũng hết giữa lồng mèo nằm... mơ!
(Nguyễn Hoàng Sơn, Dắt mùa thu vào phố)
Em HòaTác giả:Tố Hữu
Tuổi mười bốn những ước ao,Buổi đầu cầm súng biết bao là mừng.
Mẹ ơi ! Súng đẹp quá chừng,Con đi đánh giặc mẹ đừng lo chi.
Mẹ cười thiệt giống cha mi,
Chẳng ăn chi cả cứ đi đánh hoài.Sớm hôm củ sắn củ khoai,
Khi đi trinh sát khi gài mìn chông.Khi ra xung trận giữa đồng,
Khi lăn dưới lửa thoát vòng giặc vây.Súng này càng bắn càng hay,
Một tay em chấp mười tay quân thù.Bài này hồi lớp 3 bọn em phải học thuộc lòng đứng trên bảng đọc cho cả lớp nghe.Bác
Hòa này quê Quảng Nam thì phải.Mười bốn tuổi là dũng sĩ diệt Mỹ.
Cua càng thổi xôi Cua Càng đi hội
Cõng nồi trên lưng Vừa đi vừa thổi
Mùi xôi thơm lừng.
Cái Tép đỏ mắt Cậu Ốc vặn mình Chú Tôm lật đật
Bà Sam cồng kềnh.
Tép chuyên nhóm lửa Bà Sam dựng nhà
Tôm đi chợ cá Cậu ốc pha trà.
Hai tay dụi mắt
Tép chép miệng: xong! Chú Tôm về chậm Dắt tay bà còng.
Hong xôi vừa chín Nhà đổ mái bằng
Trà pha thơm ngát Mời ông Dã tràng
Dã Tràng móm mém
(Rụng hai chiếc răng) Khen xôi nấu dẻo
có công Cua Càng.
Nguyễn Ngọc Phú
Logged
Nghệ nhân Bát Tràng
Em cầm bút vẽ lên tayĐất Cao Lanh bỗng nở đầy sắc hoa
Cánh cò bay lả, bay laLũy tre đầu xóm, cây đa giữa đồng
Con đò lá trúc qua sôngTrái mơ tròn trĩnh, quả bòng đung đưa
Bút nghiêng lất phất hạt mưaBút trao gợn nước Tây Hồ lăn tăn
Hài hòa đường nét hoa vănDáng em, dáng của nghệ nhân Bát Tràng
Hồ Minh Hà
Nếu nhắm mắt trong vường lộng gióSẽ được nghe nhiều tiếng chim hay
Tiếng ríu rít chim sâu trong láCon chìa vôi vừa hót vừa bay
Nếu nhắm mắt nghe bà kể chuyệnSẽ được nhìn thấy các bà tiênThấy chú bé đi hài bẩy dặm
Quả thị thơm, cô Tấm rất hiền
Nếu nhắm mắt nghĩ về cha mẹĐã nuôi con khôn lớn từng ngàyTay bồng bế sớm khuya vất vảMắt nhắm rồi lại mở ra ngay.
Có bác nào nhớ bài này tên gì không ạ?
Đây là bài "Nói với em" của Vũ Quần Phương, chương trình cải cách mới được họcCây ngô
Cạnh vại nướcĐứng đầu sânTí đất khôngNằm bỏ trống
Em tra xuốngMấy hạt ngôỒ đẹp chưa?Cây đã mọc
Lá xanh tốt
Ngọn đâm cờNhững cây ngô
Giờ đã lớn
Gió vui sướngĐến lay cây
Chim sâu bayVù đến đỗ
Em hớn hởBắp lớn mauNgô ra râuChờ kết hạt
Nay bẻ bắpXách nặng tayNghĩ lạ thayỒ, tài thật!
Một tí đấtMấy hạt ngôMà bây giờ
Chùm bắp lớnTre xanh
Nguyễn Duy
Tre xanh, xanh tự bao giờTừ ngày xưa đã có bờ tre xanhThân gầy guộc, lá mong manh
Mà sao nên luỹ nên thành tre ơi ....
Ở đâu tre cũng xanh tươiCho dù đá sỏi đất vôi bạc màu
Có gì đâu , có gì đâuMỡ màu dẫu ít dồn lâu hoá nhiềuRễ siêng không quản đất nghèo
Tre bao nhiêu rễ bấy nhiêu cần cùVươn mình trong gió tre đu
Cây kham khổ vẫn hát ru lá cànhYêu nhiều nắng nỏ trời xanh
Tre xanh không đứng khuất mình bóng râmBão bùng thân bọc lấy thân
Tay ôm tay níu tre gần nhau hơnThương nhau tre chẳng ở riêng
Luỹ thành từ đó mà nên hỡi ngườiChẳng may thân gãy cành rơi
Vẫn nguyên cái gốc truyền đời cho măngNòi tre đâu chịu mọc cong
Chưa lên đã nhọn như chông lạ thườngLưng trần phơi nắng phơi sương
Có manh áo cộc tre nhường cho conMăng non là búp măng non
Đã mang dáng thẳng thân tròn của tre
Năm qua đi ,tháng qua điTre già măng mọc có gì lạ đâuMai sau ...mai sau ...mai sau
Đất xanh tre mãi xanh màu tre xanh."
Hạt gạo làng ta
Kính tặng chú Xuân Diệu
Hạt gạo làng ta Có vị phù sa
Của sông Kinh Thầy Có hương sen thơm Trong hồ nước đầy
Có lời mẹ hát Ngọt bùi đắng cay...
Hạt gạo làng ta Có bão tháng bảy Có mưa tháng ba Giọt mồ hôi sa
Những trưa tháng sáu Nước như ai nấu
Chết cả cá cờ Cua ngoi lên bờ
Mẹ em xuống cấy...
Hạt gạo làng ta Những năm bom Mỹ
Trút trên mái nhà Những năm cây súng
Theo người đi xa Những năm băng đạn Vàng như lúa đồng Bát cơm mùa gặt
Thơm hào giao thông...
Hạt gạo làng ta
Có công các bạn Sớm nào chống hạn Vục mẻ miệng gàu Trưa nào bắt sâu Lúa cao rát mặt
Chiều nào gánh phân Quang trành quết đất
Hạt gạo làng ta Gửi ra tiền tuyến Gửi về phương xa
Em vui em hát Hạt vàng làng ta...
Trần Đăng Khoa
MẸ VẮNG NHÀ NGÀY BÃO-Phạm Hổ--
Mấy ngày mẹ về quêLà mấy ngày bão nổiCon đường mẹ đi vềCơn mưa dài chặn lối
Hai chiếc giường ướt mộtBa bố con nằm chung
Vẫn thấy trống phía trongNằm ấm mà thao thức
Nghĩ giờ này ở quêMẹ cũng không ngủ đượcThương bố con vụng về
Củi mùn thì lại ướt
Nhưng chị vẫn nấu cháoCho thỏ mẹ thỏ con
Em thì chăn đàn nganSớm lại chiều no bữa
Bố đội nón đi chợMua cá về nấu chua
Thế rồi cơn bão quaBầu trời xanh trở lạiMẹ về như nắng mớisáng ấm cả gian nhà
----------------------------
Gia đình thật hạnh phúc, các bác nhỉ.
"Cô giáo em":1.
Cô giáo emHiền như cô TấmGiọng cô đầm ấm
Như lời mẹ ruCô giáo đưa mùa thu
Đến với những quả vàng chín mọngMột mùa thu hi vọng
Tiếng chim ca ríu rít sân trường2.
Sáng nào em đến lớpCũng thấy cô đến rồiĐáp lời: Chào cô ạ!
Cô mỉm cười thật tươi.
Cô dạy em tập viếtGió đưa thoảng hương nhài
Nắng ghé vào cửa lớpXem chúng em học bài.
Những lời cô giáo giảngẤm trang vở thơm tho
Yêu thương em ngắm mãiNhững điểm mười cô cho.
-----------------------------------------Hình ảnh của cô giáo thời trước sao đẹp quá.
MÙA THU CỦAEMMùa thu của emLà vàng hoa cúc
Như nghìn con mắtMở nhìn trời êm.
Mùa thu của emLà xanh cốm mới
Mùi hương như gợiTừ màu lá sen
Mùa thu của emRước đèn họp bạnHội rằm tháng tám
Chị Hằng xuống xem
Ngôi trường thân quenBạn thầy mong đợiLật trang vở mớiEm vào mùa thu.
Lượm
Ngày Huế đổ máuChú Hà Nội về
Tình cờ chú cháuGặp nhau Hàng Bè
Cháu bé loắt choắtCái xắc xinh xinh
Cái chân thoăn thoắtCái đầu nghênh nghênh
Ca lô đội lệchMồm huýt sáo vangNhư con chim chích
Nhảy trên đường vàng
- Cháu đi liên lạcVui lắm chú à
Ở đồn Mang CáThích hơn ở nhà!
Cháu cười híp míMá đỏ bồ quân
- Thôi chào đồng chí!Cháu đi xa dần
Cháu đi đường cháuChú lên đường raÐến nay tháng sáuChợt nghe tin nhà.
Ra thếLượm ơi!
Một hôm nào đóNhư bao hôm nàoChú đồng chí nhỏ
Bỏ thư vào bao
Vụt qua mặt trận
Ðạn bay vèo vèoThư đề "Thượng khẩn"
Sợ chi hiểm nghèo
Ðường quê vắng vẻLúa trổ đòng đòng
Ca lô chú béNhấp nhô trên đồng
Bỗng lòe chớp đỏThôi rồi, Lượm ơi!Chú đồng chí nhỏ
Một dòng máu tươi.
Cháu nằm trên lúaTay nắm chặt bôngLúa thơm mùi sữa,Hồn bay giữa đồng.
Lượm ơi còn không!?(Tố Hữu)
Buổi sáng
Mặt trời đã mọc
Dậy thôi bé ơi
Con gà trống gọi
Bình minh lên rồi.
Sắp đôi quang gánh
Mẹ đã ra đồng
Nắng ban mai đổ
Sáng lòa mặt sông.
Xóm thôn rộn rã
Tiếng nói tiếng cười
Dậy mau thôi bé
Không bạn sẽ cười.
BÀN TAY CÔ GIÁO
Bàn tay cô giáoTết tóc cho em
Về nhà mẹ khenTay cô đến khéo!
Bàn tay cô giáoVá áo cho emNhư tay chị cả
Như tay mẹ hiền
Cô cầm tay emNắn từng nét chữEm viết đẹp thêm
Thẳng đều trang vở----------------------
Hình như trong sách tập đọc lớp 1
Mặt trời gác núiBóng tối lan dần
Anh đóm chuyên cầnLên đèn đi gác
Theo làn gió mátAnh đi rất êmĐi suốt 1 đêm
Lo cho người ngủBờ tre rèm rủ
Êm giấc cò conMột chú chim nonTrên cây ngủ ngáyAo không động đậy
Lau lách ngủ yênMột chú chim khuyên
Nằm mê ú ớTiếng chị cò bợRu hỡi ru hờiHỡi bé tôi ơi
Ngủ ngon yên giấc
Ngoài kia chú vạcLặng lẽ mò tôm
Bên cạnh sao hômLong lanh đáy nước
Từng bước từng bướcVung ngọn đèn lồngAnh đóm quay vòng
Như sao bừng nởNhư sao rực rỡ
Rụng dọc bờ xoanRụng dọc vườn cam
Vườn cau vườn chuối
Gà đâu túi bụiGáy sáng đằng đôngTắt ngọn đèn lồngĐóm lui về nghỉ
Bác sỹ TùngDạy chúng taĂn quả xanhUống nước lãDễ tiêu hóaTiệt vi trùngỈa lung tungLà việc tốt!Ai học dốt,
sẽ được khenAi ho hen là người rất khỏe
Lặng rồi cả tiếng con ve
Con ve cũng mệt vì hè nắng oi
Nhà em vẫn tiếng ạ ời
Kẽo cà kẽt kẹt mẹ ngồi mẹ ru
Lời ru có gió mùa thu
Bàn tay mẹ quạt mẹ đưa gió về
Những ngôi sao thức ngoài kia
Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con
Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời.
Mẹ, mẹ ơi cô dạyPhải rửa sạch đôi tayBàn tay mà dây bẩn
Sách áo cũng bẩn ngay
Mẹ, mẹ ơi cô dạyCãi nhau là không vuiCái miệng nó xinh thếChỉ nói điều hay thôi.
THI NGHÉNghé hôm nay đi thiCũng dậy từ gà gáy
Người dắt trâu mẹ điNghé vừa đi vừa nhảy
Thi nghé gầy nghé béoToàn hợp tác xã nhà
Nghé xem chừng cũng hiểuChạy tung tăng tung ta
Vui sao đàn nghé conMiệng chúng cười mủm mỉm
Mắt chúng ngơ ngác trònNhìn tay người giơ đếm
Cả một đàn nghé béoCon nào hơn con nào
Chờ lâu nghé khó chịuChạy vù lên đồi cao.
Nghe mênh mông gió hátĐồng chiêm đang nặng hạt
Đàn nghé lại ra vềVui mượt cỏ đường đê
Em muốn lái máy bayMiễn dậy em tập lái
Đổ xăng vào bình chứaNổ máy cánh quạt quay.
Vù lên trời máy ơi
Cùng với chim ca hótChẳng sợ mưa
Chẳng sợ nắng gì hếtTôi bay qua đám mây
Lửng lơ lưng chừng trờiMây ơi đưa ta điLên tận trăng sao
Dẫu trăng saoXa lơ, xa lắc…
Cách đây gần 3 năm em có đọc trên báo Công an Nhân dân (online) bài viết về bài thơ Đi học và tác giả của nó Liệt sĩ Minh Chính. Xin copy ra đây để mọi người hiểu hơn về bài
thơ cũng như tác giả.
Tác giả của bài thơ “Đi học” là một liệt sỹ[/color][/b]
Bài thơ nổi tiếng “Đi học” được Minh Chính viết từ năm 1959, bằng mực Cửu Long xanh đen trên giấy thếp, khi anh mới mười lăm tuổi. Bên dưới bài thơ có ghi “Kỷ
niệm thăm Thản”. Thản ở đây là Trạm Thản, một vùng đồi địa thế đẹp có rất nhiều cọ và gần nhà anh.
Nhà thơ - Liệt sĩ Minh Chính
“Hôm qua em tới trường/ Mẹ dắt tay từng bước/ Hôm nay mẹ lên nương/ Một mình em tới lớp...”. Trong vài thập niên trở lại đây, không một cô cậu học trò nào trên đất nước
Việt Nam lại không biết đến những câu thơ đó trong bài thơ “Đi học” được in trong sách Tiếng Việt lớp hai.
Điều mà tôi dám chắc lại càng được khẳng định hơn khi những câu thơ có vẻ đẹp trong vắt đó được nâng cánh trên những giai điệu mang âm hưởng dân ca Tày - Nùng của nhạc
sĩ Bùi Đình Thảo, đã trở thành quen thuộc với không chỉ trẻ em. Nhắc đến Bùi Đình Thảo, người ta nhớ ngay ông là một nhạc sĩ nổi tiếng với những ca khúc dành cho tuổi thơ. Nhưng với tác giả bài thơ “Đi học”, ngoài cái tên Minh Chính, người ta hầu như
không biết gì thêm...
Tôi cũng nằm trong số những người này, cho đến trước mùa thu 1996. Năm đó NXB Giáo dục chủ trương xuất bản cuốn “Thơ chọn với lời bình” (2 tập), gồm những bài thơ hay nhất được chọn từ chương trình văn cấp tiểu học kèm theo các lời bình. Trong 6 bài
thơ mà tôi nhận viết lời bình, có bài “Đi học” của Minh Chính. Công việc trôi chảy, nhưng đến khi NXB yêu cầu làm tiểu sử sơ lược về các tác giả để in kèm tác phẩm được
chọn thì tôi gặp trở ngại...
Tôi không có thông tin gì về tác giả Minh Chính, ngoài một lần đã lâu lắm tình cờ được nghe láng máng qua đài phát thanh: Minh Chính là một anh bộ đội và bài thơ “Đi học”
được gửi từ chiến trường ra NXB Kim Đồng. “Đi học” được chọn in trong một tuyển thơ dành cho thiếu nhi và đến lúc ấy, người ta vẫn chưa biết tác giả ở đâu để gửi nhuận bút và
sách biếu! Chừng ấy chưa đủ “dựng” đôi dòng tiểu sử. Tôi và các biên tập viên NXB Giáo dục đã mất khá nhiều thời gian để “tìm” Minh Chính mà không ra.
Bản thảo đầu tiên của bài thơ Đi học
Tôi không quan tâm lắm đến việc hỏi nhạc sĩ Bùi Đình Thảo, phần vì không rõ ông đang ở đâu, phần vì tôi tin là ông cũng chỉ biết bài thơ đã được công bố mà không rành về tác
giả của nó (nhạc sĩ đã mất một năm sau đó ở Hà Nam, tháng 12/1997). Nhưng thật lạ, vào giữa lúc đã tưởng chừng phải bó tay thì trí nhớ của tôi chợt lóe lên. Tôi bỗng nhớ có một lần nào đó, một nhà thơ trẻ ở Phú Thọ bảo rằng tác giả “Đi học” còn có một người bạn
gái đang làm việc ở trên đó.
Vậy là bắt đầu một hướng kiếm tìm. Cuối cùng thì tôi cũng gặp được chị H. - nhà giáo ưu tú, lúc ấy đang giữ cương vị Phó giám đốc Sở Giáo dục Vĩnh Phú. Từ chị H., tôi được
gặp em trai của anh Minh Chính - Giám đốc một nhà máy đang nổi đình đám lúc bấy giờ ở miền trung du. Cũng nhờ chị H. mà tôi được tiếp xúc với nhiều kỷ vật của Minh Chính do cụ thân sinh anh tin cậy cho xem: hai tập thơ khá dày của anh do cụ tự tay chép lại để lưu giữ, nhiều bản thảo thơ rời và thư riêng mang bút tích của anh, bản nhạc do anh sáng
tác, một vài tập thơ mỏng in ở chiến trường có bài của Minh Chính, và cả Thẻ đoàn viên của anh (thẻ mang số 1614002, ghi: “Ngày vào đoàn: 29/12/1963. Nhận dạng: cao 1m63,
sẹo bên dưới trái cằm” )... cùng rất nhiều ký ức về anh còn nguyên vẹn trong tâm trí những người thân yêu.
Tôi đã kể lại chi tiết hành trình “đi tìm” Minh Chính trong một bài báo đã được giải thưởng cuộc thi phóng sự của tờ Tiền phong Chủ nhật. Đây là đoạn kết của bài báo nói
trên: “Tôi kể lại hành trình đi tìm tác giả bài thơ “Đi học” không phải với ý định đánh giá một tài năng hay không phải tài năng (...). Đây cũng là dịp để tôi được biết thêm một
trong rất nhiều gương mặt của một thế hệ tuyệt đẹp - những người đã sẵn sàng hy sinh tất cả: tình yêu, học hành, những say mê ước vọng của bản thân - để cầm súng ra trận. Nếu
không có sự dở dang nghiệt ngã ấy, nhiều người trong số họ rất có thể sẽ trở thành những tài năng, những người nổi tiếng. Nhưng họ đã ra đi và mãi mãi không trở về. Tự hào thay
và cũng đau đớn thay!”.
Gia đình Minh Chính, cả hai bên nội, ngoại đều có truyền thống về dạy học và văn chương. Năm đời bên nội có người làm đốc học, gần nhất là chú ruột anh - ông Hoàng
Trung Tích, một trong những vị Trưởng ty Giáo dục nổi tiếng của miền Bắc những năm chống Mỹ. Bác ruột anh là nhà thơ, dịch giả Nhượng Tống, người mà tên tuổi đã gắn với
những áng văn dịch bất hủ từ nền văn học Trung Hoa.
Họ Hoàng, sinh ra ở quê nhà ý Yên (Nam Định) năm 1944, nhưng suốt tuổi thơ và thời cắp sách, Minh Chính lại gắn bó với miền cọ Trung du (thôn Tiên Phú, xã Phú Hộ, huyện Phong Châu, tỉnh Phú Thọ). Đây là nơi gia đình anh đã dừng chân trên con đường kháng chiến. Bố anh từng làm Trưởng ty Túc mễ (lương thực) của chính quyền Việt Minh, sau này cụ là Phó ty Nông nghiệp tỉnh Vĩnh Phú cho đến khi nghỉ hưu. Trong 6 anh em trong gia đình thì Minh Chính là người có thiên hướng văn chương rõ nhất. Một trong những
bài thơ thời “con nít” trường làng của anh còn giữ lại được là bài “Học làm thơ”: Cô giáo dạy con làm thơ/ Con viết “tiếng ru của mẹ...” /Ngoài hiên sương muối phủ mờ/ Con vui
như đàn chim sẻ/ Cô giáo gọi lên khẽ nói/ “Bài hay, em được điểm mười”/ Rồi hai cô cháu cùng cười/ Hôm nay chấm bài cho mẹ...
Có một điều bất ngờ là bài thơ nổi tiếng “Đi học” được Minh Chính viết từ năm 1959, bằng mực Cửu Long xanh đen trên giấy thếp, khi anh mới mười lăm tuổi. Bên dưới bài
thơ có ghi “Kỷ niệm thăm Thản”. Thản ở đây là Trạm Thản, một vùng đồi địa thế đẹp có rất nhiều cọ và gần nhà anh. Bản thảo lần đầu ấy, bài thơ có 4 khổ như sau: Cọ xòe ô che
nắng/ Râm mát đường em đi/ Hương rừng thơm đồi vắng/ Nước suối trong thầm thì/ Hôm qua em tới trường/ Mẹ dắt tay từng bước/ Hôm nay mẹ lên nương/ Một mình em tới
lớp/ Đường xa em đi về/ Có chim reo trong lá/ Có nước chảy dưới khe/ Thì thào như tiếng mẹ/ Dù bom rơi đạn nổ/ Em vẫn học vẫn hành/ Vẫn ngắm màu cờ đỏ/ Rạo rực giữa
rừng xanh”.
Bài thơ được sửa chữa lại sau đó, vào năm nào không rõ, nhưng chắc chắn phải sau năm 1964, khi chiến tranh phá hoại của Mỹ đã lan ra miền Bắc. Tôi đoán vậy vì thấy bên lề
bản thảo có nhiều gạch xóa và những câu thơ gợi không khí của chiến tranh. Đây là một số câu thơ rời được viết thêm bên lề: “Trường của em be bé/ Nằm lặng dưới dặng cây/
Chiến hào chạy giữa lớp/ Chẳng sợ gì máy bay”; “Cô giáo em tre trẻ/ Dạy em hát rất hay”; “Mũ rơm thơm em đội/ Hương cốm chen hương rừng”; “ Mỗi lần em tới lớp/ Là
một lần lớn thêm”... Cũng trong lần sửa chữa này, Minh Chính đã dùng gạch chéo xóa bỏ đoạn thơ cuối trong lần viết đầu và ta có thể dễ dàng nhận thấy anh đã sắp xếp lại các câu thơ, đảo lại trật tự các khổ thơ để có một bản chính thức đã quen thuộc với bạn đọc bây
giờ.
Và như vậy cũng có nghĩa là bài thơ “Đi học” đã được sửa chữa khi tác giả của nó đã trở thành một người lính. Năm 1963, khi đang là học sinh Trường cấp 3 Hùng Vương (Phú
Thọ), Minh Chính đã tạm gác con đường đèn sách, tình nguyện nhập ngũ. Anh là lính bộ binh, hai lần đi B. Lần thứ nhất là năm 1966, vào chiến trường B2 và lần thứ hai là năm 1969. Hoàn cảnh chiến trường ác liệt, lại là một Thượng úy Đại đội trưởng của Sư đoàn
312, nhưng Minh Chính vẫn làm được nhiều thơ.
Anh bắt đầu in thơ trên một số tờ báo từ năm 1964: “Đường về quê mẹ”, “Dòng sông Công”, “Mùa nhãn”, “Qua trường cũ”, “Cô gái lái đò trên sông Cam Lộ”... Thơ anh
không hiếm câu hay và chúng nằm trong phong cách chung của thơ ca quãng giữa giai đoạn chống Mỹ, ngời lên niềm tin và lý tưởng của một thế hệ thanh niên mặc áo trận ra đi từ các mái trường XHCN... Tiếc rằng, những bài thơ đó đã thất lạc khá nhiều. Chúng thất
lạc ngay tại chiến trường và thất lạc trên đường anh gửi ra các tờ báo miền Bắc.
Cuối năm 1969, Minh Chính trở lại chiến trường lần thứ hai. Trước khi đi, anh gom những bài thơ còn giữ được gửi lại người thân. ở Quảng Trị một thời gian, đơn vị anh tiếp tục vào sâu hơn để sang chiến trường K. Tại đây, vào một ngày của tháng 3/1970, anh đã ngã xuống dưới những bóng cây thốt nốt giữa lúc mới 26 tuổi đời. Khi đó, anh
không thể biết rằng một năm sau bài thơ “Đi học” sẽ được ra mắt bạn đọc lần đầu tiên ở Hà Nội
Đi học
(Bản in trong sách giáo khoa)
Hôm qua em tới trườngMẹ dắt tay từng bước
Hôm nay mẹ lên nươngMột mình em tới lớp.
Trường của em be bé
Nằm lặng giữa rừng câyCô giáo em tre trẻ
Dạy em hát rất hay.
Hương rừng thơm đồi vắng,Nước suối trong thầm thì…
Cọ xòe ô che nắngRâm mát đường em đi.
Trần Hòa Bình.Bài thơ này từ lớp 4
Ông bị đau chân
Ông bị đau chânNó sưng nó tấy
Đi phải chống gậyKhập khiễng khập khà
Bước lên thềm nhàNhấc chân khó quáThấy ông nhăn nhóViệt chơi ngoài sân
Lon ton lại gầnÂu yếm nhanh nhảu
Ông vịn vai cháuCháu đỡ ông lên
Ông bước lên thềm Trong lòng vui sướngQuẳng gậy cúi xuống
Quên cả đớn đauÔm cháu xoa đầuHoan hô thằng béBé thế mà khỏe
Vì nó thương ông.
P/S : Bây giờ mà ông bị đau chân thì đã có TulaminAnh em mèo trắng
Vác giỏ đi câuEm ngồi bờ ao
Anh ngồi sông cáiGió hiu hiu thổiSông hát êm ruĐôi mắt lơ mơ
Mèo anh ngủ thiếpLòng thầm thì nhắc
"Có em câu rồi"Mèo em lặng ngồiNhìn bầy thỏ bạn
Rong chơi múa lượnVui đến là vui
Mèo nghĩ: "Ồ, thôi!Anh câu cũng đủ"Vui như hoa nở
Mèo nhập cuộc chơi
Lúc ông mặt trờiXuống núi đi ngủĐôi mèo hối hả
Quay về lều tranhGiỏ em giỏ anh
Không con cá nhỏCả hai nhăn nhó
Nhịn đói meo meo
Mùa hè nóng nựcRa lắm mồ hôi
Lúc học lúc chơiÁo quần bụi bám
Nước này mát lắmTa phải bảo nhauTắm rửa gội đầu
Cho người sạch sẽ
Tổ ong lủng lẳng trên cành,Trong đầy mật nhộng, ngon lành lắm thay!
Cáo già nhè nhẹ lên cây,Định rằng lấy được ăn ngay cho giòn.
Ong thấy cáo muốn cướp con,Kéo nhau xúm lại vây tròn cáo ta.
Châm đầu, châm mắt cáo già,Cáo già đau quá phải sa xuống rồi.
Ong kia yêu giống, yêu nòi,Đồng tâm, hợp lực đuổi loài cáo đi.
Tuổi mười bốn những ước aoBuổi đầu cầm súng biết bao là mừng
Mẹ ơi súng đẹp quá chừngCon đi đánh giặc mẹ đừng lo chi
Mẹ cười: Thiệt giống cha miChẳng ăn chi cả cứ đi đánh hoài
Sớm hôm củ sắn củ khoaiKhi đi trinh sát, khi gài mìn, chông
Khi ra xung trận giữa đồngKhi lăn dưới lửa thoát vòng giặc vây
Súng này càng bắn càng hayMột tay em chấp mười tay quân thù!
MƯỜI QUẢ TRỨNG TRÒN
Mười quả trứng trònMẹ gà ấp ủ
Mười chú gà conHôm nay ra đủ
Lòng trắng, lòng đỏThành mỏ, thành chân
Cái mỏ tí honĐôi chân bé xíu
Lông vàng mát dịu,Mắt đen sáng ngời
Ơi chú gà ơi,Ta yêu chú lắm,
Trong vòng tay ấmChú đứng chú kêuMẹ gà "tục, tục"
Chú ngoái nhìn theo...Ta thả chú ra,
Chạy ăn cùng mẹChạy biến cả chân,
Chạy sao nhanh thế!
Là gà của bé,Các chú đừng quênĂn khỏe, lớn khỏeĐẻ rõ nhiều thêm!
KỂ CHO BÉ NGHE(Trần Đăng Khoa)
Hay nói ầm ĩLà con vịt bầu
Hay hỏi đâu đâuLà con chó vện
Hay chăng dây điệnLà con nhện conĂn nó quay trònLà cối xay lúa
Mồm thở ra gióLà cái quạt hòm
Không thèm cỏ nonLà con trâu sắt
Rồng phun nước bạcLà chiếc máy bơm
Dùng miệng nấu cơmLà cua, là cáy...
Hôm nay trời nắng như nungMẹ em đi cấy phơi lưng cả ngày
Ước gì em hóa đám mâyEm che cho mẹ suốt ngày bóng râm.
...Trong đêm Bé ngủCây dâu ngoài bãi
Nảy những búp nonCon gà trong ổĐẻ trứng ấp con
Cây chuối cuối vườnNhắc hoa mở cánhNgôi sao lấp lánh
Sáng hạt sương rơiCon cá quả mẹ
Ao khuya đớp mồi...
Mình đỏ như lửa.Bụng chứa nước đầy.
Tôi chạy như bay. Hét vang đường phố.
Nhà nào bốc lửa. Tôi dập tắt ngay. Ai gọi cứu hỏa?
"Có ngay! Có ngay!"
***
Con vỏi con voiCái vòi đi trước
Hai chân trước đi trướcHai chân sau đi sau
Còn cái đuôi đi sau rốtTôi xin kể nốt
Cái chuyện con voi
Con vỏi con voiCái vòi lủng lẳngVoi có bốn cẳngTo hơn cột nhàTai voi rất to
Luôn luôn phe phẩyTôi đã trông thấy
Voi ăn rất hayLấy vòi làm tayVơ lá vào miệng
Tôi cũng đã thấyVoi uống cũng tàiHít nước bằng vòi
Đưa lên miệng nuốtTôi xin kể nốt
Cái chuyện con voi...
EM YÊU MÙA HÈEm yêu mùa hèCó hoa sim tím
Mọc trên đồi quêRung rinh bướm lượn.
Thong thả dắt trâuTrong chiều nắng xế
Em hái sim ănTrời ! Sao ngọt thế !
Gió mát lưng đồiVe ngân ra rả
Trên cao lưng trờiDiều ai vừa thả.
Đánh chuyền
Cái mốt Cái maiCái traiCái hến
Con nhện Chăng tơQuả mơQuả táoCái gáo
Lên bàn đôi
Đôi chúng tôiĐôi chúng nóĐôi con chóĐôi con mèoHai trèo ba
Ba hoa càBa hoa bí
Ba thiên lýMốt lên tư
Tư củ từTư củ khoaiHai lên năm
Năm con tằmNăm sang sáu
Sáu lẻ tưTư sang bảyBảy trảy càBa sang támTám lẻ đôi
Tôi sang chínChín lẻ một
Một sang mười
Đặt năm mươiMười vơ tất
Đập xuống đấtCất tay chuyền
(Làm động tác tung quả bưởi non chuyền 10 lầnchuyền 1Chuyền 2............
...........10)
Tráng tay quaRa bàn mốt
Chiếc cộtDựng nhà
Con gàMái đẻBẻ que
Cắm hàng ràoCon daoThái thịt
Im thin thitLên bàn đôi
.............
Bắt hụt trái chuyền, bốc nhầm que chuyền, đọc sai bài chuyền thì mất lượt ạ.Đến lượt người khác chơi tiếp.
Chiếc Xe Lu
Tớ là chiếc xe lu Người tớ to lù lù
Con đường nào mới đắp Tớ san bằng tăm tắp
Con đường nào rải nhựa Tớ là phẳng như lụa
Trời nóng như lửa thiêu Tớ vẫn lăn đều đều
Trời lạnh như ướp đá Tớ càng lăn vội vã
Mau chóng xong đường này Cho các bạn trồng cây Xe cộ bon bon chạy
Rộn rịp người qua lại Rồi tớ lại ra đi
Cái bụng sôi ầm ì Ngửi thấy mùi đất mới
Quãng đường xa đang đợi... Tớ là chiếc xe lu Đừng chê tớ lù lù
LÀM ANH
Làm anh khó đấyPhải đâu chuyện đùa
Với em gái béPhải người lớn cơ
Khi em bé khócAnh phải dỗ dành
Lúc em bé ngãAnh nâng dịu dàng
Mẹ cho quà bánhChia phần em hơn
Có đồ chơi đẹpCũng nhường em luôn
Làm anh thật khóNhưng mà thật vui
Ai yêu em béThì làm được thôi
Bút chì xanh đỏ
Bút chì xanh đỏEm gọt hai đầuEm thử hai màu
Xanh tươi, đỏ thắm
Em vẽ làng xómTre xanh lúa xanh
Sông máng lượn quanhMột dòng xanh mát
Trời mây bát ngátXanh ngắt mùa thuXanh màu ước mơEm quay đầu đỏ
Vẽ nhà em ởMái ngói đỏ tươi
Trường học trên đồiEm tô đỏ thắm
Cây gạo đầu xómHoa nở chói ngờiA! Nắng lên rồiMặt trời đỏ chót
Lá cờ Tổ quốcBay giữa trời xanhChị ơi bức tranhQuê ta đẹp quá!
Chú là chú em,Chú đi tiền tuyến nửa đêm chú về
Ba lô con cóc to bèMũ tai bèo bẻ, vành xòe trên vai
Chú về kể chuyện vui saoMỹ thua Mỹ khóc như là trẻ con
Chắp tay lạy Má xin cơmEm mà có đói chẳng thèm thế đâu
...Chỉ xin chiếc mũ tai bèo
Làm cô (anh) giải phóng vượt đèo Trường Sơn.