3
Bửu Sơn Kỳ Hương Bần Sĩ Vô Danh n tng 2017 Nói phi có ít nhiu mi nói, Đâu phải TA thy bói kiếm tin. Kiếm người căn Phật căn Tiên, Để bơi thuyền ni lâm min vquê. Thy khquá nng nmi gi, TA xuống đây tôi mọi Pht tri. Nào đâu có lcó lơi, Nào TA chọc đất khuy trời như ai. Sm quay lại cung đoài sp hin, TA đây không biện lý chi. Non Tiên đúng mức vy thì, Sm chiu rảo bước thơ thi vui buồn. Có đôi khúc phải cung phi di, Có lm khi quly chúng sanh. Hỡi ơi các đấng đạo lành, Theo cơ Thầy dặn tâm thanh được nhàn. Đừng có xóa, bc vàng chi na, Nhìn thcoi mca tri ri! Chcòn hơi thở đấy thôi, Sao TA kêu réo không ngồi để nghe. Quyết nói rõ mùa Hè năm tới, * Chun bđi thế giới điên cuồng. To ra c triu vàng muôn, Thi đua bị nht trong chung khó ra. Như vậy đó biết cha biết m, Nay chúng ta san sđạo Thy. Máy tri Tiên cnh sa xây, Hỏi ai dám đứng ginày kêu lên. Đặng hay không đáp đền cho sch, Được hay còn sống cách ngăn đi. Đạo đồng hai chtbi, Vì thương còn ở bạch ly chưa về. (trích Sấm Giảng Non Tần tr. 38-40, Đức Cậu Bần Sĩ Vô Danh thuyết, Thiền tịnh Bửu Sơn ấn tống năm Đinh Dậu 2017) Phụ lục: Minh họa Thiên Cơ Mùa Hè. Trong đêm Cậu ging trút cạn đôi lời, Chúc hết mọi nơi vẹn bthanh tnh. Tđây đừng dính bi bám chi nhiu, Đất nước hoang liêu bui chiều sương tuyết. Đời đà quá kiệt dân biết không dân, Nói xa nói gn nói tn nói to. Nói cho người đạo trí thc được nghe, Xuân hết ti Hè ra tre mà .(*) Mùa Hè tính theo âl. Vđi trả nráng nhđừng bun, Bần Sĩ điên cuồng đêm nay mới nói. Bc mo bc gói a ói hết trơn,

i, * gi ng - kinhsamthatson.files.wordpress.com · Bửu Sơn Kỳ Hương Bần Sĩ Vô Danh S ấn tống 2017 Nói phải có ít nhiều mới nói, Đâu phải TA thầy bói

  • Upload
    others

  • View
    1

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

Bửu Sơn Kỳ Hương

Bần Sĩ Vô Danh

ấn tống 2017

Nói phải có ít nhiều mới nói,

Đâu phải TA thầy bói kiếm tiền.

Kiếm người căn Phật căn Tiên,

Để bơi thuyền nội lâm miền về quê.

Thấy khổ quá nặng nề mới gọi,

TA xuống đây tôi mọi Phật trời.

Nào đâu có lả có lơi,

Nào TA chọc đất khuấy trời như ai.

Sớm quay lại cung đoài sắp hiện,

TA ở đây không biện lý chi.

Non Tiên đúng mức vậy thì,

Sớm chiều rảo bước thơ thi vui buồn.

Có đôi khúc phải cuồng phải dại,

Có lắm khi quỳ lạy chúng sanh.

Hỡi ơi các đấng đạo lành,

Theo cơ Thầy dặn tâm thanh được nhàn.

Đừng có xóa, bạc vàng chi nữa,

Nhìn thử coi mở cửa trời rồi!

Chỉ còn hơi thở đấy thôi,

Sao TA kêu réo không ngồi để nghe.

Quyết nói rõ mùa Hè năm tới, *

Chuẩn bị đi thế giới điên cuồng.

Tạo ra ức triệu vàng muôn,

Thi đua bị nhốt trong chuồng khó ra.

Như vậy đó biết cha biết mẹ,

Nay chúng ta san sẻ đạo Thầy.

Máy trời Tiên cảnh sửa xây,

Hỏi ai dám đứng giờ này kêu lên.

Đặng hay không đáp đền cho sạch,

Được hay còn sống cách ngăn đi.

Đạo đồng hai chữ từ bi,

Vì thương còn ở bạch ly chưa về.

(trích Sấm Giảng Non Tần tr. 38-40, Đức Cậu Bần Sĩ Vô Danh thuyết, Thiền tịnh Bửu Sơn ấn tống năm Đinh Dậu 2017)

Phụ lục: Minh họa Thiên Cơ Mùa Hè.

Trong đêm Cậu giảng trút cạn đôi lời,

Chúc hết mọi nơi vẹn bề thanh tịnh.

Từ đây đừng dính bụi bám chi nhiều,

Đất nước hoang liêu buổi chiều sương tuyết.

Đời đà quá kiệt dân biết không dân,

Nói xa nói gần nói tần nói tảo.

Nói cho người đạo trí thức được nghe,

Xuân hết tới Hè ra tre mà ở.(*) Mùa Hè tính theo âl. Về đi trả nợ ráng nhớ đừng buồn,

Bần Sĩ điên cuồng đêm nay mới nói.

Bạc mo bạc gói ỉa ói hết trơn,

Ráng giữ đừng sờn keo sơn chặt chẽ.

Tâm lòng mát mẻ vui vẻ mới tồn,

Bao sự dập dồn từ đây sắp tới.

Hoàn cầu thế giới bốn biển năm châu,

Nó cũng đau sầu từ đây sẽ thấy.

Sa vào cạm bẫy lại với chông gai,

Thanh tịnh ra bài lô tô Cậu gởi.

Cậu chờ Cậu đợi biết mấy đông xông

Chúc hết chị ông Mây Rồng Phật mở.

Nếu ai thiếu nợ ráng trả cho rồi,

Nứt nắp bể nồi chạy dài hết ráo (*)

Cậu về Cậu cáo với lịnh Ngọc Hoàng,

Mau xuống hạ san phạt đàn ma quỷ.

Để chi thế kỷ báo quá hiền lương,

Dày dạn gió sương trăm đường chi xiết.

(Đức Cậu Bần Sĩ Vô Danh ứng khẩu thuyết thập niên 80, kết tập sách Sấm

Giảng Đạo Khùng tr. 89, Thiền Tịnh Bửu Sơn Sydney ấn tống năm 2002)

Ngọ Mùi ghê gớm Thân Dậu gớm ghê, *

Cậu thấy con Dê lấy mê mà lót.

Lòng Này đau xót không biết làm sao,

Nói thấp nói cao nói gào nói nữa. ……………………………………………………………..

Tại vì Cậu biết Cậu nói cho nghe,

Xuân đến sang Hè Cậu e nguy biến! *

Ráng về cầu nguyện nhiều chuyện lạ kỳ,

Cậu nói làm chi người khi kẻ dể.

Đêm nay kinh kệ giáo lý bày khai,

Ráng sống cả hai coi ngày coi tháng.

Coi rồi không chán sẽ giáng đủ màu,

Lớp Miên lớp Tàu lớp Nga lớp Mỹ.

Việt Nam rên rỉ ơi hỡi làm sao,

Nhựt tảo tần bao kiếp nào trả nợ.

Nói đây rồi sợ không biết vạn đường,

Cậu nó tận tường Tam Hoàng Cốt Điễn.

Nghe rồi ngụy biện đừng có giao thông,

Tặng chú tặng ông đôi dòng chút nữa.

Nghe rồi đóng cửa để ý rồi tầm,

Ta phải sa hầm lũ ma tặc tử.

Ai ai nấy giữ xác sạch linh hồn,

Bảy nhựt thiên môn tối tăm trời đất… (Tinh Hoa Đàn Kinh tr. 141-142, Đức Cậu Bần Sĩ Vô Danh ứng khẩu thuyết ở Chợ Vườn Chuối Sài Gòn năm 1998, Thiền Tịnh Bửu Sơn Sydney ấn tống năm 2000)

Buổi nhập tiệc trải qua tràng pháo,

Khói mịt mù vang xác đầy đường.

Cuộc đời nay như Ngựa buông cương, *

Khó dừng lại vó cu lụp bụp. * vó ngựa

Mặt nước biển lô nhô lặn hụp,

Chim đua bay cá lại tranh mồi.

Ngọn thủy triều nô nức sục sôi,

Bầu trái đất một phen luân chuyển. (Nang Thơ Cẩm Tú, Đức Huỳnh Giáo Chủ viết năm 1940)

Để Tôi bắt Ngựa cỡi về,

Lùa Dê uống nước Gà nghề đá chơi.

Tháng bảy tháng tám đi chơi,

Mời anh mời chị đá chơi một sòng.

Ăn tết đi đá thật đông,

Đi qua Chợ Lớn gò Công trở về.

Đi cùng thành thị thôn quê,

Chú đi lục tỉnh trở về tay không! (Tam Hoàng Thơ, Tứ Thánh)

* Ghi chú: Thiên cơ bất khả lộ, Chư vị Bồ Tát

thuyết Ngựa Dê Khỉ Gà {Ngọ Mùi Thân Dậu}

nhằm ám chỉ tháng hay năm rất khó lường. Khi

nào sự cố xảy ra mới biết đặng.

Ví như ám chỉ tháng, thì Ngựa (Ngọ) ám chỉ

tháng 5 âl, Dê (Mùi) ám chỉ tháng 6 âl, Khỉ

(Thân) ám chỉ tháng 7 âl, Gà (Dậu) ám chỉ

tháng 8 âl.

Cuộc đời càng gắt lại càng gay,

Ngặt máy thiên cơ chẳng dám bày.

Rắn núp dưới hang coi Ngựa chạy,

Khỉ ngồi trên ngọn ngó GÀ bay. *

Đông tây chộn rộn trời che xác,

Nam bắc ê hề đất chở thây.

Nhơn vật mười phần hao bảy tám,

Thần Tiên thấy vậy cũng chau mày! (Sấm Truyền Đức Phật Thầy Tây An)

* Ghi chú: Thiên cơ bất khả lộ, Chư

vị Bồ Tát thuyết Ngựa Dê Khỉ Gà

{Ngọ Mùi Thân Dậu} nhằm ám chỉ

tháng hay năm rất khó lường. Khi nào

sự cố xảy ra mới biết đặng.

Ví như ám chỉ tháng, thì Ngựa

(Ngọ) ám chỉ tháng 5 âl, Dê (Mùi) ám

chỉ tháng 6 âl, Khỉ (Thân) ám chỉ

tháng 7 âl, Gà (Dậu) ám chỉ tháng 8

âl.

Con Ngựa nhắn nhủ con Dê

Tới đây nhiều sự diệu mầu,

Con đâu có biết Trời thâu nhơn loài.

Kiếng trời lồng lộng đang soi,

Mảy lông không thoát vật loài chung quy.

Ngài ngồi ơi hỡi cầm kỳ,

Đó là Thượng Phụ cố truy diệt phàm.

Thì giờ chút nữa ráng cam,

Con ơi thức dậy nhà Nam thanh bình.

Phải toan học hạnh xinh xinh,

Học cho thông thuộc trọn mình cúng dâng.

Học tỏ rạng người ân người thảo,

Học cho rành hiếu đạo vẹn tròn.

Thì là mới xứng là con,

Lạc Hồng nối dõi sau còn tông môn.

Phải cố gắng thâu dòm gần thấy,

Phải cố làm lừng lẫy cương thần.

Đò chiều Thầy đợi cân phân,

Bến gần lui gót xa ngần làm sao.

Nói lại đời tiêu hao mai tới,

Ngựa đường dài con cỡi trong trong.

Bây giờ Ngựa đã lệ tròng,

Đói đau than khóc ròng ròng nhăn răng.

Ngựa không có cỏ ăn khổ não,

Nài trên lưng ai bảo đánh đòn.

Ngựa kia mắt lệ thon von,

Hất nài té xuống trên non chan dầm.

Ngựa đói khổ mà cầm cương chắc,

Thấy chưa trò kiền trắc đã lui.

Năm nay Trời Đất không vui,

Còn mình sao khỏi bùi ngùi đói đau.

Ngựa điên khổ phóng lao chạy nhảy,

Lớp hí la cả thảy vang vầy.

Nóng gì oi bức phút giây,

Nước không có tắm Ngựa gầy Ngựa lao.

Rồi kết thúc Ngựa giao quá tải, * quá tải là mang quá nặng

Con Dê kia hà hải đứng nhìn.

Ngựa trân chớp cẳng nghinh nghinh,

Nói rằng tao khổ còn mi tiêu tàn.

Con Dê quẩng hai hàng như xối,* quẩng là động tác con thú nhảy cao khi bị kích động

Lắng tai nghe Ngựa gọi lời gì.

Con Ngựa giậm đất từng khi,

Nói rằng mầy khổ vậy thì hơn tao.

Tao đói khổ phóng lao đang chạy,

Còn mày mai bị hoại tại đường.

Làm sao mày bướng mày cường,

Giò tao cao cẳng Dê lườn thấp thoi! * (trích dĩa Quay Về Phú Thuận, Học Đường 6, Đức Cậu Bần Sĩ Vô Danh ứng khẩu thuyết đầu năm 2014) (*) Chú giải: Lườn là phần dưới thấp ám chỉ con Dê thất thế yếu hơn con Ngựa.

Sydney, 13-3-2018, Kỳ Vân Cư Sĩ biên khảo (facebook Mõ Tre) * https://kinhsamthatson.wordpress.com/

Đờn kêu đổi tiết thay mùa,

Về đi đừng có hơn thua Cậu buồn.

Đờn kêu nước mắt còn tuôn,

Ngựa về DÊ đến vạn buồn làm sao! (Sấm Giảng Đạo Khùng, tr. 61, Đức Cậu Bần Sĩ Vô Danh ứng khẩu thuyết ở Phương Lâm, Thiền Tịnh Bửu Sơn Sydney ấn tống năm 2002)

TA nói quá nhiều chúng sanh chê,

Nói Ngựa qua rồi tới nói DÊ.

Nói vè nói lý nào ai hiểu,

Nói đến gần bên lãnh nặng nề! (trích bài Tan Vỡ Mộng Đời trong quyển Sấm Giảng Thất Sơn tr. 121, Đức Cậu Bần Sĩ Vô Danh thuyết, Thiền Tịnh Bửu Sơn Sydney ấn tống ngày 2 tháng 2 năm 2003)

* Ghi chú: Thiên cơ bất khả lộ, Chư vị Bồ Tát thuyết

Ngựa Dê Khỉ Gà {Ngọ Mùi Thân Dậu} nhằm ám

chỉ tháng hay năm rất khó lường. Khi nào sự cố xảy

ra mới biết đặng.

Ví như ám chỉ tháng, thì Ngựa (Ngọ) ám chỉ tháng

5 âl, Dê (Mùi) ám chỉ tháng 6 âl, Khỉ (Thân) ám chỉ

tháng 7 âl, Gà (Dậu) ám chỉ tháng 8 âl.