62

Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

  • Upload
    others

  • View
    4

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

Page 1: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng
Page 2: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng
Page 3: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng
Page 4: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

epub©vctvegroup12-12-2017

Ebookmiễnphítại:www.Sachvui.Com

Page 5: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

Dànhtặngngườimẹđỡđầukínhyêucủatôi,SarahKelly

—★—

Page 6: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

“Cốgắngcũngkhôngíchgì,”Alicenói.“Khingườitakhôngtinvàođiềukỳdiệu.”

“Tadámchắcngươiđãkhôngluyệntậpnhiều,”Nữhoàngnói.“Khitacòntrẻ,taluônluôndànhchừngnửagiờmỗingàyđểluyệntập.Tạisaoư,đôikhitatinrằngcóthểcókhoảngsáuđiềukỳdiệuxảyratrướcbữasáng.”

•Aliceởxứsởthầntiên

Page 7: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

VỀTÁCGIẢ

Trướckhibắttayvàosựnghiệpviếtlách,CeceliaAhernđãcóbằngBáochívàTruyềnthôngđạichúng.Haimươimốttuổi,côviếttiểuthuyếtđầutiên,TáibútAnhyêuem.Cuốnsáchngaylậptứctrởthànhtiểuthuyếtbánchạynhất trên thếgiới vàđượcchuyển thể thànhphimvới sự thamgiadiễnxuấtcủaHilarySwank.Nhữngtiểuthuyếttiếptheocủacô:Nơi cuốicầuvồng,Nếuemthấyanhbâygiờ,Cómộtnơigọilàchốnnày,Cảmơnkýức,Mónquàbíẩn,Cuốnsách củangàymaiđều lànhữngcuốnsáchbánchạynhất.Tiểuthuyếtcủacôđượcxuấtbảnởbốnmươisáuquốcgiavàbánratrênmười triệu bản. Cecelia cũng là nhà đồng sáng tạo seri hài kịch ănkháchtrênkênhABCNetworkSamanthaWho?vớisựthamgiadiễnxuấtcủa Christina Applegate. Năm 2008, Cecelia giành giải thưởngNhà vănmới xuất sắc nhất tại lễ trao giải Người phụ nữ của năm của tạp chíGlamour.CeceliahiệnđangsốngởDublin,Ireland.

Đểđăngkýnhậnnhữngbản tinđộcquyền vềCeceliaAhernHarper-Collinsvàtìmhiểuthêmnhữngcuốnsách,bàiphỏngvấn,hìnhảnh...củaCecelia,hãyghévàotrangwww.cecelia-ahern.com.

Page 8: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

CÔGÁITRONGGƯƠNG

Page 9: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

Tháng7,1992

“BàGrellie,bàGrellie,cháutớirồiđây.”Lilagõcửa,đầyphấnkhích.Côbénhúnhếtchânnàyđếnchânkia,cảmthấyđôivớđã trượt từđầugốixuống, cọ vào da rồi rũ thànhmột đống nhàu nhĩ quanhmắt cá chân,giốnganhlínhcứuhỏasayrượumớituộtxuốngtừcâycột.Côkéochiếcáotrongđangchehaibênmálạnhcóngra,thổisợitóctơbịdínhtrênđôimôiướtátvàgõlầnnữalêncánhcửavớinhữngđốtngóntaygiờđãđỏửng.

“SaocậulạigọibàlàGrellie?”CôgáinhỏđứngbêncạnhLilacuốicùngcũng lên tiếng.Giọng cô lạc lõng giữa cánh cửa khổng lồ. Cônhận thấyđiềuđóvàtiếnlạigầnLilađểtìmkiếmsựantoàn,giúpcôchốnglạithứgìđấymàcôcũngkhôngchắclắm.

Khuvườnphíatrướcnhà,nơihọvừađiquatrôngnhưmộtcánhrừng;hoangvuvàumtùm,khônggiốngnhưvườnnhàSarahtínào.Ởđó,cứhaituầnmộtlần,ngườilàmvườnlạiđếntỉatótchămsóc,đảmbảorằngmọithứđốixứngvàhoànhảo,rồinháymắtvớicôbấtcứkhinàoanhnhìnthấycôbébênôcửasổ.Côsẽkếthônvớianhnếucôđủtuổi.Nhưngkhuvườnnàythìhoàntoànkhác.Côcảmgiácmìnhsẽlạcđườngmãimãinếubướcchệchrakhỏinhữngphiếnđálótđườngđượcxếpđặtngẫunhiêndẫnđếncánhcửatrước.Nhữngđóahoadạinồnghươngrướnlênphíatrênđầucô,tòmòchenchúcnhìnvàobêntrongngôinhànhưthểchúngđangchiếnđấuđể giành lấymột khoảngkhông.Nhữngnhánh cây cong ra, vặn vẹotheonhữnggócđộđánglongạilàmchoSarahrùngmình.

“BàGrellie.”Lilagõcửalầnnữa,tỏramấtkiênnhẫn.

“Hãythôigọibànhưthếđi,”Sarahnóimộtcáchlolắng.“Tạisaocậucứgọibànhưthế?”

Lilacuốicũnglấylạiđượcsựđiềmtĩnh,ngưngbồnchồnvànhìncôbạnmộtcáchtòmò.Côchuyểnsangthếphòngthủ,mắtnheolại. “ĐâylàbàElliecủamình.NênmìnhgọibàlàbàGrellie.”

“Ồ.Cóthểbàkhôngcónhà.Chúngtanênđithôi.”

Cảmnhậnđượcmộtcơhộiđểquayđi,Sarahnhanhchóngnhìnxung

Page 10: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

quanhvàchuẩnbịgiẫmlênphiếnđálótđườngmốcmeođầutiên,nhưngnhịptimcôđậpnhanhlầnnữakhinghethấychốtcánhcửavĩđạitrượtvềphíasauphátratiếngkẽokẹtlớnnhưthểchúngđãđánhthứcmộtngườikhổnglồkhỏigiấcngủtrămnăm.

“BàGrellie!” Lilahét lên thích thú, và Sara chỉ biết thầm lặngnói lờitạmbiệtvớicánhcửatrước.

Lilađượcchàođónnồngnhiệtbởimộtphụnữtóchoarâm.Phầntócđãbạctrắngphíatrướcđượckéorasaulàmthànhmộtbúinhỏ.BàcầmcâygậychốngtrêntayvàđưacâygậyquaphíasaulưngLila,khibàômchặtcô.Cáiômcóvẻấmáp,chàođón.ThầnkinhcủaSarahgiãnramộtchút.

“Hôm nay cháu chẳng có tí kiên nhẫn nào cả?” Bà Ellie cười lớn vàbuôngcôcháugáira.“Bàởphíasauvườn,đanglàmcỏ,ởđóbàvẫncóthểnghethấycháumà.”

“Cháunghĩ làbàkhôngcóởđây,cháunghĩbàđãquên.”Lilanói liềnmộthơi.

“Dĩnhiênbàkhôngquên.Làmthếnàobàcó thểquên làsẽđượcgặpngườibạnrấtđặcbiệtcủacháungàyhômnaycơchứ.Bàháohứcmuốngặpcôbésuốtcảngàyhômnay.”

Sarahmỉmcười,máửnghồng.

Giọng Ellie khàn khàn, bà nói như thể có gì đó đang vướng trong cổhọng,thứgìđómắckẹtởtrong.

Sarahcốnghĩnhưngkhôngthểđoánđượcthứbịmắckẹtđólàgì.Côđằnghắnggiọng.

Elliengoảnhnhìncôbạn.Sarahmỉmcười.

“ĐâylàSarah”,Lilatựhàonói.“Sarah,đâylàbàGrellie.”

Sarah không biết liệu là cónênnhoẻn cười hay không. Cuối cùng côcũngmỉmcười.

“Cháuchàobà.”Côđáplạithẽthọt.

“Chàocháu,Sarah,chàomừngcháutớiđây.Tạisaocảhaiđứakhông

Page 11: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

vàonhàchođỡlạnhvàxembàđãchuẩnbịnhữnggìnào.”Bàquayngườibướcvàonhà.Lilabiếnđingaysaubà,nhảychânsáomộtcáchthíchthú.

“Cóphảibàđãlàmnhữngchiếcbánhnướngnhỏkhông?Với lớpkemmàu hồng? Bà có đặt kẹo dẻo trên bánh không? Bà có làm bánh kemkhông? Cònmứt dâu nữa? Cháu đã kể với Sarah rằng bà tự làm tất cảnhưngbạnấykhôngtincháu.Bàđãlàmvàichiếcbánhnướngphảikhông?Bánhnướngcóhoaquảấy?Cháucựcthíchphếtkemvớichúngnếubàđãlàm.”

LilahuyênthuyênvớisựhàohứngcaođộtrongkhiSarahđứngngoàicửalắngnghetiếngsóngđậpvàonhữngváchđádựngđứngởbêndưới.Đólàmộtngàynắngđẹptuyệtvời.Thángbảyvàtrườnghọcvừamớikếtthúcđểbướcvàomùahèvàmọingườiđềuhàohứng.Lớphọcđượcđưarangoàitrờivàtấtcảnhữnggìhọlàmlàđọcmộtcâutruyện,sauđócómộtbữatiệctrênbãicỏ.TrongchuyếnđiđếnnhàEllie, cửasổ trênxecủamọingườiđềumở,vàSarahnghethấytiếngnhạc,tiếngtròchuyệntrànrangoàixe,quyệnlấynhautrênbầutrờikhiếnnhữngconchimbayquacũngđâmbốirối.

Nhưngởđâythìkhác.Nơinàycócảmgiácthậtlạnhlẽo.

Sarahnhìn lêncánhcổng lầnnữa;côdờimắt lênkhecửahehé.Mộtkhehởđủrộngđểchoconmèovànghoelẻnvào.Nhưthểcảmnhậnđượcánhmắtcô,nódừnglại,ngoảnhđầunhìn.Cảhaigiữnhưthếtrongmộtlúc.

“Sarah,cậuởđâu?”

Sarahnhanhchóngđứngnghiêmchỉnhlại.

“Cậuđâyrồi.”Lilaxuấthiệnởcửatrước.“Cậuđanglàmgìvậy?”

“Mìnhchỉđang...”Hãynóivớicôấy,nóivớicôấyrằngmìnhmuốnrờikhỏinơinày.

“Ồ,đólàbánhgừng.BàGrellie.”Lilahétlênhếtcỡ.

“Bàkhôngđiếc,cháuyêuạ.”TiếngbàEllieđáptrả.

Page 12: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

“Bánhgừngđãtrởlại.”

CônghetiếngbàGrellievọnglạinhưngkhôngbiếtbàđãthốtlênđiềugìngoàiâmthanhkhùngkhụctrongcổhọngbà.

Côđằnghắnggiọnglầnnữa.

“Đếnđâynào,hãychờchođếnkhicậunhìn thấy.”Lilanói,mắtsánglên.

CônắmlấytaySarahkéovàotrongvàcảhaicùngcườilớnkhiSarahđểchobạndẫnđi.Lốivàorấtrộng.VẻmênhmôngcủanócắtđứttiếngcườicủaSarah, làmcôdừng lạiđộtngộtvà theođàngăncảLila lại.Cônhìnquanh.Cómộtlòsưởi.Mộtchiếcđènchùm.Bụibámkhắpnơi,mộthoặchaimạngnhện giăng từ chânnếnnày sang chânnếnkhác -những thứthỉnhthoảngsánglênkhicótianắngchiếuvào.Sànnhàmònvẹt,sứtmẻ,gồghềvàkêulênrăngrắcngaycảdướinhữngđầungónchânrónrén.Rấtrõràngđểnhìnthấymọithứrasaotừgóccănphòng.Mộtđườngviềntaonhã.Trênlòsưởibằnggỗtốicóhaichânnếnkhôngcónếnnằmlẻloi.Vàtrênđócòncómộttấmvảiphủmàuđenchethứgìđóchỉđểhởcáikhungbằngđồng.

“Bứctranhgìvậy?”Sarahhỏi,sựnghihoặclạitrởvềbêncôbé.

“Bứctranhnào?”Lilađápmộtcáchbốirối.

“Cáiởtrênlòsưởiấy.”

“Đókhôngphảilàmộtbứctranh,nólàmộttấmvảiphủmàuđen”,LilađápnhưthểSarahbịđiên.

“Thếcáigìbêndướitấmvảiphủ?”

Lilanắmlấytaycôvàlạikéođi.“Mộttấmgương.BàGrelliekhôngthíchnhữngtấmgương.Đếnđâynào,đểmìnhđưacậuđixemxungquanh.Tụimìnhsẽcómộtcuộcphiêulưu.”

LilahàohứngdẫnSarahđivòngquanhnhà,mởnhữngcánhcửavàgiớithiệutừngcănphòng,trướckhinhanhchóngđóngchúnglạivàchạyđivớiSarahtheobéngótphíasau.

Page 13: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

Căn nhà quả thật rất lớn, đúng như Lila đã hứa hẹn. Trần cao vút,nhữngcánhcửasổphủkíntừsànnhàđếntrần,vàcórấtnhiềuđồlặtvặt,nhiềuchỗẩnnấp.Cảnhữnggóctốităm.Liladườngnhưkhôngchúýđếnnhữngđiềunày.Đốivớicô,cănnhàcủabàđầymàusắc,lýthú,bíẩnvàđầyắpkýức.NhưngnhữngnơimàLilanhìnthấyánhsángthìSarahchỉthấybóngtối,nơiLilacảmthấyấmápcôlạirùngmìnhớnlạnh.MỗicănphòngSarahnhìnthấyđềulạnhlẽohơncănphòngtrướcđó.Hầunhưváchcủacáccănphòng,hoặcítnhấtlàmộtváchtrongphòng,đềubịchelạibằngnhữngtấmkhănđen.ChúngliếcmắtnhìnSarahnhưThầnChếtvậy.

Họchạyquamộtcánhcửavàthậtbấtthường,Lilakhônglaotớimở.

“Cócáigìtrongđóvậy?”Sarahhỏi.

Lilangừngchạy.“Ồ.”Côtựavàolancannhìnxuốngdướilầuđểxembàcóởgầnđấykhông.Họcóthểnghethấytiếngbátđĩaloảngxoảngtrongbếp.“Mìnhkhôngđượcphépvàonhưngmìnhsẽdẫncậuvàođó.”

“Không, được rồi.Mình khôngmuốn vào nếu cậu không được phép.”Sarahnói,quaytrởlại.

“Mìnhsẽchocậuxem.”Lilamỉmcười.“Khôngcóvấnđềgìtotátcả.Nóchỉlàmộtcănphòngtrống.”

“Vậytạisaocậukhôngđượcphépbướcvào?”

Lilachỉnhúnvai.“Mìnhchưabaogiờhỏitạisaonhưngmìnhđãởtrongđónhiềulần.”

Côvớilấychiếcchìakhóađượcgiấutrênđỉnhkhungcửa,travàoổkhóavàvặn.TimSarahđậpthìnhthịch,cônhìnquanhquất,sợbàLilasẽxuấthiệnbêncạnhhọbấtcứlúcnào,ngaycảkhihọcóthểnghethấytiếngbàởdướilầu.

“Không,Lila,khôngcần.Mìnhkhôngmuốndínhvàorắcrối.”

“Sẽkhôngcórắcrốinàovớichúngtađâu.”Lilathìthầm.

Cô đẩy cửamở ra và Sarah chờ đợi thứ gì đó nhảy xổ lên cô, nhưngchẳngcógì.Khôngcógìxảyracả.Đólàmộtcănphòngtẻnhạt.Mộtchiếc

Page 14: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

giườngđôivớikhăntrảigiườngtrắngnhờnhờ,haichiếctủhaibêngiường,mộtlòsưởi.Nhưngchínhgiữacănphònglàmộtcáigươngđứngsoiđượccảngười,khôngcógiáđỡ,bịphủhoàntoàntrongmàuđen.

Sarahnuốtnướcbọt.Đókhôngphảilàphầnlớnnhấttrongcănphòngnhưngnógâyấntượngmạnhmẽ,nhưchiếmgiữcảcănphòng.

“Chúngtavàotrongđi.”Lilathìthầm.

“Không.”Sarahkéobạnquaytrởlại.Côcốchegiấusựkhiếpđảmtronggiọngnói và rángnởmộtnụ cười,nhưng cảmnhậnđượcđôimôimìnhđangrunrẩy.“Mìnhmuốnnhìnthấytấtcảnhữngchiếcbánhđángyêumàcậuđãkểvớimình.”

Lilangẩnglênnhưthểnhấtthờiđãquênmấtđiềuđó.Côkhóacửavàchạy xuống lầu, băng qua hàng tá căn phòng trước khi dừng lại ở mộtphòngkính.Lilachỉvàonhữngthứtrênbànvớivẻrấttựhào.

Cônhỏđãkhôngnóidối.Trênbànđầyắpbánhngọt,bánhquy,bánhnướngvàtấtcảđềudobàcôlàm,nếuaikhôngtinthìnồivàchảotrongbồnrửasẽchứngminhđiềuđó.Tráicâyđầyắptrongtôvàcácviênkemnằm la liệt trong những cái hộp rải rác xung quanh bàn.Nước trái cây,nướcchanh,khôngnghingờgì,cũngdobàtựlàm.

Cóvẻnhưtrướckhungcảnhtuyệtvờinày,cảkhuvườnđangđấutranhđể được vào bên trong.Những nhánh cây vươn ra như những cánh tay,cànhcâygiốngnhưmóngvuốt,bámvàomộtbênmặtkính.Nhữngbônghoamang vẻ đẹp kỳ bí, giốngnhư khuônmặt đầymàu sắcma quái khichúngnhìnchằmchằmvàothứcăn,vàoSarah,tấtcảnhưđangquansát,chờđợiđiềugìđóxảy ra.NhữngcâycỏdạimàbàEllienhắc tới làđangnhổnằmởxahơnnữa.Côkhôngbiếtlàmthếnàocôcóthểbướcrakhỏinhàmàkhôngbịlạc.

“Thếnào?Cậunghĩsao?”Lilahỏi.

BàEllieđangđứngbêncạnhbàn,taycầmgậy,đầugậykẹtgiữavếtnứttrênsàn.

GiọngcủaSarahtrongcănphòngnàynghecònnhỏhơn.“Mìnhmuốn

Page 15: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

vềnhàngay.”

“Gìcơ?”Lilasữngsờhỏi.“Saovậy?”

SarahtảnglờLilavànhìnbàEllie.“Cháumuốnvềnhàngay,làmơn.”Côlặplạimộtcáchlịchsự.

“Bàsẽgọichomẹcháu.”BàEllieđápmộtcáchđiềmtĩnh,nhưthểđãchờđợiđiềunàyxảyra.

“Nhưng tại saovậy?”Lilanhìn từbàmìnhsangSarahnhư thểcảhaibiếtđiềugìđónhưngkhôngchiasẻvớicô.“Cậubệnhà?Cậukhôngthíchnhữngchiếcbánhđúngkhông.Cậukhôngphảiănchúngđâu.”

“ĐếnđâynàoLila.”BàEllienóinhẹnhàng.“ChoSarahchútkhônggian.Bàchắcrằngcháumuốnđợimẹởcổngđúngkhông?”

Cánhcổng.Vẫncònhémở.Côquánónglòngđểrakhỏiđây.

Côgậtđầu,sauđónhớracáchcưxửcủamình.“Vângđượcạ.”

LilavàSarahngồicạnhnhautrênbứctường,đáchân,đểchogótđậptrởlạiđámgạchđổnát.CảhaikhôngnóigìchođếnkhixecủamẹSarahxuấthiệntrongtầmmắt.

“Cảmơnđãmờimình.”Sarahnóimộtcáchlịchsự,cảmthấynhẹnhõm.

“Cậukhônghềvui.Cậumớiởđâycómộtchútà.Mình thậmchícònchưachỉchocậunơitrúẩncủamìnhởvườnsaunữa.”

Sarahrùngmình.CônhảyrakhỏibứctườngkhichiếcxetừtừdừnglạibêncạnhvàtraochoLilamộtcáiômấmáp.

“Gặplạicậukhimùahèkếtthúcchứ?”Lilahỏi.

Sarahgậtđầu.

Nhưnghọkhônggặpnhaulầnnàonữa.

Sarahvẫytayvớibạntừghếphụ,cốgắngkhôngnhìnvàocănnhà.Đólàmộtđiềmgở,cônhớthế.

“Cóchuyệngìvậy,conyêu,cóphảicácconcãinhaukhông?”Mẹcôhỏi.

Page 16: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

Sarahlắcđầu.

“Conbịmệtsao?”

Côlắcđầulầnnữa.

Mẹcôvươntớivàsờtráncongái.“Conkhôngsốt.”

“Khôngạ.”

“Vậychuyệngìđãxảyra?”MẹcôhỏivớisựquantâmthathiếtvàSarahbiếtcôphảigiảithíchhoặclàbàsẽkhôngngừnghỏi.Cólần,mẹthậmchíđãkêucảbốvàophòngcôkhiôngđilàmvề,đểhỏinhữngcâuquanhconhằmchegiấuýđịnhthậtsựdùvớiSarah,chúngluônrõràng.

Vìthếcôđànhnóira.

“Tất cả những chiếc gươngđềuđược phủmột tấm vảimàuđen.Mỗiphòngđềucómộtchiếcgương.Tấtcảđềuphủkhănđennhưthế.”

Mẹcôimlặng.Trầmtưsuynghĩ.

“Cóphảichúngdùngđểtrangtríkhông?”

Côlắcđầu.“Lilanóirằngbàbạnấykhôngthíchnhữngtấmgương.”

Mẹcôimlặng,rồigiảvờravẻđắcthắng.“Cóthểlàbàbạnấychỉkhôngthíchnhữngtấmgương.Mọingườithíchnhữngthứkhácnhau,Sarah,consẽhọcđượcđiềuđókhicontừngtrảihơn,khôngphảilúcnàonócũngcóýnghĩanhưngđólàcáchcuộcsốngdiễnra.”

“Thếtạisaobàấykhôngthíchchúng?”

“Có lẽ bà ấy không thíchnhìn thấy chính bản thânmình, con yêu ạ.Mộtvàingườicóthóiquennhưvậy.”

“Nhưngmẹ,đókhôngthểlàlýdo.”

“Tạisao?”

“Bởivìbàbạnấybịmù.”Vàcôthấpgiọngthìthàonhưthểhọvừamớicáchxacănnhà.“Bàấykhôngcóbấtkỳtròngmắtnào.”

LilakhôngbiếttạisaobàGrelliekhôngthíchnhữngtấmgương,từbé

Page 17: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

đếnlớncôchỉbiết làbàkhôngthíchgươngthôi,cũnggiốngnhưcôbiếtkhôngnênchođườngvàotáchtràcủabốvàkhôngbaogiờđểmẹngồighếgiữatrongrạpchiếuphimhoặcnhàhàng.Côkhôngbiếttạisaobốkhôngthíchtràngọtvàmẹlạiđaukhổvớinỗilosợbịgiamgiữ,côchỉbiếtrằnghọkhôngthíchvàvậylàđủ.

TấtcảnhữnggìbàGrellietừngnóilà:“Đólàcáigiácủatựdo”,bàkhôngquantâmliệunócóýnghĩavớibấtcứaihoặccócầngiảithíchđiềubíẩnnàychoaiđó.Lilakhôngbiếtlýdotạisaonhưngcôkhôngnghĩđólàđiềukỳquặc.Vìthếtấtcảgươngđềuđượcphủtấmvảimàuđen,vànhữngcănphòngtrởnêntốihơnphòngcủangườikhác.Côkhôngbậntâmthắcmắcvềchuyệntạisaobốkhôngbỏđườngvàotràhaymẹcảmthấynhữngbứctườngxungquanhđangnhíchlạigầnkhibàngồiởgiữahàng.ThậmchíkhiSarahvộivàngrờikhỏicănnhàvàsauđócônghetinđồnởtrườngvềngườibàmùkỳquặccủamình,ngườisợnhữngtấmgương,sốngcôquạnhtrongmộtcănnhàtrênváchđá,côvẫncóthểsốngtiếpmàkhôngcầntìmhiểuvàkhôngquantâm.

Nhưng...

Lẽracônênhỏi.

Page 18: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

Tháng7,2010

“Đừnggọi emnữa.”Lila cười giòn trongđiện thoại. “Người tabảonóichuyệnvớinhautrướckhicướilàđiềmgởhayđạiloạithế.”

“Rấtxuixẻonếucôdâuchúrểgặpnhautrướckhicướinữa,vàchuyệnđócũngtàolaonốt.”Jeremyđáplại.“Anhchỉloemkhôngxuấthiện.Emđãkhôngngheđiệnthoại.”

“Emkhôngngheđiệnthoạivìembiếtđólàanhvàsợđólàđiềmgở.Vàdĩnhiênemsẽxuấthiện,anhcóthôilolắngđikhông?”

“Đó không phải là điềm gở và anh đã không lo lắng cho đến khi emkhôngngheđiệnthoại.”Cảhaipháracười.

“Giữmáynhé,emđangtrênđườngđếnnhàbàGrellie,emcầnphảitậptrung,emđangngheanhnóiqualoangoài.”

“Cóaikhácởtrongxenữakhông?”

“Chỉcóemvàchiếcváycưới.”

“Xinchàochiếcváy,tamongchờđếnlúcminằmtrênsànphòngngủkháchsạntốinayquá!”

Lilacười.“Vớicáigiáemphảibỏrađểcónóthìemsẽkhôngbaogiờcởinóra.Emphảiđi,emđangchạyxuốngBishop’sGap.”

“Đó làviệccủaemmà.” Jeremynóiđùanhưmọingườivẫn luôn làmthếvớiconđườngdốcdẫnđếnnhàbàEllie.“Nhưngvẫncònmộtđiềunữatrướckhiemđi.Trướctiênhítmộthơithậtsâunào.”

Lilakhẽrênlên.

“Quản lý khách sạnđã gọi anh.Ông tanghĩphòngkhiêuvũ sẽ trôngtinhtếhơn-lờiôngtachứkhôngphảicủaanh-nếubỏkhănphủrakhỏinhữngchiếcgương.”

“Không.Emkhôngchitiềnchonhữngtấmvảiđenđểkhôngphủchúnglênnhữngtấmgương.VàphòngngủcủabàGrellie-ôngtacũngcũngđịnhgiởbỏvảichetrênnhữngtấmgươngởtrongđósao?”

Page 19: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

“Không, ông ta đồng ý với phòng ngủ, chỉ là phòng khiêu vũ. Ông tamuốnchonhữngvịkháchnhìnthấycănphònghoànhảo.”

“Đólàđámcướicủaemchứkhôngphảicủaôngta.”

Imlặng.

“Emyêu...Bàsẽkhôngbiếtđâu!”

“Jeremy.”

“Anhxinlỗi.”

“Emkhôngthểtinlàanhcóthểnóiđiềuđó.”

“Anhbiết,anhrútlạilờiđãnói.Anhxinlỗi.”

“Vậytrongtrườnghợpđóemsẽđặtlạiphomátdêvàotrongthựcđơnđểmẹ anh có thể chữa khỏi chứng dị ứng tưởng tượng với nó.” Lila nổigiận.

“Lila.Bìnhtĩnhnào.Anhđãbảolàanhxinlỗi.Anhbiết.Anhhoàntoànhiểuđược.AnhngưỡngmộbàElliecũngnhiềunhưem.Anhchỉđangcốgắngnhìnvàotìnhhuốngxấumộtcáchtíchcực.”

“Khôngcótìnhhuốngxấunàocả.Gọilạichoôngtavàbảoôngtađặttấmvảitrởlạihoặcemsẽtựmìnhlàmviệcđó.”

“Đượcrồi,anhsẽ làm.Giờhãybìnhtĩnhvàtậptrungvàonhìnđườngnào.”

Lilatựtrấntĩnh,chờđợicơngiậndữlắngxuống.

“Ừm,haigiờnữa,emsẽlàvợanh.”Anhnói,vàcôcóthểnghethấytiếngcườitronggiọnganh.

“Sauđóemcóthểđểlộbảnchấtthậtcủamìnhvàthôikhôngđónggiảvịthánhhoànhảođểbẫyngườiđànôngcủamìnhnữa,”côđápvớinụcườilémlỉnh.

Anhcười.“Emnhưmộtvịthánhsao?”

Cômỉm cười.Ngắmmình trong gương. Côhạnhphúc. Thật sựhạnh

Page 20: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

phúc.Chưabaogiờhạnhphúcnhưvậy.

“Anhyêuem,khỉcon!”Anhnói.

“Emyêuanh,hàmã!”Côđáplại,mỉmcườivớichínhmìnhtronggương.

CôngẩnglênkhinhàbàGrelliexuấthiệntrongtầmmắt,sựhứngthútrànquangười.Côkhôngthểnghĩđếnbấtcứaithíchhợphơnđểcùngtrảiquabuổisángđặcbiệtnàyvàđểđồnghànhvớicôtronglốiđinhàthờ.

CửatrướcmởsẵntrướckhixekịptắtmáyvàmặcdùchưanhìnthấybàGrelliequakhuvườnhoangdại,côcóthểcảmthấybàcũnghàohứngnhưcô.Cảmxúcđóđượccuốnquamáivòmtrắngvàđennhuốmmàuthờigiantrêncánhcửa,xuyênquacâyhoachuônglátrònvàcâytầmma,túcầuvàbồcônganh.Nónhảyquanhữngphiếnđábểnứt,ngẫunhiênlátrảiráctrongcỏvàchàođóncôtạicánhcửacọtkẹt,treotrênmộtbảnlề.

Côcầmbộváytrêntaynhưthểnângniumộtđứatrẻthiếpngủvìmệtlử trênđường vềnhà.Ngay khi đến gần bà, cô đã giơ bộ váy ra. Bàn tayGrellietựđộngvươnvềphíatrướcvàcảmnhậnsợivải.Nhữngngóntaygiàcỗidichuyểnduyêndánggiốngnhưvũcôngbalê,trượttrênlớplụa.

“Nómàungà,”Lila thì thầm,khôngmuốnâmthanh lấyđicảmnhậncủabà.

Grellieimlặngtrongkhinhữngngóntaybàxemxétbộváy.Lilanhắmmắt,lắngngheâmthanhtừbàntay,tiếnggióxàoxạcđậpvàorừngcâyvànếucôkhôngnónglòngmongkếthônvớingườiđànôngcôyêu,gầnnhưcôsẽaoướckhoảnhkhắcnàydừnglạimãimãi.

Nhữngngón taycủaGrellie lướtquasợivảigiốngmộtnghệsĩdươngcầm.Ngaykhikếtthúcviệccảmnhận,ngóntaybàcũngngừngdichuyển,bàsiếthaitayvàonhau,đưalênkhuônmặtđangmỉmcườicủamình.

“Nóthậtđẹp,”bànói.

LilatreobộváytrongphòngngủcủaGrellievàquayxuốnglầuvàobếpcùngbà.Côcóthểthấy,Grellieđãlấpđầyphòngbếpvớinhữngchiếcbánhvừanướng.

Page 21: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

“Grellie...” Lila cười. “Cháuđã bảo là bàđừng làm, cháu không thể ănchúng,cháusẽkhôngmặcvừabộváycưới.”

“Ồbàbiết.”Ellietỏvẻhốilỗi.“Bàchỉkhôngbiếtlàmgì,vìthếbàthứcdậylúcbagiờsángvàbắtđầulàmbánh.”

“Bagiờsáng?”

“Bàkhôngngủđược.”Bàcườilớn.“Bàquáphấnkhích.Ôi,Lila.”Bànắmlấytaycôvàgiữnótrongtaymình.Chúngấmhơndobàvừalàmbánh.“Bốmẹcháusẽrấttựhào.”

“Ôikhông.”Lilađáp,rụttayvềvàlaukhóemắt.

“Bàlàmcháubịnhòelớptrangđiểmmất.”

“Cháuđãchuẩnbịsẵnsàngrồiư?”

“Louiseđãlàmtócvàtrangđiểmchocháusángnay.Taycháuquárunrẩynênkhôngthểtựmìnhlàmđược.”Cônóidối.

Ellieimlặngmộtlúckhibànhậnralýdotạisao.Dĩnhiênrồi.Conbésẽcầnnhìnthấyhìnhảnhphảnchiếucủamìnhđểlàmtócvàtrangđiểm.

“Bàcảmthấythếnàovớiviệcrangoàingàyhômnay?”

Ellieđãkhôngrakhỏiphạmvikhunhàhơnnămmươinămqua.Kểtừtainạn.

“Cháubiếtkhông?Bàcảmthấyrấtphấnkhích.”Elliecườirạngrỡ.

“Cháuướcgìbốmẹcháucóthểởđây.”

“Họsẽcómặt.Họsẽởtronghàngphíatrước,bàđảmbảođấy.Bốcháukhôngbaogiờbỏlỡmộtbuổitiệcnào.Luônngồihàngđầucủamỗibuổibiểudiễnđểnhìncongái.”

“VịtrítốtthứbaởchâuÂu”,Lilađáp,vàhọcùngcười.

LilađangnhắcđếnlầncôđứngthứbatrongcuộcthikhiêuvũIrelandvàbốcôđãkhoekhoangvớimọingườivềviệccongáiônggiànhvịtríthứbaởchâuÂunhưthếnào.ThựcraLilalàngườigiữvịtrícuốicùng.Chỉcóbacôgáithamgiacuộcthi.

Page 22: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

“Ồ,bốsẽnóigìvềcháutrongngàyhômnaynhỉ?”Côdởkhócdởcười.

“Cô dâu đẹp nhất trong nhà thờ”, Ellie nhấn giọng và bắt chước ông.“Chắcchắn,chắcchắnlàcôdâuđẹpnhấttrongnhàthờ.”

Cảhaicùngpháracười.

“Ồ,Grellie,cháusẽlàmgìnếukhôngcóbà?Bàlàvịcứutinhcủacháu.”

“Ồ,vàbàcũngkhôngthểthiếucháu,tìnhyêucủabà.”

Họômnhau.

“Nào nói nhảm đủ rồi.” Ellie lách người ra. “Chúng ta hãy xem cháutrongbộváynhư thếnào trướckhi Jeremynghĩ rằngcháuđã thayđổiýđịnh.”

“Ôi,”Lilathétlêntrongsựphấnkhích.“Cháusẽtrởlạitrongmộtphút.”

Côchạybănglêncầuthangmàugỗtối,khôngthểthởđượcbởisựphấnkhíchnhưcôđãlàmrấtnhiềunămkhicònlàmộtđứatrẻ,chânđặtchínhxác lênnhữngmiếngvámònvẹt.Côbước vàophòngngủ củaGrellie vàmỉmcườikhinhìnthấybộváycướitreotrêncánhcửatủquầnáo.Mặcdùđãmở rèm che, căn phòng vẫn tối. Chiếc gương trên tủ quần áo bị tấmkhănđenphủlên,gươngdàitrêntườngcũngđượcchebằngvánép.Lilahơitiếcnuốilàcôkhôngthểnhìnthấychínhmìnhtrongbộváyvớimáitóc và gương mặt được trang điểm. Người đầu tiên nhìn thấy cô sẽ lànhữngngườitrongnhàthờ,côtinlàvậy.

Theotấtcảnhữnggìcôbiếtđượcthìcólẽđãcómộtvếtsonmôitrênrăng.

Ừm,côsẽkhôngđểthếđược.Khôngphảitrongngàycướicủacô.

CôđitớicánhcửatiếptheodẫnđếncănphòngGrelliekhôngbaogiờcho phép cô bước vào, ở đó có chiếc gương tốt nhất trong nhà.Một cáigươngdàikhôngcógiáđỡ.Lilađãởđórấtnhiềulầnnhưngchưabaogiờnhìnvàogương.CôtôntrọngmongmuốncủabàGrellia.Nhưnghômnaylàngàycướicủacôvàlầnđầutiêntronghaimươitámnămcôkhôngnghelờibà.NếuGrelliecópháthiệnra,mặcdùkhôngcólýdonàođểbàphát

Page 23: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

hiệnđược,côsẽgiảithích.Ngàyquantrọngnhấttrongcuộcđờicôlàhômnay.Grelliesẽhiểu.Vànếubàkhônghiểu,côsẽthathứchobà.

Phòngngủdựphòng cómùiẩmmốc củamộtnơi chưabaogiờđượcphơigió,đượclauchùivàcảsựlạnhlẽocủamộtchỗởchưabaogiờđượcsưởiấmtronghơnbamươinămqua.

Lilacảmthấymìnhnhưmộtcôbéhọcsinhtrunghọcnghịchngợmkhikéotấmkhănphủ,dợmchờđợimộtconquáivậtnhảyxổra.Timcônhảymúatronglồngngực.Nhưngkhitấmvảitrượtxuống,côsửngsốtbởicảnhtượngtrướcmắt.Đólàcô.Chínhcô.Vẻxinhđẹpcủacô.Thậtchữngchạctrongbộváy.Nướcmắttràoravàcôcảmthấynựccườivềtấtcảnhữnghưảođó.Côbướclùilạiđểnhìnđầyđủhơn.Côcảmthấythậthoànhảo.Cônghĩvềthờithơấuđẹpđẽđãqua,nghĩđếnbốmẹ,đãcónhiềumấtmátnhưngniềmvuilànhữnggìđangtới.Thậtngớngẩn.Tấtcảchỉvìmộtbộváy.

Nướcmắtlạitràolênlầnnữa,côtựcườimìnhvàcốthổimộthơivàokhoảngkhông trướcmắtđể kiềmcảmxúc,ngăn chonướcmắtđừng rơixuống làm nhòe lớp trang điểm. Nhưng quá muộn. Nước mắt đã chảyxuốnghaimácô.

“Chếttiệtthật.”Côtiếnđếngầnchiếcgươngđểkiểmtralớptrangđiểmtrênmắt.

Nhòemộtchút.

Côgắngsứcdùngđầungóntayđểtánmịnlớpphấnlại.Đâysẽlàcơhộiduynhấtcủacô,khôngcócáigươngnàonữachođếnkhitớinhàthờvàlúcđóthìđãquámuộn.

Tiếnlạigần,cônhìnthấytránmìnhđộtnhiênnhănlại.Mộtcửđộngđột ngột. Không bình thường bởi vì cô không cảm thấymình đang caumày.Nhữngnếpnhănxuấthiệntrongngàycướicủacô.Tuyệtthật.

Côđưataylêntránđểcảmnhậnnhữngnếpnhănnhưngkỳlạ,ngóntaycô không đồng nhất với hình ảnh phản chiếu trong gương. Một tiếngchuôngcảnhbáobậtlêntrongđầucô.

Page 24: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

“Lila.”CônghetiếngbàGrelliegọi.

Côkhôngthểtrảlời,côkhôngmuốnGrellienghethấygiọngcôphátratừcănphòngtrống.Độtnhiêncôkhôngmuốngiảithíchbấtcứđiềugì.Côđãphạmsailầm,côbiếtthế.CôluônbiếtGrellielàmộtngườiphụnữđầylýtrí,nỗisợhãicủabàchắcphảicólýdo.Côluôntôntrọngđiềuđó,tintưởng,tuynhiênchỉsaukhithậtsựnhậnthứcnó.

Giậtmình,côđứngthẳng.Hìnhảnhphảnchiếucủacôđồngbộngaysau đó. Cô cười lớn, nhận ramình chỉ đang tưởng tượng. Cô giơ tay rachạmvàotấmgương.

“Lila,mọithứởtrênđóổnchứ?”

Độtnhiênbàntayở tronggươngxoay ra,nắmlấycô.Côcảmthấysựđụngchạmdathịt thật,da thịt lạnh- lạnhngắt, sauđócôbịgiậtmạnhxuyênqualớpkính,giốngnhưmộtluồngkhôngkhíbănggiáquétqualànda.Côđốidiệnvớichínhmình,trongmộtbộváycưới.Cônhìnsangbênphải, cănphònghiện raphía saucôgiốngnhưmộtmànhìnhTV.Chiếcgiường cứng, đầu giường bằng đồng, sàn gỗmới tinh. Những bức tườngtrắng, bụi bặm bên cạnh bàn.Một cái ghế dựa vào tường. Chính là đây.Khônggiantrốngkhôngnơicôđangđứng.Cánhcửađóngchặt.

“Chà,chà,cuốicùngchúngtacũngchạmvàonhau.”Côgáiđốidiệncôlêntiếng.GiọngcôtakhácLilavàcàngnhìnkỹcàngkhônggiốngcô.Cógìđómấthútđằngsauđôimắt.

Chúngđầyvẻchếtchóc,lạnhlẽo.

Lilanhìnxungquanh.Cănphòngmàcôđangđứnglàhìnhảnhphảnchiếu chính xác phòng ngủ trống trải.Mọi thứ đảo ngược. Giường, đầugiường,cánhcửa.

“Lila”,cônghethấyGrelliegọilầnnữa.

“Cháuởđây”,cônghethấygiọngmìnhthốtra.

Tuyệtvọng.Đauđớn.

“Bàtakhôngnghethấycôđâu”,giọngnóicấtlên.

Page 25: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

Lilaquaytrở lạiđểrakhỏicáigươngnhưngcôchỉchạmvàomộtthứlạnhlẽo.Cáilạnhhưvô.Mộtbứctườngtừsựlạnhgiá.

“Vàcôkhôngthểthoátra.”Giọngnóinhưháttiếptụcvọnglên.

“Côlàai?”Lilacuốicùnglêntiếng,nỗigiậndữvàsợhãilàmgiọngnóicủacôrunrẩy.

“Chàhômnay,”côtanhìnxuống.“Hìnhnhưtôilàcôdâu.La-la-la-la,”côtatiếptụchátvàcườilớn.

“Côlàkẻquáiquỷnàovậy?”

“Ồ,côthậtsựkhôngbiếtsao,côlàmtôithấtvọngđấy.Cônhìntôimỗingàyvàcôkhôngnhậnratôi?”

MiệngLilamởra,rồingậmlại,khôngbiếtnóigì,tâmtrícôdichuyểnvớitốcđộánhsángkhicôcốtìmrađápán.Đâycóphảilàmộttròlừabịp?Một vài trò đùanghịch độc ácmà bạn cô nghĩ ra trong buổi sáng trướcngày cưới của cô?Nhưng côbiết khôngphải.Nóquá thật, cô không thểtưởngtượngrađược.Bảnnăngtựnhiênmáchbảorằngcôđanggặpnguyhiểmtrầmtrọng.

“Chà tôinhìn thấy cômỗingày,” cô gái tiếp tục. “Tôinhìn lại cômỗingày.Côkhônghoànhảonhưcôvẫnnghĩ,đúngkhông?”Côtacườiranhmãnh.

“Tôimuốnrakhỏiđây.”Lilađáp,vẻlạnhnhạt.“Hãyđưatôirakhỏichỗquáiquỷnày.Hoặclàtôisẽ...”

“Hoặc làcôsẽ làmgìcơ?”Côtamỉmcười,vuivẻtrướcsựtháchthức.“Côsẽhạitôià?”

Lilanhìnquanhcănphòngbịđảongược,mắtquétquanhtìmvũkhí.Côcóthểtựbảovệbảnthânmình.Côtakhôngcómộtbàngoạikhôngcómắt,mộtngườibàsợnhữngtấmgươngvàđãkhôngrờikhỏinhàcủamìnhhơnnămmươinămqua,sốngtrongmộtngôinhàhoangdãởmỏmđá,côtakhôngđượchọccáchtựbảovệmình.Còncôcóthểvàcôsẽlàmđược.

Côtìmkiếmxungquanh.

Page 26: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

Ánhmắtcôdừng lạiởmột trongnhữngcái tủđặtcạnhgiườngvàcônhớmìnhđãgiấumộtcondaorọcgiấyởđósaukhichơitròchơivớimộtngườibạn.Côđãquá losợđểmangnóxuống lầuvìsợGrelliebiếtcôcócondaorọcgiấytrongphòng.Vìthếcôđểnóởđósuốtnhữngnămqua.Lilađithẳngvềphíacáitủ,bướcchâncủacôquétlớpbụiđượcphảnchiếudọctheosàn,nhưngkhôngcógìdichuyển.Cômởngănkéo.

Côgáikiaquayđầulạivàcườilớn.“Côđanglàmgìvậy?”

Ngănkéotrốngkhông.Bêntrongchỉlàmộtcáihốđen,thậmchíkhôngcómộtcáiđáytrongngănkéo.

“Côvẫnchưahiểusao?Chúngchỉđượcdựnglên.Ởđâykhôngcógìlàthậtcả.Nólàhìnhảnhphảnchiếu.Khôngphảilàthật.”

“Vậy thì cả cô cũng không phải là thật.” Lila phản bác lại. “Cũng cónghĩalàcôchỉlàmộthìnhảnhphảnchiếu,côchẳnglàcáigìcả,côkhôngcóthực.”

“Lila,tôilàthứthậtnhấtởđâyngaylúcnày.Tôilàkẻduynhấtcóthểđirakhỏiđây.”Lilanuốtkhan.

“Lila,”Grelliegọi.Giọngbàgiờnghetohơn,khôngchỉvìkhẩncấpmàcònbởivìbàđãđếngầnhơn.Lilanghethấytiếngbướcchânbàtrêncầuthang.Côkhông thểxácđịnhrõ ràng làmìnhcómuốnGrelliebướcvàophònghaykhông.Côkhôngmuốn,mặcdùbàkhôngbiếttấmkhănphủđãbịlấyra.Trừkhibàđãnhậnra,vàcôkhôngmuốnGrelliechạmvàomặtkính.

“Côtaởđây,”côgáiđáp,nhướngmày,ngóngchờnhưthểcôtasắpănmộtbữatiệcthịnhsoạnsaumộtquãngthờigianchếtđói.“Tôiđãkhôngnhìn thấy conmụ phản trắc đó trongmột thời gian dài.Nhưng tôi chorằngbàtacũngđãlâukhôngnhìnthấytôirồi.”Côtacườikhúckhích.“Côbiếtkhông,côđãrấtnghelờiconbòcáigiàđó.Côchưabaogiờnhìnvàobấtcứtấmgươngnào.Côđãhai támtuổi rồi.Tạisaovậy?Cóphảicôsợkhông?”

CôtakhôngđểchoLilatrảlời.“Nhưnghômnaycôđãkhôngvânglờibà

Page 27: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

ta.”CôtachépmiệngnhưthểLilalàmộtđứatrẻnghịchngợm.“Ngàyquantrọngnhấttrongđờicôsao?CóvẻnhưtôisẽlàngườingủvớiJeremytốinay.Tôisẽtậnhưởngnó.”

Lilakhôngthểchịuđựngthêmđượcnữa.Côvươntớivàtátlênmạnhlênmácôta.CáilạnhbuốtgiátrênmácôtalàmtayLilanhóiđau.Đầucôtanghiêngsangmộtbênsauđótrởlạivịtrícũ.Côđưatayxoamá,sauđóbắtđầucườilớn.

“Chà,giờtôisẽthậtsựtậnhưởngnó.Thậmchícóthểlàmtrướcmộtcáigương,đểcôcóthểnhìnthấy.

Jeremycũng sẽ thíchđiềuđó,đúngkhông?Hãynghĩđếnđiềuđó, côcũngsẽthíchđấy.Vincent,cóphảilàtêncậutakhông?Ởtrongtrongnhàvệ sinhấy?Thật lòngmànói, Lila, tôi khôngbiết côvẫnnhớcậu ta.TôithắcmắcliệulàJeremycóbiếtvềcậutakhông.Cólẽđêmtânhônlàmộtđêmtuyệtvờiđểthúnhậnmọibímật.”Côtanháymắt.

“Nếucônghĩtôisẽđểchocôlấyđicuộcđờimìnhthìcônhầmrồi.”

“Dĩnhiên.Côkhôngnghĩtôisẽlấyđicuộcđờicômàkhôngxinphép,phảikhông?Điềuđóthậtlàthôlỗ.”

“Vậythìcâutrảlờicủatôilàkhông.”

“Tôicònchưahỏicô.Côvẫnchưanghecáclựachọn.Côcóbacơhộiđểnóiđồngý.”

“Khôngcó lựachọnnàohết.Tôi sẽ trở lạiquacáigươngđó.”Lilađápmộtcáchquảquyết.

“Côcóthểđưachotôiđôimắtcủacô”,côtanói,hoàntoànnghiêmtúc.

“Gìcơ?Không.”Lilabướclùilạimộtbước.

“Lila!” Cô nghe thấy tiếng bà Grellie lần nữa, giờ đã có chút giận dữ.“Đếnđâynào.Cháuởđâu?”CônghethấycửaphòngngủcủaGrelliemởra.Bàsẽmấtmộtlúcđểcảmnhậncănphòng,nhậnracôkhôngcònởđó.

“Cháuởđây,cháuởtrongnày.”Côhétlên.

“Bàtakhôngthểnghethấycô,”côtangânnga.“Giờhãyđưatôimắtcủa

Page 28: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

cô.”

“Không,” Lilahét lênngay lập tức. “Điềunày không vui chútnào. Tôimuốnrakhỏiđây.Hãychotôira.”

Côtahítlấymộthơithậtsâu.“Côvẫnchưanghehết,Lila.Côcònmộtcơhộinữa.”

“Côđiênrồisao?Tạisaotôiphảiđưamắtmìnhchocô?”

“Cáigiácủatựdo”,côtađápmộtcáchđơngiản.

“Ôichúaơi”,Lila thì thào, timcôđập thình thịch. “Côđã lấymấtđôimắtcủabàtôi.”

“Đúngvậy,cómộtchútlộnxộn,”côtanóibằnggiọngmũi.“Khônghaychútnào.Đólàlýdotạisaotôitừchốikhitôiởvịtrícủacô,nhưngbàcủacô,bàtarấtthôngminh.Bàtachọntựdo.Mặcdùtôikhôngbiếtvềcô.Cô.Côthậtvôdụng.Cólẽcôsẽkhônglàmthế.Nhưngcôlàcơhộiduynhấtcủatôi.Tôiđãchờđợiquálâu.Bàtađãkhôngchotôiđượcdễdàngnhưvậy.”

“Côđãởđâybaolâurồi?”Lilahỏi.

“Tôikhôngởđâyđểtròchuyệnlịchsự,Lila.Tôiđãởchỗnàyđủlâurồi.Giờcôcònmộtcơhộinữa.”

Côtahítmộthơithậtsâunhưthểcuộcđờicôtadựavàođiềuđó.

“Côđãhạibàtôi,”Lilanóimộtcáchgiậndữ.“Tôisẽkhôngbaogiờđểcôlàmđiềutươngtựđốivớitôi.”

“Vậycâutrảlờilàgì?Cóhaykhông?”

“Không”,Lilađápngangngược.

Mặt cô ta giãn ra, cô tamỉm cười và thở ra như thể đã giữ nó trongnhiềunăm.

“Cảmơn,”côtađápđơngiản,giọngcũngtrởnênnhẹnhàng.

“Saonào?”

Page 29: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

“Cẩnthận.Trongnàykhálạnh.Gặplạicôsau.”

Côgáibướcvềphíatrướcgươngvàtrongmộtđợtkhôngkhílạnhcôtabiếnmấtxuyênquamặtbênkia.Lilađuổitheocônhưngmộtlầnnữavavàohưkhônglạnhlẽo,bănggiá.Cônhìncôgáiđangnhìnvàochínhcôtatronggương.Lilacảmthấycôtựđộngdichuyểncùnglúcvớicôta.Côvuốtlạitóckhicôtalàmthế,lauđivếtnhòemascarakhicôtalàmthế.Côtahítmộthơithậtsâu.Nháymắt.

“Cháutớiđây,bàơi!”Côtađápmộtcáchngọtngào.

Lilanghethấytiếngbà.Grelliesẽbiết.Chắcchắnbàsẽbiết.Rồicôtaphủtấmkhănđenlênchiếcgươngvàchẳngcòngìnữa.Hoàntoànkhôngcógì.Chỉcómàuđen.Cáighế,giường,cánhcửa,bức tranh, tủbêncạnhgiườngngủ.Tấtcảbiếnmất.Chỉcònlạiimlặng,tấtcảnhữnggìcôcóthểnghethấylàtiếngthởcủamình.Vànórấtlạnh.

***

Ellie bế tắc. Bà đã tìm kiếmmọi nơi, lần dọc theo tất cả những bứctườngvà sànnhà trongphòngngủcủabàphòng trườnghợpLilađổgụcxuống.BàđãđịnhgọichoJeremykhithoángnghĩđếnđiềuđó.Mộtýnghĩtuyệtvọng.Conbésẽkhônglàmnhưvậy.

Lạychúatoànnăng,làmơnđừngđểconbévàođó.

Bàlầntheođườngđếncănphòngngủtrống.

Đãrấtlâurồikểtừkhibàđingangquacănphòngđó.Cảmộtđờikểtừkhi bà bước vào đó. Sau đó bà trở thành người phụ nữ hoàn toàn khác.Thừakếcănnhàtừmẹchồng,bàđãkhámphánơinày.Khimớichuyểnđến,họđãrấtphấnkhích.Ngàyđầutiêntrongcănnhàđầutiêncủahaivợchồng,ôngbàchiarakhámphácáccănphòngkhácnhau.Bàđãchọncănphòngnàylàmphòngngủ.Sauđóôngrờibỏbà.Bàvàcôcongáinhỏ.Vàbàđãkhôngthểđốimặtvớinósausựkiệnđó,sựsuynhượcthầnkinhnhưmọingườivẫngọihaychứngtựlàmtổnthươngmình.

Page 30: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

Đứngbêncánhcửa,taybàrunrẩykhichạmvàonúmcửa.Bàcảmthấybuồnnôn.Đầugốirunrẩyđếnnỗibàkhôngthểđứngvữngnữa.

Rồibànghethấytiếngnói.

“Cháutớiđây,bàơi!”

Vàbàbiết.Bàbiếtngaylậptức.Bàcảmthấyphátốm.

Cánhcửamởra.

Mộtngườihiệndiệnởđó,đứngquansátbàmộtlúctrongkhibàquaytrởravàvới thứgìđóđểnắm.Đểgiữbàđứngvững.Một luồngkhí lạnhđậpvàobà.

Vậylàcuốicùngnócũngxảyđến.

“Cógìvậybà?”

BàEllie, cốgắng trụvữngvàđứng thẳng. “Lila, cháuyêu,”bà thởhổnhển.“Thuốctrợtimcủabà.Lấychobàviênthuốctrợtim.”

“Cóchuyệngìvậy?Chúngởđâu?Cháuquênmấtrồi.”

“Hãynhớnhữnggìbácsĩnói.”BàEllietiếptục.

“Cháubiết,cháubiếtbàphảicẩnthận.Chúngởđâuvậy?”

Chẳngcóvấnđềgìvớitráitimcủabà.

“Trongphòngtắmcủabà.”

CôtađiđếnphòngngủcủaEllie,phánđoánrấtchuẩnxácđólàphòngbà. Bà lắng tai chờ nghe tiếng chân cô ta di chuyển từ tấm thảm trongphòng ngủ sang sàn gạch trong phòng tắm nhưng chẳng có tiếng độngnào.Côtavẫnởtrongphòngngủ.

“Cháukhôngtìmthấychúng.”

“Cháucóvàophòngtắmkhông?”

“Dĩnhiênrồi.”

PhầnkiểmtracủaEllieđãhoànthành,cô tamuốnElliechết,bàbiết

Page 31: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

điềuđó.Bàđãkhôngbỏcuộcnămmươinămtrước,giờbàkhôngđịnhthế.Bànhanhchóngđixuốngcầuthang.

“Bàđiđâuvậy?”Lilahỏi,xuấthiệntrêncầuthang.

Cốgắnggiấuđinỗisợhãi,Ellievươntớicửatrước.Bàmởcửa,biếtrằngchiếcxeđangởcuốivườnbênngoàicánhcổng.

“Tàixếđãđến,chúngtaphảiđithôi.”

“Ồ,”giọngcôtacóvẻthoảimái.“Đãđếngiờlàmlễcưới.”

“Cháucứvàoxeđi,bàchỉmuốngọimộtcúđiệnthoại.”Ellienóimộtcáchtrơntru.

“Bàgọichoaivậy?”Lilarấtnhanhđếnbêncạnhbà.Khôngkhílạnhlẽođếncùngvớicôta.

“Jeremy.Bàchỉmuốnthôngbáochocậuấybiếtlàchúngtađangđi.”

“Cháusẽđicùngbà.”

Côtabiết.CôtabiếtlàEllieđãnhậnra.

“Jeremy,”Ellienói,khôngcóchúthàohứngnào,“Giờhaibàcháusẽrờikhỏinhà.”

“Mọithứvẫnổnchứ?”Chàngtraihỏi,lolắng.

“Cógìkhôngổnà?”

“Saocháuhỏivậy?”

“Giọngbà...nghecóvẻsuysụp.”

Ellie im lặng. Bàmuốn cậu tanghĩ rằng ở đây có gì đó không ổn. BàmuốncậutanhậnraLilakhôngđứngbêncạnhcậutatrongnhàthờ.

“BàGrellie?”

“Gìvậy?”

“Đừnglolắng,bàsẽổnthôi.Chúngcháusẽchămsócbàngàyhômnay.Đượckhôngạ?”

Page 32: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

Ellienuốtkhan.“Bàsẽgặpcháusớm.”

Họkhôngnóigìtrongxe.Họcũngchẳngmởmiệngkhirakhỏixe.Sauđó,chỉkhiđếnnhàthờvàcánhcửađượckéomởra,côtathìthầmvàotaiEllie, “Hãy tưởng tượngxem,Lila tộinghiệpmắckẹt tronghưkhông tốitămmộtmình.Vànhìnchúngtaxem,chúngtaởđây.”

Hônlễđãbắtđầu.

Elliethìthầmlại. “Đúngvậy,nhưngconbésẽkhôngởđólâuđâu,tạisaocôkhôngtậnhưởnggiâyphútnàyvàtựđimộtmìnhđi.”

Elliecảmthấysựngạcnhiêncủacôta.CôtađãnghĩElliesẽđicùngnhưngbàkhôngđi,bàsẽkhôngbaogiờđicùngcôta.Elliebướcsangmộtbên,khôngbiếtlàbàđangởđâunhưngkhôngcảmthấysựhiệndiệncủacôta,biếtrằngcôtađãbướctiếpvàđangđilênlốiđi.

Elliecảmthấyaiđóhướngdẫnbàvềchỗngồi,dạdàybàquặnlêntronglúcnghebàigiảngđạo.GiọngJeremyđầycảmxúc,còntronggiọngcôtachỉthấysựlạnhlẽo.

Saubuổilễ,JeremyđếnbêncạnhbàEllie.

“BàEllie,bàvẫnổnchứạ?Lilanóirằngbàcảmthấykhôngkhỏe,vìthếbàkhôngthểđicùngcôấylênbục.”

Ellieômlấycậu,dịchđếnsáttaicậuta,cảmthấymóngtaymìnhđâmvàotaycậukhibàcốgắngchuyểntiếpthôngđiệpbàmuốnnóikhicònởnhà.“Jeremy,nghebànóinày,bàbiếtcháusẽnghĩlàbàđiên...”

“Dĩnhiêncháukhôngnghĩthế”,Jeremyngắtlời.

“Nghenày.”Bàbấmmóngtaychặthơn.“Nămmươinămtrước,bànhìnvào tấmgương...” và bà kể cho cậunghe câu chuyện.Khi bà kết thúc, bàkhôngnghethấycậunóigì.“Hãykiểmtracôta,Jeremy.Hãykiểmtracôta,đólàtấtcảnhữnggìbàmuốnnói.Hãylàmđiềuđóvìbà.”

“Đượcrồi,đượcrồi,bàEllie.”

Chàng trai không tinbà, bàbiết cậukhông tin vàbàbiết rằng cậu sẽkhônglàmthế,nhưnghạtgiốngđãđượcgieovàchodùcậucótrảiquabao

Page 33: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

nhiêunămvớicôgáinàyđichăngnữa,ítnhấtcậusẽluôncólờigiảithíchcủabàtrongđầu.Cólẽngàynàođócậutasẽtinvàođiềuđó.

***

Lilagiốngnhưđangđứngởgiữamột sânbóngđámàkhôngnhận rađiềuđó,bởivì tấtcảnhữngđườngbiêntốiđenđộtnhiênchuyểnthànhánhsángtrắngvàcôphảiđiềuchỉnhmắt.Côbịbaoquanhbởiđámđông,rấtnhiềungườicôbiếtvàyêuquý.Cômỉmcườivớitấtcảbọnhọnhưngmặtcôkhôngthểnhúcnhích.Họcầmmáyảnhtrongtay,đangmỉmcườivớicômộtcáchtrìumếnnhưnghọkhôngnhìncô,họđangnhìnmộtLilakhác,côta,hìnhảnhphảnchiếucủacôđangđứngởgiữasànnhảytrongvòngtaycủaJeremy.

Xungquanhkhônggiantốitămmàcôbịgiamhãm,mọithứmàcôđãcốcôngsắpđặttrongmấythángquađangphảnchiếulại.Hoahồngtrắngtrênnhững chiếcbànđẹp tuyệt vời,những cái ghếđược trang trí vớinơmàuđen.Phôngnềnmàutrắngvàđen,tấtcảđểchegiấutấmvảiđenmàcôcốtìnhdùngđểphủlênnhữngtấmgương.Nhưngvìlýdonàođóchúngđãrơixuốngsànnhà.Vàcôgáiđangnhảyởtrungtâmsànnhảytrắngđen,trongbộváycủaLila,trongvòngtaycủabạntraiLila-giờlàchồng.Anhcóvẻ thoáng bối rối. Và Ellie... Ellie tội nghiệp đang đứng giữa đám đông,trôngbàthậtthảmhại.

***

“Emđanglàmgìvậy,Lila?”Jeremyhỏiquakẽrăng.

“Đừnggâysựbâygiờ,mọingườiđangnhìn.”Côtamỉmcườiđáplại.

“Hãynóichoanhbiết,tạisaoemlạibỏmấytấmphủxuống?”

“Đặt phòng khiêu vũ làm gì nếu chúng ta che hết tất cả những tấm

Page 34: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

gươngtuyệtvờikia.Emmuốnnhìnthấychínhmình.”

“ĐólàdànhchoEllie,khôngphảichoem,embiếtmà.”

“Choai?”

Jeremycứngngườilại.

Côtabậtcười.“Ồ,dĩnhiên,embiếtanhnóitớiairồi.LàmthếnàoemcóthểquênGrellieđược.”Côcười.“Grellie,Grellie,Grellie,Ellie.Nhìnkìa,bàsẽquenvớinó.Bàhànhđộngthậtkỳlạngàyhômnay.Emnghĩchúngtaphảiđưabàđếnbácsĩ.Bànóilanmanvềmộtsốchuyệnkỳlạ.Cólẽbàđãđềcậpđiềugìđóvớianh.”

“Vềchuyệngìcơ?”

“Vềmộtcáigương?Cóphảithếkhông?”

Jeremyquansátcô.Anhcảmthấysựlạnhlẽocủacô.Anhbiếtcóđiềugìđókhôngđúng.“Anhyêuem,khỉconạ.”

Côgáicười,bối rốimột lúc, sauđónhớrasángnaykhiLilanhìnvàotronggươngxeôtôvànói,“Emcũngyêuanh,hàmã.”

Jeremymỉmcười,trôngnhẹnhõmhẳn.

“Giờ,chúngtanhảythôi.”

Tronggương,Lilađộtnhiêncảmthấytaycônânglênkhichúngđặtlêncổ Jeremy,mặc dù cô không thể cảm thấy anh. Sau đó cô bắt đầu quayvòng.Nhanh,sauđónhanhhơn,hếtvòngnàyđếnvòngkhác,chođếnkhicôcảmthấymệtnhoài.Tấtcảxoayquanhcô,nhữnggươngmặttươicườivà cômuốnhét lớnđể gọi giúpđỡ, gọihọđưa cô ra khỏiđây,nhưnghọkhôngnhìncô.Khôngnhìntronggương.Họđangnhìncôgáiởtrungtâmcủasànnhảy.

***

Vềnhà,bàEllieđứngtrướcgương.

Page 35: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

“Bàxin lỗi, cháuyêu.Bà rấtxin lỗi.Bàmuốnđổichỗvớicháunhưngkhôngthể.Bàkhôngthểlấyđiđôimắtcủacháu.Cháusẽlàhìnhảnhphảnchiếu củabà và cháu sẽ giốngnhưbà.Bànghĩ rằngmọi chuyệnđãqua.Nhưngkhôngcótácdụnggì.BàđãgọiJeremyhết lầnnàyđến lầnkhác,nhưngnókhôngtrả lời.Chúngđãđi rồi,hưởngtuầntrăngmật...Ồcháuyêu,bàthựcsựxinlỗi.”

Ellielênkếhoạchđểlàmchocănphòngđẹphơn.Bàbỏtấmkhănphủmàuđenkhỏitấmgương.Bàthêmnhữngbônghoavàotrongphòng,mởrèmche, lausạchcănphòng,đốt lòsưởiđểsưởiấmkhônggianlạnhlẽocủa Lila, biết nó không có tác dụng nhưng bà bất chấpmọi thứ. Nhiềuthángtrôiqua,Elliekhônggặpbấtcứai,bàkhôngtiếpbấtcứvịkháchnào,từchốinóichuyệnvớiJeremy.Bàsợrằnghọsẽmangbàđi,vàgửibàtrởlạinơiđó.Nơihọnhốtbàlầnđầutiên.Vìthếbàởlạimộtmình.

Tớimộtngàybànảyramộtýtưởng.Bàmuốnsơnlạicănphòng,vìthếbàthuêmộtthợvẽtranhđịaphương,bỏnhiềuthờigiantìmkiếmquanhvùng.Bànhanhchóngtìmđượcmộtngười.

Mộtanhchàngtrẻtuổi.Haimươilămtuổi.NgườiBaLan,khôngcóaithânthíchởđấtnướcnày.

“Tràcủacậuđây.”Ellieđặtcốccủachàngtrailêntủgiườngngủ.

“Cảmơnbà.”

“Khôngcógì.Cậucómuốndùngthêmbánhsandwichhaybánhngọtkhông?”

“Không,cảmơnbà,tôiđãníchđầybụngvớiđốngđồănngontuyệtnàyrồi.”Chàngtraimỉmcườivàvỗnhẹvàobụng.

“Tốt.Cậucóphiềnkhôngnếutôinhờcậumộtviệc?”Elliehỏimộtcáchlịchsự.

Chàngthanhniênngừngvẽvàđặtcọxuống.

“Cậulàmơngiúptôi lausạchtấmgươngnàyđượckhông?Cậudườngnhưđãvẩymộtítsơnvàonó.”

Page 36: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

Cậutanghiênglạigầntấmgương,đặtmộtngóntaylênmặtkínhvàcốcàonórabằngmóngtay.

“Giờcháuyêuquý,đâylàcơhộicủacháu.”BàEllienói.

***

Lilapháthiệnmìnhđốidiệnvớimộtngườiđànôngtrẻ.Khônghơnhaimươilămtuổi.

“Cáigìđây?”Chàngtraihỏi,nhìnxungquanh,hoàntoànbốirối.

MắtLilamởto.

“Tôisẽhỏicậumộtcâuhỏi,”cônóimộtcáchlạnhlùng,“Vàcậucóbacơhộiđểnóiđồngý...”Côbắtđầu.

***

Bímậtcuốnđitronggiógiốngnhưmộtsợilôngvũ-từngôinhà,quanhữngcâybồcônganh,câykévàcâyhoalồngđèn,rakhỏicánhcổnghoenrỉ, lướtxuốngbờbiểnvà thổi vàongôi làng - câuchuyệnvềEllie vàbạncùngnhàmớicủabà.Đầutiênngườitanghĩcậutalàmộtngườiởtrọ,mộtchàng trai trẻ giúp đỡ bà giàmù khi cháu gái của bà đã bay khỏi tổ vàkhôngbaogiờquaytrởlại.Tranhcãimộtcáchbíẩn,dânlàngthíchchơitrò đoánmò chứ khôngmuốn đến gần hơn lời thì thầm về sự thật.HọkhôngthểhiểuđượcsựliênkếtgiữaanhchàngngườiBaLanhaimươilămtuổivàbàgiàbảymươituổi,nhưngcậutađãmangbàcụtrởlạicuộcsống,vàhọ sốngởđó chođếnkhibà cụquađời,hạnhphúc cùngnhau trongngôinhàlớnbênváchđá.

Page 37: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

NGƯỜITẠORAKÝỨC

Đólàmộtngàytuyệtđẹpvàcôcũngnóithế.Anhhuýtsáokhiđidạocùngcô,còncôngânngatheomộtcáchhạnhphúc-khúcnhạcđượcchơitrênđàndươngcầmởquánbartốiqua,vẫncòninrõtrongtâmtríhọ,đọnglại,giaiđiệurungđộngliêntiếpgiốngnhưmộtcánhbướmrậprờntronghũmứt.Taycôtrongtayanh,nhữngngóntay to lớncủaanhbao lấy toànbộbàntaycô,khiếncôcảmthấymìnhnhưmộtđứatrẻnhỏ.Mặcdùcôkhôngnghĩthế,nhưngcôlàngườiphụnữđẹpnhấtmàanhtừngnhìnthấy, từngchạmvào,từngngửithấy.Anhnóivớicôđiềuđó.Cômỉmcười,côđãngheđiềuđóhàngchụclầncảbuổisángnaynhưngnókhônglàmcôphiềnlòng;vớimỗilờikhen,thậmchícôcàngrạngrỡhơn.Anhnhìncô,ánhmặttrời tỏasángtrênmáitócvànghoecủacôvàcônhưđượcthắpsáng,mộtthiênthầnhoànhảo.HọđixuyênquaquảngtrườngMerrion, tay trong tay, lắngnghe tiếng lahét thích thúcủađámtrẻ con, vangvọngtronggió,bịcuốnđitừmộtsânchơigầnđó.

Mộtcáigậynhỏrơiđánhbộpphíatrướcchânhọ.Côbậtramộttiếngkêunhonhỏsợhãi,sauđócườinhạochínhbảnthânmình.Anhtrêuchọccô.Cóchútxấuhổ,côtựađầutronggiâylátlênvaianh.Anhngửithấymùixàphòng.Mùicâybôngsúng.Emthậtngốc,cônói.Anhkhenngợicômộtlầnnữa.Côlàngườiphụnữngây thơnhấtmàanh từngnhìn thấy, từngchạmvào, từngngửi thấy.Cônhậnlờikhenngợimộtlầnnữa.Mộtconchóchạyvụtquahọtrênđường,mộtconchólôngvànggiốngLabrador,tolớnvàvụngvềnhưthểchâncủanókhôngcònthuộcvềnónữa,giốngnhưnóđangmangmộtđôigiàyquákhổ.Conchólaovàocâygậyvừarơixuống,ngấunghiếnngoạmnótrongmiệngvàchạyngượctrởlại hướngmà nó bắt đầu. Họ quay lại, quan sát nó chạy vòng vòng, hăm hởmuốnlàmhàilòngôngchủ.Xinlỗi,ngườiđànôngvẫytayvớihọ.Khôngsao,côđáplại.Thậtlàmộtngàyđẹptrời,cônóivớianh,vàanhđồngý.Cảhaiđềunhấttrí.Họtiếptụcđidạo.Đãcuốithángbảy,nhữngcáicâyđầylávàhoa,khôngkhí

Page 38: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

nhuốmmùihươngcủachúng.Mùihươngấycùvàomũianh,kíchthíchcơndịứngcủaanh.Côđưachoanhmộtchiếckhăntaymặcdùanhkhônghắthơi.Côhiểuanhrấtrõ.

Anhđónlấychiếckhăntaytrắngtinh,chữcáiviếttắttêncômàuhồngthêuởgóc.JJ.Mónquàtừmẹcô.Anhxìmũivà tinhnghịchđưanó trở lại chocô.Côcườilầnnữa.Nhữngđườngnétxuấthiệntrênmiệngcôgiốngnhưsónggợntrênmặthồsaukhinémmộtviênsỏi.Nhẹnhàng,tựnhiên,xinhđẹp.

***

Ôngkhôngphảilàbácsĩhaynhàkhoahọc.Mộtvàingườicoiôngnhưlàmộtnhàtâmlýhọc,nhưngcũngkhôngphải.Ôngchỉđơnthuầnlàmộtngườiđànôngđãtừngyêu,vàvìthếcónhiềukinhnghiệm,khôngchỉvớinhữngthứôngđanglàmhiệnnayvàđượcbiếtđếnkhắpthếgiới,màcònvớicảcuộcđờiông.

NằmsâutrongtầnghầmmộtngôinhàkiếntrúckiểuGeorgianởQuảngtrườngFitzwilliam,nhữngthiếtbịdànhchotươnglaitìmthấyvịtrícủanótrongkhungcảnhnhuốmmàuxưacũ.Nhữngcănphòngtốităm,mặcdùcócánhcửasổrất lớn,vàđồnội thấtcũngẩmướtmặcdùởđâythườngxuyênrấtnóng.Kháchhàngcủaôngthườngngạcnhiênkhiquansátxungquanh.Họkhôngbiếtmìnhđangchờđợiđiềugì,nhưngchắcchắnkhôngphảilànhưthếnày.Chỉmộtvàingườitônsùngông,cònlạihầuhếtlàtứcgiậnbởihọsợônglàmôuếnhữnggìtựnhiênnhấttrênthếgiới-đólàtâmtrí,kýức.Liệuđócóphảilàlýdocủacuộctranhluậnmangtínhtoàncầunày; lýdo làmchomột sốngườingưỡngmộông và sốkhác lại chửi rủaông?

Một thiếtbị, thật ra làmột cáimáy.Họgọinó làmáy tạokýức.Ôngkhôngphảilàngườitạorakýức.Chínhtâmtrítạonênkýức-theoquanđiểmcủaông,nólàmviệcấycònnhiềuhơntráitimnhưngôngkhôngđềcậpđếnnólúcnày-vàmộtkhitâmtríđãtạorakýức,chiếcmáyđóngdấunóthànhnhữngtậptinkýứcnhưthểchúngcóthực,tồntại,đángtinvà

Page 39: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

khôngthểquênđượcnhưtấtcảcáckýứckhác.Kýứcmớitạoralànhữngkýứcmàngườitaaoướccóđược,hoặcnhữngkýứcmàngườitađãquênđi-giờcầnphảilàmmới,mặcdùvậyhọkhôngbaogiờthànhcôngtạorathứnguyênbảnbanđầuchodùđãcốgắngtáitạochúngnhưthếnào.Tâmtrítựphátminhtấtcả.Nólàmthếđểtồntại.Vàcáimáygiúpngườitạoracáimáytồntại.Không,nókhônggiúpông.Nógiữchoôngcònsống.Choônglýdođểsống.Một thứmàôngcảmthấycuộcsốngcủamìnhhoàn toànthiếu.

Ôngđếnvớiphátminhnàymộtcáchtìnhcờ.Tráingượcvớisuynghĩcủanhiềungười, ôngkhông trảiquanhiềunăm làmviệc với chiếcmáy,nhưmộtphươngtiệnđểvượtquanhữnggìđãxảyđếnvớiông.Ôngkhôngbaogiờnóivớibấtcứaivềnỗibuồnlớnnhấtcủamình.Vàôngcũngkhôngtinsốphậnmangôngđếnvớicuộcsốngnhưbâygiờ.Ôngkhôngtinvàosốphận.Mọiviệcxảyratìnhcờ.Chỉdiễnranhưcáchcủachúng.Tìnhcờ.Khiôngloanhquanhởnhàvớicáimáyvàđốngdâynhợ,ôngđãtìmđượccáchlàmnênchiếcmáybiếtralệnhchobộnãotạorakýức.Đólàmộtsựtìnhcờ.Chỉđơngiảnnhưvậy.Nhưngđólàmộtsựtìnhcờcólợi.Cònhầuhếtthìkhông.

Ông giờ đã hoàn thiện chiếcmáy và kháchhàng xa gần tìmđến gặpông;nhữngtâmhồnvôvọng,kiệtquệđếntìmkiếmsựbìnhyêntrongtâmtrí.

Ông biết khimột nhà báo ngồi trướcmặt ông.Ông có thể nhìn thấyđiềuđótrongmắthọ.Mộtkhátkhao,cũnggiốngnhưnhữngkháchhàngthườngxuyên,nhưngđólàướcvọngsailầm.Mặcdùcónhữngngườicóýđịnhviếtgìđómangtínhtíchcựcvềcáimáyvàvềông,ôngbiếthầuhếtbọnhọđangcóýđịnhpháhủynhữnggìôngtạodựngnên.Nhữngngườinàykhônghiểunó.Mộtsốsợnó,cònlạihầuhếthọquáhoàinghiđểmởtâmtrímìnhratrướccáiđẹp.Ôngkhôngquantâm.Ôngcóthểnhậnrahọngaykhihọbướcquacánhcửa,nhìnxungquanhvớiánhmắtnghingờ-đôimắtsoixétông,ngôinhàvàcáimáygiốngnhưcuộcchấtvấnnảylửa.Những chuyến viếng thăm của họ không nhằmmục đích cải thiện bảnthân,mặcdùmỗingười trongbọnhọcó thểdànhmộtbuổichấtvấnđể

Page 40: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

tìmhiểutạisaohọlạighêtởmnhữngthứkhôngliênquangìđếnhọ.

Ôngcũngnổitiếngvìquákhótínhđốivớinhữngvịkháchcủamình,vìhủynhững cuộc hẹn quá gấp, đôi khi ngay trướcmặt họ, đóng sầm cửatrướcnhữnggươngmặtlolắngcủangườimớiđến.Ôngcóthểcảmnhậnsựkhông trung thực,nhữngngườiđơn thuầnchỉ là tòmò,nhữngngườimuốndòhỏi,nhânrộngvàphásạch.Ôngkhôngmuốnchiasẻvớinhữngngườinhưvậy.Ôngkhôngmuốncỗmáybịsửdụngsaimụcđích.Ôngchàođóntấtcảmọingười-nhữnglinhhồnđaubuồn,ốmyếu,mấtmát,thỉnhthoảngcảnhữnglinhhồnkhôngđượcđặtđúngchỗ.

Ôngnhậnrarằngvàinămtrướcđâyôngđãtạođượcdanhtiếngkhátốt.Lờiđồnvềcỗmáylanra,nhữngtintứclantruyềnvềtácgiảcủanó,ôngđượcbiếtđếnvàxuấthiệntrênbáo;danhsáchcáckháchhàngdàithêm.Nhưng ông đã ngừng hoạt động khi biết cỗmáy của ông chỉ làmột xuhướngthờitrang,giậndữvìcôngviệccủaônggiờchỉcònlàmốtnhấtthời.Mongmuốncủaônglàdànhthiếtbịnàychonhữngngườicầnnó,bởivìchỉmuốnnóthôithìchưađủ.Điềuđóthểhiệnkhiôngmangnóđi,ôngcónhiềungườitheohơn.ÔngcódanhsáchnhữngngườichờđợidàinhưĐạilộGriffith,ôngnhậnđượchàngtáthưmỗingày,nhiềuhơnsốôngcóthểgiảiquyết.Ôngmiễncưỡngkếtthúccuộcsốngđơnđộccủamìnhvàthuêmộttrợlý.MộtcôgáitựgọimìnhlàJudith,mặcdùôngnghingờcáitênđócũng như quần áo trên người cô. Judith. Đó là một sự trùng hợp ngẫunhiên,ôngbiếtđiềuđó.Ôngkhôngtinrằngcòncónhiềuđiềungẫunhiênhơnthế...Côkhôngthểbiết...nhưng...

Ông gặp cô trên đường Parliament, chỗHội trường Thành phố và bamặt tảngđáPortlandnằmphíasauông, còndòngsôngLiffeyvàTòaánFouránngữphíatrước,khiôngđibộvớicâygậytrongtayđểđếnmộtbuổihầutòa,chínhquyền -nhữngngườikhônghiểu -cốgắngngăncảnông.Ôngđangđạidiệnchochínhmình,biếtmìnhphảilàmgì,kiếnthứccònsótlạitừnghềnghiệptrướcđâycủaông.Ôngvượtquacôtrênđường.ĐólàJudith.Mộthìnhthùmàunâunhỏnhắnngồitrênvỉahè,mộtcáichănmàunâuquấn chặt quanhngười cô,mái tócmàunâu sậmdínhbết lại,mặtcôđầytànnhangnhưthểmỗingườiquađườnglạihấtbụibẩnlêncô.

Page 41: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

Côthậmchíkhôngcócảmộtchiếcô,mặtđấtẩmướtlạnhlẽotrơntrượtdướichânvàchỗcôngồi,dườngnhưlàchỗkhônhấtởtoànDublin.

Ôngdừnglạibêncạnhcô.

Côngướclên.

“Chàongài.”

“Côcómuốndùngcáiôcủatôikhông?”

“Ngàisẽướtmất.”

“Nhưngcôcũngđangbịướt.”

“Đókhôngphảilàôcủatôi.”

“Tôisẽđưanóchocô.”

“Ngàisẽbịướt.”

“Tôisẽmuacáikhác.”

Ôngbướcvàocửahàngvàmuamộtcáiômới.Mộtcáiôkẻsọcmàunâuvàmàuôliubằngsợitổnghợpvớitaycầmbằngnhựa,trôngnhưthểmộtcơngiósẽthổingượcchiếcôlên.

“Đây.”

Ôngđưachocôchiếcôcủaông.Nómàuđen,lớn,bằnglụa,vớitaycầmbằngbạc thật.Mộtconđạibàng.Nó từng làmộtmónquà.Từngườimàông khôngmuốnnói tới. Thậmchíhầunhư khôngnghĩ tới.Ông khôngnghĩđếnlầnthứhaivềviệcchonóđi.Ôngđãnghĩhailầnvềviệckhôngnghĩđếnnólầnthứhai.Điềunàyhấpdẫnông,làmôngthắcmắcliệulàôngđãđược chữa lành saumột quãng thời gianđằngđẵng. Sauđóôngnghĩđếngươngmặt,mùicơthể,sựđụngchạmvớicô,timôngnhóilênvàôngbiếtvếtthươngvẫnhở,đauđớnnhưnóvẫnvậy.Côấykhôngphảilàchiếcô,ôngkhôngthểchocôđi.

“Đâylàôcủangài.”

“Nóimộtcáchnghiêmtúc,nólàcủacảhaita.”

Page 42: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

“Tạisaongàikhôngđưachotôichiếcômới?”

“Tạisaotôiphảilàmthế?”

“Cáinàyquátốt.”

“Nhưngtôimuốnđưachocôcáinày.”

“Nhưngtôikhôngphiềnvớicáikẻsọcđâu.”

“Côthậttốtnhưngtôilàkiểungườinóilàlàm.”

Côđặttaylêntaynắm.Nóquátotrongbàntaynhỏbécủacô.

“Têncôlàgì?”

Nghĩmộtlúclâu.Côđáp:“Judith.”

Một sự tình cờ. Đó làmột sự tình cờ. Không có dấu hiệu. Không cónhữngthứnhưthế.

“Ừm,chúcmộtngàytốtlành,cô...”Ôngkhôngthểthốtlêncáitên.Vẫnchưa.

Ôngtranhluậntạitòaánngàyhômđórằngnhàthôimiên,nhàtâmlýhọcvànhữngngườidùngcácphươngphápđiềutrịthaythếcũngphảibịcấmhoạtđộngvớicùngkiểu“biếnđổi tâmtrí”màôngđangbịbuộctội.ÔngđặtcâuhỏivềthuyếtvôthứccủaTiếnsĩFreud,cơchếbảovệsựkiềmnén, sựdi chuyểnvà thựchành lâmsàngvềphân tâmhọccủaông, chođếnkhitấtcảbọnhọmệtmỏivìphảingheôngnói.Ôngthayđổitâmtrícủamọingườikhôngnhiềuhơnhọ.Ôngtrắngán,mặcdùkhôngbiếtđiềuđóchođếnvàituầnsau.

Ngàyhômsau, ôngquay trở lại.Khôngphảiđể gặp cômàchỉ là thóiquen,mặcdùôngđãnghĩvềcôsuốtđêm.Ôngdừnglạibêncô.Côngẩnglên.

“Cóphảicôđãquênmấtchiếcôcủamìnhkhông?”Ônghỏi.

“Ýngàilàchiếcôcủangài?”

“Tôiđãđưanóchocô,nókhôngcònlàcủatôinữa.”

Page 43: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

“Chà,nócũngkhôngcònlàcủatôinữa.Tôiđãbánnó.”

Côkhôngxinlỗivàôngcũngkhôngnghĩcôsẽlàmthế.

“Ngàikhônggiậnchứ?”

“Nólàcủacôvàcômuốnlàmgìvớinócũngđược.Côđượcbaonhiêuvớichiếcôđó?”

“Nửaxu.”

Ônglắcđầu.

“Ngàivừamớinóilàtôicóthểlàmgìtôimuốn,”cônói,đềphòng.

“Đúngvậy.Nhưngnóđánggiáhơnthế.”Cônhúnvai.

“Tôicầnnửaxu.”

Ôngnghĩcôcầnnhiềuhơnthế.

“Côkhôngcómộtcáicốc.”

“Mộtcáigìcơ?”

“Mộtcáicốc.Đểbỏtiềnxinđược.”

“Tôikhôngănxin.”

“Vậythìcôđanglàmgì?”

“Tôichỉngồiđây.”

“Mọingườicóchocôtiềnkhông?”

“Thỉnhthoảng.Thỉnhthoảnghọđưachotôichiếcô.”

Ôngmỉmcười.“Côcómuốnlàmviệcchotôikhông?”

“Làmgìcơ?”

“Công việc hành chính.Nhận bưu kiện, đọc thư, lên lịch hẹn, nhữngviệcđạiloạinhưvậy.”

“Tạisao?”

“Tôikhônghiểuýcô.”

Page 44: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

“Tạisaongàilạihỏitôi?”

“Tạisaokhông?”Cônhúnvai.

“Nếucônghĩcólýdotạisaotôikhôngnênthuêcô,côhẳnphảinóichotôibiết.”

Cônghĩngợi,sauđóngẩnglênnhìnôngrồilạicúixuốngvàôngcócảmgiáccuộcđờicôhẳnphảigiannanlắmchođếnlúccôgặpông.

“Đổilạingàimuốntôilàmgì?”

“Khôngphảithế.Chỉchínhxácnhữnggìnhưtôivừabảocôthôi.”

Côquansátôngmộtlúclâu.Côtrởnênnghiêmtúc,lướtquatrongđầukýứcvềnhữnggìđãhọcđượcđểđưaraquyếtđịnh.

“Được.”

Vàcôbắtđầu làmviệcchoông.Nhữngngườinhìn thấycôđếnvàđi,phỏngđoáncô làngườidọndẹpnhàcửa, làbạnbè -mặcdùcó trả tiền,đóngdấukếtthúcthờikỳănnăncủangườiđànônglớntuổi.Nhưngtrongthựctếcôhọcđượcrằngngườiđànôngnàykhôngsốngmộtcuộcđờitrốngrỗng,bởi vìnó luônđược lấpđầyvớinhữngbóngma trongquákhứcủachínhông-ngườimàcôlàmviệcbêncạnhmỗingày.

Côkhôngbiếtnhữnggìôngđãlàmlúcđầunhưngcôhọcviệccùngvớithờigianvàthườngkhôngthắcmắcvớiông.Côchưamộtlầnhỏiliệulàcôcóthểsửdụngcáimáyvàôngngưỡngmộđiềuđóởcôbởivìôngcóthểhìnhdungcórấtnhiềukýứccôsẽmuốnthayđổi.Côchưabaogiờhỏiôngbấtcứcâunàovàôngcũngkhôngthắcmắcvớicôđiềugì.Họchỉ làhaingườilàmnhữngviệchọphảilàm.Họhiếmkhimởmiệng.Cômởthưvàkhôngtraođổi,ôngpháthiệncôhọcđượccáchônglàmmọiviệc.Mộttối,khicôrờiđisaukhikếtthúcngàylàmviệc,ôngngồibênbànvàđọcnhữngláthưcôđểlại.Ôngsẽthảoluậnchúngvớicôvàongàyhômsau.

“Tạisaocôkhôngsắpxếplịchhẹnvớingườiđànôngnày?”Ônghỏi.

Ôngkhônggiậndữ.Ôngkhôngbaogiờgiậndữ.Chỉ làôngthấyhứngthúvàcảmthấymộtcâutrảlờisẽgiúpôngthấuhiểutâmtrícủacôhơnlà

Page 45: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

tạisaongườiđànôngnọkhôngđượcsắpxếplịchhẹn.

Côvẫnkhôngngẩnglênkhitreochiếcáokhoácquákhổlênchiếcmócđằngsaucánhcửabếpvàđặtcáitúimớicủacôlênsàn.Côtrôngkháhơnnhữngngàyqua.

“Tôikhôngtinanhta.”

“Nhưngcôkhôngbiếttôiđangđềcậpđếnláthưnào.”

“Tôibiết.Ngườiđànôngcóvợchếtvìmộttainạngiaothông.”

Ôngnuốtkhan.“Đúngvậy.”

“Tôikhôngtinanhta.”

Cô nhìn thẳng vào ông và ông cảm thấy hơi bối rối. Đây là điều bấtthườngđốivớiông,mặcdùchỉlàmộtchútthôinhưngtácđộngđếnôngnhưnhau.Ôngtránhánhmắtcủacô,đổihướngtronggiâylát,nhưngnếucónhậnthấyđiềuđóthìcôcũngkhôngthểhiệnra.Cômởcuốnnhậtkýlớnđặttrênbànmàôngđãmuachocôvànhìnquanhữngcuộchẹn.Ôngcầnphảicheđivẻkhôngthoảimáirõràngnày.Ôngchỉđạilênmộtláthưtrênbàn.

“Cònngườiphụnữnày,bàtathìsao?”Ôngnhìnthấytaymìnhcóchútrunrẩy.

Côthởdài.

“Ngài định thắc mắc với mỗi lá thư tôi từ chối sao? Bởi vì nếu thế,khôngcólýdogìtôicònởđây.Ngàicóthểtựmìnhlàmviệcnày.”

Ônggậtđầurồiđứngdậy.Mộttáchtrà trướccuộchẹnđầutiêntrongngày.Ôngđặtmộtcốc trà,bathìađường, rấtnhiềusữatrướcmặtcô.Côthíchuống trà trongmột cái cốc, khôngphải bằng tách và đĩanhưông.Ôngđãmuamộtcáichocôvàcáicốcnàylàcáiduynhấttrongnhàông.Ôngcoinhưnólàcủacô.

“Bàtaviếtnhảm,”cônói,saukhihớpmộtngụm.

“Thậtthếsao?”

Page 46: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

“Dĩnhiêntôikhôngđọcnónhưngtôiđãthấyláthưtrướcđócủabàta.Mộtphụnữthuộctầnglớptrên.Bàtathấymọithứthậtphiềnhà.”Cônóibằngmộtgiọnglàlạ.

“Lá thư viết vềmột người bị nhìn thấy uống trà chiều với ai đó. Tôikhôngnghĩngàimuốnbàtaởđây.”

Ônggậtđầu.

“Tôisẽkhônghỏicôbấtcứđiềugìnữa.”

Vănphònglàcănbếp.Judithđóngđôởđótừtámgiờsángđếnbốngiờchiềumỗingày.Côhiếmkhirờikhỏicáighếbênbàn,khôngbaogiờnhìnngóquanhquất,mọc rễ tại chiếc tủvớinhữngngănkéo, chỉngướckhỏicuốnnhậtkýđặttrênbànđểlấythứgìxungquanhcô.Côngồitrênghếvớiđống thư và cuốn sổ lịchhẹnnhư thể đó là phần khô ráonhất của cănphòng.

Tiếngchuôngvanglên.Ôngmởcửavànhìnthấymộtngườiđànôngtrẻmặc vest,mắt thâm quầng, tóc tai gọn gàng,mặtmũi nhẵn nhụi, nướcthơmsaukhicạo râu tỏa ra từdaanhta.Anhta làmộtnhânviênngânhàng,hoặcđại loạinhưthế,mộtnhânviênkế toán.Côngviệcgìđó liênquan tớinhữngcon sốvànhữngđường thẳng.Anh tabỏmũ ravànhìntrái,phảirồicảhaiphía lầnnữatrướckhibướcvàobêntrong, lo lắngbịnhìnthấyởnơinày.

Ôngbướctránhrakhỏicửaravàođểmờianhtavào.

“TêntôilàJackCollins.”

“Vâng.”

Ôngđểcửamởvàquayđi,bướcxuốnghànhlangđểanhtađitheo.Jackdodựởcửa,suynghĩlạivềtoànbộtìnhhuống.Anhthựcsựcócầnphảiởđâykhông?Anhnhìnvàohànhlangtrốngrỗng,sàngạchnguyêngốc,mộtvài viênbị vỡ,mờ, bốcmùi ẩmmốcmà cóbaonhiêu thuốc tẩy vànướcthơmcũngkhôngthểkhửđiđược,nhữngbứctườngtrơnvàanhbướcvàobêntrong.

Page 47: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

Jackđi theongườiđànông lớn tuổi vàomột cănphòngnhỏ.Một cáimáy.Haicáighếbànhcũ.Mộtlòsưởi.Khôngcóánhsáng.Cănphòngbốcmùiẩmmốc.Lạnhlẽo.

“Mờingồi.”

Ngườiđànônglớntuổiđãngồixuống.

Lần nữa, Jack do dự, cân nhắc lựa chọn củamình. Sau đó anh ngồixuống.

Jack đặt cặp của mình lên tấm thảm mỏng lạnh lẽo và nhìn xungquanhtìmmộtnơiđểtreomũ.Ngườiđànônglớntuổikhôngđưaragợiýnào.Anhđành treonó lên tay cầmcủacái cặp.Anhmởnútáovest, cúingườivềphíatrước,khuỷutayđặttrênđầugốinhưđangđịnhđàmphánvàanhkhôngmuốnlòsưởinghethấyanh.Ôngđoánđâycóthểlàmộtanhchàngbánhàng.

“Vậy,”Jacklêntiếng.

“Vậy,tôimangnhữngthứnàyđếnđây.”Ônglàmlơcuộcnóichuyệnsắpxảyra,chỉchúýđếnbasợidâycùngmiếngdántrêntháidươngvàtrán.Đâylàconmắtcủalítrí.

“Bắtđầunào”,ôngnói,khôngnhìnvàomắtJack.

Chờđợi.

“Tôiphảilàmgì?”

“Cậuchỉcầnmôtảkýứctheocáchtốtnhấtmàcậucóthể,màusắc,mùivị,âmthanh,biểuhiệncủanhữngngườixungquanhcậu.Làmơnnóimộtcáchrõràng.”

“Nó sẽ hoạt động như thế nào?” Đột nhiên anh cảm thấy nghi ngờ.Khôngphảiởbảnthânôngmàlàcáimáy.Vềnhữngquảngcáothổiphồngxungquanhnó.

Nóhoạtđộngnhưthếnàoquantrọngvậysao?Ngườiđànônglớntuổiđãtranhluậnkhôngdứtvềviệcnàytrongnhữngnămmớibắtđầu.Giốngnhưtrướckhibậtmạngkhôngdâyngườitavẫnmuốnđượcchỉchínhxác

Page 48: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

cáchnóhoạtđộngnhưthếnào.Hoặctrướckhibướcvàomộtchiếcxehơingườitamuốnbiếtrõràngviệcđộngcơhoạtđộngnhưthếnào.Điềuđóchưabaogiờlàquantrọng.“Anhmuốntôinóichoanhbiếtcáchnóhoạtđộnghayanhchỉmuốnnóhoạtđộng?”

Một lần nữa Jack do dự. Anh nhìn săm soi người đàn ông lớn tuổi,không thích tháiđộcủaông,khônghìnhdungđượcnó lạinhư thếnày.Mộtcáimáycũtrongmộtcănphòngẩmthấp,tốitămvớimộtmộtônggiàgiậndữ.Nó thiếugìđómang tínhkỳdiệu.Nhưnganh suynghĩ về tìnhtrạngkhókhăncủamìnhmộtlầnnữavàsauđóđầuhàng.

Jackđằnghắnggiọng.

“Tôiđivắngvàocuốituần.Hoặcítnhấttôibảovớivợlàtôilànhưvậy.”

Anhngừng lại chờmộtphảnứng.Anhkhôngnhận thấy gì cả.Ngườiđànônglớntuổikhôngnaonúng,khôngphảnứng,khôngđánhgiá.

“Trong thực tế tôikhông rờikhỏi thànhphố.”Lạikhôngcóphảnứngnào.Anhthởdài.“Tôicómộtngườikhácvàtôichưabaogiờlàmthếtrướcđónhưngtôi...”Giọnganhcóchútvỡvụn.“Tôikhôngngủđược.Tôikhôngăn được. Tôi biết tôi đã phạm phảimột sai lầm lớn. Nhưng tôi biết tôikhôngthểnóidối,tôithậtsựkhôngthể.Mỗilầncôấynhìntôi,tôibiếtlàcôấyđãbiết.Côấyhỏitôivềchuyếnđixavàocuốituần,điềumàtôiđãnghĩranhưngtôichỉđôngcứnglại,bốirối.Tôimuốnnhắmmắtlạivàtấtcảbiếnmất,tôimuốnthấylạinhữngcuốituầnmàđángratôinêncó.”

Lúcnàohọcũngnhầmtưởngônglàmộtnhânviêntưvấn.Nhưngđókhôngphảimụcđíchôngởđây.

“Ông có cần biết toàn bộ chuyện này không?” Jack hỏi,mắt đã ngấnnước.

“Không.”

“Tạisaoôngkhôngbảotôi?”

“Tôi nghĩ cậu đang sa đà vào chuyện đó. Tôi chỉ cần cậu kể cho tôinhữngkýức.”

Page 49: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

“Kýứcmàtôimuốnđặtvàotâmtrí?”

Ngườiđànônggậtđầu.“Vàcậubiếtcáimáynàykhôngxóađikýức,chỉđơn thuần là thêmnhững ký ứcmới. Tôi không tạo ra cáimáy có chứcnăngxóacácngănkýức.”

“Tôibiếtđiềuđó.”

Jackđặtchiếcmũlêntaydựaghếbành,vớitớicặpxáchvàlấyramộtcuốnquảngcáo.

“Đâylànơilẽratôiphảiởđó.Mộthộinghịbánhàng.TrongmộtkháchsạnởKerry.Kháchsạnđónằmởđây.Đâylàphòngngủ.Nócókhônggianmởrộng,nhìnraVịnhKenmare.Tôisẽdànhthờigianđểđidạoởđó.Tôithíchđidạo.Khíhậuthuậnlợichomộtkhurừngcậnnhiệtđớipháttriển.Nơiđâycónhữngcâybạchđàn.Khôngkhítỏamùingọtngào.Tươimát.”Anhnuốtkhan.“Đồngnghiệpđãkểchotôinghenhữngđiềuđó.”

Ngườiđànônglớntuổirahiệuchoanhtiếptục.

“Hộinghịbánhàngdiễn ra trongkhách sạn.Tôi không thamgia, bởiđangởmộtphònghộinghịkhác,ởmộtkháchsạnkhác.NhưngởnơikiacótổchứcmộtchuyếndulịchvòngquanhRingofKerry.Vợtôi luônmuốnthamgiachuyếnđiđó.Tôiphảikểlạichocôấynghenhưnggiờtôikhôngthể.Côấysẽnhậnratôichưabaogiờởđónhưngcóthểsauhômnay,khichúngtatạonênkýứcnày...”

Anhnhìnngườiđànônglớntuổilầnnữanhằmtìmđộnglựctiếptục.Ônggiúpanhhìnhdungcácchitiếtrõhơn,nhữngđámmâychebóngtrênnhữngđỉnhnúi,khôngkhícómùitươimátcủađámcâybạchđàn,mùivịngọtngào của cây đại hoàng, vịmặn từ biển, ánhnắng rọi lênmặt, cănphòngcủaanh trông ra sao,hìnhảnhanhkhôngcó tiềnmặtđểbo chongườiđànônggiúpanhmanghành lý lênphòng,nhữngchiếcáo sơmicủaanhnhàunhĩthếnàokhianhlấychúngrakhỏivali,cáchanhphảiđặtnóvàomộttúibỏáosơminhưvợanhđãdặn.Họnóivềcáchanhđãmuaquà cho vợ con không phải từ phố Grafton của Dublin, trên đường từkháchsạntrungtâmthànhphốvềnhà,màlàtừgatàutrongkhianhchờđợichuyếntàubịtrễcủamình.Cáchanhgọiđiệnnóivớivợrằnganhđãở

Page 50: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

trongbểbơisuốtgiờnghỉcủahộinghị,thayvìởtrêngiườngkháchsạnvớingườiphụnữmàanhvừarờikhỏitronggiâylát.

KhiJackkếtthúc,ônggỡmiếngdánkhỏitránvàtháidươnganh.Jacknháymắtvàilầnsauđónhìnông.

“TạơnChúa.”

Ôngtắtcáimáy.Jackcảmthấyvuivẻ,nhẹnhõm,thậmchícóchúttựmãn.

“Thếđó,tiếtkiệmđượctiềnchochuyếnđi.ĐánglẽtôinênnóitôiđãởFijimớiphải.”

Ôngđứngdậy,bắtđầunóitạmbiệt.

“Đúng vậy, nó có vẻ làmột chuyến đi tuyệt vời. Thật hổ thẹn là anhkhôngtiếptụcđược.”NụcườicủaJacktắtdần.

***

Họđangđitớigầncổngcôngviên.Rakhỏiốcđảoxanhvàtrởlạivớikhốibêtôngcủathànhphốmặcdùanhkhôngthậtsựcảmthấyphiềnlắm.Hômnaylàmộtngàytuyệtđẹp.Ngàytuyệtnhấttrongnăm,họtựnhủvậy.Họđidạodướinhữngtáncây,khôngkhílạnhhơnbởiánhnắngđãbịchekhuất.Côkhẽrunrẩyvàanhnắmtaycôchặthơnnhưthểlàmthếcóthểgiữchocôấm.Anhmuốnmọithứdànhchocôsuốt thờigiannàyphảihoànhảo, thậmchíngaycảkhianhbiếtđó làkhông thể.Mùi rêungậpđầy trongmũi,nó làmanhngứamũi.Sàngạchẩmướtkhiánhnắngkhông thể lendày trongkhôngkhí.Nóđangđượclàmmới, họnóinhư vậy. Anhbước sangmộtbênđể cho côđi qua cánh cổngtrướcanh.Côcảmơnanhvàchờanhđicùngvớicô.Họnhìnnhau,chuẩnbịtáchravàdạdàyanhnhóilênkhiphảirờikhỏigiấcmơnàyvàbắtđầungàylàmviệccủamình.

Cảmơnvìđêmqua,cônói.Giọngcôphachútxấuhổmặcdùtốiquacôkhônghềxấuhổchútnào.Anhyêuđiểmnàyởcônhưngkhôngnóira.Anhkhôngmuốn

Page 51: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

làmcôcảmthấykhôngthoảimái.Họđãthỏathuậngặplạinhautốinay.CólẽsẽăntốitạiShelbourne.Đúngvậy.Sẽrấttuyệt.Cólẽlàmộtbữatốisớm.Côcườilầnnữa,sựbẽnlẽnđãbiếnmất.Dĩnhiên,tìnhyêucủatôi.Dĩnhiênrồi.

***

“Mộtanhchồngngoạitình?”ÔngnóivớiJudithngaykhiJackCollinsrờiđi.Côkhôngngẩnglên.“Anhtayêuvợmình.”Cônóivớivẻbuồnchán.Nhưngsựbuồnchánnàychỉlàmiễncưỡng.Ôngbiếtcôquantâm.“Đólàanhtanói.”Ôngthởdài.

“Ngàikhôngtinanhtasao?”

“Có.”

“Nhưngngàikhôngđồngtìnhvớianhta?”

Ông không trả lời.Ông khôngmuốnđánh giá kháchhàng củamình.Ôngkhôngbaogiờlàmthế.

“Mọingườixứngđángcócơhộithứhai.”Cônói.“Tôikhôngkiếmtiềntừviệcgiúpngườitanóidối.”Côngẩnglên.

Ôngnhìnlạimộtcáchnghingờ.

“Tạoranhữngkýứcmớikhôngphảilànóidối,”ôngđápcóchútmiễncưỡng.“Cuộchẹnđólàmộtsựnhầmlẫn.”Ôngđáp,nhẹnhõmhơn.

“Đượcthôi.”Cônhúnvai.

ÔngngồivớiJudith.Họănbánhmìphomátkhicôtiếptụcđọcnhữnglá thư.Ôngquansátcônhưngcốkhông tỏ raquá lộ liễu.Vẻmặtcủacôkhôngthayđổi.Ôngkhôngthểnóiliệulàcôbịấntượnghaykhôngvớibấtcứ lá thưnàomắtcô lướtqua.Côđặtchúngthànhhaichồngriêngbiệt.Ôngcố lýgiải từngchồngmột.Côđãđọcxongmột láthưkhác,cắnmộtmiếngbánhmìsauđóđặtláthưsangchồngbêntrái.Ôngvẫnchưahiểuđược.

Page 52: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

Khôngcóbấtcứcuộctròchuyệnnào,nhưngcũngkhôngcósựkhóxửnào.Cuộc traođổi trướcđócủahọvềanhchàngJackđãđủdàihoặcđủnhiều.Ôngnhậnrasauđórằngôngkháthíchsựđồnghànhcủacô,ôngđãtrảiquabốnmươinămđơnđộc.Ôngnhậnrarằngôngmongchờcôđếnmỗisáng,vàtrongvàigiờsaukhicôrờiđi,ôngcảmthấy...ừm,ôngnhớcô.Cănnhàtrốngrỗngmột lầnnữa.Trơkhốc.Giờôngcảmthấymìnhđangchờ đợi, luôn luôn cómột cảm giác chờ đợi, chờ đợi ai đó đến, chờ đợichuyệngìđóxảyra.Ôngđãkhôngcảmthấyđiềuđótrongmộtthờigiandài.Cảmgiácđóđãxảyravớiôngcáchđâyrấtlâu.Ôngngừngnhai,đặtlátbánhmìxuống.

Côkhôngnhìnông.“Saovậy?”Côxémởmộtcáiphongbì.

Ôngkhôngnóigì.

Côtrôngcóchútkhôngthoảimái.

“Tôiđangcốgắngphânbiệtchồngnào làchồngthưcôkhôngthểtintưởngđược?”

Cônhìnông,biếtôngđangđùa.Sauđócôchọcmộtngóntaylênchồngthưbêntrái.“Chồngnày.”

Ôngmỉmcười. Thực raôngkhông cầnphảibiếtnhưngđiềunày làmôngcảmthấykháhơn.Ôngkhôngđịnhquấyrầycôsuốt.Ôngnhìnđồnghồbỏtúi;ôngluôncómộttiếngnghỉgiữacáccuộchẹn.Ôngchỉgặphaingườimộtngày,thỉnhthoảngmộtngườitùythuộcvàokýức.Ôngquaytrởlạivớicáimáy.

***

“Đãhaimươilămnămkểtừkhiôngấymất.”BàLaceynóivớichiếccổvươndài nhưmột con thiênnga, da căng lên và quấn chặt xung quanhnhữngbócơ.Chuỗihạtngọctrainépvàochỗtrũngtrêncổnghểnhlên.Bàđangcốgắngtrôngmạnhmẽnhưngôngcóthểcảmnhậnsựxúcđộngdữdộiẩndướivẻcứngcỏiấy.

Page 53: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

“Tôicó thểnhớvôvàn thứvềôngấy, rấtnhiều thứchúng tôiđã làmcùngnhau,rấtnhiềuđiềuôngấyđãnóinhưng...”Vàgiờsựcứngcỏicủabàsụpđổ,vẻbềngoàicứngrắnvỡvụntừngchútmột.Ôngvỗvềbà,ngườibàthảlỏngra,vaichùngxuốngvàbàđổsụphoàntoàn,sụtsịt.

“Mẹơi.”Congáibàvươntayravàchạmvàocánhtaymẹ,ngạcnhiênvàcómộtchútbốirốibởisựxúcđộng.

Ôngkhôngnóigì.

Cô con gái nhìn ôngmột cách không thoảimái, như thể ông có khảnănglàmbàngừngkhóc.

“Nhưnggươngmặtôngấy,”ngườimẹtiếptục,thựcsựthổnthức,bậtralờichodùmọingườicóthíchhaykhông.Bànhắmnghiềnmắtlại.“Gươngmặtôngấykhitôinhắmmắtlại.”Bànhắmmắtlại.

“Tôikhôngthểnhìnthấyôngấy.Tôichỉkhôngthể.”

“Mẹơi,hãydừnglạiởđâythôi.Mẹđangnóichuyệngìvậy?Hãydừngmộtlátđểbìnhtĩnhlạiđã.”Haimácôcongáiđỏbừng.

“Nólàmộtđiểmmờ.”Bàtiếptục,mắtngấnlệ.“Tôicóthểnhìnthấyôngấynhưngkhôngrõ,khôngchínhxácvàôngấyliêntụcbiếnđổi.Biếnđổivềtuổitác,biếnđổivềbiểuhiện.Tôidườngnhưkhôngthểgiữđượcmộtkýức,mộtkhoảnhkhắchoànhảonào.”

Côcongáilụclọitrongtúixách.

“Đây,mẹnày.”Cônhétmộtcáikhăn tayvào trongbàn taynắmchặt,giậndữcủabà.“Mũicủamẹ”,cônóivớimộtchútghêtởm.

“Tôibiếtđôimắtcủaôngấynhưthếnào, tôibiếtđôimôiôngấy.”Bàchạmvàomôimình,hồitưởnglại.Côcongáiquayđi,bịsốc,cóchútxấuhổ.“Nhưngchungquylạitôikhôngthểnhìnthấyông.Giốngnhưtôiđangđứngquágần,tôicầnlùiraxa,đểnhìnthấytoànbộbứcảnh.”

Bànhíuđôimắtnhắm,nhữngnếpnhăncănglên.Sauđóbàmởmắt,thấtvọngkhiôngkhôngcóởđó.

Bàngướcnhìnônglầnđầutiên.“Tôimuốncóthểnhớraôngấybấtcứ

Page 54: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

lúcnào.Ôngấylàtấtcảnhữnggìtôicó.”

“Mẹnày.”Mặtcôcongáixịuxuống.“Mẹcóchúngconcơmà.”

“Ồđừngngớngẩnthế,Lizzie,cácconlúcnàocũngtranhluậnvềviệctớilượtaidẫnmẹrangoàiăntrưavàmẹbiếtkhôngphảicácconchỉtranhcãivềmỗichuyệnấy.Không,ôngấyvẫnởtrênđó,ởnơiduynhất,mẹcóôngấy.”Bànói,ngóntayấnchặttháidương,ấnlênlàndadẻodaigiàcỗi,nhưthểdụitắtmộtđiếuthuốclá.“Vàmẹđangđánhmấtôngấy.”

Lizzieđằnghắnggiọng.“Tôicómộtbứcảnhcủachatôi.”

Ôngcầmlấynó.Bứcảnhđentrắngấntượngcủamộtngườiđànônghơidư cân đang đeo kínhmột mắt, bàn tay siết chặt vào lòng, nhìn chằmchằm lạnh lùng vàomáy ảnh.Đằng sau ông trên tường là đầumột conhươu.

“Đólànhànghỉkhisănbắncủachúngtôi,”cônóikhátựhào.

“Không,không,không.”BàLaceyvẫytấmảnhđinhưthểnólàmộtconongbắpcày.“Đókhôngphảilàôngấy.”

“Kìamẹ,tấmảnhđượcchụpngaysaukhibốtrởthànhchủtịchcủacâulạcbộcricket,conbiếtthếbởivìnhìnnày,veáocủabố...”

“Mẹkhôngmuốnnhớđếncáicâulạcbộcricketchếttiệtđóhaylàtấmảnhởkhunhàsănbắn,”bàngắtlời,vàmộtlầnnữacôcongáitỏrabịsốc,thậmchílàtổnthương.“Mẹmuốnnhớđếnôngấyvàobuổisáng,hìnhảnhđầutiênkhimẹmởmắtra.Mẹmuốnnhìnthấyôngấykhibốmẹgầngũichăngốivớinhau.”Bàlạinhắmmắt,chìmvàohồitưởng.

“Mẹnày,”côcongáinói,bịsốcnhưngcôvẫnnhẹnhàng,nhưthểđộtnhiênnhậnramẹcôlàmộtphụnữ.

“KhiôngấylầnđầutiênbếEllislúcnóđượcsinhra,chơivớicácconởtrongvườn.Cáicáchlỗmũicủaôngbiếndạngkhiônggiậndữ.”Bàcười.“Mẹbiếttấtcảnhữngđặcđiểmđóởôngấy,nhưngkhinhắmmắtlạimẹkhôngthểnhìnthấychúngnữa.”

Ôngđặt nhữngmiếng dán lên thái dương và trán bà, gắndây với cái

Page 55: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

máy.Ôngbậtmáylên.

“Vậyhãyvẽchotôibứctranhvàđólànhữnggìbàsẽnhìnthấy.”

***

Anhđưanhữngngóntayvuốttóc,máitócquănthưathớtvànhữngngóntayanhtrượtxuốngnhữnglọntócmềm,giốngnhưnhung.Anhnghethấyaiđógọitênmình.Mộtđồngnghiệpởbênphảiđanghướngvềphíaanh.Anhchàoanhta.

Côbảo vớianh rằng cô sẽgặpanhsau.Anh có chútphân tâmnhưnganhđồngý.Anhvộivãhônlêntaycô.Dacôấmápvàmềmmại.Côrútnhanhtayvềđểkhônglàmanhxấuhổvớiđồngnghiệpcủamình,vàcôrờiđi.Anhquayquachàobạnđồngnghiệp.Họbắtđầubànvềmộtvụđangáchlạitrongnhiềuthángqua.Anhnghecôchàotạmbiệtlầnnữanhưnganhđangchútâmvàocuộcthảoluận, cô hiểu, anh sẽ gặp cô sau. Anh nghe thấymột tiếng động. Tiếng độngkhủngkhiếp.Mộtâmthanhanhsẽkhôngbaogiờquên.Mãimãikhôngquên.Ngườiđồngnghiệpnắmchặtcánhtayanh,anhcảmthấynhữngmóngtaybấulêndaxuyênquacáiáokhoácmùahè.Vàanhbiếtnhưnganhkhôngthểnhìn.Anhkhôngmuốnphảinhớđếncảnhtượngđótrongphầncònlạicủacuộcđờimình, cảnh tượngmàanhbiếtanhsẽnhìn thấymỗingày... Khiđidạo và lúcngủ.Trongmỗingàytrôiqua.

***

KhiJudithđếnnhàôngbuổisánghômsau,máitócnâuchephủmặtcô.Mắtcôcụpxuống,khôngnhìnvàomắtông.Cúimặt,côvượtquaôngtronghànhlangvàvàophòngbếp.Côngừnglạikhiđếncạnhcánhcửavànhìnlênbàn.Ôngđãchuẩnbịbữasáng-lầnđầutiên.Mộtbữatiệcvớixúcxích, trứng, cà chua, bánh pudding nấm đen trắng với các kích cỡ khácnhau.Mộtkhaybánhmìđặtởgiữabànvớitấtcảcácgiavịcóthểtưởngtượngđược.Theođúngnghĩađenôngkhôngmuốncôphảihỏithêmbất

Page 56: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

cứthứgì.

Cô lắc lưmộtchútvàôngvộivãđivềphía trướcđểgiữcô lại,nhưngbàntaynhỏbémàuhồngcủacôxuấthiệntừốngtayáokhoácquákhổvàbámvàokhungcửa.Đólàkhicôquaylạivàôngnhìnthấy.Mắtcô.Mắttráicôbịbầmtím,dathịtxungquanhsưnglênnhiềuđếnnỗihầunhưkhôngthểthấyconmắtbịlấpdướiđó.Dacôtímbầmmàutráiđàothối.Cônhìnthấymặtông,ánhmắtông,cônhanhchóngquayđi.Nỗigiậndữtrànquangườiông.Chưabaogiờcơnđiêngiậnlạisụcsôitrongmáuôngkểtừsauvụ Judith. Judith của ông. Và bây giờ là Judithnày. Judith của ông, ôngnhậnra.Tayôngnắmchặtlấycâygậy,đốtngóntaytrắngbệch.

Ôngmuốnnóirấtnhiềuđiều- lahét,yêucầuđượcbiếtngườinàođãlàmthếvớicô.Rấtnhiềuthắcmắcvàcảmxúcđanxentronglòngông,ôngphảimấtmộtphútđểxử lýđiềugìôngphảinói trước tiên.Nếuhỏisai,ôngbiếtcôsẽbỏđi.Côquámỏngmanh,sựhiệndiệncủacôrấtquýgiánhưnggiốngnhưmộtchiếclôngvũ,chỉcầnmộtcơngiónhẹthổi,ôngbiếtcô sẽ tuộtmấtkhỏiôngmột cáchdễdàng.Ôngphải giữ chomìnhbìnhtĩnhmộtchút.Khuônmặtđỏbừngvìgiậndữđãbiếnmất.Giờôngcảmthấycơthểrunlên,saukhisốc.Ôngđằnghắnggiọngđểlêntiếngnhưngcôngănông.Bàntaymàuhồnggiậtđộtngộtvàokhôngkhíđểngănchặnôngnhưmộtngườiđiềukhiểngiaothông.Tayáorớtxuốngtheocửđộngvàôngnhìnthấynhữngvếttrêncổtaycô.Cácvếtbầmvàngchạydọccánhtay.

“Đừng,” cônói, vàgiọngcômạnhmẽhơnbấtcứ lờinàomàông từngđượcnghe.

Ôngkhônglêntiếng.

Ôngbiếtmìnhsẽkhôngnói.

Ôngsẽkhôngmạohiểmđểmấtcô.

“Đừnghỏi,”cônói, “và tôisẽkhônghỏi tạisaoông làmbữasáng,vàosángnay.”

Ôngđộtnhiêncảmthấyxấuhổnhưng liềnhiểura.Ônggậtđầu,biết

Page 57: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

rằngvớicáilưngxoayvềphíaông,côkhôngthểnhìnthấyôngnhưnglờinóicủacôkhôngphảilàmộtcâuhỏivàcôkhôngcầnđápán.

Họngồitrênbàn,tâmtrạnghânhoancủaôngbuổisánghômđóđãbịpháhỏng.Họăntrongimlặng.Côkhôngănnhiều.Ôngcũngvậy.

Kháchhàng đầu tiên trong ngày của ông đã tới.Một cậu thanhniênmười tám tuổi, cậu nói bố cậu xem thường cậu. Cậumuốn có ký ức vềkhoảng thờigian trảiquavớibốđểkhi cậunhìnông, cậusẽkhôngcảmthấy quá buồn vềnhững gì cậuđang bỏ lỡ vànhững gì cậuđã bỏ lỡ. Bốđangđứngxemtrậnđấubóngcủacậu,ôngcổvũchocậukhicậughibànthắng.Ôngmỉmcườikhicậubàytròtrêuchọc.Khôngcónhữngđoạnhộithoạimới,khôngcógìấntượngvàkỳlạ.Chỉcókỷniệmcủacậuvớibố.Sẵnsàngvàchuđáo.

Ônglosợcôsẽkhôngquaytrởlạingàytiếptheonhưngcôđãđến.Nhưthườnglệcômặcbộváygiốngmọingàynhưngcáinàycótayáodàivàcổcaovớinhữngchiếcnútmàuđenđểgiấunhữnggìôngđãnhìnthấytrướcđó.Nhưngđãquámuộn.Ôngsẽnhìnthấynómãimãi.Bấtcứkhinàoôngnhắmmắtlại.Nhữngvếtbầmquanhmắtcôngàycàngđậmhơn.Vàtrongvàituầnnótrởlạinhưbanđầu,chỉlànókhônggiốngnhưnótrướcđó.Nóđãbịnhuốmbẩn,sựtồntạihoànhảogiữahọcũngbịnhuốmbẩn,chođếnmộtbuổitốimuộncôđếnlầnthứhaitrongngàyvàhotrướccửanhàông,quánhiềumáuđếnnỗiôngkhôngthểnhìnthấynóxuấtpháttừđâu.Côkhôngđểônggọicảnhsáthoặcđưacôđếnbệnhviện.Côthậmchíkhôngđểônglaurửachocô.Cômuốntựmìnhlàmviệcđó,côchỉcầnmộtnơi.Cônhốtmìnhtrongphòngtắmvàởtrongđómộtgiờ,tiếngnướcchảyvàtiếngnướcthỉnhthoảngbắntungtóechoôngbiếtcôvẫncònsống.

Cômởcánhcửa,mặcáocủaông,giốngnhưmộtđứatrẻtrongcáiáosọcquákhổ.Côngủtrêngiườngông,ôngngủ-hoặckhông-trêntrườngkỷ.Họkhôngbaogiờnóichuyệnvềđiềuđó,mặcdùôngphảivật lộnvớichínhmìnhđểkhôngđềcậpđến.

Mộtvàingàysaucôđếnchỗông.

“Chúngtacóthểnóichuyệnkhông?”

Page 58: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

“Dĩ nhiên.Nhưng tôi cómột lịch hẹnngay lúc này. Cô cómuốn chờtrongbếpkhông?”

“Tôichính làcuộchẹnôngđangchờ.”Côngồi trêncáighếbànhphíatrướcông.

Ôngđộtnhiêncứngngườilại.

“Tôikhôngđịnhnóivớiôngbấtcứđiềugì”,cônói.

Ônggậtđầu,khôngtinmìnhvừathốtlênnhữnglờivừarồi.

“Tôibiếtôngkhôngphảilàbácsĩtâmlý.Tôibiếtôngghétngườitakểchoôngmọithứ.”

“Côthìkhác.”

Cômỉmcườibuồnbã.“Vậyđâylàkýứccủatôi.Kýứcmàtôimuốn.Cáingàymàtôiđếnđây.”

Ôngbiếtcômuốnđềcậpđếnngàynào.

“Ôngmởcửa,ônghạnhphúchơnbấtcứlúcnàotôinhìnthấyôngtrướcđó.Tôingạcnhiênnhưngtôimỉmcười.Nụcườicủaôngquárạngrỡ,nótruyềnchotôicảmhứng.Ônghạnhphúckhithấytôimỉmcười.Chàobuổisáng,Judith,ôngnói.TêncủatôilàMary,tôiđãbảoôngrồi.”

Cônhìnôngchămchú,mắtcôlonglanhnước.

Mary,ôngnghĩ,mộtcáitêntuyệtđẹp.

“Mary,ôngnói,đólàmộtcáitênrấtđẹp.Rồitôinóicảmơn.Sauđóôngđưatôixuốnghànhlang,ôngđónlấyáokhoáccủatôi, luônluônlàmộtquýônglịchlãm,vàôngchỉchotôicănbếp.Ngaykhiôngmởcánhcửa,mùicủanóđậpvàongườitôi.Đólàcáibànđầythứcănđẹpnhấtmàtôitừngnhìnthấy.Đólàthứchuđáonhấtmàaiđótừnglàmchotôi.

“Rồitôiquayrađốidiệnvớiôngvàtôicảmơnông.Vàtôibảoôngrằngđólàmùivịtuyệtvờinhất,bữaănthịnhsoạnnhất,điềuchuđáonhấtmàaiđótừnglàmchotôi.

“Vàôngrấthạnhphúc.

Page 59: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

“Chúngtangồixuống.Tôiănmọi thứ.Tôiănmọi thứbởivìvịnórấtngonvàtôimuốnôngbiếtrằngtôiđánhgiácaokhoảngthờigianmàôngdànhrađểnấuchúng.Rồitôibảoôngrằngđólànhữngmónănngonnhấttôitừngđượcăn.

“Vàôngrấthạnhphúc.

“Sauđóôngđọcbáovàchúngtatròchuyệnvềnhữngcâuchuyệnmới.Tôinhờônggiảithíchchuyệnnàychuyệnnọkhôngphảivìtôimuốnbiếtmàvìtôimuốnnghegiọngông.Vìtôiyêuâmthanhtronggiọngnóicủaông.Vìnólàthứchắcchắnvàantoànnhấtmàtôiđãtừngnghetrongđờimình.Thứchắcchắnnhấttrongcảcuộcđờitôi.”Nướcmắtôngtuônra.

“Tôinóivớiôngđiềuđóvàônggầnnhưkhóc.Sauđótôihỏiôngvềcáimáy,vềcáchônglàmranó.

Nhưngtôikhônghỏitạisao,mặcdùtôiluônmuốnbiếttạisao,tôicóthểđoán.Tôiđãnghemọichuyệnvềnhữnggìđãxảyra,nhưngtôikhôngtinhết.Nhưngtôikhônghỏiôngtạisaovìgiờtôiđãhiểu.Tôithậtsựbiếttạisao.Bởivìtôibiếtlàmthếnàocóthểvượtquamộtthờiđiểm-ôngthựcsựmuốnnóiđiềugìvớiaiđóhoặclàmgìđó,nhưngmộtviệcđãxảyravàôngkhôngthể,ônggầnnhưmuốnnổtungsauđóvìđãkhônglàmthế.Tôibiếtôngkhóchịukhimọingườibướcvàođây,cốgắngtạoranhữngkýứcngungốcgiốngnhư trở thànhanhhùng thể thaohay lừadốivợđể lăngnhăngvớinhữngphụnữxinhđẹphơn.Bởivìđókhôngphảilànhữnggìcáimáymuốnlàm.Cáimáyđượctạoralàđểsửachữamộtkhoảnhkhắc,để đưa khoảnh khắc đó trở lại cách nó phải diễn ra, khi bạn biết rằngkhoảnh khắc mất đi là khoảnh khắc duy nhất bạn phải nói hoặc làmnhữnggìbạnmuốn.

“Nhưng tôi khôngmuốnnói điềuđó với ông, bởi vì ôngbiết rằng tôibiết.Chúngtanóivềnhữngcuộchẹn.Chúngtaănmộtcáibánhkẹpphomát.Trướckhitôirờiđi,tôicảmơnôngvềmọithứmàôngđãlàmchotôi.Vàtôiômông.Nólàcáiômấmáp,mềmmại,antoànnhấttôiđãtừngcóvàtôibiếtrằngôngsẽbảovệtôivượtquamọithứ.”

Ônggậtđầu.

Page 60: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

“Và sau đó tôi về nhà. Hạnh phúc. Và ông quan sát tôi rời đi. Hạnhphúc.Vàcảhaichúngtađềubiếtrằngchúngtasẽổn.”

Côngừngởđó,nướcmắtgiàngiụatrênmặt.Côtháonhữngsợidâyrakhỏiđầu,côđứnglên, lấytúixách,áokhoácvàrờiđi.Cửatrướcđónglạiđằngsaucô.Ôngnhìntheođôibốtcủacôbướclêncầuthangrangoàilềđường. Tất cả những gì ông có thể nghe là tiếng kêu của cái máy. Ôngkhôngbaogiờnhìnthấycônữa.

Ôngdánmiếngdánlêntránvàhaibêntháidươngmình.

***

Anhđưanhữngngóntayvuốttóc,máitócquănthưathớtvànhữngngóntayanhtrượtxuốngnhữnglọntócmềm,giốngnhưnhung.Anhnghethấyaiđógọitênmình.Mộtđồngnghiệpởbênphảiđanghướngvềphíaanh.Anhchàoanhta.

Côbảo vớianh rằng cô sẽgặpanhsau.Anh có chútphân tâmnhưnganhđồngý.Anhvộivãhônlêntaycô.Dacôấmápvàmềmmại.Côrútnhanhtayvềđểkhônglàmanhxấuhổvớiđồngnghiệpcủamình,vàcôrờiđi.Anhquayquachàobạnđồngnghiệp.Họbắtđầubànvềmộtvụđangáchlạitrongnhiềuthángqua.Anhnghecôchàotạmbiệtlầnnữanhưnganhđangchútâmvàocuộcthảoluận, cô hiểu, anh sẽ gặp cô sau. Anh nghe thấymột tiếng động. Tiếng độngkhủngkhiếp.Mộtâmthanhanhsẽkhôngbaogiờquên.Mãimãikhôngquên.Đồngnghiệpnắmchặtcánhtayanh,anhcảmthấynhữngmóngtaybấulêndaxuyên qua cái áo khoácmùahè. Vàanhbiết nhưnganhkhông thểnhìn. Anhkhôngmuốnphảinhớđếncảnhtượngđótrongphầncònlạicủacuộcđờimình,chonhữnggìmàanhbiếtanhsẽnhìnthấynómỗingày...Khiđidạovàlúcngủ.Trongmỗingàytrôiqua.

***

Đókhôngphải làkýứcôngcầnthayđổi,nógầnnhưhoànhảo.Nólà

Page 61: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

ngàyhoànhảonhấttrongcuộcđờiôngchođếnthờiđiểmđó.NhưngMaryđãđúng,đólànhữnggìônghốitiếc,nhữngnhịpđậpbêntronggiúpôngsốnglạihếtlầnnàyđếnlầnkhácmộtngànlầnmỗingày.Nếuanhngẩnglênkhicôgọi.Họsẽmỉmcười,côsẽnhìnthấytìnhyêucủaanhlầncuốicùng.Conngựavàcỗxesẽluônđâmvàocô.Conngựabịhoảngsợbởithứgìđó.Nóchạylaođi.Ôngkhôngthểthayđổitừngviệcxảyravớimỗingườiquanh quảng trường ngày hôm đó. Ông không thểmang người phụ nữmình yêu trở lại cuộc sống trong tâm trímình, nó sẽ trở nên vô nghĩa.Nhưngánhmắtcuốicùng,đólànhữnggìôngmuốnthayđổi.Nólàlỗiduynhấtcủacảhaingườihọtrongngàyhômấy.Tainạn...làlỗicủaaiđókhác.Sauđómọithứsẽđạtđượcmộttrămphầntrămhoànhảo-chođếnthờiđiểmấy.

Ôngquaysangtắtmáy.Tiếngồnàodừnglại.Vàkhôngcógìnữa.

HẾT

Page 62: Cô gái trong gương · cửa lắng nghe tiếng sóng đập vào những vách đá dựng đứng ở bên dưới. Đó là một ngày nắng đẹp tuyệt vời. Tháng

Cảmơngiađình,MarianneGunnO’ConnorvànhómHapperCollinstuyệtvời,đặcbiệtLynneDrewvàKateBurke,biêntậpviêncủatôi.