134

THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

  • Upload
    others

  • View
    1

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

Page 1: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp
Page 2: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp
Page 3: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

THUYEÀN NHAÂNVaøi Trang Bi söû

BIEÅN ÑOÂNG___________

FLUCTUAT NEC MERGITURETroâi noåi nhöng khoâng chìm

Lôøi ghi treân Phuø Hieäu cuûa Traïi tî naïn

SONGKHLA - THAÙI LAN

Vieät Tide aán haønh nhaân dòp töôûng nieäm 30 thaùng 4 naêm 2008

Page 4: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp
Page 5: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

Lôøi noùi ñaàu

THUYEÀN NHAÂN laø danh xöng cuûa nhöõng ngöôøi tî naïn Coäng saûn baèng taàu thuyeàn vöôït qua bieån Ñoâng ñeå tôùi caùc xöù sôû töï do ôû Ñoâng Nam AÙ.

Ñaây laø moät haønh trình voâ cuøng gian nan bôûi nhieàu lyù do: phaûi qua ñöôïc maøng löôùi coâng an coäng saûn ñeå con thuyeàn thoaùt ñöôïc ra khôi, roài con thuyeàn moûng manh chaät heïp chaát chöùa chaät ních ngöôøi phaûi ñoái phoù vôùi gioâng baõo, vôùi maùy moùc hö hoûng ñeå bò troâi giaït giöõa bieån khôi meânh moâng, thieáu nuôùc, thieáu thöïc phaåm , thuoác men vaø sau cuøng laø teä naïn haûi taëc ngöôøi Thaùi Lan hoaëc Maõ Lai maø bình thuôøng laø ngö phuû ñaùnh caù, khi gaëp taàu thuyeàn tî naïn VN thì trôû thaønh haûi taëc. Chuùng traøn leân thuyeàn tî naïn ñeå luïc soaùt vaø moi moùc ñuû thöù : vaøng, nöõ trang, ñoâ la, ñoàng hoà, quaàn aùo, haûi baøn ñi bieån, thaùo gôõ maùy moùc, thaäm chí coù toaùn haûi taëc coøn laáy caû xaêng daàu döï tröõ treân thuyeàn nöõa. Cuoái cuøng laø baïo haønh phuï nöõ, ai choáng cöï thì bò ñaâm, cheùm roài xoâ xuoáng bieån.

Roài chuùng boû ñi. Nhöng chæ vaøi giôø sau, toaùn khaùc laïi aäp tôùi, neáu khoâng coøn kieám chaùc ñöôïc gì thì töùc giaän neùm con nít xuoáng bieån xuoáng bieån, huùc cho thuyeàn chìm ñeå phi tang khoâng coøn daáu veát.

Nhö theá, khi leânh ñeânh giöõa bieån caû, raát hieám truôøng hôïp ghe thuyeàn tî naïn ñi ñöôïc an toaøn tôùi beán bôø töï do. Phaàn ñoâng laø gaëp naïn, Nhieàu ghe thuyeàn bò cöôùp töø 3 tôùi 4 laàn cuõng coù ghe

Page 6: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp laïi laáy heát vaøng, ñoâ la roài thaû cho ñi, cuõng keå nhö laø bò cöôùp. Nhö ghe mang soá KG 1238 daøi 13m, chôû 42 ngöôøi, ra khôi ôû Raïch Giaù ngaøy 20-3-1980, qua ngaøy 21-3 thì bò taàu Haûi quaân CSVN chaën laïi laáy heát vaøng, tieàn baïc roài cho ñi. Ghe naøy sau ñoù bò haûi taëc Thaùi Lan cöôùp theâm 5 laàn nöõa vaø maát hai maïng soáng laø hai anh Nguyeãn vaên Y (29 tuoåi) vaø ngöôøi anh reå laø Trung uùy phi coâng Nguyeãn Ngoïc Lyù (32 tuoåi), caû hai bò haûi taëc baén troïng thöông roài xoâ xuoáng bieån cho cheát chìm.

Chæ rieâng trong thaùng 5-1980, coù 41 ghe thuyeàn tôùi ñöôïc traïi tî naïn Songkhla, Thaùi Lan thì ñaõ coù 36 ghe bò cöôùp (tyû leä 88o/o), cuøng trong thaùng 6 naêm ñoù, coù 36 ghe nhaäp traïi thì 35 ghe bò cöôùp (tyû leä 97%).

Nhöõng con thuyeàn sau khi bò cöôùp thì loøng thuyeàn tôi taû, vaùn thuyeàn roø ræ, maùy moùc tan hoang vaø ñaõ trôû thaønh nhöõng con thuyeàn ma troâi giaït khoâng ñònh huôùng giöõa bieån khôi, gaëp gioâng baõo thì bò laät chìm khoâng ai bieát tôùi, cuõng khoâng coøn ai treân thuyeàn soáng soùt ñeå thuaät laïi chuyeán ñi haõi huøng cuûa mình.

Theo öôùc tính cuûa nhieàu ngöôøi, keå caû nhöõng nhaân söï laøm vieäc trong caùc toå chöùc thuoäc Cao UÛy Tî Naïn LHQ ( UNHCR) taïi caùc traïi tî naïn ôû Ñoâng Nam AÙ, thì phaûi tính tôùi tyû leä 50% thuyeàn nhaân ra khôi tôùi ñöôïc beán bôø töï do, coøn moät nöûa soá coøn laïi thì chìm ñaém giöõa loøng ñaïi döông, do baõo toá, do haûi taëc, vaø caû nhöõng thuyeàn nhaân xaáu soá cheát vì beänh taät, khoâng thuoác men vaø thöïc phaåm taïi nhöõng ñaûo san hoâ hoang vu naèm raûi raùc ñaâu ñoù trong bieån Ñoâng. Tyû leä 50% cheát ngoaøi bieån Ñoâng naøy coù theå seõ coøn cao hôn nöõa neáu khoâng coù nhöõng chieán dòch “Vôùt Ngöôøi Bieån Ñoâng” ñaõ coù moät thôøi oà aït ra khôi (ñaàu thaäp nieân 80) do caùc toå chöùc nhaân ñaïo quoác teá ñem nhöõng con taàu ra bieån nhö taàu Ile de Lumieøre, Cap Anamur, Meùdecins Sans Frontieøre ..v..v..

Nhö theá quaû laø thuyeàn nhaân VN ñaõ vieát taïi bieån Ñoâng nhöõng trang söû cöïc kyø haõi huøng vaø bi thaûm maø nhöõng trang ghi cheùp trong cuoán saùch nhoû beù naøy chæ laø moät phaàn trong muoân moät cuûa nhöõng söï kieän kinh hoaøng ñaõ xaåy ra treân Bieån Ñoâng töø sau thaùng 4-1975.

Ñaèng sau yù nghóa cuûa söï bi thaûm naøy, taát nhieân cuõng ñaõ tieàm aån tính caùch haøo huøng cuûa haøng trieäu con nguôøi quyeát taâm

Page 7: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 7

ñoå ra bieån Ñoâng ñeå möu tìm moät ñôøi soáng ñaùng soáng hôn, sau khi maø hoï ñaõ bò xua ñuoåi, doàn eùp, kyø thò….do chính saùch moâng muoäi cuûa chính quyeàn CSVN vaøo thôøi kyø ñoù nhö : caùc só quan bò goïi ñi “hoïc taäp caûi taïo” ñaõ khoâng trôû veà ñuùng kyø haïn nhö ñaõ ñöôïc höùa heïn, nhö bieän phaùp caûi taïo Coâng Thöông Nghieäp Tö baûn Tö doanh maø thöïc chaát laø söï cöôùp ñoaït taøi saûn cuûa nhieàu ngöôøi buoân baùn löông thieän, nhö chính saùch ñöa daân ñi kinh teá môùi maø thöïc chaát laø ñuoåi daân ra khoûi thaønh phoá ñeå chieám ñoaït ñaát ñai, nhaø cöûa, coâng aên vieäc laøm.

Vaø coøn bieát bao nhieâu ñieàu khaùc nöõa xaåy ra nôi tröôøng hoïc, trong caùc cô quan, taïi caùc xí nghieäp hay trong caùc Phuôøng, Quaän.. .. taát caû ñaõ xoâ ñaåy ngöoøi daân ñeán böôùc ñöôøng cuøng khieán hoï phaûi ruõ aùo ra ñi, duø bieát roõ ngoaøi bieån Ñoâng coù nhieàu gioâng baõo vaø hieåm nguy ñang rình raäp hoï treân nhöõng con thuyeàn oïp eïp, moûng manh chaát chöùa nhaät ních nhöõng ngöôøi.

Söï quyeát ñònh ra ñi nhö theá laø nhöõng quyeát ñònh haøo huøng, bôûi thaø cheát coøn hôn laø maát töï do. Ngoaøi ra, ñieàu naøy khoâng chæ xaåy ra rieâng ôû mieàn Nam maø coøn ngay ôû caû mieàn Baéc.

Nhieàu thuyeàn nhaân goác coâng daân XHCN cuõng ñaõ xuoáng thuyeàn boû nöôùc ra ñi töø Haûi Phoøng, Hoøn Gay, Caåm Phaû maø soá phaän cuûa hoï cuõng heát söùc long ñong, ña soá troâi giaït vaøo ñaûo Haûi Nam thuoäc Trung Quoác ñöôïc cö daân ôû ñaây tieáp teá thöïc phaåm, xaêng daàu roài chæ höôùng cho tieáp ñeán Hoàng Koâng. Do ñoù, nhöõng thaûm kòch xaåy ra ôû traïi tî naïn Hoàng Koâng cuûa nhieàu thuyeàn nhaân bò giam giöõ ôû ñoù nhieàu naêm coù khi caû chuïc naêm, cuõng laø nhöõng trang söû khoâng theå thieáu cuûa bi söû Bieån Ñoâng.

Sau nöõa, tuy taäp taøi lieäu naøy chæ nhaéc tôùi thuyeàn nhaân, nhöng ñieàu ñoù khoâng coù nghóa laø chæ coù ngöôøi tî naïn CS laø nhöõng thuyeàn nhaân.

Chuùng ta khoâng theå khoâng nhôù tôùi con ñöôøng gian nan, nguy hieåm nhöng cuõng chöùa ñaày thaûm naïn kinh hoaøng khoâng keùm, cuûa nhöõng ñoàng baøo ñaõ ra ñi baèng ñöôøng boä. Hoï vöôït bieân giôùi VN treân nhöõng ngaû ñöôøng röøng qua bieân giôùi Laøo hoaëc Kampuchia roài tôùi ñöôïc traïi tî naïn ñöôøng boä Sikiew ôû mieàn cöïc Baéc Thaùi Lan. Treân chaëng ñöôøng gian nan keùo daøi haøng tuaàn leã coù khi haøng thaùng ñoù, ñoàng baøo ñi ñöôøng boä cuõng gaëp ñuû thöù hieåm nguy : ñoùi khaùt vì thieáu löông thöïc, beänh taät vì khoâng coù thuoác men vaø nhaát

Page 8: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

8 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

laø gaëp cöôùp ñuû loaïi nhö lính Poân poát thuoäc taøn dö Khmer Ñoû, lính Para cuûa taøn dö löïc löôïng Son Sann hay Shihanouk, lính ñòa phuông cuûa caû Thaùi laãn Mieân. Noùi chung hoaøn caûnh bi thöông cuûa nhöõng “boä nhaân” cuõng khoâng thua keùm gì “thuyeàn nhaân” vaø cuõng ñaõ coù bieát bao nhieâu chuyeän keå ñaõ ñöôïc nhaéc laïi hoaëc ñaõ ñöôïc vieát ra vaø in thaønh saùch.

Tuy nhieân duø laø thuyeàn nhaân hay boä nhaân, duø vuôït Bieån Ñoâng hay qua caùc neûo ñöôøng röøng vuøng bieân giôùi, thì taát caû ñeàu ñaõ coù cuøng chung moät muïc ñích. Ñoù laø troán chaïy moät cheá ñoä vöøa tieán chieám mieàn Nam ñaõ aùp duïng moät chính saùch cai trò haø khaéc, mang maàu saéc haû heâ traû thuø. Söï kieän môùi ñaây nhaát, vieäc cho kyû nieäm raàm roä vuï Thaûm Saùt Maäu Thaân (1968), coi nhö moät kyø tích chieán thaéng ngay treân xöông maùu cuûa ñoàng baøo ruoät thòt voâ toäi, ñaõ noùi leân tính caùch kyø thò, baát khoan nhöôïng cuûa nhaø nöôùc CSVN.

Nhö theá, Bieån Ñoâng trong nhieàu naêm thaùng roøng raõ ñaõ chöùng kieán caû moät giai ñoaïn ñau thöông cuûa daân toäc; vaø thuyeàn nhaân VN ñaõ vieát leân Bieån Ñoâng nhöõng trang bi söû ngaøn ñôøi khoâng theå ñeå cho bò queân laõng.

Vaø ñaây cuõng laø moät trong nhöõng lyù do maø, vaøo dòp kyû nieäm 30-4 naêm nay, 2008, Vieät Tide quyeát ñònh cho aán haønh taùc phaåm naøy do nhaø vaên Nhaät Tieán bieân soaïn, haàu heát do kinh nghieäm cuûa chính oâng ñaõ töøng traûi qua. Dó nhieân, aán baûn naøy khoâng theå noùi leân moïi khía caïnh bi thaûm cuûa thuyeàn nhaân. Muoán ghi laïi moät caùch töông ñoái ñaày ñuû, haún chuùng ta phaûi coù caû moät Vieän Baûo Taøng caùc di tích cuûa thuyeàn nhaân, bao goàm nhöõng baøi baùo, nhöõng taùc phaåm, nhöõng baêng hình vaø caû nhöõng di vaät..v..v.…. cuûa thuyeàn nhaân maø nhieàu toå chöùc trong Coäng ñoàng VN haûi ngoaïi ñaõ vaø ñang coøn noã löïc thöïc hieän.

Cuoán saùch nhoû beù naøy chæ ñöôïc thöïc hieän nhö moät nhaéc nhôû caàn thieát vaø ñoàng thôøi goùp phaàn vaøo vieäc leân aùn nhöõng toäi aùc do Ñaûng CSVN ñaõ töøng gaây ra cho daân toäc VN, vaøo giöõa thôøi ñieåm maø caùc tu só, caùc nhaø vaên, nhaø baùo, caùc trí thöùc daán thaân vaø nhöõng coâng nhaân, daân oan trong nöôùc ñang quyeát taâm lao vaøo coâng cuoäc ñaáu tranh cho Töï do vaø Daân chuû ôû VN.

VIEÄT TIDE Thaùng 4-2008

Page 9: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

ÐÃ CÓ MỘT THỜI NHƯ THẾ !

NHẬT TIẾN

Nhà văn Phan Lạc Tiếp, một thành viên nòng cốt của Ủy ban Báo Nguy Giúp Người Vượt Biển (Boat People

S.O.S Committee - thành lập ở San Diego từ năm 1980 do Giáo sư Nguyễn Hữu Xương làm Chủ tịch) dự tính từ năm 2005 là sẽ cho ấn hành một cuốn sách do ông biên soạn nhằm tổng kết những công việc do Ủy Ban đã từng vận động cho thuyền nhân từ năm 1980 cho đến khi Ủy Ban chấm dứt nhiệm vụ (1990). Cuốn sách mang tựa đề VỚT NGƯỜI BIỂN ĐÔNG, sẽ do Ủy Ban Cứu Người Vượt Biển, một tổ chức tiếp nối công trình của Ủy Ban Báo Nguy Giúp Người Vượt Biển có trụ sở ở miền Đông Hoa Kỳ, ấn hành. Trong tiến trình biên soạn, tác giả có mời tôi tham gia một bài viết vì tôi cũng là một thành viên của Ủy Ban đã giải thể, hơn thế nữa, còn là một trong những nhân chứng đã trở thành nguyên nhân để Ủy Ban được thành lập. Bài viết này đáng lẽ chỉ ra mắt độc giả khi cuốn VỚT NGƯỜI BIỂN ĐÔNG được phát hành, nhưng vào thời điểm cộng đồng VN đang sôi nổi tranh đấu chống lại vụ nhà cầm quyền Cộng Sản áp lực hai chính phủ Nam Dương và Mã

Page 10: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

10 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

Lai phá bỏ những tấm bia tưởng niệm thuyền nhân ở Pulau Bidong và Galang, nên với sự chấp thuận của hai nhà văn Phan Lạc Tiếp và Trương Anh Thụy (đại diện Ủy Ban Cứu Người Vượt Biển), tôi cho đã đăng tải trên báo Việt Tide trước đây và nay xin đưa vào tập tài liệu này, như một đóng góp vào những nỗ lực đấu tranh mà cộng đồng VN đã và đang thực hiện.

*****

Cho đến bây giờ, vào thời điểm 2005, con số vừa tròn để có thể nói là hai mươi lăm năm nhìn lại, tôi chỉ coi thảm kịch trên đảo Kra trong vịnh Thái Lan là một khúc phim cũ mòn đã bị khoả lấp bởi sức sống vươn lên mạnh mẽ của thuyền nhân tỵ nạn và bởi thời gian bao giờ cũng làm tăng lên sự phai nhoà của trí nhớ. Nhưng không lẽ một thảm kịch như thế, trong đó đã chất chứa không biết bao nhiêu nỗi đau thương, nghẹn ngào, cũng như đã chôn vùi biết bao nhiêu cái chết đớn đau tức tủi của những con người vô tội lại không còn được nhắc đến? Nếu mà như thế thì lịch sử đâu có lý do để tồn tại? Và nếu thế hệ mai sau muốn tìm lại dấu chân của các bậc cha anh, họ sẽ lấy gì để mà soi rọi? Rồi thêm nữa, những kẻ trong nhiều năm đã từng gây nên nguyên nhân sâu xa của thảm kịch thuyền nhân, gián tiếp xô đẩy hàng triệu con người ra biển cả chẳng lẽ lại được phủi tay, vỗ trắng trách nhiệm, dù chỉ là trách nhiệm tinh thần ? Chỉ mới nêu ra ngần ấy câu hỏi đã thấy dù là thuyền nhân hay chưa từng là thuyền nhân, cũng không ai muốn để cho những thảm kịch đã xẩy ra ở biển Ðông phải chịu số phận chôn vùi trong lớp bụi quên lãng của thời gian. Cho nên việc ôn lại những đau thương của thuyền nhân tỵ nạn trong muôn ngàn nỗi đau thương của bao nhiêu con người khác nữa kể từ sau biến cố 30-4-1975 sẽ chẳng phải là việc khơi lại hận thù, nhưng là chuyện cần thiết phải làm. Làm để dựng lại một mảnh gương lịch sử cho đời sau, để gìn giữ những chứng tích trước công lý ngõ hầu sau này

Page 11: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 11

trả lại công bằng cho mọi thành phần dân tộc trong ngày phán xét của lịch sử. Và thêm nữa, một mai, khi bình minh ló dạng trên quê hương, những tượng đài gian dối, những danh nhân biển sắt đầu đường bất xứng, những tên tuổi được ca ngợi một cách xảo trá trong sách vở mà trong nước đã in ...tất cả sẽ nhờ những công việc nhắc nhở này mà được sắp xếp lại. Tính chất vàng thau không thể vì nhu cầu chính trị nhất thời hay riêng tư mà lẫn lộn trong những trang sử của dân tộc vì chúng ta chỉ có thể trân trọng gửi lại cho con cháu những trang sử ghi chép sự thật mà thôi ! Trong những ý nghĩ như thế, tôi hoàn toàn tán đồng và khích lệ các cựu thành viên của Uỷ Ban Báo Nguy Giúp Người Vượt Biển (Boat People S.O.S Committee) biên soạn và ấn hành cuốn sách mà bạn đọc đang cầm trên tay. Về phần cá nhân, tôi xin đóng góp bài viết nhỏ này trong cương vị của một trong những nhân chứng đã trở thành nguyên nhân để Uỷ Ban nói trên được thành lập.

**

Sau 30-4-1975, tôi không có cơ hội đi thoát và đã ở lại Việt Nam. Trong hơn 4 năm trời ròng rã, tôi đã chứng kiến hay đã trải qua khá đầy đủ những hệ lụy của một con người sống trong cái mô hình xã hội do những người Cộng Sản tạo dựng nên. Ðấy là một xã hội hoàn toàn mất tự do, đầy dẫy những bất công phi lý và toàn bộ guồng máy điều hành đất nước đã được đặt trong tay những con người ngu muội, thiển cận, nhìn đâu cũng thấy kẻ thù và sẵn sàng áp đặt mọi thứ luật lệ bất công lên đầu các tầng lớp quần chúng để dễ dàng trấn áp. Cho nên cùng với hàng triệu con người VN khác, tôi đã xuống thuyền đi tìm Tự do ! Nhà văn Phan Lạc Tiếp, vốn là một sĩ quan Hải Quân, đã từng ra khơi ở Thái Bình Dương, khi nhắc đến biển, ông không khỏi đưa ra những hình ảnh hãi hùng: “Có những đêm trời biển đen đặc liền nhau như một miếng thạch, sóng gió ầm ầm, con tàu dài trên trăm thước, có

Page 12: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

12 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

thể chở cả trăm chiếc xe GMC, khi tàu cỡi trên ngọn sóng, rồi bất thình lình rơi thõm xuống trũng sóng, hẫng đi, toàn thân tàu rùng rùng chuyển mình như có thể gãy ra làm đôi. Khi mũi tàu chúi xuống, lái tàu bị hổng trên không, con tàu chơi vơi, bánh lái nhẹ tênh, mũi tàu chao đi, mất hướng trong mấy phút. Những phút như thế, dù đã dự trù, chằng buộc, vẫn không thiếu những đồ vật rơi đổ. Ðôi khi dầu lộn nước, máy tắt, đèn tắt. Cả tàu tối om trong năm bảy phút. Dù biết mọi sự sẽ được sửa chữa, bình thường, nhưng không phải những người trên tàu không lo sợ. Vì thế tôi nghĩ rằng chỉ những người không hiểu gì về biển mới dám liều đi như thế. “ Thế mà chúng tôi đã ra đi, không phải bằng con tầu dài trên trăm thước chứa nổi cả hàng trăm xe vận tải, mà trên những con thuyền mỏng manh dài không quá hai chục thước, chật ních người, chỉ ngồi bó gối cũng đã hết chỗ. Và cũng đã có nhiều người ra đi trong tình trạng như thế, không chỉ một lần mà ba, bốn lần, thậm chí cả trên chục lần. Không phải là họ không biết những hiểm nguy đang chờ đón họ ở ngoài khơi mù mịt. Nhưng họ chỉ có một tâm niệm duy nhất là trốn chạy khỏi cái xứ sở, cái quê hương của chính họ vốn đang nằm trong vòng kiềm toả của chế độ CS. Thế mới biết, khi đem lên bàn cân, chế độ toàn trị của Cộng sản còn khủng khiếp hơn nhiều. Bởi vì đi ra biển, người ta có thể chết trong khoảnh khắc, nhưng ở lại đất nước trong thời điểm đó, con người chỉ thấy cái tương lai sống lầm than và cái chết mòn mỏi kéo dài suốt cả một đời người. Và đúng như đã có thể dự đoán trước, đoàn người chúng tôi ra đi vào ngày 19 tháng 10 năm 1979 đã gặp và chịu đựng rất nhiều thảm hoạ. Bốn lần bị cướp biển lục soát lấy hết mọi vật dụng quý giá, 21 ngày mòn mỏi bị lôi kéo vào đảo Kra trong Vịnh Thái Lan sống đầy đoạ trong đói khát, tủi nhục, thường xuyên bị hành hạ cho đến khi được Cao Ủy Ty Nạn Liên Hiệp Quốc cứu ra. Tôi không bao giờ quên cái buổi tối hôm 18-11-1979, ngày đầu tiên sau khi chúng tôi được đưa trở lại đất liền bằng con tầu do ông Theodore Schweitzer, Cao Ủy Tỵ Nạn LHQ tại Thái Lan thuê ra đón chúng tôi từ đảo Kra về tỉnh Songkhla,

Page 13: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 13

miền Nam Thái Lan. Tôi đã ngồi bó gối dưới ánh sáng của ngọn đèn néon mờ mờ toả xuống hàng hiên phía sau trạm cảnh sát Quận Pakpanang, lòng ngổn ngang trăm mối vì không biết rồi đây tương lai mình sẽ đi về đâu. Dù cơ thể đã suy yếu sau nhiều ngày gian khổ nhưng đầu óc tôi vẫn còn khá tỉnh táo để có thể nhớ lại những gì đã xẩy ra sau 10 ngày lênh đênh trên biển và trong 21 ngày sống trong vòng kiềm toả của đám hải tặc lui tới trên đảo Kra. Biết bao nhiêu nỗi niềm cảm xúc đã trào dâng trong lòng, nhưng trên tất cả hầu như vẫn là một sự hối thúc mạnh mẽ, thúc đẩy tôi phải tìm mọi cách thông báo chuyến đi hãi hùng của mình cho thân nhân, cho bạn bè và đồng bào trong nước được hay, vì vào thời điểm đó đang còn rất nhiều người chuẩn bị ra đi. Ðồng thời tôi cũng muốn đánh động lương tâm thế giới để những thảm kịch cướp bóc, hãm hiếp trên biển cả phải chấm dứt hay ít ra cũng có cơ may giảm thiểu. Dưới ánh sáng chập chờn và trong cái mái hiên lộng gió ấy, tôi đã viết bài tường thuật: “ Hành Trình Ði Tìm Tự Do Qua Ngả Thái Lan” mà sau này nó đã được công bố rộng rãi trên nhiều cơ sở báo chí, truyền thông và cũng đã được Uỷ ban Báo Nguy Giúp Người Vượt Biển cho in trong cuốn Hải Tặc Trong Vịnh Thái Lan ấn hành năm 1981. Bài viết đã có trong tay, nhưng phổ biến nó thì phải kể tới sự hỗ trợ đầu tiên của những người bạn mà tôi rất thân quý: Nhà văn Lê Tất Ðiều và nhà văn Phan Lạc Tiếp. Họ chính là cái phao đầu tiên mà tôi bám víu để thực hiện được điều mình muốn làm, bởi nếu không có sự tiếp tay tận tình của họ, tôi chẳng thể một mình cáng đáng vì sau vài ngày tạm trú ở trạm cảnh sát, chúng tôi đã được đưa vào nhập trại tỵ nạn SongKhla, tài sản của tôi khi đó chỉ có một chiếc quần đùi đã rách mướp, một cái áo nỉ cộc tay và một đôi dép cao su một bên nhựa mầu xanh, một bên nhựa mầu đỏ, cả hai bên đều đã đổi mầu bạc phếch do tôi đã lượm được đâu đó ở ven rừng quanh đảo Kra. Như vậy thì làm sao tôi có phương tiện để giao dịch với thế giới bên ngoài. Cái áo nỉ cộc tay cũng là thứ tôi lượm được trên đảo mà nhân đây tôi xin phép được

Page 14: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

14 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

viết thêm đôi dòng để làm sáng lại một thứ tình cảm tốt đẹp mà tôi gọi là tình người. Hồi mới bị kéo vào đảo Kra, tôi còn mặc một cái áo len rất dầy, rất ấm, và nhờ nó, tôi đã trải qua được những đêm ngủ gần bãi biển, chẳng có mái che trên đầu, mỗi đêm trời mưa hai ba trận, phải chạy vào gốc cây rừng ẩn trú trong khi gió lộng thổi rào rào quất vào mặt những hạt mưa lạnh buốt. Thế rồi có một hôm tôi bị một thằng hải tặc nhìn thấy cái áo len còn tươm tất, nó liền bắt tôi lột ra để cho nó lấy mang đi. Những ngày sau đó, tôi lạnh run những lúc đêm về, nhưng may mắn sao, vào một lần đi quanh đảo, tôi bắt gặp cái áo nỉ cộc tay của ai đó vứt ngay trên bờ cỏ. Tôi đã lượm lên và mặc nó suốt những ngày còn lại trên đảo và cả hàng tháng trời sau khi nhập trại Songkhla, cho mãi tới lúc có tiền của thân nhân tiếp tế, tôi mới mua được cái áo ấm khác thay thế. Và cho tới khi đó, một vị phụ nữ đi cùng ghe đã tới gặp tôi. Bà cho biết cái áo nỉ ấy là của bà, bị hải tặc lấy đi, nhưng sau chắc mặc không vừa nó vứt đi và vì thế tôi lượm được, nhưng không rõ là áo của ai. Những ngày sống trên đảo, vị chủ nhân của cái áo ấy đã nhìn thấy tôi mặc, nhưng thấy tôi ốm yếu, trời lại lạnh, nên bà lẳng lặng nhường cho tôi mặc. Nay mọi sự đã ổn định, bà xin lại chiếc áo để giữ làm kỷ niệm. Tôi đã ứa nước mắt trả lại cho bà, và những ngày sau, tôi vẫn còn khóc được mỗi khi nghĩ đến tấm lòng nhường nhịn chia sẻ của bà, đã dành cho tôi ở trong cái hoàn cảnh mà ai nấy đều đói, lạnh và yếu đau hết. Tình người quả là thứ quý giá biết bao và không một thứ vật chất nào có thể so sánh được. Tuy nhiên, trong hoàn cảnh hoạn nạn, nó lại là một thứ hiếm hoi, cái không hiếm hoi dễ gặp thì lại là sự dửng dưng, tàn nhẫn như thái độ của toán lính hải quân Thái Lan đối với chúng tôi, chỉ một ngày sau khi chúng tôi bị kéo vào đảo Kra. Ðấy là toán tuần tiễu của hải quân Thái đi trên chiếc tiểu đĩnh mang số hiệu 15, xuất hiện ở ngay ngoài khơi đảo Kra vào đúng một ngày sau khi chúng tôi đặt chân lên đảo. Họ đã dùng xuồng cập đảo để gặp chúng tôi, hỏi han ghi chép đủ điều và sau cùng hứa hẹn sẽ quay trở lại trước khi bỏ đi.

Page 15: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 15

Nhưng họ không bao giờ trở lại hết. Họ cũng chẳng màng đến việc thông báo cho Cao Uỷ Tỵ Nạn ở Thái biết có sự hiện diện của 81 thuyền nhân trên đảo Kra. Một sự tàn nhẫn và lạnh lùng đến độ khó hiểu ! Trong đoàn người đi cùng thuyền với tôi còn có cặp vợ chồng ký giả Dương Phục và Vũ Thanh Thủy. Phục làm phóng viên của đài Phát Thanh Quân Ðội. Thuỷ làm ở đài Tiếng Nói Tự Do. Họ có nhiều đầu mối giao tiếp với các ký giả ngoại quốc, đặc biệt là ở Pháp. Vì thế, sau khi toán hải quân Thái Lan đã nuốt lời hứa, chúng tôi đành phải tìm một phương cách khác. Một lá thư ký tên chung Vũ Thanh Thuỷ và Nhật Tiến viết cho ông Felix Bolo, Chánh văn phòng đại diện Pháp Tấn Xã ở Bangkok đã được gửi tay mang đi, qua một ngư phủ có mặt trên một trong khoảng trên 50 con tầu hải tặc bu quanh đảo. Nội dung lá thư ấy viết bằng tiếng Pháp, tạm dịch như sau;

Kính gửi : Ông Felix Bolo, Chánh văn phòng Pháp Tấn Xã (AFP) Bangkok - Thái Lan

Chúng tôi ký tên dưới đây là VŨ THANH THỦY phóng viên Ðài Tiếng Nói Tự Do (VOF) Việt Nam, và NHẬT TIẾN, nhà văn miền Nam Việt Nam, Phó chủ tịch Trung Tâm Văn Bút VN, Hội viên Hội Văn Bút Quốc Tế (P.E.N Club International), thuộc nhóm 81 người tỵ nạn (có 20 trẻ em và 25 phụ nữ) rời VN đi tìm tự do, trôi giạt trên biển 10 ngày và tới đảo Kra trong vịnh Thái Lan (cách quận Pakpanang khoảng 6 giờ tầu chạy) từ hôm 29 tháng 10 năm 1979. Hôm nay, ngày 13 tháng 11, tức đã là ngày thứ 15 chúng tôi sống trên đảo này trong điều kiện khủng khiếp, khốn cùng: không thực phẩm, không thuốc men, tất cả những phụ nữ đều phải trốn tránh ở trên núi hay trong rừng vì sợ hãi bọn hải tặc Thái Lan. Cái chết vì sự đói khát, lạnh lẽo và sự bạo hành đã đe dọa chúng tôi từng ngày (đứa con gái của Vũ Thanh Thủy mới sinh được có 4 tháng).

Page 16: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

16 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

Xin hãy giúp chúng tôi. Xin hãy thông báo càng sớm càng tốt tin tức của chúng tôi tới tất cả các hãng thông tấn, tới Trung Tâm Văn Bút Thái Lan, luôn cả Hội Hồng Thập Tự Quốc tế. Xin đừng để chúng tôi chết trên đảo này trong sự bị bỏ rơi và khốn cùng. Xin thành thật cám ơn ông. Xin gửi lời chào thân hữu của chúng tôi tới ông JEAN CLAUDE POMONI (báo Le Monde) và tới cô MARIE JOANIDIS. Viết tại đảo Kra ngày 13 tháng 11 năm 1979

VŨ THANH THỦY - NHẬT TIẾN

Lá thư được gửi đi trong tâm trạng đợi chờ đằng đẵng, nhưng cũng chẳng bao giờ chúng tôi có được hồi âm. Có thể nó đã bị vứt bỏ ngay giữa biển khơi nên không tới tay người nhận, lòng tin tưởng của chúng tôi về tình người, vào khi đó, cũng vì thế mà phai nhạt dần. Nhập trại tỵ nạn Songkhla được ít ngày, ngoài thư từ thông báo cho nhà tôi còn ở VN (Ðỗ Phương Khanh vượt biển tháng 4-1980, tạm trú ở Pulau Tengah - Mã Lai), tôi đã liên lạc và báo tin về chuyến đi hãi hùng của mình cho một người bạn rất thân thiết mà tôi có địa chỉ, đó là nhà văn Lê Tất Ðiều, người đã và hiện đang còn định cư ở San Diego. May mắn thay, cùng cư ngụ ở một nơi với Lê Tất Ðiều còn có nhà văn Phan Lạc Tiếp, một người bạn học cũ của vợ chồng chúng tôi thời còn cắp sách ở Hà Nội mà sau 1975, chúng tôi không có địa chỉ liên lạc. Nhờ nỗ lực mau chóng và chứa chan tình cảm chia sẻ, các anh Lê Tất Ðiều và Phan Lạc Tiếp đã phổ biến rất rộng rãi bài tường thuật “ Hành Trình Ði Tìm Tự Do Qua Ngả Thái Lan”, đặc biệt là trên tờ Người Việt Cali của ký giả Ðỗ Ngọc Yến, tờ Việt Nam Hải Ngoại của Ðinh Thạch Bích, Tờ Ðất Mới của Vũ Ðức Vinh, tờ Văn Nghệ Tiền Phong của Lê Thanh Hoàng, tờ Ngày Nay của Lê Hồng Long, tất cả ở Hoa Kỳ, tờ Quê Mẹ của Võ Văn Ái ở Paris, Pháp quốc, tờ Ðộc Lập của Vũ Ngọc Yên ở Tây Ðức, tờ Chuông Sài Gòn của Nguyễn

Page 17: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 17

Vy Tuý ở Úc Châu, cùng nhiều báo Việt ngữ rải rác khắp nơi trên thế giới nữa. Nhưng điều may mắn hơn nữa, ở San Diego, ngoài Lê Tất Ðiều và Phan Lạc Tiếp cư ngụ, còn có đông đảo đồng hương với nhiều nhân vật có uy tín, có tên tuổi, như Giáo sư Nguyễn Hữu Xương, hoạ sĩ Văn Mộch, luật sư Ðinh Thạch Bích, dược sĩ Lê Phục Thuỷ, ông Nguyễn văn Nghi..v.v..và đặc biệt, có cả một tấm lòng hết sức nhiệt thành và tha thiết với người Việt Nam, đó là dịch giả người Hoa Kỳ, anh James Banerian nữa. Chính những nhân vật này cùng các nhân sĩ khác trong cộng đồng VN ở San Diego đã mau chóng thành lập một tổ chức đáp ứng lời kêu gọi khẩn thiết của chúng tôi. Uỷ Ban Báo Nguy Giúp Người Vượt Biển (Boat People S.O.S Committee) chính thức ra đời ngày 27 tháng 2 - 1980 với những hoạt động rất tích cực và hữu hiệu, mà qua đó các bản cáo trạng gửi đi từ hộp thư dành riêng cho trại tỵ nạn : P.O Box 3 Songkhla Thái Lan, ký tên Nhật Tiến - Dương Phục - Vũ Thanh Thuỷ đã được phổ biến rộng rãi, rồi những kháng thư thống thiết đã được Ủy Ban soạn thảo và gửi tới nhiều tổ chức cũng như nhân vật quốc tế, kể cả Quốc Vương và Hoàng Hậu Thái và đặc biệt là những vận động của Uỷ Ban (cùng với tiếng nói của tờ Quê Mẹ ở Paris và nhiều tờ báo Việt ngữ khác ở hải ngoại) mà nhiều con tầu Vớt Người Biển Ðông như Ile de Lumière, Akuna, Cap Anamur, Medecins Sans Frontière, Clara Maersk (Đan Mạch)..v..v.... đã liên tục ra khơi. Sự đáp ứng sốt sắng cùng những sự bầy tỏ chia sẻ những đớn đau mà chúng tôi đã phải chịu đựng của các đồng hương hải ngọai thực sự đã an ủi và làm ấm lòng chúng tôi, những thuyền nhân sống sót cư ngụ tại các trại tỵ nạn ở Ðông Nam Á, rất nhiều. Mỗi lần có đợt báo mới (Việt ngữ) vào tới trại, lòng chúng tôi rưng rưng không cầm được nước mắt khi được đọc những bản tin tường thuật các cuộc họp mặt, các cuộc mít tinh, các cuộc xuống đường ồn ào của đồng hương trên khắp thế giới mà nội dung chỉ nhằm mục đích đấu tranh cho thuyền nhân tỵ nạn. Nhiều cáo trạng của chúng tôi đã được đọc lại trong các buổi tổ chức này. Và đồng bào khắp

Page 18: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

18 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

nơi đã khóc cùng với chúng tôi qua những giọt nước mắt xót thương trước những thảm nạn có một không hai trong nửa sau của Thế kỷ Hai Mươi này. Nói vài lời tri ơn về những công cuộc này, tôi nghĩ là chưa đủ nhưng cũng có thể là thừa. Vì đã chung một dòng máu Việt, ai mà không thấu hiểu ý nghĩa của câu: “ Một con ngựa đau, cả tầu không ăn cỏ” . Những con ngựa đau ấy đã có một thời kỳ làm nhân chứng tố cáo mạnh mẽ trước dư luận thế giới, đặc biệt là trước chính phủ và nhân dân Thái. Tôi còn nhớ một ngày trong tháng 4 năm 1980, vào buổi trưa lúc mọi người trong trại đang dùng bữa thì tên tôi đã được gọi trên loa toàn trại để gọi ra trình diện tại trạm cảnh sát Thái. Thì ra chính phủ Thái đã cử một Trung Tá cảnh sát lặn lội từ Bangkok về Songkhla ở phía Nam, cách xa hàng ngàn cây số để điều tra hư thực về những bản cáo trạng mà chúng tôi đã công bố. Nào vụ giam giữ 157 thuyền nhân trên đảo Kra với nhiều nạn nhân bị xô xuống biển (tổng cộng có 5 con tầu vượt biên bị hải tặc kéo vào đảo trong lúc chúng tôi đang ở đó, trong số này có 1 thuyền chỉ còn sống sót đúng duy nhất có một người sau khi cả thuyền bị hải tặc xô xuống ở ngoài khơi cách bờ hàng trăm thước), nào vụ một thiếu nữ trốn tránh trong bụi rậm bị hải tặc tưới dầu phóng hoả xua ra khiến cho cô bị cháy hết cả một mảng lưng hàng mấy tháng liền không nằm ngủ trong tư thế bình thường, nào vụ một ông già bị 4 tên hải tặc trên đảo giữ chân, giữ tay và dùng tourne-vis đục một nửa hàm răng trên để lấy đi mấy chiếc răng vàng. v...v... Viên Trung tá cảnh sát Thái Lan mở hồ sơ chất vấn tôi đến đâu, tôi đều gọi được nhân chứng trong trại ra trực tiếp xác nhận đến đó. Cuối cùng thay vì vẫn còn giữ thái độ giận dữ vì chúng tôi đã “ bôi nhọ danh dự dân tộc Thái” mà ông ta có lúc ban đầu, sau khi nhìn rõ sự thực, chính ông cũng đã phải rút khăn tay lau nước mắt vì xót thương cho những hoàn cảnh quá phũ phàng mà thuyền nhân VN đã phải chịu đựng. Như trên tôi đã trình bầy, thảm kịch trên đảo Kra trong vịnh Thái Lan chỉ là một khúc phim cũ và đã bị khoả lấp bởi sức sống vươn lên mạnh mẽ của thuyền nhân tỵ nạn và cũng

Page 19: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 19

bởi thời gian bao giờ cũng làm tăng lên sự phai nhoà của trí nhớ. Sự nhắc lại những đau thương của thuyền nhân tỵ nạn trong muôn ngàn nỗi đau thương của bao nhiêu con người khác nữa kể từ sau biến cố 30-4-1975 là công việc dựng lại một mảnh gương lịch sử để cho các đời sau nhìn lại. Nó cũng là một thứ chứng tích sống động trước công lý để sự xét xử sau này, từ đó sẽ trả lại công bằng cho mọi thành phần dân tộc. Hẳn cũng vì những lý do đó mà trong tháng Ba năm nay (2005), hơn một trăm cựu thuyền nhân từ nhiều nơi trên thế giới đã đến Mã Lai và Nam Dương trong cùng một chuyến đi để thăm viếng mồ chôn những thuyền nhân xấu số và thiết lập ở mỗi nơi một tấm bia tưởng niệm. Thế mà chỉ trong vòng không đầy 2 tháng sau, nhà nước CS Việt Nam đã áp lực chính phủ hai nước này huỷ bỏ hai tấm bia đó, đến nỗi tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang, một khuôn mặt trí thức đấu tranh cho tự do dân chủ hiện còn đang sống ở trong nước đã phải thốt lên trong một cuộc phỏng vấn do phóng viên Ðinh Quang Anh Thái thực hiện trên đài Little Saigon Radio ở Nam Cali qua điện thoại : “ Nếu thật sự có việc nhà cầm quyền Hà Nội đã áp lực với hai chính phủ Mã Lai và Nam Dương đập phá bia tưởng niệm, tức là miếu thờ của thuyền nhân Việt Nam ở Bidong và Galang, thì đó là một hành động ngu xuẩn và tàn bạo không thể tưởng tượng được.” Vào thời điểm tôi viết bài này, tấm bia ở Galang, Nam Dương đã bị đục bỏ đi rồi, còn tấm bia ở Pulau Bidong, Mã Lai thì đang ở trong vòng vận động hay tranh cãi, chưa biết số phận của nó sẽ ra sao. Nhưng sự việc đã cho thấy nhà nước Cộng sản VN dù đang kêu gào mở cửa, đổi mới, nhưng họ vẫn tiếp tục xuyên tạc hay bôi xoá lịch sử. Những tấm bia cụ thể có thể bị những âm mưu chính trị đục bỏ nhưng ai có thể xoá được tấm bia đã ghi sâu trong lòng của những người Việt Nam tỵ nạn? Thế thì cái trò ngu xuẩn đòi phá bỏ những tấm bia lưu niệm ở Pulau Bidong và Galang chỉ một lần nữa khẳng định

Page 20: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

20 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

thêm chính nghĩa mà thuyền nhân đã mang theo khi họ liều chết ra khơi. Ngoài những lý do kể trên, tôi cũng mong mỏi bài viết này, tuy nhỏ bé nhưng cũng đủ thay cho một nén hương lòng, thắp lên để tưởng niệm biết bao nhiêu con người đã vùi thây oan khốc trên biển cả, trong rừng sâu, trên đường họ trốn chạy một chế độ tàn bạo đang ở vào một thời kỳ mông muội nhất so với cộng đồng nhân loại.

Garden Grove, California ngày 1 tháng 7 năm 2005. NHẬT TIẾN

Page 21: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

Haønh trình ñi tìm Töï Dobaèng taøu thuyeàn

qua ngaû Thaùi Lan_________

Buùt kyù cuûa NHAÄT TIEÁN

Fluctuat Nec Mergitur Troâi Noåi Nhöng Khoâng Chìm

(Lôøi ghi treân phuø hieäu cuaû traïi tî naïn Songkhla-Thaùi Lan)

Ñaøo thoaùt khoûi queâ höông ñang bò Coäng saûn cai trò ñeå tìm veà moät xöù sôû töï do, ñoù laø ñieàu maø haàu heát nhöõng ngöôøi Vieät Nam hieän nay ñeàu mô öôùc. Tröôùc chuùng toâi vaø caû sau chuùng toâi nöõa seõ coøn nhieàu ñoaøn ngöôøi tieán ra bieån Ñoâng, baèng taøu thuyeàn, ñem chính maïng soáng cuûa mình thaùch ñoá vôùi muoân vaøn hieåm nguy moät phaàn soáng, chín phaàn cheát. Coù nhöõng ñoaøn ngöôøi ñaõ thaønh coâng röïc rôõ, nay ñaõ soáng yeân oån ôû moät ñaát nöôùc töï do, nhöng cuõng coù khoâng thieáu gì nhöõng ñoaøn ngöôøi ñaõ cheát duõng caûm trong aâm thaàm vaø töùc tuûi giöõa soùng gioù ngoaøi bieån Ñoâng. Chuùng toâi ñaõ tích luõy nhöõng kinh nghieäm soáng cuûa ngöôøi ñi tröôùc ñeå chuaån bò cho

Page 22: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

22 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

chuyeán ñi cuûa chính mình, vaø chuùng toâi cuõng mong moûi raèng cuoäc haønh trình gian khoå cuûa chuùng toâi seõ ñem laïi cho nhöõng ngöôøi ñi sau moät soá kinh nghieäm môùi.

Chính vì tinh thaàn lieân ñôùi ñoù maø chuùng toâi töôøng thuaät laïi chuyeán ñi cuûa mình, ñoàng thôøi chuùng toâi cuõng mong moûi raèng nhöõng ñau thöông maø chuùng toâi phaûi chòu ñöïng treân con ñöôøng ñi tìm töï do seõ goùp phaàn laøm raïng rôõ theâm yù nghóa cao quyù cuûa hai chöõ TÖÏ DO.

*Ñoaøn chuùng toâi goàm 81 ngöôøi, bao goàm nhöõng nhoùm nhoû

cuûa nhieàu gia ñình chöa töøng quen bieát nhau, vaø chuùng toâi chæ thöïc söï gaén boù vôùi nhau keå töø khi cuøng nhau chia xeû nhöõng bieán coá ñau thöông maø chuùng toâi ñaõ traûi qua trong cuoäc haønh trình.

Kieåm ñieåm laïi, thaønh phaàn cuûa chuùng toâi khaù phöùc taïp: Coù nhöõng ngöôøi thuoäc giôùi vaên ngheä só nhö nhaø vaên, kyù giaû, phoùng vieân baùo chí, ñaïo dieãn ngaønh voâ tuyeán truyeàn hình, coù nhöõng ngöôøi thuoäc giôùi khoa hoïc kyõ thuaät nhö giaùo sö ñaïi hoïc, kyõ sö noâng laâm, kyõ sö hoùa hoïc, chuyeân vieân ngaønh voâ tuyeán vieãn thoâng, huaán luyeän vieân ngaønh söûa chöõa cô khí maùy bay, cuõng coù caû thaày tu, ni coâ, caùc só quan töø caáp UÙy ñeán caáp Taù ñaøo thoaùt khoûi traïi caûi taïo cuûa Coäng saûn, nhöng thaønh phaàn ñoâng nhaát cuõng vaãn laø caùc anh chò em sinh vieân thuoäc ñuû moïi phaân khoa ñaïi hoïc Saøigoøn naèm trong haïn tuoåi nghóa vuï quaân söï cuûa nhaø nöôùc Coäng saûn.

Chuùng toâi rôøi Vieät Nam vaøo ngaøy 19-10-1979 xuaát phaùt töø Vuõng Taøu, döï ñònh tieán veà höôùng Maõ Lai vôùi hy voïng ñöôïc taøu beø cuûa caùc nöôùc töï do cöùu vôùt. Nhöng chæ môùi ra khôi ñöôïc gaàn moät ngaøy thì bieån ñoäng döõ doäi. Töï lieäu con thuyeàn moûng manh 14 thöôùc cuûa chuùng toâi khoâng theå chòu noåi soùng gioù to lôùn, chuùng toâi baét buoäc phaûi ñoåi höôùng ñi xuoâi doïc theo bôø bieån Vieät Nam vôùi chuû ñích saün saøng chaáp nhaän soá phaän trôû laïi Vieät Nam khi naøo con thuyeàn khoâng coøn hy voïng ñi xa. Quaû nhieân, qua sang ngaøy thöù ba thì thuyeàn cuûa chuùng toâi bò cheát maùy, bình ñieän laïi hö khoâng theå cho maùy noå ñöôïc trôû laïi. Theá laø chuùng toâi ñaønh boù tay maëc cho soùng gioù ñöa ñi qua muõi Caø Maâu vaø sau ñoù ñaåy chuùng toâi ngaøy caøng xa haûi phaän Vieät Nam. Keå töø ñoù chuùng toâi maát ñònh höôùng, khoâng chaám noåi toaï ñoä con thuyeàn, ñaønh phoù maëc cho soùng gioù ñöa ñi.

Page 23: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 23

Taùm ngaøy leânh ñeânh troâi giaït, duø ôû treân thuyeàn ñoùi aên, thieáu uoáng traàm troïng (coù ngöôøi phaûi ñi tieåu roài uoáng), nhöng chuùng toâi vaãn phaûi duy trì nhieäm vuï chia phieân taùt nöôùc baèng lon hoäp caàm tay, 24 giôø treân 24 giôø ñeå ñoái phoù vôùi tình traïng nöôùc vaøo thöôøng xuyeân trong caùc khoang thuyeàn. Ñeâm ñeâm, chuùng toâi cuõng coøn chia phieân gaùc löûa ñoát leân laøm hieäu vôùi hy voïng taøu beø löu thoâng treân bieån nhìn thaáy maø cöùu vôùt. Tieác thay chuùng toâi ñaõ gaëp 7, 8 con taøu ñi qua tröôùc maét, nhöng khoâng moät taøu naøo quan taâm tôùi daáu hieäu baùo nguy khaån caáp cuûa chuùng toâi. Cho tôùi ngaøy thöù 10 cuûa cuoäc haønh trình thì chuùng toâi gaëp moät taøu ñaùnh caù, khi ñoù chuùng toâi môùi bieát laø mình ñaõ troâi giaït vaøo vònh Thaùi Lan. Nhöõng ngö phuû treân taøu naøy ñaõ môû moät cuoäc luïc soaùt ñaàu tieân treân con taøu cuûa chuùng toâi, tòch thu taát caû ñoà nöõ trang, ñoàng hoà vaø moät soá quaàn aùo maø hoï öng yù. Sau ñoù hoï söûa chöõa maùy moùc, cho möôïn bình ñieän ñeå noå maùy vaø chæ toïa ñoä cho chuùng toâi ñi vaøo ñaát lieàn. Nghe tieáng maùy noå roøn raõ trôû laïi treân thuyeàn, chuùng toâi voâ cuøng phaán khôûi vaø vui möøng.

Nhöng nieàm vui chaúng keùo daøi ñöôïc bao laâu, ngay 5 giôø chieàu cuûa ngaøy hoâm sau chuùng toâi laïi bò hai taøu ñaùnh caù khaùc keø saùt, nhöõng ngö phuû laïi nhaûy qua luïc soaùt chuùng toâi theâm 2 laàn nöõa, ñoà ñaïc quaàn aùo coøn laïi ñeàu bò töôùc ñoaït.

Hình nhö vì khoâng cöôùp boùc ñöôïc vaät gì quyù giaù, nhöõng ngö phuû treân moät trong hai taøu ñaõ töùc giaän muoán huùc chìm con

Page 24: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

24 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

thuyeàn cuûa chuùng toâi. Toaøn boä phuï nöõ vaø treû em treân thuyeàn phaûi keùo nhau leân heát treân mui quyø laïy hoï lieân hoài, do ñoù con thuyeàn mong manh cuûa chuùng toâi chæ bò huùc vaêng xuoáng bieån nguyeân moät caùi maùi che ôû treân cuøng duøng laøm choã cho taøi coâng quan saùt, ñaët haûi baøn ñeå leøo laùi con thuyeàn.

Cuoái cuøng moät chieác taøu ñaùnh caù boû ñi, coøn moät caùi nöõa ñaõ doøng giaây qua thuyeàn cuûa chuùng toâi ñeå keùo vaøo hoang ñaûo Kra nôi caùch ñòa phaän quaän Pakpanang thuoäc tænh Nakhornsri thamaraj chöøng 5, 6 giôø taøu chaïy.

*Toaøn theå chuùng toâi ai naáy ñeàu vui möøng khi ñöôïc ñaët

chaân leân ñaát lieàn duø chæ laø moät caùi ñaûo hoang. Côn sôï haõi vì ñaém thuyeàn giöõa bieån caû keùo daøi töøng giôø, töøng phuùt trieàn mieân trong taùm ngaøy ñeâm lieân tieáp baây giôø keå nhö ñaõ chaám döùt. Chuùng toâi naèm laên treân baõi bieån ñaày soûi ñaù san hoâ, loøng nheï nhaøng nhö vöøa caát ñöôïc moät gaùnh naëng, sau ñoù ai naáy ñeàu nguû ñöôïc moät giaác an laønh nhaát keå töø ngaøy ra ñi.

Hai ngaøy sau ñoù chuùng toâi toå chöùc taïm thôøi ñôøi soáng ôû treân ñaûo vôùi moät soá thöïc phaåm mang ñöôïc töø thuyeàn xuoáng. Nhôø moät hang ñaù chaät heïp, chuùng toâi ñaõ coù theå truù chaân che möa naéng cho phuï nöõ vaø treû em. Chuùng toâi cuõng cho caém moät laù côø traéng sôn ba chöõ S.O.S leân moät moûm ñaù cao vôùi hy voïng mong manh raèng caùc taøu beø hay phi cô qua laïi seõ nhìn thaáy chuùng toâi maø cöùu vôùt.

Do thöïc phaåm ít oûi, chuùng toâi haïn cheá moãi böõa chæ aên moãi ngöôøi moät cheùn chaùo loaõng caàm hôi. Nöôùc ngoït coù saün ôû nhöõng hoõm ñaù treân nuùi cao do nöôùc möa ñoïng laïi. Nhöõng toaùn thanh nieân khoûe maïnh haøng ngaøy thay phieân nhau mang bình nhöïa leo leân nhöõng söôøn nuùi thaät doác vaø trôn trôït ñeå laáy nöôùc mang veà. Buïng ñoùi chaân run, nhieàu ngöôøi suyùt maát maïng vì tröôït teù trong nhöõng laàn ñi laáy nöôùc suoát thôøi kyø chuùng toâi coøn soáng treân ñaûo. May maén thay, khoâng coù ai boû maïng tröø moät tröôøng hôïp duy nhaát bò teù raùch moät maûng da ñaàu.

Hai ngaøy ñaàu tieân troâi qua eâm aû, chuùng toâi coù dòp ñi quan saùt moät voøng quanh ñaûo. Chuùng toâi phaùt hieän nhieàu daáu tích cuûa nhöõng toaùn ngöôøi tî naïn Vieät Nam ñi tröôùc chuùng toâi cuõng ñaõ ñaët chaân treân ñaûo naøy. Coù choã hoï ñaõ ghi laïi kyû nieäm baèng sôn traéng

Page 25: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 25

trong vaùch ñaù, coù choã hoï ñaõ duøng than cuûi ghi cheùp nhöõng kinh nghieäm soáng treân ñaûo leân 4 böùc töôøng voâi cuûa moät caên choøi xaây baèng gaïch, nôi chöùa nhöõng bình gaz ñeå thaép saùng moät ngoïn haûi ñaêng duy nhaát treân ñænh nuùi. Duø thôøi gian coù laøm cho daáu than phai nhaït, chuùng toâi cuõng ñaõ ñöôïc truyeàn laïi nhöõng kinh nghieäm heát söùc haõi huøng: naøo laø nhöõng ngö phuû Thaùi Lan ôû quanh vuøng ñoù haàu heát vöøa ñaùnh caù, vöøa cöôùp bieån, hoï coù theå cho gaïo, cho caù ban ngaøy, nhöng ban ñeâm thì luøng suïc phuï nöõ do ñoù khi ñaët chaân leân ñaûo phaûi laäp töùc ñöa phuï nöõ troán leân nuùi cao hay röøng saâu

Ñeå minh chöùng cho nhöõng lôøi caên daën naøy, raûi raùc ôû treân ñaûo, chuùng toâi ñaõ gaëp nhöõng ñaùm toùc daøi ñaõ bò caét rôøi. Haún caùc phuï nöõ tröôùc ñaây ñaõ phaûi caét toùc giaû trai ñeå traùnh caëp maét cuûa caùc ngö phuû Thaùi Lan. Nhöõng söï kieän ñoù baêt ñaàu nhen nhuùm trong loøng chuùng toâi moät noãi kinh hoaøng, moãi luùc moät theâm saâu ñaäm nhö maây ñen daàn daàn lan tôùi baàu trôøi saép noåi côn doâng baõo. Chuùng toâi baét ñaàu ñaët vaán ñeà ñeå thöïc hieän theo lôøi caên daën cuûa nhöõng ngöôøi ñi tröôùc, nhöng noãi lo xa ñoù chöa kòp thöïc hieän thì ngay trong buoåi chieàu cuûa ngaøy thöù nhì chuùng toâi ñaët chaân leân ñaûo, moïi ngöôøi phaùt hieän coù moät taøu haûi quaân Thaùi Lan ñang reõ soùng tieán vaøo ñaûo.

Moïi ngöôøi trong chuùng toâi ñeàu keùo heát leân moûm nuùi thi nhau vaãy goïi baèng côø S.O.S, baèng quaàn aùo, baèng khaên maët. Cuoái cuøng, nhöõng ngöôøi maëc saéc phuïc haûi quaân Thaùi Lan cuõng neo taøu vaø ñi xuoàng vaøo ñaûo. Hoï yeâu caàu gaëp ñaïi dieän cuûa chuùng toâi ñeå hoûi han vaø ghi cheùp vaøo bieân baûn nhöõng döõ kieän caàn thieát. Hoï cuõng ñi thaêm nôi aên choán ôû cuûa chuùng toâi. Sau ñoù hoï rôøi ñaûo vôùi moät höùa heïn ñaày khích leä: “Chuùng toâi seõ trôû laïi gaëp caùc baïn sau.”

Nhöng sau ñoù moøn moûi töøng ngaøy, töøng giôø, chuùng toâi ñoû maét troâng chôø chieác taøu Haûi quaân mang soá 15 quay trôû laïi nhö ñaõ höùa nhöng hoï vaãn bieät taêm. Cho ñeán baây giôø chuùng toâi cuõng khoâng theå hieåu noåi thaùi ñoä boû rôi moät caùch phuõ phaøng ñoù cuûa hoï.

*Ngay buoåi toái cuûa ngaøy hoâm sau chieác taøu Haûi quaân ñaõ boû

ñi, chuùng toâi baét ñaàu neám muøi cuûa ñeâm kinh hoaøng thöù nhaát. Trôøi vöøa chaäp choaïng toái thì moät toaùn ngö phuû Thaùi Lan voõ trang baèng

Page 26: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

26 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

suùng tröôøng, buùa vaø dao gaêm ñaõ ñoát ñuoác saùng röïc uøa vaøo choã chuùng toâi naèm. Hoï bôùi tung khaép moïi choã, luïc soaùt kyõ löôõng töøng ngöôøi moät, kieám chaùc theâm moät soá quaàn aùo nöõa roài boû ñi. Toaùn naøy vöøa ra, toaùn khaùc uøa vaøo, laïi luïc loïi, laïi bôùi moùc, cöù theá tieáp dieãn ñeán quaù nöûa khuya, toång coäng rieâng trong toái hoâm aáy chuùng toâi bò ba toaùn cöôùp vaøo luïc soaùt lieân tuïc. Rieâng toaùn cuoái cuøng sau khi moi moùc ñaõ doàn taát caû ñaøn oâng, thanh nieân vaøo heát trong hang ñaù roài canh giöõ baèng suùng ôû beân ngoaøi.

Sau ñoù boïn chuùng luøa ñaøn baø ñi moät choã khaùc. Trong ñeâm toái cuûa baàu trôøi ñaày söông ñeâm vaø gioù laïnh chuùng toâi chæ nghe thaáy tieáng cuûa treû em la heùt khi bò giaät ra khoûi voøng tay ngöôøi meï, tieáng keâu khoùc van xin thaûm thieát cuûa nhöõng phuï nöõ chaân yeáu tay meàm. Boïn ñaøn oâng thanh nieân chuùng toâi chæ ñaønh caén raêng ngheïn ngaøo nuoát caêm hôøn vaø tuûi nhuïc döôùi hoïng suùng ñeå duy trì maïng soáng cho taát caû moïi ngöôøi.

Côn kinh hoaøng toät ñoä ñoù keùo daøi tôùi gaàn saùng môùi chaám döùt. Nhöõng phuï nöõ ñöôïc keùo trôû veà naèm beát baùt treân neàn soûi ñaù san hoâ. Nhieàu ngöôøi taám töùc khoùc. Nhieàu ngöôøi laû ñi trong voøng tay ngheïn ngaøo tuûi nhuïc cuûa thaân nhaân. Kieåm ñieåm laïi nhaân soá, chuùng toâi phaùt hieän thieáu maát moät ngöôøi. Theá laø chuùng toâi phaûi cuøng nhau ñoát ñuoác ñi tìm. Tieáng la, tieáng goïi huù leân trong vaùch ñaù aùt caû tieáng soùng voã vaøo men bôø nghe haõi huøng vaø theâ thaûm ñeán rôïn ngöôøi. Cuoái cuøng chuùng toâi ñaõ tìm ñöôïc ngöôøi bò maát tích naèm baát tænh treân moûm ñaù ngoaøi bôø bieån, thì ra coâ naøy luùc bò boïn cöôùp loâi ñi ñaõ vuøng chaïy leân bôø ñaù cao ôû ven bieån roài lao mình xuoáng nöôùc töï töû, raát may soùng xoâ maïnh ñaåy daït vaøo bôø, keït vaøo moät hoác ñaù naèm baát tænh.

Sau ñeâm ñau thöông vaø kinh hoaøng ñoù, chuùng toâi baét buoäc phaûi toå chöùc cho phuï nöõ ñi troán theo lôøi caên daën cuûa nhöõng ngöôøi Vieät Nam tôùi tröôùc.

Coù nhoùm phuï nöõ leûn vaøo röøng saâu naèm yeân chòu traän vôùi möa gioù laïnh leõo suoát ngaøy ñeâm giöõa nhöõng buïi raäm um tuøm ñaày raén reát vaø boï caïp, nhöõng con boï caïp chæ chích nheï moät voøi laø baép thòt söng vuø leân vaø nhöùc buoát leân tôùi oùc.

Cuõng coù nhoùm treøo leân nuùi cao cheânh veânh, vaùch ñaù trôn trôït ñeå chui vaøo nhöõng buïi caây um tuøm, trong soá naøy ñaõ coù nhöõng ngöôøi bò tröôït ngaõ xaây xaùt khaép mình maåy, nhöng raát may khoâng

Page 27: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 27

coù ai bò rôùt xuoáng baõi bieån qua vaùch ñaù döïng ñöùng ôû caû haøng traêm thöôùc beà saâu.

Nhieàu phuï nöõ khaùc chui nhuûi vaøo nhöõng moûm ñaù ngoaøi bôø bieån ngaâm chaân suoát ngaøy ñeâm trong nöôùc maën, luùc naøo löng cuõng phaûi khom xuoáng vì traàn ñaù thaáp.

Cho ñeán nay, chuùng toâi vaãn khoâng theå hieåu ñöôïc laøm theá naøo maø nhöõng phuï nöõ yeáu ñuoái nhö theá laïi coù theå chòu traän trong nhöõng ñieàu kieän thaûm thöông ñoù trong suoát 18 ngaøy lieàn coøn laïi treân ñaûo. Chæ bieát toái hoâm cuoái cuøng ñöôïc cöùu ra, haàu heát bò ngaát xæu vaø phaûi maát moät thôøi gian khaù laâu môùi cöû ñoäng laïi ñöôïc nhö bình thöôøng. Neáu nhö thaûm kòch ñoù keùo daøi theâm moät thôøi gian ngaén nöõa, chaéc chaén seõ coù ngöôøi baïi lieät.

Coâng vieäc tieáp teá chaùo loaõng (khaåu phaàn cho moät ngöôøi moãi böõa laø moät cheùn nhoû) cho ñaùm phuï nöõ ñi troán ñeàu do ñaøn oâng thanh nieân phuï traùch. Nhöng bieän phaùp ñi troán nhö vaäy khoâng phaûi laø nôi naøo cuõng an toaøn. Nhöõng ngö phuû Thaùi lan quanh vuøng haàu nhö ñeàu raát thoâng thaïo ñòa theá ôû treân ñaûo vì theá trong nhöõng ngaøy keá tieáp hoï thi nhau ñi luøng suïc caû ban ngaøy laãn ban ñeâm.

Trong tình caûnh haõi huøng ñoù, chuùng toâi phaûi thay ñoåi choã aån nuùp cho phuï nöõ luoân luoân baèng caùch ñöa hoï vaøo röøng saâu hôn, leo treân nuùi cao hôn, coâng vieäc tieáp teá haøng ngaøy vì theá moãi luùc môït cam go hôn, coù moät choã xa nhaát chuùng toâi ñaõ phaûi vöøa ñi vöøa veà maát heát nöûa. Nhöng söï vaát vaû ñoù khoâng thaám thía gì so vôùi nhöõng noãi gian truaân maø caùc phuï nöõ phaûi chòu ñöïng khi ñi troán. Ñoùi, laïnh, möa gioù coù khi raû rích suoát ñeâm, quaàn aùo öôùt ñaãm haøng tuaàn leã khoâng moät luùc naøo khoâ traùo, ñaõ theá noãi lo sôï bò cöôùp phaùt hieän, noãi kinh hoaøng veà ñeâm nghe tieáng soät soaït trong buïi, coù theá raén, reát, cuõng coù theå laø nhöõng ñaùm chuoät röøng ñoâng nhung nhuùc thöôøng hay boø ra töøng ñaøn ñi luïc loïi ñoà aên ôû khaép moïi nôi. Kinh khuûng nhaát laø nhöõng con reát treân nuùi cao, con naøo con naáy to gaàn baèng caùi ñuõa caû ñeå gheá côm haøng ngaøy. Chæ caàn nghó ñeán thoâi cuõng ñaõ ñuû rôïn ngöôøi, vaäy maø nhöõng phuï nöõa cuûa chuùng toâi ñaõ thöïc söï naèm giöõa röøng saâu trong boùng toái aâm thaàm laïnh leõo vôùi ñuû loaïi sinh vaät kinh tôûm bao quanh, saün saøng taán coâng baát cöù luùc naøo.

*Trong khi soá phaän ñaøn baø phaûi chòu traêm cay nghìn ñaéng

Page 28: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

28 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

nhö theá thì ñaøn oâng, con trai cuõng khoâng traùnh ñöôïc nhöõng noãi hieåm nguy. Haøng ñeâm chuùng toâi khoâng bao giôø ñöôïc nguû yeân moät giaác cho tôùi saùng, coù khi laø trôøi thöôøng xuyeân ñoå möa 3, 4 traän, phaûi chaïy ñi tìm goác caây aån nuùp (chuùng toâi nguû ngoaøi trôøi) nhöng ñieàu ñoù khoâng ñaùng keå baèng söï thöôøng xuyeân chuùng toâi bò nhöõng toaùn cöôùp soi ñeøn vaøo maët maáy laàn moãi ñeâm ñeå luøng tìm phuï nöõ. Coù nhöõng ngöôøi bò chuùng loâi ra ñaùnh ñaäp ñeå tra khaûo baét chæ choã troán cuûa phuï nöõ, cuõng coù ngöôøi ñaõ bò chuùng xieát coå baèng daây thöøng ñeán röôùm maùu ñeå baét cung khai keû naøo coøn caát giaáu vaøng hay ñoâ la. Theâ thaûm nhaát laø moät tröôøng hôïp vì muoán baûo veä tieát haïnh cho ngöôøi thaân, coù ngöôøi ñaõ bò chuùng duøng buùa rìu boå vaøo ñaàu ñeán beå traùn roài xoâ xuoáng vaùch ñaù ngoaøi bôø bieån, nhöng raát may khoâng cheát. Moät oâng giaø mang maáy chieác raêng vaøng ôû haøm treân ñaõ bò hai, ba ñöùa ñeø ra, boùp hai beân maù cho haù moàm roài duøng tourne-vis naäy raêng ra laáy vaøng. Naïn nhaân ñau ñôùn ñeán ngaát xæu.

Noùi chung trong suoát khoaûng thôøi gian coøn laïi soáng treân ñaûo khoâng moät ngaøy naøo chuùng toâi khoâng phaûi traûi qua nhöõng côn kinh sôï haõi huøng caû ngaøy laãn ñeâm. Bôûi vì taøu ñaùnh caù thì ñoâng, toaùn naøy ñi toaùn khaùc tôùi, nhaát laø nhöõng hoâm bieån ñoäng hoï ñaäu ñen ngheït quanh loái vaøo baõi bieån ôû treân ñaûo. Coù nhöõng laàn chuùng toâi ñeám ñöôïc treân döôùi 40, 50 chieác. Taát nhieân khoâng phaûi laø taøu naøo cuõng ñöa ngö phuû vaøo ñaát lieàn quaáy nhieãu. Nhöng chæ caàn moät vaøi taøu thoâi cuõng ñuû gieo raéc cho chuùng toâi bieát bao tuûi nhuïc, kinh hoaøng.

*Ngaøy 8-11-79, theâm moät taøu tò naïn nöõa ñöôïc ngö phuû Thaùi

lan ñöa vaøo ñaûo, toång soá 21 ngöôøi, bò taøu Thaùi Lan quaêng xuoáng bieån cheát ñuoái ngoaøi khôi moät ngöôøi, neân chæ coøn 20 ngöôøi.

Qua ngaøy hoâm sau, 9-11-79, laïi theâm moät taøu 37 ngöôøi Vieät Nam ñöôïc ñöa vaøo bôø.

Roài tôùi ngaøy 15-11, moät taøu tò naïn thöù tö tôùi hoang ñaûo vôùi toång soá 34 ngöôøi, vì bò taøu ñaùnh caù xoâ hoï xuoáng bieån caùch xa bôø moät caây soá neân ñaõ coù 16 ngöôøi bò cheát ñuoái, trong ñoù coù 4 phuï nöõ vaø 3 treû em. Chæ coù 18 ngöôøi soáng soùt bôi ñöôïc vaøo bôø.

*Qua ngaøy 16 thaùng 11 coù moät xaùc thanh nieân 19 tuoåi ñöôïc

soùng ñaùnh xoâ vaøo vaùch ñaù, moïi ngöôøi xuùm laïi vôùt leân vaø laøm moät

Page 29: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 29

ñaùm tang giaûn dò. Thi haøi ñöôïc boû vaøo moät tuùi nylon duy nhaát coøn laïi treân ñaûo vaø ñaët treân moät taám vaùn coù 4 ngöôøi khieâng. Nhieàu ngöôøi ñi sau caàu kinh laâm raâm. Moät caùi hoá saün coù ôû gaàn ñoù ñöôïc duøng laøm huyeät:. Sau naøy, chuùng toâi ñöôïc bieát ngay caùi hoá ñoù ñaõ choân 4 xaùc treû em töø nhöõng taøu thuyeàn tôùi tröôùc.

Xaùc cheát ñöôïc ñöa xuoáng hoá vaø ñöôïc laáp kín baèng ñaù soûi san hoâ. Ñau thöông ñaõ cuøng cöïc roài neân khoâng coøn ai baät ñöôïc ra tieáng khoùc, chæ thaáy nhöõng gioït leä ngheïn ngaøo röng röng qua khoùe maét.

Vaøi hoâm sau, muøi töû khí boác leân qua khe ñaù soûi ñöa leân noàng naëc, khieán cho caùc phuï nöõ troán ôû moät buïi raäm gaàn ñoù phaûi ñi tìm moät ñòa ñieåm môùi. Tình traïnh naøy neáu keùo daøi, beänh taät chaéc chaén seõ lan traøn nhöng raát may cho ñeán khi ñoù, trong toång soá caû 4 taøu bò keùo vaøo ñaûo goàm toång coäng 157 ngöôøi, chöa coù ai ñau naëng, tröø moät thieáu nöõ aån nuùp trong buïi raäm bò ngö phuû töôùi daàu ñoát ruïi neân chaùy phoûng löng, moät thanh nieân leo vaùch ñaù bò teù raùch ñaàu, vaø moät ñaøn oâng bò ngö phuû Thaùi Lan cheùm beå traùn vaø xoâ xuoáng vaùch ñaù xaây xaùt heát mình maåy.

Trong hoaøn caûnh cöïc kyø bi ñaùt ñoù, chuùng toâi khoâng ngöng caàu mong cho soá phaän cuûa mình khoâng bò theá giôùi beân ngoaøi boû rôi, maëc duø trong thaâm taâm saâu kín cuûa töøng ngöôøi noãi tuyeät voïng ngaøy moät gia taêng. Ñieàu lo ngaïi nhaát laø vaán ñeà löông thöïc. Chuùng toâi ñaõ baét ñaàu aên tôùi laù caây röøng phuï theâm vaøo moät cheùn chaùo khoâng ñuû no. Moät vaøi ngöôøi ñaøo ñöôïc cuû nöùa phaûi ngaâm nöôùc bieån 4, 5 ngaøy cho ra heát chaát nhôùt, tuy vaäy luùc luoäc leân aên vaøo, coå vaø mieäng vaãn ngöùa nhö bò baøo. Moät vaøi ngöôøi lo laéng maát nguû coù theå haùi laù voâng luoäc aên thay cho thuoác an thaàn. Coù nhoùm kieám ñöôïc laù bình baùt ñem luoäc aên thay cho rau cuõng raát maùt. Veà loaøi vaät thì ai may maén baét ñöôïc seõ coù theå aên ñuû thöù. Chuoät, dôi (loaøi dôi mình to nhö moät con meøo nhoû), haøo vaø reát, nhöõng con reát daøi treân 30 phaân, ñem nöôùng leân vaø ñöôïc khen ngon nhö thòt gaø. Coù moät laàn anh em ñi taém bieån phaùt giaùc ñöôïc moät con vít (gioáng nhö con ruøa bieån) raát lôùn, beøn xuùm laïi keùo leân bôø laøm thòt. Xeù ra cuõng coù treân döôùi 100 kyù thòt vaø haøng ngaøn traùi tröùng. Thòt ñem kho, tröùng ñem luoäc, ñoù laø laàn may maén duy nhaát kieám ñöôïc thòt trong nhöõng ngaøy soáng treân ñaûo.

Cuõng trong ngaøy 15-11, chuùng toâi phaùt hieän moät tröïc thaêng

Page 30: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

30 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

bay qua ñaûo. Moïi ngöôøi xoâ ra vaãy goïi, nhöng tieác thay hoï ñaõ bay xa. Tình theá töôûng nhö khoâng coøn hy voïng gì thì hai hoâm sau hoï trôû laïi, ñoå xuoáng baõi bieån cho chuùng toâi gaïo, caù khoâ vaø thuoác men. Chuùng toâi möøng rôõ nhö nhöõng ngöôøi ñöôïc taùi sinh. Theá giôùi beân ngoaøi ñaõ bieát ñeán chuùng toâi. Chuùng toâi ñaõ khoâng bò hoaøn toaøn boû rôi trong nhöõng noãi gian khoå, nhuïc nhaèn, keùo daøi töøng ngaøy, töøng giôø,

Buoåi chieàu ngaøy 18-11 nhoùm ngöôøi tieáp teá cho chuùng toâi baèng tröïc thaêng hoâm tröôùc ñaõ quay trôû laïi baèng moät taøu tuaàn cuûa Haûi quaân. Chuùng toâi ñöôïc bieát ñoù laø cô quan UNHCR cuûa Lieân Hieäp Quoác ôû Thaùi Lan do oâng Theodore G. Schweitzer III laø ñaïi dieän. OÂng Schweitzer caëp ñaûo cuûa chuùng toâi cuøng vôùi moät baùc só mang theo duïng cuï y khoa vaø thuoác men.

Trong luùc caùc ngöôøi beänh ñöôïc ñöa laïi baêng boù, chích thuoác, thì chuùng toâi ñöa oâng Schweitzer ñi thaêm moät soá ñòa ñieåm aån naùu cuûa phuï nöõ, coù ngöôøi nghe tin ñöôïc cöùu ñaõ töï ñoäng ra veà. Coù ngöôøi troán döôùi hang saâu phaûi chôø chuùng toâi tôùi keùo leân. Chính oâng Theodore Schweitzer ñaõ chöùng kieán caùi caûnh chuùng toâi loâi

Page 31: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 31

töøng phuï nöõ töø khe ñaù leân maët ñaát. Ai naáy nhìn thaáy aùnh saùng maët trôøi ñeàu ngaát xæu ñeán noãi chính oâng Theodore Schweitzer cuõng phaûi xuùc ñoäng quay ñi khoâng daùm nhìn.

OÁng kính maùy aûnh cuûa oâng ñaõ thu ñöôïc nhieàu taøi lieäu quyù giaù: Caûnh keùo phuï nöõ töø döôùi khe ñaù saâu, caûnh moät nôi aån naùu cuûa phuï nöõ giöõa moät buïi caây raäm raïp, giöõa röøng saâu, caûnh moät buïi caây bò ngö phuû Thaùi töôùi daàu ñoát chaùy xeùm maø laàn ñoù ñaõ laøm phoûng nöûa maûng löng cuûa moät thieáu nöõ trong nhoùm chuùng toâi, caûnh naám moà thoâ sô phuû baèng ñaù san hoâ khoâng coù ñöôïc moät taám moä bia, vaø bieát bao nhieâu khuoân maët hoác haùc, sôï haõi kinh hoaøng khaùc ñaõ ñöôïc thu vaøo oáng kính. Tröôùc tình caûnh cuøng cöïc cuûa chuùng toâi, oâng Schweitzer ñaõ an uûi, khích leä chuùng toâi raát nhieàu, oâng tuyeân boá moïi söï haõi huøng töø nay seõ chaám döùt. Chuùng toâi voâ cuøng xuùc ñoäng vaø nhaân ñaây, nhaân danh nhoùm toång soá 157 ngöôøi cuûa 4 taøu tî naïn ñöôïc cöùu khoûi ñaûo Kra ngaøy 18-11-1979 chuùng toâi xin ngoû lôøi tri aân oâng Theodore Schweitzer vaø toaøn theå nhaân vieân trong phaùi ñoaøn LHQ ñaõ theo oâng tôùi ñaûo.

Söï taän taâm vaø soát saéng cuûa quyù vò ñaõ theå hieän moät caùch cao quyù tinh thaàn cuûa baûn tuyeân ngoân quoác teá nhaân quyeàn cuûa Lieân Hieäp Quoác. Trong phaïm vi quyeàn haïn vaø traùch nhieäm cuûa quyù vò, nhöõng vieäc maø quyù vò ñaõ laøm ñöôïc cho chuùng toâi keå töø ngaøy maø chuùng toâi ñöôïc phaùt hieän, ñaõ laø nhöõng vieäc höõu hieäu, nhanh choùng vaø caàn thieát nhaát, chuùng toâi nghó raèng duø coù ai soát saéng vaø taän tuïy caùch maáy cuõng khoù coù theå haønh ñoäng ñöôïc höõu hieäu hôn nhö theá.

Hieän nay chuùng toâi ñang ôû taïi quaän Pakphanang, chôø laøm thuû tuïc tröôùc khi ñöôïc ñöa veà traïi tî naïn Vieät Nam ôû Songkhla. Trong thôøi gian chôø ñôïi naøy, chuùng toâi khoâng quaûn ngaïi baát cöù vì lyù do gì, ñaõ maïnh daïn leân tieáng toá caùo tröôùc phaùp luaät cuûa nhaø nöôùc Thaùi Lan, tröôùc cô quan UNHCR cuûa Lieân Hieäp Quoác veà nhöõng söï chaø ñaïp man rôï cuûa moät soá ngö phuû Thaùi Lan ñaõ daønh cho chuùng toâi, nhaát laø ñoái vôùi caùc phuï nöõ trong suoát 21 ngaøy chuùng toâi soáng treân ñaûo Kra.

Ñau thöông naøo roài cuõng troâi qua, thôøi gian seõ laø lieàu thuoác xoa dòu moïi noãi tuûi nhuïc vaø ñau buoàn. Chuùng toâi raát muoán aùp duïng lôøi daïy cuûa Phaät Thích Ca laø oaùn chæ neân côûi chöù khoâng neân thaét. Nhöng ôû ñaây vaán ñeà khoâng phaûi thuoäc khía caïnh cuûa trieát

Page 32: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

32 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

lyù veà ñôøi soáng maø laø vaán ñeà an toaøn cuûa nhöõng ngöôøi tî naïn Vieät Nam ñi sau chuùng toâi seõ coøn dòp troâi daït theo loä trình maø chuùng toâi ñaõ ñi qua.

Chuùng toâi hy voïng raèng söï toá caùo cuûa chuùng toâi tröôùc löông taâm vaø dö luaän theá giôùi veà chuyeán ñi haõi huøng naøy seõ laøm cho chính phuû Thaùi Lan löu taâm hôn nöõa veà tình traïng haõm hieáp vaø cöôùp boùc maø theo ñoàn ñaõi thì nhieàu ngaøy nay ñaõ xaåy ra, nhöng baây giôø môùi coù nhaân chöùng cuï theå. Chuùng toâi hy voïng raèêng söï toá caùo cuûa chuùng toâi seõ taïo cô hoäi cho caùc cô quan coù thaåm quyeàn quoác teá nhö UNHCR cuûa Lieân Hieäp Quoác, Hoäi Hoàng Thaäp Töï quoác teá, Hoäi Baûo Veä Nhaân Quyeàn quoác teá tìm ñöôïc nhöõng bieän phaùp höõu hieäu ñeå baûo veä nhaân phaåm vaø tính maïng cuûa nhöõng ngöôøi tî naïn ñi sau khoâng coøn bò rôi vaøo hoaøn caûnh cöïc kyø bi ñaùt nhö chuùng toâi nöõa.

Vaø sau cuøng, chuùng toâi cuõng hy voïng raèng söï toá caùo cuûa chuùng toâi seõ taïo ñöôïc dö luaän aûnh höôûng ñeán baïn beø thaân nhaân coøn ôû Vieät Nam hay ñaõ ra ngoaïi quoác, ñeå moïi ngöôøi cuøng baûo nhau thaän troïng hôn nöõa trong loä trình ñi tìm töï do qua ngaû Thaùi Lan, toát hôn heát laø neân tìm con ñöôøng khaùc vaø trong tröôøng hôïp khoâng theå ñöøng thì khoâng bao giôø neân mang theo phuï nöõ.

Töï do laø ñieàu voâ cuøng cao quyù. Cuoäc haønh trình tìm veà töï do naøo cuõng phaûi traû giaù.

Chuùng toâi mong moûi vôùi nhöõng kinh nghieäm baèng maùu vaø nöôùc maét cuûa chuùng toâi khi ñöôïc phoå bieán tôùi nhöõng ngöôøi ñi sau thì caùi giaù neáu hoï coù phaûi traû cuõng seõ khoâng phaûi laø caùi giaù quaù ñaét.

Pakpanang ngaøy 24 thaùng 11 naêm 1979

NHAÄT TIEÁN

(trong cuoán Haûi Taëc Trong Vònh Thaùi Lan, do UÛy Ban Baùo Nguy Giuùp Ngöôøi Vöôït Bieån, San Diego,

xuaát baûn 1981)

Page 33: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

THẢM KỊCH BIỂN ĐÔNG

Trường hợp của thuyền nhân VŨ DUY THÁI

(Tự thuật từ trại tỵ nạn Songkhla, Thái Lan - Tháng 4-1980)

Tôi tên là Vũ Duy Thái, sinh ngày 2 tháng 10 năm 1936 tại Hóa Lộc,Tuyên Sơn, Ninh Bình (Bắc Việt). Thuở nhỏ rất nghèo,

phải chăn trâu cắt cỏ từ lúc 5 tuổi. Mồ côi cha năm 10 tuổi, mẹ ốm đau thuờng xuyên, nhưng lần hồi đấn năm 23 tuổi thì đời sống tương đối dễ chịu hơn với nghề thợ may. Tôi di cư vào nam năm 1954 và lập gia đình vào ngày 6-4-1958 ở xứ An Lạc, Gia Định. Nhà tôi tên là Đinh thị Bằng, sinh năm 1940 tại Phú Nhai, Nam Định (Bắc Việt). Nhà tôi cũng thuộc thành phần di cư năm 1954. Lúc mới lấy nhau, chúng tôi rất nghèo. Tiền đám cưới có 6.000 bạc chúng tôi cũng lo không nổi phải đem bán cái máy may được hai ngàn và vay mượn bạn bè thêm bốn ngàn nữa mới tạm đủ. Như thế, nhà tôi đã khởi sự chia sẻ với tôi mọi nỗi gian nan, vất vả của đời sống ngay từ lúc mới bước chân về nhà chồng. Những năm sống thiếu thốn cực nhọc trôi qua trong sự đảm đang, tần tảo của nhà tôi. Là một phụ nữ yếu đuối về thể chất nhưng lại

Page 34: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

34 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

rất mạnh mẽ về tinh thần, nhà tôi đã phấn đấu, hy sinh rất nhiều để lo lắng cho chồng con. Gần như trong suốt cuộc đời, nhà tôi không được hưởng thụ gì, không có một thói quen giải trí nào, không ưa thích một điều gì ngoài niềm vui lo toan sắp xếp công việc tề gia nội trợ, chăm bón bữa ăn giấc ngủ cho chồng cho con. Lúc nào nhà tôi cũng cố gắng sắp xếp để cho chồng con được ăn ngon, mặc đủ. Dưới mắt tôi, nhà tôi là một phụ nữ tuyệt vời, một mẫu nguời phụ nữ VN đảm đang, trung hậu, hiền hòa, luôn luôn là niềm an ủi khích lệ, là chỗ dựa vững chắc cho toàn thể gia đình. Chúng tôi sinh hạ được tất cả 7 con, tuần tự gồm có: 1. Giuse Vũ Duy Thanh sinh năm 1959. 2. Vincente Vũ Duy Trung sinh năm 1961, 3. Phero Vũ Duy Tuấn sinh năm 1963 4. Maria Vũ thị Thanh Thùy sinh năm 1966 5. Maria Vũ thị Thanh Thùy Trang sinh năm 1968 6. Martin Vũ Duy Tài sinh năm 1971 7. Phero Vũ Duy Trí sinh năm 1975 Gia đình tôi được hoàn toàn hạnh phúc nếu như không có sự sụp đổ miền Nam, đất nuớc rơi vào tay CS. Là một gia đình Thiên Chúa giáo ngoan đạo, các con tôi đã thụ huởng một nền giáo dục nằm trong tình yêu thương của Thiên Chúa, do đó không bao giờ chúng tôi có thể sống nổi dưới ách độc tài, đàn áp của CS. Vì thế chúng tôi đành quyết định bỏ nước ra đi.Chuyến vuợt biển thứ nhất, vợ chồng tôi cho 3 cháu trai đầu đi truớc. Tầu khởi hành từ bến Bạch Đằng Sài Gòn vào ngày 1 tháng 10 năm 1978 chở theo 130 người. Nhưng chỉ đi được 4 ngày thì chết máy. Ghe lạc vào một đảo san hô đầy đá ngầm thuộc đảo Bành Hồ (Đài Loan). Sống ở đó 50 ngày liền, thực phẩm hết, số nguời chết vỉ đói cứ tăng dần và những nguời sống sót đành xẻ thịt người chết mà ăn để sinh tồn. Hai cháu lớn của tôi , Vũ Duy Thanh và Vũ Duy Trung đã bị rơi vào hoàn cảnh cực kỳ bi đát này. Các cháu đã chết và xác của các cháu đành để cho đồng ghe ăn thịt. Mãi tới sáng ngày thứ 50 trên đảo mới có tầu đánh cá Đài Loan tới cứu. Cả ghe 130 nguời chỉ còn sống sót có 60 nguời. Nhưng trên đường từ đảo san hô vào Đài Loan, lại có thêm một số nguời chết nữa vì quá kiệt sức. Rút cục khi đặt chân lên đất liền ở Đài Loan,

Page 35: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 35

chỉ còn 34 nguời sống sót, trong số đó có con trai thứ ba củ tôi là Vũ Duy Tuấn và một đứa con đỡ đầu của tôi nữa tên Trịnh Vĩnh Thụy. Hiện cháu Tuấn đang ở Đài Bắc. Còn cháu Thụy, nhờ có thân nhân ruột thịt bảo lãnh nên đã định cư tạitiểu bang California, Hoa Kỳ. Truớc thảm kịch có hai anh ruột bị chết thảm, cháu Tuấn vì sợ bố mẹ đau buồn nên đã giấu biệt tin tức. Mãi tới ngày 20-12-1978, một nguời bạn của tôi tên Đỗ Minh Ngự ở Mỹ viết thư báo tin, gia đình tôi mới được rõ tin tức về chuyến đi kinh hoàng đó. Vào đúng thời điểm này, gia đình chúng tôi lại đang chuẩn bị vuợt biển chuyến thứ hai. Chúng tôi làm lễ cầu nguyện 3 ngày liền cho hai cháu ở nhà thờ An Lạc, Chí Hoà, rồi mặc dù vô cùng đau đớn, chúng tôi vẫn tiếp tục xúc tiến cuộc hành trình vượt biển với cả gia đình. Chúng tôi rời Sài Gòn vào ngày 28 tháng 12 năm 1979 lúc 4 giờ sáng để đi xuống Rạch Giá. Qua 4 giờ sáng ngày 29-12 thì ghe của chúng tôi ra khơi, chiếc ghe mang số VNKG 0980, dài 13 m, ngang 2,5m, chở 120 người. Ghe chạy tới 7 giờ chiều ngày 30-12 thì gặp hải tặc Thái Lan (trên tàu cuớp có treo cờ Thái Lan), chúng xáp lại cuớp lần đầu. Cướp xong, chúng bỏ đi. Qua 8 giờ sáng ngày 31-12 lại gặp một tầu cướp khác. Lần này cướp xong, chúng phá máy tầu. Một chuỗi 8, 9 tiếng nổ phát ra ở hầm máy làm chiếc ghe lập tức bị chao đi và chìm lỉm ngay ít phút sau đó. Tất cả mọi nguời trên ghe đều la khóc kinh hoàng. Vào những giây phút cực kỳ khiếp đảm này, vợ chồng chúng tôi không nói được với nhau câu nào. Tôi chỉ còn kịp nhin thấy nhà tôi với vẻ mặt hết sức kinh hoàng, thảng thốt. Rồi tôi cúi xuống hôn hai con chót của tôi là cháu Tài (8 tuổi) và cháu Trí (4 tuổi) . Tôi cũng nghe thấy tiếng cháu Thùy la lên: “ Cha ơi….Chú Tuynh kìa..” và cháu Trang kêu lên: “ Cha ơi..chết rồi…”. Rồi ghe chìm lỉm. Lúc đó nhà tôi vẫn ở bên cạnh tôi. Nhưng nhà tôi không hề níu kéo lấy tôi. Đây là sự hy sinh cao cả cuối cùng của nhà tôi dành cho chồng con. Nhà tôi không muốn tôi bận bịu, vướng mắc giữa sóng biển để tôi có cơ hội cứu các con. Khốn thay, một cơn sóng độc ác đã ùa tới nhận chìm tất cả những người thân yêu của tôi. Tôi không còn nhìn thấy ai nữa. Chỉ có sóng nước ngập đầu. Ngay lúc đó, tôi được một người cháu tên Phương níu tôi lại và cho tôi bíu vào một cái can nước. Tôi ôm cái can một cách hoàn toàn theo bản năng. Và lúc tôi mở được mắt ra thì tôi thấy nhà tôi nổi vật

Page 36: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

36 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

vờ ngay truớc mắt. Rồi sau đó tôi ngất đi, không còn biết gì nữa. Khi tỉnh dậy, tôi thấy mình đang nằm trên tầu của hải tặc. Bên cạnh tôi là là hai em Hùng và Châu đang làm hô hấp nhân tạo cho nhà tôi, chắc là nhà tôi vừa được các em vớt lên. Tôi cũng guợng dậy để ra phụ giúp nhưng bọn hải tặc đã ra hiệu là phải hất nhà tôi xuống biển. Thật không còn gì tan nát hơn lòng tôi lúc đó. Tôi nhào lại, ôm nhà tôi vào lòng, đau đớn nhìn nhà tôi hai mắt vẫn còn mở nhưng thân hình đã bất động. Tôi đã dùng tay vuốt cho hai mắt của nhà tôi khép lại rồi tôi hiêng ở đầu, hai em Hùng và Châu khiêng ở chân, hạ nhà tôi xuống biển. Đó là lần cuối cùng tôi ở cạnh nhà tôi. Những giây phút đớn đau nhất của một đời người. Một cơn sóng áp tới. Biển xanh bao la đầy sóng dữ đã vĩnh viễn lôi cuốn đi người vợ thân yêu nhất đời của tôi. Không bao giờ tôi còn được gặp lại. Không có cả một nấm mồ để tôi lui tới thăm viếng. Một thoáng lay động trên mặt biển. Rồi vĩnh viễn chia lìa. Ôi, đau đớn nào cho bằng sự đớn đau mà tôi đã phải chịu đựng. Tất cả những nguời thân yêu nhất của tôi đã ra đi trong khoảnh khắc. Khi chết, nhà tôi bận một cái quần đen, một cái áo montagut đen. Nét mặt nhà tôi không tỏ vẻ đau đớn gì cả. Chỉ có nét thảng thốt thoáng qua trên khuôn mặt bình thản. Đó là hình ảnh cuối cùng của nhà tôi mà tôi ghi nhớ được trưóc giây phút ngàn năm vĩnh biệt. Kiểm điểmlại, chẳng những nhà tôi chết trên biển mà tất cả 4 đứa con của tôi cũng đều chết đuối hết: Cháu Thanh Thùy. Cháu Thùy Trang. Cháy Duy Tài. Cháu Duy Trí. Những người thân yêu nhất đời của tôi đã vĩnh viễn đi vào lòng biển sâu. Tôi tưởng rằng nếu trên đời này có những thảm họa đớn đau nào thì thảm họa giáng xuống gia đình của tôi phải kể là một trong những thảm họa lớn nhất, khủng khiếp nhất, vượt quá sức chịu đựng của một con người. Cùng số phận với vợ con tôi còn có 65 nguời khác nữa đi cùng ghe với tôi cũng đã bị chết chìm. Như thế, cả thẩy 70 sinh mạng thuyền nhân trong ghe này đã bị chết dưới bàn tay bạo tàn của hải tặc. Số còn lại được hải tặc đưa vào đảo Kra, một hòn đảo nằm trơ vơ giữa biển cả trong vịnh Thái lan. Đảo này bây giờ trở thành địa ngục của dân VN tỵ nạn bằng thuyền. Bởi vì bất cứ ai bị đưa vào đây đều trở thành nạn nhân của sự bạo hành : tra tấn đàn ông để khảo của và bắt chỉ chỗ trốn của

Page 37: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 37

phụ nữ, còn phụ nữ thì lẩn lút trong hốc núi, trong rừng sâu hay dưới vách đá ngầm nhô ra ngoài biển. Trên đảo có nhiều dấu tích thảm thương của đồng bào đi truớc để lại như những hàng chữ viết lên vách đá, những mớ tóc đàn bà vương vãi rải rác khắp mọi nơi ( chắc là được cắt đi để giả trai) và cả những xác thuyền, những ngôi mộ của những người đã bỏ xác ở đó. Chúng tôi được đưa lên đảo vào lúc 6 giờ chiều ngày 31-12 năm 1979. Lòng đớn đau, thân xác rã rời, bệnh hoạn. Các em tôi đã phải tìm kiếm cỏ khô trải thành nệm cho tôi nằm, lo tìm thức ăn cho tôi ăn. Và vì tôi quá đau ốm nên chú Chiếu đã chịu khó đi mầy mò ở khắp mọi chỗ, bòn nhặt ở những nơi có vật dụng vương vãi của đồng bào đi trước bỏ lại để tìm kiếm cho tôi những viên thuốc, bất kể là thuốc gì miễn nó là thuốc. Có những viên đã rữa nát vì nắng mưa, có những viên mòn vẹt chỉ còn lại một phần tư nhưng tôi vẫn cố nuốt để cầm cự được cho sức khoẻ đã vô cùng suy sụp của tôi. 6 ngày trên đảo là 6 ngày buồn thảm, kinh hoàng. Đói, bệnh và những nỗi nhớ thương, đau đớn đến tận cùng của tâm hồn tôi. Trong khi ấy, các phụ nữ đi cùng ghe vẫn phải lẩn trốn như những con vật vô phương tự vệ trước những cuộc lùng sục bạo tàn của hải tặc, Đến ngày 6 tháng 1 năm 1980, chúng tôi được Cao Ủy LHQ phát hiện (bằng trực thăng bay qua đảo) và đưa thuyền ra đón vào quận Pakpanang thuộc tỉnh Nakorn Sri Thamaraj. Ở đó 18 ngày làm thủ tục với cảnh sát Thái, thì chúng tôi được đưa về trại Songkhla ngày 23-1-1980. Tôi thấy cần phải ghi thêm ở đây lòng biết ơn của tôi đối với các em Hùng, Châu đã tận tình săn sóc tôi, an ủi tôi trong cuộc hành trình đầy gian khổ mà chúng tôi đã vừa trải qua. Sự ân cần giúp đỡ của các em sẽ làm tôi ghi nhớ mãi mãi không bao giờ quên. *** Hôm nay là ngày 10 tháng 4 năm 1980, là ngày thứ 100 nhà tôi và các cháu chết trên biển, trong vịnh Thái Lan trên đường vượt thoát xứ CS để đi tìm tự do. Tôi đang ở trại tỵ nạn Songkhla. Cách đây 50 ngày, cha tuyên uý Joe Devlin đã dâng Thánh lễ cầu nguyện cho nhà tôi và các con tôi tại nhà thờ ở trong trại. Hôm nay, nhân dịp 100 ngày, Người cũng dâng lễ cầu nguyện cho. Tôi vô cùng đớn đau, vô cùng chua xót nhớ lại những người thân yêu

Page 38: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

38 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

nhất đời của tôi. Vợ tôi, 6 con tôi đã vĩnh viễn ra đi không bao giờ trở lại. Thời gian dù là một liều thuốc nhiệm mầu giúp cho tâm hồn nguời ta bớt thương đau, nhưng không bao giờ tôi quên được nhà tôi, ngưòi phụ nữ đảm đang, hiền hòa, suốt đời tận tụy bên chồng, bên con không hể được hưởng thụ lấy một ngày nhàn hạ. Lậy Chúa, xin Chúa hãy xót thương cho những linh hồn đã chết đớn đau trong thảm họa đớn đau chung của cả dân tộc VN chúng con. Xin Chúa hãy cứu vớt linh hồn vợ con, các con của con để đưa tất cả vế nơi an nghỉ bình an hạnh phúc đời đời nơi nước Chúa. Xin Chúa hãy giúp con đầy đủ can đảm để đứng vững sau cơn gió bão khủng khiếp của đời người, để cho con còn đủ minh mẫn, đủ sức khỏe để lo lắng cho đứa con trai duy nhất của con còn đang sống ở Đài Loan. Con đã chịu đau thương quá nhiều. Con cầu nguyện ơn Chúa ban xuống cho tất cả thân nhân còn lại của con, các đồng bào của con, những người sẽ vượt biển ra đi đều tới bến bờ bình an. Songkhla ngày 10 tháng 4 năm 1980 VŨ DUY THÁI (Nhân giỗ 100 ngày của vợ và các con chết trên Biển Đông)

(Trích : Hải tặc trong Vịnh Thái Lan do Ủy ban Báo Nguy Giúp Nguời Vượt Biển ấn hành 1981)

Page 39: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

THÖ NGOÛVIEÁT TÖØ SONGKHLA

NHAÄT TIEÁN

Kính nhôø Boat People S.O.S Committee sao chuyeån tôùiù baùo chí vaø caùc coäng ñoàng ngöôøi Vieät treân theá giôùi.

Kính thöa toaøn theå quyù vò,

Laù thö ngoû naøy toâi vieát taïi loâ leàu soá 25 trong toång soá 41 loâ leàu taïi traïi tî naïn Songkhla mieàn Nam Thaùi

Page 40: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

40 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

Lan. Toâi ñang ngoài treân moät taám saïp goã gheùp laïi baèng nhöõng maûnh vaùn thuøng. Gaàn heát dieän tích taám phaûn ñaõ öôùt nheïp vì nöôùc möa. Toâi ñaõ coá kheùp mình laïi ñeå nhöõng gioït nöôùc treân maùi laù thuûng loã choã khoûi rôi xuoáng ñaàu cuûa mình. Toâi ngoài ñaây, vieát thö naøy cuõng laø ñeå chôø saùng vì khoâng coøn choã naøo ñuû khoâ ñeå ngaû löng xuoáng. Tuy nhieân, toâi vaãn coøn laø ngöôøi may maén hôn nhieàu ñoàng baøo khaùc ôû trong traïi, vì toâi vaãn ñang ñöôïc cö nguï trong moät loâ leàu. Nhieàu nguôøi khaùc coøn laâm vaøo tình traïng khoán khoå hôn. Hoï aên nguû ngoaøi trôøi vì thieáu choã. Vaøo nhöõng ngaøy möa nhö baây giôø, moät soá ñoâng ñoàng baøo khaùc haún cuõng ñang ngoài boù goái, chen nhau traùnh möa trong dieän tiùch chaät heïp cuûa moät ngoâi nhaø thôø ngheøo naøn, vaùch laù ñôn sô, maùi che luïp suïp, phöông tieän trang trí beân trong cuõng chæ khoâng ngoaøi nhöõng maûnh vaùn thuøng. Muøa möa ôû Thaùi Lan chæ môùi baét ñaàu. Côn möa môùi chæ keùo daøi moät vaøi giôø. Trong ít tuaàn nöõa seõ raû rích ba boán ngaøy lieàn khoâng coù laáy moät luùc taïnh raùo. Toâi khoâng töôûng töôïng noåi ñôøi soáng cuûa hôn 6000 ñoàng baøo ôû ñaây seõ ra sao. Toái hoâm cuoái tuaàn qua, moät ngaøy ñaàu thaùng Baåy döông lòch, coù côn möa keøm theo gioù lôùn. Toâi khoâng hieåu ñöôïc nhöõng côn gioù laïnh caêm naøy caáu xeù thòt da caùc em nhoû vöøa môùi nhaäp traïi ñöôïc coù maáy ngaøy, seõ laøm caùc em run coùng ñeán möïc naøo. Phaûi moät hay hai tuaàn sau may ra caùc em môùi ñuôïc phaùt moät taám meàn moûng, khoâng phaûi cho rieâng em nhöng laø moät taám cho ba ngöôøi. Nhöõng taám chaên naøy laø cuûa caùc Hoäi Thieän Nguyeän göûi ñeán, haún cuõng ñaõ coù phaàn ñoùng goùp cuûa nhieàu ñoàng baøo do caùc cuoäc laïc quyeân cuûa baùo chí. Toâi cuõng ñaõ thaáy nhieàu ñeâm caùc em naèm co ro treân nhöõng taám bao taûi doïc beân haøng raøo keõm gai, saùt bôø bieån. Neáu côn möa uïp tôùi, caùc em cuõng nhö nhöõng ngöôøi khaùc seõ phaûi choaøng daäy, chaïy vaøo nuùp döôùi moät maùi che naøo ñoù chôø qua côn möa. Cuõng côn gioù lôùn ñeâm qua ñaõ thoåi tung noùc moät soá loâ leàu ñaõ quaù muïc naùt. Ñoàng baøo nguû trong caùc loâ leàu soá 12, 17, 26 ñaõ hoaøn toaøn chòu traän giöõa côn möa ñoå xuoáng

Page 41: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 41

aøo aït bôûi vì leàu cuûa hoï ñaõ bò suïm xuoáng. Quaàn aùo, ñoà ñaïc vaø caû ngöôøi nöõa ñaõ tôi taû döôùi côn möa. Nhieàu loâ leàu khaùc cuõng seõ khoâng qua khoûi muøa möa naøy vì ñaõ quaù muïc naùt. Tình caûnh cô cöïc aáy vaây boïc laáy nhöõng taám thaân gaày goø, yeáu ôùt. Toâi cuõng khoâng hieåu trong soá nhöõng ñoàng baøo ñoù, nhöõng ai ñaõ khoâng ñöôïc aên uoáng ñaày ñuû. Nhöng baèng vaøo khaåu phaàn quaù ít oûi ñöôïc caáp phaùt: moät gia ñình 5 ngöôøi chia nhau 3 con caù nhoû baèng nöûa baøn tay duøng ñeå aên hai böõa, hay nhöõng ngaøy ñoåi moùn thì 70 ngöôøi chia nhau moät con gaø trong moät ngaøy vaø cuõng baèng vaøo nhöõng khuoân maët xanh xao hoác haùc, nhöõng bôø vai nhoâ leân, nhöõng caùnh tay gaày guoäc. Toâi ñaõ thaáy roõ coù quaù nhieàu ñoàng baøo ôû ñaây khoâng coù nguoàn taøi trôï naøo cuûa thaân nhaân ôû nöôùc ngoaøi. Moïi ngöôøi chæ coøn troâng vaøo phaàn gaïo vaø caù cuûa Cao uûy LHQ, söï lo toan chæ coøn laø laøm sao chaïy cho ra moät boù cuûi ñeå naáu chín ruùm gaïo aáy, môù caù aáy, maø nhö theá cuõng ñaõ laø caû moät vaán ñeà nan giaûi roài, maëc daàu laâu laâu gaàn nhö thaát thöôøng moãi ngöôøi cuõng ñuôïc phaùt than theo tieâu chuaån moãi nguôøi 1 kg. Coøn beáp loø, noài nieâu, baùt ñuõa, maém muoái ñeàu phaûi töï tuùc heát. Ñoù laø tình caûnh cuûa hôn 6000 ñoàng baøo chuùng ta ôû ñaây. Tröø moät thieåu soá ngoaïi leä coù thaân nhaân göûi tieàn vaøo traïi giuùp ñôõ. Trong moät böùc thö ngoû do toaøn theå ñoàng baøo ôû ñaây cuøng kyù teân göûi ñi La Maõ cho Ñöùc Giaùo Hoaøng vaøo giöõa thaùng 5-1980 ñaõ coù nhöõng caâu thoáng thieát : “ ÔÛ ñaây chuùng toâi thieáu thoán taát caû moïi tieän nghi caàn thieát cho con ngöôøi. ÔÛ ñaây khoâng phaûi chuùng toâi ñang soáng maø laø ñang coá soáng soùt.” Quaû vaäy, soáng soùt laø hoaøn caûnh gaàn keà vôùi ñòa nguïc, ôû ngöôõng cöûa ñòa nguïc, beân bôø cuûa vöïc thaúm. Vì ñôøi soáng cuûa con ngöôøi ñích thöïc thì khoâng theå haèng ngaøy phaûi chung ñuïng vôùi caû ngaøn con ruoài bu ñen treân nhöõng baùt côm traéng, caû traêm con reäp chui ruùc treân caùc saïp nguû vaø nhöõng ñeâm möa ngaøy naéng, con ngöôøi vaãn phaûi chui ruùc chaät choäi döôùi nhöõng maùi laù taû tôi raùch naùt. Taát caû chæ laø moät tình caûnh thoi thoùp beân bôø soáng thöïc, khoâng chæ rieâng ôû ñaây maø haún coøn ôû chung trong caùc traïi tî naïn ôû

Page 42: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

42 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

Ñoâng Nam AÙ. Tình caûnh keå treân môùi chæ laø tình caûnh cuûa nhöõng ngöôøi ñaõ may maén tôùi ñöôïc beán bôø vaø ñang chôø ñôïi ñeå ñöôïc chaáp nhaän ñi ñònh cö. Tröôùc ñoù, haàu nhö taát caû moïi ngöôøi trong traïi naøy ñeàu ñaõ phaûi traûi qua nhöõng thaûm kòch kinh hoaøng treân bieån caû. Thoáng keâ cuûa rieâng chuùng toâi, nhöõng thuyeàn nhaân hieän dieän trong traïi töï yù ñöùng ra laøm cho thaáy trong thaùng 5-1980 coù 36 ghe nhaäp traïi thì 35 ghe bò ñaùnh cöôùp (tyû leä 97%). Ñaèng sau nhöõng con soá laïnh luøng khoâ khan naøy aån chöùa bieát bao nhieâu laø ñau thöông vaø tuûi nhuïc. Nhöõng caâu chuyeän bi thaûm, nhöõng chi tieát khuûng khieáp ñaõ töøng ñöôïc nhaéc ñi nhaéc laïi nhieàu laàn trong caùc baûn caùo traïng ñaõ ñöôïc baùo chí ñaêng taûi, coù theå deã gaây cho ngöôøi ñoïc chaùn naûn, nhaøm tai. Nhöng trong thöïc teá, noù vaãn luoân luoân laø hoaøn toaøn môùi meû ñoái vôùi töøng ghe, töøng gia ñình giôø naøy coøn ñang leânh ñeânh, troâi giaït treân bieån caû. Töøng ngaøy, töøng giôø, vaãn luoâm luoân coù nhöõng baày quyû döõ saün saøng uïp tôùi, nhaåy muùa gaøo theùt treân nhöõng taám thaân baát ñoäng cuûa caùc thieáu nöõ thô ngaây ñang ngaát xæu treân saøn thuyeàn, hoaëc nhöõng ghe taàu vöõng chaõi cuûa haûi taëc saün saøng roà maùy ñeå huùc chìm con thuyeàn tî naïn cho phi tang, hoaëc coù nhöõng teân khoâng coøn tính nguôøi ñaõ saün saøng caàm chaân nhöõng em beù voâ toäi ñeå lieäng thaúng xuoáng loøng bieån khôi, hoaëc duøng buùa, rìu röôït ñuoåi thuyeàn nhaân ñeå ñaâm cheùm vaø xoâ hoï xuoáng bieån. Chuùng toâi ôû ñaây ñaõ töøng nöùc nôû ñeán taän cuøng cuûa nhöõng côn xuùc ñoäng ñeå khoùc cho nhöõng thaûm kòch nhö theá ñaõ töøng xaåy ra vaø chaéc chaén seõ coøn tieáp tuïc xaåy ra. Vaø cuõng ôû ñaây, ngaøy laïi ngaøy, chuùng toâi vaãn tröïc dieän vôùi nhöõng caûnh tieáp ñoùn ñoàng baøo môùi nhaäp traïi, noùi ñuùng hôn, nhöõng con ngöôøi nhö vöøa môùi ñoäi moà chui leân vôùi quaàn aùo raùch naùt, mình maåy laám lem ñaày daàu nhôùt trong soá ñoù, nhieàu nguôøi chaúng coøn gì ngoaøi maûnh vaûi raùch naùt taïm ñuû che thaân mình. Hoï tôùi töø nhöõng con thuyeàn taû tôi troâi giaït töø bieån caû treân coù nhöõng em beù naèm baát ñoäng treân ñoâi tay gaày goø, run raåy cuûa caùc baø meï, nhöõng thieáu nöõ ngô ngaùc thaát

Page 43: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 43

thaàn treân neùt maët coøn in roõ nhöõng neùt kinh hoaøng, hoaûng loaïn. Nhöng ñau thöông nhaát laø phaûi chöùng kieán nhöõng ghe thuyeàn mang tôùi nhöõng phuï nöõ ñaõ bò baïo haønh ñeán leát ñi coøn khoâng noåi, phaûi naèm treân caùng khieâng vaøo beänh xaù. Chieác caùng naøy noái chieác caùng kia ñi qua ñaùm ñoâng cuûa ngöôøi trong traïi nhöng tuyeät nhieân khoâng moät ai leân tieáng noùi, khoâng coøn ai gaây ra moät tieáng ñoäng duø laø moät tieáng ho nhoû nhaët. Söï im laëng ñaõ bao truøm toaøn boä leân khung caûnh ñoù nhö thaám ñaãm moät nieàm ñôùn ñau, bi phaãn vaø khoâng ai baûo ai, taát caû ñeàu ñaõ chan hoaø nöôùc maét. Hình aûnh aáy ñaõ theo chuùng toâi töøng giôø töøng phuùt, ôû moïi nôi, moïi choã. Böng baùt côm leân maø nghe nghe nhö ñang bò xaùt muoái ôû trong loøng. Ñeâm veà trong giaác nguû nhö coøn thaáy lôûn vôûn trong côn mô tieáng la thaûm thieát cuûa nhöõng ngöôøi con gaùi Vieät Nam ñang vaät vaõ trong tay baày quyû döõ, coøn mô thaáy nhöõng caùnh tay chôùi vôùi giöõa loøng ñaïi döông vôùi nhöõng con soùng cao ngaäp ñaàu, roài taát caû chìm khuaát giöõa bieån caû bao la. ÔÛ ñaây, Songkhla hay Leamsing, hay Sikew hay Trengganu hay Pulau Bidong, Pulau Tengah vaø caùc traïi tî naïn khaùc ôû Ñoâng nam AÙ, taát caû ñeàu laø moâi tröôøng cuûa ñôùn ñau, cuûa chia lìa, cuûa xoùt xa tuûi nhuïc trong ñôøisoáng thieáu thoán, beänh taät. Toâi hy voïng raèng khi hoaøn caûnh cuûa hoï ñöôïc theá giôùi beân ngoaøi bieát ñeán, noù seõ trôû thaønh côn nhöùc nhoái, daèn vaët, thao thöùc khoâng nguoâi cuûa taát caû nhöõng ai ñaõ coù moät ñôøi soáng oån ñònh nôi xöù ngöôøi. Xin quyù vò haõy ñöùng leân laøm moät caùi gì ñoù cho söï thieáu thoán cuûa ñoàng baøo trong caùc traïi tî naïn, cho nhöõng teä naïn haûi taëc baïo haønh phuï nöõ, cheùm gieát hay xoâ ngöôøi xuoáng bieån saâu….. taát caû phaûi ñöôïc chaám döùt. Xin haõy laøm moät caùi gì. Chuùng toâi khoâng nghó raèng ñoù laø lôøi keâu goïi ñeå ñaùnh ñoäng loøng traéc aån, nhöng ñoù laø moät lôøi leân tieáng ñeå keâu ñoøi taát caû moïi ngöôøi haõy thanh thoûa moät moùn nôï tinh thaàn. Ñoù laø moùn nôï ñoái vôùi nhöõng con ngöôøøi vì chính nghóa Töï Do ñaõ ra ñi vaø ñaõ cheát aâm thaàm töùc tuûi trong bao naêm qua ôû ngoaøi Bieån Ñoâng.

Page 44: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

44 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

Nhaân danh nhöõng caùi cheát bi huøng vaø laëng leõ vì Töï Do (maø chuùng ta ñang höôûng), chuùng ta phaûi laøm moät caùi gì cho nhöõng ñoàng baøo ñi sau. Chuùng toâi nghó raèng ñoù laø cung caùch hay nhaát ñeå töôûng nieäm nhöõng ngöôøi ñaõ khuaát, maø trong soá ñoù coù ngöoøi thaân yeâu cuûa mình, coù baïn beø cuûa mình hay ít nhaát cuõng laø coù nhöõng ñoàng baøo Vieät Nam ruoät thòt cuûa mình.

Songkhla ngaøy 10 thaùng 7 naêm 1980 NHAÄT TIEÁN

(Trong cuoán Haûi Taëc Trong Vònh Thaùi Lando UÛy Ban Baùo Nguy Giuùp Nguôøi Vuôït Bieån

aán haønh - 1981)

Page 45: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

LINH MỤC JOE DEVLINSỨ GIẢ CỦA TÌNH THƯƠNG

Bút ký viết từ Songkhla

Page 46: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

46 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

Tôi biết rằng dù mình có diễn tả đến bao nhiêu thì cũng không thể nói hết được tấm lòng của một con người ngoại quốc đã

nghĩ đến, đã cảm thông và đã lo toan cho đồng bào ở đây, trại tỵ nạn Songkhla nằm ở miền Nam Thái Lan, ven sát bờ biển và xuống gần biên giới của Mã Lai Á. Người đó là Linh mục Joe Devlin, một tu sĩ Thiên Chúa Giáo đã từng lăn lộn, chia sẻ với số phận của dân tộc Việt Nam chẳng phải từ bây giờ nhưng ngay từ khi miền Nam chưa mất vào tay CS. Dấu chân của Ngài đã từng in dấu ở nhiều địa danh miền Nam : Phan Thiết, Long Khánh, Biên Hòa, Vũng Tầu, Bình Tuy, Minh Hải và bây giờ là trại tỵ nạn Songkhla. L.M Joe Devlin sinh năm 1915 tại Hoa Kỳ. Ngài đậu tiến sĩ Thần học và thụ phong Linh mục năm 1941 tại San Francisco. Ngài đến VN năm 1970, do lời mời của bác sĩ Phan Quang Đán khi đó là Quốc Vụ Khanh đặc trách khẩn hoang, lập ấp. LM Joe đã khởi sự hoạt động tại vùng Đồng Tháp Mười để ổn định đời sống tinh thần cho 10 ngàn đồng bào VN vừa rời khỏi vùng CS về với chính thể quốc gia. Năm 1974, Ngài xin ra Phan Thiết để lo vấn đề tỵ nạn do các làn sóng trốn tránh CS từ miền Trung và Cao nguyên đổ về. Ngài thường tự hào nói với chúng tôi rằng mình đã là Boat People trước cả những thuyền nhân ở đây. Từ năm 1975 đến năm 1979, Ngài hoạt động mạnh mẽ tại các trung tâm tỵ nạn ở Hoa Kỳ. Tháng 11-1979, Ngài tình nguyện qua phục vụ ở trại tỵ nạn Songkhla, Thái Lan. Như thế, Ngài đã tới với dân tộc Việt Nam để cảm thông và chia sẻ với số phận của một dân tộc nhược tiểu vốn chìm đắm trong khói lửa từ hơn nửa thế kỷ vừa qua. Ngài cũng tới để cảm thông và chia sẻ với dân VN về những nỗi đớn đau, kinh hoàng trước cơn sụp đổ toàn diện của miền Nam cùng với những nỗi đau thương thống khổ mà mọi nguời đã phải chịu đựng dưới sự thống trị bạo tàn của CS. Và giờ đây, Ngài đã tới với những thuyền nhân vừa chân ướt chân ráo rời con thuyền rách nát lên bờ, quần áo còn tả tơi, khuôn mặt còn chưa phai những nét bàng hoàng vì vừa trải qua những biến cố thảm khốc kinh hoàng trên biển cả. Họ như những kẻ vứa đội mồ chui lên rất cần một bàn tay săn sóc, một sự giúp đỡ dù nhỏ nhặt, và nhất là một sự an ủi tinh thần đối với những tâm hồn đang cực kỳ

Page 47: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 47

hoang mang, suy sụp. Linh Mục JOE DEVLIN đã làm được tất cà những công việc đó. Gần 70 tuổi đời, với thân hình cao lớn, mái tóc bạc phơ, giọng nói ồm ồm như ống lệnh, quần áo giản dị, với một chiếc xe đạp cũ kỹ, Ngài đã mải miết ngày này qua ngày khác, đạp xe đi qua con đường sạn đạo từ tỉnh lỵ Songkhla vào trại tỵ nạn, ở lại với mọi người từ sáng đến chiều, kể cả ngày nắng cũng như ngày mưa. Vào buổi trưa Ngài cũng không nằm nghỉ để kiên nhẫn đánh vật với một lũ con nít tại lớp học Anh ngữ mà học rò nhiều khi ham vui hơn là ham học. Nhiều hôm lớp học chỉ còn 3,4 đứa nhưng Ngài vẫn nghiêm chỉnh làm công việc của mình với một tấm lòng tận tuỵ hiếm có, sửa từng giọng đọc, nắn từng câu sai. Sau giờ dạy học buổi trưa, Ngài xuống khu Nhà Trẻ Không Thân Nhân để giám sát việc chăm sóc các em rồi đến nhà thờ làm Thánh lễ buổi chiều. Khu Nhà Trẻ Không Thân Nhân đuợc xây cất bằng vật liệu nhẹ khởi sự từ một chuyện xẩy ra ở trong trại vào đúng ngày 28-02-1980. Hôm ấy Ngài đạp xe đi trên con lộ duy nhất của trại mà dọc một bên là các dẫy lô lều, phía bên kia là hàng rào kẽm gai ngăn cách trại với bờ biển. Ngài bỗng bắt gặp một bé gái đang đứng khóc một mình ở bên lề đường. Ngài dừng xe lại hỏi han và phát giác ra được rằng đây là một bé gái không có thân nhân nào trong trại, tên Phương Thu Trang, tuổi lên 10. Thật ra thì đã có nhiều hoàn cảnh như thế ở đây, có em thì vì cha mẹ, anh chị em đã bỏ xác ngoài biển khơi, có em thì gia đình gửi gấm bà con, bạn bè xuống thuyền vượt biển nhưng khi nhập trại vì ai cũng thiếu thốn cơ cực nên không còn thì giờ bận tâm đến những đứa nhỏ đã đi theo mình. Ngay buổi chiều hôm ấy, trong buổi thánh lễ tại nhà thờ, Linh mục Joe Devlin đã không giảng đạo mà chỉ bầy tỏ sự giận dữ của mình trước sự thờ ơ của mọi nguời đối với những hoàn cảnh trẻ em bơ vơ như bé Phương Thu Trang. Khuôn mặt của ngài đỏ rừ vì xúc động. Vành môi của Ngài run hẳn lên. Ngài cho thấy là mình không thể tưởng tuợng được những chuyện như thế lại có thể xẩy ra. Rồi Ngài kết luận : - Tôi muốn rằng từ nay có bất cứ trường hợp nào như vậy thì mọi nguời phải thông báo cho tôi. Không thể để cho trẻ em sống vất

Page 48: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

48 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

vuởng một mình được. Tôi nhắc lại : không thể được ! Thái độ của Ngài đã khiến cho nhiều người bưng mặt khóc vì xúc động. Ngay ngày hôm sau, một nhóm thuyền nhân trong trại hợp tác với Hội đồng Giáo xứ đã nhóm họp để thảo luận và đề ra những biện pháp để giải quyết vấn đề như theo ước muốn của Ngài. Và chỉ hai tuần sau, một Trung tâm Nhà Trẻ Không Thân Nhân đã được thành hình với tiền túi của Linh mục Joe Devlin. Một khu lô lều được sửa chữa lại khang trang, có bếp, có giếng bơm, có chỗ ăn ngủ kể cả một phỏng học rộng rãi, sạch sẽ. Hoạt động của Trung tâm này nhắm vào những mục tiêu cụ thể như sau : - Nuôi ăn các em hằng ngày với khẩu phần gia tăng đầy đủ bổ dưỡng do ngân quỹ của cha Joe đài thọ. - Dạy các em một số giờ văn hoá như lịch sử, địa dư VN, tập vẽ, học hát, học Việt ngữ và Anh ngữ. - Huớng dẫn các em trong các sinh hoạt giải trí, trò chơi, thể dục thể thao. - Giới thiệu các em tới các trung Tâm Thiện nguyện , giúp các em theo dõi hồ sơ giấy tờ để xin các Hội bảo trợ các em đi định cư. Hôm làm lễ khai mạc trung tâm, có tới 60 trẻ em không thân nhân được thu nhận. Cho tới nay tháng 6-1980), Trung tâm vẫn sinh hoạt đều hòa, đem lại cho các em rất nhiều an ủi cả về vật chất lẫn tinh thần trong hoàn cảnh các em bơ vơ không nơi nương tựa và trong thời gian các em chờ đợi đi định cư. Trên đây mới chỉ là một trong những công trình mà Linh mục Joe đã thực hiện cho thuyền nhân trong trại này, xuất phát từ một tấm lòng nhân ái, cao cả và một sự cảm thông đến tận cùng về những khổ đau mà dân tỵ nạn đã phải chịu đựng. Trên áo mặc của ngài luôn luôn có ghi hai chữ SOUTH VIET-NAM như đã nói lên rằng miền Nam luôn luôn gắn bó trong trái tim của Ngài. Chính vì sự tận tụy với dân tỵ nạn qua những sự trợ giúp mau chóng và hữu hiệu của Ngài mà thuyền nhân trong trại bất kể là theo tôn giáo nào nều đã tôn vinh Ngài như một Sứ giả của tình thương. Ngài đi tới đâu là lũ con nít cũng ùa đi theo. Đứa níu áo, đứa cầm tay. Chúng đã đến với Ngài bằng tất cả tâm hồn ngây thơ và chân thật của chúng. Nhiều cô gái nạn nhân trên biển, sau những tháng ngày chờ đợi, lúc lên đường đi định cư, đã cầm tay Ngài áp lên

Page 49: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 49

khuôn mặt của họ và để cho những giọt nước mắt cứ chẩy chan hoà trên bàn tay của Ngài, những giọt nuớc mắt của những tâm hồn xúc động đến tận cùng vì lòng biết ơn sâu xa đối với những gì mà Ngài đã làm cho họ nhưng họ không thể diễn tả được hết bằng lời. Nhiều nguời khi cộng tác với Ngài trong các dịch vụ xã hội, lúc có tên lên đuờng đi định cư đã khóc xin Ngài can thiệp để được ở lại phụ với Ngài trong các công tác thêm một thời gian nữa. Nhưng không bao giờ Ngài chấp thuận cho ai đuợc ở thêm lại. Ngài nói “ Phải rời khỏi nơi đây càng sớm càng tốt !” Rồi Ngài cười vui vẻ: “ Phải đi cho hết thì tôi mới rời khỏi đây được chứ !’ Đó là lòng tự nguyện của Ngài. Ngài muốn ở lại cho đến khi không còn người nào trong trại. Mỗi năm, Ngài phải xin gia hạn cư trú trên đất Thái một lần. Nếu ở VN không có gì thay đổi thì những năm cuối cùng của cuộc đời Ngài, hẳn Ngài vẫn còn gắn bó với thuyền nhân tỵ nạn ở đây. Chúng tôi vẫn thuờng nói: trái tim của Ngài hừng hực lửa. Ngọn lửa soi sáng cho chính chúng tôi, dạy cho chúng tôi những bài học về tình yêu thương cao cả. Trong các bài giảng của Ngài trên nhà thờ, bao giờ Ngài cũng có một dụng ý sâu xa, đó là phá vỡ cái mặc cảm tự ti của nhiều nguời tỵ nạn. Ngài đã nhắc đi nhắc lại trong hầu hết các buổi rao giảng những lời như sau : “Chính chúng tôi, những nguời ngoại quốc, phải học tinh thần dũng cảm và sự hy sinh vô bờ bến của các anh chị em. Trong lịch sử của nhân loại, không có một trường hợp nào mà một dân tộc lại phải đối phó với nhiều hiểm nguy đến như vậy trên biển cả để đánh đổi lấy một đời sống tự do như dân tộc của anh chị em . . .” .

NHẬT TIẾN (Bút ký viết từ Songkhla - 1980) *

PHỤ CHÚ : Năm 1990, LM Joe Devlin hồi hưu và cư ngụ tại Los Gatos, thuộc miền Bắc California. Đã có hàng trăm đồng hương VN sống quanh đó, vốn là thuyền nhân và đã được Ngài trợ giúp, nghe được

Page 50: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

50 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

tin về Ngài đã kéo nhau tới thăm hỏi, mừng tủi và ôn lại những gì mà Ngài đã thực hiện ở trại tỵ nạn. Ngài mất vì bệnh ung thư và nghẽn động mạch vào ngày 23 tháng 2 năm 1998, trước sự thương tiếc của thân nhân Ngài gồm một em gái và ba người em trai, trong số đó có L.M Raymond Devlin cũng cư ngụ ở Los Gatos. Nhiệm vụ của ngài được giao phó trước khi Ngài mất là chủ trì Thánh lễ cho các giáo dân VN và Phi Luật Tân tại nhà thờ Nữ Vương Hoà Bình (Our Lady of Peace Church) ở Santa Clara. Tuy Ngài đã được yên nghỉ đời đời nơi cõi vĩnh hằng, nhưng hình ảnh của Ngài, tấm lòng cao cả vô biên của Ngài mãi mãi thuyền nhân VN sẽ không bao giờ quên.

Thuyeàn troâi trong bieån caûIm lìm khoâng boùng aiChung quanh moät ñaøn caùTieãn ñöa chieác quan taøi NHAÄT TIEÁN

Page 51: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

Baøi Noùi Chuyeän Cuûa

Nhaø Vaên Nhaät Tieántröôùc Baùo chí vaø Truyeàn hình Hoa Kyø

do Vietnam Vision toå chöùc ngaøy 7 thaùng 11-1982

Kính thöa toaøn theå quyù vò, Tröôùc heát toâi xin ñöôïc ngoû lôøi caùm ôn toaøn theå quyù vò ñaõ daønh thôøi giôø quyù baùu ñeán tham döï buoåi noùi chuyeän cuûa toâi ngaøy hoâm nay. Toâi cuõng xin caùm ôn Ban Chaáp Haønh cuûa Vietnam Vision ñaõ toán nhieàu thì giôø saép xeáp ñeå coù theå toå chöùc ñöôïc buoåi noùi chuyeän naøy. Thöa quyù vò, Toâi ñeán ñaây hoâm nay, nhaân danh moät thaønh vieân cuûa Boat People S.O.S Committee vaø cuõng laø moät ngöôøi V.N tî naïn ñaõ chòu ôn saâu xa cuûa nhaân daân Hoa Kyø, khoâng chæ trong thôøi ñieåm naøy, nhöng ngay töø giöõa thaäp nieân 50. Daân toäc chuùng toâi ñaõ nhaän ñöôïc söï vieän trôï taän tình cuûa quyù quoác vôùi söï ñoùng goùp keå caû xöông maùu cuûa thanh nieân Hoa Kyø trong coâng cuoäc hình thaønh vaø baûo veä Mieàn Nam V.N töï do cuûa chuùng toâi trong suoát cuoäc chieán VN

Page 52: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

52 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

vöøa qua. Roài sau 1975, moät laàn nöõa nhaân daân Hoa Kyø laïi môûû roäng voøng tay tieáp ñoùn chuùng toâi vaø taän tình baûo trôï chuùng toâi nhö nhöõng ngöôøi tî naïn chính trò. Toâi cuõng ñeán ñaây nhaân danh moät ngöôøi ñaõ soáng 5 naêm döôùi cheá ñoä CS, ñaõ ñaøo thoaùt qua bieån Ñoâng ñi tìm töï do vì khoâng chòu noåi söï ñaøn aùp tinh thaàn döôùi cheá ñoä VNCS; vaø trong cuoäc haønh trình ñi tìm töï do naøy, toâi ñaõ chöùng kieán nhieàu thaûm kòch ñau thöông xaåy ñeán cho thuyeàn nhaân maø chính toâi cuõng ñaõ laø moät nhaân chöùng soáng soùt trong thaûm kòch gaây ra bôûi teä naïn haûi taëc trong vònh Thaùi Lan. Toâi hieåu raèng choïn löïa thôøi ñieåm naøy ñeå ra maét quyù vò trong ngaøy hoâm nay thaät laø coù nhieàu ñieàu baát lôïi cho dieãn giaû. Tình hình kinh teá cuûa Hoa Kyø ñang ôû giai ñoaïn suy thoaùi vôùi tyû leä thaát nghieäp leân cao, chính daân chuùng Hoa Kyø cuõng ñang gaëp nhieàu khoù khaên trong ñôøi soáng. Ñieàu naøy seõ deã daøng ñöa tôùi nhaän ñònh raèng ngöôøi VN tî naïn ñaõ laø moät gaùnh naëng cho nhaân daân Hoa Kyø. Cho neân, phaûi laø nhöõng ngöôøi heát söùc roäng löôïng, heát söùc bao dung vaø giaàu loøng nhaân aùi môùi coù ñuû thieän chí ñeå laéng nghe moät tieáng noùi nhoû beù ñeán töø moät daân toäc ñaõ töøng chòu ñau thöông trieàn mieân trong suoát hôn moät phaàn tö theá kyû nhö daân toäc VN chuùng toâi. Chính vì tin töôûng ôû söï bao dung vaø thieän chí cuûa quyù vò caên cöù vaøo söï hieän dieän ñoâng ñaûo cuûa quyù vò ngaøy hoâm nay, maø toâi xin ñöôïc pheùp trình baày cuøng quyù vò veà nhöõng gì ñaõ vaø ñang coøn xaåy ra treân bieån Ñoâng, trong caùc traïi tî naïn ôû Ñoâng Nam AÙ vaø qua ñoù, toâi mong moûi quyù vò haõy nhaân danh truyeàn thoáng cao ñeïp cuûa nhaân daân Hoa Kyø, nhaân danh söï baûo veä Baûn Tuyeân Ngoân Quoác Teá veà Nhaân Quyeàn ñaõ ñöôïc LHQ ban haønh vaøo thaùng 12-1948, ñeå caûm thoâng vôùi chuùng toâi vaø daønh cho chuùng toâi nhöõng hoã trôï quyù baùu haàu giuùp chuùng toâi giaûi quyeát hay ít ra laø laøm giaûm thieåu nhöõng thaûm traïng ñang xaåy ra ôû nhöõng nôi ñoù. Thöa quyù vò, Phaàn trình baày cuûa toâi hoâm nay coù theå toùm taét trong 3 phaàn : I. Taïi sao sau khi CS tieán chieám mieàn Nam VN,ñaõ

Page 53: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 53

coù haøng trieäu con nguôøi boû nöôùc ra ñi. II. Nhöõng thaûm naïn chuùng toâi ñaõ gaëp phaûi treân ñöôøng ñi tìm töï do. III. Nhöõng bieän phaùp ñeà nghò hoã trôï ñeå chaám döùt nhöõng thaûm naïn ñang xaåy ra ôû Ñoâng Nam AÙ.

*** I/ Trong tuaàn leã ñaàu cuûa thaùng 11 vöøa qua, ñaøi truyeàn hình soá 5 ôû Los Angeles ñaõ cho trình chieáu 6 buoåi lieân tieáp moät taøi lieäu daøi mang teân “Vietnam, The ten-thou-sand-day war” maø noäi dung mang ñaày tính chaát phaûn boäi laïi nhöõng xöông maùu cao caû cuûa nhöõng cöïu chieán binh Hoa Kyø ñaõ töøng ñoùng goùp trong cuoäc chieán VN. Tuy nhieân, trong phaïm vi baøi noùi chuyeän hoâm nay, toâi chæ xin nhaéc sô laïi veà nhöõng phong traøo phaûn chieán maø tröôùc ñaây raát coù aûnh höôûng ñeán nhöõng quyeát ñònh toái haäu cuûa chính phuû Hoa Kyø ñoái vôùi cuoäc chieán taïi VN. Toâi hieåu raèng nhöõng ngöôøi tham gia phong traøo phaûn chieán hoài ñoù, ña soá ñeàu chæ mong muoán cho cuoäc chieán sôùm chaám döùt, vöøa ñeå tieát kieäm xöông maùu con ngöôøi ôû caû moïi phía, vöøa ñeå taïo döïng taïi ñoù moät neàn hoaø bình oån ñònh vaø laâu daøi. Toâi cuõng hieåu raèng nhieàu ngöôøi trong caùi phong traøo phaûn chieán ñoù ñaõ töøng mang trong loøng moät thieän yù muoán cho daân toäc CVN chuùng toâi, sau nhöõng ñau khoå vì chieán tranh ñaõ keùo daøi hôn 1/4 theá kyû coù cô hoäi xaây döïng laïi cho mình moät ñôøi soáng toát ñeïp hôn. Nhöng tieác thay, khi cuoäc chieán chaám döùt thöïc söï thì nhöõng thieän yù ñaùng ca ngôïi ñoù ñaõ khoâng ñöôïc theå hieän, maø ngöôïc laïi, thöïc teá ñaõ vaø ñang xaåy ra hoaøn toaøn traùi ngöôïc vôùi nhöõng gì maø nhieàu ngöôøi voán töøng troâng ñôïi. Sau 1975, nhaø tuø ôû VN ñaùng leõ phaûi thu heïp laïi thì ñaõ trôû neân roäng raõi hôn, baønh tröôùng hôn. Nhöõng thanh nieân VN öu tuù ñaùng leõ phaûi ñöôïc trôû laïi vôùi maùi tröôøng thaân yeâu cuûa hoï thì nay laïi vaãn phaûi tieáp tuïc phuïc vuï nhö moät thöù quaân ñoäi vieãn chinh ñi chieám ñoùng laâu daøi taïi Laøo vaø Kampuchea.

Page 54: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

54 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

Vaø toaøn theå hôn 50 trieäu ngöôøi VN hieän nay ñang soáng trong moät hoaøn caûnh xaõ hoäi voâ cuøng bi ñaùt. Chæ 2 thaùng sau ngaøy CS tieán vaøo Saøi Goøn, leänh trình dieän caûi taïo ñaõ taäp trung hôn 200.000 só quan quaân ñoäi, coâng chöùc caùc ngaønh, caùc thaønh phaàn trí thöùc, kyù giaû, vaên ngheä só vaø moät soá thöông gia. Nhieàu ngöôøi ñaõ cheát trong tuø vì bò ñaày ñoaï quaù taøn baïo. Nhieàu ngöôøi khi ñöôïc traû töï do sau nhieàu naêm bò giam caàm ñaõ trôû thaønh taøn pheá. Nhieàu ngöôøi cho ñeán nay vaãn coøn tieáp tuïc bò tuø ñaày trong caùc traïi giam raûi raùc suoát töø Nam ra Baéùc. Trong khi ñoù, daân chuùng ôû beân ngoaøi thì soáng moät ñôøi soáng laàm than, söùc lao ñoäng bò boùc loät ñeán xöông tuyû, laøm vieäc voâ cuøng vaát vaû maø khaåu phaàn ñöôïc caáp phaùt laïi raát haïn cheá. Beân caïnh ñoù, söï ñaøn aùp veà tinh thaàn ñaõ xaåy ra heát söùc thoâ baïo. Toaøn boä saùch vôû, baùo chí cuûa cheá ñoä cuõ ñeàu bò tòch thu, daân chuùng chæ ñöôïc ñoïc moät loaïi saùch baùo duy nhaát ca ngôïi cheá ñoä CS vaø phaûi hoïc taäp döôùi ñuû moïi hình thöùc nhöõng tín ñieàu cuûa cheá ñoä môùi. Noùi chung, daân chuùng ôû VN hieän nay ñaõ bò khuûng boá tinh thaàn döôùi moät cheá ñoä coâng an trò. Hoï khoâng coù töï do toân giaùo, töï do cö truù, töï do ngoân luaän, töï do ñi laïi, töï do thaønh laäp caùc ñoaøn theå hay nghieäp ñoaøn. Hoï hoaøn toaøn trôû thaønh naïn nhaân cuûa moät cheá ñoä boùc loät môùi maø trong ñoù, taäp ñoaøn thoáng trò ñaõ nhaân danh chính hoï - nhöõõng quaàn chuùng hieàn hoøa - ñeå tieán chieám mieàn Nam. Ñoù laø lyù do maø nhieàu ngöôøi VN ñaõ lieàu cheát ñeå ra ñi. Hoï muoán möu tìm moät ñôøi soáng ñaùng soáng hôn, ôû ñoù töï do khoâng bò chaø ñaïp, ôû ñoù ñeâm nguû khoâng bò giaät mình thöùc daäy loøng traøn ñaày noãi lo sôï chæ vì tieáng choù suûa, tieáng xe cha-ïy, ñuùng nhö vaên haøo Nga Alexander Solzennitsyn ñaõ vieát raèng: “ Moät xaõ hoäi töï do laø moät xaõ hoäi khi maø ban ñeâm ta bò choaøng daäy vì coù tieáng ñaäp cöûa thì ñoù chæ laø moät anh baïn uoáng röôïu say ban ñeâm treân ñöôøng trôû veà taït qua thaêm maø thoâi”. Naêm 1945, nöôùc chuùng toâi coù hôn 1 trieäu ngöôøi cheát

Page 55: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 55

ñoùi vì quaân phieät Nhaät baét nhoå caây luùa ñeå troàng caây ñay do nhu caàu chieán truôøng. Vaäy maø khoâng moät ngöôøi VN naøo vaøo thôøi kyø ñoù boû nöôùc ra ñi. Ñieàu naøy giaûi thích roõ raèng sau 1975, neáu coù haøng traêm ngaøn con ngöôøi vöôït bieån Ñoâng ra ñi thì hoaøn toaøn khoâng phaûi vì kinh teá maø chæ vì lyù do chính trò. Hoï ñaõ khoâng theå soáng noåi döôùi moät cheá ñoä taøn baïo, cai trò baèng muõi suùng vaø nhaø tuø vôùi moät chính saùnh ñoäc toân veà tö töôûng. Toâi ñaõ soáng 5 naêm döôùi cheá ñoä CS vaø toâi cuõng ñaõ laø moät ngöôøi phaûi boû nöôùc ra ñi. * II/ Thöa quyù vò, Coù hai ngaû ñeå ngöôøi ta ñaøo thoaùt khoûi cheá ñoä CS. - Moät laø baèng ñöôøng boä qua ngaû bieân giôùi Thaùi, Mieân. - Hai laø baèng ñöôøng thuyeàn qua Bieån Ñoâng. Caû hai phöông thöùc naøy ñeàu ñaõ coù haøng traêm ngaøn ngöôøi aùp duïng, nhöng con soá Thuyeàn nhaân (Boat People) so vôùi Boä nhaân (Walk Poeple) thì ñoâng ñaûo hôn nhieàu, maëc duø hieåm nguy vaø gian khoå thì caû hai cuõng gaàn nhö nhau. Nhöõng ngöôøi ñi ñöôøng boä thì phaûi ñoái phoù vôùi nuùi cao, röøng saâu, vôùi thuù döõ, raén reát, vôùi nhöõng toaùn quaân cöôùp boùc chaän ñöôøng trong ñoù bao goàm caû boä ñoäi mang saéc phuïc CSVN, quaân ñoäi Khmer Ñoû vaø moät soá lính cuûa Thaùi Lan. Nhieàu ngöôøi ñaõ bò gieát vaø bò quaêng xaùc trong röøng. Phuï nöõ bò haõm hieáp. Thanh nieân bò baén gieát. Chæ moät soá raát nhoû ñeán ñöôïc xöù Thaùi sau haøng thaùng trôøi chòu ñöïng gian khoå, ñaày ñoïa. Nhöõng ngöôøi ñi ñöôøng thuyeàn thì 90% gaëp phaûi naïn haûi taëc ngoaïi tröø moät thieåu soá ñöôïc taàu ngoaïi quoác vôùt leân tröôùc khi hoï bò haûi taëc taán coâng. Moät ghe bò cöôùp khoâng phaûi chæ moät laàn maø nhieàu laàn, trung bình thì moãi ghe bò 4,5 laàn bôûi nhöõng toaùn haûi taëc khaùc nhau. Coù ghe bò cöôùp hôn 10 laàn, ghe kyû luïc bò ñaùnh cöôùp maø toâi ghi nhaän ñöôïc ôû traïi tî naïn Songkhla,Thaùi Lan vaøo thôøi ñieåm 1980 laø 47 laàn.

Page 56: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

56 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

Moãi laàn haûi taëc taán coâng thì dieãn tieán xaåy ra nhö sau: Chuùng doàn daân tî naïn qua taàu cuûa chuùng. Ñaøn oâng, thanh nieân thì bò nhoát döôùi haàm öôùp caù, ñaõ coù nhieàu ngöôøi cheát coùng vì bò nhoát quaù laâu. Phuï nöõ vaø treû em thì bò taäp trung vaøo khu vöïc rieâng treân taàu.Trong khi aáy, moät toaùn haûi taëc nhaåy xuoáng ghe tî naïn ñeå luïc soaùt caùc nôi caát giaáu vaøng, baïc, nöõ trang. Cuoái cuøng laø maøn haõm hieáp phuï nöõ. Sau khi ñaõ thoaû maõn, boïn chuùng doàn ngöôøi tî naïn trôû veà ghe cuõ vaø boû ñi. Toaùn khaùc laïi aäp tôùi. Theo öôùc tính, trong vònh Thaùi Lan coù hôn 10.000 taàu ñaùnh caù, ngöôøi treân taàu laø nhöõng ngö phuû bình thöôøng, nhöng khoâng ít ñaõ trôû thaønh haûi taëc khi gaëp ghe tî naïn. Maøn luïc soaùt laïi tieáp tuïc. Chuùng caäy vaùch thuyeàn, naäy vaùn saøn thuyeàn, rôõ tung caùc tuùi thöïc phaåm, roác heát caùc bình chöùa nöôùc ngoït. Neáu khoâng coøn tìm ñöôïc gì ñaùng giaù thì chuùng töùc giaän ñaäp phaù maùy moùc, quaêng ñoà xuoáng bieån (ñoâi khi quaêng caû con nít ñang phaûi boàng treân tay), moät vaøi tröôøng hôïp chuùng huùc cho ghe tî naïn chìm luoân giöõa bieån khôi. Nhieàu ngöôøi cheát thaûm trong tröôøng hôïp naøy. Cuõng coù nhöõng thieáu nöõ bò chuùng giöõ laïi treân thuyeàn ñeå tieáp tuïc haõm hieáp vaø sau ñoù coøn ñem vaøo ñaát lieàn baùn laïi cho caùc oå maõi daâm. Theo thoáng keâ cuûa Cao Uyû LHQ thì rieâng trong naêm 1981, ñaõ coù treân 600 tröôøng hôïp thieáu nöõ VN bò haûi taëc baét coùc mang ñi vaø trong 6 thaùng ñaàu naêm 1982 cuõng ñaõ coù 242 tröôøng hôïp baét coùc töông töï. Treân ñaây laø moät vaøi neùt phaùc hoïa veà soá phaän chung cuûa haàu heát caùc ghe tî naïn ñi qua Bieån Ñoâng, trong Vònh Thaùi Lan. Nhöng cuõng ñaõ coù nhieàu ghe coøn chòu soá phaän theâ thaûm hôn theá nöõa khi hoï bò haûi taëc keùo vaøo giam giöõ ôû ñaûo Kra, moät hoang ñaûo naèm caùch tænh Songkhla mieàn Nam Thaùi Lan khoaûng hôn 40 daëm veà höôùng ñoâng. Ñaây laø moät hoøn ñaûo coù nhieàu ñaù ngaàm. Khi keùo thuyeàn cuûa daân tî naïn vaøo caùch ñaûo ñoä 300 meùt thì haûi taëc xoâ taát caû ñaøn oâng, thanh nieân xuoáng bieån baét bôi vaøo. Coù nhieàu tröôøng hôïp cheát thaûm ôû giai ñoaïn naøy vì bôø bieån quaù xa, ngöôøi tî naïn thì meät moûi, ñuoái söùc sau nhöõng ngaøy daøi kinh hoaøng treân bieån caû, laïi theâm soùng to gioù lôùn.

Page 57: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 57

Hoài coøn ôû traïi tî naïn Songkhla töø thaùng 11 naêm 1979, chuùng toâi ñaõ ghi nhaän ñöôïc nhieàu tröôøng hôïp bi thaûm, nhö: - Thuyeàn tî naïn cuûa nöõ giaùo sö Nguyeãn thò Thöông (toát nghieäp Ñaïi hoïc ôû Hoa Kyø, tu nghieäp ôû Paris, giaùo sö tröôøng ñaïi hoïc Baùch Khoa Thuû Ñöùc tröôùc naêm 1975), bò haûi taëc keùo vaøo ñaûo Kra vaø bò xoâ xuoáng bieån cheát ñuoái 87 ngöôøi. Rieâng baø Thöông ñi vôùi gia ñình 15 ngöôøi goàm meï, em ruoät, em daâu, chaùu, choàng vaø con. Taát caû ñeàu cheát heát tröø baø Thöông soáng soùt duy nhaát vôùi baøo thai ñaõ gaàn 9 thaùng. Baø Thöông ñaõ haï sinh moät chaùu gaùi trong traïi tî naïn Songkhla, Thaùi Lan.. - Thuyeàn cuûa oâng Vuõ Duy Thaùi coù tôùi 70 ngöôøi ñaõ bò haûi taëc xoâ xuoáng bieån cheát ñuoái. Rieâng gia ñình oâng goàm vôï, 4 con vaø 2 chaùu. Taát caû cuõng cheát heát ngoaïi tröø chæ coù moät mình oâng coøn soáng soùt ñeå laøm nhaân chöùng cho chuyeán ñi kinh hoaøng naøy. OÂng Thaùi vaø baø Thöông hieän ñang ñònh cö taïi Hoa Kyø. Ngoaøi ra coøn nhieàu tröôøng hôïp khaùc nöõa ñaõ ñöôïc töôøng thuaät trong cuoán “Pirates on The Gulf of Siam” do Boat People S.O.S Committee aán haønh naêm 1981 vöøa qua. Nhöõng ngöôøi soáng soùt ñöôïc ñöa leân ñaûo Kra hoaëc do haûi taëc chôû baèng xuoàng nhoû (ña soá laø phuï nöõ vaø treû em), hoaëc nhôø may maén gaëp hoâm laëng gioù, ghe haûi taëc coù theå caäp saùt vaøo bôø, nhöng raát hieám hoi. Taát caû leân ñaûo tuy soáng soùt nhöng laïi tieáp tuïc chòu söï baïo haønh döôùi baøn tay cuûa haûi taëc cho ñeán khi ñöôïc Cao UÛy LHQ phaùt hieän vaø tôùi giaûi cöùu. Toâi laø moät trong nhöõng ngöôøi ñaõ bò haûi taëc giam giöõ taïi ñaûo Kra trong 21 ngaøy, töø 29 thaùng 10 ñeán 18 thaùng 11 naêm 1979. Toaøn nhoùm cuûa chuùng toâi goàm 157 ngöôøi thuoäc 4 ghe thuyeàn khaùc nhau bò keùo vaøo ñaûo. Trong thôøi gian 21 ngaøy treân ñaûo, toäi aùc cuûa haûi taëc coù theå toùm taét nhö sau: - Xoâ xuoáng bieån laøm cheát ñuoái 17 ngöôøi. - Haõm hieáp 42 phuï nöõ trong nhöõng tình huoáng daõ man vaø taøn baïo nhaát.

Page 58: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

58 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

- Töôùi daàu ñoát buïi raäm ñeå tìm baét nhöõng phuï nöõ troán traùnh, laøm phoûng heát caû maûng löng cuûa moät thieáu nöõ 18 tuoåi. - Duøng rìu vaø tourne-vis vaën raêng moät oâng giaø 56 tuoåi ñeå laáy ra 4 caùi raêng vaøng. - Tra taán ñaøn oâng, thanh nieân ñeå tìm nôi aån giaáu cuûa phuï nöõ baèng ñuû moïi hình thöùc nhö xieát coå baèng daây löôùi ñaùnh caù, treo ngöôïc ngöôøi töø treân caønh caây xuoáng ñeå duùi ñaàu naïn nhaân vaøo ñoáng löûa, keâ suùng vaøo maøng tang ñeå haêm doaï ...cuøng nhieàu hình thöùc ñaám ñaù, tra khaûo khaùc nöõa. Nhieàu phuï nöõ trong nhoùm cuûa toâi ñaõ phaûi ñi troán taïi nhieàu nôi treân ñaûo. Coù ngöôøi chui xuoáng hang saâu, phaûi ngaâm chaân döôùi nöôùc bieån trong 18 ngaøy lieàn, khi ñöôïc cao Uyû LHQ cöùu ra gaàn nhö bò ngaát xæu vaø baïi lieät. Coù ngöôøi naèm giöõa buïi raäm suoát ñeâm naøy qua ñeâm khaùc döôùi nhöõng côn möa laïnh buoát cuûa röøng raäm vôùi ñuû thöù raén reát boø chung quanh. Nhieàu ngöôøi trôû neân maát trí, ñieân loaïn ñaõ toan töï vaãn ñeå chaám döùt caûnh khoán cuøng. Coù theå noùi, neáu coâng cuoäc giaûi cöùu cuûa Cao Uyû LHQ chaäm treã theâm vaøi ngaøy nöõa thì chaéc chaén seõ coøn nhieàu ngöôøi cheát hôn nöõõa vì moøn moûi, vì kieät söùc vaø vì caû thöïc phaåm chaúng coøn gì nöõa ñeå soáng caàm hôi. Coù theå noùi 21 ngaøy soáng treân ñaûo Kra laø 21 ngaøy chuùng toâi soáng trong ñòa nguïc coù thaät ôû treân traàn gian, ngay trong laõnh thoå cuûa quoác gia Thaùi. Quyù vò seõ töï hoûi nhaø nöôùc Thaùi ñaõ laøm gì tröôùc tình caûnh ñoù ? Toâi xin traû lôøi raèng : hoï bieát nhöõng ñaõ laøm ngô ! Baèng côù laø ngay khi chuùng toâi bò haûi taëc keùo vaøo ñaûo, chæ moät ngaøy sau laø ñaõ coù moät taàu tuaàn duyeân mang soá 15 cuûa Haûi quaân Thaùi caäp gaàn bôø. Hoï leân ñaûo baèng xuoàng maùy mang theo moät phaùi ñoaøn goàm 1 só quan, 1 haï só quan vaø moät toaùn lính. Taát caû ñeàu baän saéc phuïc Haûi quaân Hoaøng Gia Thaùi vaø coù voõ trang. Chuùng toâi xin hoï giaûi cöùu hay ít nhaát thì cuõng thoâng baùo giuøm tin töùc cuûa chuùng toâi tôùi Cao UÛy LHQ. Hoï höùa heïn ñuû thöù nhöng khoâng bao giôø quay laïi.

Page 59: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 59

Thaäm chí ñeán caû vieäc thoâng baùo tình caûnh cuûa chuùng toâi cho Cao Uyû LHQ hoï cuõng khoâng laøm. Hoï ñaõ boû maëc chuùng toâi khoâng thöông tieác vaø haûi taëc nhôø theá ñaõ tha hoà loäng haønh. Hôn theá nöõa, khi chuùng toâi ñaõ ñöôïc giaûi cöùu vaø ñöôïc taïm truù trong moät traïm caûnh saùt ôû Quaän Pakphanang thuoäc tænh Nakhorn Shri Thanaraj thuoäc mieàn Nam Thaùi Lan, thì coù moät nhoùm 7 teân haûi taëc (cuõng laø ngö phuû ñòa phöông) ngang nhieân tôùi traïm caûnh saùt nhoøm ngoù. Chuùng toâi ñaõ nhôø Cao UÛy LHQ can thieäp vaø baét giöõ 7 teân naøy ñeå truy toá ra toaø. Phieân toaø, maëc duø coù ñuû nhaân chöùng cuï theå cuõng keùo daøi töø thaùng 12 naêm 1979 cho ñeán nay (1982) vaãn chöa coù baûn aùn. Caûnh saùt Thaùi vaø luaät sö cuûa beân bò caùo ñaõ duøng ñuû moïi hình thöùc ñeå buoäc chuùng toâi baõi naïi, nhö haêm doïa thuû tieâu (ñaõ nhieàu laàn ñoàng boïn cuûa chuùng len loûi vaøo baõi bieån beân bôø raøo cuûa traïi tî naïn khieán chuùng toâi phaûi thay ñoåi choã nguû trong caùc loâ leàu), hay haêm doaï seõ keùo daøi vuï aùn ñeå chuùng toâi khoâng ñöôïc ñi ñònh cö, hoaëc ngay caû söï mua chuoäc chuùng toâi baèng tieàn nöõa. Nhöng chuùng toâi vaãn cöông quyeát khoâng ruùt ñôn kieän vôùi loøng mong moûi raèng qua 1 vuï xöû ñieån hình, coù theå seõ vöøa gaây ñöôïc dö luaän trong giôùi truyeàn thoâng vöøa taïo moät tieàn leä ñeå nhôø theá maø teä naïn haûi taëc coù theå seõ giaûm bôùt ñi chaêng? Tuy nhieân chuùng toâi ñaõ laàm. Chính phuû Thaùi khoâng muoán laøm gì caû. Chaúng bao giôø phieân toaø keát thuùc. Cho ñeán ngaøy taát caû chuùng toâi leân ñöôøng ñònh cö thì vuï aùn coi nhö ñaõ bò chìm xuoàng. Chuùng toâi luoân luoân bieát ôn nhaân daân Thaùi ñaõ cho chuùng toâi taïm truù trong thôøi gian chôø ñôïi ñi ñònh cö. Chuùng toâi cuõng luoân luoân toân troïng tinh thaàn hieàn hoaø nhuoám maàu töø bi cuûa Phaät giaùo trong truyeàn thoáng nhaân daân Thaùi. Chuùng toâi khoâng bao giôø ñoàng hoaù nhaân daân Thaùi vôùi teä naïn haûi taëc. Nhöng chuùng toâi raát phaãn noä tröôùc söï thôø ô cuûa chính phuû Thaùi trong nhieäm vuï giaûi quyeát teän naïn haûi taëc trong Vònh Thaùi Lan, moät veát nhô khoâng chæ cuûa quoác gia Thaùi maø coøn cho caû neàn vaên minh cuûa nhaân loaïi ôû haäu baùn theá kyû 20 naøy.

Page 60: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

60 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

III/ Thöa quyù vò,

Cho ñeán ngaøy hoâm nay, thuyeàn nhaân tî naïn vaãn coøn chòu ñöïng nhöõng caûnh khoå ñau cuøng cöïc trong Vònh Thaùi Lan. 1) Teä naïn haûi taëc chaúng nhöõng khoâng chaám döùt maø coøn gia taêng möùc ñoä taøn baïo hôn nöõa. Nhieàu ghe thuyeàn tî naïn bò ñuïc cho chìm sau khi bò cöôùp ñeå phi tang. Ñaøøn oâng, thanh nieân bò ñaâm cheát hoaëc xoâ xuoáng bieån cheát ñuoái raát nhieàu. 2) Nhieàu thieáu nöõ vaãn bò cöôõng böùc taøn baïo ngoaøi bieån khôi vaø sau ñoù moät soá ñoâng vaãn tieáp tuïc bò ñem baùn vaøo ñaát lieàn. 3) Nhöõng ngöôøi khaùc khi caäp bôø ñaõ khoâng ñöôïc höôûng quy cheá tî naïn maø bò giam giöõ nhö tuø nhaân vì toäi nhaäp caûnh baát hôïp phaùp nhö ôû traïi Sikiew mieàn Baéc nöôùc Thaùi. Hieän nay ñang coù treân 7,000 ngöôøi Vieät tî naïn ñang bò giam giöõ ôû ñaây vaø bò ñoái xöû voâ cuøng taøn baïo bôûi nhöõng teân cai tuø ngöôøi Thaùi. Nöõ ngheä só Julie Andrews trong moät laàn thaêm vieáng moät traïi tî naïn ôû Thaùi hoài thaùng 9 -1982 vöøa qua ñaõ vieát laïi raèng; “ Ngöôøi tî naïn bò giam haõm ôû ñaây soáng choàng chaát leân nhau nhö moät lôùp caù moøi. Moãi ngöôøi chæ coù ñuû choã cho thaân mình, trong moät nôi noùng haàm nhö thieâu ñoát vaø dô baån noàng naëc. Toâi khoâng bieát taïi sao hoï laïi chaúng ñieân cuoàng gaøo theùt leân maø traùi laïi khi thaáy toâi ñeán, maét hoï saùng leân vaø moâi hoï nôû nuï cöôøi chaøo möøng laøm loøng toâi tróu naëng töôûng nhö ñaù ngaøn caân tröôùc nhöõng nuï cuôøi meùo moù aáy vaø khoù loøng caát böôùc. Suoát thôøi gian ôû ñaây, toâi nhö bò teâ lieät vì noãi xuùc ñoäng ñau thoán taâm can vaø khoâng môû mieäng noåi ñeå hoûi nhöõng ñieàu toâi muoán bieát. vaø toâi ñöùng ñoù ,ngaây daïi, söõng sôø nhö moät keû ngu xuaån nhaát ñôøi !” Thöa quyù vò, ñoù laø nhaän xeùt cuûa moät ngöôøi Hoa Kyø khi ñaõ ñöôïc chöùng kieán taän maét caùi ñòa nguïc traàn gian hieän ñang giam giöõ haøng ngaøn ngöôøi tî naïn VN ôû Thaùi. Hoï khoâng coù quyeàn ñöôïc höôûng quy cheá tî naïn. Hoï khoâng

Page 61: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 61

ñöôïc tieáp xuùc vôùi caùc phaùi ñoaøn cuûa caùc quoác gia töï do, keå caû phaùi ñoaøn cuûa LHQ. Hoï bò keát toäi nhaäp caûnh baát hôïp phaùp vaø ñang bò ñe doaï hoaøn traû veà bieân giôùi. Môùi ñaây, ngaøy 17-10, treân tôø Los Angeles Times, kyù giaû Bob Sector ñaõ cho ñaêng moät baøi töôøng thuaät cuoäc thaêm vieáng cuûa oâng taïi traïi tî naïn Phanat Nikhorn ôû Thaùi, noäi dung keå laïi moät baø meï VN 27 tuoåi ñaõ noùi raèng baø ta seõ gieát cheát ñöùa con 3 tuoåi coøn beá treân tay vaø sau ñoù seõ töï töû cheát theo neáu bò nhaø caàm quyeàn Thaùi traû veà bieân giôùi Thaùi Mieân. Ngay tröôùc ñoù, em trai cuûa baø, 14 tuoåi ñaõ töï chaët ñöùt moät ngoùn tay cuûa mình ñeå phaûn ñoái bieän phaùp hoaøn traû keå treân. Ñoái vôùi chuùng toâi, khi ñaõ rôøi xöù CS maø coøn quay trôû veà thì ñieàu ñoù khoâng khaùc gì töï ñem sinh maïng cuûa mình, cuûa gia ñình mình naïp cho CS ñeå seõ bò caàm tuø trong caùc traïi giam, coù khi ñeán cheát. Cuõng theo kyù giaû Bob Sector thì ñaây khoâng phaûi laø moät vuï choáng ñoái söï hoaøn traû duy nhaát. Tröôùc ñoù ñaõ coù 5 vuï töï töû xaåy ra trong traïi naøy ngay sau khi ñöôïc bieát nhaø caàm quyeàn Thaùi coù yù ñònh aáy. Moät laøn soùng phaãn noä, bi ñaùt, tuyeät voïng ñang ngöï trò trong taâm hoàn voán ñaõ bi thaûm cuûa 7,000 ngöôøi tî naïn ôû Sikew vaø nhieàu ngaøn ngöôøi khaùc ôû nhöõng traïi tî naïn khaùc taïi Thaùi Lan. Ñaõ coù nhöõng tröôøng hôïp quaãn trí, ñieân cuoàng xaåy ra vì bò ñaøn aùp, ngöôïc ñaõi vaø bò giam giöõ quaù laâu trong nhöõng ñieàu kieän heát söùc toài teä vaø cuõng vì caû noãi sôï haõi vì bò traû veà xaõ hoäi CS nöõa. Beân caïnh ñoù laø khía caïnh bi thaûm môùi trong laõnh vöïc toäi aùc cuûa haûi taëc. Ñoù laø nhöõng phuï nöõ, thieáu nöõ bò cöôõng böùc sau ñoù ñaõ mang thai. Trong moät laù thö caàu cöùu môùi nhaát ñöôïc göûi töø traïi Sikiew cho bieát ôû ñoù coù 70 phuï nöõ ñaõ sinh nôû sau khi bò haõm hieáp. Nhöõng phuï nöõ naøy ñaõ töø choái gioït maùu xaáu xa vaø oâ nhuïc cuûa mình, trong khi ñoù chính phuû Thaùi cuõng khoâng coâng nhaän nhöõng ñöùa treû sô sinh naøy vaø khoâng cho pheùp chuùng ñöôïc göûi vaøo nhöõng traïi moà coâi ôû Thaùi Lan. Treân phöông dieän nhaân ñaïo, ñaây laø moät vaán ñeà voâ cuøng ñau thöông vaø bi thaûm. Taát caû nhuõng ñieàu keå treân ñaõ ñeø naëng leân taâm khaûm

Page 62: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

62 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

cuûa chuùng toâi, leân tình nghóa ñoàng baøo ruoät thòt cuûa chuùng toâi. Nhieàu ñoaøn theå, hieäp hoäi, caù nhaân trong coäng ñoàng VN haûi ngoaïi ñaõ leân tieáng töø nhieàu naêm nay, ñaõ vaän ñoäng, ñaõ phaûn khaùng döôùi nhieàu hình thöùc keå caû vuï tuyeät thöïc hoài ñaàu naêm 1980 taïi Toaø Laõnh söï Thaùi ôû Los Angeles. Thöa quyù vò, Hoâm nay, nhaân dòp coù cô hoäi may maén ñöôïc gaëp gôõ quyù vò ôû ñaây, nhaát laø quyù vò laø nhöõng ngöôøi ñaïi dieän cho caùc cô sôû truyeàn thoâng cuûa Hoa Kyø, toâi khaån thieát keâu goïi quyù vò haõy nhaân danh truyeàn thoáng cao ñeïp cuûa Hoa Kyø ñeå nhìn veà phía bieån Ñoâng, trong caùc traïi tî naïn ôû Ñoâng Nam AÙ baèng caëp maét roäng löôïng, giaàu nhaân aùi. Haøng traêm ngaøn ngöôøi khoå ñau ôû ñoù ñang ngaøy ñeâm troâng chôø moät söï tieáp tay quyù giaù ñeán töø baát cöù ñaâu tôùi. Nhöõng con nguôøiû ñaày loøng nhaân ñaïo cuûa Hoa Kyø nhö Julies Andrews, nhö Bob Sector vaø nhieàu ngöôøi khaùc cuõng ñaõ töøng leân tieáng. Toâi xin quyù vò haõy tieáp tuïc leân tieáng baèng hình thöùc naøy hay hình thöùc khaùc. Moät baøi baùo, moät lôøi phaùt bieåu, moät baøi rao giaûng trong nhaø thôø, moät laù thö guûi Daân Bieåu, Nghò Só hay caùc vieân chöùc cao caáp trong chính quyeàn, vaø ngay caû moät laàn ñieän thoaïi tôùi caùc cô quan coâng quyeàn,...v..v...Taát caû ñeàu seõ goùp phaàn voâ cuøng quyù baùu trong coâng cuoäc laøm giaûm thieåu nhöõng ñau thöông cuøng cöïc cuûa ngöôøi tî naïn ôû vuøng Ñoâng Nam AÙ. Xin quyù vò haõy tieáp tay cuøng chuùng toâi trong coâng cuoäc vaän ñoäng goàm coù: - Moät laø: yeâu caàu chính phuû Hoa Kyø vaø LHQ can thieäp töùc khaéc ñeå ngaên chaën bieän phaùp voâ nhaân ñaïo hoaøn traû ngöôøi tî naïn trôû veà xöù CS. - Hai laø: yeâu caàu chính phuû Thaùi Lan phaûi coù bieän phaùp tích cöïc hôn nöõa trong coâng cuoäc taän dieät teä naïn haûi taëc chaúng nhöõng ñang laø moät veát nhô laøm oâ ueá truyeàn thoáng toát ñeïp cuûa nhaân daân Thaùi maø coøn laø moät veát thöông nhöùc nhoái ñoái vôùi luông taân nhaân loaïi ôû haäu baùn theá kyû 20 naøy. - Ba laø: Thænh caàu Quoác Hoäi vaø chính phuû Hoa Kyø tieáp tuïc cöùu xeùt moät caùch roäng raõi hôn vieäc tieáp nhaän ngöôøi tî naïn nhö nhöõng naêm tröôùc ñaây quyù quoác ñaõ laøm.

Page 63: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 63

*** Thöa quyù vò, Truôùc khi döùt lôøi, moät laàn nöõa, toâi xin chaân thaønh caûm taï quyù vò ñaõ vui loøng tôùi ñaây tham döï vaø ñaõ nhaãn naïi laéng nghe phaàn trình baày cuûa chuùng toâi. Sau ñaây, toâi xin saün saøng traû lôøi nhöõng thaéc maéc cuûa quyù vò trong phaïm vi khaû naêng vaø hieåu bieát cuûa toâi. Xin traân troïng kính chaøo. Sacramento, California ngaøy 7 thaùng 11 naêm 1982 NHAÄT TIEÁN

Page 64: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

64 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

NHÂN DỊP KỶ NIỆM BẢN TUYÊN NGÔN QUỐC TẾ NHÂN QUYỀN

CỦA LHQ , HƯỚNG VỀ BIỂN ĐÔNG:Hải Tặc Thái Lan

vẫn tiếp tục sát hại dân tỵ nạn

NHẬT TIẾN

Tôi vừa nhận được một lá thư gửi từ Thái Lan đề ngày 10-11-1982. Người viết là một thiếu nữ mới chỉ 20 tuổi. Cô rời Việt Nam trên một con thuyền với 5 anh chị em ruột. Tất cả anh chị em cô đều bị giết trên biển bởi hải tặc Thái Lan. Chỉ có một mình cô còn sống sót trong đám 19 thanh niên nam nữ trên thuyền. Sau đây là lời thuật của cô: “ Trên thuyền, gia đình cháu có 6 người, cháu là người ít tuổi nhất. Có tất cả 19 người trên thuyền - 13 thanh niên và 6 thiếu nữ. Chúng cháu ra khơi vào hôm 24 tháng 3, 1982, tới Vịnh Thái Lan hôm 4 tháng 4. Bây giờ chỉ còn có mỗi một mình cháu sống sót trong nỗi tủi nhục và phẫn uất nguyên nhân vì bọn hải tặc Thái Lan.” Con thuyền định mệnh này ra khơi mới chỉ một ngày đã bị tầu đánh cá của CSVN chặn lại, lấy vàng rồi cho đi. Đến ngày 26 tháng 3, lần đầu tiên thuyền của cô bị hải tặc tấn công. Chúng cướp đồ đạc, hãm hiếp rồi cho đi. Nhưng thảm kịch hãi hùng này lại taùi diễn bởi một tầu cướp khác lại ập đến. Cô L.Q. tiếp tục kể : “ Chúng cột thuyền của chúng cháu ở phia sau rồi kéo đi. Rồi tên thuyền trưởng và đám thuỷ thuỷ đã giết 13 thanh niên bằng cách hết sức man rợ. Chúng trói chân, trói tay họ bằng dây cao su rồi xô họ xuống biển. Lúc ấy vào khoảng 7 giờ tối. Còn đám thiếu nữ thì vừa bị hãm hiếp vừa bị đánh đập. Sau đó chúng nhốt cả đám trên thuyền để hành hạ, rồi 9 ngày sau, chúng quăng từng người xuống biển, cứ khoảng 5 phút lại quăng một người. Các thiếu nữ kia vì không biết bơi nên chết đuối hết. Chỉ có cháu bơi được khoảng 20 phút thì được một con tầu vớt lên .”

Page 65: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 65

Trên ñaây chỉ là một trong muôn ngàn trường hợp đau thương được phơi bầy ra ánh sáng nhờ kẻ sống sót. Sau khi được giải cứu, cô L.Q được mang vào đất liền và tạm trú tại một gia đình người Thái trong vài tháng. Cuối cùng Cao Uỷ Tỵ Nạn LHQ đã đưa cô vào trại tỵ nạn Songkhla ngày 25 tháng 10-1982 ( Số Thẻ Tỵ Nạn trong trại của cô là SI # 12818). Hiện nay cô L.Q sống trong tình trạng khủng hoảng tinh thần sau những thảm kịch kinh hoàng trên biển cả. Đã thế, cô còn phải đối diện với một tình trạng khó khăn mới : Nhà nước Thái chỉ coi cô là một kẻ nhập cư bất hợp pháp và cô có thề sẽ bị tạm giam ở trại Sikiew (miền bắc Thái) để chờ nhà nước CSVN xử lý. Cùng hoàn cảnh tương tự với cô là hai trường hợp khác: 1) Cô C.T.T. sinh năm 1962, nhập trại Songkhla hôm 22-10-1982, Số thẻ SI # 12806. 2) Cô P.N. sinh năm 1967, nhập trại Songkhla hôm 22-10-1982, Số thẻ SI # 12805. Cả hai người đều bị hải tặc Thái Lan bắt cóc vào đất liền, nhưng sau được Cao Uỷ LHQ giải cứu và đưa vào trại Songkhla. (Bạn đọc muốn viết thư an ủi những cô gái đau khổ này có thể viết thư, đề tên tắt của họ kèm ngày nhập trại (D.O.A) như đã ghi ở trên và gửi về địa chỉ P.O Box 3, Songkhla, Thailand). Mặc dù chính phủ Thái luôn luôn tranh né trách nhiệm của mình, nhưng sự thật là đã có nhiều thanh niên nam nữ VN đã bị hải tặc trói bằng dây cao su và xô xuống biển, cứ 5 phút một người, một sự tàn bạo vượt trên sức tưởng tượng của con người ở thế kỷ 20 này. Hỏi rằng đã có bao nhiêu trường hợp thảm sát tương tự đã xẩy ra nhưng vì không còn ai sống sót để kể lại như trường hợp của cô L.Q.?? Theo thống kê của Cao Uỷ Tỵ nạn LHQ thì từ tháng 1 đến tháng 7 năm 1982 đã có 167 ghe thuyền mang 4339 thuyền nhân cập bờ Thái Lan. Trong 167 ghe thuyền này, đã có 111 ghe bị hải tặc đánh cướp, mỗi ghe trung bình từ 2 đến 3 lần trong tổng số 309 lần bị tấn công bao gồm cướp bóc của cải, hãm hiếp và bị giết rồi quăng xác xuống biển. Chỉ trong 6 tháng đầu năm 1982, số phụ nữ bị hãm hiếp lên tới 139 người và có tới 123 người trong số này đã bị giết và xô xuống biển vì kháng cự trước những hành vi man rợ của hải tặc.

Page 66: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

66 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

Ngoài ra còn có trên 200 trường hợp thiếu nữ bị bắt cóc mang đi và không còn ai nghe được tin tức gì về họ nữa. Số phận của những thanh thiếu nữ này, hoặc bị thảm sát trên biển như 18 người trên con thuyền của cô L.Q hoặc các cô bị đem bán vào đất liền cho những ổ điếm ô nhục - không được một ai biết đến. Đã thế, sự tàn bạo của hải tặc thì lại cứ mỗi ngày một gia tăng. Nước biển Đông đã nhuốm máu của nhiều đồng bào và đã trở thành mồ chôn của biết bao nhiêu thuyền nhân vô tội, những anh chị em ta, bạn bè ta, đồng bào ruột thịt của ta. Bên cạnh những thảm kịch trên biển Đông ấy, lại còn có những đời sống vô cùng thống khổ ở các trại tỵ nạn. Tin tức mới nhất mà chúng tôi vừa nhận được là từ bác sĩ Dương Chi Lăng, 1 trong số 19 thuyền nhân được nhà nước Thái trả tự do sau khi bị kết tội tấn công ngư phủ Thái nhưng thực chất là họ chỉ tự vệ trước sự tấn công của hải tặc. Bác sĩ Lăng hiện nay đã định cư ở Úc. Theo ông, thì những trại tỵ nạn ở Thái quả là “ Địa ngục trần gian”. Thí dụ ; - Ở bệnh viện tâm thần Chon Buri gần Bangkok, có 6 bệnh nhân người VN vì họ đã bị trải qua những hoàn cảnh bị khủng bố tàn bạo và roài khi nhaäp traïi laïi bị ngược đãi. - Một lần nổi cơn điên, anh Phù Chí Hiếu đã đập vỡ một cái chai và lấy mảnh chai rạch bụng định tự tử nhưng được cứu thoát kịp thời. Sau đó, anh đã dùng một con dao tự rạch một bên đùi và cứa rách thịt ở chân tay mình bằng dây kẽm gai như một sự vùng vẫy cố thoát khỏi cơn điên loạn. - Ở trại tỵ nạn Phananikhorn , Cao Ủy Tỵ Nạn đã ra lệnh cấm xài thuốc trừ sâu và thuốc diệt bọ sau khi đã có vài trường hợp tự vẫn bằng những thứ này, vào ban đêm. - Tại trại tù Aran ở Ara Pathet, nơi có một số “bộ nhân” Việt Nam bị giam giữ, người tù bị đối xử tàn bạo không khác gì vào thời Trung cổ: Đầu bị cạo trọc, bị nhốt trong hầm chứa phân và bị đánh đập cho đến khi ngất xỉu. Chỉ sau 3 tháng cư ngụ ở một nơi như thế, tất cả đều raát đau đớn và bị nội thương. Trên đây là một vài trường hợp hãi hùng cụ thể đã từng xẩy ra cho đồng bào của chúng ta tại Thái Lan, trên biển, trong nhà tù, trong trại tỵ nạn (nổi tiếng nhất là trại Sikiew nơi hiện có 7,000 người VN bị giam giữ, không quy chế tỵ nạn và trại NW82 - North-

Page 67: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 67

West 82- nơi có 2,000 người VN cũng trong hoàn cảnh tương tự.

**** Tháng 12 là tháng kỷ niệm Bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền. Thật mỉa mai cho bộ mặt Nhân Quyền khi nhìn về phương Đông với những cuộc đàn áp, khủng bố, giết hại bởi những bàn tay tàn bạo. Nhân Quyền là điều không thể dễ dãi hay kêu xin mà có. Muốn có Nhân Quyền, ta phải tranh đấu. Nhân danh những tấn thảm kịch đã và đang còn xẩy ra đối với người tỵ nạn, nhân danh những sự đau đớn, tủi nhục ở mức độ cao nhất mà đồng bào ở các trại Sikiew và NW82 đang phải chịu đựng, chúng ta phải tiếp tục đấu tranh để đòi hỏi thế giới văn minh phải tìm cách chấm dứt.

Mong các anh chị em, bạn bè, đồng hương trên toàn thế giới, xin hãy làm điều gì thiết thực và cụ thể để giúp cho người tỵ nạn.

NHẬT TIẾN Santa Ana, California ngày 28-11-1982

Page 68: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

68 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

Page 69: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

THƯ NGỎ GỬI BAN CHẤP HÀNH TRUNG ƯƠNGBOAT PEOPLE S.O.S COMMITTEE

Santa Ana ngày 12-9-1990

Kính gửi : - Anh Nguyễn Hữu Xương - Anh Phan Lạc Tiếp và Quý vị trong Ban Chấp Hành Trung Ương Ủy Ban Báo Nguy Giúp Người Vượt Biển

Thưa Quý vị,

Tôi đã nhận được giấy mời tham dự buổi họp của Uỷ Ban vào ngày 13-9-1990. Tôi biết rằng đây là một buổi họp hết sức quan trọng, thậm chí mang tính chất của một buổi họp lịch sử kết thúc cả một chặng đường dài hơn 10 năm phục vụ cho đồng bào vượt biển, vượt biên, vượt biển và trong các trại tỵ nạn. Tôi rất tiếc vì hoàn cảnh sức khỏe bất khả kháng không thể tới tham dự buổi họp này được, xin quý vị vui lòng tha thứ cho. Trong thâm tâm, thật tình tôi mong muốn được tới với Uỷ

Page 70: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

70 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

Ban vào giờ phút buồn bã này để chia sẻ với quý anh những kỷ niệm, những niềm vui nỗi buồn và sự ngậm ngùi ở giai đoạn kết thúc và đồng thời cũng là để nói lên lòng biết ơn sâu xa của riêng tôi (và chắc cũng là của toàn thể đồng bào tỵ nạn) về những điều vô cùng tốt đẹp mà Uỷ Ban đã làm trong suốt hơn 10 năm vừa qua. Có thể nói, chính nhờ những cố gắng vô vị lợi, đầy nhiệt tâm, giầu lòng nhân ái và sự hy sinh (cả tiền bạc, thì giờ và sức kỏe của quý anh chị) mà hàng ngàn đồng bào đã được cứu vớt ngay giữa lòng đại dương, trong cơn nguy khó giữa bão tố và bạo lực, giữa đói khát và bệnh tật, giữa sự sợ hãi tột cùng và những cuộc bạo hành man rợ. Như thế, hàng ngàn gia đình nhờ vào những nỗ lực của Uỷ Ban mà tới được nơi an toàn và do đó, Uỷ Ban đã mở ra cho bao nhiêu gia đình, bao nhiêu con người những cơ hội có thể được sống trong một đời sống mới, một tương lai mới. Tôi tin chắc rằng sau may mắn được Uỷ Ban đem lại cho sự “hồi sinh” đó, nhiều gia đình đã xây dựng ổn định nơi xứ người, nhiều cháu nhỏ đã và đang thở thành những thanh niên, thiếu nữ ưu tú hiện đang nỗ lực học hành để trở nên những nhân tài cho quê hương bảo trợ cũng như sau này cho quê hương ruột thịt của mình. Sau 10 năm trời cố gắng để đạt được những thành quả như thế, tôi thiết tưởng dù Uỷ Ban có phải chấm dứt nhiệm vụ trong một tâm trạng không vui ngoài ý muốn này, thì quý anh chị cũng đã tìm thấy được nhiều niềm an ủi và lòng cảm tạ Thượng Đế đã ưu ái dành cho mình những khả năng, những điều kiện, những cơ hội hay hoàn cảnh để mình có thể đóng góp được nhiều thành quả lớn lao như thế cho thuyền nhân, bộ nhân tỵ nạn. Sự tự ý chấm dứt nhiệm vụ của Uỷ Ban sau 10 năm làm việc để trao công việc lại cho nhóm khác, đã khiến tôi nghĩ đến những hiệp sĩ hành đạo trong xã hội ngày xưa. Dấu chân của người hành xử công tác giúp người, giúp đời không bao giờ dừng lại ở một chỗ, một việc. Sau mỗi lần hành động, những con người ấy thản nhiên lên đường, bỏ lại đằng sau cả vinh quang lẫn khổ nhục, bỏ lại niềm vui cũng như nỗi buồn, bỏ lại lời ngợi khen của mọi người cũng như sự phỉ báng của những tiểu nhân ganh ghét. Mục tiêu của họ không ở trong quá khứ. Mục tiêu của họ cũng không bị giam hãm trong những thành quả hiện tại. Bởi mục tiêu là những cái gì chưa hoàn

Page 71: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 71

thành, là những gì còn ngổn ngang bề bộn đang trông chờ ở những bàn tay thiện chí. Do đó, mục tiêu luôn luôn ở phía trước, chẳng nên vì những điều nhỏ mọn gian dối của đời sống tầm thường ở chung quanh mà làm quẩn những bước chân đi tới. Trong những ý nghĩ đó, với tất cả nỗi ngậm ngùi buồn bã của một buổi chia tay sau 10 năm ròng rã nỗ lực, tôi xin gừi đến các anh chị lòng kính trọng, sự cảm phục và niềm cảm thông sâu xa của tôi. Xin cầu chúc các anh chị luôn luôn dồi dào sức khoẻ để sẵn sàng đem khả nămg của mình vào những mục tiêu tốt đẹp khác.

Kính thư

NHẬT TIẾN

Page 72: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

72 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

Bia tưởng niệm những người đã chết trên đường vượt biên dựng trong nghĩa trang trại tị nạn Galang, Indonesia

đã bị đập phá.

Page 73: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 73

Ai đã yêu cầu Indonesia gấp rút đập phá

tượng đài tưởng niệm các thuyền nhân đã chết ?

- Trần Đức Lương Đã Đòi Indonesia: Hủy Gấp Tượng Đài Tị Nạn . - Thợ Indonesia Phải Dựng Lều Che Mưa, Thắp Đèn Đục Bỏ Tượng Đài JAKARTA, Indonesia - - Ai đã yêu cầu Indonesia gấp rút đập phá tượng đài tưởng niệm các thuyền nhân đã chết?

Nhật báo Jakarta Post, ấn bản ngày 20-6-2005, loan tin rằng chính ông Chủ Tịch Nước CSVN (tức ông Trần Đức Lương) đã đòi hỏi như thế, và xin Tổng Thống Indonesia “khẩn cấp đập tượng đài” nói trên. Bài báo của phóng viên Fadli ghi như sau. “Cơ Quan Thẩm Quyền Phát Triển Kỹ Nghệ Batam (BIDA) đã đục bỏ tấm tượng đài dựng lên bởi các cựu tị nạn VN từng một thời ở trại tị nạn trên đảo Galang, tỉnh Riau Islands.Tượng đài đục bỏ theo yêu cầu của chủ tịch nước VN với cớ rằng nó xúc phạm tới VN.” Tấm bảng đá các chiều 3 mét x 1 mét dựng lên hôm 24-3 trong buổi hội ngộ 150 cựu tị nạn VN, những người đang ngụ ở nhiều nước khác nhau, trong đó có Úc, Mỹ, Canada, Thụy Sĩ và Pháp. Buổi hội ngộ và dựng tượng đài là sáng kiến của BIDA và công ty Bold Express ở Singapore, nơi làm trung gian giữa các cựu tị nạn và BIDA. Một nguồn tin của Jakarta Post, xin giấu tên, đã nói rằng

Page 74: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

74 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

lệnh phá tượng đài thực hiện theo lệnh của Tổng Thống Susilo, như được trình lên xuyên qua Bộ Ngoại Giao (Indonesia), theo yêu cầu của chính phủ Việt Nam... “Việc này liên hệ giữa quan hệ 2 nước, và tôi không có quyền bình luận. Như tôi biết, tượng đài này bị phá hủy sau khi chính phủ VN than phiền tới Tổng Thống Susilo,” theo lời nguồn tin này. Một nhân viên bảo trì công viên và các nhân viên công viên bày tỏ ngạc nhiên khi tấm tượng đài bị đục bỏ. Mursidi, nhân viên bảo trì ở công viên nói với Jakarta Post rằng ông và 3 nhân viên khác đột ngột được lệnh hủy tượng đài. Tuy nhiên, Mursidi, gần 60 tuổi, nói ông không nhớ chính xác ngày họ đập bỏ. “Lúc đó khoảng cuối tháng 5, khi chúng tôi được yêu cầu hủy tượng đài. Lúc đó là chiều chập tối rồi, và trời thì mưa lớn. Nhưng lệnh cấp chỉ huy nói là phải tức khắc hủy tượng đài, cho nên chúng tôi phải dựng một lều trùm lên tượng đài để có thể phá hủy nó, bất kể trời mưa,” theo lời Mursidi, người làm việc nơi này từ khi trại còn mở cửa. Anne Oh, người điều hợp Bold Express, nói là chính phủ CSVN không chỉ đòi hủy tượng đài ở đảo Galang, nhưng cả tượng đài tương tự trên đảo Bidong, thuộc tiểu bang Trengganu, Mã Lai. Bà nói: lời yêu cầu này đang được tranh luận sôi nổi ở Mã Lai.

Page 75: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 75

THÖ CUÛA KATHLEEN MAI KHANH

TOÅNG QUAÛN TRÒ LITTLE SAIGON RADIOGÖÛI

TOÅNG THOÁNG NAM DÖÔNG Ngaøy 17 thaùng 6 naêm 2005,

Kính göûi:

Ngaøi Susilo Bambang Yudhoyono Toång Thoáng Coäng Hoaø Nam Döông

V/v : Bia Töôûng Nieäm taïi Galang

Kính thöa Toång Thoáng, Toâi ñaõ töøng ñöôïc vinh döï dieän kieán Ngaøi taïi toaø Baïch OÁc vaøo ngaøy 25 thaùng 5 naêm 2005 vöøa qua, nhaân dòp toâi tôùi nhaän

Page 76: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

76 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

laõnh Giaûi thöôûng veà nhöõng thaønh töïu phuïcvuï do Toång Thoáng Hoa Kyø trao taëng, qua nhieàu coâng taùc toâi ñaõ thöïc hieän trong ñoù coù vieäc gaây quyõ khoaûng 1 trieäu USD töø Coäng ñoàng Ngöôøi Myõ goác Vieät nhaèm goùp phaàn vaøo nhöõng noã löïc cöùu trôï naïn nhaân soùng thaàn vöøa qua. Toâi raát caûm kích khi ñöôïc thaáy Ngaøi cuõng ñaõ ghi nhaän coâng vieäc keå treân. Tuy vaäy, hieän nay toâi raát söûng soát khi ñöôïc bieát veà moät quyeát ñònh phaù boû taám Bia Töôûng Nieäm vöøa ñöôïc döïng leân môùi ñaây taïi Galang, moät traïi tî naïn tröôùc ñaây, vôùi söï chaáp thuaän cuûa chính quyeàn do Ngaøi laõnh ñaïo, nhaèm töôûng nieäm haøng traêm ngaøn thuyeàn nhaân Vieät Nam ñaõ boû mình treân ñöôøng ñi tìm töï do vaø cuõng nhaèm tri aân daân toäc Nam Döông, Hoäi Löôõi Lieàm Ñoû cuøng chính phuû Nam Döông ñaõ töøng giang tay giuùp ñôõ hoï vaøo nhöõng giôø phuùt khaån thieát hoï caàn tôùi söï giuùp ñôõ. Chæ vôùi moät haønh ñoäng ñôn giaûn, quyeát ñònh naøy ñaõ boâi xoaù söï hy sinh toái thöôïng cuûa con ngöôøi nhaân danh töï do, vaø nhö theá, cuõng laø söï boâi xoaù luoân caû chính yù nghóa cuûa töï do. Hôn nöõa, nhaân dòp saép tôùi Ngaøy Theá Giôùi Tî Naïn, quyeát ñònh naøy ñaõ toû ra voâ caûm ñoái vôùi nhöõng con ngöôøi yeâu chuoäng töï do, tín ngöôõng, ñaëc bieät laø vôùi nhöõng ngöôøi tî naïn Vieät Nam treân khaép theá giôùi, maø moät phaàn lôùn vôùi treân 250 ngaøn thuyeàn nhaân Vieät Nam ñaõ töøng coù thôøi gian cö nguï ôû Galang, nhöõng con ngöôøi ñaõ goùp phaàn lôùn lao vaøo coâng cuoäc taïo döïng theá giôùi trôû neân moät choã dung thaân toát ñeïp hôn cho moïi ngöôøi. Coäng ñoàng Vieät Nam treân toaøn theá giôùi vaø rieâng ôû Hoa Kyø luoân luoân tri aân söï trôï giuùp ñôõ lôùn lao cuûa nhaân daân vaø chính phuû Nam Döông. Nhöng hieän nay, chuùng toâi voâ cuøng quan taâm tôùi quyeát ñònh cuûa Ngaøi veà vieäc huyû boû taám Bia Töôûng Nieäm. Chuùng toâi khaån thieát kính mong Ngaøi cung öùng cho chuùng toâi moät lôøi giaûi thích veà quyeát ñònh naøy.

Voâ cuøng traân troïng.

Kathleen MAI KHANH Toång Quaûn Trò

Page 77: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 77

Baûn sao ñoàng kính göûi :

- Vaên phoøng Giao Teá Coâng Coäng Toaø Baïch OÁc. - Vaên phoøng Boä tröôûng Boä Ngoaïi Giao, Baø Condeleezza Rice.- Uyû Ban Ngoaïi Giao Thöôïng Nghò Vieän : - Quyù ngaøi Lugar, Biden, Hagel, Sardanes, Chafee, Dodd, Allen, Kerry, Coleman, Feingold, Voinovich, Boxer, Alexander, Nelson, Sununu, Obama, Murkowski, Matinez.- Cao Uyû Tî Naïn Lieân Hieäp Quoác.

NGUYÊN VĂN BẢN ANH NGỮ

The Honorable Susilo Bambang Yudhoyono President The Republic of Indonesia Re: The Memorial at Galang

Dear Mr. President:

I was honored to meet you at the White House on May 25, 2005 when I received the Presidential Service Award for, among other projects, helping raised about one million US dollars from Vietnaese American communities towards the tsunami relief efforts. I was also touched by your remarks then. Yet, I am now shocked to learn of the decision to demolish the memorial recently erected at Galang, the former refugee camp, with the blessing of your government, to commemorate the hun-dreds of thousands of Vietnamese boat people who perished in their quest for freedom as well as to thank the Indonesian people, the Red Crescent Society and the Indonesian government for extending a helping hand in their hour of need. In one simple act, this decision erases the ultimate sacrifice of people for freedom, and, thus, the sacred significance of freedom itself. Further, carried on the eve of World Refugee Day, this deci-sion is insensitive to freedom loving and religious people, especially former Vietnamese refugees worldwide, and most particularly more

Page 78: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

78 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

than 250 thousand Vietnamese boat people spending time in Galang, who have contributed greatly to make the world a better place in which to live. Overseas Vietnamese communities worldwide and in the America have always acknowledged the much needed help from the Indonesian people and government. We are now very concerned about your decision to demolish the memorial. Please kindly pro-vide us with an explanation of this decision. Very truly yours, Kathleen Nguyen Chief Executive Officer

CC: - The White House ? Public Liaison Office - The Office of the Secretary of State, Hon. Condoleezza Rice - US Senate Committee on Foreign Relations: Hons. Lugar, Biden, Hagel, Sardanes, Chafee, Dodd, Allen, Kerry, Coleman, Feingold, Voinovich, Boxer, Alexander, Nelson, Sununu, Obama, Murkowski, Martinez - United Nations High Commission on Refugees

Page 79: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 79

THE MEMORIAL wAS UNVEILED MARCH 2005 The front reads:

“In commemoration of the hundreds of thousands of Vietnamese people who perished on the way to free-dom (1975-1996). Though they died of hunger or thirst, of being raped, of exhaustion or of any other cause, we pray that they may now enjoy lasting peace.” OVerseAs VIeTNAmese COmmuNITIes, 2005

Page 80: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

80 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

Thính giaû Little Saigon Radio vaø ñoäc giaû Vieät Tide

goùp phaàn truøng tu moä phaàn thuyeàn nhaân Bieån Ñoâng

ÑINH QUANG ANH THAÙI (Ñaëc phaùi vieân Vieät Tide) Bieán coá 30 thaùng Tö naêm 1975 nhaän chìm toaøn theå daân toäc Vieät Nam xuoáng vuõng laày taêm toái. Tröôùc ñoù, töø khi coäng saûn chieám chính quyeàn naêm 1945 taïi mieàn Baéc, nöûa ñaát nöôùc ñaõ phaûi soáng trong moät xaõ hoäi ngheøo ñoùi, laïc haäu, quyeàn soáng cuûa ngöôøi daân bò chaø ñaïp. Tröôùc vaø ngay sau khi nhöõng chieác xe taêng cuûa binh ñoäi coäng saûn phaù xaäp haøng raøo Dinh Ñoäc Laäp ôû Saøi Goøn, caû traêm ngaøn ngöôøi mieàn Nam ñaõ lieàu mình troán chaïy. Nhöõng naêm thaùng sau ñoù vaø tôùi maõi cuoái thaäp nieân 90, nhieàu trieäu ñoàng baøo soáng treân khaép moïi mieàn cuûa ñaát nöôùc baát chaáp röøng saâu, nuùi thaúm, bieån roäng, soùng döõ, ñaõ baèng moïi giaù ñaøo thoaùt cheá ñoä baïo taøn ñeå tìm moät cuoäc soáng xöùng ñaùng vôùi nhaân phaåm. Haøng trieäu ngöôøi ñeán ñöôïc beán bôø töï do vaø hôn 30 naêm qua ñaõ chöùng toû cho caùc quoác gia cöu mang thaáy ñöôïc söùc vöôn leân vaø taám loøng coù tröôùc coù sau cuûa noøi gioáng Vieät. Nhöng nhieàu traêm ngaøn ngöôøi baát haïnh ñaõ choân vuøi thaân xaùc trong loøng bieån caû, taïi caùc vuøng röøng saâu nuùi thaúm, taïi caùc ñaûo tî naïn vaø taïi nhieàu phaàn ñaát cuûa caùc quoác gia Ñoâng Nam AÙ. Hieän nay, nhieàu ngaøn naám moä laïnh leõo cuûa thuyeàn nhaân vaãn coøn naèm laïi taïi Malaysia, Indonesia, Thaùi Lan, Philippines, Hongkong .. .khoâng ngöôøi nhang khoùi. Rieâng taïi Terengganu laø moät trong 13 tieåu bang cuûa Ma-laysia, naèm doïc theo duyeân haûi phía Ñoâng-Nam cuûa quoác gia Hoài giaùo naøy, suoát töø cuoái thaäp nieân 70 cho ñeán nhöõng naêm sau cuûa thaäp nieân 80 vaø 90, Terengganu töøng laø cöûa ngoõ töï do ñaàu tieân vaø cuõng laø nôi taïm dung moät thôøi gian cuûa nhieàu thuyeàn nhaân Vieät Nam, tröôùc khi ñöôïc ñi ñònh cö taïi quoác gia thöù ba. Vaø Tereng-

Page 81: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 81

ganu cuõng laø nôi an nghæ vónh vieãn cuûa moät soá thuyeàn nhaân baát haïnh ñaõ boû mình khi taàu chôû hoï bò vôõ ngoaøi khôi. Thaùng Ba naêm 2005, khoaûng treân 160 ngöôøi Vieät töøng laø thuyeàn nhaân vaø hieän soáng taïi nhieàu quoác gia treân theá giôùi ñaõ quay laïi Terengganu vaø cuøng nhau caàu sieâu cho nhöõng ngöôøi cheát taïi nhieàu nghóa trang. Chuyeán ñi do Vaên khoá Thuyeàn nhaân Vieät Nam truï sôû taïi UÙc toå chöùc. Naêm nay, 2007, cuõng ñuùng thaùng Ba, 31 ngöôøi Vieät töø UÙc, Taân Taây Lan, Thuïy Ñieån vaø Myõ trôû laïi thaêm Terengganu vaø cuõng tieán haønh nghi leã toân giaùo caàu sieâu cho vong linh nhöõng ngöôøi vöôït thoaùt tìm töï do nhöng vaén soá thaùc oan taïi Bieån Ñoâng. Trong soá 31 ngöôøi noùi treân coù Hoøa thöôïng Thích Huyeàn Toân (UÙc) Thöôïng toïa Thích Taâm Minh (UÙc), Thöôïng toïa Thích Nhö Ñònh (UÙc), Ñaïi ñöùc Thích Vieân Trí (UÙc), Thöôïng toïa Thích Tröôøng Sanh, (Taân Taây Lan), Linh muïc Buøi Xuaân Myõ (Uùc) vaø Linh muïc Ñoàng Vaên Vinh (UÙc). Phoùng vieân cuûa Little Saigon Radio vaø Vieät Tide cuõng coù maët trong ñoaøn ñeå töôøng trình tin töùc chuyeán ñi cho thính giaû vaø ñoäc giaû. Vaø ban toå chöùc laàn naøy cuõng laø Vaên khoá Thuyeàn nhaân Vieät Nam. Suoát chuyeán ñi keùo daøi 12 ngaøy, ñoaøn ngöôøi ñaõ di chuyeån lieân tuïc töø tieåu bang Johor naèm phía caän Nam cuûa Malaysia saùt bieân giôùi Singapore, xuyeân qua Mersing, ñi doïc chieàu daøi cuûa bang Terengganu vaø cuoái cuøng ñeán bang Kelantan raùp gianh Thaùi Lan ñeå caàu nguyeän taïi hôn 600 ngoâi moä cuûa thuyeàn thaân Vieät Nam, trong ñoù coù khoaûng 30 naám moä taäp theå choân caát töø hai ngöôøi ñeán 178 ngöôøi khoâng ñònh ñöôïc danh taùnh. Nhöõng ngoâi moä naøy ñaõ ñöôïc Vaên khoá Thuyeàn nhaân Vieät Nam truøng tu. Tính töø chuyeán Veà Bieån Ñoâng Naêm 2005, Vaên khoá Thuyeàn nhaân ñaõ truøng tu ñöôïc treân 600 ngoâi moä. Toán phí toång coäng cuûa coâng taùc truøng tu laø 52,500 Myõ kim, trong ñoù thính giaû cuûa Little Saigon Radio vaø ñoäc giaû cuûa Vieät Tide ñoùng goùp 22,800 Myõ kim.

Ñoài Toân Giaùo, phuùt linh nghieäm cuûa keû voâ thaàn. Thaùng Ba chöa phaûi laø muøa möa taïi Malaysia. Hieám hoi laém môùi coù ngaøy möa vaø cuõng chæ raøo moät traän nhoû roài ngöng baët. Vaäy maø ñuùng buoåi saùng ngaøy 21 thaùng Ba, khi ñoaøn 31

Page 82: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

82 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

ngöôøi veà laïi Bieån Ñoâng vöøa leân chieác phaø nhoû ñeå ñi Pulau Bi-dong, baàu trôøi boãng döng xaùm xòt, maây ñen vaàn vuõ vaø möa caøng luùc caøng naëng haït. Nhöõng chieác thuyeàn nhoû neo ôû beán phaø taïi ñaûo Merang xoâ ñaäp vaøo nhau. Taàu chôû ñoaøn ngöôøi bò gioù to, soùng lôùn nhoài leân ñaäp xuoáng. Linh muïc Ñoàng Vaên Vinh khoâng chòu noåi côn say soùng, maët xanh nhö taàu laù, nhoâ ñaàu ra cöûa soå oùi thoác oùi thaùo. Baø Minh Nguyeät laû ngöôøi vaøo vai choàng nhöng coá gaéng göôïng. Baø Nguyeät noùi: “Hoâm vöøa rôøi Singapore ñeå vaøo ñòa phaän Malaysia, toâi teù moät caùi töôûng cheát roài. Baây giôø thì ngöôøi noân nao laém. Nhöng toâi chæ caàu xin tìm ñöôïc moä meï thì daãu coù oám ñau toâi cuõng vui loøng cam chòu”. Coâ em baø Nguyeät, chi Hoàng Hoa, im laëng chòu ñöïng vaø luoân ngoaùi ra cöûa soå mong ngoùng boùng daùng cuûa Bidong, hoøn ñaûo töøng dung chöùa meï vaø caùc em cuûa chò naêm 1978. Chò Hoàng Hoa noùi: “Meï kieät söùc sau nhieàu ngaøy leânh ñeânh treân bieån neân leân ñaûo ít ngaøy thì maát treân ñaûo. Töø ñoù ñeán nay ñaõ 29 naêm, baây giôø hai chò em môùi coù dòp tìm veà Bidong thaêm moä meï”. Chò baûo, cuõng nhôø anh Traàn Ñoâng vaø Vaên khoá Thuyeàn nhaân Vieät Nam neân môùi coù maët trong chuyeán ñi naøy. Trôøi vaãn möa taàm taõ. Vaát vaû laém, chieác phaø môùi caëp vaøo ñöôïc caàu taàu Jetty. Taøi coâng cuûa chieác phaø phaûi coâng keânh töøng ngöôøi moät leân caàu. Ñoaøn ngöôøi chaúng ai chuaån bò aùo möa neân öôùt nhö chuoät loät. OÂng Thuaán, choàng baø Nguyeät, luùp xuùp trong möa, bò teù xaáp xuoáng, caû caùnh tay maët vaø ñuøi bò töùa maùu. Ñau quaù, oâng Thuaán ñaønh ngoài nghæ, ñeå vôï vaø coâ Hoàng Hoa ñoäi möa tìm moä meï. Ñöùng ngay taïi Ñoài Toân Giaùo, phoùng vieân Vieät Tide khoâng taøi naøo thaâu ñöôïc baûn töôøng trình vaøo maùy ghi aâm ñeå toái veà choã nghæ seõ gôûi baèng ñöôøng ñieän thoaïi cho Little Saigon Radio. Möôøi moät laàn, duø ñaõ saép xeáp noäi dung cuûa baûn töôøng trình, heã cöù baét ñaàu ñöôïc vaøi caâu, phoùng vieân Vieät Tide mieäng cöù cöùng ñôø, khoâng theå tieáp tuïc ñöôïc. “Caàu xin vong linh nhöõng ngöôøi thaùc oan treân Bieån Ñoâng cho toâi hoaøn taát baûn töôøng trình ñeå thính giaû cuûa ñaøi möôøng töôïng ñöôïc khung caûnh cuûa Bidong hoang laïnh nhö theá naøo.”. Phoùng vieân Vieät Tide khaán trong loøng nhö theá. Nhö coù pheùp laï, baûn töôøng trình thaâu vaøo maùy trôn tru, khoâng vaáp moät caâu : tieáng möa rôi treân maùi toân muïc naùt cuûa Chuøa Töø Bi, tieáng moõ tuïng kinh,

Page 83: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 83

tieáng nieäm Phaät cuûa caùc Chö Taêng; tieáng caàu nguyeän cuûa hai Linh muïc; tieáng nöùc nôû cuûa hai chò em baø Nguyeät khi tìm ñöôïc moä meï. Sau gaàn hai tieáng ñoàng hoà taát töôûi döôùi möa, luùc ñoaøn ngöôøi saép leân phaø veà laïi Terengganu, hai chò em baø Nguyeät tìm ñöôïc moä meï naèm khuaát sau luøm caây raäm raïp döôùi chaân Ñoài Toân Giaùo. Baø Nguyeät noùi :“Chò em chuùng toâi khoùc roøng nhö hoài coøn nhoû,mieäng goïi meï ôi meï ôi xin cho chuùng con tìm ñöôïc moä meï”. Nhöõng gioøng nöôùc maét ñaàm ñìa hoøa cuøng nöôùc möa nhoû xuoáng aùo cuûa hai chò em baø Nguyeät khieán keû vieát baøi nhôù tôùi maáy caâu thô cuûa Phaïm Thieân Thö : “Coù baø meï ñi tìm con Treân ñænh ñoài lan traéng .. . . . . . . . . . . . . . .. . Theá roài moät hoâm meï cheát Hôi meï trong chieàu chöa heát OÂm caû traàn gian ñaày vôi Nhaân loaïi ñeo tang ngöôøi Maùu meï thaønh ra truøng döông Tim meï thaønh soâng thaønh suoái Baây giôø meï ñaõ thaønh thô Hôi meï bieán thaønh hôi gioù Boán muøa ngoài nghe moïi nôi Tieáng meï ru boài hoài.

Ngoâi moä taäp theå taïi Semerak vaø hieän töôïng khoâng theå giaûi thích. Khi ñoaøn 31 ngöôøi ñeán vuøng caän baéc Malaysia, saùt bieân giôùi Thaùi Lan, côn möa töø saùng môùi ngôùt haún, trôøi quang ñaõng daàn. Nhìn ngoâi moä taäp theå choân 146 thuyeàn nhaân, loøng keû vieát baøi naëng chóu noãi ñau. Theo lôøi keå cuûa moät thanh nieân Malay soáng ngay gaàn ngoâi moä, thì khi chieác taàu mang soá MT 065 vôõ ngoaøi khôi laøng Semerak thuoäc tieåu bang Kelantan, anh môùi 8 tuoåi. Luùc ñoù, anh khoâng bieát gì veà thaûm kòch cuûa thuyeàn nhaân Vieät Nam. Maõi sau naøy, khi lôùn leân, anh môùi ñöôïc ngöôøi chuù ruoät cuûa anh keå. Vì chuù cuûa anh laø moät trong nhöõng ngöôøi ñaõ ñi doïc bôø bieån vôùt xaùc nhöõng thuyeàn nhaân xaáu soá cuûa con taàu MT 065.

Page 84: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

84 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

Taàu chôû hôn 300 ngöôøi. Soá ngöôøi thieät maïng laø 149, trong ñoù, 3 xaùc taép vaøo moät ngoâi laøng caùch Semerak moät caây soá vaø ñöôïc daân laøng vôùt leân choân taäp theå taïi ñoù. Moät traêm boán möôi saùu xaùc coøn laïi ñöôïc vôùt leân bôø taïi Semerak vaø choân chung döôùi naám ñaát nay vaãn chöa ñöôïc truøng tu thaønh moä phaàn. Ngoâi moä naèm caùch ñöôøng lôùn khaù xa, trong moät vuøng ñìu hiu, chung quanh laùc ñaùc vaøi ngoâi moä cuûa ngöôøi baûn xöù. Phoùng vieân Vieät Tide chuïp hôn chuïc laàn, hình vaãn môø nhaït, boùng ngöôøi, boùng caûnh, boùng ngoâi moä nhö bò moät laøn söông moûng che phuû, duø giaùng chieàu vaãn chöa taét, aùnh saùng vaãn ñuû ñeå thu hình vaøo maùy.“Soáng khoân, cheát thieâng, xin vong linh nhöõng ngöôøi ñaõ khuaát cho toâi chuïp moät taám laø ñuû roài. Moät taám thoâi”. Keû vieát baøi laïi laâm raâm van vaùi trong loøng. Laïnh caû ngöôøi! Taám hình roõ voâ cuøng. Vaø chæ moät taám ñoù thoâi, vì töø ñoù cho tôùi maõi ngaøy hoâm sau, maùy aûnh khoâng theå naøo chuïp ñöôïc nöõa, phaûi duøng maùy xaáy toùc thoåi noùng oáng kính vaø chôø hai ngaøy sau môùi chuïp laïi ñöôïc.( Xin coi hình naøy ôû cuoái baøi) Laïnh caû ngöôøi! Vì voán dó, keû vieát baøi naøy xöa nay khoâng heà tin vaøo toân giaùo, khoâng tin thaàn, tin thaùnh, tin baát cöù hieän töôïng taâm linh naøo. Khi töôøng trình veà Little Saigon Radio, keû vieát baøi höùa laø seõ phaûi thay ñoåi suy nghó cuûa mình veà ñôøi soáng taâm linh. Ngay sau baûn töôøng trình, Mai Khanh Toång quaûn trò cuûa cuûa Little Saigon Radio vaø cuõng laø Chuû buùt Vieät Tide goïi sang Semerak: “Ban giaùm ñoác cuûa ñaøi vaø baùo quyeát ñònh hoã trôï ñeå xaây ngoâi moä taäp theå taïi Semerak”. Hai taám bia töôûng nieäm thuyeàn nhaân treân ñaûo Bidong vaø Galang. Trong chuyeán “Veà Beán Töï Do 2005” do Vaên khoá Thuyeàn nhaân Vieät Nam” toå chöùc, phaùi ñoaøn hôn 160 ngöôøi ñaõ long troïng cöû haønh leã khaùnh thaønh hai taám bia baèng ñaù ñaët taïi Pulau Bidong-Malaysia vaø Pulau Galang-Indonesia. Moãi taám bia, moät maët khaéc hình hai baøn tay troài leân maët bieån voùi ngoïn ñuoác Töï Do vaø gioøng chöõ baèng tieáng Anh, noäi dung tri aân Lieân Hieäp Quoác, Hoäi Hoàng Thaäp Töï Quoác Teá, Hoäi Löôõi Lieàm Ñoû Maõ Lai AÙ vaø chính phuû caùc nöôùc ñaõ cöu mang giuùp ñôõ thuyeàn nhaân Vieät Nam. Maët kia cuûa taám bia khaéc gioøng chöõ töôûng nieäm nhöõng ngöôøi ñaõ boû mình treân

Page 85: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 85

ñöôøng vöôït bieån tìm töï do. Bidong nay laø ñaûo hoang, khoâng ngöôøi lai vaõng. Galang thì chæ coù moät ñôn vò quaân ñoäi ñoàn truù vaø vaøi chuïc gia ñình ngöôøi Indo soáng baèng ngheà röøng. Hai taám bia ñöôïc döïng treân hai hoøn ñaûo naøy khoâng heà laø thaùi ñoä chæ trích hay khieâu khích cheá ñoä coäng saûn taïi Vieät Nam. Vaäy maø, giôùi laõnh ñaïo coäng saûn Haø Noäi ñaõ duøng aùp löïc ngoaïi giao vôùi chính phuû Malaysia vaø Indonesia ñeå trieät haï hai taám bia. Vì muoán giöõ hoøa khí vaø nhaát laø vì quyeàn lôïi trao ñoåi maäu dòch, hai chính phuû Kuala Lumpur vaø Jakarta ñaõ ra leänh phaù boû hai taám bia. Trôû laïi Bidong vaø Galang chuyeán ñi 2007, phoùng vieân Vieät Tide ñau loøng thaáy ngay taïi nôi hai taám bia ñöôïc döïng leân naêm 2005, nay chæ coøn laø neàn gaïch vôùi loã troáng hình chöõ nhaät, laø veát tích duy nhaát cuûa taám bia. Cheá ñoä ñoäc ñaûng hieän nay taïi Vieät Nam coù theå trieät haï moät, hai, möôøi, thaäm chí moät trieäu taám bia töôûng nieäm thuyeàn nhaân, nhöng hoï khoâng theå naøo xoùa ñöôïc veát tích toäi aùc cuûa hoï ñoái vôùi daân toäc Vieät Nam. Toäi aùc trong vuï Caûi caùch Ruoäng ñaát, toäi aùc trong vuï Nhaân vaên Giai phaåm, toäi aùc trong vuï taøn saùt quaân daân caùn chính taïi Hueá trong cuoäc taán coâng Teát Maäu thaân, toäi aùc trong caùc traïi tuø caûi taïo . . . . Vì trong loøng moãi ngöôøi Vieät Nam ñaõ coù moät taám bia töôûng nhôù nhöõng ñoàng baøo cheát oan khuaát vaø ghi töøng toäi aùc cuûa cheá ñoä ñoái vôùi noøi gioáng Vieät.

ÑINH QUANG ANH THAÙI

Page 86: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

86 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

Ngo

âi moä

taäp

theå

taïi l

aøng

Sem

erak

, tie

åu ba

ng c

öïc B

aéc K

elan

tan

cuûa

Mal

aysi

a.To

ång c

oäng

coù

146

thuy

eàn n

haân

cheát

nga

øy 1

thaùn

g 12

naêm

197

8, ñ

öôïc

ngöô

øi Mal

aysi

a va

ø ngö

ôøi H

oa v

ôùt x

aùc

khi c

on ta

àu m

ang

teân

MT

065

chôû

treân

300

ngöô

øi bò c

hìm

ôû n

goaøi

khô

i Sem

erak

.

Page 87: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

ENGLISH SECTION

Page 88: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

88 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

A JOURNEY FOR FREEDOM BY BOAT

THROUGH THAl wATERS______________________

By : NHAT TIENTranslated by : JAMES BANERIAN

Escape from their homeland under Communist rule to find a land of freedom-that is what the Vietnamese people now dream of. Before us, and after us as well, many bands of refugees have taken to the East Sea by boat, putting their lives on the line and facing many dangers. But what struggle for freedom deos not have its price ? Some groups of refugees have succeeded admirably in their flight and now live peacefully in free countries, but there are, too, many who have died bravely and tragically on the sea. we gathered stories of those who left Vietnam before us so that we could prepare our own jouney. we wish our story of adversity give those who are still to leave their homes some added experiences to take into acco-unt. lt is with this sense of responsibility that we make this report. At the same time, we hope that the sufferings we have had to bear on the road to freedom will contribute further to the noble meaning of the word “freedom”, that all the Vietnamese presently long for.

Our party consisted of 81 persons, composed of families who had never before met and whose only true relationship with each other stems from our shared pains and trials during our journey. we were, looking at us, a rather complex group: some were artists, writers, reporters and newsmen; TV producers as well; others came from sciences,including university professors, agricultural engineers, chemical engineers, telecommunications professionals, aeronautical mechanics; and there were even priests and nuns, officers from all ranks who had

Page 89: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 89

escaped the Communist reeducation camps; yet the largest component of our group was made up of the students from various disciplines from Saigon University who were of that age where one is held responsible for military duty.

we left Vietnam on Oct. 19, 1979 departing from Vung Tau and planning to go by way Malaysia, feeling that a ship passing by might see us and pick us up. But we had been gone nearly a day when the sea began acting up. Our fragile 14 meter boat could not handle the storm so we were forced to change course and follow the Vietnam coastline, prepared to accept returning to our country if we were unable to continue far.

On the moming of the third day, however, our engine died and the battery was no good. we had no choice but to flow with the current past Ca Mau and then further and further from our country’s waters. From then on we had lost our course and could not plot the boat’s coordinates.

After 8 days adrift, the shortage of food and water was becoming critical, with some of the passengers drinking their own urine, yet we continued to alternate bailing water out of the boat with a can. At night we stood watch over our signal fire, hoping a ship going our way might catch sight of it and save us. Several ships actually did pass, but none paid any attention to our distress signal.

On the 10 th day, we came upon a fishing boat and that was when we learned we had entered the Gulf of Siam. These fishermen instituted our first shakedown, confiscating all our jewelry, watches and some clothing they took a fancy to. Afterwards, they repaired our engine, lent us their battery to get us started and directed us toward the Thai mainland. There was no end to our joy and high spirit when we heard our engine reviving up again.

But our happiness did not last long, for the next evening we were approached by 2 flshing vessels, whose occupants rushed aboard our boat to search us again and all the rest of our goods were taken.

Despite having lost everything we still rejoiced inside

Page 90: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

90 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

because up to then our women had not yet been violated. But when they found nothing of value to steal, the fishermen of one boat were furious and tried to ram us. Our women and children huddled together begging on their knees, but the roof was knocked off in one piece complete with the observation deck and compass. Finally, one fishing boat left and the other connected a chord to us and towed us to Ko Kra Island, about 5-6 sea hours from Pakpanang district in Nakornsrithamaraj Province in Thailand.

The sky had darkened and the vessels captain had turned on a light, then led us to the side of our boat nearest them before calling us over one-by-one to be searched carrefully for any gold or dollars that might be left. After this, we were allowed back on our boat. In the end, they brought us close to the island to land while they took our vessel to another part of the island to take the engine apart. we were all pleased to be setting foot on land, even though it was a desert island. No more was the fear of the boat sinking at sea that had gripped us every hour and minute for 8 days and nights. we lay down on a beach covered with stone and coral, our hearts light as if we had just laid down a heavy burden. we slept the first peaceful night since our leaving.

A couple of days later we began organizing our life on the island with the little food we had managed to bring off the boat. we found a narrow cave in which to shelter the women and children from the elements. we planted a white flag with the letters “S.O.S” on a high place in hopes a ship or plane might pass by. with our meager rations we were able to limit each meal to one small bowl of watery rice gruel. Fresh water had collected in the rocks on the mountain and this we picked up each day by youths going up and down the slippery cliffs with plastic containers. Tired and hungry, some of them almost died as they lost their footing climbing that mountain. Fortunately none did, but one youth fell and scratched his head badly.

The first 2 days went by peacefully and we had an opportunity to take a look around the island. we found traces

Page 91: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 91

of other Vietnamese refugees who had occupied the island before us. In some places they had written messages in white on the rocks, in others they had used firewood and coal to record their experiences on the lime wall of a brick hut, a storehouse formerly used to hold fuel for the lighthouse on the mountain. Though time had faded the coal markings, there were nonetheless still many things that could be read: women reaching the island had had to flee immediately up the slopes or into the jungle to avoid being raped; most of the Thai fishermen in the area were also pirates and they might give you rice and fish by day but at night they took the women out to gang rape them. As if to bear witness to these words, there were scattered over the island tufts of hair, showing how these woman had cut their hair in order to look like men and try to fool the pirates. These things planted inside us a tremendous fear that grew deeper every minute, like black clouds gathering before a storm. we were on the verge of taking very seriously the advice mentioned on the walls and rock from former victims, but before we were able to carry it out, on the evening of the second day we saw a Thai navy boat coming in our direction. who could describe our joy? we thought a miracle had come down to save us from the terrors others had faced. we climbed atop the mountain to wave the S.O.S. flag and clothes and handkerchiefs. The Thai boat soon anchored and men in uniform came ashore. They asked to meet our representative and they recorded the essential data in their log. They also came to inspect our hiding place. After that, they left the island with an encouraging promise: “We’ll be back to see you later.” To us, their appearance seemed a saving one in two respects: first, we felt assured we would not be abandoned on the desert island in the middle of nowhere, and second, we felt from then on we were under the protection of the Thai government and need not worry about being robbed or raped. Indeed, as some of the more optimistic said, “Now, whoever strikes against us strikes against the Thai law. No fisherman would be stupid enough to do that.”

Amid this optimism, we spent one more good night,

Page 92: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

92 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

happily sitting and talking around a big fire - what might be called our last good night of’ the chain of days that were to come. Ever since then, we gazed anxiously out to sea for that navy boat bearing the number “15” to retum as promised, but there was no more trace of it. Even to this day we cannot understand how they could have abandoned us so cruelly. How could this happen in the 20th century in a country with so fine a tradition as that of the Thai people? But the fact remained - we were abandoned. If today we are alive, it is due to the representative of the U.N. High Commissioner for Refugees in Thailand who arranged for us to be transported to the mainland.

The night after the navy boat left us, we tasted our first night of terror. As dusk fell, a band of Thai fishermen bearing rifles, hammers and knives came to us with torches. They gave us a thorough search, took some clothing and then went away. Just after they were gone, another band came to take their place, searching us everywhere and this continued until beyond midnight. All in all, there were three bands that did this. The last one, completing their search, drove all the men and youths into a cave and stood guard over it while they took the women away to rape them. ln the dark mist and the cold wind, we could only listen to the cries of the children being torn from their mothers’ arms, the prayers and beseeching of the feeble women. we could do nothing but gnash our teeth and sallow our anger and shame beneath the barrels of their guns. That was the only way we could be sure no one died. It was nearly dawn when the incident ended. The women were brought back to us and lay on the coral exhausted. Many were sobbing, collapsing in grief and humiliation in the arms of their loved ones. when we counted everyone, we discovered that one was missing so we set out to search for her. Shouts and moans echoing on the walls of rock drowned out even the roar of the sea, sounding terrible and heartrending. we eventually found the girl lying on the shore. lt turned out that when the pirates had come and taken her, she had fled to the high rocks and tried to throw herself into the ocean to kill herself, but the

Page 93: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 93

waves had carried her back to the island and she was caught in the rocks unconscious.

Following that painful and frightening night, we began organizing the concealment of the women, after the advice of those who had written on the walls. Some of our women went into the jungle to lie in the cold and damp for entire days in thick brush full of snakes and insects whose bite could make you swell up and drive a sharp pain through to your brain. Others climbed precariously on the smooth rocky slopes to hide in the trees, and some slipped and fell, tearing up their flesh. It was fortunate that none dropped into the sea or on the rocks hundreds of meters below. Many more women and girls hid in between the rocks on the beach, their legs constantly lying in water and their bodies crouched because of the lowness of the rocks. Even now we don’t know how they were able to stand it for 18 days. It comes as no surprise that on the last day they nearly all fainted at their rescue and it was a long time before they could move again like before. lf that had persisted much longer, for sure a number of them would have been crippled.

The task of bringing the rice gruel to these women in hiding was left to the men and youths. Even the concealment was not ensuring of safety.The fishermen who came were apparently well-acquainted with the geography of the island so they did not cease looking both day and night. women were pulled out of some spots and beaten, then gang raped cruelly by as many as ten fishermen at a time. Some pirates engaged in sadistic sex, striking the victims as they raped them until the girls fainted. One person was beaten continuously in the abdomen so much that it even now is painful. In this awful situation, we had to keep changing our hiding places, taking them deeper into the jungle or higher onto the mountain, so that bearing supplies to them grew harder every time. One place took us half a day to reach in this manner. But these difficulties were nothing compared to the things the women endured. Cold and hungry, exposed to the wind and rain, their clothes drenched for weeks and never having a chance to dry,

Page 94: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

94 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

not to mention the fear of being captured, the terror at every noise in the bushes which could have been small animals and snakes, swarming packs of jungle rats forging for food. worst were the centipedes that grew as big as a stirring chopstick. Just the thought of them is enough to make you shudder. But our women actually lay in the cold and dark with all manner of these creatures around ready to attack at any moment.

while the bitternesses of the women were legion, the men and boys were not immune to dangers. we never slept a good night through. Sometimes it rained 3-4 times a night and we had to flee beneath the trees for shelter (we usually slept in the open), but this is hardly worth mentioning next to the regularity with which we were awakened by bands of pirates coming for the women. Some of us were beaten and forced to point out their hiding places, others were choked with a chord to make them divulge where gold or dollars were supposedly hidden. Most tragic was a case where a man tried to save the virtue of a relation of his. First he was hit with an ax till his forehead split open then he was thrown on the rocky shore. By some luck he did not die then and there. One old gentleman with a few gold teeth had these pried out with a knife. He swooned from the pain. As you can see, not a day went by when we were not terrorized at all hours.

The fishing boats each had many men, and as one left us another came. This was especially true when the sea was agitated and they jammed the entrance to the island. we counted at times up to 40-50 boats at any one period. Of course, not all the flshermen had come to harass us. But it only took a few to sow among us fear and shame. ln our great despair, we could only pray and wait for the navy boat that had come once to rescue us from that hell. But although we waited, the despair of being abandoned on a desert island began to grow and became deeper every day. we started feeling fully the thoughts, bitter and painful, of a life without a tomonow and our supplies continually depleting, of fatigue in the face of so many searches and hunts by the fisher- men.

On Nov.8, another refugee boat was towed to the island

Page 95: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 95

by Thai fishermen. On board had been 21 person, but one had been thrown into the ocean and drowned so only 20 joined us. The next day, Nov. 9, there came another boat, this time with 37 Vietnamese on board. A fourth vessel was brought to us on the night of the 15th and it gave us 34 more refugees, all of whom were tossed into the sea about 1 kilometer from shore so that 16 drowned, including four women and three children. Of the 18 remaining, when they reached shore, they had no time to rest before the women were taken out and degraded in an unimaginably barbaric way.

The following day the body of a nineteen year old youth was washed up on the beach and we gathered to retrieve it and give the victim of the pirates a simple funeral. we bundled the corpse in a nylon sack and laid it on a plank carried by 4 people. Those who came behind the procession prayed softly. A hole ready dug served as the grave. (we found out later that the hole was the burial place for 4 children refugees from some earlier time.) The body was laid in the hole and covered with stones and coral. we could not utter a sound in our grief, but the tears welled in our eyes. A few days later, the effluvium rose through the rocks of the grave and was so heavy that the women hiding in the brush nearby had to move to another spot, unable to stand it. It was good that there was never any epidemic. Of four boats and 157 people, no one was seriously ill, except for one girl whose back had been seared when the pirates burned the bushes looking for her, one youth who had been scratched badly when he fell on the rocks, and the man who had had his head chopped open and his body ripped up on the shore when the pirates threw him down.

Amid all this, we prayed that our plight would not be forgotten by the outside world, although deep inside of us the despair increased daily. we were very concerned about the dwindling supplies. we had begun eating leaves from the trees with our gruel, but that wasn’t enough. we dug up anowroot to boil and eat, but they had to be soaked for days to remove the oily substance from them and even then they left the mouth

Page 96: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

96 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

and throat with an itching sensation. Some of us couldn’t sleep, what with the worry and fear, and they discovered that a certain type of leaf boiled made a good sedative. Another type of leaf was used as a vegetable and made the body feel cooler inside. As for meat, anyone who could catch any of the creatures could have a choice of many kinds. There were rats, bats (some as big as a kitten), centipedes (up to 30 cm long and said to be rather delicious, not unlike chicken). Once a couple of people going swimming came upon a giant sea turtle, which they dragged ashore and cut up There was 100 kg of meat there and thousands of eggs besides. The meat was dried and the eggs boiled - you could say that that was the only stroke of good fortune for us in those days.

Also on the 15th, a helicopter flew over us. we ran out and waved to it, but it was soon too far away. we were without hope, when two days later it returned and left us dried fish and rice with some medicines. we were as pleased as if we had been reborn. The outside world knew of us. we had not been abandoned in distress and shame.

Our being supplied afresh was not lost on the fishermen. we had hoped that they would take this as a warning that the world was protecting us and they must put an end to their savage activities. But that was foolish rationalization and in fact the contrary occurred. Groups of fishermen came and searched us more cruelly than before. They took all the clothing we had left, our torn raincoats, the shirts off our children, and the women were too exhausted to flee when they were taken to be raped. But this did not last long before it was over.

On Nov.18, the people who had left us the supplies by helicopter returned with a navy patrol boat. we learned that this was the U.N. High Commissioner for Refugees representative in Thailand, Mr. Theodre Schweitzer. Mr. Schweitzer on our island along with a doctor who brought some medical instruments and medicines. As our sick and injured were being attended to, we took Mr.Schweitzer to some of our hiding places from which the women crawled out as soon as they heard we were being recued. Some of the

Page 97: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 97

women indeed had to wait for us to crawl in and drag them out, they were so weak.

with his own eyes, Mr. Schweitzer saw us pull the women out from under the rocks. Upon seeing the light of day, they collapsed. Mr.Schweitzer was so moved he could not bear to watch any longer. His camera recorded many priceless scenes : women coming up from the deep rocks, hiding places in the thick brush of the jungle, the spot that had been burned by the pirates searching for women to rape, the simple unmarked grave in the coral, and the gaunt faces full of terror. Mr.Schweitzer tried to comfort the suffering and encourage us, telling us that those terrible things would now be over.

we were deeply touched by his concern and would like to at this time and in the name of all the 157 refugees on Ko Kra on that day express our gratitude to the U.N. representative and all his staff. Your devotion and eagerness have realized most nobly the spirit of the human rights declaration of the U.N. within the area of your competence and authority, you did as much for us as anyone could, acting most swiftly and necessarily.

Presently we are in Pakpanang district, waiting to complete the precessing before we can go to the refugee camp in Songkhla. Now we have no fears, and boldly raise our voices before the Thai government and the U.N. High Commissioner for Refugees to denounce the barbaric action of a number of Thai fishermen, perpetrated against us, especially our women, for the 21 days we stayed on Ko Kra Island.

The pain will pass and time will take away the sorrow. we would apply the teachings of the Buddha if we say that all resentment should be cut off, not put on, but here the problem cannot be lookek at from a philosophical point of view, rather from that of the safety of those Vietnamese refugees coming after us taking the same route we took. we hope that our denunciations before the conscience and opinion of the world will cause the Thai government to pay more heed to the robbery and rape taking place, which according

Page 98: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

98 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

to reports has been going on for years but only now has concrete witnesses. we hope our accusations will create an opportunity for organizations of an international scope, such as the U.N.H.C.R., the International Red Cross and Amnesty lnternational, to seek out effective means to protect the human dignity and lives of the refugees coming at later times so that they do not experience the same tragedies we have.

And finally, we hope our accusations will create a public opinion that will influence our friends and relatives back home to take more caution in fixing their flight for freedom through Thai waters, or better yet, find another route altogether. lf even this cannot be done, then at least do not bring women with you.

Freedom is something extremely noble and precious. Any journey in search of that freedom must have a price. It is our wish that when our experiences through blood and tears have been publicized to those who will come later, the price they will have to pay for the freedom will not be as high.

Pakpanang,Nov.24, 1979

Nhat Tien Vice-Chairperson of The Vietnam Pen Club

Page 99: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 99

THE NARRATIVE OF VU ZUY THAlTranslated by JAMES BANERIAN

If sad and painful stories are told on this earth, then my story must be ranked among the most sad and painful of them all. I have gone through very tragic moments and I have suffered greatly, but the reason I stand firm here now is that I believe all things in this life to be arranged by the hand of God.

My name is Vu Zuy Thai. I was born on Oct.2, 1936 in the village of Hoa Loc, Tuyen Son district, Ninh Binh province in North Vietnam. As a boy I was poor, so I had to tend buffalo and do field work from the time I was five years old. I lost my father when I was ten, and my mother was sick all the time. But when I turned 23, my life became a little easier as I started

Page 100: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

100 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

to work as a taylor. I went south in 1954 with the flight from the Communists and there I marrieded Apr. 6, 1958 in An Lac, Gia Dinh province. My wife’s name is Dinh Thi Bang, born 1940 in Phu Nhai, Nam Dinh province in North Vietnam. She, too, was among those who came south 1954. At first, we were very poor and we could not come up with the 6,000 piasters needed for the wedding. Eventually we had to sell our sewing machine for 2,000 and borrow the rest from our friends before we had enough. So, from the moment she stepped foot in my home, my wife shared with me the hard work and difficult times we lived through. Nonetheless, the years flowed by, due to the industriousness and thrift of my wife. She was fragile in body but strong in spirit and she sacrificed a lot of her personal needs for her husband and children. Nearly all her life she enjoyed nothing, took to no personal pleasures and found no joy except that of running the household and seeing after the needs of her family. She always tried to see that we ate well. ln my eyes, she was a perfect woman, a model of the Vietnamese woman-industrious, faithful, meek, a constant source of comfort and encouragement, someone the whole family could rely on.

ln all we had 7 children: Jesus Vu Zuy Thanh, born 1959 ; Vincent Vu Zuy Trung, 1961; Peter Vu Zuy Tuan, 1963 ; Mary Vu Thi Thanh Thuy, 1966 ; Mary Vu Thi Thuy Trang, 1968; Martin Vu Zuy Tai, 1971; and Peter Vu Zuy Tri, 1975.

You might have called us a happy family had it not been for the fall of South Vietnam in 1975, when our country fell into the hands of the Communists.

A Roman Catholic family, our children enjoyed an education in the love of God, and we could never live under the dictatorship and oppression of the Communists. Thus, we decided to leave the country. we let two of our sons go on the first trip. Their boat set off from Bach Dang in Saigon on Oct. 1, 1978 with I30 people aboard. But four days later the engine died. The boat drifted onto a coral island sunounded by reefs belonging to Taiwan. There they lived for 50 days with no food. The number of those who died increased daily and

Page 101: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 101

the others had to eat the flesh of the dead in order to fight the hunger. My two oldest sons, Thanh and Trung, fell into this miserable condition. They died and their bodies were eaten by their boatmates.

On the 50th day, a Taiwanese fishing boat came by and rescued them. Only 60 of the original I30 refugees were left. But during the move from the coral island, more died of exhaustion and starvation and when they set foot in Taiwan there were only 34 people left. My son Tuan was among them, and a godchild, Trinh Vinh Thuy. Tuan is living in Taipei now and Thuy has been sponsored by relatives and is in California. Tuan hid the facts of his brothers’ horrid fate from us. lt wasn’t until Dec. 20, 1979 that we learned of the frightening journey from a friend of mine, Do Minh Ngu, who lives in the U.S. During that time, we were preparing for a second journey out. we went to Mass for three days in a row for our boys at a church in An Lac, Chi Hoa, and despite the hurt we felt inside, we went on with our plans to flee.

So we left Saigon for Rach Gia on Dec. 28, 1979 at 4:OO in the morning. The next moming our boat set out. lt was called VNKG = 0980, 13m long and 2.5m wide and there were 120 people aboard. we sailed until the evening of the 30th when we encoutered pirates who had a Thai flag flying on their boat. They were the first to rob us. After they were finished they left us alone. The following morning we were attacked again and this time the pirates wrecked our engine. A series of explosions came out of the engine room and the boat began to go around in circles and then sink. we cried out in terror. I had no time to say anything to my wife. I could only witness the fear on her face. I kissed my youngest children,Tai and Tri. Then I heard Thuy call out, “Daddy, Tuynh there. . . ! “ and Trang cried , “Daddy, Oh. . . ! “.

As the boat went under, my wife was still with me. But she did not cling to me. That was her last great sacrifice for her husband and children. She refused to burden me down in order that I might save the children. Just then an evil wave roared by and stole away my family. I could see no one, only

Page 102: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

102 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

the waves rolling over my head. Then one of my relatives, Phuong, grabbed me and brought me to an empty water barrel that was floating nearby. I held on tight only by instinct. when I opened my eyes, I could see my wife floating helplessly before me. Then I passed out and don’t know what happen- ed. when I came to, I found myself lying in a pirate boat. Hung and Chau, my younger brothers, were next to me trying to revive my wife, who they had probably just pulled in. I struggled to get up and help them, but the pirates signaled us to throw her overboard. Nothing could ever break my heart like that scene. I ran over and hugged her to my breast, gazing at her in grief and pain. Her eyes were still open, but she lay motionless. Saliva driveled from her mouth.

I closed her eyes, then took her by the head while Hung and Chau took the feet and we lowered her into the sea. That was the last time I was with my wife. The most painful moment of my life. Then a big wave came. The vicious sea took away the person closest to my heart. I never will see her again. There is no grave for me to go and visit. A ripple on the water, and then gone forever. we will no longer meet on this earth. Oh, what pain is like the pain I have to bear? All my loved ones taken in an instant. when she died she was wearing black trousers and a black shirt. There was no sign of suffering on her face. Only a fleeting shock on her otherwise expressionless face. That was this last image of her that I remember before the parting that will last 1,000 years.

And not only did my wife die, but 4 of my children perished as well. Thanh Thuy, Thuy Trang, Zuy Tai, Zuy Tri. Those I loved the most went forever to the bottom of the sea. Of all the calamities that might strike us on earth, mine must be among the most horrible, more than any human being can bear. Along with my wife and children, there were 65 others who drowned. All together, 70 persons lost their lives at the cruel hands of the pirates.

The survivors were taken to Ko Kra, an island on the Gulf of Siam. This island has become a hell for the Vietnamese boatpeople. Everyone who is taken there is become a victim

Page 103: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 103

of pirate abuse. Men are tortured to get them to divulge the hiding places of the women or give up valuables, while the women must hide out in the mountain caves and jungles and out on the reefs and if the pirates find them they are gang raped. You can find on the island the remains of the refugee groups that came before us, like lines scrawled on the rock walls, tufts of women’s hair scattered about (perhaps cut off to make them look like men), wrecks of the boats and the graves of those who died.

we were dropped on the island on the evening of Dec. 31,1979. Our hearts were broken and our bodies were exhausted and weak with disease. My brothers found dry grass to make a matting for me to lie down on and they found me food to eat. And since I was sick, they rummaged everywhere through the remains of the previous boatpeople groups looking for medicine for me to take -any kind as long as it was medicine. Some of the pills had not much left to them, but I took them anyway to keep up my strength.

The 6 days on the island were days of sadness and fear. we were hungry and cold, sad for the loss of our loved ones and hurting to the depths of our souls. And the women continued to hide out like animals with no escape from the brutality of the pirates.

On Jan. 6 the High Commissioner for Refugee Affairs of the U.N. found us and took us to Pakphanang in Nakorn Sri Thamaraj Province in Thailand. There we spent 16 days being processed with the Thai police before we were admitted into the Songkhla camp on the 23rd. I want to express my thanks to Chau and Hung, who from the bottom of their hearts took care of me and comforted me on that terrible trip. I will never forget their kindness.

*** Today is Apr. I0, I980, the one hundredth day since my wife and children died. I am in the refugee camp in Songkhla. 50 days ago, Chaplain Joe Devlin held Mass for my wife and children at the little church in camp. Today he will pray for them

Page 104: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

104 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

again. I am in great agony, thinking of the ones I loved the most. My wife and six children. They are gone from me forever and they will never come back. Time, though a miraculous medicine that eases the pain of the heart, will never make me forget my wife, the gentle, hardworking woman, who all through her life was at the side of her husband and children never enjoying a moment of rest and leisure.

I pray God take pity on the suffering souls of those who died in the calamity at sea, the Vietnamese people, Your children.

Please, Lord, take up the souls of my wife and children and take them all to a place of peace, rest and happiness forever in You kingdom.

Please God, give me, Your child, the courage to stand firm after this most homble ordeal of my life and have the clearsightedness and strength I need to take care of my only child, now living in Taiwan.

I have suffered too much in pain and grief. I pray, Lord, that by You grace all my relatives and

compatriots, all those who will cross the sea, may find their journeys peaceful and reach shore safely.

And I pray that another day I will once again meet all my loved ones in You kingdom in Heaven.

Songkhla, April I0, I980

Vu Zuy Thai

Page 105: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 105

FATHER JOE DEVLIN: A MISSIONARY OF LOVE

by : Nhat TienTranslated by : Pham Xuan Vinh

I have trouble finding words to express my feelings about a wonderful foreigner who has given his thoughts, his heart, his compassion and his special love to the refugees in the Songkhla camp.

He is the reverend Joe Devlin, an American Catholic priest and a person who has been sharing the fate of the Vietnamese people not only this time in the refugee camp,

Page 106: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

106 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

but long before the fall of Vietnam into the hands of the Communists. His feet had taken him many places in South VN, from the cities in the coastal area to the beautiful valley and delta. The names of those places where he once spent his life were never erased from his mind, even when they were out of sight: Long Khanh, Bien Hoa, Vung Tau, Binh Tuy, Minh Hai... And now he has come to the refugee camp of Songkhla Thailand.

Father Joe Devlin was born in 1915 in USA. Following his doctorate in theology, he was ordained to the priesthood in 1941 in San Francisco. In response to a special request of Dr. Phan Quang Dan, who at the time was Secretary of State in charge of resettlement program, Father Joe came to VN in 1970 to help resettle about 10,000 Vietnamese refugees in Dong Thap Muoi, a huge rural area in the delta of South Vietnam.

These refugees had been brought to this new area following their escape from communist-controlled areas. In 1974, he asked to be transferred to Phan Thiet city in the coastal area to help local authorities with their project to resettle huge waves of refugees fleeing the Communists from the cities in Central VN and the Highland. when Phan Thiet was taken over by the Communists, he refused to let himself be rescued by a helicopter of the US. Naval 7th Fleet. Instead he accompanied the refugees aboard their boats to seek safety in Vung Tau, which was then still under control of the free Vietnamese government. He is very proud of being one of the first “boat people”, even before today’s boat people.

From 1975 to 1979 he became actively involved in activities for the refugees at the refugee camps in the U.S. mainland. But in Nov. 1979 he returned to Southeast Asia to serve the boat people in Songkhla, Thailand, as a volunteer. Through his wonderful service to human beings, Father Joe has become a great friend to the people of Vietnam. He sympathizes and shares in the fate of a small nation that has been submerged in war after war for over a quarter of the century. He shares in the griefs, the pains, the distress of a

Page 107: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 107

people who experienced the sudden and violent fall of the entire free Vietnam of the South. He understands what this people has been suffering under the communist yoke. He has come to meet the boat people who have just set foot from their tiny make shift boats on to free land. They come with fright-stricken hearts, with torn clothes hanging on their starving bodies. They bring with them the intense pain of having to leave their loved ones behind back home. They come to freedom as though they had just come back to life from their graves. They need the helping hand of someone who really cares and, most of all, they need consolation, comfort for their war-torn broken hearts and exhausted bodies.

He always wears his white clergyman’s garment, and on his chest he pins a little insignia bearing Free Vietnam’s National Flag and two inscribed words: “south Vietnam”. This meaningful symbol tells everyone that he keeps South Vietnam in his heart all the time. Following each Mass he spends time speaking to his congregation. He always mentions his admiration of the extreme courage of the Vietnamese who daringly accept risks and challenges awaiting them at sea in order to seek freedom. we can say that he shares in the joys, the sorrows, the worries of the refugees living under adverse conditions in camp. He always has some petty cash with him so he can help anyone who is in urgent need.

He was once found furious. what made him so upset? The story began like this: in the afternoon of Feb. 28 1980, while walking on the only road in the camp, he came across a little girl of 10 years old standing crying alone on the roadside. Through his talk with the poor little girl, he learned that she was an unaccompanied refugee child. There are many children like this in the camp. Some came to the camp after their parents and brothers and sisters had lost their lives to the sea; others had been sent out with their neighbors while their parents remained in Vietnam because they could not afford to leave with them. Because everyone suffers a critical shortage of basic needs, no one has much time or energy left to take

Page 108: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

108 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

care of these children who have come along to safety. No until that evening did Father Joe find out for himself the core of the tragedy thru the living example of that suffering little child. In his homily that evening Mass, Father Joe didn’t mention anything else other than his strong feelings for the case of the little girl. He said: “From now on anyone who knows of such a case, please let me know right away. we cannot leave those (unaccompanied) children to their own fate. I repeat ‘we cannot’!”

His face tumed red. His lips quivered. He was rarely outraged. His attitude touched many people of the congregation. They were moved to tears by such a wholehearted person. Right on the following day, a group of boat people and members of the Parish Council met to discuss and find possible ways to respond to Father Joe’s wish.

Two weeks later a day care center for unaccompanied refugee children was established and provided for by Father Joe’s own money. A tent was repaired and turned into a good-looking day care center. The center is equipped with a kitchen, school furniture and a water pump. Everything looks well-prepared for the children’s sake. The center has the following practical objectives:

1. To feed the children nutritious food from a ration funded by Father Joe;

2. To teach them classes of history, geography of Vietnam, drawing, music, Vietnamese and English;

3. To guide the children in their recreation, games, and physical exercises ; 4. To introduce their cases to voluntary agencies for immediate follow-up and speedy sponsorship.

At the opening ceremony, there were up to 60 eligible children. The center is in good regular operation. The center means a lot to the children. It brings great comfort to them -materially and spiritually- while they wait for resettlement.

The above project is only one of the many beautiful jobs that Father Joe has been doing for the welfare of the refugees in the camp. All of these works flow from Father Joe’s

Page 109: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 109

generosity, affection and sympathy because he has a deep understanding of all that the refugees have suffred from.

At the time thousands of Cuban refugees were expelled by Fidel Castro to the U.S. shore, Father Joe felt that the admission of Vietnamese Refugees might be affected, so he urged boat people in the camp (there were about 6,000 at the time) to join in his “signature campaign” petitioning the leaders of the American Catholic Church and the Pope to voice the sufferings of the refugees. The petitions ask that more efforts be made for the refugees. The requests in the name of the refugees at Songkhla were prepared by Father Joe himself.

If there is no change in Vietnam and the Communists remain in control of the land, many people will leave the country. Thus, for the remaining years of his working life, Father Joe’s love is more and more attached to the boat people coming to the camp. we refugees always talk about him as a human being with an enlightened heart. His heart is a guiding light for us, teaching us to love and care for one another.

In his homilies at the daily Mass, he always encourages refugees to overcome feelings of inferiority that so many of us have. He keeps saying, “It is we foreigners who should learn from your courage and sacrifices. In the history of mankind there has never been a people willing to cope with so many dangers at sea to seek a life of freedom like your people have been struggling for...”

Page 110: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

110 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

Following his five-year ministry in the Mekong Delta, Jesuit priest James Joseph Devlin, shown above with some of the children he worked with at Song Khla in 1981, became the champion of the Vietnamese boat people who fled to Thailand. There were about 7,000 Vietnamese boat people at Song Khla (located on the east coast of southern Thailand) when Father Devlin arrived in 1979; the number soon swelled to 8,000. ---- San Jose State University Professor Larry Englemann met Father Joseph Devlin in 1990 while preparing his book Tears Before the Rain: An Oral History of the Fall of South Vietnam (Oxford University Press) for publication. Legendary among both the Vietnamese and the Americans for his tireless work, Father Devlin spent five years in the Mekong Delta ministering

Joe Devlin: The Boat People’s Priest

Page 111: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 111

to and doctoring thousands of Vietnamese peasants. In 1975, he was one of the last Americans to be flown out of South Vietnam, and the same year he became the principal priest at the temporary base for Vietnamese refugees in Camp Pendleton, California. In 1979 he traveled to Songkhla on the east coast of Thailand, where he soon became known as the “boat people’s priest,” helping to care for the Vietnamese boat people who survived the trip from Vietnam to Thailand. By 1990, Devlin was retired and living in Los Gatos, Calif. When the region’s Vietnamese immigrants found out he was living nearby, they held reunions for him that were attended by hundreds of the people he had helped. Father Joe Devlin died on February 23, 1998--Ash Wednesday. At that time he was serving Asian parishioners at Our Lady of Peace Church in Santa Clara. In several visits with Englemann, Father Devlin had talked about his experiences while working with the Vietnamese people. ___________________

I think I live in their hearts.

written by JOe DeVLIN

In the spring of 1975 things in South Vietnam fell apart pretty quickly. After the Americans left we worried how long we could survive without them. when the Americans were near us down in the Delta, I was impressed by them. They were high-minded young guys, tough and strong. They were as good as any Americans you ever see over here (in the United States).

Page 112: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

112 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

So the Vietnamese had come to depend on these men. Their aircraft would be flying overhead hitting the enemy or going to the North, and we felt safe. I could not understand how we could possibly survive once the Americans were gone, and I don’t think anyone else really believed that we would survive for long either. Therefore, we were all pleasantly surprised when 1975 came around and we were still in existence without any major American presence. My colleague Father Bach asked me once, “Tell me, why did you keep us in the war for 10 years if you never intended to help us see it through and if you never intended to save us? we could have dropped out of the war 10 years ago and saved our men and people and it would have been better that way.” I had no answer for him. I didn’t understand it myself. As I watched the advance of the Communist forces in March and April of 1975, I feared Vietnam would be partitioned again, as it had been in 1954, and that they were going to draw a line across the country just north of Saigon. I figured we would be able to stay behind that line and fight and survive for maybe a year. My feeling at the time was that if we tried this, then a lot of people would die, but the Americans, at some point in time, would come back and support us because they would see that we were doing the heroic thing in standing against the enemy armies. But I was wrong. The South Vietnamese government and army collapsed completely. It surprised me. During the last days, if the entire nation could have left they would have, and we would have had 20 million refugees instead of only 130,000.

Someone from the CIA came to the village and tried to get me out and to Saigon. I went along because they ordered me. And when I got to Saigon I went to see George Jacobson at the U.S. Embassy and said, “Mr. Jacobson, please, I left my village too soon and I want to go back to it. Do you think you can help me? I don’t want to run away like this.” He replied, “I understand. we have a small plane going to Nha Trang this afternoon, and if you want to get on it, you can, and it will

Page 113: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 113

drop you off at Phan Thiet.” So I got on it and went back to my people, and they gave me a big ovation when they saw I’d come back. On the same day that I got back, however, the USAID (U.S. Agency for International Development) came to me and told me they were taking Americans out in two final helicopter lifts. They said they would take me. But later, when they came for me, I hid behind a tree so they couldn’t find me, and they left without me. I watched them fly away. I thought then that I needed to stay with my people. But then I started thinking, “I’ve got to get these people out of here. The enemy is coming down.” Soon I saw our beaten armies as they passed near our village. They were a pathetic force. After I saw them I went down to see the province chief to talk to him. I told him, “I am going to take my people out. There are only about 250 left, but I’m going to get them out of here. And I want you to give me some protection when we go out, tomorrow.” He said we were on our own, for his men would be fighting, and they could not escort us. It was up to me alone. I took my people out the next day. I got the money from the Catholic Relief Agencies; I had only $1,500 to get three boats to circumvent the enemy and get around the outside of their lines. we went down to Vung Tau on the coast and waited there. I realized that the war was ending, so I went to the embassy in Saigon and asked them if they could give me a boat to transport my 250 people to some island where we could get away from the Communists. And the embassy representative, a friend of mine who worked for the CIA, said to me, “Father, we have some 200,000 people we have to take care of. we can’t do it. Your people are harmless, and they’re not a threat to the Communists. They’re just poor people, and the enemy won’t hurt them if they come in.” I could see that he was right. I tried to take my nurse out and a little boy who had helped me at the hospital. And she said she had to go south to get her baby; she went away and came back in about an hour.

Page 114: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

114 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

She said, “I can’t get out because the enemy has the roads blocked off and we are trapped in the city. we’re surrounded here.” And I said, “well, there is no sense in staying. The enemy is at the gate. They’ll be here tomorrow. It’s time to leave.”

So on the morning of April 29 I arranged for the three of us to leave Vietnam. I really wanted to bring all of my people out. But what could I do, really? That was impossible. I tried to get a boat for them--I had the money--to have them picked up in Vung Tau, but now I couldn’t even get out of Saigon. And I knew that even if I could get back to them and stay with them, my presence would be bad for them once the Communists came in. It didn’t make sense for me to stay any more and put them in danger. I stayed at the Jesuit House in Saigon, and the Vietnamese Jesuits there had also decided to stay. But I was a controversial figure among the Vietnamese. I was an American and so I was persona non grata. I would be jailed if I stayed, and they would all also be suspect. I had to leave them, too. So I eventually asked one fellow if he could drive me to the CIA safe hotel that had an evacuation helicopter pad on the roof. He said, “Sure, I’ll take you. we may get stopped by the policemen, but I’ll try.” when we arrived at this CIA hotel, American soldiers were standing at the gate with rifles that wouldn’t have done much good when the North Vietnamese came in. I said, “Hey, can I come in there with you guys?” and they said, “Sure, come on in.” After I entered the compound, I went up on the roof to wait for the helicopters. we were told that we could only take out one bag with our possessions. Some of the CIA people had bags of whiskey. They opened those bags and passed the whiskey around, and each of us took a parting drink. we drank it all. As we stood there, off in the horizon you could see a big plane bursting into flames when it hit the ground--there was a tremendous flareup. It was a big transport plane (see the April 1995 issue of Vietnam to read about the crash of the C-5A evacuation aircraft). I saw it go down and I thought of

Page 115: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 115

hell when I saw the flames and smoke. You’ve seen that famous picture of the helicopter landing on the roof of a building removing people, and the people standing on the stairway waiting. well, if you could see closer, you could see me in that picture. I stood on that stairway with the others and waited and watched Saigon falling around us. Then finally a helicopter came and took us to the top of the crowded embassy and we got out of there. I remember that there was a tremendously big tamarind tree in the courtyard of the embassy. I watched the big Chinook helicopters come in, and when they came down that old tree was shaking back and forth. And you feared a little bit. But they came right down and then went right back up again, straight--just like an elevator. Tremendous work machines. Then they asked if any of us wanted to go out to Tan Son Nhut airport; they said a plane would be there for us. So I went to the airport with some others. I wanted to see what was happening out there. I took my nurse with me all the way to Tan Son Nhut. But once we were there, she said she could not leave. I blessed her and wished her luck and she left--I never saw her again. we stayed at the MACV headquarters on the tennis courts, waiting for something to happen. Then the Marines came in and surrounded the place, and the big helicopters came in that could hold about 70 people.The choppers lifted off at about 6:30 that evening and took us out to USS Midway. On Midway, it is pretty well known what happened. They had to push off some of the helicopters to make way for a small Vietnamese helicopter that landed the next morning. There were no Americans with me when I went out to Midway. I don’t think there were any other American priests in the country at that time. I didn’t see any on Midway. They transferred most people off Midway within a few hours. But I stayed on board. I told them I thought I might have been exposed to tuberculosis, and they sent me down to the sick bay to be examined. I was released the next day. I was very sad at the time, and I can remember looking

Page 116: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

116 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

up at the ceiling on April 30 on Midway and realizing that a whole nation had gone under. Here I was safe on the ship, and they were under their new masters. I guess I felt lower at that moment than at any other time in my life. while on Midway I thanked some of the Marines who brought us all out. I said, “Thanks a million,” and I asked one of the Marines if they had had any trouble or anything. He said, “No, I was stationed in the embassy. we went into the embassy and we didn’t have any trouble at all after we cut the damn tamarind tree down.” They didn’t cut it down completely, but they cut most of it down. The U.S. ambassador used to come and point to that tree for visitors and he would say, “You see that tree. That’s a symbol of the strength of America.” And then the Marines, almost symbolically, cut that tree down. when I was on Midway I sent word to Camp Pendleton, where many of the refugees were taken, and asked them if they had any type of job I could do to help them. I said that I would appreciate it if they could give me work. I told them that I didn’t need a salary, I just wanted to work with the Vietnamese.

I had come into Los Angeles and then went to San Francisco and then Utah. After I went back to Utah, they called me and said, “we want to get the Marines out of the job of being the chaplain coordinators with the Vietnamese at Camp Pendleton; we want them to go back to their Marine work. would you come and be the coordinator for the Catholic Vietnamese in the camp here?” I went in June and stayed until the end of the camp that Christmas. The Marines were kind enough to let me be the chaplain in the camp, and they also let me sleep in the Marine camp.

I felt happy to be with my people again--the Vietnamese. They were sad, of course, but not as sad as the people who came out later on the ocean--not as sad as the boat people. The Vietnamese who came out in 1975 and who I worked with at Camp Pendleton were pretty much the intelligentsia. They were aware as to what had been going on in Vietnam, and they were very smart to have come out when they did. They all seemed to do well when they arrived

Page 117: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 117

in America. There wasn’t hopelessness there. The Marines were wonderful, and their conduct was perfect. The Marines were tough in war, but believe me, they were also gentle and kind to the Vietnamese and very sensitive. The Marines wanted to do the best possible job they could, and they wanted to have the best refugee camp in America. They succeeded, God bless them all. I was so happy to be able to stay there. I gave sermons and brought in priests and bishops to help buoy up the refugees’ spirits. And the Marines did what they could to keep them thinking positively.The food was terrific, but it was American food and the Vietnamese had a little trouble with that. But considering the situation, it wasn’t really a serious problem. I coordinated the religious services and then tried to help them find places to settle. Organizations gave them clothing and tried to put them up in tents. It was a beautiful quarters for the Vietnamese to stay in on such short notice.

New Vietnamese kept coming to the camp, and the people I served stayed about the same in number. But the authorities wanted to clear it all out by the time the rainy season came around. Then, before Christmas, they sent the last ones out to Fort Chaffee, Ark., and then on to their own homes. All the camps were empty by Christmas. After the camp emptied, I came to San Jose to help the new refugees here. I took care of the Vietnamese I could find around me. I took care of the poor ones that I found and got them food and a place to live. I taught English to both the adults and the children and tried to help the children in their studies at school, and I came back to the homes every night. This was a daily routine. I went around to as many Vietnamese households as I could in San Jose and helped them. I went around and found out what the people needed and then tried to get it for them from various charitable organizations. I had once been a schoolteacher, so I always taught the kids. I took their books and went through all their work starting with the oldest child and then going to the next

Page 118: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

118 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

one and the next one and so on. I did this most of the day and night.

I knew when I worked with them that they would succeed in America. I knew they would thrive on freedom and contribute to this country and be good citizens. I watched them learn, and I helped them and thought how lucky they were to have made it here, but at the same time I could see how lucky Americans would be to have them here. I think anyone who worked with them could have seen that. You couldn’t miss it. Then somebody wrote me that my old colleague from Vietnam, Father Bach, was in a refugee camp in Thailand and that he was a camp chief. I expressed a desire to go there and help him again. I wrote to an international refugee organization and said I’d sure like to assist them, and they wrote back, “You can come over and join us and help.” So in 1979 I went to Thailand for the first time. I didn’t know for sure that I could get in and stay there, but I went anyway. I went with an organization I had joined, the Thai-Catholic refugee organization, COERR [Catholic Organization For Emergency Relief and Refugees]. when I flew into Thailand, the camp I went to was in Songkhla, which was located on the east coast of southern Thailand on the Gulf of Siam. It was a camp that Vietnamese refugees would come to if they were anywhere along the beaches--it was a boat people camp. I was the only chaplain there. Money started coming in from America, so I could give money to a great number of people who came in. They could buy things at the little market right there in the camp. And I also gave extra money to rape victims--and there were literally thousands of them, mostly young girls--and to children who had lost their parents.

About 7,000 boat people were there when I arrived, and the number soon increased to about 8,000. People kept pouring in from Vietnam. Little by little they were processed out of the camp and sent to the United States and other host countries. At the beginning we had about four or five small

Page 119: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 119

organizations in there. Doctors without Frontiers took care of medical treatment for the refugees. And then later Catholic Relief took care of the medical supplies. The Thai government kept a tight grip on the camps, and eventually all or-ganizations except Catholic Relief were forced to leave. I was left there with Catholic Relief, and we were the only ones there for the next three years. The Thais really were trying to get rid of the camp. They didn’t want the idea to catch on that the people of Vietnam could just come out and resettle in Thailand. The Thai government wanted to stop that, but they never really completely closed the camp until 1986. I wrote articles about the camp for a Jesuit magazine. The people in the camp were at first a mixture of boat people from all over. But as the years went on they became more of the poorer Vietnamese--peasants who were fleeing from the Communists. Most people were never aware that a great number of the boat people died on the ocean. There is no way to tell how many perished. But some people estimated it six years ago at about 100,000. I would have said that about 25 percent of those who went out on the ocean died. Each morning we would go down to the beaches and there would be bodies--men, women and children--washed ashore during the night. Sometimes there were hundreds of them, like pieces of wood. Some of them were girls who had been raped and then thrown into the sea by pirates to drown. It was tragic beyond words. we would pull them off the beaches and bury them and say prayers for them. This happened every morning. Sometimes I hated to get up in the morning, as the bodies were always there. I wondered if anyone else in the world knew...or cared. Sometimes people would somehow still be alive. They would be on the beach exhausted or unconscious. They washed ashore at night, and we revived them and held them when we found them. They thought we were angels, but we were just men and women who cared.

Page 120: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

120 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

Of course the weather took its toll on the boat people. The boats were terrible. Sometimes the refugees would be caught by Vietnamese authorities and towed back to Vietnam and put in jail. But the pirates were probably the biggest cause of the killing. The pirates stopped nearly every boat. They searched for gold first, even going so far as to take it out of the people’s teeth. The next thing that attracted them were the young girls. The pirates were concerned about getting caught, and the best way of not getting caught was to destroy the boat and the people in it and maybe even throw the girls overboard when they were all through with them.

Sometimes they passed young girls from boat to boat for 10 days or so, and they were raped hundreds of times. Then sometimes they tied them to ropes and pulled them behind the boats till they were drowned and cut them loose. Or they cut their throats and threw them in the sea, or simply just tossed them into the sea. These men were all fishermen, and they kept the girls with them during their work. Then they threw them away like garbage. And then the bodies washed up on shore or just disappeared into the sea.

we threw flowers on the water and said mass and prayers for those lost at sea in an attempt to commemorate and honor those unfortunate people. we always believed that so many died on the water that we had to try and honor them. when we learned that the pirates had killed everyone on a boat, we went out and would commemorate that day. we did that once a week while I was in Thailand. I remember someone saying to me one time that the boat people were homeless. I was in a bad mood at the time, and I said, “No, the boat people have a home. It is at the bottom of the sea.” That is where tens of thousands of them ended up. It was a tragedy almost beyond comprehension.

For the most part, the young women who made it to land and survived did pretty well. I think the primitive and rugged environment of the camp helped to soothe them and alleviate their trauma. when you put a person in really nice surroundings, then rape for some reason may come to

Page 121: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 121

seem even more terrible. But if the victim ends up in crude and primitive surroundings, the roughness of the existence lessens the feelings that she has about being raped. The rape victims were also able to help each other, since there were lots of others who had undergone the same experience. Most of them survived it pretty well. They did feel that their own men, who came out with them, looked upon them as scarred merchandise after that. And that was the attitude that the men often took, that in some way the rape victims were not clean anymore and that they were damaged because of these attacks on them. And so they were shunned. That is pretty cruel and silly, when you think about it. I worked with the little raped girls, counseled them and had them write out their experiences, trying to purge them. It was very difficult. But many of them left feeling better. They found husbands and married and had children and the scars faded. They probably never completely healed, but they faded. Then there were these strange pirates, too. Incredible. They thought the Vietnamese were gutless after they had captured them on the seas, I guess. They didn’t realize that in their own element they were very strong. So they used to land near Songkhla and come into the camp several times at night and then try get back the girls that they had raped on the ocean, thinking nobody would resist them. They had to be kind of crazy to do that. well, we seized them when they tried it, and they were arrested. I just got a wedding card from a little girl. when I took care of her she was only 10 years old. And I remember, when I knew her in Songkhla, I told her, you went out from Vietnam, and you could have been raped or killed or drowned. But all of those things you risked for freedom, and I think that is pretty heroic. She said in the letter, “It would be good to talk to you again since I haven’t talked to you since I was in ‘kindygarden’”--that was the word she used, “kindygarden.” I taught that class in camp. They were and are great people. Some of the women who were raped became pregnant,

Page 122: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

122 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

and some kept the children. A number of them aborted them. A couple of the women kept their kids. But they didn’t conceive that easily. Then Planned Parenthood came into the camp, and if they saw any girl who was pregnant from the ocean trip out they would offer them an abortion free. I had a little bit of trouble with them. I told them I didn’t agree with them and said, “Don’t do that to my Catholics.” I said that if the victims asked them for information that was all right, but I didn’t want Planned Parenthood asking my people personal questions.

when we finally got down to only 37 people in the camp near the end, it was a very dangerous situation because we had so few people and no strength in the camp. we got fearful of the Thai pirates who came in knowing there were so few people there at night. we were concerned they would try to grab the girls. So, secretly, at night, I went back to the camp from where I had to live--because the government would not let me stay in the boat people camp at night. An Indian relief worker and a Japanese fellow and I rode our motorbikes into the camp and stayed just inside the gate. The Thai police didn’t allow us in at night because they thought we might harm the girls there, but we actually were trying to protect them. we turned out the lights on the motorcycle as we approached. we had a signal telling us that we could come into the camp when the Thai police weren’t around, and we went into the camp and stayed overnight and waited in the event of an attack by the pirates. That strength was important so they would not be terrorized again. we sneaked in every night for a month. Now the police we finally got were pretty well-disciplined for the most part, because I had a very fine chief of police and his men were well-disciplined. I gave them money and supplies to keep them happy and that helped. we treated them nicely, and they stayed happy with us.

Finally my visa expired. The Thais wanted to close the camp, and they wanted me to leave. So I returned to the

Page 123: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 123

United States. when I first came back I hoped to go to another refugee area. But it didn’t work out. That was it for me. They said I was too old. But I wasn’t.

I never put what I did in a religious context. There is a famous expression: Primum est esse, quam esse tale. It means that before you become something, you have to first exist. with the refugees I thought it was more important, for me, at least, to try to keep the refugees in existence, give them being, before I tried to make Catholics out of them. Or whatever it might be. with Buddhists or Catholics or whatever, it made no difference to me at all. I was trying to help them exist. Because, as that expression tells you, you must first keep a man in existence before you try to make him something different. A man or a woman must be able to live first before they can become anything. So my effort has not been, primarily, a religious effort. Because I don’t like to change a person’s religion. I want him to do his own thinking and then do what he thinks is the proper thing. But there is a very important step in his life first, and that is to keep him in existence, to hold him up, to be his brother. It’s not exactly religious in the sense of trying to convert him to something. It is just to allow him to exist.

My mother was my example in this. I have always been most interested in holding a person in existence, more interested in helping them survive than in making them spiritual or in trying to make a Catholic out of them. I felt they have their own reasons for living and their own indeas of what they want to do later. That is their business. That’s not truly mine, I always felt. But that’s not agreed on by too many people.

I don’t feel guided by the holy spirit or anything in my work. Not really. I don’t look at my work with the Vietnamese from a religious point of view. I pray but not too much. And my prayers are not always answered. I never expected divine intervention in Vietnam. I just felt that God stands up and he

Page 124: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

124 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

says, “You gotta do your own work, fella. So do it.” And so I did it.

You know these evangelists on television, they’re always standing up and saying, “Oh, you pray and God is with you,” and all that. All I know for sure is that you have to do your own work. God doesn’t do it for you. He watches.

I didn’t look at what happened in Vietnam in a biblical sense either, not in a sense of prophecy or warning or anything. I’m not a really truly strong religious person. That may be a dangerous thing to say, because people will take it wrong. It’s hard to express it correctly. It’s hard to explain. I just want people to live together and to live in peace and in dignity. That’s all I’ve ever wanted. That’s what my whole life is about. And I think that’s what we’re here for--to try to help people.

Many of the Vietnamese found a parallel for their own experiences in the tribulations of the Book of Job. I know that one of the young women who had been raped and beaten and then thrown into the South China Sea found comfort in the story of Job. She said, “Father Joe, don’t you think that the life of the Vietnamese people is like the Book of Job?” I said I did. And what did my work get me? Not many acknowledgments, I can tell you that. I got a bunch of plaques from the Vietnamese all around the world and a bunch of other things. I never received a thing from American organizations, though. But that’s all right. what good are they, after all? You can’t eat them. what would I do with them? And there is a danger in accepting those awards. You might come to believe that it is the reward for what you do. And it isn’t. It should never be. That’s not ever the reward for doing the right thing. when that happens you get your reward at the wrong time.

I think the people I helped remember me sometimes. I think I live in their hearts. That’s a nice thought, isn’t it--to live in people’s hearts? I can remember their faces but not

Page 125: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 125

their names. I can’t even speak their language. But I am sure they remember me, my kindness, my work, and I live in their hearts. If they remember me they will someday be inspired and perhaps do good also, and if they do, when they do, then what I did was worth it. Even if they don’t, even if they forget me, it was still worth it, wasn’t it? JOE DEVLIN

______________ This article was originally published in the April 1999 issue of Vietnam magazine

Page 126: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

126 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

For the Commemoration of the Declaration of Human Rights:

Looking Toward the East :

THAl PIrATes CONTINue TO murDer reFuGees

NHAT TIEN

I recently received a letter from Thailand dated Nov.10, 1982. The author is a girl just. 20 years old. She left Vietnam on a boat with her 5 brothers and sisters; all of whom were killed by Thailand pirates on the sea. Only the girl survived - she alone of the 19 youths on board, the small boat. Here is the story as she relates it: “On our boat there were 6 from my family. I was the youngest. There were 19 people in all on the boat -13 boys and 6 girls - at Rach Gia. We set out on March 24,1982 and I came to Thailand on Apnl 4. I alone was left in the uncertain time of my youth, one innocent youth filled with anger and shame caused by the Thai pirates.” This fateful vessel was out at sea only one day when it was stopped by a Vietnamese Communist National fishing boat which took some gold, then let them go. On March 26, Thai pirates attacked for the first time.The refugees were robbed and raped then released. The frightful tragedy was replayed after they were followed by another pirate boat. Miss LQ continues : “They caught up to us and tied our boat behind theirs.Then, in an arbitrary and savage way, their boat captain and his sailors killed the 13 boys. They took rubber cords and bound their hands and feet, then threw them into the sea. This was at 7:OO PM. As for the girls, they raped and beat us. They locked us on board for 9 days, then tried to kill everyone by throwíng us into the sea, five to ten minutes apart. The

Page 127: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 127

other girls did not know how to swim so they drowned. I could swim and after 20 minutes, I was picked up by a boat.” The above is one of the many sorry situations brought to light by the words of a sole survivor. After L.Q. was rescued, she was taken to the mainland where she lived with a Thai family for a few months. Finally, the U.N. High Commissioner for Refugees (UNHCR) admitted her to Songkhla Camp on Oct. 25, 1982 (her Songkhla Identity Card Number is : SI # 12818).

Currently, L.Q lives in mental crisis after her terrible ordeal on the sea. She must also deal with the severe situation before her: the Thai authorities view her as an illegal alien and she may be confined in Sikhiu (Sikiew) prison camp unless the Vietnamese community intervenes.

Along with her are two other cases of a similar nature: l) Miss C.T.T.born 1962, arrived in Songkhla Camp

Oct. 22, 1982, Sl # 12806. 2) Miss P.N. born1967, arrived Songkhla Oct. 22, 1982,

SI # 12805. Both were kidnapped by Thai pirates and taken to

the mainland, then discovered by the UNHCR and brought to Songkhla. (Reader who wish to write to these girls to comfort them may reach them by addressing letters theirs initials, with D.O.A (date of arrival) and SI number as above, sent to P.O.Box 3, Songkhla, Thailand).

Although the Thai government constantly avoids its responsibility, the fact is: Vietnamese youths have been murdered by being bound with rubber cords and flung into the sea, one person every 5-10 minutes - an atrocity that is beyond imagination in this the twentieth century.

How many other innocents have also been murdered in this same way, but there was no one left alive to tell the tale as there was in the case of Miss L.Q. ? According to statistics from the UNHCR, from January to July 1982, some 167 boats carrying 4339 people arrived on Thai shores. Of the 167 boats, 111 were attacked by Thai pirates, :an everage of 2 to 3 times each for a total 309 attackes of robbery, rape and murder, with the bodies dumped in the water. In just the first of 6 months of 1982, the number of girls

Page 128: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

128 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ

raped came to 139 and there were 123 persons murdered by pirates and thrown overboard because they resisted the barbarous treatment they were receiving. More than 200 girls were taken away by the pirates and never heard from again. The fate of these girls - whether they died tragically on the sea like the 18 on the boat with L.Q. - or sold to brothels on the Thai mainland to drag on their lives in shame - no one knows. The atrocities of the Thai pirates accumulate daily. The water of the East Sea are stained with the blood of our people and have become the grave for unknown numbers of innocent refugees, our brothers and sisters, our friends, our compatriots.

Beside the sad situation on the sea, there is as well the tormented life in the rerfugee camps. Our most recent contact is Dr. Duong Chi Lang, one of 19 persons released by the Thai court after being accused of attacking a Thai fishing boat, when in fact they were only defending themselves from the pirates attacking. Dr. Lang has resettled in Australia now. According to him, the Thai refugee camps are “hell on earth”. Examples: - ln the Chon Buri mental hospital near Bangkok, there are 6 Vietnamese refugees with serious mental health problems caused by terrorism and mistreatment . - Once Phu Chi Hieu went crazy, he broke a bottle intending to slash open his stomach in a suicide attempt, but was saved in time. Afterwards, he took a knife and cut the flesh of his right thigh and tore his arms and legs on a barbed wire fence to try to escape from his madness.

- At Pasanikhom refugee camp, the UNHCR has banned the use of insecticides and pesticides after several nights of suicide cases.

- At Aran Jail in Ara Pathet, where a number of Vietnamese “land refugees” are held: the people are treated brutally, no different from Medieval times: their heads are shaved, they are locked in cesspools and beaten until they become unconscious. After three months in such a place, all suffer internal injuries.

Page 129: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAÄT TIEÁN 129

These are some of the frightful things happening to our people in Thailand, on the sea, in prison camps, in refugee camps (the most famous of which are Sikiew where some 7000 Vietnamese refugees are being kept without the status of refugee; and Nw82 (North west 82), where 2000 Vietnameses are similarly kept.).

*December is the month commemorating The

International Declaration of Human Rights. It is with irony that that face of human rights looks

toward the East with its murders and terrorism, oppression by violent hands.

Human Rights are not something easy to acquire or demand. If you want them, you must struggle. In the name of the tragedies now taking place and which shall continue to take place for our people, in the name of the sufferering, shame and misery in the most extreme degree experienced by our people in the camps at Sikiew and Nw82, we must continue to struggle to demand that the civilized world put an end to this most terrible suffering of our people.

Brothers and sisters, friends and compatriots all over the world, let us do something real and tangible for our people, the refugees.

Nhat Tien Santa Ana, California - Nov. 28, 1982

Page 130: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp
Page 131: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

NHAØ VAÊN NHAÄT TIEÁN

Nhật Tiến, Tên Bùi Nhật Tiến; sinh ngày 24-8-1936 tại Hà Nội; Di cư vào Nam năm 1954. Viết truyên ngắn, truỵện dài trên các tạp chí: Văn Hóa Ngày Nay, Tân Phong, Đông Phương, Bách Khoa, Văn, Văn Học. Chủ trương nhà xuất bản Huyền Trân (1962), chủ biên tuần báo Thiếu Nhi (1971-1975). Dạy Vật lý và Hoá học tại các trường Trung học ở Sài Gòn từ năm 1960. Giải thưởng Văn Chương Toàn Quốc năm 1962. Nguyên Phó Chủ tịch Trung Tâm Văn Bút VN (1965-1975), nguyên Hội viên Hội Đồng Văn Hoá Giáo Dục (nhiệm kỳ II,1974). Năm 1979 vượt biển qua Thái Lan rồi định cư tại Hoa Kỳ từ năm 1980; Hoạt động văn hoá ở hải ngoại: Nguyên Phó Chủ tịch Hội Cựu Giáo Chức Việt Nam Hải Ngoại (1982-1985). Nguyên Chủ tịch Ban Chấp hành Lâm thời Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại Nam California (1988) Hiện cư ngụ tại California Tác phẩm đã in: Truyện dài: Những người áo trắng (Nxb. Huyền Trân, Sài-gòn, 1959), Những vì sao lạc (Nxb. Phượng Giang, 1960), Thềm hoang (Đời Nay,1961), Mây hoàng hôn (Phượng Giang,1962), Người kéo màn (tiểu thuyết kịch) (Huyền Trân,

Page 132: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

1962), Chuyện bé Phượng (Đông Phương, 1964), Vách đá cheo leo (Đông Phương, 1965), Giấc ngủ chập chờn (Đông Phương, 1967), Quê nhà yêu dấu (Huyền Trân, 1970), Mồ hôi của đá (Tủ sách Cành Nam, Virginia, 1988).TậpTruyện ngắn: Ánh sáng công viên (Ngày Nay,1963), Giọt lệ đen (Huyền Trân,1968), Tặng phẩm của dòng sông (Huyển Trân 1972), Tiếng kèn (Văn Học, Hoa Kỳ, 1982), Một thời đang qua (Tủ sách Cành Nam, Virginia, 1985). Cánh cửa (Nxb. Thời Văn, California, 1990), Quê nhà quê người (viết chung với Nhật Tuấn- Nxb Văn Học VN, 1994), Nhật ký: Chim hót trong lồng (Huyền Trân, 1966). Bút ký: Tay ngọc (Huyền Trân, 1971). Hồi ký: Thuở mơ làm văn sĩ (Huyền Trân-1973). Truyện thiếu nhi: Đóa hồng gai (Tuổi Hoa 1970). Lá chúc thư (Huyền Trân, 1971), Đường lên núi Thiên Mã (Huyền Trân, 1972) Truyện dịch: Thân phận dư thừa ( dịch The Unwanted của Kiên Nguyễn - Việt Tide LLC, 2002)

Page 133: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp

THUYEÀN NHAÂN - VAØI TRANG BI SÖÛ BIEÅN ÑOÂNG, bieân soaïn cuûa NHAÄT-TIEÁN do VIEÄT TIDE LLC

aán haønh taïi Nam California thaùng 4-2008

Page 134: THUYEÀN NHAÂN Vaøi Trang Bi söû€¦ · 6 THUYỀN NHÂN - VÀI TRANG BI SỬ bò 5, 6 laàn. Nhieàu ghe chæ ra khôi ñöôïc ngaøy ñaõ bò taàu haûi quaân CSVN xaùp