21
Tác gi: Ngc Trân ÂM THANH LNG LPHN 10 Bà Mng Lan đứng ngi không yên, khi có mt cuc hn bt thường. - Xin chào bà! Bà Mng Lan ngước nhìn lên, có phn sng s: - Ông đây là...? Người hn bà ti đây! - Nhưng tôi... - Có phi bà định nói là không quen tôi. Nhưng mà tôi... - Phi, tơi chính là Thiu Bình ca mười my năm vtrước đây. - Ông... - Sao, bà còn nhtôi ch? Bà Mng Lan ngngàng: - Anh là Thiu Bình đây sao? - Phi chính tôi đây! Ly li bình tĩnh bà Mng Lan nhìn ông chm chm: - Mười my năm xa cách anh vn như ngày nào, vn phong độ, uy nghi. Hơi nghiêng đầu nhìn bà, ông Thiu Bình li hi: - Tht vy sao? - Tôi nói tht. - Ông mai ma: - Vy mà lúc xưa tôi bngười ta chơi khăm đấy ch. Hơi cúi đầu, bLan hi tránh sang chuyn khác: www.vuilen.com 185

Tác gi : Ng c Trân ÂM THANH L NG Lbookserver.vuilen.com/book/amthanhlangle/amthanhlangle10.pdf · Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Chị và hai con vẫn khỏe

  • Upload
    others

  • View
    0

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

Page 1: Tác gi : Ng c Trân ÂM THANH L NG Lbookserver.vuilen.com/book/amthanhlangle/amthanhlangle10.pdf · Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Chị và hai con vẫn khỏe

Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ

PHẦN 10

Bà Mộng Lan đứng ngồi không yên, khi có một cuộc hẹn bất thường.

- Xin chào bà!

Bà Mộng Lan ngước nhìn lên, có phần sững sờ:

- Ông đây là...?

Người hẹn bà tới đây!

- Nhưng tôi...

- Có phải bà định nói là không quen tôi.

Nhưng mà tôi...

- Phải, tơi chính là Thiệu Bình của mười mấy năm về trước đây.

- Ông...

- Sao, bà còn nhớ tôi chứ?

Bà Mộng Lan ngỡ ngàng:

- Anh là Thiệu Bình đây sao?

- Phải chính tôi đây!

Lấy lại bình tĩnh bà Mộng Lan nhìn ông chằm chằm:

- Mười mấy năm xa cách anh vẫn như ngày nào, vẫn phong độ, uy nghi.

Hơi nghiêng đầu nhìn bà, ông Thiệu Bình lại hỏi:

- Thật vậy sao?

- Tôi nói thật.

- Ông mai mỉa:

- Vậy mà lúc xưa tôi bị người ta chơi khăm đấy chứ.

Hơi cúi đầu, bả Lan hỏi tránh sang chuyện khác:

www.vuilen.com 185

Page 2: Tác gi : Ng c Trân ÂM THANH L NG Lbookserver.vuilen.com/book/amthanhlangle/amthanhlangle10.pdf · Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Chị và hai con vẫn khỏe

Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ

- Chị và hai con vẫn khỏe chứ anh?

- Cám ơn bà, người thân tôi vẫn khỏe. Duy chỉ có con gái út của tôi không được may mắn lắm.

Bà giật mình hỏi:

- Tại sao?

- Có lẽ nó rơi vào trường hợp mẹ nó ngày xưa.

- Vậy là sao?

- Nghĩa lả nó cũng bị người ta tìm thủ đoạn để cườp mất người yêu.

Bà Mộng Lan chợt hỏi:

- Nó là ai? Có liên quan gì đến tôi.

- Có chứ. Nó chính là Thiệu Vy người yêu của Mẫn Thanh.

Bàng hoàng, nhìn ông bà Mộng Lan lắc đầu:

- Không, tôi không tin. Nhất định là không phải.

Nhưng đó lại là sự thật bà không tin cũng không được đâu.

Ngó ông bà lại hỏi một câu:

- Vậy ông định như thế nào?

Ông Thiệu Bình đĩnh đạc nói:

- Tôi khôngmuốn tụi nhỏ phải rơi vào tình trạng của chúng ta ngày xưa.

- Chuyện xưa rồi mà anh vẫn còn nhớ hay sao?

Trầm ngầm giây lát ông lại nói, bằng một gịong xúc động:

- Tôi đã cố quên đi suot mưới may năm.

Nhưng không ngờ hôm nay nó lại sống trở lại, thử hỏi làm sao chúng ta yên ổn được đây.

Bà Mộng Lan hiểu nhưng bà lại cố tình từ chối:

- NhưngMẫn Thanh đã sai lầm, nó đã làm lỡ dỡ đời con gái của Mộng Thúy và nó đang mang thai.

www.vuilen.com 186

Page 3: Tác gi : Ng c Trân ÂM THANH L NG Lbookserver.vuilen.com/book/amthanhlangle/amthanhlangle10.pdf · Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Chị và hai con vẫn khỏe

Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ

Nhìn bà, ông nghiêm giọng:

- Bà nói thật chứ, hay là...

- Vì con tôi, tôi quyết đấu tranh tới cùng.

Bâ vẫn chứng nảo tật nấy. Thế Mộng Thúy quan hệ với Việt Cường bà có biết chữ.

Bà Mộng Lan chối quanh:

- Tôi không biết Cường nào cả:

Ông Thiệu Bình hạ giọng:

- Coi như tôi năn nỉ bà cũng được, bà hãy buông tha Mẫn Thanh ra đi.

- Vậy còn con gái của tôi thì sao đây.

Ông Thiệu Bình lắc đầu:

Bà chấp vá như vầy liệu con bà có được hạnh Phúc hay không?

Bà Mộng Lan gắt lên:

- Tôi không cần biết đây là sĩ diện của gia đình tôi .

Ông Thiệu Bình thấy dỗ ngọt bà không được, ông dùng cách hù dọa:

Nếu Mẫn Thanh biết được đứa con trong bụng không phải là của nó thì bà nghĩ sao?

- Lúc ấy gạo đã nấu thành cơm rồi, còn gì chứ?

Bật cười, ông Thiệu Bình lại nói tiếp:

- Nó sẽ thưa bà vễ việc vu khống thì bà nghĩ sao?

- Nó dám!

Ông Thiệu Bình lại nói, giọng ông có phần cứng rắn:

- Thật ra trong việc này có bác sĩ Thành cũng biết.

Bác sĩ Thành là bạn rất thân của Mẫn Thanh. Bà hiểu tôi muốn nói gì rồi chứ.

- Vậy còn khoản nợ.

www.vuilen.com 187

Page 4: Tác gi : Ng c Trân ÂM THANH L NG Lbookserver.vuilen.com/book/amthanhlangle/amthanhlangle10.pdf · Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Chị và hai con vẫn khỏe

Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ

- Hừ, bà muốn nhắc đến khoản nợ của ông Mẫn Thiên chứ gì?

- Phải, vợ chồng ông ấy nhất định phải trả cho tôi số nợ ấy. Nếu không..

- Đưa nhau ra tòa chứ gì?

- Đúng vậy!

Lại nở nụ cười. Nụ cười của ông lúc này làm cho bà thật khó chịu:

Bà có nghĩ đến hậu quả của nó không. Thay gì bà nên giải hòa để đầu óc được thanh thản mà an phận lúc tuổi già.

Bà phản ứng một eách mạnh mẽ:

- Hừ, phải rồi đâu phải của của ông đâu mà ông xót.

Ông Bình nói một cách nghiêm chỉnh:

- Tôi đã nói vậy. Nếu bà vẫn còn muốn đòi thì tôi sẽ trả thế anh chị ấy.

Bà tròn mắt nhìn ông:

- Sao hả? Ông sẽ trả cho tôi à?

- Đúng vậy!

- Ông có biết là bao nhiêu không?

Ông Bình đáp mạnh:

- Bao nhiêu tôi cũng trả.

Bà nhấn mạnh:

- Được, để tôi xem ông làm người hùng như thế nào!

Bà đùng đùng bỏ đi. ông Thiệu Bình lắc đầu nhìn theo. Thật là chửng nào tật ấy không hề thay đổi...

Buổi chiều, lúc tan tầm Thiệu Vy cùng bạn Dở công ty mới vừa bước ra cổng thì gặp Ánh Nguyệt:

- Thiệu Vy!

www.vuilen.com 188

Page 5: Tác gi : Ng c Trân ÂM THANH L NG Lbookserver.vuilen.com/book/amthanhlangle/amthanhlangle10.pdf · Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Chị và hai con vẫn khỏe

Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ

Nhận ra Ánh Nguyệt, Thiệu Vy mừng lắm:

- Ôi nhỏ này, đến mà chẳng cho người ta hay gì hết.

Ánh Nguyệt xua tay:

- Cái gì bất ngờ mới thủ vị chứ hả?

Nguýt bạn, Thiệu Vy cằn nhằn:

- Vẫn chưa bỏ tính!

Cười hì hì, Ánh Nguyệt kề tai bạn nói to:

- Trời cho làm sao bỏ được chữ!

Thiệu Vy cười khúc khích:

- Nhỏ này kỳ ghê!

Bỗng Ánh Nguyệt nghiêm túc, nhìn bạn từ đầu đến chân:

- Trời ạ! Ta có nhìn lầm không đây.

Ngạc nhiên, Thiệu Vy kiểm tra lại mình:

- Gì vậy nhỏ?

- Hì hì, coi bộ mi tươi tắn hẳn đấy.

Thiệu Vy gật đầu đồng ý:

- Có lẽ vậy. Vì làm ở đây cũng thoải mái lắm.

Gặp nhau nói bao nhiêu là chuyện, Ánh Nguyệt quên mất mục đích tìm bạn, cô kêu lên:

- Ôi, ta quên mất rồi.

- Sao hả? Lại có chuyện gì à? Đừng có rủ ta đi chơi nha.

- Sao vậy? Bộ định từ chối hả?

Lắc đầu Thiệu Vy tâm sự:

- Buồn thấy mồ làm sao mà đi chơi được.

- Buồn hay nản vậy mi?

www.vuilen.com 189

Page 6: Tác gi : Ng c Trân ÂM THANH L NG Lbookserver.vuilen.com/book/amthanhlangle/amthanhlangle10.pdf · Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Chị và hai con vẫn khỏe

Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ

Nản hay buồn gì cũng vậy mà thôi.

Ánh Nguyệt an ủi:

- Đừng buồn nữa mi, mợi việc sẽ qua thôi.

- Tự nhiên mình cảm thấy cô đơn lắm.

- Vậy sao?

Thở dài Thiệu Vy bộc bạch tâm tư của mình:

- Đối với ta tình yêu là gì, mình thấy nó xa xôi vời vợi.

- Nó là do mi tưởng tượng thôi Vy ạ!

Lắc đầu Thiệu Vy nói tiếp:

Tữ lúc mất anh Mẫn Thanh rồi, ta mới thấy cuộc đời mình nó chông chênh làm sao vậy?

- Mi vẫn nhớ đến Mẫn Thanh à?

Ngước mắt buồn nhìn bạn, Thiệu Vy kể:

- Chẳng hiểu sao ta cố quên thì càng thêm nhớ. Chẳng lẽ anh ấy quan trọng với là ta vậy sao?

Tự nhiên phá lên cười, Ánh Nguyệt gật gật đầu.

- Mi suy nghĩ rất đúng đó Thiệu Vy à?

- Sao mi nói vậy?

- Và anh Mẫn Thanh cũng giống như mi vậy đó. Cũng ngày thương đêm nhớ mi đó.

Giọng Thiệu Vy trầm buồn:

- Nhưng bây giờ còn gì đâu để mà nuối tiếc hả?

- Còn chữ, côn mãi Unh yêu giữa hai người. Hai người vẫn là của nhau mà.

- Cười buồn, Thiệu Vy nhếch môi.

- Kiếp sau hả?

- Ngay bây giờ!

www.vuilen.com 190

Page 7: Tác gi : Ng c Trân ÂM THANH L NG Lbookserver.vuilen.com/book/amthanhlangle/amthanhlangle10.pdf · Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Chị và hai con vẫn khỏe

Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ

- Vớ vẩn!

Kéo tay bạn theo mình, Ánh Nguyệt nói nhanh:

- Mi hãy đi theo ta sẽ có điều kỳ diệu diễn ra.

Nhăn mặt, Thiệu Vy rụt tay lại từ chối:

- Mi định kéo ta đi đẩu vậy hâ? Nói đi rồi ta mới chịu theo mi đó.

Vần giữ bí mật, Ánh Nguyệt lắc đầu:

Biết trước thì đâu còn gì là hấp dẫn nữa phải không?

- Dừng lại, Thiệu Vy lại dở chứng.

- Mi không nói ta nhết định không đi.

Ta năn nỉ mà, đừng có mè nheo như vậy há.

Thiệu Vy phụng phịu:

- Mi không chịu nói hả? Ta về đây.

Thấy Thiệu Vy đi thật. Ánh Nguyệt đành phải bật mí:

Là Mẫn Thanh đến Um mi đó, chịu chưa bặm môi, Thiệu Vy làm mật giận:

- Tại sao mi lại để anh ấy đến đây?

- Vì lòng nhân đạo thôi mi ạ!

- Nhân đạo ư? Vậy còn ta thì sao?

Cười cười Ánh Nguyệt nói vui:

- Mi là mi chứ còn sao!

- Mi không cần biết đến cảm nhận của ta sao?

Ôm vai bạn, Anh Nguyệt thì thầm:

- Thưởng''bạn nhiều lắm.

- Hừ, thương ta mà mi bán đứng ta vậy hả?

- Làm gì mà nặng nề đến vậy. Đừng buồn ,nữa cười lên một cái coi! Cười!

www.vuilen.com 191

Page 8: Tác gi : Ng c Trân ÂM THANH L NG Lbookserver.vuilen.com/book/amthanhlangle/amthanhlangle10.pdf · Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Chị và hai con vẫn khỏe

Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ

Dù không muốn Thiệu Vy cũng phải cười phì:

- Nhỏ này hết chỗ nói luôn.

Ôm bạn quay một vòng Anh Nguyệt reo lên:

- Vậy là nhỏ hết buồn rồi nhé! Đi với ta.

Bị kéo đi, Thiệu Vy đành phải bước theo.

Lát sau đến quán nước tìm mãi mà không thấy, Mẫn Thanh Ánh Nguyệt nhăn nhó:

- Đã bảo ngồi ở đây chờ mình rồi mà.

Thiệu Vy lắc đầu, giọng cô thật bi đát:

- Đừng có uổng phí thời gian nữa Nguyệt ạ! Kiếp này tụi mlnh không có cơ hội đâu:

Ánh Nguyệt thở dài, cô cảm thấy tức giận Mẫn Thanh vô cùng. Nhưng cô vẫn cố gắng nói tốt cho anh.

- Có thể anh ấy đang gặp chuyện gì cũng nên.

- Quan trọng vậy sao Nguyệt!

- Ý mi muốn nói...

Ngăn không để bạn nói hết câu Thiệu Vy bảo:

- Thôi, mi đừng nói nữa. Bấy nhiêu cũng đã hiểu rồi. Về thôi!

Dù muốn dù không Ánh Nguyệt cũng chạy theo an ủi bạn.

- Được vài bước Nguyệt chợt nhộ mình đã khóa điện thoại. Thì ra anh ấy gọi mà mình không hay. Nguyệt nhấn lại:

- Alô! Anh Thanh hả? Sao kỳ vậy? Mẹ anh đang cấp cứu đấy Nguyệt ạ!

- Xin lỗi!

Ánh Nguyệt quýnh lên:

- Sao vậy anh Thanh?

- Bị tai nạn gíao thông.

www.vuilen.com 192

Page 9: Tác gi : Ng c Trân ÂM THANH L NG Lbookserver.vuilen.com/book/amthanhlangle/amthanhlangle10.pdf · Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Chị và hai con vẫn khỏe

Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ

- Mẹ anh có sao không? Bây giờ thế nào?

- Còn hôn mê chưa tỉnh.

- Hôn mê!

Thấy việc nghiêm trọng Thiệu Vy giành máy:

- Alô? Anh Thanh ơi! Bác gái có sao không anh?

Thiệu Vy!

Mẫn Thanh nhìn Thiệu Vy:

- Em đến thăm mẹ anh hả Thiệu Vy. Thiệu Vy cố nén mọi sự u buồn vào trong lòng cô gật đầu:

- Vâng! Liệu bác có sao không anh?

- Điều này còn phải chờ Vy ạ?

- Không gian rơi yàO im lặng. Mẫn Thanh thì không còn tâm trí đâu mà lo chuyện tình cảm còn Thiệu Vy thì có lẽ trong lòng chưa hết giận anh.

- Làm bên ấy có vul không Thiệu Vy? Có vất vả lắm không em?

Cụp mắt xuống, Thiệu Vy biết mình đã sai khi quyết định xin qua công ty khác:

- Cám ơn anh, làm ở đâu em cũng vậy thôi.

Mẫn Thanh nhìn cô bằng ánh mắt thương yêu:

- Vậy thì tốt rối.

Đứng lên Mẫn Thanh nói với hai cô:

- Ta ra ngoài uơng nước.

Cả hai cùng theo Mẫn Thanh. Khi người mang nước ra rồi. Ánh Nguyệt cầm một ly:

- Em vào thăm chừng bác hai người cứ từ từ mà nói:

Khuấy đều ly cam rồi đưa đến trườc mặt Thiệu Vy:

www.vuilen.com 193

Page 10: Tác gi : Ng c Trân ÂM THANH L NG Lbookserver.vuilen.com/book/amthanhlangle/amthanhlangle10.pdf · Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Chị và hai con vẫn khỏe

Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ

- Uống nườc đi Thiệu Vy!

- Vâng, cám ơn anh!

Dạo này em cũng khỏe hả Vy?

- Vâng, em vẫn khỏe!

Nhìn cô, thật lâu Mẫn Thạnh lại hỏi:

Minh Huy đối xử với em có tốt không?

Ngước nhìn anh bằng ánh mắt như giận hờn, như trách cử. Thiệu Vy ấm ức trả lời:

- Anh hỏi vậy là có ý gì?

- Anh quan tâm đến em! Dù anh và em bây giờ có khoảng cách, nhưng lúc nào anh cũng lo cho em.

- Khoảng cách gì vậy anh?

Mím môi đưa tay khuấy ly nước của mình, Mẫn Thanh nhìn cô bằng ánh mắt rất xa xăm:

- Từ lúc Minh Huy xuất hiện lần sau này dường như anh không còn hy vọng nữa.

- Anh nghĩ vậy à?

Vẫn ánh mắt ấy Mẫn Thanh nhìn cô một cách yêu thương như ngày nào, chỉ có lời nói là nghe xa xôi:

- Thật sự anh rất nhớ em đó Vy ạ! Nhưng anh nghĩ dù thế nào thì cũng vô nghĩa cả. Bởi anh lúc nào cũng thua kém người ta.

Thiệu Vy lắc đầu:

- Anh đừng nói nữa có được không?

Lời Mẫn Thanh như van xin:

- Em hãy để cho anh nói hết. Anh biết, chỉ có một mình anh là ngu khờ tôn trọng tình yêu một cách mù quáng. Vì đến bây giờ anh vẫn chưa quên em được Thiệu Vy ạ!

www.vuilen.com 194

Page 11: Tác gi : Ng c Trân ÂM THANH L NG Lbookserver.vuilen.com/book/amthanhlangle/amthanhlangle10.pdf · Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Chị và hai con vẫn khỏe

Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ

Thiệu Vy nhìn anh bằng ánh mắt long lanh như sắp khóc Mẫn Thanh ngăn lại:

- Em đừng khóc, em khóc anh không chịu nổi đâu Thiệu Vy. Anh không muốn em khóc đâu.

Những lời anh nói, ThiệuVy nghe nhói đau con tim. Anh chưa quên mình thật sao? Thiệu Vy nhưmuốn chạy đến ôm anh một lần cho nỗi nhớ nhung khắc khoải trong lòng cô. Nhưng cô làm không được. Tại sao vậy ThiệuVy. Mi ngại gì chứ!

Mẫn Thanh đứng lên, gọi tính tiền rồi nói:

- Về thôi, đêm khuya rồi đó Thiệu Vy!

Cô đứng lên bước theo anh, mà tâm trí để tận đâu đâu:

-Dù sao anh cũng cám ơn em đã có lòng đến thăm mẹ anh.

- Anh đừng nói vậy, dẫu sao chúng ta cũng còn lại những kỷ niệm đẹp.

- Đừng bận tâm về anh nhiều như vậy. Hãy giữ gìn sức khỏe nghe em?

Gật nhẹ đầu, Thiệu Vy đáp nhỏ:

- Vâng, cám ơn anh?

Mẫn Thanh chợt quay lại, anh dặn dò:

Minh Huy ăn hiếp em thì em hãy báo cho anh biết nhé!

Chưa kịp nói gì thí Ánh Nguyệt đã đáp thay:

- Còn gì nữa mà Minh Huy với Minh Hùng.

Mẫn Thanh nhíu mày:

- Sao vậy Nguyệt?

Ánh Nguyệt phàn nàn:

Người như anh ta có tốt lành gì đâu.

Nhìn ThiệuVy, MẫnThanh tỏ ý không hài lòng về cách nói chuyện của Nguyệt:

- Em nói vậy mà không sợ Thiệu Vy buồn sao?

www.vuilen.com 195

Page 12: Tác gi : Ng c Trân ÂM THANH L NG Lbookserver.vuilen.com/book/amthanhlangle/amthanhlangle10.pdf · Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Chị và hai con vẫn khỏe

Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ

Nhưng đó là sự thật mà anh.

Mẫn Thy chạy vào, hốt hoảng kêu lên:

- Anh Hai, mẹ sao rồi?

Lắc đầu, Mẫn Thanh nói gíọng buồn buồn:

- Mẹ vẫn còn hôn mê em à. .

Mẫn Thy òa lên khóc:

- Mẹ mình liệu có sao khong anh hai. Mẫn Thanh dỗ đành em gái:

- Chắc không sao đâu em?

Rồi Mộng Thúy cũng đen. Thấy Thiệu Vy cô nói mới cách mai mia:

- Hèn gì anh ở miết trong nảy, làm như là đứa con có hiếu lắm vậy.

Mẫn Thanh không muốn cãi với Mộng Thúy trong lúc này nên nói:

Nguyệt và Thiệu Vy đến thăm mẹ tôi ngoảnh mặt đi nơi khác, cô lại mai mỉa.

- Người ngoài còn kịp thời hơn tôi nữa hả?

- Cô săn tin cũng hay thật đó. Hổng biết là đi thăm bệnh nhân hay là tình cờ không rủ cũng tới.

Bồi bườc lại bên Mẫn Thanh, cô làm như vẻ âu yếm:

- Em quên mang cơnlvào cho anh rồi, thôi đứng dậy đi ăn gì đó với em.

Gỡ tay cô ra, Mẫn Thanh lắc đầu:

- Tôi không đói.

Kênh kiệu Mộng Thúy liếc nhìn Thiệu Vy:

- Vậy hả? Nhìn nhau thôi là đủ no rồi à?

Ánh Nguyệt cảm thấy ghét cay ghét đắng miệng lưỡi cô ta nên nắm tay Thiệu Vy kéo đi:

- Mình về thôi Thiệu Vy.

www.vuilen.com 196

Page 13: Tác gi : Ng c Trân ÂM THANH L NG Lbookserver.vuilen.com/book/amthanhlangle/amthanhlangle10.pdf · Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Chị và hai con vẫn khỏe

Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ

- Ở đây một hồi thế nào ta cung động tay động chân thì phiền lắm.

Thiệu Vy cũng không muốn nán lại đây làm gì nữa:

- Vâng! Mẫn Thanh tôi về nhé!

Mẫn Thanh đứng lên, định tiễn hai cô ra về, nhưng bị Mộng Thúy kéo lại:

- Anh không được đi! Mặc họ đi!

Ánh Nguyệt quay lại đốp chát ngay:

Anh khỏi cần đưa tiễn gì cả. Anh nhu nhược quá. Hãy ở lại với cô vợ đong đảnh của anh đi!

Ánh Nguyệt kéo Thiệu Vy đến nhà xe. Cô sực nhớ nên quay lại:

- Thiệu Vy!

Thiệu Vy nước mắt đầm đìa Nguyệt biết mình đang đau khổ lắm. Nhưng chuyện xảy la ngoài ý muốn. Cô an ủi bạn:

- Đừng thèm buồn nữa Vy ạ! Nếu biết trước cảnh này thì ta chẳng cho đi đến.

Cười qua màn lệ, Thiệu Vy lắc đầu:

- Ta không sao đâu.

Nắm tay bạn, Nguyệt kêu lên:

- Ôi, sao tay mi lạnh thế này? Mi không sao chứ!

Rụt tay lại Thiệu Vy lắc đầu:

- Không sao!

Vừa dẫn xe ra, Nguyệt vừa nói:

- Người nhưMẫn Thanh mi cũng đừng nên buồn làm gì?

- Đưa tay lau nước mắt, Thiệu Vy mím môi:

- Ta chỉ thấy mình sao quá xấu số thôi.

- Giận anh ấy làm gì chứ.

www.vuilen.com 197

Page 14: Tác gi : Ng c Trân ÂM THANH L NG Lbookserver.vuilen.com/book/amthanhlangle/amthanhlangle10.pdf · Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Chị và hai con vẫn khỏe

Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ

Lên xe đi mit Ta sẽ chở mi đi một vòng ôm eo bạn, Thiệu Vy thì thầm:

- Mi sường thật được anh Nhân thương yêu hết mực.

- Nói mới nhớ, anh ấy lo cho mình từng miếng ăn giấc ngủ luôn đấy!

Cười khúc khích Thiệu Vy bảo bạn:

- Mi thật là cô tiên nho nhỏ rồi còn gì.

Thấy bạn vui, Nguyệt lại nói một cách chắc chắn:

- Mẫn Thanh sẽ còn tết hơn Hữu Nhần của ta đó.

Lời Thiệu Vy chùn xuống:

Anh ấy tốt với người ta chứ có tốt với mình đâu.

Nhưng ta linh cảm, anh Thanh vẫn còn là của mi đó.

- Véo hông bạn, Thiệu Vy từ chối:

- Nhỏ này an ủi ta gì kỳ vậy, người ta sắp có con rồi mà.

Nói câu ấy Thiệu Vy nghe nhói đau con tim. Thật ra cô vẫn còn yêu Mẫn Thanh da diết. Cô thèm được gục đầu lên vai anh mà tỉ tê tâm sự.

- Ê, ta nghe tin này không biết có đúng tin gì nữa.

- Đứa con trung bụng không phải là của anh đâu. Buồn cười, Thiệu Vy lắc đầu:

- Mi lại muốn an ủi ta.

- Thật đấy chứ an ủi gì đâu. Mi tin ta đi.

Thiệu Vy bỗng cười cười:

- Tin thì tin, nhưng ngờ thì vẫn ngờ.

- Vầy hả?

Cả hai như quên phlền muộn cười khúc khích... .

www.vuilen.com 198

Page 15: Tác gi : Ng c Trân ÂM THANH L NG Lbookserver.vuilen.com/book/amthanhlangle/amthanhlangle10.pdf · Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Chị và hai con vẫn khỏe

Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ

Hôm sau, Thiệu Vy đang ngồi làm việc, mà đầu óc cứ để tận đâu đâu.

Điện thoại reo mấy lần mà cô chắng nhắc máy. Ngưởi bạn kế bên gọi:

Thiệu vy!

- Giật mình cô ngoảnh lại:

- Gì cơ?

- Điện thoại!

- À xin lỗi!

- Alô! Thiệu Vy đây!

- Chị hai đây.

- Có gì không chị?

- Tan sỡ em ghé qua nhà chị chút nha.

- Em... . .

Thấy em ngập ngừng Thiệu My dọa:

- Em không đến là mất phần đó nha!

- Được, em sẽ đến!

- Thôi nha!

- Cố gắng làm xong việc Thiệu Vy sửa soạn ra về thì gặp Minh Huy?

Thiệu Vy, anh muốn mời em dùng cơm tối.

Lạnh lùng, Thiệu Vy từ chối:

- Cám ơn, tôi có hẹn rồi. Không dám phiền anh!

Minh Huy đi theo Thiệu Vy, anh nắm vội tay cô.

- Đừng vậy mà Vy. Bấy lâu nay anh phấn đấu là vì em đó, em có biết không?

Thiệu Vy rút mạnh tay ra cô lắc đầu từ. Tôi với anh không còn gì để nói nữa đâu.

www.vuilen.com 199

Page 16: Tác gi : Ng c Trân ÂM THANH L NG Lbookserver.vuilen.com/book/amthanhlangle/amthanhlangle10.pdf · Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Chị và hai con vẫn khỏe

Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ

Anh hãy quay về với vợ con mình đi.

- Đó là điều anh nên làm mà.

Rồi cô đi nhanh ra nơi lấy xe. Chạy một hơi đến nhà Thiệu My.

Thiệu Vy ngạc nhiên khi thấy mọi người nữ ư? Có cả ba mẹ Ánh Nguyệt rồi Đào.

- Gì thế chị Hai!

Tú Tú ôm cánh tay Thiệu Vy nó lắc lắc:

- Chúc mừng sinh nhật của dì út!

Thiệu Vy ngơ ngác:

- Sinh nhật!

Thiệu My lườm em:

- Buồn đến nỗi, sinh nhật mình mà em cũng quên sao?

- Làm ra vẻ tự nhiên, Thiệu Vy nhìn mọi người giục:

- Vậy thì còn chờ gì nữa ăn thôi, em đói lắm rồi.

- Ai cũng biết cô đang đóng kịch làm như chẳng có gì xảy ra. Nhưng Đào kề vai bạn:

- Mi không sao thật chứ!

Nhường mắt nhìn bạn Thiệu Vy mỉm cười:

- Sao hả? Mọi người nghi ngờ gì ở tôi vậy?

- Có tiếng xe dừng lại ngoàl cổng, mọi người nhìn ta. Thiệu My đứng gần em gái cũng nói:

- Em nhìn ai đến kìa!

Tim Thiệu Vy đập mạnh, hình bóng quen thuộc xuất hiện. Nhưng sao lại có mẹ của anh và Mần Thy nữa:

- Xin chào!

- Xin chào!

www.vuilen.com 200

Page 17: Tác gi : Ng c Trân ÂM THANH L NG Lbookserver.vuilen.com/book/amthanhlangle/amthanhlangle10.pdf · Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Chị và hai con vẫn khỏe

Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ

Mẫn Thy nhanh nhẩu:

- Chúc mừng sinh nhật vui vẻ.

Bà Mẫn Thiên cũng lên tiếng mặc dù giọng bà rất yếu:

Ta đến chúc mừng sinh nhật con, con có vui không?

- Mặc dù chưa hiểu đầu đuôi câu chuyện thế nào, nhưng Thiệu Vy cảm động muốn chảy nước mắt, vội đỡ bà ngồi xuống ghế:

- Con xin cám ơn bác đã đến đây. Bác khỏe chưa?

Mẫn Thy nói nhỏ vào tai Thiệu Vy:

- Vậy còn anh Hai em thì sao đây hả?

Thiệu Vy bối rối nhìn anh, cô chưn kịp nói gì thì Ánh Nguyệt đã lên tiếng:

Anh Mẫn Thanh đến rồi thì cũng ngồi đi.

Tú Tú chầng ai để ý, nó chạy đến Mẫn Thanh vòi vĩnh:

- Dượng út ơi! Cháu muốn ăn kem của Dượng đãi lắm.

Tròn mắt nhìn Tú Tú, ThiệuVy mắng yêu:

- Này, sao con lại mè nheo như vậy?

- Dì út không biết đó thôi, dượng út thường hay dẫn con đi ăn kem lắm đó.

Mọi người nhìn Thiệu Vy, làm cô thêm bối rối! Đào giục:

- Cắt bánh đi Thiệu Vy!

Ánh Nguyệt ngăn lại:

- Khoan, cầu nguyện đi Vy!

Đào đẩy Mẫn Thanh đến cạnh Thiệu Vy hơn:

Hai người cùng cầu nguyện roi cùng cắt bánh kem luôn.

Thiệu Vy nhìn Đào khen tặng:

- Đào thông minh hả! Thiệu Vy lắc đầu từ chối:

www.vuilen.com 201

Page 18: Tác gi : Ng c Trân ÂM THANH L NG Lbookserver.vuilen.com/book/amthanhlangle/amthanhlangle10.pdf · Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Chị và hai con vẫn khỏe

Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ

- Nhưng…

Ông Thiệu Bình đến giờ mới lên tiếng động con cứ làm theo mọi người đi rồi thấy mầu nhiệm.

Mẹ của Thiệu Vy liếc nhìn chồng một cái:

- Hừ, ông cũng biết nói dể dỗ ngọt con gái.

Bà Mẫn Thiên cũng cười vui vẻ:

- Anh ấy nói đúng mà chị.

- Chỉ có chị là khen ông ấy thôi.

Cầu nguyện xong, hai người cùng cắt bánh, mọi người vỗ tay cười vang:

- Chúc hạnh phúc!

- Chúc sinh nhật vui vẻ!

Tiếng khui sam banh nổ giòn.

Qua giây phút ồn àa, ông Thiệu Bình mới nói:

Từ nay hai con sẽ không còn vướng mắc gì nữa cả. Hãy tìm hiểu nhau đi rồi người lớn sẽ tính cho.

Bà Mẫn Thiên cũng nói:

- Thật ra đây là lỗi của bác. Thôi thì hãy bỏ qua hết. Mẫn Thanh nó chỉ yêu mình con thôi.

Ngừng lại một lát, bà nói tiếp:

- Nhân ngày sinh nhật của con, bác xin ngõ lời cầu hôn con cho Mẫn Thanh nhà bác.

- Con thấy sao?

- Chỉ còn biết đẩy cho cha mẹ nên Thiệu Vy lễ phép đáp:

- Dạ, con chờ ý của ba mẹ.

Bà Thiệu Bình phẩy tay:

Người lớn đã thuận ưng, chỉ còn chờ hai đứa.

www.vuilen.com 202

Page 19: Tác gi : Ng c Trân ÂM THANH L NG Lbookserver.vuilen.com/book/amthanhlangle/amthanhlangle10.pdf · Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Chị và hai con vẫn khỏe

Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ

Thiệu vy đỏ mặt nhìn mọi người. Ánh Nguyệt giục:

- Mi sao hả Vy?

- Gật đầu cái coi!

Tú Tú thì nắm tay của hai người lồng vào nhau:

- Như vậy mới vui!

Mẫn Thanh nhìn cô bằng ánh mắt nồng nàn yêu thương.

- Chấp nhận làm vợ anh chứ Thiệu Vy!

Mặt Thiệu Vy đỏ như gấc. Cô hơi nghiêng đầu lên vai anh:

- Em làm sao mà từ chối anh được chứ!

Mọi người cười vang. Cùng chia sẻ niềm hạnh phúc của hai người Tiệc tan, mọi người đưa nhau về hết.

Mẫn Thanh đưa Thiệu Vy đi dạo . Bên kia quán nước bài hát quen thuộc vang lên:

“Về đây bên nhau, ta nối lại tình xưa. Chuyện tình mà bao năm qua em gó gém thành kỷ niệm”

Tiếng Mẫn Thanh thì thầm: .

- Anh nhớ em,lắm, em có biết không Thiệu Vy!

Ngả đầu lên vai anh, Thiệu Vy cũng trút cạn lòng mình:

- Em có thua gì anh đâu. Những lúc giận anh, em cố quên đi. Nhưng vẫn nhớ mãi. Em khóc nhiều lắm phải không Vy.

Nũng nịu, Thiệu Vy dỗi hờn:

- Anh còn hỏi nữa!

- Đưa tay vuốt tóc cô, Mẫn Thanh âu yếm đặt lên môi cô nụ hôn kéo dài đắm thắm:

- Em biết không, vắng em rồi. Ngày nào vào công ty anh cũng chết lặng nhìn chỗ em ngồi mà đau xót. Anh đã từng khôc lặng lẽ trong phòng.

www.vuilen.com 203

Page 20: Tác gi : Ng c Trân ÂM THANH L NG Lbookserver.vuilen.com/book/amthanhlangle/amthanhlangle10.pdf · Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Chị và hai con vẫn khỏe

Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ

Nghe anh nói mà tim cô quặn đau. Thiệu Vy ôm cổ anh ghì xuống, cô hôn lên trán, lên mắt, lên mũi, lên môi anh như để trả lời với anh rằng cô cũng thương cũng nhớ anh lắm, cô thì thầm:

- Đừng bỏ rơi em nữa nghe anh. Em không thể sống thiếu anh đâu Mẫn Thanh ạ!

Nâng đầu cô lên, Mẫn Thanh ôm ghì cô vào lòng:

- Anh không thể xa em dần nữa đâu. Chúng ta là của nhau mãi mãi nghe em!...

Một tháng Bau, đám cưới của Mẫn Thanh và Thiệu Vy được tể chức thật long trọng.

- Đào lăng xăng bên cạnh Thiệu Vy.

- Ê, cô dâu chịu màn này không hả?

Nguýt bạn một cái, Thiệu Vy dẫu môi:

- Gì cũng được.

Ánh Nguyệt đứng gần đó cũng xen vào, cô nói vui:

- Giờ mi hỏi cái gì nó cũng gật đầu đồng ý cả.

- Vậy hả?

Nó đang tràn đầy hạnh phúc mà.

- Đào nghiêng nghiêng nhìn cô dâu, rồi nói:

- Này, coi bộ hôm nay nhỏ ấy đẹp ghê!

- Cô dâu mà đẹp là tất nhiên rồi.

Nguýt hai bạn một cái, Thiệu Vy chuồn rước dâu về, tan cuộc thì mọi người mệt rã. Ai về phòng nấy. Mẫn Thanh thừa lúc không ai để ý, anh bế bổng cô dâu đưa vào phòng tân hôn. Thiệu Vy không kịp phảnứng, cô đành nằm im trong vòng tay của anh.

- Thiệu Vy! Từ nay anh đã có em thật sự rồi.

www.vuilen.com 204

Page 21: Tác gi : Ng c Trân ÂM THANH L NG Lbookserver.vuilen.com/book/amthanhlangle/amthanhlangle10.pdf · Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Chị và hai con vẫn khỏe

Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ

Choảng tay qua cổ anh Thiệu Vy xiết nhẹ:

- Em sẽ giữ chặt anh thế này nè!

- Vậy sao?

- Hử! Bộ anh còn muon xa em nữa há?

- Cúi xuống hôn lên bờ môi hé nở của cô, Mẫn Thanh thì thầm:

- Trời sập... anh cũng chẳng chịu xa em.

Rồi anh lại hôn cô. ThiệuVy đẩy mặt anh ra:

- Tham vừa thôi nha!

- Hôn bù những lúc vắng em đó chứ!

Thiệu Vy cười khúc khích:

- Nhưng mà em nhột nhạt lắm.Thả em xuống đi!

Mẫn Thanh vừa cho cô ,nằm xuống chiếc giường tân hôn, thì bất ngờ anh ngã dúi vào mình cô, tiếng cười vanglên họ quên đi dĩ vãng đau buồn.

Hạnh phúc càng nhăn lên khi họ thật sự hiểu nhau.

HẾT

www.vuilen.com 205