74
Bát nhã những ngày đầu xuân năm nay đã khơi dậy trong lòng mỗi chúng con mạch nguồn linh thiêng, đó là giây phút chúng con được tái sinh trong mái nhà tâm linh vào một buổi chiều xuân nắng ấm.Với tên gọi là gia đình cây Lê. Chúng con cảm ơn Sư Ông và Tăng thân đã sinh chúng con ra như những đứa trẻ mới chào đời, được sống chung trong một đại gia đình, để có cơ hội học hiểu, học thương, học chấp nhận và cảm thông. Dẫu đến từ mọi miền đất nước nhưng chúng con cùng chung một lý tưởng, một ước mơ, một hoài bão. Chúng con thật cảm động trước sự chở che của Sư Ông và Tăng thân.Lòng chúng con trào dâng niềm biết ơn và hạnh phúc của chúng con được lớn lên tùng ngày. Hôm nay chúng con xin ghi lại những dòng chữ, những tấm lòng , ghi lại sự thực tập còn non nớt của năm đầu xuất gia, để ngày mai dù có bay đi muôn phương, chúng con cũng chấp cánh mang theo ước mơ cùng tăng thân xây dựng tương lai. Chúng con nguyện dù ở bất cư nơi đâu chúng con cũng tiếp nối những hạt giống thương yêu, hiểu biết và vẫn mãi có chiếc nôi yêu thương đầu tiên để hướng tâm về. ngỏ... chúng con gia đình cây lê

Tập san gia đình cây Lê

Embed Size (px)

DESCRIPTION

Choi cho Vui

Citation preview

Page 1: Tập san gia đình cây Lê

Bát nhã những ngày đầu xuân năm nay đã khơi dậy trong lòng mỗi chúng con mạch nguồn linh thiêng, đó là giây phút chúng con được tái sinh trong mái nhà tâm linh vào một buổi chiều xuân nắng ấm.Với tên gọi là gia đình cây Lê.

Chúng con cảm ơn Sư Ông và Tăng thân đã sinh chúng con ra như những đứa trẻ mới chào đời, được sống chung trong một đại gia đình, để có cơ hội học hiểu, học thương, học chấp nhận và cảm thông. Dẫu đến từ mọi miền đất nước nhưng chúng con cùng chung một lý tưởng, một ước mơ, một hoài bão. Chúng con thật cảm động trước sự chở che của Sư Ông và Tăng thân.Lòng chúng con trào dâng niềm biết ơn và hạnh phúc của chúng con được lớn lên tùng ngày.

Hôm nay chúng con xin ghi lại những dòng chữ, những tấm lòng , ghi lại sự thực tập còn non nớt của năm đầu xuất gia, để ngày mai dù có bay đi muôn phương, chúng con cũng chấp cánh mang theo ước mơ cùng tăng thân xây dựng tương lai. Chúng con nguyện dù ở bất cư nơi đâu chúng con cũng tiếp nối những hạt giống thương yêu, hiểu biết và vẫn mãi có chiếc nôi yêu thương đầu tiên để hướng tâm về.

ngỏ...

chúng con gia đình cây lê

Page 2: Tập san gia đình cây Lê

“Thấm thoát một năm mùa xuân lại vềTình thầy nghĩa bạn không hề nhạt phai.”

Mùa xuân đến mang theo bao nhiêu hoa trái cho cuộc đời, cho con rất nhiều niềm vui và hạnh phúc, nhất là sự biểu hiện của gia đình cây Lê.

Mới đó mà con đã được sinh ra trong gia đình tâm linh được một năm rồi, có biết bao nhiêu là chuyện buồn vui, khó khăn và hạnh phúc trong thực tập. Riêng con một năm qua, được tăng thân ôm ấp và nâng đỡ giúp con lớn lên rất nhiều trong

sự tu tập.

Từ những ngày mới bước vào tu viện với nhiều cảm xúc và bỡ ngỡ, nhưng nhờ sự dìu dắt và chỉ dạy của tăng thân cho con hiểu biết và định hướng rõ ràng hơn trên con đường mình đã chọn. Hạnh phúc nhất là con được xuất gia vào ngày 17-02-2008 trong gia đình cây Lê. Mặc dù mỗi người một phương khác nhau nhưng khi đến đây đều cùng chung một chí nguyện nên anh chị em sống với nhau thật hòa hợp và hạnh phúc. Trong gia đình huyết thống con là con út nhưng khi được sinh ra nơi gia đình tâm linh cây Lê con được nhận một trách nhiệm mà con của mình chưa từng làm là phải chăm sóc cho tất cả tất cả các sư em của mình. Nên con thấy rất hạnh phúc khi các sư em ai cũng đều rất dễ thương mặc dù đôi khi còn hơi bướng bỉnh. Cũng có người vì không cắm rễ được vào tăng thân nên đành phải ra đi, khi đó con cảm thấy

rất buồn vì chưa giúp đỡ được cho sư em của mình.Nhưng bên cạnh đó, những sư em còn lại thực tập rất giỏi và ngày càng cắm rễ sâu

vào tăng thân, con thấy hạnh phúc khi các sư em của mình lớn lên rất nhiều.

Chúng con mới được xuất gia năm đầu nên còn có cơ hội được tu học, được chơi chung với nhau để hạnh phúc và biết trân quý những phút giây mà mọi người còn có mặt cho nhau. Sau này, khi lớn lên rồi không biết chúng ta còn có những giây phút

NHỮNG CÂY LÊ

Page 3: Tập san gia đình cây Lê

có mặt đông đủ của mọi người hay không nữa. Nhưng dù sao chúng ta đã cùng chung một chí nguyện, chung một ước mơ nên chúng ta hãy sống và tu học làm sao cho có được sự bình an và hạnh phúc để xây dựng tăng thân,

xây dựng tình huynh đệ trong mỗi một thành viên của gia đình. Như trong câu hát:

những cây Lê này hỡi, nhớ đứng bên nhau thương yêu,

phòng hộ và xây đắp tình đệ huynh.”

NHỮNG CÂY LÊ

NÀY HỠI…

Con: Chân Pháp Áo

Page 4: Tập san gia đình cây Lê

Mầm Non Mùa xuân vẫn luôn trỗi dậy trong con, có thể vì con được sinh ra vào mùa xuân, cũng là mùa khởi đầu cho một năm, cho cây cối đâm chồi nảy lộc, cho những mầm non trong lòng đất nhú lên, cho trăm hoa đua nở. Cho tâm hồn con được hé nở trong ngày gia nhập vào đại Gia đình Áo Nâu vào mùa xuân cách đây một năm. Nhìn lại một năm qua con thấy mình cũng gặt hái được ít nhiều hoa trái trong sự thực tập. Con bắt đầu biết dừng lại sống nếp sống tỉnh thức và biết nhìn lại chiêm nghiệm những niềm vui, hạnh phúc, những tâm hành giận hờn, trách móc, đòi hỏi nơi bản thân và những người xung quanh. Con như tìm ra được chính mình và tìm được con đường tu tập để chuyển hóa tự thân, nuôi lớn niềm tin đem pháp môn giúp cho gia đình, bạn bè, và xã hội. Quãng thời gian qua cũng đủ cho con cảm nhận được hạnh phúc đích thực khi con được sống trong vòng tay nâng đỡ và chở che của tăng thân. Bên cạnh đó con cũng gặp những khó khăn cả bên trong lẫn bên ngoài nhưng những khó khăn đó,cho con biết dừng lại, nhìn sâu vào bên trong tâm hồn mình cho con nhận diện ra được nó đem lại những bài học kinh nghiệm quý giá, giúp con lớn mau hơn trong sự thực tập.Nhất là khi con được gia nhập vào dòng chảy của tăng thân, thì bỗng dưng con có nhiều Sư anh, Sư chị, Sư em. Tuy mỗi người đến từ mỗi miền khác nhau của tổ quốc, thật lạ thay khi được gia nhập vào ngôi nhà hiểu thương ấy, thì tất cả chúng con đều xem nhau như anh chị em ruột thịt. Bởi tất cả chúng con đều cùng chung một nguyện ước, hoài bão và lý tưởng. Tuy nhiên, mỗi người đều mang theo mình những tập khí , những cá tính riêng biệt. Nên đôi khi có nhiều ý kiến không dung hòa, và với trách nhiệm là một sư chị trong Cây, con có xu hướng đòi hỏi một sự hoàn hảo nhất định nào đó,và vì có khuynh hướng đó nên có lần con tạo ra sự mất truyền thông với các sư em và làm cho chính bản thân con đau khổ. Những lúc như thế con tập ngồi yên,tập đi thiền hành, trở về với hơi thở và bước chân ý thức của con, giúp cho con tìm được hướng đi ra và buông bỏ được những ý niệm, những đòi hỏi như thế này, như thế kia thì tự nhiên con thấy trong mình khỏe nhẹ và tự do hơn . Dù có những buổi làm mới có chung với những dòng nước mắt vì xúc động , bởi những tri giác sai lầm. Sau mỗi lần như thế chúng con có cơ hội hiểu nhau và có thể mỉm cười được với những giận hờn, trách móc, hiểu lầm của nhau và cảm thông,đoàn kết gắn bó và thương yêu nhau nhiều hơn.Giờ đây ngồi nhìn lại, con thấy mình thật hạnh phúc bởi trong con cũng có ít nhiều sự chuyển hóa và các Sư anh, Sư chị, Sư em của con ai cũng có sự chuyển hóa có những hạnh phúc và có niềm tin đi tới, đi tới trên con đường tu tập. Mỗi Cây Lê đều tỏa ra được sự lớn lên cùng với những nét riêng của mình, với Sư anh cả Pháp Áo có tính kiên nhẫn, nhắc nhở cho các sư em thực tập , Sư em Duy nghiêm và Lâm nghiêm thông minh nhạy bén, hài hước, Sư em Dũng nghiêm , Hoàng nghiêm luôn tỏa ra nét điềm tĩnh, đem bình an đến cho mọi người. Sư em Cư nghiêm và Hào nghiêm

Page 5: Tập san gia đình cây Lê

luôn luôn biết cách chăm sóc cho chính mình và cho các chị em khác,còn Sư em Hồi nghiêm, Huy nghiêm có tinh thần đưa phong trào văn nghệ trong Cây đóng góp cho đại chúng...

Nhìn chung, con được nuôi dưỡng và học hỏi ở mỗi một nét đẹp của từng sư chị, sư em con.Chúng con có được như ngày hôm nay là nhờ vào Sư Ông và tăng thân đã cho chúng con một hướng đi và đưa chúng con đi rất xa trên con đường và lý tưởng mà chúng con đã chọn .Con cũng không biết phải dùng lời lẽ nào để bày tỏ lòng biết ơn của con đối với Sư Ông, Sư Bá, cùng quý thầy, quý sư cô đã cho con được tái sinh trong môi trường này và có cơ hội để lớn lên.Con chỉ biết cố gắng tu tập hết lòng để có thể trở thành một tế bào lành trong tăng thân và đền đáp phần nào công ơn và tình thương đó.

Con:Chân Biểu Nghiêm

Page 6: Tập san gia đình cây Lê

Mầu Nhiệm Trong Từng Hơi Thở

Đặt bút lên trang giấy trắng này, nhìn lại thấy thời gian sao thấm thoát nhanh quá. muốn dừng lại và níu nó lại cũng không được rồi . ngoài kia không khí se se lạnh. Cái không khí của mùa xuân, của một năm mới lại sắp đến. những đọt chồi non của cả một rừng chè đang đua nhau đâm chồi nẩy lộc. những cụm hoa trắng của cà phê đang rộ tuyết cẩ núi đồi ẩn chìm trong sương lạnh giá.

Nhanh thật ! Mới hồi nào con chỉ là một đứa trẻ con, chỉ biết hồn nhiên rong chơi, quậy phá, đùa nghịch. Mà bây giờ đã là “ A nun” rồi. Thời gian cứ thấm thoát thoi đưa, nhờ sự nuôi lớn và dạy dỗ bởi bàn tay ân cần và chịu nhiều vất vả của người mẹ hiền... Đến một ngày con đã nhận ra rằng: “Ân nghĩa sinh thành kia của cha mẹ muôn kiếp con không sao đáp đền được; và suốt hăm mốt năm con chưa bao giờ mang lại hạnh phúc trọn vẹn cho cha mẹ. chưa bao giờ có những giây phút ngồi thật yên để nhìn kỹ lại chính mình.

Sống trong xã hội bây giờ đã làm cho con nhìn nhận rõ hơn cuộc đời: tiền bạc, danh lợi, quyền hành chỉ làm cho con người càng thêm khổ hơn mà chẳng được gì. Hình ảnh của những đứa trẻ thơ không nhà, hình ảnh của những cụ già phải đi xin từ chợ này đến chợ khác để sống qua ngày … và còn nữa …”. Tất cả đã giúp cho con thấy được rằng: “ Duy chỉ có tình thương và lòng từ bi, sự hiểu biết rộng lớn mới có thể giúp được mọi người.”

Nuôi dưỡng ước mơ ấy trong suốt hai năm qua. Hình ảnh của quý Thầy, quý Sư cô và Tăng thân lại giúp tâm bồ đề trong con ngày lớn thêm. Cái ngày mà chắc suốt đời con nhớ mãi. Đó là ngày 10 tháng 7 năm 2007 con đã quyết định cho chính mình, phải t bỏ tất cả thôi để đi theo con đường đạo để thực hiện cho được chí nguyện mà bấy lâu hằng ao ước.

Khóa tu “Để Có Một Tương Lai – 2007” đã giúp cho con thấy rõ hơn con và bồi đắp thêm chí nguyện xuất gia. Thế là nhanh thật sau bao tháng làm tập sự ngày 17 tháng 2 năm 2008 con đã được sinh ra thêm một lần nữa. Sinh ra trong vòng tay đầy tình thương của Sư Ông và tăng thân. Con còn nhớ ngày ấy rất rõ, nhớ giây phút những sợi tóc xanh rơi xuống chính là lúc con thấy trong con thật sự hạnh phúc. Hạnh phúc nhưng nước mắt vẫn rơi. Vẫn thân thể và hình hài còn đó nhưng hôm nay con đã là đệ tử của Đức Thế Tôn. Quỳ dưới phật đài con nguyện : “Đời đời kiếp kiếp nguyện xin làm đệ tử

Page 7: Tập san gia đình cây Lê

Con:Chân Diễn

Nghiêm

của Bụt, để tu học chuyên cần chuyển hóa thân tâm. Thương mình, thương người, giúp cho mọi người thoát khỏi cảnh lầm than; đền đáp được công ơn cao như Núi và rộng như Biển của cha mẹ đã nuôi con lớn khôn.” Nhìn lại trong khoảng thời gian qua, được sống và tu học cùng tăng thân con đã gặt hái được nhiều hạnh phúc cùng niềm vui trong mỗi ngày. Cũng nhờ những Sư chị, Sư anh và Sư em trong gia đình xuất gia đã nuôi lớn và cho con có niềm tin vững chắc. Đôi khi có những khó khăn, chính cũng nhờ tăng thân, tình huynh đệ và lý tưởng đã giúp con đi qua được tất cả. Thời gian mà Bát Nhã gặp khó khăn chính là khoảnh khắc đã đánh dấu cho con thấy được chính mình rõ hơn: sự nghiệp, tương lai của cả một cuộc đời xuất gia.

Có những hôm, cầm Bát cơm ngồi dùng với Đai Chúngmà nước mắt con muốn rơi vì ngoài trời đang mưa rất lớn, còn có bao nhiêu người phải sống trong cảnh nghèo đói, khổ đau. Nếu không có Sư Ông, không có Tăng thân cho con có được ngày hôm nay.Bây giờ con đã tìm thấy bốn chữ : “ Hạnh Phúc Chân Thật” là như thế nào rồi kể từ khi sống một cuộc sống tri túc và thiểu dục : “ Cuộc sống của người xuất gia.”

Cảm ơn Sư Ông, cảm ơn Tăng thân, cảm ơn Cha mẹ và tất cả đã cho con có một hướng đi sáng đẹp này. Ân nghĩa cao cả này con nguyện cố gắng tu học chuyên cần để có thể đền đáp được công ơn ấy. Cảm ơn các Sư em nhỏ nuôi dưỡng con trong sự thực tập và cho con được quay về với tuổi thơ. Con mong rằng gia đình mình mỗi ngày cùng thực tập thật tinh tiến để cống hiến những quả Lê tươi mát, ngon ngọt đến Bụt, Sư Ông, Tăng thân và cho đời nhé.

Page 8: Tập san gia đình cây Lê
Page 9: Tập san gia đình cây Lê
Page 10: Tập san gia đình cây Lê

kính thưa gia đình cây lê mến yêu. Nhanh thật mới đó mà con đã làm người tu được một năm rồi, thât vui và hạnh phúc. Vui vì mình đã tìm thấy con đường đi đích thực cho bản thân. Hạnh phúc vì có tâng thân và pháp môn thực tập phù hợp với bản thân.Khi chưa đi tu con không nghĩ là người tu sẽ thanh nhàn và thảnh thơi như vậy đâu. Vì lúc ó hình ảnh người tu trong ký ức conlaf một vị thầy cúng, một vị nghiêm khắc khó chịu. tuy hầu hết là không phải như vậy hình ảnh một vị thầy tu rất ít. Cho nên ý nghĩ về cuộc sống người tu lúc đấy chưa có. Song bên cạnh đó con lại có niềm tin rất lớn vào đạo bụt. không hiểu sao mỗi lần gặp khó khăn hay bế tắc về vấn đề gì thì con lại tìm đọc những giáo lý mà bụt đã để lại và giúp con đi ra khá nhiều. không chỉ như vậy mà mỗi lần nghiên cứu kinh điển con lại thấy mình cần thay đổi cái gì đó, về cách sống, ứng sử, suy nghĩ… sau một thời gian nghiên cứu con thấy mình đã đến lúc cần phải thay đổi. thay đổi ở đây là thay đổi cái thấy về đạo bụt. Con đã sống và thử thử thực hành theo lời bụt dạy. Và cho con có nhiều cái thấy về đạo bụt hơn. Từ đó về sau con đã đi sinh hoạt gia đình phật tử, khoảng một năm. Nhờ đó mà hạt giống niềm tin trong con ngày một lớn lên.Khi vào thành phố học và làm việc thì con đã gặp phải một số khó khăn lớn với bản thân, tưởng chừng như số phận con chấm dứt ở đây. Nhưng nhờ vào những giáo lý bụt dạy đã giúp con thấy rõ bản chất của cuộc sống. Nên con đã đi ra được một số vấn đề. Khi con được đến

cái nhìn ĐẦUTIÊN Con: Chân Pháp Cứ

Page 11: Tập san gia đình cây Lê

Bát Nhã đó là một nhân duyên lớn, vì ý dịnh lúc đầu của con là không phải đến bát Nhã. Nói đúng hơn là lúc đó con chưa hề biết gì về bát nhã. May mắn thay người thầy con gặp là người yêu mến pháp môn của sư Ông, rất muốn học hỏi và thực tập theo. Thầy đã đưa con lên Bát Nhã, lúc đó đã trưa có một sư chú dẫn con lên gặp ôn viện chủ và đã nhận cho con vào tập sự. Lúc đầu con cảm thấy hơi bỡ ngỡ vì đây là lần đầu tiên con sông ở chùa. Được tăng thân ôm ấp lên bồ đề tâm trong con ngày càng mạnh, tâm bồ đề ngày thêm vững chắc. ngày xuất gia là bước ngoạt lớn của cuộc con. Được sinh ra một lần nữa dưới mái nhà tâm linh. Bắt đầu cuộc sống người tu con cảm nhận được sự nhẹ nhàng và thảnh thơi nhiều hơn. Khi cuộc sống người tu của con gặp rất nhiều khó khăn và hạnh phúc. Nhưng con thấy rằng hạnh phúc và khó khăn chỉ là một. và dòng sông sẽ chảy mạnh hơn khi giọt nước hòa quyện vào dong sông. May mắn cho con là được gặp tăng thân, gặp sư Ông – người thầy đầy trí tuệ và từ bi. Con không nghĩ rằng mình may mắn như vậy đâu. Được làm đệ tử sư ông là niềm vinh dự cho con. Nhờ sư ông mà con mới có con đường vững trãi như ngày hôm nay. Con sẽ cố gắng nương vào tăng thân thực tập hết lòng, để không phụ long mọi người. cảm ơn tất cả, cảm ơn nhiều lắm vì đã cho con con đường, cho con gia đình cây lê đầy mến yêu, cho con tăng thân… bây giờ đối với con niềm tin tăng thân là rất lớn.Sư Ông ơi! Sư ông có biết là con cảm thấy rất may măn khi được làm đệ tử của sư Ông. Con cảm ơn người, con cảm ơn cây lê.

Page 12: Tập san gia đình cây Lê
Page 13: Tập san gia đình cây Lê

Trong khung cảnh bình yên với những vì sao thật đẹp làm con thích mắt ngắm nhìn của đêm nay. Lòng con tưởng nhớ về khoảng thời gian một năm sau xuất gia. Con thấy bất cứ con đường nào, lý tưởng nào,... trên bước đường thực tập những khó khăn, khổ đau luôn có mặt.Và chúng ta phải trãi qua để lấy đó làm kinh nghiệm. Trong đời sống hàng ngày cũng vậy, có những lúc con rất hạnh phúc vì những tiến bộ và chuyển hóa trong sự thực tập. Nhưng bên cạnh đó vẫn tồn tại những khó khăn. Nhớ ngày đầu quyết định đi xuất gia con không hề có một chút do dự nào, không một chút tiếc nuối nào.Khi ấy tâm ban đầu con rất mạnh với chí nguyện lớn lao. Nhờ vậy con đã vượt qua mọi khó khăn đến với mình, nhất là trở ngại về gia đình để được đi trên con đường lý tưởng.

Con thương gia đình con lắm, nhưng vì ước mơ, khát khao tìm về quê hương thật lành của con người trong con lớn quá mà con phải quyết định ra đi. Giờ ôn lại để tưới tẩm hạt giống Bồ đề tâm thêm lớn mạnh và nuôi hạnh phúc ngày được sinh ra, ngày được tái sinh lần nữa trong gia đình Cây Lê con thấy mình may mắn quá. Sư Ông đã sinh ra con trong nếp sống tâm linh, Tăng thân đã mở rộng vòng tay ôm ấp nâng đỡ cho con cơ hội chuyển hóa những tập khí của mình, cho con hướng đi mới trong cuộc đời. Giúp con gieo rắc thương yêu, hiểu biết nơi mảnh đất tâm hồn mình, biết cách trở về sống sâu sắc, bình an trân quí phút giây hiện tại. Con thấy mình hạnh phúc khi niềm biết ơn dâng lên trong lòng. Con mỉm cười nghĩ về gia đình Cây Lê với từng gương mặt thân thương của các Sư anh, Sư chị, Sư em đã tiếp thêm năng lượng cho con bằng những lời quan tâm, cử chỉ săn sóc những ngày ấy con thấy thật hạnh phúc. Nghĩ về là con thấy lòng mình ấm hơn lên, vì tuy mỗi người đến từ những hoàn cảnh khác nhau, mang những tính cách khác nhau nhưng mình đã dần dần chấp nhận và thương yêu nhau như một gia đình khi tuổi đời còn rất trẻ. Từ đó, con thấy mình biết ơn pháp môn, biết ơn tăng thân đã giúp chúng con nuôi lớn chí nguyện cùng đi tới trên con đường hiểu biết và thương yêu, khi con hòa mình được vào dòng chảy của tăng thân tạo thành một nguồn năng lượng hùng mạnh.

Cũng như những vì sao ấy, có anh sao to, có bé sao nhỏ nhưng tất cả đều hết lòng dâng tặng ánh sáng của mình để tạo nên bầu trời đẹp như đêm nay với ánh sáng diệu kỳ mà hiện lên trong con nơi mỗi vì sao là gương mặt thân thương của quí Sư anh, Sư chị và Sư em.

Con: Chân Cư Nghiêm

Page 14: Tập san gia đình cây Lê

Con:Chân Chỉnh Nghiêm

Lời đầu tiên con muốn nói là con rất hạnh phúc được sinh trong gia đình mình,con đang rất trân quý sự có mặt của mỗi sư anh, sư chi, sư em con, vì thế con luôn biết ơn sư Ông,Tăng thân của con luôn nâng đỡ cho con ,các sư anh, sư chị luôn ở bên con yểm chợ cho con ,và nhân đây con có vài lời chia sẻ với gia đình mình, bằng một câu chuyện Câu chuyên có tựa dề là cô bé lọ lem .

Ngày xửa ngày xưa có một cô bé tên là lọ lem, cô được sinh ra trong một gia đình nghéo khó , cô có đến bảy chị em,cuộc sống gia đình thì khó khăn, Mẹ cô thì hay đau yếu. Nên cô phải nghỉ học sớm để giúp gia đình cô. Tuy con đường học vấn và sự nghiệp không thể tiếp tục, nhưng trong cô lại có một ước mơ sống cuộc đời xuất gia. Năm lên tám tuổi cô đã được Ba cô kể những câu chuyên về nhân quả, cô học Ba ăn chay trường để nuôi dưỡng lòng từ bi. Lúc đó cô còn nhỏ chưa hiểu hết những điều mà Ba cô đã dạy , từ đó trong cô đã bắt đầu được gieo trồng những hạt giống lành. Cũng vì sự khởi đầu đó mà tâm

Page 15: Tập san gia đình cây Lê

muốn xuất gia của cô mỗi ngày một lớn . Đã nhiều lần cô muốn rời xa cha mẹ để đi xuất gia , nhưng có lẽ nhân duyên chưa đầy đủ và chướng ngại còn nhiều vì thế những ước muốn của cô chưa thành, cũng v́ì cô rất thương cha mẹ và các em của cô,cô muốn giúp đỡ cha mẹ phụ nuôi các em khôn lớn. Vì vậy suốt một thời gian dài sống với chí nguyện đi ngược dòng đời cô gặp rất nhiều khó khăn.và chướng ngại. Mãi cho đến khi cô gặp Sư Ông cô mới có đủ sức mạnh để tự quyết định cuộc đời mình. Những bài pháp thọai đầu tiên của Sư Ông mà cô được nghe làm cô rất xúc động, thấm vào lòng cô như những giọt nước cam lồ rơi xuống vùng Sa mạc, cho thân tâm cô được tưới mát và hạnh phúc tràn đầy. Trong suốt khóa tu đó cô đã khóc rất nhiều,khóc vì hạnh phúc vì trong lòng mình được chuyển hóa,và cô thấy càng thương ba mẹ của cô hơn bởi những khổ đau của họ trong cuộc sống.

Nhân duyên đã đầy đủ,cô gặp được thầy hiền bạn tốt, không chần chừ nữa cô quyết định đi xuất gia.Qua một năm tập sự được nuôi dưỡng chăm sóc bởi tăng thân, có quí thầy quí sư cô dìu dắt Bồ đề tâm cô mỗi ngày thêm lớn mạnh.Hạnh phúc cô ngày lớn thêm lên và thân tâm cô từ từ được chuyển hóa.Đến ngày mười bảy tháng hai được đại chúng cho phép xuất gia và cô may mắn sinh ra lần nữa trong gia đình Cây lê…

Qúi Sư anh, Sư chị, Sư em thương- câu chuyện tới đây xin tạm dừng, để mọi người đoán xem cô bé lọ lem kia là ai ?!

Trong một năm qua con sống rất hạnh phúc,được nuôi dưỡng bởi các sư anh-chị-em mình rất nhiều. Con cảm thấy tự hào khi thấy quí Sư anh, Sư chị, mình thực tập vững chãi, hạnh phúc ngắm nhìn các Sư em dễ thương, con biết ơn sự biểu hiện của từng thành viên trong gia đình mình. Tuy chúng ta còn rất trẻ, chúng ta còn nhiều vụng về trong hành xử, trong suy tư, lời nói, nhưng anh chị em mình hãy cùng nắm chặt tay, cùng mở rộng lòng thương để ôm ấp tất cả những vụng về đó. Để được lớn lên trong tình huynh đệ, nuôi lớn tình thương nơi tự thân mỗi chúng ta. Để khi có tình thương rồi chúng mình sẽ có đủ sức mạnh vượt qua những khó khăn nơi nội tâm cũng như trong mọi hoàn cảnh. Bên cạnh đó chúng mình còn có Tăng thân,Thầy nâng đỡ, con thấy mình rất may mắn khi được sống trong tăng thân, có đôi khi con gặp khó khăn, nhưng đôi khi con rất biết ơn những khó khăn đó, là những hiểu lầm, những giận hờn nhỏ nhặt, nhưng con đã có pháp môn để đi ra giúp con lớn lên từng ngày. Con rất biết ơn sự có mặt của quý sư anh, sư chị, sư em đã có mặt cho con. Chúng ta hãy cùng cám ơn Bụt Tổ, cảm ơn Thầy ,cảm ơn Tăng thân đã cho chúng ta một cuộc sống biết thương yêu nhau và chấp nhận.

Page 16: Tập san gia đình cây Lê

Ngày đó … Ngày nay … Ngày sau…Boong … Boong … Boong… thông báo tin đặc biệt:Vào lúc 14 giờ ngày 17/02/2008 tại Tu Viện Bát Nhã. Trong tiết xuân ấm áp, hoa lá reo vui và nắng đầy cành. Bỗng từ từ xuất hiện những chàng trai thư sinh; những cô gái trẻ trung xinh xắn đang từng bước thiền hành vào chốn thiền môn.

_Ôi, đẹp quá, lạ quá! Các bạn trẻ ấy đang làm gì vậy?( tôi phỏng vấn một bạn trong số đó) _ “ chúng mình chuẩn bị xuất gia đấy!”“ xuất gia?” có phải các bạn ấy sẽ được sinh ra thêm một lần nữa, được uống dòng sữa từ bi của Bụt, của Sư Ông và sự ôm ấp của tăng thân không vậy ?_ Đúng rồi !_ Nhưng tại sao các bạn ấy lại chọn con đường này ? ( tôi hơi đăm chiêu )_ Ồ ! vì chúng mình có chung một chí hướng, có chung trái tim nhiêt huyết của tuổi trẻ.Chúng mình chỉ muốn làm một điều đơn giản cho cuộc đời là dâng tặng niềm vui và giúp người bớt khổ.Sau khi nghi lễ đã được viên mãn . Hai mươi cô gái trẻ và mười lăm chàng trai đã đến giờ phút trọng đại . Lần lượt những mái tóc dài thướt tha và mái tóc ngắn đã được rưới nước Cam Lộ trong tiếng niệm Quán Thế Âm Bồ Tát thật là bi hùng của hàng ngàn người. Thế là các bạn trẻ ấy đã trở thành những Sư cô _ Sư chú trẻ. Và tôi tin chắc rằng trong tương lai các bạn sẽ là những vị Bồ Tát đi vào cuộc đời. Các bạn ấy là những chiến sĩ anh dũng trong mặt trận diệt phiền não, đem bình yên cho chính các bạn và những người đang trông chờ các bạn. Đôi mắt sáng long lanh với niềm hạnh phúc rạng ngời trên những gương mặt của con người có trái tim Bồ Tát. Các bạn ấy được sinh ra trong gia đình “ Cây Lê”. Cái tên thật giản dị khiêm tốn nhưng cũng rất mạnh mẽ , kiên cường. Các bạn ấy là …. Nghiêm và Pháp …. Trong chiếc áo màu Nâu giản dị và khiêm nhường; các Sư cô _ Sư chú từng bước chân an lạc với hơi thở chánh niệm. Tất cả đều nguyện “Đi như một dòng sông” với Bồ Đề Tâm thật mãnh liệt.

Page 17: Tập san gia đình cây Lê

Tôi tâm nguyện họ sẽ luôn giữ mãi bầu nhiệt huyết ấy. Đó là ngọn lửa sưởi ấm cho cuộc đời này.Phóng sự ngày nay: 17/02/2008 tại TV Bát Nhã.Sau một năm tôi gặp lại những gương mặt thân thương vẫn rạng ngời và đầy hạnh phúc. Tôi phỏng vấn Sư cô Biểu Nghiêm và Sư chú Pháp Áo._ Một năm qua, các sư chú , sư cô đã tu tập như thế nào? Có những niềm vui và khó khăn nào không ? _ Chúng mình rất hạnh phúc, đoàn kết và thương yêu nhau. Chúng mình đang từng ngày bồi đắp tình thương yêu, sự hiểu biết để cùng xay dựng những gì tốt đẹp, để chuyển hóa những gì chưa đẹp. Chúng mình đã gặp không ít khó khăn, bởi chúng mình đến từ mọi miền đất nước, mỗi hoàn cảnh, mõi độ tuổi nên chúng mình đã có những lúc giận nhau, trách móc nhau chưa lắng nghe và chưa chấp nhận nhau. Nhưng chúng mình có niềm tin. Vì có pháp môn thực tập nên chúng mình càng ngày càng hiểu và cảm thông cho nhau, gắn chặt hơn qua những lần khó khăn ấy. Những lần mưa bão như vậy, chúng mình càng cắm rễ sâu trong tăng thân, đứng bên nhau dù con đường phía trước còn nhiều chông gai. Tình huynh đệ đã nuôi chúng mình lớn lên trong vòng tay thương yêu của Thầy và tăng thân. Còn hạnh phúc nào hơn.“Đời đẹp nhất là tình huynh đệ mà”. Các sư cô, sư chú nhìn nhau cười trong niền hạnh phúc.Có lẽ xuân năm ấy, xuân nay và xuân mai sau sẽ là mùa xuân bất tận, mùa xuân cửa thương yêu. Bởi một lẽ giản dị “Cây Lê” đã ra đời như thế. Những trái Lê ấy sẽ dâng tặng những gì đẹp nhất, tươi mát nhất cho tất cả mọi người.“ Nguyện cho những cây Lê luôn chân cứn đá mềm, cho chí đạo đi lên, cho niềm tin cắm sâu vào lòng đất… Xin tạ ơn người, xin tạ ơn đời cho chúng con thêm một lần tái sinh. Tái sinh trần tạ ơn người từ bi”.Xin chúc gia đình cây Lê sinh nhật vui vẻ, tu tập càng ngày càng vững chãi, thảnh thơi, bình an trong từng hơi thở, bình an trong mỗi bước chân.Sinh ra và lớn lên trong một gia đình hạnh phúc. Con đã tiếp nhận những hạt giống lành và con muốn trở thành một Sư cô để mãi nuôi dưỡng điều ấy. Cảm ơn vì con là thành viên thứ 7 của gia đình cây Lê. I love pear tree forever…

Con: Chân Duy Nghiẻm

Page 18: Tập san gia đình cây Lê

A! con đã xuất gia được một tuổi rồi nhanh quá,con thấy như mình được sống lại với cái tuổi ấu thơ của mình.Giờ này một năm trước đây con đang làm gì nhỉ. Phải rồi con rất là vui và háo hức để chuẩn bị cho mình một hành trang để bước vào cuộc sống đầy hấp dẫn và thú vị. Khi con chọn con đường này, thì con biết rằng mình sẽ là một con người mới,cuộc đời của mình đã bắt đầu lật sang trang mới . Ngày con vào tu viện là những ngày mưa gió bão bùng, buồn lắm, lúc đó con cũng khóc như mưa. Cho đến cả tháng con mới quen dần từ chổ ở cho đến môi trường sống .Vì đây là lần đầu tiên con xa nhà xa cha mẹ,tập sống cuộc sống tự lập. Khi xuất gia rồi con thấy rõ con đường của mình đi hơn.Con thấy rõ mục đích mà mình lựa chọn ,khám phá rất nhiều điều hay về cuộc sống.Trong đó đặc biệt là tình chị em, tình người với nhau rất đậm đà,một tình thương không đòi điều kiện ,một tình thương chân thật. Con thấy mình thật may mắn khi làm người tu sĩ và con rất vui khi mình là trái lê thứ tám trong ba mươi bốn quả Lê trên cùng một cây Lê. Con chưa thấy cây Lê bao giờ nhưng nghe nói cây hoa Lê đẹp lắm , hoa của lê màu trắng.Màu trắng chính là màu của sự tinh khiết và giản dị như những sư anh , sư chị , sư em chúng mình vậy đó. Người ta thường nói cuộc sống ngoài đời thấy vui ấy khổ, nhưng khi đi tu thấy khổ ấy vui.Cái vui ấy là mãi mãi không bao giờ đứt đoạn.Khi acon học xong ,thấy trong lòng thoải mái không chút vướng bận thế là con thích đi tu. Đó cũng là ước mong của con thôi nhưng chưa có duyên, mãi đến năm vừa rồi(2007) con mới đi được và đã làm được những gì mình mong muốn.Con đang tiến dần sâu vào con đường ấy.Cả nhà con cũng yểm trợ nhiều lắm, lúc đầu gặp vài chuyện nhỏ từ phía gia đình thôi. Nhưng mọi việc đã qua đó là nhờ mẹ và chị con nâng đỡ, che chở , ủng hộ rất nhiều. Khi con ngồi đây viết những dòng chữ này nói lên những gì đã xảy ra một năm qua.Con thấy tâm mình được nuôi dưỡng nhiều lắm.Con thấy mình tự do vô cùng và biết ơn tất cả đã cho con có được ngày hôm nay.Sự thực tập của con cũng đơn giản, song thì tất nhiên vui buồn lẫn lộn .Dù ở nơi đâu thì cũng có khó khăn riêng của nó. Cho nên con thực tập chấp nhận, con tập chấp nhận để thương chứ không phải chấp nhận để cúi đầu chịu đựng hay hạ mình dưới bất cứ những điều thấy không đúng. Con đang trên đường thực tập và chuyển hóa chính mình. Tuy vậy cũng có giới hạn của nó. Khi có khó khăn nhỏ con ôm ấp được, còn quá sức thì con cho con thời gian và không ép buộc mình phải là hoàn thiện tất cả. Không có con đường nào thẳng cả, phải có những đoạn đường cong và ghập ghềnh. Những lúc ấy con mới học cách đứng lên như thế nào. Tuy đau nhưng không lụy vì nó.Con cũng hay thầm cảm ơn những khó khăn hay chướng ngại đến với con.Có những cái như vậy mới làm cho con lớn lên một chút, vững hơn khi không có gia đình bên cạnh.Càng giúp cho con hiểu hơn cuộc sống là vậy.Cuộc đời thật mầu nhiệm và đẹp vô cùng. Đi tu giúp

hướng về tương lai

Page 19: Tập san gia đình cây Lê

con thấy rõ điều đó, trân quý hơn, thương nhiều hơn, mở lòng hơn với mọi điều xung quanh mình.Con rất thích câu: “Mong sao con đường em đi không bằng phẳng để học cách dũng cảm đứng lên”.Và bài hát : “Con đi tìm Đức Thế Tôn.”Những điều ấy đã làm cho con không phải lo hay buồn.Nhiều khi có những cái gì đó không suôn sẻ đến với mình. À! Nãy giờ con quên giới thiệu về gia đình mình. Con là út trong gia đình gồm có bốn người :Ba, Mẹ , chị con và con.Vì chị con lập gia đình gần nhà nên con đỡ lo cho Ba Mẹ hơn. Những lúc buồn và không vui trong lòng, con thường trở về với chính mình. Ba Mẹ cũng là nơi thứ hai giúp con có động lực vượt qua và tinh tấn trong sự thực tập của mình.Con có cả gia đình huyết thống và tâm linh.Con thấy thật hạnh phúc. Con chúc gia đình Cây Lê mình ngày càng vững chãi hơn, hoa trái ngay càng sum suê hơn.Như khi các anh,chị , em mình cùng cất lên lời hát hùng hồn và bất diệt ấy .

Con Chân Dũng Nghiêm

Page 20: Tập san gia đình cây Lê
Page 21: Tập san gia đình cây Lê

Thấm thoát đã gần một năm trôi qua và sự sinh ra đời của gia đình cây lê đã cũng đã tròn một tuổi. Con nghĩ tuổi này là tuổi ngây thơ và cũng là tuổi trưởng thành. Ai cũng chuẩn bị cho mình một hành trang vững bước để bước tiếp trên con đường thực tập. một năm qua con cảm thấy vui và hạnh phúc khi được sống trong gia đình và sống trong tăng thân. Con thấy hang ngày mình được lớn lên, con ý thức rằng đó là nhiwf sự nuôi nuôi dưỡng của tăng thân, nhờ sự tươi mát của các sư anh sư chị sư em. Con thấy sự thực tập tình thương không có sự đòi hỏi nó cho con một đường hướng lớn, cái hòa mình không có sự bó buộc hay kì thị. Riêng bản thân con, con rất thich một cuộc sống ôn hòa, cuộc sống luôn có sự nắng nghe của nhau. Bây giờ đây con đang rất vui, vui vì thấy rõ con đường mình đi và bồ đề tâm đang lớn dần lên. Và sự hòa mình vào tăng thân hàng ngày con còn thấy nó biểu hiện rõ hơn. Con đang ngồi đây và nhớ lại những ngày sinh hoạt chung của gia đình, con cảm thấy long mình ấm áp và hạnh phúc lắm. Mỗi lần nhìn thấy những gương mặt hồn nhiên tươi mát của các sư anh sư chị sư em là con thây mình may mắn. Đôi lúc con ngồi yên để ghi sâu từng khuôn mạt thân thương vào trong tâm trí con. Con cảm thấy mỗi lần ngồi lại là mỗi lần hạnh phúc. Tuy đôi lúc con anh, chi, em ngồi chơi chung con chưa hiến tặng được sự tươi mát của mình trong gia đình, con vẫn thể hiện sự im lặng mệt mỏi. Con thấy mình có nỗi với gia đình với các sư anh, sư chị, sư em, con nguyển sẽ cố gắng thực tập đẻ chuyển hóa những tập khí đó, con sẽ cố gắng làm hay hon nữa thực tập tốt hơn nữa. Con thấy gia đình mình rất giỏi, ai thực tập cũng tươi mát. Ai cũng có khả năng riêng của mình, tự biểu hiện trong gia đình và cùng nâng đỡ sự thực tập cho nhau. Để gia đình Cây Lê ngày càng vững trãi tươi mát hơn. Mỗi lần hát lên bài hát Cây Lê Ca con thấy sự nương tựa của gia đình mình rất mạnh mẽ. Sự hiền hòa của gia đình mình nuôi dưỡng con rất nhiều. Con rất biết ơn gia đình mình, biết ơn sư Ông, cũng như của tăng thân đã sinh ra con trong gia đình Cây Lê mát mẻ. hạnh phúc, tươi vui. Dù ai đi xa, gia đình vẫn luôn ở bên Chẳng sợ gì, đừng ngại gì đã có tình thương Tình thương sẽ sống mãi trong tim người.

Con Chân Đạm Nghiêm

Page 22: Tập san gia đình cây Lê

Gia đình Cây Lê thươngLà con thứ ba trong gia đình gồm ba mẹ và anh chị em có đời sống ổn định, yên vui. Con thấy hạnh phúc khi được ba mẹ đồng ý cho đi tu mà không một sự phản đối. Xa nhà cũng gần hai năm con thấy nhớ ba mẹ và anh chị của con lắm, con thương và trân quý những người thân của con hơn, và tự hào khi làm con gái của ba mẹ trong đời này. Có một điều mà con luôn luôn tâm niệm “luôn mong muốn làm sao cho ba mẹ được hạnh phúc”. Mỗi lần có khó khăn trong sự thực tập con hay nhớ đến ba con, mẹ con, nhớ đến mà khích lệ con “sẽ cố gắng tu làm điểm tựa cho ba mẹ và mọi người”và luôn thầm nói rằng “Ba mẹ ơi, ba mẹ có biết con thương ba mẹ nhiều lắm không?”.

Page 23: Tập san gia đình cây Lê

Gia đình mìnnh biết không ? Không những gia đình huyết thống đã cho con nhiều hạnh phúc lớn lên- nuôi lớn con và có mặt trong máu huyết của con từng ngày mà gia đình tâm linh cũng thế, cũng sát cánh bên con, bảo vệ, bảo hộ, nâng đỡ con,phòng hộ và che chở cho con trong suốt con đường tu tập của mình.Gia đình mình ơi? Lần nữa được tái sinh trong vườn thiền Bát Nhã , cùng với những Cây Lê khác bên cạnh con thấy mình thật thật sung sướng và may mắn vì gia đình đã cho con được sống lại con người của chính mình nhiều lắm, con cảm nhận được tình huynh đệ luôn có mặt cho con trong những lúc con cần, trong những lần ngồi lại đi chơi. Và qua những nụ cười, những hơi thở bước chân chánh niệm từ sự tu tập cố gắng của anh chị em mình.Tình huynh đệ trong gia đình mình luôn là sự đóng góp tinh thần- Trân quý sụ có mặt cho nhau.mà không bị những tác động nào ngăn che. Dẫu biết rằng trong sự tu học hàng ngày không tránh khỏi những đụng chạm lẫn nhau, những khó khăn giữa nhau về nhiều khía cạnh ...Nhưng vân luôn đoàn kết và trở về chăm sóc nhau, kéo nhau,khích lệ nắm tay nhau đi tới. “ Xây đắp tình huynh đệ “Con cũng thế, con thực tập vẫn còn vụng về, thiếu sót , vẫn còn khó khăn lên xuống lắm , nhưng con biết qua khó khăn con lại được lớn hơn thêm một sự thực tập mới được biến đổi hơn.Và lại được bình yên trở lại như sóng và nước, rồi sóng sẽ trở về là nước mà thôi.Con cám ơn các Sư anh, Sư chị, Sư em đã có mặt cho con, ôm ấp và bảo vệ con. Con nguyện mình sẽ cố gắng nhiều hơn đẻ làm một sư em dễ thương trong Gia đình và trong Sangha. Con xin cám ơn Thầy – và sangh đã cho con môi trường , con người nơi đây – cám ơn Ba Mẹ đã cho con một con đường.

Kính bút Con: Diên Nghiêm

Page 24: Tập san gia đình cây Lê
Page 25: Tập san gia đình cây Lê

Con:Chân Giản Nghiêm

con xin chào các sư anh sư chị và các sư em trong gia đình cây Lê.

Con xin tự giới thiệu con là chân Giản Nghiêm thành

viên thứ mười một trong gia đình cây lê. Con hạnh phúc khi được sống trong vòng tay yêu thương của cha mẹ. Và được may mắn tái sinh lần nữa trong gia đình tâm linh

Con sinh ra giữa thiên nhiên với trời xanh mây trắng, xung quanh mình có nhiều lúa vàng rực rỡ, với con đường đất đỏ quê hương. Năm con hai mươi tuổi,con mới tiếp xúc môi trường và pháp môn Sư Ông từ đó cho con cái nhìn mới về hướng đi cho chính mình. Nên con quyết định xin làm tập sự để được gia nhập vào môi trường sống của một người xuất gia. Khi con được hòa mình vào môi trường đó con cảm thấy mình may mắn và thật sự hạnh phúc. Hạnh phúc hơn khi con được sinh ra lần nữa trong gia đình cây Lê. Con thấy tình huynh đệ gần gũi hơn, thân thiết hơn vui tươi hơn và luôn tự bạo hộ cho con . Để luôn giữ lý tưởng của con cũng như của người và giữ chiếc áo người tu của con đang mang. Màu y của cánh đồng lúa, màu nâu của đất mẹ.Con nguyên trân quý suốt đời .

Con nguyện mãi mãi làm người tu sĩ Không làm người cư sĩ.

Page 26: Tập san gia đình cây Lê

in kính chào gia đình nhà Lê nhé !!!

Con là thành viên thứ 12 trong gia đình nhà lê, với cái tên nghe rất dễ mến mà sư Ông dặt cho con là Hậu Nghiêm. Con có mặt với gia đình vào ngày 17/2/2008 ( oe oe …) trước khi con được sinh ra trong gia đình mới, con có một mái ấm thân thương gồm có ba, mẹ, anh, chị. Sống tại một làng quê dân dã với mùi biển mặn quanh năm. Con có một người mẹ, một người chị tuyệt vời, một người cha một người anh kính yêu. Đó là những vị bồ tát gần bên mình luôn quan tâm chăm sóc và nâng đỡ con hết lòng. Xung quanh con còn có nhiều người khác nữa, đó là những thiên thần luôn sẵn sàng có mặt cho con và nuôi dưỡng con.

Con đi xuất gia vì mong muốn có được một nguồn hạnh phúc chân thật đến tù một tâm hồn thinh lặng nhất của một con người bình thường nhất. được sống trong tăng thân dù nhiều hay ít cũng để lại cho con những bài học, những kinh nghiệm sống quý giá. Con nhớ lúc mới vào tu viện, con là một cô bé có nhiều hờn tủi, nhiều phán xét và nhiều mặc cảm. Mình nói lòi không được mấy dễ thương, mang nhiều khổ đau ẩn nhiều trong tâm thức. Cô bé ấy có nhiều thương tích, cô bé ấy luôn tránh ne và sợ sệt những người xung quanh không dám tới gần ai. Có một bức tường vô hình ngăn cách cô bé với cuộc đời và con người. Chính vì thế cô bé luôn thu gọn mình lại, sống chỉ riêng mình và chơi với thiên nhiên. Cô bé nghĩ rằng chỉ có thiên nhiên mới đủ hiểu cô và luôn trung thực với cô mà thôi.

Page 27: Tập san gia đình cây Lê

Sau thời gian sống cùng tình thương của chị em cho con thấy rõ về cô bé nhỏ trong con nhiều hơn. Cô bé đã thấy được nguyên nhân đã tạo ra cô bé như vậy và thấy được cái ngã chấp, mặc cảm… nó đã làm cho cô bé năm xưa trong con có khoảng cách với mọi người với cuộc đời. Nó là một bức tường kiên cố, làm hàng rào ngăn cản không cho cô bé thấy được những hạnh phúc đơn sơ trong cuộc sống hàng ngày. Những tư tưởng cổ hủ, bảo thủ đã làm cho cô bé nhỏ không thấy trong con không thấy và không đến được với con người và với cuộc đời thân thương này.

Bây giờ đây ngồi nhìn lại, con thấy cô bé nhỏ năm xưa đầy thương tích đã khác với cô bé ngày hôm qua trong con. Cô bé giờ đây vui hơn xưa, biết chấp nhận một chút ở mọi người xung quanh. Đồng thời, cũng có một chút tĩnh lặng hơn năm xưa. Cô bé trong con hôm nay, đã thấy được cái đẹp của tình sư anh, sư chị, sư em. Cái đẹp của tình nghĩa ấy con chỉ biết khắc ghi vào trong, và nguyện sẽ tập nhìn sâu vào bản thân hơn để lấy ra cái gốc rễ của khổ đau trong con. Để từ đó mà sự thảnh thơi, niềm vui sống ngày càng lớn lên trong mỗi giây phút của cuộc sống hàng ngày. Để mai sau khi xa lìa cõi đời này lòng mình không còn gì vướng bận mà “tự do” rong chơi ở mọi miền sông núi… đâu đâu trong tâm thức, có ngân lên câu: “ cha mẹ tuy sinh ra ta nhưng chính bạn bè là người tác thành cho ta”

Con: Chân Hậu Nghiêm

Page 28: Tập san gia đình cây Lê

Gia đình Cây Lê thương !

con mỉm cười khi thấy mùa xuân gần đến. Mùa xuân con ý thức rất rõ chỉ còn hai tháng nữa là đến ngày gia đình mình tròn một tuổi. Ngày mười bảy tháng hai mà cách đây một năm về trước, ngày mà chúng con được sinh ra trong gia đình tâm linh vốn cái tên dễ thương “gia đình Cây Lê”. Mới đó mà đã tròn một năm rồi, mỗi lần nhớ về ngày ấy con thấy nuôi dưỡng thật nhiều. Ngồi nhìn lại quá trình tu học của mình một năm qua, con thấy hạnh phúc lắm. Tuy còn nhiều yếu kém trong sự tu học nhưng con biết mình đã được thay đổi rất nhiều, thay đổi trong cách nằm ngồi, trong cách nói năng hành xử . Con thấy tình thương của mình lớn lên thêm, con biết thương con, thương mọi người như thương chính mình, con biết chấp nhận, tha thứ bao dung hơn. Con đã biết ngồi yên để lắng nghe mình và lắng nghe những niềm vui, nỗi khổ của mọi người xung quanh. Con đã biết gửi long biết ơn của mình đến những điều kiện hạnh phúc đang có mặt cho con. Có thể nói bây giờ con đã trở thành một con người khác hơn xưa rất nhiều kể tư ngày may mắn gặp được và theo học pháp môn Thầy trao truyền. Trong sự thực tập hàng ngày, những khó khăn từ nội tâm cũng thường đến với con như đòi hỏi, mặc cảm, trách móc, giận hờn,...Nhưng nhờ những khó khăn ấy mà con có cơ hội nhìn lại mình và hạ thủ công phu thực tập nhiều hơn. Con yêu hạnh phúc lẫn khó khăn bởi nhơ chúng hòa điệu với nhau giúp con mỗi ngày mỗi vững chải, mỗi lớn hơn thêm làm con hạnh phúc. Được như vậy con rất biết ơn Thầy, người đã dành hết tình thương cho chúng con, biết ơn tăng thân đã dìu dắt, nâng đỡ con trong sự tu học. Con biết ơn ba mẹ, anh chị em đã hết lòng yểm trợ và khuyến khích cho con mỗi ngày được lớn thêm.Con biết các Sư anh, Sư chị, Sư em cũng có những cảm xúc, niềm vui, hạnh phúc như con. Con thích gọi hai tiếng gia đình, bởi những lúc nhớ về con thấy được ôm ấp, chia sẽ rất nhiều. Nhớ ngày được ngồi chơi với Sư Ông, người dặn “các con nhớ ngồi lại chơi với nhau nhiều nhé”. Nghe câu nói ấy con thấy vui lắm, chưa ngồi lại mà con đã cảm thấy tình huynh đệ, sự đoàn kết, thương yêu nhau của các Sư anh, Sư chị, Sư em rồi.Bát Nhã đêm nay thật yên tĩnh và bình an. Ngồi yên lắng nghe tiếng kêu của những chú dế, có chú kêu to lúc trầm lúc bổng, có chú thì chỉ mỗi một điệu nhưng kéo dài ra, rất nhiều tiếng kêu cứ liên tiếp, thay nhau trổi lên khúc nhạc muôn thuở của dòng họ dế. Như hình ảnh Sư anh, Sư chị, Sư em con luôn đứng bên nhau để hòa cùng lời ca thương mãi vào chiều xuân tái sinh ngày ấy cho chúng con hôm nay và tương lai chung của tăng thân ngày mai.

Con: Chân Hào Nghiêm

Page 29: Tập san gia đình cây Lê
Page 30: Tập san gia đình cây Lê
Page 31: Tập san gia đình cây Lê
Page 32: Tập san gia đình cây Lê
Page 33: Tập san gia đình cây Lê

Cuôc đời mới của con“ Hiểu là buổi sáng – tức là trời bắt đầu sáng đó con”. Câu nói ấy của Sư Ông luôn luôn có mặt trong con , cho con thêm niềm tin để bước tối con đường phía trước của mình Ngày xuất gia quả thật đã làm thay đổi cuộc đời của con. Những tia nắng mới đã bắt đầu bừng lên trong ngôi nhà tối tăm mù mịt. Con bắt đầu biết sống thảnh thơi ,an lạc. Mỗi buổi sáng thưc dậy, con háo hức chào đón hai mươn bốn giờ mới toanh của mình. Con ngồi thiền, thiền hành, nghe pháp thoại …bằng niềm vui thích trong lòng . Những bước cân thảnh thơi những động tác nhẹ nhàng , từ tốn tạo cho con một niềm vui sâu lắng , an bình. Con thương cái nếp sống đơn giản và mộc mạc của mình quá! Thế giới xung quanh con sao mầu nhiệm, đáng yêu quá chừng . Bát nhã buổi sớm mai thức dậy mát rượi, trong lành, buổi trưa êm ả, buổi chiều thanh vắng,

Bát nhã về đem cũng đẹp lắm – sinh động và rôm rả tiếng côn trùng . Trong tâm con niềm biết ơn đối với thầy đối với tăng thân và lý tưởng giải thoái độ đời, luôn luôn hiện hữu .Tuy vậy, những khó khăn trở ngại vẫn xảy ra với con. Và một cơn bão tố đã ập tới sau ngày con xuát gia vài tháng. Con biết công phu của mình chưa đủ để đối diện với khó khăn quá lớn như vậy.Nên con đã thực tập đi ra khó khăn đó bằng cách nương tựa tăng thân đó là sư cô y chỉ sư của con và quý sư cô sư chị của con. Chưa bao giờ con cảm thấy trân quý tình huynh đệ như lúc này . Có đôi lúc trong tâm mình có quá nhiều căng thẳng, con đã nói và làm nhiều điều không dễ thương , nhưng các sư chị sư em con vân chấp nhận và ôm ấp con. Những lúc rảnh con thường ngồi yên và biết rằng Thầy của con, Tăng thân của con đang thở cùng một nhịp với con. Con biết răng Thầy luôn có mặt để cùng con bước qua khỏi khó khó khăn này. Và con biết mỗi giai đoạn chuyển mình đều có sự đau nhức. Con tập mỉm cười và sống hòa bình với khó khăn của con.

Giờ đây con đã đi ra được nhiều lắm rồi .Hạt giống trong con bắt đầu hé mở. Thương quá Tăng thân ơi ! các sư anh, sư chị sư em ơi ! chúng ta hãy cùng đứng bên nhau, cùng nắm tay nhau để xứng đáng là những viên gạch đầu tiên vững chắc trong nhôi nhà đạo Bụt hiện đại trên đất nước mình. Sư Ông sẽ mãi đi cùng chúng ta xây dựng ngôi nhà ấy.

Con: Chân Hiểu Nghiêm

Page 34: Tập san gia đình cây Lê

Câu chuyện về Hai chú Gấu sinh đôi

Có ước muốn lớn, thương người và độ đời. Dầu ngoài trời có lạnh, dầu hoàn cảnh khó khăn. Nhưng nếu đã có năng lượng Bồ đề tâm trong ta thì đã có sức ấm vá nghị lực để có thể đương đầu với mọi thử thách và đó đã là mợt niềm hạnh phúc rồi.Kính thưa các bạn, hai Gấu con đã vượt qua những thử thách để tiếp tục đi trên con đường cao đẹp ấy. Giờ đây hai Gấu đang bắt đầu cho mình một hướng đi mới. Chúng ta hãy cùng thầm mong cầu nguyện với tấm lòng chân thành để yêu thương, hiểu biết và hạnh phúc được gởi trao đến mọi người, mọi loài.Và bây giờ hãy cùng tôi theo sau bước chân của hai Gấu trên con đường thực hiện lý tưởng đó sau một năm tu học nhé.“ Câu chuyện được bắt đầu vào một buổi chiều làm biếng:Gấu Hữu và gấu Kế đang nhẹ nhàng từng bước chân thiền hành từ Cánh Đại Bàng xuống Bếp Lửa Hồng. Bỗng dưng khi đi ngang qua một cây mai trước cốc Ngắm Mây. Gấu Kế dừng lại, lặng im đứng nhìn cây mai một cách say sưa.Gấu Hữu boăn khoăn hỏi gấu Kế:

Page 35: Tập san gia đình cây Lê

Gấu em làm sao vậy?- Gấu Kế nhẹ mỉm cười rồi đáp:

Mai nở rồi Gấu chị nờ, đẹp thiệt!- Đẹp thế nao? Gấu chị nói.- Thì gần tới ngày biểu hiện rồi – Gấu em nói tiếp.-

Gấu chị thắc mắc:Gần tới ngày gì?-

Gấu em tươi cười:Ngày … ngày 17-2 chớ ngày nào!-

Gấu chị tỏ vẻ như đã hiểu - Ah! Ngày sinh nhật gia đình cây Lê phải không?Ah! Uh! – Gấu em đáp.-

Hai Gấu con lặng nhìn hoa mai nở với một niềm hân hoan dâng tràn. Không thể dấu được cảm xúc của mình. Gấu Kế nói với Gấu Hữu:

Gấu chị ơi! Trong một năm qua, gấu em thấy hai chị em mình thực tập có thật nhiều niềm vui. Cứ mỗi lần - gia đình ngồi lại là em cảm thấy hạnh phúc rồi, gấu chị biết không? Em thấy sự thực tập của em còn yếu lắm, nhưng khi được gia đình ấm áp nâng đỡ thì em lại có thêm năng lượng để đi lên. Hạnh phúc quá.

Gấu Hữu nhìn gấu Kế với vẻ xúc động.Ừ nhỉ! Gia đình cây Lê của chúng ta đã được một năm rồi. nhìn lại chị thấy mình đã bỏ lỡ rất nhiều cơ - hội để được hòa nhập vào gia đình, bây giờ mới thấy trân quý quý Sư anh, Sư chị, Sư em. Ai ai cũng có một cái hay riêng, ai ai cũng có một cái gì đó để chị cảm thấy rằng trong chúng ta không ai giống ai, mỗi người từ một phương mà đến đây. Chắc hẳn đây là một cơ duyên lớn để cho chúng ta là anh là chị, là em của nhau để cùng nâng đỡ nhau trên bước đường thực tập này,phải không Gấu em?

Gấu Kế hạnh phúc đáp lại: Bây giờ em sẽ thực tập thật đàng hoàng, là một quả Lê thật ngon ngọt của Đại Chúng. Gấu chị à, hai chị - em mình cùng cố gắng thực tập nha.

Gấu chị nắm chặt tay Gấu em.Đúng rồi, giờ đây chị em mình sẽ cố gắng thực tập để là những cây Lê xanh tốt của gia đình cây Lê - nhé…”

tuy chỉ là một thoáng nhìn lại của hai Gấu con, nhưng nó đã giúp hai Gấu con tìm thấy được hạnh phúc của chính mình trên màu áo nâu này đấy. nhìn lại để thấy rằng gia đình là một mái ấm luôn che chở, bảo bọc cho chúng ta. Dù chúng ta ra sao, hay như thế nào thì gia đình vẫn mãi là nơi cho hai Gấu trở về nương tựa . Đến đây hai Gấu nắm tay nhau cùng cất tiếng ca. “Xin tạ ơn người, xin tạ ơn đời cho chúng con ...Thành những cây Lê dễ thương trong vườn thiền Bát Nhã...”

Thương kính gia đình cây LêCon: Hữu Nghiêm và Kế Nghiêm.

Page 36: Tập san gia đình cây Lê

Trong thời gian sống trong tình thương của đại chúng cũng như trong gia đình xuất gia Cây Lê, con thấy mình được hưởng một tình thương

mà con chưa bao giờ được nếm qua.

Đó là tình thương của tình huynh đệ, tình thầy trò.

Page 37: Tập san gia đình cây Lê

Con xuất thân từ một gia đình có sự giáo dục, anh chị em chúng con ai cũng biết vâng lời cha mẹ. Đặc biệt không dính vào những thói hư, tật xấu của xã hội. Nhưng ngược lại sự giáo dục đó là sự chưa có truyền thông giữa cha mẹ. Riêng con đã nuôi dưỡng ý chí xuất gia từ năm lớp chín. Lận đận trong lúc tu ở chùa Vạn Đức được một năm. Đến lớp mười hai con đã có cơ duyên lên Bát Nhã để làm tập sự xuất gia. Ở nơi đây con cảm nhận được tình thương chân thật từ quí Thầy, quí Sư cô, sư chú. Hồi nhỏ con thiếu đi tình thương cũng nhiều nên bây giờ con cảm nhận tình thương từ mọi người rất là sâu sắc. Thấm thoát một năm, con nhớ lúc mới phát tâm xuất gia con nói:”Sự nghiệp của mình là Tu sĩ” nên cho đến bây giờ chí nguyện của con vẫn chưa phai mờ. Con thấy con đường của mình đang đi là con đường tâm linh sáng rạng. Trong thời gian sống trong tình thương của đại chúng cũng như trong gia đình Cây Lê xuất gia con thấy mình được hưởng một tình thương mà con chưa bao giờ được nếm qua. Đó là tình thương của tình huynh đệ, tình thầy trò. Những con người đó đã chỉ dạy cho con từng cách ăn nói, tiếp xử và hành động, lúc bằng lời nói khi là qua thân giáo. Đặc biệt hình ảnh đi đứng trong oai nghi của các Sư anh, của quí Thầy đi vào con nhiều nhất. Con thấy bây giờ mình không mong cầu gì về danh lợi, địa vị,..bởi con đã có được tình thương lớn từ đại chúng. Con rất may mắn sống một đời sống xuất gia, con không thấy hối hận khi chọn con đường này. Một lần nữa con xin cảm ơn quí thầy, các huynh đệ đã cho con một cuộc sống đầy hạnh phúc, không bon chen theo thế tục. Con nguyện sau này sẽ là một người có đạo đức, sẽ đem kinh nghiệm và sự hiểu biết của mình để chia sẻ với mọi người. Đạc biệt con nguyện sẽ đi hết đường tu của mình. Xin cam ơn đại chúng.

con: Chân Pháp Chiêu.

Page 38: Tập san gia đình cây Lê

“Sinh ra được làm ngườiCon sớm gặp chánh pháp

Hạt bồ đề tưới tẩmLai có duyên được sống

Hòa hợp trong tăng thân”.

Mỗi khi tụng đoạn kinh này lên con cảm thấy mình là người may mắn. Và con ý thức được rằng những hạnh phúc mà con có được là phước đức

của gia đình tâm linh cũng như tổ tiên gia đình huyết thống.

Nhân dịp thôi nôi, con xin gửi lời tri ân đến tổ tiên tâm linh và huyết thống. Con nguyện sẽ thực hiện chí nguyện của người xuất gia để không phụ lòng thầy tổ.

Page 39: Tập san gia đình cây Lê

Con: Chân Pháp Dũng

Page 40: Tập san gia đình cây Lê
Page 41: Tập san gia đình cây Lê
Page 42: Tập san gia đình cây Lê

Sự tái sinh kì lạ Cách đây không lâu, tôi vẫn là “cô bé” mười tám tuổi. một điều kì lạ đã xảy ra “cô bé” được tái sinh một lần thứ hai trong một gia đình khá đông, tính cả thảy là bốn sáu người con. Chính nhờ cái khát khao muốn hiểu và muốn khám phá một con đường, xong hành với sự tò mò và nghich nghợm. Cô bé đã đi vào cỗ máy thời gian. Những vòng quay đã đưa cô bé trở thành một baby, tính tới tận bây giờ là mười tháng hơn. Với hình dáng thấp bé nhẹ cân. Cô bé có thể di chuyển một cách nhanh gọn lẹ. Đó là điểm nhận ra cô bé. Cô bé có một cái tên rất dễ thương. Âm hán: Lâm, nghĩa: rừng, tiếng anh là adorment with forest. Một cái tên dễ nhớ nhưng cũng dễ quên. Chắc chắn cái tên này sẽ luôn là người bạn đồng hành của cô trên hành trình đi ngược dòng đời. Biện bạch đúng pháp Cô bé sinh ra trong một gia đình bình thường, cô cũng thích sự bình thường nên chắc rằng tất cả những điều này cũng chỉ là những điều rất bình thường. Khi còn nằm trong bụng mẹ. Ba cô mong ước đứa bé trong bụng là một đứa con trai. Nên khi sinh cô ra, cô rất giống một cái “ thằng” vừa lì vừa nghịch. Từ nhỏ đến lớn cô hay bị gọi là “cu tí”. Và bây giờ vẫn vậy, cô vẫn bị gọi là “ cái thăng” như thường. Nhưng nhờ giống cái thằng nên cô bé trở nên mạnh mẽ hơn. Cô bé thích sống đời sống của một rừng cây mạnh mẽ huyền bí, rậm rạp, hoang dã…Vì cuộc sống mà song hành với những điều đó thì thật là thú vị. Một sở thích nữa không kém phần thú vị ấy là cô rất thích phông màu “ trắng, đen”. Đó là một sự kết hợp độc đáo. Theo cô thì “ trắng” thể hiện sự thanh bạch tinh khiết ,”đen”:sự huyền bí.Đây là những điều sơ lược về thằng Cu Tí. Tiếp những dòng chữ này là lời tâm sự cùng Pear Family Lời tâm sự ngắn gủi Trong một đời người ắt hẳn ai trong chúng ta cũng có những niềm vui, hạnh phúc mà sẽ không bao giờ quên . Có những phút chốc tưởng chừng như ngục ngã thì chính những niềm vui hạnh phúc này sẽ vực chúng ta lên. Cám ơn gia đình dã xho con những điều như vậy. Con biết là mình không lên tự hào. ..Nhưng thực sự con rất hãnh diện mỗi khi nhắc tới gia đình mình. Các sư anh, sư chị của con rất dễ thương, luôn lo lắng, và chăm sóc cho các sư em. Các sư anh, những cành Lê vững chãi để các sư em nương tựa. Các sư chị là những lá rất nhẹ nhàng thanh thoát góp phần tạo dựng lên một cây. Còn các sư em là những đóa hoa, những trái Lê tươi mát dâng tặng cho cuộc đời. Tất cả đêù hòa điệu tạo nhịp sống sinh động.Con thấy rằng gia đình mình chơi rất vui. Con có niềm tin là chúng ta sẽ thương

Page 43: Tập san gia đình cây Lê

yêu nhau và luôn bảo hộ cho nhau .“Nhưng cây Lê này hỡi hãy nhớ đứng bên nhau, thương yêu phòng hộ và xây đắp tình đệ huynh” .

Nhớ nhé”Thương yêu ,phòng hộ, xây đắp tình đệ huynh”.aThời gian trôi nhanh chóng ,thấm thoát như thoi đưa . Năm nay gia đinh mình tròn một tuổi rồi. Tuy là không đầy đủ nhưng con biết chúng ta đã có trong nhau từ lâu rồi . Những trái Lê không phải Bát Nhã nhưng con cảm nhận những trái Lê ấy luôn có mặt trong gia đình .Con sẽ cố gắng thực tập xây dựng cho mình sự vững chãi và tự do , con sẽ luôn trân quý những gì mình đang có để mai này mà không còn bên mình nữa rồi mình sẽ không phải hối hận vì đã sống không hết lòng. Cảm ơn gia đình rất nhiều. Những lời chia sẻ này là những gì con muốn nói với gia đình. Cầu chúc cho gia đình mình luôn vui, hạnh phúc, vững chãi, thảnh thơi dù phong ba bão táp vẫn mãi đứng yên không lung lay. Con của tăng thân Chân Lâm Nghiêm.

Page 44: Tập san gia đình cây Lê

Người Con Miền Tây

Page 45: Tập san gia đình cây Lê

Cái gió lành lạnh mạnh thổi những ngày cuối đông làm con nhớ mùa gió chướng nơi quê nhà. Nhưng lòng con bình an khi biết mình đã gần mẹ cha hơn, gần quê hương hơn trên con đường trở về. Trong niềm ơn được sinh ra lần nữa nơi mái nhà tâm linh, nuôi lớn tình thương có hiểu biết nơi con. Nhìn lại một năm qua con thấy mình may mắn khi được “lớn lên” trong vòng tay của Tăng thân, trong sự ôm ấp và nâng đỡ của Sư anh, Sư chị và Sư em. Lớn lên trong nhận thức và thay đổi cách nhìn về hướng đi trên con đường mình đã chọn. Lối suy nghĩ đã từng, với góc nhìn tích cực luôn hướng về cái đẹp, cái thật, lành trong cuộc sống cho con tuổi thơ bình yên nhưng đôi khi không làm con thấy rõ được chính mình. Mà chính những khó khăn, những lên xuống do va chạm, thiếu truyền thông với Sư chị, Sư em đã soi sáng cho con những tập khí còn đó của mình trong mong ước hoàn thiện bản thân. Nó cho con biết con có thể có lỗi lầm, có vụng về, lắm lúc làm tổn thương những người con thương mà con không muốn. Để giúp con thấy được lòng bao dung, tình thương từ những lời nhắc nhở, chỉ bảo của Sư chị, Sư em đóng góp cho con. Cho con ý thức trân quý từng bước chân, hơi thở góp nhặt chánh niệm, những lời ân cần chỉ dạy của quý Thầy, quý Sư cô trong thực tập hàng ngày cùng sự có mặt đó những điều kiện hạnh phúc. Bây giờ ngồi yên nghe tiếng gió, tiếng những mầm non đang trỗi dậy xanh màu lộc biết từ mạch sống mùa xuân gọi con về với bài hát Cây lê ca những ngày mới tập, non nớt dễ thương nay đã trầm hùng vững chãi hơn. Con hạnh phúc được Sư Ông, Tăng thân trao cho hạt giống tình thương –niềm tin và ước vọng, con cảm ơn những bàn tay xinh của Sư anh, Sư chị, Sư em gia đình Cây Lê giúp con gieo hạt giống ấy – hạt giống tình huynh đệ vào lòng, ấp ủ một niềm thương lớn. Để ngày mai cùng Tăng thân, con xin đem nó đi về tương lai, gieo về muôn lối, “để mong cống hiến những nụ hoa thơm, trái ngọt cho đời”.

Con: Chân Hoàng Nghiêm

Page 46: Tập san gia đình cây Lê

Con là Chân Hồi Nghiêm thành viên thứ 22 trong cây lê Bát Nhã và là thành viên thứ 33 trong đại gia đình cây lê. Với con đó là món quà lớn nhất mà cuộc sống đã ban tặng, con may mắn “Được sinh làm người, đầy đủ sáu căn, được gặp Phật pháp, phát tâm bồ đề, gặp được Tăng Thân và thân cận bạn lành”. Để mới ngày nào đây con cùng với rất nhiều người trẻ xa lạ từ bốn phương trời cất tiếng khóc oe…oe.. và biểu hiện trong gia đình cây Lê. Để từ lạ thành quen, từ người dưng trở thành ruột thịt để cùng nắm tay nhau bước đi trên con đường thương yêu và hiểu biết.Một năm qua trên bước đường tu học con gặt hái được rất nhiều rất nhiều niềm vui và hạnh phúc và chắc hẳn cũng không vắng mặt của khó khăn hay khổ đau. Nhưng tất cả đã góp phần làm cho Bồ đề tâm của con lớn mạnh. Niềm tin con sâu đậm, để con vẫn được bước đi bình an trên con đường đạo nhiệm mầu cùng Tăng thân.Con kém may mắn nên chỉ được ở với gia đình xuất gia của con 7 tháng thì phải tạm xa vì một vài lý do bên gia đình huyết thống. Con biết đó là một mất mát lớn vì Bát Nhã là nơi con được biểu hiện. gia đình cây Lê là nơi con được nuôi dưỡng, thương yêu nhiều nhất và đã giúp con nuôi dưỡng lý tưởng của mình. Nhưng con không cảm thấy xa bởi con đã sống hết lòng với những khả năng của mình, con đã hết lòng với Bát Nhã, và khi rời mái ấm gia đình ấy, con mang theo được tất cả để làm hành trang và con biết rằng nơi đây cũng là Bát Nhã. Ở đây có Sư Thúc cũng như bên Làng có Sư Ông, con có quý Thầy quý Sư cô, quý Sư anh Sư chị luôn nâng đỡ, yểm trợ. Con có pháp môn tu học, con cũng có môi trường thuận lợi để sống vui, sống hạnh phúc.Để tuy xa mà gần, bởi chính nơi đây cho con không gian và cơ hội tiếp xúc với Bát Nhã, với các anh chị em của mình. Con tiếp xúc sâu sắc hơn với từng trái Lê trong gia đình. Mỗi trái Lê có một hình dáng riêng nhưng tất cả đều mang trong mình vị ngon,vị ngọt để hiến tặng cho mọi người.“Dù Từ Hiếu, Bát Nhã hay là Làng Mai, ta cùng đi chung như một dòng sông”. Con vẫn được ngồi thiền với Đại chúng, cùng đi thiền hành, chấp tác hay dùng cơm ở chùa Tổ nhưng vẫn có cả sự có mặt của Bát Nhã khi con có mặt cho chính con, khi con biết trở về.Ở đây con tha hồ nói chuyện, chia sẻ với Sư anh Sư chị Sư em của con, tha hồ ngắm nhìn, cười đùa dù đó chỉ là tấm hình hay là một bức thư. Con có thể mở lòng ra để chia sẻ hết nổi lòng của con cũng như để đón nhận những lời chia sẻ của gia đình. Con hạnh phúc khi được viết thư và hạnh phúc hơn khi được nhận những bức thư từ gia đình tâm linh của mình. Đó cũng là động lực thúc đẩy con thực tập, giúp con vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống hàng ngày.Xa Bát Nhã, xa quý Thầy, quý Sư cô, Sư anh Sư chị Sư em nhưng con chưa từng thấy xa. Con thấy rõ mọi người nơi đây cũng đang là mọi người nơi đó. Khi con mở lòng ra được thì con thấy mình không chỉ là cây Lê mà còn là cả Trầm Hương, Hướng Dương, Hồng Dòn hay Hải Đường, Vú Sữa…, và con cũng đã hiểu và thương được cũng như hòa vào đại gia đình ấm cúng, hạnh phúc không giới hạn. con chưa từng cảm thấy tủi thân khi ở đây chỉ có duy nhất một trái Lê biểu hiện bởi trong con luôn có cả gia đình cây Lê và nhìn ai con cũng thấy đó là cây

Page 47: Tập san gia đình cây Lê

Lê thương kính của con.Phải xa gia đình cây Lê sớm đó là một thiếu thốn, mất mát của con. Nhưng con cũng tìm lại được và bù đấp vào cái mất mát ấy bằng sự không hạn hẹp về tình huynh đệ. Con vẫn luôn hướng về Bát Nhã, về gia đình cây Lê. Không những con chỉ viết thư cho gia đình cây Lê Bát Nhã mà còn có thể viết thư cho gia đình cây Lê bên Làng. Để dù có xa nhưng vẫn gần, để những trái Lê tươi mát ngon ngọt góp phần vào sự sống đẹp hơn, ý nghĩa hơn.Con thấy hạnh phúc khi có sư anh sư chị để lắng nghe, ôm ấp và dạy bảo, để được thương yêu và còn có các Sư em để con hiểu được Sư anh Sư chị của mình. Con hứa sẽ thực tập không chỉ cho riêng con mà cho cả các Sư em của con, Sư anh, Sư chị của con. Con sẽ sống vui , sống bình an và hạnh phúc nơi này và đó cũng là món quà con có thể dâng tặng Sư Ông, Sư Bá, Sư Thúc, quý Thầy quý Sư cô, quý Sư anh Sư chị Sư em đã mở lòng ôm ấp nâng đỡ con.“Ước muốn hồi xưa con còn nhớNó đã đưa con đến con đườngNghiêm trì giới luật con luôn cóNiềm tin con bước đến bến bờ”.

Page 48: Tập san gia đình cây Lê
Page 49: Tập san gia đình cây Lê

Thời gian thấm thoát như thoi đưa,mới đó mà con đã xuất gia được một năm rồi. Con nhớ hồi còn tập sự con thực tập yếu lắm, những vụng về tập khí còn rất nhiều trong lòng của con. Bây giờ đây là một sư chú thì con có nhiều thời gian nhìn lại thấy trong thời gian qua mình thực tập có nhiều sự chuyển hóa. Đó cũng là nhờ có pháp môn tu học và tăng thân nâng đỡ nên con mới có được nhiều niềm vui và hạnh phúc như ngày hôm nay. Lâu lắm rồi mà con chưa có cơ hội chia sẻ về sự tu học của con với gia đình mình.Có lẽ hôm nay nhân duyên cũng đầy đủ, thì con xin được chia sẻ chút ít về sự thực tập của mình trong thời gian qua.con rất thích câu này:”Sống trên đời,ai ai cũng lầm lỗi, cũng vụng về dại dột ít hay nhiều. Tuy câu nói này thật là đơn giản nhưng con cảm thấy nó chứa nội dung rất hay.Trong cuộc sống người nào cũng có những điểm tich cực và cũng có khuyết điểm hết.Khi con nhận diện được như vậy con đã có thể thông cảm và chấp nhận cho mình và cho người khác.nó giúp con tháo gỡ được những khó khăn và những nội kết trong lòng con. Và Sư Ông cũng dạy “ có hiểu thì mới có thương “ Bởi khi con hiểu được sư anh, sư em của con vì sao lại như vậy,thì con lại rất thương cho người đó. Thương là vì người đó tập khí còn nhiều nên mới hành xử như thế.có đôi khi con cũng nhận được sự bực bội và chưa dễ thương của sư anh con,những lúc như thế con thường quay trỏ về với sụ thực tập lắng nghe cho sâu đẻ có thể hiểu được khó khăn trong lòng sư anh ấy. Những điều này con đang thực tập và thấy mình rất là dễ dàng đi ra được những khó khăn và nội kết trong long của mình.mặc dù sự thực tập của con vẫn còn rất nhiều vụng về, con nguyện sẽ cố gắng thực tập tốt hơn để làm hành trang cho mình trên con đường tu tập.con hy vọng rằng những cây Lê, cũng cùng thực tập hiểu và thương với con để tình thương trong ta mỗi ngày một lớn lên.

Con: Chân Pháp Dự

Page 50: Tập san gia đình cây Lê

Văng vẳng đâu đây từng tiếng gọiRầm rì tiếng thác chảy bên taiRâm ran là tiếng kêu của dếCó cả tiếng thiền giưa rừng thiêng.Trong không gian tĩnh lặng của nui rừng tôi đã thẻ hồn tôi cho rừng núi, tôi đã thả hồn tôi cho tiếng rầm rì của suối, tiếng râm ran của dế và cả tiếng thiền giữa rừng thiêng. Trong cuộc sống của chúng ta thiên nhiên, copn người luôn có mặt và biểu hiện cho nhau, luôn hòa quyện vào nhau trong từng nhịp thở của sự sống. sự sống ấy ta biết trân quý và chế tác nó sẽ trở nên thân thương hơn. Có những lúc tôi nhìn con đường đồi quanh co, nhìn những bông hoa dại, những hòn sỏi ven đường… tôi vẫn cảm nhận từ những hình ảnh mộc mạc ấy dều có một vẻ đẹp. Một vẻ đẹp rất kì diệu và huyền bí mà khi thất niệm tôi không có thể cảm nhận được. Tôi đã nhìn đã cảm nhận sự màu nhiệm ấy bằng cả trái tim, bằng cả tâm hồn bằng tất cả tình thương và sự trân quí và lòng biết ơn đối với thiên nhiên trong giây phút hiện tại. Bên cạnh thiên nhiên, tình người tình huynh đệ cũng vậy. nó rất thiêng liêng và cao đẹp nếu ta biết trân quý và nuôi dưỡng nó. Đôi lúc tôi nghĩ trong tăng thân huynh đệ gặp nhau chỉ mỉm cười. Nhìn nhau với ánh mắt thân thiện là một nguồn năng lượng rất lớn mà cả hai người trao tặng cho nhau rồi. Có những lúc huynh đệ chỉ ngồi chơi, uống trà trong đêm trăng. Sự có mặt cho nhau trong giây phút hiện

Page 51: Tập san gia đình cây Lê

tại nếu ta biết trân quý, nếu ta biết chế tác chúng thì ta sẽ cảm nhận được một nguồn năng lương bởi tình huynh đệ rất cao đẹp và thiêng liêng.

Góc vầng trăng đêm khuya rọi sángTrong không gian vắng lặng của núi đồi

trong chén trà thắm tình đạo vịtrong tình huynh đệ giữa ngàn sao

Thật vậy con người thiển nhiên luon có mặt với chúng ta trong từng nhịp thởvì vậy trong cuộc sống hàng ngày anh chị em chúng ta hay tận hưởng những gì mà thiên nhiên và con người ban tặng.

Con:Chân Pháp Định

Page 52: Tập san gia đình cây Lê

Gia Đình thương yêu của con. Thấm thoát vậy mà một năm đã trôi qua nhanh chóng. Ngoảnh lại nhìn thì thấy trong suốt thời gian qua con vẫn chưa gặt hái được nhiều hoa trái trong cuộc sống cũng như sự thực tập. Con vẫn còn cái cảm giác run hồi hộp, run run mà lại vui sướng của cái ngày con được gọi là tái sinh. Mặc dù đã lớn nhưng con vẫn thấy như là mới sinh ra vì được Đại Chúng rất thương yêu và ôm ấp, lại còn được nhiều quà nữa chứ, có thể nói rằng đó là ngày hạnh phúc nhất đời con. Lúc đó con thấy mình là người may mắn nhất, đầy đủ phước duyên nhất mới có ngày hôm nay. Khoác trên mình hình tướng của một vị xuất gia con ý thức được rằng đây là cơ hội lớn để cho mình thực tập chuyển hóa trở thành người tốt hơn.Vậy là mùa xuân lại đến để mừng cho những cây Lê đang lớn lên trong đất Tâm của Bụt và tăng thân. Chúng con là tập hợp tế bào nhỏ trong một tế bào lớn, là một gia đình nhỏ trong một gia đình lớn, mà đã là anh chị em một nhà thì sẽ cùng nhau “có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu”. Trong mỗi chúng con đều nung nấu một ý chí dũng mãnh, một lý tưởng cao cả. Tất cả đều vì một tương lai sáng đẹp cho đất nước và xã hội. Có khi chúng con còn chưa có sự hòa hợp với nhau, giận hờn và trách móc, lại còn không muốn nhận mặt nhau nữa. Đó chính là những lúc chúng con bị vô minh che lấp, bị những nhận thức hoặc tri giác sai lầm về nhau cho nên mới như vậy. Vì chưa hiểu về nhau cho nên sự truyền thông đã trở nên khó khăn. Nhưng rồi chúng con cũng lớn lên, cũng hiểu biết thêm về anh chị em mình qua những lần khó khăn như vậy. Rồi chúng con trở nên thương yêu nhau hơn, hòa hợp hơn và rất yểm trợ nhau vượt qua bao khó khăn và chướng ngại. Chúng con đang cảm nhận được sự lớn lên trong mỗi người vì qua những lần vui buồn mà chúng con trải qua. Và chúng con sẽ tiếp tục được lớn lên, rồi chắp vào đôi cánh bay đi dàn trải tình thương của chúng con cho nhân loại. Chúng con ý thức được rằng nhân duyên hội tụ cho nên chúng con mới được gặp mặt nhau, là anh chị em của nhau trong gia đình cây Lê nói riêng và trong tăng thân nói chung. Chúng con nguyện sẽ có mặt cho nhau, cùng nhau thực tập để làm cho dòng chảy của tăng thân ngày càng vững mạnh và được liên hồi. Chúng con gửi lòng tri ân đến Bụt Tổ,đến Thầy và tăng thân đã cho chúng con đường hướng rõ ràng để vững bước trên con đường mình đã chọn. Và cha mẹ đã cho chúng con hình hài này nuôi dạy chúng con khôn lớn và hướng thiện cho chúng con, là nguồn động viên lớn cho chúng con và cuối cùng là bạn bè và muôn loài, đã yên lặng yểm trợ chúng con để chúng con có được ngày hôm nay. Chúng con sẽ là sự tiếp nối và trao truyền

Page 53: Tập san gia đình cây Lê

Con Chân Huy Nghiêm

Page 54: Tập san gia đình cây Lê

Và Hiện Tại

Quá Khứ

Page 55: Tập san gia đình cây Lê

Một năm qua kể từ ngày con xuất gia đến bây giờ. Con cảm thấy mình thật may mắn được sinh ra trong gia đình Cây Lê. Trong khoảng thời gian đó con cảm thấy tình cảm anh chị em trong cây thân thiết và gắn bó với nhau nhiều lắm. Trong sáu tháng đầu xuất gia sự thực tập trong con không có sự chuyển hóa nhiều , nhất là tâm hành nóng giận hay ham chơi, ít tu học. Nhưng mà nhờ đó mà con thấy rõ hơn tình huynh đệ trong gia đình của con. Các anh em của con hay đến chơi , nhắc nhở khích lệ và nâng đỡ sự tu học của con. Bây giờ con con thấy mình thực tập tốt hơn trước nhiều lắm, mở lòng với các sư anh, sư em nhiều hơn. Những khó khăn của anh em đối với con cũng dần được giải tỏa. Hiện giờ con thấy mình rất hạnh phúc khi sinh ra trong gia đình cây Lê dưới mái nhà tâm linh. Con xin gửi lời tri ân đến Sư Ông, đến Tăng thân đã cho con thêm một lần tái sinh. Con xin dâng tặng bài thơ.

Như đứa con sắp xa gia đình, rời tổ ấmĐể tự kiếm sống ở phương xaNhưng con không phải lo xa

Vì của báu thầy trao con rồi đó Con không phải là người nghèo khóCon chỉ cần biết sử dụng mà thôi.Dù ra đi xa vạn dặm phương trờiCon vẫn được thầy hằng che chở

Bụt và tổ luôn mặt thùy gia hộTừng bước chân từng hời thở vào raCon thấy mình của giàu có đầy nhàKho chánh niệm con rút ra xài mãi

Kính lạy thầy dù đi hay ở lạiTuệ giác thầy soi mãi đường con đi.

Tuy bài thơ này không phải do con làm nhưng con rất thích bài thơ này. Mỗi lần sự thực tập đi xuống thì con mở bài thơ này ra đọc để tự nhắc nhở mình.

Con Chân Pháp Hàng

Page 56: Tập san gia đình cây Lê

Con còn nhớ ngày nào, chúng ta cùng sắp xếp hai hàng thẳng thắn, chắp tay trang nghiêm trước ngực, hiển diện trong những bộ quần tây áo sơ mi cùng những tà áo dài thuần túy của người việt nam. Có Bụt chứng minh, được thọ nhận mười giới pháp, có tăng thân ngồi an nhiên hộ niệm và được Sư Ông đặt tên mới, trao Y. Tất cả gia đình đều hạnh phúc, ai cũng mở lòng mình ra đón lấy tình thương, sự đùm bọc và che chở của tăng thân. Và như thế, những trái Lê tươi mát đã ra đời, vàng long lanh ... con còn nhớ mãi... Con được sinh ra tại một vùng ngoại ô thuộc Bà Rịa – Vũng Tàu. Ở đó, có những con đường dài thẳng tắp, có những rừng cây Giã Ty đẹp lắm, mùa mưa tới thì nấm mọc lên nhiều vô số...Tuổi thơ của con được gắn liền với những ngày cùng chị đi nhổ nấm, mặt mày trầy xước hết vì bị gai rừng châm, mình mẩy ướt tả tơi, nhưng cái tuổi con nít sao mà lỳ, vẫn cứ tung tăng nghe mưa giữa rừng, nghĩ tới cũng thấy thú vị ghê... Tuổi thơ còn gắn liền với những trận đòn tím chân vì trốn nhà đi chơi với những viên bi đầy bọc, còn dám lấy trộm hạt điều của ba mẹ đi đổi tiền mua bi nữa... nghịch ngợm lắm...☺ Năm con mười tuổi thì gia đình chuyển ra Quảng Trị, ở đây có nhiều họ hàng thân thích. Rồi chị đi xuất gia từ hồi còn học phổ thông, năm 2007 con vào Bát Nhã chơi hè, thích quá nên đi tu nốt... Con thấy vui vì được làm một người xuất gia trẻ và là đệ tử của Sư Ông, và là một sư con của tăng thân. Con cảm ơn tăng thân, nhất là gia đình cây Lê, đã cho con khôn lớn từng ngày, cho con biết thế nào là tình huynh đệ chân thật. Con hạnh phúc vì thấy được lý tưởng của người xuất gia với mục đích “Engage Budhshim” mà Sư Ông chỉ dạy, những buổi ngồi thiền sáng còn trăng non, những lúc đi thiền hành ngắm cỏ lau, bên dòng suối róc rách cho con hạnh phúc nhiều lắm. Thực tập cùng gia đình cây Lê, con thấy vui khi có sư út Pháp Hoan thông minh, thích lý luận, Hiện Nghiêm tròn trịa, có sư chị Biểu Nghiêm tuy hơi “khó tính” nhưng cũng “khó quên” đi được. Gia đình còn có sư anh Pháp Áo tuy chưa đủ đạn mà lại thích nổ trước rồi. Pháp Chiêu hài hước, Pháp Kim ngớ ngẩn, dễ thương. Có hai sư chị Diễn Nghiêm và Cư Nghiêm thì hiền . Có vui, buồn, thương giận, cho nên giúp cho sư em hiểu về gia đình mình nhiều hơn. Thôi nôi đến rồi, cây Lê ạ. Mình phải ra khỏi nôi, tập bước được rồi đó. Mai đây, từng cây Lê có mỗi người mỗi ngã, mỗi phương trời, nhưng trong mỗi bươc chân, hơi thở của chúng ta sẽ mãi là sự có mặt cho nhau... từng ngày... từng ngày.Chúc gia đình cây Lê thảnh thơi...!

Page 57: Tập san gia đình cây Lê

Con: Chân Pháp Khả

Page 58: Tập san gia đình cây Lê

Em hãy đi trên con đường cỏ hoa

Trong veo hạt sương buổi sớm Tuổi của em trái đất là nhà

Mãi mãi không bao giờ phải thành người lớn Con là thành viên thứ ba mươi bốn của gia đình Cây Lê. Con cảm thấy rất vui khi cùng các Sư anh, Sư chị, Sư em được sinh ra một lần trong mái nhà tâm linh và có cơ hội sinh hoạt cùng nhau. Mặc dù có những lần con lên xuống bấp bênh nhưng nhờ vậy con mới thấy tình huynh đệ rõ hơn.Con rất may mắn được sinh ra trong một gia đình hiểu về đạo Bụt , cho nên khi đi xuất gia con được sự yểm trợ của gia đình rất nhiều. Đó cũng là một phần động lực thúc đẩy con đi tới trên con đường tu học, bên tình huynh đệ nuôi dưỡng con rất nhiều khi sống trong đại chúng. Từ ngày xuất gia đến giờ con cũng gặp rất nhiều khó khăn. Nhưng qua những lần như vậy cho con nhiều kinh nghiệm hơn. Con nhận thấy rõ là sau khi một cơn bão tố đi ngang lòng mình thì nó quét sạch tất cả những gì mình đã có trong khu vườn. Nó làm tan nát hết những cái bông cái hoa,...Rồi sau cơn mưa trời lại sáng và mình cũng bắt tay vào công việc mình cần phải làm là chăm sóc lại khu vườn của mình. Nhưng lần này mình có nhiều kinh nghiệm hơn lần trước, ta đầu tư nhiều hơn để có những cây vững chắc hơn, có bộ rễ khỏe mạnh hơn. Sau một năm thì cũng đến ngày kỷ niệm tròn một tuổi của gia đình Cây Lê, các Sư anh, Sư chị phải lo tính cho đến ngày đó. Cái ngày mà ai cũng mong chờ, cũng háo hức để được nuôi dưỡng thêm. Các Sư anh, Sư chị đã phổ biến những đề tài rất hấp dẫn cho cây làm tập san đã rất lâu nhưng trong lòng không sao viết được, tới ngày cuối cùng con mới đặt bút xuống mà viết được vài dòng tâm tư, Con rất biết ơn Sư Ông, Tăng thân đã sinh con ra lần thứ hai trong gia đình tâm linh, một gia đình đã cho con rất nhiều niềm vui và hạnh phúc, là một mảnh đất cho con cắm rễ sâu vào. Con cũng xin chúc gia đình Cây Lê ngày càng vững chải, gặt hái được nhiều hoa trái để hiến tặng cho đời. Và cùng nhau góp sức làm đẹp cho tăng thân ,vì tăng thân là một cơ thể ,mà mình là một tế bào của cơ thể ấy. Cho nên minh hãy cùng nhau góp sức lại để Tăng thân ngày càng vững mạnh hơn,“...để mong cống hiến những nụ hoa thơm trái ngọt cho đời...” Con của Tăng thân Chân Huấn Nghiêm

khu vườn nhỏ

Page 59: Tập san gia đình cây Lê

Thương đến gia đình!

Xin chào gia đình cùng toàn thể đại chúng, con tên là Chân Pháp Khương, con là sư út hụt trong gia đình cây Lê, mọi người có biết không ngày con đi xuất gia con tháy con như bước vào một chân trời mới. Từ một cậu bé hay bị nhà trường kỷ luật, thầy cô thì buông thả, bạn bè khinh bỉ, chê bai. Nay trở thành một tập sự dễ thương, biết nghe lời, giỏi và một cái nữa là được đặt niềm tin, có một đức tin gì đó nơi mình, mặc dù lúc chưa đi xuất gia rất hư hỏng nhưng bố và mẹ luôn ở bên con, động viên khích lệ, thương tưởng và tìm cho mình một con đường sáng trong cuộc đời của con mình sau này. Và cuối cùng con chọn con đường xuất gia và con thấy đó là suy nghĩ chính chắn nhất của đời mình dù lúc đó con mới 14 tuổi, Lúc ở ngoài con mắt nhìn đời của con chán chường bao nhiêu thì bây giờ đổi khác bấy nhiêu. Ở đây được quý thầy và tăng thân ôm ấp, nâng đỡ và dìu dắt nên những yếu kếm trong mình giảm đi, và cùng được Sư Ông, quý thầy cùng đại chúng đặt niềm tin vào chúng con như tin vào một hạt giống đầy đủ sức sống, để sẵn sàng đâm chồi nẩy lá và vươn lên thành những cây cổ thụ. Khi cảm nhận được những điều đó thì ngọn đèn tâm linh trong con một phần được thắp sáng. Những động lực như thế giúp con hòa được vào dòng chảy chảy của tăng thân như cùng ăn, cùng thực tập, cùng thiền hành, cùng chơi, cùng học. Những lúc như vậy con lại cảm được một bản hùng ca của tình huynh đệ một cách thấm tình đạo vị. Ngày em bắt đầu có mặt trong tăng thân Em mãi sống cuộc đời tự do Vẫn thong dong giữa đám cỏ mây. Con cảm thấy mình được sống cuộc đời tự do của người tu sĩ, tưởng chừng như thời gian trôi nhanh hơn, thậm chí còn quá nhanh. Nghĩ lại gần một năm về trước trong giờ phút lặng yên và thiêng liêng không thể nào quên, không những đối với con mà đối với tất cả mọi người. Con cảm thấy khi chúng ta có đủ nhân duyên thì chúng ta mới biểu hiện ở đây, vì thế con cảm thấy may mắn và cũng nguyện trân quý. Mọi người cùng trang lứa với nhau lại cùng được xuất gia chung trong gia đình cây Lê, nên con cũng nguyện gieo cho mình hạt giống tu học sao cho xứng đáng mỗi ngày một lớn lên, con mong sự yểm trợ lớn từ sư anh, sư chị và các sư em. Nhiều lúc con thấy tuổi thơ của mình được gọi về khi được làm em nhỏ trong gia đình cây Lê và còn được tắm trong dòng sông của Chánh Pháp. Không biết bao nhiêu mà kể, à mà gia đình mình chưa rời khỏi cái nôi xinh xắn của Tăng Thân mà đã phải “đưa chân ra để ru em” một chân thì cây Ngô Đồng và một chân là cây Sen Trắng, nhiều khi cẩm thấy mình còn yếu nên rất là ngại. Người ta hay nói: “Ngại là vốn của tự đại không biết mình có không nữa.” nói vui thôi, hi...hi... Con thấy khi mình đã cùng chung dòng máu chảy (đó là lý tưởng và tình huynh đệ), rồi thì mọi người phải có trách nhiệm mở lòng ra với nhau, chấp nhận nhau như anh, chị ,em ruột thịt. Con mong sao sẽ không có cây Lê nào bị lung lay và gió bão làm gục ngã để có thể dâng tặng hoa trái cho cuộc đời. Con: Chân Pháp Khương

khu vườn nhỏ

Page 60: Tập san gia đình cây Lê

Mỗi người trong chúng ta ai cũng một thời được sống trong tình thương của cha mẹ, anh chi em trong gia đình. Mỗi người một hoàn cảnh không giống nhau. Được sinh ra và lớn lên ở Huế trong gia đình có sáu anh chị em. Ba mẹ đều đi làm thuê cho nên học xong lớp chín con phải nghỉ học, bởi điều kiện gia đình không cho phép. Quyết định đi học nghề nhưng vì không tìm được nghề thích hợp cho bản thân nên con ở nhà giúp việc cho gia đình. Đôi lúc thấy bạn bè đi học con cũng muốn đi lắm nhưng vì đã chọn con đường này con không quay lại. Khi còn nhỏ có sinh hoạt trong gia đình phật tử Từ Hiếu cho nên con cũng được hiểu một chút về phật pháp. Gia đình phật tử Từ Hiếu có thực tập pháp môn Làng mai nên con cũng được thực tập theo. Cho đến khi Tu viện Bát Nhã tổ chức khóa tu cho người trẻ “ Để Có Một Tương Lai” và con rất may mắn được tham dự cùng với các anh chị em trong gia đình Phật tử. Sau đó con được thầy Trung Hải khuyến khích, hướng dẫn. Cho nên con đã xin ở lại đây nương tựa tu học. Và ngày con được sinh ra trong gia đình tâm linh con cảm thấy mình thật may mắn và hạnh phúc. Vậy là con đã thực hiện được tâm nguyện “ cùng tăng thân thực tập, chuyển hóa thân tâm mình, cho gia đình và sau đó là tất cả mọi người xung quanh. Con biết con đường mà con đã chọn đi sẽ gặp rất nhiều khó khăn. Những khó khăn này sẽ không có vấn đề gì vì con biết đằng sau con là Tăng thân. Và nhất là có các sư anh sư chị trong gia đình cây Lê luôn nâng đỡ và yểm trợ con trên bước đường thực tập. Thời gian một năm qua được sống cùng tăng thân, những lúc khó khăn con thường nghĩ về gia đình huyết thống và gia đình tâm linh để con có thể tiếp tục thực tập vượt qua khó khăn. Nhớ lại buổi đầu khi được xuất gia sao mà cảm thấy hạnh phúc quá vậy, được tăng thân đưa vòng tay ôm ấp và che chở cho con. Được tu học trong môi trường lành mạnh cùng với các sư anh sư chị, sư em rất dễ thương, được nhìn thấy núi đồi bao la làm cho con tự tin vững bước trên con đường tu học của mình hơn. Thời gian một năm qua con cảm thấy anh, chị, em trong gia đình cây lê mình chơi với nhau thật

Con đường em đi

Page 61: Tập san gia đình cây Lê

đầm ấm. Tuy những buổi ngồi chơi với nhau không nhiều nhưng tình cảm anh chị em thật gắn bó và càng ngày càng hiểu nhau nhiều hơn. Mỗi khi nhìn thấy anh chị em mình nở một nụ cười là con cảm thấy bình an và ấm áp. Một năm trôi qua con cảm thấy tất cả mọi người trong anh, chị, em chúng ta ai cũng đều lớn lên nhiều hơn. Cây Lê ơi! Con cầu mong gia đình mình thực tập ngày càng tăng tiến, có nhiều thành công trong sự thực tập, và con cũng nguyện sẽ cố gắng thực tập hết lòng để không phụ sự kỳ vọng của gia đình cũng như của tăng thân. Con nguyện sẽ sống tốt hơn để trân quý những giờ phút mình được sống cùng tăng thân. Con của tăng thân Chân Pháp Kim

Con đường em đi

Page 62: Tập san gia đình cây Lê

Thương gửi đến gia đình!

Xin chào gia đình cùng toàn thể đại chúng, con tên là Chân Pháp khương, con là sư út hụt trong gia đình cây Lê, mọi người có biết không ngày con đi xuất gia con thấy con như bước vào một chân trời mới. Từ một cậu bé hay bị nhà trường kỷ luật, thầy cô thì buông thả, bạn bè khinh bỉ, chê bai. Nay trở thành một tập sự dễ thương, biết nghe lời, giỏi và một cái nữa là được đặt niềm tin, có một đức tin gì đó nơi mình, mặc dù lúc chưa đi xuất gia rất hư hỏng nhưng bố và mẹ luôn ở bên con, động viên khích lệ, thương tưởng và tìm cho con một con đường sáng trong cuộc đời của con mình sau này. Và cuối cùng con chọn con đường xuất gia và con thấy đó là suy nghĩ chín chắn nhất của đời mình dù lúc đó con mới 14 tuổi, Lúc ở ngoài con mắt nhìn đời của con chán chường bao nhiêu thì bây giờ đổi khác bấy nhiêu. Ở đây được quý thầy và tăng thân ôm ấp, nâng đỡ và dìu dắt nên những yếu kếm trong mình giảm đi, và cùng được Sư Ông, quý thầy cùng đại chúng đặt niềm tin vào chúng con như tin vào một hạt giống đầy đủ sức sống, để sẵn sàng đâm chồi nẩy lá và vươn lên thành những cây cổ thụ. Khi cảm nhận được những điều đó thì ngọn đèn tâm linh trong con một phần được thắp sáng. Những động lực như thế giúp con hòa được vào dòng chảy của tăng thân như cùng ăn, cùng thực tập, cùng thiền hành, cùng chơi, cùng học. Những lúc như vậy con lại cảm được một bản hùng ca của tình huynh đệ một cách thấm tình đạo vị. Ngày em bắt đầu có mặt trong tăng thân Em mãi sống cuộc đời tự do Vẫn thong dong giữa đám cỏ mây. Con cảm thấy mình được sống cuộc đời tự do của người tu sĩ, tưởng chừng như thời gian trôi nhanh hơn, thậm chí còn quá nhanh. Nhìn lại một năm về trước trong giờ phút lặng yên và thiêng liêng không thể nào quên, không những đối với con mà đối với tất cả các Sư anh, Sư chị, Sư em của con. Con cảm thấy khi chúng ta có đủ nhân duyên thì chúng ta mới biểu hiện ở đây, vì thế con thấy mình thật may mắn và cũng nguyện trân quý.Tất cả chúng con đều là những người trẻ, lại cùng được xuất gia chung trong gia đình cây Lê, nên con cũng nguyện gieo cho mình hạt giống tu học sao cho xứng đáng để mỗi ngày một lớn lên, con mong sự yểm trợ lớn từ sư anh, sư chị và các sư em. Nhiều lúc con thấy tuổi thơ của mình được gọi về khi được làm em nhỏ trong gia đình cây Lê và còn được tắm trong dòng sông của Chánh Pháp. Không biết bao nhiêu mà kể, à mà gia đình mình chưa rời khỏi cái nôi xinh xắn của Tăng Thân mà đã phải “đưa chân ra để ru em” một chân thì cây Ngô Đồng và một chân là cây Sen Trắng, nên con càng phải cố gắng nhiều hơn. Con thấy khi mình đã cùng chung dòng máu chảy (đó là lý tưởng và tình huynh đệ), rồi thì mọi người phải có trách nhiệm mở lòng ra với nhau, chấp nhận nhau như anh, chị ,em ruột thịt. Con mong sao sẽ không có cây Lê nào bị lung lay và gió bão làm gục ngã để có thể dâng tặng hoa trái cho cuộc đời.

Page 63: Tập san gia đình cây Lê
Page 64: Tập san gia đình cây Lê

Gia đình cây lê thân mến, dễ đến dễ gần dễ thương!

Biết viết gì đây nhỉ !!! Sư Em có nhiều điều muốn chia sẻ lắm, nhưng nhưng chẳng biết chia sẻ gì trước đây. Mới đó thôi mà đã một năm rồi, nhanh quá. Sư em có cảm giác như mình mới xuất gia ngày hôm qua. Gia đình đã nuôi dưỡng Sư Em nhiều lắm. Mỗi lần sư Em gặp khó khăn thì Sư Em thường nghĩ về gia đìnhcủa mình. Khi nghĩ đến thì sư em cảm thấy bình an hơn, là một nơi mà Sư Em có thể quay về nương tựa. Sư em thấy chúng ta từ mọi miền của đất nước quy tụ về đây. Mà chúng ta có thể thương yêu và sống hòa hợp với nhau như anh chị em ruột. Cùng chung một lý tưởng cùng chung một con đường.

Sư em thấy như có một cỗ máy xoay ngược lại thời gian. Cho sư Em Được tái sinh một lần nữa vào gia đình tâm linh. Được sống trong vòng tay thương yêu, ôm ấp và nâng đỡ của tăng thân. Tăng thân như người mẹ dạy cho sư em biết thương yêu một cách chân thật. Dạy cho sư em cách ăn cơm trong

Page 65: Tập san gia đình cây Lê

im lặng, nói những lời yêu. Cách thở thật sâu và bình an, nhận diện xúc trong Sư Em. Sư em cảm thấy may mắn khi được sống và thực tập pháp môn cùng tăng thân. Sư em có bấy nhiêu lời chia sẻ cùng gia đình. Chúc gia đình ngày càng dễ thương, tu học tinh tấn, để dâng lên chư Bụt chư tổ, cùng tăng thân…. Những trái lê ngon ngọt. Anh chị em chúng ta cùng nắm chặt tay nhau đi trên con đường này nhé !!! Hì hì hì Sư Út Chân Hiện Nghiêm.

Page 66: Tập san gia đình cây Lê

Con là sư tí Pháp Hoan. Một trái Lê cuối cùng được ra hoa kết trái trong mùa xuân đầy nắng ấm của tình thương để đóng góp hương vị ngọt mát của mình cho cuộc đời. Con là con út trong một gia đình có truyền thống đạo Bụt. Tuy gia đình con chưa được nhuận thấm giáo lý của ngài nhưng cũng đã gieo vào tâm thức con ngay từ hồi còn bé những hạt giống yêu thương, nương tựa vào tấm lòng bao dung của người. Nhờ nhân duyên dó mà con mới được trở thành một người “đầu tròn áo vuông” trong gia đình xuât gia cây Lê. Được nương tựa tăng thân mà gần nhất là được các sư anh, sư chị trong gia đình thương yêu, chăm sóc và giúp đỡ, con lớn mạnh lên rất nhiều. Các sư anh của con thì vui tính, hài hước. Các sư chị của con thì rất là hiền và vững chãi. Con rất có niềm tin vào các sư anh, sư chị của con. Mới đó mà gia đình con đã xuất gia được một năm. Một năm trôi qua với rất nhiều kỷ niệm trong gia đình. Con nhớ một lần trong gia đình con có một số khó khăn về sự truyền thông, nhìn các sư anh sư chị của mình con thấy thương nhiều lắm! Con tự

Page 67: Tập san gia đình cây Lê

hứa là sẽ cố gắng hơn nữa trong sự thực tập của mình để cùng các sư anh, sư chị vượt qua những khó khăn, trở ngại trên con đường thực tập. Có những lúc gia đình cùng ngồi lại cùng ăn một buổi cơm, Con thấy các sư anh, sư chị của con rất gần gũi, con rất trân quý những giờ có mặt của gia đình để cùng nhau xây dựng sự thực tập trong Cây và trên hết là để có mặt cho nhau, thế là cũng đủ lắm rồi! Gia đình con đã gần chuẩn bị sinh nhật tròn một tuổi. Con sẽ vạch ra cho con những thực tập cần thiết trong năm đến để có thể đóng góp một phần nhỏ bé của mình trong việc xây dựng gia đình ngày một vững chãi, Tươi mát hơn để bốn mươi sáu cây Lê vẫn luôn xanh tươi trong khu vườn củ Tăng thân.

Page 68: Tập san gia đình cây Lê
Page 69: Tập san gia đình cây Lê

Con kính bạch sư Ông, Con kính thưa tăng thân. Con rất may mắn khi được sinh ra trong gia đình cây Lê. Một loài cây cho loại quả rất ngon ngọt theo lời dạy của Sư Ông. Có lần đi chợ Bảo Lộc làm việc cho chúng, vừa đi con vừa thực tập:”Con làm cho bụt , con làm cho tổ, và con làm cho tăng thân”. Khởi lên tâm niệm đó, trong con như được sự hộ trì của Tam Bảo làm con cảm thấy rất hạnh phúc. Một sự hạnh phúc trong thiền học gọi là đến để mà thấy. Sau đó, con lại được mỉm đón nhận tâm cúng dường của chị bán hàng không lấy tiền ống kem chải răng. Vật tặng nhỏ nhưng con bắt gặp được đâu đó trong cuộc sống bận rộn, mưu toan bây giờ “ tín tâm và lòng thương người xuất gia” nơi người dân Việt. Điều ấy sưởi ấm lòng con và nhắc nhở con thực tập cho tinh chuyên hơn.Đó là chuyện lúc bên ngoài tu viện với cái ồn ào của phố thị, để khi trở về cùng Sư anh, Sư chị, Sư em trong khung cảnh yên bình của Bát Nhã cho con thấy vui và hạnh phúc hơn, như được trở về nhà,về gia đình của mình vậy.Mà thương nhiều là gia đình cây Lê, với những thành viên cùng được sinh ra một lần trong máy nhà Tâm linh, nay đã tròn một năm.Chúng con lớn dần lên theo dòng sống tăng thân, để mỗi lần có cơ hội tiếp xúc, cùng làm việc, mỗi lần nấu ăn cúng dường đại chúng con cảm thấy mình được nuôi dưỡng rất nhiều, được hiểu và thương chấp nhận nhau nhiều hơn. Tuy có chút vui đùa như những đứa con đang tập nấu nướng cho các chị các anh, quí Sư cha, Sư mẹ thử tài nhưng trong sự thực tập nên anh chị em rất thương yêu nhau và bảo hộ cho nhau hết lòng. Trong cây Lê ca có câu rất hay “ những cây lê này hỡi, nhớ đứng bên nhau thương yêu phòng hộ và xây đắp tình đệ huynh….” Con mong anh chị em mình luôn đúng bên nhau. Con Chân Pháp Hương

Page 70: Tập san gia đình cây Lê

Thật là hạnh phúc biết bao khi con là một thành viên trong gia đình cây Lê. Con có mặt trong gia đình tâm linh vào ngày 17-02-2008 pháp tự là: Chân Pháp Lợi.

Khi con có khó khăn thì được các sư anh, sư chị ôm ấp nâng đỡ và tha thứ. Trước khi gia nhập vào gia đình tâm linh, con có một gia đình huyết thống gồm có một người mẹ, bốn chị gái và một người em trai. Con rất may mắn được sinh ra trong một gia đình biết và hiểu được đạo Bụt, cho nên khi đi xuất gia con được sự yểm trợ của gia đình rất nhiều. Đó là một phần làm động lực thúc đẩy cho con đi tới trên con đường tu tập, bên cạnh đó con sống chung với đại chúng con cũng hưởng được tình huynh đệ với nhau làm nuôi dưỡng con đường xuất gia của con. Từ lúc xuất gia đến bây giờ, con cũng có gặp nhiều khó khăn và nỗi buồn, bên cạnh đó có những cái hạnh phúc rất đáng trân quý và nuôi dưỡng tâm ban đầu của con. Đó là những lần con được quý thầy cho con tiếp xúc với tăng thân trẻ (từ 6 đến 16 tuổi), khi con tiếp xúc được với các em, được ngồi chơi với các em, được các em chia sẻ về gia đình còn gặp rất nhiều khó khăn, bức xúc, đau buồn, sợ hãi, âu lo. Ba đi nhậu về quậy phá gia đình, la mẹ, đánh đập các anh chị em trong gia đình, đập phá đồ đạc trong nhà, la hết người này đến người kia. Các em chia sẻ mà mắt các em rơi lệ. con nghe được những câu chuyện như vậy, con rất là thương các em, các em còn rất trẻ mà phải chịu áp lực như vậy. qua đó con thấy được mình còn hạnh phúc hơn các em là vì con được sinh ra trong một gia đình hiểu biết về đạo Bụt. và con được hạnh phúc hơn là con có môi trường tu học và có tăng thân, có tình huynh đệ rất đẹp và sống an lạc và hạnh phúc bên nhau.

Page 71: Tập san gia đình cây Lê
Page 72: Tập san gia đình cây Lê
Page 73: Tập san gia đình cây Lê
Page 74: Tập san gia đình cây Lê