21
Tác Gi: Nhi Yến NI NHP YÊU THƯƠNG Phn 4 - ChHai ơi... chHai. Cát Thơ đang nu cơm sau nhà, nghe tiếng Thành Minh đang gi mình mt cách hi thúc, Cát Thơ đành phi bưng theo rrau lên nhà trên. Nhưng va ti ngưỡng ca thì rrau cô rt ngay xung đất, nước mt trào ra không ngng. Cát Thơ thi đây có phi là stht hay chlà mơ thôi. Đôi môi cô mp máy: - Cát… Cát Phượng... đây sao? Cô gái đứng trước mt Cát Thơ cười tht tươi để llúm đồng tin dthương, chy tht nhanh đến bên Cát Thơ: - Em đây. Em gái ca chđã trv. Cát Thơ ôm Cát Phượng nước mt trào ra nht nhòa, cô nói trong nim vui sướng nghn ngào: - Là tht ri Cát Phượng. Chmng quá đi mt, em vkhi nào? Cát Phượng đưa tay vut li dòng nước mt ca ch, cô nghn ngào: - Em vđược mt tun ri nhưng phi trong Sài Gòn làm vic nên chưa vđây được. - Ôi! Em hư lm, vmà không báo. - Nhưng em cũng đã trvđây ri đó. Cát Phượng mm cười nhìn quanh ngôi nhà, đôi mt cô ngng li trước Thành Minh. Cô quay li nhìn Cát Thơ, nói nhanh: - Là Út Minh phi không Hai? Thành Minh tnãy giđứng đó nhìn hai chca mình khóc, bây gimi chú ý ti cu, cu gin ly: - Hai chnói chuyn na đi, nhti em làm gì. - Gin à? Thành Minh giãy ny: www.vuilen.com 58

Ph - Cbookserver.vuilen.com/book/noinhipyeuthuong/...Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG Phần 4 - C hị Hai ơi... chị Hai. Cát Thơ đang nu cấ ơm ở sau nhà,

  • Upload
    others

  • View
    0

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

Page 1: Ph - Cbookserver.vuilen.com/book/noinhipyeuthuong/...Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG Phần 4 - C hị Hai ơi... chị Hai. Cát Thơ đang nu cấ ơm ở sau nhà,

Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG

Phần 4

- Chị Hai ơi... chị Hai.

Cát Thơ đang nấu cơm ở sau nhà, nghe tiếng Thành Minh đang gọi mình một cách hối thúc, Cát Thơ đành phải bưng theo rổ rau lên nhà trên. Nhưng vừa tới ngưỡng cửa thì rổ rau cô rớt ngay xuống đất, nước mắt trào ra không ngừng.

Cát Thơ tự hỏi đây có phải là sự thật hay chỉ là mơ thôi. Đôi môi cô mấp máy:

- Cát… Cát Phượng... đây sao?

Cô gái đứng trước mắt Cát Thơ cười thật tươi để lộ lúm đồng tiền dễ thương, chạy thật nhanh đến bên Cát Thơ:

- Em đây. Em gái của chị đã trở về.

Cát Thơ ôm Cát Phượng nước mắt trào ra nhạt nhòa, cô nói trong niềm vui sướng nghẹn ngào:

- Là thật rồi Cát Phượng. Chị mừng quá đi mất, em về khi nào?

Cát Phượng đưa tay vuốt lại dòng nước mắt của chị, cô nghẹn ngào:

- Em về được một tuần rồi nhưng phải ở trong Sài Gòn làm việc nên chưa về đây được.

- Ôi! Em hư lắm, về mà không báo.

- Nhưng em cũng đã trở về đây rồi đó.

Cát Phượng mỉm cười nhìn quanh ngôi nhà, đôi mắt cô ngừng lại trước Thành Minh. Cô quay lại nhìn Cát Thơ, nói nhanh:

- Là Út Minh phải không Hai?

Thành Minh tự nãy giờ đứng đó nhìn hai chị của mình khóc, bây giờ mới chú ý tới cậu, cậu giận lẫy:

- Hai chị nói chuyện nữa đi, nhớ tới em làm gì.

- Giận à?

Thành Minh giãy nảy:

www.vuilen.com 58

Page 2: Ph - Cbookserver.vuilen.com/book/noinhipyeuthuong/...Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG Phần 4 - C hị Hai ơi... chị Hai. Cát Thơ đang nu cấ ơm ở sau nhà,

Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG

- Em mà thèm giận, em lớn rồi không thèm khóc như mấy chị đâu.

Cát Phượng lém lỉnh:

- Thật không?

- Sao chị không tin em?

Cát Phượng bước tới ôm chầm em trai vào lòng:

- Em trai yêu dấu của chị giận chị hay sao mà không mừng chị?

Thành Minh xụ mặt nói nhỏ:

- Chị về có thèm nói chuyện với em đâu chỉ toàn nói chuyện với chị Hai thôi.

- Thôi mà, chị thương Út Minh nhất, bằng chứng là chị mua quà cho Út Minh nè.

Cát Phượng chỉ tay về chiếc túi rất to nằm ở trên bàn.

Thành Minh reo lên:

- Thật sao chị, của em hết à?

Cát Phượng gật đầu:

- Của em nhưng cũng có một phần của chị Hai nữa.

Cát Thơ mỉm cười:

- Thôi, hai đứa rửa mặt đi rồi ăn cơm.

Cát Phượng xuýt xoa:

- Chị ơi! Rất lâu rồi, em không được ăn cơm chị nấu. Hôm nay phải ăn cho thật no mới được.

Thành Minh la lên:

- Không được! Chị Hai nấu cho em ăn, chị phải ăn ít hơn vì em là con trai.

Cát Thơ nhìn cảnh đông vui của cả nhà mà ước gì bây giờ cả ba mẹ của cô cũng còn thì còn gì hạnh phúc bằng.

Cát Thơ mắng yêu:

- Đi rửa mặt hết! Nếu không, chị đánh đòn hết hai đứa bây giờ. Cả Cát Phượng cũng đi, nhanh lên.

www.vuilen.com 59

Page 3: Ph - Cbookserver.vuilen.com/book/noinhipyeuthuong/...Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG Phần 4 - C hị Hai ơi... chị Hai. Cát Thơ đang nu cấ ơm ở sau nhà,

Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG

Cát Phượng và Thành Minh riu ríu làm theo lời Cát Thơ nhưng cũng không quên đùa giỡn với nhau. Cả căn nhà vang vọng tiếng cười của cả hai.

- Buổi tối tại ngôi nhà nhỏ đơn sơ của Cát Thơ, không khí ngoài trời đang se lạnh, nhưng không hề lạnh trong ngôi nhà này bởi vì nó rất ấm áp.

Cát Phượng bước lại rón rén sau lưng Cát Thơ:

- Hù! Ta là ma đây!

Cát Thơ lắc đầu:

- Cái tật không bỏ, lớn rồi làm ơn chín chắn một chút đi cô.

Cát Phượng giậm chân:

- Ai nói chị là em không chín chắn. Em là bác sĩ rồi đó, không nhỏ đâu chị.

- Biết rồi cô lớn. Lớn quá đi, nhưng đối với tôi, cô vẫn còn nhỏ lắm.

Cát Phượng đến bên chị nũng nịu:

- Nghe rồi, chị nói chuyện cứ y như bà lão mấy mươi tuổi rồi vậy đó.

- Chị đâu còn trẻ đâu mà đùa giỡn.

- Ứ ừ... chị mới có hai mươi sáu mà bảo già. Chị còn trẻ chán, em nhìn còn mê nè.

- Xạo đi! Mấy năm ở xứ người, cô học được cách nói ngọt ngào với người khác nhanh quá.

Cát Phượng lắc đầu:

- Không có! Em nói thật mà. Chị của em rất đẹp, một cái đẹp kiêu sa, cỡ... cỡ... như... như gì ta?

Cát Thơ bật cười với cách nói chuyện của, Cát Phượng:

- Cho chị xuống đi Phượng, lên cao quá, chị chóng mặt rồi nè.

- Em nói là chị không nghe, buồn ghê.

Nói rồi, Cát Phượng ngồi chống tay lên cằm, giọng buồn buồn:

- Mấy năm ở xứ người chị có biết là em nhớ nhà như thế nào không? Những ngày lễ lúc mới qua, không có ai quen cả, chỉ biết ngồi ở nhà một mình lặng lẽ khóc. Lúc đó em chỉ muốn là ở bên chị thôi.

www.vuilen.com 60

Page 4: Ph - Cbookserver.vuilen.com/book/noinhipyeuthuong/...Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG Phần 4 - C hị Hai ơi... chị Hai. Cát Thơ đang nu cấ ơm ở sau nhà,

Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG

- Chị biết em ở phương ấy vất vả như thế nào chứ, nhưng vì tương lai phải chịu. Bây giờ em đã là một bác sĩ tốt nghiệp ra trường rồi còn gì.

Cát Phượng đứng bật dậy, cười hì hì:

- Cho nên là em trở về đây là để nuôi chị nè.

- Ai cần cô nuôi. Tự nuôi mình và giúp Thành Minh là được rồi.

Cát Phượng nhìn quanh căn phòng của chị rồi bất giác hỏi:

- Chị vẫn còn đi hát ư?

Cát Thơ cười buồn:

- Còn. Nó đã nuôi sống chị em mình bấy lâu nay. Cho nên chị...

- Chị à! Chị cứ nghỉ làm ở đó đi, rồi học lấy một cái nghề để sau này còn có chồng nữa.

Cát Thơ nói giọng chua chát:

- Tương lai của chị đã u tối rồi, ai có thể lấy vợ là một cô ca sĩ phòng trà hả em? Hạnh phúc của chị chính là hạnh phúc của em và Thành Minh, đó là niềm hạnh phúc cao nhất mà chị muốn.

- Buồn chị quá, sao nói toàn chuyện không có kết quả thôi. Em kể chuyện vui cho chị nghe nghen?

- Ừ, có gì kể chị nghe đi.

Cát Phượng chớp mi lí lắc:

- Chị có tin vào tiếng sét ái tình không?

Cát Thơ nhìn xa xăm:

- Không! Chị không nghĩ là có tình yêu xảy ra trong chớp nhoáng. Muốn yêu ai thì phải quen biết lâu mới được.

Cát Phượng lắc đầu nguầy nguậy, cô cãi lại:

- Không! Em tin là có. Và em đã bị mũi tên thần tình yêu bắn trúng trong cái nhìn đầu tiên rồi.

- Có thật không? Làm sao em gặp được người đó, trong trường hợp nào?

Cát Phượng há hốc mồm nuốt từng ngụm không khí, cô nhíu mày:

www.vuilen.com 61

Page 5: Ph - Cbookserver.vuilen.com/book/noinhipyeuthuong/...Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG Phần 4 - C hị Hai ơi... chị Hai. Cát Thơ đang nu cấ ơm ở sau nhà,

Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG

- Chị hỏi nhiều thế, sao em trả lời kịp đây.

- Thì chị chỉ quan tâm em. Bây giờ em trả lời từng câu hỏi của chị đi.

- Dạ, em quen anh ấy khi mới về nước nè.

- Vậy à.

Đôi mắt Cát Phượng bắt đầu mơ màng nói trong sự suy tưởng:

- Anh ấy cao ráo đẹp trai và có một đôi mắt... Ôi, đôi mắt đó mới đẹp làm sao! Ánh nhìn của anh ấy khi nhìn em thật quyến rũ. Trong đôi mắt của anh ấy, em như bị ngụp lặn trong một bể nước hồ mênh mông. Còn nữa, nụ cười… nụ cười anh ấy đẹp như quảng cáo kem đánh răng PS vậy. Ôi, ước gì em được gặp lại anh ấy!

Cát Thơ sau khi nghe những lời miêu tả của Cát Phượng, phải ôm bụng mà cười không ngừng, vì người yêu của cô em gái mình quá hoàn hảo và xa vời.

- Không được cười! Em nói chị đừng cười nữa mà. Chị làm em mắc cỡ quá đi.

- Bảo sao chị không cười được, em đang nằm mơ rồi gặp người yêu trong mộng nên kể cho chị nghe.

- Không! Đó là sự thật mà chị.

- Mới gặp lần đầu mà em bị bệnh tình cảm nặng như thế này, nếu lỡ gặp phải lần nữa thì không biết em sẽ còn mơ đến lúc nào nữa.

- Em sẽ cố tìm gặp anh ấy.

Cát Thơ hỏi nhanh:

- Tìm bằng cách nào? Biển người mênh mông biết đâu mà tìm. Em chỉ mơ. Tỉnh lại đi, Phượng ơi.

- Hi hi… Em đảm bảo là tìm được, vì em biết là anh ta cũng sống ở nơi này.

- Vậy à! Chị mong là em sẽ tìm được. Ngủ đi Phượng!

Cát Phượng vâng lời chị, cô nằm ngay ngắn kéo mền lên tận ngực.

- Chừng nào em đi làm?

- Dạ, đầu tuần sau, chị ơi. Em đã được nhận vào rồi lo gì. Chị nè! Chị nghỉ làm đi.

Cát Thơ trầm ngâm nằm xuống cạnh em gái:

www.vuilen.com 62

Page 6: Ph - Cbookserver.vuilen.com/book/noinhipyeuthuong/...Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG Phần 4 - C hị Hai ơi... chị Hai. Cát Thơ đang nu cấ ơm ở sau nhà,

Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG

- Ừ… một thời gian nữa đi. Chị chờ em ổn định công việc và Thành Minh học hết học kỳ này.

- Dạ, chị hãy mau mà nghỉ đi. Em không muốn chị phải lao tâm lao sức vì các em nữa.

- Chị biết là em thương chị mà.

Cả hai không nói gì nữa, tiếng côn trùng kêu lớn hơn chứng tỏ là trời đã về khuya, các tiếng động khác cũng không còn. Cả hai chị em dần chìm vào giấc ngủ với những suy tư của riêng mình.

- Cuộc đời vẫn đẹp sao, tình yêu vẫn đẹp sao, là la lá là la...

Cát Phượng vừa đạp xe vừa hát líu lo cả một khoảng con đường.

Thắng chiếc xe lại trước cửa tiệm của một bà lão bán xôi, Cát Phượng còn nhớ rất rõ là bà bán xôi rất là ngon. Nhất là món xôi đậu xanh, đến bây giờ mà cô vẫn còn nhớ mùi vị của món xôi đó. Lúc ở bên nước ngoài, mỗi khi trời lạnh, cô chỉ ước là được cầm trên tay một gói xôi nóng hổi được bọc bằng bánh tráng và lá chuối.

Nghĩ tới là thèm, Cát Phượng dựng xe bước nhanh vào căn nhà nhỏ của bà. Cô nói nhanh:

- Bán cho cháu một gói xôi đậu xanh.

- Cho con một gói xôi đậu xanh.

Bà lão mỉm cười hiền hậu:

- Bà chỉ còn một gói xôi đậu xanh thôi. Một trong hai cháu ăn xôi khác được không?

Chàng thanh niên đứng cạnh Cát Phượng, nói nhanh:

- Vậy bán cho cháu gói đậu xanh đi. Còn cô này, cháu mua xôi khúc cho cô ta.

Cát Phượng nghe nóng mặt. Khi khổng khi không ở đâu xuất hiện một người tới giành mua xôi với cô vậy?

www.vuilen.com 63

Page 7: Ph - Cbookserver.vuilen.com/book/noinhipyeuthuong/...Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG Phần 4 - C hị Hai ơi... chị Hai. Cát Thơ đang nu cấ ơm ở sau nhà,

Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG

- Nè, anh kia! Tôi tới trước thì tôi được gói xôi này. Anh mua xôi khác đi.

- Nhưng tôi chỉ ăn được xôi đậu xanh.

Cát Phượng nhăn mặt:

- Xôi nào không là xôi, anh ăn xôi nào cũng như nhau.

- Vậy sao cô không ăn xôi khác và nhường gói xôi này lại cho tôi?

- Ê! Anh kia không biết lịch sự là gì hả? Tôi tới trước thì nó thuộc về tôi. Không cãi nữa.

- Cô… cô không biết thế nào là nhu mì thục nữ hay sao?

- Bộ là con gái phải im lặng, không được nói lớn, anh nói muốn ăn xôi thì tôi phải cúi đầu mà nói là “anh mua đi, em nhường cho anh”? Còn lâu. Anh có biết là tôi ước ao được ăn món này bao lâu rồi không?

- Con gái chanh chua đáng ghét! Cô ở đó mà ăn xôi đi, tôi thua miệng lưỡi cô rồi. Hừ!

- Khỏi nói, thua thì chịu đi!

Cát Phượng nguýt dài với người thanh niên rồi quay lại cười thật tươi với bà lão bán xôi:

- Bán cho cháu đi bà.

- Nè cháu!

Cát Phượng hí hửng cầm lấy gói xôi đi ra xe một cách vui vẻ.

Chạy xe đến một băng ghế đá gần đó, Cát Phượng mở gói xôi vẫn còn ấm ra ăn một cách ngon lành. Phải còn nữa thì cô sẽ mua về cho chị Hai và Út Minh ăn.

- Ngon quá!

Cát Phượng cho một cục xôi vào miệng nhai ngon lành. Vừa ăn, cô vừa đưa mắt nhìn xung quanh một cách thích thú.

- Ngon lắm phải không? Nhìn cô ăn giống như là từ đó giờ chưa được ăn xôi không bằng.

Cát Phượng quắc mắt:

- Tôi ăn như thế nào là kệ tôi, ai cho anh bình phẩm.

www.vuilen.com 64

Page 8: Ph - Cbookserver.vuilen.com/book/noinhipyeuthuong/...Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG Phần 4 - C hị Hai ơi... chị Hai. Cát Thơ đang nu cấ ơm ở sau nhà,

Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG

- Tại thấy cô giống người ngoài hành tinh nên tôi mới chú ý.

- Anh... đồ vô duyên! Ở đâu mà anh chui ra vậy.

Người thanh niên nhún vai:

- Ở sau lưng cô. Ăn mà không nhìn xung quanh gì cả.

- Anh...

Cát Phượng quay lại nhìn kỹ khuôn mặt của tên khó ưa đó.

- Bộ mua không được rồi tức quá nên kiếm tôi trả thù hả?

- Tôi đâu có nhỏ mọn như cô, miệng chua như giấm.

- Chua hay ngọt là tùy thuộc khi tôi nói chuyện với ai kìa. Người lịch sự thì tôi sẽ nói chuyện lịch sự. Còn bằng không thì tôi nói chuyện như anh lúc này.

- …

- Ăn bánh mì ngon chứ? Chúc anh ăn mà không bị mắc nghẹn giữa chừng.

Nói rồi, Cát Phượng đứng dậy đạp xe đi một cách hiên ngang vì đã cho tên khó ưa kia một vố thật đã. Chắc hắn đang chạy thật nhanh để tìm một quán nước nào đó để uống cho hết cái nghẹn nuốt không trôi.

- Triều! Triều! Đông Triều!

Tiếng Phúc Vĩnh gọi vang vọng, vậy mà Đông Triều vẫn không hay, anh vẫn sải bước đi nhanh mà không hề ngừng lại.

Tức quá, Phúc Vĩnh chạy đuổi theo và đập mạnh vào vai Đông Triều:

- Nè, mày đi gì mà không nghe người khác gọi mình gì cả, bộ bị điếc hả?

- Là mày hả Vĩnh? Sao tự dưng chạy đến chửi tao một hơi vậy?

- Chứ sao không chửi? Tao kêu muốn khan cổ họng mà mày vẫn bước đi bình thản không hay biết gì.

Đông Triều cười cười lấy tai phone chìa ra:

www.vuilen.com 65

Page 9: Ph - Cbookserver.vuilen.com/book/noinhipyeuthuong/...Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG Phần 4 - C hị Hai ơi... chị Hai. Cát Thơ đang nu cấ ơm ở sau nhà,

Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG

- Tao đeo cái này lấy đâu mà nghe gì? Ủa! Mà sao hôm nay mày chạy qua đường này. Thường ngày mày chạy bộ bên đường Phan Tịnh Của mà.

- Tại tao chạy một hồi rồi thấy chán nên định qua đây kiếm mày luôn.

- Vậy thì tao với mày chạy bộ một lúc nữa rồi đi uống cà phê, chịu không?

- OK!

Ngồi yên vị trên chiếc ghế mây, Phúc Vĩnh cảm thấy thật dễ chịu:

- Chuyện tình cảm của mày sao rồi?

Đông Triều lắc đầu:

- Vẫn chưa tiến triển nhiều, nàng vẫn làm ngơ như là không biết rằng tao đã yêu nàng.

- Ôi! Tương tư tình đơn phương, thật tội nghiệp cho những ai khi bước vào yêu.

- Cấm nói như thế nghen bạn, sau này bạn lỡ vướng vào đường tình thì sẽ biết mùi vị như thế nào.

- Không! Tao định tu ở vậy cho mấy nàng buồn chơi.

- Nếu vậy thì trên đời này sẽ có thêm nhiều nụ cười. Cảm ơn mày nghen bạn tốt.

Cả hai cùng cười thật to. Ánh nhìn của cả hai đều đổ dồn về phía cửa ra vào của quán cà phê, nơi có hai vị khách vừa bước vào.

- Trời! Xinh như mộng!

- Mày bị hút hồn rồi à?

- Không! Bình thường thôi. Phúc Vĩnh này không hề có điểm gì thấy mới lạ cả.

- Nói vậy mày định tu thật hay sao?

Phúc Vĩnh nhướng cao mày nhìn về phía hai cô gái. Đúng lúc hai cô gái cũng đang nhìn về phía họ cùng với một nụ cười thật tươi.

- Ê, Triều! Tao có một quyết định rồi!

Đông Triều nói nhanh:

- Xuống tóc đi tu ngay bây giờ.

www.vuilen.com 66

Page 10: Ph - Cbookserver.vuilen.com/book/noinhipyeuthuong/...Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG Phần 4 - C hị Hai ơi... chị Hai. Cát Thơ đang nu cấ ơm ở sau nhà,

Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG

- Không!

- Vậy chứ mày định làm gì?

Phúc Vĩnh hớp một ngum cà phê tằng hắng lấy gọng:

- Tao sẽ qua làm quen với hai cô nàng đó để chứng tỏ bản lĩnh của mình trước khi bước sang quyết định cuối cùng.

Đông Triều cười lớn:

- Bản tính mê gái đẹp đã trỗi dậy mà bảo là đi tu, chùa nào mà dám chứa mày. Thôi, về nhà cưới vợ cho xong, rồi tu tại gia luôn đi.

Phúc Vĩnh cười cười rồi khoát tay:

- Bỏ qua một bên đi, để dành nói lúc khác. Bây giờ mày qua bên đó với tao.

Đông Triều chưng hửng:

- Chi vậy?

- Hổng lẽ bàn ngồi hai đứa, tao qua một mình, còn một cô để đó cho ai.

- Thôi đi, tao không có hứng.

Phúc Vĩnh cười nửa mắt:

- Không lẽ mày sợ nàng biết rồi mất hình tượng. Đi, đùa chơi thôi mà, có làm gì đâu mà sợ.

- Tán gái như mày tao không quen.

Phúc Vĩnh đứng dậy dứt khoát, anh kéo tay Đông Triều:

- Đi với tao đi, qua đó ngồi không cũng được.

- Sợ mày luôn.

Đông Triều đứng dậy đi theo Phúc Vĩnh.

- Vậy mới là bạn tốt.

Tiến về phía bàn đối diện, Phúc Vĩnh lịch sự cười một nụ cười xã giao đầy tình cảm:

- Chào em. Hai anh có được hân hạnh mời các em chầu nước này hay không?

Một cô gái có khuôn mặt khá đẹp được trang điểm khá kỹ tạo nên một vẻ đẹp đầy sắc sảo và kiêu sa.

www.vuilen.com 67

Page 11: Ph - Cbookserver.vuilen.com/book/noinhipyeuthuong/...Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG Phần 4 - C hị Hai ơi... chị Hai. Cát Thơ đang nu cấ ơm ở sau nhà,

Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG

- Các anh cứ tự nhiên, thêm bạn thêm vui mà.

Phúc Vĩnh tán thành:

- Đúng đó! Nào, ngồi xuống đây đi Triều!

- Các anh uống gì?

- Được rồi, để anh tự lo được.

Phúc Vĩnh nhanh chóng gọi phục vụ mang đến cho mình và Đông Triều thức uống.

- Các em tự giới thiệu về mình đi.

Cô gái mặc chiếc váy màu hồng phấn quay sang cô bạn kế bên, nở một nụ cười:

- Đây là Ánh Hồng. Còn em là Nguyệt Hằng.

- Tên hai em đẹp quá.

Cô gái tên Nguyệt Hằng cười rất tươi với Phúc Vĩnh:

- Anh quá khen. Còn các anh hãy giới thiệu về mình đi.

Phúc Vĩnh nhanh chóng giới thiệu về mình và Đông Triều. Anh nói chuyện rất có duyên và pha trò rất tuyệt, không khí luôn sôi động khi anh bắt đầu một câu chuyện.

Đông Triều không góp vui nhiều vào câu chuyện, anh chỉ nói một cách hờ hững khi có người hỏi anh. Hôm nay là ngày thứ năm anh không đến gặp Cát Thơ rồi. Anh nhớ cô, nhớ rất nhiều nhưng chưa dám đến. Từ lúc công tác về đến nay, anh hầu như trốn lặng trong phòng, anh không thích đi chơi như lúc trước, chẳng lẽ anh đã mỏi mệt rồi hay sao?

Cát Thơ ơi! Đông Triều gọi tên cô trong thầm lặng của con tim. Anh chỉ biết gọi tên cô trong nỗi nhớ mong ngút ngàn. Sao anh lại nhút nhát như người con trai mới lớn khi bước vào yêu bị từ chối một lần là sợ hãi không dám tiến đến nữa.

Đông Triều đang thu dọn số hồ sơ của những bệnh nhân mà anh đã chữa

bệnh, còn một mình trong căn phòng này thật lạnh lẽo, mùi ête thoang thoảng bay hơi.

www.vuilen.com 68

Page 12: Ph - Cbookserver.vuilen.com/book/noinhipyeuthuong/...Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG Phần 4 - C hị Hai ơi... chị Hai. Cát Thơ đang nu cấ ơm ở sau nhà,

Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG

Có tiếng gõ cửa và sau đó giọng cô y tá tên Hương cất lên:

- Bác sĩ Triều có bạn đến tìm.

- Vâng! Chị cứ cho người đó vào.

Đông Triều tự hỏi là ai đến tìm anh. Phúc Vĩnh ư? Không! Đông Triều tự nghĩ thầm:

- Nó đã đi Nha Trang, ngày mốt mới trở về, vậy ai đây?

Sự thắc mắc nhanh chóng được lý giải khi cánh cửa phòng khám bật mở, một cô gái trẻ tươi cười bước vào:

- Chào anh... í lộn, bác sĩ Triều.

Đông Triều nhìn cô gái anh ngờ ngợ:

- Cô… cô là…

Cô gái nói nhanh:

- Em là Cát Phượng nè. Anh nhớ không?

Đông Triều đưa tay vỗ đầu:

- À, đúng rồi! Phượng... cô ở đâu, sao có mặt ở nơi này?

Cát Phượng lí lắc:

- Em ở đây nên đến tìm gặp anh.

- Thật không đó? Hôm ấy chia tay ở Sài Gòn mà.

Cát Phượng chìa tờ giấy quyết định về phía Đông Triều.

- Đây, xin bác sĩ trưởng khoa Đông Triều xem giùm em.

Đông Triều cầm lấy tờ giấy. Trên gương mặt anh thoáng nở một nụ cười. Bất giác anh nhìn nhanh Cát Phượng:

- Em là bác sĩ?

Cát Phượng nheo mắt tinh nghịch hỏi lại:

- Chứ anh nghĩ em là gì khi đưa tờ giấy này.

- Không! Anh không ngờ, bất ngờ quá.

www.vuilen.com 69

Page 13: Ph - Cbookserver.vuilen.com/book/noinhipyeuthuong/...Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG Phần 4 - C hị Hai ơi... chị Hai. Cát Thơ đang nu cấ ơm ở sau nhà,

Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG

- Em còn bất ngờ hơn anh khi biết được anh cũng là bác sĩ ở đây, lại còn là trưởng khoa nữa.

Đông Triều cười tươi, anh đứng dậy rời khỏi ghế bước nhanh về phía Cát Phượng chìa tay ra:

- Chào mừng em đã tới cộng tác tại bệnh viện này, hy vọng chúng ta sẽ là đồng nghiệp tốt.

- Chúng ta sẽ thân nhau chứ?

- Rất thân. Tất nhiên rồi.

- Em nghĩ anh Triều chắc được nhiều bác sĩ và y tá trong bệnh viện quan tâm lắm.

Đông Triều cười hiền:

- Không có đâu, anh không nghĩ mình được cái vinh hạnh đó.

- Anh dễ thương như thế này mà bảo là không có ai quan tâm, em không tin đâu.

Đông Triều nhìn Cát Phượng, cô đang vui vẻ yêu đời nên nói ra đều là những lời nói vui. Anh ước chi người yêu mình cũng có phần sôi nổi như cô. Lắc đầu để thoát ra khỏi suy nghĩ vừa chợt đến trong đầu, Đông Triều chuyển đề tài:

- Em được phân công tác ở đây à?

Cát Phượng lắc đầu:

- Không! Em xin vào đấy.

- Sao vậy?

- Vì đây là quê em mà. Nơi này đã nuôi em khôn lớn thì bây giờ em sẽ phục vụ cho nơi này.

- Em giúp ích cho quê hương là điều rất tốt.

- Cảm ơn anh.

- Mời anh một chầu cà phê là được rồi.

Cát Phượng chớp mi mỉm cười nói nhanh:

- Được thôi, thưa sư huynh.

www.vuilen.com 70

Page 14: Ph - Cbookserver.vuilen.com/book/noinhipyeuthuong/...Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG Phần 4 - C hị Hai ơi... chị Hai. Cát Thơ đang nu cấ ơm ở sau nhà,

Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG

- Vậy thì đi nào?

- Còn chờ gì nữa!

Một tràng cười nở rộ trên môi của cả hai. Ánh nắng đang trải dài khắp muôn lối kéo theo sắc vàng rực rỡ của những giọt sương.

- Chị Hai!

Cát Thơ phải giật mình vì tiếng kêu của Cát Phượng:

- Con gái gì mà...

- Em có chuyện vui mà chị.

Cát Thơ mỉm cười ngồi vào bàn trang điểm. Đánh một lớp phấn hồng trên gương mặt thon dài, Cát Thơ nói nhỏ:

- Có gì vui kể chị nghe với.

Cát Phượng chỉ tay lên cằm nhìn chị:

- Em đã gặp lại anh ta.

- Người nào?

- Thì cái người mà em đã kể cho chị nghe lúc trước đó.

Cát Thơ nhìn đôi mắt Cát Phượng phản chiếu trong gương. Cát Phượng có đôi mắt rất đẹp, nó trong sáng thơ ngây hơn đôi mắt của cô nhiều. Đôi mắt của cô có phần đẹp hơn nhờ phấn và bút chì kẻ mắt. Cát Phượng mang vẻ đẹp của một loài hoa dại, trong khi đó cô lại mang nét đẹp của một loài hoa cô độc thích sống lặng lẽ.

- Nè! Em cười gì vậy?

Cát Thơ gọi giật lại khi thấy Cát Phượng bụm miệng cười:

- Em cười chị đang thả hồn đi hoang đến nỗi thoa son bị lem luôn.

Cát Thơ giật mình nhìn nhanh vào gương, cô cũng phải bật cười với chính mình.

www.vuilen.com 71

Page 15: Ph - Cbookserver.vuilen.com/book/noinhipyeuthuong/...Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG Phần 4 - C hị Hai ơi... chị Hai. Cát Thơ đang nu cấ ơm ở sau nhà,

Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG

- Đúng là kỳ quái thật.

- Chị nghĩ gì thế?

- Có gì đâu, chị suy nghĩ mông lung không chuyện gì theo chuyện gì cả.

- Chị không nói thật.

Giọng Cát Phượng quả quyết:

- Chị đang nghĩ đến một việc gì đó mà em không thể biết, nhưng chính hành động của chị đã nói lên tất cả.

- Chị... - Cát Thơ lắc đầu mỉm cười chua chát:

- Không! Chị buồn vì chưa lo được cho em và Thành Minh tốt thôi.

Đôi mắt Cát Phượng nhìn chị đầy âu lo:

- Thật không chị?

Cát Thơ cố mỉm cười:

- Ừ… Thôi, em ở nhà nghỉ và lo cho Thành Minh đi, chị đi làm đây.

Nói rồi, Cát Thơ uể oải đứng dậy bước đi. Cát Phượng nhìn theo dáng đi của chị mình sao cô thấy chị mình đang lẻ loi quá, cái dáng cô độc không chút gì là sự sống. Chị cô giống như là một cái cây cổ thụ lớn đã dang tay ra bao bọc che chở cho các em để rồi tàn phai theo năm tháng.

Cát Phượng nhìn chị mà muốn khóc. Sao cô thương chị nhiều quá. Cô muốn mình mau ổn định việc làm để còn lo lắng cho chị.

Buổi tối, tại phòng trà ca nhạc, Cát Thơ đang ngồi đó một mình. Cô không

buồn nói chuyện cùng ai, chỉ thích ngồi yên lặng để nhìn mọi người vui vẻ nói chuyện. Đó là sở thích kỳ quặc của cô mỗi khi cảm thấy cô đơn.

Hôm nay cũng vậy, cô ngồi đó để ngắm mọi người.

- Cát Thơ!

www.vuilen.com 72

Page 16: Ph - Cbookserver.vuilen.com/book/noinhipyeuthuong/...Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG Phần 4 - C hị Hai ơi... chị Hai. Cát Thơ đang nu cấ ơm ở sau nhà,

Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG

Theo phản ứng, Cát Thơ quay lại nhìn phía sau lưng:

- Là anh nữa sao, Triều?

- Em không hoan nghênh anh à?

- Anh đến hay không là tùy ở anh, em không thể nào quyết định được.

Đông Triều thoáng buồn:

- Chẳng lẽ sau bao ngày không gặp, em lại nỡ đối xử với anh lạnh nhạt?

- Đối với ai, em cũng như thế cả, không riêng gì anh đâu.

- Nhưng anh... anh đến đây là để tìm em.

- Tìm em để làm gì?

Đông Triều lắc đầu ngán ngẩm nhìn mọi người đang cười nói:

- Chẳng lẽ anh đến đây là để nghe em nói những câu nói làm anh đau lòng như thế này. Cát Thơ, em hãy nhìn anh đi!

Đông Triều vừa nói dứt câu thì anh lại lắc đầu nói tiếp:

- Không! Em hãy ngước mặt lên để anh được nhìn em cho thỏa nỗi nhớ mong. Cát Thơ sao em cứ mãi trốn tránh anh.

Cát Thơ quay mặt đi nơi khác, cô nói nhỏ:

- Anh say rồi, về nhà đi!

Đông Triều nói nhanh:

- Anh không hề say, anh chưa uống một giọt rượu nào cả. Anh rất tỉnh táo khi đối diện với em.

Cát Thơ nghe rất rõ những lời đầy hờn trách của Đông Triều, nhưng cô đã tự nhủ với mình là không được lung lay ý chí trước anh. Cô muốn giữ mãi hình ảnh của mình trong một chiếc bình thủy tinh khép kín, cô không nghĩ là có ai có thể đập bể được chiếc bình đó.

- Anh về đi, em còn làm việc nữa. Những lời anh nói, em sẽ tạm nghĩ như là anh đang nói lúc say.

- Cát Thơ! Em sao vậy? Hôm nay em lạnh lùng quá.

Cát Thơ ngước mắt lên trời, cô nói cứng:

www.vuilen.com 73

Page 17: Ph - Cbookserver.vuilen.com/book/noinhipyeuthuong/...Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG Phần 4 - C hị Hai ơi... chị Hai. Cát Thơ đang nu cấ ơm ở sau nhà,

Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG

- Em là như vậy đó lạnh lùng vô cảm. Không có chút gì là đáng yêu cả. Anh đừng tới đây nữa, em chán khi phải nhìn thấy anh lắm rồi, anh hiểu không. Anh về đi.

Cát Thơ vừa nói dứt câu thì cô quay nhanh đi nơi khác để lau vội dòng nước mắt vừa chực trào ra.

Đông Triều đã kịp nhìn thấy những hành động đó của cô, anh rất sung sướng khi biết được Cát Thơ đã khóc vì mình.

- Anh về đi, em phải vào làm rồi. Tạm biệt anh.

- Không!

Đông Triều kêu lớn, rồi chàng nhanh chóng nắm lấy bàn tay Cát Thơ mà kéo đi.

- Buông em ra, mọi người nhìn kìa!

Đông Triều vẫn không buông tay, giọng lạnh lùng:

- Mặc kệ họ!

- Đau quá! Buông tay em ra!

Đông Triều mặc cho Cát Thơ la lối nhăn nhó, anh vẫn cứ nắm lấy bàn tay cô mà kéo đi.

Ra tới chỗ đậu xe, Đông Triều mở cửa xe rồi quay sang nói với Cát Thơ:

- Em vào đi. Anh có việc cần nói với em.

- Không có chuyện gì để nói cả, anh để em vào trong. Nếu không...

Không để Cát Thơ kịp nói hết câu, Đông Triều đã ấn cô ngồi vào xe đóng cửa thật mạnh. Bước nhanh mở cánh cửa đối diện, Đông Triều ngồi vào xe. Đúng lúc đó, Cát Thơ định mở cửa xe để chạy ra ngoài thì nhanh như cắt, Đông Triều chồm sang kéo vai cô lại, ghì cô ngồi trở lại vị trí và kéo dây an toàn gài lại.

- Anh làm gì vậy? Để em xuống?

- Em ngồi yên đó đi.

Cát Thơ trừng mắt tức giận:

www.vuilen.com 74

Page 18: Ph - Cbookserver.vuilen.com/book/noinhipyeuthuong/...Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG Phần 4 - C hị Hai ơi... chị Hai. Cát Thơ đang nu cấ ơm ở sau nhà,

Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG

- Anh bị điên hay sao?

- Đúng vậy, anh điên rồi, điên vì em đó. Tại sao em vẫn chưa chịu thừa nhận tình cảm của mình.

- Cần gì phải thừa nhận khi nó không có.

Đông Triều nổ máy xe, anh nói giọng bình tĩnh:

- Được. Hôm nay anh sẽ bắt em phải thừa nhận điều đó.

- Không! Em không đi đâu cả em muốn xuống xe.

Đông Triều quắc mắt giọng trở nên lạnh lùng:

- Ngồi yên nếu như không muốn chết.

- Anh...

Đông Triều cho xe chạy thật nhanh, Cát Thơ hoảng hổn. Với tốc độ này, xe chạy nhanh quá, cô chỉ còn biết im lặng để cho anh lái xe. Trong lòng Cát Thơ rất đau khổ và cũng rất sung sướng vì cô biết được mình đã chiếm giữ được một vị trí trong lòng Đông Triều. Nước mắt trào ra ướt mi, Cát Thơ quay mặt ra cửa xe để che giấu những giọt nước mắt đang rơi vì anh.

- Đây là đâu?

Cát Thơ ngơ ngác hỏi khi trước mắt cô là một khuôn viên rộng rãi có những ngọn đèn màu nằm gọn trong những quả banh nhỏ xíu đầy thú vị và nhiều màu sắc.

Bên cạnh là những chiếc bàn be bé nằm dọc lan can và dưới tán cây rộng hay những căn chòi lá bé xinh. Từ đây có thể ngắm được cả một dòng sông huyền ảo dưới ánh trăng, mọi vật nơi này điều kỳ quặc và xa lạ đối với cô.

- Đi theo anh!

Giọng Đông Triều vang lên đầy cứng rắn nhưng cũng chứa đựng một sự ấm áp trong đó, làm Cát Thơ phải ngoan ngoãn đi theo.

- Em ngồi đi!

www.vuilen.com 75

Page 19: Ph - Cbookserver.vuilen.com/book/noinhipyeuthuong/...Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG Phần 4 - C hị Hai ơi... chị Hai. Cát Thơ đang nu cấ ơm ở sau nhà,

Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG

- Anh đưa em tới đây để làm gì?

Đông Triều gọi người phục vụ mang đến một tách cà phê nóng cho mình và một ly sữa dâu cho Cát Thơ. Đang nhìn Cát Thơ anh nói tiếp:

- Chúng ta cần nói chuyện nhiều hơn để em có thể hiểu được lòng mình.

Cát Thơ không nói gì chỉ cúi đầu im lặng, hai bàn tay cô đan vào nhau, hai ngón cái quấn nhau liên hồi thể hiện sự căng thẳng cần được giải tỏa. Cô không hay là Đông Triều đang quan sát mình. Anh nhìn thẳng về phía cô. Bất chợt Cát Thơ ngước mặt lên, hai ánh mắt giao nhau, thật nồng nàn trong đôi mắt của Đông Triều, Cát Thơ nhìn thấy thế. Riêng cô không muốn Đông Triều đọc được những suy nghĩ bối rối của mình nên quay mặt đi nơi khác trốn tránh ánh nhìn đang có lửa trong đó.

- Em đừng quay mặt đi, hãy để cho anh được nhìn em cho thỏa những giây phút nhớ nhung. Em có biết là anh đã cố dằn nén lòng mình để không đến tìm em, nhưng con tim của anh nó còn mạnh hơn cả lý trí nên đã dẫn dắt anh đến tìm em. Khi nhìn thấy em, anh có cảm tưởng con tim mình đang đập loạn nhịp. Anh yêu em Cát Thơ, còn em có yêu anh không?

Lời Đông Triều vang lên êm đềm mật ngọt làm con tim Cát Thơ trở nên run rẩy, xúc động. Cô đã trốn chạy tình yêu của anh một lần, liệu có thể trốn chạy lần thứ hai nữa không? Câu hỏi được đặt ra trong đầu Cát Thơ một cách hiện hữu.

Nước mắt dồn nén quá lâu đã trào ra qua tình yêu, cô khóc như một đứa trẻ bị uất ức vừa được giải tỏa.

Đông Triều bước lại ngồi nửa quỳ trước mặt Cát Thơ. Anh dùng bàn tay to khỏe của mình lau đi những giọt nước mắt rơi trên má, trên môi một cách vụng về.

- Nín đi em, đừng khóc nữa! Những giọt nước mắt của em như hàng ngàn mũi kim đang đâm vào tim anh.

Cát Thơ vẫn cứ khóc, cô muốn dừng lại nhưng tại sao không dừng được? Cô khóc vì đã có một người đàn ông yêu thương cô thật sự. Cô đã tin là tình yêu có thật trên đời nó không huyền ảo mờ hoặc như ánh trăng đang chiếu xuống dòng sông kia.

- Anh... em...

Cát Thơ không thể nói được nữa, đôi môi của Đông Triều đã bao phủ lấy bờ môi cô, khóa chặt lời nói. Cát Thơ có cảm giác như mình đang trôi vào một vùng đất lạ có hoa cỏ thơm ngát, có những mùi hương thật tuyệt. Thế giới mà

www.vuilen.com 76

Page 20: Ph - Cbookserver.vuilen.com/book/noinhipyeuthuong/...Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG Phần 4 - C hị Hai ơi... chị Hai. Cát Thơ đang nu cấ ơm ở sau nhà,

Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG

cô bước vào rất ấm áp không lạnh lùng như nơi cô từng sống. Tất cả đều ấm áp với vòng tay với bờ môi của anh. Môi cô mềm đi tự lúc nào, đôi tay cô vòng qua cổ anh ghị anh vào gần cô thêm. Cô như chìm vào một giấc mộng.

Nụ hôn của anh lúc mạnh bạo như một cơn bão, lúc nhẹ nhàng mà như say làm ngây ngất cả anh lẫn cô. Luyến tiếc rời môi nhau, anh vẫn thấy cô nhắm chặt mắt, dựa vào anh một cách tin cậy.

Anh gọi khẽ:

- Cát Thơ!

Cát Thơ ngẩng lên, giương đôi mắt đẹp nhìn Triều, e thẹn. Anh vuốt mái tóc mềm suôn dài của cô, mỉm cười:

- Em sao vậy? Có nhận ra điều gì từ nụ hôn vừa rồi không em?

Cát Thơ lí nhí:

- Nó ngọt ngào và làm em cảm thấy ngây ngất, nhưng đồng thời nó cũng mang lại cho em cảm giác bất an.

Đông Triều nâng gương mặt Cát Thơ lên đối diện với anh, giọng ấm áp:

- Anh yêu em. Em có tin lời nói của anh không?

Cát Thơ gật đầu nhẹ lời nói của cô dường như không còn tác dụng trong phút giây này.

- Anh sẽ thưa chuyện chúng ta với mẹ. Anh tin là mẹ sẽ đồng ý vì mẹ thương chúng ta.

Cát Thơ vừa nghe những lời Đông Triều thốt ra, cô vội nói nhanh:

- Đừng anh.

- Có chuyện gì hả em?

Cát Thơ lắc đầu, nhỏ giọng:

- Chuyện chúng ta, em nghĩ anh đừng nên nói vội, em sợ...

- Em sợ gì?

- Em là một cô gái mồ côi sống bằng nghề xướng ca, liệu mẹ anh có chấp nhận một cô gái chốn phong trần đêm đêm đem giọng hát để kiếm tiền mưu sinh như em.

Đông Triều lắc đầu quả quyết:

www.vuilen.com 77

Page 21: Ph - Cbookserver.vuilen.com/book/noinhipyeuthuong/...Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG Phần 4 - C hị Hai ơi... chị Hai. Cát Thơ đang nu cấ ơm ở sau nhà,

Tác Giả: Nhi Yến NỐI NHỊP YÊU THƯƠNG

- Anh yêu em là yêu chính con người và tâm hồn cao thượng biết hy sinh của em. Anh yêu em vì con người của em chứ không vì bề ngoài của em hãy tin anh và xem anh là bờ vai vững chắc để em có thể nương tựa. Cát Thơ đừng trốn tránh tình yêu của anh nữa.

- Vâng!

Đông Triều vui mừng ôm chặt Cát Thơ vào lòng. Áp đầu cô tựa lên bờ vai của mình, anh thủ thỉ:

- Ngày mai anh tới rước em đi chơi nghen?

- Nhưng đi đâu?

Đông Triều nhéo mũi Cát Thơ:

- Đi đâu là do anh, đó là bí mật.

- Thấy ghét! Anh còn giấu em nữa, nghỉ chơi anh luôn.

Cát Thơ quay mặt nơi khác phùng má vờ giận dỗi:

- Để anh đền cho em trước.

Nói rồi, Đông Triều lại ôm hôn Cát Thơ. Hai người lại quấn lấy nhau để cho môi kề môi. Ánh trăng ngoài bờ sông đang nấp sau tàu lá khẽ đung đưa nhìn họ.

www.vuilen.com 78