65

Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

  • Upload
    others

  • View
    6

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

Page 1: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi
Page 2: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

HỒIỨCVỀNHỮNGCÔĐIẾMBUỒNCỦATÔITácgiả:GabrielGarciaMárquez

Ebook:CuibapCover:onizuka

Nguồntext:daohieuvn.wordpress.com

Ebookmiễnphítại:www.Sachvui.Com

Page 3: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

LỜIGIỚITHIỆU

GabrielGarcíaMarquezđượcbạnđọcViệtNambiếtđếnquabản tiếngViệtchuẩnxácvàgiàucảmxúccủacốdịchgiảNguyễnTrungĐức,với“Trămnămcôđơn”,“Tìnhyêuthờithổtả”,“Ngàiđạitáchờthư”,“Tướngquângiữamêhồntrận”,“Giờxấu”,“Mườihaitruyệnphiêudạt”…Vàgầnđâylàtựtruyệnnổitiếng“Sốngđểkểlại”quabảndịchcủaLêXuânQuỳnh.

Vớitưduynghệthuậtđộcđáo,Márquezđãthểhiệntrongcáctácphẩmcủa

Page 4: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

mìnhmột tìnhyêuvừa thơngâyvừa sâu sắc,mãnh liệtđốivới conngười, vớicuộcđời.Ôngđãnhậnđượcnhiềugiảithưởnglớn,trongđócógiảiNobelvănhọcvàonăm1982.

Cómột lầnG.GMárquezđãnói :“Trênthực tế,mỗinhàvănchỉviếtmộtcuốnsách.Cuốnsáchmàtôiđangviếtlàcuốnsáchvề“cáicôđơn”.

Quảthực,sauhơn50nămcầmbút,Márquezđãvẫnviếtvềcáicôđơntrongmộtcâuchuyệnkhác:tácphẩm“Hồiứcvềnhữngcôgáiđiếmbuồncủatôi”.

Đólàcâuchuyệncủamộtnhàbáogià.Sinhratrongmộtgiađìnhtrunglưunhưngôngsớmmồcôichamẹ.Trongcănnhàcũkỹ,ôngđãsốngmộtcuộcsốnghoàntoàncôđơn,khôngvợcon,khôngbạnbè.ÔngđãtừngdạyngữpháptiếngLaTinhvàTâyBanNha.Sauđó,ôngbiêntậptintứcvàviếtbìnhluậnâmnhạcchomộttờbáođịaphươngđếnnăm90tuổi.Vàchínhtrongbuổisángkỷniệmsinhnhậtlầnthứ90ấy,ôngbỗngaoướccómộtđêmtìnháinồngsayvớimộtthiếunữcòntrinhnguyên.

Cáiýmuốnkỳlạđóthôithúcôngđếnđộôngtìmcáchliênhệvớimộtngườiđànbàmốiláimàôngquentừngàycòntrẻ,nhờbàtagiúpđỡbấtchấpnỗixấuhổ.

Ôngđãđếnnơihẹnvớimộtcôbéđangsayngủ.Khiôngravề,ôngđặt lêntrán cônụhônvĩnhbiệt và lời cầuChúagiữhộ trinh tiết chocô.Thếnhưng,chínhsựcôđơncủatuổigiàđãkhiếnôngnhiềulầnnữađếngặpcôbé.Mỗilần,ônglạithêmyêuthươngcô.Ôngđemnhữngbứctranh,nhữngbóhoa,nhữngcuốn sách…bày trongcănphòngđể sớmmai,khi thứcdậy, côbé cảmthấyấmcúng.ÔnghátrucôbébàihátvềDelgadina–côcôngchúaútđượcvuachayêuquý.ÔnggọicôlàDelgadina.Ôngnhậnthấysựhiệndiệnvôhìnhcủacôtrongcănnhàvắnglặngcủaông.Cuộcsốngnhàntẻ,nghèocựccủaôngnhưcómộtýnghĩa,đólàniềmyêuthương,lolắngchotươnglaicủacôbé.Lầnđầutiên,ôngnhận ra “Niềm thích thú thực sựkhiđượcngắmnhìn thân thểngườiphụnữngủsaymàkhôngbịáplựccủadụcvọnghaybốirốivìngượngngùng”.

Tácphẩm“Hồiứcvềnhữngcôgáiđiếmbuồncủatôi”củaG.G.Márquezkhiếnngườiđọcnhớđến“Ngườiđẹpsayngủ”củanhàvănKawabata.thậtkỳlạchocuộcgặpgỡgiữahainhàvănsốngtronghainềnvănhoáxanhau,kháclạvớinhaulàMỹLaTinhvàNhậtBản.Nhữngônggìà-nhânvậttrongtácphẩmcủahọ,trongcốgắngtuyệtvọngđểtìmlạituổitrẻđãtìmthấymộttìnhcảmkhác.

Page 5: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

Đólàniềmthươngxótvớiconngười,đặcbiệtlànhữngngườiphụnữ.NhânvậtcủaKawabatakhiđếnngủbênngườiphụnữđãcóýnghĩ:“ĐếnđấyngủgiốngnhưngủvớiĐứcPhậtnấpkínđâuđâyvậy”.Trongmộtcáchhànhxửkhác,mộtcáchdiễnđạt khác, nhân vật củaG.G.Márquez cũngđạt được tình cảm thanhkhiếtđó.

ĐốivớiG.G.Márquezviếtvề“Cáicôđơn”củamộtconngười,mộtdònghọ,một đất nước chính là để “sáng tạo ramột huyền thoại khác hẳn,một huyềnthoạimới, hấp dẫn của cuộc sống, nơi không ai bị kẻ khác định đoạt số phậnmình,ngaycảcáicáchthứcchết,nơitìnhyêucólốithoátvàhạnhphúclàcáicókhảnăngthựcsự;vànơinhữngdònghọbịkếtánTrămnămcôđơncuốicùngvàmãimãisẽcóvậnmaylầnthứnhấtđểtáisinhtrênmặtđấtnày”.(diễnvănnhậngiảiNobelvănchươngcủaMárquez–theoNguyễnTrungĐức)

Page 6: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

CHƯƠNGMỘT

Vàocáinămtrònchínmươituổi,tôimuốntựthưởngmộtđêmtìnhcuồngđiênvớimột thiếunữcòntrinhnguyên.TôibỗngnhớđếnRosaCabarcas,bàchủmộtnhàchứavốnthườnghaybáochocáckháchhàngsộpmỗikhicósẵnmộtcủalạ.Tôikhôngbaogiờquỳgốitrướcthứcủalạnàycũngnhưtrướcbấtcứlờimờimọctụctĩunàocủabàta;ấythếnhưngbàtacũngchẳnghềtinvàotínhrõràngtrongnguyêntắcsốngcủatôi.Màđạođứccũngthayđổitheothờigian,bàtamỉmcườiranhmãnhnói,rồiôngsẽthấy.Bàtaíthơntôidămbatuổi,vàtừnhiềunămnaytôikhôngcònbiếttintứcgìvềbàấynữa,cókhiđãchếtrồicũngnên.Nhưngngaykhitiếngchuôngđiệnthoạiđầutiênvừangắt,tôiđãnhậnragiọngnóicủabàtavàliềnphangngaykhôngchútúpmở:

–Ngàyhômnaythìtôimuốn.Bà ta thởdài:Áidà,ngài thông thái buồnbã của tôi, ôngđãmấtdạnghai

mươinămnayrồibỗngtrởlạiđòihỏiđiềukhôngthểcóvàolúcnày.Ngaylậptứcbàtahồiphụcđượctàinghệcủamìnhvàđưarachotôilựachọncảnửatáphươngánkhoáilạc,nhưngđềuđãquasửdụngcảrồi.Tôinhắclại:phảilàtrinhnguyênvàngaytrongtốihômnay.Bàtacảnhgiáchỏi:Thếôngđịnhthửđiềugìvậy?Chẳnggìcả,tôitrảlờivàcảmthấychuaxótvìbịđiểmhuyệtđúngchỗđaunhấtcủamình,tôibiếtrõcáigìmìnhlàmđượcvàcáigìkhônglàmđược,thưabà.Bà ta bình thản nói rằng các vị thông thái biết đủ thứ nhưng chẳng biết gì :NhữngVirgoduynhấtcònrơirớtlạitrênthếgianlàcácông,nhữngngườicủathángTám[1].Tạisaoôngkhôngđặthàngchotôitừsớmhơn?Làmsaodựbáotrướcđượcniềmcảmhứng,tôinói.Nhưngcólẽcóthểchờđợiđượcchăng,bàtanóivàbaogiờcũngtỏrahiểubiếthơnbấtcứmộtngườiđànôngnào,rồiđềnghịtôichờthêmhaingàyđểcóthểlụclọimọingócngáchthịtrường.Tôinóimộtcáchnghiêmtúcvớibàtarằngtrongmộtphivụkiểunày,ởvàotuổicủatôi,thìmỗigiờlàbằngcảmộtnăm.Thếthìkhôngthểđược,bàtanóikhôngchútngầnngại,nhưngkhôngsao,thếnàycàngthêmhấpdẫn,mẹkiếp,tôisẽgọichoông

Page 7: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

trongvòngmộtgiờnữavậy.Kểrathìtôikhôngcầnnóirađiềunày,bởivìngườitacóthểnhậnratôitừxa

cảdặm: tôi xấu trai, nhútnhát và cổ lỗ.Bấy lâunay tôiđã cố sức làmđủmọichuyệnđểchứngtỏđiềungượclại.Nhưnggiữathanhniênbạchnhậthômnay,tôiđãtựmìnhquyếtđịnh,hoàntoàntựdo,kểhếtmìnhlàngườinhưthếnàodùchỉlàđểlàmcholươngtâmbớtnặngnề.TôiđãbắtđầungàyhômnaybằngcúđiệnthoạikhácthườngchobàRosaCabarcas,đâysẽlàkhởinguồncủamộtcuộcđờimớiởvàocáituổimàphầnlớnnhữngngườikhácđãchếtrồi.

TôisốngtrongmộtcănnhàcótừthờithuộcđịabênphíavỉahècóánhmặttrờicủacôngviênSanNicolas,nơitôiđãtrảiquatấtcảnhữngngàysốngkhôngcóđànbàvàcũngchẳngcótài sản,cũng lànơibốmẹtôiđếnsốngvàrồichết,cũnglànơimàtôidựđịnhsẽchếtđơncôingaychínhtrênchiếcgiườngmàmìnhđãsinhra,vàocáingàymàhyvọngcònxaxămvàkhôngchútgìđauđớn.

CănnhànàyđượcbốtôimuacôngkhaitừcuốithếkỷXIX,tầngtrệtđượcôngchomộtcôngtycủaItaliathuêlàmcửahàngbánđồmaymặccaocấp,cònlầuhaiđượcgiữlạilàmchốnấpủhạnhphúcgiữaôngvàmộttrongnhữngngườicongáicủaôngbàchủcôngty,côngnươngFlorinadeDiosCargamantos,ngườidiễntấuxuấtsắccáctácphẩmâmnhạccủaMozact,biếtnhiềungoạingữvàsùngbáiGaribaldi [2], cũng làngườiphụnữđẹpnhấtvà tàinăngxuất sắcnhất củathànhphố:đóchínhlàmẹtôi.

Ngôinhàrấtrộngrãivàsángsủavớinhữngmáivòmtrátvôivữavànhữngkhoangnền lát gạchmen xứFlorencia của Italia, cùngbốn cửa kínhhướng ramộtbaolơnchung,nơivàonhữngđêmthángba,mẹtôithườngngồihátnhữngkhúctìnhcavớicácchịemhọngườiItalia.CũngtừnơinàyngườitacóthểnhìnthấycôngviênSanNicolas,nhàthờlớnvàtượngđàiCristobalColon,vàxahơnlàcáckhunhàkhocủacảngsôngvàđườngchântrờirộngmởtrênconsônglớnMagdalenacáchcửabiểnchỉhaimươidặm.Điềukhóchịuduynhấtcủacănnhàlàánhnắngcứlầnlượtchiếurọiquatừngcửasổnênbuộcphảiđónghếtđểcóthểngủtrưatrongcáicảnhchậpchoạngtốioiả.Khichỉcònlạimộtmìnhtrênthếgian,vàotuổibamươihai,tôichuyểnquaởphòngcủabốmẹ,cócửathôngsangthưphòngvàbắtđầulầnlượtbántấtcảnhữnggìthừađểsinhsống,chỉtrừcáccuốnsáchvàchiếcdươngcầmkiểucổ.

Trongsuốtbốnmươinămròng,tôilàmnghềthổihồnchocácbảntinđiện

Page 8: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

củatờnhậtbáoElDiariodeLaPaz,tứclàbiêntậphoànchỉnhcácbảntintheovănphongbảnđịatrêncơsởnhữngtintứcởkhắpnơitrênthếgiớiđượctruyềnqualànsóngngắnhoặcdướidạngkýhiệumoócmàchúngtôitómđượctừtrênkhoảngkhôngvũtrụ.Ngàynay,tôisốngthoithópđượclànhờchútlươnghưucủacáinghềđãbịtuyệtdiệtđó;nhờchútđỉnhthunhậpphụcấphưutrínghềgiáoviêndạymônngữpháptiếngTâyBanNhavàLaTinh,nhưnghoàntoànkhôngđuợcphụcấphưutrítừcôngviệcviếtkhôngbiếtmệtmỏicácbàixãluậnchocácsốbáochủnhậtvàlạicàngkhôngđuợcxunàochobiếtbaonhiêubàicổvũ cácnghệ sỹnổi tiếngđượcđăng trên cácphụ trương âmnhạc và sânkhấu.Suốtcảđời,tôichưabaogiờlàmviệcgìkhácngoàichuyệnviết lách;nhưngtôikhôngcónổiniềmđammêvànăngkhiếucủangườikểchuyện,lạihoàntoànmùtịtvềcácquyluậtcấuthànhtácphẩmkịchnghệ,vànếutôicóphiêuduvàocôngviệcnàythìchẳngquacũngchỉvìquátinvàobiếtbaonhiêuthứmàmìnhđãhọcđượctrongsuốtcuộcđời.Nóitheohơihướnglãngmạnthìtôilàhạngngườivôdanhtiểutốtchẳngđểlạichonguờiđờibấtcứthứgìngoạitrừnhữngsựviệcmàtôisắpcốgắngkểrađâytrongkýứcvềmốitìnhlớncủamình.

Cũngnhưmọi lần,cáingàyđánhdấuchínmươituổicủatôiđuợcnhớđếnđúngvàolúcnămgiờsáng.ĐólàngàythứsáunêncôngviệcphảilàmduynhấtcủatôilàviếtmộtbàicókýtênsẽđăngvàosốchủnhậtcủatờnhậtbáoElDiariodeLaPaz.Sángsớmđãxuấthiệncáctriệuchứngbáohiệumộtngàykhônghạnhphúc:xươngcốt trongngười tôiđaunhức,hậumônbỏngrát,vàsấmbáobãorền vang sau ba tháng trời khô hạn.Tôi tranh thủ tắm trong khi cà phê đangđượcchuẩnbịrồiuốngmộtlyphavớimậtongcùngvớihaichiếcbánhngôtrángvớitrứng,vàvậnbộđồáoliềnquầnvảimịnvẫndùngởnhà.

Đềtàicủabàibáongàyhômđó,đươngnhiênlàvềtuổichínmươicủatôi.Tôikhôngbaogiờnghĩđếntuổitácnhưnhữnggiọtnướccứlầnlượttừmáinhàrơixuốngđểnhắctathờigiancònlạicủacuộcđờimình.Hồicònbétôiđãnghenóirằngkhiaiđóbịchết,nhữngconchấyđượcnuôitrongtócsẽhoảnghốtbòrakhắpgốiđểlàmnhụcgiachủ.Chuyệnnàylàmtôikinhsợđếnmứcphảicạotrọcđầuđểđihọcvàsốtóclởmchởmcònlạitôicònphảithườngxuyêngộibằngloạixàphòngmạthạngdùngtắmchochó.Thếnêngiờnàytôicóthểnóithẳngrằng,từnhỏtôiđãcóýthứcbiếtxấuhổtrướcmọingườingoàixãhộihơnlàsợchết.

Từmấythángtrướctôiđãcódựđịnhbàiviếtvềngàysinhcủamìnhkhông

Page 9: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

phảilàlờithanvãnvềnhữngnămthángđãđiqua,màlàđiềungượclại:sựtônvinhtuổigià.Ngayđầubàibáotôiđãđặtcâuhỏilúcnàomìnhđãtựýthứcđượcđãgiàvà tôi tin là việcnày chỉmớixảy ramấyhômtrướcngày sinhnhật chínmươituổi.Ởtuổibốnmươihai,tôiđãphảiđikhámcơnđauvailàmngộpthở.Bácsỹkhôngchochuyệnnàylàquantrọng:Đóchỉlànhữngcơnđautựnhiênởtuổicủaanhthôi,ôngtanóivớitôi.

–Trongtrườnghợpnày–tôinóivớiôngta–điềukhôngtựnhiênchínhlàtuổicủatôi.

Viênbácsỹnhìntôicườithươnghại.Tôithấyanhlàmộttriếtgia,ôngtanóivớitôi.Đấylàlầnđầutiêntôinghĩvềtuổigiàcủamình,nhưngrồinhanhchóngquênngayviệcnày.Tôiquendầnvớichuyệnmỗingàykhithứcdậylạithấyđaumình đau mẩy ở đâu đó trong người và nó cứ lan dần theo tuổi tác. Thỉnhthoảngnónhưlàmộtcúđácủathầnchếtnhưngngàyhômsauthìnhưlạitanbiến.Vào thời kỳnày tôinghenói triệu chứng tuổi giàđầu tiên xuấthiệnkhingườitabỗngthấymìnhgiốngvớibố.Thếthìmìnhđựơctuyênáncótuổithanhxuânvĩnhviễnrồi,lúcđótôinghĩnhưvậy,bởivìkhinhìnnghiêng,gươngmặtngựacủatôichẳnghềcónétgìgiốngvớivẻmặtthôrápcủacưdânvùngbiểnCaribêcủabố,cũngchẵnggiốngnétLaMãvươnggiảcủagươngmặtmẹ.Sựthậtlànhững thayđổi diễn ra rất chậm chạpnênkhónhận ra vàngười ta cứ thấytrongcơthểmìnhchẳngcógìbiếnđổi,chỉcóngườikhácmớicóthểcảnhbáođượctừviệcnhìnbềngoài.

Từthậpniênthứnămtrởđi,khixuấthiệnnhữnglỗhổngđầutiêntrongtrínhớ,tôimớibắtđầutưởngtượngratuổigià.Mòmẫmtìmkhắpnhàcặpkínhchođếnkhipháthiệnramìnhđangđeotrênmặthoặcvôýđểtrongbìnhtướicây,hoặcđọcsáchmàquênkhôngbỏkínhnhìnxara.Cóngàytôiănsánghailầnvìquên làđãđiểmtâmmột lần trướcđó,và tôi cũnghọcđượccáchnhậnbiếtnhững tín hiệu nhắc nhở của bạn bè khi họ khôngmuốn nói thẳng rằng câuchuyệntôiđangkểhọđãtừngnghetừtuầntruớcmộtlầnrồi.Đếnlúcđó,tôiđãsắpsẵntrongtrínhớmộtdanhsáchcácgươngmặtquenbiếtcùngvới têncủatừngngười,nhưngkhigặpmặt,chàonhauthìtôikhôngthểghépđúngtênvớigươngmặtvừathấyđược.

Tôikhôngbaogiờlolắngvềtìnhdụccủamình,bởivìsứcmạnhkhôngphụthuộcvàotôinhiềubằnglệthuộcvàocácnàng,vìchínhhọsẽbiếtcáchthứcvàlý

Page 10: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

dokhi thèmmuốn.Hômnay tôi cườinhạonhững chàng traimới ở tuổi támmươiđãsợhãihỏibácsỹvềnhữngthayđổibấtchợtđómàkhôngbiếtrằngởtuổichínmươicòntệhạihơnnữa,dùlúcnàychẳngquantrọnggìnữa:đóchỉlànhữnghiểmnguykhingườitacònđangsống.Ngượclại,cuộcđờisẽthắngnếungườigiàchỉquênđinhữnggìkhôngthậthệtrọngvàkhôngmấykhilãngquênnhữngchuyệnmàchúngtathựcsựquantâm.

Ciceron[3]đãminhhọađiềunàybằngmấynétbút:Khôngcóngườigiànàoquênđượcnơigiấukhobáucủamình.

Vớinhữngsuynghĩnày,vàmộtvàiýtưởngkhác,tôiđãviếtxongbảnthảođầu tiên củabàibáokhi ánhnắng thángTámngập tràn trênhàng câybàngởcôngviênvàcảtrêncontàuthuỷchạytrênsôngchởthưtínhúcòiinhỏiđangtiếnvàokênhdẫnđếncảng,chậmcảtuầnnayvìnướcsôngxuốngthấp.Tôinghĩ:thế làtuổichínmươicủamìnhcũngđãđến.Tôikhôngbaogiờbiếttạisao,vàcũngkhôngcóýđịnhtìmhiểu,khinhớđếnnhữngviệcnàytôilạiquyếtđịnhgọiđiện thoại chobàRosaCabarcasnhờgiúp tổ chức lễ sinhnhậtbằngmộtđêmphóngđãng.Tôiđãcónhữngnămthánggiữgìnthânxáchoàntoànthánhthiệnchỉlođọcđiđọclạicáctácphẩmcổđiểnvàchỉnghecácchươngtrìnhâmnhạcbáchọc,nhưngướcvọngngàyhômấymãnhliệtvàbứcxúcđếnnỗitôicứtưởngđóchính làđiềunhắngửicủaChúatrời.Saukhigọiđiệnthoại, tôikhôngcòntiếptụcviếtđuợcnữa.Tôitreovõngvàogóctườngphòngđọcsáchnơiánhnắngbuổisángkhônglọtvàođược,vànằmvậtxuống,ngựcnhưbịcơnthèmkhátchờđợibópnghẹt.

Tôiđãtừng làmộtđứatrẻnghịchngợmcómộtngườimẹđatài,nhưngbịbệnhlaophổitiêudiệtởtuổinămmươi,cómộtngườibốrấtchuộnghìnhthức,hầunhưkhôngmắclỗilầmgìvàbịchếtvàolúcsángsớmngaytrêngiườnggóabụađúngvàongàyngườitakýhiệpướcNeerlandiachấmdứtcuộcchiếntranh“Mộtngànngày”vàcũngkếtthúcbiếtbaocuộcnộichiếnkháctrongsuốtthếkỷtrước.Nềnhoàbìnhđãlàmđổithaythànhphốtheohướngchẳngailườngtrướcvà chẳng ai thích thú gì.Một đám đông phụ nữ tự do đammê làm giàu chonhữngquánrượutrênphốAncha,vàsauđólàbãiđấtAbellovàbâygiờlàđạilộColon,ởchínhngaytrongthànhphốcủatâmhồntôi,mộtthànhphốrấtđượccoitrọngvìnhữngcôngdântrongsạchvàvìánhsángtrongsuốtcủanó.

Tôikhôngbaogiờngủvớibấtcứngườiđànbànàomàkhôngtrảtiền,kểcả

Page 11: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

vớimộtsốítvốnkhôngphảilàgáichuyênnghiệpthìtôicũngcốthuyếtphụchọ,bằnglýhoặcbằngvũlực,làphảinhậntiềndùchỉđểvứtvàosọtrác.Vàonhữngnămhaimươituổi,tôibắtđầuthốngkêghichéplạitênhọ,tuổitác,nơichốnvàtómtắtvềhoàncảnhvàphongcáchcủacáccôấy.Chođếnnămnămmươituổitôi đã ănnằmvới năm trămmườibốnngườiphụnữ ít nhấtmột lần.Tôi đãngưngbảnliệtkêkhicơthểmìnhkhôngcònđủsứcvớinhiềungườiđượcnữatuyvẫncóthểtiếptụcviệctínhtoánmàkhôngcầnđếngiấytờ.Tôicótriếtlýđạođức riêng.Tôi khôngbao giờ thamgia vào các cuộc lễ hội theonhómhay cáccuộc đàm đạo nơi công cộng, cũng không chia sẻ chuyện kín với ai hoặc kểchuyệnphiêu lưuvềthânxáchaytâmhồnvớibấtcứngườinào,bởivì, từkhicòntrẻtôiđãnghiệmrarằngkhôngcócuộcphiêulưunàotránhkhỏisựtrừngphạt.

MốiquanhệkháclạduynhấtlàvớicôgáiDamianatrungthànhsuốttrongnhiềunăm.Thờiấycôtanhưlàmộtbégái,giốngngườithổdân,khoẻmạnhvàcó chút gìhoangdại,nói ítnhưngdứtkhoát, thườngđi chânđấtđểkhỏi làmphiền tôi lúcđangviết lách.Tôinhớ là lúcđó tôiđangnằmtrênvõngởngoàihànhlangđọcCôgáixứAndaluzkhoẻmạnh,vàvôtìnhnhìnthấycôtađangcúingườixuốnggiặtquầnáo,váythìngắncũncỡnđể lộphíasauhaiđầugốiquáhấpdẫn.Khôngkìmnổicuồngnhiệt,tôisánđếnnhấccôtađứngdậy,kéoquầnlótxuốngđếnđầugốivàtấncôngcôấytừphíasau.Ấy,thưaông,côtanóicùngvớitiếngrênbuồnbã,khôngaingườita làmchuyệnkỳcụcthếnày.Côtaruncầmcậpnhưngvẫnđứngnguyênchắcchắn.Cảmthấyxấuhổvìđãlàmnhụccôấy, tôimuốn trả số tiền gấpđôi sốphải trả chonhững côđắt giá nhất lúc đó,nhưngcôtadứtkhoátkhôngchịunhậnmộtxunào, thế là tôiphải tăngthêmtiền công tháng cho người thường xuyên giặt quần áo và thường xuyên làmngượcnhưthế.

Cóđôilầntôinghĩrằngbảnthốngkêchuyệnchăngốilàphầnchínhcủabảndanhmụcnhữngđiềuhènmọntrongcuộcsốngphóngtúngcủachínhmìnhvàcáiđầuđềchocuốnsáchnàybỗngnhưtừtrêntrờirơixuống:Hồiứcvềnhữngcôgáiđiếmbuồncủatôi.Cuộcsốngxãhộicủatôi,nguợclại,chẳngcógìthúvị:mồcôicảchavàmẹ,độcthânkhôngchúttươnglai,nhàbáoquèn,bốnlầnvàođếnvòngchungkếttrongcáccuộcthichơihoaởthànhphốCartagenavàlànhânvậtrấtđuợccácnhàvẽtranhbiếmhoạưathíchnhờnétxấutraimẫumực.Đó

Page 12: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

cũngchínhlà:mộtcuộcđờibịđánhmấtngaytừđầu,khivàomộtbuổichiều,mẹdắttaytôi,lúcmườichíntuổi,đếntoàsoạnbáoElDiariodeLaPazxemngườitacóthểđăngđượchaykhôngmộtbàiphóngsựvềsinhhoạtởtrườnghọcdotôiviếttronglớphọcmôntiếngTâyBanNhavàngữvăn.Bàiđóđượcđăngvàosốbáohômchủnhật với vài lời giới thiệukiểuđộngviên củaông tổngbiên tập.Mấynămsau,khibiếtmẹtôiđãphảitrảtiềnchongưòitađăngbàiđóvàbảybàitiếptheo,thìcũngđãquámuộnđểtôi tựthấyxấuhổ,và lúcnàychươngmụchàngtuầncủachúngtôicũngtựchắpcánhbay,hơnnữatôiđãlàmộtbiêntậpviêntintứcvàngườiviếtcácbàiphêbìnhvềâmnhạc.

Từkhiđượcnhậnbằngtútàiloạigiỏi,tôiđãbắtđầuđidạymônngữpháptiếngTâyBanNhavàtiếngLaTinhởbatrườngcôngmộtlúc.Tôilàthầygiáotồi,khôngđượcđàotạo,khôngcóđammênghềnghiệpvàcũngchẳngcóchúttìnhthươngnàođốivớinhữngđứabékhốnkhổcoiviệcđếntrườnglàcáchdễnhấtđểtrốnchạykhỏisựtànbạocủabốmẹ.Điềuduynhấtmàtôicóthểlàmđược là vây hãm lũ trẻ con trong nỗi khiếp sợ chiếc thước gỗ khiến tối thiểuchúngphảinhớbàithơmàtôiưathích:Fabioơi,saođớnđau,lúcnàytrướcmắtanh,chỉcònnhữngcánhđồngđơncôi,ngọnđồikhôhéo,vốnđãmộtthờilàxứÝrạngrỡ.MãikhiđãvềgiàtôimớivôtìnhbiếtrằngbọnhọctròđãlénđặtchotôibiệthiệuGiáosưĐồikhôhéo.

Đấylàtấtcảnhữnggìcuộcđờiđãdànhchotôivàtôicũngkhônglàmgìđểbuộcnóphảichothêm.Tôidùngbữatrưamộtmìnhgiữahaigiờlênlớpvàsáugiờchiềuthìđếntoàsoạnbáođểsănlùngcáctínhiệutừkhoảngkhôngtrêntrời.Mườimộtgiờđêm,khibáođãlênkhuôn,mớilàlúcbắtđầucuộcsốngthựccủatôi.Mỗi tuần lễ tôi qua đêm trong Khu phố người Hoa hai hoặc ba lần vớinhữngngườiđẹpkhácnhau,đếnmức tôiđã từnghai lầnđược chọn là kháchhàngmẫumựccủanăm.SaukhiăntốiởquáncaféRomagầnchỗlàmviệc,tôichọnbấtcứnhàchứanàovàlénlútđivàobằngcửasau.Lúcđầutôilàmviệcnàytheoý thíchnhưngcuốicùngnó lại trở thànhmộtphầncủacôngviệcbáochínhờvàotínhmaumồmmaumiệngcủacácvịchínhkháchvốnthườnghaythổlộbímậtquốcgiachocácngườitìnhmộtđêmmàkhôngbiếtrằngngaysátváchbìacáctôngcóđôitaicủađạidiệnbáochíđangdỏnglênnghehếtlờicủahọ.Đươngnhiênquaconđườngnày,tôicũngđãpháthiệnrarằngthiênhạđãchotôithíchsốngđộcthânlàđểtốitốiđượcđihànhlạcvớitrẻemmồcôiởphốTộiphạm.

Page 13: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

Tôicócáimaymắnlàquênnhanhchuyệnđàmtiếunày,bởivìtôicũngđãtừngđượcngườitanóinhiềuđiềutốtđẹpvềmình,vàtôicoitrọngmọiđiềungườitabàntánvềmìnhnếucógiátrị.

Tôikhôngbaogiờcónhữngngườibạn lớn,và số ítngườigầngũi thì lạiởNewYork.Nóicáchkhác: làhọđềuđãchết,bởivìtôiquanniệmNewYorklànơimànhữnglinhhồnkhốnkhổsẽđếnđểkhỏitiêuhóahếtsựthậtvềcuộcsốngnặngnề củamình.Từ khi về hưu, tôi ít việc phải làmngoại trừ việc cứ chiềuchiềuthứsáuhàngtuầnphảiđếntoàbáođưabàiviếtchosốchủnhật,hoặcmộtvàiviệclặtvặtkhác:cácbuổihoànhạcởViệnnghệthuật,cácbuổikhaimạctriểnlãmtranhởTrungtâmnghệthuậtmàtôivốnlàmộtthànhviênsánglập,dămbabuổinóichuyệnvềcácvấnđềxãhộiởHiệphộicảithiệncôngcộng,hoặclàmộtsự kiện trọng đại nào đó ví nhưmùa biểu diễn tác phẩm Fabregas ở nhà hátApolo.Hồitrẻtôithườngđixemphimởcácrạpkhôngcómáiche,nơichúngtôicóthểbấtngờđượcchiêmngưỡngcảnhnguyệtthựchoặcbịcảmmạovìnhữngcơnmưaràobấtchợt.Nhưngcáilàmtôithíchthúhơncảkhôngphảilànhữngcuốnphimmàlànhữngconchimđêmcóthểcùngngủvớimìnhvớicáigiácủamột vé vào cửahoặc chongủmàkhông lấy tiềnhoặc chonợ.Bởi vì điện ảnhkhôngphải là loại hìnhnghệ thuật của tôi. Sự sùngbái tục tĩuđối với ShirleyTemplelàgiọtnướctrànly.

NhữngchuyếnđiduynhấtcủatôilàbốnlầnđếnHộichợhoaởthànhphốCartagena,trướckhitôitrònhaimươituổi,vàmộtchuyếnđimệtmỏisuốtđêmtrêntàuthủytheolờimờicủaSacracmentoMontielđểdựkhaitrươnghộpđêmcủaanhtaởthànhphốSantaMarta.Vềsinhhoạtgiađình,tôilàngườiănítvàdễăn.KhiDamianagiàcảkhôngnấunướngđượcnữa,thìmónănthôngthườngcủatôilàtrứngtrángvớikhoaitâyởquáncaféRomasaukhibáođãlênkhuôn.

Nhưvậy,làhômtrướcngàysinhnhậtthứchínmươi,tôikhôngănbữatrưavàcũngkhôngthểtậptrungtưtưởngchoviệcđọcsáchmàcứngongngóngchờtintứccủabàRosaCabarcas.Tiếngvekêurarảtrongcáinóngoiả lúchaigiờchiềuvàánhnắnggaygắt lần lượtchiếuquacáccửa sổmởtoang làmtôiphảithayđổivịtríchiếcvõngbalần.Tôi luôncảmthấysinhnhậtcủamìnhlàngàynóngnhấttrongnăm,vàtôiđãhọcđượccáchchịuđựng,nhưngngàyhômđóthìkhông thể chịu đựngnổi. Lúc bốn giờ chiều, tôi cố làmnguôi ngoai cái nóngbằngsáubảnnhạcdànhchoxêlôcủaJeanSabastienBachquadiễntấucủanhạc

Page 14: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

sỹPabloCasals.Tôivốncoi cácbảnnày lànhững tácphẩmâmnhạcuyênbácnhất,nhưnghômđóthayvì làmchotôithưgiãnnhữngbảnnhạcnày lạicànglàmmệtmỏithêm.Tôingủthiếpđingaybảnnhạcthứhaimàtôithấycóvẻhơichậm rãi, và trong giấcmơ chập chờn tôihìnhdung tiếngđàn xêlô rền rĩ nhưcảnh chiếc tàubuồnbã ra đi.Vàngay lập tức tiếng chuôngđiện thoại làm tôibừngtỉnh,rồitiếngnóikhànđụccủabàRosaCabarcasđãtrảlạicuộcsốngchotôi.Ôngcóvậnmaycủathằngngốc,bàtanói.Tôitìmđượcmộtảkháhơncảđiềuôngmongmuốn,nhưngcómộtđiềunguyhiểm:nóchỉmớichưađầymườibốntuổi.Tôikhôngquantâmđếnviệcnóvừathaytãlót,tôinóiđùatuychưahiểubàtanóinguyhiểmlàvìlýdogì.Khôngphảitaihoạđốivớiông,bàtanói,màaisẽchịutrảcôngchotôitrongbanămngồitùđây?

Tấtnhiên sẽ chẳngai trả cả,nhất là lại chobà ta.Ngườiđànbànàyđã thuhoạchnhữngmùabộithubằngmónhàngđộclàthânxáccácemgáinhỏtuổi,dẫndắt vàonghề và vắt kiệt chúng chođếnkhi đẩy sang cuộc sống tàn tạ củanhững cô gái điếmmạt hạng trongnhà chứa lâu đời củamụda đenEufemia.Khôngbaogiờbàtaphảitrảmộtxutiềnphạtnào,bởivìsânvườncủabàtalàmiềnkhoáilạc[4]củaquanchứcđịaphươngtừviêntỉnhtrưởngđếnnhânviênquèncủatoàthịchính,vàchẳngcógìlàkhóhiểunếubiếtrằngbàchủcóđủmọiquyềnnăngđểđượcphạmtộithỏathích.Vẻthậntrọngvàogiờchótcủabàtachẳngquachỉlàcáchmoithêmtiềncủakhách,vìviệclàmdễbịtrừngphạtbaonhiêuthìcàngphảitrảtiềncaohơnbấynhiêu.Mứcđộnguyhiểmcủadịchvụđãđượcngãgiátăngthêmhaiđồngpesonữa,vàchúngtôithỏathuậnvớinhaulàtôi sẽđếnnhàbàtavào lúcmườigiờđêmvớinămđồngpesotiềnmặtđặtcọctrước.Khôngthểsớmhơnmộtphútvìđứabégáicònphảichocácemăn,ngủvàđưabàmẹbịthấpkhớpliệtchântaylêngiườngngủxongđã.

Cònbốngiờnữa.Thờigiantrôiđithìtimtôilạicànghồihộpđếnngộpthở.Tôicốcôngvô ích làmthờigiantrôichậmlạibằngviệckéodàichuyệnănvậnquầnáo.TấtnhiênchẳngcóđồgìmớicảvìchínhDamianacònnóitôiănvậnnhưvịchacố.Tôidùngdaocạolạibộrâu,rồiphảichờchonướcbịnắnghâmnóngtronghệthốngốngnướcngoàitrờinguộiđimớivàotắmđược.Chỉcóviệccốdùngkhănlaukhôngườicũngđãlạilàmtôitoátmồhôi.Tôichọnmặcquầnáophùhợpvớicuộcphiêulưubuổitối:bộvestonbằngvảilanhmàutrắng,áosơmisọcxanhcổcồnvàcravatbằnglụaTrungHoa,đôigiàycóthêmgótbằngkẽm

Page 15: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

vàchiếcđồnghồmạvàngcódâyđeobằngkimloạigắnvàoveáo.Cuốicùngtôiphảigậphaiốngquầnvàophíatrongđểmọingườikhôngnhậnralàchântôicolạicảmộtgangtay.

Tôinổitiếnglàngườitầntiệnbởivìkhôngaicóthểhìnhdungrakhuvựcnơitôiđangcưngụlạicóngườinghèonànđếnthế,nhưngsựthật làmộtđêmvuichơinhưhômnayquảđãvượt rấtxa tiềm lựccủa tôi.Tôimóchaiđồngpesotronghộctủgiấuởdướigiườngđểthuêphòng,bốnđồngchobàchủ,bađồngchođứabégáivànămđồngdựtrữchobữaăntốivàmộtvàichiphínhỏnhặtkhác.Tứclà,mườibốnđồngmàtoàbáotrảchonhữngbàibáođăngtrênphụtrươngchủnhậtcủacảtháng.TôigiấusốtiềnsaudâylưngrồixứcdầuthơmcủahãngLanman&Kemp-Barclay&Co.Tôibỗngcảmthấytimnhưthắtlạivìnỗilolắngvàkhichuôngđồnghồđiểmtámtiếng,tôidòdẫmđixuốngcầuthangmờtối,toátmồhôivìlo,vàrakhỏinhà,laovàoánhsángcủađêmtrướcngàysinhcủachínhmình.

Trờimátmẻ.NhữngnhómtoànđànôngđanggàothétbìnhluậnvềbóngđátrênphốđibộColon,giữanhữngchiếcxetaxiđangchờkháchởgiữađườnglátgạch.Mộtđộikènđồngđangchơinhữngbàivalsenhènhẹdướihàngcâyđầyhoa.MộtcôđiếmnghèođangđónkháchtrênđườngLosNotariosxintôiđiếuthuốc lánhưmọi lần,và tôi trả lời:Tôiđãbỏ thuốc lá chođếnhômnay làbamươibanăm,haithángvàmườibảyngàyrồi.KhiđingangquacửahàngVàng,tôinhìnvàonhữngkhungkínhrựcrỡvàthấyrõcáimàtôikhôngcảmthấyđuợclàmìnhđãgiàkhụvàănmặcthìquátệ.

Gầnđếnmười giờ, tôi lên xe taxi và yêu cầu tài xếđưa tôiđếnnghĩa trangHoànCầuđểanh takhôngbiết tôi sẽđiđâu.Anh tavuivẻnhìn tôiquakínhchiếu hậu và nói :Đừng làm tôi giậtmình kiểu đó, thưa ngài thông thái, cầuChúachotôicũngđượcsốngnhưngài.Chúngtôicùngxuốngtrướcnghĩatrangvàvìanhtakhôngcótiềnlẻthốilạinênchúngtôiphảiđổiởmộtcửahàngăncủathổ dân, nơi vào các buổi sáng sớm những kẻ say rượu bét nhè thường khócthươngnhữngngườiđãchết.Khitínhtiềnxong,tayláixenghiêmnghịnóivớitôi:Ngàiphảicẩnthậnđấynhé,vìbâygiờnhàcủabàRosaCabarcaskhôngđượcbảokênhưngàyxưađâu.Tôichỉcònbiếtcảmơnanhta,vàcũngnhưtấtcảmọingười,tôihoàntoàntinchắcrằngkhôngcómộtbímậtnàodướibầutrờinàymàcánhláixetaxiởphốđibộColonkhôngtỏtường.

Page 16: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

Tôiđi vàokhuphốnghèo chẳng còn giống tý gìnơi trướcđây tôi đã từngquenthuộc.Vẫnlànhữngđườngphốrộngđầycátbỏngvớinhữngngôinhàcửarộngmở,nhữngbứctườngbằnggỗthômộc,máibằnglácọvànhữngsânvườnđầyđásỏi.Nhưngcưdânthìkhôngcònđượcyêntĩnhnữa.Ởphầnlớncácnhàđềucónhữngđámkhiêuvũngàythứsáuầmỹtừtrongrangoài.Vớinămmươixu,aicũngcóthểmuavévàođámkhiêuvũmàmìnhthíchnhất,nhưngcũngcóthểlẻntheoaiđóvàonhảycùng.Trongbộđồquáidị,vừađitôivừamuốnchuixuốngđất,nhưngkhôngcóaiđểýđếntôi,trừmộttayngườilaidanâugầycòmđangngồingáingủtrênbậucửanhàhàngxóm.

–Vĩnhbiệtngàitiếnsỹ–hắntathànhthậthéttovớitôi.–chúchạnhphúctrongcátbụinhé.

Còncóthểlàmgìhơnlàcảmơnanhta?Tôiphảidừnglạibalầnđểlấyhơimớilênđượccáidốccuốicùng.Từđócóthểnhìnthấymặttrăngtonhưchiếcdĩabằngđồngđang chiếu sáng từ chân trời, vàmột cơnđaubụngbất thườngkhiếntôilolắngchosốphậncủamình,nhưngcuốicùngthìcũngquakhỏi.Cuốiconđườngnơikhuphốchìmtrongkhuvườncâyăntrái,tôiđivàotiệmcủabàRosaCabarcas.

Hìnhnhưnókhôngcònnhưtrước.Hồixưanóvốnlànhàchứakínđáonhấtvàcũngnổitiếngnhất.Mộtngườiđànbàtobéomàchúngtôiphonglàthượngsĩchữa cháy, không chỉ vì to xácmà còn vì tính hiệu quả trong việc dập tắt rấtnhanhngọnlửatronglòngđámkháchhàng.Nhưngnỗicôđơnđãlàmhéomònthânxácbàta,làmdanhănnheovàlàmchogiọngnóisắcgọnhơnnhưtiếngcủađứabégiàcả.Ngườiđànbàtrướcđâychỉcòngiữlạiđượchàmrăngchắckhoẻ,duy nhất cómột chiếc được bọc vàng để làm duyên. Bà ta vẫn để tang ngườichồngbị chết lúcmới cónămmươi tuổiđời tầm thuờng,và rồiphảiđeo tangthêmmộtlầnnữachongườicontraiduynhất.Bàtachỉcònánhmắtsáng,sốngđộng,nhưngđầyvẻđộcácvà,nhìnquaánhmắtấy,tôinghiệmrarằngtínhkhíbàtakhônghềthayđổi.

Tiệmchỉcómộtđốmsángnhạthắttừtrêntrầnxuốngvàtrongcáctủkhônghềbàybánbấtcứthứgìdùchỉlàđểlàmbìnhphongchothứdịchvụkhôngđượcraotomàaicũngbiết.RosaCabarcasđangsắpxếpphòngchomộtkháchhàngkhitôirónrénđivào.Tôikhôngbiếtlàthựcsựbàtakhôngnhậnramìnhhaygiảvờnhưthếđểgiữđúngthủtục.Tôingồixuốngghếchờbàtalàmxongviệcvàcố

Page 17: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

dựng lại trong ký ức hình ảnh người đàn bà này trước đây.Hơn hai lần, khichúngtôicònkhỏemạnh,bàtađãtừngkéotôirakhỏicơnhoảngsợ.Tôitinlàbà tađãđọcđượcýnghĩcủa tôinênquay lạinháymắtvới tôi.Thờigiannhưkhôngđiquangườiđànông,bàtabuồnbãthởdài.Tôimuốnnịnhkhéobàta:Vớibàthìcóđấy,nhưnglạilàmbàtrẻlại.Nóithậtnhé,bàtanói,cáimặtngựachếtcủaôngcũngđãsốnglạirồiđấy.Cólẽlàvìtôithayđổichỗăncũngnên,tôinóiđùavớibàta.Bàấytỏraphấnchấn.Nếutôinhớđúngthìôngđãtừngcóphụnữhầuhạđầutắtmặttối,bàtanóivớitôi.Thếcôtathếnàorồi?Tôicốtìnhlảng tránh.Kể từ khi chúng ta không gặp nhau, điểm khác duy nhất là thỉnhthoảngtôithấynóngđít.Bàtacóngaylờichẩnđoán:Vìítdùngđếnđấymà.TôichỉdùngnónhưChúađãtạoramàthôi,tôinóivớibàta,nhưngđúnglàtrướcđâytôithấynóngcháyởđó,vàluônluônvàonhữngngàytrăngtròn.Rosatìmtronghòmkimchỉvàlấyramộtlọdầumàuxanhcómùidầuxoabóplàmtừcâykimsa.Ôngbảoconbédùngngóntaybôidầunàychoông,bàtavừanóivừaxoayxoayngóntaytrỏmộtcáchthànhthạo.TôiđáplạilànhờĐứcChúatôivẫncònđủkhảnăngtựbảovệđượcmình,khôngcầnbôicáithứvớvẩnđó.Bàtachếnhạo:Áichà,thưathầy,xinthamạngsốngchocon.Thôitùyông.

Conbéở trongphòngtừ lúcmườigiờ,bà tanóivới tôi;nóđẹp, sạchsẽvàngoannhưngđangsợchếtkhiếp,bởivìconbạngáicủanótrốnđicùngmộttaybốcvácởGayrađãchảymáusuốthaigiờliền.Nhưng,bàRosathừanhận,ngườitaphảihiểurằngbọnngườiởGayracótiếnglàthôbạo.Rồibàtanóitiếp:Tộinghiệpconbé,nóphảilàmviệcđơmcúcsuốtngàyởnhàmáy.Tôithấyviệcnàyđâucógìnặngnhọc.Đànôngcứnghĩvậy,bàtađáplại,nhưngviệcnàycònnặngnhọchơnđẽođánữađấy.Ngoàirabàtacònthúnhậnđãchoconbéuốngmộthợpchấtđồngvớikimloạiphavàrễcâynữlangvàgiờnàynóđangngủsay.Tôisợ bà ta kể những chuyện thương tâmđónhưmộtmánhđểnâng giá, nhưngkhôngphảinhưvậy,bàtanói,lờicủatôilàlờivàng.Vớimộtquytắcbấtdibấtdịch:việcgìthêmlàphảitrảthêmtiền,tiềnmặttrảtrước.Vàđúngnhưthế.

Tôiđitheobàtaquakhuvườn,màlòngthấyxótxachonướcdakhôhéovàkiểuđikhónhọcvớiđôichânsưngphồngtrongđôitấtbằngbôngthôcủabàấy.Mặttrăngrằmđãlêncaogiữabầutrờivàthếgiớinhưchìmđắmtrongbiểnnướcxanh.Bêncạnhtiệmcómộtcănnhàmáilợpbằnglácọdùngchocácbuổilễhộicủagiớicôngchức,cónhiềughếbằngdavàvõngtreotrêncọc.Cuốivườnnơi

Page 18: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

bắt đầu rừng cây ănquả cómột dãy sáu cănphòngngủ xây bằng gạch khôngnung,cáccửasổcólướichắnmuỗi.PhòngduynhấtcóngườiởchìmtrongánhđènmờvàvọngtiếnghátcủaTona,côgáidađenđanghátbàicathấttìnhquađàiphátthanh.RosaCabarcasthởmạnh:Điệuhátbolerochínhlàcuộcsống.Tôiđồngývớibàta,nhưngchođếntậnbâygiờtôivẫnchưadámviếtcatừcholoạinhạcbolero.Bàtađẩycửa,vàotrongphòngmộtlátrồiquaytrởra.Conbévẫnngủsay,bàtanói.Cólẽnênđểchonónghỉngơitấtcảthờigianmàcơthểyêucầu,đêmcủaôngsẽdàihơnđêmcủaconbénữađấy.Tôibựcbội:Thếbàbảotôicầnphảilàmgìnào?Ôngtựbiết,bàtanóivớigiọnghồhởikhôngđúngchỗ,dù gì chăng nữa ông cũng là người thông tháimà. Bà ta xoay người và để tôiđứngmộtmìnhvớinỗibấtantronglòng.

Khôngcònđườngthốilui.Tôibướcvàophòngvớitráitimvỡtung,vàthấybégáiđangngủ,trầntrụitrênchiếcgiườngrộngmênhmôngnhưkhimớiđượcsinhra.Nónằmhơinghiêngmặtquayraphíacửa,toànthânđượcngọnđènsángchói từ trên trần chiếu thẳng xuống lộ rõ mọi chi tiết. Tôi ngồi xuống mépgiườngchiêmngưỡngbằngcảnămgiácquan.Nócónướcdanâuvànồngấm.Ngườitađãbuộcnótheochếđộvệsinhvàlàmđẹpcẩnthậnđếntừnglôngtơcủamuâmhộ.Họđãuốntócvàbôisơntựnhiênchomóngtayvàmóngchâncủanó,nhưnglàndabánhmậtvẫncònthôrámvàkhônghềđượcchămchút.Cặpvúmớinhúnhưcủađứabétrainhưngđãthấyẩnchứanănglượngbíẩnsắpnổbungra.Nétxuấtsắcnhấttrênthânthểcủanóchínhlàđôichântovớinhữngngóndàivàthuônnhưngóntay.Toànthânướtđẫmmồhôilónglánhmặcdùtrongphòngcóquạtmáy,vàtrờicàngvềkhuyacàngnónghầmhập.Khôngthểnàotưởngtượngđượcgươngmặtcủabégáinàyrasaosaulớpphẩmphếtdầy,dưới lớpbộtgạoquếtđầyhaimá,cặp lôngmigiả, lôngmàyvàmímắtnhưbịhun khói đen và cặpmôi được làm to thêm bằng kẹo sô-cô-la. Nhưng tất cảkhôngthểlàmsai lệchđượcđặctínhcủanó:mũicao, lôngmàychụm,đôimôimọngchín.Tôinghĩ:Đúnglàconbòcáitơhiềnlành.

Mườimộtgiờ,tôilàmcácthủtụcthườngngàyởtrongbuồngvệsinhnơiyphụccủacôbénghèođượcvắtrấtcẩnthậnnhưcủangườigiàucótrênmộtchiếcghế:bộđồ inhoabướm,mộtquần lótmàuvàng ráchvàđôidépbằng sợi câyxươngrồng.Trênmớyphụcđểchiếcvòngđeo tay loạibánhạgiávàmộtdâychuyềnmảnhmaiđeotấmhuyhiệuảnhĐứcMẹđồngtrinh.Trênnắplavabocó

Page 19: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

chiếcvíđựngbúttômôi,thỏison,mộtchìakhoávàmấyđồngbạclẻ.Tấtcảđềurẻtiềnvàcũkỹkhiếntôiphảitưởngtượngxemcòncóainghèonhưcôbénàykhông.

Tôicởiquầnáovàtreothậtcẩnthậntrêntừngmắcáođểkhỏinhàuchiếcáosơmibằnglụavàmấtnếpbộveston.Tôiđitiểuvàobồncầu,ngồiđúngcáchmàngàybémẹFlorinadeDiosđãdạyđểkhôngướtgỗlót,vàdùhếtsứckhiêmtốn,tôicũngphảinóirằngdòngnướcchảyvẫnàoàovà liêntụcnhưcủachúngựahoangvậy.Trướckhi rời khỏibuồng, tôi cònquay lạinhìn tronggương.Conngựanhìntôiquagươngkhôngphảicónétcủakẻbịchếtmàđầynétbuồnthảm,vàcócảcáicằmnhưcủaĐứcGiáohoàng,đôimimắtsưnghúp,bờmlưathưamàtôicoilàbiểutượngnhạcsỹcủamình.

–Đồcứtđái–tôinóivớiconbé–tabiếtlàmgìnếuemkhôngyêuta?Cốkhôngđánhthứcconbédậy,tôingồitrầnnhưnhộngngaymépgiườngvà

vớicặpmắtvốnđãquáquenvớiánhsángảomàuđỏ,tôixemxéttừnglytừngtýthânthểnó.Tôidùnglòngngóntaytrỏlướtnhẹdọcgáyđẫmmồhôicủaconbévàtoànthânnórunglênnhưdâyđàn.Nónằmquaylại,miệngrênậmừvàbaobọctôitrongbầukhôngkhíđầyhơithởchuachuacủanó.Tôidùngngóntrỏvàngóncáibópmũinó,toànthânnólạirunlên,nghiêngđầuvàquaylưnglạiphíatôimàkhônghềtỉnhngủ.Bấtchợt,tôicốdùngđầugốiđẩyhaichâncôbéraxanhau.Tronghailầnđầu,côbégồngcơbắpcủamình,nhưngrồicôbénhưhơichùngxuống.Mộtdòngnướcấmchảyrâmrantronghuyếtmạchcủatôivàconthúhưutrítrongngườitôitừtừbừngtỉnhdậysaugiấcngủdài.

Delgadina,tâmhồncủatôiơi,tôithiếtthacầukhẩncôta.NàngDelgadina.Côbé cất tiếng rên sầu thảm,vuộtkhỏi cặpđùi của tôi,quay lưng lại và cuộnngườinhưconốcthumìnhtrongvỏ.Hợpchấtđồngvàkimloạiphavớirễcâynữlangcólẽđãtácdụngvớitôicũngnhưvớicôbé,bởivìđãchẳngcógìxảyravớicôbévàvớibấtcứai.Nhưngtôithấyviệcấychảcógìquantrọngcả.Tôitựhỏiđánhthứccôbédậylàmgìkhibảnthânmìnhcảmthấynhụcnhã,buồnbã,vànhấtlàquálạnhlẽo.

Tôinghetiếngchuôngđiểmrõràngvàolúcmườihaigiờđêm,thếlàbắtđầusáng sớmngày29 thángTám,ngàyKhổhạnhcủaThánh JuanBautista.Aiđókhóctongoàiđườngphốnhưngchẳngaiđểýđếnhắn.Tôicầunguyệnchohắn,nếunhưhắncần,vàcầunguyệnchochínhmìnhđểtạơnnhữnggìmìnhđãnhận

Page 20: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

được:Đừngai tự lừadốimình,đừngnghĩrằngđiềutachờđợi sẽkéodàihơnnhững gì ta thấy. Bé gái rên rỉ trong giấcmơ, và tôi cũng cầu nguyện chonó:Rằngmọisựsẽdiễnranhưcáchnóphảixảyra.Sauđótôitắtradiovàđènđểđingủ.

Sángsớmtôitỉnhdậymàvẫnchưanhớlàmìnhđangởđâu.Bégáivẫnngủsay,quaylưngvềphíatôitrongtưthếbàothaitrongbụngmẹ.Tôicócảmgiácmơhồ là trongđêmquahìnhnhưcôbéđã trởdậytrongbóngtốivàmìnhcónghethấytiếngnướcchảyàotrongbuồngtắm,nhưngđócũngcóthểchỉlàgiấcmơ.Đâylàchuyệnmớiđốivớitôi.Tôikhôngbiếtcácmẹoquyếnrũđànbà,vàthườngchỉbiếtchọnngườiyêumộtđêmmộtcáchtìnhcờtheobiểugiáhơnlàtheosựhấpdẫn,vàchúngtôilàmtìnhkhôngchúttìnhyêu,nhiềulầnchưacởibỏhếtxiêmy,vàluônluôntrongbóngtốiđểtưởngtượngmìnhkháhơn.Tốihômđótôipháthiệnraniềmthíchthúthựcsựkhingắmnhìnthânthểngườiphụnữngủsaymàkhôngbịáplựccủadụcvọnghaybốirốivìngượngngùng.

Tôitrởdậyvàolúcnămgiờsáng,lolắngvìphảigiaobàibáochủnhậtchotoàsoạntrướcmườihaigiờtrưa.Tôilàmvệsinhthườngnhậtvẫnvớinỗiđaubỏngrátcủatuổidậythì,vàkhigiậtnướcxảtôicảmthấybaonỗihậnthùtruớcđâycủamìnhđềubịcuốnvàocốnghết.Khicảmthấysảngkhoáivàđãănvậnchỉnhtềxong,tôiquaylạiphòngngủthìbégáivẫnnằmngửangủsaydướiánhsángdịudàngcủabuổi sớmmaichiếuxuyênquagiường,hai cánh tay rộngmởbắtchéonhauvàvẫnhoàntoànlàmchủtrinhtiếtcủamình.Tấtcảtiềnbạccònlại,củatôivàcủanó,tôiđểcảtrêngốivàtôivĩnhbiệtmãimãibégáibằngmộtnụhôntrêntrán.Vàobuổisángsớm,cănnhà,cũngnhưmọihộpđêmkhác,gầnvớithiênđườnghơncả.Tôirờikhỏinơiđóbằngcửasauvườnnhưngkhônggặpai.Dưới ánhnắng chói changngoàiphố, tôibắtđầu cảm thấy sứcnặng của chínmươinămđèlênmình,vàbắtđầuđếmtừngphútmộtsốphútgiâybanđêmcònlạiđểđếnvớicáichết.

Page 21: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

CHƯƠNGHAI

Tôiviếtnhữngdònghồiứcnàytrongthưphòngbénhỏmàbốtôiđểlạivớinhữngváchtủđựngsáchđangbịmụcrỗngvìsựnhẫnnạicủabầymốimọt.Nhưngdùsaođinữa,để làmnốtnhữngcôngviệccònlạitrênthếgiannàytôivẫncònđủcácloạitừđiển,cùnghailoạitiểuthuyếtđầutiêntrongbộNhữngsựkiệnlịchsửquốcgiacủaBenitoPerezGaldos,vàvớiNúithầncủaThomasMannvốntừngdạytôihiểutínhhàihướccủanguờimẹđãmấtvìbệnhlaophổi.

Khácvới các loạiđồđạckhácvàkháchẳncảbản thân tôi, chiếcbànmàtôiđangviếthìnhnhưngàycàngkhỏemạnhhơnbởivìnóđượcôngnộitôi,vốnlàthợmộctrêntàuthuỷ,làmrabằngcácloạigỗquý.Kểcảkhikhôngcầnviếtláchgì,sángnàotôicũngsắpxếplạibànlàmviệcvìtôilàmộtngườikỹtínhđếnmứcđãbỏmấtbaocơhộitìnhyêu.Ngangtầmvớitay,baogiờtôicũngđểcáccuốnsáchtòngphạmvớimìnhtrongtộiviếtlách:đólàhaitậpTừđiểncóminhhọađầutiêncủaViệnHànlâmHoànggiainnăm1903;cuốnKhobáucủangônngữTây Ban Nha của Don Sebastian de Covarrubias; cuốn Ngữ pháp của DonAndresBello,vàđểgiảiđápnhữngthắcmắcvềngữnghĩavẫnthườngxảyra,tôicócuốnTừđiểntưtưởngrấtmớimẻcủaDonJulioCasares,vàđặcbiệtlàđểtìmnhữngtừđồngnghĩavàphảnnghĩacócuốnTừvựngcủangônngữItaliacủaNicolaZingarelli,đểluôngiúptôinhớngônngữcủamẹmàtôiđãhọctừkhicònnằmtrongnôi,vàcuốnTừđiểntiếngLaTinhvốnlàmẹcủahaingônngữkianêntôicoinhưtiếngmẹđẻcủamình.

Ởbêntráibànviếtcủatôiluônđểnămtờgiấykhổlớnđểviếtcácbàibáochủnhật,và chiếc cốcbằng sừngđựngphấn thơmmà tôi thíchhơnchiếc túibằnggiấykhôhiệnđại.Ởbênphải,cóốngmựcvàốngđựngchiếcbútmạvàngbởivìđếnlúcnàytôivẫndùngbútthuờngviếttheolốichữLaMãdomẹFlorinadeDiosdạychochứkhôngviếttheochữnắnnótchínhthứccủachồngbàvốnlàmộtcôngchứngviênvàmộtkếtoántậntụyđếnhơithởcuốicùng.Từlâutòasoạnbáođãbắtchúngtôiphảiviếtbằngmáyđánhchữđểdễtínhkhoảngtrốngtrênbáovàdễsửabảnkẽm,nhưngtôikhôngbaogiờbỏđượcthóixấuviếttay

Page 22: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

rồisauđómớicặmcụimổcòtrênmáy.Tôiđượchưởngthứđặcquyềnchẳnghayhogìnàyvìlànhânviênlâunămnhấtởtòabáo.Ngàyhômnay,tuyđãhưutrínhưngchưahềthấtbại,tôivẫnhưởngđặcquyềnthiêngliêngđượcviếtởtạinhà,vớiốngđiệnthoạiđểngoàiđểkhôngbịaiquấyrầy,vànhấtlàkhôngbịaiđứngđằngsaulưngnhòmngó,kiểmduyệtnhữnggìmìnhđangviết.

Tôi sống không chó, không chim, không người giúp việc ngoại trừ bàDamianatrungthànhluôngiảithoátchotôinhữngchuyệnrắcrốiítngờtớivàmỗituầnvẫnđếnnhàtôimộtlầnxemcóviệcgìphảilàmkhông,mặcdùmắtcủabàtađãkémnhưngtrínãothìcònrấtsâusắc.Khinằmtrêngiườngchờchết,mẹcònnhắctôiphảilấyvợsớmvớimộtngườiphụnữdatrắng,vàrằngchúngtôiphảicóítnhấtbađứacon,trongđóphảicómộtđứabégáimangtêncủamẹnhưmẹđãtừngmangtêncủamẹvàbàngoạimình.Tôivẫnthườngxuyênnhớlờimẹdặn,nhưnglạicóýniệmrấtmềmdẻolinhhoạtvềtuổitrẻnêncứtựcholàkhôngbaogiờmuộntrongviệclấyvợ.ChođếnmộibuổitrưanóngnựctôiđinhầmcửaphòngtrongcănnhàmàgiađìnhPalomaresdeCastrocóởbãibiểnPradomar,vàbấtngờthấyXimenaOrtiz,côcongáiútcủahọđangnằmlõathểngủtrưatrongphòng.Côtanằmnghiêngquaylưngraphíacửanhưngbỗngquayđầunhìnquavainhanhđếnmứctôikhôngkịptrốnchạy.Chàchà,xinlỗinhé,tôichỉkịpthậtthà nói câu đó. Cô tamỉm cười, quay hẳn người về phía tôi nhanh như loàihoẵngvàphơibàyhết toànthân.Khônggianthậtthânmật.KhônghoàntoànchỉcódathịtmàtrênvànhtaicôcàimộtbônghoađộcnhiềucánhmàuvàngnhưnàngOlimpia trong tranh củaManet và đeo vòng vàng ở cổ tay phải vàmộtchuỗivòngcổbằngcáchạtngọcnhỏ.Tôichưatừngtưởngtượngmìnhlạicóthểđuợcthấymộtđiềugì làmbốirốiđếnnhưvậytrongnhữngnămthángcònlạicủacuộcđời,vàngàyhômnaytôicóthểkhẳngđịnhlàlúcđómìnhđãcólý.

Tôiđóngmạnhcửaravào,xấuhổvìsựvụngvềcủabảnthânvàcốquênđisựviệcnày.NhưngXimenaOrtizlạingăncảntôilàmviệcđó.Nàngliêntụcgửicáclờinhắnquacácbạngáichungcủahaingười,nhữngbứcthưkhiêukhích,nhữnglờiđedọadãman,trongkhitinđồnchúngtôiyêunhauphátđiêndùchưathổlộra thì đã lan truyền khắp nơi.Không thể chịu nổi.Nàng có đôimắt củamèohoang,một thânhìnhbốc lửadùmặcquần áohaykhôngvàmộtmái tócdàymàuvàngóngvớilốibúitóckiểuđànbàlàmtôikhócvìtứcgiậntrêngối.Vẫnbiếtkhôngbaogiờdẫnđếntìnhyêu,nhưngsựhấpdẫnquỷquáicủanàngđối

Page 23: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

vớitôithậtnồngcháyđếnmứctôiphảitìmcáchgiảmnhiệtbằngviệctiếpxúcvớinhữngngườiđànbàmắtxanhtầmthườngkhác.TôikhôngbaogiờdậptắtđượcngọnlửakỷniệmvềnàngkhinằmtrêngiườngởPradomar,vàthếlàtôiphảihạvũkhí,chínhthứcxincầuhôn,traonhẫncướivàcôngbốngàytổchứcđámcướithậttotrướclễPentecôte[5].

TinnàylàmbùngnổmạnhhơnởKhuphốngườiHoasovớiởcáccâulạcbộ.Lúcđầungười ta trêuđùanhưng sauđó trở thànhquanđiểmđối lậpvớimọiquanniệmhànlâmvìnócoihônnhânlàmộttrạngtháikhôihàihơnlàmộtviệcthiêngliêng.GiaiđoạnyêuđươngcủahaichúngtôicũngdiễnrađúngnghithứccủanềnđạođứcGia tô giáo trên sân thượng treođầyhoaphong lan rừng xứAmadônvàcâydươngxỉ.Tôithườngđếnvàolúcbảygiờtốivớibộvestonlanhmàutrắng,vàtấtnhiênvớimộtmónquàlàđồthủcônghoặckẹosô-cô-laThụySỹ,rồinóichuyệnnửamậtkhẩunửathậtđếnmườigiờdướisựgiámsátcủabàcôArgenidaluônngủgàngủgậtngaytừcáinháymắtđầutiênnhưtrongcáctiểuthuyếtthờithượng.

ChúngtôicàngbiếtkỹvềnhauthìXimenacàngtrởnênháutrai,cuồngnhiệt,nàngluôncởibớtáolótvàváytrongchonhẹngườinhấtlàkhigiónóngthángSáuthổivề,vàcũngdễmườngtượngsứctànphácủanàngkhichúngtôiđứngtrongbóngtối.Haithángsaukhiyêunhau,chúngtôikhôngcònchuyệngìđểnói,nàngđềxuấtrađềtàiconcáichỉbằngcáchđancácđôigiàynhonhỏbằnglenchotrẻsơsinh.Tôi,ngườiyêutinhtế,cũnghọcđancùngnàngvàthếlàchúngtôitrảiquanhữnggiờphútvôtíchsựtrướclễcưới,tôithìđancácđôigiầybebébằnglenmàuxanhchocontraicònnàngthìđanlenmàuhồngchocongáirồitháchđốxemaisẽđúng,cứthếchođếnkhiđủchohơnnửatrămđứacon.TrướckhiđồnghồđiểmmườigiờtôilênxengựarồiđithẳngđếnkhuphốngườiHoađểquađêmtrongsựyênbìnhcủaChúa.

LễhộitiễnđưatuổiđộcthâncủatôiđượcdiễnraởkhuphốngườiHoasôinổihơnnhiềusovớicũnglễấycứngnhắcởCâulạcbộ.Sựđối lậpđãgiúptôibiếtđượctronghaithếgiớitrênthựctếđâulàthếgiớimình,nhưngtôivẫnnuôiảotưởngrằngcảhaithếgiớiấyđềulàcủamìnhtùytheothờikhắccụthể,bởivìtừbấtcứthếgiớinàotôicũngthấy,trongtiếngthởdàixadầnthếgiớikianhưhaicontàugặpnhaurồixanhaungoàibiểnkhơi.Buổikhiêuvũđêmtrướcngàyhợphôntrongnhàthờ“DướiquyềnnăngcủaChúa”gồmcảmộtnghi lễcuối

Page 24: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

cùngdướisựđiềukhiểncủachacốngườixứGalaxiarấtlúngtúngtrongchuyệnthôngtụcnày.Ôngtabắttấtcảđànbàcongáiphảimangkhănchemặtvàvònghoabưởiđểthànhhônvớitôitronglễthánhhóahoànvũ.Đólàmộtđêmnhiềuchuyệnphạmthánhthầnvìcóđếnhaimươimốttrongsốcáccôcómặtđãhứayêuvà luônvânglờitôicòntôiđềnđáplạichohọbằngniềmhạnhphúcvàsựnuôidưỡngcảsaukhiđãxuốngmồ.

Tôikhôngngủđượcvìđiềmbáosẽcóchuyệnvôphươngcứuchữa.Từsángsớmtôibắtđầuđếmtừngbướcthờigiancủachiếcđồnghồởnhàthờlớn,chođếnkhinóđiểmbảytiếngchuôngđángsợlàlúctôiphảicómặtởnhàthờ.Tiếngchuôngđiệnthoạibắtđầuvanglêntừlúctámgiờsáng,kéodàivàlỳlợm,khẩnthiếtsuốtcảtiếngđồnghồ.Khôngnhữngkhôngtrả lờimàtôicònkhôngdámthởlớn.Mấyphúttrướclúcmườigiờ,bắtđầucótiếnggọicửa,lúcđầulàbằngnắmđấm,rồisauđóbằngtiếngkêucủanhữnggiọngngườiquenvàđángghét.Tôi sợ là cửa sẽbịđổ sậpvìmột tainạnnghiêmtrọngnàođóbất chợtxảy ra,nhưngkhoảngmườimộtgiờthìcănnhàtrởlạibầukhôngkhí imlặngrợntócgáythườngcóxảyrasaunhữngtaihọalớn.Lúcấytôimớikhócthươngnàngvàthươngmình rồi thành tâm cầunguyệnđừngbao giờ gặp lại nàng trong suốtnhữngngàycònlạicủađờimình.CólẽmộtvịthánhnàođóđãnghenửachừnglờinguyệncầucủatôinênngaytrongđêmđóXimenaOrtizđãbỏđinướcngoàivàmãimãihaimươinămsaumớitrởvềnước,cóchồngmônđănghộđốivàbảyđứaconmàđángraphảilàconcủatôi.

Sauchuyệnđángsỉnhụcđó,tôiphảivấtvảlắmmớigiữđượcchỗlàmviệcvàchuyênmụcthườngxuyêntrêntờDiariodeLaPaz.Nhưngchuyênmụccủatôibịđẩyxuốngtậntrangmườimộtchẳngphảivìdođó,màchínhlàvìlúcnàythếkỷXX đang ập đến đầy khí thếmạnhmẽ.Những bước tiến bộ đã trở thanhhuyềnthoạitrongthànhphố.Tấtcảđềuthayđổi;nhữngchiếcmáybaybắtđầubay trên trời vàmột doanhnhânnọ từ trênmột chuyến bay của chiếc phi cơJunker đã quẳngmột bao chở đầy thư tín xuống đất để sáng tạo ra nghề bưuchínhhàngkhông.

Điềuduynhấtcònynguyênlànhữngbàicủatôiđăngtrênbáo.Nhữngthếhệmớicôngkíchkịchliệtnhữngbàiđó,coinhưmộtthứxácướpcủaquákhứcầnchônvùi,nhưngtôivẫnduytrìchúngvớicùnggiọngđiệu,khôngchútnhânnhượng,khôngchútnhânnhượng,chốnglạibầukhôngkhí.Tôihoàntoànđiếc

Page 25: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

vớitấtcả.Lúcnàychuyênmụcđãrađờiđượcbốnmươinăm,nhưngnhữngbiêntậpviêntrẻvẫncoilàchuyênmụcvớvẩnlàđứaconhoang.Chủbúttờbáothờikỳđóđãgọitôiđếnvănphòngđểnhắcnhởphảiviếttheogiọngđiệucủatràolưumới.Vớitháiđộtrịnhtrọng,ôngtanóivớitôi:Thếgiớiđangtiếnlên.Vâng,tôinóivớiôngta,đangtiếnlên,nhưngvẫnquayquanhmặttrời.Tôivẫnduytrìbàibáochủnhậtvìngườitakhôngtìmraaicóthểthutinvàbiêntậplạitinđiệnnhưtôi.Ngàyhômnay tôinhận thấy làhồi ấymìnhđã có lývàvì sao lạinhưvậy.Nhữngngườitrẻtuổilúcđótrongvòngxoáycủacuộcmưusinhđẫmchìmtrongảomộngvềtươnglai,chođếnkhithựctếdạyhọbiếtrằngtươnglaikhôngphảinhưhọmơtưởngvàthếlàhọpháthiệnrasựhoàiniệmnhớthương.Đóchínhlànhữngbàibáochủnhậtcủatôi,nhưlàmộtdichỉkhảocổtrongđốngđổnátcủaquákhứ,vàhọnhậnrarằng,nhữngbàiđókhôngchỉdànhchonhữngngườigiàmà cả chonhữngngười thanhniên không sợ tuổi già.Nhữngbài đó lại đượcquayvềđăngtrêntrangchínhluậnvàtrongtrườnghợpđặcbiệt,đượcđăngngaytrêntrangnhất.

Aihỏitôicũngluôntrảlờithật:cáccôgáiđiếmđãkhôngđểtôicóđủthờigian lấy vợ.Tuynhiên tôiphải thừanhận rằng lời giải thíchnàymình chỉ kịpnghĩrađúngvàosinhnhậtthứchínmươi,khivừarakhỏinhàcủaRosaCabarcasvàquyếtchíkhôngbaogiờkhiêukhíchsốphậnnữa.Tôitựcảmthấymìnhđãbiến thànhngươikhác.Maquỷđãbiếnnhầm tôi thànhmộtkẻmạnhmẽ tựanhưđámlínhđanggácsauchấnsongsắtbaoquanhcôngviên.TôithấyDamianabòlausànphòngkháchvàcặpđùicònrấttrẻtrungsovớituổitáccủabàtađãkhơidậytrongtôinhữngrungcảmcủamộtthờixaxămtrướcđây.Chắcbàtacũngcảmthấynhưvậynêndùngváychekínlại.tôikhôngkìmnénđượcsựcámdỗmuốnhỏibàta:Damianaơi,côcóthểnóivới tôiđiềunàyđượckhông:côđangnhớđếnchuyệngìvậy?Tôichẳngnhớgìcả,bàtanói,nhưngcâuhỏicủaônglạigợitôinhớchuyệnấy.Tôicảmthấynghẹntrongngực.Tôichưabaogiờbiếtyêu,tôinóivớibàta.Bàtađáplạingaytứcthì:Tôithìcóđấy.Vànóinốtcâuchuyệntrongkhikhôngngưngcôngviệc:Tôiđãkhócthầmsuốthaimươihainămvìôngđấy.Tráitimtôiđậprộnràng.Tôitìmmộtlốiraxứngđáng,vànóivớibàta:lẽrachúngtađãlàmộtcặpxứngđôivừalứarồi.Bâygiờôngmớinóiđiềuđóvớitôithìquádở,bàtanói,bởivìôngkhôngcònlàmgìđượcnữa,thậmchícũngkhônglàmđượcviệcanủiông.Khirakhỏinhà,bàtanóivớitôimột

Page 26: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

cáchtựnhiênhơn:Cólẽôngsẽkhôngtinđiềutôinóiđây,nhưngquảthậtđếnlúcnàytôivẫntiếptụclàmộtthiếunữtrinhnguyên,nhờơnChúa.

Ngaysauđótôipháthiệnralàbàấyđãcắmđầyhoahồngđỏvàocáclọhoavàbàykhắpnơi trongnhà, vàmộtdanh thiếp trên gối:Chúcông sốngđến trămtuổi.Lòngtrĩunặngvìbuồn,tôingồivàoviếttiếpbàibáochủnhậtbịbỏdởnửachừngtừngàyhômtrước.Tôiviếtmộthơitrongchưađầyhaitiếngđồnghồthìxongvàphảikhéolắmmớimóchếttimgantronglòngmìnhramàkhôngđểainhậnthấytiếngkhócthầm.Nhờniềmhưngkhởimuộnmằn,tôiquyếtđịnhgiãtừcôngviệcvớilờithôngbáorằngbàibáonàyđặtdấuchấmhếthạnhphúcchomộtchuyênmụcvốnsốngdaidẳngmộtcáchxứngđáng suốtbaonămquavàkhônghềgâyrađiềutiếngnàokhiếntôiphảichết.

Tôi có ý định là để bản thảo bài viết ở cửa tòa soạn rồi quay về nhà ngay.Nhưngkhông thể.Toànbộnhânviên tòabáođã cómặtđầyđủđể tổ chứa lễsinhnhậtchotôi.Toànhàđangsửachữalại,khắpnơiđầydàngiáovàtừngđốnggạchvụnlạnhlẽo,nhưngngườitađãtạmdừngcôngviệcnàylạiđểchotòasoạntổchứcbuổilễ.Trênmộtchiếcbàngỗ,bàyđầyđồuốngđểchúcrượuvànhiềutặngphẩmgóitronggiấyhoa.Sửngsốtvìánhđènliêntụccủacácloạimáyảnh,tôiđãđượcchụprấtnhiềuảnhkỷniệm.

Tôirấtvuimừngđượcgặpnhiềunhàbáocủađàiphátthanhvàcácbáokháctrongthànhphố :LaPrensa,báobuổisángcủapháibảothủ,ElNacional,báobuổichiềutheokhuynhhướnggiậtgânvốntìmcáchlàmdịusựcăngthẳngtrậttựxãhộibằngcáctruyệntìnhcảmđượcđăngtảitừngkỳ.Việchọcùngcómặtchẳngcógìlàlạcảbởivìthànhphốnày,tronglúccácvịtướngsoáicứgâychiếntranhbằngxãhộiluậnvớinhauthìlínhtrángvẫnduytrìnguyêntìnhhữunghị.

Trongbuổilễcòncómặt,hoàntoànngoàigiờlàmviệcthườngngày,ngườiphụtráchcôngtáckiểmduyệtbáochí,DonJeronimoOrtega,ngườimàchúngtôivẫngọilàNgườiđànôngđángghétlúcchíngiờbởivìôngtaluônluônđếnđúngvàogiờđóvàbuổitốicùngvớichiếcbútchìđẫmmáucủatênbạochúabảothủ.Ôngtaởđấychođếnkhitinchắcrằngkhôngcómộtchữnàocóhạitrongsốbáopháthànhsánghômsau.Ôngtarấtcămghétcánhântôivìtôivốntựcaovềvốn kiến thức ngữ pháp hoặc cũng có thể tôi hay dùng các từ tiếng Italiamàkhôngđểtrongngoặcképhoặcviếtnghiêngtrongcáctrườnghợpcụthểmàtôicho rằng tiếng Italiabiểucảmhơn tiếngTâyBanNha,đócũng làmột chuyện

Page 27: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

bìnhthườnggiữahaingônngữanhemsinhđôinày.Saubốnnămgầmgừnhau,cuối cùng chúng tôi đành chấpnhận việc này như ý thức kém của riêng từngngười.

Cáccôthưkýbêrachiếcbánhngọtvớichínmươingọnnếnđangcháylàmtôilầnđầutiênphảinhớđếnsốnămtuổicủamình.Tôiphảicốnéndòngnướcmắtkhimọingườicùngcabàichúcmừngsinhnhậtvàtôilạinhớđếnđứabégáimộtcáchhếtsứcvôlý.Đókhôngphảilàmộtphútgiâytứcgiậnmàlàlòngthươngcảmmuộnmằnđốivớimộtsinhlinhbénhỏmàtôitưởnglàkhôngbaogiờcònnhớđếnnữa.Khibàicathánhthiệnvừaxongthìaiđóđặtvàotaytôicondaođểcắtbánhngọt.Vìsợxảyrachuyệnđùabỡnnênkhôngaimạohiểmứngkhẩubàidiễnvănnào.Tôicũngthàchếtchứkhôngchịuđáplạinhữngbàidiễnvăn.Đểkếtthúclễmừng,trưởngbanbiêntậpmàtôivốnkhôngưalắmđãđưachúngtôitrởlạithựctếhàkhắc.Bâygiờđãđếnlúc,thưavịtrưởnglãochínmươituổi,ôngtanóivớitôi,bàibáocủaôngđâu?

Sựthậtlàtrongsuốtbuổichiềutôicảmthấytúinhưđangâmỷcháy,nhưngniềmcảmxúcđangngấmsâuvào trái timtôikhôngcòn lòngdạnàodộinướclạnh vào buổi lễmừng thọ bằng bài từ chức củamình. Tôi nói: Lần này thìkhôngcóbài.Ôngtrưởngbanbiêntậptỏýbựctứcvớithiếusótmàsuốttừthếkỷtrướcvẫnđượccoilàkhôngthểnàochấpnhậnđược.Xinônghiểuchoduynhấtlầnnày,tôinóivớiôngấy,tôicómộtđêmhếtsứckhóchịunênsángdậyđờđẫncảngười.Đángraôngcũngcóthểviếtvềviệcnàyđấychứ,ôngtachuachátnóiđùa.Bạnđọccũngmuốnbiếtngaytứcthìcuộcsốngởtuổichínmươisẽrasao.Mộttrongnhữngcôthưkýxenvào.Biếtđâuđólạilàmộtbíquyếthaycũngnên,côtanói,vàtinhquáinhìntôi.Chánquá,tôinghĩ,ngượngngùnglàmộtthóiphảntrắc.Mộtcôkhác,mặtmàysángrực,chỉngóntayvềphíatôi.Tuyệtquá!Ôngvẫncòngiữđượcnétthẹnđỏmặtrấtlịchthiệp.Sựhỗnxượccủacôtalàmtôithêmngượngngập,mặtđỏcàngthêmđỏhơn.Cólẽhômqualàmộtđêmchiếnđấudữ lắmđấy, cô thưký lúcđầunói:Thậtđángghen tỵ lắm!Vàcô tadànhchotôimộtnụhônđểlạivếtsontrênmá.Cáctayphónháychụpliêntục.

Tronglúcchoángngợp,tôiđãtraobàibáochotrưởngbanbiêntậpvànóivớiôngtalúcnãychỉlàchuyệnđùacònbàiđâymờiôngcầmlấy,vàtôibỏtrốntrongloạtvỗtaycuốicùngđểkhôngcómặtkhimọingườipháthiệnrabàibáochínhlàđơntừchứcsaunửathếkỷtùtúng.

Page 28: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

Nỗikhátkhaocủatôikéodàisuốtđêmkhivềnhàtôibóccácgóitặngphẩmsinh nhật.Những người thợ sắp chữ tặng tôimộtmáy pha cà phê chạy điệngiốngnhưbacáimàtôicótrongnhữngsinhnhậttrước.Nhữngthợintypotặngtôigiấyphépnhậnmộtconmèoquýđượcnuôitrongtrạimèocủaquận.Phòngquảntrịcấpchotôimộtkhoảntrợcấptượngtrưng.Cáccôthưkýthìtặngtôibachiếcquầnlótbằnglụacóindấusoncácnụhôn,vàmộtdanhthiếpbàytỏhọsẵnsànggiúptôicởichúngra.Tôichợtnghĩlàmộttrongnhữngđiềuhaycủatuổigiàlàcáccôbạntrẻđượcthỏathíchkhiêukhích,kíchđộngvìtưởngchúngtôiđãbịloạirakhỏivòngchiếnrồi.

Tôikhôngbaogiờxácminhđựơcai làngườiđãgửi cho tôiđĩahátvớihaimươi bốn khúc khai tấu của Chonpin do nghệ sĩ Stefan Askenase trình diễn.Phầnlớncácbiêntậpviêntặngtôicáccuốnsáchthờithượng.KhitôichưabóchếtcáchộptặngphẩmthìRosaCabarcasđãgọiđiệnthoạiđếnđểhỏimộtcâumàtôihoàn toànkhôngmuốnnghe:Chuyệngìđãxảy ragiữaôngvàconbévậy?Chẳng có chuyệngì cả, tôinóimàkhông cần suynghĩ.Thậmchíkhông thèmđánhthứcnódậymàôngchorằngkhôngcóchuyệngìà?RosaCabarcasnói.Phụnữkhôngbaogiờthalỗichothứđànôngcoithườngđồtrưngdiệnlầnđầutiêncủahọ.Tôithanhminhvớibàtarằngconbékhôngthểquámệtmỏichỉvìviệcđơmcúcáo,vàcólẽnógiảvờngủvìsợ.Điềunghiêmtrọngduynhất,bàRosanói, làconbécứnghĩđúnglànólàđồkhôngxàiđuợcnữa,làthứbỏđi,vàtôicũngkhôngthíchlàngườirêuraođiềunàyởmọinơi.

Tôikhôngchobàtacáithúvuiđượchùdọatôi.Màdùcólànhưvậyđinữa,tôinóivớibàta,thìtìnhtrạngcủaconbéthậtđángthươngnênkhôngthểdùngnódùlàngủhaylàthức:đólàthứdathịtcủabệnhviện.RosaCabarcashạgiọng:Lỗilàdoquávộivàngtrongđốixử,nhưngcócáchsửachữalỗilầmrồi,ôngsẽthấy.Bàtahứasẽbắtconbénhậntội,vànếucầnthìbắtnótrảlạitiền.Ôngthấythếnào?Bàbỏngaytròđóđi,tôinóivớibàta,ởđâychẳngcóquyềngìxảyracả,vàngượclạisựviệcvừaquacònchứngtỏtôikhôngcònđủkhảnănglàmbathứtròquỷđónữa.Trênphươngdiệnnày,đứabégáiđãcólý:tôikhôngdùngđụơcnữa,làđồbỏđirồi.Tôidậpđiệnthoạivàtựthấylòngmìnhtrànngậpmộtthứtìnhcảmmàtrongcảcuộcđờichưađượchưởng,đólàđượcgiảithoáikhỏitìnhcảmnôlệápđặtchotôitừlúcmớimườibatuổi.

Bảy giờ tối, tôi đượcmời làm khách danh dự trong buổi hoà nhạc tại hội

Page 29: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

trườngViệnMỹ thuật dohai nhạc sỹ JacquesThibault vàAlfredCortot trìnhdiễntuyệtvờiviolonvàpianobảnsonatcủaCesarFrankvàtronggiờgiảilaotôicòn được nghe những lời khen ngợi thật lòng.Nhạc sỹ bậc thầy Pedro Biava,ngườithầyvĩđạicủachúngtôicònlôitôiđitừngbuồngđểgiớithiệutôivớicácnhạccôngkhác.TrongtìnhtrạngphấnkhíchtôicònnóilờichúcmừnghọvìbảnsonatcủaSchumannmàthựcrachưahềđượctrìnhdiễnkhiếnaiđóphảivụngvềcảichínhcôngkhai.Sựnhầmlẫnhaibảnsonatvìthiếuhiểubiếtâmnhạccủatôiđãlàmbầukhôngkhílúcđótrởnênnặngnề,vàcòntrởnêntệhạihơnkhitôiđịnhsửachữasailầmtrongbàitườngthuậtbuổihòanhạcđượcđăngbáohômchủnhật.

Lầnđầutiêntrongđờitôicảmthấymìnhcóthểgiếtchếtaiđó.Đầytứcgiậnđớnđautronglòng,tôitrởvềnhàbêntaivẫnvẳngnhữngcâutrảlờiquỷquáimàchúngtôichưakịpnóira,thếlàkểcảviệcđọcsáchvànghenhạccũngkhôngxoadịuđượclòngtôi.Vừamay,bàRosaCabarcasđãlôitôirakhỏitìnhtrạngchánchườngbằngmộtcâuhéttrongđiệnthoại:Tôirấthạnhphúcđượcđọcbàibáovềông,bởivìtruớcđâytôikhôngtinlàôngmớicóchínmươituổi,cứtưởnglàmộttrămtuổicơ.Tôingạingùngđáplại:Thếtứclàbàđãthấytôiquáhomhemphảikhông?Ngượclại,bàtanói,tôirấtngạcnhiênthấyôngcònrấtphongđộ.Rấthaylàôngkhônggiốngmấyônglãogiàrâuxanhluônnóităngtuổiđểmọingườitưởngmìnhcònsunglắm.Rồibàtađổigiọngngay:Này,tôidànhchoôngcủalạđây.Tôithựcsựkinhngạc:Cáigìvậy?Đứabégái,bàtanói.

Tôikhôngkịp suynghĩ.Cảmơn, tôinóivớibà ta,nhưngba thứ tròấyđãthànhchuyệnxưarồi.Bàtanóixaxôi:Tôisẽgửiđếntậnnhàchoông,bọctronggiấyTàuvàsẽđượchấpnóngbằnggỗcâyđànhương,tấtcảđềuchokhônglấytiền.Tôivẫncươngquyếttừchối,vàbàtađưaramộtlờigiảithíchhấpdẫnkhiếntôithấylàchânthực.Bàtanóirằnghômthứsáuvừaquađứabégáiởtrongtìnhtrạngquámệtmỏivìđãphảikhâubằngtayhaitrămcáicúcáo.Rằngđúnglànóđãrấtsợbịcưỡngđoạtđẫmmáu,nhưngbâygiờđãđượcgiáohuấnlàphảibiếthysinh.Rằngtốihômngủvớitôinócótrởdậyđivệsinhnhưngthấytôingủquásaynênnóthươnghạikhôngdámđánhthứcvàsángsớmkhinódậythìtôiđãđirồi.Tôibựcmìnhvìkiểulừatrẻconvôtíchsựnày.Dùgì,bàRosaCabarcasnóitiếp,thìconbécũngrấthốihận.Tôinghiệpnóquá,mànóđangngồitrướcmặttôiđâynày.Ôngmuốntôichuyểnnóđếnkhông?Không,lạyChúa,tôinói

Page 30: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

vớibàta.Tôibắtđầuviếtthìcôthưkýtoàbáogọiđiệnthoại.Côtanóilàôngchủbút

muốngặptôivàohồimườimộtgiờtrưangàyhômsau.Tôiđếnđúnggiờ.Tiếngồnàocủaviệcsửanhàkhônglàmtôikhóchịu,bầukhôngkhínhưloãngratheonhịpbúađập,vìbụiximăngvàkhóihắcín,nhưngbanbiêntậpđãhọcđuợccáchsuynghĩtrongcảnhtượnghỗnloạnthườngngàyđó.Nhưngvănphòngcủachủbút thì ngược lại, vẫn lạnh cóng và tĩnh lặng, như ởmột xứ sở lý tưởng chứkhôngphảilàđấtnướcchúngtôi.

MarcoTulio,ngườichủbútthứba,vớivẻtrẻthơ,đãđứngdậykhithấytôibướcvàonhưngvẫnkhôngngưngcuộcnóichuyệnđiệnthoại,giơtayquabànviếtbắttaytôivàchỉghếmờitôingồi.Tôiđãnghĩlàkhôngcóainóiởđầudâyđiệnthoạiphíabênkiamàchẳngquaôngtanghĩratrònàyđểgâyấntượngvớimìnhnhưngngaysauđótôipháthiệnraôngtađangnóichuyệnvớiviênthốngđốc,vàđúnglàmộtcuộcnóichuyệnkhókhăngiữahaikẻthùđịchphảigiữtháiđộthânmật.Ngoàira,tôitinrằngôngtacốtỏracứngrắntrướcmặttôimặcdùvẫnphảiđứngnhưkhinóichuyệnvớinhàchứctrách.

Rõràngôngtacòntoátlênvẻthanhkhiết.Ôngtamớicóhaimươichíntuổinhưngđãnóiđựơcbốnthứtiếngvàbabằngthạcsỹquốctế,kháchẳnvớichủbútđầu tiên, tức làôngnội,vốn trở thànhngười làmbáo thựcnghiệmkhiđãgomđuợcmộtsốvốnkhakhánhờnghềbuônnôlệđànbàdatrắng.Ôngtacókiểucáchdễchịu,ngườihơimậpvàtrầmtĩnhvàđiềuduynhấtcónguycơảnhhưởngđếnvẻoaiphongcủaôngchính làgiọngnóikhôngthật.Ôngtavậnáokhoácthểthao,trênveáocàibônghoaphonglanrựcrỡ,mọithứtrênngườiôngđềumangdángvẻtựnhiên,nhưngkhônghềcónhânviênvănphòng.Đãmấtgầnhaitiếngđồnghồchămchútchuyệnănmặctrướckhiđếnđây,tôibỗngcảmthấyhổthẹnvìsựnghèonànvàlạicàngthêmtựgiậnchínhmình.

Hơnnữa,nọcđộcchếtngườinằmngayởbứcảnhchụptoànbộnhânviêncơquanđúnghômkỷniệmlầnthứ25ngàythànhlậpbáo,trongđóngườitađánhdấuchữthậptrênđầunhữngngườisẽlầnlượtbịchết.Tôilàngườithứbatínhtừbênphảiqua,độimũ rơmvành thẳng, thắt cravatnút thật tovớimộtviênngọcgắntrênchiếcghimcài,vớibộriamépkiểuđạitádânsựmàtôivẫnđểchođếnnămbốnmươituổi,vàcặpkínhviễnthịgọngkimloạimàsaunửathếkỷtôikhôngcầndùngnữa.Tôiđãthấybứcảnhnàytreoởnhiềuvănphòngkhácnhau,

Page 31: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

nhưngchỉđến lúcđótôimớicảmnhậnđượcthôngđiệpcủanó: trongsốbốnmươitámngườiđầutiênchỉcònlạibốnngườichúngtôicònsống,trongsốđóngườitrẻnhấtđangthụántùhaimươinămvìtộigiếthạinhiềungười.

Nóichuyệnđiệnthoạixong,viênchủbútkinhngạcthấytôiđangnhìntấmảnh,rồimỉmcười.Nhữngdấuthậpngoặckhôngphảidotôivẽ,ôngtanói.Tôithấynórấtchướng.Ôngtangồixuốngbênbànviếtvàđổigiọng:Xinchophéptôiđượcnóirằngtrongsốnhữngngườitôiquenbiết,ông làngườikhó lườngtrướcnhất.Vàtrướcsựngạcnhiêncủatôi,ôngnóithẳngtuột:Tôinóiđiềunàychínhlàvìviệcxintừchứccủaông.Tôichỉkịpnói:Đólàđờimà.Ôngtacãilạirằngchínhvìlẽđómàgiảiphápnàylàkhôngthíchhợp.

Ôngtathấybàibáolàrấttuyệt,vànhữnggìvớivềtuổigiàlàđoạnhaynhấtmàtrướcđâyôngchưatừngđượcđọc,vàvìvậythậtlàvônghĩanếukếtthúcbàibáobằngmộtquyếtđịnhgiốngnhưcáichếtdânsự.Cũngcònmay,ôngtanói,Ngườiđànôngđángghétlúcchíngiờđãđọcbàibáođúnglúctrangxãluậnvừalênkhuônvàhắnta thấykhôngthểchấpnhậnđược.Khôngthamkhảoýkiếncủabấtcứai,hắnđãgạchchéotừtrênxuốngdướibằngnétbútchìTorquemada.Sángnay,khibiếtsựviệctôiđãralệnhgửicôngvănphảnđốiđếnviênthốngđốc.Đólàtráchnhiệmcủatôi,nhưngnóiriêngvớiông,tôirấtcảmơntínhkhíđộcđoáncủatênnhânviênkiểmduyệt.Tứclàtôikhôngsẵnsàngchấpnhậnđìnhchỉmụcbáo.Tôithathiếtđềnghịông,ôngtanói,khôngđượctừbỏcontàuđangởgiữabiểnkhơi.Vàôngtakếtluậnbằngmộtphongcáchvĩđại:chúngtacònrấtnhiềuđiềuphảinóivềâmnhạc.

Thấyôngtacươngquyếtnhưvậynêntôikhôngmuốndùnglờilẽquanhcolàmtrầmtrọngthêmnhữngbấtđồng.Trênthựctế,lúcbấygiờtôicũngchưatìmđượcmộtlýdochínhđángnàođểtừbỏcôngviệcnặngnhọcnàyvàcũnghoảngsợtrướcýnghĩmột lầnnữaphảinóinhấttrívớiôngchủbútchỉđểtranhthủthờigian.Tôiphảicốkiềmchếđểôngtakhôngnhậnraniềmxúcđộngvôsỉđangchựclàmtôiứanướcmắt.Thếlàmộtlầnnữa,cũngnhưmọilần,tôilạiquyếtđịnhlàmcáicôngviệcthườngxuyêntừbaonămnay.

Tuầnlễsauđó,trongtìnhtrạngnghingờhơnlàmừngvui,tôiđếntrạinuôimèođểnhậnconmèo,tặngphẩmcủanhữngngườithợin.Tôivôduyêntrongviệcnuôithúvậtcũngnhưvớinhữngđứabétrướckhibiếtnói.Tôithấychúngnhư lũ câm từ linh hồn. Tôi không ghét chúng nhưng không thể chịu được

Page 32: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

chúngvìmìnhkhôngthểhọcđượccáchthươnglượngvớichúng.Tôithấyhoàntoànphitựnhiênkhimộtngườihiểuchóhơnlàhiểuvợmình,lạicòndạynóănvàkhôngăntheogiờgiấcnhấtđịnh,haydạynótrảlờicâuhỏivàcùngchiasẻnỗibuồn.Nhưngnếukhôngđinhậnconmèocủathợinlạithànhrabấtnhã.HơnnữanólàmộtconmèogiốngxứAngora,cóbộlôngmàuhồngbóngmượtvàđôimắtsáng,tiếngkêugầnnhưsắpnóithànhlời.Họcònchotôimộtchiếcgiỏmâycùnggiấychứngnhậnxuấtxứcủagiốngmèovàmộtcuốnsáchhướngdẫnnuôimèonhưcuốndạycáchlắprápchiếcxeđạp.

MộttoánquâncảnhkiểmtragiấychứngminhcủatấtcảmọingườitrướckhichophépvàocôngviênSanNicolas.Tôichưabaogiờthấychuyệntươngtựcũngchưabaogiờhìnhdungrađiềugìkhóchịunhưtriệuchứngcủatuổigià.Đólàmộtđộituầntrabốnngườidướisựchỉhuycủamộtviênsỹquantrẻmăng.Họlànhữngngườigốcnhàquê,rắnrỏivàítlời,toátramùichuồngtrại.ViênsỹquantheodõitấtcảmọingườivớicáivẻcủadânmiềnnúiAndesvừaxuốngbãibiển.Saukhixemxétgiấychứngminhvàthẻnhàbáocủatôi,ôngtaliềnhỏitôimanggìtronggiỏmây.Mộtconmèo,tôinói.Anhtamuốnxem.Tôicẩnthậnmởnắpgiỏvìsợconmèochạymất,nhưngmộtnhânviênlạimuốnxemdướigiỏcógiấugìkhôngnênbịconmèocàovàotay.Viênsỹquanliềncanthiệp.Đúnglàmộtconmèoquý,anhtanóivàxoavàonórồithìthầmgìđó.Conmèokhôngcắnnhưng cũng không để ý đến anh ta. Nó bao nhiêu tuổi rồi nhỉ? Anh ta hỏi.Khôngbiết,tôinói,ngườitavừatặngtôi.Tôihỏiôngđiềunàyvìnógiàquárồi,có lẽ phải mười tuổi đấy. Tôi định hỏi vì sao anh ta biết và hỏi thêm nhiềuchuyệnkhácnữa,nhưngbấtchấptínhcáchlịchduyệtvàcáchănnóihoamỹcủaanhta,tôicũngchẳngcóbụngdạnàomuốnnóichuyện.Tôithấyhìnhnhưlàmộtconmèohoangvốncónhiềuởkhắpnơi,anhtanói.Ôngnhìnxemnày,cóvẻnókhôngquenôngmàngượclạichínhônglạiquenvớinó,đểyênchođếnkhinótinôngđã.Anhtađậynắpgiỏlạivàhỏitôi:Ônglàmnghềgì?Nhàbáo.Từbaolâurồi?Từmộtthếkỷnayrồi,tôinói.Tôikhôngnghingờđiềunày,anhtanói.Bắtchặttaytôivàtrướckhichàotừbiệt,anhtacònnóimộtcâuvừacóthểlàmộtlờikhuyêncũngcóthểlàmộtlờiđedoạ:

–Ôngphảicẩnthậnđấy.Buổi trưa tôi ngắt điện thoại để trốn trong âmnhạc vớimột chương trình

tuyệt hay: khúc rapsodia cho kèn clarinet và dàn nhạc củaWagnet , cho kèn

Page 33: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

saxophonecủaDebussyvàngũtấuđàndâycủaBruckner,vànhư lạcvàochốnthiênđường.Rỗibỗngnhiêntôithấytốisầmlại.Tôicảmthấycógìđóđangngọnguậy dưới gầmbàn, hìnhnhư không phải làmột vật sốngmàmột bóngmađangcàvàochânlàmtôihéttovànhảybậtdậy.Đóchínhlàconmèovớicáiđuôidàirấtđẹp,vớidángvẻchậmchạpvàbíhiểm.Tôirợnrócgáykhinghĩrằngmìnhởnhàmộtmìnhvớimộtsinhlinhsốngmàlạikhôngphảilàngười.

Khichuôngnhàthờlớnđiểmbảytiếng,thìtrênbầutrờirựcmàuhồngchỉcómột ánh sao duynhất sáng long lanh,một chiếc tàu thủy hú tiếng còi từ biệtbuồnbã,vàtôicảmthấytronghọngnghènnghẹntấtcảnhữngmốitìnhcóthểđãtừngcóhoặckhônghềcó.Tôikhôngchịuđượcnữa.Tôinhấcđiệnthoạilênvới trái tim để ngay đầu lưỡi, từ từ quay bốn số để khỏi nhầm, rồi khi tiếngchuôngthứbavừađổtôiđãnhậnragiọngnóiquen.Này,bàơi,tôithởdàinói,thứlỗichosựthôbạosángnaynhé.Bàtabìnhthảnđáp:Ôngkhỏi lo,tôichờônggọitừsángđếngiờ.Tôicảnhbáo:TôimuốnđứabégáiphảichờtôitrongtìnhtrạngmàChúađãđưanóđếnthếgiớinàyvàkhôngbôibấtcứthứgìtrênmặtđấynhé.Bàtacườiùngụctronghọng.Sẽđúngnhưđiềuôngmuốn,bàtanói,nhưngnhưthếthìôngsẽmấtcáithúđượccởitừngthứmộtranhưcácônggiàkhácvẫnkhoáilàm,màtôikhôngbiếttạisao.Tôithìbiếtrõtạisao,tôinóivớibàta.Bởivìhọcàngngàycànggiàđi.Bàtacoinhưđãxonghợpđồng.

–Đượcthôi–bàtanói–nhưvậylàđúngmườigiờtốinay,trướckhimóncáránbịnguội.

Page 34: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

CHƯƠNGBA

Conbécóthểtênlàgìnhỉ?Bàchủnhàkhôngnóichotôibiết.Khinóivềnóbàtachỉkêulà:bégái.Vàthếlàtôibiếntừđóthànhmộttêncúngcơm,đạikháigiốngnhưcáchgọiđứabégáimắt trònhoặcconthuyềnbuồmnhỏxinh.Ngoàira,bàRosaCabarcascũngcóthóiquenđặtchomỗicôgáiđiếmmộtcáitênkhácnhau tuỳ thuộcvàokháchhàng.Tôi thíchnhìnmặt từngcôđểđoántên,vàngaytừđầutôiđãtinchắcrằngcôbénàyphảicócáitêndàiđạiloạinhưFilomena,SaturninahoặcNicolasa.Tôiđangnghĩngợivềchuyệntênnàythìcôbéxoayngườivàquaylưnglạiphíatôi,đểlạitrêngiườngmộtvũngnướcrộngbằngthânthể,trôngnhưmáu.Tôihốthoảngmấtmộtlúcmớixácđịnhđuợcđóchỉlàvũngmồhôiđọngtrêntấmdraptrảigiường.RosaCabarcasđãkhuyêntôiđốixửcẩntrọngvớicôbévìnóvẫnchưahếtgiậtthóttừbuổigặpgỡđầutiên.Hơnnữa:chínhnghithứclongtrọngvừarồichỉlàmnóthêmsợhãinênđãphảităngnồngđộthuốcValerianbằngrễcâynữlang,thếlànóngủsaysưađếnmứckhôngainỡđánhthứcmàkhônghát ru.TôiquayradùngkhănthấmmồhôichocôbévàthầmthìhátbàicacủaDelgadina,ngườicongáiútđượcvuachayêuchiều.Tôithấmđếnđâuthìphầnthânthểướtđẫmmồhôicủacôbécànglộrađếnđóhoàtrongtiếnghátcủatôi:Delgadina,Delgadina,emsẽlàvậtlàmtinmàanhyêudấu.Tôirấtkhoáicôngviệcnàyvìcứlaukhôxongphíanàythìthânthểcủabégáilạiướtđẫmởphíakháclàmchobàihátkhôngthểnàokếtthúcđược.Delgadinaơi,emhãytỉnhdậy,mặcváylụađiem,tôitiếptụchátruvàotaicôbé.Cuốicùng,đếnđoạnnhữngngườihầucậncủavuapháthiệnracôđãchếtkháttrêngiườngthìtôicảmthấycôbéhìnhnhưsắptỉnhdậykhinghethấytêngọi.Nhưvậytêncủacôbéchínhlà:Delgadina.

Tôi quay lại giường với chiếc quần lót có in các nụ hôn của các nữ đồngnghiệpvànằmxuốngbêncạnhcôbé.Tôingủmộtmạchđếnnămgiờsángtrongtiếngthởđềuđềuêmáicủađứabégái.Khôngkịprửamặt,tôivộivàngmặcquầnáo,vàchỉđếnlúcđótôimơinhìnthấydòngchữđượcviếtbằngsonmôitrêntấmgươngtrongbuồngtắm:Conhổkhôngănnơixa.Tôibiếtrõlàđêmtruớcchưa

Page 35: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

cócâunàyvàđãkhôngcóailọtvàotrongphòngsuốtđêm,thếchắclàtặngphẩmmừngsinhnhậtcủaquỷsứrồi.Tiêngsấmđángsợtrùmlêntôingaycửaravàovàcănphòngtrànngậpmùiđấtẩmướttrướccơnmưa.Tôikhôngchạytrốnkịp.Trướckhigọiđượcxetaxi, trờiđãđổsậplênđầutôimộtcơnmưaràotầmtã,vốnítkhixảyratrongthànhphốtừthángNămđếnthángMườikhiếnnhữngđườngphốđầycátnóngtrởthànhdòngnuớccuốnphăngtấtcảraphíabờsông.Saubathánghạnhán,cơnmưabấtthuờngtrongthángChínđóvừalàmaymắnvừalàđạihọa.

Vừamởcửavàonhàtôiđãgặpngaycảmgiáclàmìnhkhôngsốngcôđộc.Tôikịpnhìn thấy ánhmắt conmèovừanhảykhỏibộghếbành raphíaban công.Trêndĩacủanóvẫncònthứcănmàtôikhôngdànhchonó.Mùinướcđáichuakhẳmvàphân cònnónghổi củanó sựcnức trongphòng.Tôi đãđể công sứcnghiêncứuvềnónhưđãtừnghọctiếngLatinh.Theosáchhướngdẫnthìloàimèothườngbớiđấtđểgiấuphâncủamình,vàởnhữngnhàkhôngcóvườnnhưnhàcủatôi,chúngthườnglàmviệcnàytrongnhữngchậucâycảnhhoặcbấtcứgóckhuấtnào.Vìvậyngườitakhuyênngaytừngàyđầutiênnênchuẩnbịsẵnmộthộpđựngcátvàhướngdẫnnóđivàođó,vàchínhtôiđãlàmđúnglờihướngdẫnnày.Ngườitacũngnóirằngđiềuđầutiênphảilàmởnhàmớilàđánhdấumọingócngáchnơiconmèothườngđitiểu,vàtôicũnglàmnhưvậy,nhưngsáchlạikhônghướngdẫncáchdạynóđiđúngchỗnhưthếnào.Tôiđãtheosátđểlàmquenvớithóiquengốccủanó,nhưngđãkhôngthểpháthiệnranhữngnơinógiấuphân,nơinónghỉvàlýdonhữngcáubẳnbấtthườngcủanó.Tôimuốndạynóănđúnggiờ,dùngthùngcátđểtrênsânthượng,khôngleolêngiườngkhitôingủvàkhôngđánhhơicácmónănđểởtrênbàn,vàtôicũngkhôngthểlàmchonóhiểuđượcrằngnócóquyềncoicănnhàlàcủamìnhnhưngkhôngthểcoicănnhànhưmộtthứchiếnlợiphẩmchiếntranh.Thếlàtôiđànhđểnómuốnlàmsaothìlàm.

Vàolúcchiềutà,lạithêmcơnmưaràonữaậpđếnvớinhữngcơngiómạnhtựanhưmuốnphátungcănnhà.Tôihắtxìhơiliêntục,đầuđaunhứcvàsốtcao,nhưnglạicảmthấymạnhmẽhơnbaogiờhếtvàcũngchẳnghiểuvìsao.Tôibàychảorakhắpsànnhàđểhứngnướcmưarơitừnhữngchỗdộttrênmáinhàvàthấycóthêmnhiềuchỗdộtmớitừmùađôngnămngoái.Từchỗdộtlớnnhấtnướcbắtđầutrànngậpphíabênphảicủaphòngđọcsách.Tôivộivàngtìmcách

Page 36: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

cứungaycáctácgiảcổđiểnHyLạpvàLaTinhđangsinhsốngởphíađó,nhưngkhilấycáccuốnsáchratôigặpngaymộtdòngnướcphuncựcmạnhtừlỗthủngốngnướctrongtường.Tôidùnggiẻcốbịtlạiđượctýnàohaytýđóchokịpcứucáccuốnsách.Mưagiógàothétcuồngloạnngoàicôngviên.Bỗngmộtánhchớpmaquáikèmtheotiếngsấmkinhhoàngđãlàmchobầukhôngkhísặcmùilưuhuỳnh,vàgiómạnhđậpcáccửakínhởbancôngvàbãobiểnlàmtunghếtchốtcửacũngàođầyvàonhà.Tuynhiên,chưađầymườiphút,trờibỗngtạnhmưa.Ánhnắngchóichanglàmkhôngaynhữngđườngphốngậpđầygạchvụnlạnhcóngvàtrờilạinóngtrởlại.

Khicơnmưaràoquađi,tôilạitiếptụccócảmgiáckhôngchỉcómộtmìnhởtrongnhà.Tôichỉcócáchtựgiảithíchduynhấtlàmọisựviệccóthậtthìngườitathườngdễquênđi,nhưngcónhữngviệckhôngcóthậtthìcứtồntạitrongkýứcynhưnóđãtừngxảyravậy.CứmỗilầnnhớđếntrậnmưaràolàtôilạitựthấykhôngđơnđộctrongnhàmàluônluôncómặtDelgadina.Tôicảmthấynàngrấtgầngũivàobanđêmthậmchícònngửithấyhơithởcủanàngtrongphòngngủvàtiếngmạchđậpkhẽkhàngnơimácủanàngtrênchiếcgốicủatôi.Chỉcónhưvậytôimớihiểuđượctạisaomìnhđãlàmđượcbaonhiêuviệctrongmộtkhoảngthờigianngắnngủi.Tôinhớlànàngtrongbộđồthêuhoađãtrèolênchiếcghếởphòngđọcsách,tỉnhtáotiếplấytừngcuốnsáchđểcứunókhỏibịdộtướt.Tôiđãthấynàngchạyđichạylạikhắpnơitrongnhànuớcngậpđếnđầugốiđểchốngchọilạicơnmưagió.Tôicònnhớlàsánghômsaunàngcònchuẩnbịbữađiểmtâmkhônghềcóvàchuẩnbịcảbànăntrongkhitôilausànnhàvàsắpxếplạiđồđạcsaucơnhồngthủy.Khôngbaogiờtôiquênđượcánhmắttốisẫmcủanàngkhichúngtôicùngănđiểmtâm:Tạisaomãiđếntậnkhigiàcảthếnàyanhmớiquenem?Tôicònnóithậtvớinàng:Tuổitáckhôngphảilàsốnămmàngườitacómàchínhlàcáimàngườitacảmthấyởtrongcơthểmình.

Từđó tôi cứghinhớmãihìnhảnh rõ ràng củanàng trongkýứcđếnmứcmuốnlàmgìnàngcũngđược.Tôithayđổimàumắtcủanàngtuỳtheotrạngtháitâmhồncủachínhmình:màunướckhitôithứcdậyvàobuổisáng,màumậtkhitôicườivàmàulửakhitôicãinhauvớinàng.Tôikhoáctrangphụcchonàngtuỳtheotuổitácvàđiềukiệnphùhợpvớitâmlýtừnglúccủatôi:nàngmặcbộđồcôdâusayđắmởtuổihaimươi,yphụccủa loạigáigọiởtuổibốnmươi,nhưnữhoàngxứBabilonởtuổibảymươivànhưnữthánhởtuổimộttrăm.Chúngtôi

Page 37: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

songcanhữngbảntìnhcacủaPuccini,điệubolerocủaAgustinLara,điệutangocủaCarlosGardel,vàđãmộtlầnchúngtôixácđịnhđượcrằngnhữngaikhônghátthìkhôngthểhìnhdungraniềmhạnhphúcđượchátdânca.Hômnay,tôibiếtđókhôngphảilàảogiácmàchínhlàđiềuhuyềndiệucủamốitìnhđầucủatôiởtuổichínmươi.

Khicănnhàđãdọndẹpxong,tôiliềngọiđiệnchoRosaCabarcas.Chúaơi!Bàtathốtlênkhinghethấytiếngnóicủatôi,tôituởngôngchếtđuốirồichứ.Tôikhônghiểunổisaoônglạiđòingủvớiconbémàkhôngthèmđụngđếnnócơchứ.Ôngcótoànquyềnkhôngthíchnó,nhưngtốithiểucũngphảihànhxửnhưngườilớn.Tôicốgiảithíchnhưngbàtađãđổiđềtài:Dùsaotôicũngđãchuẩnbịchoôngmộtcôkháclớntuổihơnmộtchút,đẹpvàcũngcòntrinhnguyên.Bốcủaconbémuốnđổinólấymộtcănnhà,nhưngcũngcóthểmặccảgiảmbớtgiá.Timtôinghẹnlại.Ngaylậptứctôiphảnđối,tôimuốnconbécũcơ,vàcứnhưmọi khi, không được để thất bại, cãi vã, không kỷ niệm xấu.Đường dây điệnthoạiimắng,vàcuốicùngcũngcótiếngnóinhẫnnhụcnhưtựnhủmộtmình:Đượcthôi,đúngnhưthầythuốcvẫnnói,đâyđúnglàchứngbệnhđiênloạngiànua.

MấthồnvìcôbéDelgadinasayngủ,tôiđãvôtìnhthayđổidầntinhthầncủacácbàibáochủnhậtcủamình.Dùvềbấtcứđềtàigì,thìtôicũngchỉviếtchocôấy,cười,khóctrongcácbàibáocũngvìcôta,vàtrongtừngcâuchữcũngđềucógiọtđờitôituônchảy.Thayvìcôngthứcbáochítruyềnthôngvẫntheotừbaonămnay,tôiviếtcácbàiđónhưnhữngbứcthưtìnhmàmỗingườiđọccóthểtựcoilàcủachínhbảnthânmình.Tôiđềnghịchođăngcácbàinàykhôngbằngchữnhàinmàbằngchínhnétchữviếttaycủatôi.Trưởngbanbiêntậpthìchorằngđâylạilàmộttròvôtíchsựcủatuổigià,nhưngviênchủbútthìthuyếtphụclạiôngtabằngcâunóimàđếntậnbâygiờvẫncònvangvọngtrongtoàsoạn:

–Ôngchớnhầm:nhữngngườiđiênhiềnlànhthườngđitrướcthờiđạiđấynhé.

Đôngđảocôngchứngđãhưởngứngngay lậptứcvànhiệttình,nhữngbứcthưsitìnhtớitấpbayvềtòabáo.Mộtsốbứcđượctàiphátthanhsửdụngtrongbảntinthờisựkhikhôngcóđủtintứccầnthiếtvàophútchót,vàngườitacònsaolạibằngcáchinrônêohoặcgiấythanthànhcáctờbướmbáncùngvớithuốclánhậplậuởcácgócphốđườngSanBlas.Banđầurõràngnhữngbàibáonàychỉ

Page 38: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

lànỗiđammêđượctựgiãibàytìnhcảmcủatôi,nhưngdầndàquennếpsaymêđểtrởthànhgiọngđiệucủamộtngườiđànôngchínmươituổikhôngchịuhọccáchsuynghĩcủangườigià.Cộngđồngtríthức,theothóiquen,tỏraengại,sợsệtvàchiarẽ,trongkhiđócácnhàđoántướngchữítsuytưthìcãinhauỏmtỏikhiphântíchcácnétchữcủatôi.Chínhhọđãlàmchiarẽcáclinhhồn,đốtnóngcáccuộctranhluậnvàlàmchonỗichớmonghoàiniệmtrởthànhmốtsốngcủamọingười.

Khoảng cuối năm, tôi thương lượng với bàRosaCabarcas cho phép để lạitrongphòngngủchiếcquạtđiện, cácđồdùngởbàn trangđiểmvànhững thứkhácmàtôisẽmangđếnđểchocănphòngcóthểởlâudàiđược.Tôivẫnđếnvàomườigiờđêmnhưngluônmangtheomộtthứgìđóchocôbé,hoặcchosởthíchcủacảhai,vàdànhdămphútđồnghồlôinhữngđồđượcgiấukínratranghoànglạisânkhấubanđêmcủahaichúngtôi.Trướckhirađi,baogiờcũngtrướcnămgiờsáng,tôilạicấtgiấuchúngtrongchỗđượckhóakỹđểtrảlạicănphòngchomụcđíchnguyênthuỷbẩnthỉulàchốndungthâncủanhữngmốitìnhbuồnbãcủađámkháchvãnglai.Mộtsớmmainọ,tôibỗngnghethấyMarcosPerez,phátthanhviênsánggiánhấtcủađàiphátthanh,đọcbàibáochủnhậtcủatôitrongbảntinđịnhkỳvàothứhaihàngtuần.Khiđãnénđượccơnbuồnnôn,tôikinhsợnói:Delgadinathếlàemđãbiếtrồinhé,sựnổitiếngnhưlàmộtbàgiàtobéokhôngngủvớitanhưngkhitabừngtỉnhdậyđãthấybàtaluônđứngnhìnởcuốigiường.

NgàynọtôiởlạiănsángvớiRosaCabarcas,ngườimàtôiđãkhôngcòncoilàgiàkhọmnữadùcáivẻtangtócnghiêmnghịvàchiếcmũđenvẫnsùmsụpchekhuấthàngmi củabà ta.Nhữngbữađiểm tâmcủabà tavốnnổi tiếng là linhđình,vớinhữngmónăntrộnđầyhạttiêu.Vừacắnmiếngđầutiên,miệngtôiđãbỏngrátvànướcmắtnướcmũichảyđầmđìa:Tốinay,chẳngcầntrăngtròntôicũngsẽcảmthấybỏngrátlỗđít.Xinôngđừngthanthởnữa,bàtanói.NếuôngcảmthấybỏngrátấylànhờTrờiôngvẫncòncáiđóđấy.

Bàta tỏrangạcnhiênkhi tôinhắcđếntênDelgadina.Tênconbéđâuphảinhưvậy,bàtanói,nótênlà…Bàđừngnóinữa,tôingắtlờibàta,đốivớitôinóchínhlàDelgadina.Bàtanhúnvai:Đượcthôi,dùsaothìnócũngđãlàcủaôngrồi,nhưngtôithấycáitênnàyhơicóvẻlợitiểuđấy.Tôikểlạichuyệndòngchữconhổmàcôbéviếttrêntấmgương.Chắcchắnkhôngphảilàconbé,Rosanói,

Page 39: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

vìnócóbiếtđọcbiếtviếtgìđâu.Thếthìcủaaivậy?Bàtanhúnvai:Cóthểlàcủaaiđótrướcđâyđãchếttrongphòng.

TôitậndụngbữaănsángđểdồnépRosaCabarcasbằngnhữngđềnghịtốithiểuchohạnhphúcvàsắcđẹpcủaDelgadina.Vớivẻláulỉnhhọctrò,bàtachấpnhậnngaykhônghềđắnđo.Buồncườithậtnhỉ!Bàtanóivớitôi.Tôicảmthấynhưôngđangcầuhônconbévậy.Àmànày,bàtabỗngnói,saoôngkhôngcướinólàmvợluônđi?Tôinhưbịtrờitrồng.Nóithậtnhé,bàtanhấnmạnh,làmthếôngsẽ thấyrẻhơnđấy.Cuốicùng thìở tuổicủaôngvấnđề làdùngđượchaykhôngdùngđược,nhưngôngđãnóivớitôilàviệcnàyôngđãgiảiquyếtxongrồimà.Tôingắtlờibàta:Tìnhdụclàliềuthuốcanủikhingườitakhôngcóđủtìnhyêu.

Bàtabậtcười.Áichà,thưanhàthôngthái,tôivốnbiếttừxưađếnnayôngluônluônlàmộtđấngnamnhi,vàbâygiờtôirấtvuimừngvìôngvẫngiữđượcphongđộđótrongkhicáckẻ thùcủaôngđãphảibuôngvũkhí.Người tanóinhiều về ông cũng có lý thật.Thế bà đã nghe nói nhiều về ôngMarcos Perezchưa?Mọi người đều nghe lời ông ta đấy, tôi nói với bà ta để chuyển đề tài.Nhưngbàtalạinhấnmạnh:NhưngngàyhômquatrongmụcMộttýtrongmộtgiờcủatấtcảmọingườigiáosưMamachoyCanocũngnóirằngthếgiớibâygiờkhôngcòngiốngnhưtrướcđâynữabởivìkhôngcònnhiềuđấngnamnhinhưông.

Cuối tuần đó tôi thấyDelgadina bị sốt và ho.Tôi liền đánh thức bàRosaCabarcasdậyđểđưa cho tôinhữngphương thuốcdândã tự chế, vàbà tađưamộttúithuốccấpcứuđếnphòngngủ.Bangàysau,Delgadinavẫntiếptụcốmmệtnênkhôngđilàmcôngviệcthườngnhậtlàđơmcúcáođược.Thầythuốcđãchocôbémộttoathuốcdândãchốngcảmcúmbìnhthườngvàdựbáosẽdứtcơntrongmộttuầnlễ,nhưngôngtarấthoảngsợvìtìnhtrạngsuydinhdưỡngcủanó.Tôikhônggặpcôbénữavìcho làcầnphảinhưvậy,và tranhthủthờigiansửasanglạicănphòng.

TôilạimangđếnmộtbứctranhvẽbằngbútmựccủaCeciliaPorrasđểminhhọachotậptruyệnngắnTấtcảchúngtađềuđangchờđợicủaAlvaroCepeda.Tôi còn mang đến sáu tập Juan Cristóbal của Romain Rolland để chăn dắtnhữngđêmkhôngngủcủamình.NhưvậylàkhicóthểquaylạithìDelgadinasẽthấyphòngngủxứngđángvớiniềmhạnhphúcdàilâu:bầukhôngkhíđãđược

Page 40: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

chấtchốngcôntrùngtrộnhươngthơmlàmchotrongsạch,tườngđượcsơnmàuhồng,bóngđènmàu sặc sỡ,hoa tươi cắmđầy các lọhoa,những cuốn sáchưathích của tôi, nhữngbức tranhđẹp củamẹ tôi.Tôi thay chiếc đài bándẫn cũbằng cáimới cóbăng sóngngắnđểngheđược chương trìnhnhạcbáchọc choDelgadinacóthểngủgiữadòngâmthanhcácbàitứtấucủaMozart,nhưngcómộtđêmtôipháthiệnralànóđãđiềuchỉnhsangđàiphátthanhchuyệnphátcácchươngtrìnhcanhạcbolerothờithượng.Đóchắcchắnlàsởthíchâmnhạccủacôbé,vàtôichấpnhậnkhôngchútđaukhổvìthờitraitrẻtôicũngđãhếtlòngyêumếnđiệunhạcnày.Ngàyhômsau,trướckhivềnhàtôidùngsơnmôiviếtlênchiếcgươngsoi:Béemcủaanh,chúngtađangđơnđộctrênthếgiới.

Thờikỳnàytôicóấntượnglàlạlàcôbéđanglớnlêntrướctuổi.TôinóiđiềunàyvớiRosaCabarcasvàbàtathấyđiềuđólàtựnhiên.NgàynămthángMườiHaitớinósẽtrònmườilămtuổiđấy,bàtanóivớitôi.ỨngđúngvàocungNhânmãđấy[6].Tôicứbănkhoănkhôngbiếtđiềunàycóthựckhôngđểlàmlễsinhnhật.Tặngcôbéquàgìđượcnhỉ?Mộtchiếcxeđạp,RosaCabarcasnói:Hàngngàyconbéphảiđixuyênquathànhphốhailầnđểđếnchỗđơmcúcáođấy.Bàtachỉchotôichiếcxeđạpnóđangdùngđểởsânsau.Tôithấynóchẳngkhácgìmộtđốngsắtvụn,hoàntoànkhôngxứngđángvớingườiphụnữđangđượcyêuthương.NhưngtôirấtxúcđộngvìđóđúnglàmộtbằngchứngrõràngchứngtỏDelgadinahiệnhữutrongđờithực.

Khimuachiếcxeđạptốtnhấtchocôbé,tôikhôngkìmđượcýthíchđithửmộtvàivòngtrongsânkho.Trảlờicâuhỏicủangườibánhàngvềtuổitác,tôinói theokiểu lấp lửngcủangườigià:Tôisẽcóchínmươimốttuổi.Anhnhânviênnóiđúngđiềutôimongmuốn:Nhưngtrôngôngtrẻhơnhaimươituổiđấy.Bảnthântôicũngkhônghiểunổilàmsaomìnhvẫngiữđượcthóiquennghịchngợmthờihọctròvàcảmthấysungsướnglânglângtronglòng.Tôibắtđầuhát.Lúcđầuchỉhátnhonhỏchochínhmìnhnghe,rồihátthậttonhưmuốnvỡlồngngựcvớivẻcaongạocủaCaruso,vừađạpxechạygiữanhữngcửahàngsắcmàuloè loẹt và cảnhbuônbánđiên rồ củakhu chợbìnhdân.Mọingườivui thíchnhìntôi,gọitôirốirít,khuyếnkhíchtôithamgiavàocuộcđuaxelănvòngquanhđất nướcColombia. Tôi giơ tay vẫy chàomọi người nhưmột thủy thủ hạnhphúcvàvẫnkhôngngừnghátca.Trongtuầnlễđó,đểchàođónthángMườiHai,tôiviếtmộtbàibáomạnhbạokhác:Làmthếnàođểcảmthấyhạnhphúckhingồi

Page 41: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

trênxeđạpởtuổichínmươi.Đêmsinhnhậtcôbé,tôihátchoDelgadinanghetoànbộbàicavàhôntoàn

thân cô chođến khi không cònđủhơi sứcnữamới thôi: dọc theo sống lưng,từngđốtxươngmột,chođếnmôngđíttrắngxanhnhợtnhạt,bênsườncóvếtsẹo,bênsườncótráitimkhôngmệtmỏicủaem.Tôihônđếnđâuthìthânthểcôbénóngdầnlênđếnđóvàtoátlênmùihươngđồngcỏnội.Côbécũngđáplạinhữngnụhôncủatôibằngnhữngrungđộngmớiởtừngtấcdathịt,vàởmỗichỗtrêndathịtcủabétôi lạithấyđộnồngấmkhácnhau,mộthươngvịriêng,mộttiếngrênmới,vàtoànthânbénhưrunglênliêntiếpcácnốtnhạctrongbảnhợpâmrảivàhainúmvúhénởnhưhoadùtôikhôngđụngđến.Tôibắtđầuthiu thiungủvào lúc sáng sớmkhi cảm thấy tiếng rì rầmcủađámđôngngoàibiểnvànỗisợhãicủahàngcâynhưxuyênquatráitimmình.Lúcấytôiđingayvàobuồngtắmvàviếtlêntrêntấmgương:Delgadinacủađờianh,nhữnglàngióGiángsinhđãthổinếnrồi.

Mộttrongnhữngkỷniệmhạnhphúcnhấtđờitôichínhlàcảmgiácxaoxuyếntronglòngbuổisángsớmngàynọkhivừabướcrakhỏitrườnghọc.Chuyệngìđãxảyravớitôinhỉ?Côgiáongơngácnóivớitôi:Chà,hoáraemkhôngbiếtđólànhữnglàngióbiểnà?Támmươinămsau,mộtlầnnữatôi lạicảmthấylàngiókhi tỉnhdậy trêngiườngcủaDelgadina, cũng trongmột sáng thángMườiHaiđến rất đúng hẹn với bầu trời trong suốt, những cơn bão cát, những cơn lốcngoàiđườngphốlàmtốcmáinhàvàtốcváycáccôbéhọcsinh.Lúcnày,thànhphốnhưvangvọngtiếngmaquỷ.Trongđêmlộnggióbiểnngười tavẫnnghethấytiếnghòhéttừkhuchợvọnglênđếntậnnhữngkhudâncưcaonhấtnhưởngaygócphố.NêncũngchẳngcógìlạnếulồngtrongtiếnggióthángMườiHaitavẫnnghethấytiếngnhữngngườiđangtảnmácđâuđótrongnhữnghộpđêmxaxôinhất.

Tuy nhiên, những cơn gió biển cũng mang lại tin chẳng tốt lành gì làDelgadinakhôngthểqualễGiángsinhcùngtôivìcôbéphảiởvớigiađìnhmình.Nếucóđiềugìlàmtôicămghétnhấtởthếgiannàythìđóchínhlànhữngngàylễbắtbuộctrongđóngườitakhócvìvuisướng,nhữngbuổibắnpháohoa,nhữngbàihátmừngtronglễNô-en,nhữngdâyhoagiấychẳngliênquangìđếnđứatrẻđãrađờicáchđâyhơnhainghìnnămtrongmộtchuồngngựanghèonàn.Tuynhiênkhiđêmđến, tôikhôngcầmnổinỗinhớmongvàtôiđãđếnphòngngủ

Page 42: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

khôngcócôbésayngủ.Tôingủrấtngon,vàtỉnhdậycùngvớimộtcongấunhồibôngđiđượchaichânnhưgấutrắngBắccựccùngvớimộttấmdanhthiếpghi:Đểtặngngườibốxấuxí.RosaCabarcasđãcólầnnóivớitôilàDelgadinađanghọcđọcquanhữngbàigiảngcủatôiviếttrêngương,vànétchữđẹpcủaemkhiếntôithấykhâmphục.Nhưngchínhbàtalạilàmtôibuồnvìcáitinquátệhại:congấulàquàcủachínhbàta,thếlàtôiquyếtđịnhquađêmđónNămmớiởngaynhàmìnhvàlêngiườngtừlúctámgiờtốirồingủkhônghềvươngvấnchútcayđắngnào.Tôicảmthấyhạnhphúc,bởivìvàothờikhắcmườihaigiờđêm,trongtiếngchuôngvangvangbực tức, tiếngcòi tầmcủacácnhàmáyvàxe cứuhỏa,tiếngthởthancủacáccontàuthủy,tiếngnổcủathuốcsúng,củapháo,tôicảmthấyDelgadinađirónrénvàonhà,nằmxuốngbêncạnhtôivàtraochotôimộtnụhôn.Thậtđếnnỗitrênmiệngtôicònđọngmùihươngcamthảocủanàng.

Page 43: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

CHƯƠNGBỐN

Đầunămmới,chúngtôibắtđầuquennhưhaingườisốngchungvàcùngtỉnhtáo,bởivì tôiđãtìmđượcmộtâmđộgiọngnóicẩntrọngkhiếncôbédùkhôngtỉnhdậynhưngvẫnnghehiểuđược,vàtrảlờitôibằngngônngữtựnhiêncủathânthểmình.Trạngtháitâmlýcủacôbéđượcbiểulộquacáchngủ.Từchỗmệtmỏikiệtsứcvàhoangdạithuởbanđầu,dầndầnthểtrạngnộitâmemthanhthảnhơnlàmchosắcmặtcũngngàycàngđẹpvàlàmphongphúhơngiấcngủmơ.Tôikểchoemvềcuộcđờimình,đọcvàotaiembảnthảocácbàibáochủnhậttrongđóhìnhảnhcủaem,vàchỉduynhấtcủaem,ẩnhiệntrongtừngdòngmàkhôngcầnphảiviếtrathànhvăn.

Tôiđểtrêngốiđôihoataibằngcẩmthạchvốnlàcủamẹtôitrướcđây.Lầngặpsau,côbéđeovàotainhưngtrôngkhôngđẹp.Tôi lạiđưanhữngbôngtaikháchợphơnvớimàudacủaem.Tôigiải thích:Nhữngchiếchoataiđầutiênkhôngphùhợpvớikiểutócem.Nhữngchiếchoatainàysẽhợpvớiemhơn.Côbékhôngđeobấtcứloạinàotrongnhữnglầngặpsauđó,nhưnglầnthứbathìđeoloạitôiđãchỉdẫn.Thếlàtôihiểungaylàcôbékhônglàmtheomệnhlệnhnhưngvẫnsẵnsàngdànhcơhộichiềutheoýthíchcủatôi.Nhữngngàyđótôiđãquenvớilốisinhhoạtgiađìnhnày,nhưngtôikhôngngủloãthểnữamàmangtheobộquầnáongủbằnglụaTrungHoađãlâukhôngdùngđếnvìkhôngcóaicởichotôi.

TôibắtđầuđọcchocôbéHoàngtửbécủaSaint-Exupéry,mộttácgiảngườiPhápđượcđộcgiảkhắpthếgiớikhâmphụchơnchínhngườiPháp.Lúcđầutôiđọctruyệnmuavuimàkhôngđánhthứccôbédậy,thậmchíphảiđếnhaingàyliềnđểđọcchoxongcuốnsách.SauđóchúngtôitiếptụcvớiTruyệnngắncủaPerrault, và Lịch sử thiêng liêng,Nghìn lẻmột đêm với các bản in được lànhmạnhhóadànhchotrẻem,vàtôinhậnthấytuỳtheomạchtruyệnmàgiấcngủcủaemsâuhaynông.Khicảmthấyemđãthựcsựngủsâu,tôiliềntắtđènômcôbéngủchođếnkhigàgáysáng.

Tôi cảmthấyhạnhphúcđếnmứcnhẹnhànghôn lênmímắtcủacôbé,và

Page 44: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

đêmnọtrongmộtloángnhưánhsángvụttrêntrời:côbémỉmcườilầnđầutiên.Sauđó,emlạivôcớquaylưnglạiphíatôi,vàbựctứcnói:ChínhconbéIsabellàmchonhữngconốcphảikhóc.Kíchthíchbởiảogiácmộtcuộcđốithoại,tôiliền hỏi lại em bằng chính giọng điệu đó:Thế những con ốc là của ai?Cô békhông trả lời. Tiếng nói của emmang đậm chất bình dân nhưng dường nhưkhôngphảicủaemmàcủaaiđónằmchínhtrongcơthểcủaemnóira.Mọinghingờnhanhchóngbiếnmấtkhỏi tâmhồn tôi: tôi thíchemtrong trạng thái sayngủ.

Vấnđềduynhấtcủatôilàconmèo.Nóchánănvàcáubẳn,haingàyliềnnằmco quắp ở góc nhà và hung hãn cào cấu khi tôi định bỏ nó vào giỏmây choDamianađưađếnbácsĩthúy.Ngaysaukhinhétđượcnóvàotúisợicâyxươngrồng,Damiana liềnđưađingay.Một lúcsau, từtrạinuôimèobàtagọivềxinlệnhcủatôiđểgiếtconmèovìkhôngcòncáchnàokhác.Tạisao?Bởivìnóquágià,Damiananói.Tôibựcbộinghĩrằngngaynhưmìnhcũngcóthểbịrangsốngtrên lò nướng thịtmèo.Tôi cảm thấy bất lực giữa hai ngọn lửa: tôi chưa họcđượctìnhcảmyêuthươngmèo,nhưngcũngkhôngcótráitimđủtànnhẫnđểralệnhgiếtconmèochỉđơngiảnvìnóquágià.Sáchhướngdẫnđểđâumấtrồinhỉ?

SựkiệnnàylàmtôixúcđộngmạnhđếnnỗitôiphảiviếtmộtbàibáochosốchủnhậtvớiđầuđềăncắpđượccủaNeruda[7]:Cóđúngmèolàmộtconhổnhỏởphòngkháchhaykhông?Bàibáo,mộtlầnnữa,lạigâynênmộtcuộctranhcãirầmrộchiabạnđọcthànhhaiphe,mộtpheủnghộmộtphechốnglạiloàimèo.Trongnămngàyđầuđãthắngthếluậnđiểmchorằngviệchạthủconmèolàhợplýnhưngvìlýdobảovệsứckhoẻcộngđồngchứkhôngphảivìnóquágià.

Sau cái chết củamẹ, tôi thường lo lắng rằng khi ngủ sẽ bị ai đó đụng đếnngườimình.Mộttốinọ,tôicảmthấyđiềunày,nhưngtiếngnóicủaaiđólàmtôiantâm:Figliomiopoveretto[8].TôilạicảmnhậnđượcđiềunàymộtlầnnữavàobuổisángsớmtrongphòngcủaDelgadina,vàtôisungsướngnghĩrằngcôbéđãchạmvàongườitôi.Nhưngkhôngphải:ngườiđóchínhlàRosaCabarcasđangđứngtrongbóngtối.Ôngmặcquầnáovàovàđitheotôingay,bàtanói,đangcóchuyệnrắcrốito.

Chuyệnnghiêmtrọnghơnnhiều sovới sự tưởng tượngcủa tôi.Một trongnhữngkháchhàngsộpnhấtcủanhàchứavừabịđâmchếtngaytrongphòngđầutiên.Kẻgiếtngườiđãbỏtrốn.Thithểmậpú,khôngquầnáonhưnglạiđigiày

Page 45: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

trôngtáimétnhưcongàluộcđangnằmtrongvũngmáungaytrêngiường.Vừabướcchânvàotôiđãnhậnrangayôngta: J.M.B.,mộtchủngânhàng lớn,nổitiếngvềthânxáckhổnglồ,vềtínhthânthiệnvàcáchănvận,vànhấtlàvềnềnếpgiaphong.Ởcổcóhaivếtthươngtímngắtnhưhaivànhmôivàởbụngcómộtvếtđâmdàivẫncònchảymáu.Thịtdavẫncònmềm.Ngoàicácvếtthương,tôicóấntượngmạnhhơncảlàthấychiếcbaocaosuđãđượclồngvàodươngvậtvàhìnhnhưchưakịpdùngtronghànhđộngtìnhdụcthìđãbịđâmchết.

RosaCabarcaskhôngbiếtôngtađãđivớiaibởivìôngấycũngcóđặcquyềnđicửasauphíavườncây.Cũngkhôngloạitrừkẻđicùngcũnglàmộtngườiđànông.Bàchủnhàchỉmuốnnhờtôigiúpmặclạiquầnáochothithể.Bàtatinchắclàtôiđanglolắngnghĩrằngchuyệnchếtchócởđâyxảyranhưcơmbữa.Khôngcóviệcgìkhóhơnlàmặcquầnáochomộtngườichết,tôinóivớibàta.TôilàmviệcnàyvìsựchăndắtcủaChúaTrời,bàtađáplại.Nếucóaigiữhộtôicáixácchết thìcôngviệc sẽdễdànghơn.Tôinhắcbà ta:Thếbàđãhìnhdungraviệckhôngailạitinmộtxácchếtđầyvếtđâmchémlạiđượcmặctrongbộquầnáocủamộtcôngtửcònnguyênvẹnchứ?

TôirunlênvìlosợchoDelgadina.Tốtnhấtlàôngmangconbéđóđitheo,RosaCabarcasnóivớitôi.Thàchếtcònhơn,tôinóivớibàtamiệngđắngngắt.Bàtanhậnrangaytấtcảvàkhôngdấusựkhinhkhi:Ôngđangruncầmcập!Vìconbéđấy,tôinóidùchỉlàphânnửasựthật.Bàphảibáochoconbérađitrướckhicóaiđóđếnđây.Nhấttríthôi,bàtanói,mặcdùôngsẽchẳnggặprắcrốinàođâuvìlànhàbáo.Bàcũngthế,tôinóivớichútbựcmình.Bàlàngườiduynhấtthuộcpháitựdođượcquyềnlãnhđạochínhphủnày.

Thànhphốnàyvốnđượctiếnglàyênbìnhvàantoànkểtừkhimớirađời,ấythếmànămnàocũngcómộtvụgiếtngườidãmanvàđầytaitiếng.Cáichếtnọcũngchưaphảilàtấtcả.Bảntinchínhthứcvớitítlớnvàđầyắpchitiếtgiảithíchrằngôngchủngânhàngtrẻtuổiđãbịđâmnhiềunhátdaođếnchếttrênđườngquốc lộPradomarvì lýdokhóhiểu.Ôngchưatừngcókẻthù.Thôngbáocủachínhquyền thì chỉ rõ nghi ngờ rằng những kẻ sát nhân có thể nằm trong sốnhữngngườitỵnạntừquêracácthànhphốhiệnđanggâynênmộtlànsóngtộiphạmhìnhsựhoàntoànxalạvớiýthứccôngdâncủatuyệtđạidânchúng.Ngaytrongnhữnggiờđầutiênđãcóhơnnămmươingườibịbắt.

Tôiđếnvàcãivãồnàovớibiêntậpviênphụtráchtưpháp,mộtnhàbáođiển

Page 46: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

hìnhcủanhữngnămhaimươi,đầuđộimũlưỡitrainhựamàuxanhvàốngtayáocàikhuy,lúcnàocũngmuốnđitrướcmọisựviệc.Tuynhiên,lúcnàyanhtachỉbiếtmộtvài chi tiếtvụnvặt liênquanđến tội ác,và tôiphảibổ sung thêmnhữngchitiếtkhácmộtcáchhếtsứcthậntrọng.Vàthếlàhaichúngtôicùngviếtmộtbảntindàinămtrangđánhmáyđượcđăngtámcộttrêntrangnhấtcủabáovớilờichúgiảilàtheonguồntinđángtincậy,mộtthứbóngmamuônthuởmànhàbáochúngtôivẫnsửdụng.NhưngNgườiđànôngđángghétvào lúcchíngiờ–tứcnhânviênkiểmduyệtvàolúcbáochuẩnbịlênkhuôn–khônghềruntaysửalạinộidungchogiốngythôngbáochínhthứccoiđólàvụtấncôngcủabọncướpđườngthuộcđảngtựdo.Tôitựanủilươngtâmbằngviệcvácbộmặtsầuthảmcùngđôngđảomọingườiđitrongđámtangbỉổivàđôngđúcnhấtcủathếkỷ.

Tốihômấy,vừavềđếnnhàlàtôiđãgọiđiệnngaychoRosaCabarcasđểhỏixemDelgadina có việc gì khôngnhưngkhông có ai trả lời suốtbốnngày liền.Ngàythứnăm,tôinghiếnrăngđếnnhàbàta.Cáccửaravàođềubịniêmphong,khôngphảidocảnhsátmàlàdongànhytế.Nhữngngườihàngxómkhônghaybiếtmộttýgì.KhôngcómộtdấuhiệunàovềDelgadinakhiếntôiphảibắtđầucuộctìmkiếmquyếtliệtvànhiềukhiquálốbịchđếnmứcthởhổnhàhổnhểnvìkiệtsức.Suốttrongnhiềungàyliêntụctôingồiởbậcthanglênxuốngtạicôngviên đầy bụi bặm nơi bọn trẻ con vẫn nghịch ngợm leo lên tượng đài SimónBolivar, và quan sát tất cả những cô gái trẻ đi xe đạp.Họ đạp xe qua lại nhưnhữngconnaitơđẹp,gầngũitưởngnhưnhắmmắtcũngchộpđược.Khiđãhếthyvọng,tôiliềnlẩntrốnvàonỗianbìnhcủađiệuhátbolero.Cứnhưmộtkẻbịsaychấtmenđộc:mỗilờibàihátđềugợinhớcôbé.Trướcđâytôiluôncầncósựim lặng để viết vì hồn tôi thấm đậm chất âm nhạc hơn là chất văn chương.Nhưngbâygiờthìngượclại:tôichỉviếtđượctrongtiếngnhạcbelero.Hìnhảnhemđầyắpđờitôi.Trongsuốthaituầnlễđó,nhữngbàibáotôiviếtđềutrởthànhnhữngbứcthưtìnhmẫumực.Ngượchẳnvớisốđôngđộcgiảtrongcácbứcthưgửiđến,ôngtrưởngbanbiêntậplạiđềnghịtôihạnhiệtbớtlửatìnhyêutrongkhichúngtôinghĩcáchlàmsaoanủichođượcnhữngkẻtìnhsi.

Từcảnhbấtantronglòngđãlàmsuykiệtsứclựccủatôi.Tỉnhdậytừnămgiờsáng nhưng tôi vẫn nằm trong bóng tối chập choạng của phòng ngủ để hìnhdungraDelgadinatrongđờithựcđangđánhthứccácemdậy,mặcquầnáocho

Page 47: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

chúngđếntrường,chochúngănsángnếunhưcóthứđểăn,rồisauđóđạpxexuyênquathànhphốđểthựchiệnánphạtsuốtngàyngồiđơmcúcáo.Tôikinhngạctựhỏi:Trongkhiđơmcúcáo,ngườiphụnữsẽnghĩgìnhỉ?Nghĩđếntôichăng?LiệucôbécóđitìmRosaCabarcasđểlạiđượcgặptôikhôngnhỉ?Suốtcảtuầnlễtôikhôngthayquầnlót,khôngtắmgội,khôngcạorâu,khôngđánhrăngbởivìtìnhyêuđếnvớitôiquámuộnđểlàmđẹpvớiaiđượcnữa.Damianatưởngtôibịốmkhithấytôinằmloãthểtrênvõngvàolúcmườigiờsáng.Tôinhìnbàtavớiđôimắtđắmđuốivàrủcảhaicùngloãthểluôn.Bàtakhinhkhỉnhnóivớitôi:

–Ôngcónghĩmìnhsẽlàmđượcgìnếutôiđồngý?Thếlàtôimớichợthiểunỗiđaukhổđanggặmnhấmngườitôiđếnmứcđộ

nào.Tôikhôngcònnhậnrachínhmìnhtrongnỗiđauthơdại.Tôikhôngdámrờikhỏinhàvìsợlỡmấtnhữngcúđiệnthoạigọiđến.Tôingồiviếtmàkhôngrờikhỏichiếcđiệnthoại,mỗitiếngchuôngreolại làmtimtôinhảybắnlênvìnghĩrằngđó làRosaCabarcasgọiđến.Thỉnh thoảng tôi lạingừngcôngviệcđểgọichobàta,vàsuốtngàytôigọiliêntụcchođếnkhihiểurằngchiếcđiệnthoạihoàntoànvôcảm.

Mộtbuổichiềumưa,vừatrởvềnhà, tôiđãthấyconmèonằmcuộntrònởngaybựccửaravào.Trôngnóbẩnthỉu, tàn tạmộtcáchđángthương.Quyểnsáchhướngdẫnchỉrarằngnóđangbịốmvàtôiphảithựchiệnmộtsốbiệnphápđểcứunó.Khiđịnhđinghỉ,tôibỗngnảyraýnghĩlàchínhnócóthểdẫntôilầntheodấuvếtcủaDelgadina.TôiđemnótrongtúiđichợđếntậnnhàcủabàRosaCabarcas,lúcnàyvẫncònbịniêmphongnênkhôngcómộttídấuhiệusựsốngnào.Conmèohăngháinhảyrakhỏicái túixuốngvườnvàmấthút trong lùmcây.Tôigõcửavànghethấymộttiếngnóicủamộtquânnhânnàođó:Aiđếnđây?Ngườilươngthiệnđây,tôinói.Tôiđếntìmbàchủquán.Ởđâykhôngcóbàchủnàocả,tiếngnóilạivọngtừtrongnhàra.Tốithiểucũngnhờôngmởcửađểtôitìmconmèo,tôinàinỉ.Khôngcómèonàocả,ôngtanói.Tôihỏi:Ônglàaivậy?

–Chẳnglàaicả–Giọngnóivọngra.Tôiluônhiểurằngchếtvìtìnhchẳngquachỉnhưtấmgiấyphápbằngthơca

màthôi.Buổichiềuhômđó,khitrởvềnhà,khôngcómèovàcôbéđicùng,tôinghiệmrarằngmìnhkhôngchỉcóthểsẽchếtmàthựcrathìđangchếtdầnchết

Page 48: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

mòn vì tình.Nhưng tôi cũng nhận thấymột sự thật ngược hẳn lại: niềm vuitrongđaukhổcủatôivẫnkhônghềthayđổi.Tôiđãmấtmười lămnămđểcốdịchbằngđượcmộtbàihátcủaLeopardivàmãiđếnchiềuhômđótôimớicảmnhậnmộtcáchsâusắcýnghĩacủanó:Hồntôisaođớnđau,tìnhyêusaođắngcay.

Mọingườivôcùnglolắngkhithấytôimặcquầnáolótvàrâurialởmchởmbướcvàotoàbáo.Toànhàmớiđượcnângcấp,mỗingườimộtngăn,chungánhsáng đèn chiếu từ trên trần, mới nhìn cứ tưởng như trong nhà hộ sinh. Bầukhôngkhíimlặnggiảtạokhiếnaicũngphảinóinăngnhỏnhẹvàđilạirónrén.Ởtiềnsảnhtreobabứctranhsơndầuvẽbachủbútđảmđươngchứcvụsuốtđời,trông như các vị phó vương đã chết và những bức ảnh của các vị khách quý.Phònghọpchínhrộngrãitreobứcảnhkhổnglồcủatoànbộbanbiêntậphiệnnaychụphômsinhnhậttôi.Tôiliêntưởngngayđếnbứcchụphồitôibamươituổivàmộtlầnnữatôisợhãinhậnratrongảnhmìnhcòngiàđinhanhvàtệhạihơnnhiềusovớitrongđờithực.Côthưkýhôntôitrongbuổimừngsinhnhậtđãhỏicóphảitôiđangốmkhông.Tôisungsướngnóithậtđiềumàchắccôtakhôngtin:Tôiđangốmvìtình.Côtanói:Tiếclàkhôngphảivìem!Tôiđáplại:Biếtđâuđấy.

Taybiêntậpviênphụtráchkhốitưphápvừađirakhỏikhoanglàmviệcvừanóitorằngởkhuvựcnhàhátthànhphốcóhaixácchếtcongáichưaxácđịnhđượcdanhtính.Tôigiậtmìnhhỏilại:Cỡmấytuổi?Trẻlắm,ôngtanói.Cóthểlànhữngngườichạyloạnởtỉnhlênbịbọnđaophủcủachínhquyềnđuổitheogiếtchết.Tôithởphàonhẹnhõm.Tìnhhìnhcăngthẳngnàycứ lẳng lặngxâmnhậpvàochúngtanhưmộtvếtmáuloangmãi,tôinói.Tuyđãđixa,nhưngtaybiêntậpkhốitưphápvẫnhétto:

–Khôngphảinhưvếtmáu,sưphụơi,màlàbãicứt.Mấyngàysau,tôicòngặpđiềutệhạihơnnữa.Hômđó,cómộtcôgáimang

cáitúigiốnghệttúiđựngmèohômtrướcbấtngờđiquatrướcquánsáchMundonhưmộtluồnggiólạnh.Tôivộivàngđuổitheocôta,chenchúcgiữađámđôngvào lúcmườihai giờ trưanóngnhưđổ lửa.Cô ta rấtđẹp,bướcđi thậtdài vàmềmmại,khéoléolenlỏigiữanhữngngườibộhànhđôngđảokhiếntôirấtvấtvảbámtheo.Cuốicùngthìtôicũngđuổikịpvànhìnthẳngvàomặtcôta.Côbélấytaygạtmạnhtôiramàkhôngthèmnóilờixinlỗivàtiếptụcbướcđi.Không

Page 49: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

phảilàcôbémàtôiđangtìmkiếm,nhưngchínhtínhcáchcaongạocủacôtacònlàmtôiđauđớnhơncảviệcnếucôtachínhlàembécủatôi.NgaytứckhắctôihiểurằngmìnhkhôngthểnhậnraDelgadinakhicôbéthứcvàmặcquầnáovàrằngcôbé cũngkhông thểbiết tôi là ai vì cóbaogiờnhìn thấyđâu.Trongbangàyđiênrồ,tôingồiđanmườihaiđôitấtmàuxanhvàhồngchotrẻsơsinh,cốgắngkhôngnghe,khônghát,khôngtơtưởngđếnnhữngbàihátkhiếntôinhớđếnDelgadina.

Tôithựcsựchẳngbiếtlàmgìvớinỗiđautâmhồnvàbắtđầunhậnramìnhđãgià,bấtlựctrướctìnhyêu.Minhchứngđauđớnchoviệcnàychínhlàvụtainạnmàtôiđãchứngkiến:mộtchiếcxebuýtcánmộtcôgáiđixeđạpngaygiữatrungtâmkhuthươngmại.Khixecấpcứuvừađưacôbéđikhỏi,mọingườimớithấyhết cảnh nát vụn của chiếc xe đạp trong vũngmáu tươi. Tôi xúc độngmạnhkhôngchỉvìđámsắtvụnmàchínhvìchiếcxeđạpcócùngnhãnhiệu,mẫumãvàmàusắcgiốnghệtchiếcmàtôiđãtặngDelgadina.

Cácnhânchứngđềuxácnhậnngườiđixeđạpbịthươnglàmộtcôgáirấttrẻ,caovàgầy,cómáitóccắtngắnxoăntít.Hoàntoànhoảnghốt,tôivộinhảylênchiếctaxiđầutiênđiquađểđếnbệnhviệnTếbần,mộtcănnhàcổlỗtườngbằngđấtthổhoàngtrôngchẳngkhácgìnhàtù.Tôiphảimấtnửatiếngđồnghồđểvàovànửatiếngkhácđểrakhỏikhuvườncâyđầymùihươngthơmcủatráicâynơimộtngườiđànbàkhốnkhổchặnngangđườngvànhìnchằmchằmvàomắttôi,nói:

–Taolàngườimàbâykhôngđếntìmđây.Đếnlúcđótôimớinhớralàởtrongvườnnàycónhữngngườiđiênhiềnlành

củacảquậnđượctựdođilại.Tôiphảiđưathẻnhàbáochobangiámđốcbệnhviện,họmớichịucửmộtytádẫnđếnphòngcấpcứu.Trongsổnhậpviệncóghicác số liệu:TênhọRosalbaRios,mười sáu tuổi,không rõnghềnghiệp.Triệuchứng:vỡhộpsọ,choáng.Chẩnđoántiếptụctheodõi.Tôihỏi trưởngphòngcấpcứuliệucóthểđếntậnnơithămcôtađượckhôngvớihyvọnglàôngtatừchối,nhưnghọlạivuivẻdẫnđingayđểmongtôicóbàiviếtvềtìnhtrạngtồitàncủabệnhviệnđangbịbỏrơi.

Chúng tôiđiqua cănphòngmàumè loè loẹt sặcmùi a-xít fénic vớinhữngbệnhnhânnằmchấtđống trêngiường.Cuốiphòng, trongmộtbuồngđơnđểchiếccángbằngsắttrênđónằmthẳngđơcôgáimàchúngtôiđangtìm.Hộpsọ

Page 50: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

quấnđầybăngtrắng,bộmặtkhôngcònnhậnrađượcnữa,sứtsẹovàtímbầm,nhưngchỉnhìnđôibànchântôicũngbiếtlàkhôngphảicôbécầntìm.Tôibỗngtựhỏi:Mìnhsẽlàmgìnếuđúnglàcôbénhỉ?

Dùtronglòngcònrốitinhlênvìchuyệntốihômtrước,nhưngngàyhômsautôivẫncóđủ lòngcanđảmđiđếntậnnhàmáymayáosơmi,nơi theo lờicủaRosaCabarcaslàcôbéđanglàmviệc.Tôixinphépôngchủnhàmáychođixemcácphânxưởng có thể sẽ thànhhìnhmẫu củamộtdựán tầmcỡ châu lục củaLiênhợpquốc.Ông chủ,mộtngườiLibăngda thôdàyvà ítnóiđãmở toangvươngquốc củamìnhvớihyvọng sẽđượcđầu tư thànhmột tấmgương toàncầu.

Trongmộtkhungnhàrộnglớnngậptrongánhđiện,batrămthiếunữmặcáoblutrắngvớivếttrobôitrêntrán[9]đangmảimiếtđơmcúc.Khibiếtchúngtôivào, họđềungướcnhìn lênnhưnhững côhọc trònhỏ và liếcnhìn chúng tôitrongkhiviênquảnđốcgiảnggiảivềnhữngđónggópcủahọchonềnnghệthuậtđơm cúc áo. Tôi quan sát bộmặt từng cô và phấp phỏng lo sợ phát hiện raDelgadinamặcđủquầnáovàđangthức.Nhưngchínhmộttrongsốcáccôgáilạipháthiệnratôibằngánhmắtthánphụcđếndễsợvàhỏikhôngchútnểnang:

–Thưaông,cóphảichínhônglàngườiviếtcácbứcthưtìnhtrênbáokhôngạ?

Tôichưabaogiờhìnhdungnổimộtbégáisayngủlạicóthểgâyrachuyệnkhóxửchomìnhnhưvậy.Tôitrốnchạykhỏinhàmáykhôngkịpchiatayvớiaivà cũngchẳngkịp suynghĩxem liệu trong sốcác thiếunữ trinhnguyênkia cóngườicongáimìnhđangcốtìmhaykhông.Khirakhỏitôichỉcómộttìnhcảmduynhấttrênđờilàmuốnkhóc.

Sauđúngmột tháng thìRosaCabarcasgọiđiệnđếnđểđưa ra lờigiải thíchkhông tưởng tượngnổi:bà tađã cónhữngngàynghỉ xứngđángở thànhphốCartagenasauvụgiếthạiôngchủngânhàng.Tấtnhiênlàtôikhôngtinlờibàta,nhưngcũngchúcmừngbàtađãtaiquanạnkhỏivàđểbàtahuyênthuyêntiếpnhữngđiềudốitrátrướckhihỏiđiềuđanglàmtimtôithổnthức:

–Thếcôbéthìsao?RosaCabarcasimlặngmộtlúclâu.Nóvẫnởđó,mãisaubàtamớinói,nhưng

lạicốtìmcáchlảngtránh:Phảichờthêmmộtthờigiannữa.Baonhiêulâu?Tôivẫnchưadựkiếnđược,rồitôisẽbáochoôngbiết.Tôithấybàsắpcúpmáyliền

Page 51: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

nóingay:Chờtíđã,phảichotôichútánhsángchứ.Khôngcótiasángnàocả,bàtanói,vàkếtluận:Ôngphảicẩnthậnđấyvìchuyệnnàycóthểlàmhạiông,vànhấtlàlàmhạiconbé.Tôikhôngphảilàkẻhaynhõngnhẽođâu.Tôinănnỉbàtachophépdùmộtlầnduynhấttiếpcậnđếnsựthật.Dùsaođinữa,tôinói,tôivàbàđềulàtòngphạmcảmà.Bàtakhônghềlùibước.Yêntâmđi,bàtanói,conbévẫnkhoẻmạnhvàvẫnchờtôigọiđiện,nhưngngaylúcnàychẳngcóchuyệngìlàmđâuvàtôicũngkhôngnóigìthêmnữa.Xinchàoông.

Tôivẫncầmchiếcđiệnthoạitrêntaymàkhôngbiếttiếptụcnóigìđượcnữa,bởivìđãquábiếtkhôngthểmoiởbàtabấtcứchuyệngìbằngcáchépbuộc.Quátrưa,tôilạiđiđếnnhàbàta,chỉcònchờtrôngvàođiềumayrủi.Cănnhàvẫncửađóng then cài cùng với dấu niêm phong của ngành y tế. Tôi nghĩ là RosaCabarcasđãgọi tôi từmộtnơikhác, có thể từ thànhphốkhác,đóquả làmộtđiềmxấu.Tuyvậy,lúcsáugiờchiều,thờikhắcítngờnhất,bàtađãxổquađiệnthoạiđếntôinhữngkýhiệuriêngcủamình:

–Này,bâygiờđượcrồiđấy.Mườigiờđêm,toànthânrunrẩyvàmôimímchặtđểkhỏibậtratiếngkhóc,

tôimangtheonhữnghộpsô-cô- laThuỵSĩ,bánhmậthạnhnhânvàkẹocùngmộtgiỏhoahồngcháyđỏđểphủlêngiường.Cánhcửakhéphờ,đènsángvàtừchiếc đài bán dẫn vọng ra bản sonat sốmột cho violon và piano của Brahms.Delgadinanằmtrêngiườngrựcrỡvàkháclạkhiếnmãitôimớinhậnra.

Côbéđãlớnhơn,nhưngkhôngphảilàvềkíchthướcmàvềnétgiàdănhơnhaihoặcbatuổi,vàtrôngcũngloãthểhơnbaogiờhết.Đôigòmánhưcaohơn,làndasạmnắngbiển,đôimôimỏng,máitóccắtngắnvàxoăntítkhiếnbộmặtemcónét rạng rỡ của tượngApolocủaPraxíteles.Cặpvúcủaemcũngphổngphaohẳnlênkhôngcònnằmgọntronglòngbàntaytôiđượcnữa,vòngeocũngđãđịnhhình,khungxươngđãtrởnênrắnrỏivàhàihoàhơnhẳn.Tôisaysưavớinhữngthànhtựucủatựnhiênnhưnglạihốthoảngtrướcnhữngnétgiảtạo:lôngmigiả,móngtayvàmóngchânsơnmàusẫmxàcừvàmộtmùinướchoasựcnứcchẳngcóvẻgìlàtìnhyêucả.Tuynhiên,điềulàmtôinổigiậnchínhlàmớtàisảncôbémang trênngười:khuyên taikhảmngọcbích,vòngđeocổbằngngọc tựnhiên,mộtvòngđeotaylấplánhvàthêukhéoléo,vàđôigiàygótbằng.Bụngtôiứđầylànhơilạ.

–Đồconđiếm!–Tôithétlên.

Page 52: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

Quỷdữnóivàotaitôimộtýnghĩđentối.Vàđúnglànhưvậy:trongđêmxảyratộiác,RosaCabarcascó lẽđãkhôngkịpvàkhôngđủbìnhtĩnhquay lạibáochocôbé,vàcảnhsátđãthấycôtanằmmộtmìnhtrongphòng,mộtđứatrẻvịthànhniên,bịépbuộc.KhôngaidámhànhsựnhưRosaCabarcastrongtrườnghợpnày:bàtabántrinhcủađứabéchomộttrongnhữngviênsếpsòngđểđổilấysửantoàncủachínhmìnhtrongvụgiếtngười.Điềuđầutiên,tấtnhiênlàphảilàmchìmđivụbêbốinày.Thậtlàtuyệtvờilàmsao!Mộtchuyếnđihưởngtuầntrăngmậtchocảbangười,côbévàkẻnọthìtrêngiườngcònRosaCabarcasthìtrênsânthượngkháchsạnsangtrọnghưởngniềmhạnhphúcđượcthoáttội.Mùquángvìsựtứcgiậnquáidị,tôi lầnlượtnémmọithứtrongphòngvàotường:bóngđèn, chiếcdài, chiếcquạtđiện, tấmgương, ly, cốc.Tôikhông làmvội vãnhưng liên tục,hết sứcồnàovàvớiniềmsay sưa trongkhuônphépcuộcđời.Đứabénảybậtlênngaysautiếngnổđầutiên,nhưngkhôngnhìntôimàcuộntrònmìnhlạiquaylưngvềphíatôivàcứnằmnhưthếtrongcơncogiậtsợhãichođếnkhidứttiếngđậpphá.Đámgàmáitrongvườnvàlũchócũnglàmtăngthêmtiếnghỗnloạnầmĩ.Dùtứcgiậnmùquáng,tôivẫncònđủminhmẫnvàhứngkhởiđểsẵnsàngchâmlửađốtnhàthìvừalúcRosaCabarcastrongbộđồngủbìnhthảnxuấthiệnngaycửaravào.Bàtakhôngnóigì.Bàtanhìnướclượngmứcđộcảnhtànphávàthấyrõbégáiđangnằmcuộntrònnhưconốc,đầugiấutronghaicánhtay:sợhãinhưngcònnguyênvẹn.

–Trờiơi!–RosaCabarcaskêulên–Saotôikhôngcóđượcmộttìnhyêunhưkiểunày!

Bàtathươnghạinhìntôitừđầuđếnchânrồiralệnh:Đinào.Tôiđitheobàtađếntậnphòng.RosaCabarcasimlặngđưacốcnướcvàrahiệuchotôingồiđốidiệnvàlắngnghetôitâmsự.Nào,bàtanói,bâygiờthìôngphảicưxửnhưmộtngườilớn,vànóichotôibiếtchuyệngìđãxảyra?

Tôi nói với bà ta những gì mà tôi coi là sự thật vừa phát hiện ra. RosaCabarcasimlặngnghe,khônghềtỏrangạcnhiênnhưngcuốicùngthìmặtmàycũngrạngrỡhẳnlên.Tuyệtthật,bàtanói.Tôithườngnóirằngghentuôngbiếtnhiềuhơnsựthật.Vàbàtaliềnnóithẳngtuộtmọichuyệnđãxảyratrongthựctế.Đúnglàtrongđêmxảyratộiác,bàtanói,vìquáhốthoảngnêntôiđãquênmấtconbésayngủtrongphòng.Mộttrongnhữngkháchhàngsộp,viênluậtsưcủa người bị sát hại, không những làm việc phân phát quà cáp và hối lộ cho

Page 53: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

nhữngnơi cần thiếtmà cònmờiRosaCabarcas đi nghỉ ởmột khách sạn sangtrọngởthànhphốCartagenađểchờchovụxì-can-đanchìmxuồng.Ônghãytinlờitôi,RosaCabarcasnói,trongsuốtthờigianđókhônglúcnàotôiquênđượcôngvàconbé.Ngàyhômkiatôimớivềđếnđâythìgọiđiệnngaychoông,nhưngkhôngai trả lời.Ngược lại,bé gái thìđếnngay tức thì,nhưng trôngnóquáưthảmhạinêntôiphảitắmtápchonóhộông,phảisắmquầnáovàđưanóđimỹviệnđểngườitasửasanglạichonónhưmộtbàhoàng.Ôngthấyrõrồiđó:trôngnótuyệthảo.Tạisaocóquầnáosangtrọngư?Đólàtrangphụcmàtôiphảithuêchocácemútcủamìnhkhiđikhiêuvũvớikhách.Đồtrangsứcư?Đólàcủatôicảđấy: chỉ cần sờvào làông thấynó toànbằngkimcươnggiảvàbằng sắt tây.Thôi,đừnggiởtròvớvẩnnữa.Vàvàtakếtluận:Ôngđếnđóngayđi,đánhthứccon bé dậy, xin lỗi nó và giữ lấy nó luôn đi.Ông và con bé xứng đáng đượchưởnghạnhphúchơnaihếtđấy.

Tôinỗlựcphithườngđểtinlờibàta,nhưngtìnhvẫnthắnglý.Đồgáiđiếm!Tônnói,tronglòngrừngrựclửatứcgiận.Đóchínhlàcácngươi!Tôihétto:Đồgáiđiếmcứtđái!Tôikhôngthèmbiếtgìvềbàvàbấtcứmộtmụđànbàhưđốnnàokhácởtrênthếgiannàynữa,càngkhôngcầnbiếtgìvềconbéđó.Từcửaravàtôiradấuvĩnhbiệt.RosaCabarcaskhôngnghingờđiềunày.

Cầuchúalôiôngđi–bàtanhếchmépbuồnbãnói,vàquayngayvềđờithực.Dùsao tôi cũng sẽgửiôngbảnkhai thiệthạimàôngđãgây raở trongphòngngủ.

Page 54: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

CHƯƠNGNĂM

ĐangđọcNhữngngàymười lăm thángBa thì tôibắtgặpmột câubuồnthảmmàtácgiảchorằnglàcủaJuliusCesar:Takhôngthểkếtliễucuộcđờitrongthân phậnmột con ngườimà những kẻ khác vẫn tin là ta phải như vậy. TôikhôngthểxácminhđượcnguồngốcthậtsựcủacâunàycóhaykhôngởtrongcáctácphẩmcủaJuliusCesarhoặclàtrongcáctácphẩmcủanhàchuyênviếttiểusửcủaông, từSuetoniođếnCarcopino,nhưngcâunày rấtđángnhớ.Trongmấythángtiếptheocủacuộcđờitôi,chínhthuyếtđịnhmệnhcủaôngđãtruyềnchotôilòngquyếttâmcònđangthiếukhôngnhữngđểviếtcuốnhồikýnàymàcònđểbắtđầulạikhôngchútsượngsùngmốitìnhvớiDelgadina.

Khôngmộtgiâyphútnàolòngtôibìnhyên,ănuốngkémhẳn,vàsútcânđếnmứcquầnmặc rộng thùng thình.Những cơnđau trước chạy lung tung trongngườinayởhẳn trongxương cốt, tínhkhí thayđổi thất thường,đêm thì tỉnhnhưsáonhưngkhôngthểđọcvàcũngkhôngnghenổiâmnhạc;ngàythìngượclạiđầuóccứmêmêtỉnhtỉnhnhưnglạikhôngthểnàongủđược.

Niềmanủibỗngtừtrêntrờirơixuống.TrênchuyếnxebuýtchậtnhưnêmchạytuyếnLomeFresca,mộtbàngồibêncạnhmàtôikhôngbiếtlêntừbếnxenàođãghévàotaitôinóinhỏ:Ôngvẫncònchiếnđấuđượcđấychứ?ĐóchínhlàCasildaArmenta,mộtmối tình kiểu ănbánh trả tiềnngày xưa, người đãphảichịuđựngtôinhưmộtkháchhàngthườngxuyêntừcáithờibàtacònlàmộtcôgáitrẻkiêukỳ.Khiđãvềhưu,ốmdở,khôngđồngxudínhtúi,bàtađãlấymộtngườiHoalàmnghềtrồngrau,nhờvậyđượcmanghọ,đượcgiúpđỡvàcóthểđượchưởngchúttìnhyêu.Bảymươibatuổi,thânthểđãtrởlạinhưxưa,vẫnđẹpvà vẫn đầy cá tính mạnh mẽ, và cũng giữ nguyên tính phóng túng của nghềnghiệpcũ.

Bàtađưatôivềnhà,mộtkhunhàvườntrồngraukiểungườiHoatrênđồibênđườngdẫnrabiển.Chúngtôingồitrênnhữngchiếcghếbốkiểubãibiểnởngay sân thượngmờ tối giữanhững câydươngxỉ và thiên tuế, vànhững lồngchimtreolủnglẳngtrêngiá.Trênsườnđồi,nhữngngườiHoađộinónláđang

Page 55: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

trồngraudướicáinắngchóichangvàxaxahaimũiđádấudòngsôngchảylanratận mấy dặm ngoài biển khơi xanh xám của cửa biển Ceniza. Đang ngồi nóichuyện,chúngtôibỗngnhìnthấychiếctàuchởkháchvượtđạidươngsơnmàutrắngtoáttừtừtiếnvàocửasôngvàchúngtôiimlặngdõitheonóchođếntậnkhingherõtiếngcòibuồnthảmnhưtiếngrốngcủaconbòđựcởcảngsông.Bàtathởdài.Ôngcónhậnthấyđiềugìkhông?Hơnnửathếkỷqua,đâylàlầnđầutiêntôikhôngđóntiếpôngtrêngiường.Chúngtađãlàngườikhácrồi,tôinói.Không để ý đến lời tôi, bà ta vẫn tiếp tục nói:Mỗi khi ở trên đài phát thanhngườitanóiđiềugìđóvềông,nàolàkhenôngđượcmọingườiquýmến,nàoônglàbậcthầyvềtìnhyêu,tôilạinghĩtrênđờinàykhôngaihiểuđượcnétduyênvàmánh lớicủaôngbằngtôi.Thựcsự,bà tanói,khôngcóai chịuđựngđượcôngtốthơntôi.

Tôikhôngchịuđượcnữa.Bàtacũngcảmthấyđiềuđókhinhìnthấyđôimắtđẫmlệcủatôi,vàchỉđếnlúcđócólẽbàtamớipháthiệnrarằngtôikhôngcònlàngườinhưtrướcđâynữavàtôicũngcốnhìnbàtavớilòngcanđảmcủamộtkẻkhôngcòntinởchínhmình.Bâygiờtôigiàrồi,tôinóivớibàta.Chúngtađềugiàcảrồi,bàtathởdài.Cóthểbêntrongtakhôngcảmthấynhưngbênngoàithìaicũngthấyrõđiềunày.

Khôngthểkhôngmởlòngmình,vàvìvậytôiliềnkểchobàtanghetoànbộcâuchuyệnđangđốt cháy tâmcanmình, từ lầngọiđiện thoạiđầu tiênchobàRosaCabarcastrướchômsinhnhậtchínmươituổi,chođếncáiđêmbithảmđậpvỡmọithứtrongphòngngủvàkhôngbaogiờquaytrởlạiđónữa.Bàtachămchúnghe chuyện tầmphào của tôimànhưđang sống trongđóvậy, suyngẫmmộtlúclâurồimỉmcười:

–Ôngmuốnlàmgìthìlàm,nhưngkhôngđượcđểmấtconbénày–Bàtanóivớitôi–Khôngcógìbấthạnhbằngchếttrongcôđơn.

ChúngtôiđiđếncảngColombiatrênchuyếntàuhỏabénhỏnhưđồchơivàchạychậmnhưngựađibướcmột.Chúng tôingồiăn trưa trướcbếncảng làmbằnggỗđãmụcnát,nơimàtrướckhinạovétcửabiểnCeniza,tấtcảtàubèkhắpnơi trên thế giới đều phải cập vào để mọi người có thể vào được đất nướcColombia.Chúngtôingồidướibóngcâycọvàđượccáccôhầubàndađentolớnphụcvụmóncáránvớicơmdừavàchuốixanh.Chúngtôingủgàngủgậttrongcơnbuồnngủnặngnềvàolúchaigiờchiềurồilạitiếptụctròchuyệnchođếnkhi

Page 56: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

biểnchìmtrongrángđỏrựcrỡcủachiềutà.Quảthựctôithấyrấttuyệtvời.Ônghãynhìnnơichúngtađếnđểhưởngtuầntrăngmậtnày,bàtanóiđùa.Rồitiếptụcnóinghiêmchỉnh:Hômnayquaynhìnlạitrướcđây,tôithấycảmộthàngdàingótngànngườiđànôngđãnằmchunggiườngvớitôi,vàcólúctôiđãhếtlòngmongướcđượcthựcsựcóhẳnmộtngườidùlàkẻtệhạinhất.NhờơnChúatôiđãkịpgặpđượcôngchồngngườiTrungHoa.Cứnhưkếthônvớingóntayút,nhưngôngấylàcủariêngtôi.

Bàtanhìnvàomắttôinhưthămdòphảnứngtrướcđiềuvừakể,rồinóitiếp:Thếthìngaybâygiờôngphảiđitìmcôbétộinghiệpđó,dùnhữnggìngườitanóirấtđúngvềghentuông,dùgìđinữathìôngkhôngđượcđểaicướpmấtđiềutốtđẹpcủamình.Cònđiềunàynữa,khôngcólãngmạnkiểuôngnộiđâunhé.Nóithậtnhé,bàtachântìnhkếtthúc:ôngđừngđểđếnchếtmàvẫnchưađượchưởngsựtuyệtdiệucủaviệcchăngốitrongniềmyêuthươngsayđắm.

Ngayhôm sau, tôi run runquay sốđiện thoại.Mộtphần vì sự căng thẳngtrướccuộcgặplạiDelgadina,mộtphầnvìkhôngbiếtbàRosaCabarcassẽđáplạirasao.Trướcđóchúngtôiđãtranhcãiquyếtliệtvìbàtađãtínhquámứcnhữngthiệthạimàtôiđãgâyraởphòngngủ.Tôiđãphảibánđimộttrongnhữngbứctranhthânthươngnhấtcủamẹmàgiátrịcóthểlàcảmộtgiatài,nhưnglúccầnthiếtnóchỉđápứngđượcmộtphầnmườikỳvọngcủatôi.TôiphảicộngthêmtoànbộsốtiềntiếtkiệmrồiđưađếnchoRosaCabarcasvớiphươngchâmbấtdibấtdịch:Bàcầmlấyhoặclàtừbỏluôn.Đólàmộthànhđộngtựsát,bởivìchỉcầnbánđimộttrongnhữngbímậtcủatôi,bàtacũngđãcóthể làmtiêutandanhtiếngcủatôirồi.Nhưngbàtakhôngđáhậumàchỉgiữlạinhữngbứctranhcònlạisaucáiđêmđậpphácủatôi.Tôilàkẻbạitrậnngaylầnchơiđầutiên:tôikhôngcònDelgadina,khôngcóRosaCabarcasvàcũnghếtcảtiềntiếtkiệm.Tuynhiên,tôicũngnghethấytiếngchuôngđiệnthoạimộtlần,hailần,balầnvàcuốicùnglàbà ấy: Xem nào? Tôi không cất nổi lên lời. Tôi cúp điện thoại. Tôi nằm vậtxuốngvõng,cốtrấntĩnhbằngnhữngvầnthơtìnhkhổhạnhcủaSatie,vàmồhôiđổraướtđầmcảnhữngdâyvõng.Chođếntậnngàyhômsautôivẫnkhôngcóđủcanđảmđểgọiđiệnthoại.

–Thôiđược,nàymụđànbàkia–Tôinóimộtcáchcứngcỏi–Ngàyhômnaythìtôimuốn.

Tất nhiên làRosaCabarcas đã đoán biết trước tất cả.Chà, ngài thông thái

Page 57: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

buồnbãcủatôiơi,bàtathởdàivớivẻluônđắcthắng,ôngđãmấthútsuốthaithángliềnrồinayquaylạichỉđểnóiđiềuảotưởng.BàtakểchotôingherằngđãhơnthángnaychưagặplạiDelgadina,nhưnghìnhnhưcôbéđãhồiphụcsaucúsốcđêmphábĩnhcủatôinênkhônghềđềcậpgìchuyệnđóvàcũngkhônghỏihangìvềtôinữa,rằngcôtarấthàilòngvớicôngviệcmới,dễchịuhơnvàđượctrảlươngcaohơnsovớiviệcđơmcúc.Mộtđợtsónglửarừngrựcđốtcháylòngtôi.Chỉcóthểlà làmđiếmthôi,tôinói.RosaCabarcasđáplạingay:Ôngđừngngumuộinhưthế,nếulàmthếthìnóđãởđâyrồi.Hoặcgiảnócóthểởnơinàotốthơnđượckhông?Cáchlýgiảinhanhchóngcủabàtalàmtôicàngthêmnghingờ:Làmsaotôicóthểbiếtlàconbékhôngởđó?Trongtrườnghợpnày,bàtađáptrả,tốtnhấtlàôngkhôngnênbiếtđếnđiềuđónữa.Khôngư?Tôilạicămghétbàtamộtlầnnữa.RosaCabarcas,đểtỏrađãchịu,hứasẽđilùngsụctìmconbé.Cũngkhôngcónhiềuhyvọngđâu,bởivìđiệnthoạinhàbàhàngxómmàtôivẫnnhờđểgọichonóđãbịcắtrồivàtôithìchẳnghềcómộtýniệmgìvềnơicưtrúcủaconbé.Nhưngcũngkhôngđếnmứcphảichếtvìtuyệtvọng,mẹkiếp,bàtanói,mộtgiờnữatôisẽgọichoông.

Mộtgiờmàhóarabangày,nhưngbàtađãtìmđượccôbétrongtìnhtrạngsẵnsàngkhỏemạnh.Tôisượngsùngtrởlạivàhônlêntừngphầndathịtcủaem,nhưsámhốivậy,suốttừmườihaigiờđêmchođếnkhigàgáysáng.Mộtlờixinlỗidàimàtôihứasẽcònlặpđilặplạimãimãivàmộtlầnnữalạibắtđầutừđầu.Cănphòngbịphábỏrồibịdùngvàonhữngviệctệhạinênlàmmấthếtnhữnggìtrướcđâytôiđãđặtvàođó.Bàtacứđểnguyênnhưvậyvàbảotôimuốnnângcấplênthìphảitựlàmlấyvìvẫnchưatrảhếtnợ.Tuynhiên,tìnhhìnhkinhtếcủa tôi đã rơi xuống tậnđáy rồi.Tiềnhưu trí càngngày càng ít.Vài ba thứởtrongnhàcóthểbánđược–trừnhữngđồtrangsứcthiêng liêngcủamẹ–thìchẳngcòngiátrịthươngmại,khôngcóthứgìquácũđểtrởthànhđồcổ.Ởthờikỳhoàngkim,viêntỉnhtrưởngđãtừngđưaramộtlờiđềnghịhếtsứchấpdẫnđểmuatoànbộkhốisáchcủacáctácgiảcổđiểnHyLạp,LaTinhvàTâyBanNhacủatôichothưviệncủatỉnh,nhưnglúcđótôikhôngcólòngnàobánchúngđi.Saunày, tìnhhình chính trị thayđổi và tìnhhình thếgiớingày càng tệđinênkhôngcóaitrongchínhquyềnnghĩđếnnghệthuậtvàvănhọcnữa.Mệtmỏivìkhông tìm đượcmột giải pháp trong sạch, tôi đút túi tất cả số trang sức màDelgadinađã trả lạivàđi tìmcáchbánởnhữngngõhẻmtối tămgầnkhuphố

Page 58: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

chợ.Vớivẻmộtnhàthôngtháiđãngtrí,tôilượnlờvàilầntrướcnhữngquánăndơbẩntồitànchậtcứngkhách,nhữngcửahàngbánsáchcũvàcửahàngcầmđồ,nhưnglòngtựtrọngcủamẹtôi,FlorinadeDios,đãngănbước:tôikhôngdám.Thếlàtôiquyếtđịnhngẩngcaođầuvàobánchocửahàngvàngbạclâuđờivàcóuytínnhấtthànhphố.

Anhchàngnhânviêncửahàngđeokínhmộttròngvàomắt,vừaxemxétđồtrangsứcvừahỏitôivềmộtvàiviệc.Anhtacóphẩmchất,phongcáchvàtínhcẩntrọngcủamộtvịthầythuốc.Tôigiảithíchchoanhtabiếtrằngtấtcảsốđồtrangsứcnàyđềulàdivậtthừakếcủamẹtôi.Anhtanheomắttánthànhsaumỗilờigiảithíchvàsaucùnggỡkínhmộttròngra.

–Tôilấylàmtiếc–anhtanói–nhưngtấtcảđềulàmbằngđítchai.Trước sự kinh ngạc của tôi, anh giải thích với vẻ thương cảm nhẹ nhàng:

Cũngcònmaylàvàngvẫnđúnglàvàngvàbạchkimvẫnđúnglàbạchkim.Tôisờtúiquầnđểkiểmtralạixemcóđúnglàđãmangtheohóađơnmuahàngtrướcđâykhôngrồinóikhôngchúthằnhọc:

-Nhưng tất cả đã đượcmuaở cửa hàngđáng kínhnàyhơnmột trămnămtrướcđấy.

Anhtakhônghềtỏralúngtúng.Trongcácđồtrangsứcthừakế,anhtanói,cũngthườngbịmấtnhữngphầnquýgiánhất;bịnhữngkẻngangngượctronggiađìnhthayđổihoặcbịcácthợkimhoànlưumanhnàođóhoánđổi,vàchỉkhicóaiđómuốnbánmớipháthiệnrasựgianlận.Nhưngxinphépôngmấyphút,anhtanóivàmangtoànbộđồtrangsứcđivàosaucánhcửacuốiphòng.Mộtlúcsauquaylại,mờitôingồichờởghếmàkhônggiảithíchgìcảvàtiếptụclàmviệc.

Tôiquansátcửahàng.Trướcđâytôiđãcùngmẹđếnđâymộtvàilần,vàvẫncònnhớcâunóicửamiệngcủabà:Đừngnóivớibốnhé.Trongđầutôibỗngloélênmộtýnghĩ:LiệuRosaCabarcasvàDelgadinacóthoảthuậnbánđồthậtvàtrảlạitôiđồgiảkhông?

Khimốinghingờđốtcháylòngthìtôiđượccôthưkýmờiđitheoquachiếccửacuốiphòngđếnvănphòngnhỏcódãytủđứngto.Mộtgãkhổnglồănmặclôithôiđứngbậtdậysaubànlàmviệcvànhiệttìnhbắtchặttaytôi,xưnghôthânmậtnhưbạncũ.Chúngmìnhđãcùnghọctrườngcấpbavớinhau,ôngtanóithaycholờichàohỏi.Tôinhớrangay:Ôngtavốnlàcầuthủbóngđágiỏinhấttrường và là vô địch của những nhà chứa đầu tiên của chúng tôi.Đã khá lâu

Page 59: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

khônggặplạiôngtavàthấytôihomhemgiàcảnênôngtanhầmvớimộtbạnhọctừthuởnhỏ.

Trênmặtkínhbànlàmviệcđãmởsẵnmộtquyểnhồsơlưutrữcóghilạilailịchcácđồtrangsứccủamẹtôi.MộtdanhmụcchínhxácvớingàymuavàcácchitiếtdochínhbàđãthayđổicácviênđáquýcủahaithếhệnhữngngườiđànbàđẹpvàtrọngdanhdựcủadònghọCargamantos,vàđãbánđồthậtchochínhcửahàngnày.Chuyệnnàyđãxảyratừthờingườichacủaôngchủhiệnnaycòncaiquảncửahàng,cònôngtavàtôicònđangngồitrênghếnhàtrường.Nhưngôngtađãtrấnantôi:Nhữngtròláucánàyvẫnthườngxảyraởnhữnggiađìnhlớnkhibịhoạnnạn,họphảilàmđểgiảiquyếtmộtnhucầucấpbáchmàkhôngphảihysinhlòngtựtrọngvàdanhtiếng.Trướcthựctếphũphàng,tôithàgiữtấtcảlạinhưmộtkỷniệmvềngườimẹFlorinadeDioskhácmàtrướcđâymìnhchưabiết.

Đầu thángBảy, tôi cảmthấykhoảngcách thực sựcủa cái chết.Trái tim tôiloạnnhịpvàtôibắtđầunhìnthấyvàcảmthấynhữngđiềmdữcuốicùngởkhắpnơi.Điềmrõnhất làtrongbuổihoànhạcởBảotàngMỹthuật.Hệthốngđiềuhoàkhôngkhíbịhỏngvànhữngngườitinhtúynhấtcủanềnnghệthuậtvàvănchươngđãbịhấpnóng trongmột cănphòngchật cứngngười,nhưngđiềukỳdiệucủaâmnhạcvẫntạonênbầukhôngkhí thiênđường.Cuốicùng,khibảnnhạcAllegretopocomossobắtđầucũnglàlúcngườitôirunbắnlênvìýtưởngrõràngđâylàbuổihoànhạccuốicùngmàsốphậndànhchomìnhtrướckhichết.Tôikhôngcảmthấyđauđớnvàsợhãimàchỉthấyxúcđộngmãnhliệtvìmìnhđãđượcsốngvớibuổihoànhạcnày.

Cuốicùngthì tôi, toànthânướtđẫmmồhôi,cũngmởđược lối ragiữacácvòngtayvàmáychụpảnh,vàvôtìnhgặpXimenaOrtiz,trôngnhưmộtnữchúamộttrămtuổi trênxe lăn.Bảnthânsựcómặtcủabàđãnhưmột lời tuyênántrọngtộiđốivớitôi.Bàvậnbộđồlụamàutrắngngà,mềmmạinhưchínhlàndacủamình,mangvòngngọcchínhhiệuquấnbavòngquanhcổ,máitócmàuxàcừcắtngắnđúngmốtnhữngnămhaimươivớimộtđuôitóchìnhcánhénmộtbênmá,vàđôimắtánhvàngrạngrỡdướivầngthâmquầngtựnhiênởđuôimắt.Mọithứđềunhưtráingượcvớitinđồnlàtrínãocủabàđãtrốngrỗngvìmấthếttrínhớ.Đứngchếtlặngtrướcbàta,tôicốkìmlànhơilửađangbốclênmặtvàlặnglẽcúichào.Bàtamỉmcườinhưmộtnữhoàngrồinắmtaytôi.Tôichợtnhậnra

Page 60: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

đâylàđịnhmệnhmàmìnhkhôngthểbỏquađểcóthểgỡmiếngxươngbịhóctừbấylâunay.Từbaonămnaytôiđãmơtớigiâyphútnày,tôinóivớibàta.Hìnhnhưbàấykhônghiểu.Thậtvậyà!bàtanói.Thếônglàai?Tôikhôngbaogiờbiếtđượclúcđóbàtathậtsựđãquênhayđólàsựtrảthùcuốicùngcủađờibà.

Niềmtinlàmìnhcóthểchếtđếnvớitôicũngmộtdịpnhưthếnàymấyhômtrước sinhnhật thứnămmươi, vàomộtđêmhộihoá trangkhi tôi đangnhảyđiệutan-gôvớimộtngườiđànbàghêgớmmàtôichưabaogiờthấymặt,béohơntôiđếnbốnmươicânAnh[10]vàcaohơntôiđếnhaitấc,nhưnglạiđểtôilôiđinhẹnhàngnhư chiếc lông chim trước gió.Khi nhảymúa, chúng tôi ômnhauchặtđếnmứctôicảmthấycảdòngmáuđangchảytronghuyếtquảncủabàta.Tôinhưbịrungủvìhơithởnặngnề,mùihôináchnồngnặc,cặpvúkhổnglồcủabàta,vàlầnđầutiênbịrungđộngmạnh,tôinhưbịngãbổchửngvìtiếnghòhétcủacáichết.Đónhưmộtlờiphántruyềndãmanvangngaybêntaitôi:Bâymuốnlàmgìthìlàm,nhưngtrongnămnayhoặctrongmộttrămnămnữabâysẽchếtvĩnhviễn.

Bàtagiậtmìnhbỏtôira:Cáigìthế?Khôngcógìđâu,tôinóivớibàtanhưngcốkìmgiữtráitimmình:

–Tôirunvìbà.Từhômđó tôi bắt đầu tính toán cuộc đời khôngphải bằng từngnămmà

mườinămmột.Mườinămcủa tuổinămmươi cógiá trịquyếtđịnhbởivì tôinhậnralàmọingườiđềuíttuổihơnmình.Mườinămcủatuổisáumươirấtcăngthẳngvì tôinghĩ rằngmìnhkhôngcònđủthờigianđểmắcsai lầmnữa.Mườinămcủatuổibảymươithậtđángsợvìnhiềulúctôiđãtưởngđólànhữngthángngàycuốicùng.Tuynhiên,khitỉnhdậythấymìnhcònsốngtrongbuổisángđầutiêncủanhữngnămchínmươituổitrêngiườnghạnhphúcvớiDelgadina,tôivuivẻthấyrằngcuộcđờikhôngphảinhưdòngsôngngầuđụccủaHeraclite[11],màlàmộtdịpduynhấtđượcxoaytrênquexiênngangvàtiếptụcđượcnướngtiếpởmặtkháctrongchínmươinămnữa.

Tôilạitrởnênmaunướcmắt.Bấtcứtìnhcảmthươngyêunàocũnglàmtôinghẹnngàotrongcổhọngmàkhôngphảilúcnàocũngnénđược,vàtôinghĩđếnchuyện từbỏniềmvuiđơnđộcchămsócgiấcngủcủaDelgadinakhôngchỉvìbiếtmình sắp chếtmà cònvìnỗiđau, thương côbé sẽ sống thiếumình trongnhữngnămcònlạicủađờiem.Mộttrongnhữngngàybấtđịnhđó,tôiđãngtríđi

Page 61: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

đếnđườngphốcaoquýNotoriosvàkinhngạcthấycáinhàtrọrẻmạtnơimàlúcchưađầymườihai tuổi, tôibị cưỡngbứchọcbàihọcđầu tiênnghệ thuật làmtìnhnaychỉcònlàmộtđốnggạchvụn.Thờitrướcnóđãtừnglàmộtcănnhàcủamộthãngtàubiểnlộnglẫybậcnhấtthànhphốvớinhữnghàngcộtđáhoacươngtrắngcóviềncácláđồnggiảvàng,quâyquanhmộtkhuvườncóvòmthuỷtinhbảymàurạngrỡnhưtrongnhàkính.Ởtầngtrệt,cócửaravàokiểugô-tíchlàtrụsởtrongsuốthơnmộtthếkỷcủaPhòngcôngchứngthờithuộcđịa,cũngchínhlànơisuốtcảđờiđầymơướchãohuyềnbốtôiđãlàmviệc,pháttàiphátlộcvàrồiphásản.Cácgiađìnhngụcưđầutiênđãdầndầntừbỏcáctầngtrên,nhườngchỗchođộiquânnhữngcôgái làmtiềnmạthạnglênxuốngsuốtđêmchođếntậnsángvớicáckháchhàngchộpđượcởcácquánnhậubêncảngsônggầnđóvớicáigiámộtđồngrưỡipeso.Mộtlần,khichưađầymườihaituổi,cònmặcquầnđùivàgiàyhọctròtrườngtiểuhọc,khôngnénđượctòmòxemcáctầngtrêncógìtrongkhibốđangvậtlộnvớimộttrongvôvàncuộchọpbấttận,tôiđãđilêntrênvàthấymộtquangcảnhthầntiên.Nhữngngườiđànbàđãbánrẻthânxáccủamìnhchođếntậnsángbạch,đangđilạitrongnhàtừmườigiờtrưadướicáinónghầmhậpcủavòmthuỷtinhnênđànhphảiloãthểvàluônmiệnghétkểlạinhững cuộcphiêu lưuđêmhôm trước.Tôi vô cùng sợhãi.Chỉ còn cách trốnngaytheolốivừalên,nhưngngaylậptứcmộtngườiđànbàtrầnnhưnhộng,thịtchắcnịchsặcmùixàphòngrẻtiềnômchoànglấytôitừphíasaulưng,nhấcbổnglênđưavềbuồngngănbằngbìagiữa tiếng reohòvàhoanhôcuồngnhiệt củanhữngngườiđànbà loã lồkhácđang thuênhàởđó.Bà tađèngửa tôi xuốngchiếcgiườngdànhchobốnngười,cởiquầncủatôivớitàikhéoléobậcthầy,rồinằmlênngườitôi,nhưngnỗisợhãichạylạnhbuốttrongngườikhiếntôikhôngthểtiếpnhậnbàtatrêncươngvịngườiđànông.Đêmhônđó,trêngiườngởnhàmình,xấuhổvìcuộccưỡngbứcbuổi sáng, tôichỉngủđượccóhơnmộttiếngđồnghồcònthìtrằntrọcvớiniềmkhátkhaođượcgặplạibàta.Buổisánghômsau, trongkhinhữngkẻ thứckhuya cònđangngủ rốn thì tôi run run trèo lênbuồngđánhthứcbàtadậy,vừakhóctothànhtiếngvớitìnhyêucuồngđiênchođếnkhibàta,khôngchútthươngxót,đưamìnhđếncửavàođờithực,BàtatênlàCastorinavàlànữhoàngcủacáinhàđó.

Cuộc tình trong nhà trọ này giá một đồng đối với những mối tình chớpnhoángvãnglai,nhưngrấtítngườitrongchúngtôibiếtrằngvớigiánàycũngcó

Page 62: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

thểkéodàiđếnhaimươibốntiếngđồnghồ.Từđó,Castorinađãdẫndắttôivàocáithếgiớichếttiệtnơibàtamờicáckháchhàngnghèocùngdùngbữaănđiểmtâm kha khá, cho họmượn xà phòng, chữa đau răng cho họ, và trong nhữngtrườnghợpkhẩncấphơn,cònchohọmộtcuộctìnhtừthiện.

KhôngcònainhớđếnCastorinabất tửnữa, vốnđã chếtkhôngbiết từ lúcnào,nhưngbàtalàmộtngườiđànbàđilêntừnhữnggócphốkhốncùngởcảngsông để chiếm giữ ngai vàng thiêng liêng của mẹ thánh lớn nhất, bà ta cũngthườngmangmiếngvảibịtkiểucướpbiểnchemộtmắtbịmấttrongcuộcđánhlộnởquánnhậu.Tayvệsĩcuốicùngcủabàta,mộtngườidađenhạnhphúcsinhở tỉnhCamaguay,Cuba,đượcgọi là Jonas,vốn làmột trongnhữngnhạccôngthổikèntrompétcótiếngởthủđôLaHabanachođếnkhibịtainạnxelửamấtsạchhàmrăngluôncườirạngrỡ.

Sauchuyếnđithămcayđắngđó,tôicảmthấytimmìnhđaunhóimàtrongsuốtbangàykhôngmộtloạithuốccủathầylangvườnnàolàmdịubớt.Tôivộiđếnkhámôngbácsĩ,thànhviênmộtdòngtộcnổitiếng,cháunộicủangườithầythuốcđãkhámchotôilúcbốnmươihaituổi.Tôigiậtmìnhtưởnggặplạichínhôngthầy thuốc trướcđâyvìviênbác sĩ cũnggiàkhọmnhưôngnộiở tuổibảymươivớicáiđầusớmbịhóivàđôikínhcậndàycộpvàvớivẻbuồnbãthảmhại.Viênbácsĩkhámtỉmỉtoànthântôichămchúcứynhưmộtthợkimhoàn.Ôngnghengực,lưng,xemmạch,phảnxạcủađầugối,đáymắt,màucủamidưới.Khingơitay,trongkhitôithayđổivịtrínằmtrênbànkhámthìôngtađưaranhữngcâuhỏinhanhvàmơhồkhiếntôikhôngkịpnghĩcâutrảlời.Saumộtgiờđồnghồ,ôngnhìntôivàcườisungsướng.Tốtthôi,ôngtanói,tôitinlàmìnhchẳngcóviệcgìlàmvớiôngcả.Thếnghĩalàsao?Nghĩalàthểtrạngquátốtsovớituổicủaông.Kỳlạthật,tôinói,ôngnộicủaôngcũngnóicâuynhưthếnàykhitôibốnmươihaituổi,làmnhưthờigianchưatừngtrôikhôngbằng.Ônggặpaithìngườitacũngluônnóinhưvậy,ôngtanóitiếp,bởivìbaogiờôngcũngcómộttuổinàođó.Đểkhiêukhíchbuộcôngtanóilờiphánquyếtđángsợ,tôinói:Tuổivĩnhviễnduynhấtchínhlàcáichết.Đúngvậy,ôngtanói,nhưngkhôngdễđếnđượctuổiấyvớimộtthểtrạngkhoẻmạnhnhưôngbâygiờ.Tôirấtlấylàmtiếclàkhôngthểlàmhàilòngôngđược.

Đólànhữngkỷniệmrấtcaođẹp,nhưngđêmtrướcngàysinh,29thángTám,tôicảmthấysứcnặngkinhhồncủamộtthếkỷđanglặnglẽchờmìnhkhitôikhó

Page 63: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

nhọcleolêncầuthangởnhà.Lúcđó,mộtlầnnữatôilạinhìnthấymẹ,FlorinadeDios,trêngiườngcủatôicũngchínhlàgiườngcủabàđãdùngchođếntậnkhichết,mẹlạicầunguyệnchotôiynhưlầncuốicùngtôigặpbà,haigiờtrướckhibàmất.Tôi lo lắnghiểuviệcnàycó thể làđiềmbáohiệucuối cùng làmình sẽkhông qua khỏi tuổi chín mươi nên vội vàng gọi điện thoại yêu cầu RosaCabarcasphảiđưangaycôbécủatôiđếntrongđêmnay.Tôilạigọibàtalầnnữavàolúctámgiờtốivàbàtavẫnnhắclạilàkhôngthểđược.Phảilàmbằngđược,bằngbấtcứgiánào,tôisợhãihétlênvàdậpmáyđiệnthoạiquêncảchào.Nhưngmườilămphútsaubàtagọiđiệnlại:

–Đượcrồi,conbéđãởđây.Tôiđếnvàolúcmườigiờhaimươiphút,vàlậthếtnhữngconbàicuốicùng

choRosaCabarcas,đóchínhlànhữngquyếtđịnhcủatôiđốivớibégáisaucáikếtcụcđángsợcủachínhmình.Bàtacứnghĩ làtôivẫncònấntượngvềvụngườiđànôngbịđâmchếtnênnóiđùa:Nếuôngchết thìdứtkhoátkhôngphải làởđây,ônghãyhìnhdungnhưvậy.Nhưngtôilạinóivớibàta:BàcứnóichuyếntàuhoảởcảngColombiasẽđèlênngườitôiđi,nhưngtôithừabiếtđốngsắtvụnđángthươngđólạikhôngđủkhảnănggiếthạiaicả.

Chuẩnbịsẵnsàngchođêmđó,tôinằmngửachờđợikếtcụcđaubuồncủanhữnggiâyphútđầutiêncủatuổichínmươimốt.Tôinghetiếngchuôngnhàthờvọnglạitừnơixa,cảmthấyhươngthơmngàongạtcủatâmhồnDelgadinangủsaybêncạnh,nghethấytiếng lahétnơichântrờixa, tiếngkhócthổnthứccủaaiđócólẽđãchếtngaytrongphòngnàymộtthếkỷtrước.Tôiliềntắtđènvàvớilòngcanđảmcuốicùng,tôilồngcácngóntaymìnhvớicácngóntaycôbéđểdắttaynhaucùngđi.Tôiđếmmườihaitiếngchuôngvớimườihaigiọtlệcuốicùngcủamìnhchođếnkhigàbắtđầugáysáng,vàsauđólànhữnghồichuôngvinhquang,nhữngtràngpháohoangàylễhộiphấnkhởichàomừngtôiđãkhoẻmạnhvàantoànvượtquatuổichínmươi.

Những lờinóiđầutiêncủa tôidànhchoRosaCabarcas:Tôi sẽmuacủabàtoànbộkhunhà,gồmcửahàngvàvườntược.Bàtanóivớitôi:Chúngtahãylàmmộtcuộctháchđốkiểungườigià:aitronghaitamàsốngsótthìsẽđượchưởngtoànbộtàisảncủangườikia,vàđiềunàysẽđượckýkếttạiphòngcôngchứng.Khôngđược,bởivìnếutôichếtthìmọitàisảncủatôiphảithuộcvềcôbé.Thìcũngnhưvậythôi,RosaCabarcasnói,tôisẽchămsóccôbévàsauđótôisẽđểlại

Page 64: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

toànbộtàisản,củaôngvàcủatôi,chonó;tôicóaikhácởtrênđờinàynữađâu.Trongkhiđó,chúngtasẽsửalạicănphòngcủaôngchothậttươmtất,nhàtắmthậttốt,cóđiềuhoànhiệtđộ,cósáchcủaông,cóâmnhạccủaông.

–Bànghĩrằngcôbésẽnhấttríchứ?Áichà,nhàthôngtháibuồnbãơi,đúnglàôngđãgiànhưngkhôngngumuội

–RosaCabarcascườingặtnghẽonói–Đứabéđángthươngđóđangmêmuộivìyêuthươngôngđấy.

Tôiđi raphốngập trànánhnắngvà lầnđầu tiên tôinhậnrachínhmìnhởchântrờixacủathếkỷthứnhấtcủacuộcđời.Cănnhàcủatôi,imlặngvàhoàntoàn gọn gàng nề nếp, bắt đầu hưởng sắc màu của bình minh hạnh phúc.Damianaháttodướibếpvàconmèosốnglạicạđuôivàogiàytôirồiđitheotôiđếntậnbànviết.Giấytờhéomòn,lọmực,chiếcbútlôngngỗngcủatôiđềuđãđượcsắpxếpgọngàngtrởlại,khiánhnắngmặttrờilấplánhgiữahàngcâybàngngoài côngviênvà chiếc tàu thủychạy trên sôngchở thư tínvốnbị chậmmộttuầnvìhạnhán,đãkéocòiồnãđivàocảng.Cuốicùngthìđóchínhlàđờithực,vớitráitimtôimạnhkhỏenhưngđãbịtuyênánsẽchếtvìtìnhyêuđẹpđẽtrongcơnhấphốihạnhphúcvàomộtngàynàođóởtuổingoàimộttrămcủatôi.

Tháng5năm2004.DịchGiả:LÊXUÂNQUỲNH……………………………………………………..

Page 65: Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

CHÚTHÍCH[1] Virgo:Xử nữ, ngườimangmệnhXử nữ, cung thứ sáu của hoàng đạo,

tươngứngtừngày22thángTámđến23thángChín.[2]Garibaldi: chiến sĩyêunướcItalia ( 1807- 1882)đã từngchiếnđấuchống

nướcÁovìsựthốngnhấtcủaItalia.[3]Ciceron:chínhkhách,nhàtưtưởngvàdiễngiảnổitiếngthờiLaMãcổđại,

sốngtừnăm106đến43trướccôngnguyên.[4]Nguyênvăn:xứArcadia–mộtvùngquêcủaHiLạpmàcácnhà thơcổ

biếnthànhxứsởcủathơngâyvàhạnhphúc.[5]Pentecôte:lễhạtrần–theoGiatôgiáo;lễnămmươingàysaulễVượtqua

–theođạoDoThái.[6]Nhânmã:Cungthứchíntronghoàngđạo.[7]PabloNeruda(1904–1973):NhàthơlớncủaChilê,giảiNobelvănhọc

năm1971.[8]Figliomiopoveretto:TiếngÝtrongnguyênbản,cónghĩa“Đứacontrai

nhỏtộinghiệpcủatôi’.[9]Lễtro:Nghithứcxứctrotrênđầubiểuhiệnsựănnănsámhốikhởiđầu

mùachaycủađạoGiatô