1088

Cuốn theo chiều gió...vài hăg 1926 \à \ắt tay thật sự vào cuốn tiểu thuyết lịch sử vĩ đại Cuốn theo chiều gió. Bà đã vcết triha gườc hăg

  • Upload
    others

  • View
    9

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

  • CUỐN THEO CHIỀU GIÓ

    Tác giả: MARGARET MITCHELL

    Dịch giả: DƯƠNG TƯỜNG

    Nhà xuất bảh Văh bọc Hà Nộc Năg xuất bản: 1988

    Chia sẻ ebook : http://downloadsach.com/

    Follow us on Facebook : https://www.facebook.com/caphebuoitoi

    http://downloadsach.com/https://www.facebook.com/caphebuoitoi

  • LỜI GIỚI THIỆU

    ài hăg tbứ \[ gươc sáu ]ủa thế kỷ XX, một sự kiệh được ghi lại trong lịch sử

    văh bọc hiệh đạc hước Mỹ. Đó fà sự r[ đời của một tác phẩg văh bọc chẳng

    những mau chóng thu phụ] được tấm lòha haười dân Mỹ mà còn cả trái tim

    của hàng triệu haười trên khắp các lụ] địa. Tác phẩm ấy mang tên Cuốn theo chiều

    gió[1] .

    Chỉ ba tuầh s[u ebc được xuất bản Cuốn theo chiều gió đã tbu bút ha[y sự chú ý

    của bơh gười bảy vạh độc giả. Và liềh hăg s[u 1937, hó được tặng giảc tbưởng

    Pulitzer, một giảc tbưởha được nhiều hbà văh [i ướ]. Đếh tbáha Mườc H[c hăg

    1938 bơh gột triệu bảy bảh đã được ấn hành tạc hước Mỹ. S[u đó đúha gột hăg

    khi bộ phim dựa theo cuốn tiểu thuyết này lầh đầu tiên ra mắt khán giả Mỹ, bơh

    hai triệu bản Cuốn theo chiều gió đã được in và dị]b r[ gười sáu thứ tiếng khác

    nhau trên thế giớc. Tíhb đếh hăg 1962 tbì fêh tớc bơh gười triệu bản và cuốn

    sá]b được dị]b r[ bơh \[ ]bục thứ tiếha và đã được chuyển thể thành sách cho

    haườc gù đọc.

    Cuốn theo chiều gió là cuốn tiểu thuyết duy nhất của nữ tác giả Margarett

    Mitchell . Bà schb hăg 1900 tại Atlanta (bang Georgia, Mỹ‖ và ]ũha qu[ đời tại

    thành phố hày haày 16 tbáha 8 hăg 1949. Cb[ \à fà gột luật gia nổi tiếng chủ

    tịch Hội nghiên cứu lịch sử Atlanta. Mẹ và [hb M[ra[r_tt Mct]b_ff ]ũha rất thích

    lịch sử. Sống trong một bầu ebôha ebí hbư tbế, cô bé Margarett ham say nghe

    những chuyện kể về cuộc Chiến tranh Ly khai Nam Bắc. Sau khi tốt nghiệp trung

    học tại Atlanta, Margarett theo họ] y ebi[ t[c trườha Đại họ] Sgctb. Nbưha ]ác

    chết đột ngột của mẹ đã tb[y đổc biàh tiàh bướha đc ]ủa Margarett. Cô trở về quê

    bươha sống vớc ]b[ và [hb. S[u đó ]ô \ắt đầu nghề \ái ^ưới bút danh Peggy

    Mct]b_ff. Nbưha gột tai nạn đã fà M[ra[r_tt acập mắt cá và buộc phải bỏ nghề

    fàg \ái. Năg trướ], 1925 ]ô đã eết hôn vớc Jibh.R.M[r]b, acág đốc phụ trách

    quảha ]ái ]bi Côha ty Đcện lực Georgia.

    Trướ] đó hbcều lầh M[ra[r_tt Mct]b_ff đã tbử viết tiểu thuyết và một số truyện

    ngắh. Nbưha lần nào bản thải ]ũha \ị trả lại với một lời xin lỗi và nhận xét gần

    hbư guôh tbuở: "Sách củ[ \à ebá fý tbú, hbưha đăha vài fú] hày ebôha tbí]b

    hợp". Nbưha M[ra[r_tt Mct]b_ff ebôha bề nản chí mà vẫh ecêh trì sáha tá]. Cũha

    vài hăg 1926 \à \ắt tay thật sự vào cuốn tiểu thuyết lịch sử vĩ đại Cuốn theo

    chiều gió . Bà đã vcết triha gườc hăg ròha triha gột tâm trạng gầh hbư \ệnh

    hoạn. Cung cách làm việc củ[ M[ra[r_tt Mct]b_ff ebá fà độ] đái. Cbẳng hạh \à đã

    viết kết luậh trước khi triển khai cốt truyện. Bà thu thập các tình tiết, góp nhặt

    nhữha tư fcệu mới, phát triển tính cách các nhân vật của mình, thậm chí sống

    cuộc sống của họ. Naười ta kể lại rằng, một đêg M[ra[r_tt haồi cặm cụi viết trong

    ]ăh pbòha hbỏ của mình. Bỗha hbcêh haười nhà nghe thấy tiếng nức nở của bà.

    V

  • Naười ta gõ cử[ pbòha hbưha M[ra[r_tt hbất định không chịu mở cửa. Sáng hôm

    s[u, đầu tóc rối bù, mắt thâm quầng vì qua một đêg ebôha haủ, Margarett

    Mct]b_ff bét fêh "M_f[hc_ đã ]bết rồi!" Lờc hóc đó tbốt ra từ trái tim nặha trĩu ]ủa

    tác giả khóc than cho số phận một nhân vật mà bà vô cùng yêu mến. Nỗc đ[u ebổ

    tột cùng này, gợi cho ta nhớ lại tâm trạng của L.Tolstoy hay củ[ G.Ff[u\_rt trước

    cái chết thảg tbươha ]ủa Anna Karenina và của bà Bovary.

    Năg 1935, H.S.L[tb[g, pbó acág đốc nhà xuất bản MacMilian, một nhà xuất

    bản lớn của Mỹ, đếh Atf[ht[, ôha đã x_g qu[ ]ôha trìhb đồ sộ hbưha ]òh ^ị dạng

    ec[. Ôha đã ấh định một thời hạh và vài gù[ xuâh hăg 1936 ]uốn tiểu thuyết ra

    đờc. Nó đã tbu được một thắng lợi vang lừng. Có nhữha haày hăg vạn cuốn sách

    bán hết tạc hước Mỹ. Vinh quang rực rỡ đó ebôha bề tb[y đổi bản chất của

    Margarett Mitchell.

    Bà vẫn tiếp tục tự do sống trong ngôi nhà nhỏ tại Atlanta, tiếp tục một cuộc

    sống vô cùng giản dị. Tbư từ và hàng vạh đcện tín củ[ độc giả tới tấp gửc đến ca

    ngợi bà. Naày haày M[ra[r_tt Mct]b_ff đã haồi trong phòng kiên nhẫn và hòa nhã

    trả lờc tbư tíh ]ủ[ ]á] độc giả haưỡng mộ \à. Tuy hbcêh \à đã \uộc phải ra mắt

    công chúng nhân dịp cuốn phim cùng tên Cuốn theo chiều gió được chiếu lầh đầu,

    vì có nhiều kẻ gian dốc đã gại ^[hb \à fàg đcều xằng bậy. Năg \ốh gươc ]bíh

    tuổi, trong khi cùng chồha đc qu[ gột đường phố Atlanta, bà bị một chiếc xe tải

    đâg pbảc. Năg haày s[u \à qu[ đời giữ[ guôh vàh tbươha tcếc củ[ haười thân và

    bạh đọ]. Naười phụ nữ nhỏ bé, duyên dáng và khiêm nbườha ]ó đôc gắt màu

    x[hb xchb đẹp đó đã từng nói: "Tôi chỉ tìm thấy mình trong công việc và tác phẩm

    mà thôi; còn cái riêng tôi thì chẳng là gì cả."

    Cá] hbà pbê \ìhb văh bọ] đã vcết rất nhiều về Cuốn theo chiều gió . Đã ]ó rất

    nhiều ý kiếh đáhb acá ebá] hhau về tác phẩg văh bọ] hày. Nbưha ]ó gột đcều

    không thể chốc ]ãc được là vào bất kì thờc hài hó ]ũha được các bạh đọc trẻ tuổi

    ham thích. Câu chuyệh đượ] đặt trong bối cảnh lịch sử của cuộc chiến tranh Nam

    Bắc phân tranh giữa một bên là Miền Bắc công nghiệp, đại diện cho lự] fượng tiến

    bộ chủ trươha tbủ tiêu chế độ nông nô, và một bên là Miền Nam - đại diện cho lực

    fượng bảo thủ phảh động ngoan cố duy trì chế độ nô lệ ^[ đ_h. Nbâh vật chủ yếu

    của cuốn tiểu thuyết bơh gột nghìn trang là Scarlett O'Hara. Scarlett là một cô bé

    xchb đẹp, con gái một đcền chủ acàu ]ó. Được nuông chiều từ bé, Scarlett rất

    ha[ha \ướng và ích kỷ, hbưha ]ó hbcều nghị lực. Sau khi Atlanta thất thủ,

    Scarlett quay về trang trại của mình và bắt tay xây dựng lại từ đầu. Nhờ có tính

    ngoan ]ườha và ]á]b suy habĩ tbực tế, S][rf_tt đã ]ứu cửa nhà khỏi sự tàn phá của

    quâh fíhb tướng Sherman. Nhữha ebó ebăh ebủng khiếp do cuộc chiến tranh tàn

    khố] aây r[ đã rèh fuyện tính cách củ[ S][rf_tt hêh đến cuối chiếh tr[hb hàha đã

    trở thành một ]ih haười hoàn toàn khác hẳn. Song song với Scarlett là một nhân

    vật rất đcển hình; Rhett Butler, một ]ih haười hết sức thực dụha và gưu trí. Rb_tt

  • Butf_r đã fợi dụng chiến tranh và phong tỏ[ để thực hiện nhiều vụ áp phe lớn

    mang lại cho y rất nhiều lợi nhuận. Scarlett và Rhett hợp nhau ở rất nhiều đcểm,

    hbưha vì ecêu ]ăha và haộ nhậh S][rf_tt đã ]ự tuyệt tìhb yêu, gãc đến cuối cùng

    s[u ebc đã ]bc[ t[y với Rhett, nàng mới nhận thức sâu sắc rằng chính Rhett mới là

    haườc yêu fý tưởng củ[ gìhb. Triha ebc đó suốt bao nbcêu hăg ròha hàha vẫn

    tưởng mình yêu Ashley Wilkes, chồng Melanie.

    ... Tuy là nhân vật thứ yếu, M_f[hc_ và Asbf_y đã để lại một ấh tượng khá sâu sắc

    triha fòha haườc đọc. Melanie gợi nhớ lại cho ta hình ảnh của Agnes dịu hiền

    trong David Copperfield của Dc]e_hs. Nbưha haười con gái yếu đuốc đôh bậu kia

    trong giây phút quyết liệt đã ^ág hổ súng vào kẻ tbù để cứu bạn. Còn Ashley thì

    quả là một nhân vật đầy mâu thuẫn. Phảc ]băha đó fà gột kẻ hèn nhát, thiếu nghị

    lực và quyết điáh, gột vai trò tẻ nhạt tầg tbườha? Tuy hbcêh ebc đc sâu tìg bcểu

    tâg tư tìhb ]ảm củ[ ]ih haườc bài bi[ pbiha hbã đó, t[ sẽ thấy cảm thông với

    ]bàha tb[hb hcêh ^ũha ]ảg, băg bở fêh đường ra trậh hbưha biàh tiàh vỡ mộng

    sau thảm hại ở Appomattox.

    Câu chuyện thực ra không có gì là phức tạp, rắc rối cả. Mọi tình tiết đều diễn ra

    rất logic, ít mang tính kị]b ][i. Nbưha xi[y qu[hb hbững tình tiết không mấy li

    eì đó M[ra[r_tt Mct]b_ff đã ebắc họa nên những nhân vật hết sứ] đcển hình, tiêu

    biểu cho những cá tính và những quan niệm riêng biệt, độ] đái. Đcều này cắt

    habĩ[ tại sao Cuốn theo chiều gió được sự bưởng ứng mạnh mẽ và mau lẹ củ[ độc

    giả triha và haiàc hước Mỹ. Dĩ hbcêh t[ ebôha tbể phủ nhận là bộ phim phát

    bàhb hăg 1939 đã aóp pbần không nhỏ vào hành công to lớn và lâu dài của cuốn

    sách.

    Hơh hăg gươc hăg đã qu[ từ ngày Cuốn theo chiều gió xuất hiệh trêh văh đàh

    thế giới. Bao nhiêu cuộc chiếh tr[hb đã xảy r[ trêh bàhb tchb ]búha t[, pbc habĩ[

    ]ũha hbư ]bíhb habĩ[. B[i hbcêu tbế hệ độc giả đã s[y sư[ đọc và xem Cuốn theo

    chiều gió. Những thế hệ tươha f[c sẽ tiếp tục say mê Cuốn theo chiều gió . Vì cuốn

    tiểu thuyết lớn củ[ M[ra[r_tt Mct]b_ff đã ebơc ^ậy trong lòng các thế hệ độc giả

    ebá] hb[u tìhb yêu quê bươha xứ sở, tìhb tbươha đồha độc. Nó đã tcếp thêm nghị

    lực và kiên nhẫh để vượt qua mọi đ[u tbươha ac[h ebổ mà chiến tranh mang lại

    ]bi ]ih haười. Và quan trọng nhất fà hó đã ^ựha được những nhân vật đcển hình

    ebó fòha quêh được.

    Vì thế mặc dù Cuốn theo chiều gió còn nhiều thiếu sót về mặt qu[h đcểm lịch sử,

    mặc dù những sai lầm nghiêm trọng trong nhận thứ] đối với bọn ba K[2] , chúng

    ta không thể phủ nhận cống hiến củ[ M[ra[r_tt Mct]b_ff đối vớc ebi tàha văh bọc

    thế giới.

    Mấy chụ] hăg qu[, ở Việt N[g đã ^ịch và xuất bảh bơh gột lần Cuốn theo chiều

    gió . Với lần xuất bản này chúng tôi hy vọha đáp ứha fòha giha đợi củ[ độc giả.

  • TRẦN HOÀNG

  • PHẦN MỘT

    CHƯƠNG I

    ][rf_tt O’H[r[ H[r[ ebôha đẹp, hbưha đcều đó, đàh ôha đã s[y ^uyêh ]ô

    hbư ecểu b[c [hb _g schb đôc hbà T[rf_tih, bọa hoằn lắm mới nhận ra.

    Gươha gặt cô pha trộn quá rõ những nét thanh tú của bà mẹ, một phu nhân

    quý tộc miền Duyên hải, gốc Pháp, với những nét nặng nề của ông bố da dẻ hồng

    bài haườc Acf_h. Nbưha đó fà gột bộ mặt đầy sức hấp dẫn, nhọn cằm mà lại

    vuông hàm. Cặp mắt xanh nhạt bơc xếch, không gợn màu hạt dẻ, rợp bóng rặng

    gc đ_h. Bêh trêh, ]ặp fôha gày đ_h rậm xuyên một đường chéo bất ngờ trên làn

    da trắha hbư bi[ gộc lan - thứ hước da mà phụ nữ pbươha N[g rất chuộng và

    ]băg ]bút \ảo vệ bằha đủ thứ: gũ, gạha, aăha t[y, ]bống lại ánh nắng chói

    chang miền Georgia.

    Vào cái buổi chiều buy biàha tbáha tư hăg 1861 ấy, ngồi với Stuart và Brent

    Tarleton trông bóng mát hàng hiên của ấp T[r[, đồh đcền của cha cô, Scarlett tạo

    nên một bức tranh tuyệt mỹ. Chiếc áo dài mới bằng muslin xanh in hoa xòe cả

    chục mét vải cuộn sóng trên nhữha vòha ]ăha váy và biàh tiàh ăh vớc đôc ^ép ^[

    bê thuộc màu xanh gót bẹt mà cha cô vừa mang từ Atlanta về làm quà cho con

    gái. Chiếc áo dài làm nổi bật một cách hoàn mỹ vòng eo bốh gươc \[ pbâh - vòng

    eo nhỏ nhất trong cả ba hạt - và chiếc áo lót vừa khít khuôn lấy bộ ngự] tròh đầy

    đối vớc độ tuổc gười sáu củ[ ]ô. Nbưha tất cả vẻ bề ngoài, sự e lệ thể hiện ở những

    nếp váy xòe rộha, hét đi[h tr[ha ]ủa mớ tóc búi gọh và đôc t[y hbỏ trắng muốt

    lặng lẽ chắp trong lòng, khôha ]b_ đậy nổi bản ngã thật sự của cô. Trên khuôn

    mặt cố hết sức làm ra vẻ thùy mị, đôc gắt màu lam ngỗ haượ], \ướng bỉhb và đầy

    sức sốha đối chọi rõ ràng vớc tbác độ đứha đắn của cô. Cung cách của cô là do bên

    haiàc áp đặt - những lờc răh \ảo dịu dàng của bà mẹ và kỷ luật nghiêm khắc của

    Mammy[3] - còn cặp mắt mới thực là của cô.

    Hai bên cô, cặp [hb _g schb đôc haả haười thoải mái trong ghế bành, nheo mắt

    dõi nhìn ánh nắng qua những chiếc cố] ][i tbàhb đầy hước bạ] bà, ]ườc ]ười nói

    nói, thẻi đảnh bắt ]béi đôc ]ẳng dài kỵ sĩ ]uồn cuộn bắp thịt đc ủha ][i đến tận

    đầu gốc. Mười chín tuổi, cao khoảng một gét tág gươc făg, gặt rám nắng, tóc

    hung sẫm, mắt vừ[ tươc vuc, vừa ngạo mạn, mình vận áo vét xanh và quầh ]ưỡi

    ngựa màu vàng sậm, y hệt nhau, họ giốha hb[u hbư b[c acọt hước.

    Bên ngoài, mặt trời chiều chênh chếch chiều xuống sân, làm bật sáng rực rỡ

    bàha ]ây sơh tbù ^u với những mảha ^ày đặc hoa trắng trên nềh x[hb gơh gởn.

    Ngựa của anh em Tarleton buộc ở lốc đc, hbững con vật to lớh, fôha buha buha đỏ

    hbư tó] ]bủ ]búha, và ^ước ]bâh ]búha đ[ha aầm gừ fũ ]bó săh Opit aầy nhẳng,

    dễ eí]b động, chủ đc đâu ]ũha tb_i \ág ebôha rời. Tách ra một quãng cho phù

    S

  • hợp vớc ]ươha vị quý tộc của mình, một chú khuyểh D[fg[tc[h gìhb đốg đ_h

    nằm ghếch mõm lên chân, kiên nhẫn chờ hai công tử về hbà ăh tối.

    Giữ[ b[c [hb _g schb đôc, \ầy chó và cặp ngựa của họ, có một quan hệ thân

    thuộc sâu sắ] bơh gối thân tình nảy schb ^i tbường xuyên gầh aũc hb[u. Tất cả

    đều khỏe mạhb, vô tư, gỡ gàha, ^uyêh ^áha, ^ũha ]ảg, b[c ]bàha tr[c ]ũha

    băha hbư đôc haựa họ ]ưỡc, băha và hauy bcểm, song kỳ thực bên trong lại dịu

    ^àha và hai[h haiãh đối với ai biết lựa chiều khiển lái.

    Mặ] ^ù schb trưởng trong cảnh an nhàn củ[ đồh đcền, đượ] săh só] bầu hạ từ

    tấg \é, hbưha ^cện mạo củ[ \[ haười ngồc ]bơc ở hàng hiên không hề có chút gì là

    ẽo ợt hoặc mềm yếu. Họ đều có cái vẻ mạnh mẽ và nhanh nhẹn của nhữha haười

    vùng quê suốt đời sốha haiàc tbcêh hbcêh tbiáha đãha và rất ít bận bịu đầu óc với

    nhữha đcều tẻ ngắt trong sách . Cuộc sống ở Bắc Georgia, hạt Clayton hãy còn mới

    mẻ, và xét theo tiêu chuẩn của Augusta, Savannah và Charleston, thì có phầh bơc

    thô lậu. Nhữha haườc pbươha N[g trầg tĩhb ở nhữha vùha xư[ ]ũ bơh hbìh ^âh

    Georgia ở mạn trên với chút khinh thị, hbưha ở Bắ] G_irac[ đây, ]ó tbcếu những

    đcều tể nhị của học vấn cổ đcểh ]ũha ]bả ]ó aì đáha xấu hổ, miễh s[i haườc đàh

    ông tỏ ra giỏi giang, khéo léo trong những vấh đề quan trọng. Và khai thác bông

    tốt, ]ưỡi ngựa hay, bắn giỏi, khcêu vũ fẹ làng, tháp tùng các bà, các cô một cách

    thanh nhã và uốha rượu vớc tư tbế đàha biàha ]ủa một haười hào hoa phong nhã,

    đó ]bíhb fà hbững vấh đề quan trọng.

    Về những tài lẻ đó, ]ặp [hb _g schb đôc hày tbật cự phách và họ ]ũha xuất

    ]búha đến mức nổi tiếng là không thể đọ] được bất cứ đcều gì chứ[ đựng giữa

    những tấm bìa của các cuốh sá]b. Gc[ đìhb bọ có nhiều tiền, nhiều ngựa, nhiều nô

    lệ bơh \ất kì ai ở trong hạt, hbưha về khoản ngữ pháp thì hai cậu công tử lại

    habèi bơh đ[ số nhữha haười Cracker[4] khố rách áo ôm ở vùng xung quanh.

    Cbíhb vì fý ^i đó gà Stu[rt và Br_ht haồc ]bơc tếu ở hàng hiên ấp Tara buổi

    chiều tbáha tư ấy. Họ vừa bị đuổi khỏc trườha Đại họ] G_irac[, trườha đại học thứ

    tư đã trục xuất họ triha vòha b[c hăg trờc, và b[c haười anh trai, Tom và Boyd,

    ]ũha ]ùha về nhà với họ, không chịu ở lại một họ] đường không hoan nghênh cặp

    [hb _g schb đôc hày. Stu[rt và Br_ht ]ic vcệc họ bị đuổi học gầh đây hbất là một

    trò đù[ tbú vị. Scarlett, vốn từ dạo rờc trường nữ học Phayetteville không lần nào

    tự nguyện mở đến một quyểh sá]b, ]ũha tbấy chuyệh đó fà b[y b[y hbư bọ.

    - Tôi biết hai anh bất cần chuyện bị đuổc, ]ũha hbư ]ả anh Tom nữa, cô nói.

    Nbưha ]òh Biy^? X_g ]bừng anh ấy có vẻ quyết tâm họ] đếh hơc đến chốn, thế

    gà b[c [hb đã eéi tb_i [hb ấy bật khỏc ]á] trườha Đại học Virginia, Alabama,

    Nam Carolina và bây giờ lạc đến Georgia nữa. Cứ ]ác đà hày tbì [hb ấy sẽ chả bao

    giờ họ] xiha được.

  • - Ồ, anh ấy có thể đọc sách luật triha văh pbòha qu[h tò[ P[rg[f__, Br_ht hbơh

    hbơh đáp. Với lạc ]ác đó ]ũha ]bả hệ trọng gì lắg. Đằng nào bọh hày ]ũha pbải về

    hbà trước khi kết thúc niên học.

    - Tại sao?

    - Chiến tranh chứ còn sao nữa, cô bé ngốc nghếch! Chiến tranh sắp nổ ra bất kỳ

    ngày nào, cô tưởng ai trong bọn chúng tôi sẽ ở lạc trường trong khi chiến sự diễn

    ra chắc?

    - Các anh thừa biết là sẽ chẳng có cuộc chiến tranh nào hết, Scarlett bực bội nói.

    Toàn là chuyện phiếm. Này hai cha con Ashley Wilkes tuầh trước vừa mới bảo ba

    tôc fà ]á] đại diện của ta ở Washington sẽ đc đến một... một... một thỏa thuận hòa

    hữu về Liên bang vớc ôha Lch]ifh. Và ^ù s[i đc hữa, bọn Yankee[5] ]ũha sợ chúng

    ta hết vía, chả ^ág đáhb hb[u đâu. Sẽ chẳng có cuộc chiến tranh nào hết, tôi nghe

    chuyện ấy phát ớn lên rồi.

    - Sẽ không có cuộc chiến tranh nào hết! H[c [hb _g schb đôc \ất bình kêu lên

    hbư tbể bị mất cắp vậy.

    - Này cô bạn thân yêu ạ, tất nhiên là sẽ có chiến tranh, Stuart nói. Có thể là bọn

    Yankee sợ ]búha t[, hbưha s[u ebc tướha B_[ur_a[r^ hã đạc \á] đáhb \ật chúng

    khỏc pbái đàc Sugt_r, haày bôg ec[ gột cách nhụ] hbã hbư tbế, chúng sẽ phải

    đáhb eẻo mang tiếha bèh hbát trước toàn thế giới. Chà, Liên bang...

    S][rf_tt \ĩu gôc ]báh haáh và sốt ruột.

    - Các anh chỉ cần nói "chiến tranh" một lần nữa là tôi sẽ vài hbà đóha ]ửa lại tức

    thì. Trừ mấy từ "ly khai" ra, không từ nào làm tôi chán ngấy bằng mấy từ "chiến

    tr[hb". B[ tôc sáha, trư[, ]bcều tối chỉ thấy nói toàn những chuyện chiến tranh, và

    ]á] tôh ôha đếh tbăg \[ ]ũha hò hét về pbái đàc Sugt_r, về cái quyền của bang,

    về A\f_ Lch]ifh ]bi đến khi tôi phát chán muốn hét toáng lên! Và các chàng

    tb[hb hcêh ]ũha tiàh hóc ]buyện ấy - chiếh tr[hb và Đội của họ. Năg h[y ebôha

    có cuộc vui nào thú vị bởi vì cánh trai trẻ không nói chuyện gì khác. Tôi rất mừng

    thấy G_irac[ đợc đến sau Noel mới ly khai, nếu không, các cuộ] vuc ]bơc ]ủa

    chúng ta nhân dịp Ni_f ]ũha sẽ hỏng hết. Nếu các anh còn nói "chiến tranh" nữa

    tôi sẽ vài hbà đấy.

    Scarlett nói thật tình, vì cô không bao giờ đủ kiên nhẫn chịu đựng dài một cuộc

    trò chuyệh triha đó ]ô ebôha pbảc fà đầu đề ]bíhb. Nbưha ]ô vừa nói, vừ[ ]ười

    nụ, cố ý fàg fúh sâu tbêg fúg đồng tiềh và bàha gc đ_h rậm chấp chớc hbư ]áhb

    \ướg. Đúha hbư ]bủ đí]b ]ủa cô, hai cậu công tử phải bả thích mê và vội vã xin

    lỗc đã fàg ]ô ebó ]bịu. Không vì cô thiếu quan tâm mà họ bớt quý mến cô. Thực

    tế, họ quý ]ô bơh. Cbcến tranh là việc củ[ đàh ôha, đâu pbải việc củ[ đàh \à, ]bi

    nên họ x_g tbác độ ấy là bằng chứng hiển nhiên về nữ tính của cô.

  • Sau khi lái họ khỏi các đề tài chiến tranh chán ngắt, cô hào hứng quay trở lại

    tình cảhb trước mắt của họ.

    - Thế bác gái nói gì về việc hai anh bị đuổi học?

    Hai cậu có vẻ không thoải mái khi nhớ lại ứng xử của mẹ ]á]b đây \[ tbáha, bồi

    họ từ trườha Đại học Virginia. trở về nhà. - À, Stuart nói, bà cụ ]bư[ ]ó ^ịp nói gì

    cả. Bọh tôc và [hb Tig đc ebỏi nhà từ sáng sớg bôg h[y, trước khi bà cụ dậy, anh

    Tig tbì đ[ha ở hbà ac[ đìhb Pbiht[ch_, ]òh \ọn tôi tớc đây.

    - Bà cụ có nói gì khi các anh về đếh hbà đêg bôg qu[ ebôha?

    - Đêg qu[, tụi tôi gặp g[y. Na[y trước khi tụi tôi về tớc hbà, haườc t[ g[ha đến

    con ngựa giống mới mà bà cụ đã gu[ ở Kentucky và cả nhà cứ là loạn cả lên. Cái

    đồ vũ pbu ti xá] ấy - nó là một con ngựa cao lớn Scarlett ạ, cô phải nói với ba cô

    s[ha x_g ha[y đc hó đã ]ắn tên bồi ngựa một miếha r[ trò trêh đườha đc về đây và

    giẫm cả lên hai tên nô lệ ^[ đ_h ]ủa mẹ tôc r[ đóh tàu bỏa ở ga Jonesboro. Và ngay

    trước khi tụi tôi về đến nhà, thì thiếu chút nữ[ tbì hó đạp đổ chuồng, suýt giết

    chết con Strawberry, con ngựa nòi cũ của bà cụ. Khi bọh hày đến nhà thì bà cụ

    đ[ha ở ngoài chuồng ngựa với cả một bũ đường miếng, cố xoa dịu nó và công

    nhận là bà cụ làm việ] đó rất thành công. Bọn lệ ^[ đ_h sợ hết ví[, đáhb đu ở các

    rui kèo, tròn xoe mắt, hbưha \à ]ụ thì nói chuyện với con ngự[ hbư hóc vớc haười

    và ]bi hó ăh ha[y triha fòha \àh t[y gìhb. Tbật không có ai dỗ ngự[ ebéi hbư

    bà cụ. Và khi trông thấy bọn này, bà liền nói: "Trờc đất, bốh ôha tướng lại về nhà

    làm gì vậy? Chúng bay còn tệ hạc bơh ]ả các họa ở Ai Cập[6] ". Thế rồi con ngựa lại

    bí và đá bậu, bà liền bảo: "Cút khỏc đây ha[y! Cbúha \[y ebôha tbấy nó sợ à, tội

    nghiệp con vật ti đùha? Sáha g[c t[ sẽ hỏc đến bốh đứa bay!" Thế là bọh hày đc

    ngủ và sáng h[y tót đc trước khi bà cụ có thể tóm cổ và để Boyd lạc đối phó với bà.

    - Liệu \á] ]ó đáhb [hb Biy^ ebôha? S][rf_tt ]ũha hbư gọc haười khác trong

    hạt, ebôha s[i qu_h được với cái cách bà Tarleton bé nhỏ đối xử thô bạo với

    nhữha ]ih tr[c đã fớn của mình, hễ gặp dịp xem chừha hbư ]bíhb đáha fà quất roi

    ngự[ fêh fưha bọ.

    Beatrice Tarleton là một haườc đàh \à \ận rộn, ngoài việc cai quản một đồh đcền

    bông rộng lớn, một trăg hô fệ ^[ đ_h và tág haười con còn phải trông nom khu

    trại nuôi ngựa lớn nhất trong toàn bang nữa. Tính bà nóng và dễ đcêh tcết lên bởi

    những vụ bỏ họ] tbường xuyên của bốn cậu con trai; và trong khi không cho phép

    [c đượ] ^ùha ric đáhb haựa hoặc nô lệ, bà vẫn cảm thấy thỉnh thoảng cho các cậu

    ấm một trậh đòh ]ũha ]bẳng có hại gì.

    - Tất nhiên là bà cụ ebôha đáhb Biy^. Bà ]bả bao giờ đáhb Biy^ hbcều vì anh ấy

    là cả và bơh hữa lại là gà còi. Stuart nói, hãnh diện với chiều cao một mét tám

    gươc făg ]ủa mình. Vì thế mà bọh hày để anh ấy ở hbà để trình bày mọi sự với bà

  • cụ. Lạy Cbú[ Tiàh Năha, \à ]ụ phảc tbôc đáhb \ọh hày đc ]bứ!! H[c ]búha tôc đã

    gườc ]bíh, Tig tbì b[c gươc gốt, thế mà bà cứ fàg hbư \ọn tôi mới lên sáu!

    - Liệu g[c \á] aác ]ó ]ưỡi con ngựa mới sang dự bữa tiệc ngoài trời củ[ ac[ đìhb

    Wilkes không?

    - Bà cụ muốn thế đấy, hbưha \[ tôc \ảo nguy hiểm lắm. Với lại, dù thế hài đc

    nữa, mấy đứ[ ]ih aác ]ũha ]bẳha để cho bà làm thế. Chúng bải ít r[ ]ũha ]ó gột

    lầh ]búha đư[ \à đc ^ự tiệc bằng xe ngự[ hbư gột vị phu nhân.

    - Mong sao ngày mai trờc đừha gư[, S][rf_tt hóc. Một tuầh h[y haày hài ]ũhg

    gư[ rồc, ebôha ]ó aì ]báh bơh gột bữa tiệc ngoài trời[7] phải chuyển vào trong

    nhà.

    - Ồ, ngày mai trời sẽ triha sáha và hóha hbư ]ữ tháng sáu, Stuart nói. Nhìn

    vầng mặt trời lặn kìa. Tôc ]bư[ \[i acờ thấy một ráng chiều đỏ bơh. B[i acờ ]ũha

    có thể điáh tbời tiết bằng vào mặt trời lặn.

    Họ đư[ gắt nhìn nhữha ]áhb đồng bông mới cày vỡ củ[ ôha Gc_r[f^ O’H[r[

    Hara trải dài tít tắp đến tận chân trờc đỏ ối. Giờ đây, ebc gặt trờc đã fặn vào một

    vùng hỗn mang rự] đỏ đằha s[u ^ãy đồi bên kia con sông Flint, cái nóng ban ngày

    tbáha tư ^ịu dầh tbàhb gát rượi, dễ chịu.

    Năg ấy, gù[ xuâh đến sớm với nhữha ]ơh gư[ rài haắn ấm áp, với sắc hồng

    củ[ bi[ đài đột ngột nở rộ, vớc bi[ sơh tbù ^u rắc nhữha đốm sao trắng lên bờ

    đầm tối sẫm cùng những ngọh đồi xa. Các thửa ruộha đã ]ày aần xong và ánh tà

    ^ươha rực rỡ hbư gáu, ]àha tô đỏ thêm những luống có lẫh ]át, đỏ sih, đỏ tía và

    nâu sẫm ở những quãng bóng râm phủ lên dọc hai thành rãnh. Ngôi nhà gạch

    quét vôi trắng củ[ đồh đcền tự[ hbư gột bòh đảo giữa vùng biểh đỏ man dại, một

    vùng biển cuồn cuộn nhữha đợt sóng cồn vồng lên, xoáy lộh, đột nhiên sững lại

    khi tóe ra thành từng chùm bọt hồng. Vì ở đây ebôha ]ó hbững luống dài thẳng

    tắp hbư tbường thấy ở những cáhb đồha đất sét vàng của vùng Trung Georgia

    bằng phẳng hoặc ở dảc đất đ_h hục nạc củ[ ]á] đồh đcền ven biển. Ở miền Bắc

    Georgia, những thửa ruộha fượh sóha ^ước ]bâh đồc được cày thành hàng triệu

    luốha ]iha ]iha để haăh ]bất đất màu mỡ khỏi trôi tuột xuống lòng sông.

    Đó fà gột vùha đất đỏ bi[ha sơ, gư[ hbcều tbì hbư gàu gáu, bạh báh tbì hbư

    bụi gạch - vùha đất trồng bông tốt nhất thế giớc. Đó fà gột miền dễ chịu với

    những ngôi nhà trắng, nhữha ]áhb đồng cày thanh bình và những dòng sông

    gàu vàha đục lờ đờ xuôi chảy, song lại là miềh đất của nhữha tươha pbản, của

    ánh nắng chói chang nhất và \óha râg đậg đặc nhất. Những khoảng rừng thua

    trong khu vự] đồh đcền và nhữha ]áhb đồng bông trải dài hàng dặm mỉg ]ười với

    một mặt trời ấm áp, bình thản và tự mãn. Xung quanh sừng sững những cánh

    rừng già tối thẳm, ngay cả những buổc trư[ hóha hực nhất

  • ]ũha vẫn mát mẻ, những cánh rừng huyền bí có phầh bơc bắc ám, ở những cây

    tbôha rì rài ^ườha hbư ecêh trì ]bờ đợi hàng thế kỷ và cất lờc đ_ ^ọa trong những

    tiếng thở dài se sẽ: "Cẩn thậh đấy! Cẩn thậh đấy! Bọh t[ đã từng thắha ]á] haười.

    Bọn ta có thể lại thu phụ] ]á] haười lần nữa."

    Ngồc ^ước gác bcêh, \[ haười trẻ tuổi vẳng nghe tiếng vó nện, tiếng dây thắng

    lanh canh và tiếha ]ười the thé ẩu xịa củ[ đág hô fệ ^[ đ_h ^ắt la từ haiàc đồng

    trở về. Từ trong nhà bay ra giọng nói êm nhẹ củ[ \à Eff_h O’H[r[ H[r[, gẹ của

    Scarlett, gọc ]ih \é ^[ đ_h g[ha ]bcế] fàh đựng chìa khóa của bà. Một giọng trẻ

    con lanh lảhb đáp: "Tbư[ \à, vâha", và ]ó tcếng chân ra cử[ s[u đc về phía nhà sấy,

    hơc \à Eff_h ]bc[ ebẩu phần thứ] ăh ]bi fự] đcềh đ[ha fục tục về. Có tiếha \át đĩ[

    sứ và tbì[, đĩ[ \ạc chạm nhau lách cách trong khi quản gia Pork của ấp Tara dọn

    \àh ăh.

    Những âm thanh cuối cùng này nhắc cặp [hb _g schb đôc fà đã đến giờ lên

    đường về nhà. Nbưha bọ ngại giáp mặt với bà mẹ và nấn ná ở hàng hiên Tara

    thêm một lát, hy vọng Scarlett mời ở lạc ăh tối.

    - Này, Scarlett, về chuyện ngày mai ấy mà, Brent nói. Bọh hày đc vắng nên

    không biết mai có bữa tiệc ngoài trờc và vuc ]bơc ebcêu vũ, hbưha ebôhg phải vì

    thế gà đêg g[c \ọh hày đàhb ]bịu chay tịhb ebôha được nhảy ]bi đã. Cô ]bư[

    hứ[ ^àhb trước tất cả ]á] đcều nhảy chứ?

    - Rồi mà! Làm sao tôi biết trước là các anh về nhà? Tôi không thể can tâm chờ

    phục dịch hai anh mà chịu hauy ]ơ ^ự[ tường không có ai mời nhảy.

    - Cô mà lại dự[ tường không có ai mời nhảy! Hai cậu công tử pbá fêh ]ười ầg ĩ.

    - Này cô bé thân yêu. Cô phảc ^àhb ]bi tôc đcệu w[ftz đầu tcêh và ]bi Stu đcệu

    cuối cùng và cô phảc ăh tối với tụi tôi. Chúng mình sẽ ngồi trên sàn cầu thang

    trong đêg vũ bội lầh trước và lại bắt M[ggy Jch]y đến xem bói cho chúng mình

    lần nữa.

    - Tôi không thích nghe Mammy Jincy bói. Các anh biết đấy bà ấy bảo tôi sẽ lấy

    một ôha tó] đ_h hbáhb, để rc[ ^àc gà tôc tbì ebôha ư[ ]á] ôha tó] đ_h.

    - Cô tbí]b đàh ôha tó] hung chứ aì, ]ô aác tbâh yêu? Br_ht ]ười toe toét. Nào, ừ

    đc, bãy bứa nhảy với bọn này tất cả ]á] \àc w[ftz và ]ùha ăh tối nhé.

    - Nếu cô hứa, bọn tôi sẽ cho cô biết một đcều bí mật, Stuart nói.

    - Đcều gì? Scarlett reo lên, linh lợc hbư gột đứa bé khi nghe thấy hai tiếng "bí

    mật".

    - Có phải cái chuyện chúng mình nghe thấy hôm qua ở Atlanta không, Stu? Nếu

    là chuyện ấy thì nên nhớ ]búha t[ đã bứa sẽ không nói cho ai biết.

    - À, Miss[8] Pitty đã hóc ]bi \ọn này biết.

  • - Miss gì?

    - Cô biết đấy, bà cô họ của Ashley Wilkes hiện ở Atlanta ấy mà, Miss Pittypat

    Hamilton, - cô của Charles và Melanie Hamilton.

    - Tôi biết rồi, cả đờc tôc ]bư[ \[i acờ gặp một \à acà hài hau độh bơh tbế,

    - Thế hôm qua khi bọn này ở Atlanta chờ tàu hỏa về nhà thì xe ngựa của bà ấy đc

    qua cửa ga và bà dừng lại nói chuyện với bọn này, bà bải fà triha vũ bộc đêg g[c

    tạc hbà Wcfe_s, haười ta sẽ công bố một cuộ] đíhb bôh.

    - Ồ, chuyện ấy thì tôi biết rồi, Scarlett thất vọng nói. Các aã ]báu tr[c hau đần

    củ[ \à t[, Cb[rfc_ H[gcftih đíhb bôh với Honey Wilkes chứ gì. Mọc haườc đều đã

    biết từ mấy hăg h[y fà đến một fú] hài đó, bọ sẽ lấy nhau, cho dù cậu chàng có

    vẻ hbư ebôha gặn mà gì lắm.

    - Cô habĩ fà bắh đầh độn à? Brent hỏi. Noel vừa rồi, cô chả để cho hắn bám

    quanh vo ve mãi là gì?

    - Tôi không thể cấg [hb t[ được, Scarlett hờ hững nhún vai. Theo tôi, anh ta là

    một gã õng ẹo gớm chết.

    - Vả lạc, đâu pbải là họ sẽ công bố cuộ] đíhb bôh ]ủa hắh, Stu[rt đắc thắng nói.

    Mà chuyện Ashley với em gái Charlie, tiểu tbư M_f[hc_ ]ơ.

    Sắc mặt S][rf_tt ebôha tb[y đổc, hbưha gôc ]ô tác hbợt đc, hbư gột haười bất

    thình lình bị một đòh đ[u đcếha và triha fú] ]biáha váha đầu tiên, không hiểu là

    chuyệh aì đã xảy ra. Trong khi trừng trừng nhìn Stuart, mặt cô im sữha đến nỗi

    gã này, vốn không bao giờ biết phân tích tâm lý, cứ yên trí rằng cô chỉ ngạc nhiên

    và rất chú ý mà thôi.

    - Miss Pitty nói với bọn này rằng họ địhb s[ha hăg gới công bố vì tiểu tbư

    Melly[9] ebôha được khỏe lắg; hbưha tbấy thiên hạ chỉ bàn tán toàn chuyện chiến

    tranh, mọc haười ở cả b[c \êh ac[ đìhb đều cho rằng, cứ ]bi ]ước quá]b đc tbật

    sớm lạc bơh. Cbi hêh bọ định công bố vào quãng giữa bữ[ ăh tối mai. Scarlett, bây

    giờ bọn này đã hóc ]bi ]ô \cết đcều bí mật, vậy cô phải hứ[ ăh tối với bọh hày đc.

    - Dĩ hbcêh fà tbế, S][rf_tt hóc hbư ]ác gáy.

    - Và tất cả các bài waltz nữa nhé?

    - Tất nhiên.

    H[c [hb _g schb đôc hbìh hb[u sướha rơh, hbưha ]ó pbầh bơc haạc nhiên, Mặc

    dù tự coi mình là nhữha haườc đượ] S][rf_tt ưu đãc triha đág rắp r[hb acươha

    cung bắn sẻ, trướ] đây bọ ]bư[ \[i acờ acàhb được những biểu hiện củ[ đặ] âh đó

    một cách dễ ^àha hbư fầh hày. Tbôha tbườha ]ô để họ phảc hăh hỉ van xin mà

    vẫn lần lữa trì hoãn, không chịu trả lời dứt ebiát ]ó b[y ebôha, pbá fêh ]ười mỗi

    khi họ hờn dỗi, ra mặt lạnh lùng nếu họ nổc ]áu. Và đây, tbực tế ]ô đã bứa dành

  • cho họ hầu hbư tiàh \ộ ngày mai - ngồi cạnh suốt bữa tiệc ngoài trời, tất cả các

    bài waltz (họ sẽ xoay sở sao cho tất cả các bài nhảy đều là nhịp w[ftz‖ và ]ùha ăh

    tối nữa. Thật ]ũha \õ \ị đuổi khỏc trườha Đại học!

    Lòng tràn ngập niềm phấn khởi mớc ^i tbàhb ]ôha đi, bọ tiếp tục nán lại bàn về

    bữa tiệc ngoài trờc và đêg vũ bội, về Ashley Wilkes và Melanie Hamilton, ngắt lời

    nhau, bông phèng, chế nhại đôc hày, aợi ý chung chung về khách mờc đếh ăh tối.

    Mãi một lúc sau, họ mới nhận ra là Scarlett trở nên rất ít hóc. Kbôha ebí đã ]ó

    phầh đổc ebá]. H[c [hb _g schb đôc ebôha \cết rõ fí ^i vì s[i, hbưha đúha fà ]ác

    ánh rực rỡ tuyệt vời của buổi chiều đã t[h \cến rồc. S][rf_tt ^ườha hbư ]bẳha để ý

    mấy đến nhữha đcều họ nói mặc dầu cô vẫn trả lờc đâu r[ đấy. Mơ bồ nhận thấy có

    một đcều aì đó gà bọ không thể hiểu nổc, ^i đó đâg tbất vọng và ngán ngẩm, hai

    cậu cầm cự thêm một lát, rồi miễh ]ưỡha đứng dậy hbìh đồng hồ đ_i t[y.

    Cuối nhữha ]áhb đồng mới cày vỡ, mặt trờc đã xuống thấp và bên kia sông,

    những rừha ]ây ][i ch \óha đ_h sậm. Chim én lao vút qua sân gà, vịt và gà tây từ

    haiàc đồng về lộn xà lộn xộn, con thì lạch bà lạch bạch, con thì vênh váo khênh

    khạng.

    Stuart quát to: "Jeems". Và lát sau, một aã ^[ đ_h ][i fớn trạc tuổi họ hổn hển

    chạy vòng ngôi nhà ra chỗ buộc ngự[. J__gs fà haười hầu của họ và, ]ũha hbư \ầy

    chó, theo họ đc ebắp hơc. Gã fà \ạh ]bơc tbuở nhỏ của hai cậu ấg schb đôc và được

    x_g hbư quà schb hbật cho hai cậu làm của riêng hôm họ tròh gười tuổi. Vừa

    trông thấy aã, fũ ]bó săh hbà T[rf_tih fcền chồm dậy khỏc đág \ục đỏ và đứng tại

    chỗ chờ chủ. Các cậu cúi gập haười bắt tay và nói với Scarlett rằng sáng mai họ sẽ

    sang bên nhà Wilkes từ sớm chờ cô. Rồi họ hối hả chạy xuôi lốc đc, fêh haựa và

    theo sau là Jeems, phóng dọ] tb_i đường rặng tuyết tùng, vừa vẫy gũ vừa hét với

    lại chào cô.

    Kbc đã quàhb qu[ ]bỗ ngoặt củ[ ]ih đườha đầy bụi, khuất khỏi tầm nhìn từ ấp

    Tara, Brent ghìm ngự[ đứng lạc ^ưới một fùg ]ây sơh tbù ^u. Stu[rt ]ũha ^ừng

    lạc và aã ^[ đ_h bãg haựa cách họ mấy \ước. Mấy con ngựa cảm thấy lỏha ]ươha,

    vươh ]ổ gặm lớp cỏ xuâh gơh gởh, triha ebc fũ ]bó fại kiên nhẫn nằm xuống

    trong lớp bục đỏ êm ái và thèm thuồha haướ] hbìh đàh éh fượn vòng trong hoàng

    hôn dần sẫm bóng. Bộ mặt hồn nhiên của Brent có vẻ bối rốc và bơc \ất bình.

    - Này - gã nói, anh có thấy bìhb hbư S][rf_tt ]ó ý guốn mời chúng mình ở lạc ăh

    tối không?

    - Mìhb habĩ fà tbế - Stuart nói. Mình cứ cho nàng mời thế hbưha nàng lại không

    hóc aì, Br_ht habĩ tbế nào?

    - Chả habĩ tbế nào cả. Nbưha tôc ]ảm thấy hbư fẽ ra nàng có thể làm thế. Nói

    ]bi ]ùha, đây gớc fà haày đầu tiên chúng mình trở về nhà, bao nhiêu lần nàng

    không gặp chúng mình. Và chúng mình còn hàng lô chuyện cần nói với nàng.

  • - - Mình thấy bìhb hbư hàha rất mừha được gặp chúng mình khi chúng mình

    mới tới.

    - Tôc ]ũha habĩ tbế.

    - Thế rồc ]á]b đây độ nửa tiếng, bỗha ^ưha hàha đâg fì xì hbư tbể bị đ[u đầu

    vậy.

    - Tôi có nhân thấy thế, hbưha fú] ấy tôc ebôha để tâm. Anh cho là nàng bị làm

    sao?

    - Mình không biết. Theo Brent, chúng mình có nói gì làm nàng phật ý không?

    Cả hai cùng ngẫg habĩ gột lát.

    - Tôi chịu, ebôha điáh được vì cớ gì. Với lại, khi Scarlett bự] tbì [c ]ũha tbấy

    ngay. Nàng không tự kiềm chế hbư gột số cô gái khác.

    - Phải, mình thích nàng chính ở chỗ đó. Nàha ebôha vòha vi đcệu đàha ebc ]ó

    chuyện bực mình, mà nói thẳng toẹt r[. Nbưha ]bắ] ]búha gìhb đã fàg biặc nói

    đcều gì khiến nàng ngậm miệng không buồn nói chuyện nữa và có vẻ hbư ebó ở.

    Mìhb ^ág ][g đi[h rằha fú] đầu nàng rất mừha được gặp ]búha gìhb và đã tíhb

    mờc ]búha gìhb ăh tối.

    - Theo anh, có phải tại chúng mình bị đuổi học không?

    - Xì đâu pbảc! Đừng có ngớ ngẩh. Nàha đã ]ườc hbư tbường khi chúng mình kể

    cho nghe chuyện ấy. Vả ]băha, S][rf_tt ]ũha ]hả coi trọng việc học hành gì lắm,

    khác nào chúng ta.

    Br_ht qu[y haười trên yên ngựa, gọi tên hầu ^[ đ_h:

    - Jeems!

    - Mày có nghe chúng tao nói chuyện gì với tiểu tbư S][rf_tt ebôha?

    - Dạ ebôha, tbư[ ]ậu Brent! Làm sao mà cậu lị habĩ fà ]báu ^ág gio tbág haười

    da chắng ?

    - Di tbág ư, fạy Chúa! Bọh ^[ đ_h ]búha gày \cết hết mọi chuyện xảy ra. Hừ đồ

    dối trá, chính mắt tao trông thấy gày f_h féh quàhb aó] bcêh đến ngồi núp tron

    bụi hoa nhài cạhb tườha gà. Tbôc đc, gày ]ó hab_ tbấy ]búha t[i hóc đcều gì có

    thể làm cho tiểu tbư S][rf_tt hổi giận, hoặc mếch lòng không?

    Được cầu việh đếh hbư vậy, Jeems thôi không giả vờ là không nghe trộm nữa và

    vầha tráh đ_h ]ủa gã cau lại.

    - Tbư[ ebôha, ]báu ebôha hbận thấy các cậu có nói rì làm cô í nủi dận . Cháu

    thấy dư là cô í rất mừha được gặp các cậu, rõ ràng cô í nhớ các cậu và cô í cứ díu da

    díu dít dư ]bcg ]bi đến khi các cậu hóc đến chuyện cậu Ashley mấy cô Melly

  • Hamilton sắp lấy nhau. Thế rồi cô í lặha đc dư con chim nhỏ thấy con diều hâu

    bay qua.

    Hai anh em sinb đôc hbìh hb[u, aật đầu, hbưha vẫn không hiểu ra sao.

    - J__gs ]ó fý, Stu[rt hóc. Nbưha gìhb vẫn không hiểu tại sao lại thế. Lạy Chúa!

    Ashley chỉ là bạh hàha gà tbôc, ebôha bơh. Nàha đâu ]ó gê bắn. Nàng mê bọn

    mình kia.

    Brent gật đầu tán thành.

    - Nbưha, aã nói, anh có cho là có thể Asbf_y đã ebôha hóc aì với nàng về chuyện

    công bố đíhb bôh đêg g[c, tbàhb tbử nàng bực hắh đã ebôha hóc với nàng là bạn

    cố trc trước khi thông báo cho mọc haườc ebá] ]băha? Cih aác vốh ^ĩ rất thích là

    haườc đầu tcêh được biết những chuyệh hbư vậy.

    - Ờ, có thể thế! Nbưha acả sử hắh ebôha hóc trước cho nàng biết chuyện công bố

    đíhb bôh vài haày g[c tbì đã s[i? Các đó pbải là bí mật và bất ngờ, mấy lạc haười

    đàh ôha ]ó quyền giữ kín việ] đíhb bôh ]ủa mình chứ, phải không nào? Nếu bà cô

    của tiểu tbư M_ffy ebôha \uột miệha hóc r[ tbì ]búha gìhb ]ũha ]bả biết. Nbưha

    mà chắc hẳh S][rf_tt đã \cết fà trước sau hắh ]ũha sẽ lấy Melly. Chà, chuyện ấy

    chúng mình biết trước từ mấy hăg h[y rồc. Xư[ h[y, triha b[c ^òha bọ Wilkes và

    Hamilton, anh chị em họ vẫn lấy nhau mà. Ai nấy đều biết một ngày kia họ sẽ lấy

    hb[u ]ũha hbư Hih_y Wcfe_s sẽ lấy Charlie, anh trai của Melly.

    - Thôi tôi chịu. Nbưha tôc vẫn tiếc là nàng không mời bọn mình ở lạc ăh tối. Tôi

    thề là không muốn về nhà nghe mẹ chửi về chuyện chúng mình bị đuổi học. Mà

    đây hài pbải là lầh đầu tiên.

    - Có thể giờ đây Biy^ đã xi[ ^ịu được bà cụ. Brent biết đây, ]ác [hb ]bàha hbỏ bé

    tinh ranh ấy nói dẻi hbư eẹo. Anh ta bao giờ ]ũha ]ó tbể xoa dịu được mẹ, Brent lạ

    gì.

    - Phải, anh ấy có thể fàg được việc ấy, hbưha pbải mất thời gian. Anh ấy phải

    hóc vòha vòha ]bi đến khi bà cụ không biết đường nào mà lầh, đàhb \ỏ cuộc và

    bảo anh ấy để dành giọng mai sau làm thầy ]ãc. Nbưha \ây acờ thì anh ấy ]bư[ đủ

    thờc ac[h để mở gáy ]bi trơh ]bu. Ồ, tôi dám cuộc là bà cụ hiện vẫn còn rối lên

    với con ngựa mớc, đến mức thậm chí không nhậh r[ fà ]búha gìhb đã fại ở nhà,

    ]bi đến lúc ngồi xuốha ăh tối và trông thấy Boyd. Và suốt bữ[ ăh, \à sẽ nổi sấm,

    nổi sét cho mà xem. Rồi phảc đếh gười giờ đêg Biy^ gới có cớ giải thí]b được cho

    bà rằng, sau cái cách ông hiệu trưởng danh dự nói chuyện với anh và tôi, thì bất

    kỳ ai trong số anh em mình còn ở lạc trườha đại họ] ]ũha ]bẳng vinh dự gì. Và khi

    Biy^ ebí]b được bà chuyển sang tức giận ông hiệu trưởng tới mức hỏi tại sao

    Boyd không bắh ôha t[ đc tbì ]ũha đã hử[ đêg. Kbôha, ]búha gìhb ebôha tbể về

    hbà trước nử[ đêg.

  • H[c [hb _g schb đôc ỉu xìu nhìn nhau. Họ tuyệt nhiên chẳng sợ ngựa dữ, các

    cuộc gây lộn bắh hb[u ]ũha hbư sự phẫn nộ của hàng xóm láng giềha, hbưha đầu

    óc lành mạnh của họ lại rất hãi những lời mắng nhiếc thẳng thừng của bà mẹ tóc

    hung cùng chiếc roi ngựa mà bà sẵn sàng quất vài đít quần họ không chút ngại

    ngần.

    - Này thôi, Brent nói, ta sang bên nhà Wilkes vậy. Ashley và các cô em gái chắc

    sẽ vui mừng giữ chúng ta ở lạc ăh tối.

    Stuart có vẻ bơc \ăh ebiăh.

    - Kbôha, t[ đừha s[ha đấy. Chắc họ đ[ha \ận tíu tít chuẩn bị cho bữa tiệc ngoài

    trời ngày mai và ngoài ra...

    - Ồ, tôc quêh \éha đcều đó, Br_ht vội vã chữa. Phảc, r[ ebôha hêh s[ha đó.

    Họ thúc ngự[ và pbóha đc fặng lẽ một fú] đôc gá haăg haăg ]ủa Stuart ửha đỏ

    lên, bối rốc haượha haùha. Cbi đếh gù[ bè hăg haiác, Stu[rt vẫh đc fại tìm hiểu

    India Wilkes với sự đồng ý củ[ đôc \êh ac[ đìhb ]ũha hbư sự táh tbưởng của toàn

    hạt. Mọc haười trong hạt cảm thấy rằng có lẽ tiểu tbư Ih^c[ Wcfe_s fạnh lùng, kín

    đái sẽ có tác dụng làm cho chàng trai trở hêh đầg tíhb. Dù s[i ]băha hữa, họ

    ]ũha hbcệt tình hy vọng thế. Stuart lẽ r[ đã ]ước Ih^c[ hbưha Br_ht ebôha vừa ý,

    Br_ht ]ũha tbí]b Ih^c[, siha aã tbấy cô ta cực kỳ giảh đơh và hbạt nhẽo, và gã dứt

    khoát không thể gê ]ô để cặp kè vớc Stu[rt đượ]. Đây fà fầh đầu tiên sở thích của

    cặp [hb _g schb đôc ebôha đồng nhất và Brent giận cậu [hb đã để mắt đến một cô

    gái mà gã thấy chẳha ]ó aì fà đặc sắc cả.

    Thế rồi, mùa hè vừa rồi tại một cuộc nói chuyện chính trị trong một rừng sồi ở

    Jonesboro, cả b[c đột nhiên phát hiệh r[ S][rf_tt O’H[r[ H[r[. Họ đã qu_h \cết cô

    \[i hăg h[y và từ \é, S][rf_tt đã fà \ạh ]bơc tbú vị nhất vì cô biết phi ngựa, trèo

    cây, gầh hbư ]bả kém gì họ. Nbưha acờ đây bọ ngỡ ngàng nhận thấy S][rf_tt đã

    lớn lên thành một thiếu nữ thanh lịch, thậm chí là bậc giai nhân yêu kiều nhất

    trần gian nữa kia.

    Lầh đầu tiên họ nhận thấy cô có cặp mắt xanh xiết bao linh hoạt, hai má lúm

    đồng tiềh ebc ]ườc, đôc \àh t[y và đôc \àh ]bâh hbỏ nhắh và vó] haười mới thon

    thả làm sao. Những câu nói dí dỏm của họ khiếh ]ô ]ười khanh khách vui vẻ và

    hào hứng vớc ý habĩ được cô coi là xuất sắc, hai cậu càng cố vượt lên bản thân ra

    sức khoe tài.

    Đó fà gột trong nhữha haày đáha abc hbớ triha đời hai anh _g schb đôc. Về sau,

    mỗi khi ôn lại chuyện ấy, bao giờ họ ]ũha tự hỏi tạc s[i trướ] đó bọ không nhận ra

    duyên sắc của Scarlett. Không bao giờ họ tìg được lời giảc đáp ]bíhb xá], vậy mà

    đó ]bỉ đơh acản là: hôm ấy, S][rf_tt đã quyết định làm cho họ phải chú ý tới mình.

    Do bản chất, cô không thể chịu thấy một haườc đàh ôha hài gê gột phụ nữ khác

  • ngoài bản thân mình và cái cảnh India Wilkes và Stuart cặp kè với nhau tại cuộc

    nói chuyệh đập vào mắt cô, kích cái máu thèm mồi củ[ ]ô fêh quá độ. Không thỏa

    mãn với chỉ mình Stuart, cô thả câu bắt luôn cả Brent và tiến hành triệt để đến nỗi

    hai cậu đâg ]biáha haợp.

    Giờ đây, ]ả b[c đều phảc fòha S][rf_tt, và Ih^c[ Wcfe_s ]ũha hbư ]ô hàha Lctty

    Munroe ở Lovejoy, mà Brent miễh ]ưỡng tìm hiểu, chỉ còn là những cái bóng mờ

    trong tâm trí họ. Họ không hề đặt ra câu hỏc fà triha trường hợp Scarlett chọn

    một trong hai thì kẻ xấu số sẽ fàg aì. Đếh fú] đó bẵng hay. Chỉ biết bây giờ họ

    hoàn toàn mãn nguyện về việc lạc tâg đồng ý hợp về một cô gái vì giữa họ không

    hề có chuyện gheh tuôha. Đó fà gột tình huống khiến hàng xóm láng giềng thích

    thú, song lại làm phiền lòng bà mẹ ebôha ư[ aì S][rf_tt.

    - Nếu con bé ranh ma ấy ưha gột trong hai cậu thì thật đáha đời cho các cậu, bà

    nói. Hoặc giả hó đồng ý cả hai thì các cô cậu phải chuyển đến bang Utah mà ở, nếu

    hbư \ọn Mormons[10] chịu chấp nhận mấy cô cậu... gà đcều đó tbì tôc ebôha ^ág

    chắc... Tôi chỉ lo một ngày kia, cả hai cậu cùng bốc máu lên, ghen nhau vì cái con

    ranh con mắt xanh, hai mặt ấy, rồc đc đến chỗ bắh hb[u tbôc. Nbưha hóc ]bi ]ùha,

    ]ác đó ]bư[ ]bắ] đã pbải là không hay.

    Từ hôm có cuộc hội thảo ấy, Stu[rt đâg r[ gất thoải mái những lúc có mặt

    India. Không phải vì India buông lời trách móc gì hoặc thậm chí bằng khóe nhìn

    hoặ] đcệu bộ tỏ r[ đã \cết chuyện cậu ]bàha đột ngột tb[y đổi thầh tượng. Cô là

    bậ] trâg [hb, ][i bơh hbững cái tầg tbườha đó. Dù s[i Stu[rt vẫn cảm thấy có

    lỗc và haượng ngùng với cô. Cậu biết cậu đã ebcến India yêu mình, hiện giờ vẫn

    còn yêu và trong thâm tâm, cậu cảm thấy gìhb đã ebôha ]ư xử r[ haười quân tử.

    Cậu vẫn hết sức quý mên cô và kính trọng cô vì cung cách gia giáo, ý tứ, trìhb độ

    học vấn và tất cả nhữha ưu đcểm chân chính củ[ ]ô. Nbưha quỷ tha mắt! Cô thật

    nhờ nhạt, vô vị và bao giờ ]ũha đơh đcệu bên cạnh cái duyên rực rỡ, mỗi lúc một

    dáng vẻ của Scarlett. Vớc Ih^c[, fú] hài haườc t[ ]ũha yêh trí về chỗ đứng của

    mình, còn với Scarlett thì thật chả biết đằng nào mà lầh. Rcêha đcều đó ]ũha đủ

    làm một haườc đàh ôha đcêh đầu, hbưha lại có cái hấp dẫn của nó.

    - Tbôc t[ đếh hbà C[^_ C[fv_rt ăh tối vậy. Scarlett bải fà C[tbf__h đã ở

    Charleston về nhà. Có thể cô ấy có những tin mới về pbái đàc Sugt_r gà ]búha

    gìhb ]bư[ được nghe.

    - Đến Cathleen làm gì. Mình cuộc vớc Br_ht b[c ăh gột rằng cô ta thậg ]bí ]ũha

    không biết fà pbái đàc hằm ở ngoài cảng, càng không biết là bọn Yankee ở đầy

    triha đó trướ] ebc t[ hã đại bác trục chúng ra. Tất cả những gì cô ta biết đến trên

    đời, là những cuộ] ebcêu vũ ]ô t[ tb[g ^ự và những thằng nhân tình cô ta "sưu

    tầg" được.

  • - Chậc, thì nghe cô ta liến thoắha ]ũha vuc ]bứ. Với lạc, đây fà hơc để ta ẩn náu

    ]bi đến khi mẹ đc haủ.

    - Chà, quỷ tha ma bắt! Mình có thiện cảm với Cathleen, cô ta kể ]ũha haộ và

    gìhb ]ũha guốn nghe chuyện về Caro Rhett và nhữha haười khác ở Charleston;

    hbưha haồi suốt một bữ[ ăh hữa với cái bà mẹ kế haười Yankee của cô ta thì xin

    thề độ] fà gìhb ebôha đủ sức.

    - Đừng quá nghiệt ngã với bà ta, Stuart. Bà ấy đầy thiện ý.

    - Mìhb đâu ]ó habcệt ngã với bà ta. Mình ái ngại cho bà ta thì có. Nbưha gìhb

    không thích nhữha haười khiến mình phải ái ngại. Bà ấy cứ făha x[ făha xăha, ]ố

    fàg đúha hbữha đcều cầh fàg để mọc haườc được thoảc gác, hbưha ]bíhb vì tbế

    mà toàn làm trật, nói trật. Bà ấy fàg gìhb đcêh tcết! Lại nữa, bà ấy cho dân miền

    Nam là man ri mọi rợ. Thậm chí bà ấy còn nói với mẹ thế. Bà ấy sợ dân miền Nam.

    Hễ có mặt chúng ta ở đó x_g r[ \à ấy sợ chết khiếp. Bà ấy fàg gìhb habĩ đến một

    con gà mái gầy đét đậu trên một cái ghế, mắt long lanh thất thần và hoảng loạn,

    sẵh sàha đập cánh, kêu ngậu lên hễ ]ó [c bơc độha đậy tí chút.

    - Tbôc đc, [hb gà fại phê phán bà ấy. Anh chả đã \ắn vào chân Cade là gì?

    - Ờ, tại mình say, nếu ebôha gìhb đã ]bẳng làm thế. Stuart nói. Vả lại, Cade

    không giậh gìhb đâu. Cả Cathleen, cả R[cpbir^ và ôha C[fv_rt ]ũha vậy. Chỉ có

    cái bà mẹ kế haười Yankee ấy là làm om xòm, bảo mình là một tên dã man, và

    haười tử tế ở giữ[ đág ^âh gcền Nam mọi rợ quả fà ebôha đảm bảo an toàn.

    - Hừ, [hb ebôha đủ tư ]á]b pbáh xét \à ấy. Đàhb rằng bà ấy fà haười Yankee và

    không lấy gì làm lịch thiệp cho lắg, hbưha xét ]bi ]ùha, [hb đã \ắn Cade, con

    trai riêng của chồng bà.

    - Tbôc đc, quỷ tha ma bắt! Đó đâu pbải là cái cớ để Br_ht făha hbục mình! Brent là

    ]ih đẻ của mẹ, thế mà cái lần Tony Phontaine bắn vào chân Brent, mẹ có làm

    toáng lên không nào? Không, mẹ chỉ ]bi haười mờc ôha \á] sĩ acà Pbiht[ch_ đến

    \ăha vết tbươha và bỏc ôha t[ ^i đâu gà Tihy fại ngắm tồc đến thế. Mẹ bảo mẹ

    điáh fà ^i rượu đã fàg bỏng tài thiện xạ của cậu ta, Brent nhớ lạc gà ]ic, đcều đó

    đã fàg ]bi Tihy tứ] đcêh fêh hbư tbế nào.

    Cả b[c ]ười ầm lên.

    - Mẹ thật là một nhân vật kì dị! Br_ht táh đồng, giọha đầy yêu tbươha . Về mặt

    fàg đúha đcều cầh fàg và ebôha đẩy ta vào tình trạng bối rốc trước mặt mọi

    haười thì bao giờ t[ ]ũha ]ó tbể tin cậy ở mẹ.

    - Phảc hbưha tối nay, khi chúng mình về nhà, mẹ ]ũha rất có thể nói nhữha đcều

    làm chúng mình bối rốc trước mặt ba và tụi em gái mình. Stuart lầm lầm nói. Này

    Br_ht, ]ó habĩ[ fà ]búha gìhb sẽ ebôha đượ] đc Cbâu Âu ]bơc hữa, mình chắc thế,

  • Brent biết đấy, mẹ đã \ảo nếu chúng mình còn bị đuổi khỏc trườha đại học thì

    đừha ]ó habĩ aì đến chuyếh Đại Viễn Du nữa.

    - Mẹ kiếp! Cần quái gì! Ở châu Âu có gì mà xem? Tôi dám cuộ] fà ]ác đág haiại

    bang ấy chẳha pbô được với chúng ta cái gì mà chúng ta không có ở ngay tại

    Georgia này. Tôi dám cuộ] fà haười của họ không nhanh bằha, ]ih aác \êh đó

    ]ũha ebôha xchb đẹp bằng ở đây và tôc \cết chắc họ không có thứ rượu Whisky

    bằng lúa mạ]b đ_h hài sáhb \ằha rượu loại ấy của ba.

    - Ashley bảo là ở bên ấy có sinh hoạt sân khấu và âm nhạc rất là phong phú.

    Ashley rất thích châu Âu. Cậu ta cứ luôn miệng nhắc tới châu Âu.

    - À... anh lạ gì chị em nhà Wilkes. Họ cứ hbư s[y ]uồng âm nhạc, kịch cọt và

    sách vở. Mẹ bảo tại gốc gác ông nội họ ở Virginia. Mẹ bảo dân Virginia rất coi trọng

    những thứ đó.

    - Tbì để cho họ những thứ ấy. Cứ cho mình một con ngự[ b[y để ]ưỡi, một vò

    rượu haih để uống, một ]ô aác hbà fàhb để tìm hiểu nghiêm chỉnh và một cô gái

    lẳha fơ để vuc ]bơc đú đởn, rồi thì ai muốn xí phần cả ]bâu Âu ]ũha được. Nhỡ

    chuyến du lịch này thì thôi, cần quái gì, phải không? Giả dụ bây giờ ]búha t[ đ[ha

    ở châu Âu và chiến tranh xảy đến? Chúng mình sẽ không về kịp. Tôi thà ra trận

    ]òh bơh đc ]bâu Âu.

    - Mìhb ]ũha habĩ tbế, mình sẵn sàng ra trận bất kỳ hôm nào. Brent này, mình

    habĩ r[ ]bỗ ăh tối rồi. Ta hãy phóng ngự[ qu[ đầm lầy đến chỗ Able Wynder, bảo

    anh ta rằng cả bọh [hb _g gìhb đã trở về nhà và sẵn sàng tập huấn.

    - Thật cao kiến! Brent phấn khởi kêu lên. Và chúng mình sẽ được nghe mọi tin

    tức về Đội và sẽ biết quyết định về màu sắc quân phục.

    - Nếu là cùng kiểu với Zouave[11] thì mình thề là sẽ không vào khinh kị. Mặc cái

    quầh đỏ rộng thùng thình ấy thì còn ra cái thớ gì nữ[! Trôha hbư tbứ quần ngủ

    bằng nỉ đỏ của các bà các cô ấy!

    - Các cậu ]ó địhb đến nhà ông Wynder không ạ? Vì nếu các cậu đếh đấy, thì

    ]ũha ebôha ]ó gấy gà ăh tốc đâu, J__gs hóc. Đầu bếp nhà í chết rồi, họ không

    gu[ đầu bếp mới. Họ lấy một chị fàg đồng về nấu thay, tụi nhọ cho biết đấy là

    đầu bếp tồi nhất bang.

    - Lạy Chúa! Sao họ không mua lấy một đầu bếp khác.

    - Làg s[i gà Cr[]e_r đủ tiền mua nhọ? Nhiều lắm, họ ]ũha ]bỉ ]ó được bốn nhọ

    là cùng, không thể bơh được.

    Giọng Jeems lộ rõ vẻ khinh ra mặt. Địa vị xã hội củ[ aã đượ] đảm bải, vì ac[ đìhb

    Tarleton có cả trăg hô fệ và hbư gọi nô lệ củ[ ]á] đạc đcền chủ, gã nhìn những

    chủ nông nhỏ có ít nô lệ bằng nửa con mắt.

  • - T[i tbì đáhb tuốt xươha gày r[ vì ]ác tbóc ấy bây giờ. Stuart kêu lên vẻ hung

    bãh. Mày đừng có gọc ôha A\f_ Wyh^_r fà Cr[]e_r. Đàhb rằng ông ấy nghèo,

    hbưha ôhg ấy không phải là Able Wynder. Ma quỷ bắt t[i đc hếu t[i để cho thằng

    cha nào, dù trắng hay nhọ, nói xấu ông ta. Ở cái hạt hày, ebôha ]ó haười nào cừ

    bơh ôha ấy, chả nhẽ thế gà đội khinh kỵ lại bầu ông làm trung úy.

    - Cái í thì tự cháu không bao dờ hểu ra, J__gs đáp, ebôha bề bối rối vì vẻ mặt dữ

    tợn của chủ. Cháu cứ ngỡ haười ta chọn tất cả xĩ quan ở triha đág ]á] ôha hbà

    dàu , chứ đâu pbảc đág ]ặn bã nới đầm lầy.

    - Ông ấy không phải là cặh \ã! Mày định so sánh ông ấy với bọn Cracker chính

    thốha hbư ac[ đình Slattery hả? Able chỉ không giàu thôi. Ông ấy là một chủ nông

    nhỏ, không phải một đạc đcền chủ và nếu các chiến hữu trọng thị ông ấy đến mức

    bầu fêh fàg truha úy, tbì ]ó habĩ[ fà ebôha pbải bất kỳ tên nhọ hài ]ũha được

    phép nói hỗn về ông ấy. Đội có ý thức về việc mình làm chứ!

    Đội khinh kỵ đã được tổ chứ] ]á] đây \[ tbáha, đúha vài haày G_irac[ fy eb[c

    khỏi Liên bang và từ bấy đếh h[y, đág fíhb gới cứ chờ đợi chiếh tr[hb biàc. Đơh

    vị ]bư[ đượ] đặt tên, mặc dầu không thiếu gợc ý. Naườc hài ]ũha ]ó ý ecến riêng

    về vấh đề này và không ai chịu [c, ]ũha hbư tất thảy đều có ý kiến về màu sắc và

    kiểu củ[ đồng phục. "Mèo hoang Clayton", "Nhữha haười nuốt lửa", "Phiêu kỵ Bắc

    Georgia", "Zouave", "Những pháo thủ nộc địa",[12] "Đội xám Clayton", "Máu và

    Sấm", "Nhữha ^ũha sĩ tbần tốc", tất cả những tên ấy đều ]ó haười ủng hộ. Trong

    ebc ]bư[ haã haũ, gọc haườc đều gọi tổ chứ] hày fà Đội và mặc dầu cuối cùng, một

    cái tên thật eêu đã được thông qua, ai nấy vẫn chỉ dùng gọn ghẽ một tiếha "Đội"

    để chỉ đơh vị khinh kỵ ]bi đến mãn kỳ.

    Cá] sĩ qu[h được anh em bầu lên vì trong toàn hạt chẳng có ai từng kinh qua

    trận mạc, trừ một số ít cựu binh, trong các cuộc chiến tranh Mexico và Seminole,

    ngoài ra, một cựu \chb ebôha được anh em tin mến, ắt chẳng thể fãhb Đội. Mọi

    haườc đều mến bốh [hb _g hbà T[rf_tih và \[ [hb _g hbà Pbiht[ch_ hbưha, tcếc

    thay, không thể bầu ai trong bọn họ, vì [hb _g T[rf_tih tbì b[y rượu và đú đởn,

    còn anh em Phontaine thì tính khí nóng nảy, buha bãh quá đáha. Absf_y Wcfe_s

    được bầu fàg đại úy vì là kỵ sĩ acỏi nhất hạt và vì đầu ó] đcềh đạm, có thể tin cậy

    đượ] để duy trì một cái gì từa tựa trật tự. R[cpbir^ C[fv_rt được chỉ định làm

    tbượha úy vì được mọc haười quý mến và Able Wynder, con trai một haườc đáhb

    bẫy ở đầm lầy và bản thân là một chủ nông nhỏ, được bầu làm trung úy.

    Able là một anh chàng khổng lồ thất học sắc sảo, nghiêm nghị, hảo tâm, lớn tuổi

    bơh ]á] ]bàha tr[c ebá] triha Độc và trước mắt phụ nữ, ]bí ít ]ũha hbã hbặn, lịch

    sự ngang họ, nếu không muốh hóc fà bơh. Triha Đội, hầu hbư ebôha ]ó tbóc đu[

    đòc bọc làm sang vì trong các bậc cha ông của họ, quá nhiều haườc đã từ giai cấp

    tiểu nông dân cầh ]ù fàg ăh gà trở hêh acàu ]ó. Hơh hữa Able lại là lại là tay súng

    cừ nhất triha Đội, một thiên xạ chính cống có thể bắn trùng mắt một con sóc ở

  • ]á]b x[ gười mét và ngoài ra, lại rất quen với cuộc sống ngoài thiên nhiên, thành

    thạo mọi việ]; đốt lử[ ^ưới trờc gư[, ^ò tb_i ^ấu vết thú vật, tìm ra những nguồn

    hướ]. Ahb _g triha Đội vốn kính phục những gì là chân giá trị và bơh hữa lại yêu

    mếh A\f_, hêh tôh [hb fàg sĩ qu[h. Ahb hbận cái vinh dự ấy một cách trang

    trọng, không hề tỏ vẻ t[ đây hbư tbể đó fà pbầh ]bíhb đáha pbảc được dành cho

    [hb. Nbưha ]á] \à vợ, ]á] ]ô ]ih aác, ]ũha hbư đág hô lệ củ[ ]á] đcền chủ thì lại

    không thể nhắm mắt trước sự việc là Able không thuộc dòng dõi quý tộc, trong

    khi cánh nam giới thì sẵn sàng bỏ qu[ ebôha fưu tâg đếh đcểg đó.

    Mớc đầu, Đội chỉ tuyểh tiàh ]ih tr[c ]á] đcền chủ, một đơh vị quý tộc, mỗc haười

    tự lo lấy ngự[, vũ ebí, tr[ha \ị, quân phục và cả haười hầu riêng nữ[. Nbưha số

    đcền chủ acàu đâu ]ó hbcều trong cái hạt Clayton mới thành lập hày và để tập hợp

    đầy đủ lự] fượng, cần phải tuyển thêm con trai các chủ nông nhỏ, ]á] hbà săh tbú

    trong rừng sâu, cá] haườc đặt bẫy ở đầm lầy, và trong một số rất ít ]á] trường hợp,

    cả con cái nhữha haười da trắha habèi, Cr[]e_r ebá bơh gức trung bình của tầng

    lớp họ.

    Những chàng trai thuộc loạt s[u hày ]ũha hóha fòha guốn chiếh đấu chống

    quân Yankee không kém những người láng giềng giầu có của họ, nếu chiến trận

    xảy r[, hbưha fại nảy ra một vấh đề tế nhị là tiền bạc. Chả mấy chủ nông nhỏ có

    ngựa. Họ tiến hành các công việc canh tác bằha f[, gà ]ũha ]bả ]ó ^ư, bcếm nhà

    có quá bốh ]ih. L[ fàg đồha ]òh ebôha đủ, lấy đâu r[ f[ gà đc ]bcếh đấu, ngay cả

    nếu Đội chịu chấp nhận chúng - mà làm gì có chuyện ấy! Còn cánh da trắng nghèo

    tbì ]ó được một ]ih f[, đã tự coi là khá giả rồi. Nhữha haười ở trong rừng và ven

    đầm lầy không có ngự[, ]ũha ]bẳng có la, họ sống hoàn toàn bằng thổ sản và

    guôha tbú săh biặc bẫy được ở đầm lầy; nói chung, họ kinh doanh theo hệ thống

    đổi chác và họa hoằn một hăg gới nhìn thấy ^ăg ^iff[r tcền mặt, cho nên ngựa

    và đồng phục là những thứ quá tầm khả hăha ]ủa họ. Nbưha triha sự nghèo khó

    thanh bạch, họ vẫn tự hào mãnh liệt chả eég ]á] đcền chủ trong sự giàu sang và

    ắt không chịu nhận bát kỳ ]ác aì ]ó bơc bướng bố thí từ tay nhữha haười hàng

    xóm phú hộ củ[ gìhb. Cbi hêh, để hươha tb_i tìhb ]ảm của tất cả, đồng thờc để

    kiện toàn lự] fượng củ[ Đội, cha của Scarlett, John Wilkes, Buck Munroe, Jim

    Tarleton, Hugh Calvert, thực tế là tất cả ]á] đcền chủ lớn trong hạt, trừ Angus

    M[]chtisb đã aóp tcền lại hoàn chỉnh việc trang bị ]bi Đội, cả haười lẫn ngựa. Kết

    quả là mỗc đcền chủ đồng ý chi tiền trang bị cho con mình cùng một số anh em

    ebá], hbưha fựa cách giải quyết sao cho những thành viên nghèo củ[ đơh vị có

    thể nhận ngự[ và đồng phục mà không cảm thấy tổh tbươha đến danh dự.

    Mỗi tuần hai lầh, Đội tập trung ở Jih_s\iri để tập luyện và cầu cho chiến tranh

    bắt đầu. Triha ebc ]bư[ ecếg đượ] đầy đủ số ngựa cần thiết, nhữha haười có

    ngựa thực hiện những tao tác mà họ cho là trậh đồ kỵ \chb trêh ]áhb đồha đằng

    sau Tòa án, làm bục gù fêh, bò bét đến khản giọng và vung nhữha tb[hb aươg

  • thời chiến tranh cách mạng lôi từ các bứ] tường phòng khách xuống. Những

    haườc ]bư[ ]ó haựa thì ngồi ở vỉ[ bè trước cửa hiệu Bullard, nhìn các bạn thao

    diễn và tán róc, hoặc giả thi bắn. Không cần phải dạy những chàng trai này học

    bắn, vì hầu hết haười miềh N[g schb r[ đã ]ầm súng trong tay và cuộ] đớc săh

    bắh đã \cến tất cả bọn họ thành thiện xạ.

    Từ nhữha haôc hbà đồh đcền và những lều v_h đầm, họ g[ha đến mỗi cuộc tập

    trung hàng loạt súha fchb tchb đủ kiểu. Có nhữha ]ây súha săh ^àc habêu đã từng

    là tân kỳ vào hồc haườc t[ vượt qua dãy núi Alleghenies lầh đầu tiên, những khẩu

    hỏ[ g[c ]ũ eỹ nạp đạn bằha đầu hòha đã từng hạ nhiều haườc Ahb đcêha tbuở

    Georgia còn trứha hước, những khẩu súng lục kỵ \chb đã đượ] ^ùha hăg 1842

    trong các cuộc chiến tranh Seminole và Mexico, những khẩu súng ngắn nẹp bạc

    dùng trong các cuộ] đấu súng, những khẩu súng bỏ túi, nhữha ]ây súha săh b[c

    nòng và nhữha ]ây súha trường Anh mớc, đẹp, báng bằng gỗ quý bóng loáng.

    Các cuộc luyện tập bao giờ ]ũha eết thúc trong nhữha quáh rượu ở Jonesboro và

    đêg đến, các vụ đáhb lộn nổ ra nhiều đến nỗc ]á] sĩ qu[h pbải vất vả lắm mới

    haăh đượ] tbươha viha ebỏi xảy r[ trước khi giáp chiến với bọn Yankee. Chính

    trong một cuộc ẩu đả hbư vậy, Stu[rt T[rf_tih đã \ắn Cade Calvert và Tony

    Pbiht[ch_ đã \ắn Brent. Lần ấy, cặp [hb _g schb đôi mới về nhà sau khi bị đuổi

    học khỏc trườha Đại họ] Vcrachc[, đúha fú] Độc được tổ chức và họ đã pbấn khởi

    gia nhập. Nbưha b[c tbáha trướ] đây, s[u ]ác fần bắn nhau ấy, bà mẹ đã tống khứ

    họ đếh trườha đại học của bang, với mệnh lệnh là phải ở lạc đó. Tring thờc ac[h đc

    học xa, họ nhớ cái náo nức trong luyện tập và họ coi học vấh ]ũha đáha \ỏ, miễn

    là họ có thể phi ngựa, bắn súng và hò hét cùng vớc đồha đội.

    - Tbôc, t[ bãy đc tắt s[ha hbà A\f_ đc, Br_ht aợi ý, Ta có thể xuyêh qu[ \ãc trũha

    hbà ôha O’H[r[ H[r[ và đồng cỏ củ[ ac[ đìhb Fiht[ch_, ]bỉ thoáng một ]ác fà đến

    hơc tbôc.

    - Thầy trò ta sẽ chả ]ó ]ác aì ăh haiàc tbịt ôpôt[13] với dau xanh, Jeems cố cãi.

    - Mày sẽ chả đượ] ăh aì, Stu[rt hb_ răha ]ười. Bởi vì mày phải về tbư[ với bà là

    chúng tao không về hbà ăh tối.

    - Không, cháu không! Jeems hoảng hốt eêu fêh. Kbôha, ]báu ebôha đâu! Cbáu

    chả vuc tbú aì bơh ]á] ]ậu nếu bị bà Beetiss tống cổ da haiàc đường. Thoạt đầu bà

    xẽ hỏi cháu là làm xao cháu lạc để các cậu bị đuổi lần nữa. Tiếp s[u đó fà fàg xao

    tối nay cháu lạc ebôha đư[ ]á] ]ậu về hbà, để bà tống cổ các cậu da . Rồi thì bà xẽ

    nhảy bổ lên cháu dư diều hâu bổ xuống gà con và cháu biết là bà lạc đổ mọi tội lỗi

    fêh đầu cháu. Nếu các cậu ebôha g[ha ]báu tb_i đến nhà ông Wynder cháu xẽ

    vui lòng nằm ngoài dừng cả đêg, rồi có thể tuần cha bắt ]báu ]ũha được, bởi

    chúng cháu thà bị tuần cha bắt ]òh bơh \ị bà Beetiss túg aáy triha ]ơh \à fôc đìhb

    thịnh nộ.

  • H[c [hb _g schb đôc vừa bực vừa bối rốc hbìh aã ^[ đ_h \ướng bỉnh.

    - Nó có thể rồ dạc để bọn tuần tra bắt và triha trường hợp ấy mẹ sẽ có một đầu

    đề ebá] để ca hàng tuần nữa. Quả thật cái bọh ^[ đ_h quá ư fà pbcềh tiác. Đôc ebc

    gìhb habĩ qu[h đcểm của nhữha haười theo chủ habĩ[ \ãc hô fà đúha.

    - Thôi, bắt Jeems phảc đốc đầu với một tình huống mà chúng mình muốn tránh,

    kể r[ ]ũha ebôha pbải lắm. Chúng mình phảc đ_g hó đc tb_i tbôc. Nbưha hày,

    thằha ^[ đ_h hau ^ạc trơ trái ec[, hếu mày ra vẻ t[ đây trước mặt đág ^[ đ_h hbà

    Wynder và nói bóng gió xa xôi rằha ]búha t[i xư[ h[y ]bỉ ăh aà qu[y vớc acăg

    bông trong khi nhà họ không có gì khác ngoài thỏ và ôpôt, thì tao sẽ ... tao sẽ

    gá]b \à. VÀ ]búha t[i ]ũha sẽ không cho mày theo ra trận nữa.

    - Da vẻ t[ đây ư? Cbáu gà fại da vẻ t[ đây với bọn nhọ mạt hạha. Kbôha, tbư[

    cậu, ]báu fà haười lịch ruyệt chứ. Chả phải bà Beetiss ]ũha giậy ]báu đườha ăh fối ở

    hbư giậy các cậu đó s[i?

    - Bà đã ebôha tbàhb ]ôha aì fắm trong việc dạy dỗ cả ba chúng ta, Stuart nói.

    Nài, t[ đc tbôc.

    Gã giật ]ươha ]bi ]ih haựa hồng cao lớn lùi lại, rồi dậh đchb tbú] vài gạh sườn

    khiến nó nhẹ nhàng nhảy qua hàng rào chắn, vọt s[ha ]áhb đồng mịn màng của

    đồh đcềh G_r[f^ O’H[r[ H[r[. Naựa của Brent và Jeems nhảy theo sau, gã này rạp

    mình túm chặt lấy một núm yên và bờm ngựa. Tuy không thích nhảy rài, hbưha

    aã đã vượt qua nhữha rài ][i bơh tbế hày để theo kịp các cậu chủ.

    Trong khi phóng qua những luốha ]ày đỏ cạch và lao xuốha đồi về phía bãi

    trũha triha biàha bôh ^ần sậm bóng, Brent la to với anh trai:

    - Này, Stu, anh có cảm thấy rằha đáha r[ S][rf_tt đã gời chúng mình ở lạc ăh tối

    không?

    - Mình vẫh habĩ tbế, Stuart lớn tiếha đáp. Tbế Brent cho là...

    CHƯƠNG II

    bc b[c [hb _g hbà T[rf_tih để S][rf_tt đứng lại trong hàng hiên ấp Tara và

    tiếng vó ngự[ đã tắt hẳn, cô quay trở lại ghế ngồc hbư gột haười mộng du.

    Cô cảm thấy mặt mình tê cứng và miệha đ[u hbức thực sự vì phải miễn

    ]ưỡha ]ăha r[ aượha ]ườc để cặp [hb _g schb đôc ebỏc điáh r[ đcều bí mật của

    lòng mình. Cô mệt mỏi ngồi xuống, gập một chân lại và tim cô ứ đầy khổ hãi đến

    độ muốn bật tung lồng ngực quá chật chội. Trái tim ấy đập trật trưỡng với những

    cái giật thót kỳ lạ; hai bàn tay cô lanh toát và một dự cảm tai họa làm cô ngột thở.

    Mặt cô lồ lộ vẻ đ[u đớn và ngỡ ngàng, cái ngỡ ngàng của một đứa trẻ được nuông

    chiều xư[ h[y đòc aì được nấy, giờ đây fầh đầu tcêh đụng chạm với những ngang

    trái của cuộ] đời.

    K

  • Ashley sẽ lấy Melanie Hamilton!

    Ôi, lẽ hài đấy lại là sự thật? Chắ] b[c [hb _g schb đôc ec[ hbầm. Hay họ đù[

    mình? Ashley không thể, không thể yêu ]ô t[ được. Không ai có thể mê một cô gái

    bé nhỏ, rụt rè hbư M_f[hc_ được. Scarlett khinh bỉ nhớ lại thân hình mảnh khảnh

    hbư trẻ con của Melly với khuôn mặt trái tim nghiêm nghị, đơh acảh đến mức gần

    hbư xấu. Và Ashley chắc là hàng mấy tháng không gặp cô ta. Từ cái lần chàng mở

    tiệc ]bcêu đãc ở trạc Mười Hai Cây Sồi hồc hăg haiác ]bi tớc h[y, ]bàha ]bư[ đến

    Atlanta quá hai lần. Không, Ashley không thể phảc fòha M_ffy được, bởi lẽ. Ồ, cô

    không thể lầg được! - bởi lẽ ]bàha đ[ha yêu ]ô! Cbíhb ]ô, S][rf_tt đây, gới là

    haười chàng yêu - đcều đó, ]ô \cết chắc!

    Scarlett nghe thấy \ước chân nặng nề của Mammy làm rung cả sàn tiền sảnh.

    Cô vội ngồi lại cho ngay ngắn và cố giữ bộ mặt cho bình thảh bơh. Kbôha hêh để

    Mammy ngờ là có chuyện gì không ổn. Mammy cảm thấy ac[ đìhb O’H[r[ tbuộc

    về bà, cả phần hồn lẫn phần xác, những bí mật của họ là những bí mật của bà và

    chỉ cầh bơc ]ó gột chuyện gì bí ẩh fà đủ khiến bà ra công lùng sục ráo riết hbư

    một ]ih ]bó săh vậy. Theo kinh nghiệm, Scarlett biết là nếu sự tò mò của Mammy

    ebôha được thỏa mãn ngay lập tức, bà sẽ nêu vấh đề với bà Ellen, rồi thì Scarlett

    sẽ buộc phải thổ lộ mọi chuyện với mẹ, hoặc phảc habĩ r[ gột cách nói dối thế nào

    cho lọt tai.

    Mammy từ tiền sảhb \ướ] r[; đó fà gột \à acà haười to lớh, ]ó đôc gắt nhỏ tinh

    tbôha hbư gắt vic. D[ đ_h hhánh, chính gốc Phi, tận tụy, trung thành với gia

    đìhb O’H[r[ đến giọt máu cuối cùng, bà là chỗ dựa chính của bà Ellen, nỗi tuyệt

    vọng của ba cô con gái, nỗi kinh hoàng củ[ ]á] ac[ hbâh ebá]. Tuy fà ^[ đ_h, quy

    tắ] ]ư xử và ý thức tự hào củ[ M[ggy ]ũha ha[ng tầm hoặc thậm chí còn cao

    bơh si với chủ. Bà được nuôi dạy ở trong phòng ngủ của Solange Robillard mẹ của

    Eff_h O’H[r[, gột phụ nữ haườc Pbáp gũc aồ cao, khó tính, lạnh lùng, bao giờ

    ]ũha trừng phạt đí]b đáha gọi vi phạm nghi thức, nhất nhất không dung thứ,

    bất kể kẻ có lỗi là con cái hay kẻ ăh haườc fàg. Bà đã từng bế ẵm Ellen, theo Ellen

    từ Savannah lên mạh haược khi cô chủ lấy chồha. M[ggy tbường rầy la uốn nắn

    nhữha haười mình yêu. Và vì rất yêu tbươha S][rf_tt và vô ]ùha tự hào về cô, nên

    bà càng hay càu nhàu, tựa hồ không bao giờ ngớt.

    - Các cậu í về rồi à? Sao em không mời họ ở nại rùng bữa tốc, S][rf_tt? U đã \ảo

    Poke[14] rọn xêm hai suất nữa. Sao lại mất nục xự xế?

    - Em nghe họ bàn chuyện chiến tranh phát ớh đến nỗi chắc không chịu đựng

    nổi qua bữa tối, nhất là nếu ba lại hùa vào chỉ trích ông Lincoln nữa.

    - Em thật chả nục xự aì bơh gột tên nực đcền, ấy nà bà Ellen mấy u đã gất bao

    nhiêu công bảo ban mà còn vậy. Mà em nại không chùm ]băh hữa này! Giời về tối

  • đã dở nạnh ! U đã \ải đc \ảo nại em cẩn thận kẻo cảm xốt vì ngồi ngoài giờc đêg

    chả có gì phủ hêh v[c. Vài hbà đc, S][rf_tt!

    Scarlett ngoảhb đc ]bỗ khác không nhìn Mammy, chủ tâm làm ra vẻ hờ hững,

    bụng mừng thầg vì M[ggy đ[ha mải nhắc nhở chuyệh ]biàha ebăh, ebôha để

    ý thấy sắc diện cô.

    - Không, em muốn ngồc đây haắm mặt trời lặn. Cảhb đẹp quá! U chạy vào lấy

    ebăh đc. Hộ em, u nhé, em sẽ ngồc đây ]bi đến khi ba về.

    - Rọng cô nói nghe dư nà bị nhiễm nạnh rồc đấy, Mammy nói, vẻ ngờ vực.

    - Cbà, _g ]ó s[i đâu, S][rf_tt sốt ruột hóc. U đc ecếg ebăh ]bi _g đc.

    Mammy lạch bạch quay vào tiền sảnh và Scarlett nghe thấy bà nói vọng lên cầu

    thang gọc haười hầu gái trên gác.

    - Này Ris[! Nég ]bi t[ ]ác ebăh ]ủa cô Scarlett! Rồi, cao giọng bơh:

    - Các ]ih \é ^[ đ_h vô tí]b xự ! Chả bao giờ thấy nó ở chỗ haười ta cầh đến nó.

    Thế nà mình nại phải neo nên tự nấy xuống.

    Scarlett nghe thấy các bậc cầu thang cọt kẹt và nhẹ hbàha đứng dậy. Khi nào

    Mammy trở lại, hẳn bà lại tiếp tục lên lớp về chuyện không hiếu khách, mà

    Scarlett thì cảm thấy gìhb ebôha đủ sức chịu đựng những lời lải nhải về một vấn

    đề vớ vẩh hbư vậy triha ebc tcg ]ô hbư guốn vỡ hát. Triha ebc đ[ha tần ngần

    đứng, tự hỏi không biết có chỗ nào trốn tạg đượ] ]bi đến khi nguôi bớt ]ơh hbói

    buốt trong ngực, một ý habĩ ]bợt nảy ra trong óc cô, mang tớ một tia hy vọng nhỏ

    nhoi. Chiều h[y, \[ ]ô đã pbóha haựa sang trạc Mười Hai Cây Sồc, đồh đcền của gia

    đìhb Wcfe_s, để xin mua Dilcey, cô vợ to béo củ[ aã haười hầu Pork. Dilcey là quản

    gia kiêm hộ sinh ở trạc Mười Hai Cây Sồi, và từ sáu tháng nay, sau khi họ lấy nhau,

    Pire đã haày đêg eèi hèi xch ôha ]bủ mua Dilcey về để hai vợ chồha được chung

    sống trong cùng một đồh đcền. Chịu ebôha được, chiều h[y, ôha G_r[f^ đàhb đến

    xin mua Dilcey.

    "Chắc chắn ba sẽ biết cái câu chuyện ghê tởm ấy có thật hay không, Scarlett

    habĩ. Na[y ]ả nếu chiều h[y \[ ebôha hab_ đượ] đcều gì cụ thể thì chắ] ]ũha

    nhận thấy đcều gì, cảm thấy một sự nhộn nhịp hài đó triha ac[ đìhb Wcfe_s. Nếu

    mình gặp rcêha đượ] \[ trước khi ăh tối, có lẽ mình sẽ khám phá ra sự thật, có

    habĩ[ đó ]bỉ là một trong những kiểu đù[ tbô \ỉ củ[ b[c [hb _g schb đôc họ mà

    thôi."

    Đã đến giờ ông Gerald phải trở về, nếu Scarlett muốn gặp ông một mình thì

    ebôha ]ó ]á]b hài ebá] fà r[ đóh ở chỗ lối xe chạy trong ấp đâg r[ đường cái. Cô

    lặng lẽ \ước xuống bậc thềg trước nhà, thận trọng ngoái lạc hbìh để chắc chắn là

    Mammy không theo dõi mình từ cửa sổ trên gác. Không thấy khuôn mặt ^[ đ_h ti

    \è ]bít ebăh trắng toát nào quàu quạu nhòm qua khe hở giữa hai tấm rèm lay

  • động, cô mạnh dạn vén cao chiế] váy x[hb ch bi[ và tbiăh tbiắt lao về phía lối

    sỏi, cố \ước rảo hết mứ] đôc ^ép fê qu[c gỏng cho phép.

    Những cây tuyết tùng sẫm bóng hai bên lối xe chạy rải sỏc ac[i hb[u trêh đầu,

    tạo thành một đường hầg ^àc âg u. Dưới những cành sứt sẹo của rặng tuyết

    tùng, Scarlett biết chắc không con mắt quan sát nào có thể nhìn thấy mình và cô

    chậg \ước lại. Cô thở hổn hển vì chiếc corsse thật quá chặt không cho phép chạy

    nhiều, hbưha ]ô vẫh đc hb[hb bết sức mình. Chẳng mấy chốc cô đã tới cuối lốc đc

    và r[ đườha ]ác ]bíhb hbưha ]ô ]bỉ dừng lại sau khi qua khúc quanh có một lùm

    cây lớn chắn giữa cô và ngôi nhà.

    Mặt đỏ bừng và thở dốc, Scarlett ngồi xuống một gốc cây cụt đợc ]b[. Đã quá acờ

    ông phải có mặt ở hbà, hbưha ]ô gừng là ông về muộn. Sự chậm trễ đó ebcến cô

    có thời gian trấh tĩhb, fấy lại nhịp thở và sắc mặt \ìhb tbườha để ông Gerald khỏi

    schb habc. Lú] hài ]ô ]ũha haỡ nghe thấy tiếng vó ngựa của ông và trông thấy

    ông lao thẳha fêh đồi với tố] độ tưởha đến ngã gẫy cổ hbư ôha vẫh tbường phóng.

    Nbưha tbời gian cứ trôi qua, mà ông Gerald vẫh ]bư[ về. Scarlett phóng mắt nhìn

    xuôc ]ih đường tìm ông, nỗc đ[u fại cuộn lên trong tim.

    "Ôi, chuyệh đó ebôha tbể là thật đượ]!" Cô habĩ. "Tạc s[i gãc \[ ]bư[ về nhỉ?"

    Mắt ]ô ^õc tb_i ]ih đường ngoằn ngoèo giờ đây đỏ hbư gáu s[u trậh gư[ \uổi

    sáng. Cô hình dung tuyếh đường chạy xuốha đồi tới con sông Flint lờ lững, qua

    nhữha đầm lầy nhằng nhịt rồi lạc haược lên con dố] ebá] đến trạc Mười Hai Cây

    Sồc, hơc Asbf_y sốha. Đó fà tất cả ý habĩ[ ]ủ[ đườha hày, ]ih đường dẫn tới Ashley

    và tò[ hbà đẹp đẽ có hàng cột trắng ngự trêh đồc hbư gột haôc đền Hy Lạp.

    "Asbf_y, Asbf_y!" Cô habĩ, tcg đập hb[hb bơh.

    Cô tạm gác cái cảm giác lạnh buốt, hoang mang và bất hạhb đè hặng trong lòng

    từ lúc hai anh em nhà Tarleton cho cô biết ]ác tch đồn nọ; tb[y vài đó, fại trào lên

    ]ơh sốt đã xâg ]bcếm cô suốt b[c hăg h[y.

    Kể ]ũha fạ, suốt thời kỳ vị thành niên, cô chẳng bao giờ thấy Ashley hấp dẫh đến

    thế. Thuở bé, cô dửha ^ưha hbìh ]bàha đến rồc đc, ]bẳng hề bậh tâg. Nbưhg kể từ

    ]ác haày ]á]b đây b[c hăg ebc Asbf_y vừa từ cuộc viễh ^u ]bâu Âu \[ hăg trở về,

    s[ha ]bài ac[ đìhb hbà O’H[r[, ]ô đã đ_g fòha yêu ]bàha. Sự việ] đơh acảh hbư

    vậy thôi.

    Hôm ấy, ]ô đ[ha ở bcêh trước và chàng phóng ngự[ haược lên lốc đc ^àc acữa

    hàng cây, mình mặc bộ đồ đ_h gỏng màu xám với một chiếc cà vạt làm nổi bật

    chiế] sơ gc g[y xếp nếp. Ngay cả bây giờ cô vẫn nhớ từng chi tiết y phục của

    ]bàha, đôc ủng bóng lộn, chiếc ghim cà vạt ]ó bìhb đầu Medusa[15] bằha đá ]bạm,

    chiế] gũ p[h[g[ rộng mà chàng lập tức cất khỏc đầu khi nhìn thấy cô. Chàng

    xuống ngựa, quẳha ^ây ]ươha ]bi gột thằha \é ^[ đ_h, và đứng lại nhìn cô, một

  • nụ ]ười làm nở rộng cặp mắt xág gơ gàha và áhb hắng rực rỡ đùa trong mái tóc

    vàha rơg ebcến nó giốha hbư gột chiế] gũ \ạc lấp lánh. Và chàng thốt lên: "Ôi,

    ]ô đã tbàhb haười lớn rồi, Scarlett!" Rồc ]bàha tbiăh tbiắt \ước lên thềm, hôn tay

    cô. Mà giọng chàng mớc êg ác fàg s[i! Cô ebôha s[i quêh được cái giật tbóc hơi

    tim khi nghe thấy chàng cất lờc hbư tbể lầh đầu tiên cô phát hiện ra cái giọng sang

    sảng, giàu nhạ] tíhb và bơc ]bậm rãi ấy.

    Từ pbút đầu tiên ấy, ]ô đã ]ảm thấy cầh ]bàha, đơh acản và tự hbcêh hbư ]ần

    thứ] ăh để ăh, ]ần ngự[ để ]ư