Upload
others
View
3
Download
0
Embed Size (px)
Citation preview
Mụclục
AnhHùngVôLệ
Hồi1-MởMànHồi2-MộtCáiHòmHồi3-ĐầuLâuTốtHồi4-KỳTậpHồi5-KỳNhânKỳĐịaKỳSựHồi6-KỳPhùngKỳNgộHồi7-ThấtCấpPhùĐồHồi8-HùngSưĐườngTrongHẻmĐồngĐàHồi9-NghĩaVôPhảnCốHồi10-ĐiệpVũHồi11-LạcDươngThángHaiXuânCònXaHồi12-TámMươiTámTửSĩHồi13-ChỉMộtĐiệuMúaCũngTiêuHồnHồi14-LòSátSinhHồi15-AiLàTrâuBòHồi16-ĐăngPhongHồi17-TrênCaoLạnhKhôngChịuNổiHồi18-NhấtKiếmQuangHànHồi19-AnhHùngBấtTửHết.
AnhHùngVôLệ(19hồi)Tácgiả:
CổLong
---o0o---Ebook:
Vanlydocnhan
Ebookmiễnphítại:www.Sachvui.Com
Hồi1-MởMàn
Mộttòanúicao,mộtváchnhamthạch,mộtdòngsuốitrong,mộtcâycổtùng,mộtlòlửađỏ,mộtbìnhtràxanh,mộtlãonhân,mộtthiếuniên.
-“Vũkhíđángsợnhấttrongthiênhạlàgì?”Thiếuniênhỏilãonhân:-“CóphảilàTiểuLýPhiĐaolệbấthưphát?”-Trướcđâycólẽlàvậy,hiệntạilạikhôngphải.-Tạisao?“Bởivì từkhiTiểuLýThámHoaquađời, thứvũkhíđóđã thànhâm
hưởng”.Lãonhânthởdàiảmđạm:“Từnayvềsau,trênthếgiancũngkhôngthểcóthứngườinhưTiểuLý
ThámHoanữa,cũngkhôngthểcóthứvũkhínhưTiểuLýPhiĐaonữa”.Thiếuniênngẩngmặtnhìnnúicao,đỉnhnúimâytrắngphấtphưởng.“Hiệntạivũkhínàolàđángsợnhấttrênthếgian?”Thiếuniênlạihỏilão
nhân:“CóphảilàLamSơnCổKiếmcủaLamĐạitiênsinh?”-Khôngphải.-CóphảilàĐạiThiếtChùycủaNamHảiThầnLựcVương?-Khôngphải.-CóphảilàBạchNgânThươngcủaQuanĐộcLạcNhậtđạitổngquản
MãTrườngBằng?-Khôngphải.-CóphảilàPhiTinhDẫnNguyệtĐaobanămtrướctrêncổđạoởHàm
Đankhinhkỵtrubátkhấu?-Khôngphải.“Tôinghĩrarồi”.Thiếuniênnóimộtcáchcựckỳchắcchắn:“LàLyBiệtCâucủaDươngTranh,nhấtđịnhlàLyBiệtCâucủaDương
Tranh”.“Cũngkhôngphải”.Lãonhânthốt:“Những thứvũkhíngươikể tên tuyđềurấtđángsợ, lạikhôngphải là
thứđángsợnhất”.
-Thứđángsợnhấtlàgì?-Làmộtcáihòm.“Mộtcáihòm?”Thiếuniêncựckỳkinhngạc:“Vũkhíđángsợnhấttrongđươngkimthiênhạlàmộtcáihòm?”-Phải.
Hồi2-MộtCáiHòm
Mộtngười,mộtcáihòm.Một người bình phàm, trầmmặc, khiêngmột cái hòm bình phàm, bụi
bặm,dướiánhtịchdươngmùtrời,lẳnglặngbướcvàocổthànhTrườngAn.Rằmthánggiêng.TrườngAn.TrácĐôngLaiđãcàithenkhóacửa,bỏngoàicửagiótuyếtngànnămbất
biếntrongcổthànhTrườngAn.Cởicáiáochoànglôngchồnmàutímviềnnhungtím,tảthủquăngáolêncáigiátreođồlàmbằnggỗtửđàn,lúcquaymình lại,hữu thủnắmlấymộtcáikẹp than làmbằngđồng tím,bươibươiđốngthancảngàycònchưatắttrongcáilòlửađồngtím,lửalạitítáchbậpbùng.
Bêncạnhlòlửalàmộtcáighếdựalàmbằnggỗtửđànbọcdachồnmàutím,trongbìnhthủytinhmàutímtrêncáibànlàmbằnggỗtửđànbêncạnhghếdựa,rượubồđàoBaTưđầybìnhmộtmàutímlịm.
Hắnchỉcầnbướchaibướclàđãcóthểngồixuống,tiệntạirótmộtchénrượu.
Hắnthíchmàutím.Hắnthíchdanhmã,giannhân,hoay,mỹtửu,thíchhưởngthụ.Đốivớimỗimộtchuyệnhắnđềukénchọntỉmỉphithường,làmmỗimột
chuyệnđềutrảiquakếhoạchtinhmật,tuyệtkhôngchịulãngphímộtphânkhí lực,cũngkhông thểcómộtđiểmsơxuất,cảnhữngchi tiết trongsinhhoạtcũngkhôngngoạilệ.
ĐólàTrácĐôngLai.Hắncóthểsốngđếnbâygiờcólẽbởivìhắnlàmộtconngườinhưvậy.TrácĐôngLaiđãngồixuống,nhấpmộtngụmrượu.Cănnhàvừaấmcúng,vừatinhtríhoamỹ,rượungọtdịuthơmtho,hàn
khínhuốmtrênthânthểhắnđãhoàntoànbịkhutrừ.Hắnđộtnhiêncảmthấyrấtmệtmỏi.Vìđểtrùliệuchođạiđiểnđêmnay,haingàynayhắnđãhoàntoànxáo
trộnquyluậtsinhhoạtcủamình.Hắn tuyệtkhông thểđểchuyệnđóxảy rabấtcứsai sótgì,bấtcứmột
điểmsaisótbétínàođềucóthểtạothànhsaisóttolớnvĩnhviễnvôphươngsửađổi,lúcđókhôngnhữngchínhhắntấtphảihốihậncảđời,chủnhâncủahắncũngphảichịuliênlụy,thậmchícảđạicuộctronggianghồđềucóthểvìvậymàcảibiến.
Càngquantrọnghơnlàhắntuyệtkhôngthểđểsựnghiệpvàthanhdanhđang lúc đỉnh điểmnhưmặt trời chiếu sáng cả vòm trời củaTưMãSiêuQuầnphảichịubấtkỳđảkíchtổnhạigì.
Mộtngườiđãdầndần trở thành thần tượng trong taimắtcủagianghồhàokiệt,vôluậnlàmbấtcứchuyệngìđềuchỉđượcthànhcông,khôngđượcthấtbại.
HaithứmàTrácĐôngLaicảđờinhấtnhấtkhôngthểchịuđựngnỗilà“saisót”và“thấtbại”.
TưMãSiêuQuầnđíchxáckhôngthểbại.Ytừnămmườitámđãquậtkhởigianghồ,trảiquabamươibatrậnlớn
nhỏ,chođếnnaychưatừngbạimộtlần.Ycaoto,cườngtráng,anhtuấn,uyvũhàosảng,khuônmặtđườngnét
phânminh,luônluônnởnụcườichânthành,cảcừuđịchcủayđềukhôngthểkhôngthừanhậnylàmộtnamtửhánhiếmthấy, tuyệtkhôngthểthiếuvắngmỹnữbầubạn.
Nhưngyđốivớivợvànhinữcủaynhưlàđốivớibằnghữucủay,đềutrungthựcnhưlàđốivớibằnghữu,chưabaogiờcóvụtaitiếngbêbốinàoléngphéngtớitêntuổiy.
Nhữngthứđóvẫnkhôngphảilàthứđángkiêungạonhấtcủay.Trongđờiy,chuyệnđángkiêungạonhất làynội tronghainăm,bằng
vàovõ công, trí tuệ, và tác phonghành sự cũngnhư làmngười củay, đãthuyết phục ba mươi chín lộ lục lâm hào kiệt trọng yếu nhất trên tuyếnđường từHàSócTrungNguyênchođếnQuanĐông, từhắcđạochođếnbạchđạo,tổchứcthànhmộtđạitiêucụcsiêucấpvôtiềnkhoánghậutronggianghồ,thuphídụnghợplý,bảohộsựantoàncủatấtcảthươngkháchtrênlộtuyếnđó.
Dướisựbảohộcủatiêukỳthêuchữ“Đại”trênmặtvảilụatímcủabọnhọ,bấtcứchuyếnbảotiêunàocũngchưatừngxảyramộtđiểmsaisót.
Đólàthànhtựuhuyhoàngvôtiềnkhoánghậutronggianghồ,thànhtựuđótuyệtkhôngphảichỉbằngvào“sắt”và“máu”màcóthểtạothành.
HiệntạiTưMãSiêuQuầnmớibamươisáutuổi,đãdầndầntrởthành
thầntượngtrongtaimắtcủagianghồhàokiệt- thầntượnganhhùngvĩnhviễnbấtbại.
Chỉcó trong tâmcủachínhyvàTrácĐôngLaimớibiết thứđịavịđólàmsaođểtạothành.
Uốngxongchénthứnhất,TrácĐôngLaiđãđemhoạchđịnhtrướcsauđạiđiểnđêmnaydiễnlạitrongđầuthêmmộtlần.
Hắnluônluônuốngrấtchậmchạp,tưtưởnglạimaumắncựckỳ.HômnaylàlầnđầutiênTưMãSiêuQuầnkhaisơnmônthuđồđệ,vô
luậntừbấtkỳphươngdiệnnàomànói,đềucóthểcoilàđạisựoanhđộnggianghồ.
Điểmkhiếnngười tachấnkinhnhất làđệtửmàTưMãSiêuQuầnthunhận không ngờ lại là Dương Kiên, một tháng trước đã tạo phản từ bỏ“TrungChâuHùngSưĐường”.
HùngSưĐườnglàmộttổchứctrongbốnmươilộlụclâmhảohánmặtBắc,tổchứcduynhấtkhôngthamgiavàominhướccủaTưMãSiêuQuần,cũnglàmộttrongnhưngtổchứccóthếlựcnhất,quymôtolớnnhất.
DươngKiênvốn làmột trong tứđạiái tướngdướiquyềnChâuđườngchủcủaHùngSưĐường.
NgườitronggianghồkhôngbaogiờnghĩđượcDươngKiêncũngcóthểphảnbộiHùngSưĐường,nhưngaiaicũngđềubiếtDươngKiênmớibỏđingày thứ hai, “Hùng Sư”ChâuMãnh đã tung thiệp ra khắp võ lâm, biểuminhtháiđộcủahọChâu.
-Vôluậnlàmônnàobangnàopháinào,chỉcầnthudụngDươngKiên,làtrởthànhtửđịchcủaHùngSưĐường,tấtphảichịumọithủđoạnbáothùtànkhốccủaHùngSưĐường.
HiệntạiTưMãSiêuQuầnkhôngnhữngthudụngDươngKiên,hơnnữacònđạikhaihươngđường,thugãlàmđồđệkhaisơnmôn.
Hùng SưĐường tuy không đầu nhập “Đại Tiêu Cục” của họ TưMã,nhưngcũngkhôngchínhdiệnchốngđốilạibọnhọ,càngchưabaogiờđộngđếntiêukỳcủabọnhọ.
“HùngSư”ChâuMãnhâmtrầmhungmãnh, lãnhkhốcvô tình, làmộtngườikhôngthíchkháchsáo,hơnnữahễnóilàlàm,nếuquảhắnnóihắnbấtchấpthủđoạnđốiphómộtngười,vôluậnlàthủđoạngìhắnđềucóthểdùngđược.
Vìđểđạtđượcmụcđích,chodùcóphảihoánđổibangàntámtrămđầu
lâucủađámthuộchạđệtửHùngSưĐường,hắncũngkhôngtừ.NgườihắnbìnhsinhyêuthíchnhấtlàmộtnữnhântênlàĐiệpVũ.ĐiệpVũkhôngnhữngđẹpngười,múalạicàngđẹp.Ngườihiểubiếtcáchthưởngthứcnữnhânnhấtthiênhạ,NhấtĐẳngHầu
cha truyền con nốiĐịchThanhLân, lúc còn chưa chết dướimũi LyBiệtCâu, khi xemĐiệpVũmúa, không ngờ lại biến thành nói không nên lời,ngườikháchỏigãcócảmgiácgì,quamộthồirấtlâu,rấtlâusau,gãmớithởdàinói:
-Takhôngnóiđược,tachưabaogiờnghĩtrênthânthểcủangườiphàmcóthểcómộtđôichânnhưvậy,tacũngchưabaogiờnhìnthấy.
AiaitronggianghồđềutuyệtđốitinrằnglầnnàyChâuMãnhkhôngcầnbiếtdướibấtkỳtìnhhuốngnàođềutuyệtđốikhôngthểbỏquachoDươngKiên.
Chodùhắn tạm thờicònchưađộngđếnTưMãSiêuQuần,cũngnhấtđịnhtrướchếtphảigiếtDươngKiên.
ÝtưởngcủaTrácĐôngLailạikhôngphảinhưvậy.Hắn tin lần này không cần biết dưới tình huống nào, ChâuMãnh đều
đừnghòngđộngđếnmộtcọngtóccủaDươngKiên.Hắntinchắc.Đại điển lần này hoàn toàn công khai, người nhận được thiệpmời cố
nhiêncóthểvàophòng,làmtânkháchcủaTưMãSiêuQuần,ngườikhôngđượcmờicũngcóthểđếnxemnhiệtnáotrongsânngoàiđạisảnh.
TrongđámđệtửmônhạcủaHùngSưĐường,córấtnhiềuhảothủthânkinhbáchchiếngiếtngườivôsố.
Trongđámsátthủthíchkháchđợingườiragiálàcóthểgiếtngườitrongtíchtắcgiữatrùngvâycảnhvệcũngkhôngbiếtcóbaonhiêumàkể.Nhữngngườiđóđêmhômnayđềucóthểđếnđây,tràtrộnvàođámđông,đợichờcơhộihànhthíchDươngKiên.
Trongquátrìnhtiếnhànhđạiđiển,thứcơhộiđóđươngnhiênkhôngít.NhưngTrácĐôngLaitinrằngđạiđiểnvẫncóthểhoànthànhthuậnlợi,
DươngKiênvẫnkhôngbịmấtđếnmộtcọngtóc.Bởivìhắnđãtínhtoánquamỗimộttìnhhuốngcóthểphátsinh,mỗimột
người có khả năng hành thíchDươngKiên đều nằm dưới sự nghiêmmậtgiámthịcủahắn.
Vì chuyệnnày, hắnđãxuất độngmột trăm támmươi sáuhảo thủbậcnhấtdướingọncờcủa“BắcđạoTamThậpCửuLộĐạiTiêuCục”,mỗimộtngườiđềucóthểmộtmìnhđốiphóhaimươitámhảothủgianghồ.
TrácĐôngLaichiabọnhọrathànhtámtổ,mỗitổtuyệtđốicóthểđơnđộclomộtmặt.
Nhưngtrongđócómộttổđượcđặcbiệttuyểnlựa,lạichỉbấtquávìđểđốiphóbangười.
“Làbangườinào?”SángsớmhômnayTưMãSiêuQuầnđãhỏiTrácĐôngLai:
“Tạisaophảidùngmộttổngườiđốiphóbọnchúng?”TrácĐôngLaichỉnóiradanhtánhcủahaingươiđãđủđểgiảiđápcâuhỏiđó:
-BởivìtrongbangườiđócómộtngườilàHànChương,cònmộtngườilàMộcKê.
LúcđóTưMãSiêuQuầnđangngồiăncơm.Ylàngườicườngtrángphithường,đồăncựckỳphongphúmớicóthể
duytrìthểlựcsungmãncủay.Hômnaybữaăncủaylàmộtkhốithịtsườnbòítracũngnặngbacân,
thêmvàomườiquảtrứng,vàmộtđốnghoaquảrautươi.Thịtbònướngthanlửanhỏ,trênmặtướpnướctươngrắcđầyhươngliệu
ngonmiệng,nướngđếnvàngrộm.Đólàmónănưathíchnhấtcủay,nhưngkhingheTrácĐôngLainóiđến
haicái tênđó,y lập tứcđặt thanh loanđaoBaTưdùngđểcắt thịtxuống,dùngánhmắtbénnhọnnhưmũiđaonhìnTrácĐôngLaichămchăm:
-HànChươngvàMộcKêđãđến?-Phải.-Ngươitrướcđâyđãtừnggặphaingườiđó?“Tôicònchưa”.TrácĐôngLaiđiềmđạmđáp:“Tôitinrằngởđâychưacóaitừnggặpbọnchúng”.Danhtánhcủabọnchúngđạiđasốngườitronggianghồđềubiết,lạicó
rấtítngườiđãgặpquabọnchúng.HànChươngvàDươngKiênđều làái tướngcủa“HùngSư”, làngười
thântínnhấtbênngườihắn,cũnglàthủhạnguyhiểmnhấtcủahắn.ChâuMãnhluônluônrấtítkhiđểbọnchúngrờikhỏicạnhmình.
MộcKêcònnguyhiểmhơncảHànChương.Gãkhôngcónhà,khôngcóchỗởcốđịnh,cũngkhôngcóphươngthức
sinhhoạtcốđịnh,chonênaicũngtìmkhôngragã.Nhưngnếuquảcóngườicầnđếngã,gãcũngnghĩmìnhcầnngườiđó,
chonêngãcóthểđộtnhiênxuấthiệntrướcmặtngườiđó.Thứgãcầnthôngthườngđềulàchâubảohoàngkimvàngânphiếusố
mụccựclớncủangườita.Thứngườitacầnởgãthôngthườngđềulàphitiêuvàvòngdâythắtcổ
củagã,vàhaithanhđaovĩnhviễnkhônglìakhỏibêntaygã.Mộtthanhtrườngđao,mộtthanhđoảnđao.Lúcgãdùngđaocắtđứtyếthầumộtngười,thuầnthụcnhẹnhàngthong
thảgiốngnhưnôngphudùngcâuliêmphạtcỏ.Lúcgãdùngdâythắtcổgiếtngười,giốngnhưmộthoahoacôngtửôn
nhuđatìnhquàngmộtchuỗichâungọclêncổtìnhnhân.Thứchuyệngãlàmđươngnhiênlàđòigiácao,nếuquảmìnhtrảmộtcái
giákhông thểkhiếnchogãvừa lòng,chodùcóquỳxuốngcầuxingã,gãcũngkhôngthểvìmìnhmàđạpchếtmộtconkiến.
Vôluậnlàaimuốngãlàmchuyệngì,đềunhấtđịnhtrướchếtphảiramộtgiáđủđểcóthểlàmgãvừalòng,chỉcómộtngườilàngoạilệ,bởivìtrongđờigãchỉnợtìnhcủangườiđó.
Cáivòngtrêncánđaonạmđầybíchngọcđãđặtxuốngdĩa,trênlưỡiđaocònlấploángmỡthịtđậmđà.
TưMãSiêuQuầndùngtấmkhănlụamềmmạichùiđaosạchnhưtuyết,sauđómớihỏiTrácĐôngLai:
-Ngươichưatừnggặpbọnchúng,làmsaobiếtbọnchúngđãđến?“Tôibiết”.TrácĐôngLaiđiềmđạpđáp:“Bởivìtôibiết,chonêntôibiết”.Đócóthểcoilàcâutrảlờisao?Thứhồiđápđócănbảnkhôngthểcoilà
hồiđáp,aicũngkhôngthểcảmthấythỏamãn.TưMãSiêuQuầnlạirấtvừalòng.BởivìđólàTrácĐôngLainói,ytinsứcphánđoáncủaTrácĐôngLai
chẳngkhácnàoytinthanhđaotrênbàncóthểcắtthịtvậy.Nhưngtrongánhmắtcủaylạiđộtnhiênhiểnlộthứbiểutìnhrấtkỳquái,
độtnhiênnóiramộtcâurấtkỳquái.“Lầmrồi!”Ynói:“LầnnàyChâuMãnhđãlầm!”-Tạisao?TưMãSiêuQuầnhỏilại:-HiệntạiHànChươngvàMộcKêcóphảiđãđếnđây?-Phải.-Bọnchúngcòncóthểsốngsóttrởvềkhông?-Khôngthể.-BọnchúngđốivớiChâuMãnhcóphảirấthữudụngkhông?-Phải.“Đểhaingườihữudụngđốivớimìnhnhưvậyđichết,chuyệnđótacó
thểlàmkhông?”TưMãSiêuQuầnhỏiTrácĐôngLai:“Ngươicóthểlàmkhông?”-Khôngthể.TưMãSiêuQuầncườilớn:-ChonênChâuMãnhđãlầm,hắnrấtítkhilầm,nhưnglầnnàyđãlầm.TrácĐôngLaikhôngcười,đợiđếnkhiTưMãSiêuQuầnđãcườixong,
mớichầmchậmthốt:-ChâuMãnhkhônglầm!-Ồ?“Hắnmuốnbọnchúngđếnđâytịnhkhôngphảilàmuốnbọnchúngđến
tìmchết”.TrácĐôngLaithốt.-Hắnmuốnbọnchúngđếnđâylàmgì?“Đếnlàmnghibinh”.TrácĐôngLaiđáp:“HànChươngvàMộcKêđềuchỉbấtquálànghibinh”.-Tạisao?“Bởi vì người chân chính phải xuất thủ hành thích Dương Kiên tịnh
khôngphảilàbọnchúng,màlàmộtngườikhác”.TrácĐôngLaiđáp:“Nếuquảbọntađơngiảnchỉphòngbịbọnchúng,ngườithứbaxuấtthủ
càngdễdàng”.
-Ngườiđólàai?“Làmột người trẻ tuổi, vận y phục vải bố,mangmột thanh kiếm, trú
trongmộttiểukháchsạntiệnnghinhất,mỗibữachỉănmộtchénmìcủcảitrắng”.TrácĐôngLaiđáp:
“Yđãđếnbangàyrồi,nhưngngoạitrừđirangoàiăn,khôngbaogiờrakhỏicửaphòng”.
- Y giammình trong căn phòng nhỏ không có gì ngoàimấy con côntrùnghôithúilàmgì?
-Tôikhôngbiết.-Yđếntừđâu?-Tôikhôngbiết.-Yhọckiếmphápgì?Kiếmphápcócaokhông?-Tôikhôngbiết.TròngmắtcủaTưMãSiêuQuầnbỗngcothắtlại.YvàTrácĐôngLai tươnggiaođãhai chụcnăm trời, từ lúcbầncùng
khốnkhổlănlộntrongbùnsìnhleolênđếnđịavịhômnay,khôngaihiểurõybằngTrácĐôngLai,cũngkhôngcóaihiểurõTrácĐôngLaibằngy.
Ychưabaogiờnghĩhaichữ“khôngbiết”cũngcóthểphátratừmiệngTrácĐôngLai.
TrácĐôngLai nếu quảmuốnđiều tramột người, tối đa chỉ cần dùngnămbacanhgiờ làcó thểđiều tra rahết toànbộxuất thân -gia thế -bốicảnh- tậpquán- thịhiếu-võcông-mônpháicủangườiđó,ngườiđótừđâuđến,sẽđiđâu.
Làmmấychuyệnđó,hắnkhôngnhữngcókinhnghiệmcựckỳ,hơnnữacòncóphươngpháp,rấtnhiềuphươngphápđặcbiệt,mỗimộtloạiđềutuyệtđốihữuhiệu.
NhữngphươngphápđóTưMãSiêuQuầncũngbiết.“Ytrútrongkháchsạntiệnnghi,vậnyphụcvảibố,ănmìcủcáitrắng”.
TưMãSiêuQuầnnói:“Từmấychuyệnđó,ngươiítrađánglẽcũngnênnhậnraytuyệtkhông
phảilàngườirấtthànhcông,xuấtthânnhấtđịnhcũngkhôngquátốt”.“Vốnđánglẽlàdạngđó”.TrácĐôngLaithốt:“Thiếuniênnàylạilàngoạilệ”.
-Tạisao?“Bởivìkhíđộcủay”.TrácĐôngLaiđáp:“Lúctôinhìnthấyy,ytuyđangănmìcủcảitrắngtrongmộtquánnhỏ
đầydânđánhxekhuânvác,nhưngbộdạngcủayxemralạigiốngnhưmộtvị tân khoa trạng nguyên đang ngồi dự Quỳnh LâmYến trong Thái HoaĐiện,tuychỉvậnbộyphụcvảibố,lạigiốngnhưvậnáohồcừutrịgiángànvàng”.
-Cólẽlàyđangcốýlàmnhưvậy.“Mấythứđógiảkhôngđược,chỉcómộtngườiđốivớimìnhtuyệtđốicó
tíntâmmớicóthểcóthứkhíđộđó”.TrácĐôngLaithốt:“Tôichưabaogiờgặpmộtngườitựtinnhưy”.ÁnhmắtcủaTưMãSiêuQuầnphátsáng,yđốivớithiếuniênđócũng
dầndầncóhứngthú.YchưatừngthấyTrácĐôngLaixemtrọngmộtngườinhưvậy.TrácĐôngLainói:-TrongkháchsạnydùngtênLýHuyThành,chỉbấtquácáitênđónhất
địnhlàtêngiả.-Ngươilàmsaobiếtđượcđónhấtđịnhlàgiả?“Bởivìtôiđãnhìnquacáitênyviếttrênsổ,làchínhtayyviết,chữviết
khôngtệ,lạiviếtrấtcứngngắc”.TrácĐôngLaiđáp:“Mộtngườibiếtviếttuyệtkhôngthểviếttênmìnhcứngngắcnhưvậy”.-Giọngnóicủaycókhẩuâmgì?-Tôichưangheynóichuyện,nhưngtôicóhỏiquatênchưởngquỹcủa
kháchsạnđó.-Gãnóisao?“Gã trước đây từng có chân trong tiêu cục, từng đi qua rất nhiều địa
phương, có thể nói bảy tám giọng của bảy tám tỉnh lỵ khác nhau”. TrácĐôngLaiđáp:
“NhưnggãcũngkhôngnhậnrađượcvịkháchnhânhọLýđólàngườiởđâu”.
-Tạisao?-BởivìvịLýtiênsinhđócũngcóthểnóigiọngcủabảytámtỉnhlỵ,mỗi
mộtgiọngđềunóirànhrọthơncảgã.-Yphụcymặcthìsao?Từyphụctrênmìnhmộtngườicũngcóthểnhìnrarấtnhiềuchuyện.Chấtliệucủayphụckhácnhau,đồngdạnglàvảibốcũngcórấtnhiều
loại,phươngphápđannhuộmcủamỗiđịaphươngđềukhônggiốngnhau,nơisảnxuấtvảivàchỉcũngkhônggiốngnhau.
Giámsátmấychuyệnđó,TrácĐôngLaicũnglàchuyêngia.“Ta tin rằng ngươi nhất định đã nhìn qua y phục của y”. TưMãSiêu
Quầnhỏi:“Ngươicónhìnragìkhông?”“Tôikhôngnhìnragìhết”.TrácĐôngLai
đáp:“Tôichưabaogiờ thấy loạivảibốđó, thậmchícả loạichỉmayáo tôi
cũngchưatừngthấyqua”.TrácĐôngLainói:-Tôitinchỉnhấtđịnhlàytựse,bốlàytựđan,yphụclàytựmayvá,cả
bôngcũngđềulàdoytựtrồngởmộtđịaphươngrấtđặcbiệtmàra.Hắnlạinói:-Địaphươngđótôivàôngđạikháichưatừngđiqua.Bọnhọđồngthờixuấtđạo,xôngphathiênhạ.TưMãSiêuQuầncườikhổ:-Nơicảbọntacũngchưađiqua,ngườitừngđiquađạikháicũngkhông
nhiềulắm.“Tôicũngkhôngnhìnthấykiếmcủay”.TrácĐôngLainói:“Kiếmcủaythủychunggiấutrongbaobố,thủychungmangbênmình”.-Vảibốydùngbaokiếmcóphảicũnglàloạivảibốmayyphục?-Hoàntoànmộtdạng.TưMãSiêuQuầnđộtnhiênlạicười:-XemravịLýtiênsinhquảthậtlàquáinhân,nếuquảythậtsựđếngiết
ta,vậyđêmhômnaysẽrấtvuithú.Hoànghôn.Trongquánănnhỏsặcmùidầumỡxàonấu,mùimồhôichualoéttrên
ngườibọnđánhxekhuânvác,vàmùirượumạnhtiêunồnghànhtỏitrộnlẫnvớinhauthànhmộtthứmùikỳquáikhóhìnhdung.
TiểuCaothíchthứmùiđó.Chàngthíchmùithơmlácâyphiêudiêutrongmâymùgiólạnh,nhưng
chàngcũngthíchthứmùiđó.Chàngthíchcaonhândanhsĩcaoquýưunhã,nhưngchàngcũngthích
nhữngngườimồhôimồkêdầmdềnhaihành tỏi rạo rạoăn thịtmỡnhócnháchuốngrượumạnhừngực.
Chàngthíchngười.Bởivìchàngcôđộcquálâu,ngoạitrừthanhsơnbạchvânlưuthủycổ
tùngra,chàngluônluônrấtítkhinhìnthấyngười.Chođếnbathángtrước,chàngmớitrởvềthếgiớiconngười,batháng
naychàngđãgiếtbốnngười.Bốnngười thanhdanhhiểnháchhùngbánhấtphương,bốnngườivốn
tuyđángchếtlạikhôngchết.Chàngthíchngười,nhưngchàngphảigiếtngười.Chàngtịnhkhôngthíchgiếtngười,nhưngchàngphảigiếtngười.Trênthếgiớicórấtnhiềuchuyệnđềunhưvậy,khiếnchomìnhcănbản
khôngcóđấtlựachọn.TrườngAn,TrườngAncổxưa,thànhquáchtrùngđiệphùngvĩ,trànđầy
lịchsửlâuđờivàvôsốcốsựtruyềnkỳphongtìnhđộnglòngngười.TiểuCaolạikhôngphảivìnhữngthứđómàđến.TiểuCaovìmộtngườimàđến-TưMãSiêuQuầnanhhùngvĩnhviễn
bấtbại.Chàngmang kiếm chàng đến, kiếm của chàng đang ở bên tay chàng,
vĩnhviễnđềuởbêntaychàng.Mộtthanhkiếmbaochặttrongvảibố.Rấtítngườicóthểnhìnthấythanhkiếmđó,từlúcthanhkiếmđórakhỏi
lò,rấtítcóngườinhìnthấynó.Thanhkiếmđókhôngphảilàđểchongườitanhìn.TiểuCaobiếtcóngườiđangchúýđếnchàng.Sangđếnngàythứhai,chàngpháthiệncóngườiđangchúýđếnchàng,
mộtngườithânthểrấtgầygònhỏthó,yphụclạirấthoaquý,đôimắtlãnhlãnhđạmđạmchừngnhưvĩnhviễnkhôngcóbiểutìnhgìnhìnphảngphấtmộtmàuxámxịt.
Chàngđãtừngnhìnthấythứánhmắtđó.Lúcchàngmườimộttuổi,chàngcơhồđãchếtdướimóngvuốtcủamột
conbáo,ánhmắtcủangườiđógiốnghệtmắtbáo.Ngườiđóvừaxuấthiện,hơithởcủarấtnhiềungườitrongquáncơmnhỏ
cơhồđìnhchỉ.Saunày chàngmới biết người đó là đại tổngquản của “Bắc đạoTam
ThậpCửuLộĐạiTiêuCục”,trợthủđắclựcnhấtbêncạnhngườiđạilongđầuTưMãSiêuQuần-TrácĐôngLai.
TiểuCaotừtừănmộtchénmìcủcảitrắng,trongtâmcảmthấyrấtkhoankhoái.
Bởivì chàngbiếtTrácĐôngLaivàTưMãSiêuQuầnnhấtđịnhđanghoàinghichàng,đàmluậnvềchàng,suyđoánxemchànglàhạngngườinào.
Chàngtinrằngbọnhọnhấtđịnhkhôngbiếtchànglàngườinào.Conngườicủachàngkhôngkhácgìkiếmcủachàng,chotớinayrấtítcó
ngườinhìnthấyqua.Khungtrờiđãdầndầnuám,trongnhàtuykhôngcóthắpđèn,ánhđèn
bênngoàilạicànglúccànghuyhoàngsánglạn.Giólạnhtừngoàisongcửalùavào,ẩnướccóthểnghethấytiếngcười
vàtiếngnóitừtrongcáisânlớntrướcmặttruyềnvào.TưMãSiêuQuầnbiếtkháchmờiythỉnhđếnvàngườiykhôngmờiđều
đãđếnkhôngít.Ycũngbiếtmọingườiđềuđangđợiylộdiện,đợigặpy.Nhưngylạiđangngồitrênghế,cảđộngcũngkhôngđộng,thậmchícả
lúcvợybướcvàoycũngngồibấtđộng.Yđãcảmthấyphiềntoái.Khaihươngđường,thuđệtử,yếntiệcthâuđêm,tiếpkiếntânkhách,đối
vớitấtcảnhữngchuyệnđóyđềucảmthấyphiềntoái.Ychỉmuốnanantĩnhtĩnhngồitrongnàyuốngchénrượu.NgôUyểnhiểurõýtưởngcủay.KhôngaicóthểliệugiảiTưMãSiêuQuầnbằngNgôUyển,bọnhọđã
kếthợpmườimộtnăm,đãcómộthàitửchíntuổi.Nàngđếnđểthúcyđiramau.Nhưngnànglẳnglặngđẩycửatiếnvào,lạilẳnglặngđóngcửađira,tịnh
khôngkinhđộngđếny.Lúcđira,nướcmắtcủanàngchợtrơixuống.TưMãSiêuQuầnlạirótmộtchén.Đóđãkhôngcònlàchénthứnhất,làchénthứhaimươibảy.Rượuyuốngkhôngphải là thứrượubồđàoBaTưmàTrácĐôngLai
uống,rượuyuốnglàrượuđế,tuyvôsắcvôvị,lúcuốngvàotrongbaotửlạichừngnhưcómộtngọnlửađangthiêuđốt.
Ycònchưauốngchénrượuđó.Cửalạinhènhẹmởra,lầnnàyngườitiếnvàokhôngphảilàNgôUyển,
làTrácĐôngLai.TưMãSiêuQuầnbỏtayxuống,đemchénrượucònchưauốngđặtdưới
ghế,nhìnTrácĐôngLaiđangđứngtrongbóngtốinơikhungcửa.-Tacóphảiđãnênđira?-Phải.Ánhđèntrongđạiviệnhuyhoàng,tiếngnóihuyênthuyên.Tiểu Cao lẫn trong đám đông, bởi vì chàng không phải là quý khách
đượcTưMãSiêuQuầnmờiđến,khôngthểtiếnnhậpđạisảnhmàánhđèncànghuyhoàngsángchóiđó.
Ngườitrongđạisảnhcũngcókhôngít,đươngnhiênđềulànhữngdanhnhân,danhnhâncóthânphận,cóđịavị,cóquyềnthế.
Ngoại trừ nhữngdanhnhânđó ra, còn có những tráng hánvận áo lụaxanhviềndacừuđang tiếpđãi tânkhách,động táccủamỗingườiđều rấtmẫntiệp,ánhmắtcủamỗingườiđềurấtsángsuốt,tuyệtkhôngbỏsótbấtcứchuyệnnhỏnhặtgìkhôngnênphátsinh.
Tiếngnóiđộtnhiênimắnghẳn.Đại long đầu củaBắcĐạo TamThậpCửu LộĐại TiêuCục, đệ nhất
cườngnhân trongđươngkimvõ lâm,TưMãSiêuQuầnvĩnhviễnbấtbại,chungquyđãxuấthiện.
LúcTưMãSiêuQuầnxuấthiện,yvậnyphụchaimàutrắngđentươngphản,đặcbiệt thiếtkếvàmayvákỹcàng,khiếnchothânngườiynhìnlại
cànguyvũcaolớn,cũngkhiếnchoniênkỷcủaynhìncòntrẻtrunghơntuổitácthậtsựcủayrấtnhiều.
Ydùngtháiđộthànhkhẩnanhminhchiêuhôtânkhách,cònđặcbiệtrađếntrênbậcthangđátrướcđạisảnh,vẫytaychàođámngườitrongsân.
Giữa tiếng hoan hô chấn động mang tai, người Tiểu Cao chú ý tịnhkhôngphảilàTưMãSiêuQuần,màlàhaingườikhác.
Haingườiđó trangphụcvàdungmạorấtbìnhphàm,nhưng trongánhmắtlạingậptrànmộtthứsátcơvừalãnhkhốc,vừađángsợ.
Bọnchúng tịnhkhôngđứngcùngmộtchỗ,cũngkhôngnhìnnhaumộtchútnào,nhưngcó támchínngườixungquanhmỗimộtngườibọnchúngđangbímật nhìnbọn chúngnhưđóngđinh,mộtmựcbảo trìmột khoảngcáchvừaphảigầnbọnchúng.
TiểuCaomỉmcười.Chàngnhìn rahaingườiđóvìDươngKiênmàđến,đều làsát thủbậc
nhấtcủaChâuMãnh.ChàngcũngnhìnraTưMãSiêuQuầnvàTrácĐôngLainhấtđịnhcũng
đãcoi chàng làngười cùngphevớibọnchúng,bởivì chàngđã sớmpháthiệncũngcóngườibêncạnhchàngđangnhìnchàngchằmchằm.Thậmchícònđônghơnsốngườibêncạnhbọnchúng.
TrácĐôngLai, không còn nghi ngờ gì nữa, đã coi chàng là nhân vậtnguyhiểmnhất.
“NhưngTrácĐôngLailầnnàyđãlầm!”TiểuCaotrongtâmđangmỉmcười:
“Hắnpháingườitheodõita,thậtlàlãngphínhânlực”.Trênđạiángiữađạisảnh,haingọnđèncầykhổnglồđãthắpsáng.TưMãSiêuQuầnngồitrênmộtcáighếdựalàmbằnggỗtửđànbọcda
hổtrướcán.Trướcghếtrảithảmđỏ,bàichiếulụabáilạymàutím.Đạiđiểnđãbắtđầu.Hai người trong mắt lộ sát cơ đó đã dần dần di động về phía trước,
nhữngngườitheodõibọnchúngđươngnhiêncũngdiđộngtheobọnchúng,taymỗingườiđềuđãthòvàolòng.
Giấutronglòngđươngnhiênlàvũkhítrímệnh.
Chỉcầnhaitênkiacóđộngtácgì,taynhữngngườiđótấttrongtíchtắcrútvũkhíra,trongtíchtắctiêudiệtbọnchúngtrướcđạisảnh.
TiểuCaotinchắchaitênđótuyệtkhôngthểđắcthủ.-Nhấtđịnhcòncóngườithứba,ngườiđómớilàchủlựcmàChâuMãnh
pháiđếngiếtDươngKiên.ÝtưởngcủaTiểuCaokhôngngờcũnggiốngnhưTrácĐôngLai,điểm
bấtđồngduynhấtlàchàngbiếtngườiđótịnhkhôngphảilàchàng.-Ngườiđólàai?TròngmắtTiểuCaođộtnhiêncothắtlại.Chàngbỗngnhìnthấycómộtngườituyệtkhôngdẫndắtbấtkỳsựchúý
nàocủangườitađanglenlỏigiữađámđông.TiểuCaochúýđếnngườiđóchỉlàvìngườiđómangmộtcáihòm.Mộtcáihòmbìnhphàm,cũkỷ,tuyệtkhôngthểdẫndắtbấtkỳsựchúý
nàocủangườita.Chàngmuốnnhìnmặtngườiđó,nhưngngườiđómộtmựckhôngchính
diệnđốimặtvớichàng.Chàngmuốnchenlên,nhưngđámđôngcũngđangchenlênphíatrước,
bởivìnhânvậttrungtâmcủađạiđiểnđãbướcvàođạisảnh.SắcmặtDươngKiên hiển lộ vẻ xanh xao yếu ớt, nhưng trênmặt vẫn
mangtheomộtnụcườimỉm.Gãđượcsáungườiquâyquầnxungquanhbướcvào.TiểuCaokhôngnhậnrasáungườiđó,nhưngchỉcầnlàngườithườngđi
lạitronggianghồtấtrấtítcóngườikhôngnhậnrabọnhọ.Trongsốbọnhọkhôngnhữngcócaothủthànhdanhtừlâutrongnghềtiêucục,thậmchícảđạiđạoVânMãnThiênnămxưahoànhhànhtrên lộQuanLạckhôngngờcũngcómặt.
Dướisựbảohộcủasáuvịcaothủnhưvậy,còncóaicóthểthươnghạiđếnmộtcọngtóccủaDươngKiênđược?
DươngKiênđãbướclênthảmđỏ,bướcđếntrướctấmchiếubáilạydùngđểbáisưđặcbiệtgiànhchogã.
Giữa một tích tắc đó, trong sân đã có hành động ! Có hơn hai mươingườingãquỵ,máuchảy, la thảmngãquỵ,ngãquỵgiữađámđông tranhnhaulathảm.
NgườingãquỵtịnhkhônghoàntoànlàthuộchạcủaTrácĐôngLai,đạiđasốđềulàngườivôtội.
ĐólàkếhoạchmàHànChươngvàMộcKêđãthươngnghịtrước.Bọn chúng đương nhiên cũng biết có người đang theo dõi bọn chúng,
chonêntrướckhibọnchúngxuấtthủ,nhấtđịnhtrướctiênphảitạohỗnloạn,dùngmáungườivôtộiđểtạohỗnloạn.
Giữahỗnloạn, thânngườibọnchúngđãbộcphátbaylên,bộcphátvềphíaDươngKiên.
TiểuCaokhôngliếctớibọnchúngchútnào.Chàng tin rằng không cần biết bọn chúng dùng phương pháp gì đều
khôngthểđắcthủ,ngườichàngchúýlàngườikhiêngcáihòm.Nhưngngườiđóđãbiếnmất.TưMãSiêuQuần vẫn đang ngồi thoảimái trên cái ghế dựamàu tím,
thầnsắcbấtđộng,thầntìnhcũngbấtbiến.Sátthủhànhthíchđãbịcáchlytrướcđạisảnh.DươngKiêndướisựbảohộcủasáuvịcaothủđãbướcramộtcánhcửa
đằngsauđạisảnh.TiểuCaotừsớmđãđoánraphươnghướngcủacánhcửađó.Nhữngngườimộtmực theodõichàng, lựcchúýdĩnhiênbịphân tán,
TiểuCaođộtnhiênnhanhnhưchớplẻnvàođạisảnh,dùngmộtthânphápkỳdịkhôngaicó thểhìnhdungđược lần theo tườngmàphóng,phóngngườiquamộtsongcửasổ.
Songcửa sổđóvàcánhcửakiađươngnhiêncùngchungmộtphươnghướng.
Tronghậuviệnngoàicửasổngậptrànhươngthơmhoamaivàlátùng,trộnlẫnthànhmộtthứhươngkhílàmchongườitakhoankhoáiphithường.Tronghành langâmu trầm lặnggiăngđầycảnhvệvận thanhyhônggiắttrườngđao.
Tậnđầuhànhlangcũngcómộtcánhcửa.LúcTiểuCaovọt ra ngoài cửa sổ, liềnnhìn thấybọnVânMãnThiên
kèmDươngKiênđiquacánhcửađó.Cửalậptứcbịđóngchặt.Trườngđaogiắtbênhôngcủađámcảnhvệáoxanhđã rút rakhỏivỏ,
giữalúcđaoquanglóechớp,cómườihaingườiphóngvềphíaTiểuCao.Bọn chúng không hỏi Tiểu Cao là ai, cũng không hỏi chàng đến làm
gì.Mệnhlệnhbọnchúngtiếpnhậnlà:mộtkhicóngườilạtiếnnhậpvàoviện,lậptứcgiếtchếtkhôngcầnhỏi
han!TiểuCaocũngkhônggiải thíchtạisaochàngvàođây,tìnhhuốnghiện
tạiđãđếnlúckhôngcònngônngữgìcóthểgiảithích.Chuyệnduynhấthiệntạichàngcóthểlàmlàtrướchếtđánhgụcnhững
ngườiđó,dùngphươngphápnhanhnhấtđánhgụcbọnchúng.Chàngnhấtđịnhphảimauchóngxôngvàogiannhà tậnđầuhànhlang
đó.Đaoquangmúalượnbaytới,kiếmcủaTiểuCaovẫnnằmyêntrongbao
bố.Chàngkhôngbạtkiếmcủamình,dùngcáibaobốđó,chàngđánhvăng
bathanhđao,hạgụcbốnngười.Tớilúcchàngxôngvàohànhlang,lạicóbảytámngườibịđánhgục.Lúc
nhữngngườiđógụcngã,chàngđãxôngđếntrướccánhcửađó.TrácĐôngLaiđãđếnngoàicửarồi.Hắnluônluônlàngườitàngẩnsaulưng,nhưngmộtkhicóbiếnhóaphi
thườngphátsinh,hắnlậptứckịpthờixuấthiện.TiểuCaonhìnhắn,bấtchợtthởdài:-Vốnđánglẽcònđếnkịpthời,chỉtiếchiệngiờnhấtđịnhkhôngcònkịp
nữa.Đaoquangđằngsauchẻtới,TiểuCaokhôngquayđầu,TrácĐôngLai
lạiphấtphấttay,đaoquanglăngkhôngchémxuốnglậptứcdừnghẳn.“Ngươiđếnlàmgì?”TrácĐôngLailạnhlùnghỏi:“Ngươimuốnđếnđểlàmgì?”-Tachỉbấtquámuốnđixemmộtngười.-Xemngườinào?-Kẻsátnhân.TrácĐôngLaicườilạnh:-Khôngaicóthểsátnhânởđây.“Có”.TiểuCaođáp:
“Cómộtngười”.SắcmặtcủaTrácĐôngLaiđộtnhiêncảibiến,bởivìhắnđãngửithấy
mùimáutươithoangthoảng.Mùimáutươikhôngngờlàtừsaucửatruyềnra.TrácĐôngLaiquaymìnhmởcửa.Tíchtắclúchắnquaymìnhmởcửa,
hắnphảngphấtđãlọtvàođịangục.Saucửavốnlàmộtcănnhàtinhtríhoamỹ,nhưnghiệntạiđãbiếnthành
địangục.Trongđịangụcvĩnhviễnkhôngcóngườisống, trongcănnhàđócũng
khôngcó.Bảyngườihồinãycòn sốngnhănbướcvào,hiện tạiđềuđãvĩnhviễn
khôngcòncóthểbướcra,cóngườiyếthầuđãcắtđoạn,cóngườitâmtạngđãbịđâmxuyên,từtrướcngựcđâmvào,xuyênratớisaulưng.
ThảmnhấtlàDươngKiên.ĐầulâuDươngKiênđãbiếnmất,bênngườirảiđầybáithiếp,trênmặt
cótámchữ:“Đâylàsốphậncủađứaphảnđồ”.Trongnhàcóbốncửasổ,cửasổđềuđóngchặt.Kẻsátnhânlàai?Đẩycửasổ,bênngoàisaogiăngđầytrời,tiếngthanhlaấmápvọnglại
từxaxa,đêmnayvốnlàđêmrằmthánggiêngtrờitrongtrăngsángkhôngcógiớinghiêm.
TrácĐôngLaingẩngmặtđóngiólạnhvuốtve,lặnglẽmộthồirấtlâu,khôngngờkhôngpháingườitruytìmhungthủ,lạiquaymìnhnhìnTiểuCaochằmchằm:
-Ngươibiếtcóngườiđếnđâygiếtngười?“Khôngnhữngtabiết,ngươiđánglẽcũngbiết”.TiểuCaothởdài:“Tađãsớmmuốngặpngườiđómộtlần”.-Nhưngkẻgiếtngườituyệtkhôngchỉcómộtngười.Dùngđểcắtđoạnyếthầuđíchthịlàmộtthanhkiêuđaolưỡicựcmỏng,
dùngđểđâmxuyênqua tâm tạngđích thị làmộtngọn trường thươngmũinhọncựcbén.
ĐầulâucủaDươngKiênlạichừngnhưbịmộtlưỡibúachémđứt.TháiđộcủaTrácĐôngLaicựckỳlãnhtĩnh,vừatrấnđịnhvừalãntĩnh.“Ngươiđánglẽnênnhìnraítnhấtcóbangườiđến”.Hắnnói:“Khôngaicóthểđồngthờisửdụngbathứvũkhíchiêuthứchìnhtrạng
phânlượngđềuhoàntoànkhácbiệtđểgiếtngười”.“Có”.CâutrảlờicủaTiểuCaotrànđầytựtin:“Cómộtngười”.-Ngươinghĩtrênthếgianthậtcómộtngườinhưvậy,cóthểđồngthờisử
dụngbathứvũkhígiếtchếtbảyvịcaothủtrongmộttíchtắc?“Phải!”TiểuCaođápcựckỳtựtin:“Cólẽtrênthếgiancũngkhôngcóngườithứhainhưvậy,nhưngtuyệt
đốicómộtngười”.-Ngườiđólàai?“Takhôngbiết”.TiểuCaolạithởdài:“Nếuquảngươihồinãykhôngngănchậnta,cólẽtađãcóthểnhìnthấy
y”.TrácĐôngLaichằmchằmnhìnchàng,cảmthấylòngbàntaymìnhtoát
mồhôilạnh.“NhưngtavốntịnhkhôngbiếtyđãđếnTrườngAn”.TiểuCaothốt:“TacũngkhôngtưởngnỗiycóthểgiếtngườichoChâuMãnh”.TrácĐôngLailạichằmchằmnhìnchàngmộthồirấtlâu,nhìnnhãnthần
củachàng,nhìntháiđộcủachàng,nhìnlốiđứngcủachàng,nhìnkiếmgóitrongbaobốcầmtrongtaychàng,độtnhiênnói:
-Tatinngươi,nếuquảngươimuốnđi,hiệntạicóthểđirồi.Ngườingheđượccâunóiđó tấtphải rấtkinhngạc,bởivìđó tuyệtđối
khôngphảilàtácphongthườngngàycủaTrácĐôngLai,hắnchưatừngthảmộtngườidễdàngnhưvậy.
ChỉcótựmìnhTrácĐôngLaimớibiếttạisaohắnlạilàmnhưvậy.HắnđãnhìnraTiểuCaocũnglàngườinguyhiểmphithường,dướitìnhhuốngnày,hắnkhôngmuốnbịphiềnnhiễunữa.
TiểuCaolạicườicười.“Tacũngbiếtkhitamuốnđithìlúcnàocũngcóthểđi”.Chàngthốt:
“Chỉtiếctacònchưamuốnđi”.-Tạisao?-Bởivìtacóchuyệncònchưanóichongươibiết.-Chuyệngì?“Takhôngphải họLý, cũngkhôngphải làLýHuyThành”.TiểuCao
thốt:“TacũngkhôngphảivìDươngKiênmàđến”.“Tabiết”.TrácĐôngLainói:“Bởivìtabiết,chonênmớiđểngươiđi”.“Chỉtiếccòncórấtnhiềuchuyệnngươichưabiết”.TiểuCaomỉmcười:“Bởivìngườicònchưabiết,chonêntacònchưathểđi”.TayTrácĐôngLainắmchặtlại.Hắnbỗngphátgiác thiếuniênnàycómột thứdã tínhngườikháckhó
cảmthấy,giốngnhưmộtdãthúmớirakhỏithâmsơn,đốivớibấtkỳchuyệngìđềukhôngsợsệt.
-TahọCao,tavìmộtngườimàđến.-Vìai?“VìTưMãSiêuQuần”.TiểuCaođáp:“TưMãSiêuQuầnvĩnhviễnbấtbại”.TronglòngbàntayđangnắmchặtcủaTrácĐôngLaiđộtnhiênlạitoát
mồhôilạnh.“NgươilàCaoTiệmPhi?”HắnhỏiTiểuCao:“Thiếuniênkiếmkháchtrongvòngbathángđãgiếtchếttứđạicaothủ
mônhạcủatamđạikiếmpháiCônLôn-HoaSơn-KhôngĐộng,CaoTiệmPhi?”“Phải”.TiểuCaođáp:
“Làta”.Đêmcàngkhuya,giócànggắt.“Tachưatừnggiếtngườitrongbóngtối!”TiểuCaothốt:“Chonên tamuốnbọnngươichọn thờigian,chọnđịađiểm,đểcho ta
xemTưMãSiêuQuầncóphảilàvĩnhviễnbấtbạihaykhông”.
TrácĐôngLaichợtcười:-Tabảođảmynhấtđịnhcóthểgiúpngươibiết,chỉbấtquátahyvọng
ngươivĩnhviễnkhôngmuốnbiếtthìtốthơn.Khôngcógiớinghiêmtrênđườngtrường,hoađăngnhưtrongtranh.Các thức các dạng hoa đăng, các thức các dạng người, Tiểu Cao lại
chừngnhưkhôngđểýđến.TrácĐôngLaiđãđápứngchàng,nội trongvòngmộtthángsẽhồiđáp
chochàngbiết,bảođảmđểchochàngvàTưMãSiêuQuầngặpnhauquyếtđấucôngbìnhmộtlần.
Chàngvốnvìchuyệnđómàđến,nhưnghiệntạichừngnhưcũngkhôngquáquantâmđếnchuyệnđó.
Hiệntạitrongtâmchàngchỉtưởngđếnmộtngười,mộtcáihòm.Ngườiđóthậtralàai?Cáihòmđóthậtracóphảilàmộtthứvũkhíđáng
sợ?Lúcđóđangcómộtngười,khiêngmộtcáihòm,đangtrongđêmkhuya
giólạnh,lẳnglặngbướcrakhỏicổthànhTrườngAn.
Hồi3-ĐầuLâuTốt
Mườisáuthánggiêng.HồngHoaTập.Giótuyếtmùtrời.Mộtngười cưỡikhoáimãđạpgió tuyếtxôngvàHồngHoaTậpngoài
mộttrămsáuchụcdặmphíatâynamthànhTrườngAn.Đêmnguyêntiêuđãqua,ngàyhoanlạcđãkếtthúc.Mộttrảnhoađăngráchnátđanglănlộntrênconđườngnhuộmđầytuyết
tronggiólạnh,lănvàogiótuyếtvôbiênvôhạn,tuycònlôitheochútdiệnmạocủađêmqua,lạiđãkhôngcònaithèmnhìnnómộtcái,giốngnhưmộtnữnhânbịbỏrơisaumộtđêmsủngái.
Kỵsĩtrênngựadừngchânngoàithịtập,cộtdâycươngquanhmộtcâycổthụkhôhéo,cởiáochoàngchấtliệucựctốtgiátrịtrânquý,đểlộmiênyvảibốmàulam,lạirútramộtcâydùgiấydầuvàmộtđôigiàyđinhtừcáitúivảibênhôngyênngựa.
Gãmanggiàyđinhvào,bungcâydùgiấydầu,tháocáibaobốcầmtheo,nhìnhoàntoànkhôngkhácgìmộtdânquêbìnhphàm.
Sauđógãmớibước tớimộtbước, lẳng lặngđạp tuyếtbướcvàoHồngHoaTập.
Trong cái bao bố của gã làmột đại bímật đủ để chấn động thiên hạ,trongtâmcủagãcũnggiấukínmộtđạibímậtđủđểchấnđộngthiênhạ,mộtbímậttrongthiênhạchỉcómộtmìnhgãbiết.
GãđếnđâychỉvìgãphảitứcthìmangmộtvậttrongcáibaobốđóđưađếnmộtkỹviệntrongHồngHoaTập,giaochomộtngười.
-Vậttrongbaobốcủagãlàgì?Muốnđemgiaochoai?Nếuquảcóngườibiếtbímậtđó,khôngtớimộtkhắcthânngườigãcó
thểbịloạnđaophanhthây,phụmẫuvợconthânthíchcủagãcũngtấtphảithảmtửdướiloạnđaonộitrongbangày,chếtsạchsạchgọngọn.
Maylàbímậtđóvĩnhviễnkhôngthểtiếtlộ.Tựgãtuyệtkhôngthểtiếtlộ,ngườikháccũngtuyệtđốikhôngtrara.
Bởivìaicũngkhôngtưởngđượcgiờphútnày“HùngSư”ChâuMãnhkhôngngờcóthểđangởđây,khinhkỵrờixatổngđàLạcDươngcảnhvệsâmnghiêmcủahắn,đơn thânđộcmãxâmnhậpđịabàncủaTưMãSiêu
Quần.CảTrácĐôngLai tính toánkỹcàngcũngkhông tưởngđượchắndám
mạohiểmnhưvậy.Tiểutrấnthuầnphác,kỹviệnthôlậu.ChâuMãnhở trần,vậnđộcmộtchiếckhốngắncao trênđầugối,ngồi
thẳngcẳngtrênmộttấmchiếurộng,dùngmộtcáichéncựctosotửulượngvới bảy tám cô nương đẹp nhất ở đây,một khi có ai uốngmột chén, hắnuốngmộtchéntrả.
Hắnđãuốngliêntụcbốnmươibachénlớn,mặtvẫnkhôngđổisắc.Ngườingườinhìnthấyđềungâyngốc.Đạihánrâuxồmchekínmặtđóđơngiảnlàsắtthépđúcthành,cảbaotử
cũngchừngnhưlàsắtthépđúcthành.“Chénnàytớiphiênai?”ChâuMãnhlạirótđầymộtchén:“Aiuốngthicùngtađây?”Aicũngkhôngdámuốngthivớihắn.Cảmột
cônươngngườiSơnĐôngngoạihiệukêu làCáiChumRượucũngkhôngdámmởmiệngnữa.
Kháchnhânuốngsayluônluônhàophónghơn,rótrượuchokháchnhânvốnlànghềcủacáccônươngđó.
“Nhưngngườiđó…”CáiChumRượusaunàykểvớingườikhác:“Hắnđơngiảnkhôngphảilàngười,màlàmộtcáithùngrượu,mộtcái
thùngrượukhôngđáy”.ChâuMãnhngẩngmặtcười lớn, tựmìnhuốngluônbachén,độtnhiên
dụnglựcquăngcáichén tokềnh thô thiểnđóraxa,vỡ tan tành, trongđôimắt trònxoenhưhaicáichuôngđồngđộtnhiênbắnranhữngtiasángsắcbénnhưlưỡiđao,đinhđinhnhìntênquânnôvừamớibướcvàocửađãsợđếnmềmnhũncảhaiốngquyển.
-Bênngoàicóphảicóngườiđãđến?-Phải.-Cóphảiđếntìmta?“Phải”.Thanhâmcủatênquânnôrunrẫy:“Làmộtngườidanhtánhrấtquáidị”.-Têncủaylàgì?
-TênlàĐinhHài.ChâuMãnhdụnglựcvỗtaycáichát:-Hảotiểutử,cuốicùngđãđến,maukêugãnhanhchânvôđây.“ĐinhHài”tháođôigiàyđinhmangtrênchânxuốngrồimớikhiêngcái
baobốbướcdàitiếnvàocănphòngđunlửaấmcúng.Ymớitiếnquacửa,baobốtrêntayđãbịngườitađoạtlấy,phẩycáibao
mộtcái,cómộtvậttừtrongbaolănra,lộccộclăntrêntấmchiếulớn.Đókhôngngờlạilàmộtđầungười.Đámcônươngsợhãihétthảm,khốcủatênquânnôđãthấmướt.ChâuMãnhlạicườilớn:- Hảo tiểu tử, ta không nhìn lầm ngươi, ngươi thật có thể làm chút
chuyệncholãotửcủangươi,đivềhưởnghaiảtỳthiếpcủangươiđi.Tiếng cười của hắn chợt ngừng hẳn, chằm chằm nhìn Đinh Hài trầm
giọnghỏi:-Ycónhắnlạingươigìkhông?“Không”.ĐinhHàiđáp:“Tôichỉnhìnthấytrongtayychừngnhưcókhiêngmộtcáihòm,cảmặt
ycũngkhôngnhìnrõđược”.Trong ánhmắt củaChâuMãnhđột nhiên lộ xuấtmột biểu tình rất kỳ
quái,độtnhiênthởdàinhènhẹ,miệnglẩmbẩm:-Hiệntạingươiđãkhôngcònthiếutagìnữa,tachỉhyvọngngươisau
nàycòncóthểđếngặpta,uốngvớitavàichén.Những lời đó hắn đương nhiên không phải nói với ĐinhHài, thở dài
cũngkhôngphảilàtậpquánthườngthấycủahắn.Chonênhắnlậptứclạicườilớn:- Trác Đông Lai, Trác Đông Lai, người ta đều nói ngươi là Gia Cát
Lượng,ngươicótưởngđượclãotửđanguốngrượucảđêmbêncạnhcáiổchócủacácngươikhông?
“Đườngchủhànhsựluônluônxuấtquỷnhậpthần,họTráclàmsaocóthểliệuđược?”ĐinhHàicungtaynói:
“NhưnghắnnhấtđịnhtínhrađườngchúngtađemđầuDươngKiênvềLạcDương,chonênhắnnhấtđịnhbốtrínhiềucạmbẫytrênđường”.
“Dùngđượcsao?”ChâuMãnhtrừngmắt:“Hắnđãkhôngtưởngđượclãotửđangởđây,cóthểđiềuđộngchủlực
đếnđâysao?”-Không.-HắnvàTưMãSiêuQuầncóthểđếnkhông?-Cũngkhôngthể.“Chonênngườihắnpháiđến,tốiđacũngbấtquáchỉlàmấyconthỏđế
cảrâucũngmọckhôngnổibêncạnhhắn”.ChâuMãnhpháchlối:“Ta liệu định người hắn phái đến nếu không phải làQuách Trang thì
cũnglàTônThông”.“Phải”.ĐinhHàicúiđầu:“Nhấtđịnhlàvậy”.GãcúiđầubởivìgãkhôngchịuđểChâuMãnhnhìnthấynỗikínhsợlộ
xuấttrongmắtgã.Gãchợtpháthiệnconngườirâuriaxồmxoàmmồmmiệngthôtụcnhìn
giốngnhưmộttênbựconvôhọcđókhôngnhữngcònthôngminhhơnnhiềusovớitrongtưởngtượngcủangườita,hơnnữacũngđángsợhơnnhiềusovớitrongtưởngtượngcủabấtkỳngườinào.
ChâuMãnh chợt bật dậy, đứngvữngnhư cây cột kim cương trên tấmchiếulớn,nóilớnđếnnỗicảtênquânnôlẫnđámcônươngđềukhôngkhỏigiậtmìnhkhôngdámhóhé:
-Hiệntạicácngươicóphảiđãbiếttalàai?Khôngaidámtrảlời,khôngaidámmởmiệng.“Ta làChâu đại thái gia”.ChâuMãnh dùng ngón tay cái chỉ vàomũi
mình:“LàtửđốiđầucủaTưMãSiêuQuần”.Hắnđộtnhiênxôngra,bưngmộttômựcvàmộtcâybútlôngtrêncáibàn
bênngoàiquaytrởvào,chấmbútvàomực,đếnsátbứctườngquétphấngầnnhất,viếtmộthơimườichữbựcònhơncảđầulâu:
“LạcDươngđạihiệpChâuMãnhđãđếnđâymộtchuyến”.Mựcnhỏgiọttrêntườngvôitrắng,ChâuMãnhquăngbútcườilớn.“Lãotửđãđến,hiệntạiphảiđirồi”.HắndụnglựcvỗvaiĐinhHài:“Chúngtacứtheomộtđườngmàvè,xemaicóthểngănchậnđược”.
TônThôngkỳthậtkhôngnêngọilàTônThông.GãnêngọilàTônĐảng.BỏivìTrácĐôngLaitừngởtrướcmặtrấtnhiềungườitántụnggã:-NiênkỷcủaTônThôngtuykhônglớn,nhưngvôluậnlàngườinàođến,
gãđềucóthểngăncản,vôluậnlàchuyệngìphátsinh,gãcũngcóthểngăncản,hơnnữanhấtđịnhcóthểngăncảncầmgiữlại.
BêncạnhquanđạongoàiHồngHoaTập,cómộttràquán,nếuquảngồingaycửatràquán,cóthểtrôngthấyrõrõràngràngmọingườilaivãngtrênquanđạo.
TônThôngđangngồiởvịtríđó.Dướimáihiênhaibênđạolộ,hễlàchỗcóthểchechắngiótuyết,đềucó
haithanhynhânđứngcanh,niênkỷcủanhữngngườiđóđềulớnhơnnhiềusovớigã,tuổiđờitrongtiêucụccũnglãothànhhơnnhiềusovớigã,lạiđềulàthuộchạcủagã.
Nhữngngườiđótuycũngđềulànhữnghảothủđãtrảiquasựtuyểndụngđặc biệt, nhãn quang cực kỳ bén nhọn, kinh nghiệm cực kỳ phong phú,nhưngTônThôngvôluậntrênbấtkỳphươngdiệnnàođềuưutúhơnnhiềusovớibọnhọ,cảchínhbọnhọcũngtâmphụckhẩuphục.
BọnhọđượcpháiđếnđâylàvìTônThôngmuốnlợidụngnhãnquangvàkinhnghiệmcủabọnhọ,kiểmtramỗimộtngườitừHồngHoaTậpđira.
Vôluậnlàbấtcứngườinào,chỉcầncómộtchútchỗkhảnghi,trongtaychỉcầnmangtheomộtbaovảicóthểtànggiấuđầulâu,trênxekiệuchỉcầncóchỗcóthểtànggiữđầulâu,đềuphảichịuquasựsưutratriệtđểcủabọnhọ.
Sựsưutracủabọnhọcólúctuycóthểlàmchongườitakhóchịu,cũngkhông có ai dám cự tuyệt, bởi vìmỗimột người đều biết,mình tuyệt đốikhôngthểđắctộivớingườicủa“ĐạiTiêuCục”.
TônThôngcũngkhôngsợđắctộivớibấtcứngườinào.Gãđã tiếpnhậnmệnh lệnhcủaTrácĐôngLai,vô luận làdướibấtcứ
tìnhhuốngnào,đềutuyệtkhôngthểđểđầulâucủaDiệpKhairakhỏibiêngiớiTrườngAn.
LúcgãchấphànhmệnhlệnhcủaTrácĐôngLai,luônluôntriệtđểhữuhiệu.
LúcTiểuCaotừHồngHoaTậpđira,TônThôngtịnhkhôngđặcbiệtchúýđến.
BởivìTiểuCaotrêndướitoànthântuyệtđốikhôngcóbấtcứchỗnàocóthểtànggiấumộtcáiđầungười.
NhưngTiểuCaolạibướcđếntrướcmặtgã,hơnnữacònngồixuốngcáighếđốidiệngã,thậmchícòncườicườivớigã,khôngngờcònhỏigã:
-Quýtính?Đạidanh?Gãkhôngcười,nhưngcũngkhôngcựtuyệtđáplời:-HọTôn,TônThông.-Ngươikhỏechứ?“Tuykhôngquákhỏe,cũngkhôngthểcoilàquáxấu”.TônThônghững
hờđáp:“Tốithiểuđầucủatacòndínhtrêncổ”.TiểuCaocườilớn:“Biếtđầumìnhcòndínhtrêncổmìnhđíchxáclàchuyệnrấtkhoáitrá”.
Chàngnói:“NếuquảcòncóthểbiếtđầuDươngKiênởđâu,vậylạicàngkhoáitrá
hơn”.-Ngươibiết?“TachỉbiếtTrác tiênsinhnhấtđịnhkhôngchịunhìn thấyđầu lâucủa
DươngKiênlọtvàotayChâuMãnh,đểhắngiơlêndiệuvũdươngoaitrướcmặtđámbằnghữugianghồcủahắn”.TiểuCaođáp:
“Chonêncácngươimớiởđây”.-Chuyệnngươibiếtxemrakhôngít.“Chỉtiếctacònkhôngminhbạchlắm”.TiểuCaonói:“NgườimuốnđiLạcDươngtịnhkhôngnhấtđịnhphảiđitrênquanđạo,
cảngườixứlạnhưtacũngbiếttốithiểucòncóhaibaconđườngnhỏkhác”.-Tachỉlođạilộ,khônglotiểulộ.-Tạisao?-Ngườiđitiểulộ,lágancólẽcũngkhôngquálớn,khôngcầncótađi
đốiphó.-Nóihay!Haycựchay!TiểuCaolấybìnhtràcủaTônThôngrótmộtchén,chợthạ thấpgiọng
hỏi:-Ngươicópháthiệnngườikhảnghinàokhông?-Chỉpháthiệnmộtngười.-Ai?-Ngươi!TiểuCaolạicườilớn:-Nếuquảthậtlàta,vậythìkhôngkhoankhoáilắm.-Aikhôngkhoankhoái?“Ngươi!”TiểuCaonhìnTônThông:“NếuquảtamuốnmangđầulâucủaDươngKiênxôngquaconđường
này, các hạ có lẽ có thể chợt phát hiện cái đầu lâu tốt đẹp của các hạ đãkhôngcòndínhtrêncổcáchạnữa”.
Chàngkhôngngờcònmuốngiảithích:-Ýtứ“cáchạ”làngươi.Tôn Thông không nổi giận, sắcmặt cũng không biến đổi, cả đôimắt
cũngkhôngchớp.“TacũngnhìnrangươikhôngcómangđầuDươngKiên!”TônThông
nói:“Nhưngtanhìnrangươimangtheomộtthanhkiếm”.-Ngươinhìnkhôngsai.-Ngươitạisaokhôngrútkiếmcủangươirathửxem?-Thửcáigì?“Thửxemthậtrađầulâucủaairớtkhỏicổ”.TônThôngđáp.TiểuCaovuốtnhẹcáibaobốthôlậuvĩnhviễnkhôngrờikhỏibêntay
chàng,mỉmcườilắcđầu:-Takhôngthểthử.Tuyệtđốikhôngthểthử.-Ngươikhôngdám?-Khôngphảikhôngdám,màlàkhôngthể.-Tạisao?“Bởivìthanhkiếmnàycủatakhôngphảidùngđểđốiphóngươi”.Tiểu
Caodùngmộttháiđộkháchkhíphithườngđáplời:“Bởivìngươicònchưaxứngđáng”.SắcmặtcủaTônThôngvẫnkhôngbiếnđổi,nhưngtrongđôimắtlạibất
chợttrànđầynhữngtiamáulitiđỏthẫm.Córấtnhiềungườitrướclúcgiếtngườiđềubiếnthànhbộdạngnhưvậy.Taycủagãbuôngthõng,nắmchặtcánkiếmđặttrênghế.TiểuCao lại đã đứng dậy, quaymình chuẩn bị bỏ đi. Nếu quả chàng
muốnxuấtthủ,khôngaicóthểngăncảnchàng,nếuquảchàngkhôngmuốnxuấtthủ,cũngkhôngaicóthểmiễncưỡng.
Nhưngchàngcònchưabướcrađãnghethấytiếngvóngựavùnvụt.Trongtiếngvóngựacònphatrộnmộttiếngcướcbộkỳquái,chỉcólúc
manggiàyđinhchạytrênbăngtuyếtmớicóthểphátxuấtthứtiếngcướcbộđó.
Chàngvừaphânbiệtrahaithứthanhâmbấtđồngđólàđãnhìnthấymộtthớtngựakiêuhùngphóngqua.
Kỵsĩ trênngựarâuriaxồmxoàmđầymặt,vậnmột tấmáochoàngdacừu,trướcngựclạiphạchrộng,đểchogiótuyếtnhưđaophongquấtthẳngvàolồngngựctrầntrụicủahắn,hắnkhôngthèmđểýchútnào.
Đằngsaucòncómộtngười, trênchânmangmộtđôigiàyđinhvảigaidầu, một tay nắm đuôi ngựa, một tay kia quảy một bao bố trên đòn tre,phóngtheokiệnmã,miệngcònlalớnmuốntéthàm:
-ĐầuDươngKiênởđây,đâylàsốphậncủatênphảnđồ.Ngườitrênngựahảhọngcườilớn,tiếngcườinhưsưtửhống,chấnđộng
lớptuyếtdàytrĩunặngtrênmáihiên,từngmảngtừngmảngrớtrơi.TiểuCaođươngnhiênkhôngđi.Chàng chưa từng gặp Châu Mãnh, nhưng chàng vừa liếc đã nhìn ra
ngườiđónhấtđịnhlàChâuMãnh.Ngoạitrừ“HùngSư”ChâuMãnhra,cònaicócáioaiphongđó?Chàng cũng không tưởng đượcChâuMãnh sao có thể đột nhiên xuất
hiệnởđây,nhưngchànghyvọngTônThôngđểbọnhọvượtqua.BởivìchàngđãnhìnthấytrongtayChâuMãnhgiơmộtthanhKimBối
ĐạiKhảmĐao.KimBốiĐạiKhảmĐaodàibốnthướcchíntấc,sốngđaocòndàyhơncả
thớtcủađồtễ,lưỡiđaolạimỏngnhưtờgiấy.TônThôngcòntrẻ.TiểuCaothậtkhôngmuốnnhìnthấymộtngườitrẻtuổinhưvậybịmột
thanhđaonhưvậychémchếttrướcvóngựa.ChỉtiếcTônThôngđãbướcra,mangtheomộtlànkiếmquangtrắngxóa
nhưtuyếttừphíasaubànbaylên,nhưphiđiểulượnvòngphóngtới,kiếmquangnhưcầuvồng,trựcchỉđâmvàoyếthầucủaChâuMãnh.
Mộtchiêuđóchừngnhưlàmộtvánbàicuốicùngcủaconbạc,cũngđãápđặttoànbộtínhmệnhcảnhà.
Mộtchiêuđótấtnhiêntrímệnh,khôngphảilàmạngcủađốiphương,làmạngmình.
ChâuMãnhcườicuồngdại:-Hảotiểutử,cógan.Giữatiếngcười,KimBốiĐạiKhảmĐaodàibốnthướcchíntấcđãvung
lêncao,kimquangtrênsốngđaovàhànquangtrênlưỡiđaophảnánhtuyếtquangsángchóiđếnmứcgiốngnhưkimchâmđâmthẳngvàomắtngười.
TiểuCaochỉnhìnthấyđaoquanglóelênmộtcái,độtnhiênbiếnthànhmộtmànglướiđỏtươi.
Vôsốđiểmhuyếthoađỏtươigiốngnhưnhữngtialửađộtnhiêntừtrongđaoquangbắnra,hòalẫnvớikiếmquangtuyếttrắngbàngbạctạothànhmộtbứcđồhọakhiếnchongườitavĩnhviễnkhôngquênđược.
Khôngaicóthểhìnhdungcáiđẹpđó,đẹpđếnmứcxốnxangnhưvậy,tànkhốcnhưvậy,thảmliệtnhưvậy.
Giữaphútgiâyđó,vạnsựvạnvậtvạnchúngsinhgiữanhânthếđềunhưđãbịcáiđẹpđóchấnkinhnhiếphồnmàđìnhchỉbấtđộng.
TiểuCaochỉcảmthấycảnhịptimlẫnhôhấpcủamìnhnhưđãđìnhchỉ.Đótuychỉbấtquálàmộttíchtắc,nhưngtíchtắcđólạiphảngphấtnhư
vĩnhhằng.Giữathiênđịavốnchỉcó“chết”mớilàvĩnhhằng.Vóngựacònchưadừng,ĐinhHàivẫnđangphithân,phóngđitớihơn
haimươitrượng,thithểcủaTônThôngmớirơixuống,rơiđằngsaungườingựacủabọnhọ,rơitrêndảibăngtuyếtlãnhkhốcvôtìnhchẳngkhácgìlưỡiđaocủathanhKimBốiĐạiKhảmĐaođó.
Sauđótrămngànđiểmhuyếthoamớinốiđuôinhữngchấmtuyếthoalắcrắc.
Huyếthoađỏtươi,tuyếthoatrắngtrong.Bônmãhídài,ngườithẳnglưngngẩngmặt,kẻmanggiàyđinhcũngnhẹ
nhàngbaylên.ChâuMãnhquàycương,kéođầungựabướcnhỏtrởlại,ĐinhHàigiống
nhưmộtcánhdiềucộttrênđuôingựa.Đámthanhynhânhaibênđạolộtuyđãrútđaora,lưỡiđaocủabọnhọ
tuycũngsángchóinhưlưỡiđaocủaChâuMãnh,nhưngsắcmặtvàánhmắtcủabọnhọđãbiếnthànhmàuxámxịtchếtchóc.
ChâuMãnhlạicườilớn.“Cácngươinhìnchorõ,lãotửchínhlàChâuMãnh”.Hắnvừacườivừa
nói:“Lão tử lưu lại đầu lâu của các ngươi chỉ vì lão tử muốn các ngươi
giươngmắtnhìnlãophuchorõràng,đemmiệngvềmàbẩmbáovớiTưMãSiêuQuầnvàTrácĐôngLailãotửđãđến,hiệntạiđãmuốnđi,chodùnơiđâylàlongđàmhổhuyệtlãotửcũngmuốnđếnlàđến,muốnđilàđi”.
Hắnhétlớnmộttiếng:-Cácngườicònkhôngmaucútđi?Đámthanhynhânvốnđãthoáilui,nghethấytiếnghétđó,lậptứctoàn
bộbỏchạy,chạycònnhanhhơncảngựa.ChâuMãnh vốn đangmuốn cười lớn, lại không cười, bởi vì hắn chợt
nghemộtngườithởdàinói:-Hiện tại tamớibiết trên thếgiớinàyngườikhôngsợchếtgiốngnhư
TônThôngthậtkhôngcónhiều.TiểuCaođãngồixuống,ngồitrêncáighếhồinãyTônThôngngồi,hơn
nữacòn lượmvỏkiếmcủaTônThônghồinãycònrớt lạiđặt lênbàn,đặtcùngmộtchỗvớithanhkiếmgóitrongbaobốcủachàng.
Chàng không nhìn Châu Mãnh, nhưng chàng biết sắc mặt của ChâuMãnhđãcóbiến.
SauđóchàngpháthiệnChâuMãnhđãđếntrướcmặtchàng,thẳngngườitrên lưngngựa, dùngđôimắt trònxoenhư chuôngđồng trừng trừngnhìnchàng.
TiểuCaochừngnhưkhôngnhìnthấy.
Chàngđanguốngtrà.Tràtrongchénđãnguội,chàngđổhết,lạirótđầymộtchén,lạiđổ,bởivì
tràtrongbìnhcũngđãlạnh,nhưngchàngkhôngngờvẫnrótthêmmộtchén.ChâuMãnhtrừngtrừngnhìnchàng,độtnhiênhỏilớn:-Ngươilàmgìvậy?“Tađanguốngtrà”.TiểuCaonói:“Takhátnước,muốnuốngtrà”.-Nhưngngươiđâucóuống.“Bởivìtràđãnguội”.TiểuCaođáp:“Taluônluônkhôngthíchuốngtrànguội”.Chàngthởdài:-Uốngrượutakhôngđểý,rượugìtacũnguống,nhưnguốngtràtarất
kénchọn,trànguộivạnvạnlầnkhôngthểuống,muốntauốngtrànguội,tathàuốngđộctửu.
“Lẽ nào ngươi còn nghĩ có thể rót nước trà nóng từ cái bình trà đó?”ChâuMãnhhỏiTiểuCao.
-Tavốnlàđangnghĩvậy.-Ngươicóbiếtbìnhtràđóđãhoàntoànnguộikhông?“Tabiết”.TiểuCaođáp:“Tađươngnhiênbiết”.ChâuMãnhnhìnchàng,chừngnhưđangnhìnmộtquáivật:-Ngươibiếtbìnhtràđóđãnguội,nhưngngươivẫnmuốnrótmộtchén
trànóngtừcáibìnhđó?“Khôngnhữngmuốnnóng,màcònmuốnrấtnóng”.TiểuCaođáp:“Tràvừasôivừasụcmớiuốngngon”.ChâuMãnhchợtcườilớn,quayđầunóivớiĐinhHài:- Ta vốnmuốn chém đầu gã tiểu tử này, nhưng ta hiện tại không thể
chémđược.Tiểutửnàylàtênđiên,lãotửkhôngbaogiờchémđầungườiđiên.ĐinhHàikhôngcười,bởivìgãnhìnthấymộtquáisự.
GãnhìnthấyTiểuCaokhôngngờthậtsựtừtrongbìnhtràlạnhđórótramộtchénnónghổi,trànóngđếnmứcnướcsôilăntăn,khóibốcnghingút.
Tiếng cười của ChâuMãnh cũng rấtmau chóng đình đốn, bởi vì hắncũngnhìnthấychuyệnđó.
Người saukhi nhìn thấy chuyệnđómà còn có thể cười tịnhkhông cónhiều.Ngườicóthểdồnnộilựcvànhiệtlựcvàolòngbàntaybiếnmộtbìnhtràlạnhthànhtràsôicũngkhôngcónhiều.
ChâuMãnhchợtlạiquayđầuhỏiĐinhHài:-Tiểutửnàycóphảibịđiênkhông?-Hìnhnhưkhông.-Tiểutửnàycóphảixemrathậtsựcómộtchútcôngphukhông?-Hìnhnhưcó.“Khôngtưởngđượctiểutửnàylạilàmộthảotiểutử”.ChâuMãnhnói:“Lãotửkhôngngờđãnhìnsai”.Nóixongcâuđó,hắnlàmmộtchuyệnbấtkỳaicũngkhôngtưởngđược
hắncóthểlàm.Hắnđột nhiên xuốngngựa, quăngđao xuốngđất, bước đến trướcmặt
TiểuCao,trịnhtrọngômquyềnhànhlễ,trịnhtrọngnói:-Ngươikhôngđiên,ngươi làhảohán,chỉcầnngươichịunhận ta làm
huynhđệ,chịutheotavềnhậumấyngàythốngthốngkhoáikhoái,talậptứcquỳxuốngváingươibalạy.
“HùngSưĐường”hảothủnhưmây,HùngSưChâuMãnhuychấnHàLạc,bằngvàothânphậncủahắn,làmsaocóthểkếtbằnghữuvớimộtthiếuniênlangthangvôdanhnhưvậy?Nhưngxembộdạngcủahắnlạikhôngcómộtchútgiảtrágì.
TiểuCaohìnhnhưcũngngẩnngười,ngâyngườicảnửangàymới thởdài,cườikhổ:
-Hiệntạitamớitinlờinóicủangườitronggianghồkhôngsai,HùngSưChâuMãnhquảnhiên là người vĩ đại, không tráchgì cóbaonhiêungườiphụcngươi,chịuvìngươimàbánmạng.
“Cònngươi?”ChâuMãnhlậptứchỏi:“NgươicóchịukếtgiaobằnghữuvớiChâuMãnhnàykhông?”TiểuCao
chợtdụnglựcvỗbàn,nóilớn:
“Conbànó,kếtbằnghữuthìkếtbằnghữu,kếtbằnghữucósaođâumàsợ”.ThanhâmcủachàngcònlớnhơncảChâuMãnh:
“TaCaoTiệmPhiđilạitronggianghồmấythángnay,cònchưagặpaixemtrọngtanhưngươi,tatạisaokhôngthểkếtgiaobằnghữuvớingươi?”ChâuMãnhngửamặtcườilớn:
-Hay!Nóihay!“Chỉbấtquáchuyệnvậpđầuváilạyngànvạnlầnphảimiễngiùm”.Tiểu
Caonói:“Ngươi có quỳ, ta cũng không thể đứng, nếu hai người đều quỳ lạy,
ngươilạyta,talạyngươi,xemrađãbiếnthànhhaicontrùngváilạy”.Chànghétlớn:-Chuyệnđótatuyệtkhônglàm.ChâuMãnhlậptứcđồngý:-Ngươinóikhônglàmthìbọntakhônglàm.“Tacũngkhôngthểtheongươivềuốngrượu”.TiểuCaothốt:“TacònphảiởlạiTrườngAnướchẹnvớingườita”.-Vậybọntaởlạiđâyuống,uốngchothốngkhoái.“Ởđâyuống?”TiểuCaonhíumày:“NgươikhôngsợTưMãSiêuQuầnđếnđâysao?”ChâuMãnhchợtdụng
lựcđậpbàn.“Conbànó,chodùycóđếnthìđãsao?Lãotửtốiđachỉbấtquácòncái
mạngnàyđể liềumạngvớiy,y làmgìđược lão tửchớ?”ChâuMãnhlớntiếng:
“Nhưngchầunhậunàybọntalạikhônguốngkhôngđược,khônguốngcònkhóchịuhơnchết”.
“Được!Uốngthìuống”.TiểuCaothốt:“Nếungươikhôngsợ,tasợconkhỉgì”.Trong trà quán không những không có khách, cả tiểu nhị cũng đã bỏ
trốn.Maylàbầurượukhôngthểbỏtrốn.ChâuMãnhvàTiểuCaouốngrượu,ĐinhHàirótrượu,uốngcònchưa
đã,mộtbầurượucònchưacạn,xaxađãnghecótiếngvóngựatruyềnđến.
Tiếngvóngựakhẩncấprầmrập,ítracũngcósáubảychụcthớtngựa.HồngHoaTậpvốnlàtrongphạmvithếlựccủaTưMãSiêuQuần,nếu
quảcóngườinóichỉcầnTưMãSiêuQuầnhạlệnhmộttiếng,nộitrongphútchốccóthểbiếnđịaphươngnàythànhbìnhđịa,lờinóiđócũngkhôngthểcoilàquákhoatrương.
NhưngChâuMãnh lạikhôngchớpmắt tớimột lần,vóngựakhủngbốcũngkhôngthểlàmrớtvãitớimộtgiọtrượu.
“Takínhngươithêmbachén”.HắnnóivớiTiểuCao:“Chúcngươiđaphướcđathọ,thânthểkiệnkhang”.-Được!Tauống.Chànguống tuymau, tiếngvóngựa càngmauhơn, ba chénvừauống
xong,tiếngvóngựangheđãnhưtiếngsấm.TaybưngbầurượucủaĐinhHàiđãmềmđichútít,ChâuMãnhlạivẫn
khôngbiếnsắc.“Lầnnàytớiphiênngươikínhta”.HắnnóivớiTiểuCao:“Ngươiítnhấtcũngphảikínhtabachén”.ĐinhHàiđộtnhiênxenlời:-BẩmĐườngchủ,bachénđóchỉsợkhôngthểuốngnữa.ChâuMãnhbộcnộ:-Tạisao?Tạisaokhôngthểuống?-BẩmĐườngchủ,cònuốngnữa,tínhmệnhcủavịCaothiếugianàychỉ
sợcũngphảitheoluônĐườngchủ.NộkhícủaChâuMãnhbấtchợttiêután,bấtchợtthởdài:-Gãnóicũngcólý,tínhmệnhcủatakhôngliềukhôngđược,tạisaophải
liênlụytớingươi?Hắnđangmuốnđứnglên,TiểuCaolạiđèvaihắnxuống,nhẹnhàngthốt:-Mạngcủatakhôngcógiátrịbằngngươi,ngươicóthểliềumạng,tasao
lạikhôngthể?Hàhuốngbọntacũngvịtấtkhôngvượtquađượcbọnchúng.ChâuMãnhlạicườilớn:-Cólý,ngươinóicàngcólý.TiểuCaothốt:
-Chonêntacũngmuốnkínhngươibachén,cũngchúcngươiđaphướcđathọ,thânthểkhangkiện.
Haingườiđồngthờicườilớn,tiếngcườicònchưangừng,tiếngvóngựanhư sấm sét đã phóng tới trà quán đó, trong phút chốc đã bao vây xungquanhquán.
Tiếngvóngựachợtdừnghẳn, thêmvài tiếngngựaphìphò,mọi thanhâmđềutanbiến.
Giữađấttrờiđộtnhiênbiếnthànhmộtphiếntĩnhmịch,tràquánđónhưmộtphầnmộ.
ĐinhHàichợtcũngngồixuống,cườikhổ:-BẩmĐườngchủ,hiệntạitôicũngmuốnuốngmộtchútrượu.Đaovôthanh,kiếmvôthanh,ngườivôthanh,ngựacũngvôthanh.Bởivìmỗimộtngười,mỗimộtthớtngựađềuđãtrảiquanhiềunămhuấn
luyện nghiêm cẩn, lúc tất yếu tuyệt không phát xuất một chút thanh âmkhôngcầnthiết,chodùđầulâubịchémxuốngcũngkhôngphátxuấtramộtchútthanhâm.
Giữa tĩnh lặng chết chóc,một người độimão tử ngọc, vận áo hồ cừu,chắptaysaulưngbướcvàotràquán.
“TửKhíĐôngLai”TrácĐôngLaiđãđến.Tháiđộcủahắncựckỳ trầm tĩnh,một thứ trầm tĩnhchỉcómộtngười
biếtmìnhtuyệtđốinắmchắcưuthếmớicóthểbiểuhiện.Bacáimạngcủabangười trong tràquán,khôngcònnghingờgìnữa,
đềunằmtrongtayhắn.NhưngTiểuCaovàChâuMãnhkhôngnhìnhắntớimộtlần.“Tacònmuốnkínhngươithêmbachénnữa”.TiểuCaothốt:“Bachénnàychúcngươitrườngmệnhphúquý,đatửđatôn”.Chàngcònchưarótrượu,TrácĐôngLaiđãđếntrướcmặtbọnhọ,điềm
đạmnói:-Bachénđócónênđểtakínhkhông?-Tạisao?-ChâuĐườngchủtừxađến,bọntakhôngngờhoàntoànchưadùnglễ
chủkháchmàtiếprướcchuđáo,bachénđóđươngnhiênnêndotakính.
ChâuMãnhkhôngngờcảnóicũngkhôngthèmnói,uốngcạnbachén,TrácĐôngLaikhôngngờcũnguốngkhôngchậmhơnChâuMãnhchútnào.
“Ta cũng còn muốn kính thêm Châu Đường chủ ba chén nữa”. TrácĐôngLaithốt:
“Bachénnàytacũngkhônguốngkhôngđược”.-Tạisao?-Bởivìsaukhiuốngbachénnày,tacóchuyệnmuốnthỉnhgiáoChâu
Đườngchủ.-Chuyệngì?TrácĐôngLaitrướchếtuốngcạnbachén.“ChâuĐườngchủhànhtungphiêuhốt,xuấtthầnnhậpquỷ,coinơiđây
nhưchỗkhôngngười”.Hắnthởdài:“NếuquảChâuĐườngchủhồinãybỏđi,bọntacũngthậtsựvônăngvô
lực”.Hắnngẩngđầu,lạnhlùngnhìnChâuMãnh:-NhưngChâuĐườngchủhồinãytạisaolạikhôngbỏđi?-Ngươinghĩkhôngra?-Tathậtsựnghĩkhôngra!“Kỳthậttavốncũngkhôngtưởngđược,bởivìlúcđótacònchưagiao
hảovớivịbằnghữunày”.ChâuMãnhvỗvaiTiểuCao:“Hiệntạitađãkếtgiaovớibằnghữunày,tađươngnhiênphảiuốngvài
chénvớiy,yđãkhôngthểvềvớita,tacũngchỉcònnướcởlạiđâyuốngvớiy”.
ChâuMãnhlạicườilớn:-Đạolýđókỳthậtgiảnđơnvôcùng,chỉtiếcngườinhưcácngươituyệt
đốikhôngthểhiểuthấu.Trác Đông Lai chợt không nói gì, không than không thở không động
khôngđậykhônguốngkhôngnói.Lúcđó,conngườihắnchừngnhưđộtnhiênđãbiếnthànhmộtngườigỗ,
thậmchícảmắtcũngkhôngcótớimộtchútbiểutình.Bênngoàicũngkhôngcócửđộng,khôngcómệnhlệnhcủaTrácĐông
Lai,aiaicũngkhôngdámcóbấtkỳcửđộnggì.
Đoạnthờigianđótịnhkhôngngắn.Trongđoạnthờigianđó,TiểuCaovàChâuMãnhlàmgì?TrácĐôngLai
khôngbiết,cũngkhôngđểýtới.Trongđoạnthờigianđó,chỉcóbiểutìnhcủamộtmìnhTiểuCaolàkỳ
quáinhất.Xembiểutìnhtrênmặtchàng,giốngnhưchàngrõràngnhìnthấycóbảy
támconbòcạp,mườimấyconxútrùngđangchuivàocọquậydướilớpyphụccủachàng,lạivẫnkhơikhơingồibấtđộngchịuđựng.
Chàngthậtđãnhìnramộtchuyệnmàngườikhácđềukhôngnhìnra,bởivìphươnghướngchàngngồichínhlàđangđốidiệnvớimộtsongcửasổbêntrái,songcửasổđólạixảohợpđangmởrộng.
BênngoàisongcửasổđóđươngnhiêncũngcónhânmãTrácĐôngLaimangđến,nhưngtừgócđộchỗTiểuCaođangngồimànhìnra,hồinãyquakẽhởgiữarừngđaobiểngiáocủađámnhânmãđó,cóthểnhìnthấymộtcâyđạithụ.
Một cây bạch dương to lớn đã khô héo, dưới cây cómột người đangđứng.
TừvịtríchỗTiểuCaođangngồinhìnra,hồinãycóthểnhìnthấyngườiđó.
Mộtngườibìnhphàmtrầmmặc,trongtayvácmộtcáihòmbìnhphàmcũkỷ.
TiểuCaomuốnxôngrangoài,nhiềulầnmuốnxôngra,nhưngchànglạibấtđộng.
Bởivìchàngbiếthiện tạiđãđến lúcquyếtđịnh,mệnhvậnsinh tửcủamọingườiđềuphảiquyếtđịnhgiữagiâyphútđó,bất cứchuyệngìchànglàmđềucóthểlàmthươnghạiđếnbằnghữucủachàng.
Chonênchàngkhôngthểđộng.Chàngchỉhyvọngngườikhiêngcáihòmđứngdướigốccâycũngkhông
bỏđi.Cũngkhôngbiếtquabaolâusau,chàngđộtnhiêunhìnthấymộtchuyện
kỳquáiphithường.ChàngđộtnhiênnhìnthấyTrácĐôngLaicười.ChođếngiâyphútđóchàngmớipháthiệnlúcTrácĐôngLaicườicũng
rấtmêhồn.
ChàngnhìnthấyTrácĐôngLaimỉmcườiđứnglên,dùngmộttưthếưunhãvôcùngcungtaymỉmcườinhìnChâuMãnh.
“ChâuĐườngchủ, takhôngkínhrượuchongươinữa”.TrácĐôngLaithốt:
“Ngàyđãgầntàn,đườngđicònxa,uốngnhiềucũngkhôngtốtlắm”.TiểuCaongẩnngười,ChâuMãnhcũngngâyngười.“Ngươiđểhắnđi?”TiểuCaohỏi:“Ngươithậtchịuđểhắnđi?”TrácĐôngLaiđiềmđạmmỉmcười:-Hắncóthểkếtgiaomộtbằnghữunhưngươi,tatạisaolạikhôngthể?
Hắncóthểmạohiểmởlạiuốngrượuvớingươi,tatạisaolạikhôngthểvìngươimàđểhắnđi?
TrácĐôngLaikhôngngờcòntựmìnhdắtngựacủaChâuMãnhqua:-ChâuĐườngchủ,lầnnaychiatay,saunàychắcítcócơhộigặplại,thứ
chotakhôngthểđưathêmmộtđoạnđường.Bụiđườngmùmịt,mộtthớtmã,mộtcáiđuôingựa,mộtđôigiàyđinh,
vàhaingườiđềucuốntheogióbụimàđi.TiểuCaomắtvọngtheobọnhọđixa,mớiquayđầulạinhìnTrácĐông
Lai,lạinhịnkhôngđượcphảithởdài:-Hiệntạitamớitinlờinóicủangườitronggianghồkhôngsai,“TửKhí
ĐôngLai”TrácĐôngLaiquảnhiênlàmộtnhânvậtvĩđại.TrácĐôngLaicũngthởdài:-Chỉtiếctabiếtngươikhôngthểkếtgiaobằnghữuvớita,bởivìngươi
mộtmựcchỉmuốnthànhdanh,mộtmựcchỉmuốnTưMãSiêuQuầnchếtdướikiếmcủangươi.
TiểuCaotrầmmặc,trầmmặcmộthồirấtlâumớinói:-Chếtcólẽkhôngphảilày,màlàta.“Phải,chếtrấtcóthểlàngươi”.TrácĐôngLaiđiềmđạmthốt:“Nếuquảcóngườimuốnđánhcávớita,tanguyệndùngmườiđổmột,
cángươichết”.HắnnhìnTiểuCao:-Nếuquảngươimuốncávớita,tacũngchịu.-Takhôngchịu.
-Tạisao?-Bởivìtanhúnnhườngchịuthua.Nóixongcâuđó,TiểuCaophónglên,bởivìchàngđộtnhiênpháthiện
ngườihồinãyđứngdướigốccâyđãđộtnhiênbiếnmất.LầnnàyTiểuCaoquyếttâmphảitruyđuổitheoy.
Hồi4-KỳTập
Mườibảythánggiêng.TrườngAn.Sángsớm,buốtlạnh.Lúc TrácĐông Lai xuống giường, TưMã SiêuQuần đang đợi ở tiểu
sảnh,ngồi trêncáighếdựabọcdachồnmàu tím,uống rượubồđàobằngchénthủytinh.
Chỉ cómộtmìnhTưMãSiêuQuầnmới có thể làm như vậy.CómộtngàycómộtthiếunữtựnghĩTrácĐôngLaikhôngthểxalìamình,dámngồilêncáighếđó,bịlộthếtquầnáoquăngthẳngvàobãotuyếtngoàicổng.
Tất cảmọi thứ của Trác Đông Lai đều tuyệt không cho phép ai xâmphạm,chỉcóTưMãSiêuQuầnlàngoạilệ.
Nhưng Trác Đông Lai vẫn để y đợi bên ngoài rất lâu mới khoác áochoàng đi chân không ra khỏi ngọa phòng, câu đầu tiên hỏi TưMã SiêuQuầnlà:
-Ngươiđến sớmnhưvầycóphải làvộimuốnhỏi tahômqua sao lạiphóngthaChâuMãnh?
“Phải”.TưMãSiêuQuầnđáp:“Tabiếtngươinhấtđịnhcó rấtnhiều lýdo,chỉ tiếc takhông tưởngra
mộtđiểmnàohết”.TrácĐôngLai cũngđãngồi xuống, ngồi trênmột cái ghếdựabọcda
chồnmàutímkếbên.Lúcbìnhthời,hắnởtrướcmặthọTưMã,vĩnhviễnluôn luônvậnyphụcchỉnh tề, tháiđộkínhcẩn, chưabaogiờngồinganghàngvớihọTưMã.
BởivìhắnmuốnđểngườitacảmthấyTưMãSiêuQuầnvĩnhviễnđềucaocaotạithượng.
Nhưnghiệntạitrongnhàchỉcóhaingườibọnhọ.“TakhôngthểgiếtChâuMãnh”.TrácĐôngLaiđáp:“Thứ nhất là vì ta không muốn giết hắn, thứ hai là vì ta không nắm
chắc”.-Ngươisaolạikhôngmuốngiếthắn?-Hắnđơn thânđộcmãxâmnhập lãnhđịacủabọn ta, thongdonghuy
đaochémchếtđại tướngcủabọnta trướcngựa,vốncòncó thể thảnhthơimàđi,chỉvìphảibồimộtbằnghữuuốngrượuchonênmớiởlại.
Hắnđiềmđạmnóitiếp:- Lúc đó ta nếu giết hắn, người trong giang hồ sau này nhất định nói
“HùngSư”ChâuMãnhquảthậtkhônghổlàhảohán,hysinhvìbằnghữu,trọngnghĩakhí,cóđảmkhí.
TrácĐôngLaicườilạnh:-Tacógiếthắnkhôngphảitráilạiđãthànhtoànchohắnsao?TưMãSiêuQuầnngưngthịnhìnrượutrongchénthủytinh,quamộthồi
rấtlâumớilạnhlùngnói:-Tabiếtngươinhấtđịnhcólýdo,nhưngtalạikhôngnghĩrangươisao
lạikhôngnắmchắc?YhỏiTrácĐôngLai:-Ngươidẫntheokhôngíthảothủ,đốiphókhôngphảichỉcóbangười
sao?-Khôngphảilàba,màlàbốnngười.-Ngườithứtưlàai?“Takhôngnhìnthấy,nhưngtacócảmgiácyđangđứngbênngoàimột
songcửasổsaulưngta”.TrácĐôngLaiđáp:“Y tuy đứng xa xa ngoài song cửa, nhưng trong cảm giác của ta lại
chừngnhưsátrạtsaulưngtavậy”.-Tạisao?“Bởivìsátkhícủay”.TrácĐôngLaiđáp:“Tabìnhsinhchưatừngđụngphảisátkhíđángsợnhưvậy”.-Ngươikhôngquayđầunhìny?-Không,bởivì tabiếtymộtmựcđangnhìntachămchăm,giốngnhư
đặcbiệtcảnhcáota,chỉcầntacóđộng,vôluậnlàđộngtácgìđinữa,yđềucóthểxuấtthủ.
TrácĐôngLailạinói:-Tatuykhôngnhìnthấyy,nhưngCaoTiệmPhinhấtđịnhđãnhìnthấy
y.-Saongươibiết?
-LúcđóCaoTiệmPhiđangngồiđốidiệnta,đốidiệnvớisongcửasổđó,lúctacảmthấyluồngsátkhíđó,sắcmặtcủaCaoTiệmPhicũngđãcóbiến,chừngnhưbỗngnhìnthấyquỷvậy.
TrácĐôngLainói:-CaoTiệmPhi tuyệtđốicó thểcoi làđệnhấtcaothủtrongđámkiếm
kháchhậuduệmấynămgầnđây,nếuquảkhôngcóduyêncớđặcbiệt, tạisaocóthểkínhsợmộtngườilạnhưvậy?
TưMãSiêuQuầnđộtnhiêncười,cườilớn.“Chonênngươicũngđãhơisợ!”Trongtiếngcườicủaydângtràovẻ
chếgiễu:“KhôngtưởngđượcTửKhíĐôngLaiTrácĐôngLaicũnglúclosợ,lại
sợmộtngườicảnhìncũngnhìnkhôngthấy”.TrácĐôngLailạnhlùngnhìny,đợichoycườixongmớibìnhtĩnhthốt:-Tatuykhôngnhìnthấyy,nhưnglạibiếtylàai.“Ylàai?”TiếngcườicủaTưMãSiêuQuầnđãngừnghẳn:“LẽnàongươinghĩylàngườiđãgiếtDươngKiên?”“Phải”.TrácĐông
Laiđáp:“Nhấtđịnhlàvậy”.Hắnnói:-Ngườiđónhấtđịnhrấtítkhiđilạitronggianghồ,nhấtđịnhcóquanhệ
đặc biệt với ChâuMãnh, nhưng lại tuyệt không phải là thủ hạ của ChâuMãnh.Vũkhíngườiđódùngnhấtđịnhlà thứvũkhícựckỳđángsợchưabaogiờcóngườinhìnthấy,cóthểđồngthờiphátxuấtuylựccủarấtnhiềuthứvũkhíbấtđồng.
“Còngìnữa?”TưMãSiêuQuầnhỏi.-Khôngcòngìkhác.-Ngươichỉbiếtcónhiêuđó?“Chođếnhiện tại tachỉbiếtcónhiêuđó, thậmchí thứvũkhíđóhình
dạng ra sao ta cũng không tưởng tượng được”. TrácĐông Lai điềm đạmđáp:
“Nhưngtatinchuyệntabiếtvềyvẫnnhiềuhơnsovớibấtkỳmộtai”.TưMãSiêuQuầnmuốncười,lạicườikhôngra.
TrácĐôngLai là bằng hữu của y, bằng hữu từng cộng hưởng sinh tửhoạnnạn,TrácĐôngLaicũnglàtrợthủđắclựcnhấtcủay.
Nhưngaiaicũngkhôngbiếtvìsao,đanglúchaingườibọnhọđơnđộcởmộtchỗ,yluônluônphảiđốilậptranhphongvớiTrácĐôngLai,chừngnhưphảitìmmọiphươngphápđểđâmthọthắn.
TrácĐôngLailạihoàntoànkhôngđềkháng,thậmchícảmộtchútphảnứngcũngkhôngcó.
Lạiuốngthêmmộtchénrượubồđào,TưMãSiêuQuầnđộtnhiênlạihỏiTrácĐôngLai:
-HiệntạiTônThôngđãchết,cònQuáchTrangđâu?-QuáchTrangcũngkhôngcóởđây.-Sángsớmhômquatacònthấygã,tạisaosángsớmhômnaylạikhông
còngặpnữa?“BởivìsángsớmhômquatađãkêugãđếnLạcDương”.TrácĐôngLai
đáp:“VừanghetinChâuMãnhđãđếnHồngHoaTập,taliềnsaigãđi”.TrácĐôngLainói:-Tamuốngãđổingựamỗinămtrămdặm,đangđêmcũngphảiđi,nhất
địnhphảiđếnLạcDươngmộtngàytrướckhiChâuMãnhtrởvề.Trongánhmắt củaTưMãSiêuQuầnchợtbắn ranhững tia sángchói
ngời,chợthỏi:-Gãnhấtđịnhđếnkịpthời?-Nhấtđịnhcóthể.-Nếuquảgãkhôngđếnkịp?TrácĐôngLaiđiềmđạmđáp:-VậythìtađãkêugãđichếtởLạcDương,bấttấtphảitrởvề.TưMãSiêuQuầntịnhkhônghỏiTrácĐôngLaivìsaolạiphảisaiQuách
TrangđếnLạcDương,đilàmgì?Ybấttấtphảihỏi.KếhoạchvàhànhđộngcủaTrácĐôngLaiyđãhoàntoànhiểuthấu.-ChâuMãnhkhinhkỵxuấthànhđixa,đámđạitướngthủhạkhôngcóai
đitheo,cũngnhấtđịnhđangtrênđườngtiếpứng.ChâuMãnhbỏđi,phòng
thủ nội bộ “Hùng Sư Đường” nhất định yếu hơn nhiều so với bình thời,chínhlàcơhộiđộttậptốtchobọnhọ.
-Chỉcầncóthểnắmvữngđượccơhộitốt,mộttrậnkỳtậpcònhữuhiệuhơnxamườilầnkhổchiến.
ĐóchínhlàchiếnlượcthườngdùngnhấtcủaTrácĐôngLai.Kếhoạchlầnnàyquảthậttinhmật,ngoanlạt,vàgandạ,cũngchínhlà
tácphongthườngngàycủaTrácĐôngLai.TưMãSiêuQuầnchỉhỏiTrácĐôngLai:-NgươichỉpháimộtmìnhQuáchTrangđi?“BọntacũngcóngườiởLạcDương”.TrácĐôngLaiđáp:“QuáchTrangcũngkhôngphảiđimộtmình”.-Còncóai?-CòncóMộcKê.“MộcKê?”TưMãSiêuQuầnđộngdung:“Ngươichưagiếtgã?”-Gãluônluônlàngườihữudụngphithường,đối
vớibọntacũnghữudụng,tatạisaolạiphảigiếtgã?-GãdoChâuMãnhpháiđếngiếtDươngKiên,khôngsợgãbánđứng
bọntasao?-Hiện tạingườigãmuốngiếtkhôngphải làDươngKiên,mà làChâu
Mãnh.-Tạisao?“BởivìgãđãbiếtChâuMãnhchỉbấtquámuốn lợidụnggã làmnghi
binh,hơnnữacòntồntâmmuốngãđitìmchết,bởivìChâuMãnhđãsớmbiếtgãtuyệtkhôngthểđắcthủ”.TrácĐôngLaiđáp:
“Gãkhông sợbịngười ta lợi dụng,nhưnggãkhôngchịuđược thứvũnhụcđó”.
TrácĐôngLailạinói:-HàhuốngtacònragiácaohơnxacáigiáChâuMãnhtrả.TưMãSiêuQuầnnhìnhắn,trongmắtlạilộxuấtvẻchếgiễu:-HiệntạitamớibiếttạisaongươikhônggiếtChâuMãnh.Ngươimuốn
ysốngsót trởvề,ngươimuốny tậnmắtnhìn thấybàihọcthảmthốngmàngươicấpchohắn,muốnhắnbiếtngươilợihạicỡnào.
YmỉmcườinhìnTrácĐôngLai:-Ngươiluônluônnhưvậy,luônluônmuốnđểngườitavừahậnngươi,
lạivừasợngươi.“Không sai, tamuốnChâuMãnh sợ hãi,muốn hắn sợmà làm những
chuyệnsailầmngungốckhôngthểthathứđược”.TrácĐôngLaiđáp:“Chỉbấtquátatịnhkhôngmuốnhắnsợta,màmuốnhắnsợngươi”.Thanhâmcủahắncàngnhuhòa:-Ngoạitrừbọntara,khôngaibiếthànhđộnglầnnàydoaichủtrì.TưMãSiêuQuầnlạinhảydựng,gânxanhtrêntránvồnglên.“Nhưngtabiết”.Yhétlớn:“Muốnlàmđạisựgì,ngươitạisaokhônghỏitatớimộttiếng?Tạisao
phảiđợiđếnlúcngươilàmrồimớinóichotabiết?”TháiđộcủaTrácĐôngLaivẫnrấtbìnhtĩnh,dùngánhmắtvừabìnhtĩnhvừaônnhungưngthịnhìnTưMãSiêuQuần.
“Bởivìchuyệntamuốnngươilàmkhôngphảilàmấychuyệnđó”.Hắnđáp:
“Chuyện tamuốnngươi làm là đại sự,muốnngươi trở thànhmột anhhùng không tiền khoáng hậu trong giang hồ, hoàn thành bá nghiệp khôngtiềnkhoánghậutrongvõlâm”.
TưMãSiêuQuầnnắmchặtsongquyền,trừngtrừngnhìnhắnmộthồirấtlâu,độtnhiênthởdàimộthơi,songquyềnđangnắmchặtcũngbuôngthõng.
Nhưngngườicủayđãđứnglên,chầmchậmbướcrangoài.TrácĐôngLaiđộtnhiênlạihỏiy:-CaoTiệmPhicònđangởvùngphụcậnTrườngAn,đợingươihồiâm,
ngươichuẩnbịlúcnàogiaothủvớiy?TưMãSiêuQuầnkhôngquayđầulại:-Tùyngươi.Thanhâmcủayđộtnhiênbiếnthànhrấtlãnhđạm:-Mấychuyệnđó,ngươinhấtđịnhđãcókếhoạchtừsớm,khôngcầnbiết
giao thủ lúcnào,yđềukhôngcó tớimộtcơhội,bởivìngươi tuyệtkhôngchoymộtchútcơhội.
TưMãSiêuQuầnhữnghờnói:
-Chonênmấychuyệnđósaunàyngươicũngbấttấtphảiđihỏita.ooLúcCaoTiệmPhitỉnhdậy,chântayđãlạnhngắctêcứng.Tronggianphòngcủakháchsạnrẻ tiềnđó,vốncòncómột lò lửanho
nhỏ,nhưnghiệntạithantronglòlửađãcháyrụi.Chàngnhảynhổmlên,đứngtrêngiườnglàmsáubảychụcthứtưthếkỳ
quái,thânthểchàngchừngnhưmộtcọngbúncóthểuốnéotùytheobấtkỳtưtưởngýmuốngìcủachàng.Lúclàmđếntưthếthứmườimột,trêndướitoànthânchàngđãbắtđầuấmáp,đợiđếnkhichàngdừngtay,đãcảmthấytinhthầnphấnchấn,tươitỉnhsinhđộng,tâmtìnhcũngcựckỳkhoankhoái.
Chàngtinrằngmìnhhômnaynhấtđịnhcóthểgặpngườimangcáihòmđó.
Hômquasaukhirờikhỏitràquán,chànglạigặpngườiđóbalần,mộtlầnbêncạnhmộtconsôngnhỏđãđóngbăng,mộtlầndướichânnúi,mộtlầntrongmộtconhẻmtrongthànhTrườngAn.
Chàngnhìnrấtrõ.Tuychàngchođếnhiệntạivẫnchưanhìnrõmặtngườiđó,nhưngcáiáo
choàngđộnbôngmàuxámxịtvàcáihòmdabòmàunâuđậmđềutuyệtđốikhôngthểnhìnlầmđược.
Chỉtiếcmỗilầnchàngđiđến,ngườiđóđãnhưđộtnhiêntanbiếntrongkhôngkhí.
Chàngquyếtđịnhkhôngtiếptụctruyđuổinữa,quyếtđịnhtrướchếttrởvềlàmmộtgiấcchokhỏe.
Bởivìchàngđãpháthiệnngườiđótịnhkhôngphảilàkhôngmuốngặpchàng,nếucũngcũngđãkhôngthểcốýxuấthiệnbalầntrướcmặtchàng.
Ynhấtđịnhđangthămdòchàng,thămdòvõcôngcủachàng,thămdòxemchàngcóácýgìđốivớiykhông.
TiểuCaotinrằngnếuquảmìnhkhôngđitìmynữa,ysớmmuộngìcũngxuấtđầulộdiện.
Tuyếttuyđãngừngrơi,khítrờilạicànglạnh,TiểuCaoquyếtđịnhđirangoàiănmộtchénmìnóngnghingútchoấmbụng.
Vừavàođếncáiquánnhỏmàchàngthườngđến,TiểuCaoquảnhiênlạinhìnthấyngườiđó,vàcáihòmcủay.
Hiệntạicònchưađếngiờăntrưa,kháchnhântrongquáncònchưađônglắm.
NgườiđóđangngồiởcáigócmàTiểuCao thườngngồi, lẳng lặngănmộtchénmì,cũngănthứmìcủcảitrắngmàTiểuCaothườngăn.
Cáihòmcủayđặtbêncạnh tayy.Mộtcáihòmdẹpdẹp, rộngcỡhơnmộtthước,dàihơnhaithước.
-Trongcáihòmđóthậtragiấuvậtgì?Mộtcáihòmbìnhphàmnhưvậylàmsaocóthểlàvũkhíđángsợnhấttrongthiênhạ?
TiểuCaothậtsựrấtmuốnxôngtới,giậtlấycáihòmmởraxem.Nhưngchàngnhẫnnhịnkhôngxungđộng.Khôngcầnbiếtrasao,lầnnàychàngđãnhìnrõkhuônmặtcủangườiđó.Mộtkhuônmặtvàngkhè,mộtđôimắtvôthầnảmđạm,bộdạnghữukhí
vôlực,giốngnhưmộtngườiđãmangtrọngbệnhmườisáumườibảynăm,bệnhsắpchếtđếnnơi.
Quán tuy còn rất nhiềughế trống,TiểuCao lạimặtdàybước tới ngồixuốngđốidiệnngườiđó,trướchếtkêumộtchénmì,sauđólậptứcnóivớingườiđó:
-TahọCao,“cao”trongcaosơnlưuthủy.TatênlàCaoTiệmPhi,nghĩalàdầndầnbaycao.
Người đóhoàn toànkhông cóphảnứnggì, chừngnhư cănbảnkhôngnhìnthấyđốidiệncómộtngườingồixuống.
Cáihòmdabòmàunâusậmđặttrênbàn,TiểuCaochỉcầnthòtayralànắmđược.
Nếuquảchàng thò tanắm lấycáihòmđó rồiquaymìnhbỏđi, có thểphátsinhrahậuquảgì?
TiểuCaokhôngdámthử.Đảmkhícủachàngkhôngnhỏ,trongthiênhạchừngnhưkhôngcónhiều
chuyệnchàngkhôngdámlàm.Nhưngconngườinhìngiốngnhưbệnhhoạngầnchếtđólạichừngnhư
cómộtthứlựclượngthầnbímàaiaicũngkhôngthểgiải thíchđược,hơnnữacũngkhông thể tưởng tượngđược,đủđểkhiếnchobấtkỳmộtaiđềukhôngdámsinhxuấtmộtchútýtứmạophạmđốivớiy.
TiểuCaolạinhìnychằmchằmcảnửangày,chợthạgiọngchỉđủđểmộtmìnhynghe:
-Tabiếtlàngươi.TabiếtngườigiếtDươngKiênlàngươi.
Ngườiđóchungquyđãngẩngđầunhìnchàngmộtcái,trongđôimắtvôthầnảmđạmchợtlấplóeánhhànquang,giốngnhưgiữakhôngtrunguámđộtnhiêncómộtlằnchớpnhóalên.
Nhưngsautiachớptịnhkhôngcótiếngsấm.Ngườiđólậptứclạikhôiphụcbộdạnghữukhívôlực,lẳnglặngquăng
vàiđồngtiềntrênmặtbàn,lẳnglặngkhiêngcáihòmlên,lẳnglặngbướcrangoài.
TiểuCaolậptứcđuổitheo.Lầnnàyngườiđókhôngngờkhônggiốngnhưbalầntrước,khôngcòn
độtnhiênbiếnmấttrongkhôngkhí.Ymộtmựcbướcvềphíatrước,hơnnữacònđirấtchậm,chừngnhưsợ
TiểuCaođuổikhôngkịpy.Điđượcnửacanhgiờ,TiểuCaochợtpháthiệnylạiđivàoconhẻmmà
hômquachàngđãgặpymộtlần.Tronghẻmkhôngcóngười,làmộthẻmcụtkhôngcóđườngra.TimTiểuCaođậpmạnh.-Ycóphảivìtađãbiếtbímậtcủaychonênmớidẫntavàođây,muốn
dùngcáihòmthầnbíđógiếttagiệtkhẩu?TiểuCaocănbảnkhôngbiếtcáihòmđó thật ra là thứvũkhígì,cũng
khôngbiếtmìnhcóthểdùngkiếmchiêuquyềnchưởngđểđốiphókhông?Bởivìkhôngbiết,chonêntrongtâmchàngđộtnhiêncảmthấymộtnỗi
sợhãikhủngbốchưatừngcó.Nhưngngườiđóxemralạikhônggiốngbộdạngmuốnlấymạngngười
ta,cũngkhônggiốngnhưbộdạngcóthểlấymạngngườita.Hiệntạiyđãquaymìnhlại,đốidiệnvớiTiểuCao,quamộthồirấtlâu
mớidùngmộtthanhâmkhànkhànbìnhhòahỏiTiểuCao:-Ngươicóbiếttalàaikhông?-Khôngbiết.-Trướcrằmthánggiêngngươicótừnggặptachưa?-Không.-Tanhìncógiốngkẻsátnhânkhông?-Khônggiống.
-Ngươicónhìnthấytagiếtngườikhông?-Không.-VậyngươitạisaolạinóitađãgiếtDươngKiên?“Bởivìcáihòmcủangươi”.TiểuCaođáp:“Tabiếtcáihòmđólàmộtthứvũkhíthầnbíphithường,hơnnữađáng
sợphithường”.NgườiđóngưngthịnhìnTiểuCao.Ánhmắt,thầnthái,tưthếđứng,nhịpđộhôhấp,chấtliệuyphụcvàcái
baobố thô lậu trong tayTiểuCao, toàn thân trêndướimỗimộtchỗyđềukhôngbỏsót.
YnhìncóvẻcònkỹcànghơncảTrácĐôngLai,trongđôimắtvôthầnảmđạmcủaychừngnhưẩntàngmộtthứámkhítinhmậtđặcbiệtchếtạođểbắnraquansátngườita.
SauđóylạidùngthứthanhâmbìnhhòanhưhồinãyhỏiTiểuCao:-NgươinóitênngươilàCaoTiệmPhi?-Phải.-Ngươitừđâuđến?-Từtrênnúi.“Cóphảilàmộtngọnnúirấtcao?”YhỏiTiểuCao:“Nơingươitrúngụcóphảicómộtdòngsuối,mộtcâycổtùng?Yphục
trênngườingươicóphảidùngthứbôngtrồngsaunúimàdệtthành?”TiểuCaođãbắtđầucảmthấyrấtkinhngạc,chuyệnngườiđóbiếtvềchàngcònnhiềuhơnnhiềusovớibấtcứngườinàokhác.
“Trênngọnnúiđócóphảicómộtlãonhânrấtthíchuốngtrà?”YlạihỏiTiểuCao:
“Lão có phải thường ngồi dưới tàng cây cổ tùng dùng nước suối phatrà?”“Phải”.TiểuCaođáp:
“Chuyệncóliênquanđếncáihòmcủangươilàôngtakểchotabiết”.-Ôngtacókểvớingươichuyệnliênquanđếnconngườicủatakhông?-Không.NgườiđóchằmchằmnhìnTiểuCao,đôimắtảmđạmlóehànquang,lại
hỏi:
-Ôngtachưabaogiờnhắcđếnta?Cảmộtchútchuyệnliênquanđếntacũngchưabaogiờnhắcđến?
“Tuyệtđốikhông”.TiểuCaođáp:“Lãonhângiachỉbấtquákểchotabiếtthứvũkhíđángsợnhấttrênthế
gianlàmộtcáihòm”.-Ngươicónóichongườikhácbiếtkhông?-Không.-Cóaibiếtlailịchcủangươikhông?“Không”.TiểuCaođáp:“TrácĐôngLaitừngkiểmtraquayphụccủata,muốntừyphụccủata
màđiềutraracoitađếntừđâu,chỉtiếchắnkhôngnhìnra”.Thứbôngđólàchàngtựtrồng,vảibốlàchàngtựdệt,yphụclàchàngtự
may,ngọnnúiđólạilàngọnnúikhôngbiếttên,ngoạitrừbọnhọra,còncógótchâncủangườiphàmnàotừngđiqua?
TiểuCaomỉmcười:-TrácĐôngLaichodùcótínhtoánngànvạnlầncũngđừnghòngđiều
traralailịchcủata.“Cònkiếmcủangươi?”Ngườiđóhỏi:“Cóaitừngnhìnthấykiếmcủangươichưa?-Có.-Ngườinào?“Mấyngườichết”.TiểuCaođáp:“Ngườitừngnhìnthấykiếmcủatađềuđãchếtdướikiếmcủata”.-Thanhkiếmcủangươicóchỗđặcbiệtgìkhông?-Có.-Cógìđặcbiệt?-Trênlưỡikiếmcómộtvếttíchrấtkỳquái,nhìngiốngnhưlệngânvậy.Ngườimanghòmtrongmắtđộtnhiênlộxuấtmộtthứbiểntìnhkhôngai
cóthểgiảithíchđược,phảngphấtrấtbithương,lạiphảngphấtrấtvuimừng.“Lệngân,lệngân,nguyênlaitrênthếgianquảthậtcómộtthanhkiếm
nhưvậy”.
Ylẩmbẩm:“Trênkiếmsátnhântạisaocóthểcólệngân?Trênthếgiantạisaolạicó
mộtthanhkiếmnhưvậy?”TiểuCaovôphươnghồiđáp.Đóvốnlàmộtcâuhỏirấtkỳdiệu,cólẽcănbảnkhôngaicóthểhồiđáp.TiểuCaochungquynhịnkhôngđượcphảihỏiy:-Hiệntạingươicóthểnóichotabiếtngươithậtralàaikhông?Chuyện
củatasaongươibiếtnhiềuvậy?Người đó ngậmmiệng, không nói gì hết, lại đột nhiên búng tay đánh
“chóc”mộttiếng.TiểuCaolậptứcnghethấytiếngvóngựavàtiếngbánhxelănlộccộc.Lúcchàngquayđầu lạinhìn,đãcómộtcỗxengựađenbóngdừng lại
ngoàingõhẻm.Ngườikhiênghòmđãkhiênghòmbướcquamặtchàng,mởrộngcửaxe,
leovàothùngxe,sauđómớihỏiTiểuCao:-Ngươicólênxekhông?-Cỗxengựađótừđâuđến?TiểuCaokhôngbiết?-Cỗxengựađóđiđâu?TiểuCaocũngkhôngbiết.Nhưngchàngđãlênxe,chodùchàngcóbiếtrõcỗxengựađólàtừđịa
ngụcđến,muốnchởchàngvềđịangục,chàngcũngphảilênxe.ooTrongthùngrộngrãivừathoảimáivừahoalệ,xechạyrấtnhanh,lại
cựckỳêmái,bốn thớtngựakéoxevà tênxaphu,khôngcònnghingờgìnữa,đềuđãtrảiquasựhuấnluyệnkỹcàng,càngxe,bánhxe,vàthùngxecũngđặcbiệtthiếtkế,chodùtrongnhàxevàchuồngngựacủađấngvươngtôncựphúcũngvịtấttìmđượcmộtcỗxengựangonlànhnhưvậy.
Conngườidungmạobìnhphàmmặcáovảibốđólàmsaolạicómộtcỗxehoaquýnhưvầy?
TiểuCaocó rấtnhiềuvấnđềmuốnhỏiy,nhưngy lạinhấtnhấtnhắmmắtdựalưngvàothànhxe,nhấtnhấtnhắmmắtnghỉngơi.
Cáihòmthầnbíđóđangđặttrênghếgầnbênngườiy.TâmTiểuCaolạiđộng.
-Nếuquảtalénmởramàxem,khôngbiếtysẽlàmgì?Tachỉbấtquáxemmộtchút,chodùcóbịypháthiện,đạikháicũngkhôngquanhệgì.
Thứdụhoặcđóthậtquálớn,đạiđasốngườikhólòngkhángcự.TiểuCaochungquynhịnkhôngđượcđãthòtayra.Thủphápcủachàngcựckỳlinhxảo,hơnnữađãtrảiquasựhuấnluyện
nghiêmcẩn,trongmộtlầnthínghiệmđãtừngliêntụcmởhếtbamươiốngkhóadomườimộttaythợthủcôngdanhtiếngđúcthành.
Mấyốngkhóađóngườikhácchodùcóchìakhóacũngrấtkhólòngmởrađược,chànglạichỉbấtquádùngmộtcọngdâysắt.
Cơquantrênhòmchàngrấtmauchóngtìmra,chỉnghe“cách”mộttiếngnhẹ,cơquanđãbịmởra.
Chủnhâncủacáihòmvẫnđangngủsay.-Tronghòmthật racónhữngvậtgì?Tạisaocó thể làvũkhíđángsợ
nhấttrênthếgian?Bímậtđóchungquysắpđượcphơibày,timTiểuCaođậpcàngnhanh.Chàngnhẹnhàngchầmchậmnhấcnắphòmlên, tronghòmchừngnhư
chỉbấtquálànhữngốngsắtvàkhốisắthìnhtrạngkỳdị.Đạikháicómườibamườibốnthứ,mỗimộtthứhìnhthứcvàkíchcỡđềukhácbiệtnhau.
ChỉtiếcTiểuCaotịnhkhôngnhìnrõ.Hòmvừamởra,chàngchợtngửithấymộthươngkhílợtlạt.Sauđóchànghônmêbấttỉnh.
Hồi5-KỳNhânKỳĐịaKỳSự
Mườitámthánggiêng.Mộtđịaphươngkhôngaibiếtlànơinào.Mộtkhốisắthìnhtrạngkhôngtheoquytắc,cũngkhônghoànchỉnh,làm
saocóthểlàthứvũkhíđángsợnhấttrênthếgian?TiểuCaocònchưahoàntoànthanhtỉnh,nhưngvấnđềđólạimộtmực
nhưmộtconđộcxàquẩnquyệntrongtâmchàng.Đợi đến khi chàng hoàn toàn thanh tỉnh, chàng lập tức bị cảnh tượng
trướcmắtlàmchongâyngốc.Chàngchợtpháthiệnmìnhđãđếnmộtđịaphươngchỉ có trongmộng
cảnhlykỳhoangđườngnhấtmớicóthểxuấthiện.Địaphươngđóphảngphất làmộthangđộng trong lòngnúi,TiểuCao
tuyệtđốicóthểbảođảm,vôluậnlàaiđếnđây,đềugiốnghệtchàng,đềubịhangđộngđómêhoặc.
Chàngchưabaogiờnhìnthấybấtcứnơinàocóthểkhiếnchongườitamêhoặcnhưvậy.
Đèn thủy tinh từ Ba Tư mang đến, treo trên cao giữa một cái chungkhổnglồ,bắnranhữngtiasángsáumàuchóingời,dướiđất trảiđầythảmdàythủcôngtinhtếđồánkỳmỹ,trêngiágỗxungquanhbốnbứcváchtrầnliệt đủ thứcđủdạngvũkhí kỳmôn, cónhiều thứTiểuCaokhôngnhữngchưatừngthấyqua,cảnghecũngchưatừngnghenóitới.
Ngoại trừnhữngthứđóra,còncócộtsanhôcaohơnmột trượng,ngàvoidàicựcdài,bạchmãdùngbạchngọckhôngtìvếtđiêukhắcthành,vôsốhoalávàrautráidùngbíchlụcphỉthúyvàxíchhồngmãnãogọtdũathành,PhậttượngkhổnglồđúcbằngvàngròngXiêmLa,trênPhậttượngcònđeođầychuỗihạttrânchâutrònvotrongsuốtlớnnhưlongnhãn.
Trênmộtcáiđạiánkhácbàiđầycácthứccácdạngchénvàngtôngọcvàbìnhthủytinh,đủthứmỹtửunổitiếngtừkhắpmọinơitrênthếgian.
Bốnnămtuyệtsắcmỹnữngườivậnáosamỏngnhưcánhdơiđangđứngbên cạnh cái võngmềmmạimàTiểuCaođangnằm, nhìnTiểuCao cườikhúckhích,trongsốcómộtcôgáitócvàngmắtxanh,dacòntrắnghơncảtuyết,nụcườihiềndịu thuầnchân,mộtcôgáikhácda lạinâusậm,giốngnhưvuônglụanâusồng,mềmmạibóngláng,chóingờiphảnảnh.
TiểuCaođãhoàntoànbịmêhoặc.
Những thứvũkhí đó, những thứ trânbảođó, nhữngmỹnhânđó, đềukhôngphảilànhữngvậtphàmnhâncóthểthấyđược.
Lẽnàođịaphươngnàyđãkhôngcònởnhângian?Nếu quả đây là địa ngục, thế giới này cũng không biết có bao nhiêu
ngườitựnguyệnxuốngđịangục.oo--Cácngườilàai?Nơiđâylànơinào?Đámcongáichỉcười,khôngnóigì.TiểuCaomuốnđứngdậy,lạiđãbịmộtcôgáidathịtthơmngátđèvai
chàng.Chàngkhôngdámđụngthứcongáiđó.Chàngbiếtmìnhtịnhkhôngphảilàngườicóthểkhángcựlạidụcảm.Khiến cho người ta không chịu nỗi nhất là cô gái tóc vàngmắt xanh
khôngngờcònômmáchàng,thổinhẹvàolỗtaichàng.TiểuCaobiết thân thểmìnhđãmaumắncóbiếnhóa,biếnhóa rấtbất
nhã.Thânngườichàngchợtuốnkhúccongvònglại,từmộtbộvìmàbấtcứ
mộtaicũngkhôngtưởngnỗi,uốncongtheophươnghướngmàbấtcứmộtaicũngkhôngtưởngnỗi.
Haicôgáiđèvaivàômmặtchàngchỉcảmthấytayhụthẫng,ngườibịhọángiữđãbiếnmất,lúcquayđầulạimớipháthiệnchàngđãtrốnđằngsaumộtPhậttượngbằngvàngròngởxaxa.
“Cácngườingànvạnlầnkhôngnênquađây”.TiểuCaonóilớn:“Conngườicủatatịnhkhôngphảilàngườitốt,cácngườinếuquảdám
quađây,tathậtcũngkhôngkháchkhínữa”.Chàngquảthậtcóchútlosợđámcongáiđó,nhưngbọnhọnếuquảthật
sựđiqua,chàngcũngkhôngthểcảmthấyquákhóxử,cũngkhôngthểbịhùchết.
Chỉtiếcbọnhọđềukhôngđiqua,cảmộtngườicũngkhôngqua.Bởivìlúcđó,chủnhâncủađịaphươngnàyđãxuấthiện.Mộtngườigầygòanhtuấn,thânngườicaocao,tùytùytiệntiệnvậnmột
tấmtrườngbàolụađentuyềnnhưmàutóc,thảtócdàiđennhánhtùytùytiệntiệntảnbaytrênvai.
Ytuyănmặctùytùytiệntiện,nhưngconngườiyxemralạigiốngnhư
đếvương.Đặcbiệtlàkhuônmặty.Khuônmặtvócdángcựckỳphânminh,đườngnétcựckỳrõrệt.Sắcmặtytrắngnhợt,hoàntoànkhôngcómộtchúthuyếtsắc,giốngnhư
dùngmột khối đá trắngnhư tuyết gọt dũa thành,mang theomột thứ lãnhđạmcaoquývôphươnghìnhdung.
Nhìnthấyngườiđó,đámcongáilậptứcđềukhoanhtaycúichào,TiểuCaolậptứcnóilớn:
-Tabiếtngươinhấtđịnhlàchủnhânnơinày.-Đúng.-Takhôngnhậnrangươi,ngươicũngkhôngbiếtta,ngươiđemtavào
đâylàmgì?-Tacũngkhôngbiết.“Ngươicũngkhôngbiết?”TiểuCaolalên:“Ngươisaolạikhôngbiếtđược?”.-Bởivìtacănbảnkhôngmuốnngươiđến,làngươitựmìnhmuốntheo
tađến.TiểuCaongâyngười,ngâyngườicảnửangàymớimởmiệng:-Làtatựmuốnđitheongươi?Lẽnàongươilàngườikhiêngcáihòm?-Đúng.TiểuCaoômđầu,chừngnhiênsắphônmêbấttỉnh.Mộtngườidungmạobìnhphàmmặcáovảibốkhôngngờđộtnhiênlại
biếnthànhmộtvịđếvươngnhưmộtkỳtích.Chuyệnđóvốnchỉcótrongthầnthoạimớicóthểxảyra,TiểuCaolại
khơikhơivôýđụngphải.“Ngươithậtralàai?”TiểuCaotừsaulưngPhậttượngbướcra:“Làmột thích khách không lộ nguồn gốc, khiêng hòm lưu lãng thiên
nhai?Haylàmộtẩnsĩxalánhhồngtrầnvuithúnhưvươnghầu?”.TiểuCaohỏiy:-Haithứngườiđóhoàntoànbấtđồng,thậtrathứnàomớilàchândiện
mụccủangươi?
“Cònngươi?Ngươithậtralàai?”YhỏingượclạiTiểuCao:“Làmộtthiếuniênnhiệthuyếtđốivớimỗimộtsựkiệntrênthếgianđều
cảmthấyhiếukỳ?Haylàmộtkiếmkháchvô tìnhcoimạngngườinhưcỏrác?”.
“Ta là người học kiếm,một người nếu quảmuốn học kiếm, cũng nênhiếnthânvìkiếm,cóchếtcũngkhôngânhận”.TiểuCaolạihỏiy:
“Cònngươi?Ngươigiếtngườivìcáigì?Vìtiềntài?Haylàvìlúcngươigiếtngườicảmgiácrấtkhoáitrá?”.
TiểuCaongưngthịnhìny:-Mộtngườilúcbiếtmìnhcóthểlàmchủsinhtửcủangườita,cóphải
cảmthấyrấtkhoáitrá?Hắcbàonhânchợtquaymìnhđiđếntrướcđạián,rótmộtchénrượutừ
mộtbìnhthủytinh,chầmchậmuốngcạn.Sauđóymớihữnghờđáp:-Đốivớitamànói,đóđãkhôngcònlàchuyệnkhoáitrá,chỉtiếctacũng
giốngnhưđạiđasốngườitrênthếgiới,cũngđilàmnhữngchuyệnmàmìnhvốnkhôngmuốnlàm.
-LầnnàyngươitạisaolạigiếtDươngKiên?-VìChâuMãnh,bởivìtathiếuhắnmộtmạng.-Mạngai?-Ta.-ChâuMãnhđãtừngcứungươi?“Mỗimộtngườiđềukhótránhkhỏilúccónguyhiểmkhốnnạn,tacũng
khôngngoạilệ”.Hắcynhânđiềmđạmđáp:“Tươnglaingươicũngcóthểgặpmấylúcđó,nhưngngươivĩnhviễnvô
phương dự liệu là lúc đó ai sẽ cứu ngươi, chính như hiện tại ngươi cũngkhôngbiếttươnglaicóbaonhiêungườiphảichếttrongtayngươivậy”.
“Khôngphảilàchếttrongtayta,màlàchếtdướikiếmcủata”.TiểuCaothốt:
“Ngườichếtdướikiếmcủatađềuđãđemtínhmệnhhiếnthânchokiếm,giốngnhưta,nếuquảtacóchếtdướikiếmcủabọnhọ,tachếtcũngkhôngoánhận”.
Hắcynhânđộtnhiênlấymộtthanhtrườngkiếmhìnhdạngcổquáitreo
trênváchxuống,lạnhlùngnhìnTiểuCao:-Nếuquảhiệntạitadùngthanhkiếmnàygiếtngươi?“Vậythìtacảmthấyrấttiếcnuối”.TiểuCaođáp:“Bởivìhiệntạicảchuyệnngươilàaimàtacũngkhôngbiết”.-Ngươibiếtđãđủquárồi,đãđủđểkhiếnchotagiếtngươi.-Ồ?-NgươiđãbiếtlàtagiếtDươngKiên,đãlenlénnhìncáihòmcủata.“Nhưngtakhôngnhìnthấygìcả”.TiểuCaođáp:“Tacũngnghĩkhôngrasaonócóthểlàvũkhíđángsợnhấttrongthiên
hạ?”.-Ngươimuốnbiết?-Muốnphithường.Hắcynhânchợtbạtkiếm,kiếmkhí lạnhbuốtâm trầm lập tứcépbức
vàomimắt,kiếmquanglóechớpmộtmàubíchlục.“Thanhkiếmnày tên làLụcLiễu, làdivậtcủaBaSơnCốđạonhân”.
Hắcynhânvuốtnhẹlưỡikiếm:“Cố đạo nhân năm xưa bằng vào bảy bảy bốn mươi chín chiêu Hồi
PhongVũLiễuKiếmtunghoànhthiênhạ,kiếmkháchthànhdanhchếtdướithanhkiếmnàycũngkhôngbiếtcóbaonhiêumàkể”.
Yđặttrườngkiếmxuống,rútmộtcâyTuyênHoaĐạiPhủtreogầnđó.“ĐâylàbúaHoàngSơnẩnhiệpVũLăngdùngnămxưa”.Ynói:“Chiêu thức ông ta dùng tuy chỉ cómườimột chiêu, nhưngmỗimột
chiêuđềulàsátthủcựckỳbáđạo,nghenóitronggianghồđươngthờichưatừngcóaicóthểvượtquabảychiêudướitayôngta”.
BêncạnhTuyênHoaPhủlàmộtvũkhígiốngthương,lạikhôngphảilàthương,bởivìgắntrênđầuthươnglạikhôngphảilàmũithương,làmộtmũiliêmđao,còndùngmộtsợixíchsắtquấngiữ.
“ThiếtLiênPhiLiêmgiếtngườinhưphạtcỏ”.Hắcynhânthốt:“KiệnvũkhínàynghenóiđếntừĐôngDoanh,chiêuthứcquỷbíchưa
từngthấy”.YlạichỉmộtđôiPhánQuanBúttrêngiá,mộtđôiNgaMyThích,một
vòng Khóa Hổ Lam, một thanh Ngô Câu Kiếm, một ngọn Câu Liêm
Thương,mộtmũiThấtTinhTiên,mộtthanhloanđaoBaTư,vàmộtcâygậytrebạchlạp:
-Nhữngthứvũkhínàynămxưacũngđềuthuộcvềnhữngcaothủtuyệtđỉnhđươngđại,mỗimộtthứvũkhíđềucóchiêuthứcđộcđặccủanó,mỗimộtthứvũkhíđềukhôngbiếtđãsiêuđộanhhồncủabaonhiêuvõlâmcaothủ.
TiểuCaonhịnkhôngđượcphảinói:-Cáitahỏilàcáihòmcủangươi,khôngphảilànhữngthứvũkhíđó.Hắcynhânhữnghờthốt:-Nhưngcáihòmcủatalàtinhhoacủanhữngthứvũkhíđó.“Takhônghiểu”.TiểuCaohỏiy:“Mộtcáihòmlàmsaocóthểlàtinhhoacủamườibathứvũkhíđó?Ta
thấytronghòmchỉbấtquácóvàicụcsắt,vàiốngsắtvàtấmsắtrờirạcthôi”.“Ảobítrongđó,ngươiđươngnhiênkhôngthểnhìnra”.Hắcynhânnói:“Nhưngngươicũngnênbiết,tấtcảmọivũkhítrênthếgianvốnđềuchỉ
bấtquálànhữngkhốisắtrờirạc,nhấtđịnhphảiráplạimớicóthểtrởthànhmộtthứvũkhí”.
Ylạigiảithích:-Chodùlàmộtthanhđao,cũngcầnphảicóthânđao,lưỡiđao,cánđao,
vòngđao,vỏđao,cũngphảidùngnămthứkhácnhauráplạithànhmộtmớicóthểthànhmộtthanhđao.
TiểuCaochừngnhưđãhiểuchútít:-Ý tứcủangươicóphảimuốnnói,ngươicó thểdùngnhữngkhối sắt
trongcáihòmđóráplạithànhmộtthứvũkhí?-Khôngphảilàmộtthứvũkhí,làmườibathứvũkhí,mườibathứvũ
khíkhácnhau.TiểuCaongẩnngười.“Dùngmười baphươngphápkhácbiệt, ráp thànhmười ba thứvũkhí
hình thức khác biệt, nhưng mỗi một hình thức đều khác biệt với vũ khíthườngthấy,bởivìmỗimộthìnhthứcítrađềucócôngdụngcủabathứvũkhí”.Hắcynhânnói:
“Nhữngchiêuthứcbiếnhóatinhhoacủanhữngvũkhíđóđềuhoàntoànnằmtrongcáihòmcủata”.
YhỏiTiểuCao:-Hiệntạingươichắcđãminhbạchrồichứ?TiểuCaođãhoàntoànngâyngốc.Hiện tại chàng tuy đãminh bạchDươngKiên và bọnVânMãnThiên
bảyngườivìsaonhìngiốngnhưđồngthờichếtdướibabốnthứvũkhíkhácnhau,ngườixuấtthủlạichỉcómộtngười.
ĐiểmđótuyTiểuCaođãhiểu,lạivẫnkhôngthểhoàntoàntintưởng.Nếuquảkhôngtậnmắtnhìnthấy,cóaicóthểtintrênthếgiancómột
thứvũkhícấutạotinhxảotinhxáctinhmậtnhưvậytồntại?NhưngTiểuCaokhôngthểkhôngtin.Chonênchàngnhịnkhôngđượcthởdài:-Ngườicóthểchếtạoramộtkiệnvũkhínhưvậy,nhấtđịnhlàmộtthiên
tàivĩđại.-Phải.Trênkhuônmặtlãnhđạmtônquýcủahắcynhânđộtnhiênlộxuấtmột
biểutìnhrấtkỳquái,giốngnhưmộttínđồtrungthànhnhấtđộtnhiênđềcậptớithầnthánhmàhắnsùngtínnhất.
“Khôngaicóthểsosánhvớiy”.Hắcynhânthốt:“Kiếmthuậtcủay,trítuệcủay,tấmlòngcủay,vàphươngphápluyện
sắtluyệnkiếmcủay,đềukhôngcóaicóthểsobìđược”.-Ylàai?-Ylàngườiđãchếtạora“LệNgân”củangươi.TiểuCaolạingâyngười.Chàngđộtnhiêncómộtcảmgiác rấtkỳdiệu,cảm thấygiữachàngvà
hắcynhânthầnbíđóphảngphấtcónhữngquanhệcựckỳvidiệu.Thứcảmgiácđókhiếnchochàngvừakinhngạc,vừahưngphấn,lạisợ
hãi.Chàngcònmuốnbiếtrấtnhiềuchuyện,chuyệncóliênquanđếncáihòm,
đến thanh kiếmnày, và đến người đó, chàngđềumuốnbiết, nhưnghắc ynhânlạichừngnhưkhôngmuốnđểchàngbiếtquánhiều,đãcảibiếnđềtài:
-Cáihòmđócốnhiênlàvũkhíkiệtxuấtkhôngtiềnkhoánghậu,muốnsửdụngnócũngkhôngdễgì.Nếuquảcómộtngườikiệtxuấtsửdụngnó,
cũngkhôngthểpháthuyuylựccủanó.Y tịnh không phải là đang khoe khoang vềmình, cũng không có ý tự
phụ,chỉbấtquálàthuậtlạimộtsựthật:- Người đó không những phải tinh thông cả chiêu thức biến hóa của
mườiba thứvũkhíđó,đốivớicấu tạocủamỗimộtkiệnvũkhíđềuphảihiểuthấucựckỳrõràng,hơnnữacònphảicómộtđôitaycựckỳlinhxảomớicóthểtrongmộtthờigianngắnđemmấykhốisắttronghòmráplại.
Hắcynhânlạinói:-Ngoàira,ycònphảicókinhnghiệmcựckỳphongphú,phảnứngcực
kỳlinhmẫn,vàphánđoáncựckỳchínhxác.-Saovậy?“Bởivìđốithủbấtđồng,vũkhívàchiêuthứcphảidùngcũngbấtđồng,
chonênmìnhnhấtđịnhphảitrongmộtthờigianngắnnhấtphánđoánraphảidùngvũkhíhìnhthứcnàomớicóthểchếngựcđượcđốithủcủamình”.Hắcynhânđáp:
“Khiđốiphươngcònchưaxuấtthủ,mìnhphảitínhđúngnêndùngvậtgìrápthànhvũkhígì,hơnnữacònphảihoànthànhtrướckhiđốiphươngxuấthiện,chỉcầnchậmmộtnhịp,cóthểchếtdướitaycủađốiphươngrồi”.
TiểuCaocườikhổ:-Xemrađó thật sựkhôngphải làchuyệndễ,ngườinhưvậy tìmkhắp
thiênhạchỉsợcũngtìmkhôngrabaonhiêungười.Hắcynhântĩnhlặngnhìnchàng,quamộthồirấtlâumớilạnhlùngnói:-Muốnmởcáihòmcủataracũngkhôngphảidễ,nhưngngươilạiđãmở
được.Tayngươiđãđủlinhxảorồi.-Hìnhnhưvậy.-Võcôngcủangươicũngrấtcócăncơ,hơnnữahìnhnhưcònluyệnqua
DuGià thuật truyền từThiênTrúcMậtTông, trênThánhMẫuThủyCaoPhong.
-Hìnhnhưvậy.“Lãonhângiaochongươithanh“LệNgân”cũngcóchútquanhệtớicái
hòmcủata”.Hắcynhânđiềmđạmthốt:“Chonênchođếnbâygiờngươicònchưachết”.
“Lẽnàongươivốnmuốngiếtta?”TiểuCaohỏi:“Ngươitạisaolạikhônggiết?”.“Bởivìtamuốnlưungươiởlạiđây”.Hắcynhânđáp:“Tamuốnngươikếthừavõcôngcủata,kếthừacáihòmcủata,kếthừa
tấtcảnhữnggìmàtacó”.Chuyệnynói làmột hạnhvậnmàngười ta cả nằmmộng cũngkhông
mộngtưởngnỗi.--Tàiphúđịchquốc,vũkhícựckỳhuyềnbí,vũkhíđángsợnhấttrong
thiênhạ.Mộtngườitrẻtuổitaytrắngđộtnhiênômhếttấtcảnhữngthứđó,mệnh
vậncảđờihắnbấtchợtđãcảibiếntrongphútchốc.Trongtâmcủangườitrẻtuổiđócócảmgiácrasao?TiểuCaokhôngngờcảmộtphảnứngcũngkhôngcó,giốngnhưđang
nghengườitanóimộtchuyệnhoàntoànkhôngliênquangìđếnchàng.Hắcynhânlạinói:-Điềukiệnduynhấtcủatalàngươitrướckhiluyệnthànhvõcôngcủa
ta,tuyệtkhôngthểrờikhỏinơinàymộtbước.Điềukiệnđótịnhkhôngquáhàkhắc,hơnnữahợplýphithường.“Chỉtiếcngươiđãquênhỏimộtchuyện”.TiểuCaothốt:“Ngươiquênhỏicoitacóchịuởlạiđâykhông?”.Vấnđềđókỳthậtbấttấtphảinóitới,điềukiệnnhưvậychỉcókẻđiên
khùngkhờdạimớicựtuyệt.TiểuCaokhôngphải làkẻđiên, cũngkhôngphải làngườikhờ,hắcy
nhânlạivẫnhỏichàngcâuđó:-Ngươicóchịukhông?“Takhôngchịu”.TiểuCaotrảlờikhôngchútdodự:“Tacũngkhôngnguyệný”.Tròngmắtcủahắcynhânđộtnhiêncóbiến,từtròngmắtcủamộtngười
bìnhthườngbiếnthànhmộtmũikimchâm,mộtmũikiếm,mộtvòichâmcủaongmật,đâmthẳngvàomắtTiểuCao.
ĐôimắtTiểuCaolạikhôngchớptớimộtcái,lạiquamộthồirấtlâu,hắcynhânmớihỏichàng:
-Ngươivìsaolạikhôngchịu?“Kỳthậtcũngkhôngtạisaohết!”TiểuCaođáp:“Có lẽchỉbấtquávìnơiđâyquángộtngạt, còn ta lại luôn luônquen
ngàythángtựdotựtại”.Chàngngưngthịnhìnconngườithầnbíđángsợđó,điềmđạmthốt:-Cólẽchỉbấtquávìtakhôngmuốnthànhmộtngườinhưngươi.-Ngươibiếttalàngườirasao?“Takhôngbiết”.TiểuCaođáp:“Nhưng ta cảm thấy con người của ngươi chừng như luôn luôn sống
trongbóng tối, không cầnbiết ngươi xuất hiệndưới diệnmụcnào, chừngnhưđềuchỉxuấthiệntrongbóngtối”.
Chàngthởdài:-Ngươituycótàiphúđịchquốc,võcôngthiênhạvôsong,nhưngcólúc
talạicảmthấyngàythángcủangươivẫnkhôngkhoankhoáibằngta,cólúctathậmchícòncảmthấytộinghiệpngươi.
Hắcynhânnhìnchàng,hànquangtrongtròngmắtđộtnhiênphântán,tảnthànhmộtmànánhsángmôngmônglunglung,tảnthànhmộtphiếnhưhưvôvô.
“Mỗimộtngườiđềucóquyềnchọnlựaphươngthứcsinhhoạtchomình,tacũngcóquyềnchọnlựacủata”.TiểuCaonói:
“Tamuốn sống dưới ánhmặt trời, cho dù ta phải giết người, ta cũngđườngđườngchínhchínhđếnkhiêuchiếnvớingườita,cùngngườitatranhđấumộttrậnthắngbạicôngcôngbìnhbình”.
Hắcynhânchợtcườilạnh:-NgươinghĩTưMãSiêuQuầnthậtcóthểcùngngươiquyếtđấucông
bình?-Taquangminhchínhđạikhiêuchiếnvớiy,lấymộtchọimột,saolại
khôngcôngbình?“Hiện tại ngươiđươngnhiênkhônghiểu”.Hắcynhân lại thởdàimột
hơi:Đợiđếnkhingươihiểu,chỉsợđãquátrễ”.“Khôngcầnbiếtrasao,tavẫnmuốnđi”.TiểuCaonói:
Hiệntạibaotửcủatađãđóimuốnchết,tachỉhyvọngngươilưutalạiănmộtchầungonlành,sauđóđểtađi”.
Chànglạilộvẻcaohứng:-Ta thấyngươikhôngphải làngườinhỏmọn,yêucầucủa tađạikhái
cũngkhôngthểcoilàquáđáng.“Quảthậtkhôngthểcoilàquáđáng”.Hắcynhânlạnhlùngthốt:“Chỉtiếcngươicũngđãquênhỏitamộtchuyện”.-Chuyệngì?-Ngườiđếnđịaphươngnày,chưabaogiờcómộtaicóthểsốngsótđi
ra.TiểuCaokhôngngờvẫncòncườiđược:“Tatinlờingươinói,maylàmỗimộtchuyệnđềucóngoạilệ”.Nụcười
củachàngkhôngngờcònrấtkhoankhoái:“Tatinrằngngươinhấtđịnhvìtamàphálệmộtlần”.-Tatạisaolạiphảivìngươimàphálệ?-Bởivìbọntalàbằnghữu,khôngphảilàcừuđịch,tacũngchưatừng
đắctộivớingươi.“Ngươilầmrồi”.Hắcynhânthốt:“Ngươikhôngphảilàbằnghữucủata,cũngkhôngxứnglàmbằnghữu
củata”.Trongmắtcủayđộtnhiênlạilộxuấtmộtánhsángrấtkỳquặc:- Nếu quả ta chịu vì ngươimà phá lệ một lần, chỉ bất quá là vì một
nguyênnhân.-Nguyênnhângì?“Vìngươitộinghiệpta”.Hắcynhânđáp.Ánhsángtrongmắtybỗngphảngphấtlạibiếnthànhmộtýtứchếnhạo
đắngcay:- Trên thế giới này chỉ có người hận ta, sợ ta, lại chưa từng có ai tội
nghiệpta,chỉvìmộtđiểmđó,tachongươimộtlầncơhội.-Cơhộigì?Hắcynhânđứngdậy,từtrênđạiántùytiệncầmlấyhaibìnhthủytinh,
muốnTiểuCaochọnmộtbìnhmàuống.“Tạisaomuốntachọn?”TiểuCaohỏi:“Hai bình rượu chừng như hoàn toàn như nhau, cả bình cũng giống
nhau”.-Chỉcómộtđiểmkhácbiệt.-Điểmgì?“Tronghaibìnhrượu,cómộtbìnhlàđộctửu”.Hắcynhânđáp:“Xuyêntrườngđoạtmệnhđộctửu”.Kỳ thật hai bình rượu đó còn cómột điểmkhông giống nhau, cómột
bìnhkhácvớibìnhkiamộtđiểm.Bởivìbìnhrượuđóhắcynhânđãrótramộtchút,hơnnữađãuốngmột
chénhồinãy.Hiệntạiyvẫncònsống.Một điểmđó đáng lẽTiểuCao nên nhìn ra, nhưng chàng lại chọn cái
bìnhcònlại.Hắcynhânlạnhlùngnhìnchàng,lạnhlùnghỏi:-Ngươiđãchọn?-Tađãchọn,hơnnữatuyệtđốikhôngsửađổichủý.-Ngươicónhìnthấytahồinãyuốngmộtchénkhông?-Tađãthấy.-Ngươicóbiếttauốngbìnhnàokhông?-Tabiết.-Ngươitạisaokhôngchọncáibìnhtađãuống?“Bởivì tacònchưamuốnchết.”TiểuCaomỉmcười,cườicàngkhoan
khoái:“Ngươibiếttakhôngphảilàngườimù,cũngkhôngthểcoilàquángu,
nhấtđịnhcóthểnhìnratronghaibìnhrượuđócómộtbìnhngươiđãuốngqua,nhưngngươivẫnmuốntachọn,bởivìđạiđasốngườidướitìnhhuốngđóđềuchọncáibìnhngươiuốnghồinãy”.
Đólàsựthật.“Maylàtakhôngphảinhưđạiđasố,ngươicũngkhôngthểcoitagiống
nhưnhữngngườiđó”.TiểuCaothốt:“Trongbìnhrượungươiuốngquanếuquảthậtcóđộc,ngươikhôngthể
dùngphươngphápđóthửta”.Chàngnói:-Ngươimuốnđốiphóta,đươngnhiênphảidùngphươngphápkhốnkhó
mộtchút.Sựchọnlựađóthậtkhôngdễdànggì.Cónhữngngườichodùcótrítuệ,cóthểnghĩrađộctửurấtcóthểnằm
trongcáibìnhhồinãyhắcynhâncóuốngqua,cũngvịtấtcóđảmkhíchọncáibìnhcònlại.
“Độctửulàcủangươi,ngươiđươngnhiêncógiảidược,chodùcóuốngmười tám bình cũng không thành vấn đề, nhưng ta uống vào lại khôngđược”.TiểuCaonói:
“Chonêntachỉcònnướcchọncáibìnhnày”.HắcynhândùngmộtánhmắtrấtkỳquáinhìnTiểuCao,dùngmộtthanh
âmrấtkỳquáihỏichàng:-Nếuquảngươichọnsai?-Vậythìtacũngchỉcònnướcchếtchắc.Nóixongcâuđó,TiểuCaocầmcáibìnhchàngchọnuốngựcxuống.Sauđóngườichàngcũngngãxuống.
Hồi6-KỳPhùngKỳNgộ
Haimươilămthánggiêng.TrườngAn.CaoTiệmPhitịnhkhôngchết.Phánđoáncủachànghoàntoànchínhxác,đảmkhícủachàngcũngđủ
lớn,chonênchàngcònchưachết.Hốitiếcduynhấtlàchànghoàntoànkhôngbiếtmìnhđãrờikhỏinơiđó
bằngcáchnào,cũngkhôngbiếthangđộngkỳbíđóthậtralàởđâu.Saukhiuốngxongbìnhrượuđó,chànglậptứchônmêngãxuốngđất,
bất tỉnhnhânsự,sauđóchàngpháthiệnmìnhđãvềđếntiểukháchsạnrẻtiềnđó,đangngủtrênmộtcáigiườnggỗtrongmộtcănphòngnhỏ.
Chàng làm saomàvềđếnđây?Vềđến từhồi nào?Chàngkhôngbiếtchútnào.
Ngườikháccũngkhôngbiết.Khôngcóaibiếthaingàynaychàngđãđiđâu,cũngkhôngcóaiquan
tâmchàngđãđiđâu.Maylàcòncómộtvậtcóthểchứngminhchuyệnchàngđãtrảiquatrong
haingàyrồitịnhkhôngphảilàácmộng.--Mộtcáihòm,mộtcáihòmdabòmàunâusậm.LúcTiểuCaotỉnhdậyđãpháthiệncáihòmđó.Cáihòmđặttrêncáibànnhỏbêncạnhgiường,nhansắchìnhdạngđều
hoàn toàngiốnghệt cái chàngđã từngmở ra.Thậmchícóbaonhiêuốngkhóavàngcàitrênhòmcũnggiốnghệt.
--Nếuquảcáihòmđóthậtlàmộtvũkhíkhôngtiềnkhoánghậuđộcnhấtvônhị,ysaolạicóthểđểlạichota?
TiểuCaotuykhôngtin, lạivẫnkhôngtránhkhỏicóchútđộngtâm,lạinhịnkhôngđượcmuốnmởraxemchorõ.
Maylàchàngcònchưaquênbàihọclầntrước.Nếuquảmộtngườimỗi lầnmởmộtcáihòmrađềubịhônmê tégục,
thậtlàkhócoikhôngthúvịgì.Chonênhòmvừamởra,ngườiTiểuCaođãbayrangoàisongcửa,gió
lạnhgầmgừthổiquasongcửa,ùavàotrongphòng,khôngcầnbiếtlàloại
mêhươnggìcũngphảibịlùađisạchsạchsẽsẽ.LúcđóTiểuCaomớichầmchậmtừbênngoàixoaymộtvòng,bướcvào
cửaphòng.Nhìnthấyvậttronghòm,chàngkhôngngờlạicảmthấyrấtthấtvọng.Bởivìtronghòmchỉbấtquáđựngchâubảophỉthúyvàmộtsấpvànglá.Chỉbấtquálàchâubảophỉthúyvàhoàngkimđủđểmuacảconđường,
cóthểkhiếnngườitađiliềumạngchochàng.Đóđãlàchuyệncủabangàytrước.Bangàyquamỗilầnchàngrakhỏicửatuyluônluônmangtheocáihòm,
nhưngsinhhoạtcủachàngvẫnkhôngcảibiếnchútnào.Chàngvẫnđangtrúngụtrongtiểukháchsạnrẻ tiềnnhất,ănmìcủcải
trắngrẻtiềnnhất.Chàng chừngnhưhoàn toànkhôngbiết vật tronghòmcó thểdùngđể
làmrấtnhiềuchuyện,chừngnhưcũngkhôngbiếtmìnhđãbiến thànhmộtđạiphúông.
Bởivìchàngcănbảnkhôngnghĩtới,cănbảnkhôngmuốnbiết.Đối với giá trị của kim tiền, chàng căn bản hoàn toàn không có quan
niệmgì.Chàng tuyệt không để sinh hoạt củamình vì bất cứ chuyện gìmà cải
biến.Nhưngvàongàyhaimươi lăm thánggiêngđó, sinhhoạtcủachàngđã
cảibiến,cảibiếnmộtcáchrấtkỳquái.Ngàyđólàmộtngàykhôngmây,saukhiăn trongquánnhỏ,chànglại
chuẩnbịtrởvềnằmnghỉ.TưMãSiêuQuầnvàTrácĐôngLaichođếnnaycònchưacótintứcgì,
cũngkhôngbiếtthậtrachuẩnbịngàynàogiaothủvớichàng.Nhưngchàngkhôngvộivànggì.Hắcynhânthầnbíđóvôduyênvôcớtặngchochàngsốvàngbạckhổng
lồnhưvậycũngbặtvôâmtín.Chànglúcnàocũngchuẩnbịtrảcáihòmđólạichoy,chonênmớimang
nóbênmình,nhưngbọnhọsaunàychỉsợvĩnhviễnvôphươngtáikiến,cáihòmđóđãbiếnthànhmộtgánhnặngphiềnlụychochàng.
NhưngTiểuCaocũngkhôngvìvậymàphiềnnão.
Trênthếgiớinàychừngnhưkhôngcóbấtcứchuyệngìcóthểảnhhưởngđếntâmtìnhcủachàng.
Ngườikhácmuốnchàngđợihaingày,chàngđợihaingày,muốnchàngđợihaitháng,chàngđợihaitháng,sớmmuộngìcũngcómộtngàyđượctin,hàtấtphảiphiềnnãocấpbách?
Chàngđãhạquyết tâm,trướctrậnquyếtchiếnlầnnày,chuyệngìkhácchàngđềukhônglàm.
Chàngnhấtđịnhphảiđểchothểlựccủamìnhthủychungbảotrìtrongtrạnghuốngđăngphong,hơnnữaphảiđểchotâmtìnhcủamìnhbảotrìmộtcáchbìnhhành.
Giờ ngọ ngày hôm đó, lúc chàng lần theo con đường trường phủ đầytuyết đi về, phát hiện phía sau có người đang theo dõi chàng, Tiểu Caokhôngcầnphảiquayđầulạiđãđoánrangườiđólàai.
Khoảnggiờăntốihômqua,chàngđãpháthiệnngườiđóđangtheodõichàng,chừngnhưlàmộtconmèorìnhconchuộtvậy.
Ngườiđóănmặcráchrưới,độimộtcáinónrách.Thânngườituykhôngcao, râu ria lạidài thượt, tiếngbướcchân rấtnhẹnhàng,hiểnnhiên luyệnquakhinhcông.
TiểuCaochưabaogiờgặpngườiđó,cùngkhôngbiếtngườiđótạisaolạitheodõichàng.
Chàngcảmthấymìnhtịnhkhôngcóchỗnàocóthểkhiếnchongườitahứngthú.
Đi đượcmột đoạn đường, tiếng bước chân sau lưng đột nhiên khôngnghenữa,TiểuCaomớithởphàomộthơi,trongmộtconhẻmbêncạnhđộtnhiêncómộtvòngdâybayra.
Mộtsợidâyrấtdày,kếtthànhvòngởmộtđầu,vừaphóngrađãthắtvàocổcủaCaoTiệmPhi,thắtcựckỳchuẩnxác.
Cổmộtngườinếuquảbịvòngdâyđóthắtchặt,tròngmắtlúcnàocũngcó thể lòi ra, lưỡi lúcnàocũngcó thể lè ra, lúcnàocũngcó thểnghẹt thởđoạnkhí.
TiểuCaorấtminhbạchđiểmđó.Chonênvòngdâycònchưađộng,chàngđãbaylên,giốngnhưmộtcánh
diềubaylên.Ngườikéodâytronghẻmquảnhiênlàgãrâudài.
Gãcònđangdụnglựckéo,chỉtiếcvòngdâyđãđứt,ngườibịvòngdâytròngquađầuđãnhắmvềphíagãbộcphátqua.
Gãrâudàiquayđầubỏchạy,chạyđượcmộtđoạn,lạicảmthấycóđiểmkỳquái.
BởivìTiểuCaokhôngngờlạikhôngrượttheogã.Gãrâudàichạythêmhaibước,chợtdừngchân,phíasauvẫnkhôngcóai
truyđuổi.Gã nhịn không được lại quay trở lại, kinh ngạc nhìnTiểuCao, không
ngờcònhỏiTiểuCao:-Ngươisaolạikhôngđuổitheota?Câuhỏiđóthậtquátuyệt,nhưngTiểuCaolạicàngtuyệt,khôngngờcòn
hỏingược:-Tatạisaophảiđuổitheongươi?Gãrâudàingâyngười:-Lẽnàongươikhôngbiếttahồinãymuốndùngvòngdâyđóthắtchết
ngươi?-Tabiết.-Ngươiđãbiết,tạisaocònthảta?-Bởivìtakhôngbịngươithắtcổchết.-Nhưngngươiítracũngnênhỏitathậtralàai,tạisaolạimuốnthắtcổ
ngươi?-Takhôngmuốnhỏi.-Saovậy?“Bởivìtacănbảnkhôngmuốnbiết”.Câunóiđóvừanóixong,TiểuCao
khôngngờđãquayngườibỏđi,khôngthèmquayđầulại.Gãrâudàilạingẩnngười.NgườinhưTiểuCao,gãcảđờichưagặpquamộtngười.Nhưngngườinhưgã,TiểuCaocũngchưatừnggặpqua,TiểuCaokhông
truyđuổigã,gãtráilạilạirượttruyTiểuCao,hơnnữakhôngngờlạirúttrênngười ra thêmmột sợidây,mauchóngkết thànhvòngdây,nhắmcổTiểuCaomàquăngqua.
Gãquăngdâyrấtchuẩn,TiểuCaolạibịgãtrói.
Tiếcnuốiduynhấtlà,gãtuyđãthắttróiđược,lạiđãvôdụng.Bấtkểgãdụnglựckéodâytớicỡnào,TiểuCaovẫnđứngyênđóngon
lành,khôngnhữngcổkhôngbịthắtgãy,cảđộngcũngkhôngđộng.Gãrâudàikhôngngờlạihỏichàng:-Conngườingươilàsaođây?Tạisaotakhôngthắtcổngươiđược?-Bởivìconngườicủatatrừcổracòncóngóntay.LúcvòngdâyquấnquyệntrêncổTiểuCao,chàngđãdùngmộtngóntay
mócgiữ,mócgiữtrướcyếthầu.Ngóntaycủachàngvừadụnglực,gãrâudàiđãbịchàngkéobayqua,
chàngvừaquaymìnhlại,gãrâudàigầnnhưlaođầuvàolòngchàng.“Vòngdâycủangươichơikhôngvui”.TiểuCaothốt:“Ngoạitrừvòngdâyra,ngươicòncóthứgìđểchơikhông““Tacòncó
thểchơiđao”.Gãrâudàiđáp.Ngườigã còn chưađứngyên, trong tayđã rút ramột thanhđoảnđao,
mềmmạiphóngthẳngvềphíacổhọngTiểuCao.Chỉtiếcđaocủagãcũngkhôngđủnhanh,TiểuCaochỉphẩymộtngón
tay,đaocủagãđãbịphẩybayđi.“Tathấyngươinênthảtađi”.TiểuCaothởdàilắcđầu:“Khôngcầnbiếtngươichơicáigì,đốivớitađềuvôdụng”.Gãrâudàivốnvừa téxuốngđất,bỗngnhúnmộtcái“lýngưđảđỉnh”,
thânngườiđộtnhiênbaylên,haichânđộtnhiênxoắnlạixoáymộtvòngtrênkhông,quấnlấyđầucổTiểuCao.
MộtchiêuđóTiểuCaokhôngnghĩđến.Haichâncủagãrâudàikhôngnhữngkhinhtiệplinhhoạt,hơnnữakẹp
thậtchặt,TiểuCaogầnnhưthởkhôngnổi,cáiquầnráchtrênchângãmùicũngrấtkhóngửi.
TiểuCaothâtsựkhôngchịunổi,thânngườiđộtnhiêndùngmộtphươngpháprấtkỳquặcuốnéoxoayvòngmộtcái,ngườicủagãrâudàiđãbịbắnra,rớtịchxuốngđất,quầncũngtétra,đểlộđôichân.
Quầncủagãvốnđãráchtừtrước,kỳnàytéttớitậnđáyquần,gầnnhưhoàntoànđểhởhếtđôichân.
LầnnàyđếnlượtTiểuCaongâyngười,chừngnhưđộtnhiênnhìnthấymộtđóahoatươithắmrớttrongvũngsìnhvậy.
Mỗingườiđềucóchân,nhưngTiểuCaochưabaogiờthấymộtđôichânđẹpnhưvậy.
KhôngnhữngTiểuCaochưatừngthấy,đạiđasốngườitrênthếgiớinàycólẽcũngchưatừngthấyqua.
Đôichânvừadàivừasănchắc,dángvócđềuđặnnhumỹ,bắpthịtđànhồinhúnnhảy,dadẻtrắngmuốt,giốngnhưmàusữabòtươimớivắt.
TiểuCaocónằmmộngcũngkhôngtưởngđượcgãrâudàivừadơvừathúiđókhôngngờlạicómộtđôichânnhưvậy.
Khiến cho chàng càng không tưởng nỗi là gã râu dài vừamuốn dùngvòngdâythắtcổchàng,lạivừamuốndùngđaođịnhđâmchếtchàng,khôngngờđãkhóc,khôngngờngồibệtdướiđất,haitayômlấymặt,khócòalênnhưmộtđứatrẻ,khócthươngtâmlàmsao,thươngtâmcựckỳ.
TiểuCaovốnnênbỏđi, bỏđi giốngnhưhồinãy, chỉ tiếc chàngkhơikhơilạikhôngnhịnđượcphảihỏi:
-Ngươisaolạikhóc?-Tathíchkhóc,tacaohứngkhóc,tanguyệnýkhóc,ngươikhỏicầnlo.Mộtđạinamnhânrâudàirậmrì,lờinóikhôngngờlạigiốngnhưmộtcô
gáikhôngnói lý lẽ,cả thanhâmcũngbiến thànhgiốngnhư thanhâmcongái.Mộtquáivậtnhưvậy,mìnhcòncóthểởlạiquấyrầygãsao?
TiểuCaoquyếtđịnhkhôngcãivớigãnữa,quyếtđịnhbỏđi,gãrâudàilạikêuchàng:
-Ngươiđứnglại.-Tavìsaophảiđứnglại?-Ngươimuốnbỏđinhưvầy?Thiênhạcóchuyệntiệnnghinhưvậysao?“Tatạisaolạikhôngthểbỏđi?”TiểuCaohỏi:“Ngươivừamuốnthắtcổ ta,vừamuốndùngđaođâmchết ta, tabỏđi
nhưvầylàđãrấttốtvớingươirồingươicònmuốngìnữa?”“Tachỉmuốnngươimócmắtngươira”.Gãrâudàiđáp:
“Móccảhaitròngmắtcủangươira”.TiểuCaomuốncười,lạicườikhôngnỗi:-Takhôngphảiđiên,tạisaolạimócmắtcủamìnhra?“Bởivìngươiđãnhìnthấychânta”.Gãrâudàiđáp:
“Đôichântakhôngphảitùytiệnđểchongườitanhìnthấy”.TiểuCaocũngkhôngthểkhôngthừanhậnđôichânđórấtđặcbiệt,đặc
biệtdễnhìn.Nhưngkhôngphải chàng cốýnhìn, đôi chânbị người khácnhìn thấy
cũngkhôngthểcoilàchuyệnghêgớmnghiêmtrọnggì.“Nếungươitứcgiậnkhôngphục,tacũngcóthểđểchongươithấychân
ta”.TiểuCaothốt:“Tùytiệnngươimuốnnhìnbaolâucũngđược”.-Đồchóđánhrắm.-Takhôngphảilàchó,cũngkhôngcóđánhrắm.“Ngươiđươngnhiênkhôngphảichó,bởivìngươicònnguhơncảchó”.
Gãrâudàithốt:“Mấyconchótrênđờinàyđềuthôngminhhơnngươinhiều,khôngcần
biếtlàchólớnchónhỏchóchachómẹgìcũngđềuthôngminhhơnngươigấptrămlần,bởivìngươilàđầuheo”.
Gãrâudàicàngnóicàngtứctối,độtnhiênnhảydựngdậy:-Tênđầuheongươi,lẽnàongươicònchưanhìnratalànữnhân?“Ngươi sao lại có thể lànữnhânđược?Takhông tin”.TiểuCaongây
người:“Nữnhânlàmsaocórâuđược?”Gãrâudàichừngnhưtứcđếnphátđiên,
độtnhiêndụnglựcgiậtcảbộrâudàithượttrênmặtxuống,quăngvàomặtTiểuCao.
Thânngườinàngcũngbay lên, hônguốnéo, hai chân lại kẹp cổTiểuCao.
Đôichântrơnmịn,khôngmộtmảnhvảicheđậy.LầnnàyTiểuCaothậtsựcảđộngcũngkhôngdámđộng,chỉcònnước
nhìnnàngcườikhổ:-Tavànàngkhôngcóoan,cũngkhôngcóthù,nàngtạisaolạiđốivớita
nhưvậy?-Bởivìtađãđểýngươi.TiểuCaolạingẩnngười,maylàgãrâudàiđãkhôngcònrâuđólạimau
chóngnóitiếp:
- Ngươi bất tất phải giật mình, ta để ý tịnh không phải là con ngườingươi.
-Vậynàngđểýcáigì?“Làcáihòmtrongtayngươi”.Cônươngkhôngcórâuđóđáp:“Chỉcầnngươiđưacáihòmđócho ta, tasaunày tuyệtkhôngtìmđến
làmphiềnngươinữa,ngươicũngvĩnhviễnkhônggặptanữa”.-Nàngbiếttronghòmcógì?“Tađươngnhiênbiết”.Vịcônươngđóđáp:“Trongcáihòmcủangươi tối thiểucóhoàngkimchâubảo trịgiá tám
chụcvạnlượng”.-Nàngsaolạibiếtđược?TiểuCaođươngnhiêncảmthấyquáilạ,bởivìchàngchưabaogiờmở
nắphòmtrướcmặtngườikhác.Nàngkhôngnhữngkhôngtrảlời,cònhỏingượclạiTiểuCao:-Ngươicóbiếtphụthântalàaikhông?-Takhôngbiết.-Ôngta là thầnthâu,diệuthủthầnthâu, thâubiếnthiênhạ,chưatừng
thấtthủlầnnào.-Giỏi,bảnlãnhgiỏi.“Nhưngôngtasovớitổphụcủatacònthuaxa”.NànghỏiTiểuCao:“Ngươicóbiếttổphụcủatalàaikhông?”-Khôngbiết.-Lãonhângialàđạiđạo,gặpngườicướpngười,gặpquỷcướpquỷ.TiểuCaothởdài:-Nguyênlainhànàngtrêndướibađờiđềulàmthứnghềđó.“Ngươicuốicùngđãrõ”.Cônươngkhôngcònrâuthốt:“Mộtngười trongnhàbađờiđều làmnghềđó, làmsaokhôngnhìn ra
trongcáihòmđócóthứgì?”-Tacũngtừngnghenói,hảothủtrongnghềđócó cái hay là từ bộ dạng của người đi đường đã có thể nhìn ra trênmìnhngườiđócómangđồđánggiáhaykhông.
“Khôngsaichútnào”.Cônươngđóthốt:“Nhưngtalạinhìnkhôngrangươilàdạngngườigì”.
-Ồ?“Trongtayngươikhiêngmộtcáihòmhoàngkimchâubảo,mỗingàylại
điănmấychénmìnămbacắc”.CônươngđóhỏiTiểuCao:“Ngươithậtralàconquỷkeokiệt?Haylàđạiquáivật?”“Trongtaytatuykhiêngmộtcáihòmhoàngkim
châubảo,chỉtiếctoànbộđềukhôngphảicủata,chonênchodùcómuốngiaochongươicũngkhôngthểchođược”.
TiểuCaonói:“Tacũngcóthểbảođảm,chodùngónnghềcủangươicógiỏihơngấp
mười lần đi nữa, cũng đừng mong lấy cái hòm này khỏi tay ta mà chạythoát”.
Cônươngđóđộtnhiênthởdài.“Tacũngbiếttachạykhôngthoát”.Nàngthốt:“Nhưngkhôngcầnbiếtrasao,taphảithử,chodùcóphảiliềumạng,ta
cũngphảibámngươichobằngđược”.-Tạisao?“Bởivìtanếuquảkhôngthểnộitrongbangàykiếmđủnămvạnngân
lượng,nhấtđịnhphảichết”.Mắtnàngchớpchớp,nướcmắttràora:“Ngươinghĩcoi,ngoạitrừtìmcáchlấybạccủangươi,tacònđiđâuđể
kiếmranămvạnngânlượng?”Nướcmắtnàngrơinhưmưa:-Tathấyngươilàngườihảotâm,ngươinhấtđịnhphảicứuta,tacảđời
nàycảmkíchngươi.TâmTiểuCaođãmềmmộtchút:- Nàng tại sao phải nhất định trong ba ngày tìm ra đủ năm vạn ngân
lượng?“BởivìĐạiTiêuCụccủaTưMãSiêuQuầnnhấtđịnhmuốntabỏranăm
vạnngânlượngmớichịuhộtốngtavềnhà”.Nàngđáp:“NhàcủataởQuanĐông,nếuquảkhôngcóbọnhọhộtống,trênđường
đitalúcnàocũngđềucóthểchếtdọcđường,cảngườilượmxáccũngkhôngcó”.
TiểuCaocườilạnh:-Đưamộtngườixuấtquanmàmuốnthunămvạnngânlượng,tâmđịa
bọnhọthậtquáđentối.
“Nhưng ta không trách được bọn chúng,muốn đưa ta trở về quả thậtkhôngphảidễdầugì”.Cônươngđónói:
“NếuquảtalàTưMãSiêuQuần,cólẽtacònđòigiácaohơnnữa”.-Tạisao?“Bởivìnhữngngườimuốngiếttaquảthậtquáhungác,quáđángsợ,ai
aicũngkhôngchịuchốngđốibọnchúng”.Cônươngđóđáp:“Tatinrằngngươivĩnhviễncũngkhôngtưởngđượctrongthiênhạcó
thểcóngườihungbạotànnhẫnnhưbọnchúng”.Thânngườinàngđãbắtđầuphátrun,mặtmàynànghiểnnhiêntáimét,
hiệntạicóthểthấyrõmặtnàngvìquákinhhãimàméomó.Nàngquảthậtsợmuốnchết.TiểuCaonhịnkhôngđượcphảihỏi:-Bọnchúnglàai?Cônươngđóchừngnhưkhôngnghethấychàngđanghỏigì,lệrơikhông
ngớt:-Tabiếtbọnchúngtuyệtkhôngthểphóngthata,tabiếtbọnchúnglúc
nàochỗnàocũngđềucóthểđếngiếtta.Nàngchừngnhưđãcóthứdựcảmhungácbấttường,mộtthứdựcảm
giốngnhưlúcdãthúcảmthấycóhầmbẫyphíatrước,cóthợsănđangmuốngiếtnó.
Thứdựcảmđó tuyvôphươnggiải thích, nhưng thông thườngđều rấtlinhnghiệm.
Lúcđó,haibênbờtườngthấptrongconhẻmnhỏhẹpbắnravôsốámkhí,bêntráilàmộtmànmưabạc,bênphảilàmộtđámđiểmhàntinh.
PhảnứngcủaCaoTiệmPhiluônluônnhanhnhẹn.Hữuthủcủachàngnhấccáihòmvàmảnhbốbaochặnmànmưabạcbắn
ratừbêntrái.Ngườicủachàngkéotheođôichâncủađangkẹpchặtcủacônươngđó
tàtàbaylêntừbênphải.Nhưngchànglạinghethấynàngphátramộttiếngrênnhỏ,liềncảmthấy
đôichânsănchắccủanàngđộtnhiênmềmnhũn,ngườinàngtừgiữakhôngtrungrơixuốngđất.
TiểuCao không bị nàng lôi xuống, trái lại còn vọt lên trên, hữu cước
điểmnhẹ lên tảcước, tá lựcsử lực, lạivọt lêncao thêmmột trượng,nhìnthấyđằngsaubức tường thấphaibênhẻmđềucómộtngườiphóngchạy,thânthủcựckỳnhanhmãnh,khinhcôngkhôngtệchútnào.
Lúcbọnchúngphónglênmáinhàngoàimấytrượng,TiểuCaocũngđãrơingườixuốngđầu tường,haingườiđóchợtquaymìnhnhìnchàng, trênmặtđềumangmặtnạđanhác,trongmắttràodângbiểutìnhhungbạoácđộctànkhốc,mộtngườidùngthanhâmkhànkhànlạnhlẽonói:
-Bằnghữu,côngphucủangươikhôngtệ,muốnluyệnthànhkhinhcông“ThêVânTung”cũngkhôngdễdầugì,nếuquả trẻ tuổinhưvầymàphảichết,thậtrấtđángtiếc.
TiểuCaomỉmcười:-Maylàtatạmthờicònchưamuốnchết,cũngchếtkhôngđược.-Vậyngươi tốtnhất lànghe lờikhuyêncủabọn ta, chuyệnnàyngươi
đừngnhúngtayvào.-Tạisaokhôngnhúngtayvào?“Làmkhódễbọntachẳngkhácnàođụngchạmmaquỷ”.Ngườiđónói:“Khôngcầnbiết làngươiđangăncơm,đangngủcũngvậy,khôngcần
biết làngươi làmgì, lúcnàocũngđềucó thểpháthiệnnhữngámkhímàngươichưatừngthấyquaghimgiữacổhọngngươi,ngươibấtgiáctỉnhdậycũngcó thểpháthiệncóngườiđangdùngmột thanhđaobén từ từcắtcổngươi”.
Gãlêngiọng:-Khôngcầnbiết làaiđụngphảimấychuyệnđó, tâmtìnhkhôngđược
khoankhoáicholắm.TiểuCaocũngthởdài”-Thứchuyệnđóquả thật rấtkhôngthúvị,chỉ
tiếcconngườitatrờisinhcótínhkhíquáidị.-Ồ?-Ngườitacàngkhôngmuốntanhúngtay,tacàngmuốnnhúngtay.Ngườibênkiachợtcườilạnh:-Vậythìngươitrởvềđợichếtđi.Haingườilạiđồngthờiphithânbayđi,phóngkhỏinơiđó.Thânphápcủabọnchúngtuynhanh,TiểuCaotốithiểuvẫncóthểđuổi
kịpmộtngười,chỉ tiếcdướiđấtcòncómộtngườinằm,saukhi rơixuống
đất,cảđộngcũngkhôngđộng,đôichântrơnmịnchắcnịchthondàiđãmauchóngbiếnthànhmộtmàutímlịm.
Kỳ thật người đó vàTiểuCao không có tớimột chút quan hệ, nhưngmuốnTiểuCaokhoanhtayđứngnhìnđôichântrơnlángcủanàngchếttrongconhẻmnhỏnhuộmtuyếtnày,TiểuCaocũngtuyệtđốikhônglàmđược.
Vếtthươngcủanàngsauvai,mộtvếtthươngrấtnhỏ,lạiđãsưngvùlên,hơnnữacònnónghổi.
--Ámkhícóđộc,nhấtđịnhcóđộc.May lànànggặpđượcCaoTiệmPhi,mộtngười từnhỏđãsống trong
hoangsơnđầytrùngđộckiếnđộcrắnđộc,trênngườiđươngnhiênkhôngthểkhôngcóthuốcgiảiđộc.
Chonênnàngkhôngchết,hơnnữarấtmauchóngtỉnhdậy.Lúcnàngtỉnhdậyđãthấymìnhnằmtrênmộtcáigiườnggỗtrongkhách
sạn,vếtthươngđãđắpthuốc,dùngmộtmảnhbốbăngbólại.NàngnhìnTiểuCao,nhìncảnửangày,chợthỏinhẹ:-Ngươicònchưachết?-Đạikháicònchưachết.-Vậytacũngchưachết?-Đạikháilàvậy.“Tasaocònchưachết?”Nàngchừngnhưcảmthấykỳlạ:“Bọnchúngrượtđến,tasaocònchưachết?-Bởivìvậnkhícủanàngkhôngtệ,gặpđượcta.Vịcônươngkhôngcònrâulạinổigiận:-Tađãbịngườibứcvàođườngcùng,mỗingàyphải lánhnénhưmột
conchóhoang,đôngtrốntâytránh,lạibịtrúngđộcdượcámkhícủangườita,ngươicònnóivậnkhícủatakhôngtệ?
NàngtrừngtrừngnhìnTiểuCao:-Tamuốnnghengươinóicoiphảilàmsaomớigọilàvậnkhíkhôngtốt?TiểuCaocườikhổ,chỉcònnướccườikhổ.Cônươngđólạitrừngmắtnhìnchàngcảnửangày,chợtthởdài:-Tabiếtngươi tuyệtkhôngchịucho tacáihòmđó,chonênngươi tốt
nhấtcũngkhôngnênlochuyệncủatanữa.-Tạisao?“Chuyệnnàyngươilokhôngđược,sốngchếtcủatacũngkhôngquanhệ
gìđếnngươi”.Nàngđáp:“Tavốnkhôngcóliênquangìvớingươi”.-Vốnkhôngcómột chútquanhệgì, nhưnghiện tại lại chừngnhưcó
chútquanhệ.“Đồchóđánhrắm”.Cônươngđóbỗngnhảydựnglên:“Ngươinóicoi tacóquanhệgìvớingươi?Ngươinóicoi?”TiểuCao
khôngnóiđược.Chàng chưa từng gặp người như vậy, trước đây không, sau này chắc
cũngkhông.Nhưngchànghiệntạilạikhơikhơigặpmộtngười.“Chỗnàylàđâuvậy?”Cônươngđólạihỏichàng:“Ngươitạisaolạiđemtađếncáiổchónày?”“Bởivìđâykhôngphảilà
ổchó”.TiểuCaođáp:“Đâylàchỗtaở”.Vịcônươngđóchợtlẳnglặngtrònxoemắtnhìnchàng.“Ngươilàđầuheo,ngươithậtlàđầuheo”.Nànghétlớn:“Ngườingoàiđườngđềubiếtngươitrúngụởđây,ngươikhôngngờcòn
mangtađếnđây,cóphảingươinhấtđịnhmuốnnhìnthấytachếttrongtaybọnchúngmớicaohứng?Cóphảinhấtđịnhphảiđợiđếnlúcbọnchúngtìmđếncắttừngmảngthịtcủataxuốngngươimớithỏamãn?”TiểuCaocười.
Ngườikhôngnói lý lẽnhưvậytịnhkhôngphải lúcbìnhthườngcóthểgặpđược.
Cônươngđólạicàngtứcgiận.-Ngươicòncười?Cógìvuimàcười?“Nàngmuốntaphảilàmsaođây?”TiểuCaohỏi:“Muốn ta khóc?” - Cái đầu heo nhà ngươi, heo làm sao khóc được?
Ngươicóbaogiờnhìnthấymộtconheokhócchưa?“Quảvậy”.TiểuCaochợtpháthiệnđạolýđó:
“Heo hình như quả thật không thể khóc, nhưng chừng như heo cũngkhôngthểcười”.
Cônươngđócóvẻtứctốiđếnphátđiênngười,thởdài:-Ngươinóiđúng,ngươikhôngphảilàheo,ngươilàngười,làngườitốt,
tachỉxinngươiđưatavề,mauchóngđưatavề,càngnhanhcàngtốt.-Nàngmuốntađưanàngđếnđâu?“Đưavềchỗtaở”.Cônươngđóđáp:“Chỗđóbọnchúngtuyệtđốikhôngtìmra”.-Bọnchúngtìmkhôngra,tacũngtìmkhôngra.-Bộngươikhôngnghĩđếnởđâynhấtđịnhcóngườicóthểtìmrasao?-Ngườiđólàai?Cônươngđólạinhảydựnglên:-Ngườiđólàta.Mộtkhuônviêntịnhkhôngthểcoilàquálớn,lạilạicótớimườisáugia
đìnhtrúngụ.Mườisáugiađìnhđóđươngnhiênđềukhôngphảilàngườicóphương
tiện,mộtkhilàngườicóchútphươngtiệntấtkhôngthểởđó.Nếuquảmìnhkhông tưởngđượccảmộthộnhânkhẩu làmsaocó thể
chenchúcmàsốngtrongcănphòngnhỏnhưvậyngàyquangày,mìnhnênđếnkhuônviênđómàxem,xemngàyngàycủanhữngngườiđórasao.
Gần đây nhất người trú trong khuôn viên đó lại từmười sáu hộ biếnthànhmườibảyhộ,bởivìcănphòngphíađôngởhậuviệnlạidựngmộtváchgỗchialàmhaigian,chomộtngườingoàimướn.
Mộtngườirâuriadàithượtđộinónráchnát.Nhìn thấychỗởhiện tạicủacônươngkhôngcònrâuđó,TiểuCaolại
cười:-Tòalâuđàinơicáchạtrúngụchừngnhưcũngkhônghơngìcáiổchó
củata.Hiệntạichàngđãđưanàngvềtới.Nếuquảlàbanngày,trongkhuvườnđóhỗntạptiếnggàvịtmèochócắn
xénhau,tiếngvợchồngchửilộn,tiếngngườigiàkhạcđàm,tiếngtrẻníttiểutiện,chodùcómộtconruồibayvàocũngcóthểbịngườitapháthiện.
Maylàtrờiđãtối,hơnnữabọnhọleotườngtừphíasauđivào.Nếuquảmộtngườimuốntrốn,khómàtìmđượcmộtchỗkhóbịtìmra
nhưchỗnày.Vịcônươngđó làmsaocó thể tìm ramộtchỗnhưvầy?CảTiểuCao
cũngkhôngthểkhôngbộiphục.Khiếnchochàngkhôngtưởngnỗilàthầntrícủanànghồinãyrànhrành
rấttỉnhtáo,độctrênmìnhhìnhnhưđãbịviênthuốccủachàngtrụcrahết,nhưnghiệntạilạihônmêngãxuống,hơnnữalầnnàycònbấttỉnhlâuhơnhồinãy.
TiểuCaovốnluônluônnghĩgiảidượccủamìnhtuyệtđốihữuhiệu,hiệntạilạicóchúthoàinghi.
Cóphảinàngtrúngđộcquánặng,đãxâmnhậpvàocốttủyhuyếtmạch?Haylàgiảidượccủachàngkhôngđủsức?
Khôngcầnbiếtrasao,TiểuCaokhôngcócáchnàobỏđinhưvậy.Bởivìtìnhhuốngcủanàngrấtkhôngổnđịnh,cólúchônmê,cólúctỉnh
táo,lúchônmêdầmdềmồhôilạnhnóinănglảmnhảm,lúctỉnhtáolạidùngđôimắt vô thần hư nhược nhìnTiểuCao, chừng như sợTiểuCao bỏ rơinàngmàđi.
TiểuCaochỉcònnướcởlạihộtốngnàng,cảthóiquenmỗingàyphảiănmìcủcảitrắngđềubỏqua.Lúcđóilàracửasaumuavàicáibánhbao,lúcmệtlạidựaghếngủmộtgiấc.
Chàngcũngkhôngbiếtmìnhvìsaophảilàmnhưvậy,khôngngờcóthểvìmộtnữnhânxalạmàhoàntoàncảibiếnmọiquyluậtsinhhoạtmìnhchưabaogiờcảibiến.
Nànglàmộtnữnhâncựckỳmỹlệ.TiểuCaolầnđầudùngkhănlausạchmồhôivàphấnhóatrangtrênmặt
nàngđãpháthiệnnàngkhôngnhữngcóđôichâncựcđẹp,dungmạocũngcựcđẹp.
NhưngnếuquảcóngườinóiTiểuCaovìthíchnàngchonênmớiởlại,TiểuCaothàchếtcũngkhôngthừanhận.
Trongtâmtưởngcủachàngchưabaogiờnghĩđếnnữnhân,chàngluônluônnghĩđịavịcủanữnhântrongtâmlýchàngchỉbấtquágiốngnhưđịavịcủamộtmiếngrautrongchéncơmtrắngvậy.
Vậychàngvìcáigì?
Cóphảivìcảnhngộbithảmcủanàng?Haylàvìđôimắttuytrầmlặngvôngônlạitrànđầyvẻcảmkíchlẫnkhẩncầu?
Tìnhcảmgiữangườivàngườivốnngười thứbavĩnhviễnvôphươngliệugiải,cũngvôphươnggiảithích.
Hìnhnhưđãquabangày,TiểuCaotuycảmthấymìnhmệtmỏi,nhưnglạikhôngmộtchúthốihận.
Nếuquảchuyệnnàyphátsinhlạilầnnữa,chàngvẫnlàmnhưvậy.Haingàyqua,nàngtuykhôngnóivớichàngcâunào,nhưngnhìnnhãn
thầncủanànglàcóthểthấynàngđãxemchàngnhưngườithâncậnnhấttrênthếgiớinày,ngườicầnthiếtduynhấttrênthếgiớinày.
Thứcảmgiácđólàthứcảmgiácrasao?ChínhTiểuCaocũngkhôngbiếttrongtâmcótưvịgì,chàngcảđờichưa
baogiờcóaiđốivớichàngnhưvậy.Cómộtngàylúcchàngtỉnhdậy,đãpháthiệnnàngđanglẳnglặngnhìn
chàng,lẳnglặngnhìnmộthồirấtlâu,chợtnói:-Ngươimệtrồi,ngươicũngnênnằmngủmộtgiấc.Thanhâmcủanàngkhinhnhubìnhđạm,TiểuCaocũngkhôngdodựgì
nằmxuốngliền,nằmtrênphânnửagiườngnàngnhường.Haingườichừngnhưđềucảmthấyđólàchuyệnrấttựnhiên,giốngnhưlúcgióxuânlăntănlượntrênmặtđấtlàhoalánhấtđịnhnởrộmộtcáchtựnhiênvậy.
TiểuCaovừanằmxuốngđãngủliền.Chàngthậtquámệtmỏi,chonênvừanằmxuốnglàngủngonlành,cũng
khôngbiếtngủđượcbaolâu,lúctỉnhdậyđãgầnđếnhoànghôn.Ngườingủbêncạnhchàngđãđichảitócrửamặt,hoánđổiyphục,dùng
một dải lụa cộtmái tóc dàimịnmàng, ngồi ở đầu giường lẳng lặng nhìnchàng.
Khungtrờingoàicửasổđãdầndầnmờtối,giólạnhgàorítđãdầndầntảnmác.
Trờiđấtmộtmảngthanhbìnhônnhu,nàngđộtnhiênthởdàihỏichàng:-Ngươicóbiếttatêngìkhông?-Takhôngbiết.-Cảtêntangươicũngkhôngbiết,tạisaolạiđốivớitatốtnhưvậy?“Tacũngkhôngbiết”.TiểuCaođáp.
Chàngthậtkhôngbiếtsao?Chàngchỉbiếtchàngđãgặpđượcmộtnữnhânnhưvậy,đãlàmchuyện
nhưvậy.Nhữngthứkhácchàngđềukhôngbiếtđến.Nàngđộtnhiênthởdàinhènhẹ:-Kỳthậttacũngkhôngbiếtngươilàai,cũngkhôngbiếttêncủangươi.Nàngvuốtnhẹmặtchàng:-Nhưngtabiếtngươinhấtđịnhcũngnhườngmộtchỗchotanằm.Chàngnhường chỗ, nàngnằmxuống, nằmbên cạnh chàng, nằm trong
lòngchàng.Tấtcảmọichuyệnđềuxảyramộtcáchtựnhiênlàmsao,giốngnhưlúc
mưaxuântướithắmmặtđất,vạnvậtđềunhấtđịnhcóthểsinhtrưởngmộtcáchtựnhiênnhưvậy.
Tựnhiênlàmsao,đẹplàmsao,đẹpđếnmứclàmsaylòngngười.Đêmlạnhtĩnhlặng,đườngtrườngtĩnhlặng.Bọnhọ tay trong tay,đạp tuyếtphủ trênđường, tìmđếnmộtquánnhỏ
bàidướimáihiênnhà,ănmộttôcháothịtcừuvừathơmvừacay.Bọnhọkhônguốngrượu.Bọnhọkhôngcầndùngđếnrượumớithíchthíchđượcnhiệttìnhcủabọn
họ.Sauđóbọnhọlại taytrongtay, trởvềtiểukháchsạnnơiTiểuCaotrú
ngụ,bởivìTiểuCaocòncóvàivậtcònđểlạiởđó.Vừaquẹoquađườngvàokháchsạn,bọnhọpháthiệnmộtchuyệnrấtkỳ
quái.Bàntaycủanàngvốnđangấmáptrongtaychàngđộtnhiênbiếnthành
bănglãnh.Cửakháchsạnđãđóngchặt,nhưngcómộtngườiđangđứngdướiánh
sángvàngvọtcủalồngđèntreongoàicửa.Mộtngườigiốnghệtngườigỗ,đứngbấtđộnggiữagiólạnhđêmđông,
mộtkhuônmặtđôngcứngđếnmứctímlịm,nhưngtháiđộlạivẫnrấttrầmtĩnh.
TiểuCaonắmchặtbàntaylạnhbuốtcủanàng,nhẹnhàngthốt:
-Nàngđừnglo,ngườiđókhôngphảiđếntìmnàng.-Saochàngbiết?-GãlàngườicủaĐạiTiêuCục,hômrằmtacógặpquagãmộtlần.-Chỉcầngặpngườitamộtlầnlàchàngkhôngthểquênsao?-Đạikháikhôngthểquên.Bọnhọcònchưađitới,ngườiđóquảnhiênđãcungcungkínhkínhcúi
mìnhhànhlễvớiTiểuCao:-TiểunhânTônĐạt,báikiếnCaođạihiệp.-Ngươisaolạibiếttalàai?“Hômrằmtiểunhânđã từnggặpCaođạihiệpmột lần”.TônĐạt trầm
tĩnhđáp:“LàgặpbênngoàigianmậtthấtnơiDươngKiênbịhànhthích”.-Lẽnàongườingươigặpquamộtlầnlàkhôngthểquênsao?-Khôngthể.TiểuCaocười:-Tacũngnhớngươi,ngươihômđólàngườiduynhấtkhôngbịtađánh
gục.-ĐólànhờCaođạihiệphạthủlưutình.-Ngươiđứngđâylàmgì?Cóphảiđangđợita?“Phải”.TônĐạtđáp:“ThạchNhạnđãđợiởđâyhaingàymộtđêm”.-Mộtmựcđứngởđâyđợi?-HaingàynayCaođạihiệphànhtungbấtđịnh,tiểunhânsợlỡdịp,cho
nênmộtbướccũngkhôngdámlykhai.-Nếuquảtacònchưavề?-Vậythìtiểunhânchỉcònnướcđợitiếp.-Nếuquảtacòntớibangàybađêmnữamớivề,ngươicũngđứngởđây
đợitabangàybađêm?“ChodùCaođạihiệpcóđiba thángmớivề, tiểunhâncũngđứngđây
đợi”.TônĐạtbìnhbìnhtĩnhtĩnhđáp.
“Aimuốnngươilàmnhưvậy?”TiểuCaohỏigã:“Cóphải làTrácĐôngLai?Lẽnàohắnmuốnngươi làmcáigì,ngươi
đềuđilàmhết?”.-Tráctiênsinhluônluônlệnhxuấtnhưsơn,chotớinaycònchưacóai
dámkhángcựlạimệnhlệnh.-Cácngườitạisaolạinghelờihắnnhưvậy?“Tiểunhânkhôngbiết”.TônĐạtđáp:“Tiểunhânchỉbiếtphụctòngmệnhlệnh,chưabaogiờnghĩđếntạisao”.CaoTiệmPhithởdài:-Conngườiđó thật làngườivĩđại,khôngnhữngcóđảmchí,cómưu
lược,cónhãnquang,hơnnữacòncóbiếtbaođạitướng.ChonêntamộtmựckhônghiểuđượcđạilongđầucủaĐạiTiêuCụccủacácngươitạisaokhôngphảilàgã?
TônĐạt hoàn toàn không có phản ứng gì, chừng như căn bản khôngnghethấynhữnglờiđó,lạirúttrongtayáoramộttấmthiệpđỏ,cungcungkínhkínhdụngsongthủdânglên.
-Đây làdoTrác tiênsinhđặcbiệtmuốn tiểunhânmangđếngiaochoCaođạihiệp.
-Ngươiđứngđâyhaingàymộtđêmlàvìmuốngiaochotaláthiệpnày?-Phải.-Ngươicónghĩđếnnếuquảngươigởinólạiquầy,tacũngcóthểđọc
đượckhông?“Tiểunhânkhôngnghĩđến”.TônĐạtđáp:“Córấtnhiềuchuyện tiểunhânchưabaogiờnghĩđến,nghĩquánhiều
tịnhkhôngphảilàchuyệntốt”.TiểuCaolạicười.“Đúng,ngươinóiđúng”.Chàngnhậnlấytấmthiệp:“Saunàytanhấtđịnhcũngphảihọchỏingươi”.CaoTiệmPhi không cầnmở thiệp cũngđã biết đó khôngphải làmột
thiệpchào,màlàmộtphongchiếnthư.Mộtphongchiếnthưđơngiảnrõràng.“Mồngmộtthánghai,trướcbìnhminh.
Lýtrang,TừÂnTự,ĐạiNhạnTháp.TưMãSiêuQuần“.“Mồngmộtthánghai”,TiểuCaohỏiTônĐạt:“Hômnaylàngàymấy?”.-Hômnaylàngàycuốithánggiêng.-Ngàyyđínhướclàngàymai?-Phải.TônĐạtlạicungcungkínhkínhhànhlễ:-Tiểunhâncáotừ.Gãquayngườibướcđiđượcmộtđoạn,TiểuCaochợtgọigiậtgã.“NgươitênlàTônĐạt?”Chànghỏingườitrẻtuổikiênnghịtrầmtĩnhđó:“NgươicóphảilàhuynhđệcủaTônThông?”.“Phải”.CướcbộcủaTônĐạttuyngừnglại,lạikhôngquayđầu:“TiểunhânlàhuynhđệcủaTônThông”.Đêmlạnh,lạnhnhưđaophong.NhìnbóngTônĐạtdầndầnxakhuấttrênđạilộphảnchiếutuyếtquang,
TiểuCaochợthỏinữnhânnãygiờlẳnglặngkhépsátngườichàng:-Nàngcóchúýđếnmộtchuyệnkhông?-Chuyệngì?“Nànglàmộtnữnhânđẹpphithường,mắtnamnhânsinhralàphảinhìn
ngắmnữnhânnhưnàng”.TiểuCaothốt:“NhưngTônĐạtthủychungkhôngnhìnnàngtớimộtlần”.“Tôivìsaolạimuốngãnhìn?”Chàngvìsaolạimuốngãnhìntôi?”Nàng
chừngnhưcóchúttứcgiận:“Lẽnàochàngnhấtđịnhmuốnmấygãđànôngkhácnhìntôichằmchằm
thìchàngmớicaohứng?Chàngcóýgìđây?”.TiểuCaokhôngđểnàngtứcgiận.Mộtnữnhânlúcđượctìnhnhâncủamìnhômchặtvàolòng,tứcgiậngì
đinữacũngkhôngcòntồntại.“Kỳthậttôicũngbiếtchàngcóýgì”.Nàngdịugiọng:
“ChàngchỉbấtquámuốnnóichotôibiếtconngườiTônĐạtcũngkhôngphảilàngườiđơngiản”.
Thanhâmcủanàngcàngônnhu:-Nhưng tôi tịnhkhôngmuốnchàngnóivới tôi nhữngchuyệnđó.Tôi
cũngkhôngmuốnbiếtnhữngchuyệnđó.-Nàngmuốnbiếtchuyệngì?-Tôi chỉmuốnbiết,TưMãSiêuQuần tại sao lại phảiướchẹn chàng
ngàymaiđếnĐạiNhạnTháp?“Kỳ thật cũngkhôngphải làyướchẹn ta, là taướchẹny”.TiểuCao
đáp:“Hômrằmtađãướchẹny”.-Tạisaophảihẹny?“Bởivìtacũngmuốnbiếtmộtchuyện”.TiểuCaođáp:“TaluônluônmuốnbiếtTưMãSiêuQuầnvĩnhviễnbấtbạicóphảithật
sựvĩnhviễnkhôngthểbịngườitađánhbạikhông?”.Chàngcònchưanóihết câu,đãphátgiác taynàngchợt lạibiến thành
bănglãnh.Nàngvốncóthểyêucầuchàng,xinchàngngàymaiđừngđi,tránhcho
nàngkhỏiphảilolắngsợhãi.Khôngtưởngđượcnànglạinóivớichàng:-Ngàymaichàngđươngnhiênnhấtđịnhphảiđi,hơnnữanhấtđịnhphải
đánhbạiy.Nhưngchàngcũngphảiđápứngtôimộtchuyện.-Chuyệngì?“Đêm hôm nay không được đụng tôi, từ bây giờ bắt đầu không được
đụngtôi”.NàngđẩyTiểuCaora:“Tôimuốnchàngbâygiờtheotôivề,ngủmộtgiấcngonlành”.TiểuCaokhôngngủngon,tịnhkhôngphảivìbêncạnhchàngcómộtđôi
chânchắcnịchmỹlệ,cũngkhôngphảivìchànglolắngvềtrậnchiếnsángsớmngàymai.
Chàngvốnđãngủ.Chàngđốivớimìnhrấtcótựtin,đốivớingườibêncạnhmìnhcũngrất
cótíntâm.“Tabiếtnàngnhấtđịnhđợitatrởvề”.TiểuCaonóivớinàng:“Cólẽnàngcònchưatỉnhdậylàtađãvềtới”.Nhưngnànglạihỏichàng:-Tôitạisaophảiđợichàngvề?Tạisaokhôngthểđitheochàng?“Bởivìnànglànữnhân,nữnhânthôngthườngrấtdễdàngkhẩntrương
hơn”.TiểuCaođáp:“Ta và Tư Mã Siêu Quần giao thủ, sinh tử thắng bại chỉ bất quá là
chuyệntrongtíchtắc,nàngnhìnthấynhấtđịnhrấtkhẩntrương”.Chànglạinói:-Nàng khẩn trương, ta có thể khẩn trương. Ta khẩn trương, ta có thể
chết.-Chàngcó thể tìmmộtngườikhôngkhẩn trươngtheochàng,chiếucố
chàngkhông?-Khôngthể.-Tạisao?-Bởivìtatìmkhôngra.-Lẽnàochàngkhôngcóbằnghữu?“Vốncảmộtngườicũngkhôngcó,hiệntạiđãcómột”.TiểuCaonói:“ChỉtiếchắnlạiởLạcDương”.-LạcDương?“NếuquảnàngđãtừngđiquaLạcDương,nhấtđịnhngheđếntênhắn”.
TiểuCaođáp:“HắnhọChâu,tênlàChâuMãnh”.Chàng không nói gì nữa, cảmột chữ cũng không cần thêm,TiểuCao
cũngkhôngchúýđếnthầnsắccủanàngcóbiếnđổigì.Chànglạibắtđầuluyệntậpnhữngđộngtácvừakỳbívừaquáidị.Cáchluyệntậpđókhôngnhữngkhiếnchobắpthịtchànglinhhoạt,tinh
lựcsungmãn,còncóthểthanhtrừngtưtưởngcủachàng,anđịnhtâmtìnhchàng.
Chonênchàngrấtmauchóngchợpmắt,ngủrấtngon,thôngthườngcó
thểngủluônđếntrờisáng.Nhưngđêmhômnaychàngngủđếnnửađêmlạiđộtnhiênsựctỉnh,bị
mộtthứcảmgiácrấtkỳquáilàmchosựctỉnh.Lúcđólàlúcđấttrờiantĩnhnhất, thậmchícảthanhâmhoatuyếtnhè
nhẹrơitrênnócnhàcũngcóthểngheđược.Thứthanhâmđótuyệtkhôngthểđánhthứcbấtcứngườinào.TiểuCaovốncònđangcảmthấykỳquái,khônghiểumìnhtạisaolạibất
chợtsựctỉnhnhưvầy.Nhưngchàngrấtmauchóngminhbạch.Trongphòngchỉcònlạimộtmìnhchàng,ngườinằmbênmìnhchàngđã
khôngcònnữa.Mộtngườilúcđộtnhiêntừtrênlầucaovạntrượngtéxuốngcảmgiácra
sao?HiệntạitrongtâmTiểuCaocóthứcảmgiácđó.Chàng chỉ cảm thấy đầu óc bỗng choáng vángmêman, toàn thân hư
thoát,sauđónhịnkhôngđượcoằnhôngbắtđầuóimửa.Bởi vì giữa phút giây đó, chàng có cảm giác lần này nàng vĩnh viễn
khôngcòncóthểtrởvềbêncạnhchàng.Tạisaonàngbỏđi?Tạisaocảmộtchữmộtcâunóicũngkhônglưulại,lẳnglặngbỏđinhư
vậy?TiểuCaokhôngnghĩra,bởivìchàngcănbảnvôphươngnghĩngợinỗi.Trongđêmlạnhtĩnhmịch,trongđoạnthờigiangiábuốttịchmịchnhất
đó,chàngchỉnghĩđếnmộtchuyện.-Chàngthậmchícảtênnànglàgìcũngkhôngbiết.
Hồi7-ThấtCấpPhùĐồ
Mồngmộtthánghai.Lýtrang,TừÂnTự.Trướcbìnhminh.Tuyếtđãbắtđầurơitừđêmhômqua,chođếnbâygiờvẫnchưangừng,
thiềnviệnmớiđượcquétdọnsạchsẽlạiphủmộtlớptuyếtbạctrắng.Thầnchungâmvang,tronggiólạnhẩnướctruyềnđếntiếngtụngniệm
đềuđều,truyềnvàomộtgianthiềnphòngmặtphải.TưMãSiêuQuầnđangtĩnhtạingồitrênmộtthiềnsànglắngnghe,tĩnh
lặnguốngmộtbìnhrượulạnhmàđêmhômquaytựtaymangđến.Rượuđếlạnhđếnmứcgiốngnhưbăng,uốngvàolạigiốngnhưcómột
ngọnlửathiêuđốt.TrácĐôngLaiđãtiếnvào,đangmộtmựclạnhlùngnhìny.TưMãSiêuQuầnlạigiảnhưkhôngbiết.TrácĐôngLaichungquynhịnkhôngđượcphảimởmiệng.“Hiệntạibắtđầuuốngrượucóphảiquásớmkhông?”Hắnlạnhlùnghỏi
họTưMã:“Hômnayngươichodùcómuốnuống rượu,cóphảicũngnênđợi lát
nữamớiuống?-Tạisao?-Bởivìngươiphảiđươngđầuvớimộtđốithủrấtmạnh,rấtcóthểcòn
mạnhhơnnhiềusovớitrongtưởngtượngcủabọnta.-Ồ?-Chonênchodùnhấtđịnhphảiuốngrượu,tốithiểucũngnênđợiđến
saukhingươigiaothủvớihắnrồimớiuốngnữa.HọTưMãchợtcười:-Tavìsaophảiđợiđếnlúcđó?NgươilẽnàođãquêntalàTưMãSiêu
Quầnvĩnhviễnbấtbại?Trongnụcườicủaymangtheomộtthứchếnhạokhónói.“Tađãkhôngthểbại,chodùcóuốngsaybòlănra,cũngtuyệtkhôngthể
bại,bởivìngươinhấtđịnhđãsớmcóanbài,chuyệngìcũngđềuanbàihoàn
hảo”.TưMãSiêuQuầncườilớn:“Tiểu tử Cao Tiệm Phi đó đã không thể không bại, không thể không
chết”.TrácĐôngLaikhôngcười,khôngthừanhận,cũngkhôngphủnhận,trên
mặtcănbảnkhôngcóbiểutìnhgì.TưMãSiêuQuầnnhìny:- Lần này ngươi có thể nói cho ta biết ngươi thật ra đã an bài ra sao
không?TrácĐôngLailạitrầmmặcmộthồirấtlâumớihữnghờđáp:-Cónhữngchuyệnvốnlúcnàocũngcóthểxảyra,giốngnhưtakhông
cầnphảianbàivậy.- Ngươi chỉ bất quá giúp Cao Tiệm Phi ngẫu nhiên gặp phảimột hai
chuyệnnhưvậy?“Mỗimộtngườiđềukhótránhkhỏingẫunhiêngặpphảinhữngchuyện
nhưvậy”.TrácĐôngLaiđáp:“Khôngcầnbiếtlàaigặpphải,đềukhôngcóđườnglựachọn”.Hắnđộtnhiênbướcqua,cầmbìnhrượuđếtrênthiềnsàng,rótvàomột
chénnướclã.Rượuvànướclậptứcdunghóa,tanhòathànhmộtthể.“Đócóphải là chuyện rất tựnhiênkhông?”TrácĐôngLaihỏihọTư
Mã.“Cónhữngngườicũngvậy”.TrácĐôngLaithốt:“Cónhữngngườisaukhitươngngộ,cũnghòamìnhgiốngnhưlàrượu
vànướcvậy”.-Nhưngsaukhirượuvànướchòatrộn,rượucóthểbiếnthànhlợtlạtđi,
nướccũngđãbiếnchất.“Ngườicũngvậy”.TrácĐôngLaithốt:“Hoàntoànnhưnhau”.-Ồ?“Cónhữngngườisaukhitươngngộcũngcóthểcóbiến”.TrácĐôngLai
nói:
“Cónhữngngườisaukhigặpmộtngười,làcóthểbiếnthànhmềmyếuđimộtchút”.
-Giốngnhưrượunhậpvàonước?ChonênngươimớiđểchoCaoTiệmPhingẫunhiêngặpmộtngườigiốngnhưnước?
“Phải”.TrácĐôngLaiđáp:“Ngẫunhiêntươngngộ,ngẫunhiênbiệtly,aicũngkhôngcóđườnglựa
chọn”.Thanhâmcủahắnvẫnlãnhđạm:“Giữađấttrờivốncórấtnhiềuchuyệnđềunhưvậy”.TưMãSiêuQuầnlạicườilớn.“Ngươitạisaolạiđốivớitatốtnhưvậy?”Yhỏi:“Tạisaomỗimộtchuyệncủatađềuanbàiđếnmứctốtđẹpnhưvậy?”.“BởivìngươilàTưMãSiêuQuần”.CâutrảlờicủaTrácĐôngLairất
đơngiản:“BởivìTưMãSiêuQuầnvĩnhviễnkhôngthểbại”.ThờinhàĐường,vuaCaoTôngvìmẹlàVănĐứcHoàngHậumàxây
ĐạiNhạnTháp,danhtăngHuyềnTrangđãtừngdịchkinhởđó,lúcđầuxâynămtầng,dựatheođềnthờPhùĐồởTâyVực,saulạixâythêmhaitầng,trởthànhThấtCấpPhùĐồ.
HiệntạiCaoTiệmPhiđangđứngdướiĐạiNhạnTháp.Dướithápkhôngcóbóng,bởivìhômnaykhôngcómặttrời,khôngcó
dươngquanglàkhôngcóbóng.TrongtâmTiểuCaocũngkhôngcóbóng.Trongtâmchàngđãtrởthành
mộtkhoảngtrốngkhông,cáigìcũngkhôngcó.Nhưngtrongtaychàngcòncókiếm,mộtthanhkiếmbọctrongbaobố,
mộtthanhkiếmrấtítngườinhìnthấyqua.Chỉcókiếm,khôngcóhòm.Chàngtịnhkhôngmanghòmtheo,chàngkhôngnênđi,nhưngchàngđã
đi,chàngvốnnênmanghòmtheo,nhưngchàngkhôngmangtheo.TiểuCaocònđểhòmlạitronggianphòngnhỏ.Vậtgìnênlưulạiđãkhôngthểlưulại,khôngnênlưulạitạisaolạiphải
lưulại?Chàngcũngkhôngbiếtmìnhđãđến từbao lâu,cũngkhôngbiếtmình
đếnlàmgì.Chàngchỉbiếtmìnhđãđến,bởivìchàngđãnhìnthấyTrácĐôngLaivà
TưMãSiêuQuần.Vậnmộtbộyphụchắcbạchphânminh,đôimắthắcbạchphânminh,
trắngnhưtuyếttrắng,đenlàđennhánh.TưMãSiêuQuầnvôluậnxuấthiệnlúcnàocũngkhiếnchongườitacó
cảmgiácđó.--Minhhiển,cườngliệt,hắcbạchphânminh.Giữagiâyphútđó,giữa thếgiớimộtmảngtrắngbạcđó, tấtcảmọi tia
sángvinhdiệuđềuchiếuvàomộtmìnhy,TrácĐôngLaichỉbấtquálàmộtcáibóngmàánhsángcủayphảnchiếuphíasau.
TrácĐôngLai chừng như cũng rấtminh bạch điểm đó, cho nên vĩnhviễnlẳnglặngđứngkềmộtbên,vĩnhviễnkhôngngănchậnánhsángcủay.
TiểuCaovừanhìnđãthấyđôitròngmắtđennhánhtrongđôimắtngờisángcủaTưMãSiêuQuần.
Nếuquảchàngcóthểđiđếngầnmộtchút,nhìntửtếmộtchút,cólẽcóthểnhìnthấyđôimắtđóđãđỏngầu,giốngnhưmáutươibịngọnlửatrongtâmthiêucháy.
Chỉtiếcchàngkhôngnhìnthấy.NgoạitrừTrácĐôngLaira,khôngaicóthểtiếpcậnTưMãSiêuQuần.-NgươilàCaoTiệmPhi?-Làta.TưMãSiêuQuầncũngđangnhìnTiểuCao,nhìnvàomắtchàng,nhìn
sắcmặtchàng,nhìnbộdạngcủachàng.DướiĐạiNhạnTháp tuykhôngcóbóng,nhưngcảngườichànggiống
nhưbịvâynhốttrongbóng.TưMãSiêuQuầntĩnhlặngnhìnchàngcảnửangày,chợtquayngườibỏ
đi,khôngquayđầulại.Trác Đông Lai không cản trở y, Trác Đông Lai cả động cũng không
động,cảchớpmắtcũngkhôngchớp.CaoTiệmPhilạibộcphátđếnngănylại.-Ngươisaolạibỏđi?
“Bởivìtakhôngmuốngiếtngươi”.TưMãSiêuQuầnđáp:“Dướikiếmcủata,bạilàchết”.Nétlãnhtĩnhcủayhoàntoànkhônggiốngnhưbộdạngđãcóuốngrượu:-Kỳ thật hiện tại chính ngươi cũng nên biết ngươi đã bại, bởi vì con
người ngươi đã là một người trống không, giống nhưmột bao gạo đã bịngườitađổhếtgạora.
Một người trống không vàmột bao gạo trống không đều không đứngthẳngnổi,nếuquảđứngcũngđứngkhôngnổi,làmsaocóthểthắng?
Đạolýđóvôluậnlàaiđềunênhiểuthấu.ChỉcóTiểuCaolàkhôngminhbạch.Bởivì chàngđã trốngkhông,một conngười trống rỗngcònhiểu thấu
đượcđạolýgìchứ?Chonênchàngbắtđầu tháocáibaobốcủachàngra,baobốđókhông
phảitrốngrỗng.Trongbaocókiếm,kiếmcóthểlấymạngngườitatrongtíchtắc,cũngcó
thểđểchongườitacóđủlýdolấymạngchàngtrongtíchtắc.CướcbộcủaTưMãSiêuQuầntuyđãđìnhhạ,mụcquanglại lạcởxa
xăm.YkhôngnhìnCaoTiệmPhinữa,bởivìybiếtlúcngườitrẻtuổiđómuốn
bạtkiếm,aicũngvôphươngngăntrở.YcũngkhôngnhìnTrácĐôngLai,bởivìybiếtTrácĐôngLaiđốivới
chuyệnđótuyệtkhôngcóphảnứnggì.Nhưngtrongmắtylạilộxuấtmộtnỗibithươnghờhững.--Sinhmệnhtrânquýnhưvậy,dướitìnhhuốngnhưvầy,tạisaocóthể
biếnthànhbịngườitakhinhrẻnhưvậy?Tay của y đã nắm chặt cán kiếm, bởi vì y dưới tình huống này cũng
khôngcònđấtlựachọn.“Cạch”mộttiếng,cánkiếmbậtlênkhỏimiệngvỏ,nhưngkiếmcủaTư
MãSiêuQuầntịnhchưarútra.Bởivì ngay lúcđó, trênĐạiNhạnThápđộtnhiên cómộtbóngngười
nhưlưutinhsaxuống.Từtrênthápbayxuốngđươngnhiêntịnhkhôngphảilàmộtbóngngười,
mà làmột người, nhưng tốc độ của người đó quá nhanh, cả TưMã Siêu
Quầncũngkhôngthấyrõngườiđólàai,chỉnhìnthấymộtcáibóngxámlợtkéoCaoTiệmPhiđi.
KéoCaoTiệmPhibaytheo,khôngphảilàdầndầnbaycao,màbấtchợtnhưphi điểu tung cánh, trongnháymắt đã lênđến tầngba củaĐạiNhạnTháp.
Thêmmộtchớpmắt,haibóngngườiđãbay lên tầngbảycủa tòa thápPhùĐồđó.
Sauđóhaingườihoàntoànbiếnmất.TưMãSiêuQuầnvốnmuốnrượttheo,lạingheTrácĐôngLaihữnghờ
hỏi:-Ngươivốnđãkhôngmuốngiếty,hàtấtphảiđuổitheonữa?Tuyếtđãngừng,lãotăngbưngtràđãthoáilui.Cólúcđến,cólúcđi,cólúcrơi,cólúcngừng,hoatuyếtvôtìnhvàlão
tăngvongtìnhđềumộtdạng.Cònngười?Ngườikhôngphảicũngnhưvậysao?TưMãSiêuQuầnvẫnđangtĩnhtọatrênthiềnsàng,uốngbìnhrượulạnh
cònchưauốnghết,quamộthồirấtlâumớibấtchợthỏiTrácĐôngLai:-Ngườiđólàai?-Ngườiđó?HọTưMãcườilạnh:-Ngươiđánglẽphảibiếtngườitanóiđếnlàai,ngươikhôngđểtarượt
theolàvìngươisợy.TrácĐôngLaiđứngdậy,điđếnsongcửa,mởcửasổ,lạiđónglại,sauđó
mớiquayngườiđốidiệnTưMãSiêuQuần.“Caothủxuấtđầulộdiệntrongvõlâmtrànlan,tuyệtkỹđầymình,lúc
caothủquyếtchiến,phântranhthắngbại thôngthườngđềuphụthuộcvàotìnhhuốngvàcơngộđươngthờicủabọnhọ”.TrácĐôngLainói:
“TừkhiTiểuLýPhiĐaothoáiẩn,caothủchânchínhcóthểcoilàthiênhạvôđịchcơhồkhôngcònnữa”.
-Cơhồkhôngcó?Haylàtuyệtđốikhôngcó?“Tacũngkhôngthểxácđịnh”.ThanhâmcủaTrácĐôngLaiphảngphất
hơikhànkhàn:“Chỉbấtquácóngườinóichotabiết,ởmộtđịaphươngkhôngbiếttên
trênthếgiớinày,cómộtngườinhưvậy”.“Ai?”TưMãSiêuQuầnđộngdung:“Ngươinóingườiđólàai?”.“YhọTiêu,tiêútrongdịchthủytiêutiêú”.TrácĐôngLaiđáp:“TêncủaylàTiêuLệHuyết”.“Sâm sâmkiếmkhí, tiêu tiêudịch thủy;Anhhùngvô lệ, hóa tác bích
huyết”.Tạmdịch:“Kiếm khímờmịt, nước chảy cuồn cuộn;Anh hùng không còn nước
mắt,đãhóathànhbíchhuyết“.Cao Tiệm Phi chừng như lại ngủ, lúc chàng đang muốn tháo bao rút
kiếm,độtnhiênlạichợpmắt,hơnnữalạiphiêuphưởngtrongmộngbaylên.Kỳthậtchàngcănbảnkhôngphânrõthậtra làmộnghaylà thật?Một
ngườibịngườikhácdùngthủphápvừanhẹnhàngvừavidiệuphẩyquathụyhuyệt,thôngthườngđềubiếnthànhbộdạngnhưvậy.
Lúcchàng tỉnhdậy,nghecóngườiđanghátnhỏ, tronggiọngca línhíphảng phất cũngmang theo kiếm khímịtmù, vàmột nỗi buồn thảm thêlươngkhôntả.
“Lãngtửtamxướng,chỉxướnganhhùng;Lãngtửvôcăn,anhhùngvôlệ”.
Tạmdịch:“Lãngtửhátđihát lại,chỉhátanhhùng;Lãngtửkhôngcócộinguồn,
anhhùngkhôngcònnướcmắt“.Tiếng hát đột ngột bị cắt đứt, người ca chầm chậm quay mình, một
khuônmặtvàngkhè,mộtđôimắtmệtmỏi,mộtbộyphụcxámxịtmộcmạc.Một người bình phàm trầm mặc, trong tay khiêng một cái hòm bình
phàmcũkỷ.“TiêuLệHuyết!”.NgọnlửanóngcủarượulạnhrạorựctronghuyếtmạchtâmtạngcủaTư
MãSiêuQuần,tâmcủaylạivẫnkhôngvìvậymàtỏanhiệt.
-Ylàai?Ngươicóbaogiờgặpychưa?“Tachưagặp.Aiaicũngkhôngnhìnthấyy”.TrácĐôngLaiđáp:“Chodùcóngườinhìnthấyy,cũngkhôngbiếtylàai”.Gióàoàolạnhbuốt,rấtmạnh,cựclạnh.Bởivìbọnhọđangởtrêncao,trêntầngcaonhấtcủathápThấtCấpPhù
Đồ.“Làngươi,lạilàngươi”.TiểuCaothấtthầnnhìndáodác:“Ngươi thật ra là ai? Tại sao bỗng đem ta đếnmột nơi quỷ quái như
vầy?”.“Nơinàykhôngthấyquỷ,nhưngnếutakhôngđemngươiđếnnơinày,ta
tấtphảigặpmộtconquỷ”.Yđiềmđạmđáp:“Mộtconquỷmới”.-Conquỷmớiđólàta?-Đạikháilàvậy.-Ngươilàmsaomàbiếtđượctanhấtđịnhchết?-Bởivìkiếmcủangươi.Trongđôimắt vô thầnmệtmỏi đóphảngphất đột nhiên cómột điểm
tinhquang,giốngnhưmộtngôisaovĩnhhằngmiềncựcbắc,xavờilàmsao,thầnbílàmsao,sángchóilàmsao.
-Quá khứ chôn vùi, danh kiếmnămxưa đã trầm lặn, thanh kiếm củangươiđãlàlợikhívôsongtrongđươngkimthiênhạ,gầnnămtrămnămnaykhôngcóbấtkỳmộtthanhkiếmnàocóthểxếptrênnó.
-Ồ?-NgườichếtạoranólàmộtvịđạisưphụhậuduệcủaÂuDãTử,cũng
làmột vị đệ nhất kiếmkhách đương thời, nhưng cả đời lão chưa bao giờdùngquathanhkiếmđó,thậmchícũngkhôngrútkiếmrakhỏivỏchongườitaxem.
-Tạisaovậy?-Bởivì thanhkiếmđóquáhung,mộtkhirútrakhỏivỏ, tấtphảiuống
máungười.Trênmặtykhôngcóbiểutìnhgì,bởivìtrênmặtycòncómộtlớpdược
vậtdịchdungvàngkhè,nhưngtrongánhmắtychợtlạilộxuấtmộtniềmbi
thươngkhôntả.-Lúcthửkiếmđemrakhỏilò,vịđạisưphụđóđãnhìnthấyđiềmhung
trênkiếm,mộtthứđiềmhungkhôngcócáchnàogiảitỏa,chonênlãonhịnkhôngđượcphảirơilệ,rơitrênthanhkiếmđóhóathànhlệngân”.
“Lệngântrênlưỡikiếmlàdođómàra?-Phải.Vịđạisưphụđóđãnhìnrahungsátcủanó,tạisaokhônghủydiệtnó?“Bởivìthanhkiếmđóchếtạothậtsựquáhoànmỹ”.YhỏiTiểuCao:“Cóaicóthểnhẫntâmhạthủ,đemtinhtúyhóathànhtừtâmhuyếtcả
đờimìnhmàhủydiệt?”.Ylạinói:-Hàhuốngkiếmđãrakhỏilò,đãthànhthầnkhí,chodùcóthểhủyđi
hìnhtrạngcủanó,cũngkhônghủyđượccáiThầncủanó,sớmmuộngìcómộtngàyđiềmdựbáocủalãocũnglinhnghiệm.
TiểuCaokhôngngờlạithấuhiểuýtứcủay:-Giữađấttrờivốncónhữngsựvậtvĩnhviễnvôphươngtiêudiệt.“Chonênhômnayngươichỉcầnrútthanhkiếmđóra,tấtphảichếtdưới
thanhkiếmđó”.Ngườiđónói:“BởivìngươihômnaytuyệtđốikhôngphảilàđốithủcủaTưMãSiêu
Quần”.YngưngthịnhìnTiểuCao:-Hiệntạingươinênhiểurõ,chodùlàquyếtđấucôngbình,cũngkhông
phảihoàntoàncôngbình.-Ồ?“Mộtngườiđạtđếnđịavịnhưvầy,saulưngcónhữngthếlựccóthểđủ
đểchếtạoranhữngsựtìnhkhiếncholựclượngcủađốiphươngyếuớtđi,khiếnchomìnhgiànhphầnthắng”.Ynói:
“Thứchuyệnđóthôngthườngđềulàthốngkhổphithường”.Đólàsựthật,sựthậtcựckỳtànkhốc.Hiện tạiTiểuCaocũngvôphươngphủnhận,bởivì hiện tại chàngđã
hiểurõđiểmđó,đãhọcmộtbàihọcthảmthống.“Chonênnếuquảngươi thật sựmuốnđốiphóvớiTưMãSiêuQuần,
phươngphápduynhấtlàxuấtkỳbấtýđâmchếty”.Conngườiđónói:“Bởivìngươicănbảnkhôngthểcócơhộicùngyquyếtđấucôngbình”.TiểuCaonắmchặtsongquyền.“Ngươivìsaolạinóivớitanhữngchuyệnđó?”Chànghỏingườiđó:“Vìsaolạimuốncứuta?”.-Bởivìtakhônggiếtngươi,chonêntacũngkhôngmuốnđểngươichết
trongtayngườikhác.-Ngươi đươngnhiên cũngkhôngmuốn thanhkiếm của ta lọt vào tay
ngườikhác.“Phải”.Câutrảlờicủangườiđórấtkhôkhan.TiểuCaolạihỏiy:-Ngươiđãcómộtthứvũkhíthiênhạvôsong,lẽnàocònmuốnthanh
kiếmnày?“Takhôngmuốn”.Ngườiđóđiềmđạmđáp:“Nếuquảtamuốn,nóđãlàcủatatừsớm”.MộtđiểmđóTiểuCaocũngvôphươngphủnhận.-Vậyngươitạisaolạiquantâmđếnnó?Lẽnàogiữathanhkiếmnàyvà
ngươicũngcómộtthứquanhệđặcbiệt?Ngườiđóchợtxuấtthủ,nắmlấycổtaycủaTiểuCao.TiểuCao lập tức toátmồhôi lạnh, toàn thân trêndướiđềuướtmồhôi
lạnh.Nhưngchàngbiếtmìnhnhấtđịnhđãđụngđếnmộtvếtthươngtrongtim
ngườiđó,mộtvếtthươngởnơisâukínnhấttrongtimymàykhôngchịuđểaiđềcậpđến.
Mộtngườikiêncườnglãnhkhốcnhưvậy,trongtâmsaocũngcómộtnơiyếumềmnhưvậy?
“Cáihòmcủangươivàkiếmcủatađềudocùngmộtngườilàmra,giữangươivàtacóphảicũngcónhữngquanhệđặcbiệt?”TiểuCaolạihỏi:
“Nhữngchuyệnđóngươitạisaokhôngchịunóichotabiết?”.NhữngchuyệnđóđềulàchuyệnTiểuCaokhônghỏikhôngđược,chodù
cổtaycóbịbópnátcũngkhôngthểkhônghỏi.
Chỉtiếcchàngkhôngđượccâutrảlời.Ngườiđóđãbuôngtaychàng,phòngmìnhrangoàitháp.Ngoài thápmộtmàn trắngbạc,ngườiđóvàcáihòmcủayđãnhưhoa
tuyếttanbiếntrongmàntrắngbạcđó.Bầutrờidầndầntốităm,TiểuCaođãđứngđósuynghĩrấtlâu,lạicòn
rấtnhiềuchuyệnchàngnghĩkhôngthông.Bởivìchàngcănbảnvôphươngtậptrungtưtưởng.Chàngnghĩđinghĩlại,vẫnkhôngtránhkhỏinghĩđếnnàng.--Nàngthậtralàai?Từđâutới?Đãđiđâu?--Ngườimuốntruysátnànglànhữngai?Nàngtìmđếnchàng,cóphảilà
doTưMãSiêuQuầnmuốnnànglàmnhưvậy?Muốnchàngvìnàngmàđiênđảothầnhồn?
--Nàngđộtnhiênbỏđi,cóphảicũnglàdoTưMãSiêuQuầnmuốnnàngđi?
Muốnđểchochàngthốngkhổ,thươngtâm,tuyệtvọng?Khôngcầnbiếtrasao,TiểuCaoquyếttâmphảitìmranàng,hỏichorõ
ràng.Nhưngchànglàmsaomàtìmra.Chàngcănbảnkhôngbiếtnênbắtđầutừđâumàtìm.Mộtthiếuniênmớiđilạitrêngianghồ,khôngcókinhnghiệm,khôngcó
bằnghữu,cũngkhôngcóaitrợgiúpchàng,chàngcóthểlàmgì?Ngoạitrừdùngkiếmgiếtngườira,chàngcòncóthểlàmgì?Chàngcóthểgiếtai?Nênđigiếtai?Aicóthểnóichochàngbiết?Bầutrờicàngảmđạmtămtối,tiếngchuôngđêmđãvangvọng,tronglàn
khóibốclêntừhậuviệnphảngphấtmùicơmtrắngthơmtho,mộtđámtăngnhânmanggiàyđinhđangquayvềdùngbữa.
Giàyđinhđạpvỡbăngtuyết,TiểuCaođộtnhiênnhớtớiChâuMãnh.ChâuMãnhởLạcDương.
Hồi8-HùngSưĐườngTrongHẻmĐồngĐà
Mùngsáuthánghai.LạcDương.LạcDương làđấtkiếnđôcủaĐôngChâu,BắcNgụy,TâyTấn,Ngụy,
Tùy,bảytriềuHậuĐường,bênphảiômHổLao,bêntráinắmQuanTrung,phíabắcvọngYênVân,phíanamkềGiangNam,cungđiệnthànhtrìcựckỳtránglệđẹpđẽ.
GiápMãDoanhnơiTốngTháiTổxuấtthế,thờiHậuĐườngxâyĐôngĐạiTự,MậtPhiTừtrongLạcThầnPhúcủaTàoThực,cốcưcủaLãoTửtronghẻmĐồngĐà,BạchMãTựtừBạchMãTâyThiênĐàKinhmàra,câycầucổxưa“ThiênTânKiềuhạdươngxuânthủy”,chođếnnayvẫncònđó.
NhưngchícủaCaoTiệmPhilạikhôngcòn.TiểuCaotịnhkhôngphảiđếnđâyvìnhữngdanhthắngcổtíchđó,chàng
chỉmuốntìmmộtchỗ,mộtngười.ChàngmuốntìmHùngSưĐường,HùngSưĐườngcủaChâuMãnh.Chàngđãtìmra.TổngđàHùngSưĐường trong hẻmĐồngĐà, gần cố cư củaLãoTử
trongtruyềnthuyết,cơhồchiếmcứcảconhẻm.TiểuCaorấtmauchóngtìmra.Trongtưởngtượngcủachàng,HùngSưĐườngnhấtđịnhlàmộttòakiến
trúckhổnglồkiêncốcổxưa, tuykhôngrấthùngvĩhoalệ,nhưnglạinhấtđịnhrấtrộngrãithoángmát,rấtcókhíthế,giốngnhưconngườicủaChâuMãnhvậy.
Ýtưởngcủachàngkhôngsai,HùngSưĐườngvốnquảthậtlàvậy,chỉbấtquácóđiểmchàngkhôngnghĩđến,tòatrangviệnrộngrãikiêncốcổxưađóhiệntạicơhồđãhoàntoànbịthiêurụithànhtro.
Ngoại trừ vài gian phòng phía sau ra, Hùng Sư Đường hùng cứ LạcDương bao năm nay không ngờ đã hoàn toàn bị hủy diệt trong ngọn lửacuồngliệt.
TâmCaoTiệmPhichìmđắmliền.Giólạnhnhưdaocắt,trongđốngtrotànngẫunhiêncòncóvàimảnhtàn
dưbịgiólạnhlùabayquyệntheo,cũngkhôngbiếtlàxàgỗđãbịđốtthànhthan,haylàxươngngườitàntạ.
HùngSưĐườngđầynghẹttânkháchvàmônđệnămxưahiệntạikhôngngờlạikhôngthấytớimộtbóngngười.
HẻmĐồngĐàđầydẫytruyềnthuyếtcổxưavàđươngkimhàokiệthùngphongngàynàohiệntạichỉcònlạimộtmàuthốngkhổthêlương.
Thươnghải tangđiền,chuyệnđờibiếnhóakhó lường,nhưng thứbiếnhóanhưvầycũngkhôngtránhkhỏibiếnthànhquáđộtngột,đángsợ.
--Chuyệngìđãxảyra?Phátsinhrasao?--ChâuMãnhchíkhíngấttrời,kiêuhùngbấtkhuất,vàđámhảothủdưới
trướngthânkinhbáchchiếnđãđiđâu?TiểuCaochợtnghĩđếnTrácĐôngLai,nghĩđếnphươngpháphànhsự
củahắn,nghĩđếnsựâmtrầmcủahắn.MỗimộtchuyệnphátsinhvàongàyđóởHồngHoaTậphiệntạilạikéo
mànxuấthiệnlạitrongócchàng.ChàngchợthiểuTrácĐôngLaitạisaomuốnphóngthaChâuMãnh.ChâuMãnhrờikhỏiLạcDương, lực lượngphòngthủcủa tổngđàLạc
Dươngnhấtđịnhyếuđi,nếuquảpháingườigấprútđộttập,khôngcònnghingờgìnữa,làcơhộitốtnhất.
ThứcơhộiđóTrácĐôngLainhấtđịnhđãđợitừrấtlâu.LúchắnnângchénchúcphướckínhrượuvớiChâuMãnh,nhânmãđột
tậpnhấtđịnhđãlênđường.Đâynhấtđịnhlàkếtquảđộttậplầnnày.LúcChâuMãnhđangcócảmgiácmìnhhoàntoànđắcthắng,họChâuđã
bịđánhbại.Lầnnàyhắnthậtsựbạiquáthảmthương.TaychânTiểuCaolạnhbuốt.ChàngkhôngthểtưởngtượngChâuMãnhlàmsaocóthểchịuđựngthứ
đảkíchlớnlaonhưvầy,nhưngchàngtinrằngChâuMãnhnhấtđịnhkhôngbịđánhgục.
MộtkhiChâuMãnhcònsống,nhấtđịnhkhôngthểbịbấtkỳmộtaiđánhgục.
Hiện tại ý tưởng duy nhất củaTiểuCao làChâuMãnh chắc đang vộivàngmuốnđibáothù,bởivìhiệntạiTrácĐôngLainhấtđịnhđãgiănglướiđặtbẫyởTrườngAnđợihắnđến.
NếuquảhiệntạiChâuMãnhđãđếnTrườngAn,cơhộihắncóthểsốngsóttrởvềcònrấtít.
Vô luận là ai trải quamột đả kích lớn lao như vầy, tư tưởng và hànhđộngcủahắnđềukhótránhkhỏivìvộivãphẫnnộmàcósơxuất.
Chỉcầncómộtchútsơxuất,cóthểtạothànhsailầmtrímệnh.KếhoạchcủaTrácĐôngLaivĩnhviễnkhông thể có sơxuất, nghĩ tới
điểmđó,cảtâmtưcủaTiểuCaocũngthấulạnh.Ngaylúcđó,chàngđãhạquyếttâm.ChàngcũngmuốntrởvềTrườngAn,khôngcầnbiếtChâuMãnhhiệntại
cònsốnghayđãchết,chàngđềuphảivềđó.NếuquảChâuMãnhcònchưachết,chàngcólẽcòncóthểvìbằnghữu
củamìnhmàtiếpthêmmộtphầnsứclực.Chàngcòncómộtđôitay,mộtthanhkiếm,vàmộtmạngsống.NếuquảChâuMãnhđãchếttrongtayTrácĐôngLai,chàngcũngphải
trởvềthulượmthithểbằnghữu,điliềumạng,điphụcthù.Khôngcầnbiếtrasao,chođếnhiệntạichỉcòncómộtmìnhChâuMãnh
làđốiđãivớichàngnhưbằnghữu.ChàngcũngchỉcómộtbằnghữulàChâuMãnh.Ýnghĩacủahaichữ“bằnghữu”chàngtuycònchưahoàntoànhiểuthấu,
bởivìchàngtrướcđâychưatừnggiaokếtbằnghữuvớiai,nhưngchàngcóKhí.
Làhiệpkhí,huyếtkhí,nghĩakhí.--BởivìtrênthếgiớinàycòncónhữngngườicóKhínhưvậy,chonên
chínhnghĩamớicóthểđánhbạitàác,nhânloạimớicóthểvĩnhviễntồntại.ChỉtiếchiệntạiCaoTiệmPhivôluậnmuốnđiđếnnơinàocũngrấtkhó
màđiđược.Trongconhẻmdàivốntĩnhmịchkhôngcóbóngngườiđộtnhiênđãxuất
hiệnmộtngười.Mộtngườiáonâuchỉcaotốiđakhoảngbốnthước,lạicómộtkhuônmặt
dàinhưmặtngựa,haihànglôngmàydàyđặcgiốngnhưhaicâychổikếtlại,hơnnữacònnhưdùngmộtcọngdâydàycộmkếtlạingaygiữatrán.
Niênkỷcủagãtuyệtkhôngquálớn,nhưngnhìnlạirấtgiàlão,đôimắttihídướicặplôngmàyrậmrìlấplóephátsáng,vừanhìnthấyTiểuCao,ánh
mắtcủagãgiốngnhưmũiđinhghimchặttrênmìnhchàng.TiểuCaođãtừnggặpconngườiđó.Mộtngườinhưvậyvôluậnlàaimộtkhigặpquamộtlầnđềukhôngdễ
gìquênđược.TiểuCaonhớgãhìnhnhưlàmộttênbánbánhngọttrênconđườngbên
ngoàihẻm,dùngmộtthanhđaomỏngvừadài lạivừathoncắt từngmiếngbánhngọt.
Thanhđaođóhiệntạiđanggiắtbênhông.Nếuquảmột ngườimuốndùng thanhđaođóđi cắt sắt, đại khái cũng
khôngphảilàchuyệnquákhókhăngì.Ngườiđóvừaxuấthiện,tronghẻmbỗngnhiệtnáohẳn,ngườiđangđilại
trênđườnglớnđộtnhiêntrongphútchốcđềuùavàoconhẻmđó,chừngnhưtấtcảmọingườitrênđườngđềuđếnđâyhết,giốngnhưnướcthủytriềuvậy,baovâyxungquanhTiểuCao.
TiểuCaochỉcảmthấymìnhgiốngnhưđộtnhiênlọtvàotrongđìnhmiếucựckỳnhiệtnáo,bốnphươngtámhướngđềutrànngậpngười ta,các thứccác dạng người, nước cũng không chảy nỗi, chàng có muốn động cũngkhôngđộngđược.
Chàngthựcsựkhôngbiếtnênứngphólàmsaovớicụcdiệnnày,bởivìchàngchưatừngđụngphảichuyệnnhưvầy.
Người bán bánh ngọt hồi nãy chừng như đã chen chúc đến trướcmặtchàng,hiệntạilạikhôngcònthấyđâunữa.
Người đó thật quá lùn,muốn tìmmột người nhưvậygiữa rừngngườiquả thật rất khó lòng tìm ra, nhưng nếu quả gãmuốn dùng thanh đao cắtbánhcủagãđâmngười tagiữarừngngười,chỉsợcòndễdànghơncảcắtbánh.
TiểuCaokhôngmuốnphảichịumộtđaođó.Chàngnhấtđịnhtrướchếtphảitìmrangườiđó,chàngđãnhìnrangười
đónhấtđịnhlàđầusỏ.“Tamuốnmuabánngọt”.TiểuCaochợtnóilớn:“Ngườibánbánhngọtđâurồi?”.“Tađâucóđiđâu”.Mộtngườidùngthanhâmkhảnđụctrảlời:“Tađangởđâynè”.
ThanhâmtừsaulưngTiểuCaotruyềntới,TiểuCaovừaquayđầu, lạikhôngnhìnthấyngườiđóđâuhết.
Nhưngchàng lại nghe thấy thanhâmcủangườiđó, chonênchàng rấtmau chóngnhận ra chàngmộtmựckhôngnhìn thấy chỉ bất quávì chàngluônluônkhôngcúiđầuxuốngnhìn.
Mộtngườilùnnhưvậy,bịlạcgiữarừngngười,nếuquảmìnhkhôngcúiđầuxuốngtìm,nhấtđịnhkhôngnhìnthấy.
“Ngươi nhìnkhông thấy ta, ta cũngkhông thấyngươi, bọn ta làm saobuônbánđược?”GãhỏiTiểuCao.
-Cócáchgiảiquyết.TiểuCaochợtngồixổmxuốnggiữađámngười,mặtcủangườikháctuy
khôngcònnhìnthấynữa,nhưngmộtkhuônmặtngựalạiđãđếntrướcmắtchàng.
-Hiệntạibọntacóphảiđãcóthểmuabánrồichứ?Ngườiđóhámiệngcườilớn,cáimiệngrộngcơhồbạnhtớimangtai:-Ngươithậtmuốnmuabánhngọt?-Ngoại trừ bánh ngọt ra, bọn ta còn có giao dịch gì khác có thể đàm
phánđây?Còncóchuyệnmuabángìkháccóthểlàmđây?-Khôngcó.-Vậytamuabánhngọt.-Ngươimuốnmuabaonhiêu?-Ngươimuốnbánchotabaonhiêu?-Chỉcầnngươibỏtiềnra,baonhiêutacũngbán.-Bánhngọtcủangươigiábaonhiêu?-Còntùy.-Tùyvàocáigì?-Tùyngười.“Tùyngười?”TiểuCaokhônghiểu:“Bánngọtcũngphảitùyngười?”.-Đươngnhiênphảitùyngười,tùycoingườinàođếnmuabánhngọt,ta
mớiragiá.Tùyngườimàragiávốnlàmộttrongnhữngbíquyếtlàmăn.“Cónhữngngườiđếnmuabánhngọtcủata, tachỉđòihaicắcbạccho
mộtmiếngbánh,cóngườiđếnmuachodùbỏranămtrămlượngbạctacũngkhôngbán”.Ngườiđónói:
“Bởivìtaxemhắnkhôngthuậnnhãn”.“Cònta?”TiểuCaohỏi:“Ngươixemtacóthuậnnhãnkhông?”.Ngườiđóchằmchằmnhìnchàngtừtrênxuốngdưới,từdướilêntrêncả
nửangày,hànquangtrongđôimắt tihíbắnranhưnhữngmũichâmnhọnbén,chợthỏiTiểuCao:
-NgươicóphảitừTrườngAnđến?-Phải.-Trongcáibaobốcủangườicógì?Cóphảilàmộtthanhkiếm?-Phải.-Ngươi từTrườngAn đến đây có phải vìChâu lão gia củaHùng Sư
Đườngmàđến?-Phải.Ngườiđóđộtnhiênlạihámiệngcườitươi,lộxuấtcảnướurăng:-Vậychuyệnmuabángiữabọntakhôngthànhrồi.-Tạisao?-Bởivìngườichếtkhôngthểănbánhngọt,bánhngọtcủatacũngkhông
bánchongườichết.TronglòngbàntaycủaTiểuCaođãbắtđầutoátmồhôi,mồhôilạnh.Đámngườibaovâybốnbềnếuquảcùngmộtlúcxôngtớiđãđủdẫmđạp
chàngnhẹpruột,chànglàmsaongăncảnnổi.Chàngnghe thấy tiếng hô hấp của đámngười đó vì hưngphấnmàđã
biến thành vồ vập, vô luận là ai trước lúc sát nhân đều có thể biến thànhhưngphấn.
Rừngngườiđãbắtđầusiết chặt trướcsau,hữu thủcủangườibánbáncũngnắmchặtcánđaocủagã.
TiểuCaochợtpháthiệnmộtchuyện.Trênthếgiớinàythứđángsợnhấtlàngười,nhânlựcnếuquảcóthểtập
trungđoànkết,đềuđángsợhơnxabấtkỳthứlựclượngnào.NhưngTiểuCaocòncó thểnhẫnnhịn,bởivì chàngđãnhìn ranhững
ngườiđóđềulàngườicủaHùngSưĐường,đềunhưchàng,đứngcùngmộtphíavớiChâuMãnh,chonênchàngnói:
-TatừTrườngAnđến,trongbaocủataquảthậtcómộtthanhkiếmsátnhân,chỉbấtquángườitamuốngiếtkhôngphảilàChâuMãnh.
-Ngươimuốngiếtai?“Ngườitamuốngiếtcũnglàngườicácngươimuốngiết”.TiểuCaođáp:“Bởivìtacũngnhưcácngươi,tacũnglàbằnghữucủaChâuMãnh”.-Ồ?-TahọCao,CaoTiệmPhi.-CóphảiCaoTiệmPhidầndầnmuốnbaycao?“Phải”.TiểuCaođáp:“NgươicứtrởvềmàhỏiChâuMãnhxemtacóphảilàbằnghữukhông”.-Tabấttấtphảihỏi.-Tạisao?Trongđôimắttihícủangườibánbánhngọtchợtlộxuấtmộtýtứnhạo
bángquỷquyệt,chợtnhìnTiểuCaocườicười:-NgươinghĩtakhôngbiếtngươilàbằnghữucủaChâuMãnh?-Ngươibiết?-Bởivìtabiếtchonênmớimuốngiếtngươi.LưngTiểuCaobấtchợtđẫmướt,dầmdềmồhôilạnh.Rừngngười tuyđangsiếtchặtvòngvây,đaocủangườibánbánhngọt
tuysắcbén,nhưnggiữagiâyphútđó,đó làcơhộichàngcó thểchémđứtbàntaycầmđao,chémđứtsốngmũitrênkhuônmặtngựađó,mócmoiýtứchếnhạoquỷquyệtácđộctrongđôimắttihíđóra.
Nhưngchàngkhôngthểkhinhcửvọngđộng.Chàngcó thểgiếtngườiđó,nhưngđámđôngnhư thủy triềudâng trào
bốnbềchànglạikhôngthểgiếtsạch.
Nếuquảchànglợidụngmộttíchtắcđógiếtchếttênmặtngựakia,chínhchàngrấtcókhảnăngbịloạnđaocủangườitabằmnát.
Ngườibánbánhngọtlạicười,cườikhànhkhạchthốt:-Ngườicònchưachết,saongươikhôngxuấtthủ?Câunóiđócònchưadứt,TiểuCaođangngồixổm trướcmặtgãbỗng
đứng dậy, vừa đứng dậy, thân người chàng đã ưỡn thẳng phóng vọt lên,giốngnhưbêntrêncómộtbàntaykhổnglồvôhìnhkéoáochàng,lôichàngbaylên.
Đólàkhinhcônghiếmthấytrêngianghồ,cũnglàtuyệtkỹcầusinhgiữacáichết.
Chỉtiếcchàngkhôngphảilàchim,cũngkhôngcócánh.Thânngườichàngchỉbấtquávậnhếtkhílựcmàbaylên,luồngchânkhí
đólúcnàocũngđềucóthểcạnkiệt,thânngườichànglạiphảirơixuống,lúcrơixuốngvẫnlọtvàogiữarừngngười.
Chínhchàngcũngbiếtđiểmđó.Chàngbiếtngườibêndướinhấtđịnhđềuđãrútbinhkhíchuẩnbịhạsát
thủ,đợikhichàngkhícạnlựckiệtrớtxuốngmàđâmchém.Lúcđóchàngchodùcó thểbạtkiếmgiếtngười,chínhchàng tấtcũng
phảichếtgiữamưamáuvàthithểcủangườita.Chàngkhôngmuốn làm chuyện đó, cũng khôngmuốnnhìn thấy thảm
cảnhhuyếtnhụctannát.Nhưngchàngkhôngchết.Giữalúcđó,chàngchợtnhìnthấymộtsợidâytừxaxabayđến.Chàngkhôngnhìnthấysợidâyđótừđâubayđến,cũngkhôngnhìnxem
sợidâyđóđangnằmtrongtayai.Maymắnlàchàngđãnhìnthấysợidâyđó,hơnnữakịpthờinắmlấy.Sợidâymượnlựckéovềphía trước, thânngườichàngcũngmượnlực
trênsợidâymàbaytheo.Giốngnhưcánhdiềutungbay,càngkéocàngcao.Người kéo sợi dây cũng giống như đang thả diều, TiểuCao còn chưa
nhìnthấyngườiđó,lạiđãnghemộttiếngđộngrấtquenthuộc.Tiếnggiàyđinhchạynhanhtrênđấttuyết.
TrongtâmTiểuCaolậptứccómộtluồngkhíấmáptràodâng.Chàngphảngphấtlạinhìnthấymộtngười,mangđôigiàyđinh,nắmđuôi
ngựa,cũnggiốngnhưmộtcánhdiềubịtreotrênđuôingựa.Chàngphảngphấtlạinhìnthấyngườitrênlưngngựa,lạinhìnthấyhào
khívàhùngphongcủangườiđó.Chàngđã sớmbiếtChâuMãnh tuyệt không thể bị bất cứmột ai đánh
gục.“Caothiếuhiệp,khôngtưởngđượcthiếuhiệpthậtđãđến”.ĐinhHàivừa
dừngchânđãngãquỵtrêntuyết:“ĐườngchủtừngnóiCaothiếuhiệpnhấtđịnhđếngặpông,khôngtưởng
đượcCaothiếuhiệpthậtđãđến”.TiểuCaodùnghếtsứcmớicóthểkéogãbằnghữutrungthànhđóđứng
lên.“Ngườingãquỵđánglẽlàta”.ChàngnóivớiĐinhHài:“Ngươiđãcứumạngta”.ĐinhHàicơhồtràonhiệtlệ,thầnsắclạibiếnthànhcămphẫn:- Tiểu nhân đã sớm biết Thái Sùng tuyệt không thể phóng tha bất kỳ
bằnghữunàocủaĐườngchủ.ĐámbằnghữucủaĐườngchủcơhồđãhoàntoànbịgãhạđộcthủ,cảnhữngngườiởxacũngkhôngbuôngtha.
-TháiSùnglàquáivậtbánbánhngọtđó?-Chínhlàgã.“Gãvốnđươngnhiênkhôngphảilàdânbánbánh”.TiểuCaohỏi:“Gãthậtralàai?”.-GãcũnggiốngnhưtiểutửhọDương,vốnđềulàtâmphúccủaĐường
chủ.-GãcùngDươngKiênđềuphảnbộilạiĐườngchủcủacácngười?“GãcònkhảốhơncảDươngKiên”.ĐinhHàigiậndữđáp:“LúcgãbánđứngĐườngchủchínhlàlúctrongtâmĐườngchủđangrối
rắmnhất,đangcầngãnhất”.TiểuCaohiểurõýtứcủagã.“Cácngười từTrườngAn trởvề, khôngnhữngHùngSưĐườngđãbị
pháhủy,TháiSùngcũnglàmphản”.TiểuCaothởdài:
Haingàyquacácngườinhấtđịnhphảiđiêuđứng”.“Phải”.ĐinhHàiđáp:“Điêuđứngchưatừngthấy”.-Nhưngvôluậnmộtngàycóbaonhiêukhổnạnđềutrởthànhquákhứ
hết.“Phải”.ĐinhHàigiốngnhưtượnggỗlặplạilờicủaTiểuCao:“Đềuthànhquákhứhết”.Trongánhmắtgãchợtđểlộmộtthứbithươngtrầmthốngkhôntả,giống
nhưmộtngườimắtthấymìnhđangchìmđắm,chìmvàohốcátvạnkiếpbấtphục.
TâmTiểuCaobấtchợtcũngđắmchìm.--TháiSùngphảnbộiđanglúcChâuMãnhkhốnkhổnhất,ChâuMãnh
lạichotớibâygiờvẫnđểchogãcaohứngtiêudaotựtạiđilạitrênthếgian.ĐótuyệtkhôngphảilàtácphongbìnhthờicủaChâuMãnh.TiểuCaonhìnthẳngvàomắtĐinhHài,hỏitừngtiếng:-Ngươikhôngdámnóichotabiếtsao?ĐinhHàicũngkhẩntrương:-Khôngdámnóicáigì?TiểuCaochợtdụnglựcnắmlấyvaigã:-Đườngchủcủangươicóphảiđãtrúngđộcthủ.-Không.-Thậtlàkhông?“Thật là không”.ĐinhHài chừngnhưđang tận lựcmuốn ra vẻkhoan
khoái:“TiểunhânhiệntạicóthểdẫnCaothiếuhiệpđigặpngười”.Rừnghéotuyếtdày,nhamthạchgồghề.Trướctảngnhamthạchcómộtđốnglửa,mộtngườiđangngồitrêntảng
nhamthạch.Mộtngườigầygòthấtthần,giốngnhưmộtconkênkênđãlâurồikhông
thấythithểngườichết.
Ngọnlửađangthiểmđộng,hỏaquangthiểmđộngrọilênmặthắn.Mộtkhuônmặtngậptrànniềmbithươngvàtuyệtvọngcôđộc,đôilông
màyrậmrìtỏaphủsầudung,đôimắtvôthầnmệtmỏihõmsâutrongxươnggòmá,bấtđộngngưngthịnhìnánhlửalậplòetrướcmặt,chừngnhưđangmongđợikỳtíchxuấthiệntrongngọnlửaphừngphừng.
ĐókhôngphảilàChâuMãnh.“HùngSư”ChâuMãnhtuyệtkhôngthểbiếnthànhnhưvậy.“HùngSư”ChâuMãnhluônluônlàhảohán,hảohánmàbấtcứmộtai
đềuvôphươngđánhgục.NhưngĐinhHàiđãváichàotrướctảngnhamthạch:-BẩmĐườngchủ,ngườiĐườngchủmuốngặpnhấtđãđến.TiểuCaokhôngrơilệ.Nướcmắtcủachàngtuyđãmuốntràodâng,nhưnglạikhôngchảyra.Chàngđãnhiềunămchưatừnglưulệ.ChâuMãnhngẩngđầu,thấtthầnnhìnchàng,phảngphấtkhôngnhậnra
cóngườiđứngtrướcmặtmình.TiểuCaocúiđầu.Hiệt tại chàng mới hiểu rõ biểu tình tuyệt vọng trong mắt Đinh Hài,
nhưngchànglạichưaminhbạchhảohántungvóhuyđaogiếtngườitrongnháymắtngoàiHồngHoaTậpsaolạidễdàngbịđánhgụcnhưvầy.
-TiểuCao,CaoTiệmPhi.ChâuMãnhđộtnhiêncuồnghốngmộttiếng,từtrênmặtnhamthạchbay
xuống,bộcphátđếnômlấyTiểuCao.Tronggiâyphútđó,hắnphảngphấtlạicósinhkhí:-Tabiếtngươinhấtđịnhđến,ngươiquảnhiênđãđến.HắndụnglựcômchặtlấyTiểuCao,mákềmá.Hắnđangcười,cườilớn,giốnghệtnhưcáingàyhuyđaochémđứtđầu
ngườingoàiHồngHoaTập.NhưngTiểuCaolạiđộtnhiênpháthiệnmặtmìnhươnướt.--Cóphảicóngườiđangrơinướcmắt?Làaiđangrơinướcmắt?“Lãngtửtamxướng,bấtxướngbicaHồngtrầngian,bithươngsự,dĩđại
đaLãng tửvị quân canhất khúc,Khuyếnquân thiếtmạcbả lệ lưu,Nhângiannhượchữubấtbìnhsự,Túngtửuhuyđaotrảmnhânđầu”.
Tạmdịch:“Lãngtửcađicalại,khôngcabàicabuồn.Giữahồngtrần,chuyệnbithươngquánhiều.Lãngtửvìngườicamộtbản,Khuyênngườiđừngrơilệ,Nhângiannếu
cóchuyệnbấtbình,Uốngrượuhuyđaochémđầulâu”.Mộtngọnthiếtthương,mộtcáithauđồng,mộthồrượuđục.Mộtđốnglửa.ĐinhHàidùngngọnthiết thươngtreocáithauđồngtrênngọnlửahâm
rượu,trongrừnggiólạnhgàorú,rượuvẫnchưanóng.NhưngmáuTiểuCaođãnóng.“TrácĐôngLai,tênkhốnnạnlưumanh”.ChâuMãnhđãuốngcạnbahồ
rượu:“Hắntuyđãđánhlãotửta,tavẫnkhôngthểkhôngphụchắn”.Rượuđụcchuivàobaotử,hàokhínghingút:-Phụcthìphục,nhưngsớmmuộngìcũngcómộtngàylãotửchémđầu
hắnxuốnglàmhồđựngrượu.TiểuCaonhìnhắn,nhìnrấtlâu,chợthỏi:-Ngươitạisaocònchưađi?ChâuMãnhđứngdậy,lạitừtừngồixuống,trênmặtchợtlạilộxuấtmột
thứbithươngtuyệtvọng.“Hiệntạitacònchưathểđi”.ChâuMãnhmặcnhiênđáp:“Nếutađi,nàngphảichết”.-Nànglàai?ChâuMãnhlắcđầu,ngậmmiệng,uốngrượu.“NgươikhôngđigiếtTháiSùngcũnglàvìnàng?”TiểuCaolạihỏi.ChâuMãnhlạilắcđầu,quamộthồirấtlâumớidùngmộtthứthanhâm
khànkhànnãonềhỏiTiểuCao:- Ngươi có biết tên phản bội đó mang đi hết bao nhiêu người của ta
không?
-Gãmangđibaonhiêungười?-Toànbộ.“Toànbộ?”TiểuCaokinhhãi:“LẽnàotấtcảđệtửcủaHùngSưĐườngđềutheogã?”.“Ngoại trừ Đinh Hài ra, mỗimột người đều bị gãmua chuộc”. Châu
Mãnhđáp:“Nhữngnămgầnđây,gãluônluônthaythếtaquảnlý tiềnbạc.Tấtcả
thunhậpchiphícủaHùngSưĐườngđềuquataygã,tachưabaogiờphảilotới”.
-Chonênngươinghĩngươichodùđitìmgãcũngvôdụng,bởivìngườicủagãđônghơnnhiều.
ChâuMãnhkhôngngờđãthừanhận,hàokhíhồinãybừngbừngnhờvàoliệttửuđộtnhiênlạitanbiến.
Hắndùngcảhaitaynângchénrượu,uốngcạnmộtchénrượuđangsôisục, ngoại trừ chén rượu đó ra, trên thế giới này chừng như không cònchuyệngìđángđểhắnquantâmđến.
TâmTiểuCaođangđauđớn.ChàngchợtpháthiệnChâuMãnhkhôngnhữngđãbiếnđổingoàimặt,cả
nộitâmcũngđãbắtđầuthốirữa.ChâuMãnhcủangàytrướctuyệtkhôngphảinhưvậy.Trướcđâyhắnnếuquảbiếtngườiphảnbộilạihắncònđangtrênđường
chựcchờgiếthạibằnghữucủahắn, chodùcó thiênquânvạnmãbảohộngườiđó,hắncũngquấtngựahuyđaoxôngvàochémđầungườiđótrướcvóngựa.
--Cólẽđómớilànguyênnhânchủyếuđámmônhạđệtửcủahắnphảnbộilạihắn.
Ngườiđilạitronggianghồ,aichịuđitheomộtthủlãnhđãmấthếtdũngkhí?
TiểuCaothậtkhônghiểumộthảoháncươngcườngsắtđátạisaolạicóthểbiếnthànhnhưvầy?Tạisaocóthểbiếnđổinhanhchóngnhưvầy?
ChàngkhônghỏiChâuMãnh.ChâuMãnhđãsay,saycònnhanhhơnxưakia.Ngoạihìnhcốtcáchtolớncủahắnchỉcònlạilớpdathịtlỏnglẻomềm
nhũn,saukhisayténhìngiốngnhưmộtbộxươngkhôcủamộtđấnghùngsư.
TiểuCaobấtnhẫnnhìnhắnnữa.Ánhlửavẫnthiểmđộng,ĐinhHàivẫnđanghâmrượu,cũngkhôngnhìn
hắn,trongmắtlạilộxuấtmộtnỗibithươngtrầmthốngtuyệtvọng.TiểuCaođứnglên,điqua,lẳnglặngnângmộtchénrượuđưachogã.ĐinhHàidodự,chungquyuốngcạnchén.TiểuCaotiếplấyngọnthiếtthương,cũngrótmộtchénrượutừcáithau,
cạnchén,sauđómớithởdàinói:-Taquảnhiênkhôngnhìnlầmngươi,ngươiquảnhiênlàhảobằnghữu
củahắn.“TiểunhânkhôngphảilàbằnghữucủaĐườngchủ”.BiểutìnhcủaĐinh
Hàicựckỳnghiêmtúc:“Tiểunhânkhôngxứng”.-Ngươi lầm rồi, trên thếgiớinàycó lẽ chỉ cóngươimới làbằnghữu
chânchínhcủahắn,cũngchỉcóngươimớixứngđánglàmbằnghữucủahắn!
“Tiểunhânkhôngxứng”.ĐinhHàivẫnnói:“Tiểunhâncũngkhôngdámnghĩtới”.-Nhưnghiệntạichỉcóngươicònphụgiúphắn.“ĐóchỉbấtquávìcáimạngcủatiểunhânvốnlàcủaĐườngchủ”.Đinh
Hàithốt:“Cảđờinàycủatiểunhânnhấtđịnhphảitheoôngta”.-Nhưnghắnđãbiếnthànhbộdạngnhưvậy.“KhôngcầnbiếtĐườngchủbiếnthànhbộdạnggìđinữa,đềulàĐường
chủcủatôi”.ĐinhHàiđáp:“Chuyệnđótuyệtkhôngthểcảibiến”.-Ngươithấyhắnbiếnđổikhủngkhiếpnhưvậy,trongtâmchắccũngrất
khóchịu?ĐinhHàikhôngnóigì.TiểuCaolạirótrượu,nhìnhắnuốngcạn,sauđómớithởdài:
-Tabiếttrongtâmngươinhấtđịnhcũngrấtkhóchịunhưta,nhấtđịnhcũnghyvọnghắncóthểchấnchỉnhtácphong.
ĐinhHàitrầmmặc.TiểuCaongưngthịnhìngã:-Chỉtiếcngươikhôngnghĩracáchnàocóthểgiúphắnchấnchỉnhlại
tácphong.ĐinhHàilạiuốngthêmmộtchén,lầnnàygãtựrót.TiểuCaocũnguốngmộtchén,nóilớn:-Ngươikhôngnghĩra,tanghĩra.ĐinhHàilậptứcngẩngđầu,nhìnTiểuCaochămchăm.“Nhưngngươinhấtđịnh trướchếtphải cho tabiếthắn tại sao lạibiến
thànhnhưvậy?”TiểuCaocũngnhìnĐinhHàichămchăm:“Cóphảivìmộtnữnhân?”.“Caothiếuhiệp”,thanhâmcủaĐinhHàichừngnhưđangkhóc:“Thiếuhiệptạisaonhấtđịnhphảihỏichuyệnđó?”.TiểuCaonhìngã,nhìnmộthồilâu,chợtđáp:-Tađươngnhiênphảihỏi.Muốntrịbệnh,trướctiênphảiđiềutranguồn
gốccănbệnh.ĐinhHàivốnchừngnhưđãchuẩnbịnóira,chợtlạilắcđầu:-Tiểunhânkhôngthểnóira,cũngkhôngdámnói.-Tạisao?ĐinhHàingồixuống,haitayômlấyđầu,khôngđểýtớiTiểuCaonữa.--ChâuMãnhthậtrasaolạibiếnđổi?Thậtracóphảivìmộtnữnhân?--Nữnhânđólàai?Đãđiđâu?ĐinhHàitạisaokhôngdámnói?Đêmcàngkhuya,cànglạnh.Thếlửacàngyếu.ĐinhHàiđứnglênlẩmbẩm:-Tiểunhânđilượmthêmcủivềchâmlửa.Gãcònchưađikhỏi,ChâuMãnhđộtnhiênhétlớntrongcơnmộngsay
sưa:-ĐiệpVũ, nàngkhông thểđi.Nàng là của ta, ai cũngkhông thểđem
nàngđi.MộttiếnghétlớnđógiốngnhưmộtngọnroiquấtmạnhlênngườiĐinh
Hài.ThânngườiĐinhHàichợtbắtđầuphátrun.ChâuMãnhrùngmình,lạingủsay,TiểuCaocảnđườngĐinhHài,nắm
lấyvaigã.“LàĐiệpVũ,nhấtđịnhlàĐiệpVũ”.TiểuCaothốt:“ChâuMãnhnhấtđịnhvìnàngmớicóbiến”.ĐinhHàicúiđầu,chungquyđãnhìnnhận.“HiệntạinàngcócònởLạcDươngkhông?”TiểuCaohỏi.“Khôngcòn”.ĐinhHàiđáp:“MộtđêmtrướckhitiểunhânvàĐườngchủvềtớiLạcDương,cóngười
dạ tậpHùngSưĐường,đêmđóchính làđêmTháiSùngcanhgác,khôngngờlạichểnhmảngkhôngbáođộng,khiếnchobọnchúngdễdàngđắcthủ,khôngnhữngthiêurụiHùngSưĐường,còngiếtchếthơnbốnmươihuynhđệcủabọntôirồimớinghênhngangbỏđi”.
-TatinrằngđámngườiđónhấtđịnhdoTrácĐôngLaipháiđến.“Nhấtđịnhlàvậy”.ĐinhHàiđáp:“Bọnchúngkhôngnhữngtoànlàhảothủ,hơnnữatìnhhìnhnộibộcủa
bọntôibọnchúngcũngrấtthànhthạo”.“TrongHùng SưĐường nhất định cũng có người của Trác Đông Lai
nằmvùng”.TiểuCaothốt.- Cho nên có người nghi là Thái Sùng đã sớm có ý đồ phản bội lại
Đường chủ, cũng có ngưòi nghĩ gã vì biết mình sơ xuất canh phòng, sợĐườngchủvềtớidụnggiapháptrừngtrị,chonênmớitạophản.
-ĐiệpVũcóphảicũngphảntheogã.ĐinhHàilắcđầu:-Điệpcônươngluônluônkhôngcoitênxútiểutửđóragì,làmsaocó
thểtheogãchođược.-LẽnàonàngbịngườicủaTrácĐôngLaibắtđi?Muốndùngnànglàm
contin,uyhiếpChâuMãnh?
ĐinhHàithởdài:-BởivìduyêncớđóchonênĐườngchủmớikhôngđếnTrườngAntìm
họTưMãthanhtoán.-ChodùTháiSùngkhôngphản,hắncũngkhôngthểđi?“Đạikháikhôngthể”.ĐinhHàibuồnbã:“NếuquảĐườngchủđếnTrườngAn,đámkhốnnạnĐạiTiêuCụcrấtcó
thểlậptứcđemĐiệpcônươngrakhaiđao”.Thanhâmcủagãchừngnhưgầnmuốnkhóc:-Đườngchủtừngnóivớitiểunhân,chỉcầnĐiệpcônươngcóthểsống
yênlành,Đườngchủchodùcóphảichịuđựngkhổnạncũngkhônghềgì.-BởivìvịĐiệpcônươngđóchonênĐườngchủcủacácngườimớitiêu
tánhếtýchí,khôngdámlàmgìhết?ChonênTháiSùngchođếnnaycòncóthểtiêudaotựtạihoànhhành?
“TiểunhâncũngkhôngtưởngnỗiĐườngchủcóthểvìmộtnữnhânmàsitâmnhưvậy”.ĐinhHàiđáp:
“Tiểunhânthậtcónằmmộngcũngkhôngtưởngnỗi”.GãvốnnghĩTiểuCaonhấtđịnh cảm thấychuyệnnày thậtđángcười,
vừađángthươngvừađángcười.Nhưnggãđãlầm.GãpháthiệntrongmắtTiểuCaochợtcũngtrànđầynỗiniềmbithương,
đangsisidạidạixuấtthầnnhìnvàobóngtốixaxăm.--Mộtnữnhâncả tên tuổi cũngkhôngbiết,mộtđoạn luyến tìnhvĩnh
viễnkhóquên.ĐinhHàiđươngnhiênkhôngbiếtnhữngchuyệnđó,quamộthồirấtlâu,
gãmớingheTiểuCaodùngmột thanhâmônnhu thươngcảmphi thườngnói:
-Đườngchủcủacácngườitịnhkhôngbiếnđổi,hắnvẫncònlànamtửhán.Cónamtửhánchânchínhmớiquantâmđếnngườikhác,nếuquảhắnhoàn toàn không quan tâm đến sống chết của người khác, ngươi đại kháicũngkhôngthểđitheohắn.
-Phải.ĐinhHàitrầmmặc,quamộthồirấtlâumớibừngbừngdũngkhí:-Caothiếuhiệp,cóvàilờitiểunhânkhôngbiếtcónênnóihaykhông.
-Ngươicứnói.“Mỗimộtngườiđềunênquantâmđếnngườikhác,nhưngvìngườikhác
màbắtmìnhchịukhổlàkhôngđúng”.ĐinhHàinói:“Làm nhu vậy trái lại có thể khiến cho người mình quan tâm càng
thươngtâmthấtvọng”.TiểuCaomiễncưỡngcườicười,cảibiếnchủđề:-Tathấybênkiacómộtchỗtránhgió,tamuốnđingủmộtchút.Ngươi
cũngnênđingủđi.Giữatrờiđấtlạihoàntoàntrầmlặng,chỉcònlạitiếngtítáchphátratừ
nhữngcànhcâykhôđangbịngọnlửathiêuđốt.ĐinhHàitrảimộttấmchiếutrêntảngnhamthạch,bồngChâuMãnhđặt
lênđó, lạidùngmộtcáimềnbôngđắp lênngườihắn, sauđógãmớinằmngủkếbên,trênmặtđálạnhbuốt,cocuộngiốngnhưmộtcontôm.
Trướcbìnhminhgãđãtỉnhgiấc,lạiphátgiácTiểuCaocũngđãtỉnh.Giữaánhbìnhminhmùmờ,gãnhìnthấyTiểuCaođangdùngbăngtuyết
rửamặt,hơnnữachừngnhưđãtháobaokiếmra.ĐinhHàikhôngnhìnthấytrongbaothậtracòncómộtthanhkiếm,càng
khôngnhìnthấyhìnhdạngcủathanhkiếmđó.Gãkhôngdámnhìnkỹ.Gãgiảnhưkhôngthấygì.Nhưngtimgãđậpthìnhthịch,đậpcànglúccàngnhanh.LúcChâuMãnhtỉnhdậy,trờiđãsángrõ,ĐinhHàiđãdậytừsớm,đang
ngồiđunnướcsôi.NhưngTiểuCaolạikhôngthấyđâu.ChâuMãnhngồidậy,đôimắtđỏngầuthaoláonhìndáodác.Trongcổhọnghắnphátratiếnggầmgừnhưdãthú:“Ycũngđirồi?”ChâuMãnhhỏiĐinhHài:“Yđitừlúcnào?Điđâu?Cótrởvềkhông?”.“BẩmĐườngchủ, lúcCao thiếuhiệpđikhôngnói làđiđâu, tiểunhân
cũngkhôngbiếtđiđâu”.ĐinhHàiđáp:“NhưngĐườngchủđáng lẽnênnghĩ ra,bởivìCao thiếuhiệp làbằng
hữucủaĐườngchủ”.
Thân thể ChâuMãnh vốn vì bi thương thất vọng mà biến thành gầynhom,nghecâunóicủaĐinhHài,lạibấtchợtphấnchấnhẳnlên,trongđôimắtđỏmáucũngphátsáng,chợtnhảybậtdậy.
“Khôngsai,taquảthậtnênbiếtyđiđâu”.ChâuMãnhhétlớn:“ĐinhHài,chúngtacũngđi”.“Được”.TinhthầncủaĐinhHàichừngnhưcũngphấnchấnhẳn,trong
mắtlạitràonhiệtlệ:“Tiểunhânđãchuẩnbịtừsớm,tiểunhânlúcnàocũngđềuchuẩnbị,tiểu
nhânluônluônđợiđếnngàynày”.
Hồi9-NghĩaVôPhảnCố
Mùngbảythánghai.LạcDương.TháiSùngđangngồitrênmộtcáighếbốdùngbốnthanhgỗcăngtấmvải
bốởgiữa,nhìnkẻquangườilạitrênđường.Sắcmặtgãâmtrầm,vôluậnlàaiđềunhìnthấyhômnaytâmtìnhcủagãkhôngtốtđẹpgìlắm.
TiểuCaovốnđãnằmtrongcáirọhắngiăng,nhưcámắclưới,khôngngờgiữamộttíchtắccuốicùnglạithoátkhỏilòngbàntaycủagã.
Đócó lẽchỉvìmỗimộthànhđộngđềuquá thuận lợi, thànhcôngquánhanhchóng,chonênmớicóthểtạothànhsơxuấtnhưvậy.
Kỳ thậtnhữngngàyqua, từnggiờ từngphútgã tịnhkhôngquênđượcChâuMãnh.
GãbiếtChâuMãnhhiệntạinhấtđịnhcònchưarờikhỏiLạcDương,nếuquảgãquyếttâmđitìm,nhấtđịnhcóthểtìmra.
Gãkhôngđi tìm,gã tịnhkhôngphảivì tôn trọngcốnhân,mà làvìgãkhôngdám.
HiệntạigãtuyđãnắmđịavịcủaChâuMãnh,nhưngtậnsâutrongthâmtâmcủagã,vẫncòntồntạimộtniềmkínhsợkhónóiđốivớiChâuMãnh.
DướiuydanhcủaChâuMãnhbaonămqua, thứkínhsợđóđãmọcrễtrongtimgã.
HiệntạigãmộtkhivừanghĩđếnChâuMãnh,taychânlậptứclạnhbuốt,toànthântoátmồhôi,cólúcthậmchínửađêmgặpácmộngsựctỉnh,thânthểdầmdềmồhôilạnh,thịtdaphátrunlẩybẩy.
GãchỉhyvọngChâuMãnhđếntìmgã.Gãđãbốtrívôsốhầmbẫymaiphụcsuốtnămconđường,chỉcầngãhạ
lệnh,tấtcảlậptứcphátđộng.ChodùthểnăngcủaChâuMãnhcònởmứcđăngphong,cũngkhôngcáchnàotrốnthoátđược.
Chonêngãmớicó thểngàyngàyngồiởđâybánbánhngọt,bởivìgãmuốndùngchínhmìnhlàmconmồicâudụconcálớnChâuMãnh.
Conđườngtrườngnhiệtnáo,cóquáncơm,cócóchợhoa,còncócảchợrauthịt,chonênmớitrướcbìnhminhđãcóchợsớm,đôngnghẹtngườitrênđường,tìnhhuốnghaingàynaylạikhácthường:
ngườiquakẻlạiítnhấtcóhơnphânnửalàmaiphụcmàgãbốtrí,trong
đókhôngnhữngcóbộhạcủaHùngSưĐường,còncóđámliềumạngtừxađếndogãmờimọcgầnđây.
Nhữngtênliềumạngchỉcầncótiềnlàchuyệngìcũnglàmđược.ChâuMãnh chưa bao giờ gặp những kẻ đó, bọn chúng đối với Châu
Mãnhcũngkhôngcócảmtìnhgì.ChodùtrongđámbộhạcủaHùngSưĐườngcũngcòncóngườinhưgã,
còn nể sợ ChâuMãnh, lúc xuất thủ do vậy mà khó tránh khỏi kinh hãi,nhưngđámliềumạngkialạilàđámlụcthânbấtnhận.
Nghĩđếnđó,trongtâmTháiSùngmớicảmthấythưthả,lúcđó,gãnhìnthấymộtngườimộtmìnhbướctrênđường.
-TiểuCao,CaoTiệmPhi!TháiSùngcơhồkhôngtinvàochínhmắtmình.Ngườihômquamớithoátkhỏichếtchóc,hiệntạikhôngngờcònđếntìm
chết.TrênngườiTiểuCaochỉvậnmộtcáiquầnngắnđơnbạc,khoácmộttấm
vảichoàngtrênvai.Mặt chàng bị giá lạnh đến nỗi phát đỏ, trongmắt cũng li ti những tia
máu,chứngtỏđãlâurồikhôngchợpmắtđược.Nhưngtinhthầncủachàngxemralạikhônghưhoại,thầntìnhcũngrất
trấnđịnh,nhìnkhôngkhácgìnhưngngườithứcsớmnhâmnhichéntrà.Ainhậnrachàngđềutrònxoemắt,thấtkinhnhìnchàng,trongmắthiển
lộsátcơ.TiểuCaolạikhôngthèmđểýđến.Có người đã chuẩn bị xuất thủ, kỳ quái là, Thái Sùng không ngờmột
mực không phát xuất hiệu lệnh hành động, không ngờ vẫn ngồi yên nhìnTiểuCaođiđếntrướcmặtmình.
Tiểu Cao đứng trước cái bàn gỗ nho nhỏ bày đầy bánh ngọt. Chàngquănghaiđồngtiềnlênbàn,nhìnTháiSùng:
-Tamuốnmuahaiđồngbánh.TháiSùngcũngđangnhìnchàng,nhìncảnửangày,chợtcườihỏi:-Ngươithậtđếnđểmuabánh?-Ngươibánbánh,tađươngnhiênchỉđếnđểmuabán,chuyệnđócógìlà
kỳquáichứ?Cógìđángcười?
“Quả thậtkhôngđángcười,khôngcóchútnàođángcười”.TháiSùngđáp:
“Chuyệnđóthậtđángkhócòalên”.-Vậyngươitạisaocònchưakhông?-Bởivìngườinênkhóckhôngphảilàta,làngươi.-Ồ?-Ngươicóbiếtchỉcầntahétmộttiếng,hiệntạingươirấtcóthểđãlìa
đời,trênmìnhítnhấtcũngphảicómườibảymườitámlỗhổngtràomáu.-Ồ?“Nhưngngươihiệntạivẫncònsống”.TháiSùnglạnhlùnghỏi:“Ngươi có biết ngươi vì sao còn có thể nói chuyện cho tới bây giờ
không?”.-Takhôngbiết.“Bởivìtathậtrấtmuốnhỏingươi,ngươithậtrađếnđâylàmgì?”Thái
Sùnghỏi:“ĐếnlàmthuyếtkháchchoChâuMãnh?Đàmphánđiềukiệngiùmhắn?
Haylàđếncầuxingiùmhắn?”.TiểuCaonhìngã,cũngnhìncảnửangày,độtnhiênthởdài:-Tâmsựcủangườikháccóphảikhôngbaogiờquamắtđượcngươi?TháiSùnglạicười.“KỳthậtChâuMãnhcóthểtựmìnhđến,khôngcầnbiếtrasao,bọnta
từnglàhuynhđệcủahắn”.TháiSùngnóirấtthànhkhẩn:“Chỉcầnđiềukiệnkhôngquáđáng,hắnnóigìtađềucóthểchiếutheo”.-Thật?“Đươngnhiênlàthật”.TháiSùngđáp:“Tacănbảnkhôngmuốnkìnhchốngnhưvầy,huynhđệmộtnhàđánh
nhau đến nỗi sức tàn lực kiệt, lưỡng bại câu thương, để cho người ngoàichiếmtiệnnghi,vậycótốtđẹpgìchứ?”.
-Quảthậtkhôngcóchỗnàotốtđẹphết.“Chonênngươinênđivềnóichohắnbiếtýcủata”.TháiSùngthốt:“Tatinrằngngươinhấtđịnhcũngcóthểnhậnthấythànhýcủata”.
“Tađươngnhiênthấyđược”.TiểuCaođáp:“Tachỉbấtquácảmthấycóchútkỳquái”.-Kỳquáicáigì?-LẽnàongươichưatừngnghĩđếntađếngiếtngươichoChâuMãnh?TháiSùngmỉmcười,cảđôimắttihícũngtrànđầyvẻkhoáitrá.“Ngươilàngườithôngminh,saolạicóthểlàmchuyệnđó?”Gãđáp:“Ngườitrênđườngđềulàngườicủata,chỉcầnngươivừaxuấtthủ,cho
dùcóthểgiếtđượcta,ngươitấtcũngchếttheo”.“Tatinlàvậy”.TiểuCaonói:“Mộtđiểmđótacũngnhìnra”.“Ngươicòntrẻ,tiềnđồnhưcẩmtú,ngươicùngChâuMãnhlạikhôngcó
giao tìnhquá thâmhậugì, tại sao lại đếnbánmạng chohắn?”TháiSùngmỉmcườilắcđầu:
“Ngươiđươngnhiênkhôngthểlàmchuyệnđó”.TiểuCaocũngcười:-Ngươi nói không sai chút nào, chuyện như vậy cả tên ngu khờ nhất
trongthiênhạcũngkhôngthểlàm.TháiSùngcườilớn,cườirấtkhoáitrá.Đanglúchắncườikhoankhoáinhất,chợtnhìnthấymộtánhsángxanh
lèlợtlạtlóelên,mộtmũikiếmbénđãđâmxuyêntimgã.Nụcườiđộtnhiênđôngđặc,giốngnhưmộtcáimặtnạthủcôngcựckỳ
tinhtríđốngkếttrênmặtgã.Trongnháymắt,tấtcảmọithanhâmvàhànhđộngphảngphấtcũngbị
đôngđặc toànbộ.Nhưng sau cái chớpmắt đó, đột nhiên lại hỗnđộnnáođộng, khiến cho conđườngđóbiến thànhmột nồi nước sôi sùng sục tràodângtrênlòlửa.
NgườiduynhấtcòncóthểbảotrìvẻlãnhtĩnhlàTiểuCao.Chàng làmchuyệnđóchỉvìchàngnghĩchuyệnđó làchuyệnnên làm,
thànhbạilợihại,sinhtửtồnvong,chàngcănbảnkhôngđểýtới.Hiện tại sứmệnh của chàng đã hoàn thành, đã tậnmắt chứng kiến số
phậnquảbáocủatênphảnđồ,mấychuyệnkhácchànghoàntoànkhôngđểýtới.
Tuychàngkhôngđểý,cóngườiđểý.Đámđôngđộngloạncònchưabộcphátqua,giữakhôngtrungđộtnhiên
cómộtbóngngươicaolớnnhưđạibànghạmìnhxuống,rơixuốngngaybêncạnhTiểuCao,nắmtayTiểuCao.
“Ylàbằnghữucủata”.ChâuMãnhlạiphátxuấttiếngnộhốngcủahùngsư:
“Cácngườimuốnđộngđếny,trướchếtgiếttađã!”.
Hồi10-ĐiệpVũ
Mùngtámthánghai.TrườngAn.Bốn con bồ câu đưa thư từ Lạc Dương bay đi, có một con lạc mất
phương hướng trong đêm đen, cómột con bị băng tuyết hàn phong đôngcứngchếtgiữacùngsơnnơibiêncảnhQuanLạc,lạivẫncònhaiconbayvềđếnTrườngAn,tớisángsớmmùngtámthánghaiđãbayđếnTrườngAn.
“TháiSùngđã chết”.TrácĐôngLai rất bình tĩnhnóivớiTưMãSiêuQuần:
“DươngKiênchếtởđây,thêmhaingườichếttrongtrậnđộttậplầnnày,TứĐạiKimCươngthủhạcủaChâuMãnhhiệntạikhôngcònngườinào”.
Họ TưMã đang hưởng thụ cục thịt bò nướng. Cục thịt giống như đãthànhnguồnsinhlựccủaychocảngày.Lúcđócũngchínhlàlúctinhthầnymạnhbạonhất,đầuócythanhtỉnhnhấttrongngày.
“TháiSùngchếthồinào?”YhỏiTrácĐôngLai.“Chếtsángsớmhômqua”.TrácĐôngLaitrảlời:“Tôimớinhậnđượctintứctrướcđâymộtcanhgiờ”.Thuộchạcủahắncómộtngườilàchuyêngiahuấnluyệnphicáptruyền
thư, người hắn phái đếnLạcDương thám thính tin tức thông thường đềumangtheomộthaiconbồcâuđưathư.Thờiđótuyệtđốikhôngcóbấtkỳphươngpháptruyềntinnàocóthểnhanhhơncáchđó.
“Ta hình như nghe nói Thái Sùng đã hoàn toàn khống chế Hùng SưĐường,làmsaolạichếtđộtngộtnhưvậy?”HọTưMãhữnghờhỏi:
“Mộtngườinhưgãhìnhnhưkhôngnênchếtquámauchóngnhưvậy”.- Nếu quả có một thanh kiếm đâm xuyên qua tim, không cần biết là
ngườinàocũngđềuchếtrấtmauchóng.“Nhưngmuốnđâmmột kiếmxuyên timgã tịnh khôngphải là chuyện
dễ”.TưMãSiêuQuầnhỏi:“Thanhkiếmđócủaai?”.“LàTiểuCao”.TrácĐôngLaiđáp:“CaoTiệmPhi”.“Lạilày!”HọTưMãdùngthanhloanđaocủamìnhcắtmộtkhốithịt:
“YđãđếnLạcDương?”.-Đạikháiđãđếnvàongàytrướcđó.HọTưMãnhaitừtừ,chođếnkhihươngvịcủathịtđãhoàntoàndung
nhậpvàocảmgiáccủaymớimởmiệng:-BằngvàokiếmthuậtcủaCaoTiệmPhi,TháiSùngđươngnhiênkhông
phảilàđốithủ,nhưngTháiSùngđãkhốngchếcảHùngSưĐường,bêncạnhnộitrongkhoảngnămchụcbướccòncóhảothủbảohộmớiđúng.
“Nghenóilúcđólàởtrênmộtconđường”.TrácĐôngLaiđáp:“LúcđótrênđườngkhôngnhữngbàibốđầyđệtửHùngSưĐường,hơn
nữacòncómườimấysát thủmàgãđãmướnvề.Đối thủcủagãnếuquảmuốnđitrênconđườngđó,chỉecònnguyhiểmhơncảmộtconcừulọtvàogiữađámlangsói”.
-NhưngTiểuCaođãđến?“Khôngsai,TiểuCaođãđến,đếnmộtmình”.TrácĐôngLaiđáp:“Mộtmình,mộtkiếm,giốngnhưmột lão tháibàxáchgiỏđichợvậy,
thoảimáibướcđềutrênconđườngđó”.-Sauđó?-SauđóydùngthanhkiếmđóđâmxuyêntimTháiSùng,từtrướcngực
đâmxuyênrasaulưng.-TháiSùngsaolạicóthểđểchoyđếngần?Tạisaokhônghạlệnhxuất
thủgiếtchếty?“Mộtđiểmđótôicũngcónghĩtới”.TrácĐôngLaiđáp:“TôinghĩnguyênnhântrọngyếunhấtlàTháiSùngkhôngnhữngmuốn
lợidụngTiểuCaođidẫndụChâuMãnh,hơnnữalạikhôngcoitrọngymấy,nhấtđịnhnghĩrằngytuyệtkhôngdámxuấtthủdướitìnhhuốngđó”.
“VậyTháiSùngchếtcũngkhôngoanuổng”.HọTưMãlạnhlùngthốt:“Vôluậnlàaiđánhgiáđốithủcủamìnhquáthấpđềuđángchết”.TháiSùngkhôngnhữngđánhgiá thấpvõcôngvà tốcđộxuất thủcủa
TiểuCao,cũngđánhgiánhâncáchvàdũngkhícủachàngquáthấp.HọTưMãchợtthởdài:-NhưngTiểuCaonhấtđịnhcũngchếtchắc.Lúcyđếnnhấtđịnhđãbiết
mìnhchếtchắc.ChâuMãnhcóthểgiaohảovớimộtbằnghữunhưythậtlàmaymắn.
“Ngườinhưyhiệntạiquảthậtkhôngnhiều,chếtmộtngườilàítmấtmộtngười”.
TrácĐôngLaithốt:“Nhưnghiệntạivẫnkhôngthiếumất”.-TiểuCaocònchưachết?“Chưa”.TrácĐôngLaiđiềmđạmđáp:“Hiệntạiysốngcólẽcònkhoankhoáihơnđạiđasốngườitrênthếgian
nàynhiều”.HọTưMãhiểnlộvẻkinhngạc:-Tạisaovậy?“Bởivìycũngkhôngkếtbằnghữumộtcách lầmlẫn”.TrácĐôngLai
đáp:“ChâuMãnhtịnhkhôngđểymộtmìnhliềumạng”.“LẽnàoChâuMãnhcũngđãđến?”HọTưMãcàngkinhngạc:“HắntậnmắtthấyTháiSùngdẫntoànbộngườicủahắnđi,mìnhthìtrốn
chạynhưmộtconchóhoang,vậylúcđóhắnlàmsaocóthểxôngvàonơiđó?”.
-Vốntôicũngnghĩnhưvậy,chừngnhưđãbịbọntađậpvỡngoạibiểucứngcỏicủahắnnhưmộtcâybúađậpvỡvỏngoàicủaquảhạch,chỉcòndưlạinhânbêntrongmàcảmộtđứabéchưamọcrăngcũngnuốtđược.
-Hiệntạicáivỏcủahắncóphảiđãmọclại?-Chừngnhưvậy.-Saolạicóthểmọclại?TrongmắtTrácĐôngLaimang theovẻ trầm tưmặc tưởng, trầmmặc
mộthồirấtlâumớitừtừđáp:-Có những gốc cây vàomùa đông nhìn có vẻ đã hoàn toàn héo chết,
nhưngvừađếntrờixuân,tiếpthụgiómưa,khôngkhíấmápvàánhdươngquangcủamùaxuân,bấtchợtlạibiếnthànhtràntrềsinhcơ,lạinhúlộmầmxanh,hoalátươitắn.
Thanhâmcủahắnphảngphấtrấtxavời:-Cónhữngngườiảnhhưởngđốivớibằnghữucũnggiốngnhưgióxuân,
mưaxuân,khôngkhíấmápmùaxuân,vàdươngquangmùaxuânvậy.Đối
vớiChâuMãnhmànói,CaoTiệmPhilàloạibằnghữuđó.TưMãSiêuQuầnthởdàinhènhẹ:-Yquảthậtlàvậy,khôngcầnbiếtđốivớingườinàocũngnhưvậy.TrácĐôngLaichợt trầmmặc, trongđôimắtxámxịtđộtnhiên lộxuất
mộtthứbiểutìnhmàbấtcứngườinàocũngđềukhôngthểliệugiải,cũngvôphươnggiảithích,tiasángtrongmắtcũngdầndầnảmđạmđi.
TưMãSiêuQuầnlạichừngnhưkhôngchúýđến,lạitiếptụcnói:-NgườiTháiSùngmaiphụctrênđường,đạiđasốlàbộhạcũcủaChâu
Mãnh, nhìn thấy Châu Mãnh đột nhiên lại trùng chấn hùng phong ngàytrước,nhấtđịnhđãbịkhí thếcủahắnchấnnhiếp.HàhuốngTháiSùngđãchếtdướikiếmcủaTiểuCao.
Chonênhắnkếtluận:- Một khi ChâuMãnh vừa hiện thân, những người đó hơn phân nửa
khôngdámxuấtthủ,bởivìChâuMãnhcòncóKhí.TrácĐôngLaibảotrìvẻtrầmmặc.HọTưMãlạinói:-ĐámngườiđượcTháiSùngmướnvềđươngnhiêncàngkhôngthểxuất
thủ.-Saovậy?“Bởivìbọnchúngđềulàngườivìtiền”.HọTưMãđáp:“TháiSùngcóthểmướnbọnchúng,ChâuMãnhcũngcóthểmướn”.Trongthanhâmcủahắntrànngậpvẻkhinhmiệt:-Một người nếu quả có giá tiền có thểmuađược, là khôngđáng tiền
nữa,cảmộtcắccũngkhôngđáng.TrácĐôngLaivẫnngậmmiệng.“BởivìTháiSùngđãquênhaiđiểmđó,chonênChâuMãnhvàTiểuCao
mới có thể sống đến bây giờ”.HọTưMã thở phào, đối với suy luận củamìnhhiểnnhiêncảmthấyrấtmãný.
Trác Đông Lai lại hoàn toàn không có phản ứng gì, Họ TưMã nhịnkhôngđượclạihỏihắn:
-Lẽnàongươikhôngcóýkiếngì?TrácĐôngLailắcđầu.
TưMãSiêuQuầnnhíumày:-SaukhiChâuMãnhđến,lẽnàocònxảyrachuyệngì?-Khôngbiết.“Khôngbiết?”TưMãSiêuQuầncơhồgiậtmình:“Ngươisaolạikhôngbiếtđượcchứ?”.Lạitrầmmặcmộthồirấtlâu,TrácĐôngLaimớilạnhlùngđáplời:-Bởivìnhữngtintứcđótịnhkhôngphảidongườiđưađến,làphicáp
truyềnthư,bồcâukhôngthểnóichuyện,chỉcóthểmangthư.Bồcâucũngkhôngphảichimưng.
Lộ trình từLạcDươngđếnTrườngAncũngkhônggần,muốnbồcâuđưathư,khôngthểmangthưquádài.
TrongthanhâmcủaTrácĐôngLaihoàntoànkhôngcócảmtình:-Chuyệnnàylạinhấtđịnhphảicầnmộtphongthưrấtdàimớicóthểmô
tả rõ ràng, cho nên bọnhọ chỉ cònnướcđemphong thưđó chia làmbốnđoạn,giaochobốnconbồcâuđưathư.
-Ngươiđónđượcbaonhiêucon?“Hai”.TrácĐôngLaiđáp:“Haiconbồcâu,haiđoạnthư”.-Haiđoạnnào?-Đoạnđầuvàđoạncuối.“Hồinãyngươikểđươngnhiênlàđoạnđầu”.TưMãSiêuQuầnhỏi:“Cònđoạncuối?”.“Đoạncuốilàđãkếtthúc,chỉviếtvàihàng”.TrácĐôngLaiđáp:“Tôicóthểđọclạichoôngnghe”.Hắnquảnhiênlậptứcđọclạikhôngbỏsótmộtchữnào:“Trậnchiếnđótổngcộngcóhaimươibangườichết,mườichínngườibị
trọng thương, bị thương nhẹ mười một người, chiến địa thảm khốc, mùihuyếttinhlâurồivẫnkhôngtảnmácđược,đườngxánhưbịtắmmáu,duychỉcóChâuMãnhvàCaoTiệmPhiđềumaymắnsốngsótkhôngsứtmẻgì”.
TrácĐôngLaiđọcxongđãlâu,TưMãSiêuQuầnmớithởdài:
-Ngườichếtcònnhiềuhơnsovớisốtrọngthương,ngườitrọngthươnglạinhiềuhơnngườibịthươngnhẹ,sựthảmliệtcủatrậnchiếnđócũngcóthểtưởngtượngđược.
“Phải”.TrácĐôngLaiđiềmđạmnói:“Theođómàxem,lúcđótịnhkhôngphảilàkhôngcóngườixuấtthủ”.“Lúcđócảconđườnggiốngnhưmộtbaothuốcnổcònchưachâmlửa,
mộtkhicómộtngườidámxuấtthủ,ngườiđócóthểbiếnthànhngòilửa,hơnnữacònlàcáingòiđãđốt”.TưMãSiêuQuầnthốt:
“Chonênlúcđóchỉcầncóngườidámxuấtthủ,cáibaohỏadượcđólậptứcbùngnổ,phânthântháccốtcảChâuMãnhlẫnTiểuCao”.
“Phải”.TrácĐôngLaiđáp:“Tìnhhìnhlúcđóquảthậtlànhưvậy”.-NhưngChâuMãnhvàTiểuCaohiệntạivẫncònsống.“Phải”.TrácĐôngLaiđáp:“Haingườibọnhọquảthậtcònchưachết”.-Bằngvàosứclựccủahaingườibọnhọ,làmsaocóthểchốngđượcđám
đôngđó?-Bọnhọkhôngphảilàhaingười,làba.-Còncóai?-ĐinhHài.-ĐinhHài?“ĐinhHàitịnhkhôngphảilàmộtđôigiàyđinh”.TrácĐôngLaiđáp:“ĐinhHàilàtênmộtngười”.-Võcôngcủagãrasao?-Khôngrasaohết.-Nhưngngươilạicóvẻrấttôntrọnggã.“Phải”.TrácĐôngLailậptứcthừanhận:“Taluônluônrấttôntrọngngườihữudụng”.-Gãhữudụng?-Hữudụngphithường,cólẽcònhữudụnghơnhếtsonvớiđámmônhạ
đệtửcủaChâuMãnh.-CóphảivìgãlúcnàocũngđềucóthểvìChâuMãnhmàliềuchết?“Chết tịnhkhôngphải là chuyệnkhốnkhó, gã cũngkhông thểđi chết
choChâuMãnhbấtcứlúcnào”.TrácĐôngLaiđáp:“MộtkhiChâuMãnhcònsống,gãnhấtđịnhcũngcócáchsốngsót,bởi
vìgãmuốnchiếucốChâuMãnh,gãđốivớiChâuMãnhgiốngnhưmộtconchóđốivớichủnhâncủanóvậy”.
TrácĐôngLailạnhlùngnóitiếp:-NếuquảgãlúcnàocũngmuốnliềumạngchoChâuMãnh,thứngười
nhưvậycũngkhôngđángxemtrọng.TưMãSiêuQuầnbỗngnhiêncười,cườilớn:-Tađãminhbạchýtứcủangươi.Taminhbạchphithường.TrácĐôngLailạnhlùngnhìny,trongđôimắtlạnhlẽobấtchợtlộxuấtý
phẫnnộcònđángsợhơncảđaophong,độtnhiênquaymình,bướcdài rangoài.
Khí trờiâmám,ngoàisongcửa truyềnvào thanhâmhoa tuyết rơi rải,một thứ thanhâmchỉcóngườiđang tịchmịch thậpphầnmớicó thểnghethấy.
TiếngcườicủaHọTưMãđãsớmngưnghẳn, trongmắtkhôngnhữngkhôngcóvẻcườicợt,tráilạicònhiểnlộnỗibithươngkhónói.
Ynghethanhâmhoatuyếtlắcrắc,lạikhôngnghetiếngbướcchâncủavợy.
BởivìlúcNgôUyểnbướcvào,yđãbắtđầuuốngrượu.Nàngchưabaogiờkhuyêncảnyuốngrượu,bởivìnànglàmộtnữnhân
thôngminh,cũnglàmộtngườivợhiềntuệ.Nàngbiếtcónhữngsựtìnhaiaicũngvôphươngkhuyêncản.
Chỉbấtquáhômnayvàlúcbìnhthườngcóđiểmkhácbiệt,hônnaynàngkhôngngờcũngbắtđầuuống,hơnnữauốngrấtmau.
Chođếnkhinàngbắtđầuuốngchénthứba,TưMãSiêuQuầnmớiquađầulạinhìnnàng:
-Hiệntạihìnhnhưvẫncònsớm.-Hìnhnhưlàvậy.Nànghìnhnhưđanguốngrượu.
“Hìnhnhưvậy”.NgôUyểndịudàngđáplời.Nànglàmộtngườivợônnhu,ônnhưphithường,đốivớitrượngphucủa
mìnhmộtmực vâng dạ nghe lời, cho dù lúc trong tâm khó chịu tức giậnnhất,lờinóicũngdịudàngnhẹnhàng,chưabaogiờnổitambành.
NhưngTưMãSiêuQuầnbiết.“Nàngchỉcókhitứcgiậnmớiuốngrượubuổisớmnhưvầy”.Yhỏivợ:“Hômnaysaonànglạitứcgiậnvậy?”.NgôUyểnkhôngtrảlời,cũngkhôngmởmiệng.Nànglẳnglặngrótrượu,rótđầychénchochồngvàchochínhmình.“Tabiếtnàngtạisaolạigiận,làvìTrácĐôngLai”.HọTưMãthốt:“Nàngkhôngquencáchhắnnóichuyệnvớitanhưvầy?”.NgôUyểntrầmmặc,mặcnhận.“Nhưng nàng cũng nên biết hắn lúc bình thường không phải như vậy,
hômnayhắncũngtứcgiận”.HọTưMãnói:“BởivìtahômnaymộtmựctándươngTiểuCaotrướcmặthắn”.Trongmắtybỗnglạilộxuấttrànđầyýtứchếgiễu:-Hắnluônluônkhôngthíchtatrướcmặthắnđitándươngngườikháclà
mộthảobằnghữu.NgôUyểnkhôngngờđãmởmiệng.“Lẽnàohắnghen?”Thanhâmcủanàngchợttotiếng,hơnnữacũngtràn
ngậpvẻnhạobáng:“Cảtôicònchưaghen,hắnbằngvàocáigìmàghen?”.NgôUyểnluônluônônnhu,ônnhuphithường,nhưnghiệntạinàngđã
uốngtớinămchénrượu.NànguốngthứrượumàHọTưMãthườnguốngnhất.ThứrượuHọTư
Mãthườnguốngnhấtlàrượumạnh,rượumạnhnhất.Một nữ nhân lúc bình thường rất ít khi uống rượu, đột nhiên lại uống
nămchénrượumạnh,khôngcầnbiếtnóigìđinữa,đềuđángđượcthathứ.--Mộtnamnhấtlúcbìnhthườngrấtítkhiuốngrượu,độtnhiênlạiuống
nămchénrượumạnh,nóigìđinữacũngđángđượcthathứnhưvậy.ChonênHọTưMãcười:
-Nàngvốnđangghen,nàng luôn luônghenvớiTrácĐôngLai,giốngnhưnghĩrằngtacoihắnnhưnữnhânvậy.
“Tôibiếtchàngkhôngcoihắnnhưnữnhân,hắncũngkhôngcoichàngnhưnữnhân”.NgôUyểnlạiuốngthêmmộtchén:
Hắn luôn luôncoi chàngnhưmộtđứaconcủahắn,nếuquảkhôngcóhắn,chàngcănbảnkhôngcóngàynay”.
Thanhâmcủanàngkhànkhàntêtái,nàngtrầmgiọnghỏichồng:-Chàngtạisaokhôngthểtựmìnhđilàmchuyệngìđó,đểchohắnbiết
khôngcóhắnchàngcũngsốngnhưthường?Chàngtạisaokhôngthểchứngminhchohắnthấy?
HọTưMãkhôngtrảlời,cũngkhôngmởmiệng.Ycũnggiốngnhưvợ, lẳng lặng rót rượu, rótmộtchénchovợvàmột
chénchomình.NhưngNgôUyểnkhônguốngnữa.Nàngxàvàolòngy,thấtthanhkhóc
rống.Họ TưMã không khóc, trongmắt thậm chí không có tớimột chút lệ
quang.Ychừngnhưđãkhôngcònnướcmắt.Trongtrangviệnkiếntrúchoànhvĩ,giữađìnhviênrộnglớnhoamỹ,có
mộtgóctốiutịch,tronggóccómộtcánhcửarấthẹp.Saucửalácđáctruyềnramộthaitiếngđàndudương.Nhưngaicũngkhôngbiếtđằngsaucánhcửađólànơinào,aicũngkhôngnhìnthấyngườiđànlàai.
BởivìnơiđólàcấmkhucủaTrácĐôngLai,nếuquảcóngườidámbướcvàocấmkhumộtbước,chântráicủangườiđóvừabướcvào,lậptứcchémđứtchântrái,chânphảivàotrướcthìchémchânphải.
Đólàpháplệnhđơngiảnphithường,vừađơngiản,vừahữuhiệu.KhôngcầnbiếtlàtừnơiởcủahọTưMãhaylàtừcăntiểuốccủaTrác
ĐôngLaiđiđếnđó,đềuphảiđiquamộtđoạnđườngrấtdài.TrácĐôngLaibungcâydùgiấydầu,độituyếtđixuyênquađìnhviên.
Lúchắnbướctrênconđườngphủđầytuyết,tuykhôngthitriểnkhinhcông,trênmặttuyếtcũngchỉbấtquálưuhạmộtchútvếtchânlờmờlợtlạt.
Cánhcửahẹptronggóctốiđóquanhnămđóngchặt.TrácĐôngLaigõcửanhènhẹ,gõbatiếng,lạigõthêmmộttiếng,lạiđợi
mộthồirấtlâucánhcửahẹpmớimởhéra.
Ngườimởcửa làmột nữnhân cựcđẹp, vận áo choàng lông cáo trắngnhưtuyết,sắcmặtcũnggiốnghệtmàuáochoàng.
TrácĐôngLaihạgiọng,hỏirấtcungkính:-Lãotiênsinhdậychưa?“Đãdậytừsớm”.Nữnhânđóđáp:“Ngườilớntuổiluônluôndậyđặcbiệtsớm.Cólẽhọbiếtkhôngcònbao
nhiêungàytháng,chonênđốivớimỗimộtngàyđềuđặcbiệttrânquý”.Saucửalàmột tiểuviệntĩnhlặng, tronggió lạnhtrànngậphươnghoa
mai thâmnhập tận tâmtạngngười ta,dướimộtgốccây tùnggiànuahìnhtrạngcổquái,cómộtlụcgiácđìnhnhonhỏ,mộtlãonhânđangngồitrongđình,nhìnhoatuyếttừngđiểmtừngđiểmrơirảibênngoài,phảngphấtđangnhìnđếnxuấtthần.
Khôngaibiếtdanhtánhvàniênkỷcủalão,cảchínhlãocũngđãquên.Thânngườilãovừagầygòvừaốmyếu,xaxanhìngiốngnhưmộtđứa
bétámchíntuổi,đầucủalãolạigiốngnhưmộtcáihộtcứngngắckhôhéo,trênmặtđầyvếtnhăndovôsốkinhnghiệmthốngkhổvàmưanắngphongsươnghằnkhắc.
Nămthángvôtìnhtuyđãkhiếnchothânthểcủalãohoàntoàncorúclại,nhưngđôimắtcủalãolạivẫnlóechớpmộtthứánhsángtrànđầytrítuệlãothànhvàtinhnghịchtrẻtrung.
Lúcđó,ánhmắtcủalãonhìngiốngnhưdươngquangdịuvợiômấphảidương.
TrácĐôngLai cung cung kính kính đứng ngoài đình, cung cung kínhkínhhànhlễhỏi:
-Khísắccủalãotiênsinhxemracòntốthơnlầntrướctôighéquarấtnhiều,chừngnhưbỗngtrẻđihaimươituổi.
Lão nhân vốn chừng như căn bản không nhìn thấy hắn, cũng khôngchuẩnbịtiếphắn,lạiđộtnhiênquayđầulại,nhìnthẳngvàomắthắn:
-Ngươithấytathậtgiốngnhưđãtrẻthêmhaimươituổi?-Đươngnhiênlàthật.“Vậyngươi là tênmùrồi,vừanguvừakhờlạivừamù”.Lãonhântuy
đangchưởingườita,thanhâmlạirấtkhoáitrá:“Ngươilẽnàokhôngnhìnratađãtrẻđibốnmươituổi?”.
TrácĐôngLaicười.Nữnhântoànthântrắngmuốtđãđứngbênngườilãonhân,lãonhânnắm
taynàng,dùnghaitaynắmlấy.“Đâylàcônglaocủanàng”.Lãonhânnhíumàycườinói:“Chỉcómộtcôgáitrẻđẹpnhưnàngmớicóthểkhiếnchomộtlãođầutử
biếnthànhtrẻtrungtrởlại”.“Đólàcônglaocủatôi”.TrácĐôngLaithốt:“Làtôimangnàngđếnđây”.“Nhưng ta không cảm kích ngươi chút nào”. Lão nhân lại trừngmắt,
trongmắtlấplóenhữngtiasángtinhnghịchgiảoquyệt:“Tabiếtngươiđangnịnhta,lạimuốnđàobớinhữngthứtồngiấutrong
đầuócta”.TrácĐôngLaitịnhkhôngphủnhận,lãonhânhỏihắn:-Lầnnàyngươimuốnđàobớicáigì?-Mộtngười.-Ai?-TiêuLệHuyết.Nụcườitrênmặtlãonhânđộtnhiêntanbiến,cảánhmắtsángtrưngcũng
biếnthànhxámxịtchếtchóc.“TiêuLệHuyết,TiêuLệHuyết”.Miệnglãonhânlẩmbẩmnhắclạicái
tênđókhôngngừng:“Ycònsốngsao?Cònchưachết?”.-Chưa!Lãonhânthởdài:-Hiệntạitamớibiếtngươilàdạngngườigì.LãogiơmộtngóntaychỉvàomũiTrácĐôngLai:-Ngươi là tênkhốnnạnsiêucấp,vừakhốnnạn,vừangu, lạivừakhờ,
chonênngươimớilàmphiềnđếny.TrácĐôngLaikhôngtứcgiận.Khôngcầnbiết lãonhân làmgìđi nữa,hắn chừngnhưđềukhông tức
giận,bởivìchỉcólãonhânđómớicóthểnóichohắnbiếtnhữngchuyệnhắn
rấtmuốnbiếtmàlạikhơikhơikhôngbiết.“Tôitịnhkhônglàmphiềnđếny”.TrácĐôngLaithốt:“Tôichỉmuốnbiếthaichuyệncóliênquanđếny”.-Haichuyệngì?-Võcôngcủay,vũkhícủay.Lãonhânchừngnhưlạikhẩntrươnglên,mộtngườigiàcỡtuổilãovốn
khôngnênkhẩntrươngnhưvậy.“Ngươicónhìnthấyvũkhíydùngchưa?”LãohỏiTrácĐôngLai.-Takhôngthấy.“Ngươiđươngnhiênkhôngnhìnthấy”.Lãonhânlạithởphào:“Chỉcóquỷhồnchếtdướiđịangụcmớinhìnthấy”.-Khôngcóaithấyvũkhícủay?“Tuyệtđốikhôngcó”.Lãonhânđáp:“ChừngnhưycũngvĩnhviễnkhôngthểnhìnthấyLệNgânvậy.“LệNgân?”TrácĐôngLaihỏi:“AilàLệNgân?”.-LệNgâncủaTiêuĐạiSư.-TiêuĐạiSưlàai?-TiêuĐạiSưlàphụthâncủaTiêuLệHuyết.TrácĐông Lai luôn luôn nghĩmình là người thôngminh phi thường,
hiệntạilạihoàntoànmùmờhỗnloạn.Lờinóicủalãonhânhắnkhôngngờlạihoàntoànkhônghiểu:-YtạisaolạikhôngthểnhìnthấyLệNgâncủaphụthânmình?-BởivìsaukhiynhìnthấyLệNgân,yphảichếtdướiLệNgân.TrácĐôngLaicàngkhônghiểu:-LệNgâncũngcóthểgiếtngười?Lãonhânvọngnhìnxaxăm,trongmắtphảngphấttrànđầynỗibithương
lẫnkhủngbố,giốngnhưmộtngườichợtnhìnthấymộtchuyệnmàmìnhvôphươnglýgiải,cũngvôphươngkhốngchế.
Cũngkhôngbiếtquabao lâu, lãomớichầmchậm thòđôi taykhôcằn
nhỏthóra,nhẹnhàngphớtphẩylêncâyđàntrướcmặtlão.“Tang”mộttiếng,dâyđànvangđộng.Lãonhânchợtnói:-ĐiệpVũ,mờinàngmúamộtbàichota.Tàáochoànglôngcáotừtrênvairơixuốngđất,yphụcvậntrênngười
nữnhântrắngmuốtđóvẫnmộtmàutrắngmuốt.Áochẽntrắngmờ,quầndàitrắngchói.Quầndàiphiêuđộngnhưnướcchảy,ĐiệpVũmúalượnnhưbướmbay,
quầndàiquẩnquyệnnhưmâybay,đểlộmộtđôichândàisănchắccựckỳmỹlệ,nhúnnhảyđànhồi.
Khôngaicóthểhìnhdungđượctưthếmúacủanàng,cũngkhôngaicóthểhìnhdungđượcđôichâncủanàng.
CảĐịch tiểuhầuĐịchThanhLânhiểubiết cách thưởng thứcnữnhânnhấtcũngchỉcóthểnói:
“Tađơngiảnkhôngthểtintrênthânthểcủangườiphàmcóthểcómộtđôichânnhưvậy”.
Tiếng đàn du dương đột nhiên biến thành thương tâm tiêu hồn, tư thếmúacủangườimúacũngbiếnthànhphảngphấtnhưmộtchiếclácuốicùngrụngmìnhgiữagió thumưa lạnh lúc tàn thu,đẹpđếnmức thê lương,đẹpđếnmứckhiếnchongườitavỡtim.
Trongmắtlãonhânđộtnhiêncólệquang.“Tang”mộttiếng,dâyđànđứtđoạn,tiếngđànngưngbặt,quầndàicủa
ngườimúacũngnhưmâytrôichìmđắm.Ngườimúacũngcuộnphụcdướiđất,giốngnhưmộtconthiênngadần
dầntrầmlặngiữabíchhảilamthiên.Sauđólàmộtmảngthiênđịatĩnhtạiantường,yêntĩnhlàmsao,đẹplàm
sao.Trongmắtlãonhâncómộtgiọtlệnhưtrânchâurơixuống,lưuhạmột
vệtlệngântrongvắttrênkhuônmặtgầygòkhôcằncủalão.Mộtgiọt,haigiọt…“LệNgânlànhưvậy”.Lãonhânlẩmbẩm:“LệNgânlànhưvậy!”.
-Nhưvậylàsao?“Độcnhấtvônhị,hoànmỹvôkhuyết”.Lãonhânđáp:“Lợikhíởnhângianđươngthế,tuyệtđốikhôngcómộtthanhkiếmnào
lợihạihơnnó!”.“Kiếm?”TrácĐôngLaihỏi:“LệNgânlàmộtthanhkiếm?”.“Làmộtthanhkiếm”.Lãonhânđáp:“Mộtthanhkiếmhoànmỹvôkhuyết,giốngnhưđiệumúacủaĐiệpVũ
vậy”.-ThanhkiếmđótạisaolạigọilàLệNgân?“BởivìtrênkiếmcóLệNgân”.Lãonhânđáp:“Lúcbảokiếmralò,nếucógiọtlệrơitrênkiếm,cóthểlưulạivĩnhviễn
vôphươngxóadiệt”.-Làlệngâncủaai?“TiêuĐạiSư”.Lãonhânđáp:“Trêntrờidướiđất,TiêuĐạiSưđộcnhấtvônhị”.“Bảokiếmvừaralò,quỷthầncũngphảikínhkỵ,điểmđótacũnghiểu
rõ”.TrácĐôngLaithốt:“NhưngtakhônghiểuTrácĐôngLaitạisaovìnómàrơilệ?”.“Bởivìôngtakhôngnhữngthiệnnghệluyệnkiếm,vềthuậtxemkiếm
cũngkhôngcóai so sánhbằng”.Trong thanhâmcủa lãonhânđầynỗibithương:
“Kiếmvừarakhỏilò,ôngtađãnhìnramộtthứđiềmhungtrênkiếm”.-Điềmhunggì?Lãonhânthởdài:-Chínhngươihồinãycũngđãnóiqua,bảokiếmxuấtthế,quỷthậtđều
kínhkỵ,thanhkiếmđóvừaralò,mangtheophùchúcủaquỷthầnvàlệkhícủathiênđịa,khôngnhữngrútrakhỏivỏtấtnhấtđịnhđảthươngngườita,hơnnữacònphảiđemmộtngườithâncậnnhấtbêncạnhTiêuĐạiSưlàmvậttếlễ.
-NgườithâncậnnhấtcủaTiêuĐạiSưlàTiêuLệHuyết?
“Khôngsai”.Lãonhânbuồnbãđáp:“Lúcthanhkiếmđóralò,TiêuĐạiSưđãnhìnrađứaconđộcnhấtcủa
lãophảichếtdướithanhkiếmđó”.-Lãotạisaokhônghủythanhkiếmđóđi?-Lãobấtnhẫn,cũngkhôngdám.“Thanhkiếmđólàdotâmhuyếtcủalãokếttinhthành,lãođươngnhiên
bấtnhẫnhạthủhủynóđi”.MộtđiểmđóTrácĐôngLaicóthểhiểu:“Nhưngtakhônghiểutạisaolãolạikhôngdámhủynóđi”.“Thiênývôthường,thiênuynantrắc,chốnuminhcórấtnhiềuanbài
mà nhân lực vô phương kháng tranh”. Trongmắt lão nhân lại lộ xuất vẻkhủngbốkhôntả:
“NếuquảTiêuĐạiSưhủythanhkiếmđóđi,khongchừngcóthểcótaihọacònđángsợhơngiánglâmtrênngườiđứacontraiduynhấtcủalão”.
TrongmắtcủaTrácĐôngLailóesáng:-VậyTiêuĐạiSưlàmsaođểxửtríthanhkiếmđó?-TiêuĐạiSưcóbađệtử,đạiđệtửhọcthuậtxemkiếmcủalão,đikhắp
cùngtrờicuốiđất,xemphánlợikhí.“TacũngtừngnghenóitronggianghồcómộtvịMaĐaolãonhân,xem
lànhdữcủakiếmlinhnghiệmnhưthần”.TrácĐôngLaithốt:“ĐạiđệtửcủaTiêuĐạiSưnghĩchắcphảilàngườiđó”.Lãonhângậtđầu:-NhịđệtửcủaTiêuĐạiSưlàThiệuKhôngTửhọcthuậtluyệnrènkiếm
củalão,saunàycũngthànhmộtvịđạikiếmsư.“ThiệuKhôngTử?”TrácĐôngLaiđộngdung:“LàThiệuĐạiSưđãrènthànhLyBiệtCâu?”.-Làngườiđó.Lãonhânnói:-Haingườiđóđềulàkỳtàixuấtthế,nhưngTiêuĐạiSưlạiđemvõcông
kiếmthuậtđắcýnhấtcủamìnhtruyềnchođệtửthứba,hơnnữacũnggiaoLệNgânchongườiđó.
-Tạisaolạitruyềnchongườiđó?
-Bởivìngườiđókhôngnhữngtấmlòngnhântừbácái, tínhtìnhcũngcựckỳđạmbạc,hoàntoànkhôngcómộtchúngdanhtâmlợidục,hơnnữachưabaogiờsátsinh.
“NgườiđóđàhọcđượckiếmthuậtcủaTiêuĐạiSư,đươngnhiênkhôngaicóthểđoạtđượcLệNgântừtrongtay”.TrácĐôngLaithốt:
“Mộtngườicólòngnhântừnhưvậyđươngnhiêncàngkhôngthểthươnghạiđếnđứacontraiduynhấtcủaânsưmình”.
-Hơnnữangườiđóbamươi tuổiđãẩn tíchnơi thâmsơn,phát thệhễcònsốngmộtngàylà tuyệtkhôngbướcchânvàohồngtrầnmộtbước,saukhichếtcũngphảiđemLệNgânchônchungtrênnúithẳm.
-Lànúinào?“Khôngbiết”.Lãonhânđáp:“Khôngaibiết”.TrácĐôngLaithởdài:“Bởivìduyêncớđóchonêntronggianghồmớithiếuđimộtvịđạisưvề
kiếmthuật,cũngthiếuđimộtlợikhíthầnbinh,đólàhạnhvậncủagianghồ?Haylàbấthạnh?”.
-NhưngTiêuLệHuyếtlạivẫnsốngcòn.“Phải”.TrácĐôngLaithốt:“Khôngcầnbiếtrasao,TiêuLệHuyếtchưachếtdướiLệNgân,ítray
hiệntạivẫncònsống”.Trongthanhâmcủahắntuycũngtrànngậpniềmthươngcảm,nhưngánh
mắtcủahắnlạiđãphátsángvìhưngphấn,giốngnhưmộttênphóngđãngnhìnthấymộtthiếunữlõalồđứngsátgiườngmìnhvậy.
Đợiđếnlúchắnngẩngđầunhìnlãonhântrongtiểuđình,lãonhânphảngphấtđãngủ.
Màntuyếtbaybay,cánhcửanhỏmởhé,TrácĐôngLaiđãđirangoài,ĐiệpVũchuẩnbịkhépcửalại.
Mộtkhicánhcửađókhép lại,địaphươngđóchừngnhưđãhoàn toàncáchbiệtvớithếgiớibênngoài.
Nàngchỉhyvọngvĩnhviễnkhôngcòncóaigõcửanữa,đểchonàngvàlãonhânđótựsinhtựdiệtởđó,bởivìnàngđốivới thếgiớibênngoàiđãhoàntoàntuyệtvọng,hoàntoànkhôngcònlưuluyếnnữa.
Bởivìtâmnàngđãchết,còndưlạichỉbấtquálàcáixácvàmộtđôichântêtái.
Đôichâncủanàngcũnggiốngnhưngàvoi,sừnglinhdương,làmộtbộphậntrânquýnhấttrongsinhmệnhnàng,cũnglàcănnguyêncủatấtcảmọibấthạnhcủanàng.
--Nếuquảkhôngcómộtđôichânnhưvậy,nàngcóthểbiếnthànhmộtngườirasao?Cóphảicóthểsốnghạnhphúchơn?
ĐiệpVũcúiđầu,đứngsaucánhcửa,chỉhyvọngTrácĐôngLaimauchóngđira.
TrácĐôngLailạiquaymình,dùngmộtthứnhãnthầnrấtkỳquáinhìnnàng,chằmchằmquansátnàngrấtlâu.
-Nhữngngàyquangươivẫnkhỏechứ?-Rấtkhỏe.Trong thanhâmcủaĐiệpVũhoàn toànkhôngcócảm tình,cơhồcòn
lãnhđạmhơncảthanhâmcủaTrácĐôngLai.“Chỉ cầnngươinguyệný, nàngcó thểở lại đây luôn”.TrácĐôngLai
thốt:“Tacóthểbảođảmtuyệtkhôngcóaiđộngđếnngươi”.-Cámơnngươi.“Nhưngtacũngcóthểđemngươiđichỗkhác”.TrácĐôngLaihữnghờ
thốt:“Talúcnàocũngcóthểđemngươiđinơikhác,tabiếtcónhữngngười
nhấtđịnhrấthyvọngtalàmnhưvậy”.ĐiệpVũchợtcorúcthoáiluilạinhưmộtconlinhdươngsợsệtkinhhãi,
luivàogóctốiđằngsaucửa,rúclạithànhmộtnhúm.TrácĐôngLaicười.“Nhưngtađươngnhiênkhôngthểlàmnhưvậy”.Trongánhmắtcườicợt
củahắnđầytrànýtứtànkhốc:“Tachỉbấtquámuốnngươibiếtlàngươinênđốivớitatốtmộtchút,bởi
vìngươithiếunợtìnhta”.ĐiệpVũngẩngđầu,nhìnhắnchămchăm.“Ngươimuốntađốitốtvớingươilàmsao?”ĐiệpVũchợthỏihắn:
“Cóphảitheongươilêngiường?”.Phongtưcủanàngtuyưunhãnhưquýphụ,nhưnglờinóinóiralạinhư
mộtconđiếm.“Ngươichắcđã từngnghenóicôngphucủa takhôngaicó thểbìkịp,
namnhânmộtkhiănnằmvớitamộtlầnlàcóthểcảđờikhôngquênđượcta”.ĐiệpVũnói:
“Namnhâncó tưvịgì lúcchân tanhấc lên,chỉsợcảđangnằmmộngngươicũngkhôngtưởngnỗi”.
Nàngđãbắtđầucười,tiếngcườicànglúccàngcuồngdại:-Nhưng tabiếtngươikhôngmuốn ta,bởivìngườingươi thíchkhông
phảilàta,ngươichỉthíchcómộtngười,cảđờingươisốnglàvìy…Nàngkhôngnóihếtcâu.TrácĐôngLaiđộtnhiênbẻquặttaynàng,xoaytaytátmặtnàng.Trên khuônmặtmỹ lệ của nàng lập tức in hằn nắm dấu ngón tay đỏ
lưởng,nhưngvẻsợsệttrongmắttráilạiđãbiếnmất,đãbiếnthànhmộtnétnhạobángkhinhmiệt.
TrácĐôngLaidụnglựcbẻtaynàng,bẻquặtrasaulưng,khiếnchonàngđauđớnđếnrơinướcmắt,mớigằntừngtiếng.
“Ngươilầmrồi”.Trongmắthắnphảngphấtđangkíchthíchvìnỗithốngkhổcủangườita:
“Hiệntạitamuốnchongươibiết,ngươilầmđếnmứctaihại”.Đêmkhuya.Trongphòngkhông thắpđèn, chỉ cóngọn lửa trong lò đang chớp lóe,
ĐiệpVũlõathểcuộnngườitrênchiếcgiườngtrảithảmlôngchồnmàutím,nhìnquaánhlửalậplòe,chânnàngcàngđẹphơn,đẹpđếnmứclàmngườitatìnhnguyệnvìnàngmàxuốngđịangục.
Nướcmắtnàngkhôngcònchảynữa.Sovớinhữngvũnhụcvàthốngkhổmànàngphảichịuđựnghồinãy,tất
cảnhữngkhổnạntrướcđâykhôngkhácgìmộttròtrẻcon.Nàngvôphươngtưởngtượngđượctrongnhânloạilạicóthứdãthúbiến
tháinhưvậy.Cánhcửadẫnđếnphòngngoàiđãcàisơ,TrácĐôngLaiđãđira,Điệp
Vũnghethấybênngoàicóthanhâmcủamộtngườitrẻtuổiđangnói.
Thanhâmcủangườiđórấtnhỏ,ĐiệpVũẩnướcnghethấygãđangnóivớiTrácĐôngLaiTưMãSiêuQuầnđộtnhiênngãbệnh,hơnnữabệnhrấtnặng, đãmời nhiều vị danh y đến bắtmạch, đều nói y vì quá lao lựcmàthành bệnh, cần phải tĩnh dưỡng mới có thể hồi phục, cho nên tạm thờikhôngthểtiếpkhách.
TrácĐôngLaitrầmmặc,quamộthồirấtlâumớihỏigãtrẻtuổi:-Khôngthểtiếpkhách?Haylàaiaicũngkhôngtiếp?-Hìnhnhưlàngườinàocũngkhôngthểtiếp.-Cảtacũngkhôngthểtiếp?-Đạikháilàvậy.-Chonênphunhânmớiđặcbiệt saingươiđếnnói cho tabiết,kêu ta
khôngcầnđigặpy?-PhunhânchỉnóithỉnhTráctiênsinhtạmthờiđìnhchỉmọichuyện,đợi
đếnkhilãotổnglànhbệnhrồihãynói.-Ngươicógặpđạiphumàphunhânmờiđếnkhông?“Tôigặpcảbavị”.Têntrẻtuổikểtênbavịđạiphu,khôngcònnghingờ
gìnữa,đềulàdanhyởTrườngAn.“Bọnhọnóigì?”TrácĐôngLailạihỏi.-Bọnhọđềunóilãotổnglầnnàybệnhkhôngnhẹ,nếuquảcònđilạithì
rấtnguyhiểm?TrácĐôngLailạitrầmmặcrấtlâumớithởdàimộthơi:-Mấyngàynàyythậtkhôngnênsinhbệnhchútnào,ybệnhthậtkhông
đúnglúc.“Tạisao?”TêntrẻtuổihiểnnhiênlàngườithântínbêncạnhTrácĐông
Lai,chonênmớidámhỏihắncâuđó.ĐiệpVũ trong nội thất bắp thịt toàn thân đột nhiên căng cứng, bởi vì
nàngnghethấyTrácĐôngLailạiđangdùngphươngthứcchậmrãiđặcbiệttànkhốcgằntừngtiếngđáplời:
-BởivìhaingàytớiđâyChâuMãnhnhấtđịnhcóthểđến.
Hồi11-LạcDươngThángHaiXuânCònXa
Haimươihaithánghai.LạcDương.Bìnhminh.MộtthớtkhoáimãđộibãotuyếtxôngvàoLạcDương,ngườitrênngựa
khoácáochoàngxanhsậm,độinóndacừutrùmkíntai,chekíntrántớisátmày,checảnửamặt.
Kỵthuậtcủangườiđótinhtuyệt,nhưngvừavàotớiLạcDươnglànhảyxuốngngựa liền, hình nhưkhôngnhữngkhôngmuốndể người khác nhìnthấychândiệnmụccủay,cũngkhôngchịubịngườitathấyđượcthânthủcủamình.
NhưnglầnnàylàlầnđầutiênyđếnLạcDương,trongthànhLạcDươngchưacóaitừnggặpquay.
Cùngngàycùngthángcùngnăm.TrườngAn.SángsớmthánghaiởTrườngAncũnglạnhgiánhưởLạcDương, lúc
đạiđasốngườicònlưuluyếntrongtổấm,TrácĐôngLaiđãdậy.Tinhthầncủahắntuyrấttươikhỏe,sắcmặtlạirấttrầmtrọng.TưMãSiêuQuầnđãbệnhmấyngàyrồi,bệnhtìnhkhôngthuyêngiảm,
tâmtìnhcủahắntựnhiênkhôngthểvuivẻ.MấyngàynayhắnkhônggặpđượchọTưMã,mỗilầnhắnmuốnđithăm
bệnhđềubịNgôUyểnngăncản.Trongngoàiphòngbệnh trànngậpmùi thuốc thang, thần tìnhcủaNgô
Uyểncũngrất tiều tụy,nhưng tháiđộ lại rấtkiênquyết,ngoại trừđạiphukhámbệnhvànàngra,aicũngkhôngthểbướcvào,cảTrácĐôngLaicũngkhôngngoạilệ.
ĐâylàlầnđầutiênTrácĐôngLaibịđốixửvôlễnhưvậy.TrácĐôngLailạikhôngđểtâm,tráilạicònnóivớingườikhác:-Mộtnữnhânvìannguycủachồngmình,khôngcầnbiếtlàmgìđinữa,
đềuđángđượcthathứ.Tuymớisángsớm,tronghoaviênđãcóhaivịkháchnhânđangđợiTrác
tiênsinh.
HaingườiđómộtngườihọGiản,mộtngườihọThi,đềulàdanhyđươngthờiởTrườngAn,địavịtônquý.Thờitiếtlạnhgiánhưvầy,họcơhồchưabaogiờrờikhỏigiườngấmnệmêm.
NhưnghômnaybọnhọmớisángsớmđãbịTrácĐôngLaipháingườiđếnmời,hơnnữakhôngnhữngkhôngdẫnbọnhọvàophòngkháchấmáp,lạibắtbọnhọđợichờmộtcáchkhốnkhổtrongtiểuđìnhbốnbềlồnglộnggió.
Nếuquảhiệntạilàthángsáu,ngoàiđìnhhoađỏliễuxanh,bốnbêngiómáttungtăn,tìnhhuốngđóthậpphầnkhiếnchongườitakhoankhoái.
Nhưnghiệntạigióbuốtquấttrênngườigiốngnhưdaocắt,trênmìnhhaivịtiênsinhtuymặcáohồcừudàycộm,trongtaytuycóchéntrànóngkhóibốcnghingút,vẫnrunrẩymặtxanhdờnvìlạnh,hậnkhôngđèTrácĐôngLairanhétthuốcxổvàomiệnghắnđược.
Ýtưởngđóđươngnhiênkhôngthểbiểulộrangoàimộtchút,ngườiđắctộivớiTráctiênsinhhậuquảrasao,mỗimộtngườitrongthànhTrườngAnđềubiếtrấtrõ.
ChonênlúcTrácĐôngLaimặcáohồcừutím,dẫndámtùytùngthongdongdờigótbướctrênconđườnglátđáđira,haingườiđềuravẻrấtkhoankhoái,chắptaycúimình,cườitươichàohỏi.
TrácĐôngLaiđốivớibọnhọcũngrấtkháchkhí.-Lạnhlẽonhưvầy,takhôngmờihaivịvàongồitrongphòngấm,lạibắt
haivịchờđợingoàinày,trongtâmhaivịcóphảicảmthấyrấtkỳquái?Trongtâmđươngnhiêncảmthấykỳquái,miệnglạinóikhác.“Tuyếtrơitronglành,maihoacũngđangchớmnở”,Thiđạiphutiếplời:“Tráctiênsinhluônluônlàmộtngườitaonhã,cóphảimuốnmờibọntôi
đếnđâyxemhoathưởngtuyết?”.-Tathậtmuốnmờihaivịđếnđâyxemmộtthứ,chỉbấtquákhôngphải
làxemhoa,cũngkhôngphảilàthưởngtuyết.Khôngxemhoaxemtuyếtthìxemgì?“TuyếtphunhântrongngôibiệtquánngoàithànhcủaThiđạiphudathịt
trắngnhư tuyết,HoaNhụycônươngđêmhômquacungdưỡngGiản tiênsinhđẹpcònhơncảmaihoa”.TrácĐôngLaimỉmcười:
“Muốnxemhoathưởngtuyết,hàtấtphảimờihaivịđếnđây?”.Lòngbàntaycủahaivịdanhychừngnhưđềutoátmồhôilạnh,những
chuyệnđóvợcủabọnhọđềukhôngbiếtđến.TrácĐôngLailạimiêunhẹtảnhàngrahết.
Mộtngườitùytùytiệntiệncóthểđembímậtriêngtưcủamìnhnóirahếttrướcmặtmình,bọnhọcòndámnóigìnữa?
-Mờihaivịtheota.TrácĐôngLai cười tuy có chút đen tối, Thi đại phu vàGiản đại phu
cũngchỉcònnướcrămrắplủithủitheohắnđi.Điđếnmộthàonước látđá trắngbêncạnhconđường,TrácĐôngLai
gọingườihạcâycầuđábắtngangxuống,quayđầulạihỏibọnhọ:-Mờihaivịxemcoiđâylàgì?Đólàcáihàonước,vôluậnlàaiđềunhìnthấyđólàmộtcáihàonước,
TrácĐôngLaimớisángsớmđãdẫnbọnhọtớiđây,lẽnàovìmuốnbọnhọxemcáihàonướcnày?
Mộtcáihàonướccógìđángxem?ThiđạiphuvàGiảnđạiphuđềungâyngười.TrácĐôngLaiđứngthẳngtrêncâycầuđá,nhìncáihàonướcđó,nhìn
đếnxuất thần,giốngnhư trên thếgiớinàycũngkhôngcòn thứgìđángđểchobọnhọxemhơnlàcáihàonướcđó.
Giảnđạiphunônnóng,nhịnkhôngđượcphảihỏi:-Xemrachỉbấtquálàmộthàonước.“Khôngsaichútnào,nhìnchỉbấtquálàmộthàonước”.TrácĐôngLai
điềmđạmthốt:“Bởivìđóvốnchỉbấtquálàmộthàonước,làmsaonhìnkhácđược?”.ThiđạiphuvàGiảnđạiphulạingậmmiệng.TrácĐôngLaithảnnhiênnói:-Cáihàonàythiếtchếtốtphithường,sạchsẽtrongveo,chưabaogiờbị
ứtắc.TừnhàcủavợchồnghọTưMãthôngratớingoàihoaviên,luônluônthôngsuốtkhôngbịnghẽn.
Haivịđạiphutuygiỏiđọcythư,lầnnàycũngkhôngbiếtđượctronghồlôcủahắnbánthứthuốcgì.
Tớilúcđótronggiókhôngngờquảthật truyềnramộtmùithuốcnồngnặc.
Từsángsớmconđường látđáđãđượcquétdọnsạchsẽ,cả tuyếtphủtronghàonướccũngđãbịtiêutrừ.
Lúcbọnhọngửithấymùithuốcnồngnặcđó,tronghàonướcđãcómộtdòngnướcnâusậmđặcsệttừbêntrênchảyxuống.
TrácĐôngLaiphẩyphẩytay,cóngườitrongđámtùytùngcủahắnđãmúclênnửachén,haitaycungkínhdânglêntrướcmặthaivịđạiphu.
-Mờihaivịxemxemđólàgìvậy?Haivịđạiphucảnhìncũngkhôngcầnnhìnlàđãbiếtđólàgì.Đóđương
nhiênkhôngphảilànướcdơ,nướcdơtuyệtkhôngcóthuốc.TrácĐôngLailạnhlùngnhìnbọnhọchằmchằm:-Tanghĩhaivịđạikháiđãbiếtđólàgì,cóphảikhông?Giản đại phumuốn nói, nhưngmiệng chỉmấpmáy, cảmột chữ cũng
khôngnóira.MiệngcủaThiđạiphuchừngnhưbịngườitamaydínhlại.“Đólàthuốcmàhaivịngàyhômquađãghicholãotổngcủabọnta,nếu
bắtđầutừnửađêmhômqua,đunlửariêuriêuhơnhaicanhgiờ,chođếnbâygiờmớixong”.
TrácĐôngLaithốt:“Theotabiết,mộtthangthuốcítnhấtcũngphảitrịgiánămchụclượng”.Haivịđạiphuđãbiếnsắc.TrácĐôngLainói:-ChénthuốcnàyhiệntạivốnđánglẽđãtrôivàoruộtTưMãSiêuQuần,
làmsaocóthểchảyvàohàonướcnày?Tathậtkhôngrõ.Trongmắthắnđộtnhiênbắnranhữngtiasángchóingời:-Maylàtabiếtcóngườinhấtđịnhrõ.“Ai?”Thiđạiphulắpbắp:“Airõ?”.-Ngươi.Thiđạiphuchừngnhưđộtnhiênbịngườitaquấtmộtroi,đứngkhông
yênchútnào.“Nếuquảngươicũngkhôngbiết,nhấtđịnhlàvìngườiquánóng”.Khẩu
khícủaTrácĐôngLailạibiếnthànhrấtônhòa:“Một người lúc quá nóng bức, luôn luôn có nhiều chuyện không nghĩ
ra”.Hắnlậptứcphânphóđámtùytùng:-CácngươicònkhôngmaucởiáochoThiđạiphu?Thiđạiphudụnglựckéogiữáochoàngdacừutrênmình,vộivãthốt:-Bấttấtphảikháchkhí,ngànvạnlầnbấttấtphảikháchkhí,đừngcởiáo
tôi.Mặcáochoàngdacừuđãlạnhgầnchết,nếubắtphảicởira,chỉcònnước
đôngđáchếttạichỗ.Cóhaiđạihán trongđám tùy tùngđứngkề tráiphảibêncạnhThiđại
phu,TrácĐôngLailạidùngkhẩukhírấtônhòahỏilão:-Ngươithậtkhôngthấynóng?Thiđạiphuliềumạnglắcđầu.“Vậyngươinhấtđịnhđãnghĩra,thuốcđánglẽđãuốngvào,làmsaocó
thểchảyrahàonước?TrácĐôngLaihỏi:“Cóphảivìbệnhnhâncănbảnkhôngbịbệnh?”.-Tôikhôngbiết.TrácĐôngLaicườilạnh,bàntaykhổnglồcủahaiđạihánđãđèlênvai
Thiđạiphu,Thiđạiphuchungquynhịnkhôngđượclalên:-Tôithậtkhôngbiết,tôicănbảnkhôngnhìnthấyy.TròngmắtcủaTrácĐôngLaicothắtlại.-Ngươikhôngnhìnthấyy?NgươikhôngnhìnthấyTưMãSiêuQuần?-Tôikhôngthấy,thậtkhôngcógặp.-Phunhâncủaymờingươiđếnkhámbệnh,nhưngngươikhôngngờlại
khôngnhìnthấyy?“Cảcáibóngytôicũngkhôngthấy”.Thiđạpphuđápvội:“Tronggianốcđóvốnkhôngcócảylẫnbóngy”.TrácĐôngLaitĩnhlặngđứngđó,đốidiệnvớikhoảngtrờixámlạnhvô
biên,tĩnhlặngđứngđómộthồilâumớichầmchậmquayđầulại,ngưngthịnhìnGiảnđạiphu,gằntừngtiếng:
-Cònngươi?Ngươicũngkhôngnhìnthấyy?“Tôicũngkhônggặp”.Giảnđạiphutrấntĩnhhơnmộtchút:“TưMãđại hiệp căn bản không cómặt trong gian ốc đó,TưMãphu
nhân thỉnh bọn tôi đến chỉ bất quá làmuốn bọn tôi chẩn bệnh trong cănphòngtrốngkhông”.
SauđóbọnhọnghethấythanhâmcủaNgôUyển.“Nếuquảcóngườichịubỏranămtrămlượnghoàngkim,córấtnhiều
đạiphuđềuchịukhámbệnhkhôngkhôngnhưvậy”.Nàngđiềmđạmnói:“Lầntớinếuquảtacònmuốnđitìm,nhấtđịnhphảitìmngườikhôngsợ
lạnh”.Nếuquảnóinơiđócónguờithậtsựbịbệnh,ngườiđónhấtđịnhlàNgô
Uyển.Sắcmặtcủanàngvàngkhètiềutụy,ánhmắtvốnsángngờihiệntạiđã
ngậpđầynhữngtiamáuđỏloét.Nàngnhìnhaivịđạiphusợlạnhchămchăm.“Tachỉbấtquálàmộtnữnhân,đươngnhiênkhôngmạnhbạonhưTrác
tiênsinh,tacũngkhôngthểbắthaivịthoáty”.Thanhâmcủanànglạnhnhưbăngtuyết:
“Nhưng takhuyênhaivịsaunaycóchợpmắtcũngnêncẩn thậnkhóacửa,nếukhông,đợiđếnlúcnửađêmsựctỉnh,khôngchừngpháthiệnmìnhđangnằmngoàituyết”.
Mặthaivịđạiphuxanhdờn.Nếuquảnhãnquangcủamộtngườicóthểgiếtngười,hiệntạibọnhọchỉ
sợđãquỵchếttrêntuyết.“Hiệntạihaivịcóthểcútđirồi”.NgôUyểnthốt:“Mờicútđi”.Nàngluônluônlàmộtnữnhânrấtônnhu,vừaônnhu,vừaưunhã,lúc
nóichuyệnthôngthườngtrướchếtđềunóichữ“mời”.“Tráctiênsinh”,đợiđếnkhihaivịđạiphuđãbỏđi,nànglạinói:“Tathậtrấtmuốnthỉnhngươilàmmộtchuyện”.-Chuyệngì?-Thỉnhngươicúttheobọnchúng.
TrácĐôngLaikhôngcóphảnứng,cảmộtchútphảnứngcũngkhôngcó,thậmchícảtrênmặtcũngkhôngcóbiểutìnhgì.
“Chỉ tiếc ta cũngbiếtngươinhấtđịnhkhôngchịucút”.NgôUyển thởdài:
“Ngươi làhảobằnghữucủaTưMãSiêuQuần,hảohuynhđệ, tacóđikhắpthiênhạcũngkhôngtìmramộthảobằnghữuhảohuynhđệnhưvậy”.
Trong thanhâmcủanàngđầyvẻchếgiễu,giốngnhư lúcĐiệpVũnóichuyệnvớiTrácĐôngLai.
“HơnnữaTưMãSiêuQuầnluônluônlệthuộcvàongươimàquậtkhởi,ychỉbấtquálàmộtconrốitaychânkềnhcàngđầuócgiảnđơn,khôngcóngươi,ylàmsaocóđượcngàyhômnay?”NgôUyểncườilạnh:
“Ítratrongtâmngươicũngnghĩnhưvậy,cóphảikhông?”.TrácĐôngLaivẫnkhôngcóphảnứnggì,giốngnhưmộtdiễnviênđang
diễnxuấttrênkịchtrường.“Ngươi đương nhiên làmột vĩ nhân,một hảo bằng hữu vĩ đại, bởi vì
ngươivìymàhysinhtấtcả,cảđờingươisốngcũngđềulàvìy,đểchoythànhdanhlộmặt,đểchoylàmtổngtiêuđầucủaĐạiTiêuCục,đểchoytrởthànhđạianhhùngtrongtâmmụccủathiênhạ”.
TiếngcườilạnhcủaNgôUyểnđộtnhiênbiếnthànhcuồngdại.“Nhưngngươicóbiếtmỗimộtngàycủavịđạianhhùngcủangươi ra
saokhông?”.Trongtiếngcườicủanàngngậptrànvẻoánđộc:“Ycóvợ,cóconcái,cógiađìnhcủamình,nhưngycănbảngiốngnhư
khôngphảingườitronggiađìnhđó,cănbảnkhôngcóngàynàolàngàycủay,bởivìmỗimộtchuyệnngươiđềuanbàitậntườngchoy,ngươimuốnylàmgì,ylàmcáiđó,thậmchícảuốngrượucũngphảilénuống”.
TrácĐôngLaichợtngắtlờinàng.“Đủrồi”.HắnnóivớiNgôUyển:“Ngươinóiđủrồi”.“Đúng,tađãnóiđủrồi”.NgôUyểncúiđầu,nướcmắtlăndàitrênmá:“Ngươicóphảicũngmuốnnóigìkhông?”.-Tachỉcóvàicâuhỏingươi.“Tacóthểtrảlời”.NgôUyểnthốt:
“Tatuyệtkhôngđểngươicócơhộiđốivớitanhưvớingườikhác”.Khẩuâmcủanàngtuycònrấtcứngcỏi,kỳthậtđãnhũnra:-TronggianghồaimàkhôngbiếtTửKhíĐôngLaiTrácĐôngLaitối
thiểucómộttrămphươngphápcóthểbứcbáchngườitanóirasựthật?“Ngươihiểuđượcđiểmđólàtốtlắmrồi”.TrácĐôngLailạnhlùngthốt:“TưMãSiêuQuầncóphảiđãrờikhỏiTrườngAn?”.-Phải.-Ngươitạisaophảichegiấusựthậtgiùmchoy?“Bởi vì tamuốn y đi làm những chuyệnmà ymuốn làm”.NgôUyển
đáp:“Talàvợy,tatinrằngmỗimộtngườilàmvợđềuhyvọngchồngmình
làmộtnamtửhánđộclậptựchủ”.-Yđitừkhinào?“Mườibốnngàytrước”.NgôUyểnđáp:“TínhrahiệntạiyđãđếnLạcDương.-LạcDương?ĐôimắtxámxịtcủaTrácĐôngLaichợtlấmtấmnhữngtiamáuđỏ:-NgươiđểymộtmìnhđiLạcDương?Ngươimuốnyđitìmchết?-Bọntalàphuthê,tasaolạimuốnđểyđitìmchếtđược?TrácĐôngLainhìnnàngchằmchằm,quamộthồirấtlâumớidùngkhẩu
khísắcbénnhưđaophong,ácđộcnhưrắnrếtgằntừngtiếng:-BởivìTônThông.MỗilầnTrácĐôngLaidùngkhẩukhíđónóichuyện,trênthếgiớinày
tốithiểucómộtngườiphảichịuđảkíchtrímệnhcủahắn.“BởivìTônThông”.Câunóiđóngườikháchnghetuykhôngcóýnghĩagì,nhưngNgôUyển
nghelạigiốngnhưđộtnhiênbịmộtconrắnđộccắnvàongười,giốngnhưđột nhiên từ trên lầu cao vạn trượng té xuống, cả đứng cũng đứng khôngvững,trênkhuônmặttiềutụyvàngúacũngcóbiếnhóađángsợvôphươnghìnhdungđược.
TrácĐôngLaiđươngnhiênkhôngthểbỏsótnhữngbiếnhóađó.
“NhữngnămgầnđâyTưMãSiêuQuầnvàngươi luôn luônngủ riêngphòng,cảđụngcũngkhôngđụngtớingươi”.ThanhâmcủaTrácĐôngLailãnhđạmtànkhốc:
“Ngươiđangởtuổilanghổ,TônThôngthânthểcứngcápmạnhbạotrẻtuổitránglựcđẹptrainhưvậy,hơnnữarấthiểucáchđốixửâncầnđốivớinữ nhân, chỉ tiếc hiện tại gã đã chết ởHồngHoaTập, chết dưới đao củaChâuMãnh,cảđầulâu…
NgôUyểnchợthétkhản:-Đủrồi,ngươinóiđủrồi.“Nhữngchuyệnđótavốnkhôngmuốnnóira,bởivìtakhôngmuốnđể
choTưMãSiêuQuầnthươngtâm”.TrácĐôngLaithốt:“Hiệntạitanóirachỉbấtquálàmuốnđểchongươibiết,chuyệnngươi
làmkhôngcó chuyệnnào có thểquamắtđược ta, chonênngươi saunàykhôngcầnbiếtmuốnlàmchuyệngì,đềuphảiđặcbiệtcẩnthậnkỹcàng”.
ThânthểNgôUyểnđãbắtđầuphátrun.“Hiệntạitamớiminhbạch”,trongmắtnàngngậptrànnétthùhậnoán
độc:“NgươipháiTônThôngđếnHồngHoaTậpvìmuốngãđitìmchết,bởi
vìngươiđãsớmbiếtbímậtgiữatavàgã”.Nàngchợtbộcphátphóngsang,nắmlấyvạttayáocủaTrácĐôngLai,
khảngiọnghỏi:-Ngươinóicóphảikhông?Cóphảinhưvậykhông?TrácĐôngLailạnhlùngnhìnnàng,dùnghaingóntaynhẹnhàngvạch
trênmạchmôntrênhaitaynàng.NgôUyểnbuôngtay,ngườilảođảoté,lạicònhỏi:-Cóphảikhông?Cóphảikhông?Cóphảinhưvậykhông?Nàngvĩnhviễnkhôngbiếtchântướngchuyệnđó,bởivìTrácĐôngLai
đãbỏđi,cũngkhôngquayđầulại,cũngkhôngnhìntớinàngmộtcái,chừngnhưcoinàngchỉlàmộtloàicôntrùngbámtrêntayáomớibịphủirớt,đốivớinàngkhôngthèmliếctớinữa.
Mộtsợidâydài.Sợi dây dài trên cổ Ngô Uyển, treo thòng xuống trong phòng, gió từ
ngoàicửasổùavào,lạnhbuốt.
“Hômnay làngàygì?Tanghĩnhấtđịnh làngày tốt”.Nàngsidại lẩmbẩmvớichínhmình,chầmchậmkếtthònglọng.
Thònglọngchếtchóc.Cùngngày.LạcDương.Conđườngđóvốnlàconđườngrấtnhiệtnáo,cóchợbúa,cótràquán,
cótiệmăn,còncóchợhoa.Nhưnghiệntạichợtkhôngcòngìnữa.Giốngnhưmộtngườiluônluônkiệnkhangcườngtrángđộtnhiênbịsét
đánhvậy.Conđườngđócũngđãchết,đãbiếnthànhmộtconđườngchết.Cửatràquánđãmấyngàykhôngkhépcài,trongchợtrêncáithớtcủagã
đồtểchỉcònlạinhữngvếtdaongangdọc,trênđườngcơhồkhôngnhìnthấymộtai.
Aicũngkhôngchịuđi trênconđườngđónữa.Chuyệnbi thảmtaihọatrênconđườngđóthậtsựquánhiều.
Chỉcómộtconchóhoangcụpđuôiđangthèlưỡiliếmláphuyếttíchcònchưatẩysạchtrênđálátđường.
Chóhoangvĩnhviễncũngkhôngbiếtmáuởđólàmáucủaai.Chóhoangkhôngbiết,NgưuBìcũngkhôngbiết.Trênmộtconđườngnhỏkhác, trongmộtcáiquánnhỏcủalãoTrương
BánhBao,NgưuBìđangkhoácláchuyênthuyên.“NgưuBì” làngoạihiệucủamộtngười,bởivì tên trẻnghiện rượuđó
khôngnhữnghaykhoáclác,hơnnữadamặtcũngdàycộm,còndàyhơncảdatrâu.
Gãđangkhoáclácvớimộtngườilạtừxađến,bởivìngườilạđómờigãuốngkhôngítrượu.
GãkhoáclácvềcốsựbithảmtrángliệtxảyratrênconđườngngoàihẻmĐồngĐà.
“Tiểutửđóthậtlàhảotiểutử,NgưuBìtôithậtsựbộiphụcy”.NgưuBìkể:
“Tiểutửđóthậtlàkhôngsợchết”.
Ngườilạmặtlẳnglặngngồinghe,lẳnglặngrótrượuchogã.“Sau tôimới nghe nói tiểu tử đó họCao, là bằng hữu của lão sư tử”.
NgưuBìnói:“Longgiaolong,phượnggiaophong,bằnghữugiaohảovớichuộtcũng
cóthểđàolỗ,câunóiđóthậtkhôngsaimộtchútnào,cũngchỉhảohánnhưlãosưtửmớicóthểgiaokếtđượcthứbằnghữunhưvậy”.
Trongmắtcủangườilạmặtphảngphấtcótinhquanglấplóe,nhưngrấtmauchóngcúiđầu:
-Hômđónguơicũngởtrênconđườngđó?“Tôilàmsaomàkhôngởđóđược,chuyệnnhưvậytôi làmsaobỏqua
được?”.NgưuBìcaohứngvẽvời:“HômđótôiđangmuốnđếntràquáncủalãoHồuốngvàichungrượu,
nhìn thấy tiểu tửđómộtmình thongdong thẳngbước,ngày thánghaimàtrênngườiykhôngngờchỉvậnmộttấmvảibố,lạimangtheomộtcáibaobố,saunàytôimớibiếttrongbaobốnguyêncógiấumộtthanhbảokiếm”.
NgưuBìchợtđứngdậy,dùngđũađâmđâm:-BấtchợtthanhkiếmđóđâmthẳngvàotimcủaTháilãođại,nhanhđến
mứccảngườilẫnkiếmđềunhìnkhôngrõ.Gãlắcđầuthởdài:-Aicũngkhôngnghĩratiểutửđódámlàmvậy,cảNgưuBìtôicũnggiật
mình.-Cònsauđó?-Aiaiđềunhậnđịnhtiểutửđóthếnàocũngbịngườitachặt làmtám
đoạn,khôngtưởngđượcngaygiâyphútcốtyếuđó,giữakhôngtrungchợtrơixuốngmộtngười,giốngnhư…giốngnhưthiêntướnggiángtrần.
Khôngngờnóiđượcmộtcâutrôichảynhưvậy,NgưuBìthậtcựckỳđắcý,chonênuốngcạnmộtchénlớn,cốýhỏingườilạmặt:
-Ôngđoánthửxemngườitừtrêntrờirơixuốnglàai?-Làlãosưtử?NgưuBìvỗđùi:-Khôngsaichútnào,làhắn.
NgưuBìcàngnóicàngkínhcẩn:-Lãosưtửquảlàlãosưtử,gầnđâyvậnkhítuykhôngđượctốt,người
cũnggầygòđinhiều,nhưngvừađứngdậyvẫnlàhùngsư.NgưuBìưỡnngực,vỗvỗngực,bắtchướckhẩukhícủaChâuMãnh:-Ylàbằnghữucủata,bọnngươiaidámđộngđếny,trướchêátphảigiết
tađã.“Rồisauđó?”Ngườilạmặtlãnhlãnhđạmđạmhỏi:“BọnhuynhđệcủaTháilãođạilẽnàokhôngdámđộngđếny?”“Aidám
động?Oaiphongcủalãosưtửvừaphátra,còncóaidámđộng?”NgưuBìbỗngthởdài:
“Vốnđánglẽkhôngcóaidámđộng,khôngtưởngđượclạicómộtđámlưumanh từxađếnkhôngbiếtchếtsốnggì,khôngngờdámchuiđầuvàohàmsưtử”.
-Ngườitừxađến?NgưuBìgậtđầu:-SaunàytôimớibiếtđámlưumanhđódoTháilãođạibỏtiềnramời
đến.“NhưngThái lãođạiđãchết,bọnchúngchodùcógiết lãosư tửcũng
khôngcóaitrảtiềnchobọnchúng”.Ngườilạhỏi:“Bọn chúng tại sao còn muốn liều mạng cho người ta?” “Bọn chúng
đươngnhiêncótínhtoáncủabọnchúng”.NgưuBìdươngdươngđắcý:“Lãocaôngtuykhôngnghĩra,tôilạibiết”.-Ồ?-Lãocaôngtuykhôngbiếtlãosưtửlàdạngngườirasao,nhưngtôibiết
đámlưumanhđónhấtđịnhlạibiết.-Biếtgì?-Biếtlãosưtửtuyệtkhôngphóngthabọnchúng.-Tạisao?-Đám lưumanh đó thấy tiền là giết người, trên hai tay đều tanhmùi
máu,lạikhôngphảilàhuynhđệcủaHùngSưĐường,nếulãosưtửtrùngtânmônpháingồi lại ghếĐườngchủ, còncó thểnhượngchođầubọnchúngdínhtrêncổsao?
“Cólý”.Ngườilạthừanhận:“Ngươinóirấtcólý”.“Nhưngbọnchúngnếutấncônglãosưtử,ítnhiềugìcũngcóthểmộtsố
ngườitrongđámthủhạcủaTháilãođạitheochân”.NgưuBìnói:“Chonênbọnchúngmớidámlàm”.Đốivớichuyệnphứctạpnhưvậy,gãkhôngngờcũngcóthểphântích
rànhmạchlàmsao,NgưuBìthậtkhôngthểkhôngtựbộiphụcmình,chonênlạilậptứcuốngcạnmộtchén:
-Đógọilàtiênhạthủvicường,hậuhạthủtaoương.-Aitaoương?“Vốntôicũngkhôngnhìnra”.NgưuBìđáp:“Trậnchiếnđóđánh tớikinh thiênđộngđịa,quỷkhốc thầnsầu,người
trênđườngmườingườihếttámđãsợđếnvãiđáiraquần”.TrongmắtNgưuBìcũnglộxuấtvẻkhủngbố,phảngphấtnhưlạinhìn
thấy từngmảng từngmảngmáu thịtvăngvít, lạinghe thấy thanhâm lưỡiđaochémlênđầungười.
-NgưuBìtôicũngkhôngphảilànhátgan,nhưngtừkhixemtrậnchiếnđó,tôitốithiểucũngcóhaibangàyănkhôngngon,ngủkhôngyên.
Thanh âm của gã đã phát nghẹn, chừng như có chuyện không nói rađược,nhưngngườilạkịpthờirótchogãmộtchénlớn.
Chénrượulậptứcđềkhởihứngchícủagã.-Lúcbắtđầu,vốnlà lãosưtửvà tiểu tửhọCaochiếmthượngphong,
nhưngsauđólạicóbiếnchuyển.-Saovậy?-Thườngnghenóisongquyềnkhôngđỡđượcbốntay,hảohánkhông
chống được người đông, lão sư tử tuy hùng phong không thuyên giảm,nhưngchỉcóhaingười,chodùngườitangửacổchobọnhọchém,taybọnhọsớmmuộngìcũngtét.
NgưuBìlạinói:-Nhìnthấytìnhhuốngđó,đámhuynhđệHùngSưĐườngvốnđãbịuy
phongcủalãosưtửchấnđộng,chừngnhưlạimuốnđộng,muốnthừacơđậpđầulãosưtử.
Ngườilạmặtgậtgậtđầu.
Ýtưởngcủaycũngnhưvậy,tìnhhuốngđươngthờinhấtđịnhdiễnbiếnranhưvậy.
-Chỉcầnnhữngngườiđóđộng,lãosưtửvàhọCaochỉsợphảibịbămnátnhưtương.
NgưuBìlạithởdài:-Lúcđótôibọnhọmaubỏchạy,bọnhọcũngkhôngphảikhôngcócơ
hộithoátthân,nếuđổilạilàtôi,khôngbiếtđãbỏchạytừđờinàorồi.-Lãosưtửkhôngchạy?“Đươngnhiênlàkhôngchạy”.NgưuBìlạiưỡnngực:“Lãosưtửlàdạngngườigìcũngkhôngphảilàdạngvôdanhtiểutốtnhư
NgưuBì tôi,bằngvàothânphậnvà tínhkhícủahắn,cógiếtchếthắnhắncũngkhôngbỏchạy”.
-Chonênhắnkhôngchạy?-Không.-Nhưngtabiếthắncũngkhôngchết.“Hắnđươngnhiênkhôngchết, lão sư tử làmsaochếtđược”.NgưuBì
thởdài:“NhưngĐinhHàiđãchết”.“ĐinhHài?”Ngườilạmặthỏi:“ĐinhHài làai?”“Làhảohán,hảohánvĩđại”.MặtNgưuBìvìhưng
phấnmàphátđỏhồng:“NgưuBìtôicảđờichưatừngthấymộthảohánnhưvậy,nếugãkhông
chết,NgưuBìtôitìnhnguyệnmỗingàyrửachânchogã”.“Khôngnhững tôi bộiphụcgã,mộtkhi làngườikhông thểkhôngbội
phụcgã”.NgưuBìlạinói.“Saovậy?”Ngườilạlạihỏi.“Gãvốnchỉbấtquálàngườihầucủalãosưtử,bìnhthườngnhìnchẳng
khácgìmộtđứacháu,gãbịngườitakhidể”.NgưuBìmặtđỏhồng:“Nhưngtôichođếnbâygiờmớibiếtnhữngngườitựxưnglàanhhùng
trướcmặtgãmới làconcháucủarùađen,gãmớichânchính làanhhùnghảohán”.
Nói tớingườiđó,máuhuyết toàn thânNgưuBìgiốngnhưnóngbừngbừng,phạchngựcnóilớn:
-Hômđótôinhìnthấyrõrõràngràngtrêndướitoànthângãbịngườitachémmườichínđao,cảmũicũngbịchémđứtmộtmảng,chỉcòndínhlạimộtmiếngdalủnglẳngtrênmặt,gãchỉcầnđộngmộtchút,cảcáimũiđongđưaqualạitrênmặtgã.
-Rồigãlàmsao?-Gãgiậtđứtcảdalẫnmũixuống,nuốtmộtlèothẳngvàobụng,phảnthủ
mộtđao,lạichémchếtmộtmạng.Ngheđếnđó,ngườilạmặtnãygiờluônluônbiểuhiệnvẻlãnhđạmcũng
khôngkhỏiuốngựcmộtchén,lớngiọngtándương:-Hảohán,quảnhiênlàhảohán.NgưuBìđậpbàn:-Chỉtiếcmộthảohánnhưvậysauđóchiếnđấutớikiệtlựcmàchết,tới
lúc hai taymột chân đều bị chém đứtmới ngã gục, lúc ngã xuống trongmiệngcònngậmmộtcụcthịtcủangườitamàgãmớicắnđứt.
-Sauđóthìsao?-Nhìnthấygãkhổchiếnanhdũngtửchiếnthảmliệtnhưvậy,đámbọn
tôiđềunhịnkhôngđượcphảikhóc,cảđámhuynhđệHùngSưĐườngcònmuốntácloạncũngbịgãlàmcảmđộngđếnrơinướcmắt.
NgưuBìlạikể:-Lãosưtửkhôngrơilệ,cáilãosưtửđểrơilàmáu,khóemắtcủahắn
cũngtétra,máutươithaynướcmắtrơixuốngkhôngngừng,tuykhôngchitrìcầmlạiđược,nhưngthầnlựcphấnkhởimởmộthuyếtlộxôngđếnbêncạnhthânĐinhHài,ômlấygã,mộtbằnghữumộtmựctrungthànhnhưmộtconchóbêncạnhhắn”.
Gãhíthítmũi,chùisạchnướcmắtdínhtrênmặt,vừanấcvừanóitiếp:- Lúc đóĐinhHài còn chưa chết, còn nán lạimột hơi thở cuối cùng.
Huyếttẩytrườngnhai,TiểuCaocònđangkhổchiến.ChâuMãnhômĐinhHài,muốnnóilạinóikhôngnênlời,máutươitừtrongkhóemắttừnggiọttừnggiọtnhỏtrênmặtĐinhHài.
ĐinhHài đột nhiênmở trừngđôimắt đãbị nhòamáu, nói ramột câucuốicùngtrướckhilâmtử:
“BẩmĐườngchủ, tiểunhânkhông thể theohầuĐườngchủnữa.Tiểu
nhânphảiđirồi”.Giólạnhthổikhôngngừng,kéotheotừngmảngtừngmảngtuyếtđọng
trênnócnhà,nướcmắttrênmặtNgưuBìcũngtừnggiọttừnggiọtnốiđuôinhaurơikhôngngừng.
Ngườilạmặtkhôngrơilệ,cũngkhôngnóigì,nhưngsongquyềnđãnắmchặt,phảngphấtđangtậnlựckhốngchếlấymình,sợmìnhrơilệ.
Quamộthồirấtlâu,NgưuBìmớimởmiệng:-ĐinhHàinóixongcâuđómớitắtthở,nhưnglúcđóđộtnhiênvanglên
mộttiếnghốngnhưsétđánh,khôngnhữngđámhuynhđệcònlạicủaHùngSưĐườngkhôngcầmmìnhnỗi,cảtôicũngkhôngcầmđược.
NgưuBìnóilớn:-Bấtchợtngaylúcđóaiaicũngđềuxôngtới,quétsạchđámlưumanh
taynhơmùimáuđó,cảNgưuBìtôicũngchémchobọnchúngmấyđao.Lúcđóngườilạmặtchợtvỗbàn:-Giỏi,chémgiỏi.Yrótđầymộtchén:-TưMãSiêuQuầntakínhngươimộtchén.“Rảng”mộttiếng,cáichéntrongtayNgưuBìđãrớtxuốngđấtvỡvụn.“Cáigì?”Gãthấtkinhnhìnngườilạmặt:“Ông…Ôngnóicáigì?”-Tanóitamuốnkínhngươimộtchén.-Ônglàai?Ônghồinãynóiaimuốnkínhtôimộtchén?-LàtiểutửtêngọiTưMãSiêuQuần.-ÔnglàTưMãSiêuQuần?-Chínhlàta.CảngườiNgưuBìđộtnhiênmềmnhũn,chừngnhưgầnngãnhàoxuống
đất,lắpbắpnói:-Aimàkhôngbiếtđạigialàthiênhạđệnhấthảohán,TưMãđạigia,
tiểunhânkhôngdámuốngchénrượuđạigiakính.“Tamuốnkínhngươi,nhấtđịnhphảikínhngươi,bởivìngươilàhảohán
cóhuyếttính”.HọTưMãthốt:“Kỳthậttakínhngươimộtchéncònchưađủ,taphảikínhngươicảmột
bầu”.Ydùngsongthủnângcảbầurượu,chúimiệngbầusátmiệng,ngửacổ
uốngcạn,ngửamặtlêntrờithởdài:-Bằnghữugianghồthiênhạđềunóitalàanhhùngđươngthếvôsong,
kỳ thật ta làm sao có thể bì vớiĐinhHài, làm sao có thể xếp trênChâuMãnh?
Bênngoàigióthổicànggấp,cànglạnh.Hiện tại tuyđã thánghai,nhưngngàyxuânphảngphấtvẫncòn rấtxa
LạcDương.
Hồi12-TámMươiTámTửSĩ
Haimươibathánghai.TrườngAn.Trướcbìnhminh.Bầutrờimộtmàuxámxịt,mặtđấtcũngxámxịtchếtchóc,cửacổthành
TrườngAncònchưamở.Haibinh sĩ là lãoHuỳnhvàAKimmỗingàyphụ tráchviệcmởcổng
thành,hômqualàmthịtmộtconchóhoang,hùntiềnmuahaicânrượuđế,hai bịch hạt dưa, ăn một bữa mát bụng, sáng sớm không bò nổi ra khỏigiường.
Lườibiếngkhônglàmtròntráchnhiệm,mởcửathànhtrễnãi,làphảixửtửtội“trảmlậpquyết”.
Quânpháp nhưnúi, lãoHuỳnh lúc ngồi dậymới phát hiện đã trễ nửakhắc,lúcđósợđếnnỗitoátmồhôilạnh,cảnútáocũngkhôngkịpcài,vộichạyramởcửathành.
“Khítrờilạnhnhưvầy,đạikháikhôngthểcóaivôthànhsớmđâu”.TrongtâmlãoHuỳnhtựanủimình,vừamớimởcáikhóasắttrêncửa,
vừađẩycửathànhhémở,liềngiậtmìnhmuốnnhảydựng.Bênngoàikhôngnhữngcóngườiđangđợivàothành,hơnnữanhìnsơ
sơtốithiểucũngcóbảytámchụcngười.Bảytámchụcngườiđềuvậnkìnhtrang,cộtxàcạpquấnquanhchântừ
mắt cá lên đến đầu gối, sau lưng đeo quỷ đầu đao, trên đầu thắt khăn bốtrắng,giữadảikhănbốtrắngcònmaydínhmộtmảnhbốráchđỏđục.Sắcmặtmỗimộtngườiđềuchẳngkhácgìkhítrờihômnay,mangtheosátkhíkhiếnchongườitanổidagà.
Cửa thànhvừamở,đámngườiđóchia thànhhaihàng, lẳng lặngbướcvàothành,tuađaođỏtươiđóngióphấtphơ,dảibốtrắngquấntrênđầuchóirọiánhhànquangtrênlưỡiđaosángngời.
Mỗimộtthanhđaođềuđãrútrakhỏivỏ,bởivìtrênđaocănbảnkhôngcóvỏ.
--Đámngườisátkhíđằngđằngđóthậtralàai?ĐếnTrườngAnlàmgì?Chức tráchcủa lãoHuỳnhlà thủ thành,vốnmuốnngăncảnbọnhọ lại
hỏihan,nhưngđầulưỡilạichừngnhưđộtnhiênlíucứng,khôngnóirađược
tớimộttiếng.Bởivìlúcđómộtđạihánmặcáodagấulộnngượcbêntrongrangoàiđã
xuấthiệntrướcmặtlão,dùngđôimắttođỏngầunhữngtiamáutrừngtrừngnhìnlão,ngườituygầygò,nhưngxươnggòmánhôcao,ánhmắtbénnhưđao,nhìnvẫnoaiphonglẫmliệt,giốngnhưmãnhthúmớitừtrongthâmsơnphóngra.
Đầutócrốibungcủahắncũngdùngmộtdảibốtrắngthắtchặt,trênmặtdảibốcũngcómộtđiểmđỏđục.
Ngườiduynhấttrangphụckhácbiệtvớibọnhọlàmộtngườitrẻtuổianhtuấngầynhom,trongtaycầmbaobốđangtheosátlưnghắn.
ChânlãoHuỳnhđãgầnmuốnsụm.-Ngươicóphảimuốnhỏibọntatừđâuđến?Đếnđểlàmgì?Thanhâmcủangươiđótuykhànkhàn,nhưngtrongkhẩukhívẫnvang
vọngkhíkháiuynghiêmnhiếphồn.“Ngươinghechorõ,nghechokỹ,talàChâuMãnh,ChâuMãnhởLạc
Dương”.Hắnhétlớn:“BọntađếnTrườngAntìmchết”.MặtTrácĐôngLaivốnkhôngcóbiểutìnhgì,hiệntạicànggiốngnhưđã
bịđôngđá,mỗimộtbắp thịt trênmặtđềubịđôngđá.Nếuquảmình từngnhìnthấymặtngườibịđôngđámàchết,mìnhmớicóthểtưởngtượngđượcthầntìnhvàsắcmặthiệntạicủahắn.
Một thiếu niên tuổi tác còn chưa quá hai mươi đang đứng thẳng nhưngọntiêuthươngtrướcmặthắn,thầntìnhtrênmặtxemrakhôngngờcũngkhôngkháchắnbaonhiêu.
ThiếuniênđótênlàTrácThanh.GãvốntịnhkhôngphảihọTrác,gãhọTôn,làemtraicủaTônThôngđã
chếtởHồngHoaTập.NhưngtừkhiTrácĐôngLaithugãlàmnghĩatử,gãlậptứcquênđitên
họcũ.-ChâuMãnhđãvàothành.Tinđódogãbáocáo,ngườiđiềutrarahàonướcmỗingàyđềucóngười
đổthuốccũnglàgã.
Gần đây chuyện gã làm cho Trác Đông Lai càng lúc càng nhiều hơnnhiềusovớiđámthuộchạthântíncủaTrácĐôngLai.
-Bọnhọcóbaonhiêungười?-TínhluôncảCaoTiệmPhi,tổngcộngcótámmươitámngười.-HắnchínhmiệngnóicholãoHuỳnhthủthànhbiếthắnlàChâuMãnh?-Phải.-Hắncònnóigìnữakhông?-HắnnóibọnhắnđếnTrườngAntìmchết!Tròngmắt của TrácĐông Lai co thắt lại, xem ra phảng phất đã biến
thànhhaiquảchùy.- Bọn họ có phải đến TrườngAn để giết người? Bọn họ có phải đến
TrườngAnđểchết?-Phải.“Tốt,rấttốt”.KhóemắtcủaTrácĐôngLaibỗnggiậtgiật:“Cựckỳtốt”.NgườibiếtTrácĐôngLaiđềuhiểuchỉcó lúcnghiêm trọngnhấtkhóe
mắtcủahắnmớigiậtgiật.Hiện tại khóe mắt của hắn đang giật giật, bởi vì hắn đã nhìn ra đối
phương đến tịnh không phải là támmươi tám người,mà là tám trăm támchụcngười.
--Ngườiđếngiếtngườikhôngđángsợ,ngườiđếnliềuchếtmớiđángsợ,thứngườiđómỗimộtngườiđềucóthểsobìvớimườingười.
-Ngươikểlạichotanghebộdạngcủabọnchúngxem.-Bọnhọmỗimộtngườiđềuvậnkìnhtrang,quấnxàcạp,trênkhănthắt
ngangđầucònmaymộtmiếngvảiráchmàuđỏđục.TrácĐôngLaicườilạnh.“Hay,cựchay”.HắnhỏiThắngTam:“Ngươicóbiếtmảnhbốráchđóởđâurakhông?”-Khôngbiết.“ĐónhấtđịnhlàhuyếtycủaĐinhHài”.TrácĐôngLainói:“LúcĐinhHàichết,yphụcđãnhuộmmáuđỏtươi”.ỞLạcDươngcóngườiđếnbáocáochoTrácĐôngLaitoànbộvềtrận
huyếtchiếnđó.“HùngSưĐườngvốnđãchiarẽmấtđoànkết,nhưngmáucủaĐinhHài
lạigomtấtcả lạikết thànhmộtkhối”.TrongthanhâmcủaTrácĐôngLaikhôngngờcũngcócảmtình:
“ĐinhHài,giỏi,ĐinhHàigiỏi”.“Phải”.TrácThanhthốt:“Giàyđinhkhôngđẹpđẽdễnhìn,giàyđinhcũngrấtrẻtiền,bìnhthờituy
khôngthểsosánhvớinhữngloạigiàykhác,nhưngđếnlúcmưarơituyếtđổngậpphủđầyđường,chỉcógiàyđinhmớihữudụngnhất”.
Gãnóirấtbìnhđạm,bởivìgãchỉbấtquáđangnóiramộtsựthật.Gãkhôngphảilàngườidễdàngđộngcảmtình.Trác Đông Lai ngưng thị nhìn gã, qua một hồi rất lâu chợt làm một
chuyệnmàbấtkỳmộtaicũngđềukhôngtưởngđượchắncóthểlàm.Hắnđộtnhiênđứngdậy,bướcquaômTrácThanh,tuychỉbấtquáôm
nhẹmộtchút,lạilàlầnđầutiêntrongđờihắnlàmnhưvậy.--NgoạitrừTưMãSiêuQuầnra,lầnđầutiênthâncậnđốivớinamnhân
nhưvậy.TrácThanhtuyvẫnđứngthẳngnhưngọntiêuthương,trongmắtlạicó
nhiệtlệtràodâng.Trác Đông Lai lại chừng như không chú ý đến phản ứng của gã, đột
nhiênđổichủđề:-ChâuMãnhbiếttađangởđây,nhưnghắntạmthờituyệtkhôngthểđến
tìmta.-Phải.-Bọnhọđãđến tìmchết,bọn tađươngnhiênphải thành toànchohọ,
đươngnhiêncóthểđitìmhọ.-Phải.“Támmươitámngườiđóđềuômlòngliềuchếtmàđến,támmươitám
ngườichỉmộtlòng,támmươitámngườiđềucóKhí”.TrácĐôngLainói:“Khíđóhiệntạiđãbốcrađếnbềmặt,vừachạmnhẹlàlậptứcpháttác
bấtkhảkháng”.-Phải.
-Chonêntahiệntạikhôngthểđitìmbọnhọ.-Phải.Trong tròngmắt sắc bén của TrácĐôngLai đột nhiên lộ xuất vẻ chế
nhạovừatànkhốcvừakhóđoán,hỏiTrácThanh:-Ngươicóbiếttaphảilàmsaođểđốiphóbọnhọkhông?-Khôngbiết.TrácĐôngLai lạidùngthứkhẩukhíđộcquyềnđó,gằntừngtiếngnói
vớiTrácThanh:-Tamuốnmờibọnhọăncơm.Tốihômnaytaphảimờibọnhọănmột
bữaởđệnhấtlâu“TrườngAnCư”.-Được.-Ngươiphảithaytađimờibọnhọ.-Được.“ChâuMãnhcólẽkhôngđápứng,cólẽnghĩđâylàmộtbẫyrập”.Trác
ĐôngLaiđiềmđạmthốt:“Nhưng ta tin rằngngươinhấtđịnhcóphươngphápkhiếnchobọnhọ
phảiđi,khôngnhữngChâuMãnhphảiđi,CaoTiệmPhicũngđi”.“Phải”.TrácThanhđáp:“Bọnhọcóthểđi,nhấtđịnhđi”.-Tahyvọngngươicóthểcònsốngsóttrởvề.CâutrảlờicủaTrácThanhđơngiảnngắngọnkhẳngđịnh:-Tôicóthể.LúcTrácĐôngLaiquayvềgiantẩmthấtấmápnhưmùaxuânđó,Điệp
Vũđangngồichảiđầu.Nàngdịudàngchảimáitócdàiđennhánhcủanàng,ngoạitrừchảiđầu
ra,trênthếgiớinàychừngnhưkhôngcóchuyệngìnàngmuốnlàmnữa.Trác Đông Lai tĩnh lặng nhìn nàng chải đầu, nhìn lược đưa lên đưa
xuống.Hai ngườimột người chải đầu,một người đứngxem, cũngkhôngbiết
quabaolâu,độtnhiênnghe“cách”mộttiếng,lượcgỗđãgãy,gãythànhbamảnh.
Cáilượcđỏlàtinhphẩm“NgọcNhânPhường”LiễuChâu,chodùdùnghếtsứcbẻbằngcảhaitay,cũngrấtkhólòngbẻgãyđược.
Đámnữnhânlúcchảyđầuthôngthườngđềurấtnhẹnhànguyểnchuyển,lúcchảyđầuthôngthườngđềukhôngthểdùngquásức.
Nhưnghiệntạilượcđãgãy.TayĐiệpVũđangrunrẩy,runđếnmứccảđoạnlượccònlạitrongtay
cũngcầmkhôngnổi,lại“cách”mộttiếng,rớttrênbàntrangđiểm.TrácĐôngLaikhôngnhìn.Nhữngchuyệnđóhắnchừngnhưhoàntoànkhôngnhìnthấy.“Tốihômnay tamuốnmờingười ta ăn cơm”.Hắn rất ônhòanóivới
ĐiệpVũ:“Mờihaivịquýkháchăncơm”.ĐiệpVũnhìncáilượcgỗgãyđoạntrênbàn,phảngphấtđãnhìnđếnsisi
dạidại.“Tốihômnaytacũngmuốnmờingườiăncơm”.Nàngsisidạidạithốt:“Mờichínhtaăncơm”.Nànglạicườisisidạidại:-Mỗingày tađềumuốnmời ta ăn,bởivìmỗimộtngườiđềuphải ăn
cơm,cảngườinhưtacũngphảiăncơm,ănchénnàytớichénkhác,ăntớilúcthỏamãn.
“Hômnaytacũngmuốnđểquýkháchcủataănthỏamãn!”TrácĐôngLaiđáp:
“Chonêntamuốnthỉnhngươilàmmộtchuyệnchota”.“Ngươitùytiệnmuốntalàmgìcũngđược”.ĐiệpVũcườikhôngngưng:“Chodùngươimuốntakhôngăncơmmàănphân,tacũngtuânlệnhmà
ăn”.“Vậythìtốt!”TrácĐôngLaikhôngngờcũngđangcười,hơnnữacười
cóvẻrấtkhoankhoái:“Kỳthậtngươiđánglẽnênbiếttamuốnngươiđilàmgì”.Hắngằntừng
tiếng:“Tamuốnmờingươimúamộtbàichota”.Bảokiếmvôtình,TrangSinhvômộng.
Vịquânnhấtvũ,hóatáchồđiệp.Tạmdịch:Kiếmbáuvôtình,TrangSinhkhôngvàomộng.VìNgườimúamộtbài,hóathànhhồđiệp.Tửulâunổidanhnhất thànhTrườngAnlà“TrườngAnCư”.Tràquán
nổi danh nhất Trường An cũng là “Trường An Cư”, chỉ bất quá tửu lâuTrườngAnCưvàtràquánTrườngAnCưhoàntoànkhácbiệt.
MuốnsốngởTrườngAnkhôngphảidễdàng.Muốnmởmộttửulâutràquánnhưvậycũngkhôngdễdànggì.TửulâuTrườngAnCưởthànhtây,vườnsânrộngrãi,khíđộtinhnhã,
câycỏhoalábaophủmườimấylầucác,mỗimộtlầumỗimộtcácđềutrầnthiếtbốtríhoamỹtuyệtluân,ẩmthựctuyệthảo,khiếnchongườitatántụngkhôngngớt.
Trà quánTrườngAnCưở thành trung, trênmột con đườngnhiệt náophồnvinhnhấtởthànhtrung,giácảvừaphảiđúngmức.Hơnnữavôluậnlàuống trà haynhấp rượu ăn trángmiệng,mỗimột phân lượngđềuđầyđủ,tuyệtkhôngđểcóaicócảmgiácbịthualỗlừagạt.
Chonênmỗingàyđềuđôngnghẹtkhách,dạngngườinàocũngcó.Bởivìởđóngoạitrừănuốngra,còncóthểhưởngthụrấtnhiềuthứlạc
thúkhác,cóthểnhìnthấyrấtnhiềungườilykỳcổquái,cũngcóthểgặplạinhữngbằnghữuđãnhiềunămkhônggặp.Kềbênbànmìnhđangróttràchochồngconrấtcóthểlàtìnhnhânnămxưacủamình.Trốntrongmộtgóctốikhôngdámngẩngđầunhìnmìnhrấtcóthểlàconnợmìnhtìmkiếmlâunaymàkhôngtìmđược.
Chonênmộtngườinếuquảkhôngmuốnbịngườikháctìmthấy, tuyệtkhôngnênđếnnơiđó.
ChonênChâuMãnhđãđến.Hắnkhôngsợbịngười tìm,hắnđangđợingườicủaĐạiTiêuCụcđến
tìmhắn.KhôngaidámhỏiChâuMãnh:-Tại sao lại đến đây đợi?Tại sao khôngmột hơi đánh thẳngvàoĐại
PhiêuCục?ChâuMãnhđươngnhiêncólýdocủahắn.
--TrườngAn là căn cứđịa củaĐạiTiêuCục, hảo thủ trong tổng cụcTrườngAnnhưmâyngàn,võcôngcủaTưMãSiêuQuầnvàTrácĐôngLaicàngđángsợ.Hiệntạibọnchúngdĩdậtđãilao,đãchiếmhếtthiênthờiđịalợi.
-Bọn tađến liềumạng,khôngphảiđến tống tử, chodùcóchết, cũngphảichếtcógiátrị.
--Muốnquyết chiến với cườngđịch, tịnh khôngphải đơnđộc cómộtluồnghuyếtkhílàđủ.
-Bọn tanhấtđịnhphảinhẫnnại,nhấtđịnhphải tự lập tựcường,nhấtđịnhphảinhẫnnhụccẩntrọng.
--ĐiệpVũ,nàngcóthểvìngườikhácmàmúakhông?ChâuMãnhcốgắngkhôngnghĩvềnàng.Điệumúa củaĐiệpVũ tuykhiến chongười ta khắc cốt ghi tâm, vĩnh
viễnkhóquên,nhưnghiệntạilạiđãbịmáutươicủaĐinhHàilàmchomờlạt.
Hắnphát thệ, tuyệtkhông thểđểmáucủaĐinhHàichảymộtcáchvôích.
Khôngaiuốngrượu.Tâmtìnhcủamọingườiđềurấtkíchđộng,đấuchísụcsôi,khôngcần
dùngrượuđểkíchthích.Cảtràquáncóhơnmộttrămbàn,bọnhọđãchiếmcứhếtmườibabàn.
Nơiđóvốnđôngnghẹtkhách,nhưngbọnhọvừaxuấthiện,ngườitrongtràquánđãđihếtquánửa.
Nhìn thấy tuađaođỏhồng sau lưngbọnhọ,nhìn thấykhăn trắng thắtchặttrênđầubọnhọ,nhìnthấysátkhítrênmặtbọnhọ,mỗimộtngườiđềunhìnranhữngkẻlạmặttừxađếntuyệtkhôngphảilàđếnuốngtrà.
Thứbọnhọmuốnuốnglàmáu.Máucừunhân.TrácThanhđếnmộtmình.Lúcgãbướcvàotràquán,bọnhọtịnhkhôngchúýđếngã,bởivìbọnhọ
cănbảnkhôngbiếtgãlàai.ChỉcóTiểuCaobiết.Thiếuniênđótừngđểlạichochàngấntượngrấtthâmsâu.TrácThanh
lại chừngnhưkhôngnhận ra chàng,vừabướcvào tràquán làbước thẳngđếntrướcmặtChâuMãnh.
-CóphảilàChâuĐườngchủcủaLạcDươngHùngSưĐường?ChâuMãnhngẩngđầu,dùngđôimắtđỏngầutrừngtrừngnhìngã:“TalàChâuMãnh,ngươilàai?”-VãnbốihọTrác.“NgươihọTrác?”TiểuCaorấtkinhngạc:“TanhớngươihìnhnhưkhôngphảihọTrácmà”.-Ồ?-NgươivốnhọTôn,tacònnhớrấtrõ.“Nhưngtalạiđãquên”.TrácThanhhữnghờđáp:“Chuyệnquákhứ ta luôn luônquên rấtmau, chuyệnnênquên ta càng
khôngtưởngđếnnữa”.GãtĩnhlặngnhìnTiểuCao,trênmặthoàntoànkhôngcóbiểutìnhgì:- Có lúc ngươi cũng nên học hỏi ta, như vậy ngươi sống có lẽ khoan
khoáihơn.--Conngườiluônluônvàonhữnggiờphútkhôngphùhợplạinghĩtới
nhữngchuyệnkhôngnênnghĩtới,đóvốnlàmộttrongnhữngthốngkhổlớnnhấtcủanhânloại.
--Hiện tạiTiểuCaocóphải lạinghĩ tớimộtnữnhânmìnhkhôngnênnhớtới?
TiểuCaochợtmuốnuốngrượu.Khi chàng đang bắt đầumuốn uống rượu,ChâuMãnh bỗng cười lớn,
ngửamặtcườilớn.“Hay,nóihay”.Hắnhétlớnphânphó:“Đemrượura,tamuốncạnbachénvớitiểutửnày”.“Hiệntạivãnbốikhôngmuốnuốngrượu”.TrácThanhnói:“Chonênvãnbốikhôngthểphụngbồi”.TiếngcườicủaChâuMãnhchợtngắtquảng,nhưmãnhthútrừngtrừng
nhìngã:-Ngươikhôngmuốnuốngrượu?Ngươikhôngmuốnuốngrượuvớita?“Phải,vãnbốikhôngmuốnuống,cảmộtgiọtcũngkhôngmuốnuống”.
TrácThanhnháynháymắt:“Lúcvãnbốimuốnquênchuyệngìcũngkhôngcầnphảiuốngrượu”.ChâuMãnhchợtnhảyvọtlên,“rảng”mộttiếng,mộtbìnhtràđãbịhắn
đấmvỡnát:-Ngươithậtkhônguống?ThầnsắccủaTrácThanhvẫnbấtbiến.-ChâuĐườngchủhiện tạinếumuốngiết tôi,đươngnhiêndễnhư trở
bàntay,muốntôiuốngrượulạikhónhưlêntrời.ChâuMãnhchợtlạicườilớn.“Hảotiểutử,thậtcóchíkhí”.HắnhỏiTrácThanh:“NgươihọTrác,cóphảilàhọTráccủaTrácĐôngLai?”-Phải.-CóphảilàTrácĐôngLaipháingươiđến?-Phải.-Đếnlàmgì?“VãnbốiphụngmệnhđếnmờiChâuĐườngchủvàCaođạihiệp”.Trác
Thanhđáp:“TốihômnayTráctiênsinhdựđịnhmờihaivịuốngrượuhứnggióởđệ
nhấtlâuTrườngAnCưtạithànhtây”.-Hắncóbiếtbọntađếnbaonhiêungườikhông?-LầnnàyngườiChâuĐườngchủdẫnđến,ngoạitrừCaođạihiệpra,còn
cótámmươisáuvị.“Hắnchỉmờihaingườibọnta?”ChâuMãnhcườilạnh:“TrácĐôngLaikeokiệtvậysao?”-Cólẽkhôngphảilàkeokiệt,màlà
chuđáo.-Chuđáo?-BởivìTráctiênsinhmuốnđượcchuđáo,chonênmớichỉdámmờihai
vịChâuĐườngchủvàCaođạihiệp.-Saovậy?“Haivịanhhùngcáithế,dùlàlongđàmhổhuyệtcũngtựdotựtạimà
đến”.TrácThanhđiềmđạmcườicười:“Ngườikháccólẽkhônglàmđược”.
ChâuMãnhlạicườilớn:-Hay, nói hay, cho dù đệ nhất lâuTrườngAnCư có là long đàm hổ
huyệt, Châu Mãnh và Tiểu Cao cũng có thể xông vào, nhưng ngươi lạikhôngnênđến.
-Saovậy?“Nhântàinhưngươiđãđến,talàmsaocóthểphóngthađểngươiđi?”
TiếngcườicủaChâuMãnhnhưtiếngsétđánh:“Ta nếu thả ngươi đi, khác nào để cho bằng hữu thiên hạ cười Châu
Mãnhtacómắtkhôngtròng,khôngbiếtnhậnthứcanhhùng?”TrácThanhkhôngngờlạicườicười.
“DươngKiêncóthểđầuphụcĐạiTiêuCục,tôiđươngnhiêncũngcóthểđầuphụcHùngSưĐường”.Gãnói:
“Nhưnghiệntạicònchưađược”.-Phảiđợiđếnkhinàomớiđược?“ĐợiđếnlúclựclượngcủaHùngSưĐườngđãđánhbạiĐạiTiêuCục”.
TrácThanhhoàntoànkhôngđộngcảmtình:“Vãnbối tịnhkhôngphải làngười trungthành,nhưnglại luônluônrất
thứcthờivụ”.TiểuCaongạcnhiênnhìngã, thật sựkhông tưởngđượcmộtngười trẻ
tuổinhưvậykhôngngờlạicóthểnóiranhữnglờiđó.TrácThanhlậptứcpháthiệnbiếnhóatrênbiểutìnhcủachàng.“Tôinóilàsựthật”.TrácThanhthốt:“Lờinóithậtthôngthườngđềukhôngnghelọtlỗtailắm”.ChâuMãnhkhôngcườinữa,hétlớnhỏi:-VậytacóphảinênthảngươivềphùtrợTrácĐôngLaiđếnđốiphóta?“Vãnbốicónóiqua,ChâuĐườngchủmuốngiếttôidễnhưtrởbàntay”.
TrácThanhđáp:“ChỉbấtquáChâuĐườngchủnếuthậtsựmuốngiếttôi,muốntáikiến
ngườiđóchỉsợcònkhóhơncảlêntrời”.ChâuMãnhbiếnsắc.Hắnđươngnhiênhiểurõ“ngườiđó”màTrácThanhnóiđếnlàai.Câu
nóiđógiốngnhưmộtđườngroiquậttới,nhấtthờihắnhoàntoànkhôngbiết
nênứngphónhưthếnào.TrácThanhđãvòngtaycúiđầu:-Vãnbốicáotừ.Gãkhôngngờthậtđãquayngườibướcđi,hơnnữakhôngsợsaulưngcó
người chémmột đau lên đầu hắn chút nào, cũng không nhìnChâuMãnhthêmlầnnào.
TrêntránChâuMãnhđãnổivồnggânxanh.--HắnkhôngthểđểTrácThanhđi,khôngthểđểthuộchạcủahắnnhìn
thấyhắnvìmộtnữnhânmàbuôngthacừuđịchcủabọnhọ.--NhưnghắnlạicóthểđểĐiệpVũvìvậymàchếtsao?TiểuCaođộtnhiênthởdài.“Khôngtưởngnỗigãđãtínhđúng,tínhđúngHùngSưChâuMãnhtuyệt
khôngthểgiếtmộtngườiphụngmệnhđếnthôngtin,taykhôngtấcsắt”.Mụcquangcủachàngquétbốnphía:
“Chuyệnđómộtkhithânlànamtửhántuyệtkhôngthểlàm,hàhuốnglàChâuMãnh”.
Mộtđạihánthắtkhăntrắngđộtnhiênđứngdậy,nóilớn:-Caođạicanóiđúng,huynhđệbọntaphảikínhCaođạicamộtchén.Támmươisáuđạihán lập tứcđồng thanhhưởngứng.TiểuCaophạch
ngực:-Được,đemrượura.“Ta biếtChâuMãnhvẫn khôngbuôngĐiệpVũ”.TrácĐôngLai lạnh
lùngthốt:“Nhưng ta cũngkhông tưởngnỗi hắn có thể để ngươi đi dễ dàngnhư
vậy”.Hắncóvẻtrầmtưmặctưởng:-Vìmột nữnhânmàdễdàngphóng tha cừuđịch,ChâuMãnh lẽ nào
khôngsợđámhuynhđệcủahắnkhinhkhihắn?Lẽnàokhôngsợ làm tổnthươngsĩkhícủabọnhọ?ĐiệpVũlẽnàothậtcómalựctolớnnhưvậysao?
TrácĐôngLailạicườilạnh:-Sĩkhícủabọnchúngtịnhkhôngvìvậymàtiêután.-Tạisao?
-BởivìCaoTiệmPhirấtthấuhiểutâmtìnhcủaChâuMãnhlúcđó,kịpthờigiúphắn thoátkhỏikhốncảnh,đểchođámhuynhđệnghĩhắnkhônggiếtngươitịnhkhôngphảivìnữsắc,màvìnghĩakhí.Hainướcgiaotranh,khôngchémsứgiả,ChâuMãnhquangminhlỗilạclàmsaocóthểgiếtmộtngườitaykhôngtấcsắt?
TrongmắtTrácThanhlộxuấtvẻbộiphụctánthưởng:-CaoTiệmPhithậtđãnóinhưvậy.TrácĐôngLaicườilạnhkhôngngừng:- Người đó thật là hảo bằng hữu của ChâuMãnh, đám huynh đệ của
ChâuMãnhlạilàmộtbầyheo.“KỳthậtcónhữngngườicũngkhôngphảikhôngminhbạchýtứcủaCao
TiệmPhi”.TrácThanhthốt:“NhưngbọnhọcũngkhôngvìvậymàcoikhinhChâuMãnh”.-Ồ?“Bởi vì bọn họ tịnh không hy vọngChâuMãnh thật sự lãnh khốc vô
tình”.TrácThanhđáp:“Bởivìanhhùngchânchínhkhôngphảilàvôtình”.-Ngườirasaomớichânchínhlàvôtình?“Kiêuhùng”.TrácThanhđáp:“Anhhùngvôlệ,kiêuhùngvôtình”.TrongmắtTrácĐôngLaiđộtnhiênbắnranhữngtiahànquangsắcbén,
nhìnchămchămlênmặtTrácThanhmộthồirấtlâumớilạnhlùnghỏi:-CaoTiệmPhinếuquảkhôngnóinhưvậy,ChâuMãnhcógiếtngươi
không?-Hắncũngkhôngthể.-Tạisao?ThanhâmcủaTrácThanhvừalãnhđạmvừabìnhtĩnh:-Bởivìtrongtâmhắn,mạngcủaĐiệpVũcòntrânquýhơnnhiềusovới
mạngtôi.Hoànghôn.
Sauhoànghôn.Trongốc tốimù, lạivẫncònchưa thắpđèn,ĐiệpVũ luôn luônkhông
thíchthắpđèn.--Đócóphảivìnàngsợmìnhbiếnthànhmộtconthiêuthânbaythẳng
vàongọnlửa?Trong lò lập lòe ánh lửa,ĐiệpVũ đứng bên cạnh lò lửa, chầm chậm
thoáthạyphụctrênngười.Thânthểnàngtinhoanhmềmmịn,trắngmuốtkhôngmộttìvết.Cửabịđẩymở,nàngbiếtcóngườitiếnvào,nhưngnànglạikhôngquay
đầu,bởivìngoạitrừTrácĐôngLaira,khôngcóaikhácdámtiếnvàogianốcnày.
Nàngcúimình,dịudàngvuốtvechânmình.Thậmchícảchínhnàngđềucóthểcảmthấymỗimộtbắpthịtnhúnnhảy
trênchânnàngdễdàngkhêugợidụctìnhcủangườitarasao.Khôngaikhángcựđượcthứkhiêukhíchđó,chưatừngcómộtai.Chonênnàngmớithấykỳquái.TrácĐôngLaimộtmựcnhìnnàng,nhưngchođếnbâygiờvẫnkhôngcó
bấtkỳđộngtácgì.Y phục múa mỏng manh, mỏng như cánh dơi, mặc trên người nàng
chẳngkhácnàokhoácmộtlớpnguyệtquang,đẹpđếnmứcmônglung,giữamônglungnhìncàngđẹp,càngkhiếnchongườitakhólòngkhángcự.
TrácĐôngLaikhôngngờvẫnđứngyênbấtđộng.ĐiệpVũchungquynhịnkhôngđượcphảiquayđầulại,đóachâuhoacài
tócđangmânmêtrêntayđộtnhiênrơixuốngđất.NgườihồinãybướcvàokhôngngờkhôngphảilàTrácĐôngLai.Nàng quay đầu lại, nhìn thấymột thiếu niên sắcmặt trắng nhợt đang
đứngtrướccửanhìnnàng.ĐiệpVũrấtmauchóngkhôiphụclạivẻtrấnđịnh.Nàng không tưởng nỗi ngoại trừ TrácĐôngLai ra còn có người dám
xâmnhậpgianphòngnày,nhưngnàngđãquenbịngườitanhìnngó.Chuyện duy nhất khiến cho nàng cảm thấy không quen thuộc là nhãn
quangcủangườitrẻtuổiđólúcnhìnnàngđềukhácbiệtvớibấtcứngườinàokhác.
Ngườikháclúcnhìnthânthểlõalồvàđôichâncủanàng,trongmắtđềuchừngnhưcómộtngọnlửabừngbừngthiêuđốt.
Ánhmắtcủangườitrẻtuổiđólạilạnhnhưbăngtuyết,nhưnhamthạch,nhưlưỡiđao.
TrácThanhnhìnĐiệpVũ,giốngnhưđangnhìnmộttảngbăngtuyết,mộtkhốinhamthạch,mộtlưỡiđao.
ĐiệpVũcũngđangnhìngã,nhìnmộthồirấtlâu,vẫnnhìnkhôngrabiểutìnhcủangườitrẻtuổiđócóbiếnhóagì.
“Ngươilàai?”ĐiệpVũnhịnkhôngđượchỏigã:“Ngươicóthểnóichotabiếtngươilàaikhông?”-TrácThanh,tôitênlà
TrácThanh.-Ngươicóphảilàngườikhông?Cóphảilàngườicómáucóthịtkhông?-Phải.-Ngươicóphảilàngườimùkhông?-Khôngphải.-Ngươicónhìnthấytakhông?“Tôinhìnthấy”.TrácThanhđáp:“Mỗimộtchỗtrêndướitoànthânnàngtađềunhìnthấyrấtrõ”.Thanhâmcủagãvừalãnhđạm,vừađềuđều,hoàntoànkhôngcóchút
cảmtình,hoàntoànkhôngcóchútýtứchếnhạobỉổi.Bởivìhắnchỉbấtquáđangnóilênmộtsựthật.ĐiệpVũcười,cườixonglạithởdài,thởdàihỏiTrácThanh:-Ngươilẽnàochưatừngnóiláo?“Cólúccóthể,cólúckhông”.TrácThanhđáp:“Lúckhôngcầnthiếtphảinóiláo,tôiluônluônnóithật”.-Hiệntạingươicócầnnóiláokhông?-Hoàntoànkhông.ĐiệpVũlạithởdài:-Ngươinóingươiđãnhìnthấyrõràngmỗimộtchỗtrênngườita,ngươi
khôngsợlãoTrácmócmắtngươirasao?
TrácThanhtĩnhlặngnhìnnàng,quamộthồirấtlâumớinóitừngtiếng:-Hiệntạiôngtakhôngthểlàmnhưvậy.ĐiệpVũphảngphấthoàn toànkhôngcóphảnứnggì,kỳ thậtđãhoàn
toànhiểurõýtứcủagã.“Hiệntạihắnkhôngthểlàmnhưvậy”,nànghỏiTrácThanh:“Cóphảivìhắnđãnhượnggiaotachongươi?”TrácThanhlắcđầu.ĐiệpVũlạihỏi:-Khôngphảingươi?Làchongườikhác?TrácThanhtrầmmặc.“Hắnthậthàophóngquá”.ThanhâmcủaĐiệpVũđầyvẻchếgiễu:“Namnhânđụngđếntachưatừngcóaichịunhườngtachongườikhác”.Nàngthởdàinhènhẹ:-Thậtrấtđángtiếc.-Đángtiếc?“Ta tiếc giùm cho ngươi, hắn thật đáng lẽ nên nhượng ta cho ngươi”.
ĐiệpVũthốt:“Cảđờingươicóthểkhônggặpđượcmộtnữnhânthứhainhưta”.-Ồ?“Tacũngtiếcgiùmchota”.ĐiệpVũnhìnTrácThanh:“Ngươi trẻ tuổi, ngươi làmột nam tử dễ nhìn, ta luôn luôn thích nhất
dạngnamtửnhưngươi.Cácngườichừngnhưvĩnhviễnkhôngbiếtmệt”.Sóngmắtcủanàngdầndầnmônglung,bờmôidầndầnướtát,độtnhiên
từtừbướctới,cởibỏvũycủanàng,đưathânthểấmáptrơnmịnmềmmạilõalồépsátlênngườiTrácThanh.
Hôngnànguốnéo,trongcổhọnggừgừhơithởhổnhển.TrácThanhkhôngngờkhôngcóphảnứnggì.ĐiệpVũhổnhển,giơtaybấulấygã,nhưngtaynànglậptứcbịnắmchặt,
ngườinàngcũngbịxôra.TrácThanhxônàngxuốnggiường,lạnhlùngnhìnnàng:-Nàngcó thểdùngđủmọiphươngcáchhànhhạmình,vũnhụcmình,
nàngtùytiệndùngphươngphápgìcũngđược.Nhưngtalạikhôngđược.“Ngươikhôngđược?”ĐiệpVũlạicười,cườicuồngdại:“Ngươi không phải là nam nhân?” “Nàng muốn kích nộ ta cũng vô
dụng”.TrácThanhđáp:“Tatuyệtkhôngđụngđếnnàng”.-Tạisao?-Bởivìtacũnglànamnhân,takhôngmuốnsaunàymỗimộtđêmđều
muốntựhànhhạmìnhtrướcmặtnàngnhưvậy.-Chỉcầnngươinguyệný,saunàymỗimộtđềungươiđềucóthểômta
vàolòngmàngủ.TrácThanhmỉmcười,nụcườigiốngnhưkhắctrênđáhoacương:-Ta cũng từng nghĩ qua như vậy.Chỉ tiếc ta cũng biết namnhânmơ
tưởngômnàngmỗingàyhậuquảrasao.ĐiệpVũkhôngcười,trongmắtđộtnhiênlộxuấtmộtthứbithươngvô
phươngmiêutả.“Ngươinóiđúng”.Nànguuẩnthốt:“Namnhânmơtưởngômtahàngngàychodùcònchưachết,cũngđang
chịuđựnghànhtội”.Thanhâmcủanàngvừathốngkhổvừatêdại:-May là nhữngngười đónếukhôngphải là lưumanh thì là ngukhờ,
khôngcầnbiếtbọnchúngchịuđựngtộitìnhgìđinữacũngđángđời.“CònChâuMãnh?”TrácThanhchợthỏinàng:“ChâuMãnhlàlưumanhhaylàngukhờ?”ĐiệpVũđứngdậy,ngưngthị
nhìnngọnlửalấplóetronglò,quamộthồirấtlâuđộtnhiêncườilạnh:-NgươinghĩChâuMãnhcóthểnhớđếnta?NgươinghĩChâuMãnhcó
thểvìtamàchịuđựngthươngtâm?-Hắnkhôngthểsao?“Hắncănbảnkhôngphải làngười”.Trong thanhâmcủaĐiệpVũđầy
thùhận:“KhôngphảilàngườichẳngkhácgìTrácĐôngLai”.-Lẽnàohắnkhôngthèmđểýtớinàng?
“Hắnđểýđếncáigì?”ĐiệpVũnói:“Hắnchỉđểýđếnthanhdanhcủahắn,đếnđịavịcủahắn,đếnquyềnlực
củahắn,chodùtacóchết trướcmặthắn,hắncũngkhôngrơi tớimộtgiọtlệ”.
-Thật?“Trongmắthắn,tacũngkhôngphảilàngười,chỉbấtquálàmộtmónđồ
chơi.Giốngnhưlàmộtconbúpbêđồchơicủađứabé,lúchắncaohứngthì
cầmnựngchơiđùa,chơichánlạiquăngquamộtbên,cólúcthậmchícảmấyngàyliềnkhôngnóivớitatiếngnào.
-Vì hắn đối xử với nàng như vậy, cho nên nàngmới thừa lúc hắn điHồngHoaTậpmàbỏtrốn?
“Tacũnglàngười”.ĐiệpVũhỏiTrácThanh:“Cóngườinàochịuđểngườikháccoinhưđồchơikhông?”“Không”.
TrácThanhđiềmđạpđáp:“Nhưng nàng chưa từng nghĩ qua nàng có lẽ đã nhìn lầm hắn sao?” -
Nhìnlầmhắnchỗnào?“Namnhânnhưhắn,chodùtrongtâmđốivớingườitarấttốt,cũngvịtất
đãbiểulộrangoài”.TrácThanhđáp:“Tabiếtcórấtnhiềungườiđềukhôngthểbiểulộtìnhcảmcủamình,đặc
biệtlàđốivớinữnhânmàmìnhưathíchnhất”.-Saovậy?“Cólẽbởivìbọnhọcảmthấybộdạngbàytỏthâmtìnhyêuthươngtrước
mặtnữnhânkhôngcókhíkháicủanamtửhánđạitrượngphu”.TrácThanhđáp:
“Cólẽbởivìbọnhọcănbảnkhônghiểuphảilàmsao”.“ChâuMãnhkhôngphải là thứngườiđó”.ĐiệpVũnóinhưđinhđóng
cột:“Thứchuyệnđóhắnhiểuhơnaihết,đềucóthểlàmhơnaihết”.-Ồ?“Lúchắnđốitốtvớingườikhác,chuyệnlàmđềutốtđẹpngonlànhhơn
aihết”.ĐiệpVũthốt:
“Nhữngchuyệnhắnvìngườikhácmà làmcó lúccả tacũngcảm thấykinhsợ”.
“Nhưngnàngkhôngphảilàngườikhác”.TrácThanhnói:“Nàngkhácbiệtvớinhữngngườikhác”.-Tạisaolạikhácbiệt?-Bởivìnànglànữnhâncủahắn,cólẽhắnnghĩnàngđánglẽnênbiết
hắnđốivớinàngkhácbiệtvớingườikhácrasao.“Takhôngbiết”.ĐiệpVũđáp:“Mộtnamnhânnếuquảthậtsựưathíchmộtnữnhân,đánglẽnênđểcho
nàngtabiết”.-Cólẽnàngcònchưahiểuthấuhắn.“Takhônghiểuthấuhắn!”ĐiệpVũlạicườilạnh:“Tacùnghắnômnhaungủchungbabốnnămtrời,tacònchưahiểuthấu
hắn?TrênmặtTrácThanhlạilộxuấtnụcườimỉmlạnhbuốtnhưnhamthạch:-Nàngđươngnhiênrấthiểuhắn,hơnnữanhấtđịnhhiểucònhơnxaso
vớiđámbọnta.Bóng tối lấn tràn, trongphòng trầmmặcmộthồi rất lâu,ĐiệpVũmới
thởdàinhènhẹ:-Hômnaytanóichuyệncóphảiđãquánhiềukhông?“Phải”.TrácThanhđáp:“Chonênhiệntạibọntanênđirồi,tavốnđếnđâyđểdẫnnàngđi”.-Ngươimuốndẫntađiđâu?TrácThanhnóitừngtiếng:-Lẽnàonàngđãquên?NàngđãđápứngTrác tiênsinhđêmnayphải
múamộtbàichoôngtamà.
Hồi13-ChỉMộtĐiệuMúaCũngTiêuHồn
Haimươibathánghai.LạcDương.Bãotuyếtmùtrời.TưMãSiêuQuầnđộinóntre,khoácáochoàngquấtngựatrầmmìnhvào
cơnbão tuyếtcuốicùngcủamùađôngnămnayxôngrakhỏiLạcDương,tungvóthẳngvềhướngTrườngAn.
YbiếtChâuMãnhhiệntạirấtcóthểđãđếnTrườngAn.ThựclựccủaĐạiTiêuCụctuyhùnghậu,nhưngđasốlựclượnglạiphân
tán,nhất lưuhảo thủdướicờcủaĐạiTiêuCụcđa số làgianghồđạihàohùng cứmột phương, không thể dễ dàng rời bỏ căn cứ củamìnhmà đếnTrườngAn.
NgườiChâuMãnhlầnnàykéođếnTrườngAnlạiđềulànhữngtửsĩmộtcóthểchọimười,đềukhôngtínhtớisốngcòntrởvềLạcDương.
TrácĐôngLai cũng nhất định nhìn ra được điểm đó, tuyệt không thểchínhdiệnquyếtchiếnvớiChâuMãnh.
NhưnghắnnhấtđịnhcóphươngphápđốiphóChâuMãnh,phươngpháphắndùngnhấtđịnhcựckỳhữuhiệu.
Cơtrá,tànkhốc,titiện,nhưngtuyệtđốihữuhiệu.KhôngaihiểurõTrácĐôngLaibằngTưMãSiêuQuần.Ychỉhyvọngcóthểkịpthờitrởvề,cóthểkịpthờingăntrởTrácĐông
Lailàmchuyệnrấtcóthểkhiếnycảmthấyhốihậncảđời.Yđãtrèocaoquárồi,đãcócảmgiácmệtmỏiphithường.YthậtsựkhôngmuốndẫmđạptrênthithểChâuMãnhđểtrèocaothêm
mộttầngnữa.TrácĐôngLaicó thểdùngphươngphápgìđểđốiphóChâuMãnhvà
TiểuCao?TưMãSiêuQuầncònchưanghĩra,cũngkhôngcầnphảinghĩtớinữa.Hoatuyếtlấtphấtmùtrời,giốngnhưbươmbướmmúalượn.Tâm y bất chợt chìm đắm, bởi vì y đã biết TrácĐôngLai định dùng
phươngphápgì.
Cùngngày,TrườngAn.TrườngAnCư.Đệnhất lâuTrườngAnCưnằmgiữavạnđóamaihoa thơmngát lạnh
lùng.Trênlầukhôngđốtlửa,đốtlửalàtục,thưởngmaiphảilạnh,cànglạnh
càngthơm,cànglạnhcàngnhã.Chuyệnđóđươngnhiênchỉcónhữngngườikhoácáohồcừuuốngrượu
tinhchấtchưabaogiờbiếtđếnhaichữ“cơhàn”mớicóthểminhbạchđược,ngườiquanhnămđềuănkhôngnomặckhôngấmđươngnhiênkhông thểhiểuđược.
-Khôngtưởngđượchaivịkhôngngờđếncònsớmhơncảta.LúcTrácĐôngLai lên lầu,ChâuMãnhvàTiểuCaođãngồi sẵn,một
bầurượuchỉcòndưlạiphânnửa.-Ngẩngđầucũngmộtđao,rụcđầucũngmộtđao,đãnhấtđịnhphảiđến,
tạisaokhôngđếnsớmmộtchút,hưởngthụcáithốngkhoáiuốngrượukhôngbịđòitiền.
“Đúng,ChâuĐườngchủnóirấtđúng,đếnsớmtốthơn”.TrácĐôngLaimỉmcười:
“Đếncàngsớm,thấycàngnhiều”.Hắnmởhếtcửasổtrênlầu:-Ngoạitrừmaihoađầyvườnra,ChâuĐườngchủcònnhìnthấygìnữa?“Cònthấymộtđốngphânchó”.ChâuMãnhđáplớn:“Cũngkhôngbiếttừđâuchạyramộtconchóhoang”.ThầnsắccủaTrácĐôngLaibấtbiến,cũngkhôngtứcgiận.“Điểmđótacũngkhôngrõlắm”.Hắnnói:“Chỉbấtquátacóthểbảođảmconchóhoangđótuyệtkhôngphảilàmai
phụcmàtabốtrí,cũngkhôngphảitừĐạiTiêuCụcđến”.“NgươilàmsaobiếtđượcnókhôngphảilàtừĐạiTiêuCụcđến?”Châu
Mãnhcườilạnh:“Ngươiđãhỏinó?Bọnngươiđãnóichuyệnvớinhau?”.TrácĐôngLaivẫnmỉmcười.“Cónhữngchuyệnbấttấtphảihỏi”.TrácĐôngLaiđáp:
“Thídụmànói,ChâuĐườngchủnhìnthấyđốngphânchó,biếtlàphânchó,cũngbấttấtđihỏixemđócóphảilàphânchókhông,chóvàphânchóđềucóthểnhậnranhưnhau”.
ChâuMãnhcườilớn.“Hay,nóihay,lãotửnóikhônglạingươi”.Hắnnângchén:“Lãotửchỉcònnướcuốngrượuvớingươi”.“Uống rượu ta cũngphụngbồi”.TrácĐôngLai cũngnâng chén uống
cạn:“Chỉbấtquácóchuyệnngươivàtatrongtâmnhấtđịnhrấtminhbạch”.-Chuyệngì?- Châu Đường chủ chịu đến đây đương nhiên tịnh không phải chỉ vì
muốnuốngvàichénsơsài.-Ồ?-ChâuĐườngchủđếnđây,chỉbấtquávìmuốnxemTrácĐôngLaita
thậtramuốnchơimànkịchgì.ChâuMãnhlạicườilớn:-Lầnnàyngươilạinóiđúng,nóikhôngsaimộtchútnào.Tiếngcườicủahắnđộtnhiênđìnhđốn,trongđôimắttotrònđầynhững
tiamáuđỏngầubắnranhữngtiasánglạnhlẽo,hétlớnhỏiTrácĐôngLai:-Ngươithậtramuốnchơitròkịchgìđây?-Kỳthậtcũngkhôngcókịchtuồnggì,chodùcó,ngườidiễntuồngcũng
khôngphảilàta.-Khôngphảilàngươithìlàai?TrácĐôngLailạirótrượu,từtừnhấpmộtngụm,sauđómớidùngkhẩu
khíđặcbiệtđộcquyềncủahắngằntừngtiếng:-TốihômnaytamờiChâuĐườngchủđếnđâychỉbấtquávìcóngười
đêmnaymuốnvìngườimàmúamộtbài.SắcmặtChâuMãnhthìnhlìnhbiếnchuyển.Ngaygiâyphútđó,trongtâmhắncócảmgiácgì?Khôngaicóthểthấuhiểu,cũngkhôngaicóthểhìnhdung.Đaocắt,kim
đâm,lửađốtđềukhôngđủđểhìnhdung.
TrácĐôngLailạihướngtớiTiểuCaonângchén:- Điệumúa của Điệp Vũ quán tuyệt thiên hạ, tuyệt không dễ gì xem
được,ngươivàtahômnayvậnmaythậtkhôngnhỏchútnào.TiểuCaotrầmmặc.TrácĐôngLaicườicười:-ChỉbấtquáđêmnaytamờiCaohuynhđếnxemtịnhkhôngphảilàmột
điệumúa.-Ngươimuốntaxemcáigì?“Mộtngười”.TrácĐôngLaigằntừngtiếng:“MộtngườiCaohuynhnhấtđịnhmuốngặp”.SắcmặtTiểuCaocũngđãbiếnchuyển.--Một nữ nhân cả họ tên cũng không biết, một đoạn tình ái trọn đời
khôngthểlãngquên.TrácĐôngLaicườithongdong:-Caohuynhhiệntạichắcđãđoánrangườitanóiđếnlàai.“Cách”mộttiếng,chénrượutrongtayTiểuCaovỡnát,nhữngmảnhvỡ
đâmcắtlòngbàntay.ChâuMãnhđộtnhiênhét lớnmột tiếngnhưhổgầm, taynổivồnggân
xanh,nắmngựcáoTrácĐôngLai:-Nàngởđâu?Ngườingươinóiđếnđangởđâu?TrácĐôngLaibấtđộng,lạnhlùngnhìntayChâuMãnh,đợiđếnkhibàn
tayđóbuôngngựcáohắnra,hắnmớitừtừđáp:-Ngườitanóiđếnrấtmauchóngđếnđây.CâunóiđóhắnchừngnhưđangnóivớiChâuMãnh,nhưngánhmắthắn
lạiđangnhìnTiểuCao.Lúc đó đã có một cỗ xe ngựa đen tuyền đình hạ trước cửa lớn của
TrườngAnCư.Trongkhuônviênẩnướccótiếngđànsáotruyềnra,điệunhạcvuitay,
phakèmtiếnghátnhonhỏtrongtrẻo,hátvềbihoanlyhợpcủanhânsinh,tronglờicangậptrànmộtnỗibithươngvôbờ.
“Xuânđếnrồiđi,hoanởlạitàn;Đếnlúclybiệt,cóaicònởlại?”.
ĐiệpVũsidạingồitrongxe,sidạilắngnghe,tronggiócũngkhôngbiếttừđâuthổiđếnmộtchiếclárơiđãhéoúatừlâu,đápnhẹnhàngnhưhồđiệptrênmặtđấtnhuộmtuyết.
Nàngđẩycửaxebướcra,nhặtchiếclálên,sidạinhìnnó,cũngkhôngbiếtnhìnđãbaolâurồi.
Cũngkhôngbiếttừđâurơixuốngmộtgiọtnước,rơitrênchiếclá,cũngkhôngbiếtlànướcmắthaylàmưa?Nhìnlạigiốngnhưhạtsươngtrongngầnđọngtrênláxanhgiữatrămhoađuanởngàyxuân.
Thơmlạnhkhắplầu,giólạnhvâylầu,ChâuMãnhlạiphạchngực,phảngphấtmuốnđểchocơngiólạnhnhưlưỡiđaođóđâmxuyênvàotâmhắn.
CảhắnlẫnTiểuCaođềukhôngmởmiệng.Thứtưniệmvừangọtngào,vừanồngđậm,lạivừađắng,vừacayđóđãbópnghẹnyếthầucủabọnhọ.
Mộtlãonhânđầutócbạcphơchốnggậytrúcchầmchậmbướclênlầu.Mộttiểucônươngthắtbímcàilượckéochéoáocủalãonhânbướcsau
lưng.Lãonhâncầmcâytiêu,thiếunữômtỳbà,hiểnnhiênlànhữngnhạccông
chuẩnbịtấunhạcchoĐiệpVũmúa.Trênmặt lãonhânđầynếpnhăn, tuyhoàn toànkhôngcóbiểu tìnhgì,
nhưngtrongmỗimộtnếpnhănđềugiốngnhưmộtphầnmộ,maitángvôsốbithươngkhổnạnkhôngnóinênlời.
Chuyệnbithươnggiữanhânthếlãođãthấyquánhiều.Thiếunữlạicáigìcũngchưatừngthấyqua,bởivìnàngcũngnhưlão,
cũnglàngườimù,nhưngkháclãoởchỗtừlúcrađờinàngđãlàngườimù,cănbảnchưabaogiờnhìnthấyánhquangminh,cănbảnkhôngbiếthoanlạcthanhxuânrasao.
Hai người như vậy, làm sao có thể tấu đượcmột khúc hoan lạc hạnhphúc?
Lãonhân lẳng lặng bước lên, lẳng lặng đi đếnmột góc tối lão đã quáquenthuộcngồixuống.
Lãođếnđâykhôngphảilàlầnđầutiên,mỗimộtlầnđếnđềutấubica.Đến tấubi ca chonhữngngườibình thời cườinhiều,dùng lời cakhơi
dậynhữngthốngkhổbímậttrongtâmlýcủabọnhọ.Nhữngngườiđócũngchịuđểcholãolàmvậy.--Nhân loại thật sự làmộtđộngvậtkỳquái,có lúc lạiđembi thương
thốngkhổmàlàmthànhmộtthứhưởngthụ.Dướilầucótiếngbướcchântruyềnđến.Tiếngcướcbộrấtnhẹ,nhẹđếnchấnđộng.Nghethấytiếngcướcbộđó,ngườiTiểuCaođãphóngquakhỏimặtbàn,
bayvềhướngđầucầuthang,xôngxuốngdưới.ChâuMãnhlạibấtđộng.Toànthânhắnphảngphấtđãcứngngắc,đãbiếnthànhmộtthithểđãhóa
thànhnhamthạch,thithểcủangườichếtthờiThượngCổ.Mộtnữnhâncảtênhọcũngkhôngbiết,mộtđoạntìnháisuốtđờikhông
thểquênđược.TiểuCaovốnnghĩmìnhvĩnhviễnkhôngcòncóthểgặplạinàng,nhưng
hiệntạinàngđangởtrướcmắtchàng.Đâycóphảilàmộng?Nàngcũngđãnhìnthấychàng.Nàng si dại nhìn chàng, cũngkhôngbiết là kinh hãi?Hay là hoan hỉ?
Muốnchạylênlầu?Haymuốnbỏtrốn?TiểuCaokhôngđểnàngchọnlựa.Chàngđãxôngtới,nắmlấynàng,dùnghaytaynắmlấyhaitaynàng.Đâykhôngphảilàmộng,cũngkhôngphảilàảogiác.Cảmgiáctrongtaychàngấmcúngsungsướnglàmsao,cảmgiáctrong
tâmchàngcũngấmcúngsungsướnglàmsao.-Hômđósaonànglạibỏđi?Điđâuvậy?Saolạiđếnđây?NhữnglờinóiđóTiểuCaokhônghỏi.Chỉ cầnbọnhọcó thể tươngkiến, chuyệnkháckhôngcònquan trọng
nữa.-Nàngđãđến,nàngthậtđãđến,lầnnàytakhôngđểchonàngđinữa.Chàngnắmlấynàng,bướclùitừngbướctừngbướclêncầuthang,ánh
mắtchàngkhôngchịubuôngthakhỏikhuônmặtnàng.Đột nhiên, trênmặt nàng lộ ramột biến hóa ai ai cũngvô phươngdự
liệu.Tròngmắtnàngđộtnhiêncothắtlạimộtcáchkhủngkhiếp,lạiđộtnhiên
khuếchtán,cảngườinhưbănghộihưthoát.--Nàngđãnhìnthấygì?TiểuCaothấtkinhnhìnnàng,vốnmuốnquayđầulậptứcxemxemnàng
đãnhìnthấygì.Nhưngtrênmặtchàngthìnhlìnhcũnglộramộtbiếnhóađángsợ,phảng
phấtđộtnhiênnghĩđếnmộtchuyệncựckỳđángsợ,quamộthồirấtlâusaumớidámquayđầu.
Chàngquayđầu,nhìnthấyChâuMãnh.BiểutìnhtrênmặtChâuMãnhnhìngiốngnhưdãthú,mộtcondãthúlọt
vàohầmbẫycủathợsăn,vừabithương,vừaphẫnnộ,vừatuyệtvọng.NgườihắnđangnhìnlàngườiTiểuCaođangnắmtaydắtlênlầu.ĐiệpVũ.ĐộtnhiênTiểuCaođãhoàntoànminhbạch.ĐiệpVũ.Nữnhânđãbắtđithầnhồncủachàngkhiếnchàngvĩnhviễnkhóquên
chínhlàĐiệpVũđãbắtđithầnhồncủaChâuMãnhkhiếnhắnvĩnhviễnkhóquên.
Đó không phải là mệnh vận, cũng không phải là xảo hợp, tuyệt đốikhôngphải.
TrácĐôngLainhìnbọnhọ,vẻnhạobáng trongmắtgiốngnhưmột tàthầnnhìnđámngườingumuộiđangphụnghiếnđồtếlễchohắn.
Taybănglãnh.Taymỗingườiđềubănglãnh.TiểuCaobuôngbàntaybănglãnhcủaĐiệpVũra,lạibắtđầuthoáiluira
sau,thoáiluivàomộtgóctối.ÁnhmắtChâuMãnhhiệntạiđangghimchặttrênmặtchàng,đôimắtđỏ
ngầunhữngtiamáuchừngnhưđãbiếnthànhmộtmũitrườngthương.Mộtmũitrườngthươngnhuộmmáu.TiểuCaođãchết.Người của chàng tuy còn chưa chết, nhưng tâm chàngđã bị đâmchết
dướimũitrườngthươngnhuộmmáuđó.Nhưngchếtcũngkhôngthểgiảithoát.
--ChâuMãnhsaolạicóthểđốivớichàngnhưvậy?ChàngnênlàmsaođốivớiChâuMãnh?
TiểuCaokhôngdámnghĩ tới,cũngkhôngnghĩnỗi.Chàngcănbảnvôphươngnghĩngợi.
Chuyệnduynhấtchàngcóthểlàmlà“chạy”.Khôngtưởngđượclúcchàngđangchuẩnbịbỏchạy,độtnhiêncóngười
chặnchànglại:-Đợimộtchút.TiểuCaothấtkinhpháthiệnĐiệpVũkhôngngờđãhoàntoànkhôiphục
lạivẻlãnhtĩnh,khôngngờđãđứngđốidiệnchàng.“Tabiếtngươimuốnđi, tacũngbiếtngươikhông thểkhôngđi”.Điệp
Vũnói:“Nhưngngươinhấtđịnhphảiđợimộtchútrồimớiđi”.Tháiđộcủanàngvừalãnhtĩnhvừakiênquyết,trongánhmắtcủanàng
phảngphấtcómộtthứlựclượngcóthểkhiếnchobấtcứmộtaicũngkhôngthểcựtuyệt.
Mộtngườichỉcókhikhôngcònsợsệttấtcảmọichuyệnmớicóthểsảnsinhrathứlựclượngđó.
ĐiệpVũlạiquayngườinhìnChâuMãnh:-Tanhớngươiđãtừngnói,lúctamuốnmúa,aiaicũngkhôngthểđi.SongquyềncủaChâuMãnhnắmchặt,giốngnhưmuốnbópnátcả thế
giớinàytronglòngbàntay,hủydiệthếttấtcả.TrácĐôngLailạicười,âmtrầmmỉmcườihỏiĐiệpVũ:-Nàngcòncóthểmúa?“Ngươicóthấyquaxuântằmnhảtơchưa?”ĐiệpVũhỏi:“Mộtkhinócònchưachết,tơcủanókhôngthểhết”.Nànglạinói:-Tacũngvậy,mộtkhitacònsống,tacóthểmúa.TrácĐôngLaivỗtay:-Vậythìcựckỳhay.Áochoàngrơitrênsàn,áomúabaylượn.
Nhạcsưđầubạcmộtmựclẳnglặngngồi tronggóclầuđộtnhiêncũngđứng dậy, khuônmặt già nua tiều tụymệtmỏi nhìn chẳng khác nàomộtnhúmgiấyvàngnhàunátnhănnheo.
“Tôi làngườimù,vừagiàvừamù, trong tâmđã lâu rồikhôngnghĩ rachútchuyệngìcóthểkhiếnchotôicảmthấyvuivẻ,chonêntôiluônluôntấunhữngkhúcnhạcthươngtâmchomọingười”.Lãochầmchậmnói:
“Nhưnghômnaytôilạimuốnphálệmộtlần”.“Phálệtấumộtkhúcnhạcvuichobọntanghe?”TrácĐôngLaihỏi.-Phải.-Hômnayngươiđãnghĩrachuyệngìvuisao?-Không.-Đãkhôngcó,tạisaolạimuốnphálệ?Nhạcsưđầubạcdùngđôimắtmùlòacănbảnkhôngnhìnthấygìngưng
thịhướngvàobóngtốixaxăm,thanhâmcủalãokhảndạibithương:-Tôi tuylàngườimù,vừagiàvừamù,nhưngtôivẫncóthểcảmthấy
hômnayởđâychuyệnbithươngđãquánhiều.“Tang”mộttiếng,tỳbàvanghưởng,tiếngtiêucủalãonhângiốngnhư
mộtsợitơdẫnđộngtiếngtỳbà.Mộtsợitơbiếnthànhvôsốsợitơ,tiếngđàntỳbànhưchâurơingọcrớt.Mỗimộtsợitơ,mỗimộthạtchâu,đềuuyểnchuyểnhânhoan,khúcnhạc
họtấuhômnaykhôngcònnỗibithươngvôbờbếntrongnhânsinh.Khúcnhạchọtấuđíchthịlàhoanlạccủasinhmệnh.ĐiệpVũđangmúa.Điệumúacủanàngcũnguyểnchuyểnhoanduyhệt,phảngphấtđãquên
hếttấtcảmọikhổnạntrongđờimình.Sinhmệnhcủanàngđãhòavàođiệumúacủanàngthànhmộtthể,nàng
đãđemsinhmệnhcủanàngdungnhậpvànđiệumúa.Bởivìthứcòndưlạitrongsinhmệnhcủanàngchỉcómúa.Bởivìnànglàvũgiả,làngườimúa.Giữagiâyphútđó,nàngkhôngcònlànữnhânômấptangthương,chịu
đựngkhổnạn,màlàvũgiả,caoquýlàmsao,thuầnkhiếtlàmsao,mỹlệlàmsao.
Nàngmúahoanlạcvàthanhxuâncủanàng,thanhxuânvàhoanlạccủanàngcũngđangtiêutantrongđiệumúa.
“Bảokiếmvô tình,TrangSinhvômộng;Vị quânnhất vũ, hóa tác hồđiệp”.
Lãonhânđộtnhiênrơilệ.Khúcnhạclãotấulàkhúcnhạchoandu,nhưngtrongđôimắtmùlòahư
khôngcủalãolạirơilệ.Lãokhôngnhìnthấyngườitrongphòng,nhưnglãocảmthấy.--Ngườibithươnglàmsao,đentốilàmsao.Tiếngnhạchoandumàlãotấuchỉkhiếnchobithươngcàngbithương,
khúcnhạchoandumàlãotấuchừngnhưđãbiếnthànhkhôngcònlànhạckhúc,màlàmộtthứtràophúng.
Lại“tang”mộttiếng,dâytỳbàđãđứt.Điệumúacũngngưng.ĐiệpVũgiốngnhưmộtchiếclárơidướichânTrácĐôngLai,độtnhiên
rútmộtthanhđaotừtrongốnggiàycủaTrácĐôngLaira.Mộtthanhđoảnđaosángngờiđẹpmắt.Nàngngẩngđầu,nhìnChâuMãnh,lạiquayđầunhìnTiểuCao.Đoảnđaotrongtaynàngđãhạxuống,hạtrênđầugốinàng.Huyếthoabắnra.Lưỡiđaovừahạxuống,huyếthoađãphúntrào.Đôichânnàngdướilưỡiđaochừngnhưđãbiếnthànhhaikhúcgỗmục.Lưỡiđaohạxuống,nàngđãkhôngcònlàvũgiả,trênthếgiannàyvĩnh
viễnkhôngcóvũgiảcụtchân.Chânđẹplàmsao,uyểnchuyểnlàmsao,linhxảolàmsao,đẹplàmsao.
Hồi14-LòSátSinh
Haimươibốnthánghai.TrườngAn.Trướcrạngđông.Bầutrờimộtmànhắcám,hắcámnhấtsovớibấtkỳlúcnàotrongngày.
Cao Tiệm Phi một mình ngồi trong hắc ám, lạnh đến mức cả máu cũngphảngphấtđãđôngđặc.
“Takhôngsai”.Chàngmộtmựckhôngngừngtựnhủ:“TakhônglàmgìsaiđốivớiChâuMãnh,cũngkhônglàmgìsaiđốivới
nàng,takhôngsai”.Bản thâncủa“yêu” tịnhkhôngsai.Vô luậnbấtcứngườinàoyêumột
ngườikhácđềukhôngsaitrái.Lúc chàng yêuĐiệpVũ căn bản không biết ĐiệpVũ là nữ nhân của
ChâuMãnh,chàngcảtưởngcũngkhôngtưởngđếnbaogiờ.NhưngmỗikhichàngnhớđếnbiểutìnhcủaChâuMãnhlúcnhìnĐiệp
Vũ,trongtâmchànglạicónỗihốihậntiếcnuốinhưdaocắt.Chonênchàngđãđi.Chàngvốncũngmuốnphóngtới,ômlấyĐiệpVũgiữavũngmáu,bỏhết
tấtcả,ômlấynữnhânduynhấttrongđờichàng,chiếucốnàngcảđời,yêunàngcảđời,khôngcầnbiếtchânnàngcócụtchânhaykhôngvẫnyêu.
NhưngChâuMãnhđãphóngtớitrướcômlấynàng,chonênchànglẳnglặngbỏđi.
Chàngchỉcònnướcbỏđi.--Chàngcóthểđibaoxa?Nênđiđếnnơinào?Phảiđibaoxamớicóthể
quênnhữngchuyệnnày?Nhữngcâuhỏiđócóaicóthểtrảlờichochàng?Khoảngcáchchođến lúc trời sángcànggần,mặtđấtphảngphấtcàng
tămtối.TiểuCaonằmdài,nằmtrênmặtđấtphủtuyếtgiábuốt,ngửamặtnhìn
khungtrờihắcám.Sauđóchàngnhắmmắtlại.
--Mởmắttrừngtrừngcũngchỉcóthểnhìnthấymộtmànhắcám,nhắmmắtlạilàmchi?
“Làmnhưvậycó thểchếtđó”.Chàngmớinhắmmắt lại,đãnghe thấymộtngườilạnhlùngnói:
“MùađôngnămnaytrongthànhTrườngAntốithiểucũngcóbốnnămngườiđãbịchếtcóng,cónglạnhđếnmứccòncứnghơncảđá,cảchóhoangcũngkhôngnhainổi”.
TiểuCaokhônglýgìđếny.--Sốngđãkhổnhọcnhưvậy,chếtthìđãsao?Nhưngngườiđólạikhơikhơikhôngđểchochàngchết.Hàmdướicủachàngđộtnhiênbịbanhra,độtnhiêncảmthấymột thứ
nướccaycaynóngnóngchuivàoyếthầumình,chảyvàobaotử.Trongbaotửchànglập tứcgiốngnhưcómộtngọnlửađangthiêuđốt,
khiếnchotoànthânchàngấmáptrởlại.Chàngmởmắt,nhìnthấymộtngườiđangngồitrướcmặtnhưmộtthạch
tượng,trongtaykhiêngmộtcáihòm.Mộtngườikhôngbìnhphàm,mộtcáihòmkhôngbìnhphàm.Ngườiđónếuquảmuốnngười tasốngdậy,vôluậnlàaiđềukhólòng
chếtđược,cũngnhưnếuymuốnngườitachết,vôluậnlàaiđềukhólòngsốngsót.
TiểuCaominhbạchđiểmđó.“Rượungon”.Chàngnhảybậtdậy,tậnlựclàmravẻkhôngđểýgì:“HồinãycóphảingươichotauốngrượuHỗChâuĐạiKhúc?-Hìnhnhưvậy.“Chuyệnnhưvậyngươikhônggiấuđượctađâu,lúcngườikháccònbú
làtađãbắtđầuuốngrượu”.TiểuCaocườilớn,chừngnhưthậtsựcườirấtkhoankhoái:
“Cóngườitrờisinhlàanhhùng,cóngườitrờisinhlàkiếmkhách,còncónhữngngườitrờisinhlàtửuquỷ”.
“Ngươikhôngphảilàtửuquỷ”.NgườiđólạnhlùngnhìnTiểuCao:“Ngươilàtênkhốnnạn”.TiểuCaolạicườilớn:
-Khốnnạnthìkhốnnạn,khốnnạnvàtửuquỷcógìlàkhácchứ?-Cómộtđiểmkhácbiệt.-Điểmgì?-Ngươinhìnlàbiết.“Nhìncáigì?”TiểuCaohỏi:“Điđâunhìn?”.Ngườiđóbỗngkéochàng theo,mangchàngphóngngườiba lên,vượt
quavôsốnócnhàmớidừngchân.“Ởđó”.Ynói:“Tớiđómànhìn!”.Đólànóccủamộttòacaolâu,caolâutrongmộtkhuvườnrộngrãi.TòacaolâuđólàđệnhấtlâuTrườngAnCư.Trờiđãgầnsáng,từgiữabìnhminhmờmịtxámngoét,hoavẫnđỏhồng
caongạolàmsao,diễmlệlàmsao,kỳquáilàmsao,trênmặtđấttuyếtphủphảngphấtcũngrơiđầyhoa.
“Nếuquảngươinghĩđólàhoa,ngươilầmrồi”.Ngườikhiênghòmnói:“Đókhôngphảilàhoa,đólàmáu”.TâmTiểuCaotrầmhạ.Chàngbiếtđólàmáu,cũngbiếtđólàmáucủaai.LúcChâuMãnhđến,đãđemđámtửsĩthuộchạcủahắnmaiphụcởđó,
chuẩnbịquyếtmộttrậntửchiếnvớiTrácĐôngLai.“NhưngcácngươinênbiếtrằngTrácĐôngLaicũngkhôngthểkhôngcó
chuẩnbị”.Ngườikhiênghòmnói:“Ởđâykhôngcóngườicủahắnchỉvìngườicủahắnđềuởbênngoài,
hắn biết các ngươimai phục nhân thủ trong đây, cho nên đã bao vây cácngươitừbênngoài”.
Lần này thuộc hạ của Trác Đông Lai tổng cộng có ba trăm hai chụcngười,đềulànhữngnhânthủgiỏinhấtmàhắncóthểđiềuđộngtrongvònghaingàynay.
- Bọn chúng tuy đông gấpmấy lần các ngươi, TrácĐôngLai lại vẫn
khôngdámkhinhcửvọngđộng.-BởivìhắnbiếtngườicủaHùngSưĐường lầnnàyđếnđều lànhững
hảohánkhôngsợchết,đềuđếnđểliềumạng.“Liềumạng?”Ngườikhiênghòmcườilạnh:“Ngươinghĩliềumạngnhấtđịnhhữudụngsao?”YhỏiTiểuCao:-Nếuquảngươiliềumạngvớitacóhữudụngkhông?Tacókinhsợđến
mứckhôngdámđộngthủsao?Câuhỏicủayvừachuacay,vừavôtình,khiếnchongườitacănbảnvô
phươnghồiđáp,ycũngkhôngchuẩnbịchờTiểuCaohồiđáp.“Cólúcliềumạngchỉbấtquálàđitìmchết”.Ynói:“NgườiTrácĐôngLaisợtuyệtkhôngphảilànhữngngườiđó”.-Hắnsợai?-Ngươi!TiểuCaocười,cườikhổ:-NgươilẽnàođãquêntrậnchiếngiữatavàhọTưMãdướiĐạiNhạn
Tháp?-NhưnghọTưMãkhôngđangởTrườngAn.-Yđangởđâu?“ỞLạcDương”.Ngườikhiênghòmđáp:“Ykhông phải loại người nhưTrácĐôngLai, y cũng có hào khí như
ChâuMãnh,chỉbấtquáybịkềmchếquámức”.-Ồ?-Muốnlàmmộtanhhùngbấtbạituyệtkhôngdễ.NgàythángcủaTưMã
SiêuQuầntịnhkhôngtốtđẹpgì.NgườikhiênghòmthởdàigiùmchohọTưMã,bởivìtrongtâmycũng
cócảmgiáctươngtự.-TưMãSiêuQuầnkhôngcònởTrườngAn,bằngvàomộtmìnhTrác
ĐôngLai,làmsaocóthểđốiphóngươivàChâuMãnh?Nếuquảthủhạcủahắnđộngthủtrước,cácngươicóthểphóngthachohắnsao?
TiểuCaonhìnhuyếttíchnhưhoarơitrêntuyết,lòngbàntaybỗngtoátmồhôilạnh.
NếuquảkhôngphảivìĐiệpVũ,lúcđóchàngvàChâuMãnhđíchxáccócơhộirấttốtcóthểchémchếtTrácĐôngLaitrướckhiuốnghếtrượu.
“Lần này là cơ hội duy nhất của các ngươi, lại bị các ngươi cẩu thảbuôngrơi,bởivìngươiđãbỏđi”.Ngườikhiênghòmthốt:
“Ngươi đươngnhiên nên đi, bởi vì ngươi là nam tử hán, đươngnhiênkhôngthểvìmộtnữnhânmàtrởmặtvớiChâuMãnh”.
Thanhâmcủaylạnhsắcnhưmũichâm:-Nhưngngươicónghĩtới,lúcngươibỏđi,chínhlàlúcChâuMãnhcần
ngươinhất,ngươiđểnữnhâncụtchânlạichoChâuMãnh,nghĩrằngmìnhlàmộtbằnghữurấtcónghĩakhí,nhưngtalạinghĩngươilạilàmộtbằnghữuđầy nghĩa khí hơn đối với TrácĐông Lai, bởi vì ngươi đã giao cả ChâuMãnhlẫntámmươisáuhuynhđệHùngSưĐườngchohắn.
TiểuCaokhôngnóinênlời,cảmộtchữcũngkhôngnóira,yphụctoànthânđãướtđẫmmồhôilạnh.
“ChonênbọnhọchỉcònnướcliềumạngvớingườicủaTrácĐôngLai,chỉtiếcliềumạngtịnhkhôngnhấtđịnhhữudụng”.Ngườikhiênghòmnói:
“Saukhingươiđi,nơiđâyđãbiếnthànhmộtlòsátsinh”.YhữnghờhỏiTiểuCao:-Ngươicóbiếtcáilòsátsinhđórasaokhông?Tiểu Cao chầm chậm ngẩng đầu, nhìn y chằm chằm, thanh âm vì bi
thốngmàtêkhản:-Takhôngbiết,ngươibiếtsao?-Tađươngnhiênbiết,bởivìlúcđótacũngđangởđây.-Ngươingồiđâyxemnhữngngườiđóbịcắtxẻnhưtrâubò?- Ta không những xem, hơn nữa xem rất rõ,mỗimột nhát đao chém
xuốngtađềunhìnthấyrấtrõ.-Ngươicóphảixemrấtkhoáitrákhông?“Tịnh không khoái trá lắm, cũng không khó chịu gì nhiều”. Người
khiênghòmhữnghờđáp:“Bởivìđâyvốnlàchuyệncủangươi,khôngquanhệtớitachútnào”.TiểuCaonãygiờứcchếnỗiphẫnnộ,chungquyđãnhưngọnlửabừng
phựtrakhỏilòlửa:
-Ngươicócònlàngườikhông?-Còn.“Cònlàngười,saolạicóthểngồiđónhìnngườikhácbịngườitachém
giếtnhưtrâubò?”TiểuCaohướngvềphíaconngườichừngnhưvĩnhviễnkhôngđộngmộtchúttìnhcảmhétlớn:
“Ngươi tại sao lạikhôngcứubọnhọ?”Ngườiđócười,nụcười có thểlàmchongươitalạnhthấutậncốttủy,hỏingượcTiểuCao:
-Ngươitạisaokhôngởlạicứubọnhọ,tạisaomộtmìnhđinằmdàitrêntuyếtchờchết?
TiểuCaongậmmiệng.“Nếu quả ngươi thậtmuốn chết, cũng không cần phải tựmình đi tìm
chết,bởivìTrácĐôngLaiđãanbàigiùmchongươi”.Ngườiđóhữnghờthốt:
“Tabiếthắnđãtìmgiùmchongươimộtngườilúcnàocũngcóthểtốngngươivàocửatử”.
“Muốntốngtavàocửatửcũngkhôngphảilàchuyệndễ”.TiểuCaocườilạnh:
“Hắncoi ta làaichứ?” -Ngườicó thể tốngngươivàocửa tửquả thậtkhôngnhiều,nhưngngườihắntìmsátnhânchưatừngthấtthủ.
-Ồ?-Ngươiđươngnhiêncũngbiết,tronggianghồcónhữngngườisátnhân
đểsinhnhai,giátiềncàngcao,khảnăngthấtthủcàngthấp.-Conngườihắntìmcóphảiragiácaonhất?-Phải.-Ngươicũngbiếtngườiđólàai?“Tabiết”.Ngườikhiênghòmđáp:“YhọTiêu,Tiêútrongkiếmkhítiêutiêú,têncủaylàTiêuLệHuyết”.-NgươilàTiêuLệHuyết?-Phải.TiểuCaođãhoàn toàn lãnh tĩnh trở lại, chỉcó thứkích thíchnhưkim
đâmđómớicóthểkhiếnchochàngtừtrongmêloạnbithốngđộtnhiênlãnhtĩnhtrởlại.
Sươngsớmbốclên,chàngtĩnhlặngnhìnconngườithầnbícònhơncảlànsươngđó,thởdàinhènhẹ.
-Đó thật làmộtchuyện rấtđáng tiếc, ta thậtkhông tưởngđượcngươicònphảigiếtngườivìtiền.
“Tacũngkhôngtưởngđược,tađãrấtlâurồikhônggiếtngườivìtiền”.TiêuLệHuyếtthốt:
“Thứchuyệnđótịnhkhôngthúvịgì”.-Lầnnàyngươitạisaolạiphálệ?TiêuLệHuyếtkhôngtrựctiếptrảlờicâuhỏiđó,trongđôimắtlạnhlẽo
lạilộxuấtmộtthứbiểutìnhchẳngkhácgìsươngmù.“Trênmìnhmỗimộtngườiđềucómộtvòngdâythừngvôhình,đạibộ
phậnthờigian trongđờihắnđềubịvòngdây thừngđó tróichặt”.TiêuLệHuyếtthốt:
“Cónhữngngườivòngdâyđólàgiađìnhvợcon,cónhữngngườivòngdâyđólàtiềntàisựnghiệptráchnhiệm”.
YngưngthịnhìnTiểuCao:-NgườinhưngươivàChâuMãnhtuykhôngthểbịnhữngvòngdâyđó
tróibuộc,nhưngcácngươicũngcóvòngdâymàcácngươitựmìnhlàmrachochínhmình.
“Tìnhcảm”.TiêuLệHuyếtnói:“Cácngươiđềuquátrọngtìnhcảm,đólàvòngdâycủacácngươi”.“Cònngươi?”TiểuCaohỏi:“Vòng dây của ngươi là gì? Vòng dây gì mới có thể trói buộc được
ngươi?”-Làmộttờkhếước.“Khếước?”TiểuCaokhônghiểu:“Khếướcgì?”“Khếướcsátnhân”.ThanhâmcủaTiêuLệHuyếtphảng
phấtlạcvàochốnxavời:“Hiệntạitatuylàẩnsĩgiàucóhơnvạnngười,haimươinămtrướctalại
chỉbấtquálàmộtlãngtửkhôngmộtxudínhtúi,giốngnhưngươihiệngiờ,khôngcóbằnghữu,khôngcóthânnhân,khôngcónguồncội,ngoạitrừcáihòmnàyra,cáigìcũngkhôngcó”.
-Cáihòmđólàvũkhísátnhân,chonênngươimớibắtđầusátnhânđểsinhnhai?
“Ngườitagiếtđềuđángchết,takhônggiếtbọnchúng,bọnchúngcũngcóthểchếttrongtayngườikhác”TiêuLệHuyếtnói:
“Taragiátuycao,tíndụnglạirấttốt,chỉcầnđínhhạkhếước,nhấtđịnhhoànthành”.
Trongthanhâmcủaytrànđầyvẻtràophúng,tựchếgiễumình:-Bởivìduyêncớđó,chonênđếnđêmtakhôngthểngủđược.“Chỉbấtquásaunàyngươirửatay”.TiểuCaolạnhlùngthốt:“Bởivìngươiđãquádưthừatiềnbạc”.-Phải,saunàytarửataylạikhôngphảivìtadưtiền,màvìcómộtđêm
saukhitagiếtmộtngười,chợtbiếnthànhkhôngngủđược.TiêuLệHuyếtnắmchặtcáihòm:-Đốivớinhữngngườitrongnghềcủabọntamànói,đómớilàchuyện
đángsợnhất.-Vòngdâycủangươisaolạicòngiữlại?-Khếướcđólàkhếướctađínhhạtừtrước,trênkhếướcghirõ,hắnlúc
nàochỗnàođềucóthểkêutađigiếtmộtngười,vôluậnlàlúcnàomuốntađigiếtngườinào,tađềukhôngthểcựtuyệt.
-Khếướcđóchưađượchoànthành?“Chưa”.TiêuLệHuyếtđáp:“Tịnhkhôngphảivìtakhôngmuốnhoànthànhnó,màvìngườiđómột
mựcchưakêutađilàmchuyệnđó”.-Chonênkhếướcđóchođếnhiệntạivẫncònhữuhiệu?-Phải.“Ngươitạisaolạichịukýmộttờkhếướcđángsợnhưvậy?TiểuCaothở
dài:“Giátiềnhắntrảcóphảiđặcbiệtcao?-Phải.“Hắntrảchongươibaonhiêu?”TiểuCaohỏi.-Hắntrảchotamộtcáimạng.-Mạngai?“Ta”.TiêuLệHuyếtđáp:
“Lúctađínhkhếướcđó,hắnlúcnàochỗnàocũngcóthểgiếtta”.“Muốngiếtngươicũngkhôngphảilàchuyệndễ”.TiểuCaolạihỏi:“Ngườiđólàai?”TiêuLệHuyếtcựtuyệtkhôngtrảlờivấnđềđó.-Tachỉcóthểnóichongươibiết,hiệntạikhếướcđóđãgiaolạichota,
trênmặtđãcótênhọmộtngười.-Ngườingươiphảiđigiết?-Phải.-TênhọngườiđócóphảilàCaoTiệmPhi?-Phải.Tiêu LệHuyết tĩnh lặng nhìnCao Tiệm Phi, Cao Tiệm Phi cũng tĩnh
lặngnhìny,haingườiđềubìnhtĩnhđếnxuấtthần,tựanhưgiếtngườivàbịgiếtđềuchỉbấtquálàchuyệnrấtbìnhthường.
Quamộthồirấtlâu,TiểuCaomớihỏiTiêuLệHuyết:-NgươicóbiếtthithểChâuMãnhởđâukhông?Tamuốnđitếhắnmột
lần.“ChâuMãnhvẫnchưaphảilàthithể”.TiêuLệHuyếtđáp:“Hắntạmthờicònchưachết”.HơithởcủaTiểuCaophảngphấtngưnghẳn:-Lầnnàyhắnlạiphátrùngvâychạythoát?“Khôngphảihắntựmìnhphávòngvây,màlàTrácĐôngLaiđểchohắn
đi”.TiêuLệHuyếtđáp:“Hắnvốntuyệtkhôngcócơhội”.-TrácĐôngLaitạisaolạithảhắn?“BởivìTrácĐôngLaimuốngiữhắnlạichoTưMãSiêuQuần”.TiêuLệ
Huyếtđáp:“CáichếtcủaChâuMãnhtấtlàđạisựoanhđộnggianghồ,chuyệnnhư
vậyTrácĐôngLaithôngthườngđềugiữlạichoTưMãSiêuQuầnlàm”.Ychầmchậmnóitiếp:-Muốntạomộtvịanhhùngcũngrấtkhôngdễdàng.“Phải”.TiểuCaothốt:
“Quảthậtrấtkhôngdễ”.Nóixong,haingườilạingậmmiệng,xaxađộtnhiêncómộtluồngkhói
mỏngđỏtươilợtlạtbốclên,giữarạngđôngxámxịtmênhmôngmànhìn,chẳngkhácgìmộttiamáutươigiữabăngtuyết.
Luồngkhóimỏngmàuđỏđótừđâubốclên?Cóphảitượngtrưngchoýtứđặcbiệtgì?
--Làmộtthứtínhiệu?Haylàmộtthứcảnhcáo?Địaphươngđặcbiệtđóthậtralàđịaphươngnào?TiêuLệHuyếttạisao
lạidẫnTiểuCaođếnđó?Córấtnhiềungườilúcsátnhânđềuthíchchọnmộtnơiđặcbiệt,lẽnào
nơiđócũnglàmộtlòsátsinh?Đókhôngphảilàlòsátsinh,nhìncũngkhôngcógìđặcbiệt.Đóchỉbất
quálàmộtmiếuthổđịanhonhỏ,mộtmiếuthổđịanhonhỏxâytrongmộtconhẻmlạnhlẽotốihù.
Ôngbàthổđịa trongmiếuđãchịulạnhtừrất lâu,bìnhminhthánghaikhốchànđươngnhiêncàngkhôngthểcóhươnghỏa.
TiểuCaolẳnglặngđứngsaulưngTiêuLệHuyết,lẳnglặngnhìnhaiôngbàthổđịatrảiquabaothươnghảitangđiền,thấyhếtbaothếtháinhântình,lạithủychungvẫnhỗtươngnhaucanhgiữmộtchỗ,trongtâmbấtchợtcảmthấymộtnỗitịchmịchkhónóinênlời.
Chàngbỗngcảm thấyhaiôngbàđó từxưađếnnay tuy lànhững tiểuthầnkhôngđượcxemtrọng,lạihạnhphúchơnxanhữngTiênPhậtThầnkimquangvạntrượngsốngtuốttrênchíntầngtrờicaongất.
ĐiệpVũ,nàng tại saophải làĐiệpVũ?Tại saokhôngphải làmộtnữnhânkhác?
Chàngmộtmựckhônghỏitớisinhtửhạlạccủanàng.Chàngkhôngthểhỏi.Bởivìnàngvốnkhôngthuộcvềchàng,chàngchỉhyvọngmìnhcóthể
đemnhữngngàyđôilứataycòntaytrongtaydệtthànhmộtmộngcảnh.Địaphươngđócógìđặcbiệt?TiêuLệHuyếttạisaolạidẫnchàngđến
đây?Đếnlàmgì?TiểuCaokhônghỏi,TiêuLệHuyếtlạinói:-Bọnhọđềubiết,mỗimộtchuyệntalàmhàngngàybọnhọđềubiếthết.
“Bọnhọ?”TiểuCaohỏi:“Bọnhọlàai?”.“Bọnhọ làbọnhọ”.TiêuLệHuyếtnhìnhaibức tượng thần tronghốc
tường:“Đólàmộtđôithổđịacôngcôngvàthổđịabàbà”.TiểuCaokhônghiểu,TiêuLệHuyếtcũngbiếtchàngkhônghiểu.“Haimươinămtrước,ngườiđủtưcáchkêutađisátnhânđềubiếtđịa
phươngnày,cũngđềuđếnđâylưulạimộtđịadanh,mộttênngười”.TiêuLệHuyếtgiảithích:
“Địadanhlànơitađilấytiền,tênngườilàngườitaphảiđigiết”.--Mộtmiếuthổđịavắnglạnh,mộtgóctốiẩnmật,mộtcụcgạchđỏcó
thểdờichuyển,mộttờgiấycẩnthậngấpnhỏ,mộtcáigiátolớnphithường,mộtmạngngười!
Đơngiảnlàmsao,lạiphứctạplàmsao.“Nếuquảtanghĩngườiđólàngườiđánggiết,tađiđếnđịaphươngmà
bọnhọđểlạitên,ởđócósẵntiềnđangđợita”.TiêuLệHuyếtnói:“Chỉcótiền,khôngcóngười,đámkhổchủcủatachưabaogiờthấychân
diệnmụccủata”.-Cònnhữngngườichếttrongtayngươi?“Ngườicóthểkhiếnchongườitakhôngtiếchaophímộtgiácaođểtađi
giếtthôngthườngđềucólýdođángchết”.TiêuLệHuyếtđáp:“Chonêncáimiếuthổđịanhonhỏnàyrấtcóthểlàmộtđịaphươngdàn
xếpnhữngvụgiaodịchlớnnhấttrongthànhTrườngAn”.Trongthanhâmcủaylạitrànđầyvẻtràophúng:-Nghềnghiệpcủabọn tavốn làmột trongnhữngnghềnghiệpcổxưa
nhấtcủanhânloại,thậmchícóthểcoilàmộtnghềnghiệpcổxưanhấttrongnhữngnghềnghiệpmànamnhânlàm.
TiểuCaohiểurõýtứcủay.Trongnhữngnghềnghiệpmànữnhânlàmcómộtnghềcòncổxưahơn
xacáinghềcủay,bởivìnữnhâncótưbảnnguyênthủynhất.“Mười sáu năm,mười sáu năm ba tháng,một đoạn thời gian dài làm
sao”.TiêuLệHuyếtthởdàinhènhẹ:
“Trongđoạnthờigianđó,cónhânsinh,cónhânlão,cónhântử,nhưngđịaphươngnàylạichừngnhưkhôngbiếnđổichútnào”.
-Mườisáunămnayngươiđềukhôngđếnchỗnày?-Chođếnngàytrướctamớiđến.“Đãquamườisáunăm,ngươitạisaolạibỗngtrởlạiđây?”TiểuCaohỏi
TiêuLệHuyết.-Bởi vì ta lại nhìn thấy lànkhóimàmười sáunăm trướcngười trong
gianghồgọilà“huyếthỏa”.-Làluồngkhóiđỏhồinãybọntanhìnthấy?“Phải”.TiêuLệHuyếtnóitiếp:“Huyếthỏavừahiện,tronggianghồnhấtđịnhcómộtngườiquantrọng
độtnhiênbịgiếtchết,chonêncóngườigọinólàtửlệnh,câuhồntửlệnh”.Ylạigiảithích:-Ngườiđến tìmtaphảiđếnngoài thànhđốtđống lửakhóiđỏđó,mỗi
rạngđôngmộtlần,liêntụcbalần,ngươihồinãynhìnthấychínhlàlầnthứba.
-Chonênngươitrướcđâymộtngàyđãđến,đãtiếpnhậnmộtkhếướckhôngthểkhônghoànthành?
-Phải.“Ngườidùngcáimạngcủangươiđánhđổikhếướcđócóphải làTrác
ĐôngLai?”TiểuCaohỏi.“Khôngphảilàhắn”.TiêuLệHuyếtcườilạnh:“Hắncònchưaxứng”.-NhưngngươilạibiếtđólàýtứcủaTrácĐôngLai.“Tabiết,tađươngnhiênbiết”.CâutrảlờicủaTiêuLệHuyếtrấtkỳquái:“Sau khi người đó bất chợt biếnmất trên thế gian, tamộtmực không
nghĩrahắntrốnởnơinào,chođếnbâygiờtamớibiết”.Ynói“ngườiđó”,khôngcònnghingờgìnữa,chínhlàngườiđãđínhlập
khếướcvớiy.--Ngườiđólàai?CóphảicómốiquanhệthầnbínàođóvớiTrácĐông
Lai?NhữngchuyệnđóTiểuCaokhôngmuốnhỏitới.Chàngvốnđãrấtmệt
mỏi,mệtmỏiđếnmứccảngườitựahồgầnnhưhưthoát,nhưnghiệntạitinhthầnlạiđộtnhiênphấnchấntrởlại.
“Tabiếthiệntạitakhôngphảilàđốithủcủangươi,cóthểchếttrongtayngươitacũngchếtkhônghốihận,bởivìítravẫntốthơnsovớichếttrongtayngườikhác”.TiểuCaonói:
“Nhưngngươimuốngiếttacũngkhôngdễđâu”.ChàngnhìnchằmchằmvàocáihòmtrongtayTiêuLệHuyết:-Ngươimuốngiếtta,ítnhấttrướchếtcũngphảimởcáihòmcủangươi
ra,phảimởhòmtrướckhitarútkiếmcủatara.Kiếmcủachàngcũngđangtrongtaychàng,đãkhôngcầnphảidùngbao
bốbaophủ,vừavàoTrườngAn,chànglúcnàocũngchuẩnbịbạtkiếm.TiêuLệHuyếtchầmchậmquayngười,nhìnchămchămvàothanhkiếm
trên tay TiểuCao, trongmắt đột nhiên lộ xuấtmột biểu tình kỳ quái phithường.
Nhữngngóntaycầmcáihòmcủaybỗngtrắngnhợt,lưngbàntaybỗngnổivồnggânxanh.
--Bảokiếmmớiralò,quỷthầncũngphảikiêngkỵ.--Lệngântrênkiếmlàlệngâncủaai?--CủaTiêuĐạiSư.--Bảokiếmđãrènthành,lãotạisaophảirơilệ?--Bởivìlãođãdựkiếntớimộttaihọa,lãođãtừtrongkiếmkhídựkiến
thấyđứacontraiđộcnhấtcủalãophảichếtdướithanhkiếmđó.--ContraiđộcnhấtcủalãocóphảilàTiêuLệHuyết?--Phải.Trongnhàtắmhơinóngđằngđằng,TrácĐôngLaiđangtắm,phảngphất
nhưmuốnkịpthờirửasạchvếtmáunhuốmđầyngười.Nhàtắmngayđằngsauphòngngủcủahắn,khôngkhácgìmậtthấtgiấu
bảotàng,kiếntrúcvừakiêncố,vừanghiêmmật.Bởivìlúchắntắmtuyệtkhôngđểbấtcứmộtaixôngvào.Bởi vì vô luận là người nào lúc tắm rửa đều lõa thể, hắn cũng không
ngoạilệ.Ngoạitrừlúchắncònnhỏcómẫuthântrướcmặtra,cảđờiTrácĐông
Laichưatừngđểmộtainhìnthấyhắnlõathể.TrácĐôngLai tànphế, làngười tànphế cơ thểphát triểnkhônghoàn
toàn.Chân trái của hắn ngắn hơn chân phảimột chút, hắn phát triển không
hoàntoànchỉvìlúchắncònlàbàothaitrongbụngmẹđãbịmộtngườikhácđèép.
Ngườiđólàđệđệcủahắn.TrácĐôngLailàmộttrongmộtcặpsongsinh,vốnđánglẽcóđệđệ,đệ
đệđãcùnghắnchiasẻdinhdưỡngtrongbụngmẹ.Hắnsinhra trước,đệđệcủahắnlạichết trongbụngmẹ,chếtcùnglúc
vớimẹhắn.“Ta là hung thủ, trời sinh là hung thủ”. TrácĐông Lai thường la hét
trongácmộng:“Tavừasinhrađãgiếtchếtđệđệvàmẫuthânta”.Hắnmộtmựcnghĩsựtànphếcủahắnlàsựtrừngphạtcủaôngtrờiđối
vớihắn,nhưnghắnlạikhôngphục.Hắnbằngvàoquyếttâmvànghịlựckhônggìsosánhnỗiđãkhắcphục
đượcchướngngạitrờisinhtrêntaychânhắn.Khôngmộtainhìnrahắnlàngườitàntật,cũngkhôngmộtaibiếthắntrướcđâythườngluyệntậplốiđicủangườibìnhthườngđếnmứcđauđớndầmdềmồhôi.
Chỉtiếccòncómộtchuyệnkháchắnvĩnhviễnlàmkhôngđược,vôluậncótrảgiácaotớicỡnàocũnglàmkhôngđược.
Hắnvĩnhviễnvôphươngtrởthànhmộtnamnhânchânchính,trênthânthểhắncómộtbộphậnvĩnhviễngiốngnhưmộtđứatrẻ.
TrênlưngbàntaycủaTrácĐôngLaicũngnổivồnggânxanh,bịnướcnóngkíchthích,hắnthíchngâmmìnhtrongnướcnóngsôisùngsục.
Thiếtbịbồntắmcủahắnlà“phonglữ”đặcbiệtpháingườichếtạophảngtheoPhùTang.
Mỗi lần ngâmmình trong nước nóng sôi sùng sục, hắn cảm thấy hắnchừngnhưlạitrởvềbêncạnhđệđệcủahắn,lạiđangchịuđựngthứáplựcvànhiệtlựcđó.
--Hắnđangngượcđãichínhmình?Hayđangtrừngphạtchínhmình?Cóphảicũngđồngdạngnhưlúchắnngượcđãitrừngphạtngườikhác,
tạothànhmộtthứlạcthú?
HiệntạitrongtâmTrácĐôngLailạikhôngnghĩđếnnhữngchuyệnđó,chuyệnhắnđangnghĩđếnlạicàngthúvịhơn,hắnđangnghĩđếnTiểuCaovàTiêuLệHuyết.
Mộtngườilàcaothủthiênhạvôsong,hơnnữacòncómộtthứvũkhíđángsợnhấttrongthiênhạ.
Nhưngmệnhvậncủayđãbịchúđịnhsẵn,chúđịnhphảichếtdướibảokiếmmàphụthânyđãrènthành.
Người kia vốn tất phải chết trong tay y, căn bản hoàn toàn không cóđườngnàođểtrốnthoát.
Nhưngbảokiếmlạiởtrongtayngườiđó.--Tronghaingườiaisẽchết?TrácĐôngLaicảmthấyvấnđềđóthậtrấtthúvị,thậtthúvịcựckỳ.Hắnnhịnkhôngđượcphảicười.Nhưng hắn còn chưa cười thành tiếng, nụ cười của hắn đã đông cứng
trênmặthắn.Tròngmắtcủahắncothắtlại.Chỉcó lúcsợhãikhẩn trươngnhất, tròngmắtcủahắnmớico thắt lại.
Hiệntạihắnđangcảmthấykhẩntrươnglosợ.Hắncảmthấycómộtngười,dùngmộtthứphươngphápchođếnhiệntại
hắnvẫnkhôngthểbiếtđược,đãmởcửagianmậtthấtcủahắn,nhưquỷhồnđangđứngsaulưnghắn.
Đóthậtsựlàchuyệnkhôngthểtưởngtượngđược,TrácĐôngLaikhôngtinđượctrênthếgiớithậtsựcóngườicóthểcónănglựckhôngthểtưởngtượngđượcnhưvậy.
Nhưnghiệntạihắnkhôngthểkhôngtin.Hắnrấtmauchóngnghĩtớimộtngười,mộtngườiduynhất:-TiêuLệHuyết,tabiếtnhấtđịnhlàngươi.“Phải”.Mộtthanhâmtrầmtrầmkhankhảnđáp:“Làta”.TrácĐôngLaibỗngthởdài.“Quỷthầnkhôngcóthật,quỷthầnnóitấtcàngkhôngthểtin”.Hắnnói:“Nếukhôngngươiđãkhôngthểđến”.
-Tạisao?“Bởivìhiệntạiđánglẽngươiđãlàngườichết,chếtdướiLệNgâncủa
CaoTiệmPhi”.TrácĐôngLaiđáp:“Chốnuminhvốnđãđịnhtrướcmệnhvậncủangươi”.Hắnlạithởdài:-Hiệntạitamớibiếtnhữnglờinóiđóhoangđườngđángcườilàmsao.“Còntrướcđây?”TiêuLệHuyếthỏi:“Trướcđâyngươicótinkhông?”-Vịtấtđãtinhết,cũngvịtấtkhôngtin.“Cho nên ngươimới nghĩ ra phương phápmuốn ta đi giết Cao Tiệm
Phi?”TiêuLệHuyếtlạihỏi:“Ngươicóphảimuốnxemxemtronghaingườibọntathậtralàaichết
trongtayai?”-Phải.-Khôngcầnbiếtlàaichết,ngươiđạikháiđềukhôngthươngtâm.“Tađíchxáckhông”.TrácĐôngLaiđáp:“Khôngcầnbiếtlàaichết,đốivớitađềucólợi,nếuquảhaingườibọn
ngươicùngchếtmộtlúc,cànghaykhôngthểtả,tanhấtđịnhanbàihậusựchobọnngươithậttốt”.
Hắnnóithật,TrácĐôngLailuônluônnóithật.Bởivìhắnbấttấtphảinóiláo.Trướcmặtđạiđasốngười,hắncănbảnhoàn toànkhôngcầnphảinói
láo,đốivớinhữngngườikhác,nóiláocănbảnkhônghữudụng.TiêuLệHuyếtđãnhìnrađiểmđó.Ythíchgiaothủvớiloạingườiđó,tránhkhỏirấtnhiềuphiềnhàkhông
cầnthiết.Cóthểgiaothủvớiloạingườiđócũngkhoankhoáihơnnhiềusovớilàm
bằnghữucủabọnchúng.“Tacũngluônluônnóithật”.TiêuLệHuyếtnói:“Mỗimộtcâutanóirangươitốtnhấtđềunêntin”.-Tanhấtđịnhtin.-Tabiếtngườicònchưagặpta,ngươinhấtđịnhrấtmuốnnhìnxemtalà
ai.
-Tathậtmuốnmuốnchết.- Nhưng ngươi chỉ cần quay đầu lại nhìn tamột cái, ngươi vĩnh viễn
khôngcònnhìnthấygìkhácnữa.“Takhôngthểquayđầulại”.TrácĐôngLaithốt:“Tạmthờitacònchưamuốnchết”.“Nóithậtlàmộttậpquánrấttốt,tahyvọngngươicóthểluônluônbảo
trìlấynó”.ThanhâmcủaTiêuLệHuyếtrấtbìnhđạm:“Chỉcầnngươinóiramộtcâunóiláo,tagiếtngươichếttạichỗtrongcái
bồntắmđó”.“Tacónóiqua, tạm thời ta cònchưamuốnchết”.ThanhâmcủaTrác
ĐôngLaicũngrấtbìnhtĩnh:“Tađươngnhiêncàngkhôngmuốnchếtlõathểtrongbồntắmnhưvầy,
ngươinêntinchuyệnđótatuyệtkhônglàm”.“Rấttốt”.TiêuLệHuyếtđốivớitìnhhuốngđótựahồcảmthấyrấtthỏa
mãn,chonênlậptứchỏimộtchuyệnmàymuốnbiếtnhất:“Haimươinămtrước,tacùngmộtngườiđínhmộttờkhếước,chuyệnđó
ngươicóbiếtkhông?”-Tabiết.-Hàngquan trọngnhất trênkhếướcđó luôn luônđể trống, luôn luôn
thiếumấtmộtdanhtánh.-Điểmđótacũngbiết.“Hiệntạiđãcóngườiđemkhếướcđógiaochota,hơnnữabêntrêncòn
điềnvàotênhọmộtngười”.TiêuLệHuyếtlạihỏi:“Ngươicóbiếtlàtênaikhông?”“Tabiết”.TrácĐôngLaikhôngngờlại
cườicười:“Cáitênđólàdotađiềnlên,talàmsaomàkhôngbiếtđược?”-Khếước
cóphảilàngươiđínhvớita?“Khôngphải”.TrácĐôngLaiđáp:“Tacònchưaxứng”.-Cóphảidongươiđemđến?“Phải”.TrácĐôngLaiđáp:“Cómộtngườimuốntađemđến,trướchếtđemtờkhếướcđóđưađến
miếu thổ địa, lại ra ngoài thành đốt huyết hỏa, vì để xác địnhmuốn giúpngươinhìnthấy,chonênphảiđốtmỗingàymộtlần,bangàyliêntiếp”.
“Ngườimuốn ngươi đưa tin”, thanh âm củaTiêuLệHuyết bỗng biếnthànhtêdại:
“Ngươicóbiếtngườiđólàaikhông?”“Tabiết”.TrácĐôngLaiđáp:“Ngườibiếthắnđềunghĩhắnđãchết, còncó rấtnhiềungườicănbản
khôngbiết danh tánhcủahắn,nhưng tabiết, ngoại trừngươi ra, khôngaibiếtnhiềuhơnta”.
-Ngươibiếthắncònchưachết?-Phải.-Ngươicũngbiếthắnđangởđâu?-Phải.“Rấttốt”.ThanhâmcủaTiêuLệHuyếtphảngphấtđãtêliệt:“Hiệntạingươicóthểđứnglênrồi”.-Tạisaophảiđứnglên?-Bởivìngươiphảidẫntađigặphắn.-Tacóthểkhôngđikhông?-Khôngthể.TrácĐôngLai lậptứcđứnglên,đốivớichuyệnvôphươngtranhbiện,
hắnkhôngbaogiờtranhbiện.“Ngươicóthểmặcáomanggiày”.TiêuLệHuyếtnói:“Nhưngngươitốthơnhếtlàkhônglàmchuyệngìkhác”.TrácĐôngLaibướcrakhỏibồntắm,khoácáohồcừu,độngtáccủahắn
rấtchậm,mỗimộtđộngtácđềurấtcẩnthận.BởivìhắnnghethấytrongthanhâmcủaTiêuLệHuyếtcóthùhậnvàsát
cơ.TiêuLệHuyếtkhôngthểgiếthắn,cũngkhôngthểchémđứtchânhắn,
nhưngchỉcầnđộngtáccủahắnkhiếnchoTiêuLệHuyếtcảmthấycóchỗkhôngđúng,trênngườihắnnhấtđịnhcómộtbộphậnrơikhỏingườihắn.
Hắntuyệtchobấtcứngườinàocơhộiđó.TiêuLệHuyết,khôngcònnghingờgìnữa,đangquansáthắn,đốivới
mỗimộtđộngtáccủahắnđềuquansátrấttửtế.“Tabiếtngươiluônluônlàngườikiêungạophithường,phảnứngvàtốc
độcủangươi cũng rất nhanh,nộigiakhí côngcũng luyện rất giỏi, đươngkimthiênhạcórấtítngườicóthểđánhbạiđượcngươi”.TiêuLệHuyếtnói:
“TatinTưMãSiêuQuầncũngkhôngphảilàđốithủcủangươi,bởivìhắn vĩnh viễn không bì được sự lãnh tĩnh của ngươi. Ta chưa từng thấyngườinàolãnhtĩnhhơnngươi”.
“Cólúctacũngnghĩnhưvậy”.TrácĐôngLailạicười:“Mỗimộtngườiđềukhótránhkhỏilúctựsay,đặcbiệtlàlúcnửađêm
vắnglặngmộtmình”.“Ngươichưatừnggặpta,cũngchưatừngthấytaxuấtthủ,ngươilàmsao
biếttathậtsựmạnhhơnngươi?”TiêuLệHuyếtđiềmđạmhỏi:“Ngươikhôngnghĩđếncólẽngươichỉcầnxuấtthủlàcóthểgiếtđược
ta?”“Takhôngnghĩtới”.TrácĐôngLaiđáp:“Thứchuyệnđótacănbảncảnghĩcũngkhôngnghĩtới”.-Saovậy?“Bởivìtatuyệtđốicấmmìnhkhôngđượcnghĩtới”.TrácĐôngLaicười
phảngphấtcóchútcảmthương:“Một người nếu quả còn có thể sống, những chuyện như vậy cả nghĩ
cũngkhôngthểnghĩtới”.TiêuLệHuyếtcườilạnh:-Chonênngươitìnhnguyệnlắngnghenhưmộtconchóchứkhôngdám
độngthủ?“Phải”.TrácĐôngLaiđáp:“Trênthếgiớinàycórấtnhiềuchuyệnđềunhưvậy”.Cánhcửangoàitiểuviệnđóngchặt.TrácĐôngLaigõcửa.Gõbatiếngtrước,lạigõthêmmộttiếng.Phươngphápgõcửađó,khôngcònnghingờgìnữa,làướcđịnhbímật
giữahắnvàlãonhântrongviện,trongtiểuviệnlạikhôngcóhồiứng.-Hắnkhôngcótrongđó?“Hắnởđó”.TrácĐôngLainói:“Nhấtđịnh”.
-Ngươicóphảimuốnthôngtrivớihắncóngườihắnkhôngthểgặpđãđến,muốnhắnmaubỏchạy?
“Ngươi nên biết hắn không thể bỏ chạy, cả đời hắn chưa bao giờ bỏchạy”.TrácĐôngLainóivớiTiêuLệHuyết:
“Hàhuốnghắnđãsớmbiếtngươinhấtđịnhđếntìmhắn”.Nhưngtrongtiểuviệnvẫnkhôngcótiếngtrảlời,TrácĐôngLailạigõ
cửa,gõmạnhhơnmộtchút.Cửađộtnhiênmởra,mởhémộtđường.Cánhcửatuychỉmởhé,bêntrongtịnhkhôngcókhóa,cũngkhôngcó
thencài.Lãonhâncũngkhôngbỏchạy.Trongtiểuviệnutĩnh,hươnghoavẫnnhưtrước,cổtùngvẫnnhưtrước,
tiểuđìnhvẫnnhưtrước,lãonhâncũngđangngồitrongtiểuđìnhnhưtrước,đối diệnmặt đất phủ đầy tuyết trước đình, trước đình phảng phất vẫn cóĐiệpVũđangmúanhưtrước.
ĐiệpVũkhôngcònmúađượcnữa.Lãonhâncũngkhôngthểgiàhơnnữa.Chỉcótưtưởngvàtìnhcảmmớicóthểkhiếnchongườigià,nếuquảmột
ngườiđãkhôngthểcótưtưởngnữa,khôngthểcótìnhcảmnữa,làđãkhôngcòncóthểgiànữa.
Lãonhânđãkhông thểnghĩngợigìnữa, cũngkhông thểđắnđophánđoánkếhoạchchobấtkỳchuyệngìnữa.
Lãonhâncũngkhôngcòncótìnhcảmnữa,khôngcòncóưuhoàithốngkhổhoanlạcphiềnnãotươngtưhồiứcnữa.
Chỉcóngườichếtmớicóthểkhôngcòncótưtưởngvàcảmtìnhnữa,chỉcóngườichếtmớivĩnhviễnkhôngcòngiànữa.
Lãonhânđãchết.Lãovẫngiốnghệtnhưlúccònsống,vẫngiữvữngtưthếphongnhãdu
nhànkhôngaibìnỗingồitrongtiểuđình,nhưnglãođãchết.Đôimắtphalẫntrítuệcủangườigiàvàvẻtinhnghịchcủahàitửnhìnđã
khôngcòn tươi tắnnhưhảidương rắcnhuộmdươngquang,đãkhôngcònnétsánglạncủadươngquangvàmàuxanhthẫmcủanướcbiển.
Đôimắtcủa lãođãbiến thànhmộtmàuxámchếtchóc,giốngnhưsắc
trờilúcbãotuyếtchiềutàn.Nhìnthấyđôimắtđó,TrácĐôngLaivôphươngbướctớibướcnữa,cả
mộtbướccũngkhôngdámbướctới.Toànthânhắnđãcứngngắc,cứngnhưthânthểlãonhânđãchết.SauđóhắnnhìnthấyTiêuLệHuyết.Tiêu LệHuyết xem ra không cao lắm, trên thực tế cao hơn đại đa số
ngườimộtchút,hơnnữarấtốm.Đầutócyđennhánh,cảmộtchúthoarâmcũngkhôngcó,dùngmộtcái
khănvảibốmàuxámlợtcộtchỏmtóctrênđầu.Yphụccủaycũnglàmbằngthứvảibốxámlợtđó,mayvákhôngvừa
vặn,thủcôngcũngkhônggiỏigiắngì.Trongtayykhiêngmộtcáihòm,mộtcáihòmvừacũkỷ,vừabìnhphàm.
TrácĐôngLaichỉnhìnthấybaonhiêuđó,bởivìcáihắnnhìnthấychỉbấtquálàsaulưngTiêuLệHuyết.
Giốngnhưmộtcơngiólướtquangười,conngườimộtmựcnhưmộtcáibóngđisátsaulưnghắnđộtnhiênđãphóngđếntrướcmặthắn.
Conngườiđángsợnhất,thầnbínhấttronggianghồ,bộdạngthậtrarasao?TrácĐôngLaivẫncònchưanhìnthấy.
Nhưngmộtngườitrênmặtrấtítkhibiểulộtìnhcảmlạithườngthườngvôtưvôýđemtìnhcảmđểlộratrênlưng.
LưngTiêuLệHuyếtcăngvồng,mỗimộtthớthịtđềubạnhcăng,sauđóbắtđầurunrẩykhôngngừng,chừngnhưđangbịmộtngọnroivôhìnhtậnlựcquấtmạnh.
Cáichếtcủalãonhânlàngọnroiđó.Vôluậnlàaiđềucóthểnghethấytừtrongthanhâmcủay,ytuyệtkhông
phảilàbằnghữucủalãonhânđó.Giữabọnhọ,khôngcònnghingờgìnữa,cómộtthứthùhậnvôphương
hóagiải.YbứcTrácĐôngLaiđưayđếnđây,rấtcókhảnănglàmuốnlợidụng
máuhuyếtcủalãonhânđóđểrửasạchoánđộcvàthùhậntrongtâmy.Hiệntạilãonhânđãchết,ytạisaotráilạilạithốngkhổ,kíchđộng,vàbi
thươngnhưvậy?CànglàmchongườitakhôngtưởngđượcchínhlàTrácĐôngLai.
Hắntuyệtkhôngphảilàngườicótấmlòngrộngmở,tuyệtkhôngđểbấtcứngườinàoxâmphạmđếnsựtựtôncủahắn.
TrênthếgiớinàychưatừngcóaidámvũnhụchắnnhưTiêuLệHuyếtđãlàm,thứvũnhụcđócũngchỉcódùngmáumớicóthểtẩysạch.
NếuquảhắngiếtTiêuLệHuyết,khôngaicóthểcảmthấykỳquái,cũngkhôngaicóthểcảmthấyhốitiếc.
ChodùhắncóuốngcạnmáucủaTiêuLệHuyếtnhưuốngrượu,cũngkhôngcóaikhóchịu.
TiêuLệHuyếttịnhkhôngphảilàngườiđángđểthươngtình,TrácĐôngLaivốnđánglẽnêngiếty.Chỉcầnvừacócơhội,khôngnênbỏqua.
HiệntạichínhlàcơhộitốtnhấtđểTrácĐôngLaihạthủ.HiệntạilưngTiêuLệHuyếtchẳngkhácnàomộtvùngđấtphìnhiêumàu
mỡ,hơnnữalạihoàntoànkhôngphòngbị,đợichờngườitaxâmphạmdẫmđạp.
Hiệntạichínhlàlúctâmtìnhcủaybịkíchđộngnhất,làlúcdễdàngtạothànhsơhởvàsailầmnhất.
NhưngTrácĐôngLaikhôngngờcảmộtchútcửđộngcũngkhôngcó.Thứcơhộiđóchừngnhưmộtphiếnphùvânngaytrướcmặtmình,một
khitiêután,vĩnhviễnkhôngquaytrởlại.HôhấpcủaTrácĐôngLaiđộtnhiênngưnghẳn,tròngmắtlạicothắtlần
nữa.Hắnchungquyđãnhìnthấyngườiđó,conngườiđángsợnhất,thầnbí
nhấttrongthiênhạ.TiêuLệHuyếtkhôngngờđãquayngười,đốidiệnTrácĐôngLai.Khuônmặtylàmộtkhuônmặtrấtbìnhphàm,nhưngánhmắtcủaylại
giốngnhưmộtbảođaovừarútrakhỏivỏ.“Nếuquảcóngườimuốngiếtta,tíchtắchồinãylàcơhộitốtnhất”.Tiêu
LệHuyếtthốt:“Cơhộinhưvậyvĩnhviễnkhôngthểcólầnnữa”.-Tathấyđược.-Hồinãysaongươikhôngxuấtthủ?“Bởi vì ta tịnh khôngmuốn giết ngươi”. TrácĐông Lai nói rất thành
khẩn:
“Chuyệnđótachưabaogiờnghĩđến”.“Ngươiđánglẽnênnghĩđến”.TiêuLệHuyếtnói:“Ngươinênbiếttanhấtđịnhphảigiếtngươi”.“Nhất định phải giết ta?”Nhãn quang của TrácĐông Lai thủy chung
khôngrờikhỏimặtngườiđó:“Ngươichừngnhưluônluônkhôngchịugiếtngườimiễnphí”.-Lầnnàylạingoạilệ.-Tạisao?-Bởivìngươiđãgiếtlão.Mục quang củaTrácĐôngLai chung quy đã hướng về phía lão nhân
trongđình:-Ngươinóitađãgiếtlão?Ngươinghĩlãocóthểchếttrongtayta?“Vốnngươiđươngnhiênkhôngđộngđếnlãođược,cảmộtsợi tóccủa
lãocũngkhôngđộngđếnđược”.TiêuLệHuyếtđáp:“Võcôngcủangươituykhôngtệ,nhưnglãochỉcầnnhấctaylênlàcó
thểdồnngươivàotửđịa”.-Cólẽlãochỉcầndùngmộtngóntayđãđủrồi.“Nhưnghiệntạitìnhhuốnglạikhácbiệt”.TiêuLệHuyếtnói:“Trướckhilãocònchưachết,đãtrởthànhphếnhân”.-Ngươinhìnrachânkhínộilựccủalãođãsớmbịngườitaphếđi?-Tathấyđược.-Ngươimớinhìnthấy?-Lãotunghoànhthiênhạ,hànhtungphiêuhốt,nếuquảkhôngphảivì
cônglựcđãmất,làmsaochịuẩntrốnởđây,ởtrongnhàmộtngườilãotuyệtđốikhôngcoiragì?
“Lãođươngnhiênkhôngcoitaragì,nhưnglãolạiđếnchỗcủata”.TrácĐôngLainói:
“Bởivìlãobiếtconngườicủataítracómộtchútưuđiểm”.-Ưuđiểmgì?“Tarấtđángtincậy,đángtincậyphithường”.TrácĐôngLaiđáp:
“Khôngnhữngconngườiđángtincậy,cáimiệngcũngđángtincậy”.-Ồ?“Tronggianghồchưacómộtaibiếtcônglựccủalãođãmất,cũngchưa
cómộtaibiếtlãoẩncửởđây,bởivìtaluônluônthủkhẩunhưbình”.MộtđiểmđóTiêuLệHuyếtcũngkhôngthểphủnhận.“Ngườitronggianghồmuốnlấymạngcủalãocũngkhôngít,nếuquảta
muốnbánđứnglão,lãođãsớmchếttrongtayngườita”.TrácĐôngLainói:“Chodùtacómuốntậntaygiếtlão,cũngbấttấtphảiđợiđếnbâygiờ”.Mộtđiểmđó,khôngcònnghingờgìnữa,cũnglàsựthật.-Lúclãođến,cônglựcđãbịngườitaphếđi,chonênmớiẩncưtạiđây,
mộtđiểmđóngươicũngnêntưởngtượngđược.TiêuLệHuyếtthừanhận.Haimươi năm trước, lúc lão nhân còn chưa già, trong giang hồ cũng
khôngcóbaonhiêungườilàđốithủcủalão.“Hơnnữa lãođã từngcứu tamột lần,chonêngặp lúcnguyhiểmnhất
mớitìmđếnta”.TrácĐôngLainói:“Ngươinghĩtacóthểhạichếtânnhânduynhấtcủatasao?”.-Ngươicóthể!-Ồ?ThanhâmcủaTiêuLệHuyếtlạnhbuốt:-Ngườikháckhôngthể,nhưngngươicóthể.“Độnglựccủalãotuyđãmất,đầunãolạivẫncòn”.TiêuLệHuyếtnói:“Đầunãocủalãogiốngnhưmộtbảotàngvĩnhviễnbấttận,tưtưởng,trí
tuệ,vàbímật tàngẩnbên trongcòn trânquýhơnxabất cứ thứchâubảonào”.
YlạnhlùngnhìnTrácĐôngLai:-Ngươimộtmựckhônggiếtlão,chỉvìlãođốivớingươicònhữudụng.TrácĐôngLaitrầmmặc,cũngkhôngbiếtbaolâusau,độtnhiênthởdài
mộthơi.“Phải!”TrácĐôngLaikhôngngờđãthừanhận:“Làtađãgiếtlão”.
TiêuLệHuyếtnắmchặt tay, bàn taykhiênghòm, cái hòm trongnháymắtcóthểsátnhân.
“Lãochođếnhiệntạivẫncònhữudụngđốivớita”.TrácĐôngLaithởdài:
“Chỉtiếchiệntạiđãđếnlúckhôngthểkhônggiếtlão”.HắnnhìncáihòmtrongtayTiêuLệHuyết:-Hiệntạingươicóphảiđãchuẩnbịxuấtthủ?-Phải.-Trướckhingươixuấtthủ,cóthểnóichotabiếtmộtchuyệnkhông?-Chuyệngì?-Ngươimuốngiếttathậtlàvìngươimuốnbáothùcholão?TrácĐôngLaikhôngđợiTiêuLệHuyếttrảlờicâuhỏiđó,liềnphủđịnh
điểmđó.“Khôngphải”.Hắnnói:“Ngươi tuyệtkhôngthểphụcthùcholão,bởivì tanhìn thấyngươirất
hậnlão,hậnlãocònhơnhếtbấtkỳngườinàokhác,nếuquảlãocònsống,ngươicũngcóthểđãgiếtlão”.
“Phải”.TiêuLệHuyếtkhôngngờcũngthừanhận:“Nếuquảlãochưachết,tacũngcóthểđãgiếtlão”.Thanhâmcủaylạivìthốngkhổmàkhảndại:- Nhưng trước khi ta xuất thủ, ta cũng phải hỏi lãomột chuyện, một
chuyệnchỉcólãomớicóthểnóichotabiết,mộtbímậtchỉcólãomớicóthểgiảiđáp.
-Bímậtgì?-Ngươikhôngbiếttamuốnhỏigì?TrácĐôngLaihỏingược:-Nếuquảtabiết,ngươicóthểthảtakhông?TiêuLệHuyếtlạnhlùngnhìnhắn,khôngnóitiếngnào.-Chỉtiếctakhôngbiết,thậtkhôngbiết.-Thậtrấtđángtiếc.
TiêuLệHuyếtmuốnhỏichuyệngì?Vôluậnlàchuyệngì,hiệntạiđềuđãkhôngcònquantrọngnữa.Bởivìlãonhânđãchết,trênthếgiớinàyđãkhôngcònaicóthểgiảiđáp
bímậtđó.TrácĐôngLaiđãchết,vôluậnlàaiđềunênthấyđượchắnđãchết.TiêuLệHuyếtđãmởhòm.--Vũkhíđángsợnhấttrongthiênhạlàgì?--Làmộtcáihòm.Cáihòmđángsợ,ngườikhiênghòmlạicàngđángsợhơn.TròngmắtcủaTrácĐôngLailạibắtđầucothắt.Mắthắnđangnhìnngườiđó,trênmặthắnđangtoátmồhôilạnh,bắpthịt
trêntoànthânhắnđangrunrẩykhôngngừng.“Cạch”mộttiếng,hòmđãmở,mởhémộtđường.Một đường giống nhưmắt tình nhân nheo lại nhưmột đường tơ làm
đỏm.Vôluậnởbấtcứchỗnàovàobấtcứlúcnào,mộtkhicáihòmđóhémở
mộtđườngnhưvậy,nơiđótấtcómộtngườikhiênghòmhệtnhưthẩmphánquyếtđoánvậnmệnhcủađámtrâubò.
Nơiđócũnggiốnghệtnhưmộtlòsátsinh.
Hồi15-AiLàTrâuBò
Haimươibốnthánghai,giờngọ.TrênđườngQuanLạc.TưMãSiêuQuầnquấtngựa,phóngcương,phinhanh.PhinhanhvềhướngTrườngAn.Ngựacủayvẫnphinhanh,vẫnphóngđều,bởivìtrênđườngyđãthay
bốnthớtngựa.Ngựayđổiđềulàngựatốt,khoáimã,bởivìyrànhvềngựa,cũngchịura
giárấtcaođểmuangựa.YgấprúttrởvềTrườngAn.Đổingựabốnlần,ngựabịđổiđềungãquỵ.NgườiTưMãSiêuQuầncũngvậy,sứccùnglựckiệt,gầnmuốnngãgục.BởivìynhấtđịnhphảigấprúttrởvềTrườngAn.Trongtâmybấtchợtcómộtđiềmdựbáohungácbấttường,chừngnhư
cảmthấycómộtngườicựckỳthâncậnvớiybịchémgiếtnhưtrâubò.Cùngngày,cùnglúc.TrườngAn.Xưanayvẫn làTrườngAn,TrườngAnvẫnnhưxưa,người cũngnhư
trước.Người khiêng hòm chực chờ sát nhân hay người không có hòm đang
chựcchờbịgiếtđềunhưtrước.Khôngcótuyết,cũngkhôngcóánhmặttrời.Sắc trời thảmthảmđạmđạmgiốngnhưánhmắtmột thiếunữđãkhóc
baolâunay,đãmấtđivẻtươisángvàyêumịminhdiễmcủanó.Dướiđôimắtnhưvậymànhìn,cáihòmđócũngbìnhphàmnhưtrước,
cũkỷnhưtrước,vụngvềlàmsao,thôlậulàmsao.Nhưngnắphòmđãmở.Nhữngthiếtkiệnthôlậucũkỷkhócoitronghòmtrongnháymắtcóthể
biếnthànhmộtthứvũkhíkhôngthểtránhnékhángcựchếngự,cóthểđưaTrácĐôngLaivàotửđịatrongcùngmộtnháymắt.
Từ thời thiếuniênTrácĐôngLaiđãdụngđao,chođến lúc trángniênvẫndụngđao.
Hắndụngrấtnhiều loạiđao, từnămmườiba tuổidụngmột thanhđaochặtthịtcắmtrênthớtgiếtchếtgãđồtểácbámệnhdanh“sáttrưlãođại”trong chợ cá địa phương, hắn cũng không biết hắn đã đổi qua bao nhiêuthanhđao.
Nămmườibốn tuổihắndụngmột thanhxích thiếtđơnđao,mười lămtuổihắndụngphiêuđaosắtnguyênchất,nămmườisáutuổihắndụngquỷđầuđao,mười tám tuổihắnđổiđơnđao lấysongđao,dụngmộtđôiuyênươnghồđiệpđaocựckỳlinhtiệnkhinhxảo,haimươituổihắnlạiđổisongđaotrởlạiđơnđao,kimbốikhảmsơnđaotrọnglượngcựcnặng,cựckỳkhíphách.
Nămhaimươi ba tuổi gã dụng ngư lân tử kimđao có khí phách nhấttrongvõlâm.
Nhưngđếnnămhaimươisáutuổi,đaogãdụnglạitừhoalệbiếntrởlạithànhbìnhphàm.
Gã lại dụngxích thiết đơnđao, nhạn linhđao, thậmchí còndụngquagiớiđaomàngoạinhândùng.
Từquátrìnhchuyểnbiếncủamộtngườidụngđao,cóphảicũngcóthểnhìnrasựchuyểnbiếntâmtìnhvàđaophápcủangườiđó?
Khôngcầnbiếtrasao,sựthấuhiểuvànhậnthứcđốivới“đao”và“đaopháp”đạikháitrongvõlâmkhôngcómấyaicóthểsobìvớihắn.
Chonênhắntớisautuổitrángniênđãkhôngcòndụngđaonữa.Bởivìhắnđãcóthểđemđaohữuhìnhhoánđổilấyđaovôhình,đãcó
thểdùng“vôđao”thắng“hữuđao”.-Nhưnghắnvẫncóđao.Trongốnggiàycủahắncòngiấumột thanhđoảnđaosắcbénnặngnề
chémsắtnhưchémbùn,một thanhđoảnđaocó thểdễdàngchémđứtđôichânngườitanhưxắtđậuhủ.
--ChâncủaĐiệpVũ,uyểnchuyển làmsao, linhxảo làmsao,đẹp làmsao.
Máutươinhưhoaphúnra,ĐiệpVũkhôngcònmúanữa,cũngkhôngthểmúanữa.
SauđóChâuMãnhđãchạy,TiểuCaođãbỏđi.
SauđóđoảnđaolạiđượcTrácĐôngLailượmlại.TrácĐôngLaiđãtrảiquavôsốbàihọcthảmthống,trảiquavôsốthắnglợivàvôsốthấtbạimớicóthểthoáibiếnramộtthanhđaođó.
Thanhđaođócótrởthànhđao,khôngcònnghingờgìnữa,cũnglàtinhtúytrongvôsốthoáibiếncủahắn.
TiêuLệHuyếtmuốndùngphươngphápnàomớicó thể ráp thànhmộtthứvũkhícóthểchếtrụthanhđaođó?
Yđươngnhiêncócách.Ygiếtngườichưatừngthấtthủ.Cùngngày,saungọ.TrênquanđạongoàithànhTrườngAn.ĐãgầnđếnTrườngAn,tâmtìnhcủaTưMãSiêuQuầnlạicàngbốirối,
dựcảmbấttườnglạicàngmạnhbạo.Yphảngphấtđãcóthểnhìnthấycómộtngườithâncậnnhấtcủayđang
ngãquỵvùngvẫygiữavũngmáu.Nhưngynhìnkhôngrangườiđólàai.Lần này người tất phải chết ở Trường An là Cao Tiệm Phi và Châu
Mãnh,ytínhbọnhọchắcchắnphảichết.Nhưngsốngchếtcủahaingườiđóytịnhkhôngquantâm.Bọnhọkhông
phảilàthânnhâncủay,cũngkhôngphảilàbằnghữucủay.CònNgôUyển?CóthểnàolàNgôUyển?Tuyệtkhôngthể.Nànglànữnhân,chưatừngđảthươnghãmhạingườikhác,hơnnữaluôn
luônởtrongnhà,làmsaocóthểgặpphảitaihọađángsợnhưvậy?LẽnàolàTrácĐôngLai?Đócàngtuyệtlàchuyệnkhôngthểcó,bằngvàosựcẩnthận,trímưu,và
võcôngcủaTrácĐôngLai,vôluậndướibấtcứtìnhhuốngnàocũngđềucóthểbảohộlấymình.
ChodùĐạiTiêuCụclầnnàycóbấthạnhthảmbại,hắncũngnhấtđịnhcóthểannhiêntẩuthoát,antoànrútlui.
Ngoạitrừnhữngngườiđóra,trênthếgiannàyycơhồkhôngcònthânnhân,thứdựcảmbấttườnghungáctrongtâmythậtrađangứngtrênthânngườiai?
TưMãSiêuQuầnnghĩkhôngra.YđươngnhiêncàngkhôngtưởngđượcTrácĐôngLaigiữagiờphútnày
hoàncảnhlạigiốngnhưtrâubòdướivuốthổ,nhưcáthịttrênmặtthớt.Cùngngày,cùnglúc.TrườngAn.TrácĐôngLai biết cái chết củamình đã định, hắn cũng biết TiêuLệ
Huyếtgiếtngườichưatừngthấtthủ.Nhưnghắnkhôngchết.“Cạch”mộttiếng,nắphòmmởra,bàntayvừathondàivừalinhxảocủa
TiêuLệHuyếtđãbắtđầukhởiđộng.Mộtkhiđộngtáccủayvừabắtđầu,tronghòmcóthểcónhiềuthứđồsắt
trongnháymắtrápthànhmộtkiệnvũkhítrímệnh,mộtkiệnvũkhítuyệtđốicóthểkhắcchếTrácĐôngLai.
Nhưnggiữatíchtắcđó,ngóntayylạiđộtnhiêncứngngắc.Toànthânyphảngphấtđềuđãcứngngắc.Quamộthồirấtlâu,ymớingẩngđầuđốidiệnTrácĐôngLai,trênmặty
tuyvẫnkhôngcóbiểutìnhgì,trongmắtlạitrànđầynỗibithươngvàphẫnnộcủadãthúsắpchếtđốivớithợsăn.
TrácĐôngLaicũngđangnhìny.Haingườimặtđốimặtđứngđó,đềukhôngmởmiệng,cũngkhôngđộng.Lạikhôngbiết quabao lâu sau, trên conđường lát sỏi nhỏngoàiđình
bỗngtruyềnvàotiếngbướcchân,TônĐạtkhôngngờcũngđãđến.Đằngsaugãcòndẫntheobốnngười,mộtngườibưngbìnhvàchénrượu,
mộtngườicầmquầnáovànónlông,haingườikhiêngcáighếgỗtửđànbọcdađiêutím.
TrácĐôngLaikhoácáohồcừu,mangvớ,độinónlông,thoảithoảimáimáingồitrêncáighếgỗtửđànbọcdađiêutím,dùngchéntửtinhrótrượubồđàonhấmnháp,mớithởdàinhènhẹ:
-Nhưvầythưthảhơnnhiều.TiêuLệHuyếtkhôngnghe,cũngkhôngnhìnthấy,tấtcảmọichuyệny
đềuchừngnhưkhôngnhìnthấy.Nếuquảcóngườikhácthấy,nhấtđịnhcũngnghĩcáimìnhđangthấychỉ
bấtquálàảogiác.
Chuyệnđócănbảnkhôngthểxảyra.Đốidiệnvớingườiđángsợnhấttrongthiênhạ,vớivũkhíđángsợnhất
trongthiênhạ,sinhtửchỉbấtquálàchuyệngiữamộthơithở,hắnkhôngngờcòncó thể thongdongdunhàn,khôngngờcònkêungườiđemchohắnyphục,khôngngờcònuốngrượu.
Mộtkhilàngườithầntríthanhtỉnh,tuyệtkhôngthểlàmchuyệnđó.NhưngTrácĐôngLailạiđãlàm.Cáihòmđãmởra,TiêuLệHuyếtcũngkhôngcóbấtkỳđộngtácgìnữa.Conngườivừathầnbívừađángsợđógiốngnhưulinhđếntừđịangục,
hiệntạilạinhưbịchúatểtrongcõiuminhtriệuhồilinhhồncủayvề,khiếnchoybiếnthànhnhưmộtthithểhóathạchthờiThượngCổ.
TrácĐôngLai lại rótmột chén rượu, từ từnhấpmộtngụm,mớiquayđầuhỏiTrácThanh:
-Ngươicóbiếtchuyệnnàylàsaokhông?-Khôngbiết.-NgươicóbiếtvịTiêutiênsinhđólàngườinàokhông?TrácĐôngLailạitựmìnhtrảlờicâuhỏiđó:-Ylàngườivĩđạiphithường,haibachụcnămnay,gianghồđạihàovõ
lâmcaothủchếtdướitayytốithiểucũngcóbốnnămchụcvị.TrácThanhđanglắngnghe.“Cáihòmtrongtayy,nghenói làvũkhíđángsợnhất trongthiênhạ”.
TrácĐôngLainói:“Ta luôn luônkhôngquákhiêm tốn, nhưng ta tin rằngmột khi y xuất
thủ,tatấtthànhngườichết”.HắnnhìncáihòmtrongtayTiêuLệHuyết.“Hiệntạiyđãmởcáihòmra,bởivìyvốnmuốngiếtta,lạimộtmựccho
đếnbâygiờvẫnchưaxuấtthủ”.TrácĐôngLaihữnghờnói:“Ykhôngngờ thàbiến thànhmộtngốc tửđứngđónhìn tauống rượu,
cũngkhôngxuấtthủ”.TiêuLệHuyếtkhôngnghe.VôluậnlàTrácĐôngLainóigì,yđềuchừngnhưhoàntoànkhôngnghe
thấy.
TrácĐôngLaichợtcười.“Yđươngnhiênkhôngphảikhôngdámgiếtta,ngườinhưta,trongmắt
của Tiêu tiên sinh có lẽ không bằng cả một con chó”. Hắn lại hỏi TrácThanh:
“Ngươicóbiếtytạisaocònchưagiếttakhông?”.-Khôngbiết.“Ykhônggiếtta,chỉvìyđãkhôngcòncáchgiếtta”.TrácĐôngLainói:“Hiệntạichuyệnduynhấtycóthểlàmlàđứngđóđợitasanggiếty,giết
giốngnhưgiếtchếtmộtconchó,cólẽcòndễhơncảsovớigiếtchó”.Chuyệnđóvốncũngtuyệtkhôngthểxảyra.KhôngaidámvũnhụcTiêuLệHuyếtngaytrướcmặty,cũngnhưtrước
đâycũngkhôngcóaidámvũnhụcTrácĐôngLaivậy.-TrácThanh,tahỏingươi,ngươicóbiếtTiêutiênsinhthiênhạvôsong
tạisaolạiđộtnhiênbiếnthànhmộtconchókhông?-Khôngbiết.“Ngươinênnhìnra,ítnhiềugìcũngnênnhìnramộtđiểm”.TrácĐông
Lailạnhlùngthốt:“Nếuquảngươicảchuyệnnhưvậycũngkhôngnhìnra,muốnsốngđến
haimươituổichỉsợkhôngquádễdàng”.“Phải”.TrácThanhđáp:“Chuyệnđótôiítnhiềugìđềuđánglẽnênnhìnra”.-Ngươinhìnracáigì?-Tiêutiênsinhchỉsợđãbịngườitadùngmộtphươngpháprấtđặcbiệt
chếngự,cônglựctoànthânchỉsợcảmộtphâncũngkhôngsửđược.-Đúng!“Tiêutiênsinhvốnlànhântrungchilong,tịnhkhôngphảilàchó”.Trác
Thanhnói:“ChỉbấtquáTiêutiênsinhcũngbiết,nếuquảconrồngđãchết,chodùlà
thầnlongcũngkhônghơngìmộtconchó”.Gãnóimộtcáchbìnhtĩnhlàmsao,bởivìlờigãnóilàsựthật.-Nhưngchócũngcóthểchết.
“Đươngnhiêncóthểchết,sớmmuộngìcũngchết,nhưngítrahiệntạicònđangsống”.TrácThanhnói:
“Khôngcầnbiếtlàrồng,làngười,haylàchó,cóthểsốngthêmmộtthờikhắccũngcònhơnlàđãchếtrồi”.
Chỉcầnsốngcòn,làcóhyvọng,chỉcầncòncómộttiahyvọng,khôngnênbỏqua.
“Chỉtiếchiệntạitađãnhìnraykhôngcònhyvọnggìnữa”.TrácĐôngLainói:
“VôluậnlàaitrúngphảiđộccủaQuânTửHương,chỉsợkhôngcòncóthểcóhyvọnggìnữa”.
-QuânTửHương?-Quântửchigiaođàmnhưthủy,truântruânquântử,QuânTửHương
cũngnhưvậy.-Nhưvậy?“Trong trẻo lưu động như nước, vô sắc vô vị, ôn nhuận nhumỹ như
ngọc”.ThanhâmcủaTrácĐôngLaicũngônnhumộtdạng:“ĐiểmbấtđồngduynhấtlàQuânTửHươngvịquântửđókỳthậtlạilà
ngụyquântử,làcóđộc”.Hắnmỉmcười:-Quântửgiaokếtnhưcâycỏgặpgióxuân,độccủavịngụyquântửđó
cũnggiốnghệtnhưgióxuân,bấttribấtgiáckhiếnchochongườitasaytúylúy,vừasaylàtiêuhồntáncốt,vạnkiếpkhônghồiphục.
-Tiêutiênsinhlàmsaocóthểtrúngthứđộcđó?-BởivìtaởtrongmắtcủaTiêutiênsinhchỉbấtquálàmộtconchó,còn
nghelờihơncảchó.TrướcmặtTiêutiênsinh,cónhữngchuyệntacảtưởngcũngkhôngdámtưởng,bởivì trongtâmvừatưởngtới, thầnsắckhótránhkhỏicóđiểmkhôngđúng,khótránhkhỏibịTiêutiênsinhnhìnra.
TrácĐôngLailạirótmộtchénrượu.“Tiêu tiên sinh đương nhiên cũng không tưởng được ta đã sớm đem
QuânTửHươngđặttrongngựcáocủangườichết,chỉcầnTiêutiênsinhđiđếngầnngười chết,độngđếnyphụccủangười chết,QuânTửHương lạigiốngnhưgióxuânbayphấtvàomặty”.TrácĐôngLaithởdài:
“Tiêutiênsinhđươngnhiênkhôngtưởngđượcmộtconchócóthểlàmchuyệnnhưvậy”.
“Phải”.TrácThanhnói:“Saunaytôivĩnhviễnkhôngthểcoimộtngườinhưmộtconchó”.Lãonhânđãchết,bímậtmàTiêuLệHuyếtmuốnbiếtnhấtcũngtheocái
chếtcủalãomàbiếnmất.Lúcynhìnthấylãonhânchết,đươngnhiênphảiđếngầnxemxemlão
nhâncóchếtthậtkhông?Tạisaomàchết?Muốn điều tra nguyên nhân cái chết củamột người, đương nhiên khó
tránhkhỏiđộngđếnyphụccủangườita.TrácĐôngLaiđãsớmtínhkỹTiêuLệHuyếtmộtkhicònsốngnhấtđịnh
sẽđến,chonênđãsớmchuẩnbịchénQuânTửHươngđó.Đóthậtsựlàchuyệnrấtđơngiản,đơngiảnphithường.Đơngiảnđếnmứcđángsợ.TrácĐôngLailạithởdài:-Lãonhânđólúccònsốngtịnhkhôngphảilàquântử,cóaicóthểtưởng
đượcsaukhilãochếtlạicóquântửhương?Cólúcquântửcũngrấtđángsợ.Lờihắnnóitịnhkhôngphảilàlờivàngýngọc,càngkhôngphảilàtriết
lýcaothâmcóthểkhiếnchongườitathứctỉnh.Lờinóicủahắnchỉbấtquálàlờinóithật.TớihoànghônTưMãSiêuQuầnđãvềđếnthànhTrườngAn.Nơiđâylànơiycưtrú lâunhất,đạiđasốđườngxátrongthànhyđều
thuộcnằmlòng,nhưnghiệntạinhìnlạichừngnhưđãbiếndạng.TrườngAncổxưakhôngthểbiến,biếnlàchínhy.Nhưngchínhy cũngkhôngnóiđượcmìnhcónhữngcảibiếngì, cũng
khôngbiếttừlúcnàođãcảibiến.--Cóphảilàlúcybướctrênconđườngtrườngvẫncònnhuộmmáugiữa
nhữngkẽđá?Haylà lúcyngheNgưuBìkể lại trậnhuyếtchiếncủaĐinhHài?
Mộtngườinếuquảnhấtđịnhphảiđạptrênthithểngườikhácmớicóthểtrèocao,chodùtrèođếnđỉnhnúi,cũngkhôngphảilàchuyệnkhoankhoái.
Ngườivàngựađềumệtnhưnhau.Yquấtngựaphóngquamộtconđườnghoangtịchbêntườngthành,đột
nhiênnhìnthấymộtbóngngườirấtquenthuộc.
Ngườiđóđãchuyểnnhậpvàobóngtốidướitườngthành,rấtmauchóngtanbiếntrongbóngtối,mộtmựckhôngquayđầutrởlại.
NhưngTưMãSiêuQuầnlạicóthểxácđịnhngườiđólàCaoTiệmPhi.Lúcycònchưauốngsay,kýứcvànhãnlựccủaycòntốthơnxangười
ta.-- Cao Tiệm Phi sao lại còn chưa chết? TrácĐông Lai sao lại có thể
phóngthaCaoTiệmPhi?Người của Đại Tiêu Cục và Hùng SưĐường có chính diện xung đột
chưa?TưMãSiêuQuầnrấtmuốnrượttheohỏiCaoTiệmPhichorõ,nhưngy
lạicànggấprútmuốntrởvềnhà,xemxemđiềmdựcảmbấttườnghungácđócólinhnghiệmhaykhông?
Lúcđósắctrờiđãrấttămtối.Tâmtìnhcủaylạirấtnônnóng.Dướitìnhhuốngđó,vôluậnlàaiđềukhótránhkhỏinhìnlầmngười.
CólẽngườiynhìnthấytịnhkhôngphảilàCaoTiệmPhi.TiêuLệHuyếtcònchưachếtdướiLệNgân,CaoTiệmPhi tấtđãchết,
khôngcònnghingờgìnữa.Mộtkhitiếpnhậnkhếướcsátnhân,TiêuLệHuyếtchưabaogiờvìbất
kỳduyêncớgìmàphóngthabấtcứnguờinào.TiêuLệHuyếtđươngnhiêncũngkhôngthểvìTiểuCaomàphálệ.TiểuCaochỉbấtquálàmộtlãngtửchưađủnặngnhẹtronggianghồ,căn
bảnkhôngcóbấtkỳquanhệgìvớiy.ChínhTiểuCaocũngkhôngnghĩraTiêuLệHuyếttạisaolạikhônggiết
chàng,chàngthậmchíđãtìmrấtnhiềulýdochoTiêuLệHuyết,nhưngcảchínhchàngcũngkhôngthỏamãn.
Chàng thật sự tìm không ra bất kỳ lý do gì có thể giải thích Tiêu LệHuyếttạisaolạiphóngthachàng.
Chođếnhiệntạichàngvẫncònsống,thậtlàmộtkỳtích.TưMãSiêuQuần tịnhkhôngnhìn lầm,ngườihồinãyynhìn thấyquả
thậtlàCaoTiệmPhi.TiểuCaocũngnhìnthấyTưMãSiêuQuầnquấtngựaphóngngang.Nhưng chàng cố ý tránh né, bởi vì ngoại trừChâuMãnh ra, tạm thời
chàngkhôngmuốngặpbấtcứngườinào.
Chàngđang tìmChâuMãnh, tìmmỗimột góc tối trong thànhTrườngAn.
HiệntạichínhlàlúcChâuMãnhđangcầnbằnghữunhất,khôngcầnbiếtChâuMãnhcócòncoichànglàbằnghữuhaykhông,vôluậnrasaochàngđềukhôngthểđểChâuMãnhtứcgiậnmàbỏđinhưvậy.
-- Nếu quả hiện tại ChâuMãnh còn đang theo Điệp Vũ, lúc gặp hắnchàngcóthểlàmgìđây?
TiểuCaocũngtưởngtượngđượctìnhhuốnglúngtúngđó,nhưngchàngđãhạquyếttâm,cóđủdũngkhíđểđiđốidiệnvớimọisự.
Sắctrờicàngtămtối.BóngtốicủacổthànhTrườngAnđènặnglênngườiTiểuCao,tâmtình
củachàngcũngnặngnềhệtnhưvậy.--ChâuMãnhlàhảohán,hảohántrọngtìnhtrọngnghĩa,phóngkhoáng
cởimở.--ChâuMãnhnênhiểunỗikhổcủachàng,nênthathứchochàng.NhưngcònĐiệpVũ?TiểuCao nắm chặt song quyền, bước dài tới phía trước, bất chợt đao
quang lóe chớp,một thanh đại đao sáng chói từ trong bóng tối chẻ thẳngxuốngmặtchàng.
Lúcthanhđaođóchẻxuống,khôngcònnghingờgìnữađãhạquyếttâmmuốnchẻđầulâuchàngthànhhaimảnh.
Nhưng vô luận là ai muốn một đao chẻ Cao Tiệm Phi làm hai tuyệtkhôngphảilàchuyệndễ.
Trongtaychàngcòncókiếm.Một đao đó tịnh không quá nhanh, đao pháp cũng không phải là đao
phápkinhhồn.Chàngvốnrấtdễdàngcóthểbạtkiếmphảnkích,đâmchếtngườitrốntrongbóngtốiámtoánchàng.
Chàngkhôngbạtkiếm.Bởivìgiữagiâyphúthunghiểmđó,chàngđãnhìnthấyvànhkhăntrắng
trênđầungườiđó,cũngnhìnthấymặtngườiđó.NgườiđótêngọiManNgưu,làmộttrongnhữnghảohánthuộchạcủa
HùngSưĐường,cũnglàmộttrongtámmươisáutửsĩmàChâuMãnhlầnnàydẫntớiTrườngAn.
Nhữngngườiđóvốntrướcđâykhôngbiếttớichàng,hiệntạilạiđềuđãlà hảo huynh đệ của chàng, hảo huynh đệ cùng chàng đồng sinh tử cộnghoạnnạn.
Mộtđaođónhấtđịnhđãchémlầmngười.-TalàTiểuCao,CaoTiệmPhi.Thân người chàng vừa thoángmột cái, đao đã chẻ vào khoảng không,
lưỡiđaochémxuốngđất,hỏatinhvăngbốnphía.Trongbóngtốicóđôimắtđỏngầuđangtrừngtrừngnhìnchàng.“NgươilàTiểuCao,tabiếtngươilàTiểuCao”.ManNgưuchợthétlớn:“Conbàngươi”.Trongtiếnghét,lạicóđaochémtới,ngoạitrừđaocủaTiểuCao,còncó
nhiềuđaokhác.Baonhiêuđaođềukhôngphảilàhảođao,ngườidụngđaocũngkhông
phảilàhảothủ,nhưngmỗimộtđaođềuchứađầythùhậnvàphẫnnộ,mỗimộtngườiđềuliềumạng.
TiểuCaokhôngsợchết.TiểuCaokhôngthểdùngkiếmphápcủachàngmàmỗimộtkiếmđềucó
thểđâmthủngyếthầuđốiphươngđểđiđốiphónhữnghuynhđệđó.Nhưngchàngcũngkhôngthểchếtdướiloạnđaonhưvậy.Bảokiếmtuycònchưarútrakhỏivỏ,vỏkiếmxoaymộtvòngđiểmkích,
đaorơixuốngđất,taycầmđaocũngbậtvăngngượclại.Ngườicầmđaolạikhôngquỵxuống,trongmỗiánhmắtđềutrànđầyoán
độcphẫnnộvàthùhận.“Giỏi,họCaokia,ngươigiỏilắm”.ManNgưuhétkhản:“Ngươicứgiếthếtbọnlãotửta,đểchotênchóđẻngươimộtmìnhsống
khỏe”.“Takhônghiểu cácngươi cóýgì?”TiểuCaocũngđãgiận, giậnphát
run:“Tathậtkhônghiểu”.“Ngươikhônghiểu?Tổtiênnhàngươi,ngươikhônghiểuthìaihiểu?”
ManNgưunộhống:“Bọnlãotửtacoingươinhưngười,aibiếtngươilạilàsúcsinh,lúcbọn
lãotửtađangliềumạng,tênsúcsinhngươilạibỏđiđâu?Cóphảilàđilénlútvớivợngườita?”.
“Hiện tại ta đã rõ ý tứ của các ngươi, nhưng các ngươi lại không thểhiểu”.Chàngảmđạmthốt:
“Cónhữngchuyệncácngươivĩnhviễnkhôngthểhiểu”.-Ngươimuốnsao?-TachỉmuốncácngươidẫntađigặpChâuMãnh.“Ngươithậtlàmặtdày”.ManNgưunhảydựng:“Ngươicòndámchườngmặtđigặpôngtasao?”.“Tanhấtđịnhphảiđigặphắn”.TiểuCaonhẫnnhịn:“Cácngươikhôngthểkhôngdẫntađi”.-Được,lãotửdẫnngươiđi!Mộtđạihánkháccũngngồidậy,phóngngườiđậpđầuvàotườngthành,
đầulâucủahắnlậptứcvỡbunggiốnghệtmộtquảlựuchínnứt.Máunóngphúntrào,tâmTiểuCaolạilạnhngắc.ManNgưulạihétlớn:-Ngươicònmuốngặpôngta,cóphảimuốnchọcôngtatứcchết?Được,
tadẫnngươiđi.Gãcũng laođầuvào tường thành,nhưng lầnnàyTiểuCaođãcókinh
nghiệm đau thương, chộp giữ lấy gã, quăng gã xuống đâu, sau đó bỏ đikhôngquayđầulại,trongnháymắtđãmấtdạng.
Chàngkhônglưulệ.Lệcủachàngđãdunghòavàomáucủachàng.Anhhùngvôlệ,hóavibíchhuyết.Đăngphongquáxử,thịlệthịhuyết?Tạmdịch:Anhhùngvôlệ,lệđãhóathànhbíchhuyết.Vượtkhỏiđỉnhnúi,làlệhaylàmáu?
Hồi16-ĐăngPhong
Haimươilămthánghai.TrườngAn.Cóđèn.Bóngđènthủytinhmàutímlợt,đènhoàngkim,dướiánhđèncómộtcái
hòm,mộtcáihòmcũkỷbìnhphàm.Dướiđèncũngcóngười, lạikhôngphải làngười trầmmặcbìnhphàm
khiênghòm.NgườidướiđènlàTrácĐôngLai.Trờicònchưasáng,chonênđèncònthắp,ánhđènđangchiếutrênnửa
mặtbêntráixemracóvẻnhuhòahơncủahắn.Hômnaynửamặtđócủahắnnhìngiốngnhưmộtngườichanhântừ.Mộtngườikhitâmđangmãnnguyệnđốivớimình,đốivớingườikhác
cũngcóthểtỏranhântừnhưvậy.HiệntạiChâuMãnhđãnằmtronglòngbàntaycủahắn,HùngSưĐường
đãhoàntoàntanrãgiảitán,CaoTiệmPhicũngđãchết.Ítra,hắnnghĩCaoTiệmPhiđãchết,mỗimộtchuyệnđềuhoàntoànnằmdướisựkhốngchếcủahắn.
Cườngđịchđã trừ,đạiquyền trong tay, tronggianghồcũngkhôngcóngười nào có thể tranh đấu với hắn, tình huống như vậy cho dù là ngườikhônghiểubiếtcũngkhôngthểkhôngmãnnguyện.
Sựnghiệpcảđờicủahắn,khôngcònnghingờgìnữa,đãđạtđếnmứcđăngphong.
ChonênhắnkhônggiếtTiêuLệHuyết.HiệntạitìnhhuốngcủaTiêuLệHuyếtcơhồđãhoàntoàngiốnghệtlão
nhânkia,cônglựcđãhoàntoàntiêu tán,cũngđãbịTrácĐôngLaianbàitrongtiểuviệnutĩnhđó,đợiTrácĐôngLaiđếnrúttỉahếttrítuệtrongđầunãovàtấtcảtàiphúbímậtcủay.
Nhữngchuyệnđóđềucóthểđợiđếnsaunàytừtừlàm,TrácĐôngLaikhônggấpgápchútnào.
Mộtkẻsátnhâncônglựcđãhoàntoàntiêutánchẳngkhácnàomộtkỹnữquáthờikhôngcònailýtới,khôngcònđườngđểđi,cũngkhôngcònchỗđểđi.
Nghềnghiệpcủabọnhọlàmđềulànghềnghiệpcổxưanhấtcủanhânloại,nỗibiaicủabọnhọcũnglàbikịchcổxưanhấtcủanhânloại.
CáihòmcủaTiêuLệHuyếthiệntạiđãlọtvàotrongtayTrácĐôngLai.Hắncũngbiếtcáihòmđó làvũkhíđángsợnhất, thầnbínhất trên thế
giannày, cái ngàyDươngKiên tênphảnđồ củaHùngSưĐườngbị hànhthích,hắnđãbiếtsựđángsợcủathứvũkhíđó.
Hắntinrằngtronggianghồnhấtđịnhcórấtnhiềungườinguyệnýbáncảlinhhồnmìnhđểđổilấykiệnvũkhíđó.
May làhắnkhôngphải lànhữngngườiđó,hắnkháchẳnnhữngngườikháctrênthếgiannày.
Hiệntạicáihòmđangđểtrướcmặthắn,hắncảđộngcũngđộng.Bởivìhắncómộtthứvũkhícàngđángsợhơn,trítuệcủahắnlàvũkhí
củahắn.Lúchắnvậndụngtrítuệcủahắn,đángsợhơnxabấtcứvũkhínàodo
bấtcứngườinàosửdụng.--TiêuLệHuyếttuylàcaothủthiênhạvôsong,nhưngtrướcmặthắncả
cơhộixuấtthủcũngkhôngcó.-- ChâuMãnh tuy dũngmãnh anh hùng,Hùng SưĐường tuy thế lực
mạnhbạo,nhưnghắnvẫnđánhgụcbọnhọbằngmộtcáinhấctay.Nhữngchuyệnđóhắncóthểlàmlàvìhắnkhôngnhữngcóthểnắmchắc
mỗimộtcơhội,còncóthểchếtạoracơhội.Lúcngườikhácnghĩhắnđãthấtbại,dướitìnhhuốngnguycấpnhất,hắn
khôngnhữngkhôngđểchotâmhoảngýloạn,tráilạicònchếtạoracơhộiđánhgụccườngđịch,phảnbạithànhthắng.
Chỉcóthứngườiđómớilàcườngnhânchânchính.Trường thươngđạiphủcươngđaobảokiếmđềuchỉbấtquá là lợikhí
củađámthấtphu,thậmchícảcáihòmđócũngvậy.TrácThanhđãđứngtrướcmặthắnđợirấtlâu,tưvịthắnglợichẳngkhác
nàotrái trám,phải từtừnhấmnhápmớicóthểthưởngthứchươngvịngọtngàocủanó,chonênTrácThanhchuẩnbịlẳnglặngthoáiluirangoài.
TrácĐôngLailạibấtchợtgọigãlại,dùngmộtthanhâmrấtônhòanói:-Người cũngkhổ cực cả đêm rồi, tại sao khôngngồi xuốnguốngvài
chénrượu?
-Tôikhôngbiếtuống.“Ngươicóthểhọc”.TrácĐôngLaimỉmcười:“Muốnhọcuốngrượutịnhkhôngphảilàchuyệnkhốnkhógì”.-Nhưnghiệntạicònchưađếnlúctôinênhọcuốngrượu.“Phảiđợiđếnbaogiờngươimớibắtđầuhọc?”NụcườicủaTrácĐông
Laiđãgiấumìnhtrongbóngtối:“Cóphảiphảiđợiđếnlúcngươicóthể…”.Hắnkhôngnóihếtcâu,độtnhiêncảibiếnchủđề,hỏiTrácThanh:-NgươicóphảiđãanbàitốtđẹpchoTiêutiênsinh?-Phải.-Lúcngươiđi,tìnhhuốngcủayrasao?Cónóigìkhông?“Không”.TrácThanhđáp:“Yvẫnnhưhồinãy,chừngnhưkhông thèmđểý tớibấtcứchuyệngì
nữa”.“Rấttốt”.TrácĐôngLailạimỉmcười:“Người có thể chịu nghemệnh trời, tự khiếnmình chịu ổn định trong
tìnhhuốnghiệntại,mớichânchínhlàngườithôngminh,thứngườiđómớicóthểsốngdai”.
NụcườimỉmcủaTrácĐôngLaiphảngphấtcũngcótưtưởngbénnhọn:-Cólúctacảmthấyycórấtnhiềuchỗgiốngta,chuyệnmìnhlàmkhông
được,ykhôngnhữngkhônglàm,cảtưởngtớicũngkhôngthèmtưởng.Hắnđiềmđạmnóitiếp:-Một người nếu quả thích đi làm những chuyệnmình không thể làm
được,khótránhkhỏimấtmạng,CaoTiệmPhilàmộtthídụrấttốt.TrácThanhchợtnói:-CaoTiệmPhikhôngphảilàthídụrấttốt.“Gãkhôngphải?”TrácĐôngLaihỏi:“Tạisaovậy?”.-Bởivìgãcònchưachết.-Ngươibiếtgãcònchưachết?
“Tôibiết”.TrácThanhđáp:“Trịnh Thành lúc hoàng hôn hôm qua còn tậnmắt nhìn thấy gã đi ra
ngoàithành”.“TrịnhThành?”TrácĐôngLaiphảngphấtđangtìmtòitrongkýứccái
tênđó:“NgươisaolạibiếtTrịnhThànhthậtđãnhìnthấyCaoTiệmPhi?”.-TrịnhThànhvừapháthiệnhànhtungcủaCaoTiệmPhi,lậptứctrởvề
nóichotôibiết.-NgươitinlờinóicủaTrịnhThành?-Tôitin.NụcườicủaTrácĐôngLailạichephủ,thanhâmlạiônhòa:- Đúng ! Ngươi nên tin. Nếu quả ngươi muốn người khác tín nhiệm
ngươi, nhất định phải trước tiên để cho người ta biết ngươi rất tín nhiệmngườita.
Hắnchừngnhưbấtchợtphátgiáccâunóiđókhôngnênnóira,lậptứclạicảibiếnchủđề,hỏiTrácThanh:
-NgươicónghĩđếnCaoTiệmPhiđãđiđâukhông?“Tôi nghĩ gã nhất định đã đếnHồngHoa Tập tìmChâuMãnh”. Trác
Thanhđáp:“ChâuMãnhkhôngcóởđó,CaoTiệmPhinhấtđịnhtrởvềtìm,chonên
tôitịnhkhôngkêuTrịnhThànhđitheodõigã,mộtkhigãcònởTrườngAn,lànằmtronglòngbàntaycủabọnta”.
TrácĐôngLailạicười,cườirấtkhoankhoái.“Hiệntạingươiđãcóthểbắtđầuhọcuốngrượu”.TrácĐôngLainói:“Ngươi đã có tư cách uống rượu, hơn nữa có tư cách uống rượu hơn
nhiềusovớiđạiđasốngười”.Hắnchợtđứngdậy,đưachénrượuhắncầmnãygiờđếntrướcmặtTrác
Thanh.TrácThanhlậptứctiếplấy,uốngcạn.Vịrượungọt,nhưngvàotrongmiệnggãlạivừađắngvừacay.Gã phát hiện mình đã nói quá nhiều, nếu quả có thể thu hồi toàn bộ
nhữnglờinóihồinãy,gãtìnhnguyệnchặtđứtmộtbàntayđểđổilấy.
TrácĐôngLai lạichừngnhưhoàn toànkhôngcảmthấyphảnứngcủagã,tiếplấycáichénkhông,lạirótthêmmộtchén,nhấpmộtngụm.
“TiêuLệHuyếtrõràngbiếtCaoTiệmPhilàtaihọatrongmệnhvậncủay,TiêuLệHuyếtcảđờinàychưa từngbộiước lầnnào,hiện tạiyđã tiếpnhậnkhếước,ytạisaolạikhônggiếtCaoTiệmPhi?”.TrácĐôngLaihãmmìnhtrongtrầmtư:
“Cóphảivìgiữabọnhọcómốiquanhệđặcbiệtgìđó?Thậtralàquanhệgìđây?”.
Hắnđộtnhiêncũnguốngcạnchénrượu,trongmắtbỗngphátsáng:-Quanhệgiữabọnhọnhấtđịnhchỉcólãonhânđómớicóthểxácđịnh.
ChuyệnTiêuLệHuyếtmuốnhỏilãonhânnhấtđịnhlàchuyệnđó.Chuyệnđóđốivớiynhấtđịnhrấtquantrọng,chonênlãonhânvừachết,yliềnđộngsátcơ,bởivìsaukhilãonhânchết,trênthếgiankhôngcòncóaibiếtCaoTiệmPhithậtracóphảilàcontraicủaykhông.
“Con trai củay?”TrácThanhvốnđãquyết tâmkhôngmởmiệng,giờphútnàylạivẫnkhôngnhịnđượcphảihỏiTrácĐôngLai:
“CaoTiệmPhisaolạicóthểlàcontraicủaTiêuLệHuyết?”.“Ngươinghĩkhôngthể?”TrácĐôngLaicườilạnh:“CaoTiệmPhichỉbấtquálàmộttêntrẻkhôngđángđểýtới,TiêuLệ
Huyếtmộtmựclãnhkhốcvôtìnhtạisaolạimuốncứugã?Nếuquảgiữabọnhọcănbảnkhông thểcó thứquanhệđó tồn tại, chodùcómườivạnCaoTiệmPhichết trướcmặtTiêuLệHuyết,ycũngkhôngđộng tớimộtngóntay”.
HắnnhìnTrácThanh,thanhâmlạibiếnthànhrấtônhòa.“Ngươinhấtđịnhphải tin ta,chuyệngìđềucó thểxảyra”.TrácĐông
Lainói:“MộthảoháncứngcỏinhưChâuMãnh,làmsaocóthểbạitrongtaymột
nữnhân?Nhưnghắnđãbại,bạirấtthảm,TiêuLệHuyếtcũngvậy,aicóthểtưởng
đượcycóngàynay?”.Hắnchợtthởdài:-Kỳthậttacũngvậy,talàmsaocóthểtưởngđượctrongtươnglaitacó
thểbạitrongtayai?Câunóiđócólẽtịnhkhôngphảilànóithật,nhưngtrongđólạicónhững
triếtlýthâmsâu.TrácThanhchợtluirangoài.Gãbiếthiệntạiđãđếnlúcgãnênluirangoài,bởivìgãbiếtTưMãSiêu
Quầnđãđến.GãđãnghethấyTưMãSiêuQuầnđangnói:-Phải,thứchuyệnđóvốnaiaicũngkhôngtưởngnỗi.Cửamởrộng,TưMãSiêuQuầnđứngtrướccửa,bênngoàilàmộtmàn
sươngdàyđặcgầnnhưtrắngmuốt.Yđãlàtrungniênnhân,yphụcvàđầutócđềurốibù,bônbatrênđường
trườngbấylâuđãhiểnlộvẻmệtmỏicựckỳ.Nhưnglúcyđứngtrướccửa,nhìnvẫncaolớnanhtuấncườngtránglàm
sao,hơnnữacòntrẻhơnnhiềusovớituổitácthựctếcủay,giữamànsươngdàyngoàicửavàánhđèntrongphòng,ynhìnđơngiảngiốngnhưmộtthiênthầntrongđồhọa.
Mộtđiểmđó,khôngcònnghingờgìnữa,bấtcứngườinàotronggianghồcũngkhôngthểsosánhvớiy.
Cho dù võ công của y hiện tại chỉ còn phân nửa hơi sức, cũng đủ đểtươngtụthànhmộtvịanhhùngngườingườingưỡngmộtônkính.
Bởivìytrờisinhlàthứngườiđó.LúcTrácĐôngLai nhìn y, trongmắt cũng không khỏi lộ xuất vẻ tán
thưởng,mauchóngđứngdậyrótchoymộtchénrượu.--NgươitạisaolạiđiLạcDương?Tạisaolạigiảbệnhgạtta?NhữngchuyệnđóTrácĐôngLaikhôngđềcậptớimộttiếngnào.Lúchắncảm thấy tâm tìnhcủaTưMãSiêuQuầnkhôngđược tốt cho
lắm,hắnluônluôncẩnthậntránhđềcậptớinhữngchuyệnkhôngthoảimáinhưvậy.
“Ngươinhấtđịnhđãrấtmệt,nhấtđịnhđãvộivãtrởvề”.TrácĐôngLaithốt:
“Tavốndựtínhphảitớingàymaingươimớivềđến”.Ymỉmcườihỏi:-ThờitiếtLạcDươngrasao?TưMãSiêuQuần trầmmặc, thần sắcchừngnhưcóchútkỳquái,qua
mộthồirấtlâumớimởmiệng:-Thờitiếtởđórấttốt,tốthơnởđây,máurơitrênđườngcũngmaukhô
hơn,mauhơnởđâyrấtnhiều.Thanh âm của y chừng như cũng có chút kỳ quái, Trác Đông Lai lại
chừngnhưkhôngcảmthấy.“Mộtkhimáuchảy,sớmmuộngìcũngkhôcạn”.TưMãSiêuQuầnnói:“Sớmmộtchút,trễmộtchút,kỳthậtđềukhôngquanhệgì”.“Phải”.TrácĐôngLaithốt:“Trênthếgiancórấtnhiềusựtìnhcũngnhưvậy”.-Trênthếgiancũngcórấtnhiềuchuyệnkhôngnhưvậy.-Ồ?“Ngườicònsống,sớmmuộngìcũngphảichết.Nhưngsựkhácbiệtgiữa
chếtsớmvàchếttrễlạirấtlớn”.TưMãSiêuQuầnnói:“Nếuquảmìnhmuốngiếtmộtngười,cóthểnàođợiđếnkhihắnđãchết
rồimớiđộngthủkhông?”.“Khôngthể”.TrácĐôngLaiđáp:“Sátnhânphảikịpthời,thờicơvừađiqua,vậtdinhânhoán,tìnhhuống
khôngcònđúngnữa”.Hắnmỉmcườinângchén:-Cũnggiốngnhưuốngrượuvậy,uốngrượucũngphảikịpthời,nếuquả
chén rượucủangươigiữ lại saunàymớiuống,nócókhibiến thànhchualoét.
“Đúng”.TưMãSiêuQuầnđồngý:“Ngươinóicựckỳđúng.Lờinóicủangươichừngnhưvĩnhviễnkhông
saiđược”.Ynângchénuốngcạn:-Mộtchénnày tamuốnkínhngươi,bởivìngươi lại tạomột thắnglợi
vinhquangchoĐạiTiêuCụccủabọnta.-Ngươiđãbiếtchuyệnởđây?“Tabiết”.HọTưMãđáp:“Tađãtrởvềlâurồi,cũngnghĩlâurồi”.
-Nghĩcáigì?“Nghĩvềngươi”.ThầntìnhcủaTưMãSiêuQuầncàngkỳquái:“Mỗimộtchuyệnngươilàmchotatrongbamươinămqua,tađềunghĩ
kỹlạiquamộtlần.Tacàngnghĩcàngcảmthấyngươithậtsựlàngườivĩđại,tathậtkhôngthểbìvớingươi”.
Nụ cười của TrácĐôngLai vẫn còn đọng trênmặt, lại đã biến thànhcứngngắc:
-Ngươitạisaolạinghĩvềnhữngchuyệnđó?HọTưMãkhôngtrảlờicâuhỏiđó,lạiquaymình.“Ngươiđitheota”.Ynói:“Tadẫnngươiđixemvàingười,saukhingươigặplàhiểuliền”.Bìnhminhvừamớihé,sươngmùcàngdàyđặc.Trongkhuvườnnhỏkhôngcóhoa, lại trồngđầyđậuxanh,đậu trắng,
bắpcải,củcải,hành,tỏi,ớt,vàdưaleo.NhữngthứrautráiđóđềulàdoNgôUyểntrồng,TưMãSiêuQuầnluôn
luônthíchănrauquảtươimớihái.Chonêntrongvườnkhôngcóhoa,chỉtrồngrau.MỗimộtchuyệnNgôUyểnlàmđềulàvìtrượngphucủanàngmàlàm,
trượngphuvàhaiđứaconcủanàng.Concủabọnhọluônluônrấtngoanngoãn,rấtvânglời,bởivìbọnchúng
từnhỏđãđượcNgôUyểngiáodưỡngrấttốt,chưabaogiờđểbọnchúngxenvàochuyệnngườilớn,cũngkhôngđểbọnchúngtùytiệnđirangoài.
Bên ngoài là phạm vi của Đại Tiêu Cục, những người đó và nhữngchuyệnđóđềukhôngphảilàngườivàchuyệnmàconnítnênnhìn.
TiểuviênvàtòatiểulâuđằngsaulàđấttrờichoNgôUyểnvàđámnhỏsinhhoạt.
Điđếnđó,TrácĐôngLaimớinhớchựcđãnhiềungàykhôngthấymặtbọnhọ.
Đólàsơxuấtcủahắn.Vìgiao tìnhgiữaHọTưMãvàhắn,vì tiềnđồcủaĐạiTiêuCục,hắn
quyết tâmsaunàykhôngđềkhởi tớichuyệnTônThôngnữa,hơnnữacònđốitốtvớiNgôUyểnvàđámnhỏ.
Bên dưới tiểu lâu là sảnh,một gian chính sảnh vàmột gian hoa sảnhuốngrượu,ởđótuyrấtítkhicókháchđến,NgôUyểnvẫnbốntrícảhaigiansảnhrấtutĩnhthưthả.
Trênlầumớilàphòngngủcủanàngvàđámnhỏ,mộtbàvúvàhaiảađầutheonàngtừhồinàngcònởvớichamẹcũngởchungvớinàng.
Chồngnànglạikhôngtrúởđó.HọTưMãđốivớinàngrấttốt,đốivớibọnnhỏcũngrấttốt,nhưngban
đêmlạikhôngbaogiờtrúởđó.Sắctrờicònchưasáng.Trênlầutịnhkhôngcóthắpđèn,NgôUyểnvà
đámnhỏchắccònđangngủ.--TưMãSiêuQuầntạisaolạidẫnhắnđếnđâyxembọnhọ?TrácĐôngLaikhôngtưởngnỗi.Songcửasổphòngngủkhôngngờđangmởrộng,sươngmùtrắngnhách
bịgió thổi lọtvào trong,biến thànhmộtmàuxám lợt lạtchếtchóc,khiếnchogianphòngvốnrấtunhãđóbiếnthànhmộtkhungcảnhâmtrầmkhôntả,hơnnữalạilạnhphithường,lạnhthấuxương.
Bởivìlòlửacũngđãtắtngómtừlâu.Mộtnữchủnhân luôn luôncẩn thậnkỹcàng, tại saokhôngnhúm lửa
tronglògiữấmchođámnhỏ?Khôngcóđèn,khôngcólửa.Nhưngcógió.Từtrongsươngmùmờmịtâmtrầmnhìnvào,trongphòngphảngphấtcó
ngườiđangdaođộngtheogió.Treolủnglẳnggiữakhôngtrungdaođộngtheogió.Tạisaolạitreolủnglẳnggiữakhôngtrung?Ngươiđólàai?TâmTrácĐôngLaibấtchợtchìmđắm,tròngmắtđộtnhiêncothắtlại.Đôimắtcủahắntrảiquabaonămkhắckhổtậpluyệnđãbiếnthànhsắc
bénnhưmắtưng.Hắnđãnhìnrangườilủnglẳnggiữakhôngtrungđó,hơnnữađãnhìnra
ngườiđótreomìnhtrênmộtsợidây.NgườiđólàNgôUyển.Nàng kết sợi dây thừng thành vòng thắt, cột trên xà nhà, chui cổ vào
vòng,thắtchặtyếthầucủamìnhtrongvòngdây.
Đợiđếnkhihaichâncủanàngrờikhỏimặtđất,cáivòngthắtđóđãthắtgãycổnàng.
Đólàchết.Chỉcóchếtmớithiêncổgiannan,đóvốnlàchuyệnkhốnkhólàmsao,
nhưngcólúclạikhơikhơidễdànglàmsao.NgoạitrừNgôUyểnra,trongphòngcòncóngười,mộtbàvúđầutócbạc
trắngnhưsương,haiảađầutuổicòntươitrẻnhưhoa,haiđứabékhảái.Haiđứabékhảáitiềnđồvôhạn,ngườingườiaiainhìnthấyđềumuốnômvàolòngnựngnịu.
Nhưnghiệntại,đầutóccủabàvúđãkhôngcònbạcthêmđượcnữa,bọnađầucũngkhôngthểcóngàygiàúanữa.
Đámnhỏcũngkhôngthểkhiếnchongườitathấylàmuốnômvàolòngnựngnịunữa,chỉcóthểkhiếnchongườitavừagặplàtrongtâmcảmthấymộtnỗithốngkhổbithươngnhưdaocắt.
--Đámnhỏkhảáilàmsao,đángthươnglàmsao.“Tôiđốivớichàngkhôngphải, chonên tôi chết, tôiđángchết, tôi chỉ
cònnướcchết.Đámnhỏlạikhôngnênchết.Nhưngtôicũngchỉcònnướcđểbọnchúngchếttheotôi.Tôi khôngmuốnbọn chúng trở thànhnhữngđứa trẻ không cómẹ, tôi
cũngkhôngmuốnđểbọnchúnglớnlênbiếnthànhmộtngườigiốngnhưhảobằnghữuTrácĐôngLaicủachàng.
MụThôi,bàvúcủatôi, tôi từnhỏđãlớnlênbằngsữacủabàta,bàtaluônluôncoitôilàcongáicủabàta.
TiểuPhânvàTiểuPhươngchẳngkhácnàohaiđứaemruộtcủatôi.Tôiđãchết,bọnhọcũngkhôngmuốnsống.Chonênbọntôiđềuđãchết.Tôikhôngcầnchàngthathứchotôi,chỉmuốnchàngsốngkhỏemạnh,
tôicũngbiếtkhôngcóbọntôichàngnhấtđịnhcũngcóthểsốngrấttốtđẹp“.Lạnhquá,lạnhquá,lạnhquá,TrácĐôngLaichưabaogiờcócảmgiác
lạnhnhưvậy.Gianphòngngủtinhnhãđólàmộtmộphần,màcảchínhhắncũngđang
trongmộphầnđó.Thân thể cơ bắp huyếtmạch cốt tủy của hắn phảng phất lạnh đến kết
băng.-Chuyệnnàylàsao?Chuyệnnàyxảyrahồinào?NgôUyểntạisaolại
muốnchết?-Ngươikhôngbiết?“Takhôngbiết”.TrácĐôngLaiđáp:“Tathậtkhôngbiết”.“Bọnhọchết ítnhấtđãbabốnngày,ngươikhôngngờcònchưabiết”.
ThanhâmcủaTưMãSiêuQuầnlạnhbuốt:“Ngươithậtchiếucốbọnhọrấttốt,tathậtnêncảmkíchngươi”.Những lời nói đó giống nhưmộtmũi kim nhọn dài lạnh giá đâm vào
lòngbànchâncủaTrácĐôngLai.Hắncórấtnhiềulýdođểgiảithích.--Mấy ngày nay hắnmộtmực toàn lực đối phóHùngSưĐường, địa
phươngnàythuộcvềNgôUyểnvàđámnhỏ,hắnvàngườicủaĐạiTiêuCụcđềurấtítkhiđếnđây.
Hắnkhônggiảithích.Chuyệnđócănbảnvôphươnggiảithích,vôluậngiảithíchrasaocũng
dưthừa.TưMã SiêuQuần thủy chung không nhìn hắnmột lần nào, hắn cũng
khôngnhìnthấybiểutìnhtrênmặtHọTưMã.“NgươihỏitaNgôUyểntạisaochết?Tavốncũngkhôngnghĩra”.Tư
MãSiêuQuầnnói:“Niênkỷcủanàngtịnhkhônglớngì,thânthểluônluônrấtkhỏemạnh,
luônluônrấtthíchconnít,nàngđốivớitatuykhôngthậpphầntrungthực,lạiluônluônlàmtậntráchnhiệmcủamộtngườivợ”.
Thanhâmcủaybìnhtĩnhcựckỳ:-Nhưngtalạikhônglàmtậntráchnhiệmcủamộtngườichồng,chonên
sailàta,khôngphảilànàng.-Ngươicũngbiếtchuyệnđó?“Tabiết,biếttừsớm,ngườilàmchồngtịnhkhôngnhấtđịnhlàngườibiết
cuốicùng”.TưMãSiêuQuầnthốt:“Tacũngbiếtchuyệnđócóthểđiquarấtmauchóng.
Nàngvẫncó thể làmmộtngườivợ tốtcủa ta,vẫncó thểchiếucốđếnconta”.
Yđiềmđạmnóitiếp:-Tađãquyếttâmmuốnrặpkhuôntheoýtứcủangươimàlàmmộtanh
hùngvĩđại,tấtcầnphảitrảmộtcáigiácựccao.-Chonênngươicốýgiảnhưkhôngbiết?“Phải”.TưMãSiêuQuầnđáp:“Bởivìtanếubiết,nhấtđịnhphảigiếtnàng,trongnhàcủamộtanhhùng
tuyệtđốikhôngchophépchuyệnnhưvậyxảyra,tađươngnhiênkhôngthểkhônggiếtnàng”.
HọTưMãnóitiếp:-Chonêntachỉcònnướcgiảnhưkhôngbiết.Bởivìđâylàgiađìnhcủa
ta,vô luậndướibất cứ tìnhhuốngnào tađềukhông thểhủydiệtgiađìnhnày.Takhôngnhữngphảigiảnhưkhôngbiếtgì,hơnnữacònmuốnnàngnghĩtahoàntoànkhôngbiết,nhưvậygiađìnhnàymớicóthểtồntại.
TrácĐôngLaikinhhãi.Chođếnbâygiờhắnmới phát hiệnmình trướcđây cănbản còn chưa
hoàn toànhiểu thấuđượcTưMãSiêuQuần.Hắnchưabaogiờbiết trongtínhcáchcủaTưMãSiêuQuầncòncómộtmặtnhưvầy,khôngngờlạilàmộtngườitrọngtìnhcảmlàmsao,đụngchuyệnkhôngngờcòncóthểcóýtưởngđặcbiệtnhưvậy.
“Chuyệnđóvốnbấtcứnamnhânnàocũngđềukhôngthểchịuđựngnỗi,nhưngtađãnghĩthôngsuốt”.TưMãSiêuQuầnnói:
“Đợi đến khi chuyện đã thành quá khứ, đợi đến khi đám nhỏ trưởngthành,bọntavẫngiốngnhưnhữngđôiphuphụkhác,hỗtươngtaytrongtay,chungsốngtrọnđời”.
Yđộtnhiênquaymình,đốidiệnTrácĐôngLai:-Nếuquảkhôngphảidongươibứctửnàng,bọntanhấtđịnhcóthểlàm
đượcnhưvậy.“Tabứctửnàng?”ThanhâmcủaTrácĐôngLaitêdại:“Ngươinghĩtađãbứctửnàng?”.“Ngươikhôngnhữngbứctửnàng,cònbứctửTônThông,hơnnữasớm
muộngìcũngbứctửcảta”.HọTưMãnói:
“Bởi vì ngươi vĩnh viễnmuốn người ta rặp khuôn chiếu theo phươngthứcanbàicủangươimàsống”.
YngưngthịnhìnTrácĐôngLai:-Bởivìtrongtâmcủangươicóbệnh,ngoàimặtngươituytựcaotựđại,
kỳthậttrongtâmlạikhôngchịunỗimình,chonênngươimuốntađạibiểungươi đi làmnhững chuyện vốn đáng lẽ chính ngươi đi làm, ngươimuốnđemtatạothànhmộtthầntượnganhhùng,bởivìtrongtâmngươiđãđemtalàmhóathâncủangươi,chonênngươinếunghĩcóngườicóthểlàmtrởngạichokếhoạchcủangươi,liềnbấtchấpthủđoạnbứctửngườita.
TưMãSiêuQuầnnói:-NgôUyểnchếtbởivìngươicảmthấynàngđãgâytrởngạichongươi.TrácĐôngLaitrầmmặc,trầmmặcrấtlâu,rấtlâu.“Hồinãyngươinóivớitangươiđãnghĩrấtlâu,nghĩrấtnhiềuchuyện”.
HắnhỏiHọTưMã:“Đócóphảivìngườicảmthấyhiệntạiđãđếnlúcngươiphảihạquyết
tâm?”.-Phải.-Ngươiđãcóquyếtđịnh?-Phải.-Ngươiquyếtđịnhsaunàylàmsao?“Khôngphảisaunàylàmsao,màlàhiệntại”.TưMãSiêuQuầnđáp:“Hiệntạitamuốnngươiđi,vĩnhviễnkhôngđểtagặpđượcngươinữa,
vĩnhviễnkhônglotớichuyệncủatanữa”.TrácĐôngLaiđộtnhiênnhưđứngkhôngvữngnữa,chừngnhưbấtchợt
bịngườitađậpmộtcônlênđỉnhđầu.“Khôngcầnbiếtngươimuốnđemcáigì theocũngđược,nhưngngươi
nhấtđịnhphảiđi”.TưMãSiêuQuầnnóinhưđóngđinh:“Trước khi mặt trời lặn hôm nay, ngươi nhất định phải rời xa thành
TrườngAn”.TrácĐôngLaibỗngcười.“Tabiếtnhữnglờinóiđótịnhkhôngphảilàlờingươithậtlòngmuốnnói
ra”.Hắndịudàngthốt:
“Ngươiđãchịunhiềuđảkích, lạiquámệtmỏi, chỉ cầnnghỉngơimộtgiấcchokhỏekhoắn,làcóthểquênhếtnhữnglờinóiđó”.
TưMãSiêuQuầnlạnhlùngnhìnhắn.“Lầnnàyngươiđãlầm,hiệntạingươiphảiđi,khôngthểkhôngđi”.Họ
TưMãnói:“Ngươicónhớbọntahồinãycónóiqualàsátnhânphảikịpthời,tuyệt
đốikhôngthểđểthờicơđiqua,chuyệnnàycũngynhưvậy”.TròngmắtcủaTrácĐôngLailạibắtđầucothắt.“Nếuquảtakhôngđi?”HắngằntừngtiếnghỏiHọTưMã:“Nếuquảtakhôngđi,cóphảingươisẽgiếtta?”.“Phải”.TưMãSiêuQuầncũngdùngkhẩukhíyhệthắn,gằntừngtiếng
đáplời:“Nếuquảngươikhôngđi,taphảigiếtngươi”.Sắc trờiđãdầndầnbừngsáng, trongphòng trái lại lạicànghiển lộvẻ
khủngbốâmtrầmquỷbí.Bởivìquangtuyếntrongphòngkhiếnchongườitacóthểnhìnthấyrõ
nhữngngườithảmtử.Ngườilúcsốngcàngkhảái,lúcchếtnhìnlạicàngbithảm,càngđángsợ.TrácĐôngLaivàTưMãSiêuQuầnmặtđốimặtđứngđó,gió lạnh từ
ngoàisongcửalùavào,nhưlưỡiđaohoạchchémgiữabọnhọ.“Tavốncóthểbỏđi,ngườinhưta,vôluậnnơinàocũngcóthểđi”.Trác
ĐôngLainói:“Nhưngtakhôngthểđi”.Thanhâmcủahắncũngbiếnthànhlãnhtĩnhxuấtthần.“Bởi vì ta đã hao phí tâm huyết cả đờimới tạo thànhmột người như
ngươi, takhôngthểđểngươibịhủytrongtaykẻkhác”.TrácĐôngLailạigằntừngtiếng:
“Ngươicũngbiếtconngườicủa ta,córấtnhiềuchuyện ta thà tựmìnhlàm”.
-Phải,tabiết.-Bọntacóphảiluônluônhiểurõnhau?“Phải”.TưMãSiêuQuầnnói:
“Chonêntađãchuẩnbịkỹ”.-Ngươichuẩnbịkhinàođây?“Chuẩnbịliềnvàogiờkhắcnày”.HọTưMãđáp:“Sátnhânphảikịpthời,câunóiđótanhấtđịnhvĩnhviễnghitâm”.-Ngươichuẩnbịởchỗnào?-Tạiđây.TưMãSiêuQuầnnhìnnhững thi thể trongphòng,mỗimột thi thể lúc
sốngđềulàngườithâncậnnhấtcủay,đềucómộtđoạntìnhcảmkhiếnchoyvĩnhviễnkhóquên,cáichếtcủamỗimộtngườitấtkhiếnchoybithốnghốihậncảđời.
ThậmchícảTrácĐôngLaicũngvậy.NếuquảTrácĐôngLaicũngchếtởđây, tứclàmộtbộphậntrọngyếu
nhấttrongsinhmệnhcủaycũngđãchếtởđây.“Tạinơinày”.TưMãSiêuQuầnnói:“Trongthiênhạcòncónơinàotốthơnnơinày?”.“Khôngcó”.TrácĐôngLaithởdài:“Quảthậtkhôngcó”.Trênthếgiớinàycóthứngườirấtđặcbiệt,bìnhthờimìnhcólẽtìmđến
đâucũngkhôngtìmrahắn,nhưngđếnlúcmìnhcầnđếnhắn,hắnnhấtđịnhởxungquanhmình,tuyệtkhôngđểmìnhthấtvọng.
TrácThanhlàthứngườiđó.-TrácThanh,ngươivàođây.TrácĐôngLaichừngnhưbiếtTrácThanhnhấtđịnhởgầnquanhhắn,
chỉcầnhônhẹmộttiếng,tấtxuấthiệnliền.TrácThanhquảnhiênkhôngđểchohắnthấtvọng,TrácThanhchưabao
giờđểbấtcứngườinàothấtvọng.Từlúcgãcònrấtnhỏlàđãkhôngđểchoaithấtvọng.Nhưnghômnay
gãnhìnlạirấtmệtmỏi,trênngườivẫnmặcbộyphụchômqua,cảcátbụidínhhằntrêngiàycũngcònchưachùisạch.
Bìnhthờigãkhôngphảinhưvậy.Bình thờigãkhôngcầnbiết làbậnbịu tớicỡnào,đềugiành thờigian
chỉnhlýtusứcnghibiểucủamình,bởivìgãbiếtTrácĐôngLaivàTưMã
SiêuQuầnđềulànhữngngườikénchọnphithường.MaylàhômnayTrácĐôngLaitịnhkhôngchúýđếnnhữngchuyệnđó,
chỉphânphó:-Quỳxuống,cúiđầulạyTưMãđạigia.TrácThanhquỳxuống,TưMãSiêuQuầntịnhkhôngcảntrởgã,mắtlại
trựcthịnhìnTrácĐôngLai.“Ngươikhôngcầnbắtgãkhấuđầu”.HọTưMãthốt:“Tabiếtgãlànghĩatửcủangươi,ngươikhôngcócon, tacóthểđểgã
thừakếhươnghỏacủaTrácgia,nếuquảngươicóchết,tanhấtđịnhchiếucốđếngã”.
Ynhịnkhôngđượcnhìnhaiđứaconmình,trongmắtlậptứcngậptrànnỗibithươngphẫnnộ:
-Taítrakhôngthểchiếucốgãnhưngươichiếucốhaiđứaconta.“Tatin”.TrácĐôngLaithốt:“Tatuyệtđốitin”.HắnnhìnTrácThanhkhấuđầuxongđứnglên,nói:-NgươiđãngheTưMãđạigianói,ngươicũngnênbiếtTưMãđạigia
đốivớibấtkỳngườinàocũngđềuchưatừngthấttín,ychiếucốngươinhấtđịnhcòntốthơntachiếucốnhiều.
“Tôibiết”.ThanhâmcủaTrácThanhcũngvìcảmkíchmàkhànkhàn:“Nhưngtôicảđờinàykhônglấyhọcủangườikhácnữa”.“Ngươicũngnhấtđịnhphảighinhớ,nếuquảtacóchết,ngươiđốivới
TưMãđạigiacũngphảihệtnhưđốivớitavậy”.TrácĐôngLai,khôngcònnghingờgìnữa,cũngđãđộngcảmtình:
“GiữatavàTưMãđạigiavôluậnxảyrachuyệngì,đềulàchuyệnriênggiữatavày,ngươikhôngnhữngkhôngthểcóchútthùhậntrongtâm,hơnnữatuyệtkhôngthểđemchuyệnngươithấyhômnaynóichobấtcứmộtaibiết”.
“Tôibiết”.TrácThanhbuồnbãthốt:“Tôinhấtđịnhchiếutheoýcủaôngmàlàm,chodùcómuốntôiđichết,
tôicũngđi!”.TrácĐôngLaithởdài!
“Ngươi luôn luôn làmộthảohài tử, tương lainhấtđịnh rạng rỡ”.HắnnhìnTrácThanh:
“Ngươilạiđây,cóvậtnàytamuốnđểlạichongươi,khôngcầnbiếttasốnghaychết,ngươiphảibảotồnchokỹ”.
-Dạ.TrácThanhbướcqua,chầmchậmbướcqua,trongmắtchợtlộxuấtmột
nỗiniềmbithươngkhótả,chừngnhưđãdựkiếnđếnmộtchuyệncựckỳbithảmsắpsửaphátsinh.
Gãkhôngbỏtrốn,bởivìgãbiếtmìnhvôphươngtrốnthoát.TưMãSiêuQuầnquayđầukhôngnhìnbọnhọnữa.Yđãhạquyếttâm,tuyệtkhôngthểbịbấtcứmộtailàmcảmđộng,tuyệt
khôngthểvìbấtcứchuyệngìmàcảibiếnchủý.Sauđóynghethấymộtthanhâmkỳquáiphithường,giốngnhưthanh
âmsắtthépđâmthủngquadathịt.Đợiđếnlúcyquayđầulạinhìn,pháthiệnTrácĐôngLaitrongnháymắt
đãhươimộtđaođâmxuyêntimTrácThanh.TrácThanhthoáiluinửabướctừtừngãgụcxuống.Gãkhônglathảm.Trênkhuônmặttrắngnhợtcủagãcũngkhôngcómộtchútbiểutìnhkinh
hãithốngkhổ,chừngnhưđãsớmdựliệuchuyệnnàycóthểxảyra.--TịnhkhôngphảivìmộtđaocủaTrácĐôngLaixuấtthủrồimớiquả
quyết,màvìgãđãsớmcóchuẩnbị,lúcgãbướcqua,chừngnhưđãchuẩnbịrồi.
SắcmặtcủaTưMãSiêuQuầnlạivìvậymàcóbiếnđổiđángsợ.“Ngươitạisaophảigiếtgã?”HọTưMãhỏiTrácĐôngLai:“Cóphảingươisợsaukhitagiếtchếtngươisẽhànhhạtớigã?”.“Khôngphải”.TrácĐôngLaiđáp:“Tấmlòngngươiluônluônrộngrãinhântừhơnta,tuyệtkhôngthểlàm
chuyệnđó”.Thanhâmcủahắnrấtbìnhtĩnh:-Tagiếtgã,chỉbấtquávìtakhôngthểđểgãlạichongươi.-Tạisao?
“Bởivìgãlàmộtngườinguyhiểmphithường,âmtrầm,lãnhkhốc,nguyhiểm”.
TrácĐôngLaiđáp:“Hiệntạituổitáccủagãcònnhỏ,tacòncóthểgiếtgã,đợivàinămnữa,
chỉsợcảtacũngkhôngphảilàđốithủcủagã”.Hắncởiáohồcừutrênmìnhxuống,nhẹnhàngchephủthithểcủaTrác
Thanh,độngtáccủahắngiốnghệtnhưmộtngườichanhântừđắpmềnchođứaconyêu.
Nhưngtrongthanhâmcủahắnlạihoàntoànkhôngcócảmtình.“Hiệntạigãđãngầmxâydựnglựclượngcủariêngmình, tacònsống,
còncóthểkhốngchếgã,nếuquảtachếtđi,trongvònghaibanămgãcóthểnắmgiữđịavịhiệntạicủata,sauđógãsẽgiếtchếtngươi”.TrácĐôngLaiđiềmđạmthốt:
“Nếu quả ta để một người như vậy bên cạnh ngươi, ta có chết cũngkhôngthểantâm”.
Hắnnóirấtbìnhđạm,bìnhđạmđếnmứcchừngnhưhắnchỉbấtquávìTưMãSiêuQuầnmàđậpchếtmộtconmuỗi.
HắnchừngnhưtịnhkhôngmuốnđểchoTưMãSiêuQuầnbiết,khôngcầnbiếthắnđốivớingườikhácâmhiểm,ngoanđộc,lãnhkhốctớicỡnào,tìnhcảmcủahắnđốivớiTưMãSiêuQuầnvẫnchânthật.
Mộtđiểmđóquảthậtkhôngcóbấtcứmộtaicóthểphủnhận.Songquyền củaTưMãSiêuQuầnnắmchặt,mỗimột giọtmáu trong
huyếtquảnđềubừngnóngđằngđằng.Nhưngynhấtđịnhphảikhốngchếlấymình,ytuyệtkhôngthểsốngnhư
trướcđâynữa.Ylàngườicómáucóthịt,khôngphảilàmộtconrối.Thithểcủavợycòntreotrênxànhà,haiđứaconhoạtbátkhảáithông
minhvânglờiđãkhôngcòngọiyhaitiếng“giagia”đượcnữa.ThânngườiTưMãSiêuQuầnđộtnhiênbaybổnglên,nhưyếntửbayhạ
trênxànhà.Kiếmcủaytrênxànhà.Kiếmquanglóechớp,bảokiếmnhưlànchớpđâmxuống.Người trong giang hồ đều biết kiếmTưMã SiêuQuần dùng là thanh
“ThiênTrùyĐạiThiếtKiếm”.Gõluyệncảtrămlần,luyệnthànhthanhkiếmđó.Lựclượnglúcthanhkiếmđóđâmxuốngcũnggiốngnhưmộtngàncây
đạithiếttrùyđồngthờiđậpxuốngmộtlượt,uylựchungmãnh,khólòngtrốntránhkhỏi.
Thanhkiếmđódàibốnthướcbatất,nặngbamươichíncân,lúcrènkiếmdùngsắtđemđếntừchínphủmườibachâu,tậphợptinhanhtrongsắtthéptừ chín phủmười ba châu, thiên trùy bách luyệnmới rèn thành thanh đạithiếtkiếmđó.
Nhưngthanhkiếmđóthậtquánặng.Kiếmphápbằngvàosựkhinhlinhlưuđộngbiếnảokhônlườngmàthủ
thắng,dùngmột thanhkiếmnhưvậy, lốibiếnhóagiữanhữngchiêu thức,khôngcònnghingờgìnữa, rất có thểphải tổn thất rấtnhiềucơhội trongnháymắtchếđịchthươngnhân.
Caothủtươngtranh,thứcơhộiđómộtkhibỏqua,vĩnhviễnkhôngquaylạinữa.
NhưngTưMãSiêuQuầnnhấtđịnhphảidùngthanhkiếmđó,bởivìylàTưMãSiêuQuần.
Chỉcóymớixứngđángsửdụngmộtthanhkiếmnhưvậy,cũngchỉcóymớicóthểsửdụngmộtthanhkiếmnhưvậy.
Tronggianghồđềubiết,TưMãSiêuQuần trờisinh thần lực,cửngàncânnhưcầmcọngcỏ.
Nếuquảykhôngdùngmộtthanhkiếmnhưvậy,mọingườitấtcảmthấyrấtthấtvọng.
TưMãSiêuQuầnanhhùngvôđịch,làmsaocóthểđểchogianghồhàokiệtthấtvọngđược?
HiệntạithanhkiếmyrútratừtrênxànhàlạikhôngphảilàthanhThiênTrùyĐạiThiếtKiếmnặngnềhungmãnhđó.
Cóthểđịchvạnngười,TrácĐôngLailạikhôngthể.Baonămnaybọnhọđềukềvaitácchiến,luônluônlàbằnghữusẻchia
sinhtử,khôngphảilàthùđịch.Mỗi lầnTưMãSiêuQuần thắng lợihuyhoàng,TrácĐôngLaiđều là
côngthầnhoạchđịnhnơihậutrường.Tìnhhuốnghiệntạiđãkhácbiệt.
TưMãSiêuQuần tuychưa từnggiao thủvớiTrácĐôngLai,nhưngybiếtTrácĐôngLaicònmạnhhơnnhiềusovớibấtkỳđốithủnàomàmìnhđãđụngphảitrongđời,thậmchícònmạnhhơncảy.
Ycũngbiếtcó rấtnhiềungườinghĩTrácĐôngLaimạnhhơny, lúcychuẩnbị tử chiếnvớiTrácĐôngLai, đã chuẩnbị chếtdướiđao củaTrácĐôngLai.
ChonênlầnnàyytịnhkhôngdùngThiênTrùyĐạiThiếtKiếm,bởivìytuyệtkhôngthểlãngphíbấtkỳcơhộitrongnháymắtchếđịchthươngnhânnào.
Chonênlầnnàyvũkhíydùnglàmộtthanhđoảnkiếm,bénnhọnchẳngthuagìthanhđoảnđaocủaTrácĐôngLai.
Đaokiếmbọnhọdùngcũnggiốngnhưhaingườibọnhọ,cũngluyệnratừcùngmộtlò.
Cũngcùngmộtthứlửathiêucháytronglò,cóthểluyệnsắtmềmthànhcứng,cũngcóthểkhiếnchoconngườimềmyếubiếnthànhkiêncường.
Cùngmộtlò,cùngmộtbúa,cùngmộtthứlửa.Ailàđậu?Ailània?Kiếmquanglóelên,nhưlànchớpđâmxuống.Đó làmột chiêu “Đại Phích Lịch” uymãnh bá đạo nhất trong “Phích
LịchCửu Thức” uy chấn thiên hạ của TưMã SiêuQuần, trong giang hồkhôngbiétcóbaonhiêucaothủđãbạidướichiêukiếmđó.
HiệntạivũkhíydùngtuykhôngphảilàĐạiThiếtKiếmcủay,uylựclúcmộtkiếmnàytuysaibiệtnhiều,nhưngsựbénnhọncủathanhđoảnkiếmđãcóthểbồibổchosựthiếuthốnlựclượng,sựbiếnhóalúcvậndụngcũngcànglinhhoạthơn.
NhưnghiệntạiTưMãSiêuQuầnvẫnkhôngnênsửxuấtmộtkiếmđó.Mộtkiếmđólàkiếmpháplấymạnhđánhyếu,làthứkiếmphápchờtới
lúc đối phương tâm đã khiếp, lực đã kiệt, tuyệt không còn là đối thủ củamìnhmớicóthểsửxuất.
Bởivìmộtkiếmđóđánhra,lựcđãphóngtận,nếuquảđánhkhôngtrúng,tấtnhấtđịnhbịđốiphươngđả thương, cơhồhoàn toànkhôngcònđườngchọnlựanàokhác.
Đối vớimột người nhưTrácĐôngLai, y làm sao có thể sử xuấtmộtkiếmđó?CóphảivìycoithườngTrácĐôngLai?Haylàvìyđốivớimình
đãquánắmchắcphầnthắng?Caothủtươngtranh,vôluậnlàcoithườngđốiphương,hayđềcaomình
tháiquá,đềulàsailầmkhôngthểthathứđược.TưMãSiêuQuầnnênminhbạchđiểmđó.YkhôngthểcoithườngTrácĐôngLai,cũngkhôngthểđánhgiámình
quácao,yluônluônlàmộtngườikhôngdễgìphạmsailầm.Ysửxuấtramộtkiếmđó,chỉbấtquávìyquáhiểuTrácĐôngLai.TrácĐôngLaivìcẩnthận,vôluậndướibấtkỳtìnhhuốngnào,nếuquả
khôngnắmchắctấtthắng,đềukhôngxuấtthủ,chiêuthứclúcxuấtthủcũngnhấtđịnhlàchiêuthứckhôngchỗnàosaisót.
Mộtkhiđốiphươngcómộtphầnvạncơhộicóthểđảthươnghắn,hắnkhôngthểđánhramộtchiêu.
TưMãSiêuQuầnlàanhhùngbấtbạidohắntạothành,hắntừngtậnmắtchứngkiếnvôsốcaothủbịchémchếtdướimộtkiếmđó.
Con người của TưMã Siêu Quần vàmột kiếm “Đại Phích Lịch” đó,trongtâmcủahắn,khôngcònnghingờgìnữa,cómộtáplựckhổnglồ.
Đólànhượcđiểmcủahắn.NhượcđiểmcủahắnlàcơhộicủaTưMãSiêuQuần.TưMãSiêuQuầnnhấtđịnhphảinắmchắclấycơhộiđó,mộtkhiTrác
ĐôngLai co rúcmột chút dưới áp lực của y,một kiếmđó của y tất đâmxuyênquatimTrácĐôngLai.
Caothủtươngtranh,sinhtửthắngbạithôngthườngchỉbấtquálàgiữamộtchiêu.
Bởivìlúcbọnhọđánhramộtchiếu,đãtínhtoánhếtmọitìnhhuống.--Thiênthời,địalợi,thểlựcvàtâmtìnhcủađốithủ,đềunằmtrongtính
toáncủabọnhọ.Nhưngmỗimộtngườiđềukhótránhkhỏilúccóchútsaisót,chỉcầntính
toán củamình cómột phân sai sót, sai lầmmình phạmvào tất khiến chomìnhdihậncảđời.
Kiếmquanglóelên,nhưlànchớpđâmxuống.TrácĐôngLaikhôngdodự,khôngco rúc,cũngkhôngbịkiếmquang
nhưsấmchớplóamắtlàmmêhoặc.Hắn từ trong những tia sáng thiểm động đã tìm ramũi kiếm củamột
kiếmđó.Mũikiếmlàtâmkiếm.Kiếmthếtùytheomũikiếmmàbiếnhóa,thứbiếnhóađólàtâmmạch
củamộtkiếmđó.Mộtđaocủahắnđãchặtđứttâmmạchcủamộtkiếmđó.Kiếmquanglóechớpmùtrờiđộtnhiêntiêután,lưỡiđaocủaTrácĐông
LaichémthẳngxuốngsauóttráicủaHọTưMã.Yhoàntoànkhôngtránhnédưlựcphảnkíchcủamộtchiêuđó,lưỡiđao
chémsắtnhưchémbùntrongchớpmắtcóthểcắtđứtđầucủayxuống.Ykhôngnhắmmắtđợimộtđaođó.Trongmắtycũngkhôngcómộttơ
bithốngoáncùkhủngbốgì.Giữaphútgiâyđó,TưMãSiêuQuầnkhôngngờlạihiểnlộvẻbìnhtĩnh
hơnxahồinãy.NếuquảyhồinãymộtkiếmđâmchếtTrácĐôngLai,cólẽtráilạikhông
bìnhtĩnhđượcnhưhiệngiờ.TrácĐôngLai lạnhlùngnhìny, trongmắtcũngkhôngcómột tiacảm
tình.“Ngươiđãlầm”.TrácĐôngLaithốt:“Chonênngươiđãbại”.-Phải,tađãbại.“Ngươiluônluônrấtmuốnbiếtnếuquảhaitagiaothủsẽcókếtquảra
saophảikhông?”TrácĐôngLainói:“Nhưngtalạimộtmựckhôngmuốnbiết”.Trong thanh âm của hắn chợt lộ xuấtmột nỗi niềm bi thương khó tả,
nhưngđaotrongtayhắnđãchémlêncổTưMãSiêuQuần.Chỉcóđaoquanglóelên,khôngcómáutươiphúnra.Mộtđaođólàdùngsốngđaochémxuống.Sauđóhắnbỏđi,đikhôngquayđầulại,cũngkhôngnhìnTưMãSiêu
Quầntớimộtlần.HọTưMãnhịnkhôngđượckhảngiọnghỏi:-Tạisaongươikhônggiếtta?
TrácĐôngLaivẫnkhôngquayđầulại,chỉhữnghờđáp:-Bởivìhiệntạingươiđãlàngườichết.
Hồi17-TrênCaoLạnhKhôngChịuNổi
Haimươilămthánghai,khoảngcanhba.TrườngAn.Mỗimộtđêmđềucócanhba,canhbacủamỗimộtđêmđềumangtheo
cáiđẹpvừathêlương,vừathầnbí.Canhbamỗimộtđêmphảngphấtlàlúckhiếnchongườitatiêuhồnnhất
trongngày.TrácĐôngLaiđangngồithumìnhtrongáohồcừu,lẳnglặngrótmỹtửu,
thoảngvọngtiếngtrốngcanhtruyềnđếntừxaxăm,giữađêmkhuyacanhbakhiến chongười ta tiêuhồnđó, hắn có thể coi là người khoankhoái nhấttrongthànhTrườngAn.
Đốithủcủahắnđềuđãbịđánhbại,chuyệnhắnmuốnlàmđềuđãhoànthành,đươngkimthiênhạcòncóaicóthểtranhphongvớihắn?
Cóaibiếttrongtâmhắncóthậtkhoankhoáinhưtrongtưởngtượngcủangườitakhông?
Hắncũngđangtựhỏimình.--HắnđãkhônggiếthọTưMã,tạisaolạiphảiđánhbạihọTưMã?Tại
saophảiđánhbạithầntượnganhhùngmàchínhhắnđãtạothành?Cóphảichínhhắncũngthấtvọngnhưanhhùngthiênhạkhông?
Hắnvôphươnghồiđáp.--HắnđãkhônggiếthọTưMã,tạisaokhôngsáchtínhthànhtoàncho
y?Tạisaokhônglẳnglặngbỏđi?TrácĐôngLaicũngvôphươnghồiđáp.Hắnchỉbiếtmộtđaođótịnhkhôngthểdùnglưỡiđaochémxuống,tuyệt
khôngthểđểTưMãSiêuQuầnchếttrongtayhắn:chínhnhưhắnkhôngthểtậntaygiếtchếtmìnhvậy.Trênmộtphươngdiệnmànói,conngườihắnđãcómộtbộphậndung
nhậpvàothânthểcủaTưMãSiêuQuần,trongthânthểhắncũngcómộtbộphậnđãbịTưMãSiêuQuầnthaythế.
Nhưnghắntinrằng,chodùkhôngcóTưMãSiêuQuần,hắncũngsốngcònnhưxưa,ĐạiTiêuCụccũngtiếptụctồntạinhưxưa.
Uốngđếnchén thứ tư, tâm tình củaTrácĐôngLaimới thật sựkhoan
khoái,hắnchuẩnbịuốngthêmmộtchénnữatrướckhilêngiường.Lúchắnrótchénrượuđó, tâmhắnđộtnhiênchìmđắm, tròngmắtđột
nhiêncothắt.Hắnđộtnhiênpháthiệncáihòmđặtdướiđènđãbiếnmất.Xungquanhđêmngàyđềucóngườiluânphiênthủvệ,khôngaicóthể
dễdàngtiếnvàogiantiểuốcnàycủahắn,cũngkhôngaibiếtcáihòmbìnhphàmcũkỷđólàkiệnvũkhíbímậtđángsợ.
Cóngườinàodámmạohiểmsinhmệnhđếnđâyđemcáihòmđóđi?“Cách”mộttiếng,chénthủytinhtrongtayTrácĐôngLaiđãvỡvụn,hắn
độtnhiênpháthiệnmìnhrấtcóthểđãlàmsaimộtchuyện,độtnhiênnhớđếnbiểutìnhcủaTrácThanhtrướclúclâmtử.
Sauđóhắnnghebênngoàicótiếnggõcửa.-Vàođi.Mộtthiếuniêntrángkiệnvairộngmặtmàyvuôngvứclậptứcđẩycửa
bướcvào,yphụcchỉnhtề,tháiđộnghiêmtúcthànhkhẩn.ĐạiTiêuCụcquymôrộnglớn,mỗimộtcôngviệc,mỗimộthànhđộng
đềucóngườichianhauphụtrách,ngườitrựctiếpnghelệnhcủaTrácĐôngLai tịnhkhôngnhiều,chonên thuộchạcấpdưới trongtiêucụccó thểgặphắnmặtđốimặtcũngkhôngnhiều.
TrácĐôngLai trướcđâytịnhchưachúýđếnngười trẻ tuổiđó,nhưnghiệntạilậptứcđãđoánragãlàai.
“TrịnhThành”,TrácĐôngLaitrầmmặt:“TabiếtngươigầnđâyđãtheoTrácThanhlậpcông,nhưngngươicũng
nênbiếtnơiđâykhôngphảibấtcứngườinàođềucóthểtùytiệnđivào”.“Đệtửbiết”.TrịnhThànhcungkínhthànhkhẩn:“Nhưngđệtửkhôngthểkhôngvào”.-Saovậy?“Nămngày trước,TrácThanhđãnhậnđệ tử làm thuộchạcủay,doy
trựctiếpchỉhuy”.TrịnhThànhđáp:“Cho nên không cần biết ymuốn đệ tử làm gì, đệ tử đều không dám
khánglệnh”.-LàTrácThanhmuốnngươiđến?
“Phải”.TrịnhThànhđáp:“Đếnthuậtlạichoy”.“Thuậtlạichoy?”TrácĐôngLaihỏi:“Ytạisaolạimuốnngươiđếnthuậtlạichoy?”.-Bởivìyđãchết.-Nếuquảychưachết,ngươikhôngđến?“Phải”.TrịnhThànhbìnhbìnhtĩnhtĩnhđáp:“Nếuquảycònsống,chodùđemđệtửquăngvàochảodầu,đệtửcũng
khôngthểđemnhữnglờiynóitiếtlộramộtchữ”.-Ngươiphảiđợiđếnkhiychếtrồimớiđến?“Phải”.TrịnhThànhđáp:“Yphânphóđệtử,nếuquảyđãchết,muốnđệtửnộitrongvàicanhgiờ
đếngặpTráctiênsinh,đemlờinóicủaythuậtlạikhôngđượcsótmộtchữ”.TrácĐôngLailạnhlùngnhìngã,chợtpháthiệntháiđộvàhòakhílúc
nóichuyệncủaconngườinàycơhồgiốnghệtnhưlúcTrácThanhđangnóichuyện.
“Hiệntạiyđãchết”.TrịnhThànhnói:“Chonênđệtửkhôngthểkhôngđến,cũngkhôngdámkhôngđến”.Mảnh chén thủy tinhvỡ lấp lóedưới ánhđèn,mỗimộtmảnhvỡnhìn
giốngnhưnhãnthầncủaTrácThanhlúclâmtử.TrácĐôngLai,khôngcònnghingờgìnữa, lạinhớđến tháiđộ lúcgã
lâmtử,quamộthồirấtlâumớihỏiTrịnhThành:-Yphânphólúcnào?-Đạikháikhoảnggiờmão.“Khoảnggiờmão?”TròngmắtcủaTrácĐôngLaicothắt:“Đươngnhiênlàkhoảnggiờmãorồi”.LúcđóTưMãSiêuQuầnvàTrácĐôngLaiđềuđãvàotronggianphòng
nhưmộphầnkia.LúcđóchínhlàlúcTrácThanhcóthểđirửaráythayáochảiđầu.Nhưngytịnhkhôngđilàmnhữngchuyệnthườnglàmđó,lúcđóchuyện
yđilàmchỉcóthểđểchoTrácĐôngLaibiếtsaukhiyđãchết.
TrácĐôngLainhìnTrịnhThànhđinhđinh:-Lúcđóyđãbiếtysắpchết?“Yđạikháiđãbiết”.TrịnhThànhđáp:“Ynóivớitôiyđạikháiđãbiếtmìnhsốngkhôngquagiờmặttrờilên”.-Yđangsốngkhỏemạnhnhưvậy,làmsaocóthểchếtđược?-Bởivìybiếtcóngườimuốnychết.-Ngườiđólàai?“Làông”.TrịnhThànhnhìnthẳngTrácĐôngLai:“Ynóingườiđólàông”.-Tatạisaolạimuốnychết?”.“Bởi vì chuyện y làm cho ông đã quá nhiều, chuyện y biết cũng quá
nhiều,ôngtuyệtkhôngthểgiaoylạichoTưMãSiêuQuần”.TrịnhThànhđáp:
“YthấyôngvàhọTưMãđãđếnlúcquyếtliệt,khôngcầnbiếtlàvìhọTưMãhaylàvìchínhông,ôngtấttrướchếtdồnyvàotửđịa”.
-Yđãtínhđượcnhưvậy,tạisaokhôngchịuchạytrốn?“Bởivìykhôngcònthờigian,ykhôngtưởngnỗisựtìnhcóthểphátsinh
nhanhđếnnhưvậy,ycănbảnkhôngkịpchuẩnbị”.TrịnhThànhđáp:“NhưngtrướckhiôngvàhọTưMãgiaothủ,nhấtđịnhtrướchếtmuốn
tìmy, nếuquảphát hiệnyđãđào thoát, nhất địnhbỏhếtmọi chuyệnbấtđồngkhác, toàn lực truyđuổiy,bằngvào lực lượngcủay,không thểnàothoátkhỏibàntayông”.
-Đếnlúcđótốiđacũngchỉbấtquálàchết,ytạisaokhôngchịuthử?“Bởivìđếnlúcđó,sựbiphẫncủahọTưMãcóthểđãbìnhtâmtrởlại,
quyết tâmcũngcó thểđãdaođộng,y tựmìnhđãkhó tránhkhỏicáichết,ôngvàhọTưMãtrái lại lạicó thểvìđómàhợptác trở lại”.TrịnhThànhđáp:
“Ôngnênbiếthạngngườinhưy,chuyệnđóytuyệtkhônglàm”.TrácĐôngLainắmchặtsongquyền:- Cho nên y thà chết cũng không cho ta cái cơ hội đó, thà chết cũng
khôngđểtavàhọTưMãkếthợptrởlại?“Phải”.TrịnhThànhđáp:
“Bởivìhaingườicácônghợptứclàlưỡnglợi,phântứclàlưỡngbại,ymuốnphụcthùchomình,cơhộiđólàcơhộiduynhấtcủay”.
TrácĐôngLaicườilạnh:-Yđãchết,còncóthểphụcthùchomìnhsao?“Phải”.TrịnhThànhđáp:“Ymuốntôithuậtlạivớiông,ôngđãgiếty,ynhấtđịnhbắtônghốihận,
bởivìtrướckhiylâmtử,đãđàosẵnmộtphầnmộchoông,ôngsớmmuộngìcũngcóngàyrơivàođó”.
TrịnhThànhnóitiếp:-Ycònmuốntôinóichoôngbiết,ngàyđónhấtđịnhrấtmauchóngtới.TrácĐôngLainhìngãchằmchằm,gằntừngtiếng:-Nhưnghiện tại ta cònchưachết, chỉ cầnnhấc tay làcó thểgiết chết
ngươi,hơnnữacònbắtngươichếtkhôngchỗchôn.-Tôibiết.-Vậyngươitrướcmặttacòndámnóinhữnglờivôlễnhưvậysao?“Bởivìnhữnglờiđókhôngphảilàlờitôinói,làTrácThanhnói”.Thần
sắcTrịnhThànhbấtbiến:“Ymuốntôiđemnhữnglờiđóthuậtlạichoôngnghekhôngsótmộtchữ,
tôinếukểthiếumộtcâu,khôngnhữngbấttrungđốivớiông,đốivớiycũngbấtnghĩa”.
Tháiđộcủayvừanghiêmtúc,vừathànhkhẩn:-Hiệntạitôicònchưađủtưcáchlàmmộtngườibấttrungbấtnghĩa.“Chưađủtưcách?”TrácĐôngLainhịnkhôngđượcphảihỏi:“Muốnlàmmộtngườibấttrungbấtnghĩa,cũngcầncótưcáchsao?”.-Phải.-Cầncótưcáchgìmớicóthểlàmmộtngườibấttrungbấtnghĩa?“Phảiđểngười ta tuybiết rõmìnhbất trungbấtnghĩa,cũngchỉcó thể
hậntrongtâm,lúcnhìnthấymình,cũngchỉcóthểcungcungkínhkínhđốivớimình,khôngdámvôlễchútnào”.TrịnhThànhđáp:
“Nếukhôngcótưcáchđómàcũngmuốnlàmmộtngườibất trungbấtnghĩa,đóthậtlàmuốnchếtkhôngchỗchônthân”.
TrácĐôngLailạiđinhđinhnhìngãmộthồirấtlâu,lạihỏitừngtiếng:-Tacóphảicótưcáchđó?TrịnhThànhtrảlờikhôngchútdodự:-Phải.TrácĐôngLaichợtcười.Hắnkhôngnêncười,lờinóicủaTrịnhThànhtịnhkhôngđángcười,mỗi
mộtcâuđềukhôngđángcười,bấtcứngườinàonghethấynhữnglờinóiđóđềukhôngthểcườinỗi.
Nhưnghắnđãcười.“Ngươinóirấthay,nóicựchay”.TrácĐôngLaicườinói:“Mộtngườinếuquảcótưcáchlàmmộtngườibấttrungbấtnghĩa,thiên
hạcòncóchuyệngìcóthểkhiếnchohắnphiềnnãonữa?”.“Đạikháikhôngcó”.TrịnhThànhđáprấtthànhkhẩn:“Nếuquảcómộtngàytôicũngcó thểđạtđượcmộtbướcđó, tôicũng
khôngcòncógìphiềnnãonữa”.“Vậyngươinênmauđilàm”.TrácĐôngLaikhôngngờlạinói:“Tahyvọngngươicóthểlàmđược”.Hắnlạicườicười:-TatinTrácThanhnhấtđịnhcũngtínhđúnglàtakhônggiếtngươi,hiện
tạitalạimuốndùngngườinhưngươi.TrịnhThành nhìn hắn, trongmắt tràn đầy vẻ tôn kính, không khác gì
nhãnsắccủaTrácThanhtrướcđây.“Còncómộtngười”.TrịnhThànhthốt:“Còncómộtngườirấtcóthểcònhữudụnghơnsovớitôi”.-Ai?“CaoTiệmPhi”.TrịnhThànhđáp:“Gãmộtmựcđangđợigặpông,tôimuốngãđi,gãlạinhấtđịnhmuốn
đợi,hơnnữacònnóikhôngcầnbiếtđợibaolâuđềukhôngquanhệgì,bởivìgãcũngkhôngcònchỗnàođểđi”.
“Vậybọntađểchogãđợi”.TrácĐôngLaihữnghờthốt:“Nhưng lúcmột người đang chờđợi người ta luôn luôn cảm thấykhó
chịu,chonênbọntađốivớigãnêntốtmộtchút,gãmuốncáigìthìngươicứchogãcáiđó”.
-Dạ.TrịnhThànhchậmchạpluirangoài,chừngnhưcònđangđợiTrácĐông
Laihỏigãchuyệngì.NhưngTrácĐôngLailạikhônghỏigìnữa,hơnnữađãnhắmmắt,phảng
phấtđãngủ.Nhìndướiánhđèn,sắcmặtcủahắnquảthậtrấtmệtmỏi,vừatrắngnhợt
hưnhược,lạivừamệtmỏi.NhưngTrịnhThành lúcnhìnhắn, trongmắt lại trànđầyniềmkínhsợ,
nỗitônkínhvàúysợchânchínhphátxuấttừtrongtâm.TrịnhThànhluirangoài,khépcửalại,lúcgiólạnhquậtvàongườigã,gã
mớipháthiệncảquầncủamìnhđềuđãướtđẫmmồhôilạnh.TrácĐôngLaiđíchxáckhônggiốngbấtcứngườinàokhác.Lúc người khác nhất định có thể vìmột chuyện nào đómà bi thương
phẫnnộ,hắnlạicười.Lúcngườikhácnhấtđịnhcóthểvìmộtchuyệnnàođómàhưngphấncựckỳ,phảnứngcủahắn lại lãnhđạmđếnmứcxuất thần,thậmchícảmộtchútphảnứngcũngkhôngcó.
HắnbiếtCaoTiệmPhiđãđến,hơnnữacònđangđợihắngiốngnhưmộtthiếuniênsitìnhđangđợichờtìnhnhânvậy.
HắncũngbiếtlệngântrênkiếmcủaCaoTiệmPhilúcnàocũngcóthểbiếnthànhhuyếtngân,cóthểlàmáucủahắn,cũngcóthểlàmáucủakẻđịchcủahắn.
Nhưnghắnlạichừngnhưkhôngcótớimộtchútphảnứngnào.Cáihòmtrênbànđãbiếnmất,chủnhâncủacáihòmbịTrácThanhan
bàitrongtiểuviệnrấtcókhảnăngcũngđãbiếnmất.TrácThanhđãquyếttâmphảibáothù.NếuquảymuốntìmmộtkẻđịchđángsợnhấtchoTrácĐôngLai,Tiêu
LệHuyết,khôngcònnghingờgìnữa,làngườilýtưởngnhất.QuânTửHương tịnhkhôngphải làmột thứmêdượcvĩnhviễnkhông
giảikhaiđược,nếuquảkhôngtiếptụcsửdụng,cônglựccủaTiêuLệHuyếtnộitronghaibangàycóthểhoàntoànkhôiphụclại.
LúcđórấtcóthểlàtửkỳcủaTrácĐôngLai.
Ngoạitrừchuyệnđóra,TrácThanhcòncóthểđãlàmrấtnhiềuchuyện,rấtnhiềuchuyệnbắthắnphảihốihận.
Trươngmụccủahắn, tiền tài củahắn, thư từcủahắn,bímậtcủahắn,mỗimộtthứđềucóthểđãbịTrácThanhbánrachonhữngbộthuộckhôngthíchhắn,mỗimộtngườiđềucóthểbịTrácThanhlợidụng.
--TrácThanhtrướclúclâmtửcóphảiđãđàosẵnchohắnmộtmộphầnkhông?
Nếuquảthứchuyệnnhưvậyxảyravớingườikhác,nhấtđịnhchắcchắnphảitậndụngmọiphươngpháp,trongthờigianngắnnhấtđiđiềutrarahết.
NhưngTrácĐôngLailàmgìcũngkhônglàm.TrácĐôngLaiđãngủ,ngủthậtngonlành.Hắntrướchếttiếnvàophòngngủcủahắn,đóngcửasổvàcửachínhlại,
bấmvàomộtnútbímậttrongmộtgócbímậttrênđầugiường.Sauđóhắnlạitớimộtcáitủtronggóc,lấyramộtcáihộpđựngchâubáu
nhỏ,lấytronghộpramộtviênthuốcmàuxanhlợtnuốtvàomiệng,mộtthứthuốccóthểgiúphắnvôluậndướibấtkỳtìnhhuốngnàođềucóthểannhiênngủmộtgiấc.
Hắnquámệtmỏi.Saumộtthắnglợiđặcbiệthuyhoàngnhưlầnnày,luônluôncóthểkhiến
chongườitacảmthấyđặcbiệtmệtmỏi.Dướitìnhhuốngnhưvậy,chuyệnduynhấtcóthểgiúpchongườitachân
chínhkhôiphụclạivẻthanhtỉnhlàngủvùi.Chìakhóasinh tử thắngbại thường thườngquyếtđịnh trongmộtchớp
mắt,lúcquyếtđịnhnhữngchuyệnđó,nhấtđịnhphảituyệtđốithanhtỉnh.Cho nên hắn cần phải ngủ, đối với hắnmà nói, không còn chuyện gì
trọngyếuhơnchuyệnđó.Cũngkhôngcóbấtcứmộtaicóthểphánđoánlợihạinặngnhẹcủamột
chuyệnhơnđượcTrácĐôngLai.Trướckhihắnđingủ,hắnchỉnghĩđếnmộtngười.NgườihắnnghĩđếnkhôngphảilàTrácThanhđãchịuchếtdướiđaocủa
hắn,cũngkhôngphảilàTiêuLệHuyếtlúcnàođềucóthểđếnlấymạnghắn.Ngườihắnnghĩđếnđích thị làhuynhđệcủahắn,ngườihuynhđệvừa
sinhhạđãchết,ngườihuynhđệđãtừngcùnghắnchungnhausinhtồnhơnchínthángtrongbụngmẹ,từngcùnghắnchungnhautiếpthụtranhđoạttinh
huyếttrongbụngmẹ.Hắnchưatừnggặpngườihuynhđệcủahắn,huynhđệcủahắntrongtâm
hắnvĩnhviễnchỉbấtquálàmộtbóngdángmơhồmônglung.Nhưngmộtchớpmắtlúchắnnhậpvàogiấcngủ,giữatíchtắcmônglung
huyềnảođó,cáibóngmơhồđóđộtnhiênbiếnthànhmộtngười,mộtngườicóthểnhìnthấyrấtrõràng.
NgườiđóphảngphấtlàTưMãSiêuQuần.Xaxacóngườiđangđánhtrốngcanh,đãquácanhba.Tiếng trốngcanhđơnđiệu làmsao, lại thê lương làmsao,vô tình làm
sao,lúcđếncanhba,aicũngđừngmongkéolạicanhhai.TưMãSiêuQuầnnhớhồinãyymớivừanghecóngườiđánhtrốngcanh,
ynhớrõrànghồinãyngheđánhtrốngcanhhai.Ynhớrõrõràngràng.Lúcđóytuyđãuốngrượu,nhưngtốiđacũngchỉbấtquáuốngbảytám
cân,tuyđãcócảmgiácbồngbồngbềnhbềnh,nhưngđầuócvẫncònsángsuốt.
Ynhớ rõ rõ ràng ràng, lúcđóyđanguống rượu trongmột quán rượunhỏ,ngoàiy ra,bêncạnhcòncómộtbàn toàn làđám trẻmười támmườichíntuổi,ômnămsáunữnhântuổitácítnhấtcũnggấpđôibọnchúngmàlớntiếnghuyênthuyênkhoáclác.
BọnchúnghuyênthuyênvềTưMãSiêuQuần.MỗingườiđềunângTưMãSiêuQuầnlênthànhmộtđạianhhùngtrêntrờiítthấydướiđấtvôsong,hơnnữaítítnhiềunhiềucóchútgiaotìnhvớibọnchúng.
Người huyên thuyên đã huyên thuyên rất cao hứng, người nghe cũngngherấtkhaitâm.
Duynhấtchỉcómộtngườikhôngcaohứngcũngkhôngkhaitâm,ngườiđólạichínhlàTưMãSiêuQuần.
Chonênyuốngsaymèm.Ycũngnhớ rõ rõ ràng ràng, lúcngười tađangkhoác lácđếnmứccao
hứngnhất,ychợtđứngdậyđậpbànmắnglớn:-TưMãSiêuQuầnlàcáigìchứ?Ycănbảnkhônglàcáigìhết,cănbản
không phải là người, không đáng một cắc bạc, không bằng cả một đốngphân.
Ycàngnóicàngcaohứng,người ta lạinghekhôngcaohứngđược,có
ngườibỗng lậtbàn,mườimấy tên trẻxôngquamột lượt,ychừngnhưđãđấmgãymũimộttên.
NhữngchuyệnđóTưMãSiêuQuầnnhớrấtrõ,nhớcònrõhơnlúccònnhỏđihọctậpviếtmộtchữcảngànlần.
Ythậmchícònnhớcómộtnữnhântrênmặttrétđầyphấnmậpnhưheotháoguốcgỗphangvàođầuy.
Nhưngsựtìnhsauđóyhoàntoànkhôngnhớgìhết.Lúcđóyrõrõràngràngnghethấytiếngtrốngcanhhai,hiệntại lạiđã
quacanhba.Lúcđóyvẫnđangngồitrongquánrượunhỏđóuốngrượu,hiệntạilại
đangnằmdàidướiđất,nằmmộtconhẻmtốikhôngcóbờdươngliễucũngkhôngcógiósớmhiuhắt trăng tànquanhhè.Đầuynặnggấp támlần lúcbìnhthường,cổhọngcũngchừngnhưđãbiếnthànhốngkhóinhàbếp,hơnnữatoànthânlạiđauđớn,giốngnhưhồinãybịngườitaquấtđậpnhưlàgiặtgiũquấttẩymộtcáiquầndơ.
--Đôiguốcgỗcủaảmậpđóthậtracóđậpvàođầuykhông?--Ysaolạiđếnđây?--Lúcđóthậtrađãxảyrachuyệngì?TưMãSiêuQuầnhoàntoànkhôngnhớnỗi.Đoạn thời gian đó hoàn toàn đã biến thành giống nhưmột trang giấy
trongmộtquyểnsáchđãbịngườitaxémấtvậy.LúcTưMãSiêuQuầnmuốn chống tayngồi dậy,mới phát hiện trong
conhẻmđócòncómộtngườikhác,đangdùngmộtthứnhãnthầnrấtkỳquáinhìny,chừngnhưđanghỏiy:
-Ôngcó thật là anhhùngTưMãSiêuQuần thiênhạvô songkhông?Ôngsaolạibiếnthànhbộdạngnày?
TưMãSiêuQuầnquyếttâmkhônglýgìtớigã,quyếttâmgiảnhưkhôngnhìnthấyngườiđó,nhưngngườiđólạiquyếttâmnhấtđịnhmuốnđểchoynhìnthấy,khôngnhữnglậptứcbướctới,cònđỡtayydậy.
Yvốncógắngsứcbaonhiêucũngvôphươngđứngdậynỗi,nhưnghiệntạivừađứngdậy,đãđứngthẳngnhưngọnbút.
Ngườiđólạikhôngchịubuôngy,trongánhmắttrànđầynỗibithươngđồngtình.
“Lãotổng,ôngđãsay,đểtôiđỡông”.Ngườiđónói:
“TôilàACăn,lãotổng,ônglẽnàocảACăncũngkhôngnhậnra?”.“ACăn?”Cáitênđókháquen.Chỉcóngườitheoylúcmớixuấtđạomớicóthểgọiylà“lãotổng”.HọTưMãchợtdụnglựcvỗvaingườiđó,dụnglựcnắmtaygã,cườilớn:-Hảotiểutử,baonămnayngươitrốnởđâu?Cócướivợchưa?Cóthua
luônvợchưa?ACăncũngcười,trongmắtlạicónhiệtlệmuốntuôntrào:-Không tưởngđược lão tổngkhôngngờ cònnhớđến tên cờbạcnày,
khôngngờcònnhậnramộttênkhôngcótriểnvọngnhưtôi.“Ngươilàconbạc,bọntahaingườiđềukhôngcótriểnvọngnhưnhau”.
YkéoACăn:“Đi,bọntađitìmmộtnơiuốngrượu”.“Lãotổng,ôngkhôngthểuốngnữa”.ACănđáp:“Nếuônghồinãykhônguốnghếtnửabìnhrượucuốiđó,đámlưumanh
kialàmsaocóthểđụngđếnmộtcọnglôngcủaông?”.Thanhâmcủagãcũngdângtrànnỗibithương:-Lãotổng,nếukhôngphảivìôngđãsaymèm,làmsaobịđámlưumanh
kiađánhđậpnhưvầy?Cảtrênđầucũngbịgótguốccủaconchócáiđóđậplủngmộtlỗ.
ACănnóitiếp:-Mấytênthỏđếđóbìnhthờichỉcầnngheđếntêncủalãotổnglàgiật
mìnhkinhhãivãiđáiraquần.-Lẽnàotahồinãythậtđãbịđánh?HọTưMãthậtcóđiểmkhôngtinnỗi,nhưngsaukhisờsoạnglênđầu
lênmìnhmình,đãkhôngthểkhôngtin.“Xembộdạngcủataquảthậtđãbịđánh”.Ychợtcườilớn:“Hay,đánhhay,đánhrấtthốngkhoái,khôngtưởngđượcbịđánhkhông
ngờlạilàchuyệnrấtthốngkhoái,baonhiêunămnaytachưabaogiờthốngkhoáinhưvầy”.
- Nhưng lão tổng cũng không để bọn chúng chiếm tiện nghi gì, cũngđánhchođámlưumanhđómộttrậnnênthân,đánhchochúngnằmdàidướiđấtngổnngangnhưmộtđámchóhoang.
“Vậylạikhôngthúlắm”.HọTưMãkhôngngờlạithởdài:“Tathậtkhôngnênđánhchúng”.-Saovậy?“Ngươicóbiếtbọnchúngtạisaolạiđánhtakhông?”TưMãSiêuQuần
hỏi:“BởivìtađemđạianhhùngTưMãSiêuQuầntrongmắtbọnchúngmà
chưởinhưmộtconchóxàmâu,khôngđángmộtđồngxu”.Ylạicườilớn:-TưMãSiêuQuầntựchưởimìnhmàbịđánhđòn,chuyệnđónếuđểanh
hùng thiênhạbiếtđược,khôngkhiếnchođám lưumanhđóômbụngnherăngcườilănlộnmớilàquái.
ACănlạicườikhôngnỗi,chỉlẩmbẩm:-NếucóTráctiênsinhbêncạnh,lãotổngkhôngthểsaynhưvầy.Gãbỗnghạgiọnghỏi:-CònTráctiênsinh?Lầnnàytạisaokhôngđicùnglãotổng?“Hắntạisaophảiđicùngta?”HọTưMãcườikhôngngưng:“Hắnlàhắn,talàta,hắnmớichânchínhlàđạianhhùng,tachỉbấtquá
làmộtcẩuhùng,hắnkhôngchémđầucủataxuốnglàmbôlàđãđốiđãirấttốtvớitarồi”.
ACănthấtkinhnhìny,quamộthồirấtlâumớitỉnhhồnhỏitiếp:-LẽnàoTráctiênsinhđãphản?“Hắnphản?Phảicáigì?”HọTưMãvẫnđangcười:“ĐạiTiêuCụcvốnlàcủahắn,talàgìchứ?”.ACănnhìny,nhãnlệchungquyđãtràora,độtnhiênquỳxuốngvậpđầu
lạybalạy.-ACănđángchết,ACănđốikhôngtốtvớilãotổng.-Ngươikhôngphảilàđốikhôngtốtvóita,thiênhạchỉcómộtngườiđối
khôngtốtvớita,ngườiđólàchínhta”.-Nhưngcónhữngchuyệnlãotổngcònchưabiết,ACănthàbịlãotổng
đánhchếtcũngphảinóira.-Ngươicứnói!
“Nhữngnămgầnđây,ACănkhôngthểhầucậnlãotổngchỉvìTráctiênsinhnhấtđịnhmuốnpháitôiđinằmvùngởHùngSưĐườngtạiLạcDương,hơnnữacònmuốntôichegiấukhôngcholãotổngbiết”.ACănnói:
“Tráctiênsinhbiếtlãotổngluônluônlàngườiquangminhlỗilạc,thứchuyệnnhưvậyluônluônkhôngđểcholãotổngbiết”.
“Thậttacũngkhôngmuốnbiết”.HọTưMãchợtthởdài:“ChâuMãnhtêntiểutửlưumanhđóđạikháicũngkhôngbiếttrongđám
thủhạcủahắncóbaonhiêungườidoTrácĐôngLaipháiđến,hắnđạikháicũnggiốnghệtta,làmộttênkhốnnạntừđầuđếnđuôi”.
ACăn nhìn y chăm chăm cả nửa ngày, trongmắt chợt phát sángmộtcáchkỳquái,chợthỏihọTưMã:
-Lãotổngcómuốnđigặptênkhốnnạnđókhông?TrongmắtcủahọTưMãcũngphátsáng:-Ngươinóitênkhốnnạnnào?Cóphảilàtênkhốnnạnchẳngkémgìta,
ChâuMãnh?-Phải.“Ngươibiếthắnđangởđâu?”HọTưMãlạihỏi:“Ngươisaolạibiếtđược?”.YchằmchằmnhìnACăn:-Lẽnàongươicũnglàmộttrongtámmươisáutửsĩtheohắntìmchết
lầnnày?ACănlạiquỳxuống:- A Căn đáng chết, A Căn đối không phải với lão tổng, nhưng Châu
Mãnhthậtcũnggiốnghệtlãotổng,cũnglàmộtanhhùnghảoháncóhuyếttính,cónghĩakhí,ACănthậtbấtnhẫnbánđứnghắnlúcđó,chonênACănlầnnàyđếnđãchuẩnbịtheohắnchếtởTrườngAn.
Đầugãđậpxuốngnềnđấtmáuchảyđầymặt:-ACănđángchết,ACăntuyphảnbộiĐạiTiêuCục,nhưngtrongtâm
chưa từng cómột chút ác ý với lão tổng, nếu có xin trời đất biếnACănthànhloàisúcsinh.
HọTưMãphảngphấtngheđếnngẩnngười, độtnhiênngửamặt cườilớn:
-Giỏi,ChâuMãnhgiỏi.NgươicóthểkhiếnchogiantếTrácĐôngLai
pháiđếntâmphụcmàđitheongươi,thậtkhônghổlàhảohán.Ycườilớnnóitiếp:-ĐinhHài vàACăn cũng là hảo hán, so với các người, TưMãSiêu
Quầntathậtkhôngbằngcảđốngphânchó.Tiếngcườicủayvừatêkhảnvừabithương,nhưngykhôngrơilệ.Thậtsựkhôngrơilệ.ChâuMãnhcũngkhôngrơilệ.Mắt thấyDươngKiênvìhắnmàchết trận, lúcômgãtronglòngmình,
hắncũngkhôngrơilệ.Lúcđócáihắnrơilàmáu.Tuylàtừtrongmắtchảyxuống,chảyxuốnglạicũnglàmáu.ĐiệpVũnhấtđịnhcònđangchảymáukhôngngừng, trên thếgiớinày
khôngcóaicóthểcầmgiữmáucủanàng.Bởivìtừtrongvếtthươngcủanàngchảyrakhôngcònlàmáu,màlàtinh
hồncủavũgiả.Màtinhhồncủavũgiảđãhóathànhhồđiệp.--Cóainhìnthấyhồđiệpchảymáu?Cóaibiếtmáucủahồđiệpmàugì?Chảymáu,conngườitạisaophảichảymáu?Tạisaolạikhôngbiếtđólà
chuyệnxúốrasao?Nhưnghồđiệpbiết.Bởivìsinhmệnhcủahồđiệpthậtquámỹlệ,quángắnngủi,khôngcho
phépngườitanhìnthấymặtxúlậucủamình.-Đắpmềngiùmta,chechântalại,takhôngmuốnngườikhácnhìnthấy
chânta.Kỳthậtnàngđãkhôngcònchân.Bởivìnàngkhôngcònchân,nênkhôngchịuđểngườitanhìnthấy.Nếu
quảcòncóngườinhẫntâmnóiđâycũnglàmộtthứtràophúng,cũnglàmộtnhượcđiểmcủanhânloại,vậytâmtrườngcủangườiđónhấtđịnhđãbịquỷhỏaungđúcthànhthiếtthạch.
CáimềnbôngdàycộmđắptrênngườiĐiệpVũgiốngnhưmộtđámmâyđentrướckhimưatogiólớnbấtchợtchephủdươngquang.
TrênmặtĐiệpVũkhôngcòn tớimột tia tươi tắn,khôngcònmộtchút
huyếtsắc,chẳngkhácgìngọnđènmờđãgầncạndầuđặttrênbàntronggianphòngnhỏ.
ChâuMãnhmộtmựcngồicanhnàngdướiđèn,khôngđộngđậy,khôngnóichuyện,khônguốngtớimộtgiọtnước,cũngkhôngđểrơimộtgiọtlệ.
Giantiểuốcvừaẩmthấp,vừalạnhgiá.Thuộchạcủahắncòn lạimườibangườicũngcanhhắnnhưhắnđang
canhĐiệpVũ.Trongtâmbọnhọcũngđồngdạngmộtnỗibi thươngtuyệtvọngnhưhắn,nhưngbọnhọcònnóichuyện.
--ACănđirangoàinghengóngtintứcmualươngthựctạisaocònchưavềtới?
LúcACănvềtới,TưMãSiêuQuầncũngđitheo.MọingườiđềuthấyACăndẫnmộtngườitrởvề,mộtngườilạmặtrất
caolớn,đầutócrốibù,yphụcráchnát, trênngườiđầyvết thương, taylạikhôngmangvũkhí.
Nhưng không cần biết ra sao, giờ phút đó gã vẫn không nên dẫnmộtngườilạmặtđến.
Bởivìngườilạmặtthấtthầnđótuygiốngnhưmộtmãnhthúđangbịthợsăntruyđuổikhôngcònđườngchạy,nhưngmãnhthútấtvẫnlàmãnhthú,vẫntrànđầynguyhiểm,vẫncóthểđảthươngngườita.
Bênthânngườiđótuykhôngmangtheovũkhí, lạimangtheomộtkhíthếcònmẫnnhuệbứcngườihơncảđaokiếm.
Mỗimột người trong tiểu ốc đều lập tức nắm chặt tay lại. Bọn họ đãquyếttâmchotớichếtcũngkhôngbuôngđao.
Mỗimộtthanhđaođềuđãrútrakhỏivỏ.ChỉcóChâuMãnhvẫnđangngồibấtđộng, lạiphát ramộtmệnh lệnh
khiếntoànbộđámthuộchạvôphươnghiểunỗi.Hắnđộtnhiênralệnhchođámthuộchạ:-Thắpđèn,thắpđuốc,thắpcảđèncầylên.MệnhlệnhcủaChâuMãnhtrựctiếp,đơngiản,kỳquái:-Tấtcảthứgìcóthểthắpđượchãythắphếtlên.KhôngaihiểurõýtứcủaChâuMãnh,nhưngTưMãSiêuQuầnlạihiểu.YchưatừnggặpquaChâuMãnh.
Nhưngyvừabướcvàogiantiểuốccũkỷtốimùẩmthấpđó,vừanhìnthấyChâuMãnhđangngồithẳngnhưmộttảngnhamthạchbịmưagióxóimòn,làbiếtyđãgặpngườiycảđờimuốngặpnhấtmàchưađượcgặp.
Trongtiểuốcvốnchỉcómộtngọnđènmù.Ánhđènquangminhvốnthuộcvềhoanlạc,tìnhhuốngbithảmnhưvầy,
ánhđèncósángnữacũngvôdụng.NhưngChâuMãnhhiệntạilạiphânphó:-Thắphếtđènđuốcmộtlượt.Thanhâmcủahắnvừatrầmtrầmvừakhànkhàn:-Đểchotanhìnthấyvịquýkháchđó.Đènđuốclậptứcsánglên,lờinóicủaChâuMãnhthôngthườngđềulà
mệnhlệnhtuyệtđốihữuhiệu.Bangọnđèn,bảycâyđèncầy,bảycâyđuốc,đủđểchiếusánggiantiểu
ốcđónhưbanngày,cũngđủchiếurọimỗimộtnếpnhăntrênmặtmọingườirấtrõràng.
Nhữngnếpnhănvìbikhổaithốngcừuhậnphẫnnộmàsinhthành,càngsâuđậmhơncảvếtthươngdolưỡiđaosắcbénchémhoạch.
ChâuMãnhchungquyđãtừtừđứngdậy,từtừquayngười,chungquyđãđốidiệnTưMãSiêuQuần.
Hai người lẳng lặng đối diện nhau, lẳng lặng nhìn nhau, giữa đất trờiphảngphấtchỉcòndưlạitiếngngọnlửatítáchchậpchờnlấplóe.
Giữađấttrờiphảngphấtcũngchỉcònlạihaingườibọnhọ.Haingườimìnhđầyvếtthương,tâmlýbithốngthấtthần,haingườiđều
đãthấtbạitriệtđể.Nhưnggiữađấttrờivẫnchỉcóhaingườibọnhọ.Đanglúchaingườibọnhọđốidiệnđứngđó,trênthếgiannhữngngười
khácphảngphấtđềukhôngcòntồntại.-NgươilàTưMãSiêuQuần?-Ngươithấycóphảilàtakhông?“Taxemngươi thậtkhônggiống.TưMãSiêuQuầnanhhùnghảohán
thậtkhôngnênlàmộtngườicóbộdạnggiốngnhưngươi”.ChâuMãnhđáp:“NhưngtabiếtngươilàTưMãSiêuQuần,nhấtđịnhlàvậy”.
-Tạisao?“BởivìngoạitrừTưMãSiêuQuầnra, thiệnhạcũngkhôngcònngười
thứhaicóthểcóbộdạngnhưngươivậy”.ChâuMãnhnói:“Bộ dạng của người nhìn không khác gìmới nhìn thấy tám trăm tám
mươitámconquỷchếtoan”.HọTưMãkhôngngờlạiđồngý:-Cóthểlàngườinhìnthấytámtrămtámmươitámconquỷchếtoanquả
thậtkhôngnhiều,nhưngcũngkhôngchỉcómộtngười.“Trừngươiracònainữa?”ChâuMãnhhỏi:“CóphảicòncóngườihọChâutênMãnh?”.-Hìnhnhưlàvậy.ChâuMãnhcườilớn.Hắnquảthậtđangcườilớn,bìnhthờikhihắnnghemấylờinóinhưvậy
nhất định cười lên, tiếng cười củahắn cókhi ngoàimười dặmcòn có thểnghethấy.
Hiệntạihắncũngđangcười,chỉbấtquátrênmặtlạikhôngcótớimộtchútý tứvuivẻ, tiếngcườicảngườiđứngbêncạnhhắncũngkhôngngheđược.
Bởivìhắncănbảncảmộttiếngcũngkhôngcườiratiếng.Không có tiếng cười, cũng không có tiếng khóc, người khác không
nhữngcườikhôngnỗi,cảkhóccũngkhóckhôngra.Bởivìtrongmắtbọnhọđềuđãcónhiệtlệtuôntrào.BọnhọkhôngphảilàChâuMãnh,cũngkhôngphảilàTưMãSiêuQuần,
chonênbọnhọcóthểrơinướcmắt.Cóthểchảymáu,cũngcóthểrơinướcmắt.Cáibọnhọcòndưlạicũngchỉcóhuyếtlệlưngtròng.ChâuMãnhnhìnnhữnghảonamnhichotớichếtcũngkhôngrờibỏhắn,
đôimắttotrònđầynhữngtiamáuđỏngầuphảngphấtlạicómáutươimuốntràora.
“Lầnnàybọntađãbại,bạitriệtđể”.Hắnhétlớn:“Nhưngbọntabạimàkhôngphục,chếtcũngkhôngphục”.“Tabiết”.TưMãSiêuQuầnbuồnbảnói:
“Chuyệncủabọnngươitabiếthết”.-Nhưnglúcbọntađến,ngươitịnhkhôngcómặtởTrườngAn.“Phải,lúcđótakhôngcómặt”.HọTưMãthởdài:“Takhôngbiếtngươicóthểđếnmaunhưvậy”.-ChonênngươiđơnkỵđiLạcDương?“Tavốnmuốnđơnđộcđigặpngươimột lần,đemchuyệngiữabọn ta
giảiquyếttriệtđể”.HọTưMãđáp:“Đểtựmìnhhaibọntagiảiquyết”.-Ngươithậtmuốnnhưvậy?-Thật.ChâuMãnhchợtthởdài:-Takhôngnhìnlầmngươi,tabiếtđươngthờinếungườicònởTrường
An,ítracũngcóthểchobọntamộtcơhội,đườngđườngchínhchínhquyếtmộttrậntửchiến.
Trongthanhâmcủahắntrànđầynỗibiphẫn:-Bọntavốnđếnđâytìmchết,bắtbọntachếttrongquỷkếâmmưuthô
bỉnhưvậy,bọntachếtcũngkhôngphục.-Tahiểu.-Nhưngtatịnhkhôngtráchngươi,đươngthờinếungươicònởTrường
An,tuyệtkhôngthểlàmchuyệnvôsỉbỉổinhưvậy.“Ngươilầmrồi”.TưMãSiêuQuầnthốt:“Khôngcầnbiết lúcđótacómặthaykhông,chuyệnđóđềulàchuyện
củata”.-Tạisao?“Bởi vì lúc đó ta còn là tổng tiêu đầu của Đại Tiêu Cục, một khi là
chuyệndothuộchạcủaĐạiTiêuCụclàm,tađềuphụtráchtấtcả”.TưMãSiêuQuầnđáp:
“Oancóđầu,nợcóchủ,mónnợnàynênđểtatrả”.-Hômnayngươiđếnđểtrảnợ?-Phải.“Mónnợnàyngươicóthểtrảsạchsao?”ChâuMãnhhétlớn:
“Ngươilàmsaomớicóthểtrảsạch?”.“Trảkhônghếtcũngphảitrả”.TưMãSiêuQuầnđáp:“Ngươimuốntalàmgìđểtrả,talàmnhưvậyđểtrả,nếukhôngtađến
làmchi?”.ChâuMãnhnhìnychằmchằm,ycũngchằmchằmnhìnChâuMãnh,kỳ
quáilàtrongánhmắtcủahaingườikhôngnhữngkhôngcócừuhậnoánđộc,tráilạilạidângđầyvẻtônkính.
“NgươinóilúcđóngườicònlàtổngtiêuđầucủaĐạiTiêuCục”.ChâuMãnhchợthỏihọTưMã:
“Cònbâygiờ?”.-Hiệntạitavôluậnlàngườigìcũngđềukhôngliênquangìtớichuyện
này.-Saovậy?“Bởi vì ngươi vẫn là ChâuMãnh, ta vẫn là TưMã Siêu Quần”. Con
ngườimàngườikháccholàđãtriệtđểthấtbạiđó,thầntìnhđộtnhiênlạilộxuấtmộtthứtônnghiêmbấtkhảxâmphạmnhưmộtđếvương:
“Hômnaytamuốnđếntrảnợ,bởivìngươilàChâuMãnh,talàTưMãSiêuQuần,điểmđóvôluậndướibấtcứtìnhhuốngnàođềubấtbiến”.
TưMãSiêuQuầnnói:-Chodùđầurơimáuchảy,giahủynhânvong,điểmđócũngbấtbiến.--Phải,lànhưvậy.--Đầu có thể rơi,máu có thể chảy, tinh thần lại vĩnh viễn không thể
khuấtphục,cũngvĩnhviễnkhôngthểhủydiệt.Đólànghĩakhícủagianghồnamnhi,đólàhuyếttínhcủagianghồnam
nhi.ChâuMãnhngưngthịnhìnTưMãSiêuQuần,trongthầntìnhcũngngập
trànvẻtônnghiêmbấtkhảxâmphạm.“Ngươilàtửđịchcảđờita,oancừugiữangươivàtatươngkếtthâmsâu,
khôngbiếtcóbaonhiêungườivìvậymàchếtđi”.ChâuMãnhnói:“Vìoanhồncủanhữngngườiđãchết,ngươivàtacũngkhólòngcùng
tồntại”.-Tahiểurõ.
“TaChâuMãnhtunghoànhgianghồcảđời,huyđaosátnhân,khôngđểýtớitưthù,chưatừngđểbấtcứngườinàotrongmắt”.ChâuMãnhthốt:
“Chỉcóngươi,TưMãSiêuQuầnngươi”.Thanhâmcủahắnvìkíchđộngmàphátrun:-TưMãSiêuQuầnngươihômnayxinchịumộtbáicủaChâuMãnhta.Hắnthậtsựbái.Namtửhánvĩnhviễnkhôngkhuấttấtđóthậtđãbáilạy
dướiđất,báilạytrướcmặtTưMãSiêuQuần.TưMãSiêuQuầncũngbáilạy.“Tabáingươilàanhhùngchânchính,lànamtửhánchânchính”.Châu
Mãnhkhàngiọng:“Nhưngsaumộtbáiđótavàngươichiacáchvĩnhviễn”.Hắngằntừngtiếng:-Bởivìtavẫnphảigiếtngươi,takhôngcònđấtchọnlựanàokhác.TưMãSiêuQuầnthảnnhiênthốt:-Phải.Ngườiởgianghồvốnlànhưvậy.Ngươivàtađềukhôngcònđất
chọnlựanàokhác.“Ngươihiểuthìtốt”.ThanhâmcủaChâuMãnhcàngtêdại:“Ngươihiểuthìtốt”.Hắnđứnglên,lạinhìnđámthuộchạcủamình.“Con người đó là Tư Mã Siêu Quần, là người đã hủy diệt Hùng Sư
Đườngcủabọnta”.ChâuMãnhnóivừatrầmhùng,vừachậmrãi:“Vì con người đó muốn tạo thành bá nghiệp không tiền khoáng hậu,
huynhđệbọntakhôngbiếtđãcóbaonhiêungườithảmtửtrênđường,cảthithểcũngvôphươngan táng, thưmuộicủabọn tacũngkhôngbiết cóbaonhiêungườitrởthànhquảphụ,cóngườivìmuốnkiếmmiếngăn,thậmchíđãlặnlộiđilàmgáiđiếm”.
Mọingườilẳnglặnglắngnghe,trongánhmắtnhòalệnổiđầytiamáuđỏngầu,trênquyềnđầuđộtkhởigânxanh.
“Bọntamỗimộtngườiđềutừngphátthệtrongtâm,khôngchémđượcđầucủayxuống,thềkhôngtrởlạicốhương”.ChâuMãnhnói:
“Chodùbọnta toànbộđềuchết trận,cũngphảihóathànhquỷdữđếnđoạthồnpháchcủay”.
HắnchỉTưMãSiêuQuần:-Hiệntạiyđãđến,lờinóicủaycácngươiđềuđãngherấtrõ.ChâuMãnhnóitiếp:-Yđếntrảnợ,nợmáunhấtđịnhphảidùngmáuđểtrả.Mụcquangcủahắnnhưđaophongquétlênmặtđámthuộchạ:-Ychỉđếnmộtmình,ycũnggiốngnhưbọnta,cũngbịchúngbạnbỏ
rơi,giaphánhânvong,nhưngbọntaítracòncóđámhuynhđệmình,bọntamuốnbáothù,hiệntạiđãlàcơhộitốtnhất,mộtmìnhytuyệtkhôngphảilàđốithủcủabọnta.
ChâuMãnhhétlớn:-Trongtaycácngươiđềucóđao,hiệntạicó thểbạtđao,chémychết
trongloạnđao.Khôngaibạtđao.Mọingườivẫn lẳng lặng lắngnghe, thậmchícảnhìncũngkhôngnhìn
TưMãSiêuQuầntớimộtlần.ChâuMãnhhétlớn:-Cácngươitạisaocònchưađộngthủ?Lẽnàotaycácngườiđềuđãmềm
yếu?Lẽnàocácngươiđềuđãquênlàmsaođểgiếtngười?ACăn chợt xông tới, quỳphục trướcmặtChâuMãnhvàTưMãSiêu
Quần,vậpđầudướiđất.“Lãotổng,tôibiếtôngtheotôiđếnđâylàđãchuẩnbịtìmchết”.ACăn
thốt:“Lãotổng,tôinhờcóôngmàthànhngười,chếtcũngkhônghốihận,sau
khiôngchết,ACănnhấtđịnhtrướchếtanbàihậusựchoôngtốtđẹp,sauđónốigóttheoông”.
TưMãSiêuQuầncườilớn:- Tốt, huynh đệ tốt.Hay cho cái câu nhờ ngườimà thành người, chết
khônghốihận.Độtnhiên“keng”một tiếng,một thanhđao từ trong taymộtngười rơi
xuống,rơithõngxuốngđất.ChâuMãnhnhìnngườiđóhétlớn:-ManNgưu,ngươiluônluônlàmộthảohán,sátnhânchưatừngmềm
tay,hiệntạisaolạicảđaocũngcầmkhôngvững?”.ManNgưucúiđầu,huyếtlệrưngrưng:-Đườngchủ,ôngbiết tôivốn trongmộngcũngmuốnchémđầungười
đó,nhưnghiệntại…“Hiệntạithìsao?”ThanhâmcủaChâuMãnhcàngtêdại:“Hiệntạingươilẽnàokhôngmuốngiếty?”.-Tôivẫnmuốn,nhưngkêutôiđigiếtynhưvậy,tôithậtvôphươngđộng
thủ.-Tạisao?“Tôicũngkhôngbiếttạisao”.ManNgưucũngquỳxuống,dùnglựctát
vàomặtmình,tátđếnđỏmặt:“Tôi đáng chết, tôi là tên hèn nhát đáng chết, trong tâm tôi tuy biết,
nhưngĐườngchủnếukêutôinóira,tôilạinóikhôngđược”.“Tênhènnhátngươi,ngươinóikhôngđược, tanóiđược”.ChâuMãnh
thốt:“Ngươivôphươngđộngthủchỉvìngươichợtpháthiệnconngườimà
bọntamuốnlấymạngcũnglàmộthảohán.Yđãmộtmìnhđếngặpbọnta,bọntacũngnêndùnglễhảohánmàđốiđãiy,bọntanếugiếtynhưvậy,chodùcóbáothùđược,cũngkhôngcònmặtmũiđểđigặpanhhùngthiênhạ”.
HắnhỏiManNgưu:-Ngươinóicoi,trongtâmngươicóphảinghĩnhưvậykhông?ManNgưuvậpđầu,trênmặtrànrụahuyếtlệ.MụcquangnhưđaophongcủaChâuMãnhlạiquétngangtrênmặtđám
thuộchạ.“Còn các ngươi?”Hắn hỏi đám huynh đệ đã theo hắn thân kinh bách
chiến,cửutửnhấtsinh,khôngcòngìkhácngoàicáimạng:“Trongtâmcácngươicóphảinghĩnhưvậykhông?”.Khôngaihồiđáp.Nhưngbàntaycầmđaocủamỗimộtngườiđềuđãthụthương.Bọnhọtuyđãmấthếttấtcả,lạicònchưamấtđihuyếtkhí,nghĩakhí,và
dũngkhícủabọnhọ.ChâuMãnhnhìnbọnhọ,nhìntừngngườimột,trongđôimắttotrònmệt
mỏivôthầnchợtlạiphátsáng,chợtngửamặtmànói:-Tốt,đómới làhuynhđệ tốt,đómới làhuynhđệ tốtcủaChâuMãnh,
ChâuMãnhcó thểkếtgiaohuynhđệvới cácngười, chết cũngkhôngoántiếc.
HắnquaymặthỏiTưMãSiêuQuần:-Ngươi nhìnxem,huynhđệ củaChâuMãnh ta là nhữnghuynhđệ ra
sao?Cóphảilànhữngtênhènnhátkhông?ĐôimắtcủaTưMãSiêuQuầncũngđỏngầu,đãđỏngầutừsớm.Nhưngykhôngrơilệ.Y vẫn đứng thẳng như ngọn tiêu thương, quamột hồi rất lâumới nói
từngtiếng:- ChâuMãnh, ta không bằng ngươi, cả gãi đít cho ngươi cũng không
đáng.Bởivìtakhôngcónhữnghuynhđệnhưngươi.Câunóiđókhôngphảidongườikhácnói ra, câunóiđó làdoTưMã
SiêuQuầnnóira.AnhhùngTưMãSiêuQuầnthiênhạvôsong.TrongmắtChâuMãnhlạikhôngcómộtnétđắcýnào,tráilạilạingập
trànnỗibithương,phảngphấtđangtựhỏitâmmình:--Bọntatạisaokhôngphảilàbằnghũumàlạilàthùđịch?Câunóiđóđươngnhiênkhôngthểnóira,ChâuMãnhchỉnói:-Khôngcầnbiếtrasao,ngươiđốitốtvớibọnta,bọntacũngtuyệtkhông
thểkhôngđốitốtvớingươi.Chỉtiếccómộtđiểmvẫnbấtbiến.Hắnnắmchặtsongquyền:-TavẫnlàChâuMãnh,ngươivẫnlàTưMãSiêuQuần,chonêntavẫn
phảigiếtngươi.ĐócũnglàKhí,giốngnhưáitìnhtrọnđờichungthủyvậy,biểncóthể
cạn,đácóthểmòn,luồngKhíđólạivĩnhviễntồntại.Bởi vì có luồngKhí đó, cho nên đámnamnhi giang hồ cả cội nguồn
cũng không cómới có thể vĩnh viễn sống trong tâm của những người cóhuyếttính.
ChâuMãnhlạinói:-Ngươihồinãycũngcónóiqua,đâyvốn làchuyệncủahaichúng ta,
vốnnênđểchohaitatựgiảiquyết.HắnhỏiTưMãSiêuQuần:-Hiệntạicóphảiđãđếnlúckhông?-Phải.ChâuMãnhlạichằmchằmnhìnyrấtlâu,bỗngnói:-ĐưachoTưMãđạihiệpmộtthanhđao.ManNgưulậptứclượmđaodướiđấtdùnghaitaynânglênđưaqua.Một
thanhđạiđaoluyệnbằngsắtthuầnchất,trênlưỡiđaođãmẻmộtmiếng.“Thanhđaođókhôngphảilàđaotốt”.ChâuMãnhnói:“NhưngtrongtaycủaTưMãSiêuQuần,vôluậnlàđaonàocũngđềucó
thểgiếtngườinhưnhau”.“Phải”.TưMãSiêuQuầnvuốtnhẹchỗmẻtrênlưỡiđao:“Thanhđaonàyvốnlàđaogiếtngười”.-Chonêntachỉmuốnngươiđápứngtamộtchuyện.-Chuyệngì?“Nếuquảngươicóthểgiếtta,xuốngđaongànvạnlầnkhôngđượclưu
tình”.ThanhâmcủaChâuMãnhlạibiếnthànhhungmãnh:“Nếukhôngtachodùcógiếtđượcngươicũngphảihốihậncảđời”.HắnhỏihọTưMã:-NgươicómuốnChâuMãnhtavìngươimàhốihậncảđờikhông?CâutrảlờicủaTưMãSiêuQuầnrấtrõràng:-Nếutacóthểmộtđaogiếtđượcngươi,ngươituyệtkhôngthểnhìnthấy
đaothứhaicủata.“Tốt”.ChâuMãnhthốt:“Cựctốt”.Đaoquanglóelên,ChâuMãnhđãbạtđao.Tấtcảmọingườitrongtiểuthấtđềuđãdạtra,nhữngngườiđóđềulàhảo
huynhđệvàosinhratửcùngChâuMãnh.Nhưngbọnhọđềuđãdạtra.
Nhânsinhtựcổthùyvôtử.Chết!Chếtcógìmàvĩđạivậy?Nhưngtônnghiêmvà nghĩa khí của nam tử hán lại tuyệt đối không cho phép bất cứngườinàolàmtổnthương.
ChâuMãnhhoànhđaohướngtớihọTưMã:-Tanếuchếtdướiđaocủangươi,huynhđệcủatatuyệtkhôngđikiếm
ngươinữa.Hắnnóitiếp:-ChâuMãnhcóthểchếtdướiđaocủaTưMãSiêuQuần,chếtkhônghối
tiếc.NhưnghắnvẫnnhịnkhôngđượcphảiquayđầunhìnĐiệpVũmộtlần,
mộtlầnđócólẽlàlầncuốicùng.-- Ta nếu chết dưới đao của ngươi, chỉ hy vọng ngươi có thể thay ta
chiếucốchonàng.Câunóiđócũngkhôngthểnóira.ChâuMãnhchỉnói:- Ngươi nếu chết dưới đao của ta, ta nhất định chiếu cố đến vợ con
ngươi.“Vợconta?”TưMãSiêuQuầncườithảm:“Vợcontachỉsợchỉcònnướcđợitachếtdướiđaocủangươimớicóthể
chiếucốchobọnhọđược”.TâmChâuMãnhchìmđắm.ChođếnbâygiờhắnmớiphátgiácnỗibithươngthốngkhổcủahọTư
Mãcólẽcònsâuđậmnặngnềhơnxahắn.Nhưnghắnđãbạtđao.Đaođãhoành.Tâmcũngđãhoành.Sinhtửgiữamộtchớpmắt,trênthếgiớinàychỉsợkhôngcònchuyệngì
cóthểngăntrởtrậnquyếtchiếnsinhtửcủabọnhọ.Nhưnglúcđó,giữamộtchớpmắt:-ChâuMãnh.Hắnđộtnhiênnghecóngườiđanggọihắn,thanhâmphảngphấtxavời
làmsao,xavờilàmsao.Nhưngngườigọitênhắnlạiđangbêncạnhhắn.Mộtngườilúcnàocũng
đềucóthểkêuhắnvìngườiđómàchết.
Mộtngườimàhắncảlúclạchồnvàomộngcũngvôphươnglãngquên.Khứgiảdĩkhứ,thửtìnhvịtuyệt;Vịquânnhấtvũ,hóatáchồđiệp.Tạmdịch:Ngườiđiđãđi,tìnhcònchưatận;Vìngườimúamộtbài,hóathànhhồ
điệp.ChâuMãnhkhôngquayđầu.Đaocủahắnđangtrongtay, tửđịchcủahắnđangđứngtrướclưỡiđao
củahắn.Huynh đệ của hắn đều đang nhìn hắn. Hắn không thể quay đầu, hắn
nghĩavôphảncố,vìnghĩakhôngthểquaytrởlại.“ChâuMãnh”.Tiếnghôhoánvanglên:“ChâuMãnh”.Tiếnghôhoánxavờilàmsao,lạigầngũilàmsao.Tiếnggọi đógần làm sao, lại xa làm sao, từ xaxămgọi lãng tửquay
chântrởvềtrongmộng.Tiếnggọilãngtửtrởvềbithốngxaxămsâuhútsâuchìm.ChâuMãnhquayđầu.Lại “keng”một tiếng, ChâuMãnh quay đầu, lúc quay đầu đao đã rơi
xuống,lúcquayđầulàlúcĐiệpVũđangnhìnhắn.Nàngnhìnchỉnhìnthấyhắn,hắnnhìncũngchỉcónàng.Giữa chớpmắtđó, tất cảmọingườiđềukhôngcòn tồn tại, tất cảmọi
chuyệncũngđềukhôngcòntồntạinữa.Tấtcảmọiânoánthùhậnphẫnnộbiaiđềuđãhóathànhhồđiệp.Hồđiệpđãbayđi.Hồđiệpbayđilạibayvề,làvề?Haylàđi?Làngười?Haylàđiệp?-ChâuMãnh,ChâuMãnh,ngươicònởđókhông?-Tađây,taởđây,taluônluônởđây.Hắnđangởđây.Bảođaokhôngởđây,HùngSưkhôngởđây, anhhùngnhất thế cũng
khôngởđây.
Nhưnghắnđangởđây.Mộtkhinàngởđây,hắnởđây.-ChâuMãnh,tađãsai,ngươicũngđãsai.-Phải,tađãsai.“ChâuMãnh,tatạisaolạikhônghiểuđượctrongtâmngươiđốivớitara
sao?Ngươitạisaolạikhônggiúptahiểu?”ĐiệpVũthốt:“Ngươitạisaolạikhôngđểtabiếtngươiyêutatớimứcnào?Tatạisao
lạikhôngđểngươibiếttacầnmộtngườiyêutatớimứcnào?”.Khôngcócâutrả lời,cónhữngchuyệnluônluônkhôngcócâutrả lời,
bởivìnócănbảnkhôngcóđápán.“ChâuMãnh,tađãphảichết,ngươikhôngnênchết”.ĐiệpVũnói:“Tacóthểchết,ngươikhôngthểchết”.Thanhâmcủanàngnhưmộtsợitơtrongsươngmù.“Takhôngthểmúachongươixemnữa,nhưngtavẫncòncóthểhátcho
ngươinghe”.ĐiệpVũthốt:“Tahát,ngươinghe,tanhấtđịnhphảihát,ngươinhấtđịnhphảinghe”.-Được,nànghát,tanghe.Khôngcòn.Khôngcònngười,khôngcònoán,khôngcòncừuhận, trừ tiếngcamà
nàngphảihátra,cáigìkhácđềukhôngcòn.Nàngđãhát.“Bảokếthôngthôngsơtựu,duyênhoađạmđạmtrangthành;Thanhyên
tửvụtrạokhinhdoanh,phinhứdutivôđịnh.Tươngkiếnbấtnhưbấtkiến,hữutìnhhàtựvôtình;Sênhcatảnhậutửu
sơtỉnh,thâmviệnnguyệttànhântĩnh“.Tạmdịch:“Búitócngọcngàchảivội,sonphấnlợtlạtđiểmtrang;Khóixanhsương
tímvâyuyểnchuyển,đườngtơbaybổngvôđịnh.Gặpmặtkhôngbằngkhônggặp,hữutìnhsaobằngvôtình;Sênhcadứt
tiếngvừatỉnhrượu,vườnsâutrăngtànlặngngười“.
Sợitơdầndầnbaycàngxa,càngngưngđọng.Nànghát,nàngđãhát.Nàngngưngđọng.Tấtcảmọithứgiữađấttrờiđềuđìnhchỉ,ítragiữamộtchớpmắtđóđều
đãđìnhchỉ.Nhângiankhôngcòncómúanữa,cũngkhôngcòncólờica,nhângian
cáigìcũngđềukhôngcònnữa.Cảnướcmắtcũngđềukhôngcònnữa.Chỉcómáu.ChâuMãnhsisiđứngđó,sisinhìnnàng,máutươitừtrongmiệngđột
nhiênthổra.
Hồi18-NhấtKiếmQuangHàn
Haimươisáuthánghai.TrườngAn.CaoTiệmPhiđangđợi.TrịnhThànhnóivớichàng:-Tráctiênsinhtạmthờicònchưathểgặpngươi,nhưngôngtanóingươi
cóthểđợiởđây.TiểuCaomỉmcười:-Tacóthểđợi.Nụcườicủachàngvừaônhòa,vừabìnhtĩnh:-Tacóthểbảođảmvớingươi,ngươinhấtđịnhchưatừnggặpquamột
ngườicóthểđợichờnhưta.-Ồ?“Bởivìtanhẫnnạihơnaihết,cólẽcònnhẫnnạihơncảmộtlãođầutử
támmươituổi”.TiểuCaothốt:“Ta từnhỏđãsống trong thâmsơn,có lầnvìđợixemmộtđóasơn trà
khaihoa,ngươiđoánthửtađãđợibaolâucoi?-Ngươiđợibaolâu?-Tađợitrọnbangày.-Sauđóngươiháiđóahoađóxuốngcắmtrênngựcáo?“Takhônghái”.TiểuCaođáp:“Đợihoanởxong,tabỏđi”.-Ngươiđợibangàylàvìmuốnnhìnmộtchớpmắtlúchoanở?ChínhTrịnhThànhcũnglàmộtngườirấtnhẫnnại,hơnnữachừngnhư
hiểuđượcýtứcủaTiểuCao.“Khôngcầnbiếtlàngươiđợicáigì,thôngthườngđềukhôngthểkhông
cómụcđích”.GãnóivớiTiểuCao:“Ngươituykhôngngắtđóahoađó,nhưngmụcđíchcủangươinhấtđịnh
đãđạtđược,hơnnữamụcđíchcủangươituyệtkhôngphảiđơnthuầnchỉvìmuốnxemđóahoasơntràđónở”.
-Tacòncóthểcómụcđíchgìkhác?“Mộtđóahoacũnglàmộtsinhmệnh,giữamộtchớpmắtlúcđóahoađó
nở,cũnglàlúcsinhmệnhsinhthành”.TrịnhThànhđáp:“Mộtsinhmệnhsinhratrongsựdưỡngdụccủađấttrời,biếnhóatrong
đótinhvikỳdiệulàmsao,trênthếgiantuyệtkhôngcóbấtcứchuyệngìcóthểsosánhđược”.
GãngưngthịnhìnTrácThanh:-Chonêntanghĩthờigianbangàycủangươitịnhkhônguổngphí,trải
qualầnquansátđó,kiếmphápcủangươinhấtđịnhtinhtiếnkhôngít.TiểuCaokinhngạcnhìngã,mộtngườitrẻtuổimặtmũibìnhbìnhphàm
phàmnhưvậyxemracònthôngminhhơnnhiềusovớiýtưởngcủachàng.“Chờ đợi người ta càng không thể không có mục đích, ngươi đương
nhiêncũngkhôngthểđợiTráctiênsinhvừađếnlàbỏđi”.TrịnhThànhđiềmđạmhỏiTiểuCao:
“Lầnnàymụcđíchcủangươilàgì?”GãkhôngđểTiểuCaomởmiệng,lạinói:
-Câuhỏinàyngươikhôngcầnphảitrảlời,tacũngkhôngmuốnbiết.-Đólàtựngươihỏita,tạisaolạikhôngmuốntatrảlời,lạikhôngmuốn
biết?-Bởivìmộtngườibiếtcàngítchuyệncàngtốt.-Ngươiđãcănbảnkhôngmuốnbiết,tạisaolạiphảihỏi?“Tachỉbấtquálàđangđềtỉnhngươi,tađãcóthểhỏinhưvậy,Tráctiên
sinhnhấtđịnhcũngcóthểnghĩnhưvậy”.TrịnhThànhđáp:“ĐợiđếnkhiTráctiênsinhhỏingươicâuđó,ngươitốthơnhếtlàcómột
lýdorấttốtđểđáplờiôngta,hơnnữaphảikhiếnchoôngtathỏamãn,nếukhôngngươitốthơnhếtkhôngcầnphảiđợichờnữa”.
Gãvừanghiêmtúcvừathànhkhẩn:-NgườikhiếnchoTrác tiênsinhcảm thấy thỏamãnhiện tạicònsống
cũngtịnhkhôngnhiều.Nóixongcâuđó,gãbỏđi,gãtịnhkhôngmuốnđợixemTiểuCaođốivới
câunóiđócủagãcóphảnứnggì.Nhưngđiđếncửa,gãlạiquayđầulại:-Còncómộtchuyệntaquênnóichongươibiết.
-Chuyệngì?-Tráctiênsinhcònphânphóvớitalà,ngươinếumuốngìcứchongươi
cáiđó,khôngcầnbiếtlàngươimuốngìcũngđược.-Hắnthậtsựnóinhưvậy?-Thật.TiểuCaocười,cườikhoankhoáiphithường:-Vậythìcựctốt,thậtcựctốt.LúcTrácĐôngLaitriệukiếnTrịnhThành,đãgầnđếnchínhngọ.Trịnh
Thành hoàn toàn nhìn không ra hắn có chỗ khác biệt gì so với bình thời.Những chuyện vừa bi thảm vừa đáng sợ xảy ra từ hôm qua xem chừngkhôngcómộtchútquanhệgìđếnhắn.
Trác Thanh đã làm ra những chuyện gì để báo thù? Hắn cũng tuyệtkhônghỏiđến.
HắnchỉhỏiTrịnhThành:-CaoTiệmPhicóphảicònđangđợi?“Phải,gãcònđợi”.TrịnhThànhđáp:“Nhưngthứgãmuốn,tôilạikhôngcócáchnàohoàntoànđitìmchogã”.-Gãmuốncáigì?Cảngươicũngkhôngtìmđược?“Gãmuốntôitrongmộtcanhgiờchuẩnbịchogãhaichụcbànrượuthịt
ngonnhất,hơnnữaphảimờiđầubếpởhainơiTrườngAnCưvàMinhHồXuânđếnnấu”.TrịnhThànhđáp:
“Gãcònmuốn tôi trongmột canhgiờ tụ tập tất cảmấyảkỹnữ trongthànhđếnuốngrượuvớigã”.
-Ngươiđãtìmchogãbaonhiêungười?-Tôichỉtìmđượcbảymươibangười, trongđóquánửađềuđangngủ
vớiđànôngbịkéorakhỏigiường.TrácĐôngLaikhôngngờlạicườicười.“Lúcđó,đámcônươngkhôngcónamnhântrêngiườngcũngkhôngthể
coilàkỹnữ”.Hắnnói:“Chuyện này ngươi làmkhông tệ, sáng sớmhômnay địa phương này
nhấtđịnhrấtnhiệtnáo”.“Quảthậtcựckỳnhiệtnáo,cảđámhuynhđệbiếtuốngrượutrongtiêu
cụcđềubịgãlôiđiuốngrượuvớigã”.TrịnhThànhnói:“Gãnhấtđịnhbắtmỗimộtngườiđềuphảiănmừngvớigãmộtphen”.“Ănmừng?Ănmừngcáigì?”TrácĐôngLaihỏi:“Hômnay có gì đáng để gã ănmừng?” “Gãkhôngnói”.TrịnhThành
đáp:“Nhưngtôitrướcđâycónghenói,córấtnhiềungườilúcbiếtmìnhsắp
chếtđềulàmnhưvậy”.TrácĐôngLaitrầmtư,tròngmắtđộtnhiêncothắt,quamộthồirấtlâu
mớinói:-Chỉtiếctabiếtgãtạmthờicònchưachếtđược.Rượuđãcạn,kháchđãtản,trênhànhlangvàhoasảnhtrướcmặt,ngoại
trừngoạitrừmấymảnhtrâmcàitócgãyđoạnrơitrênđất,ngoạitrừthắtlưnggiàyvớvàphấnsáprơirớt,còncónhữngvậtkhiếnngườitacảtưởngcũngkhôngtưởngđược,chừngnhưđặcbiệtmuốnchứngminhvớichủnhân,bọnhọđíchxácđềuđãsay.
Chủnhâncủabọnhọđâu?Chủnhânkhôngsay,kháchnhânsaolạicóthểvuivầy?TiểuCaogiốnghệtmộtngườichết,nằmsấp trênmột tấmchiếumềm,
nhưngđợiđếnlúcTrácĐôngLaiđiđếntrướcmặtchàng,ngườichếtđóđộtnhiêntỉnhdậyliền,độtnhiênthởdài:
-Ngươi tại sao phải đợi đến lúc người ta về hết rồimới đến?Lẽ nàongươitrờisinhkhôngthíchnhìnngườitavuivẻ?
TrácĐôngLailạnhlùngnhìnchàng,hữnghờthốt:- Ta quả thật không thích, tỉnh táo nhìn người say tịnh không phải là
chuyệnrấtthúvị.HắnđămđămnhìnvàomắtTiểuCao:-Maylàngươicònchưasay,saylàngườikhác,khôngphảilàngươi.TrongánhmắtcủaTiểuCaocảmộtchútsaysưacũngkhôngcó.“Tathấyngươicònrấttỉnh”.TrácĐôngLaithốt:“Còntỉnhhơncảthỏ”.TiểuCaocười,cườilớn.“Ngươikhôngnhìnlầm,quảthậtkhôngnhìnlầm”.Chàngcườilớn:
“Mắtngươicònsắcbénhơncảhồly”.-Ngươimuốnngườikhácsay,mìnhsaolạikhôngsay?“Bởivìtabiếthồlysớmmuộngìcũngđến”.TiểuCaođáp:“Cóhồlyđến,thỏlàmsaocóthểkhôngbảotrìsựtỉnhtáochođược?”-
Nếuquảhồlyđãđến,thỏcócòntỉnhtáocũngvôdụng.-Ồ?“Nếuquảbiếtcóhồlyđến,khôngmuốnchếtthìđánglẽphảinhanhchân
chạytrốnmớiđúng”.TrácĐôngLaicườinói:“Trừ phi con thỏ đó căn bản không sợ hồ ly !” - Thỏ làm sao có thể
khôngsợhồly?“Bởivìsaulưngnócòncómộtmũithương,mũithươngđóđangnhắm
thẳngvàotimhồly,lúcnàocũngcóthểđâmvào”.“Thương?”TiểuCaochớpchớpmắt:“Thươngởđâura?”TrácĐôngLaicườicười:-Đươngnhiênlàtừmộtcáihòm,mộtcáihòmvừamấtđãtìmlạiđược.TiểuCaokhôngcười,mắtcũngkhôngchớp,hơnnữađãlộxuấtmộtthứ
biểutìnhtừtrongtâmcócảmgiácrấtbộiphục.“Ngươiđãbiết?”ChànghỏiTrácĐôngLai:“Ngươilàmsaobiếtđược?”“Ngươinghĩtabiếtcáigì?”TrácĐôngLai
hỏi:“Tachỉbấtquábiết trên thếgiannàycó thứngườinếuquảănnợcủa
ngườikhácmộtlần,nhấtđịnhtìmcáchđềnbồilạigấpmườilần,tachỉbấtquábiếtTiêuLệHuyết thậtxảohợp là thứngườiđó,hơnnữa lại thậtxảohợpđãtìmđếnngươi”.
Hắnlạicườicười:-Tabiếtchỉbấtquálàbấynhiêuthôi.TiểuCaolạinhìnhắnchằmchằmcảnửangày,thởdài:-Đó không thể coi là bấy nhiêu, đã quá đủ rồi.Không trách Tiêu Lệ
Huyếtnóivới ta,có thểbànchuyện làmănvớiTrác tiênsinh tuyệtđối làchuyện rấtkhoankhoái,bởivìcónhữngmìnhcănbảnbất tấtphảinói ra,hắnđãhoàntoànbiếtrõ.
NụcườimỉmcủaTrácĐôngLaiphảngphấtđãbiếnthànhcườikhổ:
-Chỉtiếcchínhtacũngkhôngbiếtmìnhthậtrabiếtbaonhiêu?“NgươicóbiếtlầnnàylàTiêuLệHuyếtmuốntađếnkhông?”TiểuCao
lạitựtrảlờicâuhỏicủamình:“Nguơiđươngnhiênđãbiết,hơnnữangươinhấtđịnhcũngbiếtchuyệny
muốntađếnbànbạctuyệtkhôngphảilàchuyệnkhônghaygì”.“Chuyệnkhônghaycũngcórấtnhiềuthứ”.TrácĐôngLaihỏi:“Ymuốn ngươi đến bàn thứ nào?” “Đại khái là thứ không hay nhất”.
TiểuCaolạithởdài:“Nếu quả không phải vì ta nợ ymột chút tình, chuyện đó cả ta cũng
khôngchịuđếnbànbạcvớingươi”.“Ngươiđãlầm!”TrácĐôngLaikhôngngờlạimỉmcười:“Điểmđóngươiđãlầm”.-Điểmnào?“Trênmột phương diệnmà nói, chuyện hay nhất thông thường đều là
chuyệnkhônghaynhất,chonêntrênmộtphươngdiệnkhácmànói,chuyệnkhônghaynhấtvốncũnglàchuyệnhaynhất”.TrácĐôngLaiđáp:
“Chuyệnnhângianthôngthườngcórấtnhiềuchuyệnnhưvậy”.Hắnlạigiảithích:-NếuquảTiêutiênsinhcănbảnkhôngmuốnngườitađếnbànbạcvới
ta,lạichờlúcnửađêmvắngvẻkhiêngcáihòmđóđếntìmta,chuyệnđómớilàchuyệnkhônghaynhất.
-Chonênkhôngcầnbiếtymuốntađếnbànvớingươichuyệngìđinữa,ngươiđềukhôngcảmthấykhôngquákhoankhoái?
-Phải.-Vậythìcựctốt.Nhưng biểu tình củaTiểuCao lại bất chợt biến thành rất nghiêm túc,
phảngphấtbắtchướckhẩukhícủaTrácĐôngLai,gằntừngtiếng:-YmuốntađếntiếpthếvịtrícủaTưMãSiêuQuần,đếntiếpnhậnlệnh
phùcủaĐạiTiêuCục,làmtổngcụcchủcủaĐạiTiêuCục.Câunóiđónóira,vôluậnlàaiđềunghĩTrácĐôngLainhấtđịnhsẽgiật
mình.Nhưnghắncảkhóemắtcũngkhôngcogiậtmộtchútnào,chỉhữnghờ
hỏiTiểuCao:-ĐóthậtsựlàýtứcủaTiêutiênsinh?-Phải.TiểuCaohỏingượclạiTrácĐôngLai:-Cònýtứcủangươi?TrácĐôngLai cảđắnđo cũngkhôngđắnđo, chỉ nóihai chữ rất giản
giảnđơnđơn:-Rấthay.“Rấthay?”TiểuCaotráilạilạicảmthấyrấtkinhngạc:“Rất hay nghĩa là sao?”TrácĐôngLaimỉm cười, vòng tay hướng về
phíaTiểuCao:-Ýtứrấthaylàmuốnnóihiệntạicáchạđãtrởthànhthủlãnhsốmột
củaĐạiTiêuCục,đãngồitrêncáighếcaonhấtcủaĐạiTiêuCục.TiểuCaongâyngười.TháiđộcủaTrácĐôngLaiđốivớichàngdãbắtđầubiếnthànhrấtcung
kính:-Từnayvềsau,bamươisáulộhảohánthuộchạcủaĐạiTiêuCụcđều
toàn bộ thuộc dưới quyền thống lãnh của ngươi, nếu quả có người khôngphục,TrácĐôngLainguyệnlàmtiênphongxửchémhắn.
HắndùngđôimắtxámxịtnhìnTiểuCao:-Nhưng từnayvềsau,ngươicũngđã làngườicủaĐạiTiêuCục,Đại
TiêuCụcchỉduynhấttheodướicươngngựacủangươi,ngươicũngphảivìĐạiTiêuCụcmàtậntrungtậnlực,sựkhốnkhócủaĐạiTiêuCụclàkhốnkhócủangươi,thùđịchcủaĐạiTiêuCụccũnglàthùđịchcủangươi.
TiểuCaochungquyđãthởphàomộthơi:-Tađãminhbạchýtứcủangươi.TiểuCaocườikhổ:-Vốn tacònchưaminhbạchngươi tại sao lạiđápứngnhanhđến thế,
hiệntạitacuốicùngđãminhbạchýtứcủangươi.“Sựtìnhvốnlànhưvậy,cũngnhưbảokiếmcóhailưỡivậy”.Thanhâm
củaTrácĐôngLaivừanghiêmtúcvừatrầmtĩnh:“Muốncóthuhoạch,tấtphảibỏramộtcáigiálớn”.
Thanhâmcủahắnbỗngbiếnthànhkhànkhàn:-TanghĩngươinhấtđịnhcũngbiếtTưMãSiêuQuầntừngtrảmộtcái
giálớnchừngnào.“Cònngươi?”TiểuCaođộtnhiênhỏihắn:“Ngươitừngtrảcáigì?”TrácĐôngLaicườicười.“Tatừngtrảcáigì?Tađượccáigì?”Nụcườicủahắntrànđầyvẻthương
cảm:“Câuhỏiđótachỉsợkhôngthểtrảlờingươi,bởivìchínhtacũngkhông
biết”.Câunóiđócũngkhôngphảilànóiláo,hơnnữanóithậtsựcóchútcảm
thương,thậmchícảTiểuCaocũngbắtđầucóchúttộinghiệphắn.MaylàTrácĐôngLailậptứckhôiphụcvẻlãnhtĩnhnhưnhamthạchcủa
hắn,hơnnữalậptứcđềxuấtmộtvấnđềcàngsắcbénhơncảlưỡiđao.“Tachịuủnghộlậpngươilàchủtiêucục,tacũngchịutậntrungtậnlực
vìngươi.Tatinrằngbọntađềubiếtrấtrõlàmnhưvậyđốivớibọntađềucólợi!”
HắnhỏiTiểuCao:“Nhưngcònngườikhác?”-Ngườikhác?-BamươisáulộnhânmãthuộchạcủaĐạiTiêuCục,khôngcómộtai
hòanhãâncầnnhưta,muốnbọnhọthànhtâmủnghộngươilàmtổngtiêuđầu,khôngphảilàchuyệndễ.
HắnlạihỏiTiểuCao:-Ngươichuẩnbịlàmsaođây?-Ngươinóithửtanênlàmgì?“Trướchếtphảicóuy,mớicóthểcótín,đãcóuytín,mớicóthểhiệu
lệnhquầnhùng,mớicóthểkhiếnchongườikhácphụcngươi”.TrácĐôngLaiđáp:
“Ngươimuốngiànhcáighếđó,đươngnhiêntrướchếtphảilậpuy”.“Lậpuy?”TiểuCaohỏi:“Phảilàmsaođểlậpuy?”-HiệntạihọTưMãvàtađãchốngđốinhau
quyếtliệt,ytứctốibỏđi,biếnmấtkhôngcódấutích.-Tabiết.
“Không những ngươi biết, ta tin rằng còn có rất nhiều người cũng đãbiết”.TrácĐôngLaiđáp:
“TrướclúcTrácThanhlâmtử,nhấtđịnhkhôngquênpháingườiđemtinđótruyềnrangoài.Chỉcầncóthểbáothù,hơnnữalàchuyệngãcóthểlàm,tatinrằnggãkhôngbỏsótmộtchuyệnnàođánglàm”.
TiểuCaonói:-Tacũngtinrằngchuyệngãcóthểlàmnhấtđịnhkhôngít.-Đíchxáclàkhôngít.“ChonênngươingheTiêutiênsinhmuốntatiếpchưởngtiêucục,không
phảnđốichútnào”.TiểuCaocườikhổ:“Bởivìngươicũngrấtcầntađếngiúpngươithuthậptàncục”.ĐiểmđóTrácĐôngLaikhôngngờcũngkhôngphủnhận.“Hiện tại tìnhhuốngcủabọn tađíchxáckhôngquáổnđịnh,Tiêu tiên
sinh nghĩ tất cũng rấtminh bạch tình huống này, cho nênmới kêu ngươiđến”.TrácĐôngLainói:
“Tiêutiênsinhcũngrấthiểuta,cũngtínhđúnglàtatuyệtkhôngthểcựtuyệt”.
HắnnhìnTiểuCaochằmchằm,gằntừngtiếng:-Dướitìnhhuốngnày,ngươimuốnlậpuyđươngnhiênphảidùngbiện
pháphữuhiệutrựctiếpnhất.TiểuCaocũngchằmchằmnhìnhắn,quamộthồi rất lâumớihỏi từng
tiếng:-CóphảingươimuốntađigiếtChâuMãnhđểlậpuy?-Phải.-Đólàđiềukiệncủangươi?“Khôngphảilàđiềukiện,màlàđạithế”.TrácĐôngLailạnhlùngđáp:“Đạithếnhưvậy,ngươivàtađềukhôngcònđấtlựachọn”.CaoTiệmPhiđứngbậtdậy,bướcđếnsongcửasổ.Ngoàisongcửa tuyếtcònchưa tan,khí trời lạinắngấmchanhòa,mặt
đấtvẫnmộtphiếntrắngbạc,bầutrờilạiđãchuyểnthànhxanhthẫm.Xaxachợtcómộtvầngmâytrắngbayđến,chợtdừnglại,lạichợtbayđi.
Cũngkhôngbiếtđãquabaolâu,TrácĐôngLaimớithởdàinhènhẹ.
“Tahiểucácngươi,ngươivàChâuMãnhđềulàngườigianghồ, trọnglờihứamàkhinhsinhtử,bởivìgiữasinhvàtửvốnchỉbấtquálàchuyệntrongmộtbúngtay”.Hắnnóirấtthànhkhẩn:
“Chonêncácngươibìnhthủytươngphùng,tinhtinhtươngtích,cóthểsinhtửcónhau”.
Trongtiếngthởdàicủahắnquảthậtcónhữngcảmkhái.“Trongmắt của Tiêu tiên sinh không biết hai chữ bằng hữú là gìmà
nhìn,cácngươicólẽcănbảnkhôngthểcoilàbằnghữu,nhưngtahiểucácngươi”.TrácĐôngLaithốt:
“Cho nên ta cũng hiểu, muốn ngươi đi giết Châu Mãnh đích xác làchuyệnrấtbiai,khôngchỉlàbiaicủangươi,cũngkhôngchỉlàcủahắn,màlàbiaicủatấtcảbọntacộnglại”.
TiểuCaokhôngnóigì.“Chonên ta cũnghyvọngngươi có thểhiểumộtchuyện”.TrácĐông
Lainói:“NgươikhôngđigiếtChâuMãnh,cũngcóngườiđigiếthắn,hắnkhông
chếttrongtayngươi,cũngphảichếttrongtayngườikhác”.-Tạisao?“Naimất lộc, thiênhạchianhauđi lùng,TưMãSiêuQuầnmấtđịavị
củay,tìnhhuốngcũngnhưvậy”.TrácĐôngLaiđáp:“Chonênđầu lâucủaChâuMãnhhiện tạiđã thànhđối tượngcủahào
kiệtbamươisáulộthuộchạcủaĐạiTiêuCục”.Hắnlạigiảithích:-BởivìChâuMãnhcũnglàanhhùngnhất thế,hơnnữalà tửđịchcủa
ĐạiTiêuCục,trongĐạiTiêuCụcvôluậnlàaicóthểlấyđầucủahắn,đềucóthểmượnđómàlậpoaivớicáclộanhhào,nắmlấychứcvịcủahọTưMã.
TrácĐôngLainói:-Trongđótốithiểucóbangườicóhyvọng.-Ngươisợbọnchúng?-Ngườitasợkhôngphảilàbọnchúng.-Vậyngươitạisaokhôngtựmìnhgiànhchức?“Bởivìngươi”.TrácĐôngLaiđáp:
“Tacũngkhôngsợngươi,nhưngthêmvàoTiêutiênsinh,thiênhạkhôngaicóthểđịchlại”.
Lầnnàylờinóicủahắncũnglànóithật.“TrướcđâytakhônggiếtChâuMãnhvìmuốngiữhắnlạichohọTưMã,
lầnnàytakhônggiếtChâuMãnhvìmuốngiữhắnlạichongươi”.TrácĐôngLaithốt:
“Đểngườikhácgiếtgiếthắnchibằngđểhắnchếttrongtayngươi,sớmmuộngìhắntấtphảichết,khôngcònnghingờgìnữa”.
TiểuCaoquayngườinhìnhắnchằmchằm,mắtđầynhữngtiamáuđỏtiti,trênmặtlạikhôngcótớimộtchúthuyếtsắc.
“Ngươi hồi nãy nói đến ba người kia, hiện tại có phải cũng đã đếnTrườngAnkhông?”TiểuCaohỏiTrácĐôngLai.
-Rấtcóthể.-Bọnchúnglàai?“Một thanhkiếmvô tình,mộtngọn thươngđoạtmệnh,vàmộtámkhí
kiếnhuyếtphonghầu”.TrácĐôngLaiđáp:“Mỗimộtthứđềucótưcáchliệtvàohàngmườikiệnvũkhíđángsợnhất
trongthiênhạ”.-Tahỏilàngười,khôngphảilàvũkhícủabọnchúng.“Bọnchúngđềulàkẻsátnhân,ởTrườngAnđềucótaimắt,đềucóthể
nộitrongmộthaicanhgiờtìmraChâuMãnh”.TrácĐôngLaithốt:“Ngươichỉcầnbiếtnhưvậylàđủrồi”.-Ngươitạisaokhôngnóiratêncủabọnchúng?-Bởivìsaukhingươibiếttênbọnchúng,rấtcóthểảnhhưởngđếnđấu
chívàtâmtìnhcủangươi.-BọntacóthểtìmraChâuMãnhtrướcbọnchúngkhông?-Ngươikhôngthể,tacóthể.-ChâuMãnhhiệngiờđangởđâu?“Tronglòngbàntayta”.TrácĐôngLaiđáp:“Hắnluônluônnằmtronglòngbàntayta”.Mây chiều giăng phủ, núi đồi nhuốm đượm bóng chiều, Châu Mãnh
cũngởđó,đangđứngtrướcmộtmiếngđấtvàng.
Mộtmiếngđấtvàngmớiđắp,cỏxuâncònchưasinhsôitrênmộ,biađátrướcmộcũngchưalập,bởivìngườitrongmộcóthểđãhóathànhhồđiệpbayđi.
Maitángtrongmộcólẽchỉbấtquálàmộtđoạnnămthánganhhùngđãthànhquákhứ,vàmộtđoạnnhutìnhnhinữvẫncònchưatảnmác.
NhưngChâuMãnhvẫncònđó.HọTưMãvẫncònđó.Chonênânoáncừuthùtriềnmiêngiữabọnhọvẫncònđó,kếtquảgiữa
bọnhọvốnkhôngcómộtaicóthểgiảikhaiđược.Bóngchiềucàngchìmsâu.ChâuMãnhsisiđứngđó,cũngkhôngbiếtđứngđãbaolâurồi,hơnmười
huynhđệcònlạiđangsisinhìnhắn,aicũngkhôngbiếttrongtâmhắncótưvịgì,aicũngkhôngbiếttrongtâmđámhuynhđệhắncótưvịgì.
Nhưngtrongtâmbọnhọđềubiết,nếuquảnhânsinhthậtnhưlàmộtmànkịch,nếuquảcảđờibọnhọchỉbấtquálàmộtmànkịch,vậymànkịchđó,khôngcònnghingờgìnữa,đãđếnlúchạmàn.
Vôluậnmànkịchđóthảmliệtbitrángoanhđộngđếnmứcnào,hiệntạiđềuđãđếnlúchạmàn.
ĐiệpVũchỉbấtquáđãđitrướcmộtbước,bọnhọlạivẫncònphảidiễnchoxongđoạnđườngcuốicùng.
Khôngcầnbiếtgiankhổcỡnàođềuphảidiễnchoxong,bọnhọchỉhyvọngcóthểrắcngậpmáucủathùnhântrênđườngvềcủahọ.
ChâuMãnhchungquyđãquayngười,đốidiệnnhữnghuynhđệsinhtửcónhauđó,dùngđôimắttotrònđỏngầunhữngtiamáuli tinhìnbọnhọ,nhìnhếtngườinàytớingườinọ,dừngrấtlâutrênmỗimộtkhuônmặt,chừngnhưnhìnmộtlầncuốilàvĩnhviễnkhôngcòncóthểtáikiếnnữa.
Sauđóhắnmớidùngthanhâmtêkhảnnói:-Đờingườicóbữa tiệcnàovĩnhviễnkhông tàn,chodù là trẻhaygià
cũngcólúcchiatay,hiệntạiđãđếnlúcbọntachiatay.Đámhuynhđệcủahắnbiếnsắc,ChâuMãnhgiảnhưkhôngthấy.“Chonênhiệntạitamuốncácngươiđi,tốthơnhếtlàchiathànhnhiều
đườngmàđi,khôngnêncóquáhaingườiđichungmộtđường”.ChâuMãnhthốt:
“Bởivìtamuốncácngươisốngcòn,chỉcầncácngườicòncómộtngườicònsốngsót,HùngSưĐườngvẫncóhyvọngtáikhởi”.
Khôngaiđi,khôngaiđộng.ChâuMãnhhétlớn:-Tổtiênnhàcácngươi,cácngươilẽnàokhôngnghelãotửnóigì?Các
ngươilẽnàohyvọngngườicủaHùngSưĐườngđềuchếttậnchếtsạchchếttuyệt?
Vẫnkhôngcóaiđộng,cũngkhôngcóaimởmiệng.ChâuMãnhdụnglựcrútdâythắtlưngdabềngangrộngcảgangtayra,
xôngvềphíabọnhọ.-Cácngươikhôngđi,cácngươimuốnchết,được,lãotửtrướchếtphải
quấtchocácngươivàiroimớikhiếncholãotửđỡtứcđược.Thắtlưngdaquậtxuống,mộtroilàmộtvếttímxanh,mộtroilàmộtvệt
máu.Nhưngnhữnghuynhđệđãkhôngbiếtsốngchếtcũngkhôngbiếtđauđớn
đóchỉnhắmmắt,nghiếnrăng,độngcũngkhôngđộng.TưMãSiêuQuầnđứngxaxa,nhìntừxaxa,chừngnhưcảmộtchútcảm
giácđềukhôngcó.Nhưngkhóemiệngcủayđãcómộttiamáutươilấmtấmrỉ.Răngynghiếnquáchặt,đãnghiếnracảmáu.Gióvùnvụt,khôngbiếttừlúcnàođộtnhiênvùnvụtùatớimộtcơngió.
Thứgiólạnhquấtvàongườichẳngkhácgìdaocắt.TayChâuMãnhchungquyđãbuôngthõng.“Được.Cácngươimuốnởlạicùngtachếtmộtchỗ,tađểchocácngươi
ởlại”.Hắnhétlớn:“Nhưng các ngươi nhất định phải ghi nhớ, không cần biết trận quyết
chiếngiữatavàTưMãSiêuQuầnaithắngaithua,đềukhôngcóquanhệgìđếncácngươi,cácngươituyệtkhôngthểđộngđếny”.
TưMãSiêuQuầnbỗngcườilạnh:-Vôdụng,khôngcầnbiếtngươimuốndùngcáchnàolàmtacảmđộng
cũngvôdụng.“Ngươinóigì?”ChâuMãnhhétlớn:“Ngươiđangnóigìđó?”“Tachỉbấtquámuốnngươihiểurõ,hiệntạita
tuyđãnhàtancửanát,cũngtuyệtkhôngthểcốýthànhtoànchongươi,cốýnhườngchongươigiết ta, nhườngchongươiđemđầu lâu của tavề trùng
chấnlạithanhdanhcủangươi,trùngchấnHùngSưĐường”.ThanhâmcủaTưMãSiêuQuầncũnghoàntoàntêdại:“Ngươinếumuốntadângcáiđầunày,phảixuấthếtcôngphumàlấy”.“Conbàngươi”.ChâuMãnhbộcnộ:“Aimuốnngươicốýthacholãotửmộtconngựachứ?Lãotửvốncòn
coingươilàmộtconngười,aibiếtđượcngươilại ịramộtđốngphânchónhưvậychứ”.
“Hay,chưởihaylắm”.HọTưMãngửamặtcườilớn:“Ngươicóngonthìquađây!”ChâuMãnhvốnđãchuẩnbịphóngqua,
chợtdừnglại,cơngiậnnhưlôiđìnhkhôngngờcũngbấtchợtbaybiến,chợtdùngmột thứbiểu tình rấtkỳquáinhìnTưMãSiêuQuần,chừngnhư lầnđầutiênnhìnthấymộtngườivậy.
“Ngươisaolạikhôngdámquađây?”HọTưMãlạikhiêukhích:“Lẽnàongươichỉcócanđảmđốiphóhuynhđệcủangươi?LẽnàoHùng
SứChâuMãnhthậtralàhạnghènnhát?”ChâuMãnhđộtnhiêncũngcườilớn,ngửamặtcườicuồngdại.
“Hay,mắnghaylắm,mắngcựckỳhay”.Tiếngcườicủahắnnhưtiếngdãnhân:
“Chỉtiếcngươilàmgìcũngvôdụng”.“Ngươiđangnóigìvậy?”TưMãSiêuQuầnvẫnđangcườilạnh:“Ngươiđangđánhrắmđóhả?”LầnnàyChâuMãnhkhôngnhữngkhông
phátnộ,tráilạicònthởdài:-TưMãSiêuQuần,ngươilàhảohán.ChâuMãnhtatunghoànhcảđời,
chừngtừngphụcngườita,lạicóchútbộiphụcngươi.NhưngngươinếunghĩChâuMãnhtachỉbấtquálàmộttênlổmãnghảongọt,ngươiđãlầmrồi,ýtứcủangươitavẫnminhbạch.
-Ngươiminhbạchcáigì?“Ngươikhôngcầnphảikhiêukhíchtagiếtngươi,cũngkhôngcầndùng
phươngphápđóđểchọctagiận”.ChâuMãnhđáp:“Tatuyđãtannáttronglòng,vìmộtnữnhânmàbiếnthànhmộttênkhờ
thấthồnlạcphách,cònthươngtâmhơncảmẹruộtquađời”.Hắnbỗngvỗngực:-NhưngmộtkhiChâuMãnh tacònmộthơi thở,nhấtđịnhcó thể liều
mình,khôngcầnbiếtngươicóđánhtahaykhông,tacũngcóthểliềumình.-Ồ?“CáiđầutrêncổChâuMãnhtacũngkhôngtùytiệnnhườngchoaimang
đi,cũngkhôngthểthànhtoànchongươi”.ChâuMãnhhétlớn:“Nhưngtacũngkhôngmuốnngươithànhtoànchota”.HắntrừngmắtnhìnhọTưMã:-Trậnchiếnhômnaygiữatavàngươi,sinhtửthắngbạivốnkhôngcó
quan hệ gì, ta căn bản không để trong tâm, nhưng nếu ngươi có ýmuốnthành toàn cho ta, chỉ cần ngươi cómột chút ý tứ đó, TưMã SiêuQuầnngươikhôngphải làmộtconngườichamẹnuôinấng trưởng thành,mà làmộtthứtạpchủngchóchết,chỉcầnngươinhườngtamộtchiêumộtthức,tachếtliềntrướcmặtngươi,hóathànhquỷdữcũngkhôngbỏquachongươi.
TưMãSiêuQuầnnhìnhắn,nhìnđôimắttođỏngầu,nhìnconngườituytiềutụyvẫncònkhíkháinhưhùngsư,quamộthồirấtlâumớinói:
-Được,tađápứngngươi,vôluậnrasao,hômnaytaphảitậntoànlựcquyếtmộttrậntửchiếnvớingươi.
ChâuMãnhcũngđangnhìny,nhìnthầntượnganhhùngtừngđượchàokiệttrongthiênhạđươngthờinânglêntậnmâyxanhmàhômnaylạiđãrơivàovũnglầynhớpnháp,chợtngửamặtthởdài:
-Ngươivà tacuộcđờinàyđãđịnhvị làm thùđịch,ChâuMãnh tahyvọngnếucóthểcóđờisau,cầuxintrờisinhbọntakếtgiaobằnghữu,khôngcầnbiếttrậnchiếnhômnayaithắngaibạiaisốngaichếtcũngvậy.
Giócànglạnh.Núiđồixaxămlạnhgiá,khôngkhítrongngầnlạnhgiá,ngườicũngđang
tronggiólạnh,nhưngtronglồngngựclạicómộtluồngnhiệthuyết.Luồngnhiệthuyếtđóvĩnhviễnkhônglạnhgiá.Bởivì trên thếgiớinàycòncónhữngngười trong lồngngựccó luồng
nhiệthuyếtvĩnhviễnkhônglạnhgiánhưvậy,chonêntrongtâmcủachúngtanênvĩnhviễnkhôngsợsệt,bởivìchúng tanênbiếtmộtkhi trong lồngngực của con người còn có luồng nhiệt huyết đó tồn tại, chính nghĩa tấttrườngtồn.
Điểmđónhấtđịnhphảicườngđiệu,bởivìđólàtinhthầncủaNghĩa.Bóngđêmcàngthâm.TưMãSiêuQuầnvàChâuMãnhhaingườiđứngtrongbóngđêmnhìn
nhau,đãbiếnthànhhaicáibóngmơhồmônglung.Nhưng trongmắtcủađámhảohánnhiệthuyếtđằngđằngđómànhìn,
haicáibóngmơhồmônglungđólạitươisángcườngliệtvĩđạihơnxabấtcứhìnhtượngcủabấtcứngườinào.
Bởi vì sự tranh đấu của bọn họ tịnh không phải là sinh tử vinh nhụcthànhbạithắngphụ.
Bọnhọđềuđãgạtbỏngoàitaisinhtửvinhnhụcmàconngườikhôngthểbuôngtha,bọnhọchỉbấtquáđanglàmmộtchyệnmàbọnhọnghĩmìnhtấtphảilàm.
Bởivìđólànguyêntắclàmngườicủabọnhọ.Đầucóthểrơi,máucóthểchảy,phúquývinhhoacóthểquăngbỏnhư
giẻrách,nguyêntắcđólạituyệtkhôngthểbỏrơi.--Bọn họ làm như vậy có phải có thể có người nghĩ bọn họ quá ngu
xuẩn?--Nếuquảcóngườinghĩbọnhọquánguxuẩn,ngườiđólàhạngngười
nào?ChâuMãnh đứng thẳng, đứng đối lập với TưMã Siêu Quần, sinh tử
quyếtđịnhtrongmộtchớpmắt.Kỳquáilà,luồngkhícuồncuộngiữabọnhọtịnhkhôngphảilàthùhận,
màlàmộtluồnghuyếtkhí.ChâuMãnhchợthỏi:-Mườinămnay,ngươiđánhđâu thắngđó,chưa từnggặpđối thủ, lúc
ngươichếđịchcóphảilàdùngthanhThiênTrùyĐạiThiếtKiếm?-Phải.-Kiếmcủangươiđâu?“Kiếmkhôngởđây,nhưngngườicủataởđây”.TưMãSiêuQuầnđáp:“Ngươimuốnchiếntịnhkhôngphảilàkiếmcủata,màlàngườicủata,
chonênchỉcầnngườicủatalàđãđủ”.-Ngươimuốn liều sinh tửquyết thắngbại với ta, tại saokhôngmang
kiếmcủangươiđến?-Bởivìtaycủatacũngcóthểđồsưsáthổnhưvậy.ChâuMãnhtừtừmangthắtlưnglạitrênhông,cũngchỉcòndưlạimột
đôitaykhông.
“ChâuMãnhtacảđờitunghoànhgianghồ,kếtkhôngbiếtbaonhiêuânthù,đámtiểunhânvôliêmsỉvôtìnhvônghĩacũngkhôngbiếtcóbaonhiêutênđãchếtdướiđaocủata”.Hắnnói:
“LúctagiếtngườithôngthườngđềudùngmộtthanhĐạiTảoĐao”.-Đaocủangươiđâu?“Đaoởđây”.ChâuMãnhđáp:“Đaocủataởđây”.Hắnvừagiơtayra,cóngườidângchohắnthanhĐạiTảoĐaocóthểcắt
thủcấpcủachủsoáiquânđịchgiữathiênquânvạnmã.“Hảođao”.TưMãSiêuQuầnhétlớn:“Đómớilàđaosátnhân”.“Đâyđíchxáclàhảođaođểgiếtngười”.ChâuMãnhvuốtnhẹlưỡiđao:“Chỉbấtquáthanhđaođóluônluôngiếttiểunhân,khônggiếtquântử”.Đaođangtrongtayhắn.Tảthủcủahắnnắmcánđao,hữuthủbúngnhẹvàolưỡiđao,“cạch”một
tiếng,cánđaovẫncòntrongtay,lưỡiđaolạiđãbịbúnggãythànhhaiđoạn.Đoạnđaogãynhưcầuvồngbayvàobóngđêmcàng thâm,càngnồng,
càngtối,càngxaxăm,baymấtkhôngcònthấynữa.Thanh âm của ChâuMãnh tuy khản đặc hơn, cơ hồ không còn thành
tiếng,nhưnghàokhívẫncòn:-TưMãSiêuQuầncóthểdùngtaykhôngđồsưsáthổ,ChâuMãnhta
khônglàmđượcsao?Hắnnắmchặtsongquyền,quyềnđầunhưsắtthép,songquyềnsắtthép
củaTưMãSiêuQuầncũngsắcbénnhưlưỡiđao.“Ngươitừxađến,ngươilàkhách”.HọTưMãthốt:“Takhôngnhượngngươi,nhưngngươinênxuấtthủtrước”.-Được!NgheChâuMãnhnóixongchữ“được”,ManNgưubiếtmìnhđãgầnđi.“ManNgưu”làngười,làhảohán.Nhưnghắnlạigiốnghệtmộtcontrâu,tínhkhínhưtrâu,quậtcườngnhư
trâu,dãmancònhơncảtrâu,toànthângânđồngcốtsắt,đơngiảngiốngnhư
mộtcontrâusắt.Chỉtiếctâmcủacontrâusắtđólạinhưmộtmónđồsứ,đụngcũngkhông
đụngđược,vừađụnglàvỡliền.Chonêngãmộtmựcngồixaxa.Ngườikhácđềuđứng,gãngồi,bởivìgãsợmìnhkhôngchịunỗi.Córấtnhiềuchuyệngãchịukhôngnỗi.Gãkhôngchịunỗinhất là thứ tiểunhânbánđứngbằnghữu,đụngđến
thứngườiđó,gãlúcnàocũngđềucóthểdùngcáimạngduynhấtcủagãmàđiliềumạng.
Gãcũngkhôngchịunỗithứngườiquánghĩakhíđốivớibằnghữu,bởivìđụngphảithứngườiđó,gãlúcnàocũngđềucóthểđemcáimạngduynhấtcủamìnhmàbánchongườiđó.Bánvôđiềukiện,tuyệtkhônghốihận.
Cho nên khi gã vừa nghe ChâuMãnh nói “được”, vừa nhìn thấymộtquyềncủaChâuMãnhđánhra,gãbiếtmìnhđãgầnđi,giốngnhưtìnhhuồngĐinhHàinhìnthấyChâuMãnhđãđứngbêncạnhTiểuCaovậy.Ngoạitrừcáichếtra,gãđãkhôngcònconđườngthứhainàođểđi.
GãchỉhyvọngtrướclúclâmtửcóthểnhìnthấyChâuMãnhđánhgụcTưMãSiêuQuần,chỉhyvọngtrướclúclâmtửcòncóthểtheoChâuMãnhđếnĐạiTiêuCụcliềumạngvớiTrácĐôngLai.
Chỉ cần có thể làm được chuyện đó, ông trời có bạc bẽo với gã baonhiêu,gãcóchếtcũngkhôngoánhận.
Thiêncổgiannannhấtduynhấtcócáichết,gãhiệntạiđãchuẩnbịchết,mộtchútyêucầuđóđánglẽkhôngthểcoilàquáđáng.
Chỉtiếcôngtrờilạikhôngchịuđápứnggã.ĐanglúcgãnhìnthấyhùngphongcủaChâuMãnhphảngphấtlạiđãhồi
phụcnhưngàyxưa,huyđộngthiếtquyềntấncông,độtnhiêncómộtvòngdâyđensìnhẹnhẹnhàngnhàngtừphíasaubayra,thắtchặtyếthầucủagã.
LúcManNgưumuốnhétlớnphảnkháng,đãquátrễrồi.Vòngdâyđãrútgấp,thắtphậpvàocổhọngcủagã,gãchỉcảmthấylực
lượngtoànthânđộtnhiêntiêután.Bắpthịttoànthânđộtnhiênlỏnglẻo,tấtcảnhữngthứcóthểbàitiếtđồngthờibắntràorahết.
LúcđóChâuMãnhvàhọTưMãđangkhổchiến, ngườikhácđang tụtinh hội thần xem trận chiến của bọn họ, không ai biết gã đã chết, cũngkhôngaiquayđầulạinhìnmộtcái.
Chonênhảoháncứngcápnhưcontrâusắtđóđãlặnglẽrờibỏnhânthế.GãchếtthậtcònthảmhơncảĐinhHài.Caothủtươngtranh,thôngthườngđềulàchuyệngiữamộtchiêu,sinhtử
thắngbạithôngthườngđềuquyếtđịnhgiữamộtchiêu.TrậnchiếngiữahọTưMãvàChâuMãnhlạikhácbiệt.Trậnchiếnđóđánhrấtgiankhổ.Bọnhọđềuđãrấtmệtmỏi,khôngnhữngtâmthầnmệtmỏi,cảsứccũng
tàn,lựccũngkiệt.Nhữngchiêuthứcđóvốntrongnháymắtcóthểdồnngườitavàotửđịa,
pháthuytrongtaybọnhọlạikhôngxuấtrauylựcvốncóđược.CólúchọTưMãrõràngchỉcầnnhấctaylàcóthểđánhgụcChâuMãnh,
nhưngmộtchưởngvừađánhra,lựclượngvàbộvịđềuđãsailệchmấtvàiphân.
TìnhhuốngcủaChâuMãnhcũngvậy.Xemhaiđươngthếanhhùngdanhchấngianghồchiếnđấunhưhaidã
thúthậtlàmộtchuyệnrấtbiai.Kỳquái làđámhuynhđệ củaChâuMãnhcảmột chútphảnứngcũng
khôngcó.Có lúcChâuMãnhbịmộtchưởngđánhngã,vùngvẫybòdậy,bọnhọ
cũnghoàntoànkhôngcóphảnứng,cànghoàntoànbấtđộng.Haingườiđềubịđốiphươngđánhté.Chỉcầnkhitéquỵvẫncòncóthể
đứngdậyđược,bịđánhtécũngkhôngquantrọnggìmấy.Nhưnglầnnày lúchọTưMãtéxuống, trongmắt lạiđộtnhiên lộxuất
mộtthứkhủngbốkhótả,độtnhiênlănvòngdướiđất,lănđếnômlấychânChâuMãnh.
Chiêuđótuyệtkhôngphảilàchiêuthứcanhhùnghảohándùng.TưMãSiêuQuần tung hoànhmột đời, chưa từng dùng qua chiêu đó,
ChâuMãnhcũngkhôngtưởngnổiycóthểdùngnó.Chonênhắncũngtétheo,haingườiđồngthờilăntrênmặtđất,hỏakhí
củaChâuMãnhđãbốcbừngbừng.“Bình”mộtquyền,đánhthẳngnhưtrờigiángvàosaulưnghọTưMã.
HọTưMãlạivẫnômchặtlấyhắnkhôngbuông,lạidùngmộtthanhâmrấtkỳquáithìthàokềbêntaihắn:
-Đámhuynhđệcủangươiđạikháiđềuđãchết.Nhưngbọntanhấtđịnhphảigiảnhưkhôngbiết.
ChâuMãnhthấtkinh,đangmuốnhỏi:-Tạisao?Hắnkhôngnóirađượctớimộtchữ,bởivìmiệngcủahắnđãbịhọTư
Mãbịtchặt,lạinghethìthầmbêntai:-Bọntavẫnphảitiếptụcliềumạng,đểngườitanghĩbọntasắplưỡng
bạicâuthương,đồngquyưtận.ChâuMãnhtịnhkhôngphảichỉlàmộttênhảohánlổmãngtấtphu.Hắncũnglàtaygianghồlãoluyện,cũngtrongchớpmắtđãpháthiệnra
biếnhóacủatìnhthế.Đám huynh đệ của hắn tuy còn đứng tại chỗ, nhưng cổ củamỗimột
ngườiđềuđãngoẹothấpmềmnhũn.Hắnđãngửiđượcmộtmùihôikhiến chongười ta trong tâmmuốnói
mửa.Lúcbọnhọđangkhổchiến,đãcóngườivôthanhvôtứcthắtnghẹnyết
hầuđámhuynhđệcủahắn.Nhữnghuynhđệthânkinhbáchchiếncủahắnthậtcóthểchếttrongtay
ngườikhácmộtcáchdễdàngnhưvậysao?ChâuMãnhkhôngtin,khôngthểtin,cũngkhôngchịutin.Nhưngtoànthânhắnđềuđãtoátmồhôi.HọTưMãkhôngngờ lại thừacơ lộnmộtvòngđè lênngườihắn,huy
quyềnđánhmạnhvàovùngthịtmềmnơixươngsườncủahắn.Nhưngyđánhtịnhkhôngnặnglắm,thanhâmcàngnhỏxíu.-Khôngcầnbiếtbọntathậtralàđịchhaylàbạn,lầnnàyphảinghelời
nóicủata,nếukhôngngươivàtađềuchếtkhôngnhắmmắt.-Ngươimuốntalàmsao?“Bọntađi,đichung”.TưMãSiêuQuầnđáp:“Lúctanóiđi,bọntanhảybậtdậymàđi”.Độtnhiêncóngườicườilên.Mộtthanhâmâmdươngquáikhívanglên:
-TiểuTưMãquảnhiêncòncóchútthôngminh,chỉ tiếcđốivớiChâuMãnhvẫnvôdụng.TrênthếgiannàychỉcóChâuMãnhgiếtngười,khôngcóChâuMãnhbỏchạy.
HọTưMãchợtnhảybậtdậy,hétnhẹmộttiếng:-Đi.Đêm,vừahànlãnhvừahắcám,chodùlàmộtngườimắtđãtrảiquahuấn
luyệnnghiêmcẩncũngkhólòngnhìnthấyrõcâycốivànhamthạchkềbên,đươngnhiêncàngvôphươngphânbiệtđườngđivàphươnghướng.
Hàhuốngởđâycănbảnkhôngcóđường.Một người nếu quả đã đi đến nơi không có đường, thông thường nói
ngườiđóđãđếnlúckhôngcònđườngđểđi.TưMãSiêuQuầnđang thởhổnhển,phổicủahắn tuyđãgần rách, lại
cònđangtậnlựcứcchếhơithởcủamình.Mỗimộtbắp thịtmỗimộtphầngâncốt trênmìnhhắnđềuchừngnhư
đangbàitrênmộtcáithớt,đangbịngườitadùngdaonhỏxẻcắt.TìnhhuốngcủaChâuMãnhcũngkhôngtốthơny.Haingườivaikềvai,
đang đứng giữamộtmàn hắc ám hoang hàn, thở ì ạch không ngừng, tuykhôngnghethấytiếngcướcbộvàdâycungcủathợsăn, lạiđãcóthểcảmthấynỗibithươngtrầmthốngtuyệtvọngcủadãthúsaukhibịthươngcònđangbịthợsăntruyđuổi.
-Ngươibiếthồinãyngườiđólàaikhông?“Tabiết”.HọTưMãđáp:“Bọnhọkhôngchỉđếncómộtngười,bấtcứngườinàotrongsốcólẽđã
đủđếnđốiphóbọnta”.ChâuMãnhcườilạnh:-KhôngtưởngđượcTưMãSiêuQuầnthiênhạvôsongcũngcóthểnói
ranhữngcâukhóngửinhưvậy.“Đókhôngphảilàlờinóikhóngửi”.HọTưMãđáp:“Đólàlờinóithật”.ChâuMãnhtrầmmặc,quamộthồirấtlâumớibuồnbảthốt:-Phải,đólàlờinóithật.HọTưMãđãkhôngcònlàhọTưMãcủangày
xưa,ChâuMãnhcũngkhôngcònlàChâuMãnhtrướcđây,nếukhônglàmsaocó thểbịngười ta rượtđuổiđếnmứckhôngcònđườngchạynhưchó
hoangvậy.“Tahiểuýngươi,ngươivốnthàchếtcũngkhôngbỏchạy,trênthếgian
chỉ cóChâuMãnh sát nhân, không cóChâuMãnhbỏ chạy”.TưMãSiêuQuầnthốt:
“Nhưngngươitạisaolạimuốnđemcáiđầulâungonlànhcủamìnhdângchobọntiểunhânvôsỉthôbỉ?Tạisaomuốnđểchochúnggiơđầulâucủabọntađiđổilấythanhdanhvinhdiệumỹtửucaocahoanxướng?”“Tacũnghiểuýngươi”.ChâuMãnhđáplời:
“Cho dù bọn tamuốn giao đầu lâu cho kẻ khác, cũng phải chọnmộtngườiđángđểbọntagiao,tuyệtkhôngthểgiaochoTrácĐôngLai”.
Trongbóngtốichợtcóngườiđangvỗtay:-Ngươinóiđúng,nóicựcđúng.Lạilàngườiâmdươngquáikhíđó,lạilàtiếngcườiâmâmtrầmtrầmđó:-Haicáiđầulâungonlànhtốtđẹpnhưvậylàmsaocóthểdângchothứ
bạihoạinhưTrácĐôngLai?Taxemcácngươichibằngdângchota.Tiếngcườicủagãbỗnglúcxalúcgần,lúctráilúcphải,khiếnchongười
nghecănbảnkhôngnhậnrangườigãthậtrađangởđâu.ToànthânChâuMãnhđãcứngđơ.Người đó không phải là TrácĐông Lai, lại còn đáng sợ hơn cả Trác
ĐôngLai,ChâuMãnhcảđờichưatừnggặpphảingườicókhinhcôngđángsợnhưvậy.
Hắnđơngiảnkhông tin trên thếgian cóngười có thể luyện thứkhinhcôngquỷmịphiêuhốtnhưvậy.
Nhưnghắnrấtmauchóngkhôiphụclạivẻtrấnđịnh,bởivìhắnngheTưMãSiêuQuầnthìthàovàotai:
-Ngườinóikhôngphảilàmộtngười,làhaihuynhđệsongsinh.Chỉcầnbọntarángnhẫnnhịn,bọnchúngcũngkhôngdámkhinhcửvọngđộng,chonênbọntatuyệtkhôngthểđểchochúngnhìnthấyhưthựccủabọnta.
Lúcđó,mặthaingườibọnhọchợtbịchiếulóalên,mỗimộtvếtthương,mỗimộtnếpnhăn,mỗimộtbiểutìnhtrênmặtđềubịchiếusáng.
Tối thiểucóbamươi trảnkhổngminhđăngxảo thủ tinhchế,bamươiánhđèn cường liệt từ bốnphương támhướng chiếuđến, chiếu trênngườibọnhọ.
Giữamộtnháymắt, thânngườibọnhọđềuđứng thẳngnhưngọnbút,
trênmặtcũnghoàntoànkhôngcótớimộtchútbiểutìnhgì.Bọnhọtuyvẫnkhôngnhìnthấyđốiphươngđangởđâu,nhưngbọnhọ
cũngkhôngđểchođốiphươngnhìnthấyvẻkhủngbốmệtmỏicủabọnhọ.Haingười thânkinhbáchchiến,báchluyệnthànhcương,haicáimạng
vĩnhviễnkhôngkhuấtphục, vô luận là aimuốn lấyđầucủabọnhọcũngkhôngdễdànggì.
Ánhđèntuysáng,bóngtốixaxămvẫnlàmộtmànhắcám.TưMãSiêuQuầnchợtcườicười:-CôngTônCôngTôn, tới nay vẫn khỏe chứ?Tamộtmực nghĩa các
ngươi đều là người rất biết lẽ phải, nếu quả ta thành toàn cho các ngươi,thànhtựunghiệpbáchocácngươi,cácngươinhấtđịnhcóthểđemthithểkhôngđầucủabọn taan táng tốtđẹp,đếnngày tếmộmỗinămnhấtđịnhcũngcungphụnghươnghoamỹtửutrướcmộcủabọnta.
Trongbóngtốilậptứcvanglêntiếngvỗtayvàtiếngcười:-Ngươinóiđúng,nóicựcđúng.Lầnnàytiếngcườiđồngthờivanglêntừhaibêntảhữu,sauđócóhai
ngườitừhaibêntảhữuđồngthờitừtrongbóngtốibướcvàochỗánhđèncóthểchiếurọi.
Haingườinhìnhoàntoànkhácbiệt.Mộtngườiđầuđộimãochâu,lưngđeothắtlưngngọc,giắtthượnghuyền
trườngkiếm,trênvỏkiếmkhảmđầybảongọc,yphụchoalệnhưmộtcôngtửtônquý.
Ngườikialạigiốngnhưmộttênkhấtcái,mộttênkhấtcáidơdáytrongtaycầmmộtcâygậygỗ.
Nhưngnếunhìnkỹcàng,thânngườivàdungmạocủahaingườiđólạihoàntoàngiốngnhau.
CôngTônCôngTôn.--Anhemsongsinh.ChâuMãnh sực nhớđến hai người, hai người hắn vốn luôn luôn nghĩ
hoàntoànkhôngcóquanhệvớinhau.-- “Phú quý công tử”CôngTônBảoKiếm, tổng lãnhQuanĐông hai
mươibảyđạitrại,quýhiểnvinhdiệu,ẩmthựccònkénchọnhơncảvươnghầu.
--CôngTônKhấtNhi, lãng tích thiênnhai,ngàykhôngăn tớibabữa,thườnguốngsaylănngủdướicốngrãnh,cảCáiBangcũngkhôngchịuthunhận.
Không ai biết bọn chúng là huynh đệ, hơn nữa còn là huynh đệ songsinh.
Đã làhuynhđệsongsinh, tạisaophảiđểmộtngườisống trongnhunglụagấmvóc,cònngườikialạibầntiệncamgo?
ChâuMãnhvẫnchưanghĩrađượccái lýđó, lạiđãnghĩđếnhaingườikhác.
HắnđộtnhiênnghĩđếnTưMãSiêuQuầnvàTrácĐôngLai.TrácĐôngLaitạisaophảinângđỡTưMãSiêuQuầnthànhthầntượng
anhhùngthiênhạ?Đạo lýbên trongvừaphức tạp lạivừagiảnđơn, tuygiảnđơn lạiphức
tạp,khôngnhữngChâuMãnhnhấtthờinghĩkhôngra,ngườikháccũngnghĩkhôngra.
NhưngChâuMãnhnghĩramộtđiểm.Nếu quảTưMãSiêuQuần không biết bọn chúng là anh em sinh đôi,
nhấtđịnhcũngcóthểnghĩCôngTônBảoKiếmlàcaothủkhinhcôngthiênhạvôsong,saukhinghethấytiếngcườiquỷmịnhấtđịnhcũngcóthểbịbọnchúngchấnkinh,giốnghệttìnhhuốngcủaChâuMãnhhồinãy.
HiệntạiChâuMãnhđãminhbạchđóchỉchỉbấtquálàmộtmànkhói.Vàođêmnguyên tiêukhônggiớinghiêm,khói lửa trongđạinộihoàng
cungcũngnhưvậy,nhìnhuyhoàngsánglạn,thiênbiếnvạnảo,nhưthấtbảolâuđài,nhưngưlongmạndiễn.
Kỳ thật lại đều là giả, là không, trong chớpmắt lại hóa thành hư vôkhônggiả,khônggiảhưvô.
Nhưngnólạiđãnắmchắcmộtchớpmắthuyhoàngsánglạnđó.Tronglòngngười,cóthểnắmđượccáihuyhoàngtrongchớpmắtlàđã
vĩnhhằngrồi.Nếuquảnóiđờingườivốnnhưquántrọ,vậygiữađấttrờidằngdặcbất
biến,“chớpmắt”và“vĩnhhằng”cógìlàphânbiệt?Chonêntrongbọnhọcómộtngườithàchịuvìmộtngườimàhysinh,
hơnnữakhôngcómộtchútoánghét.Vấnđềduynhấtlà--Ngườihysinhchânchínhlàai?Ngườithỏamãn
chânchínhlạilàai?VânđềđóChâuMãnhkhôngnhữngcàngnghĩkhôngra,tìnhhuốnghiện
tạicũngkhôngchophéphắnnghĩtớinhữngchuyệnđónữa.HắnngheTưMãSiêuQuầnđangnóivớiCôngTônhuynhđệ:-Kỳ thật tađã sớmbiếthaivịđãđến.Cáchđâynhiềunăm,haivịđã
muốntrụcxuấttakhỏiĐạiTiêuCục,chỉbấtquámộtmựckhôngnắmchắc,chuyệnkhôngnắmchắchaivịtựnhiênkhôngthểlàm,chonênmớiđợiđếnhômnay”.
Ybỗngthởdài:-Nhưngtathậtkhongnghĩrahaivịsaolạicóthểđếnnhanhnhưvậy.“Ngươiđánglẽnênnghĩra”.CôngTônBảoKiếmthốt:“Cơhộinhưhômnay,tađãđợirấtlâurồi”.-Ngươisaolạicóthểbiếtcơhộiđãđến?-Tađươngnhiênbiết.“Ngươibiếttừlúcnào?”TưMãSiêuQuầnhỏi:“Tabiết trong chuồngngựa củangươi cókhông ít thiên lý lương câu,
nhưngchodùngươiđicảngàylẫnđêmngàndặm,nhanhnhấtcũngphảibốnnămngàymới có thểđếnđây.Lẽnàonămngày trướcngươiđã tính toánchuyệnhômquacóthểxảyra?LẽnàongươinămngàytrướcđãtínhđúngtavàTrácĐôngLaisẽtrởmặtthànhthù,bạtđaođốinghịch?”-NgươichưanghĩtớicólẽtrongĐạiTiêuCụctacũngđãgàingườinằmvùngsao?
-Tađãnghĩtới,nhưngđócũngvôdụng.-Tạisaolạivôdụng?-Bởivì trướcđâynămngày,cảchính tacũngkhôngnghĩ tớicóngày
hômnay,ngườikháclàmsaocóthểbiết?-CònTrácĐôngLai?“Hắncũngkhôngnghĩ tới”.Trong thanhâmcủahọTưMãđãcóchút
thươngcảm:“Chođếntrướckhitabạtđao,hắnvẫnkhôngtintathậtcóthểbạtđao”.-Ồ?-Chodùlúcđóhắncónghĩđến,cũngkhôngthểnóichongươibiết.-Ồ?
“Tavàhắngiaotìnhmấychụcnămnay,tuyđãhủyđitrongchớpmắt,nhưngtrênthếgianđươngkim,vẫnkhôngcóaicóthểhiểurõhắnhơnta”.HọTưMãthốt:
“Chodùhắncómuốnbánđứngta,cũngkhôngthểbánchongươi”.-Tạisao?“Bởivìngươicònchưaxứng”.TưMãSiêuQuầnhữnghờđáp:“TrongmắtcủaTrácĐôngLai,haihuynhđệbọnngươikhôngđángmột
đồngxu”.Ylạithởdài:-Chonêntathậtnghĩkhôngrangươilàmsaocóthểđếnđâyhômnay,
trừphingươithậtcótàitiêntri.CôngTônKhấtNhiđộtnhiêncũngthởdài:-Tatuykhôngcótàitiêntri,nhưngtađãnghĩđến.CôngTônBảoKiếmlậptứchỏihuynhđệcủagã:-Ngươiđãnghĩđến?Ngươiđãnghĩđếncáigì?-Tachợtnghĩđếnngươithậtcũngnêngiốngnhưta,đilạitrêngianghồ
nhiềumộtchút.-Tạisao?-Bởivìngươinếuquảsốnggiankhổnhưta,ngươitấthiểurõýcủay.-Ýcủaylàgì?“Ýcủaychỉbấtquálàmuốnbọntanóinàynóinọvớiycảngày”.Công
TônKhấtNhiđáp:“Bởivìchântayyđãmỏi,khíđãcùng,lựcđãkiệt,chínhphảilợidụng
lúcbọn tanóinàynóinọđểkhôiphục lạinguyênkhí,đợiđếnkhibọn taxuấtthủ,khôngchừngcòncóthểđỡđượcmộthaichiêurồimớichịuchết”.
Gãlắclắcđầu:-Chốngđỡchođếngiâyphútcuốicùng,chưathấyquantàichưađổlệ,
chưađến lúcđầu lâubịchémrơixuốngđất,TưMãSiêuQuầncủabọn tatuyệtkhôngchịuchết.
TưMãSiêuQuần chợt cười,ChâuMãnh cũng cười, hai người khôngngờđồngthờicườilớn.
-Ngươinóiđúng,nóicựcđúng.
ChâuMãnhcườilớnvẫyvẫyCôngTônKhấtNhi:-Cònkhôngđếnđây,ngươimauquađây,càngmaucàngtốt.-Ngươimuốntaqua?-BởivìChâuđại tháigia tamuốnnhìnrõ tên lưumanhkhốnnạnnhà
ngươi,rấtmuốndângcáiđầucủalãotửchongươi,chỉxemngươicótàicóthểcầmnómàđihaykhông.
TưMãSiêuQuầncườilẫnvỗvỗvaihắn:-Tốt.Tên lưumanhkhốnnạnnàygiaochongươi, tên lưumanhkhốn
nạnkiađểta.“Tốt!Cứlàmvậyđi”.TiếngcườicủaChâuMãnhhàokhíngấttrời:“Nếubằngvàohaingườibọn tamàvẫnđốiphókhông lạihai tên lưu
manhkhốnnạnđó,vậybọntacònkhôngmauđimuađậuhủhítvôchochếtchorồi”.
Haingườikềvaiđứngthẳng,cườisảngkhoái,cáigìgọilà“sinh”,cáigìgọilà“tử”đềubịbọnhọcườivăngquamộtbên.
SắcmặtcủaCôngTônhuynhđệkhôngbiếnđổi.Cónhữngngười sắcmặtvĩnhviễnkhôngbiếnđổi, trênmặtvĩnhviễn
khôngcóbiểutìnhgìmớilạ.Huynhđệbọnchúnglàthứngườiđó,chỉbấtquáCôngTônKhấtNhilại
thởdài,thởdàihỏihuynhđệcủagã:-Ngươicónghethấyvịnhânhuynhđónóigìkhông?-Tanghe.-Vịnhânhuynhđólàai?-HìnhnhưlàChâuMãnhcủaHùngSưĐường.“Khôngthểnào,khôngthểnàolàChâuMãnh”.CôngTônKhấtNhithốt:“ChâuMãnh củaHùngSưĐường là hảohán ânoánphânminh, là tử
địchbấtcộngđáithiênvớiTưMãSiêuQuầncủaĐạiTiêuCục,hiệntạihaingười họ sao lại đột nhiên biến thành mặc chung một quần vậy?” ChâuMãnhchợtdụnglựcnắmtayTưMãSiêuQuần,trầmgiọnghỏi:
-Tênănxinđónóigì,ngươicónghekhông?-Tangherấtrõ.“Lờinóicủakẻănxintuyluônlàngữkhíănxin,lạicũngđãphôbàyrõ
rệthoàncảnhhômnaygiữatavàngươi”.ChâuMãnhnói:“Tavàngươivốnlàtửđịchcảđời,aicóthểtưởngtượngđượchômnay
lạithànhbằnghữuđồngsinhcộngtử?”-Bọntalàbằnghữu?“Phải”.ChâuMãnhnóilớn:“Từhômnaytrởđi,ngươivàtakhôngcòngiữoánthùnợnầnngàyxưa
nữa”.HọTưMãcườilớn:-Tốt,cựctốt.“Ngươivàtamộtngàylàbằnghữu,cảđờilàbằnghữu”.ChâuMãnhhét
lớn:“ChỉcầnChâuMãnhtachưachết,thềcóquỷthầnchứnggiám”.TưMã SiêuQuần chỉ cảm thấy trong lồng ngực dâng tràomột luồng
nhiệthuyết:-Ngươiđừnglo,bọntakhôngchếtđượcđâu.Luồngnhiệthuyếtđógiốngnhưmộtngọnlửa,sụcsôihàokhícủabọn
họ,cảmộtphântiềmlựccuốicùngtrongsinhmệnhcủabọnhọđềuđãthiêuđốttậncùng.
Bởivìbọnhọbiếtbọnhọtrênthếgiannàytịnhkhôngtịchmịch.Bởivìbọnhọítracòncómộtbằnghữu,mộtbằnghữuđồngsinhcộng
tử,sinhtửcónhau.Đờingườinhưvậy,chếtcóhốihậngìchứ.Ai người hỗ tương dụng lực nắm tay nhau, chỉ cảm thấy luồng nhiệt
huyếtđómangđếnmộtcổlựclượngkỳdiệu,từtronglồngngựcbộcphátra,cảtrênmặtcũngphátxuấtnhữngánhsánghuyhoàng.
SắcmặtcủaCôngTônhuynhđệđãcóbiến.ChâuMãnhvàTưMãSiêuQuầnđồngthờiquaymình,lưngsátlưng.“Bọnngươiđếnđây”.TưMãSiêuQuầnhétlớn:“Khôngcầnbiếtcácngươicóbaonhiêungười,lênhếtmộtlượtđi”.Tịchdươngđãchìmnơinúitây,anhhùngđãmạtlộ,CôngTônhuynhđệ
vốnđãvâybọnhọnhưcátronglưới,nhưthịttrênthớt.Nhưnghiện tạihaianhembọnchúng lạikhônghẹnmàcùng thoái lui
haibước.
Hiện tại bọn chúngmới biết, anh hùng tuy đãmạt lộ, vẫn còn là anhhùng,vẫnkhôngthểkhinhphụ.
Lúcđósắctrờicàngtămtối,phảngphấtđãđếnlúctămtốinhấttrướckhirạngđông.
Trongbóngđêmvôbiênvôhạn,độtnhiênvang lênmột tiếng tiêu thêlương,mộtthanhâmthiếunữaioánnhumỹ,mộtkhúcbicahátlênkhiếnchongườitavĩnhviễnkhóquênlạctheotiếngtiêutrầmđắm.
Tiếngcađótừđâuđến?Đêmkhuyatămtốilạnhlẽonhưvầy,nơithâmsơnhoanglươngvắngvẻ
nhưvầy,làmsaocóthểcóngườihátkhúcbicatannátcõilòngnhưvậy?
Hồi19-AnhHùngBấtTử
Haimươibảythánghai.NgoàithànhTrườngAn,hoangdãcùngsơn.Cònmộtkhoảng thờigiannữamớiđến lúc trờisáng,giữađất trờivẫn
mộtmànhắcám.Ngoàiquangảnhdướivôsốtrảnkhổngminhđăngbắnrọi,cóhaibóng
ngườitheotiếngcaxuấthiệnnhưuhồn,mộtngườiômtỳbà,mộtngườithổitiêu.
Bóngngườimônglung,giọngcaaioán,giữadưquangphảnảnh,khôngngờđãcóthểnhậnrabọnhọchínhlànhạcsưđầubạcđãbánnghệởđệnhấtlâuTrườngAnCưcáiđêmđó,đi theolãodĩnhiênlàcôgáimùlòakhiếnchongườitavừanhìnthấyđãmuốntanvỡcõilòng.
Bọnhọlàmsaocóthểbấtchợtxuấthiệnởđây?Cóphảicóngườiđặcbiệtmờibọnhọđếnhátkhúcbica?
“Búitócngọcngàchảivội.Sonphấnlợtlạtđiểmtrang.Khóixanhsươngtímvâyuyểnchuyển.Đườngtơbaybổngvôđịnh”.Xuâmtằmchưachết,tơchưatận,ngọnnếnchưatàn,lệchưakhô.NhiệthuyếtvàhàokhícủaChâuMãnhđộtnhiêntrongphútchốcđãhoá
thànhđườngtơvôđịnh.Bởivìhắnlạiđãthấymộtngười.Trongbóngtốiđộtnhiêncómộtngườixuấthiện,giốngnhưulinhcủa
hồđiệp trongmộng,khinh sa chemặt,vậnvũybằngkhinh samỏngnhưcánhve.
Vũylấtphất.“Gặpmặtkhôngbằngkhônggặp.Hữutìnhsaobằngvôtình.Sênhcadứttiếngvừatỉnhrượu.Vườnsâutrăngtànlặngngười”.Vũyphấtphơnhưhồđiệp,vũgiảcũngnhưhồđiệp.
ChâuMãnhkhôngrơilệ,ChâuMãnhđãkhôngcònlệ,thậmchícảnhiệthuyếtđềuđãcạnkhô.
HắnbiếtnàngkhôngphảilàĐiệpVũ,nhưngđiệumúacủanànglạiđãlôihắnnhậpvàomộngcảnhhồđiệp.Thậtmàkhôngthật,ảomàkhôngảo.
Thậtralàthậthaylàảo?Làthậtthìsao?Làảothìsao?Sinhmệnhngắnngủitạmbợnhưvậy,cảm
tìnhtrânquýnhưvậy,hàtấtphảinhậnđịnhcóthậthaykhông?Đểchohắnđi!Chuyệngìđềucứđểchohắnđi!Theohồđiệpmàđi,đi
làtốtnhất.Hắnbiếthiệntạivôluậnlàaiđềucóthểbạtkiếmđâmchếthắn,nhưng
hắnđãkhôngcònđểýlolắngnữa.Hắnđãchuẩnbịbuôngthảhếttấtcả.TưMãSiêuQuầnlạikhôngđểhắnbuôngthả,cagiảvẫnđangca,vũgiả
vẫnđangmúa,TưMãSiêuQuầnđộtnhiênbộcphátphóngtớinhưmộtconmèo,muốnbópchếthồđiệpdướivuốtsắccủay.
Vũgiảkhôngnhữngkhôngtránhné,tráilạicònnghênhđón,bằngmộtthứtưthếmúamaylơidịunghênhthẳngtrướcmặt,trướctiênnhưánhchớplướtquasátcúđánhđó,độtnhiênnóinhỏhaichữbêntaiy.
Khôngainghethấynàngnóihaichữgì,nhữngmọingườiđềunhìnthấybiếnhóacủaTưMãSiêuQuần.
“Đồngđồng”.Đólàhaichữnàngnói,haichữhoàntoànkhôngcóbấtcứýnghĩagì.“Đồngđồng”.Vôluậnlàainghethấyhaichữđóđềukhôngthểcóbấtcứphảnứnggì,
nhưngđốivớiTưMãSiêuQuầnmànói,haichữđó lạigiốngnhưmột tiachớpđộtnhiêntừtrênkhôngđánhxuống.
Giữamộtgiâyphútđó,tấtcảmọiđộngtáccủayđộtnhiênđìnhchỉ,thânthểtứchicũngđộtnhiêncứngngắc,trongmắtđộtnhiênngậptrànvẻkhủngbốkinhsợ,khôngtựchủđượcmìnhtừngbướctừngbướcthoáilui.
“Đồngđồng”.Haichữđógiốngnhưmộtmachú thầnbí trong tích tắcđãnhiếpđoạt
hồnpháchcủaTưMãSiêuQuần.Tạisaocóthểnhưvậyđược?
Khôngcóngườinàobiếtnànglàai,cũngkhôngaibiếtnànglàvũgiảtừđâutới,haichữmàbấtcứngườinàonghecũngkhôngnhậnramộtýnghĩagìtạisaolạicóthểkhiếnchoTưMãSiêuQuầnbiếnthànhbộdạngnhưvậy?
Khôngaicóthểgiảithíchchuyệnđó,nhưngmộtchuyệnkhácmọingườilạiđềucóthểnhìnra.
--TưMãSiêuQuầnvàChâuMãnhđềuđãxong,đầulâucủabọnhọchỉtrongnháymắttấtlọtvàotayngườita.
Nhạcsưđầubạcmùlòatuykhôngnhìnthấygì,nhưngtrongtiếngtiêucủalãocũngẩnướccónỗiniềmthêlươngtangtóc.
Giữađấttrờiđộtnhiêntrànngậpsátcơ,cảánhđèncũngbiếnthànhvừatrắngnhợtvừathảmliệt,chiếutrênkhuônmặt trắngnhợtcủaTưMãSiêuQuầnvàChâuMãnh,cũngchiếusángbàntaycầmkiếmcủaCôngTônBảoKiếm.
Bảokiếmđãgầnrútrakhỏivỏ,đầungườiđãgầnrơixuốngđất.Ánhđènthảmliệtđộtnhiênlấplóe,trongánhđènchậpchờnphảngphất
độtnhiênlạichớplênmộttiasángcònthảmliệthơncảánhđèn.Tiasángvừalóechớp,mộtkiếmxuyênqualồngngực.KiếmtrongtayCôngTônBảoKiếmcònchưarútrakhỏivỏ,ngườiđãbị
mộtthanhkiếmđóngđinhdướiđất.Thanhkiếmđótịnhkhôngphảiđộtnhiêntừtrêntrờibayxuống,làmột
ngườiphithânđâmtới.Chỉbấtquángườivàkiếmđềuđếnquánhanh,ngườivàkiếmphảngphất
đãhóathànhmộtthể.Thanhkiếmđólàngườiđóphithânđâmtới?Haylàngườiđótheothanh
kiếmđómàbaytới?Khôngaicóthểphânbiệtđược,cũngkhôngaicóthểnhìnthấyrõ.Nhưngngườiđóaiaicũngđềucóthểnhìnthấyrấtrõ.Vừa thoángnhìn, conngười đókhôngkhácgìTưMãSiêuQuần, anh
tuấn,caoto,phongtưsánglán,khíkháiuyvũ,vậnmộtbộyphụcmayvácựckỳvừavặn,chấtliệucựckỳcaoquý,sắctháicựckỳtươitắn,trongđôimắtsángngờcũngtrànđầyvẻtựtin.
Vừathoángnhìn,cơhồkhôngaicóthểnhậnrachànglàvôdanhkiếmkháchlưulạcgianghồngàyxưa.
Tiếng nhạc đã ngưng, điệu múa đã dừng, vũ giả nằm phục dưới đất,
phảngphấtcũngkhôngdámngẩngđầunhìnchuyệnsátnhânlưuhuyếtnữa.TiểuCaođãrútkiếmcủachàngkhỏi thânngườiCôngTônBảoKiếm,
trêntrườngkiếmnhưthuthủykhôngcótớimộtgiọtmáu,chỉcómộtđiểmlệngân.
CôngTônKhấtNhi kinh hãi nhìn con người đó, nhìn thanh kiếm đó,trườngthươngtrongtaytuyđãtrưngbàytưthếđâmtới,lạikhôngcòndũngkhíđểđâmra.
ChâuMãnhvàTưMãSiêuQuầnkhôngngờvẫnsi siđứngđó,chừngnhưchuyệngìcũngkhôngnhìnthấyhết.
CôngTônKhấtNhiđộtnhiênhétlớn:-Ngườiđâu?Cácngươilẽnàođãchếthết?Tạisaokhôngxôngtớiđây?Ngoàiquangảnh,mộtngườidùngmộtthanhâmrấtônhòathốt:- Lần này ngươi nói đúng, người của ngươi đích xác đều đã chết hết,
ngườicầmđènđềuđãđổilàngườicủata.Mộtngườivậnhoay,khoácáohồcừu,chắptaysaulưngthongdongtừ
trongbóngtốibướcra.Tưtháibướcđivừaantườngvừaưunhã,khôngaicóthểnhìnrahắnlànéttànphếtrênchânhắn.
CôngTônKhấtNhibiếnsắc:-TrácĐôngLai,làngươi.“Làta,đươngnhiênlàta”.TrácĐôngLaithảnnhiênthốt:“Chỉcó tamớicó thểdùngphươngphápngươiđốiphóngườikhácđể
đốiphóngươi,thủhạcủaChâuMãnhchếtrasao,thuộchạcủangươicũngchếtnhưvậy.Ngươigiếtngườicáchnào,tacũnggiếtngươinhưvậy”.
Hắnmỉmcười:-Ngươiđánglẽcũngnênbiếtchuyệntalàmđềuluônluônrấtcôngbình.Thân người của Công Tôn Khất Nhi đột nhiên phóng về phía trước,
trườngthươngnhưcơngióđâmthẳngvàogiữatránTrácĐôngLai.Lúctrườngthươngđâmvềphíatrước,thươngđãrờikhỏitay,ngườicủa
gãđãphithânvụtvềphíasau,lăngkhônglắcngườimộcáiđãvọtrakhỏiquangảnh,trongchớpmắttấtsẽbiếnmấttrongbóngtối.
Phảnứngnhanhnhẹn,nănglựcứngbiếnuymãnh,chínhlàtinhhoatíchlũytừvõcôngvàtrítuệcảđờigã.
Chỉtiếcgãvẫncònchậmmộtchút.
Thânngườigãvừabaylên,đãnhìnthấymộtđạokiếmquangdiệumắtnhư cầu vồng vút lên, đột nhiên trong tích tắc đã đến trướcmặt gã, kiếmquangđâmvụttớitrầmlạnhđếnmứccảmắtgãcũngmởkhônglên.
Đợiđếnkhigãcó thểmởmắtnhìn,đãkhôngcònnhìn thấyđạokiếmquang đó nữa, chỉ nhìn thấymột đoạn cán kiếm, chừng như đột nhiên từtrongthânmìnhgãlòira,lòitrướcngựcgã.
Đợiđếnkhithânngườigãnhưmộtcụcđárớtịchxuốngđất,gãvẫncònđangnhìnđoạncánkiếmđó,trongmắtngậptrànvẻsợhãikhủngbố,chừngnhưvẫncònchưaminhbạchtạisaogiữangựcgãlạiđộtnhiênlòirađoạncánkiếmđó.
Nhưnggãbiếtlưỡikiếmcủathanhkiếmđóởđâu.Lưỡikiếmđãchuitọtvàolồngngựccủagã.Mộtkiếmthoátkhỏitay,mộtkiếmtrímệnh.“Hảokhoáikiếm,xuất thủnhanhgiỏi!”TrácĐôngLaihướngvềphía
TiểuCaocúimìnhkínhnể:“Chỉ bằng vào uy lực củamột kiếmđó đã đủ để thống lãnhĐạiTiêu
Cục”.“Thống lãnh Đại Tiêu Cục?” Châu Mãnh phảng phất đột nhiên tỉnh
mộng,từtừquayngười,dùngđôimắtmởtogầnmuốntétkhóenhìnTiểuCao:
“HiệntạingươiđãlàthốnglãnhcủaĐạiTiêuCục?”.TiểuCaotrầmmặc.“Giỏi,CaoTiệmPhigiỏi”.ChâuMãnhcườilớn:“Hiệntạingươiquảnhiênđãdầndầnbaycao”.Tiếngcườicủahắnsắcnhọnnhưmũikiếm.“Ngươi nếuđếnđâyđể lấy cái đầunày của ta, ngươi cứviệc cầmmà
đemđi”.ChâuMãnhvừahétvừacười:“Tađãsớmmuốngiaonóchongườita,giaochongươitốthơnlàgiao
choaikhác”.TiểuCaokhôngcười,cũngkhôngcóphảnứnggì,trảiquanhữngngày
vừa qua, chàng đã tự huấn luyệnmình thànhmột người như nham thạch,thậmchícảtrênmặtcũngkhôngcómộtchútbiểutìnhgì.
ChâuMãnhhétlớn:-Ngươitạisaocònchưaqua?Cònđợigìnữa?“Takhônggấp,ngươihàtấtphảigấp?”TiểuCaođiềmđạmđáp:“Tachịuđợi,ngươicũngnênđợi”.ChàngđộtnhiênquaymìnhđốidiệnTưMãSiêuQuần:-Ngươiđươngnhiêncàngnênbiếttađangđợicáigì.Quamộthồirất lâu,họTưMãmớichầmchậmngẩngđầu,chừngnhư
đây là lần thứnhấtnhìn thấyngười tavậy,chừngnhưmọichuyệnvàmọingườitrongquákhứđềuđãhoàntoànquênhết.
Lạiquamộthồi rất lâu,ymớidùngmột thứ thanhâm rấtkỳquáihỏiTiểuCao:
-Ngươiđangđợicáigì?-Đợithanhtoánmộtmónnợcũgiữangươivàta.“Tốt, rất tốt”. Trong thanh âm của họ TưMã rươm rướmmột nỗi bi
thươngkhôntả:“Hiệntạiđíchxácđãđếnlúchạchtoán,người thiếuta, ta thiếungười,
hiệntạiđềunênthanhtoánchoxong”.“Bằngvào tìnhhuốngcủangươihiện tại, tavốnkhôngnênbứcngươi
xuấtthủ”.CaoTiệmPhilạnhlùngthốt:“Nhưng lần trước lúc ngươi đánh bại ta, tình huống của ta cũng tịnh
khongtốtđẹpgìhơnngươi”.TưMãSiêuQuầnkhôngngườilạicườicười:-Tacănbảnkhôngtráchngươi,ngươihàtấtphảinóigìnhiều.“Đợimộtchút”.ChâuMãnhđộtnhiênhétlớn:“Lẽnàongươibâygiờlạiđãquênlờiướchẹngiữatavàngươi?”TưMã
SiêuQuầntrầmmặt:-Ngươitốthơnhếtlàđichoxa,đâylàchuyệngiữatavàCaoTiệmPhi,
aimuốnnhúngtayvào,taduychỉcónướcchết.TrácĐôngLaithởdàinhènhẹ:-Anhhùng tuy đãmạt lộ, tất vẫn còn là anh hùng.ChâuĐường chủ,
ngươicũnglànhấtthếanhhùng,ngươicũngnênbiếtýtưởngcủay,tạisaolạimuốnkhiếnchothanhdanhcảđờiychônsâudướilòngđất?
Hắncảnhìn cũngkhông thèmnhìnChâuMãnhmột lần, bướcqua rútthanhkiếmkhỏilồngngựcCôngTônKhấtNhi.
Trênkiếmvẫnkhôngcómáu,chỉcómộtđiểmlệngân.TrácĐôngLaidùngngóncáivàngóntrỏcầmmũikiếm,đưacánkiếm
tớitrướcmặtCaoTiệmPhi:-Đâylàkiếmcủangươi.TiểuCaotịnhkhônggiơtaytiếpkiếm:-Tabiếtđólàkiếmcủata,nhưngtacũngbiếtykhôngcókiếm.-Ykhôngcó,ngươicó.TiểuCaocười:-Không sai, y không có, ta có, tìnhhuốnghiện tại xemchừng là như
vậy.TrácĐôngLaiđiềmđạmthốt:-Trênthếgiớinàynguyênlaicórấtnhiềuchuyệnđềunhưvậy.“Tađãminhbạch”.TiểuCaothốt:“Ýcủangươitađãhoàntoànminhbạch”.Chàngchungquyđãgiơtayra.Taychàngchungquyđãnắmvàocánkiếmcủachàng.Giữamột tích tắcđó,nụcười trênmặt chàngđộtnhiên tiêu tán, trong
mắtđộtnhiênlộxuấtsátcơ.Giữamộttíchtắcđó,chàngđãđẩythanhkiếmcủamìnhđâmtới.KhoảngcáchtừmũikiếmtớilồngngựccủaTrácĐôngLaituyệtkhông
quámột thước,mũi kiếm vốn đã nhắm đúng vào tâm tạng của hắn. Hắnkhôngngờchỉdùnghaingóntaynắmgiữa,khôngngờlạigiaocánkiếmchongườita.
Khôngaicóthểphạmvàothứsailầmđó,ngườiphạmvàothứsailầmđónhấtđịnhphảichếtdướikiếmcủangườita.
TrácĐôngLaicũngkhôngthểlàngoạilệ.Dướitìnhhuốngđó,hắncănbảnđãhoàntoànkhôngchừachohắnmột
conđườngtránhnénào.CaoTiệmPhimộtmựcđangđợi,chựcchờmộtcơhộinhưvậy.ÁnhmắtchàngmộtmựcđinhđinhghimtrênmặtTrácĐôngLai,bởivì
mỗimộtchuyệnchànglàmđềulàvìđợichờmộtsátnađó.MộtsátnalúclưỡikiếmđâmphậpvàotâmtạngcủaTrácĐôngLai.--Giữamộtsátnađó,trênmặthắncóthểcóbiểutìnhgì?TrênmặtTrácĐôngLaicảmộtchútbiểutìnhcũngkhôngcó.Bởivìmỗimộtchuyệnđềunằmtrongtầmdựliệucủahắn,mộtkiếmđó
đâmtới,thânngườicủahắnđãlầntheokiếmmàluivềphíasau.Kiếmthếkhôngngưng,vẫnđâmthẳngvềphíatrước.Hắnvẫnđangluivềphíasau.Mộtkiếmđóđãdụngtoànlực,dưlựcliênmiênbấttận.Hắnvẫnlui.Mũikiếmvẫnđangbịhaingóntaycủahắncầmgiữ,vẫnbảotrìkhoảng
cáchtớilồngngựccủahắnnhưtrước.TiểuCaodừngtay.Lúcchàngdừngtay,yphụcđãướtđẫm.TrácĐôngLailạnhlùngnhìnchàng,dùngmộtthanhâmvừaônhòavừa
lãnhđạmnóivớichàng:-Lầnnàythậtkhổtâmchongươiquá.Vìmuốnđợichờmộtcơhộinhư
vậy,ngươiđíchxácđãphírấtnhiềutâmcơ,bỏrarấtnhiềukhílực,ngươithậtđãlàmrấttốt,tathậtđánglẽnênđểngươigiếtta.
Trongthanhâmcủahắntịnhkhôngcóýtứchếgiễugì,bởivìlờihắnnóicũngchỉbấtquálàsựthật.
“Nhưng ta nhất định bắt ngươi biết,muốn giếtmột người như ta tịnhkhông phải là chuyện dễ, ta không thể để ngươi dễ dàng thành công nhưvậy”.TrácĐôngLaithốt:
“Hàhuốngngươichodùcógiếttacũngvôdụng”.CaoTiệmPhiđanglắngnghe.Chàngchỉcònnướclắngnghe.Giờ khắc đó, mọi người đều chỉ còn nước lắng nghe một mình Trác
ĐôngLainói,ngoạitrừhắnra,ngườikháccóthểnóigìsao?Hắnchợtnóiramộtcâukhiếnchomọingườiđềugiậtmình.“Nếuquảngươigiếtta,ngươicũngnhấtđịnhphảichết”.TrácĐôngLai
nóivớiTiểuCao:“Nếuquảmộtkiếmđócủangươiđâmphậpvà lồngngực ta,chỉ trong
tíchtắc,ngươicũngnhấtđịnhphảichết,khôngcònnghingờgìnữa,hơnnữarấtcóthểngươichếtcònnhanhhơn”.
TrácĐôngLailuônluônlàmộtngườirấtítkhôngnóiláo,nhưnglầnnàylờinóicủahắnlạithậtsựrấtkhólòngkhiếnchoaitinđược.
TiểuCaonhịnkhôngđượcphảihỏi:-Ngươicóphảimuốnnóinếuquảmộtkiếmđócủatađâmchếtngươi,
cáichếtcủatatráilạicònxảyranhanhhơncảngươi?-Phải.-Tạisao?“Bởivìtabiếttrênthếgiantốithiểucónămthứámkhíquảthậtcóthể
kiếnhuyếtphonghầu,cóthểchỉtrongtíchtắcdồnngườitavàotửđịa”.TrácĐôngLaiđáp:
“Tronggianghồtốithiểucóbangườicóthểsửdụngloạiámkhíđó”.-Ồ?“Điểmquantrọngnhấtlàtacũngbiếttrongbangườiđóđãcómộtngười
đếnđây, đã chuẩn bị dùngmột trong năm thứ ámkhí đó phóngvào lưngngươi”.TrácĐôngLaithốt:
“Nếuquảmộtkiếmđócủangươiđâmphậpvàongựcta,lúcđónhấtđịnhrất caohứng,đắcýcựckỳ,vô luận là ai lúcđóđềukhó tránhkhỏi có sơxuất,ngươicũngkhôngngoạilệ”.
Chuyệnđó,khôngcònnghingờgìnữa,cũnglàsựthật.“Đanglúcngươicaohứngđắcýnhất,ngươicóthểbấtchợtphátgiácsau
lưngchừngnhưbịkiếncắn”.TrácĐôngLainói:“Ngươicóthểđộtnhiênngãquỵxuống,tớilúcngươingãxuốnglàtim
ngươicũngngừngđập,lúcđótađạikháicònchưachết”.TrênlưngTiểuCaođãthấmđẫmmồhôilạnh.TrácĐôngLaithảnnhiênthốt:
-Nhưnghiệntạingươicóthểantâm,bởivìhiệntạitacònchưachết,yđạikháitạmthờicònchưadámxuấtthủ,bởivìngườiđócũnggiốngnhưta,mộtmựckhôngchịulàmchuyệngìkhôngnắmchắc.
-Ngườiđólàai?-Ngươimuốnbiếtngườiđólàai,trướctiênphảinghĩrabachuyện.-Bachuyệngì?“Thứnhất,CôngTônhuynhđệtạisaolạicótàitiêntribốcsố,nămngày
trướcđãbiếttrongĐạiTiêuCụctấtcóphátsinhbiếnhóatrọngđại,kịpthờiđếnđây?”TrácĐôngLaiđáp:
“Thứ hai, vũ giả dùng khinh sa chemặt kia từ đâu đến? TưMã SiêuQuầnvốnvìChâuMãnhmàmuốnxôngtớigiếtả,tạisaongheảnóilínhílạithoáilui?Hơnnữachừngnhưđãbiếnthànhmộtngườikhác”.
TiểuCaokhôngnghĩra,haichuyệnđềukhôngnghĩra.TrácĐôngLailạiđềtỉnhchàng:-Kỳthậthaichuyệnđócũngcóthểcoilàmộtchuyện!Giốngnhưmột
giannhàtuycóhaicửa,nhưngchỉcầndùngmộtcáichìakhóalàcóthểmởrahết”.
TiểuCaocườikhổ:-Chỉtiếctakhôngcócáichìakhóađó,tacũngkhôngbiếtphảiđiđâu
màtìm.“Chìakhóa thông thườngđềucất trênmìnhngười sống,ngườiđãchết
khôngcầnmangchìakhóanữa”.TrácĐôngLaiđiềmđạmđáp:“Nhưng ngươi nếumuốn tìm cái chìa khóa đó, lại phải tìm trênmình
ngườichết”.-Ngườichếtđólàai?“CôngTônhuynhđệđãkhôngcótàitiêntri,bọnchúngcóthểkịpthời
đếnđây,đươngnhiênlàcóngườimuốnbọnchúngđến”.TrácĐôngLaihỏi:“Nhưngcóaicóthểtừnămngàytrướcđãtínhđúnggiaotìnhbamươi
nămgiữatavàhọTưMãcóthểhủydiệttrongtíchtắc?”Hắntựmìnhgiảiđápvấnđềđó:
-Chỉcómộtngười.TavàhọTưMãtrởmặtlàvìngườiđó.-Ngườiđólàngườichết?“Phải,vốnđánglẽlàngườichết”.TrácĐôngLaiđáp:
“YbiếtsaukhiychếthọTưMãnhấtđịnhkhôngthểthathứchota,chonênlúcycònsốngđãbàybinhbốtrậnđầydẫyhầmđaohốkiếmgiữabọnta”.
Trongánhmắt củaTiểuCaođộtnhiênphát sáng, chợthỏiTrácĐôngLai:
-Mộtnữnhânlẽnàocóthểđemmộtnữnhânkhácđóngvaimình?Lẽnàocóthểquamặtđượcchồngmình?
“Nếuquảảcònsống,đươngnhiênkhôngthểquamặtđược”.TrácĐôngLaiđáp:
“Nhưngnếuquảảđãchếtmấyngàytrời,tìnhhuốnglạikhácbiệt”.Hắnnóitiếp:-Mộtngườiđãchếtmấyngàyrồi,cơthịtđãméomócứngđơ,dungmạo
vốncũngcóthểcảibiến,nếuquảảtreocổchết,cảibiếnđươngnhiêncànghơnxa,càngđángsợ,vôluậnlàaiđềucóthểbịảquamặt.
TiểuCaothởdài:-Mộtngườilúctrởvềnhànếuquảđộtnhiênpháthiệnvợconmìnhđều
đãthảmtử,vôluậnđốivớichuyệngìđạikháiđềukhôngthểnhìnrõràngcholắm.
TrácĐôngLailạigằntừngtiếng:-Nếuquảngườiđóđộtnhiênlạipháthiệnvợcủamìnhtịnhchưachết,y
sẽbiếnthànhrasao?“Lúc đó y đại khái có thể đột nhiên biến thành giống nhưmột người
khác”.TiểuCaolạithởdài:“Thậtralàvìsao?Mộtnữnhânlàmsaocóthểngoantâmnhưvậy?Làmsaocóthểlàmranhữngchuyệnnhưvậy?”“Trênthếgiớinàyvốn
cóhạngngườichuyệngìcũngcóthểlàmđược,khôngcầnbiếtlànamhaynữđềunhưnhau”.TrácĐôngLaiđáp:
“Ngươikhôngnghĩrachỉvìngươikhôngphảilàhạngngườiđó”.“Cònngươi?”TiểuCaohỏiTrácĐôngLai:“Ngươicóphảilàhạngngườiđó?”-Phải.Trênkhuônmặt trắngnhợt củaTưMãSiêuQuầnđãhoàn toànkhông
còn một chút huyết sắc, cả ChâuMãnh xem ra cũng khó chịu giùm hắnmuốnchết.
Vũgiảtiêuhồnđólạivẫnphủphụcdướiđất,chừngnhưcănbảnkhôngnghethấyTrácĐôngLaiđangnóigì.
TrácĐôngLailạnhlùngnhìnnàng:-Kỳ thật ta tịnhkhông tráchngươi,bởivìbọn tavốncùng thuộcmột
hạngngười.NgươiđươngnhiênđãsớmnhậnraĐạiTiêuCụccóbangườiluônluôn
bấthòavớita,cũngchỉcóbangườiđómớicóthểđốiphóta,chonênngươiđãsớmngấmngầmthôngđồngchuyểngiaotintứcchobọnchúng,chonênhiệntạingươimớicóthểdẫnbọnchúngkịpthờitìmđến.
Vũgiảkhôngnóigì.“Ngươi làmnhưvậychỉbấtquávìđểbảovệchínhmình”.TrácĐông
Laithốt:“Tavốntuyệtđốikhôngthểhạđộcthủvớingươi,chỉtiếcngươiđãđisai
mộtbước”.Thanhâmcủahắnđộtnhiênlạibiếnđổi,lạidùnggiọngnóiđộcquyền
gằntừngtiếng:-Khôngcầnbiếtngươivìcáigì,ngươiđềukhôngnênlàmnhưvậyđối
vớiTưMãSiêuQuần.Từbềngoàimànhìn,TrácĐôngLaitịnhkhôngphảilàngườihungbạo
ácđộc,nhưngmỗimộtcâunóicủahắnvôluậnlàaingheđềucảmthấynổidagà,rùnglạnhthấuxương.
NgườihiểurõhắnnhấtđươngnhiênvẫnlàTưMãSiêuQuần.Mỗilầnynghethấyhắndùngthứkhẩukhíđónóichuyệnvớiai,người
đócoinhưđãbịphánántửhình.“Ngươikhông thểđộngđếnnàng”.HọTưMãbỗngphi thânbayđến,
dùngthânngườimìnhchetrướcmặtvũgiảthầnbí,hétlớn:“Khôngcầnbiết nàngđã làmgì, tađềukhông tráchnàng,nhữngnăm
gầnđây,taluônluônđốiđãikhôngđúngvớinàng,chodùtacóchếttrongtaynàng,tacũngkhôngchophépngươiđộngđếnmộtcọngtóccủanàng”.
Sắc mặt của Trác Đông Lai đột nhiên có biến chuyển, tròng mắt độtnhiêncothắtlại,độtnhiênhétlớn:
-Coichừng.Lờicảnhcáocủahắnvẫnđãchậmtrễmộtbước.
Vũgiảphủphụcdướiđấtđãvụtdậy,hétlớn:-Ngươimuốnchết,ngươiđichếtđi.Giữatiếnghét,bađiểmhàntinhbắnra,bắnvàolưngTưMãSiêuQuần.TrácĐôngLaidụngtảcướcgạtngãhọTưMã,hoànhhữuchưởngquật
vàocùichỏcủaTiểuCao,TiểuCaouốnhôngkéocánkiếmvề,TrácĐôngLaidùngtảthủnắmchặtmũikiếm,kéoghịmộtcái,cánkiếmđãlọtvàohữuthủcủahắn.
Baonhiêuđộngtácđócơhồđềuhoànthànhtrongmộtchớpmắt,nhanhđếnmứckhiếnchongườitakhôngaitưởngtượngnỗi.
Chỉtiếchắnlạiđãchậmmộtbước.ThânngườicủahọTưMãtuybịgạtngã,trongbamũiámkhítuycóhai
mũibayvàokhoảngkhông,cònlạimộtmũiđãbắnghimvàocánhtayngaydướivaitráicủay.
TrácĐôngLaicảđắnđocũngkhôngmộtchútđắnđo,huythủhấtkiếmlên,kiếmquanglóeđộng,chặtđứtcánhtayđócủahọTưMãxuốngliền.
Độcxàngoạmcắn,trángsĩchặttay.TiểuCaocũngbiếttrongámkhítấtcókịchđộc,muốnngăntrởđộctính
lannhậphuyếtquản,muốncứuhọTưMã,đólàcáchduynhất.Nhưngchàngvẫnphảitựhỏimình,nếuquảchànglàTrácĐôngLai,có
thểnàotrongtíchtắcquyếtđoánnhưvậykhông?Cóthểnàohạthủkhông?Kiếmphonghấtkhinhsachemặtcủavũgiả,đểlộkhuônmặtcủanàng.NgôUyển.VũgiảthầnbíđóquảnhiênlàNgôUyển.Cánhtaybịchặtđứtvừarơixuống,máutươiphúntrào,thânngườicủa
TưMãSiêuQuần lại nhưngọn tiêu thươngđứng thẳng tại đó,ưỡnngườikhôngngãquỵ.
Kiếmquanglạilóelên,nhắmthẳngvàoNgôUyển.HọTưMãkhôngngờ lại dùng cánh tay còn lại, taykhông chặnđứng
kiếmphongcủaTrácĐôngLai.“Ngươikhôngthểđộngđếnnàng”.ThanhâmcủahọTưMãkhảndại:“Tađãcónói,khôngcầnbiết ta sốnghaychết,ngươikhông thểđộng
đếnnàng”.
Taycủayđãđoạn,Khílạichưađoạn.MộtkiếmcủaTrácĐôngLaikhôngngờđãbịKhícủaybứcchặn,vô
phươngxuấtthủnữa.“NgôUyển,tavẫnkhôngtráchnàng”.HọTưMãthốt:“Nàngđiđi”.NgôUyểnnhìn y, dùngmột ánhmắt không ai có thể hình dungđược
nhìnchồngmình.“Được,tôiphảiđi”.Nàngnhẹnhàngnói:“Tôivốnnênđi”.Nhưngnàngkhôngđi.Nàngchợtbộcphátbaytới,ômlấyy,kềmặtsátvàocánhtayđãbịchặt
củay,dùngmặtnàngngănchặnmáuhuyếtđangphúntràotừvếtthương.Máurơitrênmặtnàng,lệcũnglăndài.“Nhưngtôicuộcđờinàyđãđilầmmộtbước,khôngthểlầmnữa”.Ngô
Uyểnthốt:“Lầnnàytôituyệtkhôngthểbướclầmnữa”.Nàngđãchọnconđườngnàngphảiđi.Mộtconđườngduynhất.KiếmvẫncòntrongtayTrácĐôngLai.NgôUyểnđộtnhiênômchặtlấychồngmình,hướngvềphíamũikiếm
ngãngược tới, lưỡikiếm lập tứcđâmphậpvào lưngnàng,xuyênqua tâmtạngnàng,lạiđâmxuyênvàotâmtạngcủahọTưMã.
Thanhkiếmđóvốnlàbảokiếmbénnhọnkhônggìsosánhnỗi.Mộtkiếmđóđãxuyênthấuhaitráitim.“Đồngđồng”,NgôUyểnthìthào:“Đồngđồng,bọntacuốicùngđãchếtđồngniênđồngnguyệtđồngnhật
đồngthời,cuốicùngđãchếtcùngmộtlúc”.Đólàcâunóicuốicùngtrongđờinàng.“Bảokiếmvôtình,anhhùngvôlệ”.TưMãSiêuQuầncònđứngthẳngnhưngọntiêuthương,vẫnkhôngrơi
lệ.
Ychotớichếtcũngkhôngngãgục,ychotớichếtcũngkhôngrơilệ.Lệanhhùngđãhóathànhbíchhuyết.Trênkiếmlạivẫnkhôngcómáu,chỉcómộtđiểmlệngân,nhưnghiệntại
cảmộtđiểm lệngân thầnbíđóphảngphấtcũngđãbịbíchhuyếtcủaanhhùngnhuộmđỏ.
KiếmvẫntrongtayTrácĐôngLai,TrácĐôngLaiđangngưngthịnhìnlệngântrênkiếm.
HắnkhôngnhìnhọTưMã,cũngkhôngnhìnNgôUyển.Trongmắthắncàngkhôngthểcólệ.Nhưnghắnmộtmựcđangsisidạidạinhìnđiểmlệngânđó,giốngnhư
độtnhiênpháthiệntrongđiểmlệngânđócómộtthứlựclượngtàácthầnbí,tấtcảmọibấthạnhđềudonómàtạothành.
Cũngkhôngbiếtquabaolâusau,hắnbỗngnói:-Bangườihômnayđến,chânchínhđángsợnhấtkhôngphải làCông
Tônhuynhđệ,màlàngườithứba.ThanhâmcủaTrácĐôngLaibănglãnh:-Ngườiđóvốnkhôngnênchết,bởivìyquáthôngminh,quálợihại,ám
khívàthuậtdịchdungcủayrấtítcóngườicóthểsosánhbằngy,nếuquảyhồisớmlẳnglặngbỏđi,tacólẽcũnggiảnhưkhôngbiết,bởivìtasaunàynhấtđịnhcòncóthểdùngđếny.
-Ycònchưađi?“Ycònchưađi”.TrácĐôngLaiđáp:“Bởivìtựycũngbiếtyđãlàmsaimộtchuyện,tađãkhôngthểđểchoy
đi”.Hắnđộtnhiênquayngườiđốidiệnlãonhạcsưđầubạcmùlòa,gằntừng
tiếng:-Kếtiênsinh,lẽnàongươithậtnghĩrằngtakhôngnhậnrangươi?Nhạcsưđầubạcmộtmựcđứngtrongmộtphiếnmônglunggiữabóng
tốivàánhđèn,bóngcũngmônglung,ngườicũngmônglung.Côgái thắt tócbímcũngmộtmựcômđàn tỳbàđứngkềbên lão, trên
khuônmặttrắngnhợtđãkhôngcònnétbithương,cũngkhôngcóvẻkhủngbốkinhhãi,cũngkhôngbiếtlàvìnàngcănbảnkhôngnhìnthấygìhết,haylàvìnànghoàntoànngâyngẩn.
Nhạcsưđầubạcmột taycầmống tiêu,một tayđặt trênvainàng, trênmặtcũngkhôngcótớimộtchútbiểutìnhgì.
“Kếtiênsinh”,TrácĐôngLailạinóivớilão:“Tamtinhđoạtmệnh,lưỡngbộdịchhình,nhấtkếtuyệthộ,Kếtiênsinh,
thuậtdịchdungcủaôngquảthậtcaominh,thủđoạncủaôngcàngcaominhhơn”.
Nhạcsưđầubạckhôngngờđãmởmiệngnói,khôngngờlạinói:-Đatạđãkhentặng,đatạđatạ.“Kếtiênsinh,ôngmuốnNgôUyểngiảtheođiệumúacủaĐiệpVũ,chỉ
trongtíchtắchủydiệthếtđấuchícủaChâuĐườngchủvàTưMãSiêuQuầnhaingười”.TrácĐôngLaithốt:
“Kếsáchônglàmthậtsựquácao”.-Đatạđatạ.“Nhạcsưđầubạcdẫncháugáimùlòakhiếnchoaiaicũngmủilòngđi
hátcađầuđườngxóchợ,aicũngcũngkhôngthểtửtếnhìnkỹlãoôngtócbạcmắtmùđó,chonênôngđãđóngvaitròcủaôngta,dẫncháugáicủaôngtađếnđâydùnglờicacủangườimùyểmtrợđiệumúacủaĐiệpVũ,dùngđiệumúacủaảmàhấpdẫnsựchúýcủangườikhác”.TrácĐôngLainói:
“Dungmạocủanhạcsưđầubạcđótuykhôngaicóthểphânbiệt,tiếngtiêucủalãolạiphóngkhoánghơnxatiếngtiêucủaông,điềuđóaiaicũngđềucóthểphânbiệtđược.Chỉbấtquálúcđó,dướitìnhhuốnggaycấnnhưvậy,cũngkhôngcóaicóthểchúýđếnđiểmđó”.
“Ngươinóiđúng”.Kếtiênsinhkhôngngờđãthừanhận:“Ýtưởngcủatathậtsựlànhưvậy”.“Kếtiênsinh,ôngthậtlàmộtnhântài,mộtnhântàivĩđại,taluônluôn
rấtbộiphụcông”.GiọngnóiônhòakháchkhícủaTrácĐôngLaiđộtnhiênlạibiếnchuyển,lạidùngkhẩukhíđộcquyềnnói:
“Nhưngông thậtkhôngnênđemTuyệtHộChâmgiaochoNgôUyển,chuyệnđóôngthậtđãlàmsairồi”.
Kếtiênsinhthởdài,dùngmộtthanhâmcựckỳbithươnghốitiếcnói:-Tathừanhậntađãsai,tuytachưatừngnghĩtớiNgôUyểncóthểdùng
nóđiđốiphóhọTưMã,nhưnghọTưMãlạivìvậymàchết.TasớmnênnghĩđếnTráctiênsinhnhấtđịnhcóthểthanhtoánmónnợđótrênngườita.
-Cólẽôngđươngthờichỉnghĩđếnlấymạngngườita,lạiquênđilợikhí
phòngthânhộmệnhcủachínhmình.Kếtiênsinhcũngthừanhận.“Khôngcầnbiếtrasao, tađềukhôngnênđemốngTuyệtHộChâmđó
giaochongườikhác”.Lãolạithởdài:“Cũngmaylàtacònnhiềuống”.Thanhâmcủa lão rấtnhỏ,chừngnhưđangnói ramộtbímậtgiấukín
trongtimvớimộtbằnghữutritâm.TrácĐôngLainhấtđịnhphảirấtchúýmớicóthểnghethấyđược.Lúchắnđanglắngnghe,TuyệtHộChâmcủaKếtiênsinhđãbắnra,từ
tronghai ống tay áovà trongống tiêubắn ra, baống châmđóđãđủđềuphongbếhếttấtcảmọiđườngthoáicủaTrácĐôngLai.
Mộtốngbamũichâm,đãđủđểtruyhồnđoạtmệnh,hàhuốnggìlàbaống?
Hàhuốngốngchâmvàcơkhícủalãođềuđãtrảiquaquátrìnhthiếtkếđặcbiệt,tốcđộcũnghơnxađạiđasốámkhítrênthếgian.
Chỉ tiếc TrácĐông Lai lại càng nhanh. Hắn căn bản không né tránh,nhưng kiếm trên tay hắn đã hoạch ramột vòng tròn sáng loáng diệumắt.Kiếmkhínhưtháctràocuồncuộn,giốngnhưmộtdòngnướcxoáyđộtnhiênphúntràomộtlựclượngkhổnglồ.
Chínđiểmhàntinhtrongmộtsátnađãbịluồnglựclượngđóquyệnkéovàodòngxoáy,đợiđếnkhikiếmquangtiêu tản,baốngchâmcũngkhôngcònthấynữa.
TâmcủaKếtiênsinhchìmlặn.CaoTiệmPhilàngườihọckiếm,cũngnhịnkhôngnỗiphảilato:-Hảokiếmpháp!TrácĐôngLaimỉmcười:-Kiếmcủangươicũnglàmộtthanhkiếmtốt,cựckỳtốt.HắnchợtquaymặthỏiKếtiênsinh:-Hồinãylúctanóichuyệncũnglàcơhộitốt,ngươitạisaokhôngthừa
cơphónghếthaiốngchâmcònlạira?TaycủaKếtiênsinhnắmchặt,nắmchặtmồhôilạnh:-Ngươilàmsaobiếtđượctacònhaiốngchâm?Saongươibiếtđượcta
cóbaonhiêuốngchâm?“Chuyệncủangươitađạikháibiếtchútít”.TrácĐôngLaiđáp:“Đạikháinhiềuhơnchútítsovớitrongtưởngtượngcủangươi”.Kếtiênsinhlạibắtđầuthởdài.“Tráctiênsinh,ngươithậtsựmạnhhơnta,mạnhhơntấtcảmọingười,
ngươithậtsựnênthànhcông”.Lãobuồnbảnói:“Từnayvềsau,tatuyệtkhôngphảnlạingươi”.“Từnayvềsau?”TrácĐôngLaiphảngphấthơingạcnhiên:“Lẽnàongươithậtnghĩngươicòncóvềsaú?”SắcmặtcủaKếtiênsinh
khôngcóbiếnchuyển,bộmặtmộtngườisaukhiđãdịchdungtuyệtkhôngthểcóbiếnchuyển.
Nhưngtoànthâncủalãobộdạngđãcóbiếnchuyển,giốngnhưmộtconđộcxàđangđốidiệnvớitiênhạc,biếnthànhuốnkhúckhẩntrương.
“Ngươimuốntalàmsao?”LãohỏiTrácĐôngLai:“Tùytiệnngươimuốntalàmgìcũngđược”.TrácĐôngLaigậtgậtđầu.“Tacũngkhôngmuốnngươi làmgì, chỉbấtquámuốnngươi làmmột
chuyệnđơngiảnnhất”.Hắnđáp:“Chuyệnđóaiaiđềucóthểlàm”.Kếtiênsinhkhôngngờkhôngpháthiệntròngmắtcủahắnđãcothắtlại,
khôngngờcònhỏihắn:-Ngươimuốntađilàmchuyệngì?TrácĐôngLaigằntừngtiếng:-Tamuốnngươiđichết.Chết,cólúcđíchxáclàchuyệnrấtđơngiản.Kếtiênsinhchếtrấtnhanhchóng,lúckiếmquangtrongtayTrácĐông
Lailạibắtđầuphátranhữngtiasángchóingời,lãođãchết.Kiếmquangchỉlóelênmộtcái,đãđâmthẳngvàoyếthầucủalão.CaoTiệmPhilạikhôngkhỏihảmiệngtánthưởng:-Hảokiếmpháp,mộtkiếmđóquánhanh.
TrácĐôngLailạimỉmcười:-Kiếmcủangươilàkiếmtốt,hơnxasovớitrongtưởngtượngcủata,ta
xemchừngcoibộkhôngmuốntrảlạichongươi.ChâuMãnhmộtmựcbấtđộng,hơnnữamộtmựcrấttrầmmặc.Hắnvốntuyệtkhôngphảilàdạngngườinhưvậy,cáichếtcủahọTưMã
vốnnhấtđịnhcóthểkhiếnchohắnnhiệthuyếtđằngđằng,cuồngnộhétto.Hắnbấtđộng,bởivìcáichếtcủahọTưMãđộtnhiênkhiếnchohắnnghĩ
đếnrấtnhiềuchuyện,mỗimộtchuyệnđềunhưmộtmũitrườngthươngđâmsâuvàotimhắn.
--NgôUyểntạisaophảilàmnhưvậy?Làvìbáothù?Haylàvìtựbảovệlấymình?
Mộtngườitựmìnhlàmsai,lạiđemnguyênnhâncủasựsailầmphátsinhmàquyđổ lênngườingườikhác, trong tâmmìnhkhôngnhữngkhônghốihận,tráilạicònngậptrànthùhận,tráilạicònmuốnđibáothùđốivớingườikhác.Hànhviđóvốnlàmộtnhượcđiểmnguyênthủycủanhânloại.
Mộtngườivìchuyệnmìnhlàmsaimàđilàmthươnglàmhạiđếnngườikhácđểbảovệchínhmình,trongtâmcũngmộtdạngnhưvậy.
Íchkỷ,cảthánhhiềntiênphậtcũngrấtkhóvượtquacửaảiđó,hàhuốnggìlàphàmnhân.
NhưngýtưởngcủaChâuMãnhlạikhácbiệt.HắnchợtnghĩđếnchuyệnNgôUyểnlàmrấtcóthểchỉbấtquávìyêuhọ
TưMãquásâuđậm,đãyêuđếnmứcthânkhôngcònthuộcvềmình,khôngcònconđườngnàokhác.
Yêuđếnmứcđộđó,yêutheophươngthứcđó,lúcyêuđếnchungcựctậncùnglàhủydiệt.
Chonênnàngđãtựhủymình,khôngnhữngtựhủymình,cũngphảihủycảtìnhyêucủamình.
HọTưMãcóthểđãhiểuthấuđiểmđó,chonênchođếnchếtcũngkhôngoántráchnàng.
CònĐiệpVũ?LúcTrácĐôngLairalệnhchothuộchạcủahắndạtậpHùngSưĐường,
ĐiệpVũtạisaolạiphảibỏtrốn?ThàbịTrácĐôngLailợidụngcũngphảibỏtrốn?
Nàngcóphảivì“yêu”màđi?Haylàvì“khôngyêu”màđi?
NếuquảnàngcũngyêuChâuMãnhsâuđậmnhưNgôUyểnyêuhọTưMã,lạinghĩChâuMãnhkhôngthèmđểýđếnnàng,nàngđươngnhiênphảiđi.
NếuquảnàngcănbảnkhôngyêuChâuMãnh,đươngnhiêncàngphảiđi.Nhưngnàngnếuquảthậtsựkhôngyêu,tạisaolạiphảiđểýlolắngcho
ChâuMãnhnhưvậy?Tạisaophảichết?Khôngyêulàhận,yêuquámứccũngcóthểbiếnthànhhận,giữayêuvà
hậnvốnchỉbấtquálàmộtđườngtơchiacách.Thậtralàyêuhaylàhận?Cóaicóthểphânbiệtrõràng?Chuyệnđócòn
cóainghĩra?ChâuMãnhđộtnhiêncườicuồngdại.“TưMãSiêuQuần,ngươichếtrấthay,chếtcựckỳhay”.Tiếngcườicủa
hắnchẳngkhácgìtiếngdãnhângàorú:Ngươivốnnênchết,bởivìngươivốnlàmộtngốctửkhôngcócáchnào
cứuvãnđược”.Đợichotiếngcườicủahắnđãdứt,TrácĐôngLaimớilạnhlùnghỏi:-Cònngươi?“Tasovớiycàngđángchếthơn”.ChâuMãnhđáp:“Ta đã sớmmuốn dâng cái đầu của ta cho người khác, chỉ tiếc người
kháclạikhôngcần,lạimuốntachếttrongtayngươi,tachếtthậtkhôngcamtâm”.
TiểuCaođộtnhiênhétlớn:-Ngươikhôngđượcchết.Chàngphóngtới,vaikềvaivớiChâuMãnh,dụnglựcnắmchặttayChâu
Mãnh:-Aiđộngđếnngươi,trướchếtphảigiếttađã.TrácĐôngLainhìnTiểuCao, chừngnhưđangnhìnmộtđứabéđược
cưngchìuquámàhưhỏng,tuycóchúttứcgiận,lạicóvẻtộinghiệphơn.“Khongcầnbiếtngươicólàmgìđốivớita,taluônluônkhôngđộngđến
ngươi,ngươicómuốntachết, tacũngkhôngđộngđếnngươi”.TrácĐôngLaithốt:
“Tatinrằngngươiđánglẽđãminhbạchýtứcủata”.
TiểuCaokhôngthểphủnhận!“Tađươngnhiênminhbạch”.Chàngnói:“NgươimuốnđemtatạothànhmộtTưMãSiêuQuầnthứhai”.TrácĐôngLaibuồnbãthởdài:-Ylàbằnghữuduynhấttrongđờita,khôngcầnbiếtylàmgìđốivớita,
tìnhcảmcủatađốivớiyđềubấtbiến.-Tatin.-Ngươicótintalúcnàocũngđềucóthểgiếtngươikhông?“Võcôngvàkiếmphápcủangươiquácaocường,taquảthậtkhôngthể
sobìvớingươi,tâmkếcủangươithiênhạlạicàngkhôngcóaicóthểsobì”.CaoTiệmPhiđáp:
“Ngươi hồi nãy nói vịKế tiên sinh đó làmột nhân tài vĩ đại, kỳ thậtngườichânchínhvĩđạikhôngphảilàlão,màlàngươi,aiaicũngkhôngthểkhôngbộiphục”.
ChàngnhìnTrácĐôngLai chằmchằm,độtnhiêncũngdùngkhẩukhíđộcquyềncủaTrácĐôngLaimàgằntừngtiếng:
-Nhưngngươichodùcógiết tacũngvôdụng, tachodùcóchếtcũngkhôngthểđểngươiđộngđếnChâuMãnh.HàhuốngtacòncóKhí,chỉcầnKhícủatacònđó,ngươivịtấtđãcóthểthắngđượcta.
Khí?Khí đó là luồng khí gì? Là chính khí? Là hiệp khí? Là dũng khí? Là
nghĩakhí?Haylàđembaonhiêu thứkhíđódùnghuyết tínhcủanamnhimàhỗn
hợphòatrộnthànhmộtluồnghuyếtkhí?TròngmắtcủaTrácĐôngLailạidầndầnbắtđầucothắtlại.“Tacũngkhôngthểkhôngthừanhậnngươiquả thậtcòncóKhí”.Hắn
hỏiTiểuCao:“Nhưngkiếmcủangươiđangởđâu?”-Đangởtrongtayngươi.“Đangởtrongtayta,làcủata”.TrácĐôngLailạihỏi:“Ngươicòncókiếmhaykhôngcòn?”-Khôngcòn.TrácĐôngLaicười:-Ngươikhôngcó,tacó.
Cókiếmtrongtay,kiếmđãrútrakhỏivỏ.Kiếmlàmộtlợikhíthổimộtcọngtócqualàđứtđôilàmhaingay,tay
cũnglàmộtđôibàntayđángsợ,thậmchícònđángsợhơncảkiếm.Đôitayđósaukhisátnhân,khôngnhữngkhôngnhìnthấymáu,cảmột
dấulệngâncũngkhôngcó.“Nếuquảngươinhấtđịnhphải làmnhưvậy,ngươicứviệc làm”.Trác
ĐôngLaithốt:“Cólẽđólàmệnhvậncủangươi,mệnhvậncủamộtngườicũngkhông
cócáchnàocảibiếnđược”.Conngườicủahắn,đôitaycủahắn,thanhkiếmcủahắn,quảthậtcóthể
trongphútchốcquyếtđịnhmệnhvậnvàsinhtửcủamộtngười.ChâuMãnhđộtnhiênngửamặtlêncười.“Đạitrượngphusinhcógìđángvui,chếtcógìđángsợ?Ýtứcủahaicâu
nóiđóChâuMãnhtachođếnhômnaymớihiểuthấuđược”.Tiếngcườicủahắnthấpdần:
“CaoTiệmPhi,ChâuMãnhtacóthểgiaohảomộtbằnghữunhưngươi,chếtkhôngoantiếcgì,nhưngngươicòntrẻ,ngươikhôngnênvìtamàliềumạng”.
Nóiđếnđó,hắnđộtnhiêndùngchânđávít thanhkiếmcủaCôngTônBảoKiếmrơidướiđất lên,một taychụp lấy,cong taykềkiếmsátcổ,chỉcầntayhắnvậnlực,đầuhắnrơiliềnxuốngđất.
Nhưng tayhắnđãbịTiểuCaonắmchặt, bàn taykia củaTiểuCao lạinắmlấylưỡikiếm,“keng”mộttiếng,lưỡikiếmđãbịchàngbẻgãymấtmộtđoạn.
ChâuMãnhnhìnchànghétlớn:-Tạisaongươikhôngđểtachết?-Ngươitạisaolạimuốnchết?“Bởivìtamuốnngươisống”.ChâuMãnhđáp:“Tavốnnênchếttừsớm,saukhitachết,ngươikhôngcầnđiliềumạng
vớiTrácĐôngLainữa,tacũngđãđếnlúcchết,chếtkhônghốitiếc,cósốngcũngvôích”.
“Ngươisairồi”.CaoTiệmPhithốt:“Hiệntạingươicóchếthaysốngcũnghoàntoànkhôngquanhệgìđến
trậnchiếnhômnaygiữatavàTrácĐôngLai,khôngcầnbiếtlàngươisốnghaychết,trậnchiếnđótấtkhôngthểtránhkhỏi”.
-Tạisao?“BởivìhiệntạiTrácĐôngLaiđãkhôngthểphóngthata”.CaoTiệmPhi
đáp:“Tanếuchưachết,hắnphảichếttrongtayta,nếutacòncóthểgiếtchết
hắn,tuyệtkhôngđểchohắnsốngyênquamộtngày”.ChàngdụnglựcnắmchặttayChâuMãnh:-Haicâunóicủangươihồinãycũngsairồi,đạitrượngphuđãsinhra
trênđờinày,nếusốngphảisốngkhoáikhoáilạclạc,nếuchếtcũngphảichếtcógiá trị.Hiện tạinếungươichết,chỉbấtquá làdângmạngchongười tamộtcáchrỗngtuếchphùphiếm,chếtthậtkhôngđángmộtđồngxu.
TrácĐôngLaichợtcườicười:-Gãnóiđúng,đợigãchếtrồi,ngươicóchếtcũngchưamuộn,tạisaolại
phảivộivàngtốngkhứmạngmìnhđi?Lẽnàongươichếtđểtạơnta?ChâuMãnhbuôngtay,TiểuCaolạicàngnắmtayhắnchặthơn.“Hômnaytanếukhôngchết,takhôngnhữngphùtrợngươitrùngchấn
HùngSưĐường,hơnnữacònchỉnhđốnlạiĐạiTiêuCục”.TiểuCaothốt:“Bọntacònnhiềuthờigianđểlàmnhữngchuyệnđó,cũngcòncóvôsố
anhtài,mộtkhibọntacònsống,ngànvạnlầnkhôngnêncoinhẹchữchết“.TrácĐôngLailạithởdài:-Câunóiđóycũngnóiđúng,ngườisốngtạisaolạimuốnchết?Tạisao
lạimuốnđemtínhmạngmìnhcoirẻcoikhinhnhưvậy?Chỉtiếcđãđếnlúckhôngthểkhôngchết,aiaicũngđềukhótránhkhỏicáichết,vôluậnlàaicũngkhôngngoạilệ.
HắnnhìnTiểuCao,tròngmắtcothắtlại.“Hiệntạingươiđãđếnlúckhôngthểkhôngchết”.TrácĐôngLaithốt:“Bởivìngươiđãlàmsaimộtchuyện”.-Chuyệngì?“Ngươikhôngnênbẻgãythanhkiếmđó”.TrácĐôngLaiđáp:“Nếuquảcókiếmtrongtay,ngươiđạikháicòncóthểchốngđỡđượcba
mươi chiêu, nhưng hiện tại ta nội trong mười chiêu đã có thể lấy mạngngươi”.
Câunóiđóhắnvừanóixong,đãnghethấycómộtngườidùngmộtthanhâmvừalãnhđạmvừacaongạonói:
-Lầnnàysailầmchỉsợlàngươi.Bìnhminhđãgầnrạng,khiếnchoánhđèncàngảmđạm,giữahoangsơn
cómộtmànsươngsớmtrắngnhợtbốcbay.Trongsươngmùmêmôngđộtnhiênxuấthiệnmộtngườicònlẩnkhuất
hơn cả sươngmù, trong tay vẫn khiêng cái hòm thần bí còn hơn cả conngườiy.
-TiêuLệHuyết,làngươi.“Làta”.TiêuLệHuyếtlãnhlãnhđạmđạmđáp:“Ngươiđạikháinghĩtakhôngthểđếnđây,bởivìngươinhấtđịnhrấttin
chắcđốivớiQuânTửHươngcủangươi.Kỳ thậtngươicũngnênbiết, thứquântửnhưvậythôngthườngđềukhôngđángtincậylắm”.
TrácĐôngLaithởdài:-TiêuLệHuyết,Tiêu tiên sinh, ngươi tại sao luôn luôn xuất hiện lúc
khôngnênxuấthiệnvậy?-Đạikháibởivìtatrờisinhlàthứngườiđó.“Takhông thích thứngườiđó, rất làkhông thích”.ThanhâmcủaTrác
ĐôngLaiđãkhôiphụclạivẻlãnhtĩnh:“Trướcđâytacũngtừngđụngphảithứngườiđó”.-Hiệntạibọnhọcóphảiđềuđãchếttrongtayngươi?-Phải.-Ngươicóphảimuốnchọctaxuấtthủ?-Phải.TrácĐông Lai đối diện bóng người thần bí đó, không ngờ hoàn toàn
khôngcómộtchútýtứkinhsợ.“Tađãcónói,nếuquảđãđếnlúckhôngthểkhôngchết,aiaicũngkhông
thểđàothoát”.ThanhâmcủahắnnghekhôngngờcũnggiốnghệtTiêuLệHuyết,vừalãnhđạm,vừacaongạo:
“Nhưngtacũngtinrằng,cảngươichỉsợcũngvịtấtđãcóthểđoánđịnhnắmchắchômnaythậtraaiphảichếttrongtayai”.
ChâuMãnhthấtkinhnhìnhắn,chừngnhưchưatừnggặpmộtngườinhư
vậy.Bởi vì hắn chưa từng nghĩTrácĐôngLai làmột người lãnh tĩnh như
vậy,kiêungạonhưvậy.Bởivìhắncũngkhôngbiếtnộitâmcủamộtngườinếuquảtrànđầytựti,
thôngthườngcóthểbiếnthànhmộtngườikiêungạonhất.HàhuốngTrácĐôngLaitrongtaycòncóLệNgân.Cóngườitinvàomệnhvận,cóngườikhôngtin.Nhưngđạiđasốngườiđều thừanhận,cõiuminhquả thậtcómột lực
lượngthầnbílãnhkhốcvôtình,trênthếgiớinàyquảthậtcónhữngchuyệnvôphươnggiảithíchđượclàvìlựclượngđómàphátsinh.
--Bảokiếmvừarakhỏilò,quỷthầnđềuđốkỵ,bắtngườirènkiếmphảiđem thân nhân củamình làmvật tế lễ cho thanh kiếmđó, nhất định phảidùngmáu tươicủangườiđómớicó thể tẩy rửavết lệngânmàngười rènkiếmđãnhỏtrênlưỡikiếm,mớicóthểnấuchảyđibạokhílệkhíhungkhísátkhícủathanhkiếmđó.
TiêuĐạiSưrènkiếm,khôngcònnghingờgìnữa,làngườitinvàomệnhvận,chonênôngtamớicóthểlưulạimộtđiểmlệngântrênkiếm.
CònTiêuLệHuyết?Ytinhaykhôngtin?Ngườitrongsươngvẫnkhôngthểnàotróctruynhưsương,aicũngđoán
khôngratâmsựcủay.NhưngylạihỏiTiểuCao:-CaoTiệmPhi,kiếmcủangươicònhaykhông?“Khôngcòn,takhôngcókiếm”.TiểuCaođáp:“Takhôngcó,hắncó”.“Đólàlinhcơcủangươi”.TiêuLệHuyếtthốt:“Ngươiđánhmấtchínhlàkiếmcủangười,làvậnkhícủangươi,ngươi
bẻgãythanhkiếmkialạilàlinhcơcủangươi”.“Linhcơ?Tạisaolạilàlinhcơcủata?”CaoTiệmPhihỏi:“Takhônghiểu”.“BởivìtachỉchịuđemPháKiếmThuậtcủatatruyềnchongườikhông
cókiếm”.
TiêuLệHuyếtđáp:“Trong tay ngươi nếu quả còn có kiếm, nếu quả ngươi không bẻ gãy
thanhkiếmkia,tacũngkhôngchịutruyềnchongươi”.“Truyềnchotacáigì?PháKiếmThuật?”TiểuCaovẫnkhônghiểu:“Cái gì gọi là PháKiếm Thuật?” “Thiên hạ không có kiếm pháp nào
khôngpháđược,cũngkhôngcókiếmnàykhônggãyđược,càngkhôngcókiếmkháchbấtbại”.TiêuLệHuyếtđáp:
“Nếu quả binh khí và chiêu thức ngươi dùng xứng hợp, chỉ cần gặpngườisửkiếm,ngươicóthểphákỳpháp,bẻkỳkiếm,giếtkỳnhân,đógọilàPháKiếmThuật”.
Thanhâmcủayphảngphấtcũngngậptrànmộtthứlựclượngthầnbí.“Haimươinămtrước,tacoidanhgiasửkiếmtrongthiênhạnhưrắnrít
mãnhthú,nhưnghiệntại,tạilạicoibọnhọnhưđấtcát”.TiêuLệHuyếtthốt:“Hiệntạibọnhọtrongmắttamànhìnđềukhôngkhamnỗimộtchiêu”.YđộtnhiênlạihỏiTiểuCao:-CaoTiệmPhi,linhcơcủangươicònhaykhôngcòn?-Hìnhnhưvẫncòn.-Vậyngươiquađây.-CònTrácĐôngLai?-Hắncóthểđợi,takhôngđểhắnđợilâuđâu.TrácĐôngLainhìnTiểuCaođiqua,khôngnhữngkhôngngăn trở,cả
mộtchútphảnứngcũngkhôngcó,chừngnhưhắn rấtmuốnđợi,đợiTiểuCaoluyệnthànhPháKiếmThuậtđó.
“Chỉtiếcgãnhấtđịnhluyệnkhôngthành”.TrácĐôngLaitựnhủ:“ChodùTiêuLệHuyết thậtcóPháKiếmThuật,cũng tuyệtkhông thể
trongmộtkhoảngthờigianngắncóthểluyệnthành”.Nhưng giữa hai người bọn họ có lẽ quả thật có một quan hệ thần bí
không thể giải thích được tồn tại, có thể đủ để tâm linh của bọn họ câuthông.
CólẽTiểuCaothậtcóthểdùngmộtchútlinhcơlãnhhộiđượcchỗảobícủaPháKiếmThuậtđó.
TrácĐôngLai tuymộtmựctựanủimình, trongtâmlạivẫncảmthấy
mộtáplựckhổnglồđènặng.BởivìhắnđốivớiconngườicủaTiêuLệHuyết luôn luôncómộtnỗi
kinhsợvôphươnggiải thích, luôncảm thấyconngườiđóchừngnhư trờisinhđãcómộtthứnănglựccóthểkhắcchếhắn--mộtthứnănglựcthầnbíđãđượcchưthầnchúcphướcmaquỷtrùếm,mộtthứnănglựcvừahuyềndiệu,vừatàác.
TiêuLệHuyếtđãmởnắphòm.Lúcđótrờiđãsáng,mặttrờivừanhúlên,cụmmâynơichântrờiphương
đôngvừađộtpháramộttuyếndươngquang.Giữatíchtắcđó,chỉnghethấy,“cáchcáchcáchcách”bốntiếng,trong
tayTiêuLệHuyếtđãxuấthiệnmộtkiệnvũkhíthầnkỳ.Tuyếndươngquangbắn ra từđôngphương cũng trong tích tắc đó rọi
chiếutrênkiệnvũkhíđó,khiếnchonóbấtchợtbốcngờimộtthứánhsángvừahuyềndiệu,vừatàác.
Chưacóaitừngthấyquathứvũkhíđó,cũngkhôngcóaibiếtnóthậtracóchỗxảodiệugì.
Nhưngmỗimộtngườikhinhìnthấynóđềucảmthấyđượclựclượngvừakỳdiệuvừatàáccủanó.
TrongánhmắtcủaTrácĐôngLaichợtcũngphátsáng.Cũngtrongtíchtắcđó,trongtâmhắnđộtnhiêncũngcómộtđiểmlinh
cơphátkhởi,độtnhiêngiữa tích tắcđóđãnghĩ ramộtphươngphápchínphầnmườichắcchắn,tuyệtđốicóthểtrongmộtchớpmắtdồnTiểuCaovàotửđịa.
Trongthânngườihắnbấtchợttrànđầylựclượng,trànđầytíntâm,mộtthứ lực lượngkhổng lồmàhắnchưa từngcóqua, toàn thânhắnđềuđangchấnđộng.
Thứcảmgiácđógiốngnhưđộtnhiêncóphùchúcủathầnlinhđốivớisinhmệnhcủahắngiánglâmtrênthânngườihắn,muốnmượntayhắntriệtđểtiêudiệtmộtngườitrênthếgiớinày.
Trongcáihòmđóvốnchừngnhưnhốtmộtácquỷcâuhồnđoạtmệnh,mộtkhicáihòmđómởra,nhấtđịnhcótínhmệnhcủamộtngườibịcướpđoạtmangđi,cũngbịnhốtvàocáihòmđó,vạnkiếpkhônghồisinh.
Trác Đông Lai một mực không tin thần quỷ tiên phật, nhưng hắn tinchuyệnđó,chínhnhưhắntintrênthếgiớinàyquảthậtcómộtthứlựclượngmànhânloạivôphươnggiảithíchđượctồntại.
Bởivìhiệntạichínhhắncũngđãcảmthấyđượcthứlựclượngđó.TiêuLệHuyếtđưavũkhítrongtaymìnhchoTiểuCao.“Hiệntạingươiphảiđi,đilấymạngTráctiênsinhmangvềđây”.Ynói:“Kiệnvũkhínàychotớinaychưatừngxuấthiệntrênthếgiannày,sau
nàychỉsợcũngkhôngthểxuấthiệnnữa”.ThanhâmcủaTiêuLệHuyếtcũnggiốngnhưlờitrùếmtaiác:-Bởi vì ông trờimuốn ta sángxuất ra kiệnvũkhí này, là vìmuốn ta
dùngđểđốiphóTráctiênsinh,lúcnóxuấthiện,làlúcTráctiênsinhphảichết,khôngcầnbiếtnóđangtrongtayaicũngvậy,đềucóthểlấymạngTráctiênsinh.
Cụm mây dày đặc lại che phủ dương quang, cả ánh đèn cũng đã tắtngóm,sắctrờiâmtrầm,sátcơđãđộng,quỷthầnđềuvôphươngvãnhồitìnhthế.
CaoTiệmPhinhưphiđiểubayqua.ÁnhmắtcủaTrácĐôngLaichằmchằmnhìnkiệnvũkhítrongtayCao
TiệmPhi,độtnhiênquăngLệNgântrongtayhắnvềphíaCaoTiệmPhi:-Đâylàkiếmcủangươi,tatrảlạichongươi.Khôngaicó thể tưởngđượchànhđộngcủahắn,TiểuCaocũngkhông
tưởngđược.Thanh kiếm đó đã theo chàng nhiều năm, thủy chung đều bên người
chàng,đãbiến thànhmộtbộphậncựckỳquan trọng trongsinhmệnhcủachàng,thậmchícóthểnóiđãbiếnthànhmộtbộphâncủathânthểchàng,đãhòavàocốtnhụchuyếtmạchcủachàngthànhmộtthể.
Chonênchàngcảnghĩngợicũngkhôngnghĩngợi,chụplấythanhkiếmđó,dùngbàntaycầmkiếmcủamìnhchụplấythanhkiếmđó,xemchừngđãhoàn toàn quênđi trong taymìnhvốnđangnắmgiữmột kiện vũ khí phákiếm.
Giữamột tích tắc đó, chàng chừng như hoàn toàn không có tư tưởng,hoàntoànkhôngthểkhốngchếlấymình.
Bởivìmộtngườicó lý tínhchỉcódưới tìnhhuốngđómớicó thể làmchuyệnnguxuẩnnhưvậy.
TrácĐôngLaicười.HiệntạiTiểuCaolạicókiếm,nhưngvũkhíphákiếmlạiđãbịhắnđoạt
trongtay.
Hắnlàngườitrítuệcựccao,nhãnthầncũngbénnhọnhơnngườita,TiêuLệHuyếtnóihơidôngdàimộtchút,đểchohắncóđủthờigiannhìnrõràngkiệnvũkhíhìnhthứccấutạođềuđặcbiệtkỳdiệuđó,hơnnữacònnhìnrakiệnvũkhíđóquảthậtcórấtnhiềuchỗcóthểchếtrụkiếmcủađốiphương,thậmchíđãnhìnraphươngphápvậndụngnó.
Vôluậnđốithủcủahắnlàaicũngvậy.ChỉcóngườinhưTiêuLệHuyếtmớicóthểsángxuấtrathứvũkhíđó,
chỉcóngườinhưTrácĐôngLaimớicóthểlàmmộtchuyệntuyệtđếnnhưvậy.
Haingườixemralàngườihoàntoànbấtđồng,trênphươngdiệnýkiếnlạihoàntoàntươngđồng,cảtưtưởngcũngphảngphấtcóthểhỗtươngcâuthông.
SắcmặtcủaChâuMãnhthảmbiến.HắnkhôngtưởngđượcTiểuCaocóthểlàmchuyệnkhờkhạonhưvậy,
biếnhóasauđólạicàngkhiếnchohắnkhôngtưởngnổi.CaoTiệmPhiđộtnhiênlạinhưphiđiểubaylên,phẩyramộtvùngkiếm
hoa,nhắmTrácĐôngLaiđâmtới.Chàngvốnkhôngnênxuất thủtrước,nhưngchàngnhấtđịnhphảixuất
thủchiếmlấytiêncơđanglúcTrácĐôngLaicònchưalầnmòrahếtcấutạovàhiệudụngcủakiệnvũkhíđó.
Chàng,khôngcònnghingờgìnữa,đãđánhgiáquáthấptrítuệvàmụclựccủaTrácĐôngLai.
Giữavùngkiếmquangđẹpmắtphấtlênvôsốđạokiếmảnhthiểmđộng,nhưngkiếmchỉcómộtthanh.
Giữavôsốđạokiếmảnh,đươngnhiênchỉcómộtchiêulàthực.TrácĐôngLaivừanhìnđãnhìnramộtchiêuđólàthực,đốivớikỹthuật
côngkíchhưchiêuyểmhộthựcchiêu,hắnhiểurõhơnxasovớiđạiđasốngườitrênthếgiannày.
Hắn cũngnhìn ra kiện vũ khí đó tối thiểu có kết cấu của bốnnămbộphận,đềucó thểphong tỏakiếm thếcủađốiphương, thậmchícòncó thểthừathếđoạtlấykiếmcủađốiphương,sauđólúctiếnđánhtrởlạichínhlàmộtchiêutrímệnh.
Nhưnghắntịnhkhôngmuốnlàmtậntuyệtnhưvậy.Đốivớikỹxảodùngkiệnvũkhíđó, hắn còn chưa thuần thục, tại sao
khôngtrướchếtmượnkiếmcủaTiểuCaođểluyệntập?HắnđãcótinchắctuyệtđốilúcnàocũngcóthểlấymạngTiểuCao.Chonênhắnkhôngvộivãgấpgápchútnào.KiếmcủaTiểuCaođâmtới,hắncũnggiơkiệnvũkhítrongtaynghênh
đón,thămdòdùngmộtvòngcâuphongtỏakẹpgiữkiếmcủaTiểuCao.“Đinh”mộttiếng,kiếmvàcâutươngkích,kiệnvũkhíđóđộtnhiênphát
xuấtdiệudụngmàbấtkỳaicũngđềukhôngtưởngnổi,độtnhiêncómộtkếtcấubộphậnbắnra,phốihợpvớivòngcâuđó,giốngnhưmộtcáikềmkẹpchặtkiếmcủaTiểuCao.
TrácĐôngLaivừasợvừamừng,hắnthậtsựcũngkhôngtưởngnổikiệnvũkhíđócóuylựctolớnnhưvậy.
KhiếnchohắncàngkhôngtưởngnổilàthanhkiếmcủaTiểuCaokhôngngờlạiđâmxuyênquatừtrongvòngkềmkẹpcủakiệnvũkhíđó.
Đóvốnlàchuyệntuyệtđốikhôngthểcó.Vũkhícấutạophứctạpxảodiệunhưvậy,làmsaocóthểđểchokiếmcó
đốiphươngđâmxuyênqua?Lẽnàokếtcấucủakiệnvũkhínàyvốnđãcốýđểlạimộtkhoảngkhông
đểkiếmcóthểđâmxuyênqua?TiểuCaocốýnhườngchokiếmcủamìnhbịkềmkẹplàvìmuốnlợidụngmộtđiểmtrímệnhđó?
TrácĐôngLaiđãkhôngcòncóthểnghĩtớichuyệngìnữa.Giữamộtsátnanhưđálửachạmxẹt,kiếmcủaTiểuCaođãđâmphập
vàongựccủahắn,chỉđâmvàomộttấcbảyphân,bởivìthanhkiếmđóchỉxuyênquađượcbaonhiêuđó.
Nhưngdàibaonhiêuđóđãđủ,mộttấcbảyphânđãđủđểđạtđếnđộsâutrímệnh,đâmthẳngvàotimTrácĐôngLai.
--KiệnvũkhíđóvốnđặcbiệtsángxuấtđểđốiphóTrácĐôngLai.--BởivìchỉcóTrácĐôngLaimớicóthểtrongtíchtắcnhìnracấutạo
củakiệnvũkhíđó,chỉcóTrácĐôngLaimớicó thểdùngkiếmtrong taymìnhđihoánđổivớikiệnvũkhíđó,ngườikháckhôngnhữngkhông làmđược,cảnghĩcũngkhôngnghĩđược.
--BấthạnhlàTrácĐôngLaicóthểnghĩđược,TiêuLệHuyếtcũngđãtrướctiênnghĩgiùmchohắn,hơnnữađãsớmtínhđúnghắncóthểlàmnhưvậy.
--Kiệnvũkhíđóvốn làbẫy rậpTiêuLệHuyếtđãđặcbiệtbố trí,đợi
TrácĐôngLaitựmìnhbướcchântiếnvào.HiệntạiTrácĐôngLaichungquyđãminhbạch.“TiêuLệHuyết,Tiêutiênsinh,taquảnhiênkhôngnhìnlầm,ngươiquả
nhiênlàhungsátcủata,tađãsớmsuytínhtasớmmuộngìcũngphảichếttrongtayngươi”.Hắnbuồnbãnói:
“Nếukhôngtalàmsaocóthểlọtvàocáibẫycủangươi?”TiêuLệHuyếtlạnhlùngnhìnhắn:
-Ngươicónhớtađãtừngnóiqua,vôluậnkiệnvũkhíđótrongtayaiđềucóthểdồnngươivàotửđịa,chodùtrongtaycủachínhngươicũngvậy!
Thanhâmcủaycànglãnhđạm:-Ngươinênbiếtlờinóicủataluônluônlàlờinóithật.TrácĐôngLaicườithảm.Tiếngcườicủahắnchấnđộngđến tâmmạchcủahắn,cũngchấnđộng
đếnlưỡikiếm,hắnđộtnhiêncảmthấytimmìnhđauđớn,bởivìlưỡikiếmlạiđâmsâuthêmmộtphân,sinhmệnhcủahắncũngchỉcòncáchxabếnbờtửvongmộtđườngtơ.
TiểuCaonhẹnhàngrútkiếmra,kiệnvũkhíđócũngnhẹnhàngtừtrênkiếmrơixuống.
Cụmmâychợtlạitrôiđi,dươngquanglạixuyênquatầngmâychóilọi,chiếurọitrênthanhkiếmđó.
TrácĐôngLainhìnthanhkiếmđó,trênmặtđộtnhiênlộxuấtbiểutìnhcựckỳkhủngbố.
“Lệngân?”Hắnrítgiọng:“Lệngântrênkiếmsaolạiđãbiếnmất?Lẽnàota…”Hắnkhôngnóira
vấnđềđãkhiếnhắnchếtcũngkhôngthểminhbạch.--LẽnàohắncũnglàthânnhâncủaTiêuĐạiSư,lẽnàoTiêuĐạiSưlà
phụ thânmàhắnchưa từnggặpmặt?Chonênhắnvừachếtdướikiếm, lệngâncũngđồngthờitiêután?
--Haylàlờinóicủaquỷthầnkhôngthểtinđược,mộtđiểmlệngântrênkiếmđộtnhiêntanbiếnchỉbấtquávìgiờphútnàyđãđếnlúcnónênbiếnmất?
Khôngaicóthểtrảlờivấnđềđó,cólẽlãonhântrongđìnhvốncóthểtrảlời,chỉtiếclãonhânđãchếttrongtayTrácĐôngLai.
TiêuLệHuyếtmuốnđihỏilãonhâncólẽcũnglàchuyệnđó,nếuquảlãonhânđemđápánnóichoybiết,ycólẽkhôngthểdồnTrácĐôngLaivàotửđịa.
Chỉtiếchiệntạimọichuyệnđềuđãquátrễ.TâmmạchcủaTrácĐôngLaiđãđoạn, cho tới chết cũngkhôngminh
bạchchuyệnđóthậtralàsao.Kếtcụcnhưvậylẽnàocũngdochínhhắntạothành?Dướiánhdươngmànhìn,sắckiếmxanhtrongnhưthuthủy,lệngântrên
kiếmquảnhiênđãtanbiếnkhôngcònthấynữa.CaoTiệmPhisisidạidạinhìnthanhkiếmđó,trongtâmcũngđangnghĩ
vềnhữngchuyệnđó.Chàngcũngkhônghiểuthấu.Cũngkhôngbiếtquabaolâu,chàngmớinghĩđếnmuốnđihỏiTiêuLệ
Huyết.TiêuLệHuyếtlạikhôngcònởđó,thithểcủaTrácĐôngLaivàkiệnvũ
khíđócũngkhôngcòn.ChâuMãnhnóivớiTiểuCao:-Tiêutiênsinhđãđirồi,mangTrácĐôngLaitheo.Tâmlýcủahắncũngtrànđầynỗinghihoặckinhhãi:-Thậtralàsaođây?TiểuCaolắcđầunhìnxaxăm,xaxămlàmộtkhoảngtrờitronglành.“Khôngcầnbiếtchuyệnnàylàsao,hiệntạiđềukhôngquanhệgìnữa”.
TiểuCaothốt:“Từnayvềsau,bọntađạikháicũngkhôngcòntáikiếnđượcTiêutiên
sinhnữa”.Ánhđènđãtắt,ngườicầmđèncũngđãtảnmác,chỉcònlạithiếunữmù
lòacònômđàntỳbàđứngđó.Dươngquangtuyđãchiếurọikhắpmặtđất,nhưngtrướcmắtnàngvẫn
cònlàmộtmànhắcám.TrongtâmCaoTiệmPhiđộtnhiênlạicảmthấymộtnỗithươngcảmkhó
tả,khôngnhịnđượcbướcquahỏithiếunữ:-Giagiacủanàngđâu?Giagiacủanàngcócònkhông?
-Tôikhôngbiết!Trênkhuônmặttrắngtáicủanànghoàntoànlàmộtmànhưkhôngtrống
vắng,cáigìcũngkhôngcó,cảbithươngcũngkhông.Nhưngvôluậnlàaiđềunhìnthấytrongtâmnàngđangđauxótvôngần.“Nhànàngởđâu?”TiểuCaolạinhịnkhôngđượcphảihỏi:“Nàngcónhàkhông?Trongnhàcòncóthânnhânnàokháckhông?”Thiếunữakhôngnóigì,
lạiômchặtcâyđàntỳbàcủanàng,giốngnhưmộtngườisắpchếtđuốiđangômghịlấymộtkhúcgỗtrôidạt.
--Lẽnàocảđờinàngthứduynhấtthuộcvềsởhữucủanànglàcâyđàntỳbàđó?
“Hiệntạinàngmuốnđiđâu?”TiểuCaohỏi:“Saunàynàngmuốnlàmgì?”Hỏixongcâuđó,chàngđãhốihận.Câu hỏi đó chàng thật không nên hỏi,một thiếu nữ không người thân
khôngbạnbèkhôngnhàkhôngcửađơnđộclạcloàinhưvậy,làmsaocóthểnghĩđếnchuyệnsaunày?
Nànglàmsaocóthểnghĩđược?Làmsaodámnghĩđược?Mìnhlàmsaokhiếnchonàngtrảlờiđược?
Khôngtưởngđượcthiếunữvĩnhviễnchỉsốngtrongbóngtốiđólạiđộtnhiêndùngmộtthanhâmtrongveođáp:
-Saunàytôivẫnphảica.Tôiphảiluônluôncahát,cachođếnkhitôichếtmớingưng.
Lẳng lặng nhìn thiếu nữ ôm đàn tỳ bà được bọn họ dẫn đi bước vàoTrườngAnCư,trongtâmTiểuCaovàChâuMãnhcũngkhôngbiếtcótưvịgì?
“Tatinrằngnàngnhấtđịnhsẽca”.ChâuMãnhthốt:“Mộtkhinàngchưachết,nhấtđịnhsẽca”.“Tacũngtin”.TiểuCaonói:“Tacũngtinnếuquảcóngườikhôngđểnàngca,nàngcóthểsẽchết”.Bởivìnànglàcagiả,chonênnàngphảica,cachongườikhácnghe.Cho
dùlờicacủanàngluônluônbithươnglàmsao,luônluônkhiếnchongườitarơinướcmắt,nhưngmộtngườinếuquảkhôngbiếttưvịcủabithương,làmsaocóthểhiểuthấuđượcchânýnghĩacủahoanlạc?Làmsaocóthể trân
quýsinhmệnhchođược?Chonênnàngtuycáigìcũngkhôngcó,vẫncóthểsốngcòn.Nếuquảnàngkhôngthểca,sinhmệnhcủanàngcóthểbiếnthànhvôý
nghĩa.“Cònbọnta?”ChâuMãnhđộtnhiênhỏiTiểuCao:“Bọntasaunàynênlàmgì?”TiểuCaokhôngtrảlờicâuhỏiđó,bởivì
chàngvẫnchưanghĩranêntrảlờilàmsao.Nhưngchàngbỗngnhìnthấysựsánglạncủaánhdương,sựhuyhoàng
củamặtđất.“Bọn ta đươngnhiên cũngphải ca”.CaoTiệmPhi chợt ưỡnngực nói
lớn:“Tuylờicacủabọntakhácbiệtvớinàng,nhưngbọntanhấtđịnhcũng
phảica,mộtmựccachođếnchết”.Giọngcacủacanữ,điệumúacủavũgiả,kiếmcủakiếmkhách,bútcủa
vănnhân,đấuchícủaanhhùng,đềulàdạngđó,mộtkhichưachết,khôngthểbuôngtay.
Triềudươngvừathăngkhởi,tuyếtxuântanchảy,mộtngườikhiêngmộtcáihòmlẳnglặngrờikhỏicổthànhTrườngAn.
Mộtngườibìnhphàmtrầmmặc,mộtcáihòmcũkỷbìnhphàm.
Hết.