Upload
vo-nghia
View
551
Download
4
Embed Size (px)
DESCRIPTION
PHẦN I THƠ VÕ HIẾU NGHĨA
Citation preview
1
1.01.- TH I GIAN Thời gian như đóa hoa hồng
Mang theo sắc thắm hương nồng nàn thơm,
Thời gian là những chiếc hôn
Của đôi trai gái ngợi tôn chữ Tình
Thời gian là cõi vô hình
Nhưng lại luôn ở bên mình em ơi
Nó cho anh thêm tuổi đời
2
Cho thêm vết dấu trên người mình yêu
Còn đâu vóc dáng yêu kiều
Khiến người ta phải liêu xiêu mỏi mòn
Thời gian là đứa trẻ con
Nó đùa nó bởn héo hon lòng người
.
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
1.02.- HÔP BUT CHI MAU
Tôi vừa mua một hộp bút chì màu
Để vẽ một xã hội không-trăng-sao
Một xã hội tôi không hề muốn ở
Đầy nhung nhúc loài sâu bọ trên cao.
Có những gì để tô vẽ màu hồng
Có chăng là tình yêu em với chồng
Với gia đình bé nhỏ, con và cháu
Với tình thƣơng da diết tận đáy lòng.
3
Có những gì để tô vẽ màu xanh
Những hy vọng mai sau sẽ rạng danh
Cho gia đình yêu dấu và Tổ quốc
Ôi ! Đó lại là điều rất mong manh.
Có những gì để tô vẽ màu tím
Than ôi, đây lại ẩn chứa rất nhiều
chuyện tình yêu dang dỡ cùng lắm điều
khiến lòng ngƣời bên nhau vẫn đăng đắng
Có những gì để tô vẽ màu trắng
Là những vành khăn tang vấn trên đầu
Nơi ngƣời bị áp bức bị tàn sát
Bởi những kẻ man rợ màu đỏ ngầu.
Có những gì để tô vẽ màu đen
Là màu tô cho đất nƣớc hoa sen
Vì TỰ DO, CÔNG BẰNG và BÁC ÁI
Bị chà đạp, dẫm nát đã lắm phen.
21/1/2010
4
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
1.03.- CƠ HỘI
Cơ hội là gì, nếu không là chuẩn bị
Mọi yếu tố, mọi việc học, việc làm
Mỗi thời cơ đều chu đáo luận đàm
Để sẵn sàng nắm lấy không bỏ lỡ.
Tuổi hoa yêu, ta không hề bỡ ngỡ
Khi nàng tiên chợt đến một buổi chiều
Hạt mƣa rơi thánh thót dáng yêu kiều
Mối tình đầu không dễ dàng đánh mất.
Tuổi phấn đấu ta không hề chậm suất
Luôn đi đầu với sáng kiến tuyệt vời
Đồng bộ với bƣớc tiến triển cuộc đời.
Khiến mọi việc đều hanh thông suôn sẻ.
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
1.04.- Chuyện SISYPHE
Ý từ “Le Mythe de Sisyphe – ALBERT CAMUS
5
Hởi các Vị Thần linh đã đày đoạ
Chàng thanh niên chỉ muốn hiểu lẽ đời
Một trừng phạt cho chàng và cho ngƣời
Là khiêng đá đem lên tận đỉnh núi.
Ngay sau đó lại thả rơi xuống vực
Lăn lông lốc xuống tận cùng điểm cuối
Chàng lại phải xuống tận đáy con suối
Để rồi lại khiêng viên đá kia lên.
Và cuộc sống cứ thế trôi bập bềnh
hết ngày này lại chuyển sang ngày khác
Mỏi mòn dần tuổi thanh xuân nhòa nhạt
hỏi chàng xem có cảm gíác gì không?
Vô lý, cuộc đời có vô lý ?
Ngƣời buồn chán, trầm mình trả nợ đời
Ngƣời tìm thoát, chỉ mong đƣợc thảnh thơi
Ngƣời phấn đấu, chống lại mọi nghịch cảnh
đƣợc đời khen: ngƣời Hạnh Phúc tuyệt vời.
Hạnh phúc nhiều mà đau đớn cũng nhiều
Vì đã thấy biết bao điều trái ý
Vẫn còn đó bao nhiêu là vô lý
Chỉ còn biết khép lòng trong cõi yêu
Yêu mọi ngƣời, nhất là đã yêu em.
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
1.05.- N C TA CO NUI
Nƣớc ta có núi ANH HÙNG
6
Là núi Truyền Đăng, vịnh Hạ Long
Thơ trên đá, Vua Lê Thánh Tông
đã viết :
“Phía bắc, bọn giặc giã nhƣ hùm beo đã dẹp yên
Vùng biển phía đông, khói chiến tranh đã tắt
Muôn thuở trời Nam, non sông bền vững”.
Nƣớc ta có núi GIẶC-NGU-TRONG
Xây đập trên núi , nƣớc bị ngăn
Mùa nắng ráo, dân bị hạn hán.
Mùa mƣa lũ, dân bị chết dầm.
Nƣớc ta có núi NUÔI-GIẶC-NGOÀI
Nào ai không biết ngựa thành TROIE
Mời giặc vào trong lòng Dak Sút
Nữa đêm giặc dậy chiếm nƣớc ta.
Nƣớc ta có núi VỌNG PHU
Giặc ngoài giết ta
Chính ta diệt ta
Thiếu phụ bồng con đứng trông chồng.
May mà,
Nƣớc ta còn có núi ĐẦY HOA
Trời ban Dân ta, một chút quà
Địa đàng đẹp đẽ không xa lắm
Hƣởng đƣợc hƣơng gần lẫn hƣơng xa
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
1.06.- CAM TAC
Từ Vua đến Dân say cảm hứng
Túi thơ bầu rƣợu dƣới ánh trăng
7
Hàng ngàn năm sau, ngàn năm trƣớc
Nối liền nhau nhƣ sợi chỉ giăng.
Từ chuyện buồn đau, vui, sƣớng, kh
Hái Văn, cởi Nhạc, gieo vần Thơ
Để lại cho đời bao cảm tác
Cho anh cho em giấc hoang mơ.
Trăng xế hoa tàn đêm tịch liêu
Thấp thoáng liêu trai dáng yêu kiều
Em đây em đó nhƣ sƣơng khói
Cảo thơm còn đây tiếc nhớ nhiều.
VÕ HIẾU NGHĨA (17/01/10)
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
1.07.- Gió Xuân về
Gió Xuân về, tỏa mát khắp QUÊ HƢƠNG
Gieo no ấm đến muôn vạn nẻo đường
Mang Hạnh Phúc, sung túc niềm An Lạc
Cho tất cả đồng bào tôi mến thương.
Gió Xuân về, sưởi ấm mọi GIA ĐÌNH
Từng đôi mắt, rạng ngời ánh bình minh
8
Thương yêu nhau, đùm bọc, không hờn trách
Quyện bên nhau cho trọn một chữ tình.
Gió Xuân về, thổi mát các BẠN BÈ
Mang sức khỏe, tình yêu lòng nhân ái
Trong túi thơ bầu rượu thời khai thái
Rồi ôm nhau cùng chúc Sống trăm năm.
Gió Xuân về, quét sạch LŨ THAM Ô
Kẻ hại dân bán nước đẩy xuống mồ
Cho dân tôi ngoi lên niềm mơ ước
Được sống trong Hạnh phúc khắp thành đô.
Gió Xuân về mang đến một TIN VUI
Dân nước Việt còn thương nhau lắm lắm
Rợ xâm lăng đừng ngu si mê đắm
Sẽ chuốc lấy hàng trăm sóng Bạch Đằng.
(05-02-2010 * 22 Âm lịch Tết Canh Dần)
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
9
1.08.- TÔI NGỒI Ở ĐÁY GIẾNG Tôi ngồi ở đáy giếng
thấy anh bay lƣợn trên trời cao
TỰ DO lui tới không mõi cánh
nghĩ tới mình, lòng chợt thấy nao.
Tôi ngồi ở đáy giếng
thấy anh cƣời vui với mọi ngƣời
trên Thiên đàng ấy, lòng mong ƣớc
biết đến bao giờ mình biết cƣời.
Tôi ngồi ở đáy giếng
Trong mái nhà tôi, không của tôi
Giang sơn gấm vóc yêu quí ấy
Bây giờ cũng không phải của tôi.
Tôi ngồi ở đáy giếng
Anh nói anh là khách tha phƣơng
Tôi tuy vẫn ở nơi quê cũ
Nhƣng cũng là ngƣời mất quê hƣơng.
Tôi ngồi ở đáy giếng
Nghe trên trời cao giọng Khánh Ly
Hát khúc “tôi ơi đừng tuyệt vọng”
bổng thấy nhƣ mình chợt ƣớt mi.
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
10
1.09.- MƠ Ai xa quê hƣơng, lại không mơ
Một ngày nào đó, đƣợc thẫn thơ
Trên con đƣờng cũ, ngôi nhà cũ
Mảnh đất thân yêu… đã khuất mờ.
Ai ngƣời nghèo khó, lại không mơ
Giàu sang phú quí, đẹp nhƣ thơ
Nhƣng mơ ƣớc suông, là một chuyện
Phải cố phấn đấu, thõa mong chờ.
Ai ngƣời cô đơn, lại không muốn
Có ngƣời yêu thƣơng, chăm sóc mình
Ngƣời ấy yêu ta, tình mê đắm
Những buổi chiều tà, lúc bình minh.
Ai ngƣời đau yếu, lại không mong
Gặp thầy gặp thuốc, bệnh chữa xong
Qua cơn hoạn nạn, ngƣời chóng khỏe
Trở lại mạnh mẽ, nhƣ từng trông.
11
Ai bị áp bức, lại không thề
Vƣợt chƣớng ngại, gian khổ, chẳng nề
bứt phá hết, gông cùm xiềng xích
Đem Tự do Hạnh phúc trở về.
Riêng ngƣời nghệ sĩ vẫn luôn tìm
Suối nguồn chân lý từ trong tim
Mơ đạt tác phẩm đỉnh cao nhất
Vƣợt khỏi vòng xoay những nổi chìm
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
1.10.- CAI CHÊT CUA SOI
Rên xiết, nguyện cầu, than khóc đều hèn nhát
.
12
“ Gémir, prier, pleurer est également lâche,
Fais énergiquement ta longue et lourde tâche
Dans la voie òu le sort a voulu t’appeler
Puis après comme moi, souffre et meurs sans parler”
( La mort du loup- Alfred de Vigny)
******************************************************
2.01.- Ánh Trăng
Tâm hồn em ánh lên cảnh chọn trao
mặt nạ duyên dáng, vũ điệu mời chào
13
đàn luýt, khiêu vũ, điệu ber-ga-mas
buồn bã nằm dưới cải trang dị màu.
Tất cả hát nhạc âm điệu thứ buông
Tình yêu đắc thắng cuộc sống sẻ suôn
Họ không có vẻ tin vào hạnh phúc
Bài hát của họ hòa ánh trăng buồn.
Dưới ánh trăng rầu rĩ và đẹp đẽ,
Khiến chim trên cây cũng phải mơ màng,
những vòi nước thổn thức bàng hoàng
phun tia dài mảnh giữa hàng tượng đá.
&&&&&
Clair de Lune
Votre âme est un paysage choisi
Que vont charmant masques et bergamasques
Jouant du luth et dansant et quasi
Tristes sous leurs deguisements fantasques.
Tout en chantant sur le mode mineur
L'amour vainqueur et la vie opportune
Ils n'ont pas l'air de croire a leur bonheur
Et leur chanson se mele au clair de lune,
Au calme clair de lune triste et beau,
Qui fait rever les oiseaux dans les arbres
Et sangloter d'extase les jets d'eau,
Les grands jets d'eau sveltes parmi les marbres.
PAUL VERLAINE
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
14
2.02.- Con ngƣời va biển cả
Con ngƣời vẫn luôn luôn yêu biển cả
Biển là gƣơng để phản chiếu tâm hồn
Trong quay cuồng vô tận cơn sóng dồn
Tâm hồn bạn, vực thẳm đầy cay đắng .
Bạn vẫn thích bổ nhào vào tâm ảnh
hôn đôi mắt, cánh tay Biển lung linh,
nhƣng trái tim bị phân rã bởi chính mình
những gào thét bất khuất và hoang dã.
Ngƣời, biển, cả hai, tối và êm ả
Ngƣời, không ai dò nổi độ thâm sâu
Bi n, không biết sự phong phú đến đâu
Cả hai đều ganh tị và che giấu .
Trãi qua nhiều thế kỷ luôn chiến đấu
Ngƣời đã không hối lỗi, không xót thƣơng
Muôn đời là lính chiến mãi cƣơng cƣờng
Vì vốn thích tàn sát và chết chóc.
&&&&&&&&&&&&&&&&&
L'homme et la mer
Homme libre, toujours tu chériras la mer!
La mer est ton miroir, tu contemples ton âme
Dans le déroulement infini de sa lame
Et ton esprit n'est pas un gouffre moins amer.
Tu te plais a plonger au sein de ton image;
15
Tu l'embrasses des yeux et des bras, et ton coeur
Se distrait quelquefois de sa propre rumeur
Au bruit de cette plainte indomptable et sauvage.
Vous êtes tous les deux ténébreux et discrets;
Homme, nul n'a sondé le fond de tes abîmes;
O mer, nul ne connaît tes richesses intimes,
Tant vous êtes jaloux de garder vos secrets!
Et cependant voilà des siècles innombrables
Que vous vous combattez sans pitié ni remords,
Tellement vous aimez le carnage et la mort,
O lutteurs éternels, O frères implacables!
Baudelaire
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
2.03.- GI TH C TINH
Chào đón ngày, khi chƣa tỉnh giấc nồng
Ngƣời tô màu, lên đôi mi trĩu hồng
Tuy còn ngủ, tia nắng lồng đã chiếu
Vào hồn tôi trong giấc ngủ bềnh bồng.
Tôi nằm im, trên giƣờng và bất động
Nhƣ những viên đá khắc trên mộ bia
Không mở mắt, vẫn tràn mặt trời kia.
Dƣới vầng trán, nghĩ suy về ánh sáng
Tiếng chào mừng, chim hót buổi bình minh
Thuần trong suốt, tƣơi, hòa nhạc lung linh
Cho tim tôi thụ hƣởng, tràn âm sắc
Hƣơng huệ hoa, ngào ngạt cõi vô hình.
16
Dẫu rằng không phải hƣ không,
Lại xa, những nỗi lo trong cuộc đời
Bỗng thấy dịu ngọt tuyệt vời
Không ngủ vẫn sống, đắm ngƣời trong mơ.
&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&
HORA PRIMA
J'ai salué le jour dès avant mon réveil ;
Il colorait déjà ma pesante paupière,
Et je dormais encor, mais sa rougeur première
A visité mon âme à travers le sommeil.
Pendant que je gisais immobile, pareil
Aux morts sereins sculptés sur les tombeaux de pierre,
Sous mon front se levaient des pensers de lumière,
Et, sans ouvrir les yeux, j'étais plein de soleil.
Le frais et pur salut des oiseaux à l'aurore,
Confusément perçu, rendait mon coeur sonore,
Et j'étais embaumé d'invisibles lilas.
Hors du néant, mais loin des secousses du monde,
Un moment j'ai connu cette douceur profonde
De vivre sans dormir tout en ne veillant pas.
SULLY PRUDHOMME
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
2.04.- ơ
17
Bầu trời êm dịu, trong đêm đầy sao
Trên bờ cát nóng, biển sỏi lao xao
Bên ghềnh núi xanh, đỉnh cao vun vút
Hãy còn ngất ngây, kỷ niệm hôm nào
Ôm em, và ghì chặt lấy em
Chưa từng được, rung cảm đến như vầy
Hằn trong tim, những dấu vết đong đầy
Như nghe tiếng, hát từ trời cao thẳm
Dấu yêu này, luôn đọng tồn nơi đây.
Trong đêm xuân, trải dài nỗi ngất ngây
Khi đông về, sao ngày lại quá ngắn,
Luôn, khắp nơi, và mãi mãi hôm nay
Giấc mơ kia, như một làn ve vuốt.
Thời gian trôi như sợi chỉ xuyên suốt
Mối tình nồng bừng cháy đến muôn đời
Nhạc thiên thần bỗng trổi dẫu không lời
Làm say đắm cặp tình nhân non trẻ.
18
Tôi vẫn luôn mơ tới em…
27/02/2010
VÕ HIẾU NGHĨA
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
2.05.-
Kỷ niệm gợi cho tôi những gì,
Mùa thu sầu lặng, sáo bay đi,
Mặt trời chiếu rọi tia đơn điệu
Khu rừng vàng rực, gió bấc quy.
Chúng tôi vừa đi vừa mơ mộng
Gió cuốn tóc bay những nghĩ suy
Chợt nàng nhìn tôi, mắt thắm thiết
Thốt giọng oanh vàng “Ngày đẹp chi!”.
Giọng êm dịu, sắc âm thiên thần
Chàng cƣời nụ kín đáo hồi đáp
Bằng môi hôn đắm đuối nồng nàn
Trên bàn tay mƣợt mà trinh trắng .
Ôi
19
Những đoá hoa đầu tiên
Luôn mang đầy hƣơng sắc
Với tiếng “VÂNG” đầu tiên
Từ đôi môi đáng yêu.
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
2.06.- MƢA SAIGON
Chiều Saigon trời bỗng chợt đổ mƣa
Chợt đông đúc, chợt vắng vẻ lƣa thƣa
Cà phê một mình trên Thƣơng xá Tax
Nhớ da diết ôi bè bạn thuở xƣa.
Đƣờng bông hoa Nguyễn Huệ luôn chất chứa
Một khung trời tan tác mấy đƣờng mây
Ngƣời phƣơng đông, kẻ buồn bã phƣơng tây
Luôn bứt rứt mãi tìm chân hạnh phúc.
Giòng sông kia nƣớc trong hay vẩn đục
20
Lòng ngƣời nay sao tránh đƣợc đục trong
Saigon ơi, hãy giữ chút màu hồng
Cho đời đáng yêu, và ngƣời đáng mến.
Mƣa đang nhẹ cơn giông bỗng chợt đến,
Lay cây cối ngả nghiêng khắp nẻo đƣờng
Lòng ngƣời dân Saigon hãy cƣơng cƣờng
Lau nƣớc mắt và hƣớng về phía trƣớc.
Rồi cũng hết cơn mƣa theo lệ ƣớc
Dân Saigon lại tủa ra tràn đầy
Ngƣời đi tiếp, kẻ về đê sum vầy
Với gia đình nhỏ bé trong Hạnh phúc.
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
2.07.- NGUYÊT BACH
21
La Lune Blanche
(Paul Verlaine)
La lune blanche
Luit dans les bois ;
De chaque branche
Part une voix
Sous la ramée ...
Ô bien-aimée.
L'étang reflète,
Profond miroir,
La silhouette
Du saule noir
Où le vent pleure ...
Rêvons, c'est l'heure.
Un vaste et tendre
Apaisement
Semble descendre
Du firmament
Que l'astre irise ...
C'est l'heure exquise.
Vầng Trăng trắng sáng, tỏa khắp khu rừng
Chiếu lên từng nhánh, phát ra tưng bừng
Mỗi một âm thanh từ mỗi gạc nhú,
Ôi người yêu dấu, biết đâu mà dừng
Ao phản chiếu như Gương soi sâu thẳm
bóng tơ liễu đen tuyền đang mơn man
Và mộng mơ ứng hợp với thời gian
gió đơn côi u sầu đang khóc lóc.
Nỗi xoa dịu êm đềm và bao la
ban phát xuống từ bầu trời kiêu sa
Nơi các vì tinh tú chiếu ngũ sắc
Chính là giờ tuyệt diệu của chúng ta.
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
22
2.08.-
Anh với tôi là hai ngƣời xa lạ,
Sống đâu đây trên trái đất nhỏ này.
Hai đứa mình không biết ai là ai,
Nhƣng mình có nhiều điều giống nhau lắm.
Anh và tôi đều cùng muốn đƣợc sống
Đƣợc tự do theo đuổi ƣớc mong mình,
Có cơm ăn, chỗ ở cho gia đình,
Đƣợc nhìn thấy trẻ thơ cƣời vui vẻ.
Đời phát triển theo muôn ngàn ngã rẻ,
Khiến anh tôi lặng lẽ cách xa nhau,
dù ở quê hƣơng hay phƣơng trời nào,
Vẫn muốn sống trong "vòng tay nhân loại".
Xin đối xử nhau trong tình nhân ái,
Xin cƣu mang nhau trong lúc nguy nàn,
đừng oán hận rồi đối xử bạo tàn,
đừng trút thất vọng lên ngƣời vô tội.
Thế giới không hoàn hảo cần sửa đổi,
h y góp tay làm cho nó tốt hơn,
h y bắt đầu m i việc bằng tình thƣơng,
Và góp phần theo khả năng có đƣợc .
Mong ngƣời ngƣời thấy đời này hạnh phúc,
Đƣợc sống trong vòng tay của anh em,
Cùng giải quyết tranh chấp thật êm đềm,
Nhờ kinh nghiệm ngàn đời xƣa để lại.
Hãy mở rộng những vòng tay nhân ái,
Cho những ngƣời cùng sống chung hôm nay,
Cho trẻ con ở thế hệ tƣơng lai,
Cho mỗi ngƣời cũng nhƣ mỗi dân tộc.
23
Hãy làm cho đất mẹ tràn đầy hạnh phúc,
Là nơi tốt đẹp, đáng sống lắm thay.
Xin hãy góp một bàn tay,
Xin hãy góp một bàn tay .-
HIẾU & NGHĨA
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
2.09.- SÔNG SAIGON
Sông Saigon uốn cong hình chữ O.
Người Saigon chưa hề phải âu lo
về cuộc sống, miế
ềm Hạnh phúc Trờ .
Người Saigon do đó rất thương nhau
Họ sẵn sàng giúp đở kẻ buồn đau
Trong mọi tình huố ọi tình tiết
Bất cứ đâu và bất cứ lúc nào.
Nhưng Trời chỉ ban cho có hạn thôi
Dòng sông kia giờ đây biến đổi rồi
Muôn ngàn con khỉ ấu
!
24
, chiếc xe cùng ngôi trường
ất đi, bị biến có thành không
khỉ thì lại hô biến không thành có
Dân Saigon chỉ còn biết đau lòng.
Saigon ơi,
Tôi đã mất Người
Như Người đã mất tên.
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
2.10.- DÒNG SUỐI Võ Hiếu Nghĩa
Quá nhiều dòng nƣớc chảy qua cầu
Bao la dòng máu trôi nơi đâu
Nhƣng rồi dƣới chân bờ tình ái
Vẫn cuộn dòng suối trắng trôi mau.
Và trong ngôi vƣờn của mặt trăng
Tất cả những ngày đều là lễ
Dòng suối vẫn nỉ non đáo để
Trong cơn mê ngủ, đầu là trăng
25
Bởn cợt chung quanh mặt trời biếc
Mặt trời chính là đôi mắt em.
&&&&&&&&&&&&&&&&&
LE RUISSEAU –
Beaucoup d'eau a passé sous les ponts
Et puis aussi énormément de sang
Mais aux pieds de l'amour
Coule un grand ruisseau blanc
Et dans les jardins de la lune
Où tous les jours c'est ta fête
Ce ruisseau chante en dormant
Et cette lune c'est ma tête
Où tourne un grand soleil bleu
Et ce soleil c'est tes yeux.
JACQUES PREVERT
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
26
3.01.- THA TH
Trong Thánh kinh, Chúa bảo :
Kẽ thấy mình VÔ TỘI
mới đƣợc ném đá vào
Ngƣời đàn bà phạm lỗi
Đám đông xét thấy mình
không đƣợc trong sạch gì,
Đã vội vã lảng đi
27
Không nửa lời cãi chối
Trời đã tạo trẻ thơ
là một hình ảnh đẹp
Tâm hồn nhƣ GIẤY TRẮNG
Không gợn chút bợn nhơ
Do vậy
Trẻ thấy tội lỗi nhƣ màu đen bẩn
Chúng thấy sợ và không hề tha thứ
Cho bất cứ ai kể cả ngƣời thân
Đã lở phải sa vào hô sâu thẳm
Nhƣng một khi đã ngã thành màu sẫm
Nhƣ A-Dam, đã ăn phải trái cấm
Thì hãy BIẾT rông lòng mà THA THỨ
Cho chính mình cũng nhƣ cho tha nhân.
Tha thứ giúp cho hồn mình thấm đƣợm
Niềm Hạnh Phúc cùng tinh thần thanh thản
Giúp ngƣời tu sửa sẽ đƣợc hồi phản
Tìm về lại màu trắngkhối tinh tuyền.
Nhƣng
Chƣa hẵn Ngƣời đã phạm phải lỗi ?
Có thể đó là Lỗi tại tôi ?
Mea Culpa (Lỗi tại Tôi).
28
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
3.02.- TAU PHU
Việt vƣơng Câu Tiển hởi Việt vƣơng
Nghĩ đến ngƣời mi thật đáng thƣơng
mở miệng ăn phân vua Ngô địch
Chỉ vì muốn giữ đƣợc chức vƣơng.
Hàn Tín lòn trôn tƣởng anh hùng
Việt vƣơng Câu Tiển xú lƣu danh
Đổ Phủ Lý Bạch cùng Khổng Tử
Những lủ Hán kia vẫn hôi tanh.
Với mộng chinh Nam cùng dẹp Bắc
Quyết diệt Nam man dạ mới đành.
Ngay cả Tôn Văn cha của chúng
Cũng vẫn một mộng nuốt Việt Nam.
Chúng cho xây đập ngăn dòng nƣớc
để cho đồng bằng sông Cửu Long
Không còn nƣớc ngọt không tôm cá
Ngƣời dân khốn khổ sống long đong.
Chúng cho ngăn chận tàu đánh cá
Biển Đông, gây đói dân miền Trung
29
Trên núi giả lọc quặng Bô-xít
Giết hết cỏ cây hại cả vùng.
Thơ này chỉ hét trong dăm phút
Bày tỏ căm hận tận đáy lòng
đến những Tàu phù mộng bành trƣớng
muốn tiêu diệt hết những “Xuân Hồng”.
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
3.03.-
Thần Mùa Xuân,
Hãy là thần YÊU THƯƠNG
Ban bố tình yêu khắp nẻo đường
Cho người cùng khốn như phú quý
Bên nhau giúp đở, giữ luân thường.
Thần Mùa Xuân,
Hãy là thần TỰ DO
Giúp cho dân tôi được tự lo
Sao cho cuộc sống được Hạnh phúc
Không bị đè nén bị kéo co.
30
Thần Mùa Xuân,
Hãy là thần CÔNG LÝ
Bảo vệ Công bằng Chân Thiện Mỹ
Không bị chà đạp bởi những người
Áp bức bằng hành động bất trí.
Thần Mùa Xuân,
Hãy là thần HÒA BÌNH
Bởi chiến tranh từ bất minh
Vì quyền độc tôn nước họ
Làm chết chóc khổ đau dân mình.
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
3.04.-
Hãy nắm tay tôi, dìu dắt tôi
Trên cõi Thiên đƣờng, kẻ đơn côi
Vừa rời thế giới xanh ở dƣới
Bơ vơ lạc lõng trên cõi trời.
Trên bƣớc đi lên chốn Thiên đƣờng
Một nỗi đắn đo hãy còn vƣơng
VÕ HIẾU NGHĨA
31
Lỡ đắm say thiên thần xinh đẹp
Làm sao cho dứt nỗi yêu thƣơng ?
Đôi mắt ánh lên bao tinh tú
Lấp lánh đong đƣa một chút tình
Nhƣ trời sáng rực buổi bình minh
Đã nhắc rằng đây cõi Thiên đƣờng.
Nhƣ trẻ thức dậy một buổi sáng
Xin thần đừng bỏ tay tôi ra
Để tôi không còn cảm thấy sợ
Để tôi không còn là Ngƣời lạ
Ở chốn Thiên này.
S)
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
3.05.-
Bửa tiệc vừa xong, ai nấy ra về
Có ngƣời không thể - vì mù đôi mắt
32
Xem ra có vẻ - khờ kệch loắt choắt
Không nói không rằng, bó gối ê chề.
Có tiếng giúp đở, tôi đƣa anh đi
Ngƣời mù lắc đầu, cũng chẳng đƣợc gì.
Ngƣời khác lại nói:”Hay anh ngủ lại “
Ngƣời mù lắc đầu, mắc mớ làm chi.
Hay tôi đƣa đèn, có ngƣời đề nghị
để anh cầm về…, nhiều tiếng cƣời rộ !
“Ậy”. Ngƣời thấy mình, sẽ tránh đƣờng lộ
Cứ thế mà đi, sẽ về đến nhà.
Ngƣời mù chấp thuận rồi đề nghị thẳng
Hãy trao cho tôi - cây đèn màu trắng
Không đƣợc, vì sẽ - làm choá mắt ngƣời .
Ngƣời kia bị chói, sẽ đụng anh chăng.
Vậy thì cho tôi - cây đèn màu đỏ
Vật này liền đƣợc- trao cho anh ta
Ngƣời mù hoan hỉ, nghĩ rằng đã cháy
“Vậy ta đã thấy”, Eureka, Eureka.
Ngƣời mù cầm lấy đèn đỏ
ánh sáng lúc mờ lúc tỏ
hăng hái bƣớc ngắn bƣớc dài.
Bỗng Ầm! va phải gốc cây
Đèn bị vỡ, đầu mình tay chân
33
thƣơng tích đầy dẫy cả toàn thân
Có ngƣời nói sẽ “Ôi tội nghiệp”
“Có đèn những tƣởng hết mù chăng”.
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
3.06.-
Màn 1 :
Chàng Bắc cực đầu,
Thiếp Biển đông vĩ
Tình chàng ý thiếp
Ôm trọn lấy trái cầu.
Màn 2 :
Chàng dành lấy ải Nam quan
Thiếp chôm hết khu bauxite
Tình Chàng Ý thiếp
Đổi tên nó thành khu tự trị.
Màn 3 : Chuyển cảnh
Chàng đầu mất ải Nam quan
Thiếp bụng co còn vài hải lý ở biển đông
Tình chàng ý thiếp
Phấn khởi dắt tay vào khu tự trị.
Màn 4 : Cảnh cũ
Chàng thanh trừng Bắc Rợ, Nam man vỗ tay
Thiếp tiêu diệt Nam man., Bắc rợ cũng sẽ vỗ tay
Tình chàng ý thiếp
Thiên quốc thái bình.
34
3.07.- PARIS LA NUIT
Trois allumettes une à une allumées dans la nuit
La première pour voir ton visage tout entier
La seconde pour voir tes yeux
La dernière pour voir ta bouche
Et l'obscurité tout entière pour me rappeler tout cela
En te serrant dans mes bras.
Ba que diêm được đốt cháy trong đêm
Từng que, từng que đánh lên nhẹ êm
Que đầu để xem khuôn mặt em đó
Que hai đôi mắt, que ba miệng mềm
Bóng tối sẽ nhắc anh lại tất cả
Khi xiết em trong vòng tay êm đềm.
35
3.08.- IPHIGENIE
RACINE
Je m'en retournerai seule et désespérée ?
Je verrai les chemins encor tout parfumés
Des fleurs dont sous ses pas on les avait semés ?
(Acte de Quatrieme)
&&&&&&&&&&&
Tôi về đơn côi và thất vọng
Trên đường còn thơm ngát hương xa
Từng bước chân xinh đã rải xuống
Mỗi gót hồng thương mỗi đoá hoa.
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
3.09.- LE LAC LAMARTINE
Que le vent qui gémit,
le roseau qui soupire,
Que les parfums légers
de ton air embaumé,
Que tout ce qu’on entend,
l’on voit ou l’on respire,
Tout dise : Ils ont aimé !
36
Gió hãy rên rỉ, sậy rì rào
Toả ngát hƣơng thơm hởi “hồ” nào
Tất cả những gì : nghe, thấy, thở
Đã nói lên rằng : Họ yêu nhau.
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
3.10.- BAN BE Bạn bè tựa nhƣ dòng suối trong
Êm đềm bên sƣờn đồi uốn cong
Trở nên cƣờng mãnh ở dòng thác
Hòa hợp dịu hiền bên biển đông
Bạn bè đẹp tựa cánh Hồng
Buổi mai rực rở mở lòng hân hoan
Về trƣa nắng ấm nồng nàn
Trời chiều mát mẻ ca vang yêu đời.
Bạn bè đẹp tựa đóa hoa Mai
Giúp nhau mỗi lúc gặp nạn tai.
Cùng nhau chia sẻ niềm hạnh phúc,
Luôn mãi bên nhau suốt đƣờng dài.
Bạn bè đẹp tựa đóa hoa cúc
Mƣời hai cánh hoa nhƣ chúc phúc
Mƣời hai tháng đƣợc mọi an bình
Mƣời hai bến nƣớc không vẩn đục.
37
4.01.- VONG XO N
TÌNH THƢƠNG & VÒNG XOẮN
VÕ HIẾU NGHĨA
Tình thương được ví như vòng xoắn
Một đầu nở rộng ngày càng to
đầu kia thu hẹp thành một điểm
rộng hẹp khác xa khi kiểm đo.
38
Tình thương thêm điều kiện khe khắt
sẽ khiến vòng xoắn càng thu co
khi chỉ mỗi mình thỏa điều kiện
vòng xoắn còn lại một điểm rò.
Đó là do chỉ yêu chính mình
Narcissus, thần sống ích kỷ
chỉ biết mình, bị đời khinh bỉ
Bị Trời đày xuống làm loài hoa.
Vòng xoắn một khi nở rộng ra
Tình thương ban phát khắp mọi nhà
gia đình, bè bạn người thân thuộc
Trải rộng yêu thương khắp gần xa,
Trong nước cũng như trên thế giới
Không phân biệt đen trắng, hèn sang
Không phân biệt mạnh khỏe, tật bệnh
Người người đều cùng được cưu mang.
Tình thương gắn liền với giúp đở
Giúp không giới hạn, không so đo
39
Nhiều tay góp sức cùng chung lo
Vòng xoắn nở rộng vô hạn định.
Tình Thương bao la vô bờ bến
Tình thương của các bậc thần linh
Là người vượt cao khỏi chính mình
Được đời ca tụng và trìu mến.
Mẹ Tê-rê-xa và ai nữa…
06/03/2010
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
4.02.- HOA COLCHIQUE
Hoa Colchique
VÕ HI U NGHĨA
(07-03-2010)
Mỗi khi hết hè mùa nhập học
Cánh đồng nở rộ hoa tựu trường
Vẻ đẹp rực rở hoa côn-xíc
(colchique)
Bài ca cô giáo dạy còn vương.
40
Gặp nhau mừng rở nỗi nhớ thương
Nào bao chuyện kể sao cho siết
Cùng bạn đổi trao thật thân thiết
Du lịch thắng cảnh ở khắp nơi
Tíu tít nhiều rồi cũng đến giờ
Lên lớp ôn lại các bài cũ
Xong giở qua trang các bài mới
Giả từ đi nhé những vần thơ.
Đóa hoa học trò vẫn nẩy chồi
Tỏa hương thơm ngát khắp ven đồi
Học trò vẫn học chăm trong lớp
Ngoài trời tự do mây vẫn trôi.
Ngồi trong lớp nhìn ra ngoài sân
Cây me rụng lá biết bao lần
Cơn mưa dìu dịu mùa thu tới
Còn bao nhiêu năm phải chuyên cần.
(Kỷ niệm ĐHSP Saigon - 1962)
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
41
4.03.- ĐÊM
Đêm và ngày là một nữa của nhau
Như nam nữ trong kết hợp thiên cầu
Không có ngày sáng lên niềm phấn khởi
Làm sao đêm xoa dịu nỗi u sầu.
Trong đêm tối, em và anh kết lại thành một khối
Lời yêu thương, nhạc cổ điển cùng khúc nhạc thiên nhiên
Đêm lung linh với muôn sắc diệu huyền.
Quấn quít nhau sanh thành cõi trời đất
Đêm của anh lại mộ ới
Dáng em mỏ ớt phiêu bồng
ực căng hồng
Còn thiên đường nào khác hơn thiên đườ .
Rồi lại có những đêm không ngủ được
Đêm trăng rằm âm thịnh dương suy
Cuối giờ
Hồn ma kia réo gọi người đồng chủng.
i
.
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
4.04.- TÔI LA AI ?
42
Tôi là ai ? Tôi là người tự do
Thực tế hay đó chỉ là ảo mộng
Không dám nói những chất chứa trong đầu
Không dám sống như đáng ra phải sống
Tôi là ai ? Tôi là người trí thức
Biển học mênh mông, học mãi sao cho vừa
Làm sao dám tự cao rằng biết hết
Riêng mình, mình đã biết mình hay chưa.
Tôi là ai ? Tôi là con chim bay cao
Bằng tư tưởng hay trong chiêm bao
Thấy được những gì người dưới đất không thấy
Những núi cao, hố sâu và biển cả
Khung trời êm ả hay cơn bão nổi
Những gì còn mất hôm qua, ngày nay và mai sau
Tôi là ai ? Tôi là cá lặn sâu dưới nước
Không đáng làm người của xã hội văn minh
Không dám phản ứng trước những gì đáng khinh
Không dám nói những gì đáng phải nói.
Tôi là ai ? Tôi là con khỉ làm xiếc
mà trời đày giống như thần Si-syph
Sáng khiêng đá : làm việc, ăn và ngủ
Tối đá lại lăn xuống, rồi làm tình mải miết
Tôi là ai ? Tôi là người nô lệ
Đúng rồi đó, đúng là chính nó
Nô lệ đời, nô lệ người, kiếp cùng khó
Hết cuộc đời cũng chỉ hai tay không.
VÕ HIẾU NGHĨA
(Saigon Méditation 30-03-2010)
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
43
4.05.- CON MA NHA HAT – PHANTOM OF THE OPERA
Trong giấc ngủ, chàng hát cho tôi nghe
Trong cơn mơ chàng cũng lại hiện đến
Gọi tên tôi bằng giọng rất trìu mến
“Con ma nhà hát” đang ở bên tôi.
Người cho chàng là con ma nhà hát
vì đã không hiện ra cho ai khác
giấu khuôn mặt khủng khiếp do nạn tai
chàng hiện hữu bằng lời ca khúc nhạc.
Chàng chính là thầy luyện giọng cho tôi
Giọng hát giờ trở nên điêu luyện rồi
Tôi là chiếc mặt nạ Con Ma đó
Nhưng giọng hát tuyệt vời của Ma thôi.
Thời gian trôi, chàng đã rất yêu tôi
Nhưng tôi lại đã yêu một người khác
Chúng tôi toan bỏ chàng và đào thoát
Tình cờ chàng đã nghe được câu chuyện
Chàng cho phép tôi đi người yêu
Với điều kiện trước đó phải chuộng chiều
một lần cho chàng hôn trên má
hưởng phúc .
Chúng tôi đã ra đi
Một vài tuần sau đó
Đọc thấy tin cáo phó
Chàng từ bỏ cuộc đời.
44
VÕ HIẾU NGHĨA (03-04-2010)
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
4.06.- HAMLET
Vua Cha đã hiện ra và báo mộng
Chú đã cướp mẹ, giết cha nhanh chóng
Hoàng tử giờ phân vân phải làm sao ?
Trả thù hay không, cho người khuất bóng
Hiện hữu hay không hiện hữu.
Trả thù hay phải tự tử
Chàng đã chọn phải trả thù
Kẻ ác phải được hành xử
Nhưng thay vì giết được chính kẻ thù
lại giết nhầm cha người mình s ng ái
Khiến nàng O-phelia trở nên điên dại
Còn chọn gì, ngoài cái chết tự trầm
Anh người yêu, bị giục âm mưu ngầm
Trả thù cha và em đã chết
bằng ly rượu giết người không dấu vết
đánh kiếm với đầu lưỡi tẩm độc.
hưng trời đã
Mẹ chàng đã uống ly rượu độc
Chàng bị đâm bởi lưỡi kiếm
Anh người yêu, .
45
“Thủ phạm chính là chú Clau-di-us “
Trước khi chết La-ertes đã xưng tội,
“Người đã gây ra bao nhiêu tội lỗi
Kẻ giết cha chàng, cướp mẹ chàng”.
Chàng cũng kịp giết được kẻ thâm cừu
trước khi i cõi đời do thấm độc
Hiện hữu hay không hiện hữu.
To be or not to be…
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
4.07.- NHAC
VÕ HIẾU NGHĨA
(05-04-2010)
Nghe tiếng nhạc không thể không rung động
Nhạc dìu dịu đưa hồn tôi lên cao
Người và nhạc như hợp lại cùng nhau
Hồn và xác và khúc nhạc Mo-zárt.
Điệu nhạc buồn khiến hồn tôi muốn khóc
Bản Tristess’ không dễ làm ai vui
như mây mù phủ lấp hết sáng tươi
còn lại cô đơn, nỗi buồn man mác.
46
Giòng thánh nhạc khiến tâm hồn an lạc
AVE MARIA, quên hết tục trần
Không còn vương chút bợn nhơ tiện bần
Thấy người mình càng trở nên trong sáng.
ooo
Điệu Tan-go khiến cả người tôi nhún nhảy
Một bước lùi ba bước tới đam mê
Ôm ghì em trong vòng tay ê chề
Dìu em bước với “Cum-par-si-tá”.
Điệu nhạc Vals’ với Flots du Da-núb’
Trong quay vòng và nỗi nhớ mơn man
Đem yêu thương gán vào nốt nhạc đàn
Một Hai Ba khảy, điên cuồng nghiêng ngã.
Một hai nắm lấy, ba bốn buông thả
Còn điệu nào trẻ hơn điệu Cha-Cha
Lắc mông xoay người hết gần lại xa
Cha-cha, thân hình em sao quá đẹp.
Hảy còn điệu nhạc mùi Bo-lé-ro
47
Hôn em đi “Be-sa-mé mu-cho”
Hai bước qua trái, hai bước qua phải
Tình yêu đôi ta luôn không phai mờ.
Nói sao cho hết,
Kết dính giữa người và nhạc
Người không thể sống nếu không có …
VÕ HIẾU NGHĨA
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
-
Ngày vui, ngày cưới cô dâu
Phải lo trang điểm tóc đầu thật xinh
Vui lòng trước hết là mình
Cùng người bên cạnh bóng hình bên nhau.
Kiểu một Bun wrap-a-round
Cột chùm đuôi ngựa ra sau tóc vàng
Xong rồi buộc lại cho nàng
Khuôn trăng mảnh khảnh gọn gàng tóc tai.
48
Kiểu hai tóc ngắn trang đài
Kiểu Bob-gợn-sóng, không hoài gương soi
Kiểu ba là kiểu Pinned-Coils
Dùng kẹp tạo dáng bồi hồi bên nhau
Lãng mạn Half-Up lao xao
Khẽ buông những lọn tóc nâu gợi tình
Búi tóc còn muốn đẹp xinh
Gắn đóa hoa gửi người mình đang si
Nào ai đã đến Paris
Tóc bím kiểu Pháp nhớ ghi trong lòng
Kìa là công chúa bềnh bồng
Tóc thả cuốn lọn kết vòng ban-do
Vòng xoắn tinh tế khó đồ
Gọn gàng khuôn mặt đọng cô tình người
Queue du che-val hí cười
Tóc hoàng kim óng ánh tươi hóa hình
Lọn quăng nghệ sĩ tài tình
Nào ai hãy dựng muôn nghìn lời ca
Nhìn gần lại muốn nhìn xa
Mỗi vòng hoang dã, sa đà tình si
Không đối xứng cũng đẹp ri
Đuôi lệch duyên dáng, kéo ghì tình giăng
Cao bồng mái tóc đẹp chăng
49
Không hoàng hậu cũng thiên thần thuở xưa
Tóc ngắn Faux-Bob mây mưa
Tung tăng nhạc Pop đẩy đưa thân hình
Còn kiểu Half-up gợi tình
Khiến ai trông thấy tưởng mình mộng mơ .
Phải kết chàng suốt cuộc đời
Thắt NÚT-XINH để không rời xa nhau.
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
4.09.- BÔN MUA CHO NG I
VÕ HIẾU NGHĨA
(06-04-2010)
ốn mùa
ờ
Mùa xuân về, vạn vật nở sinh muôn ngàn vế
Nguồn năng lực như xuất phát từ đây
Niềm tin yêu cuộc sống dâng tràn đầy
Sức mạnh cơ thể cùng tinh thần hưng khái.
50
Người cảm thấy mình như tươi trẻ lại
Sức sống cuồn cuộn bừng lên trong người
Mọi sáng tạo sáng tác, trong cuộc đời
Tình yêu nở đóa hồng tươi buổi sáng.
Đến mùa hạ, trời đất thêm hoành tráng
Hoa Phượng nở, tri thức đã mở đường
Trong đầu người, mọi việc dường chín chắn
Tư tưởng lớn sẽ gặp người đồng đẳng
Suy nghỉ quang thông tâm hồn mở rộng
Ngày càng dài phân biệt được thực mộng
Cùng nhau biện thuyết phương thức sống còn
Đến mùa thu, trời chiều buồn man mác
Cho tâm hồn yên tỉnh lắng nghỉ suy
Hồn nhạc bay lên cao cùng bài hát
51
Người sung sướng thấy lại niềm vui cũ
Cùng ca hát khúc nhạ .
Cũng tớ ới mái
Cả cảnh vật lẩn con người hoàn thoái
Hoa Bất tử lạnh lẽo có còn không
Không gian loãng trong bầu trời êm ái.
Tàn tạ cánh hoa, rụng rơi sao tê tái
Tàn tạ tình yêu, lạnh buốt đã phai rồi
Tàn tạ con ngƣời, sinh lảo bệnh tử thôi
Xin người được chết yên bình thánh thiện.
Hoặc cái chết oai hùng trong chinh chiến
Thiên đường đó dù có hay không,
Tâm của người phải luôn luôn sáng trong
Vì mỗi người mai sau còn bia đá
VÕ HIẾU NGHĨA
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
52
4.10.- SACH
Trước khi bị Tin học kia lấn chiếm
Sách luôn là trí khôn của loài người
Chứa bao chuyện hay lạ nhất trong đời
Các tinh hoa, từ bao dòng chất xám.
Sách bằng phẳng hay sách nổi khắc chạm
Cho kẻ khiếm thị, người muốn biết nhiều
Từ trang sách, suy ra rất nhiều điều
Mà nếu không, hàng năm mới hiểu được.
Người thích đọc lịch sử dạy mưu lược
Hưng Đạo Vương dựng cọc diệt xâm lăng
Lê Lợi, Nguyễn Trải khởi binh san bằng
Bao đồn lũy của kẻ đich cuồng tính
Người thích Triết tìm đến Hiện sinh thuyết
Jean Paul Sartr’ , Camus và Hegel
Hữu hay vô thần biện thuyết mông mênh
Hết trừu tượng rồi quay về hiện thực.
53
Kế tiếp là các tiểu thuyết thường trực
Thiên Long bát bộ, Cô gái Đồ Long
Lứa tuổi nào lại không mê võ công
Bênh người thân cô, diệt kẻ hung bạo
Xã hội tốt phải tìm về sách Đạo
Luôn phải theo thứ tự Thiên Địa Nhân
Có Trời giúp cũng phải có bản thân
Đem Nhân ái tung hê trong Trời đất.
Nguyễn Du hề, sáng lóang vầng quang nhật
Tam bách thiên niên hậu, còn nhớ không
Truyên Kiều kia, mọi người đã thuộc lòng
Còn ai nữa, Hồ Xuân Hương, Yên Đổ….
Qua trang thơ hãy đến sách khoa học
Đoc để hướng tới cuộc sống văn minh
Nước không giàu mạnh nếu không sản sinh
Những đầu óc khoa học cho tiến bộ.
Với những người muốn bước vào quan lộ
Óc tổ chức, minh bạch, rất thiết yếu
54
Nhưng trước hết phải cân bằng hòa điệu
Giữa Yêu dân, yêu nước, chống ngoại xâm.
Sách kia muôn triệu quyển
Chỉ sợ không chịu đọc
Đọc chỉ sợ không hiểu
Hiểu chỉ sợ không hành.
VÕ HIẾU NGHĨA
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
55
5.01.-
Ôi ! Cháu bé bỏng của ông
Cháu sinh ra thỏa chờ trông bao ngƣời
Ông bà cha mẹ đều tƣơi
Đón mừng cháu quí vui cƣời hân hoan
Chao ôi bụ bẩm cháu ngoan
Nào bò nào té nào đang trƣờn kìa
56
Đến lúc cháu biết đi hia
Cháu quậy rồi nói tía lia không ngừng
Đến lúc cháu học chơi đàn
Đồ Rê Mi Phá Phá càn Là Mi
Đến lớp học vẽ bút chì
Cháu vẽ cha mẹ “chi chi” với mình
Đi chơi cháu thích chụp hình
Lƣu bao kỹ niệm đƣợm tình thiết tha
Công cha nghĩa mẹ bao la
Cùng bao trìu mến ông bà với con
Cháu ông, mặt trời tí hon
Hãy luôn tạc dạ ghi lòng biết ơn.
V
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
5.02.- M T TRAI
Mỗi khi ngƣời ta kêu gọi Hòa bình
Là lúc nƣớc dữ chuẩn bị chiến tranh
Xâm lấn nƣớc yếu cƣớp hết tất cả
Miệng nói anh em, vòng kẽm gai đã cuốn quanh.
Mỗi khi ngƣời ta kêu gọi đoàn kết
57
Là lúc đó chia rẽ đang hoành hành
Do bản chất con ngƣời thích tranh dành
Quơ quào cho mình tất cả mọi thứ.
Mỗi khi ngƣời ta kêu gọi trọng phụ nữ
Là lúc vị trí đàn bà rất mong manh
Luôn bị đàn áp từ xã hội đến gia đình
Bị hất hủi từ sinh ra đến khi chết.
Mỗi khi ngƣời ta kêu gọi ngày nhà giáo
Là lúc lƣơng hƣớng thầy cô rẽ nhƣ bèo
Không đủ sống nổi quá dăm ngày nửa tháng
Dạy ban ngày, chấm bài đêm, ngủ đói meo.
Vào trong trƣờng, lũ giám hiệu luôn đàn áp
Vào trong lớp, lũ trò dốt ban án treo
Nếu sơ sẩy bị đuổi việc, ngƣng dạy học
Đã dạy hai ba chục năm, giờ nằm chèo queo.
Mỗi khi ngƣời ta kêu gọi thƣơng yêu nhau
Là lúc xã hội đã chia bè kết phái
Một nhúm hƣởng lợi, nhúm bị ngƣợc đải
Uất ức tràn đầy, thảm thƣơng làm sao.
58
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
5.03.- CÂU CÂN THƠ
Dân miền Nam tài giỏi nhất trên đời
Từ nghèo đói, trồng lúa quá tuyệt vời
Đem xuất khẩu hạng nhì trên thế giới
Thu lợi nhuận hàng tỷ đô la lời
Cá ba sa cũng xuất đi bạc tỷ
Tôm sú kia cũng không chịu nhƣờng ai
Dầu hỏa từ miền nam đã triển khai
Đem về cho dân nƣớc hàng tỷ tỷ.
Bạn không thể thấy đƣợc, cảm nhận đƣợc
Nỗi vui sƣớng hàng triệu dân miền Nam
Cầu Cần thơ lúc đã và đang làm
Tuy muộn màng, nhƣng lòng vẫn thấy vui.
Ƣớc mơ hàng trăm năm,
Ngƣời ngƣời đều trông thấy
Thằng tớ thật đáng ngấy
Chỉ biết vun vén riêng.
Cầu đƣờng giúp nền kinh tế phát triển
59
Saigon Cần thơ xƣa đi năm giờ
Nay đổi mới thời gian tƣởng nhƣ mơ
Hai tiếng rƣỡi đã đủ để di chuyển.
Tôi cũng đã ghé lại ngôi trƣờng cũ
Phan Thanh Giản mây chiều bay ủ rũ
đã gặp lại Phƣớc Nghiệp và Thiện Ngôn
Ba lăm năm đã qua vẫn chƣa đủ…
Đến du lịch Mỹ Khánh quận Phong điền
Thăm vƣờn cây ăn trái, hái ăn liền
Rùa rồi ếch, sấu cùng cá lóc nƣớng
Tìm kỹ niệm qua đôi phút thần tiên.
Rồi xuống thuyền bềnh bồng trên sóng nƣớc
Chèo xuồng mộng đến chợ nổi Cái Răng
Ôi thuyền đâu tấp nập nêu giăng giăng
Trái trên nêu cho biết vật muốn bán.
Rời Cần thơ nhƣng lòng sao lƣu luyến
Tôi muốn hôn từng ngƣời, ngƣời Cần thơ
Đã cùng tôi trên bến nƣớc mộng mơ
Bến Ninh Kiều và Trƣờng Phan Thanh Giản.
60
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
5.04.- ĐINH MÊNH
Có định mệnh không,
ngƣời sinh ra mặt mày đã sáng sủa
Đời đi lên không nhuộm chút phong trần
Mặc cho con tạo trớ trêu xoay vần
Luôn đƣợc hƣởng những thú vui trần thế.
Có định mệnh không,
khi ngƣời sinh ra quá ƣ đáo để
Khôn ngoan lanh lợi với trí thông minh
Học giỏi đậu cao cửa Khổng sân trình
Ở trên trƣớc mọi ngƣời đều kính phục.
Có định mệnh không,
khi ngƣời sinh ra tính đã nhƣ Bụt
Hiền lành chất phác đạo đức thƣơng ngƣời
Luôn giúp đở kẻ nghèo yếu trong đời
Truyền tƣ tƣởng công bằng và bác ái.
Có định mệnh không,
ngƣời sinh ra đã bị đời bạc đãi
Sống hẩm hiu nghèo khó mái tranh tàn
61
Chịu áp bức xiềng xích khổ vô vàn
Không chốn kêu ca, không nơi nƣơng tựa.
ooo
Thử xem những gì bàn tay chất chứa
Con đƣờng đời dọc theo gò Kim tinh
Cuộc sống khỏe mạnh, vững chắc an bình.
Nếu đậm rõ không cắt ngang xẻ dọc
Con đƣờng tình lâu bền hay phút chốc
Tùy tâm đạo đứt khúc hay thẳng băng
Tình cảm lý trí giữ đƣợc thăng bằng
Nếu hai đƣờng Trí-Tâm càng tách biệt.
Đến trí đạo, ngƣời suy nghỉ hơn thiệt
Khả năng tập trung, phán đoán tinh minh
Hƣớng đời đúng theo sắp xếp của mình
Đƣờng dài và đậm của ngƣời hữu trí.
Đƣờng định mạng còn gọi đƣờng phú quí
Nếu dài đậm đƣợc hỗ trợ bên ngoài
Giúp thành công và thịnh vƣợng lâu dài
Đƣờng nhƣ thế cũng mong đƣợc chun chút.
62
Nhƣng phải giấu kín vết cuối ngón út
Đó là đƣờng tình dục hay hôn nhân
Vết lợt chỉ tình nhí, đậm thành thân
Gần tâm đạo hôn nhân lúc còn trẻ
Còn bao nhiêu đƣờng nữa làm sao kể
Đƣờng Thái dƣơng hay là đƣờng thành công
Danh tiếng lẫy lừng, lòng đầy nhiệt tâm
Nếu đi thẳng tới lóng tay ngón nhẫn.
Ôi ! Định mệnh kia có hay không hẳn ?
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
5.05.- KHÔNG THA TH
Ta có thể tha thứ
cho tất cả đắng cay
Những phần đời không may
Trời bắt ta phải gánh
Nhƣng sao ta lại không tha thứ
Cho mỗi mỗi một ngƣời.
Ngƣời ấy với ta đã từng
một thời yêu nhau thắm thiết
cùng ngoạn cảnh non cao nƣớc biếc
Tay trong tay, tựa hai mái đầu xanh.
Tôi rất mực yêu ngƣời
Ngƣời rất mực yêu tôi
Nhƣng đời lại rẽ chia
63
Những kẻ yêu nhau, rất nhẹ nhàng và thầm lặng
Nàng đã đi qua thế giới bên kia
Bỏ quên những lời thề non hẹn biển.
Đó là tại sao
Ta có thể tha thứ cho tất cả
Mà chỉ riêng không bao giờ
Không bao giờ tha thứ cho ngƣời.
VÕ HIẾU NGHĨA
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
5.06.- ANH HANH
Anh Chín* hởi, anh Chín ơi
Anh em bốn đứa bây giờ còn hai
Anh
Một đời văn võ toàn tài
“Buồn vui đời lính”, danh hoài hiển vinh
Một hôm hành quân Tây Ninh
Mặt anh máu đỏ cả mình thương vong
Nhưng tình Chúa vẫn bao dong
Cho anh vẫn tiếp vào vòng binh đao
Anh về vùng Một lửa cao
Rồi về Tỉnh trưởng lao xao một thời
Hậu Nghĩa hưởng vinh chút đời
Đến lúc theo lệnh chào mời Lon Nol
Biệt Khu bốn bốn, bồn chồn
64
Tư lệnh biên giới trấn đồn an dân
Rồi khi mất nước bần thần
Tưởng đi học tập một lần cho qua
Mười ba năm tù cách xa
Di cư qua Mỹ cũng là kết thôi
Anh Hạnh ơi đã qua rồi.
Em VÕ HIẾU NGHĨA
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
5.07.- C U NƠI ĐAY GIÊNG
Một con cừu bị rơi xuống đáy giếng
Ngƣời không thể cứu nó bằng dây thang
không thể thòng dây xuống để cƣu mang
Không còn cách nào để cứu nó sống.
Thôi thì hãy giúp nó đƣợc chết nhanh chóng
Hơn là cái chết dần dần quá bi ai
Khiến nó không bị đau đớn kéo dài
Để rồi lại cũng tiến dần đến cái chết
Ngƣời liền ném đất đá xuống thân thể
Để phủ lấp cừu nhƣ một chiếc mồ hoang
65
Để khỏi thấy nó trong cái chết lịm tàn
Ôi giá nhƣ nó không bị rơi xuống đó.
Cừu lúc đầu nghĩ ngƣời sẽ cứu mình
Sao bây giờ lại giết bằng cực hình
Một nắm đất rơi xuống phủ lấy nó
Đau đớn cho cừu cái chết vô minh
Hai nắm đất rơi xuống phủ lấy nó
Đau đớn cho cừu
Ba nắm đất rơi xuống phủ lấy nó
Đau đớn cho cừu
……………….
Chợt nó lắc nhẹ thân mình
Nắm đất kia bị lật xuống nằm dƣới nó
Lại lắc nhẹ thân mình
Nắm đất lại bị lật xuống nằm dƣới nó
Hãy hất nắm đất xuống và bƣớc lên trên
Hãy hất nắm đất xuống và bƣớc lên trên
……………..
Giếng đã đƣợc lấp đầy
66
Và con cừu đáng thƣơng
đã bƣớc ra khỏi giếng
Cuộc sống lại tỏa hƣơng
Hãy hất nó xuống và bƣớc lên trên
(theo một chuyện kể)
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
5.08.- TAN VA H P
Khung trời kia, mây mấy lần tan hợp
Dòng sông nọ, nước mấy lần hợp tan
Cuộc đời đó có Châu về hợp phố ?
Khiến lòng người sao tránh nỗi bàng hoàng.
Mạnh Thường Quân nuôi ba ngàn thực khách
Khi vua ghét lưu đày nơi ấp Tiết
Mấy kẻ còn đi với người bị oan
Nếu không chỉ một mình bạn Phùng Hoan
Đến khi vua hồi quang phong lại chức
Quân nghĩ rằng bạn trước từng tránh bước
67
không gặp lại người mình đã bỏ rơi
Nào ai ngờ vẫn đông đủ như mơ
Quân tự hỏi cuộc đời sao thế nhỉ
Hoan bảo rằng cứ nghĩ như phiên chợ
Buổi sáng bởi cần thiết chợ đầy người
Lúc xế chiều chợ còn gì để đến
Thật dễ hiểu khi trống vắng người ơi.
Chu kỳ đời tan-hợp, rồi hợp-tan
Chớ ưu phiền mỗi lúc phải xa đàn
Khi hợp lại phải nhớ thời tan tác
Như mây trên trời, tan-hợp, hợp-tan.
VÕ HIẾU NGHĨA
(24/07/2010)
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
5.09.- ĐÔNG KIXÔT (DON QUICHOTTE)
Trong một xứ ở phƣơng tây
có chàng tên Đồng Kixốt,
Vung gƣơm chém chết kẻ thù…
68
Chỉ là một cối xay gió.
Và lia nhát kiếm thứ hai
Giết đƣợc một con kiến mọn
Từng sống trong rừng Phi châu
K’xốt hả hê rằng đã giết
Một thú dữ rừng Phi châu.
Con kiến kia tuy đã sống
trong rừng dữ Phi châu thật
Nhƣng nó cũng chỉ là một
Trong các thân phận thấp hèn
Chúa Sơn lâm bảo kiến : Trắng là Đen
Kiến liền phải vâng dạ : đúng là Đen.
Luật Rừng Phi châu mù tối đã quen
Lệnh chúa hét cả đoàn phải hòa xƣớng
Kixốt kia vẫn là kẻ hoang tƣởng
Cho rằng ở trong rừng dữ phi châu,
Mọi thú đều là thú dữ nhƣ nhau
Đâu biết hèn sang trọng khinh rất khác
69
Chúa sơn lâm kia ngôi cao hiểm ác
Là kẻ mạnh, quá đổi thích bạo tàn
Thú trong rừng đều là phận bầy đàn
Sống chết tù rạc đều trong tay chúa
Anh hùng há sợ đƣờng kiếm ai múa
K’xốt này hãy đấu đá với K’xốt kia
Tự hào chăng giết con kiến bên rìa
Không anh hùng cũng không chút vinh hiển.
Là anh hùng hay là kẻ hạ tiện
Chỉ cách nhau một ly để phân biện.
(21-07-2010)
)
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%